1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo - Nguyệt Thần(150c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 30: Nghiệm Thân Trần Trụi

      Đào Chi lui về phía sau vài bước, lạnh lùng :
      cần lại đây, tôi , cần lại đây!!” Nếu lại đây, nhịn được, ra tay giết họ tại chỗ!
      Dạ Hoàng vẫn cười duyên dáng, ra lệnh:
      “Tất cả qua hết , cởi quần áo ta ra. Ta rất muốn nhìn xem, móng vuốt của con mèo hoang bé này lợi hại như thế nào!”
      Ánh mắt Đào Chi lạnh lùng, tay phải chạm vào sợi lắc tay tay trái, dự định dễ dàng tha thứ, cho dù lao tới, cũng chịu nhục nhã này.
      Nhưng lời tiếp theo của Dạ Hoàng khiến thể nào hiểu nổi, đành đứng yên bất động.
      Dạ Hoàng nhìn , cười xinh đẹp, quyến rũ, “ xinh đẹp, vừa rồi ta quên , tất cả nơi này đều đặt camera theo dõi, chuyện vừa mới xảy ra, Hắc Đế ở trong đại sảnh nhìn thấy tất cả. có bao nhiêu móng vuốt, chúng ta từng chút từng chút cắt , sau đó mài giũa cho bằng phẳng lại.” Dạ Hoàng cười rất gian ác.
      Đào Chi trừng mắt, bắt đầu nhìn bốn phía, dường như muốn tìm hiểu xem camera theo dõi đặt ở đâu.
      Dạ Hoàng dường như đoán được hành động như vậy, che miệng nở nụ cười.
      Mấy tên đàn ông cao lớn nhìn Dạ Hoàng, lại nhìn Đào Chi , trong lúc nhất thời biết nên làm gì.
      Dạ Hoàng bước đến gần Đào Chi , áp sát vào tai :
      “Tiểu mỹ nhân, yên tâm, trong thế giới cực lạc chỗ duy nhất có trang bị camera chính là căn phòng này, bởi vì Hắc Đế vô cùng chán ghét đàn bà, hoàn toàn muốn nhìn thấy thân thể họ.”
      Trong lòng Đào Chi cười lạnh, nếu ghét tại sao lại nổi lên thú tính với ?
      Điều này Dạ Hoàng cũng hiểu.
      “Mỗi người đàn bà tới đây đều thà chết chịu nghe lời, có biết Dạ Hoàng tôi làm thế nào để đối phó với họ , để họ phải ở nơi này ngoan ngoãn hầu hạ đàn ông?”
      Giọng Dạ Hoàng giống như đến từ địa ngục làm cho sắc mặt của Đào Chi có chút trắng bệch, trong lòng chứa bất an, nhưng vẫn hồn nhiên như trước, hoàn toàn phát ra điều đó còn tiếp: “Đó là do đàn bà ai cũng có nhược điểm. Người họ , thứ bọn họ quan tam, đều trở thành nhược điểm của họ. Đây cũng là nguyên nhân khiến họ ở trong này dù muốn chết nhưng vẫn phải sống. Còn , xinh đẹp, ta đoán được nhược điểm của là gì? Ta nghĩ chuyện này ràng hơn ta chứ.”
      Đào Chi nhắm mắt, nhược điểm của , chính là Đào Tiểu Đào.
      Bỗng nhiên Đào Chi mở to mắt, lạnh lùng :
      “Ngươi có khả năng tìm được.”
      xinh đẹp khẳng định như vậy sao?” Nét mặt Dạ Hoàng cười tươi như hoa, dường như hoàn toàn cần biết có tin hay , sau đó nhanh chóng lộ ra khuôn mặt lạnh lùng, hờ hững : “Thế lực của Hắc Đế, cũng hoài nghi sao? xinh đẹp, tôi chỉ muốn cứu , suy nghĩ kỹ , rốt cuộc có nguyện ý làm theo dạy dỗ của tôi ? Dạ Hoàng tôi thích miễn cưỡng người khác, nếu muốn vậy tôi thành toàn cho , để ra khỏi nơi này.”
      Đào Chi nhắm mắt, sau đó mở mắt ra, tất cả bên trong đều là vẻ kiên quyết. Đúng, sợ chết, có chết nghìn lần cũng được, nhưng bây giờ giống lúc trước, còn có Đào Tiểu Đào. tại cho dù giết vài người ở trước mặt này, theo như lời , nơi nào cũng có có camera, hoàn toàn thể trốn thoát.
      Giống như hàng thế kỷ vậy, Đào Chi đột nhiên nở nụ cười, cười cách nũng nịu diêm dúa, giống như đóa hoa túc chính hiệu.
      “Được, tôi cởi.”
      Đào Chi đứng ở đó, hờ hững nhìn người trước mắt, sau đó đem từng lớp từng lớp áo quần nhiều lắm người cởi ra, tiếp theo, là áo ngực tơ tằm màu đen, quần lót…… Tất cả áo quần chậm rãi từ thân thể biến mất, Đào Chi cũng tháo cả dây buộc tóc xuống, mái tóc dài phủ trước ngực, vai, lưng, chỗ trắng chỗ đen, hấp dẫn chết người.
      cơ thể hoàn mỹ tì vết ra trước mặt mấy người họ, nếu phải cổ có hằng vòng màu hồng toàn thân có dấu vết gì, trắng nõn trơn bóng, giống như ánh sáng, phía trước linh lung gợi lên hứng thú, hai điểm kia giống như quả đào chín mọng, bao quanh quả đào là quầng sáng màu hồng phấn, đẫy đà vểnh lên đầy đặn, thắt lưng tinh tế giống như nhành liễu, bụng bằng phẳng, hai chân thon dài trắng nõn, giống như cây cột được khảm bạch ngọc, hai cánh hoa vểnh lên gắt gao khép lại, dường như mang theo dụ dỗ đầy mê hoặc.
      Dạ Hoàng thừa nhận cũng được, thân thể mềm mại này, quả mang theo tà mị ngay cả cũng nhịn được động tâm, những người đàn ông khác có thể động tâm sao?
      Mà hai gã to lớn phía sau , trong lòng đều rục rịch, nếu phải nơi này là địa bàn của Hắc Đế, của thế giới cực lạc, người nào chọc giận Hắc Đế có khả năng sống sót, bọn họ sớm nhịn được muốn tiến lên phía trước.
      Người phụ nữ này, vừa rồi mặc quần áo còn nhìn ra, bây giờ vừa thấy, là sinh ra để làm kỹ nữ!
      Mà Đào Chi từ đầu đến cuối, sắc mặt đều thay đổi, ánh mắt hờ hững trống rỗng, giống như họ hoàn toàn tồn tại trước mắt .
      “Xem đủ chưa?” Giọng điệu Đào Chi châm chọc, khóe miệng dường như hơi nhếch lên, mang theo nụ cười khinh thường.
      Nhưng mà, Dạ Hoàng khẽ nhíu mày, vai giống như có dấu ấn vàng óng ánh khiến nghi vấn, Dạ Hoàng lạnh lùng :
      “Quay lưng lại.”
      Trong lòng Đào Chi lạnh lùng, lưng của có ấn ký là sỉ nhục lớn nhất đời , trưng bày trước mắt cho bọn xem, giống như đem bộ mặt rất dơ bẩn của bản thân triển lãm ở trước mặt mọi người, Đào Chi rùng mình!
      “Sao, còn muốn chúng tôi giúp sao?” Dạ Hoàng mở miệng châm biếm.
      Giong Đào Chi lạnh như băng,
      cần!”
      Sau đó chậm rãi xoay người lại.
      từ từ xoay lưng lại, đập vào trong mắt bọn họ, là hình xăm tràn đầy khí thế, làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.
      hình xăm sư tử lớn, dường như theo bên hông của kéo dài đến hai vai. Giống như đúc, trông rất sống động con Sư Tử gào thét gầm rú, oai phong lẫm liệt đứng ở trong vũ trụ to lớn, hiên ngang ở lưng .
      Bộ lông vàng óng ánh giống như tung bay trong cơn gió lạnh thấu xương, ánh mắt sư tử lãnh khốc tàn nhẫn, dường như quan sát vạn vật thế gian, kinh thường các thần dân của nó.
      Nó là chúa tể duy nhất ở trong rừng rậm.
      Hình ảnh này tựa như đứa trẻ vui chơi giữa thiên nhiên, Sư Tử mạnh mẽ và vương giả nằm đường cong thon thả của càng làm cho hình tượng sư tử hoàn mỹ, có chút tỳ vết.
      Bọn họ chưa từng nhìn thấy hình xăm sư tử nào mà đẹp và đến vậy. Càng chưa từng nhìn thấy người đàn bà lại có hình xăm sư tử.
      Khóe miệng Đào Chi mang theo nụ cười lạnh lùng, hai tay nắm chặt vào nhau, ngoái đầu lại cười , giống như trăm vẻ đẹp quy về chỗ
      Phật , kiếp trước năm trăm lần ngoái đầu nhìn lại, kiếp sau mới có thể gặp thoáng qua. Hóa ra những lời nho nhã này giờ lại xảy ra trước mắt. Trong mắt người phụ nữ này chứa thê lương và hoang vắng, giống như kiếp trước cũng vậy.
      Đào Chi cười lạnh lùng, ánh mắt nhất thời lóe sáng, dường như có gợn sóng tản ra bốn phía, giọng quyến rũ mềm mại như trời sinh :
      “Thế nào?”
      Đào Chi hơi hơi nghiêng đầu, như vậy quyến rũ đến cực điểm, nhìn tay mình chạm tới hình xăm kia, đây là bằng chứng cho cơn ác mộng cuối cùng của năm đó, tên ác ma kia xăm từng mũi kim lên thành bức tranh sư tử hoàn mỹ, hề bị thời gian ảnh hưởng, bề mặt được bôi thêm thuốc mỡ để hình xăm này bị phai màu, làm cho này hình xăm này giống như trời sinh lưng tuyết trắng của , theo như lời của Khải Tư hình xăm này cả đời cũng thể xóa bỏ, nó cứ như thế mà theo cả đời.
      Ngón tay thon dài của Đào Chi chậm rãi vuốt ve hình xăm lưng, Tư thế khiêu khích này làm cho hai người đàn ông vạm vỡ kia phun máu mũi, “Hình xăm này, đẹp ?” xong, Đào Chi vẫn kiều diễm như lúc ban đầu, sau đó nháy mắt nở nụ cười, tiếng cười chậm rãi như tiếng chuông gió, dễ nghe và êm tai.
      Đào Chi cười đến ngây ngô mà quyến rũ, cái loại dụ hoặc này, làm cho Dạ Hoàng bắt đầu hoài nghi, người phụ nữ này là trời sinh quyến rũ hay là hồ ly tinh trời sinh…… Cùng với người phụ nữ chết lặng mà khô khan lúc nãy, bây giờ dường như thay da đổi thịt, hoàn toàn khác biệt.
      thậm chí hoài nghi, hai người sao?
      Đào Chi cười đến vui vẻ nhưng đáy lòng lại trở nên co rút quặn đau vì cơn ác mộng bị phơi bày trước mắt mọi người. Thân thể thậm chí hơi run rẩy, nhưng chỉ siết chặt hay nắm tay, cho người khác nhìn ra sợ hãi và yếu ớt của mình.
      Chỉ có tiếp tục cười ngừng, tiếp tục sa đọa, mới có thể làm cho tạm thời quên chuyện này.
      Người đàn ông mị trước mắt phải muốn biến thành kỹ nữ phóng đãng sao? Như vậy cứ làm như mong muốn . có rất nhiều nhiệm vụ phải hóa trang thành kỹ nữ, lúc ở giường cũng là lúc đàn ông phòng bị yếu nhất, kỹ thuật giường, sức quyến rũ, bắt đầu từ bọn họ được bậc thầy chuyên môn giảng dạy. Châm chọc là, bậc thầy dạy họ chính là kỹ nữ giỏi nhất, bà ta dạy bọn họ cách quyến rũ đàn ông như thế nào, quyến rũ đàn ông để họ phải lạc lối như thế nào, đàn ông ở giường có phút lơ là, nên chỉ cần chiêu thôi mất mạng, vô số đêm ăn mặc quyến rũ khêu gợi xuất trong khách sạn cao cấp, sau khi giết người lại mặc áo khoác hờ hững rời .
      Nhưng mỗi lần đến giết đàn ông, trái tim và vẻ mặt của Đào Chi rất lạnh lùng, những người đó đụng phải , đến chết cũng mong rằng quen biết !
      rời khỏi nơi đó, bắt đầu ngụy trang bản thân thành người phụ nữ bình thường thuần lương, rất phổ thông, cuộc sống an nhàn thanh thản, nhưng tại sao bọn họ muốn ép phải đối mặt với , cho dù trốn tránh như thế nào, vẫn là sát thủ Sư Tử như cũ, cho dù thay đổi trăm lần cũng thể thay đổi ?
      Dạ Hoàng nhìn có chút điên cuồng, khoát tay, bảo hai gã lực lưỡng ra ngoài.
      Ánh mắt của hai gã đàn ông lực lưỡng vẫn quyến luyến dán lên thân thể xinh đẹp Đào Chi rồi sau đó rời , hai mắt bọn họ đỏ bừng vì bị dục vọng dồn ép, hạ thể dường như căng cứng muốn nổ tung ra.
      Nhưng bọn họ vĩnh viễn cũng ngờ rằng, khi họ bước ra sau cánh cửa, liền bị đưa vào trong phòng tối, bị móc hai mắt, sau đó bị đánh trận thừa sống thiếu chết, nửa đêm bị ném đến vùng ngoại ô hoang vu.
      Dạ Hoàng vỗ vỗ tay, đột nhiên có vài người mặc áo trắng giống bác sĩ ra, Dạ Hoàng khoát tay, ra lệnh:
      “Mang ta vào trong, giúp ta kiểm nghiệm từ đầu tới chân.”
      Đào Chi chết lặng bị kéo vào trong, vẻ mặt tiếp nhận chút thay đổi, có bất kỳ ý gì là muốn để bác sĩ kiểm tra.
      “Mở chân ra.” nữ bác sĩ trung niên hờ hững .
      Nữ bác sĩ ngồi xổm xuống, hai tay mang găng tay y tế, luồn vào chỗ kín của để kiểm tra, Đào Chi cắn chặt môi dưới nhẫn nại chịu sỉ nhục và khó chịu từ hạ thể truyền đến. Trong mắt tất cả đều là lửa giận cùng sát ý, ngày nào đó, giết gã đàn ông kia, đem tất cả nhục nhã mà hôm nay phải gánh chịu trả lại đầy đủ.
      Bác sĩ kiểm tra chỗ đó, sau đó rút tay ra, ra ngoài, cứng nhắc với Dạ Hoàng chờ ở bên ngoài: “ phải xử nữ, thân thể khỏe mạnh, có bệnh lây lan qua đường tình dục, tất cả mọi nơi cũng bình thường.”
      Dạ Hoàng gật gật đầu, cúi đầu trầm tư : ta phải xử nữ, hơn nữa nếu như lời ta ta đứa con. Đàn bà như vậy, sao Hắc Đế lại đặc biệt chú ý chứ? Dạ Hoàng trầm tư thể hiểu nổi.
      Truyện tranh : Until Death Do Us Part
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 31: Để Cho Đào Chi Hầu Hạ Khách



      Edit: Q vs H


      Sau khi kiểm tra xong, mọi chuyện giống như chưa từng xảy ra. người Đào Chi vẫn mặc áo khoác như cũ, bước ra khỏi căn phòng kia, mà Hắc Đế nhìn màn hình camera thấy dường như ngoại trừ mái tóc màu đen giống tơ lụa rối tung chút, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, cũng có gì khác thường.


      biết làm sao vậy, ràng là vũ nữ nhảy múa lặng lơ, chính ràng hơn ai hết, vũ nữ ở đây gọi là vũ nữ nhưng ra cũng là kỹ nữ, chẳng qua, so với kỹ nữ bình thường cao cấp hơn nhiều.


      Ít nhất, khách của bọn họ phải rất có tiền, có địa vị.


      Nếu hiểu được chính là kỹ nữ mà những người có tiền đều có thể đùa bỡn, nhưng tại sao vẫn muốn , lúc kiên quyết kháng cự , thà chết chịu khuất phục, tuy nhiên trong đôi mắt , hẹp dài mà sáng quắc kia của lại bởi vì trở nên tối tăm và thâm thúy.


      Làm cho người vài năm qua rất ít chạm vào đàn bà như thế nhưng đối người đàn bà bình thường lại nổi lên dục vọng.


      Mà mỗi khi nghĩ đến thái độ bất kính của , dám đá , ngay tại lúc này trong lòng nhắc nhở thể mềm lòng, người đàn bà này phải bị trừng phạt, muốn thấy ngày bị khuất phục!


      Nhưng là, trong lòng lại có loại mâu thuẫn, giống như là của , thể cho phép bất kỳ kẻ nào xâm phạm .


      Cho nên dù chưa từng để ý qua người đàn bà khác, vậy mà luôn luôn chú ý theo dõi ở trước màn hình. Bọn họ tới cái phòng kia, ra trong lòng rất ràng.


      Trái tim mâu thuẫn đấu tranh, khi nhìn thấy vẻ mặt đỏ bừng của hai gã to lớn kia, lúc trong mắt dục vọng cháy lên bọn họ cũng là lúc đấu tranh của sụp đổ.


      thể che dấu tức giận, lúc này giao phó Lưu Thương lấy mắt hai người đàn ông kia xuống rồi ném tới ngoại ô để họ tự sinh tự diệt.


      Nếu phải bởi vì Dạ Hoàng theo nhiều năm, hơn nữa bề ngoài cho thấy Dạ Hoàng cũng có hứng thú với thân thể của , kỳ Dạ Hoàng từng mình là người lưỡng tính, chừng cũng nhất thời xúc động má móc mắt của Dạ Hoàng.


      ràng qua muốn trừng phạt , nhưng khi nhìn thấy người đàn ông khác nhìn thấy thân thể của , lại cảm thấy phiền toái và phẫn nộ, giống như thứ gì đó thuộc sở hữu của mình bị người khác nhìn thấy.


      Tuy rằng chỉ loáng thoáng nhìn qua thân thể của , nhưng tin chắc rằng xinh đẹp, là người phụ nữ mà tất cả đàn ông đều muốn!


      Hắc Đế ngồi ở trong phòng, càng xem càng cảm thấy phiền não tức giận, cuối cùng quyết định ra khỏi phòng quan sát.


      sao có thể vì người đàn bà mà tâm phiền ý loạn! Hắc Đế tuyệt đối vì người đàn bà mà động tâm! Bởi vì, đàn bà chỉ muốn rời khỏi người , họ chỉ biết sợ !


      Nhưng ta khác hẳn, ta dám bình tĩnh đối diện cùng , đối với hề sợ hãi. , cho dù trong lòng sợ hãi, vẫn cố gắng trấn tĩnh, quật cường mà đáng .


      Dường như giống người đàn bà năm đó.


      Đáng chết!


      Sao bản thân lại bắt đầu miên man suy nghĩ, người đàn bà tuyệt đối thể chi phối suy nghĩ của Hắc Đế! Qua tối nay, tất cả đều chấm hết!


      Nghĩ vậy, ánh mắt Hắc Đế lên tia tàn nhẫn lạnh lẽo, lạnh lùng với Lưu Thương:


      “Gọi điện cho Dạ Hoàng.”


      Lưu Thương gật đầu cung kính :


      “Vâng, Hắc Đế.”


      xong lấy cái di động bấm dãy số cung kính đưa cho Hắc Đế,


      liên lạc được.” Đường điện thoại nội bộ của Hắc Đế là ưu tiên số của mọi người.


      Hắc Đế cầm lấy điện thoạt, chợt nghe thấy trong điện thoại tiếng cười vô cùng kiều mỵ của Dạ Hoàng.


      “Hắc Đế, đây là nhớ tôi sao? Khẩn cấp như vậy a, muốn người ta đến với đêm nay hay ?” Giong Dạ Hoàng quyến rũ đến tận trong lòng, dường như người đàn ông bình thường đều hiểu ý, ước gì lập tức chạy vội tới ôm người đẹp vào lòng.


      Nhưng Hắc Đế dù sao phải là người đàn ông bình thường, nếu như vậy, là Hắc Đế.


      Hắc Đế nhăn mặt nhíu mày, lạnh lùng : “Cho ngươi thời gian hai giờ dạy dỗ, sau đó để ta bắt đầu hầu hạ khách.”


      Kẻ đứng bên đầu dây điện thoại kia hơi hơi ngẩn người.


      “Ngươi là tiểu mỹ nhân sao?” Ngày thường đưa phụ nữ đến, Hắc Đế chưa bao giờ quản, chú ý, đều là tự quyết định dạy dỗ vài ngày là vài ngày. Lần này là làm sao vậy? Dạ Hoàng thích thú nhìn người đàn bà ở bên vẫn lạnh lùng ngây ngốc như cũ, ta, đối với Hắc Đế mà đặc biệt như vậy sao? Nếu đặc biệt, vì sao lại phải làm tổn thương ta, tra tấn ta?


      Tiểu mỹ nhân? Từ khi nào trở nên thân như vậy? Người đàn bà kia, đến Dạ Hoàng cũng buông tha sao?


      Hắc Đế nhíu mày lại, thanh lạnh lùng : “Dạ Hoàng, ngươi hoài nghi quyết định của ta sao?” Nếu đúng thế, chính là muốn sống nữa!


      Dạ Hoàng vội vàng cười nịnh bợ “Hắc Đế, tôi làm sao dám chứ, cho dù có trăm lá gan tôi cũng dám. Ngài gì, tôi nhớ kỹ. Đêm nay an bài.” Dù sao vừa rồi cũng thấy được người đàn bà kia quyến rũ như tinh, cũng cần vì lo lắng cho ta mà làm mất uy tín của .


      Hắc Đế hừ lạnh, lập tức cúp điện thoại rồi đưa cho Lưu Thương.


      bước ra ngoài, người vào trong phòng, cáu kỉnh và bất an đến rồi , thể nhịn được nữa, cuối cùng quyết định lên giường buồn bực ngủ.


      Nhưng lại nghĩ tới, giường vẫn còn mùi thơm thoang thoảng toát ra từ cơ thể của người đàn bà kia, quấy rối tâm trí của .


      đáng chết!


      Chỉ cần nhớ lại chuyện vừa rồi, thân thể trắng nõn mềm mại của nằm giường, giống như có luồng khí nóng bao trùm lấy ! Hắc Đế cảm thấy bản thân biết có phải trúng tà , trong đầu tất cả đều là ánh mắt lạnh như băng của , giọng lạnh nhạt, khóe miệng quật cường, còn có thân mình trắng như tuyết……


      Hắc Đế từ từ nhắm chặt mắt lại, từ chối thỏa hiệp với bản thân, cự tuyệt bản thân bị người đàn bà kia mê hoặc.


      Sau khi Dạ Hoàng cúp máy, có chút thương tiếc nhìn Đào Chi lạnh lùng đứng bên, giọng có vẻ như muốn xin lỗi: “ xinh đẹp, đêm nay, tôi sắp xếp để hầu hạ khách.” Dạ Hoàng đến bên , ngón tay nhàng lướt qua khuôn mặt lạnh như băng mềm mại của , dịu dàng :“Bản thân tôi rất luyến tiếc, nhưng mà đây là quyết định của Hắc Đế.”


      Hắc Đế quyết định, có nghĩa là ai có thể thay đổi, ai có thể ngăn cản, trừ khi, chính thay đổi ý định.


      Sau khi Đào Chi nghe xong, chỉ lạnh lùng cười, có biểu tình gì ràng.


      Đến sớm chút cũng tốt, để mau chóng thoát khỏi nơi này!


      Đào Chi bị đưa đến căn phòng, bên trong có tủ quần áo lớn, còn có cửa sổ sát đất, nhưng cửa sổ đó bị tấm rèm màu tím thêu hoa che lại. Trong phòng, còn đặt tấm gương lớn, bao quanh tấm thủy tinh là khung được mạ vàng chạm khắc tinh xảo theo phong cách Âu Mĩ, nhìn căn phòng cổ điển hoa lệ này Đào Chi nhớ tới lúc trước bị nhốt tại căn phòng dành cho công chúa, chẳng qua, nơi này lộng lẫy hơn chút, dơ bẩn hơn chút.


      Trong phòng, có mười mấy người hầu cao gầy, gợi cảm, dạng vẻ xinh đẹp đứng ở phía sau.


      Dạ Hoàng qua, vỗ vỗ tay, lập tức có người hầu qua, mở cửa tủ quần áo ra.


      Tiếp theo, mấy trăm bộ quần áo cao quý xinh đẹp ra ở trước mặt Đào Chi .


      Dạ Hoàng nhìn nét mặt chút thay đổi của Đào Chi , cười :“Trong này có âu phục, sườn xám, có những lễ phục mà ngôi sao danh tiếng nhất Hollywood mới có thể mặc, bây giờ, xin xinh đẹp hãy tự mình chọn . Tôi luôn luôn theo đuổi hoàn mỹ, cho nên các của tôi tuy dám là xinh đẹp như tiên nữ, gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn, nhưng nhìn vẻ ngoài cũng có thể so sánh với công chúa cao quý tao nhã, giống đàn bà bình thường. Ôi…… Nên hình dung loại khí chất này như thế nào nhỉ……” Dạ Hoàng qua lại, quanh Đào Chi vòng, nhất thời a tiếng, bắt đầu khen tặng “Chính là giống , người có khí chất như hoa sen trong bùn mà vẫn thuần thiết, khí chất thanh nhã, hờ hững, thuần khiết như ngọc, đây là điểm quan trọng nhất hấp dẫn khách. Bởi vì,” Dạ Hoàng vừa áp sát bên tai của , vừa thở ra hơi nóng mờ ám : “Đó là loại khí chất có thể khơi mào dục vọng chinh phục của đàn ông.”


      Đào Chi nhướng mày nhìn cái, lạnh lùng : “Mà bên trong phải dâm đãng giống kỹ nữ phải ?” Đào Chi châm chọc.


      “Đúng rồi! xinh đẹp.” Dạ Hoàng mỉm cười nhìn , khen ngợi: “Rất thông minh. Hắc Đế cho tôi thời gian hai giờ dạy dỗ , xem ra tôi cần lãng phí thời gian và sức lực. tự nhiên hiểu được đúng ?”


      Đào Chi gì, cũng nhìn , Dạ Hoàng cười : “ xinh đẹp, tôi bắt đầu tò mò người có bao nhiêu điều ngạc nhiên, cũng bắt đầu tò mò rốt cuộc là ai.” Người có thể làm cho tò mò nhiều lắm, mà Đào Chi , hôm nay bất hạnh trở thành trong số đó.


      Trong khi chuyện, Đào Chi tiến về phía tủ, lấy ra chiếc váy đỏ rực, chiếc váy nhìn diêm dúa mà cao quý, đuôi váy thiết kế theo kiểu mỹ nhân ngư, lất phất, đung đưa.


      Dạ Hoàng nhìn lựa chọn của , ánh mắt trở nên nóng rực, cười :“ xinh đẹp, ánh mắt của quả nhiên giống người thường. Chỉ cần liếc sơ qua mà lấy ra bộ quần áo tinh xảo nhất trong tủ. Bộ quần áo này được dệt từ tơ tằm, mặt được khảm trăm lẻ viên bảo thạch. Gần đây đời chỉ có chiếc.” Tuy rằng Dạ Hoàng nó quý giá, nhưng vẻ mặt của dường như hoàn toàn thèm để ý đến giá trị của nó, chỉ nghĩ, liệu mặc người phụ nữ này có xinh đẹp ?


      Đào Chi cau mày, chỉ chăm chú nhìn chiếc váy này, nó để lộ phía sau lưng, tuy rằng phía trước phần ngực hơi lộ ra chút nhưng nhìn chung đây là chiếc váy kín đáo nhất, cũng giống như khi chọn váy để khiêu vũ, đều là chọn những chiếc váy hở lưng, bởi vì phía sau lưng là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời , muốn nhắc tới nó.


      Đào Chi bị đẩy mạnh thay quần áo rách nát người, sau đó mặc vào chiếc váy ra.


      Lúc Đào Chi vừa bước chân ra, biểu duy nhất còn lại trong mắt Dạ Hoàng chính là kinh ngạc.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 32: Cái Giá Của Việc Đùa Giỡn Phụ Nữ



      Edit: Q vs H


      Nếu phải biết cảnh này chẳng phải mơ, Dạ Hoàng nghĩ mình từ trong mộng ra, người phụ nữ kia có thân thể xinh đẹp quyến rũ cách nóng bỏng, có thể mê hoặc bất kỳ gã đàn ông nào, trong mắt họ đều coi là nữ thần.


      Còn trong mắt những người bên cạnh, chỉ có hâm mộ và ghen tị. Các chưa từng nhìn thấy Dạ Hoàng đại nhân dùng ánh mắt mê luyến như vậy nhìn phụ nữ nào.


      Đào Chi giả vờ hồn nhiên biết gì, đứng ở đó, hờ hững : “Còn muốn tôi làm gì nữa?”


      Đào Chi nhìn chiếc váy người mình, trong lòng thầm nghĩ ra kế hoạch, chờ chút khi thoát ra xé bỏ váy, để dễ dàng chạy trốn và đánh nhau.


      Nếu giờ phút này Dạ Hoàng mê muội kia biết trong lòng Đào Chi nghĩ những thứ này, nhất định ngã xuống đất dậy nổi.


      Dạ Hoàng mang Đào Chi đến ngồi xuống trước gương , người hầu tới chỉnh sửa lại, chỉ lúc sau, trong gương xuất vô cùng xinh đẹp. Búi tóc sang trọng, tóc mai buông xuống, lộ ra xương quai xanh như như , tất cả nhìn qua đều hoàn mỹ chút dư thừa.


      Ngoại trử cổ có vết đỏ, và mặt hơi sưng đỏ.


      Dạ Hoàng nhíu mày nhìn chút, lấy ra cái chai gì đó, giúp bôi thuốc mỡ lạnh như băng, chỉ lúc sau, vết sưng đỏ bắt đầu biến mất cách lạ kỳ.


      Dạ Hoàng vừa lòng nhìn , cười duyên : “ xinh đẹp, yên tâm , tôi cho đến đại sảnh để làm đàn ông trong đó thèm dãi. Tôi chọn khách cho , nhất định khiến vừa lòng. Rất đặc biệt đấy.” Dạ Hoàng cách đầy ý.


      Đào Chi gì.


      Dạ Hoàng cũng lạnh lùng phân phó “Nửa giờ sau, mang ấy xuống phòng Diêm tiên sinh ở tầng ba.”


      Nữ trợ lý cúi đầu cung kính : “ biết đại nhân.”


      Khi Dạ Hoàng rời , đột nhiên hướng Đào Chi nở nụ cười ý nhị sâu xa, “ xinh đẹp, vẫn có người theo đấy nhé.” Ý trong lời , chính là bảo đừng nghĩ tới việc chạy trốn.


      ai nhìn thấy, trong mắt nữ trợ lý lên vẻ phức tạp khó hiểu.


      hành lang lờ mờ, càng khí dường như càng xuống thấp, rất lạnh lẽo.


      Đào Chi nhìn xa xa hành lang sâu hun hút, càng xuống càng cảm thấy giống như vào bãi tha ma tăm tối.


      Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Đào Chi luôn lạnh lùng, lúc hai người vòng qua lan can, sắp đến cửa phòng Diêm tiên sinh, người giúp việc mực yên lặng phía sau Đào Chi mặt chút thay đổi chợt lên tiếng “ muốn rời khỏi nơi này sao?”


      Đào Chi đột nhiên quay đầu hỏi “ những lời này là có ý gì?”


      Người giúp việc lấy con dao sắc bén giắt dưới đùi khuất sau làn váy ra, ánh mắt rạng rỡ nhìn , lạnh lùng : “Chỉ cần giết người trong kia, tôi cho biết cách rời khỏi đây như thế nào.” xong liền đem con dao đặt vào tay .


      Đào Chi nhìn con dao kia, sửng sốt. Nhịn được nhìn hai tay mình, đôi tay trắng nõn thon thả, non mềm mà xinh đẹp, nhưng hai tay này từng dính đầy máu tươi.


      nhắm mắt, trong đầu ra ánh mắt sợ hãi van xin trước khi chết của họ. Đào Chi cảm thấy hai tay mình run rẩy, khi thoát khỏi nơi đó bình thản sống nhiều năm như vậy, bây giờ, muốn trở thành sát thủ Sư Tử nữa sao?


      “Sao do dự, hay là sợ hãi? Hay bị Dạ Hoàng dạy dỗ muốn cả đời ở đây để đàn ông đùa giỡn, làm món đồ chơi, cho đến ngày chết ?” giọng người giúp việc lạnh lùng vô tình. Lại chỉ ra nhược điểm chí mạng của Đào Chi .


      tại Đào Chi phải chỉ người, còn có Đào Tiểu Đào, còn muốn chăm sóc, nuôi nấng con lớn lên, đến ngày nhìn con mình kết hôn sinh con, còn từ từ già trong hạnh phúc.


      chưa thể chết được!


      Đào Chi bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt lạnh lẽo trầm, nhận con dao kia, gật đầu : “Được. lời định.”


      Đào Chi đem dao giấu trong ngực, người giúp việc vui vẻ : “Sau khi giết , ra cửa rẽ trái, hướng tới đường cụt kia, bố trí nơi này, tất cả đều là kiến trúc đảo lộn, nhìn như là đường sống nhưng đó là cửa chết, nhìn như có đường lui, lại có thể tìm ra đường sống. Tôi chỉ có thể như vậy. Những thứ khác, phải tùy thuộc vào .”


      Đào Chi nhìn ấy, gật đầu.


      Hai người qua lan can, vào phòng Diêm tiên sinh, Diêm tiên sinh dường như có thân phận rất cao quý, cửa vẫn như cũ có hai bảo vệ. Nhìn thấy Đào Chi cùng người hầu bước vào, liền ngăn Đào Chi lại, lạnh lùng : “Chúng tôi cần phải kiểm tra.”


      Đào Chi dự đoán được bọn họ kiểm tra, nhất thời đổ mồ hôi lạnh.


      Người giúp việc chút hoang mang, lạnh lùng : “Hắc Đế phái tới mà các cũng dám hoài nghi sao? Có cần tôi gọi cho Hắc Đế để các tự mình tra xét ?!”


      Hai người vừa nghe đến tên Hắc Đế, nhất thời sắc mặt có chút trắng bệch.


      Người giúp việc giận giữ : “Còn chưa tránh ra! Để cho tiểu thư nhà tôi vào!”


      Lúc Đào Chi bước vào, người giúp việc cười lạnh với . Liền xoay người rời .


      Đào Chi vào, trong phòng quả nhiên có người đàn ông trung niên ở đó, dáng người hơi mập mạp, nhìn mắt sáng rỡ nháy nháy mắt, có chút kinh ngạc và vui mừng.


      Đào Chi còn chưa bình tĩnh lại, người đàn ông nhanh chóng tiến lại gần, vừa gọi là cục cưng bé , vừa ôm chằm lấy , để ngồi mặt cái ngăn tủ, sau đó nhanh chóng mở khóa quần mình, tiếp theo thương tiếc cởi quần Đào Chi ra, giải phóng vật cực nóng của mình, cười dâm đãng tiếng, hơi thở hôi thối từ miệng tỏa ra vậy mà muốn hôn .


      Đào Chi vội vàng tránh , bởi vì thân mình bị đặt ngăn tủ, thân thể Đào Chi ngồi xong, chỉ có thể ôm cổ .


      Diêm tiên sinh kia vừa muốn nâng thân mình để tiến vào vừa mê đắm :


      xinh đẹp, chết em rồi, trước tiên giúp tôi giải tỏa , sau đó chúng ta từ từ chơi đùa, đêm nay còn rất dài.”


      Đào Chi vừa vào cửa nhìn quanh bốn phía, đồ vật bên trong ngoại trừ giống cung điện xa hoa, điểm khiến Đào Chi có chút rét run là tường, trong ngăn tủ tất cả đều là các loại công cụ tra tấn độc ác như roi, kim, nước muối, thậm chí còn có lưỡi dao…… Từ từ vui đùa trong miệng chính là những thứ này sao?


      Ánh mắt Đào Chi lạnh lùng, ngay cả hô hấp của cũng gấp gáp, khi muốn tiến vào , con dao trong tay sớm đặt cổ của , lực đạo vừa đủ, khiến Diêm tiên sinh kịp kêu la tiếng, đột nhiên ngã xuống.


      Tất cả giống như chỉ xảy ra trong khoảnh khắc, sau khi ngã xuống, máu tuôn ra giống như dòng suối .


      Chảy tràn ra, giống như đóa hoa sen nở rộ.


      , ……” đến chết vẫn dám tin, trừng hai mắt lớn nhìn Đào Chi cười xinh đẹp quỷ mị giống như hoa túc của bóng đêm.


      Đào Chi chút biểu tình nhìn cái, nhảy xuống ngăn tủ, lạnh lùng : “Đây là cái giá cho việc ông dám đùa giỡn phụ nữ!”
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 33: Diêm Tiên Sinh Bị Giết



      Edit: hokhok


      Beta: Q vs H


      Đào Chi mở cửa ra, hai người bảo vệ mang mắt kính nghe được động tĩnh bất chợt quay đầu lại, đúng lúc này Đào Chi đột nhiên cười quyến rũ, làm cho hai người có chút sợ sệt, giống như nhìn thấy con rắn hổ mang hung dữ phun nọc độc, con dao nhanh chóng xoẹt qua yếu hầu của hai người, lúc họ ngã xuống phía trước, mỗi tay Đào Chi túm lấy cái đầu, kéo vào bên trong.


      Nhìn ba thi thể nằm mặt đất, Đào Chi cười lạnh.


      Xoay người cắt làn váy dài vướng víu, Đào Chi sửa sang lại quần áo và mái tóc chút, nhìn thấy người phụ nữ trong gương vẫn xinh đẹp kiều diễm, vẫn đẹp đẽ quý phái ung dung, sắc mặt bình tĩnh, nhìn có điểm nào khác thường.


      Mở cửa ra, nhìn thấy bốn phía có bóng người Đào Chi nhìn về lối cuối hành lang, thể biết trước được tương lai.


      Bởi vì ngọn đèn mờ nhạt cho nên nhìn cuối đường, phía trước giống như cái hang động ngừng dẫn dắt vào trong.


      Nhớ lại câu của người giúp việc kia, “tìm đường sống trong chỗ chết”, Đào Chi lấy lại bình tĩnh, kiên quyết tiến vào.


      Trong phòng quan sát (camera), người bảo an vì buồn ngủ nên vào phòng vệ sinh lát, sau khi bước ra tinh thần vẫn chưa tỉnh táo, vừa ngồi xuống, ngẩng đầu lên nhìn thấy màn hình theo dõi ra ba thi thể nằm mặt đất.


      Ba người đàn ông nằm đất, dường như cổ bị dao cắt đứt, đến giờ phút này máu vẫn chảy ngừng. ràng là chết rồi nhưng ánh mắt vẫn mở to, dường như gặp chuyện gì đó thể tin được, bởi vì cơ thể mất máu quá nhiều cho nên đến giờ phút này vẫn còn run rẩy.


      Người bảo an vốn buồn ngủ trong nháy mắt liền tỉnh táo, vừa chạy vừa la lớn: “Giết người, giết người.”


      Lưu Thương nghe tiếng kêu la, nhíu mày hỏi “Tiểu Quái, có chuyện gì xảy ra mà kinh hãi như vậy? Kêu cái gì mà kêu?”


      Người bảo an dường như vừa chạy đến, sợ tới mức có chút hoang mang kinh hãi, lúc sau mới chỉ về hướng phòng quan sát, giọng run run: “Quản, quản lý,..giết…giết người…”


      “Cái gì?” Lưu Thương từ sô pha nhảy dựng lên.


      Lập tức chạy đến phòng quan sát xem xét, ở trong phòng kia ngoại trừ ba người nằm mặt đất còn bóng dáng người nào khác.


      Lưu Thương nhíu mày, nhìn thân thể người đàn ông trung niên mập mạp nằm đó, khóa quần của kéo xuống còn rộng hơn người ta mở cửa lớn, vừa nhìn thấy liền biết vừa rồi xảy ra chuyện gì.


      Vốn tưởng cứ như vậy nhìn lướt qua, nhưng Lưu Thương đột nhiên phát .


      “Chết tiệt!” Tại sao người chết lại là , chuyện này phiền phức rồi, Hắc Đế biết được nhất định nổi giận! Những người khác chết ở trong này thèm liếc mắt cái, ở thế giới cực lạc này người chết rất nhiều, thậm chí có người cao quý, nhưng quan tâm.


      Mà người vừa mới chết này là Diêm tiên sinh, thân phận có chút đặc biệt, đến chuyện này đó là chuyện của Hắc Đế.


      Giờ phút này, người quan trọng như vậy chết, hung thủ biết đâu, ở trong tầm mắt mọi người mà cả gan dám giết người, ai hay biết. Lưu Thương nhăn mặt nhíu mày.


      Phiền phức lớn rồi.


      , đến phòng 4444 thông báo Hắc Đế chuyện này, để cho ngài quyết định nên làm gì bây giờ.” Lưu Thương ra lệnh cho người bảo an đứng sau lưng.


      Vừa nghe đến tên Hắc Đế, đôi chân của người bảo an kia nhất thời run rẩy, thể cử động.


      “Còn mau!” Nhìn ngây ngốc đứng yên tại chỗ, Lưu Thương giận dữ hét to.


      ! Tôi ngay!” Bị dọa, người bảo an nhanh chóng chạy vội .


      Lưu Thương nhíu mày nhìn trường, thấy còn lưu lại ít vải đỏ, gọi điện thoại cho Dạ Hoàng, rất nhanh bên đầu dây truyền đến tiếng cười sung sướng đầy mê hoặc của Dạ Hoàng: “Tiểu Lưu Thương, hôm nay nghĩ thế nào mà gọi điện thoại cho ta?”


      Lưu Thương có tâm trí để đùa, vội vàng hỏi: “Dạ Hoàng đại nhân, ngài nhanh chóng điều tra xem, đêm nay dưới lầu ba, tại phòng của Diêm tiên sinh, ngài sắp xếp cho người phụ nữ nào hầu hạ?”


      “Diêm tiên sinh…. A, ta nhớ ra rồi.” giọng của Dạ Hoàng vẫn thoải mái như trước, cười quyến rũ: “Hắc Đế bảo ta an bài cho xinh đẹp hầu hạ khách, ta liền an bài cho ấy hầu hạ Diêm tiên sinh. Có chuyện gì vậy, tiểu Lưu Thương?”


      Nghe được là người phụ nữ kia, Lưu Thương cảm thấy da đầu run lên, sau lưng đổ mồ hôi, tinh thần suy sụp ngồi xuống sô pha.


      Nhớ tới thần sắc Hắc Đế giống như ma vương đến từ địa ngục, Lưu Thương thầm nghĩ: “Hôm nay phiền phức lớn rồi.”


      Giọng của Dạ Hoàng từ đầu dây bên kia vẫn truyền tới “Tiểu Lưu Thương, ngươi làm sao vậy? Hay là xinh đẹp có chuyện gì?”


      Lưu Thương hướng điện thoại lẩm bẩm xinh đẹp của bị làm sao, nhưng vị khách mà ấy hầu hạ, Diêm tiên sinh và cả bảo vệ của ông ta, đều chết.”


      Cuối cùng Dạ Hoàng cũng ý thức được nghiêm trọng của việc này, vô cùng kinh ngạc hỏi: “Làm sao có thể như vậy được?”


      Ở đầu dây điện thoại bên kia, Lưu Thương cũng ngồi ghế than: “Nên biết rằng người kia là Diêm tiên sinh, thân phận đặc biệt.”


      Dạ Hoàng giống như nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Hắc Đế, khỏi rùng mình cái….
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 34: Hôn Người Đàn Ông Xa Lạ

      Đây là nội dung ảnh, bạn đợi xíu nhé

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :