1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo - Nguyệt Thần(150c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 35: Chạy Khỏi Cái Địa Ngục Chết Tiệt Kia

      Đây là nội dung ảnh, bạn đợi xíu nhé

      [​IMG]
      [​IMG]
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 36: Em À, Đưa Em Về Nhà

      Đây là nội dung ảnh, bạn đợi xíu nhé

      [​IMG]
      [​IMG]
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 37: Bảo Bối, Là Mẹ



      edit mimi


      Xe con đường yên tĩnh, đường thỉnh thoảng mới có hai người, Đào Chi mệt mỏi tựa vào ghế mềm nhắm mắt nghỉ ngơi.


      Ngồi trong xe im lặng tiếng động, giống như nước chảy theo dòng, có cảm giác gì.


      Khi lên xe , cũng biết, người này tuyệt đối đơn giản! Tuy sớm có nhận định như vậy.


      Màu xám đen tinh xảo, xe bọc thép, nội thất ốp gỗ, máy móc hoàn thiện, được sơn lớp, sau đó đánh bóng thủ công nhiều lần, đạt được độ bóng hoàn mỹ. Xe mui trần, đầu xe mềm lại vô cùng chắc chắn, thiết kế và kỹ thuật đều hài hòa, đường cong thân xe khá mượt.


      Hình ảnh Rolls-Royce, sang trọng quý phái, dĩ nhiên giá cũng là cao nhất thế giới, phải ai cũng mua được. Mà người trước mắt này, vừa có thể trở thành khách trong thế giới cực lạc xa xỉ kia, lại vừa sở hữu chiếc xe quý giá như vậy.


      Đào Chi muốn truy cứu nữa. Tối nay gặp rất nhiều chuyện, chỉ thấy thể xác và tinh thần mệt mỏi, hơn nữa, tin qua tối nay, hai người bao giờ có vướng mắc gì nữa.


      Dưới chỉ dẫn của Đào Chi , xe vào trước ngõ đơn sơ phải dừng lại, vì, ngõ đường Thái Tề, căn bản vào được.


      Đào Chi vội vàng xuống xe, ngẩng đầu liền thấy tầng ba vẫn sáng đèn, biết Tiểu Đào vẫn chờ . Trong lòng ngoài lo lắng, còn có đau lòng.


      Cái đứa bé ngốc nghếch kia, về, thế mà vẫn chờ , cũng ngủ trước! Mắt Đào Chi ửng đỏ.


      Vừa xuống xe muốn về, nhưng mà, người đàn ông khó dây dưa kia cũng xuống theo, nhìn cười : “Cũng về đến nhà rồi, cả đêm lo lắng vì em, mời lên uống ly cà phê sao?”


      Đào Chi tuy khó xử, nhưng là ngẫm lại quả mệt mỏi.


      Nhớ lúc vừa mới lao vào lòng , người còn mang theo hơi rượu, có khả năng lúc đó vừa uống rượu về định nghỉ.


      may là, lại gặp người phụ nữ phiền toái như , bị cuốn vào trong đống chuyện phiền toái.


      Tuy nụ cười của vẫn tỏa sáng như ánh mặt trời, nhưng đáy mắt xuất tơ máu và vòng mắt đen cho biết, quá mệt mỏi.


      Đào Chi gật đầu : “Được rồi. Nhưng trong nhà tôi còn có người khác.”


      Lạc Ngọc Sanh nhăn mày hỏi: “Chồng em?” Đánh giá nơi này chút, thể có khả năng này, người phụ nữ như , nếu kết hôn, ít nhất cũng được chồng chăm sóc tốt, ngồi trong biệt thự hoa lệ a.


      Chứ phải ở ngôi nhà tại ngõ khu dân nghèo này.


      , cũng đến nhảy ở nơi như vậy.


      Đào Chi nhìn , ngập ngừng, khó xử : “Đến lúc đó biết.”


      Hi vọng Tiểu Đào nhìn thấy , người đàn ông xa lạ này đừng có phản ứng gì, muốn khiến Tiểu Đào hiểu lầm mẹ nó là người phụ nữ tùy tiện, hay là nghĩ người đàn ông mà quên mất tồn tại của nó, để nó mình ở nhà.


      Theo chiếc cầu thang cũ kỹ, bọn họ ở gian phòng đơn giản tầng ba, như vậy mới dễ trốn, dễ bị phát , lại tiết kiệm tiền. Vì tiền của đều để ở nơi khác, càng quan trọng hơn là, tất cả đều để lại cho Tiểu Đào sau này.


      Lạc Ngọc Sanh nhìn người phụ nữ trước mắt lo lắng, thậm chí còn có đau lòng, hoàn toàn giống với người phụ nữ hờ hững lạnh lùng kia, cứ như là lột xác vậy. Điều này làm Lạc Ngọc Sanh có chút tò mò, cuối cùng người khiến lo lắng như vậy là ai?


      Đào Chi bước vào cửa, vừa ấn chuông cửa vừa lo lắng tới lui, chỉ lát sau, bên kia cửa truyền đến tiếng non nớt nhưng lại trầm mặc: “Ai?” Đào Tiểu Đào nhớ lời mẹ dặn nó, mỗi khi có người gõ cửa, đều phải hỏi trước là ai, sau đó mới quyết định có mở hay , nếu là người lạ ra.


      Đào Chi vội vàng : “Bảo bối, là mẹ.”


      Lạc Ngọc Sanh kinh ngạc nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mắt, nhìn qua còn trẻ tuổi, nhưng có con rồi?
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      N NƯƠNG: CẢI TẠO TỔNG TÀI GAY CỦA GIỚI HẮC ĐẠO
      Chương 38: Thiên Sứ Đào Tiểu Đào

      Đây là nội dung ảnh, bạn đợi xíu nhé

      [​IMG]
      [​IMG]
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 39: Gương Mặt Mới, Thân Phận Mới



      edit mimi


      Lạc Ngọc Sanh mình xuống tầng, ngẩng đầu nhìn tầng ba vẫn chiếu ra ánh đèn mờ nhạt như cũ, đột nhiên khóe miệng nhếch lên, nụ cười khó hiểu.


      Người phụ nữ kia, hình như đơn giản, rất có lực hấp dẫn.


      , hình như bắt đầu tò mò về .


      Dung mạo bình thường, đứa con tuyệt đẹp, gia đình ấm áp. Đúng là nơi kỳ lạ.


      Lắc đầu, ngăn mình tự đoán bừa, Lạc Ngọc Sanh ra khỏi ngõ , ngồi vào trong xe.


      Thầm nghĩ: Đào Chi , chúng ta còn nhiều thời gian.


      Sau khi Đào Chi xác định Đào Tiểu Đào ngủ, liền đứng dậy gọi điện thoại cho Tô Tiểu Vũ.


      Điện thoại vừa kết nối, nghe tiếng kích động sốt ruột của Tiểu Vũ: “Sư tử, hôm qua có phải xảy ra chuyện gì ? Chúng tôi đều lo gần chết. Lúc nãy tôi liên lạc với chồn tía, hồ ly, mèo đêm, các ấy cũng lo lắng cho , sợ xuất nữa, chúng tôi dùng tất cả sức lực để tìm .” xong câu cuối, Tô Tiểu Vũ khóc nhung nhớ, cho là ấy bị tên ác ma kia phát bắt trở về. Cả đêm đứng ngồi yên, đành phải liên lạc với ba người kia xem nên làm thế nào.


      Chỉ cần Đào Chi biến mất hơn hai bốn giờ, các bắt đầu ra tay tìm ấy.


      Lo lắng lướt qua mắt Đào Chi , thản nhiên : “Tiểu Vũ, tôi sao, phải tôi rất tốt sao? Đêm qua xảy ra chuyện, tôi bị chậm trễ, làm lo lắng rồi.”


      Tô Tiểu Vũ nức nở : “May mà có việc gì. Sư tử, khiến tôi sợ muốn chết.” Dừng chút, Tô Tiểu Vũ có chút chần chừ lại sợ hãi hỏi: “Là người của Ám Thiên sao?” Ám Thiên, đó là tên tổ chức sát thủ lúc trước của các . Là nơi cả đời này các bao giờ muốn đến nữa.


      Đào Chi thản nhiên : “ phải người của Ám Thiên. yên tâm, bọn họ còn chưa phát cái gì. Thân phận này có lẽ dùng được nữa. giúp tôi tổ chức đám cưới xa hoa lần nữa, tạo thân phận giả thay tôi. Đúng rồi,” Đào Chi dừng chút, tiếp: “Sau khi chọn xong thân phận mới cho tôi biết địa điểm và khách mời.” Chuyện đêm nay, chết người, hơn nữa chạy trốn, Lý Mai ở thế giới cực lạc chắc chắn phái người xuống tay, sau đó điều tra . Cho nên, thể trở về, dùng thân phận kia được nữa.


      Sở trường của Tô Tiểu Vũ là máy tính, những việc Internet có gì có thể làm khó . Hơn nữa, cũng là người liên lạc với các đối tác quan trọng của Đào Chi , bình thường đều phải qua , sau đó mới đến Đào Chi quyết định có đồng ý hay ?


      Mà Đào Tiểu Đào lần đầu tiên nghịch máy tính, lần đầu là chơi trò chơi, đều là sản phẩm do tạo ra, từ tay dạy. Dĩ nhiên, cũng phát , Đào Tiểu Đào có năng lực thiên phú. Việc gì cũng hiểu, nhanh gấp mấy lần đứa trẻ bình thường.


      Phát này làm Tô Tiểu Vũ vui mừng lâu, nhưng mà, sau đó cũng phát , đứa trẻ quá thông minh, chẳng đáng chút nào.


      Vì Đào Tiểu Đào chưa bao giờ cho chạm vào khuôn mặt nhắn trắng bóc của nó. Hơn nữa còn coi như gia cầm.


      Tô Tiểu Vũ nghe xong, gật đầu : “Tôi biết rồi, sư tử.”


      “Khuya rồi, nghỉ sớm chút. Sáng mai cần đón Tiểu Đào học, mai nó muộn.” Đào Chi khẽ cười .


      “Ừ……” Bên kia truyền đến tiếng ừ mơ hồ, cho đến khi xác định có việc gì, Tô Tiểu Vũ mới trầm tĩnh lại, ngáp ngủ kéo đến.


      Nhưng vẫn miễn cưỡng chống lại cơn buồn ngủ trầm giọng : “Sư tử, đồng ý với mình, về sau phải bảo vệ bản thân cho tốt, đừng để bị phát , đừng biến mất, đừng bi bắt , được ?”


      Đào Chi giật mình, ra ấy quan tâm đến như vậy, lập tức gật đầu chân thành : “Được.”


      Ngày thứ hai, Đào Chi nhận được bức vẽ chân dung của Tô Tiểu Vũ, phía làm giả thân phận mới của . Hôn lễ được công ty quản lý tổ chức ở “Ca Hoa”, Hàn Tiểu Sơ, mặt còn có ảnh chụp người phụ nữ kia, cùng với đủ loại tài liệu. Người này tạm thời Tô Tiểu Vũ để chồn tía giam lỏng tháng.


      Mà trong tháng này, hoàn thành nhiệm vụ, sau đó chạy trốn.


      Vì chuyện ở dưới thế giới cực lạc, Đào Chi thay đổi khuôn mặt khác, thay đổi thân phận khác, đường Ca Hoa, Đào Chi đến công ty tổ chức hôn lễ, đứng ở đường đối diện lặng lẽ nhìn, quả nhiên, lâu sau, từ trong công ty vài người mặc áo đen ra, vội rời .


      Đào Chi cười hiểu . Quả nhiên bọn họ điều tra được, mới thời gian đêm, hiệu suất tồi.


      được vài bước, di động vang lên, Đào Chi ấn nút nghe, bên trong truyền đến giọng vui mừng của Tô Tiểu Vũ: “Sư tử, khách mời vừa mới gửi tin, thông qua đề xuất của rồi, ngày mai, con trai của , cũng chính là mục tiêu xuất ở Ca Hoa, đến lúc đó, gặp.”


      biết.” Đào Chi cúp máy.


      Đào Chi đột nhiên nhớ đến người đàn ông tuấn mỹ ghê người kia bức ảnh chụp lâu, Cung Nhã Thương.


      Khóe miệng Đào Chi nhếch lên thành nụ cười nhạt.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :