1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo - Nguyệt Thần(150c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 10: Năm Năm Sau, Tiểu Ác Ma Đào Tiểu Đào



      Năm năm sau “tai nạn nhầm phòng”, tại Hồng Kông.


      “Đào Tiểu Đào, cho dì nghe hôm nay con nhận được bao nhiêu thư tình?” “Ác ma” mới có tí tuổi đầu này, mặc dù còn tuổi, nhưng mỗi ngày đều nhận được rất nhiều thư tình của các nữ sinh các khối khác nhau. Mỗi ngày đều đem về chồng thư cao ngất, cất hết vào cặp, ngoan ngoãn mang về ẹ xem sau đó vứt hết vào thùng rác.


      Hoá thân thành nữ giám đốc của công ty phần mềm máy tính là Quạ Đen Tô Tiểu Vũ, giỏi vi tính, đó là khả năng đặc biệt của , dù là khi làm hacker hay tấn công hacker đều thông thạo. Sau khi trốn khỏi nơi đó, Đào Chi giúp thay đổi khuôn mặt để ai có thể nhận ra nữa, vì vậy trong vài năm gần đây gia nhập vào công ty phần mềm, bắt đầu công việc thích của mình. Đến nay, với tầm nhìn và năng lực của bản thân, đạt đến vị trí nữ giám đốc duy nhất và trẻ nhất Hồng Kông.


      Từ sau kiện đó, Quạ Đen ngây thơ hiểu chuyện tại trở thành Tô Tiểu Vũ khôn khéo giỏi giang.


      Người được gọi là Đào Tiểu Đào chính là bé trai xinh đẹp khác thường, mặc dù chỉ mới năm tuổi, nhưng ai cũng có thể nhìn ra sau này cậu bé trở thành “ác ma” mê hoặc người khác. Làn da trắng nõn, gương mặt hoàn hảo chê được điểm nào. bé trai nhưng lại có lông mi dài, mỗi cái chớp mắt đều dấu trầm ổn thông minh giống những đứa trẻ cùng trang lứa. Sống mũi cao kiên định, đôi môi mỏng nhếch lên, đôi mắt được di truyền từ mẹ nên có màu tím nhạt, sáng lấp lánh.


      Nhìn đứa bé xinh đẹp như búp bê trước mặt, Tô Tiểu Vũ như bị “mê hoặc, nhìn chớp mắt, chút nữa chảy cả nước miếng, ôm chặt lấy cậu bé hôn “thắm thiết”.


      Cậu bé sớm có tính ông cụ non thích bị hôn chút nào cả, cậu chán ghét lấy tay quẹt nước miếng mặt. ra hành động của Tô Tiểu Vũ được coi là bình thường, nếu đổi lại là “đại ma nữ háo sắc” Hồ Ly ở đây, tâm hồn “non nớt” của cậu gặp “ác mộng”.


      Tô Tiểu Vũ cảm thấy tức giận, đến bên người phụ nữ trang nhã bên cạnh phàn nàn “ nhìn xem, xem , đứa bé này biết cách làm người khác vui lòng gì cả, nếu sớm biết như vậy, ngày đó tôi khuyên sinh ra nó… là nghiệp chướng mà!”


      Đào Tiểu Đào biết nghe bà dì kì lạ này như vậy bao nhiêu lần, cậu thèm để ý, đến bên cạnh mẹ mình.


      Đào Chi cười dịu dàng, vuốt vuốt đầu con, giúp bé sửa sang lại quần áo, thôi, dì Tô đưa con học trước rồi sau đó đưa mẹ làm.”


      Đào Tiểu Đào bình tĩnh “Mẹ chờ con lớn hơn chút nữa, con mua xe ẹ , như vậy mẹ cần phải nhờ xe dì Tô nữa.”


      Đầu Chi gật gật đầu bảo “Con của mẹ ngoan lắm.”


      xong hai mẹ con dắt tay nhau ra khỏi nhà, bỏ lại Tô Tiểu Vũ mình hổn hển kêu gào “Tiểu ‘ác ma’ quả nhiên được câu nghe lọt tai, lại còn mang vẻ mặt ‘ nghiệt’ nữa, a a…”


      Đào Tiểu Đào ghét nhất gương mặt quá đẹp trai mị của mình, chán ghét đám phụ nữ háo sắc nhìn thấy cậu chảy nước miếng, nhưng khi nghe mẹ câu cậu còn cảm thấy ghét nữa.


      lần mẹ vô ý vẻ ngoài của cậu rất giống cha. Nhưng khi cậu hỏi cha là ai, mẹ muốn đề cập tới.


      Mẹ chỉ cầm sợi dây chuyền đeo lên cổ cậu, đó là món quà cha cố tình để lại cho cậu.


      Đào Tiểu Đào là đứa hiểu chuyện, nhìn thấy nét mặt của mẹ muốn lại thôi, có chút đau lòng, vì vậy cậu bao giờ hỏi mẹ nữa.


      Chỉ là trong tim bé vẫn luôn luôn khát khao có người cha.


      Xe dừng lại ở trước cổng trường tiểu học cao cấp.


      Đào Tiểu Đào xuống xe ngoan ngoãn chào mẹ, trước cổng trường có đám nữ sinh cùng khối với cậu hoặc cao hơn đứng với nhau, họ vừa nhìn thấy cậu đều “say mê” gọi tên cậu.


      Đào Tiểu Đào nhịn được nhăn mày lại.


      Đào Chi nhìn đứa con trai bảo bối của mình dịu dàng bảo “Bảo bối, các bé kia làm vậy vì thích con.”


      Đào Tiểu Đào ngước nhìn người mẹ lúc nào cũng trang nhã thuần khiết, biết vì sao, mỗi lần cậu cảm thấy phiền não hay nhức đầu, chỉ cần nghe giọng dịu dàng của mẹ, cơn đau liền biến mất. Đào Tiểu Đào nở nụ cười xán lạn “Tạm biệt mẹ.”


      “Bảo bối hôm nay học vui vẻ, ngoan nha con” Đào Chi cũng cười với con.


      Tô Tiểu Vũ chịu nổi tình cảm thân thiết sâu đậm của hai mẹ con, tức giận khởi động xe rời .


      “Alice, thoáng cái năm năm trôi qua…” Tô Tiểu Vũ đột nhiên .


      “Đúng vậy” Đào Chi nhìn cảnh vật ngoài xe ngừng bị bỏ lại phía sau, lơ đãng phụ hoạ..


      “Nhìn thấy hạnh phúc, tôi rất vui.”


      Đào Chi thản nhiên cười “Tôi cũng vậy.”


      Hai người nhìn nhau cười, đó là ăn ý giữa hai người từng cùng vào sinh ra tử với nhau.


      “Đến rồi” Tô Tiểu Vũ dừng xe lại .


      “Tạm biệt” Đào Chi lời tạm biệt với .


      Tô Tiểu Vũ cũng vẫy vẫy tay với “Chào, tôi cũng làm đây.”


      Vừa dứt lời, còn thấy bóng dáng.


      Đào Chi ngước đầu lên nhìn toà nhà có kiến trúc theo lối Âu Mỹ trước mặt, bảng hiệu có ghi “Trung tâm tổ chức hôn lễ Đào Chi cười bắt đầu bước vào ngày làm việc mới.
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 11: Người Đàn Bà Cao Quý



      Vào giờ nghỉ trưa, Đào Chi nhận được điện thoại, dù đó là cú điện thoại bất ngờ nhưng cảm thấy chút bối rối nào. Điện thoại truyền đến giọng trầm tĩnh và uy nghiêm, đó là “đối tác” của Đào Chi lần này, cũng là chủ nhân đơn đặt hàng mạng.


      điều lệ là tuyệt đối gặp mặt đối tác. Khi hoàn thành công việc, họ chỉ cần chuyển thẳng tiền vào tài khoản của .


      Tuy nhiên lần này đối tác nhất định đòi phải gặp . có ý định từ chối, nhưng đối tác trả giá cao hơn, còn hậu đãi rất nhiều, dường như rất có thành ý. Dù sao dáng vẻ của chưa từng có người nào thấy qua, mỗi lần làm việc đều hóa trang thành dáng vẻ khác nhau, có người nào biết mặt , đối với họ chỉ là người qua đường mà thôi. Khi còn là sát thủ Sư Tử, sở trường của là thuật ám sát và thuật dịch dung, làm “kẻ lừa đảo muôn mặt” đối với rất dễ dàng, khi nhập vai thành nhân vật nào đó, diễn cách chân vô cùng, người nào có thể nhận ra sơ hở.


      Vì vậy cũng ngại cuộc gặp mặt lần này. Hơn nữa người đó lại ra giá cao, cũng đủ để gặp mặt .


      Những năm gần đây để nuôi lớn Tiểu Đào, đồng thời trốn tránh truy đuổi ráo riết ngừng của Khải Tư, đồng ý tiếp nhận những mối làm ăn từ bất kì quốc gia nào. Làm xong mối cũng đủ cho cùng Tiểu Đào sống thời gian dài.


      Đúng vậy, chỉ vài ngày trước đây mới có ý định trở thành người tổ chức hôn lễ, ý định đó nảy sinh từ cuộc điện thoại này. Hai người chỉ với nhau ngắn gọn vài câu, sau đó hẹn gặp mặt liền cúp máy.


      Đào Chi mặc áo khoác vào, chào từ biệt Lý Mai, người đồng nghiệp mới quen vài ngày nay, cũng là người hoan nghênh chào đón , sau đó liền rời khỏi công ty.


      Lúc đầu lựa chọn thành lập trung tâm tổ chức hôn lễ này vì rất thích tên của nó. Đào Chi , Đào Chi .


      Đào Chi , những dòng chữ sáng chói tấm bảng hiệu. lấy tên này đặt cho trung tâm của mình vì lúc mới tới đây, khi bắt đầu quên thân phận sát thủ hòa nhập vào cuộc sống mới, lấy tên giả là Đào Chi .


      Bước vào tiệm cà phê sang trọng thanh lịch mang phong cách Âu Mĩ, ngoài cửa tiệm được vài thanh niên mặc đồ đen thân thể cường tráng bảo vệ. Thấy vào có hai người tiến lên cản lại, lạnh lùng “Nơi này toàn bộ bị bao hết rồi.”


      Đào Chi nhìn họ rồi nhìn lại chiếc áo đơn giản người mình, còn có quần bò màu lam, giày thể thao. Nhìn rất bình dân, hơn nữa bởi vì dịch dung, gương mặt của Đào Chi xinh đẹp lắm, chỉ nhìn tàm tạm, thoáng nhìn giống như bất kì người nào ở đường, căn bản thể thu hút chú ý của người khác.


      Đào Chi cảm thấy tức giận, chỉ cười dịu dàng “Tôi tên là Y, chủ nhân của các hẹn tôi đến đây, chắc bà rất nóng lòng gặp tôi, vừa rồi tôi bị kẹt xe nên tới muộn.”


      Hai người đàn ông cường tráng sau khi nghe giới thiệu, mặc dù có chút hoài nghi, nhưng khi nhìn thấy vẻ tươi cười tràn đầy tự tin của , kêu ngạo nịnh bợ, phải là điều người phụ nữ bình thường có thể làm được, nhưng họ vẫn dám tin chính là kẻ lừa đảo có biệt hiệu là “Y“ thế giới ai biết đến. Khi nghe đến muộn vì bị kẹt xe, hai người nhìn nhau, chủ nhân của họ rất nóng lòng chờ đợi bên trong. Nếu còn để vào, rủi đúng là người chủ nhân mời đến, hậu quả bọn họ thể gánh nổi.


      “Xin mời vào” Hai người suy nghĩ lúc, cuối cùng vẫn cung kính mời vào.


      Đào Chi cười dịu dàng, khách sáo “Cám ơn.”


      Đào Chi vừa bước vào quán cà phê, nhìn thấy ở gần cửa sổ có dáng người thanh lịch, mái tóc gợn sóng, thân hình cân đối, lẳng lẳng ngồi đợi, thưởng thức tiếng đàn violin được tấu lên giữa phòng.


      Đào Chi nhìn người phụ nữ từ xa, cảm thấy từ bà ta toát ra phong thái cao quý, thanh lịch, rất giống những mệnh phụ vùng Âu Mỹ. Cách ăn mặc hợp thời trang nhưng kém phần cao quý. Đào Chi nhìn lại cách ăn mặc của mình, than thầm cả đời cũng thể đạt tới cảnh giới ấy.


      Đào Chi tự tin bước qua đứng trước mặt bà, mỉm cười, ngồi vào chỗ của mình, giọng “Bà khỏe , xin chào, tôi tới trễ vì bị kẹt xe.”


      Đến lúc này, Đào Chi mới có thể nhìn mặt đối phương, bà cũng còn trẻ, nhưng bởi vì dưỡng tốt, vẫn còn giữ được dáng vẻ cũ, nhìn thoáng qua là người phụ nữ cao quý. Vẻ mặt lạnh nhạt, lúc này ánh mắt bà sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm vào như đánh giá.


      Đào Chi cũng nhìn lại dáng vẻ cải trang của mình, làm như vô tình nở nụ cười “Thế nào, bà thất vọng phải ?”

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 12: Nếu Con Trai Bà Kết Hôn Cùng Với Người Đàn Ông ?



      ngờ bà ta uống hớp cà phê rồi gật đầu chắc chắn “Đúng vậy, ngờ ‘Y’ tiếng tăm lừng lẫy lại là người ‘lôi thôi lếch thếch’ như vậy.”


      xong bà ta nhìn đầy vẻ chán ghét, nhưng chán ghét kia phần lớn là do cách ăn mặc của chứ liên quan đến con người .


      Bà ta nhìn , cảm thấy thú vị, suy nghĩ sâu xa.


      Đào Chi lờ cười “Cách ăn mặc của tôi phải là trọng điểm của cuộc gặp gỡ hôm nay, nếu là chuyện tiền trao cháo múc, chúng ta cần vòng vo, cứ việc thẳng.”


      đến gặp bà ta phải để kết thân mà để làm việc.


      Người phụ nữ đặt ly cà phê tay xuống bàn, đối với thái độ đúng mực của có chút thưởng thức, hổ danh là “Y”, khiến bà thất vọng. Bà cố tình bay từ Pháp về đây gặp mặt là để bàn với chuyện.


      “Việc tôi muốn làm nhìn rất dễ dàng nhưng ra đơn giản chút nào. Chuyện tôi nhờ giống như những việc trước đây”. Vẻ mặt của bà trầm tĩnh, khi chuyện cũng rất uy nghiêm.


      Đào Chi chỉ cần nhìn thoáng qua những người vệ sĩ được bố trí chung quanh quán cà phê hiểu được quý bà này tuyệt đối đơn giản, vẻ uy nghiêm và khí thế của bà người bình thường thể có được.


      Đào Chi cười dịu dàng, gương mặt sớm mất vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn của vài năm trước, hai tay nắm lấy nhau, thản nhiên “Nếu phu nhân sẵn sàng ra giá cao như vậy, lại muốn chính miệng với tôi, tôi cũng chuẩn bị tâm lý, xin cứ thẳng.”


      Người phụ nữ gật đầu tỏ vẻ hài lòng “Được rồi, vậy chúng ta vào thẳng vấn đề chính, việc tôi muốn làm là ngăn cản đám cưới của con trai tôi.”


      “Ngăn cản con trai bà kết hôn? Bà hài lòng con dâu tương lai sao?” lẽ đây chính là màn mẹ chồng hài lòng với ánh mắt và chọn lựa của con trai, liền giở thủ đoạn ngăn cản đám cưới. Nếu như vậy từ chối.


      gương mặt của vị phu nhân kia lộ ra vẻ xấu hổ và giận dữ. Đào Chi nhìn thấy vẻ mặt đó liền nghĩ thầm, xem ra người phụ nữ này quan tâm đến con trai và con dâu của mình.


      Khuôn mặt của bà như được bao phủ bởi màn sương giận dữ, bà “Tôi hề biết ‘Y’ là người tò mò, xen vào chuyện riêng của người khác.”


      Đào Chi làm ra vẻ vô tội “Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, đơn giản là vì tôi có chút tò mò, phu nhân cũng cần trả lời, cũng cần để ý đến lời vừa rồi của tôi.”


      Người phụ nữ hừ tiếng, nhưng vẫn trả lời “Tôi bất mãn con dâu tôi, hài lòng chút nào.”


      Đào Chi có thể nghe tiếng nghiến răng trong lời của bà ta “Nếu tương lai con trai của mang người đàn ông về nhà với rằng nó muốn kết hôn với người đó, nghĩ như thế nào?”


      Đào Chi thể giải thích phẫn nộ thình lình của người phụ nữ trước mặt, nhưng nếu Tiểu Đào muốn kết hôn với người con trai, cũng có ý kiến, nhưng về sau đừng hòng để ý tới Tiểu Đào nữa.


      thích mĩ nhân làm con dâu mình chứ phải “mĩ nam” theo cách của Tiểu Vũ, Tiểu Đào đủ “ nghiệt” rồi, nếu có người càng nghiệt hơn làm con dâu mình, cảm thấy tự ti, sau đó buồn phiền đến chết.


      Bởi vì hai người đàn ông “ nghiệt” đó đều thuộc về .


      “Nếu như thế,” Đào Chi có chút đồng tình với bà ta, “vậy tôi nên làm gì?”


      Người phụ nữ nhìn sâu, thú vị “Tôi muốn ngăn cản hôn lễ này. Hơn nữa còn muốn biến đứa con trai ‘gay’ của tôi thành người bình thường. Nếu làm được, ngoài số tiến đặt cọc triệu bảng , tôi đưa thêm cho năm triệu nữa, thấy như thế nào?”


      Đào Chi nhìn gương mặt bà ta, càng nhìn càng cảm nhận được vẻ ma mị gương mặt đó.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 12: Nếu Con Trai Bà Kết Hôn Cùng Với Người Đàn Ông ?



      ngờ bà ta uống hớp cà phê rồi gật đầu chắc chắn “Đúng vậy, ngờ ‘Y’ tiếng tăm lừng lẫy lại là người ‘lôi thôi lếch thếch’ như vậy.”


      xong bà ta nhìn đầy vẻ chán ghét, nhưng chán ghét kia phần lớn là do cách ăn mặc của chứ liên quan đến con người .


      Bà ta nhìn , cảm thấy thú vị, suy nghĩ sâu xa.


      Đào Chi lờ cười “Cách ăn mặc của tôi phải là trọng điểm của cuộc gặp gỡ hôm nay, nếu là chuyện tiền trao cháo múc, chúng ta cần vòng vo, cứ việc thẳng.”


      đến gặp bà ta phải để kết thân mà để làm việc.


      Người phụ nữ đặt ly cà phê tay xuống bàn, đối với thái độ đúng mực của có chút thưởng thức, hổ danh là “Y”, khiến bà thất vọng. Bà cố tình bay từ Pháp về đây gặp mặt là để bàn với chuyện.


      “Việc tôi muốn làm nhìn rất dễ dàng nhưng ra đơn giản chút nào. Chuyện tôi nhờ giống như những việc trước đây”. Vẻ mặt của bà trầm tĩnh, khi chuyện cũng rất uy nghiêm.


      Đào Chi chỉ cần nhìn thoáng qua những người vệ sĩ được bố trí chung quanh quán cà phê hiểu được quý bà này tuyệt đối đơn giản, vẻ uy nghiêm và khí thế của bà người bình thường thể có được.


      Đào Chi cười dịu dàng, gương mặt sớm mất vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn của vài năm trước, hai tay nắm lấy nhau, thản nhiên “Nếu phu nhân sẵn sàng ra giá cao như vậy, lại muốn chính miệng với tôi, tôi cũng chuẩn bị tâm lý, xin cứ thẳng.”


      Người phụ nữ gật đầu tỏ vẻ hài lòng “Được rồi, vậy chúng ta vào thẳng vấn đề chính, việc tôi muốn làm là ngăn cản đám cưới của con trai tôi.”


      “Ngăn cản con trai bà kết hôn? Bà hài lòng con dâu tương lai sao?” lẽ đây chính là màn mẹ chồng hài lòng với ánh mắt và chọn lựa của con trai, liền giở thủ đoạn ngăn cản đám cưới. Nếu như vậy từ chối.


      gương mặt của vị phu nhân kia lộ ra vẻ xấu hổ và giận dữ. Đào Chi nhìn thấy vẻ mặt đó liền nghĩ thầm, xem ra người phụ nữ này quan tâm đến con trai và con dâu của mình.


      Khuôn mặt của bà như được bao phủ bởi màn sương giận dữ, bà “Tôi hề biết ‘Y’ là người tò mò, xen vào chuyện riêng của người khác.”


      Đào Chi làm ra vẻ vô tội “Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, đơn giản là vì tôi có chút tò mò, phu nhân cũng cần trả lời, cũng cần để ý đến lời vừa rồi của tôi.”


      Người phụ nữ hừ tiếng, nhưng vẫn trả lời “Tôi bất mãn con dâu tôi, hài lòng chút nào.”


      Đào Chi có thể nghe tiếng nghiến răng trong lời của bà ta “Nếu tương lai con trai của mang người đàn ông về nhà với rằng nó muốn kết hôn với người đó, nghĩ như thế nào?”


      Đào Chi thể giải thích phẫn nộ thình lình của người phụ nữ trước mặt, nhưng nếu Tiểu Đào muốn kết hôn với người con trai, cũng có ý kiến, nhưng về sau đừng hòng để ý tới Tiểu Đào nữa.


      thích mĩ nhân làm con dâu mình chứ phải “mĩ nam” theo cách của Tiểu Vũ, Tiểu Đào đủ “ nghiệt” rồi, nếu có người càng nghiệt hơn làm con dâu mình, cảm thấy tự ti, sau đó buồn phiền đến chết.


      Bởi vì hai người đàn ông “ nghiệt” đó đều thuộc về .


      “Nếu như thế,” Đào Chi có chút đồng tình với bà ta, “vậy tôi nên làm gì?”


      Người phụ nữ nhìn sâu, thú vị “Tôi muốn ngăn cản hôn lễ này. Hơn nữa còn muốn biến đứa con trai ‘gay’ của tôi thành người bình thường. Nếu làm được, ngoài số tiến đặt cọc triệu bảng , tôi đưa thêm cho năm triệu nữa, thấy như thế nào?”


      Đào Chi nhìn gương mặt bà ta, càng nhìn càng cảm nhận được vẻ ma mị gương mặt đó.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 13: Hoàn Thành Cam Kết



      “Tôi phải ngăn cản con trai bà và bạn trai của ta kết hôn? Biến người đồng tính thành người bình thường?” ra khi liên lạc mạng, bà chỉ cách đơn giản nhiệm vụ của lần này là ngăn cản đám cưới, cho nên sớm liên lạc với trung tâm tổ chức hôn lễ để chuẩn bị mọi thứtrước bước, bởi vì biết bà ta có khả năng khiến con trai mình tìm đến trung tâm này. Tuy nhiên lí do bà ta muốn hôn lễ thể diễn ra vì con trai bà là gay, thể nào ngờ tới.


      Người phụ nữ gật đầu . “Đúng vậy, tôi mặc kệ dùng phương pháp gì, chỉ cần trả về cho tôi đứa con ‘bình thường’, chỗ tiền thù lao này, tất cả đều là của .” Ánh mắt bà ta có vẻ nghiêm nghị. “Dòng họ của tôi cho phép người đồng tính xuất , đặc biệt là đứa con trai này.”


      Ánh mắt Đào Chi đảo qua đảo lại, cười cách giảo hoạt trả lời. “Được, tôi đồng ý với bà, tới lúc đó bà có thể tự mình kiểm tra ‘hàng’ coi có vừa ý hay , nếu khi đó bà cảm thấy hài lòng, có thể chuyển năm triệu bảng còn lại vào tài khoản của tôi cũng muộn. Như vậy, chuyện khiến quý công tử đến công ty của chúng tôi giao cho bà.”


      Quý bà gật đầu “Ngoài mặt, tôi làm tròn bổn phận của kẻ làm ‘mẹ hiền’ tự tay thay thế con trai tìm trung tâm tổ chức hôn lễ.”


      Đào Chi nhìn người phụ nữ thông minh khôn khéo trước mặt , bắt đầu cảm thấy có chút đồng tình với người đàn ông giới tính bình thường đó, bị mẹ mình ngấm ngầm sau lưng phá hoại “hạnh phúc” của mình.


      “Như vậy chuyện này làm phiền bà.”


      Người phụ nữ cười gian trá. “Tôi phải cảm ơn cho tôi cơ hội biểu ‘tình thương ’ của người mẹ.”


      Đào Chi cũng thêm vào. “Có người mẹ thông minh hiểu ý như bà con bà chắc chắn cũng phải là người ‘bình thường’.”


      đến con trai, ra trừ bỏ việc này nó làm bà tức chết được, những phương diện khác, nó rất hoàn hảo, làm mọi người kính nể, đó là niềm tự hào của bà từ trước tới nay. Con trai bà luôn là người ưu tú nhất, điểm ấy bà có thể tin tưởng chút nghi ngờ, trong dòng họ và ngay cả toàn châu Âu đều như vậy.


      Nếu phải vì con trai bà ưu tú mọi phương diện, bà dễ dàng tha thứ chuyện nó là gay, chỉ riêng mình bà mà những người trưởng tộc cũng thể nào chấp nhận được.


      Vì vậy, bà mới cố tình gặp cho bằng được, tiếc bỏ ra nhiều tiền, chỉ vì có thể làm con trai bà trở lại thành người bình thường.


      “Tôi luôn tin tưởng khả năng của ‘Y’, đừng làm tôi thất vọng.”


      Đào Chi nhìn bà, ngắt lời “Hồ sơ của ‘mục tiêu’ bà có mang theo ?”


      Người đàn ông mặc áo đen đứng bên cạnh từ lúc nào trao cho cái túi màu đen.


      Đào Chi mở ra thấy có mấy tấm ảnh và ít tài liệu về đối tượng.


      Đào Chi đối với vẻ ngoài của ta quan tâm lắm, thản nhiên đảo mắt liếc vài cái sau đó bắt đầu xem tài liệu.


      Chỉ thấy bên có viết “Cung Nhã Thương, chủ tịch tập đoàn truyền thông lớn nhất Hồng Kông. Vài năm trước bỗng nhiên bị đồn là người đồng tính, liên tiếp thay đổi nhiều “bạn trai”, cho đến nay quyết định tổ chức hôn lễ long trọng, “ dâu” trong lời đồn là người đàn ông. Hôn lễ giữa hai người nam nam này chưa từng xảy ra ở Hồng Kông, khi được cử hành nhất định làm chấn động toàn quốc.


      Cung Nhã Thương được sinh ra ở Pháp, trong dòng họ có truyền thống lâu đời, ta là người con lai mang hai dòng máu Trung và Pháp. ai được phép biết chuyện gia tộc của cũng như tên họ Pháp và địa vị của trong gia tộc này. tốt nghiệp đại học ở Mĩ, sau khi tốt nghiệp cùng vài người bạn phát triển nghiệp, và gặt hái được thành tựu như ngày nay.”


      Đào Chi đóng tài liệu lại, bỏ vào túi như cũ . “Tốt lắm, xin bà hãy về chờ tin tức tốt của tôi.” Đào Chi liếc nhìn đồng hồ đứng dậy xin lỗi, tôi phải về, đến giờ tôi phải làm rồi, tôi trước đây.”


      Hai người làm giống như chưa từng quen biết, nhàng lách qua nhau mà .


      Ngắn ngủi chỉ sau vài chén trà, lần nữa trở thành hai người xa lạ.


      Quý bà cũng ngăn cản , vẫn thưởng thức trà chiều như cũ có vẻ rất thích thú.
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :