1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tôi yêu nhân dân tệ - Trùng Tiền Hữu Điểu (44C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 42

      Tuổi mười tám...

      Đêm tuổi mười tám....

      Đêm tuổi mười tám thần bí....

      Đêm mà đại gia chờ rất lâu...

      Vì sao tôi có loại xúc động muốn bỏ chạy lấy người vậy, có lẽ là vì tôi nhìn thấy ông chủ Ngôn có vẻ nguy hiểm, hai chân liền kiềm chế được run lên như nhũn ra. Thử hỏi, dưới loại tình cảnh thế này, sao đại gia có thể đùa cợt xử lý ông chủ Ngôn vào đêm mười tám tuổi? hơn nữa khả năng đại gia bị lăng nhục lại rất cao.

      Bởi vậy đại gia quyết định, đại gia phải chạy trốn!

      "Ông chủ Ngôn! em chợt nhớ hôm nay còn phải lên lớp!" đầu óc tôi rối tinh rối mù, ta tắm rửa tôi lập tức liên tưởng đến bước tiếp theo sau khi ta tắm xong, lăng trì xử tử tôi.

      Nghe vậy định tắm ta dừng bước, được lời nào nhìn tôi, có ý sâu xa. Tầm mắt của ta nhìn đến đồng hồ điện tử treo tường, bên ghi ràng là thứ bảy, ngay 17 tháng 11.

      A ngại, tôi lập tức hận thể vả mấy cái vào cái miệng chết tiệt của mình. Vì sao trước đó với ta chủ nhật có tiết, cũng tham gia CLB gì, vì ta mà sắp xếp dòng sữa thời gian như sóng tràn bờ.

      Gượng cười vài tiếng, rút lại bước chân giẫm tại cửa, tỏ vẻ bình tĩnh về phòng khách vẫy vẫy tay với ta: "Em đùa! ha ha ha~! tắm , nhanh !"

      Trong lòng tôi tính toán. Chờ ta vừa tắm, tôi liền chạy lấy người.

      lúc lâu ta có hành động gì, luôn nhìn chằm chằm tôi, cả người tôi rất tự nhiên, vừa định mở miệng hối ta tắm, ta mở miệng trước bước: " , chúng ta tắm chung."

      ....

      .....

      tia sét xẹt qua, tôi khiếp sợ đứng bất động tại chỗ, cả người sợ hãi kinh hoảng đến run lên. Đại gia nghe lầm chứ?? ta cư nhiên , ! chúng ta tắm chung!!! ông trời ạ, ông chủ Ngôn trở nên phóng túng dâm-đãng như vậy từ lúc nào! đại gia nhất thời, nhất thời khí có thể đón nhận á!

      lâu sau, tôi khát vọng thân thể ông chủ Ngôn biết bao biết bao biết bao, tuy rằng tại đại gia vẫn thèm khát giẫm đạp thân thể tươi non nhiều nước của ta, nhưng tuyệt đối cho ta nắm quyền chủ động, tuyệt đối phải ở dưới tình huống bị ta bắt gian a a ....mục tiêu của đại gia là Bá Vương, 'ngạnh thượng ông chủ Ngôn', để bị người áp!

      "Ngài tắm, ngài tắm! dáng người tiểu nhân khó coi, dám làm bẩn ánh mắt đẹp cao quý của ngài!"

      ta lạnh lùng pia tôi, cả người tôi nhất thời run rẩy chỉ có thể trơ mắt nhìn ta cởi áo, lộ ra ngực trần khỏe đẹp, từng bước bước qua, tôi cách nào cử động. Oh may god oh my god, chắc ông chủ Ngôn cưỡng ép tôi vào tắm uyên ương chứ....hu hu....đại gia cấn ~!

      Lúc cơ bụng sáu múi trắng bóng gần như xuất trước tôi, tôi nhịn xuống xúc động muốn vươn ma chưởng, ép buộc tầm mắt chính mình sang chỗ khác. Cách tay có sức bỗng dưng xẹt ngang qua trước mắt tôi, rồi nhanh chóng rút lại, tốc độ nhanh đến mức khiến tiếng thét chói tai của tôi mắc kẹt trong cổ họng. gì? tình huống gì?

      Chỉ thấy ta chân đến cửa, cạch tiếng, dường như là tiếng khóa trái cửa, tiếp đo ta cũng thèm nhìn tôi cái vào phòng tắm.

      ....

      Chẳng phải ta muốn cưỡng ép tôi cùng tắm uyên ương sao? vừa thở dài, tôi lại có chút mất mát, giây sau lắc lắc đầu, thầm mắng mất mát cái rắm á, đại gia hẳn là may mắn, tạm thời tránh được kiếp.

      Dùng sức kéo nắm tay cửa, chút nhúc nhích, xoay tròn, vẫn cứ bất động. Quả nhiên ta biết tôi muốn chạy trốn, khóa trái cửa 'đánh phủ đầu'.

      Vì sao a ! Vì sao phải phong tỏa đường ta duy nhất của đại gia, bảo đại gia làm sao chịu nổi cái này chớ chớ chớ!

      đến cạnh cửa sổ nhìn xuống dưới, nghĩ nếu từ đây nhảy xuống-----ôi! mẹ tôi, cao thế này là muốn hù chết trái tim bé bỏng của đại gia ngừng hoại động à!

      còn đường rút lui....

      Ủ rũ ngồi lại sofa, tôi bày ra bộ dạng trầm tư táo bón, ra là ngẩn người mộng du. Xem ra đại gia nhất định khó giữ đươc trong sạch, nhất định bị ông chủ Ngôn nuốt vào bụng.

      ta từ phòng tắm ra vừa lau tóc mình, mặc áo tắm rộng thùng thình, chỉ tùy tiện thắt ở bên hông, lộ ra khoảng ngực trắng nõn, bộ vị quan trọng khó che khuất.

      Thấy tôi mặt ngây ngốc ngồi sofa, nhấp nhô dưới chân là đống mảnh vụng ánh chụp, vui hí mắt, vứt khăn lông tay nhanh chóng về phía tôi.

      Cả người chợt bay lên trung, lúc tôi hoàn hồn bị ta quăng mạnh lên giường, chưa kịp kinh hô ra miệng, cả người nặng nề của ta đè lên người tôi, gần như thở tổi, tôi há miệng hít vào mạnh mẽ, dự đoán được hít lấy môi ta, môi mềm mại, đầu lưỡi ẩm nóng mang theo cuồng dã trước nay chưa từng có xâm chiếm mỗi tấc của tôi, quấn lấy đầu lưỡi tôi tha ra sức mút vào, mãi đến khi tôi cầu xin tha thứ nịnh nọt đáp lại ta, theo dẫn dắt của ta dè dặt cẩn trọng đưa đầu lưỡi vào miệng ta, nhàng đụng chạm răng cửa của ta, liếm lưỡi ta từng chút từng chút, chợt cẩn thận chạm đến hàm khoang miệng của ta, ta chợt giữ chặt gáy tôi ra sức mút lấy đầu lưỡi tôi, lưỡi đau đớn, như bị đứt ra vậy.

      Tôi vặn vẹo giãy giụa kháng nghị thô bạo của ta, hô hấp của ta càng nặng nề, bàn tay to chui vào dưới áo vuốt ve ở bụng tôi lúc nặng lúc , tôi nhịn được sợ run hồi. Tay ta dường như mang theo dòng điện, da thịt bị đụng chạm đều có cảm giác tê dại.

      Lòng bàn tay mang theo vết chai sạn chậm rãi trượt lên, đến bộ ngực dừng lại nhàng lượn vòn, tôi run rẩy càng kịch liệt, chỉ có thể túm tóc ta buông.

      Chợt môi ta rút , tôi thở gấp từng ngụm từng ngụm khí, ánh mắt mờ mịt nhìn xuống, chỉ thấy đầu ta chôn ở trước ngực tôi, dùng răng nanh cắn cởi từng nút áo, mảng da thịt trắng nõn trơn bóng liền lộ ra trong khí.

      Bàn tay vốn đặt ở ngực luồn vào sau lưng tôi, nháy mắt linh hoạt cởi bỏ móc áo ngực, ta cười xấu xa với tôi, giây sau đẩy áo ngực cởi của tôi lên cao.

      Hầu như là thân thể hoạt động theo bản năng, tôi nhanh chóng che lấy bộ ngực mình, nhưng ngờ động tác của ta còn nhanh hơn cả tôi, bắt chuẩn xác tay hai tay tôi, ở trong tầm mắt hoảng loạn của tôi chậm rãi đặt hai tay tôi lên đầu.

      Ánh mắt lửa nóng của ta tập trung ở ngực sữa hoàn toàn lộ ra của tôi, biết phải do tư thế của tôi mà chúng nó có vẻ càng tròn và cao nhọn hơn. ta nghiêng người nặng nề hôn xuống môi tôi, giọng khàn khàn: "Đừng sợ..." chờ tôi trả lời, ta cúi người ngậm chăt lấy ngực trái cũa tôi, trong nháy mắt, dòng điện mãnh liệt lan khắp toàn thân, tôi nhịn được bật ra tiếng than : "Ưm a....đừng...."

      Trả lời tôi là ta càng mút kịch liệt hơn, bàn tay lại cũng dính lấy ngực phải tôi, tùy ý vuốt ve, tôi hoàn toàn cách nào chống cự hết thảy cảm giác biết tên này. Ông chủ Ngôn sao....sao kích động..... cho đại gia chút gian thích ừng....hu...

      Phát tôi sợ hãi, ta dùng lại động tác ngoài miệng, nới tay tôi, ôm tôi vào trong ngực ta, tức cười : "Bé ngốc, đây là chuyện 'nước chảy thành sông' giữa nam nữ, đừng sợ."

      Nước chảy thành sông cái rắm! tôi nhịn xuống xức động muốn tục, mạnh miệng phản bác ta: "Em thèm sợ! Em chỉ khẩn, khẩn trương!"

      "Vậy chúng ta tiếp tục?"

      "! !.....ý của em là giờ còn sớm! phải đợi đến 12 đêm mới là sinh nhật mười tám tuổi của em!"

      ta buồn cười nhìn tôi, bỗng nhiên ta giữ chặt tay tôi kéo đến giữa hai chân ta!

      Tôi ràng cảm nhận được vật thể cứng rắn vô cùng trong tay! nháy mắt, mặt dày của tôi đỏ bừng, thể tin được trừng mắt ông chủ Ngôn.

      Mặt ta thản nhiên hề xấu hổ, coi như việc làm 'thiên kinh địa nghĩa'(hiển nhiên), cuối cùng, ta tiến sát bên tai tôi, nhàng thổi hơi: "Buổi tối, chờ em."
      mal thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 43

      Ông chủ Ngôn mặc quần áo xong dắt tay tôi ra khỏi khách sạn, ngồi xe khởi động máy, cũng cho tôi biết đâu chơi. Tôi hiểu gì cả, bây giờ rốt cuộc là tình hình gì, chẳng lẽ ta quyết định buông tha cho tôi rồi? hay là ông chủ Ngôn thích----'dã chiến'? tôi lén nghía ta chuyên tâm lái xe, càng thấy rất có thể! Chẳng lẻ ta muốn dắt tôi dang-dâm-dã-ngoại?

      Oh my god! oh my god! rất kinh rồi!!

      Hóa ra ông chủ Ngôn vốn là khẩu vị nặng trong truyền thuyết a a a .......

      Sau khoảng nửa tiếng, xe dừng lại, tôi nhìn chung quanh. căn hộ bất động sản theo phong cách Bắc Âu, chung quanh tao nhã yên tĩnh, ràng chính là khu vực kẻ giàu sống.

      "Ông chủ Ngôn, nhà của bạn sao?" Tôi thấy ta xuống xe thắc mắc đặt câu hỏi, trong lòng lại nhanh chóng thay bằng ý tưởng khác, hóa ra ông chủ Ngôn thích đương vụng trộm ở nhà người ta? như thế càng kích thích?

      ta trả lời tôi, trực tiếp vòng qua phía tôi mở cửa xe, cách tay có lực chia nhau vòng xuống dưới đầu gối và dưới nách, dùng sức ôm lấy tôi, vững vàng về tòa nhà xinh đep được vây quanh bởi hàng rào.

      Hôm nay số lần được công chúa ôm nhiều mà mà mà.....nhưng mà, ông chủ Ngôn đến đây là muốn gì quái gì? chẳng lẻ định lẻn vào nhà người ta đương vụng trộm à à à.....

      Trước cánh cửa màu trắng gạo, ông chủ Ngôn nhàng thả người tôi xuống, cúi người bên tai tôi: "Đây là món quà đầu tiên tặng em." Phút chốc, ta duỗi bàn tay to đến trước mặt tôi rồi mở ra, có xâu chìa khóa quái thú nằm trong lòng bàn tay ta.

      Cả người tôi chấn động, dám tin trừng ta. ta , căn nhà này là tặng cho đại gia?????!!!! phải nhà của bạn ta??? cũng phải nơi chúng tôi đương vụng trộm??

      Tôi khiếp sợ đánh giá bốn phía, lời ta quanh quẩn trong đầu: Đây là món quá đầu tiên tặng em. Hóa ra căn nhà tràn ngập phong cách nước khác là của đại gia??? Vườn hoa tràn ngập hương hoa trước mắt là của đại gia???

      ta mỉm cười gật đầu với tôi, tiếng động chứng tỏ: nó là của em, em là nữ chủ nhân căn nhà.

      "Mở cửa." Ông chủ Ngôn nhàng dụ dỗ dành , lắc lắc chìa khóa trong tay.

      Run run nhận lấy chìa khóa, tôi nơm nớp lo sợ nhét chìa khóa vào ổ, chậm rãi xoay----ách? mở được?

      Ông chủ Ngôn cười xì tiếng, tôi mới phát nhét ngược chìa khóa, mặt hơi hơi nóng lên, tôi vội vàng đặt đúng chìa khóa, nhanh chóng mở cửa.

      Tôi ngừng thở, nhắc chân sải bước tiến vào căn nhà thuộc về tôi, trong lòng thầm than đây là mòn quà sang quý nhất mà đại gia nhận được từ lúc chào đời đến nay.....

      Bữa tối cũng do chính tay ông chủ Ngôn nấu, cao lương mỹ vị, lúc này ăn vào càng thấy ngon.

      Sau khi cơm no rượu say đại gia sờ cái bụng phình, nhàn nhã thở dài. Ngày đẹp, đại gia hận thể ngày nào cũng là sinh nhật. Trước đó ông chủ Ngôn căn nhà là món quà đầu tiên, vậy còn có món thứ 2!!

      Oa oa oa quá tuyệt vời!

      Món quà thứ 2 là thứ đắt tiền nào đây? *****? Nhẫn? Châu báu?

      Bất kể là gì, đại gia nằm mơ cũng cười tỉnh.

      Ông chủ Ngôn rửa chén đũa xong, cởi tạp dề ra khỏi nhà bếp, từ phía sau ôm lấy tôi, cằm đặt bả vai tôi hỏi: "Ăn no rồi sao?"

      "Ừ ừ." Tôi liền gật đầu, cho nên mau chóng tặng món quà sang quý thứ 2 cho tôi !

      ta cúi đầu cười, hôn vành tai tôi, cả người tôi chấn động, chỉ nghe ta : "Vậy đến lượt em cho ăn no rồi."

      Trong nháy mắt, trong đầu chợt lên từ ngữ, no đủ nghĩ ham muốn.

      Hành động của ta còn nhanh hơn, lập tức ôm lấy tôi vuốt ve trêu chọc.

      "Đừng....ông chủ Ngôn....đừng..."

      ta hư tiếng đáp lại, động tác dưới tay chút buông lỏng. tiếp tục trêu chọc thân thể mẫn cảm của tôi, nghiêng đầu cho tôi cái hôn sâu, lúc buông ra đầu óc tôi có chút choáng váng, tôi miễn cưỡng tìm về chút ý thức đứt quãng: "Chúng ta..... chuyện, chuyện chính, được ?"

      "Ưm.... ....mười tám tuổi là để....đừng....em xử lý ...."

      Nghe vậy ta dừng động tác, như có như cười nhìn tôi, trong đôi mắt tối đen sâu thẩm lóe lên tinh quang, sau lúc lâu ta khàn khàn : "Chờ làm mẫu xong, em có thể noi theo làm lần.” ta ràng nhấn mạnh chữ 'Làm'.

      Thân thể mảnh vải của tôi chấn động, hoảng sợ vô cùng. Con mịa nó!!! Ý là tối nay ta chỉ làm lần?? Đại gia f-ck!!

      Chưa kịp kháng nghị, ta lại bắt đầu thi triển ma pháp thân thể tôi, khiến tôi run rẩy từng cơn. Bàn tay thô ráp nắm lấy ngực bé của tôi tùy ý đùa bỡn, lúc tạo ra bánh bao tròn, lúc tạo thành bánh bao phẳng, lúc lại tạo thành bánh bao có hình dạng biết miêu tả thế nào....

      Tôi giận, ta thực cho rằng hai cái này là bột mì! Có thể nhào phẳng xoa tròn à!!! nhưng thể thừa nhận. Kỹ thuật nhào bột của ông chủ Ngôn tốt đó đó đó, nhào đến đại gia thích.

      Bỗng nhiên tôi cảm nhận được tay kia của ta ngừng vuốt ve bắp đùi tôi, nhàng lượn vòng, thân thể kiềm chế nổi càng run kịch liệt hơn, tôi bám vào thân thể cường tráng của ta hấp thụ nhiệt độ cơ thể ta.

      Chẳng biết từ lúc nào ta cởi quần áo còn sót lại của tôi, giờ phút này cởi bỏ quần áo của chính mình, ngay lập tức, chúng tôi liền trần truồng đối diện nhau. Tôi run run, ánh mắt nhịn được liếc đến giữa hai chân của ta, em trai Tiểu Ngôn...

      Mẹ kiếp! Đó là cái gì vậy! Tôi kinh hãi vô cùng, có chut giật mình nhìn thoáng qua, tôi phát em trai Tiểu Ngôn vốn hề , hơn nữa còn very very very strong, mà ánh mắt chăm chú của tôi càng khiến nó trở nên very very very strong hơn nữa, dáng vẻ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang giống như ra oai với tôi.

      giây sau, tôi chợt nghĩ đồ chơi khổng lồ như thế nếu xuyên vào trong cơ thể tôi, chẳng phải tôi bị xuyên đến chết sống lại sao......No no no, đại gia muốn làm, muốn làm!

      ta giữ chặt mắt cá chân của tôi ngăn chặn thân thể tôi chạy trốn, chợt kéo cái, liền đè ở người tôi, ta nắm cằm tôi vô cùng xấu xa: “Em còn muốn đâu?”

      “Em mắc tiểu! Em muốn toilet!” Tôi bất chấp mặc kệ kêu lên, tim đập rộn lên, máu chảy ngược, quả muốn tẩu hỏa nhập ma.

      Khóe môi ta run rẩy, lát sau, đến gần tôi, ta chậm rãi lên tiếng: “ với em, đúng lúc để mở rộng tầm mắt xem em giải quyết nhu cầu sinh lý thế nào.”

      …......

      …........

      F-ck! Quả nhìn người thể nhìn bề ngoài!! Tôi thể nào ngờ ông chủ Ngôn luôn lịch tao nhã cư nhiên có khẩu vị nặng như vậy! Còn muốn trơ mắt nhìn tôi tiểu tiện! ! 囧rz

      cần, cần, ra em có nhịn!”

      sao?”

      Đại gia còn có thể gì, chỉ có thể bất đắc dĩ lại ủy khuất gật đầu. ta hài lòng vuốt cằm. Lại đến sát bên tai tôi cúi đầu lời , nghe nghe tôi quả muốn hưng phấn bật dậy. Ông chủ Ngôn , bởi vì tình huống thường xuyên của tôi, em trai Tiểu Ngôn của ta tàn lụi rồi!!! &Gào khóc&

      lớn....hả?? ta muốn làm gì?!

      Giữa ánh mắt kinh ngạc, ông chủ Ngôn kéo tay tôi qua đặt lên người em trai nhà ta, di chuyển lên xuống.

      Ba giây? E rằng còn ngắn hơn thế, em trai tiểu Ngôn lớn mạnh với tốc độ kinh người.

      chỉ vậy, tay ông chủ Ngôn cũng sờ lên em tiểu Nhậm của tôi trêu đùa, cả người chấn động, chợt trào lên dòng nhiệt nóng, ta càng lúc càng đưa ngón tay tiến vào trong cái miệng của em tiểu Nhậm, động tác chậm chạm trêu người, tiếp đó em tiểu Nhậm ồ ạt phun nước miệng loạn.

      Tôi bấu víu người ta, nhịn được phát ra tiếng than ư ư a a, cảnh-tượng--sắc-tình á á á.....nhưng mà vì sao đại gia cảm thấy ông chủ Ngôn -gợi-cảm vậy, rất muốn đẩy ngã ta nha....đúng vậy, nếu OOXX thể thay đổi, đại gia nhất định cũng phải làm O làm X!

      Sau khi hạ quyết tâm, tôi chợt đẩy thân thể trần truồng của ta, ngồi bụng bằng phẳng rắn chắc của ta, cố gắng lơ em trai tiểu Ngôn cứng-rắn-nóng-bỏng ở dưới mông, hít vào điều chỉnh tốt hơi thở, tôi lộ ra nụ cười dâm-đãng sờ đông sờ tây, ta cũng phản kháng, để mặc tôi làm loạn.

      Ba phút qua ....

      Mười phút qua ...

      Hai mươi phút qua ....

      Tôi sờ mó cả buổi, da ông chủ Ngôn sớm sờ ngán, tôi dừng động tác, muốn sờ sờ mó mó nữa, lén nhìn ta cái, sắc mặt có chút nào là kiên nhẫn, vẫn ý cười nhàn nhạt như trước.

      Cười, nụ cười chói mắt nghi ngờ gì nữa chính là châm chọc đại gia!!

      ta, mẹ ta, bà mẹ ta!!! Lúc trước nếu để tôi xem hết 'phim heo', bây giờ cũng 'đâm lao theo lao', mất mặt xấu hổ......đại gia biết bước tiếp theo phải làm gì

      tiếp tục?” ta trầm thấp lên tiếng, kèm theo tia nguy hiểm. Tôi trong lúc bi phẫn buồn bã nên chú ý, thất bại gật đầu.

      Ngay sau đó, trời đất đảo lộn, tôi bị ta đè dưới thân, ta nhìn tôi với vẻ sâu xa: “Nếu em nữa, cam đoạn tiếp theo có bộc-phát-thú-tính hay .”

      Lời hùng hồn của ta khiến tôi cứng lưỡi trố mắt. Bộc-phát-thú-tính....ông chủ Ngôn oai phong oa

      cho tôi lại có cơ hôi làm loạn, ta chợt nhào lên, nụ hôn sói đến liên tục, bàn tay to châm ngòi thổi gió chung quanh, cảm giác này còn lên trời hơn cả lên trời.

      Sau đó, trong mơ màng ông chủ Ngôn dường như giữ lấy thân thể tôi, vũ khí của ta đến gần tôi run lẩy bẩy.

      “A~!! chết cha mà!! A~~!” tôi đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tim liệt phổi, tiếng vang kéo dài rất lâu rất lâu trong phòng, ông chủ Ngôn mặt biểu cảm nhìn tôi, nhàn nhạt châm chọc: “ còn chưa đưa vào em la gì?”

      Ách...

      Ách...

      Chưa đưa vào...!!!

      Tôi cho rằng đưa vào..... mặt dày của tôi ngượng ngùng đỏ bừng, biết là vì ta dùng từ lớn mật, hay vì bản thân kêu thảm thiết lung tung.

      “Nhậm Minh Bích, cho em biết, đừng mang theo tư tưởng rối loạn của em làm tình.”

      Ách...

      Ách....

      Trời ạ, đất ạ, ông chủ Ngôn ạ, có thể dùng từ văn nhã chút , đừng khiến đại gia em xấu hổ cùng chứ chứ chứ.

      lát sau ta đột nhiên :

      “Sao em la?”

      “Chẳng phải noi cho phép em la bừa sao...” tôi ủy khuất bĩu môi.

      “Trước đó là vì chưa đưa vào em la cái gì, bây giờ....” ta hơi cúi đầu nhìn về hai nơi liên kết chặt chẽ: “ vào.”

      Thân thể tôi chấn động mạnh, thể tin được lỗ tai của mình, tôi thét chói tai “ đưa vào??!!”

      ra phủ nhận gật đầu, tôi lập tức khóc ra nước mắt, bi phẫn muốn chết, đại gia còn chưa kêu thảm thiết vài tiếng từ biệt kiếp sống xử nữ của tôi, cư nhiên cứ kết thú như vậy!!!

      được, tôi nhất định phải kêu to lần để diễn tả tâm trạng đau kịch liệt vô cùng của đại gia!!

      Bỗng dưng miệng bị che chặt, ông chủ Ngôn lạnh lẽo nhìn xuống tôi: “ mới xong, dùng mang tư tưởng rút gân của em đạt vào việc làm tình....” Hai chữ 'cua đồng' này, ta cực kì thong thả chọc người, buông miệng tôi ra, ta hôn đến nổi tôi nức nở kháng nghị.

      Cả người truyền đến từng đợt khoái cảm tê dại khác thường, tôi như chìm đắm ôm lấy thân thể ta, theo mỗi động tác của ta mà run rẩy.

      Hu hu hu.....đại gia chính là bi kịch cuối cùng của năm 2011.....oa hu hu.....
      malyui_9x thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 44

      Hôm sau thức dậy, cả người chua xót đau đớn như bị xe tải nghiền tới tới lui lui, tôi khó chịu rên rỉ ra tiếng. Chống dỡ mí mắt nặng nề, ánh vào trong mắt là lồng ngực trắng bóng, bên còn có dấu ấn, vết cào vết cắn các loại hồng hồng..

      Tiếp theo trong đầu lên vài hình ảnh, các dạng tư thế vô cùng kì quái cấm trẻ em.....cho nên tối qua rốt cuộc làm bao nhiêu lần?! hai ba bốn năm sau.....hay ông chủ Ngôn chính sói đêm bảy lần trong truyền thuyết!

      “Em tỉnh.” Giọng khàn khàn trầm từ đầu truyền đến.

      Tôi dám ngẩng đầu nhìn ta, mặt dày xấu hổ, đáp cực kì ừm.

      “Thân thể còn đau ?”

      Tôi ngượng ngùng lắc đầu, chung quy muốn để ta áy náy tự trách. ta hẳn là tự trách buồn bã , ai bảo tối qua ta tuyệt chăm sóc tuyệt dịu dàng, suýt chút ép chết tôi.

      đau?”

      đau---”

      Nhưng vì sao là loại tình huống này?!!

      Nghe thấy tôi phủ nhận, giây sau ta chợt nhào lên, bàn tay to giở trò xấu sợ loạn, dường như lại chuẩn bị đến lần!

      Tôi luống cuống tay chân đẩy đá ta, miệng kêu: “Ông chủ Ngôn dừng tay! Dừng tay...ưm.... ra em đau lắm đau lắm!”

      “Ngoan, đừng cậu bé chăn cừu.”

      …...hu hu hu......cậu bé chăn cừu chó má gì......đại gia là dối có ý tốt được ....

      nhàng áp chế 'dục cự hoàn ngênh'(muốn mà đẩy ra) của tôi, ta lật người tôi, tôi rơi lệ đầy mặt nằm sấp giường, ta nâng thắt lưng tôi thẳng người tiến vào.

      Kết quả là sáng sớm hôm nay, tôi vốn có ý tốt lại bị chà đạp cả người, bị xe tải tên là ông chủ Ngôn lần nữa hung hăng nghiền.

      Hơn nữa tương lai nội trong tuần chúng tôi đều chưa từng bước ra khỏi nhà, nếu đói khát có lẽ ta nấu chút gì đó lấp đầy bụng, hay là kêu thức ăn bên ngoài. Thời gian còn lại chúng tôi đều ở giường quấn lấy nhau, trừ lần đó tắm rửa ta cũng phải gắng mang kéo theo tôi, tiếp đó đại chiến rầm rộ vài hiệp trong phòng tắm. ta làm cũng cho tôi học, quả ứng với câu danh ngôn chí lý mà người chết : xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi, tòng thử quân vương bất tảo triều(Vua chỉ lo đam mê hưởng lạc bỏ mặc triều chính).

      Quyết định khổ thể tả, thời kì tôi bị ta ép buộc đến chết sống lại, sống bằng chết, chết bằng sống. Tôi càng ngừng tự hỏi mình vì sao vì sao vì sao vì sao vì sao ta ta ta ta ta lại biến thành như như như như như vậy...... ông chủ Ngôn chẳng phải là chính nhân quân tử quang minh lỗi lạc sao??? vì sao ở giường lại cuồng dã như thế?? cầm thú như thế??

      Quyết định cuộc sống phải của mình, bất cứ lúc nào tôi cũng chuẩn bị nhấc chân chạy lấy người, những lúc ta ngủ sau khi 'vận động' xong, tôi liền lén rời giướng rón ra rón rén khỏi phòng ngủ, qua phòng khách, cửa lớn gần ngay trước mắt, vì thế ta cũng gần ngay trước mắt, nhìn tôi với vẻ sâu xa.

      Tôi yên lặng rơi lệ, ngoan ngoãn quay đầu về phía phòng ngủ.

      Kết quả ràng, biết là lần thứ mấy bỏ trốn kết thúc bằng thất bại, kết cục nhất định là lại lần nữa bị ta nghiền đến chết sống lại.

      Sau đó bốn năm đại học, ta dụ dỗ đe đọa rành rành lừa tôi ra khỏi ký túc xá trường học, định cư ở ngồi nhà tràn ngập tình của chúng tôi, ra tôi rất muốn là ngôi nhà tràn ngập làm-tình mới đúng.

      Chẳng qua là ông chủ Ngôn cũng bớt phóng túng rất nhiều, bởi vì có lần sau khi làm tình xong, tôi chịu nổi liền dùng sức túm chặt tóc ta, hung hăng cho ta mấy bạt tay, tức giận : “Nếu còn dám chạm vào đại gia chút nào nữa, đại gia liền thiến !” ông chủ Ngôn giật mình, vội vàng quỳ xuống xin tha thứ.........

      …...... buồn cười ?

      Được rồi, mọi người đoán đúng rồi, đây chỉ là ảo tưởng của tôi

      Ông chủ Ngôn vẫn làm theo ý mình ép buộc tôi như trước kia, chẳng phân biệt được ngày đêm bình thường càng vất vả công lao càng lớn.

      Hai năm sau nữa, chúng tôi kết hôn rồi.

      Ông chủ Ngôn cầu hôn rất đơn giản, chính là làm làm đến sau đó đeo nhẫn vào tay tôi, tùy tiện : “Gả cho .”

      Tôi bị ta nghiền đến chết sống lại, căn bản chú ý ta dang bây bay gì, tực tiếp lên tiếng trả lời: “Ừm...ưm a...”

      Đến nước này, đại gia chính thức tuyên bố ảo tưởng màn câu hôn lãng mạn tan biến.

      Theo lời ông chủ Ngôn : là, cầu hơn trước, làm tình sau, hai là, làm tình trước, cầu hôn sau, ta chọn cái thứ ba, vừa làm vừa tình, sẵn tiện cầu hôn.

      Oa hu hu hu, căn bản chính là qua loa cho xong thôi, nhưng mà ở dưới ánh mắt nóng bỏng của ta, tôi dám có dị nghị gì, rưng rưng tiến lên cung điện của buổi lễ kết hôn,.

      Cũng may, luôn có việc để cho đại gia hả giận. Hôm kết hôn, Ngôn Đậu Đậu vốn theo Kỷ Hiểu Lan đến nước khác trở về làm 'thiên thần rải hoa; cho hôn lễ của đại gia, sau trận quấn quít làm phiền cuối cùng đuổi ông chủ Ngôn dẫn Kỷ Hiểu Lan rời . Tôi cười gian tản mọi người ra, để lại mình Ngôn Đậu Đậu ở trong phòng.

      Tôi cười cực kì dịu dàng, vẫy tay với Ngôn Đậu Đậu mặc âu phục , cậu ta khinh thường trừng tôi, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đến gần tôi. Ai biểu hôm nay đại gia là dâu, đại là đại của đại ca, ha ha ha ha....

      “Tiểu Đậu Đậu nào, nào, kêu ột tiếng mẹ nuôi nghe xem.”

      ngôn Đậu Đậu mở miệng dường như định gọi tôi 'dì kì quái', lại cố kị vì hôm hay tôi là nhân vật chính, cuồi cùng có hé răng, đôi mắt tròn vo tức giận trừng tôi, tôi càng cười thoải mái hơn.

      Tôi đưa tay hung hăng bưng khuôn mặt trơn mềm của cậu ta, Ngôn Đậu Đậu nâng tay bé lên muốn phản kháng, tôi nhanh chóng ra tay: “Hôm nay chị là dâu nha, em phải chiều theo chị.”

      Động tác giãy thoát của cậu ta kiềm hãm, cam tâm tình nguyện trừng tôi. Lòng tôi lại vui thầm, tại trừng tôi, đợi lát nữa cậu còn muốn giết tôi? Nga ha ha ha!

      chậm chạp, tôi túm người cậu ta ném tới giường, hèn mọn xoa xoa tay, mặt lên nụ cười dâm trèo lên giường, hai tay tà ác tiến tới quần cậu ta----

      Ngôn Đậu Đậu hoảng sợ, liên tục lùi về sau, gương mặt nhắn dần dần xuống sắc, run run chỉ vào tôi: “Chị, chị muốn làm gì?!”

      “Chị muốn làm gì? Hỏi rất hay! Ha ha ah aha!” tôi cản rỡ ngửa mặt lên trời cười to, phút chốc ngừng cười, hung dữ vô cùng: “Đương nhiên là đánh nát mông đít + tròn tròn của em!” dứt lời, tôi chợt kéo quần cậu ta xuống, lộ ra cẳng chân trắng bóng và mông đít tròn.

      “A!! đừng mà!!! mẹ.......cứu mạng!!!!” tiếng kêu thảm thiết thê lương bật ra.

      Lúc Kỷ Hiểu Lan mơ hồ nghe được, có lẽ là cảm nhận được tiếng kêu cứu của con trai dấu, câu xin lỗi với ông chủ Ngôn liền liều lĩnh xông lên lầu, thẳng tiến về trước đẩy cửa phòng nghỉ ra, vội vội vàng vàng nhín trái phải: “Đậu Đậu! Đậu Đậu!”

      “Mẹ...con ở đây...hu~~~~” gương mặt nhắn ủy khuất mang theo nước mắt từ trong chăn chui ra, Kỷ Hiểu Lan vội vàng đến bên giường ngồi xuống, ôm cả người và chăn vào trong ngực, dịu dàng hỏi: “Đậu Đậu sao vậy? Sao lại khóc thế?”

      Thân thể nhắn vì sợ hãi mà co rúm lại liếc mắt nhìn tôi, tôi nheo mắt nhìn lại cậu ta, sắc mặt cậu ta trắng bệch, vội vàng lắc đầu: “ có! Con khóc! Chỉ là hạt cát cẩn thận bay vào trong mắt...”

      nghe vậy tôi hài lòng gật đầu, mặt tươi cười với Kỷ Hiểu Lan: “Chị đừng lo lắng, em thổi cát ra dùm thằng bé rồi.”

      Kỷ Hiểu Lan thả lỏng hơi, cười sờ đầu cậu ta: “Vậy còn mau cảm ơn dì Nhậm.”

      Ngôn Đậu Đậu ôm chặt mẹ hé răng, gương mặt Kỷ Hiểu Lan khẽ dấu vẻ nghiêm túc tiếng động gậy áp lực cho cậu ta, sau hồi lâu, cuối cùng Ngôn Đậu Đậu rầu rĩ vui : “Cảm ơn dì Nhậm.”

      nhất thời miệng tôi quả kéo tới lỗ tai, ha ha ha ha ha ha, người cầm uông Hoàng Liên(thuốc) có đắng được, ha ha ha ha, đại gia thích, cuối cùng báo thù rửa hận tẩy sỉ nhục.

      Lúc cử hành hôn lễ, dáng của thiên thần rải hoa Ngôn Đậu Đậu ràng chân thấp chân cao, mọi người nhìn khỏi lo lắng, hỏi cậu ta lại có kết quả. Tôi dương dương tự đắc, cậu ta lam sao có thể với các người, cậu ta bị người ta hung hăng đánh vô mông đít trận? Nga ha ha ha a.

      Đêm hôn lễ đó, ông chủ Ngôn đè người tôi, bật hơi như tơ, giọng ngập tràn mị hoặc: “Sang để em mãn nguyện rồi, đêm nay em nên để mãn nguyện.”

      cả người chấn động, nhất thời lệ rơi đầy mặt. Tôi tra tấn con ta, à , tra tấn con trai nuôi của ta báo ứng nhanh chóng rớt xuống người tôi.

      Kết quả là, tôi biết, mọi người cũng biết rồi.

      ra, ông chủ Ngôn là con sói, con sói háu sắc chân chính.
      malyui_9x thích bài này.

    4. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      hehe hoàn rồi hoàn rồi :030:
      kết cục của đại gia là gắn liền với cái giường :xitmau:
      LạcLạc thích bài này.

    5. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      đại gia bi thảm :th_74::th_74::th_74::th_74:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :