1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Haha, ông đạo diễn đúng vui luôn

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 9: Nhiều chuyện

      Thư Trừng đối với ánh mắt nhiều chuyện của các sinh viên, tiếp tục duy trì mặt biểu tình mặt.

      Đạo diễn Lý trêu chọc câu cũng liền dừng, lại bắt đầu chuyên nghiệp chỉ đạo bọn họ.

      Thư Trừng quay lại hai lần, cảnh này mới thông qua.

      Mà cảnh này kết thúc, Thư Trừng cũng có cần quay nữa, tức khắc thả lỏng người ra.

      đám người vây quanh ở phía sau máy quay phim nhìn cảnh phim vừa mới quay, đạo diễn Lý chỉ vào màn hình, nêu lên vài câu.

      Thư Trừng nhìn chính mình xuất ở trong màn hình, cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, chuyển mắt mà nhìn chằm chằm, hình như cảm thấy rất hứng thú.

      giáo Thư rất ăn ảnh nha.” Đạo diễn Lý lại khen câu.

      Thư Trừng mím môi, có chút ngượng ngùng hỏi: “Cảnh quay của tôi có phải tất cả đều kết thúc rồi hay ?”

      “Lại quay thêm mấy cảnh nữa là được rồi.” Đạo diễn Lý cười .

      Vì thế Thư Trừng lại quay thêm mấy cảnh nữa, lúc này mới kết thúc. Cùng lúc đó, công việc buổi sáng của đoàn phim cũng kết thúc, giải tán sinh viên, bắt đầu cất thiết bị.

      Sau khi tạm biệt với nhân viên công tác trong đoàn phim, ra phòng học.

      Thư Trừng đứng ở hành lang thở ra hơi, giống như vừa mới đánh trận, cả người đều vô cùng mệt mỏi.

      ***

      “Có khỏe ?”

      Sau lưng truyền đến giọng , Thư Trừng cần quay đầu lại cũng biết là Lê Dữ.

      Thư Trừng xoay người, mỉm cười, “Sau khi quay xong, cả người đều thả lỏng ra, rốt cuộc cảm nhận được làm diễn viên dễ dàng.”

      Lê Dữ đưa chai nước lại đây, “Tôi cũng biết chị thế nhưng đến quay phim, như thế nào cũng cho tôi.”

      Trong giọng có hơi hơi oán trách.

      Động tác nhận chai nước của Thư Trừng chợt dừng, hoãn giây, mới nhận chai nước, bất đắc dĩ cười : “Chuyện đột nhiên xảy ra, tôi vốn dĩ cũng nghĩ tới.”

      “Chị có phải quá muốn nhìn thấy tôi hay ?” Lê Dữ hơi hơi cụp mi mắt, có chút khổ sở hỏi.

      Tay Thư Trừng cầm chai nước khoáng trong nháy mắt nắm chặt, “cách” tiếng.

      Lê Dữ theo thanh nhìn qua, Thư Trừng lập tức giấu chai nước ở sau lưng, có chút che giấu mà : “ phải, cần nghĩ nhiều.”

      “Chị à, chị biết bây giờ mặt chị viết hai chữ gì ? Chính là chột dạ!” Lê Dữ hừ tiếng.

      “Nhưng mà chính là chột dạ là bốn chữ.” Thư Trừng mím môi trêu chọc.

      Lê Dữ hơi hơi sửng sốt, sau đó lên gương mặt tươi cười, “Chị còn biết giỡn ư?”

      Thư Trừng mím môi cười, chỉ là muốn giảm bớt bầu khí có chút xấu hổ.

      “Chị chuyện cười chút cũng buồn cười.” Lê Dữ buông tay.

      Thư Trừng vừa nghe, lập tức căm tức nhìn . Nhưng nhìn gương mặt này, giận tới cũng nhanh cũng nhanh.

      Nhớ tới nhiệm vụ Giả Dung Dung giao cho , thanh thanh giọng mở miệng : “ đồng nghiệp của tôi rất thích , có thể giúp tôi ký tên được ?”

      Lê Dữ chút suy nghĩ gật đầu đáp ứng, “Được chứ, ký ở đâu?”

      Thư Trừng từ trong túi xách lấy ra notebook Giả Dung Dung đưa cho , rồi mới tùy tiện lật tới trang giấy trống, lại đưa bút cho .

      Lê Dữ tiếp nhận notebook, hơi hơi cúi đầu, rồi mới liền lưu loát mà ký tên.

      Ngòi bút xẹt qua giấy rẹt rẹt, Thư Trừng nhìn chằm chằm ngón tay thon dài của Lê Dữ hơi hơi có chút ngẩn người. Nắm tay hơi nắm chặt, gân xanh mu bàn tay nhô lên, xanh và trắng, sức lực và vẻ đẹp, hoàn mỹ hài hòa mà ra.

      Thư Trừng cứ như vậy vẫn luôn nhìn chằm chằm lâu, ngay cả tiếng Lê Dữ kêu cũng nghe thấy. Cho đến khi Lê Dữ dùng bút gõ đỉnh đầu cái, mới hồi phục tinh thần lại.

      “Ký xong rồi.”

      Thư Trừng tiếp nhận, nhìn thoáng qua, rồi mới hậu tri hậu giác (*) mà : “Vừa rồi dám gõ đầu tôi?”

      (*) Hậu tri hậu giác (后知后觉): Sau khi xem xét kỹ càng mới phát ra.

      Lê Dữ sửng sốt, nhanh chóng sang chuyện khác, “Chị muốn tôi giúp chị ký tên hay ?”

      cần, giống như bùa vẽ quỷ vậy.” Thư Trừng trực tiếp cự tuyệt.

      nhìn chữ ký notebook, nhìn hồi lâu, sửng sốt là thấy ra được chỗ nào giống với hai chữ “Lê Dữ” này, quả thực giống như chữ của bác sĩ khi viết toa thuốc vậy.

      “Hai người chuyện gì vậy?” Dịch Nam cũng ra, nhìn thấy notebook tay Thư Trừng còn chưa có cất vào, ta cười : “ là fans của Lê Dữ? Tìm cậu ta muốn ký tên?”

      phải, xin giùm đồng nghiệp thôi.” Thư Trừng vứt cho cái Lê Dữ liếc mắt, rồi mới phủ nhận .

      “Vậy tôi cũng giúp ký tên .” Dịch Nam trực tiếp từ trong tay Thư Trừng đoạt lấy notebook và cây bút, lưu loát mà ký tên của mình lên.

      Thư Trừng cũng chưa phản ứng kịp, chờ lúc lấy notebook về, tên của Dịch Nam đó.

      Lại nữa, lại là cái bùa vẽ quỷ.

      “Chữ ký của tôi chính là rất quý giá, người bình thường tôi đều cho.” Dịch Nam nhếch miệng cười.

      Thư Trừng nhếch nhếch khóe miệng, cho ta cái nụ cười thương nghiệp giả dối, “Cảm ơn nha.”

      cần khách sáo, chỉ cần cầm chữ ký của tôi bán cá muối (*) là được rồi.” Dịch Nam .

      (*) Cá muối (咸鱼): là từ phổ biến trong tiếng Quảng Đông, dùng để so sánh hoặc ám chỉ người chết, người muốn hoạt động. Từ này còn được dùng mạng để ám chỉ những người có ước mơ; game online còn dùng để ám chỉ người chơi có hoặc là rất ít tiêu phí tinh lực và thời gian tham gia hoạt động tới tăng lên chính mình.

      Thư Trừng đầu đầy vạch đen: “ đâu……”

      Lê Dữ đúng lúc lên tiếng, “Nếu có được chữ ký, cần ở đây lâu. Nếu gặp được fans của Dịch Nam, các ấy nhìn thấy chuyện với ấy, khẳng định ghen ghét.”

      Nghe vậy, Thư Trừng nhanh chóng lui ra sau vài bước, giữ khoảng cách với Dịch Nam, cũng cảnh giác mà nhìn ta.

      “Ê! Fans của tôi lúc nào mà……” Dịch Nam bất mãn mà nhìn Lê Dữ.

      Lê Dữ hơi hơi mỉm cười, “Tôi chính là .”

      “Vậy tôi về trước đây, tạm biệt.” nhiều nữa, Thư Trừng nhanh chóng chạy lấy người.

      Bằng gặp gỡ fans gì đó, cũng xử lý tốt.

      Nhìn Thư Trừng rời tựa như chạy trốn, Lê Dữ nhìn chằm chằm bóng dáng của hơi hơi ngẩn người.

      Dịch Nam cười nhạo tiếng, “Người cũng xa, còn nhìn cái gì thế.”

      “Tôi đâu có nhìn gì đâu!” Lê Dữ lập tức phủ nhận.

      “Cậu coi trọng giáo chứ?” Dịch Nam bằng vào giác quan thứ sáu nhạy bén của mình, tìm ra ít manh mối.

      Lê Dữ lại lắc đầu, “ có, chị ấy là người rất tốt.”

      “Chị ấy? Xem ra hai người rất quen thuộc?” Dịch Nam nhiều chuyện mà nhìn chằm chằm Lê Dữ đánh giá dưới.

      cho .” Lê Dữ quay đầu trực tiếp rời .

      Ngọn lửa nhiều chuyện trực tiếp bị dập tắt, Dịch Nam nghiến răng nghiến lợi mà câu, “Cái thằng này (*)!”

      (*) Nguyên văn là “hùng hài tử” (熊孩子): Thường hình dung đứa trẻ nghịch ngợm, số tuổi hiểu chuyện, vô pháp vô thiên, hơn nữa tạm thời có được gia đình tốt đẹp giáo dục. Ví dụ như, khi nhìn thấy đứa trẻ làm vài chuyện thể lý, có chứa tính phá hư, có thể than câu: “Hùng hài tử này”. Đương nhiên đứa bé hiểu chuyện cũng là có thể lý giải, nhưng là hùng hài tử hiểu chuyện thường thường cũng là kết quả người lớn phóng túng cưng chiều quá phận. Hùng hài tử có chứa nghĩa xấu, cách gọi này xuất phát từ phương bắc, về những đứa trẻ khiến người khác chán ghét. Cũng có biệt danh là, hay được dùng để về mấy đứa trẻ nghịch ngợm. Được các cư dân mạng dùng để ám chỉ những đứa trẻ ném bậy, phá hư đồ, tuân thủ quy củ, vô pháp vô thiên.

      ***

      mới ra khu dạy học số 6, liền nhìn thấy bốn năm fans vây quanh lại đây, tuổi đều lớn.

      “Chị là nhân viên công tác ở nơi này hay là sinh viên trong trường học này vậy?”

      “Nhìn thấy Dịch Nam chưa? ấy ở bên trong sao?”

      “Bên trong đóng phim sao?”

      “……”

      Blabla mà vây quanh đống, Thư Trừng có chút đau đầu, nhắc tới fans fans liền đến.

      may mắn chính mình nghe xong Lê Dữ , nhanh chóng cách Dịch Nam rất xa, bằng bị fans nhìn thấy, cũng dễ ràng lắm.

      “Vừa mới kết thúc, hẳn là hồi ra tới, các cần kích động.” Thư Trừng dễ tính mà câu.

      “Chị xinh đẹp như thế nhất định là diễn viên trong đoàn phim ?” Trong đó fans nữ kêu to .

      phải.” Thư Trừng trực tiếp lắc đầu.

      “Vậy chị thấy được bản thân Dịch Nam rồi sao?” người khác cũng kích động hỏi.

      “Ừ, ngoài đời rất tuấn tú.” Thư Trừng cũng có bủn xỉn mà khen.

      “Woa ——”

      “Chúng ta nhanh chóng ở bên mà chờ.”

      Mấy fans vây quanh Thư Trừng lập tức tới ven tường ngồi xổm xuống, Thư Trừng nhìn bộ dáng kích động của các ấy, chỉ là hơi hơi mỉm cười, liền trực tiếp rời .

      ***

      Mới vừa trở lại văn phòng, Giả Dung Dung liền gấp chờ nổi mà lại đây, ấy xoa xoa tay, bộ dáng chờ mong, “Như thế nào? Được ?”

      Thư Trừng lấy notebook từ trong túi xách, tức giận mà trợn trắng liếc mắt nhìn ấy cái, “Cầm .”

      “Woa!” Giả Dung Dung nhanh chóng mở ra, sau đó lại là trận kinh hô, “Trừ bỏ chữ ký của Lê Dữ, thế nhưng còn lấy được chữ ký của Dịch Nam! Làm thế nào lấy được vậy?”

      “Khi Lê Dữ giúp tôi ký tên, ta liền tới đây giúp tôi ký.” Thư Trừng mở miệng .

      “Cái gì!” Giả Dung Dung mắt trừng lớn giống như chuông đồng, “Thế nhưng đơn giản như thế liền ký tên cho ! Nhớ trước đây tôi đợi lâu lắm, người đại diện của ấy mới đáp ứng để cho Dịch Nam ký cho tôi.”

      “Hả?” Thư Trừng nghĩ tới chữ ký thế nhưng khó khăn như thế, “Tôi cũng biết mà.”

      “Cũng biết có phải vận khí tốt hay .” Giả Dung Dung hâm mộ mà nhìn , “Mau , cảnh đóng là có nội dung gì!”

      “Đạo diễn cho tôi tiết lộ, đến lúc đó xem TV .” Thư Trừng cứng đờ mà cười .

      “Còn học được marketing.” Giả Dung Dung thở dài, sau đó bàn tay ấy vung lên, dũng cảm , “Như vậy , xét thấy hôm nay nhiệm vụ của hoàn thành vượt mức, cơm trưa tôi bao! Các món ăn trong nhà ăn, cứ tùy tiện chọn lựa!”

      “Cảm ơn nha……” đóng xong cảnh này, còn có hai trăm tệ đó……

      ***

      Tin tức Thư Trừng tham dự quay phim, tự nhiên cũng giấu được, lại bị sinh viên đăng ở diễn đàn.

      Lầu 1: Nghe là đoàn phim tìm trường học đề cử người, trường học liền đề cử giáo Thư.

      Lầu 3: Loại cảnh quay lộ mặt này khẳng định là giáo Thư đóng, bằng ai có thể ?

      Lầu 5: Đúng đúng đúng, giáo Thư chính là đảm đương hình tượng của đại học sư phạm Thanh Viễn chúng ta, ấy là thích hợp nhất hơn 233333 (*)

      (*) 233333 : có nghĩa là chỉ tiếng cười to “Ha ha ha ha ha”.

      Lầu 6: Hôm nay tui ở trường, lúc giáo Thư đóng phim tui mắc cười chết, cùng giáo Thư ngày thường chút cũng giống nhau, khiến tui cảm giác giáo Thư cũng là người phàm [hút thuốc]

      Lầu 7: Vì ngủ, tuyển người đóng phim tui cũng chưa [hối hận jpg]

      Lầu 9: Lúc đó tui cũng cũng ở đó, ra giáo Thư cũng thích nhìn soái ca!

      Lầu 10: Má ơi, hâm mộ soái ca.

      Lầu 11: Tui là nữ sinh, hâm mộ soái ca + 1

      Lầu 13: + 10086 (*)

      (*) + 1 là tán thành; + 10086 là rất tán thành. 10086 : Là số điện thoại của tổng đài dịch vụ khách hàng ở Trung Quốc. Mọi người thường nhấn số này rồi bấm ‘1’ để kiểm tra tài khoản còn bao nhiêu tiền, nên cư dân mạng sáng tạo ra cách như vậy.
      ……

      Bài viết này đăng lên, gần như thầy trò toàn trường đều biết.

      Giữa trưa lúc nhà ăn xếp hàng múc cơm, Thư Trừng liền vẫn luôn cảm giác sau lưng lạnh cả người.

      quay đầu lại, thấy Khương Phi Nhã nhìn chằm chằm , ánh mắt kia có chút lạnh vèo vèo.

      Thư Trừng và Giả Dung Dung tìm vị trí ít người ngồi xuống, lập tức giọng : “Vừa rồi tôi cảm giác ánh mắt Khương Phi Nhã nhìn tôi thích hợp lắm.”

      “Đây là mỹ nữ bài xích lẫn nhau, có thể lý giải.” Giả Dung Dung lấy di động ra, vừa chơi vừa ăn.

      Thư Trừng trộm nhìn thoáng qua, phía xa Khương Phi Nhã đoan chính mà ngồi, hoài nghi mà nghiêng nghiêng đầu.

      “Tôi biết nguyên nhân!” Giả Dung Dung đột nhiên lên tiếng, dọa Thư Trừng nhảy dựng.

      Thư Trừng câm nín: “Dung Dung, giọng chút, người khác đều nhìn sang đây.”

      Giả Dung Dung chẳng hề để ý mà nhìn nhìn xung quanh, rồi mới liền cúi đầu giọng : “Chuyện đóng phim diễn đàn của trường học, phỏng chừng Khương Phi Nhã thấy được, cho nên khó chịu đó.”

      Thư Trừng đỡ trán, loại chuyện này vì cái gì phải đăng lên……

      cũng đừng lo lắng, ta chính là như vậy, dù sao hai người cùng viện, bình thường cũng thấy được mấy lần.” Giả Dung Dung an ủi .

      Thư Trừng cười cười, lại cúi đầu ăn cơm.

      Buổi tối tan tầm, Thư Trừng ra cổng trường, liền chuẩn bị về nhà.

      Nhưng có chướng ngại vật chắn ở trước mặt , là Kỷ Lăng.

      “Tại sao lại ở đây?” Sắc mặt Thư Trừng lập tức tốt lên được.

      “Thư Trừng, tôi cho cũng đủ thời gian giảm xóc.” Kỷ Lăng cười .

      Thư Trừng nhìn nhìn xung quanh, lúc này cũng đúng là thời gian sinh viên tan học, chỗ cổng trường ngừng có người qua lại.

      Gã từ sau thùng xe trực tiếp lấy ra bó hoa hồng, bước nhanh tới đưa cho Thư Trừng, “Tặng cho , thích ?”

      Hoa hồng đỏ kiều diễm chỉ có kích thích hai mắt của Thư Trừng, cũng thành công khiến cho vài sinh viên dừng lại bước chân, có người thậm chí lấy ra di động.

      Thư Trừng trực tiếp dời mắt , “ cần.”

      Kiên định cự tuyệt, kiên định rời , chỉ còn lại mình Kỷ Lăng đứng ở tại chỗ.

      Sinh viên xem diễn khỏi có chút mất mát, bọn họ còn chưa có mở điện thoại đâu, giáo Thư cự tuyệt cũng quá nhanh .

      Vì thế lại có người lên diễn đàn đăng tin……
      Last edited: 12/6/21
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, fear19 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cái tụi sinh viên thiệt là nhiều chuyện đó mà

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 10: Sinh nhật

      Thư Trừng đến rất sạch lưu loát, biết Kỷ Lăng tại sao lại chấp nhất như vậy, nhưng lại cảm thấy rất phiền. Đối với , Kỷ Lăng quấy nhiễu cuộc sống của nghiêm trọng.

      đột nhiên nhớ tới lời bài hát.

      Lúc trước là muốn chia tay, chia tay chia tay, bây giờ lại muốn dùng tấm chân tình dỗ dành em quay lại. (*)

      (*) câu trong bài hát “Mua bán tình ” của Mộ Dung Hiểu Hiểu.

      Đại khái lúc đó bị mù, có phát ra bản chất của Kỷ Lăng. Cũng đúng, khi còn trẻ ai mà chẳng gặp qua mấy tên cặn bã……

      Sau khi về đến nhà Thư Trừng nhớ tới chuyện hôm nay ở xảy ra nhà ăn, lòng hiếu kỳ thôi thúc click vào diễn đàn của trường học.

      Vừa mở ra, bài đăng thứ nhất của trang đầu chính là màn Kỷ Lăng đưa hoa cho ……

      Bị người có tâm bao hết trang, liền thành tình huống lưu tình chút nào mà cự tuyệt thông báo của Kỷ Lăng, rồi mới nghênh ngang mà .

      Bình luận có mấy trăm lượt, Thư Trừng tò mò click mở.

      Lầu 2: Đây phải là soái ca lần trước kia sao? Tại sao lại tới nữa?

      Lầu 3: Đây là lại bị giáo Thư cự tuyệt? Thảm!

      Lầu 5: Soái ca chấp nhất thâm tình như thế, xin cho tui tới tá được ?

      Lầu 6: Tụi mình tới đánh cuộc, nhìn xem soái ca bị cự tuyệt mấy lần!!

      Lầu 9: Tui đánh cuộc ba, chuyện quá ba, đàn ông đều phải là người kiên nhẫn.

      Lầu 15: Tui dùng bài Tarot bói cho giáo Thư, năm nay vận đào hoa của ấy rất tốt đẹp, hẳn là còn có người đàn ông khác xuất , soái ca này là cành hoa đào sớm khô héo, đấu được đâu.

      Lầu 16: Lầu 15 biết bói bài Tarot?! Cũng bói giúp tui xem, xem tui có vận đào hoa hay !!

      Lầu 17: Tui cũng muốn tui cũng muốn!!

      ……

      Nội dung thảo luận của bài đăng này cũng dần dần lệch , Thư Trừng sau khi nhìn ngược lại là thở dài nhõm hơi, chỉ cần hề chú ý đến là được.

      Mà đối với lầu 15 giúp bói bài Tarot, Thư Trừng ra cũng tin tưởng như vậy.

      Rời khỏi diễn đàn, Thư Trừng liếc mắt cái vứt đến thời gian, nhớ tới ngày mai là ngày 4 tháng 5, hình như là sinh nhật của Lê Dữ.

      vào Weibo tìm kiếm, quả nhiên fans đính tag lên, cũng chuẩn bị làm sinh nhật.

      chuyển màn hình đến giao diện WeChat, gửi cho Lê Dữ tin nhắn.

      Thư Trừng: Chúc ngày mai sinh nhật vui vẻ!

      Rất nhanh, Lê Dữ liền hồi .

      Lê Dữ: Ngày mai sinh nhật tại sao lại hôm nay chúc mừng cho tôi? Tại sao lại phải ngày mai gặp mặt ?

      Thư Trừng: Tôi sợ quên mất…… Hơn nữa vội như vậy, cũng nhất định có thể nhìn thấy…… [mồ hôi lạnh]

      Lê Dữ: Lấy cớ. ╯^╰

      Thư Trừng: phải lấy cớ, nếu tôi tặng cho món quà sinh nhật nha?

      Lê Dữ: Vậy được. ^_^

      Thư Trừng:…… Vậy muốn cái gì?

      Qua hồi lâu, Lê Dữ cũng chưa hồi , có thể thấy được bị vấn đề này gây bối rối sâu.

      Lê Dữ: Tôi chưa thể nghĩ được.

      Thư Trừng hiểu ý cười, nhắn lại câu: Trái cây khô lần trước cho ăn xong hết rồi sao?

      Lê Dữ nhắn lại là cái icon gật đầu.

      Thư Trừng nghĩ chỗ này của mình còn dư lại ba hủ, chút cũng động đến, nếu Lê Dữ thích ăn, đưa cho cũng tồi.

      Thư Trừng: Vậy ngày mai tôi tặng ba hủ khác cho , làm quà sinh nhật như thế nào?

      Lê Dữ: Được, ngày mai tôi tìm chị. (* ̄︶ ̄)

      Thư Trừng từ trong nhà lục tìm ra cái túi, bỏ ba hủ trái cây khô vào. Ít nhất như vậy thoạt nhìn đơn sơ như vậy.

      ***

      Ngày thứ hai làm, xách theo túi lại đây, Giả Dung Dung lập tức chạy tới xem xét liếc mắt cái.

      Mặt ấy mang theo vẻ thất vọng mà thở dài: “Còn tưởng rằng là hoa hồng đó.”

      Khóe miệng Thư Trừng giật giật, biết Giả Dung Dung nhất định là nhìn thấy bài đăng diễn đàn kia.

      là xin lỗi, làm tiểu thư thất vọng rồi.” Thư Trừng đùa.

      “Soái ca kia bàn lượng điều thuận (*), tại sao lại đáp ứng?” Đôi tay của Giả Dung Dung chống ở bàn làm việc của Thư Trừng, nghi hoặc mà mở miệng hỏi.

      (*) Bàn lượng điều thuận (盘亮条顺): Bàn = mặt, lượng = xinh đẹp, điều = dáng người, thuận = ngực to mông to. Tóm lại chính là lớn lên đẹp, dáng người cũng đẹp.

      Thư Trừng đặt túi sang bên, bắt đầu sửa sang lại mặt bàn, thuận tiện mở ra máy tính.

      “Mỗi người tới tỏ tình tôi đều phải đáp ứng, vậy tôi chẳng phải mệt chết sao.” Thư Trừng lên tiếng .

      Giả Dung Dung lập tức ngồi dậy, thể tưởng tượng nhìn Thư Trừng, “Da mặt của giống như trở nên dày hơn, tại sao lại có thể ra loại lời vô sỉ này!”

      “Kích thích đến sao?” Thư Trừng khẽ cười .

      .” Giả Dung Dung nghiến răng nghiến lợi mà nhìn , “Đâm vào tim thành cái lỗ nha, có biết bây giờ tôi rất muốn đập hay !”

      nhìn ra.” Thư Trừng mím môi cười, sau đó khôi phục nghiêm túc, : “Người kia là bạn học hồi cấp 2 của tôi, từng là học sinh rất nổi tiếng của trường học chúng tôi, lớn lên đẹp trai, gia thế tốt, thành tích tốt, gần như tất cả nữ sinh đều thích ta.”

      Giả Dung Dung thấy trong văn phòng có ai, lập tức mang ghế dựa lại ngồi đây, bộ dáng tò mò, “Cho nên cũng ngoại lệ sao?”

      “Lúc trước tôi ngược lại nhiều chú ý đến ta, lòng muốn học tập. ta lại chạy tới trêu chọc tôi, tôi bị thế công dịu dàng đánh bại, bắt đầu động tâm. Nhưng nghĩ tới mà, hết thảy đều là giả.” Thư Trừng thở dài.

      Kỳ sớm bình thường trở lại, nhưng mà đại biểu cần phải tha thứ cho Kỷ Lăng.

      “Cho nên ta cố ý lừa gạt cảm tình của thiếu nữ?” Giả Dung Dung mở to mắt kinh hô.

      “Bố tôi là hiệu trưởng trường cấp 2, thành tích của tôi lại ngang ngửa với ta. ta đánh cược với bạn học, có thể ở trong tháng cưa được tôi. Ngày đó lúc ta ở trong phòng học đắc ý dào dạt chính mình sắp thành công, bị tôi nghe thấy được, cũng bị bố tôi nghe thấy được.” Thư Trừng mím môi.

      Giả Dung Dung hít hơi: “Cái này cũng quá đê tiện rồi đó!”

      Thư Trừng buông tay: “Bố tôi lúc ấy tức giận đến muốn vào đánh ta, bị tôi ngăn cản, tôi cũng muốn làm lớn chuyện lên. Lúc đó là lớp 9 năm cuối cùng, tôi cũng bởi vì chuyện này, trạng thái trở nên kém rất nhiều, sau lại dần dần mới sửa đổi lại được.”

      “Cho nên, bây giờ ta chạy tới làm cái gì?” Giả Dung Dung hỏi.

      Thư Trừng cười nhạo tiếng, đáy mắt đều là trào phúng, “ ta ta muốn bồi thường tôi, tới chuộc tội. Đại khái lúc trước mắt tôi bị mù, mới có thể động tâm .”

      “Loại này quả thực tra nam mà, đùa bỡn cảm tình của nữ sinh. May mắn nghe thấy được, kịp thời bóp chết tình cảm, bằng vẫn luôn chẳng hay biết gì, đến lúc đó càng thương tâm.” Giả Dung Dung gật đầu .

      “Cho nên, tôi chán ghét ta còn kịp đâu, tại sao có thể thích ta tiếp nhận ta chứ.” Thư Trừng lắc đầu cười khẽ.

      “Lần sau hai ta tan tầm cùng nhau, ta nếu là dám lại đây, tôi trực tiếp đập túi xách lên người ta.” Giả Dung Dung nắm chặt nắm tay .

      “Nhưng với tôi cùng phương hướng mà, tôi xe điện ngầm, xe buýt.” Thư Trừng cười .

      “Cũng đúng nha, nhưng mà đàn ông đáng sợ, từ liền có tâm cơ như vậy, bây giờ ở trong xã hội lăn lộn, phải càng đáng sợ hơn sao?” Giả Dung Dung khỏi mà run lên.

      “Đúng vậy, cho nên tôi đối với chuyện tìm bạn trai sinh ra cảm giác sợ hãi.” Thư Trừng thở dài hơi.

      lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.

      Giả Dung Dung cười ha ha, “ cần sợ, chắc chắn tìm được người thích hợp thôi.”

      Thư Trừng còn chuẩn bị chuyện liền nghe thấy di động rung lên, vừa mở ra liền nhìn thấy tin nhắn của Lê Dữ tới rồi.

      Thấy Thư Trừng hơi hơi nhíu mày, Giả Dung Dung lập tức đứng lên, “ có việc cứ trước .”

      Thư Trừng cười cười, xách theo túi ra văn phòng.

      ***

      vừa mới ra ngoài, liền nhìn thấy Lê Dữ ở chỗ cửa cầu thang vẫy tay với .

      Thư Trừng mỉm cười, lên cầu thang, đưa túi đến trước mặt , “ phải món đồ quý trọng gì cả, chúc sinh nhật vui vẻ.”

      Lê Dữ tay tiếp nhận lấy, cong cong mắt : “Cảm ơn!”

      Thư Trừng có chút thẹn thùng, “ đừng ghét bỏ món quà đơn giản là được rồi.”

      , tôi rất thích ăn trái cây khô dì làm.” Lê Dữ cười .

      Thư Trừng cũng cười khẽ, “Hôm nay hẳn là tương đối vội , có cần về trước hay ?”

      “Vẫn ổn.” Lê Dữ trả lời, “Chị vươn tay ra .”

      Thư Trừng khó hiểu, ngước mắt, vừa lúc đập vào trong tròng mắt màu đen của , sâu sắc lại xa xăm.

      hơi hơi sửng sốt, ngay cả hô hấp cũng chậm hơn vài phần.

      Lê Dữ thấy ngẩn ngơ, hơi hơi nâng cằm, ý bảo vươn đôi tay ra.

      Thư Trừng lập tức làm theo, nâng đôi tay lên, đưa đến trước mặt Lê Dữ.

      cái tay khác của Lê Dữ ở trong túi mò mẫm, sau đó liền nắm lấy bàn tay duỗi ra.

      vươn tay ra, bông hoa màu vàng liền giống như bầu trời đầy sao rơi vào trong tay Thư Trừng.

      Ở trong nháy mắt kia, trái tim Thư Trừng đập như trống đánh, vô cùng chấn động. theo lòng bàn tay xem qua , từng bông hoa màu vàng nằm ở trong lòng bàn tay của , đơn giản lại chất phác.

      ràng chính là bông hoa trong bụi cây ở ven đường, nhưng Thư Trừng lại cảm thấy rất đẹp.

      hái ở đâu vậy?” Thư Trừng thu tay lại, cẩn thận nhìn chằm chằm những bông hoa màu vàng đó.

      Thấy thích, Lê Dữ càng là mắt đầy ý cười, “ hái ở dưới lầu, thích sao?”

      “Cẩn thận trường học phá hoại của công.” Thư Trừng đùa.

      “Mới phải đâu, chúng nó chỉ là hoa dại mọc lên bừa bãi ở ven đường, thuộc về của công của trường học.” Lê Dữ phản bác.

      “Cảm ơn .” Thư Trừng ngẩng đầu lời cảm ơn, “Tôi rất thích.” Đặc biệt là trong nháy mắt rơi xuống trong tay kia.

      Hai tròng mắt trong vắt như nước của Thư Trừng, tràn đầy dịu dàng, Lê Dữ chỉ là hơi bị nhìn thoáng qua, liền ngượng ngùng quay đầu , vành tai của càng là nhiễm tầng hồng nhạt.

      “Chị thích tốt.” Lê Dữ được tự nhiên mà câu.

      “Hôm nay là sinh nhật của , tôi hẳn là tặng quà cho mới đúng, như thế nào ngược lại nhận quà của .” Thư Trừng cười nhạt.

      “Mấy bông hoa màu vàng này với hoa hồng, chị thích cái nào hơn?” Lê Dữ lỡ miệng mà ra, nhanh đến ngay cả chính cũng kinh ngạc.

      Hỏi xong vấn đề, Lê Dữ liền càng thêm thẹn thùng, ngượng ngùng nghiêng đầu, dám liếc mắt nhìn Thư Trừng cái.

      Nghe thấy vấn đề của Lê Dữ, Thư Trừng mới đầu còn ngây ngẩn cả người, sau đó lại suy nghĩ, liền hiểu ra, “ vào diễn đàn của trường học chúng tôi?”

      “Chính là nhàm chán tìm kiếm chút……” Lê Dữ giọng .

      “Cho nên thấy được bài đăng kia?” Thư Trừng cong môi hỏi.

      “Chính là cẩn thận click vào……” Lê Dữ cúi đầu.

      Thư Trừng trả lời, lại cười hỏi lại: “Vậy tôi tặng trái cây khô và người khác tặng bánh kem, thích cái nào hơn?”

      “Trái cây khô chị tặng!” Lê Dữ chút nghĩ ngợi mà nhanh chóng trả lời.

      Nhanh đến cũng ngây ngẩn cả người, Thư Trừng cũng bị dọa luôn rồi.

      Thư Trừng kìm nén cảm xúc khác thường trong lòng, cười : “Tôi thích bông hoa màu vàng hơn.”

      Lê Dữ dám tin tưởng mà ngẩng đầu, nhìn Thư Trừng điềm tĩnh tươi cười, cảm giác trong lồng ngực có thứ gì đó muốn xông ra.
      Last edited: 19/11/20
      Lee Đỗ, Tiểu Ly 1111, nkhanh332419 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đôi bạn chẻ động tâm rồi!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :