1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo - Nguyệt Thần(150c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19



      Chạy trối chết gặp người đàn ông khoả thân.


      “Trở về thôi, chỗ này cần kiểm tra, chỗ khác tìm xem.” Người áo đen cầm đầu run rẩy mang theo kính trọng lẫn sợ hãi.


      người trong số họ hiểu chuyện lấy làm kì lạ hỏi “Đại ca, sao thế, sao tìm trong ấy?”


      Người đàn ông dẫn đầu tát vào mặt người kia bốp cái, trực tiếp dùng hành động để dạy dỗ người mới.


      lạnh lùng “Các ngươi nhớ kỹ cho tôi, bất kì chỗ nào, long đàm hổ huyệt các người vào còn có mạng trở ra, duy nhất căn phòng này thể bước vào. Nếu tôi có thể nhặt xác cho các người!”


      vài người bị dọa đến nỗi toàn thân run lẩy bẩy, nhưng vẫn nhịn được tò mò hỏi “Đại ca, rốt cục là người nào ở trong đó, kinh khủng vậy sao?”


      Người áo đen dẫn đầu thở dài, từ từ “Người ở trong đó, là ông chủ ngầm của vũ trường này, cũng là đại ca trong giới xã hội đen, là ma vương có tên gọi “Quỷ Diện Hắc Đế”. Nghe ông ta luôn mang mặt nạ nửa mặt, thái dương có cái bớt hình rồng, nhưng ai biết mặt của ông ta. Tuy nhiên những lời này có thể là tin đồn nhảm ai biết là hay giả. những người nhìn thấy đều chết hết rồi vì vậy chúng ta nên chứng tin đồn này…” Người áo đen dẫn đầu từ trong hồi ức định thần lại, lên tiếng cảnh cáo những tên thuộc hạ vừa mới đến “ Tóm lại, các ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời tôi, chỗ này thể vào, ngay cả tới gần cũng được.”


      Những người mới đến thấy đại ca cảnh cáo nghiêm khắc như vậy, tất cả đều gật đầu cung kính vâng dạ.


      thôi, nơi này cần kiểm tra, cho dù người đàn bà kia có trốn vào đó, cũng chỉ còn con đường chết.” Người đàn ông xong dẫn theo đám thuộc hạ rời khỏi nơi tăm tối này. Cho đến khi xa, khí lành lạnh mới dần dần biến mất.


      Khi họ nhìn thấy những ánh đen lộng lẫy, cảnh trí huy hoàng, và những ngọn đèn màu hồng, vẻ lo lắng mới dần dần biến mất.


      Sau khi bước vào phòng, Đào Chi cảm giác có gì bình thường, nhưng với tình hình lúc đó có thời gian nghĩ nhiều.


      Sau khi bước vào, Đào Chi lập tức áp sát tai vào cửa, nhưng ngoại trừ nghe thấy họ dừng lại bên ngoài, ngừng gì đó nghe .


      Theo lý khi phát ở trong này, họ nhất định xông vào bắt người, nhưng biết chuyện gì thu hút chú ý của họ, ngừng đứng bên ngoài bàn tán.


      cảm thấy kì lạ. Nhưng đợi lúc, thanh bên ngoài dần dần biến mất, Sau khi họ rời , Đào Chi mới bình tĩnh lại.


      Đến lúc này Đào Chi mới có thời gian nhìn chung quanh đánh giá căn phòng.


      Ai ngờ… ánh mắt vừa chuyển tới bên trong, ở cuối gian phòng xa hoa, đột nhiên có người đàn ông vừa bước ra dùng khăn tắm lau tóc của mình.


      “A…” Đào Chi tỏ vẻ giống như nhìn thấy quái vật, thét lên ầm ĩ.


      Dĩ nhiên điều dọa phải bởi vì ta xuất quá đột ngột, mà vì… Đào Chi dám nghĩ tiếp đến chuyện tiếp theo… Vì toàn thân ta từ xuống dưới mặc gì….


      cách khác, vừa xuất trước mắt người đàn ông hoàn toàn trần trụi.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 20: Vì Bảo Toàn Tính Mạng Phải Đá Vào … Của Ta



      Mặc dù Đào Chi có bé Đào Tiểu Đào, nhưng Tiểu Đào là kết tinh sau đêm ân ái điên cuồng của và gã trai bao thô bạo nhiều năm trước kia. Căn bản có chút kinh nghiệm nào, đừng đến chuyện nhìn ràng thân người của tên đàn ông trần như nhộng trước mặt .


      múi… hai múi… ba múi… khi Đào Chi đếm đến múi thứ sáu của cơ bụng còn can đảm để nhìn xuống dưới nữa….Hai má nhịn được hồng lên như thoa phấn, xấu hổ quá….


      chẳng kịp thẹn thùng, kịp xoay người , người đàn ông lẽ ra đứng đối diện với , biết từ lúc nào xuất trước mặt , cho đến khi gần ngay trước mặt, mới từ từ nhìn gương mặt người đàn ông. chỉ thấy gương mặt ta như ác ma trong bóng đêm, chỉ lộ ra nửa gương mặt, nửa mặt kia bị che khuất bởi mặt nạ màu bạc chỉ chừa con mắt bắn ra những tia sát ý. Nửa bên mặt kia lộ ra con mắt hẹp, dài, tà mị, khóe mắt nhếch lên giống như con hồ ly quyến rũ, nhưng lạnh lẻo toát ra khiến ánh mắt ta nhìn có vẻ khát máu và nguy hiếm, mũi cao thẳng, bờ môi mỏng nhếch lên.


      đáng chết.” giọng như thanh vọng về từ địa ngục vang lên bên tai Đào Chi . giây sau, cổ của cảm thấy đau nhói, hơn nữa lưng từng chút từng chút bị áp sát vào tường, cả người như bị nhấc bổng lên. Đào Chi cảm thấy chân của mình như cách khỏi mặt đất, và hơi thở cũng trở nên khó khăn. khí trong lòng ngực ngày càng ít và não như giãn nỡ ra, hai má biến thành đỏ ửng.


      Trong lúc tính mạng bị nguy hiểm, Đào Chi phản xạ có điều kiện, chợt nhớ đến chiếc vòng được thiết kế đặc biệt, bên trong có nhiều phương pháp để giết ta.


      Nhưng trong đầu vì thiếu dưỡng khí chỉ còn sót lại chút lý trí cuối cùng, cảm nhận được ta phải tầm thường, và hiểu ra vì sao những người áo đen vừa rồi đuổi theo tới đây, chỉ bàn tán ở ngoài mà vào lục soát. Nếu như vậy người đàn ông trước mắt là nguyên nhân khiến họ rời khỏi. Có lẽ thân phận của ta cũng đơn giản, nếu ở trong này gây ra đống thị phi, hơn nữa làm lộ ra thuật ám sát của mình, tin tức truyền rất nhanh và Khải Tư có thể phát hành tung của .


      dám đánh cược chút khả năng có thể khiến Khải Tư phát chưa chết, vì những con sâu độc trong ác mộng khiên ngày đêm ăn ngủ yên, vừa mới nhớ lại toàn thân run rẩy nén được đau thương. Những trí nhở đó cứ bám lấy khiên sống bằng chết.


      thề trừ khi có năng lực báo thù, nêu trở về cái địa ngục trần gian ấy.


      Nghĩ như vậy, từ từ thu tay về.


      Nhưng nếu ra tay, có thể chết vì ngạt thở, và cái cổ mảnh khảnh của cũng bị người đàn ông máu lạnh tàn nhẫn này bẻ gãy.


      đảo mắt, chợt nhớ tới “bộ phận” người ta mình vừa rồi mới nhìn lén đến đỏ mặt, Đào Chi quyết định. Nếu thể lộ ra võ công, chỉ có cách làm như vậy. Nghĩ xong hít sâu, gắng giãy giụa, toàn thân tập trung sức lực đế có thể dùng chiêu quan trọng và duy nhất vào cú đá này.


      nhấc chân lên đá chính xác và mạnh vào “chỗ ấy” của ta.


      Vì bảo toàn mạng sống, Đào Chi nghĩ nhiều, nhắm mắt lại, dùng toàn lực đá vào “góc rễ” của ta.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 21: Cái Gọi Là Hiếp Trước Cướp Sau



      “A…con đàn bà chết tiệt, dám đá tôi.” Người đàn ông mang mặtc nạ quỷ ngờ dám ra chiêu độc này, vì vậy trong thoáng bất ngờ, hề đề phòng hay phát , bị đá nặng vào vị trí quan trọng, đau đến nỗi phải rên lên và phát ra những tiếng xuýt xoa.


      Tay ta buộc phải nới lỏng, buông Đào Chi ra, hai tay ôm lấy bộ phận đó đau đến nỗi cong cả người, dường như muốn dậm chân nhưng phải cắn răng chịu đựng. “Gốc rễ” của giống như bị đá đứt lìa, nếu sau này giường nó thể “hoạt động” được, khiến ta sống bằng chết. Ngay cả tư cách được chết cũng cho ta.


      Sau khi Đào Chi được ta buông ra, trong lúc nhất thời cả người xụi lơ, hai tay ôm lấy cổ bị ta xiết đỏ bừng, mở miệng hít vào những luồn khí trong lành, nhịn được ho khan ngừng.


      “Khụ… khụ…” ho đến nỗi hai má đỏ bừng, hai bên eo cũng đau đớn vô cùng.


      Nhưng điều làm thể thả lỏng chính là cảm nhận được trước mặt có ánh mắt lạnh lùng nhìn mình đăm đăm, ánh mắt đó như muốn giết chết , , phải là muốn nuốt vào bụng mới đúng.


      Đào Chi ngước đầu nhìn lên, ta ở đối diện hai tay ôm lấy hạ bộ của mình hung hăng nhìn . Nhìn dáng vẻ đau khổ của ta, Đào Chi biết cú đá vừa rồi mình ra tay hơi nặng chút, nhưng cảm thấy hối hận hay áy náy, vì người đàn ông này vừa rồi muốn giết .


      Ngẫm lại vẫn cảm thấy chưa nguôi giận, gắng gượng đứng lên, trước tiên muốn mở cửa bỏ chạy, nhưng nghĩ lại vẫn chưa trút hết cơn giận, quay lại đá vào ta vài cái nặng nữa mới bỏ .


      là tên đàn ông biến thái, tôi chưa từng gặp qua người nào như , nhìn thấy người là muốn giết, biến thái mà.” Đào Chi căm phẫn xong, vội vàng bỏ chạy nhanh.


      nhàng mở cái chốt nơi cửa, Đào Chi cẩn thận nhìn để xác định bên ngoài có ai vì muốn chui đầu vào lưới, sau đó mới mở cửa chuẩn bị khỏi đây, nơi này phải là chỗ có thể ở lâu. Mọi thứ đều biến thái, vũ trường biến thái, căn phòng biến thái, tệ hơn là bên trong căn phòng biến thái đó còn có tên đàn ông biến thái.


      Nhưng chân còn chưa bước ra bên ngoài, da đầu chợt cảm thấy đau đớn, bên tai truyền đến giọng lạnh lẽo “Đá tôi, mắng tôi, nghĩ còn có thể rời khỏi đây được sao?”


      Đào Chi cố sức giãy giụa, nhưng tóc của bị ta hung hăng tóm lấy, càng vùng vẫy càng đau đớn. Đào Chi có cảm tưởng da đầu của mình sắp bị lột xuống rồi.


      Đúng là tên đàn ông biết thương hoa tiếc ngọc mà.


      nhấc chân lên muốn đá về phía sau, nhưng lần này dường như ta sớm đề phòng, hơn nữa tay còn bắt lấy chân , kéo cái khiến Đào Chi ngã nhào mặt đất. Da đầu đau nhói.


      “A… Đau… đau…” Đào Chi bị té ngã mặt đất, nằm rạp xuống cùng mặt đất hôn nhau.


      Người đàn ông mang mặt nạ dường như chẳng quan tâm đến tình trạng của , tay nắm tóc , tay kéo chân , giống như khiêng món hàng từng bước từng bước kéo vào phòng. Đào Chi nằm xuống ngừng vùng vẫy, nhìn ánh đèn ngoài cửa xa dần, dự cảm tốt bắt đầu nảy sinh trong đầu.


      bị tên đàn ông biến thái này giết chứ?


      Nghĩ đến cú đá bồi thêm lúc nãy, còn có nét mặt lạnh như băng chút cảm xúc nào của ta, cảm thấy da đầu run lên, bị người đàn ông này giết sao?


      muốn… còn phải chăm sóc Tiểu Đào, còn có Quạ Đen cũng yên tâm về tính tình đơn giản dễ xúc động của ấy, muốn chết đâu!


      Chuyện xảy ra tiếp theo, Đào Chi có chút trở tay kịp.


      Người đàn ông mang mặt nạ kéo vào phòng, sau đó ôm lấy , chút thương hại ném lên giường.


      Sau đó tới gần từng bước từng bước.


      Đào Chi cảm thấy đất trời rung chuyển, khi tỉnh táo chút, nhìn tên đàn ông tiến đến ngày càng gần mình, cảm thấy da đầu run lên, tay chân lạnh giá.


      nhìn người đàn ông càng ngày càng gần, phải xạ có điều kiện từng chút lùi về phía trong.


      muốn làm gì?” Đào Chi bỗng nhiên phát giọng của mình có chút run rẩy.


      Cho dù lúc giết người cũng sợ hãi như hôm nay.


      Ánh mắt của tên đàn ông này như tử thần đến từ địa ngục, nhìn chằm chằm vào giống như muốn hút lấy tư tưởng và linh hồn . Đào Chi cảm giác như toàn thân bị lớp băng bao phủ khiến thể cử động được.


      “Làm gì à?” Giọng ta giống như châm biếm, “Tôi đương nhiên muốn kiểm tra xem cú đá vừa rồi có làm hỏng ‘khả năng’ của tôi . Tốt nhất nên cầu nguyện cho tất cả đều ‘làm việc’ bình thường, bằng sau đó tư cách chết của cũng có.” Giọng của người ông vang lên rất khủng bố.


      lẽ đây chính là tình huống hiếp trước giết sau trong truyền thuyết? Đào Chi thoáng rùng mình.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 22: Tán Tỉnh Mờ Ám



      Trong lúc Đào Chi sợ tới mức ngừng lùi về phía sau, người đàn ông mang mặt nạ leo lên giường, vì mới tắm xong nên người ta mặc gì cả, điều đó lúc nàykhiến ọi chuyện có vẻ “dễ dàng” hơn rất nhiều.


      Đào Chi tiếp tục lùi về sau, lùi từng chút, cuối cùng còn chỗ nào để lùi thêm được nữa.


      Ánh mắt của dám liếc ngang liếc dọc, sợ nhìn thấy những “thứ nên thấy” khiến mình càng thêm xấu hổ. Lúc này mặt của ửng hồng như đoá hoa xinh đẹp nở rộ, làm lòng người say đắm, vẻ đẹp đầy mê hoặc cách kì lạ.


      muốn dùng chân đá ta văng ra, có ý muốn trèo xuống phía giường bên kia để chạy trốn. Dù thế nào, muốn ở lại đây thêm phút giây nào nữa.


      Hơi thở toát ra từ cơ thể của người đàn ông này luôn khiến run lên dù nhiệt độ trong phòng lạnh lắm.


      Dường như gặp đối thủ rất lợi hại, thể trốn khỏi tầm mắt của , dưới khống chế của ta thể nào cử động được, da đầu vẫn còn đau, Đào Chi chạm vào đầu mình, ra có nhúm tóc bị ta kéo rơi xuống


      vừa mới bò được nửa giường, chân bị ta nắm kéo trở lại.


      Đào Chi ra sức vùng vẫy, dường như người đàn ông vẫn còn sợ “tuyệt chiêu” của khi nãy, đề phòng cẩn thận, vì vậy dù đá như thế nào ta cũng chỉ xem như “khúc dạo đầu” àn hấp dẫn sắp tới mà thôi, thêm để vào mắt.


      Hai chân của bị ta đè lại, còn hai tay bị túm chặt đầu, người đàn ông đeo mặt nạ nhìn người phụ nữ kiên cường cắn chặt môi, trợn mắt nhìn mình, hề có chút thoả hiệp nào, đột nhiên mỉm cười thích thú càng khiến vẻ mặt thêm gian ác.


      có biết khi người phụ nữ nhìn người đàn ông với ánh mắt như vậy chỉ khiến ta càng thêm…” Giọng mờ ám đầy ma lực từ từ vang lên, ta áp sát vào bên tai như khiêu gợi hứng thú muốn chinh phục, hơi thở nóng bỏng phà vào má và tai khiến cơ thể cũng ngứa ngáy nóng lên, nhịn được cử động nhưng cơ thể bỗng nhiên đông cứng.


      vừa phát ra điều, trong lúc vùng vẫy, “vật ấy” của người đàn ông có phản ứng và dán sát vào nơi “nhạy cảm” của với tư thế mờ ám, có thể cảm nhận được “chỗ ấy” của ta “nóng lên”.


      Nét mặt của Đào Chi cứng ngắc, từ từ nhìn ta, giận dữ là đồ biến thái, ở vũ trường này có biết bao nhiêu chờ , chỉ cần quơ tay cũng có lô, tại sao lại phá tôi? Tôi có chút hứng thú nào với cả, nên để tôi .”


      Người đàn ông áp sát mặt vào tai , còn mơ màng cắn cắn vành tai , mê hoặc “Nếu tôi để , làm gì?” ta nhìn , dùng bàn tay rảnh rỗi nhàng mơn trớn má , “Bị cú đá của , tôi còn chưa kiểm tra xem ‘thứ mang lại hạnh phúc’ cho tôi có bị mất năng lực , sao để cho được.”


      là đồ dâm đãng.” Đào Chi lạnh lùng nhìn ta.


      Người đàn ông đeo mặt nạ nhìn vẻ giận dữ của , hình như càng tức giận ta càng cảm thấy vui vẻ, nét mặt thâm trầm theo từng biến hoá mặt Đào Chi mà trở nên vui sướng.


      chợt phát , xuất của người phụ nữ xa lạ này làm cho những ngày nghỉ yên tĩnh của trở nên thú vị hơn rất nhiều. nhìn vẻ mặt rất bình thường của , đột nhiên nhớ tới người con như hoa túc sân khấu vừa rồi.


      cau mày “ là vũ nữ ở đây?”


      Đào Chi lạnh lùng hỏi “Nếu phải sao, còn phải sao?”


      Người đàn ông mang mặt nạ bỗng nhiên cười lạnh “Nếu là vũ nữ cũng khác kĩ nữ lắm, vậy còn làm ra vẻ “ngây thơ” trước mặt tôi.”


      Người đàn ông dường như giận, nét mặt trở nên trầm lạnh lẽo hơn nhiều so với lúc đầu.


      Hai chân vẫn đè lên hai chân Đào Chi , tay giữ lấy hai tay , tay còn lại vươn ra, chỉ thấy nụ cười tà ác môi ta, tiếp theo đó còn chưa kịp phản ứng, quần áo người bị ta điên cuồng xé nát thành từng mảnh.


      Nhìn quần áo người từng mảnh từng mảnh rơi xuống, trong đầu của Đào Chi xuất cơn ác mộng trong quá khứ, tên ác ma kia cũng xé nát áo quần của như vậy, giống như con thú hoang.


      Cơ thể tuyệt đẹp dần dần ra, dục vọng trong ánh mắt của người đàn ông mang mặt nạ ngày càng dâng cao, như có ngọn lửa đốt lên trong mắt ta.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 23: Nụ Hôn Mãnh Liệt



      Nhìn con ngươi của người đàn ông bắt đầu sẫm lại, Đào Chi nhận ra nguy hiểm càng ngày càng đến gần.


      muốn trong hoàn cảnh này xảy ra quan hệ với gã đàn ông biến thái như vậy. Nhưng chỉ cần động đậy chút liền cảm giác được “ vật nóng bỏng” của ta dán sát vào nơi “nhạy cảm” của cách ám muội. Từng ngọn lửa nóng bỏng, đê mê như xâm nhập toàn thân khiến Đào Chi cảm thấy vừa xấu hổ vừa tức giận, dám vùng vẫy vì sợ châm thêm dầu vào lửa làm bùng lên dục vọng của ta.


      Đào Chi biết càng giãy giụa những mảnh vải còn sót lại người rơi xuống càng nhanh hơn. Làn da trắng nõn như như đối với người đàn ông là mê hoặc “chí mạng”. Hơn nữa lúc này do vùng vẫy tóc xoã tung ra, vài sợi tóc mai rũ xuống dính vào cái trán lấm tấm mồ hôi, khiến nhìn càng thêm xinh đẹp cách lạnh lùng đầy mê hoặc.


      ràng chỉ là gương mặt bình thường nhưng người đàn ông mang mặt nạ cảm thấy mê đắm, có thể châm ngọn lửa trong dễ dàng vậy sao?


      Người đàn ông từ từ nâng cái cằm nhắn xinh xắn của lên, trong đôi mắt lạnh lùng ánh lên vẻ thèm khát. Khóe môi cũng chậm rãi nhếch để lộ ra nụ cười nguy hiểm.


      Lúc này Đào Chi gần như còn mảnh vải, bị buộc phải ngẩng đầu lên đón lấy ánh mắt của ta.


      “Cuối cùng muốn gì?” Đào Chi lạnh lùng hỏi.


      “Muốn hầu hạ tôi đêm.” Chính bản thân người đàn ông đeo mặt nạ cũng bất ngờ, biết tại sao lại đưa ra cầu như thế. Đàn bà đối với phải là gánh nặng sao, phải là công cụ làm ấm giường đáng để quan tâm hay sao? Tại sao trong cái đêm kì lạ này, lại trở nên có hứng thú với người đàn bà bình thường như thế?


      Có lẽ vì là người thứ nhất dám chống cự lại , dám nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh lùng của , còn to gan dám đá vào “thằng bé” của , những điều này khiến khác hẳn mọi người, khơi dậy hiếu kì trong . Nhưng quan tâm, cho phép hiếu kì đó kéo dài lâu, vì vậy quyết định muốn ta, phải “có” được ngay trong đêm nay để hưởng thụ hết nét đẹp và quyến rũ của . Để rồi sau đêm này mọi hiếu kì và mê đắm kết thúc. Sau đó nhanh chóng quên ta như những người đàn bà khác.


      đêm đúng ? Nếu tôi đồng ý cùng ‘lên giường’ đêm sau đó thả tôi chứ?” Đào Chi lạnh lùng .


      Người đàn ông nhếch môi để lộ nụ cười tàn nhẫn “ Điều đó phải chờ coi ‘biểu ’ của như thế nào .”


      Đào Chi thầm nắm chặt hai tay, trong lòng càng thêm chán ghét. Nhưng gương mặt trái xoan ngấm ngầm che dấu vẻ bướng bỉnh quật cường, từ từ biến thành nụ cười quyến rũ xinh đẹp động lòng người, giống như hoa túc trong bóng đêm, xinh đẹp rực rỡ như ngọn lửa.


      “Được.”


      Người đàn ông nhìn Đào Chi nằm dưới thân mình, nhìn thoáng qua nét mặt của ta trông rất bình thường, chỉ có thân người mặc dù bé nhưng đầy quyến rũ, người toả ra mùi hương thơm ngát nhè đặc biệt của riêng , tất cả khiến giống như bị bỏ “thuốc mê”, có cách nào kềm chế nổi.


      “Hôn tôi.” Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh.


      Sắc mặt Đào Chi cứng lại nhưng rất nhanh nở nụ cười đa tình, thân thể dựa vào trước ngực giống như muốn hôn .


      Đúng vào lúc hai bờ môi sắp chạm vào nhau, Đào Chi bỗng nhiên cười rộ giọng điệu lạnh lùng đến cực điểm, “Hãy đến đây, tôi hầu hạ tốt.” Những lời như rít ra từ kẽ răng, trong lúc chuyện, chân chợt đá vào thân dưới của người đàn ông.


      Lần này người đàn ông đeo mặt nạ sớm có chuẩn bị, chỉ cần tay bắt lấy bàn chân bé của , mặt lên vẻ tức giận vô cùng “ lại dám đá tôi lần nữa.”


      Đào Chi lạnh lùng “ Bắt tôi hầu hạ gã đàn ông biến thái như đêm, thà giết tôi còn hơn.” dứt lời Đào Chi ngẩng mặt lên bày ra dáng vẻ “dù chết cũng sờn lòng”.


      Những đòn thử nghiệm của vừa rồi chứng minh điều, phải là đối thủ của ta. khi như vậy, thà chết chứ chịu sỉ nhục này.


      Đôi mắt của người đàn ông mang mặt nạ càng thêm lạnh lẽo, ta lạnh lùng biết tôi là ai? Biết Hắc Đế đại diện cho điều gì ?”


      Hắc Đế? Trong lòng Đào Chi chợt lạnh. Đó là đại ca trong thế giới ngầm ở châu Âu trong truyền thuyết, vì là con lai có nửa huyết thống là người Trung Quốc, cho nên thế lực của ta ở Hồng Kông, Đài Loan cũng rất mạnh. Mà Hắc Diện Hắc Đế theo lời đồn quanh năm đeo mặt nạ nửa mặt, chưa có ai nhìn thấy mặt của ta, biết ta rốt cuộc là ai?


      Điều duy nhất mọi người biết về Hắc Đế chính là ta giống như ma vương, ác ma trong truyền thuyết. Những người nào may lọt vào tay ta còn mạng trở về cho dù phụ nữ cũng cùng chung số phận. Vị đại ca xã hội đen này dường như rất bất mãn đối với phụ nữ, hơn nữa còn chán ghét họ.


      Đào Chi thầm thở dài, xem ra hôm nay chết chắc còn nghi ngờ gì nữa. Khó trách vừa rồi người đàn ông này đối xử với chút thương hoa tiếc ngọc, chút tình cảm cũng có, vừa nhìn thấy muốn đưa vào chỗ chết.


      Hắc Đế nhìn từ từ nhắm mắt lại lời, chỉ có hai hàng mi dài ngừng chớp chớp.


      Hắc Đế cảm thấy trong lồng ngực như có ngọn lửa bùng lên dữ dội, nhìn cắn chặt đôi môi, đột nhiên nhào về phía , hôn lên môi sâu. Bờ môi của ngọt ngào, vốn nghĩ chỉ muốn hôn để làm dịu dục vọng nhất thời của mình, nhưng sau khi hôn, ngay cả bản thân cũng hiểu được, ngọt ngào của giống như dòng suối mát chảy qua sa mạc, khiến kềm lòng được, hôn lần nữa, lúc đầu nhè sau đó ngày càng thêm mãnh liệt, càng triền miên và khát vọng muốn có được dâng lên như ngọn thủy triều.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :