1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 58: Ngoại truyện 1

      Tháng bảy, mặt trời chói chang.

      Thư Trừng mua vé máy bay đến Tân Thành, muốn gặp Lê Dữ.

      Lê Dữ vừa mới quay xong phim điện ảnh, nghỉ ngơi, hai người cũng lâu rồi gặp nhau.

      Trước khi lên máy bay, Lê Dữ gọi điện thoại tới đây.

      “Hôm nay Tân Thành rất nóng, lái xe đến đón em.” Lê Dữ sung sướng mà .

      Thư Trừng kinh ngạc : “ lái xe tới đây?”

      “Có chuyện gì à? thể sao? lái xe rất ổn.” Lê Dữ nhất thời có chút vui.

      “Lượng người ở sân bay lớn như vậy, bây giờ tới đây rất thích hợp.” Thư Trừng giải thích.

      “Giang hồ tình” của Lê Dữ phát sóng xong, trong phim hoá trang thành thiếu niên hiệp sĩ cũng thu hoạch đợt trái tim thiếu nữ, làm cho địa vị của ở giới giải trí càng thêm củng cố.

      Bây giờ chính là nam minh tinh hot nhất giới giải trí, người khác đều phải tránh mũi nhọn.

      bộ phim khác đợi phát sóng, cũng khua chiêng gõ mõ tuyên truyền. Danh tiếng vai diễn có hồn, làm cho độ quốc dân của Lê Dữ cũng theo đó mà đột nhiên tăng lên.

      Lê Dữ thèm quan tâm mà : “ sao cả, đến lúc đó xuống xe, em vào xe liền nhanh chóng rời .”

      Tần biết ?” Thư Trừng hỏi câu.

      Lê Dữ hừ hừ, “ đón bạn của mình, còn cần cho ấy sao?”

      “Gần đây tính tình của càng lúc càng lớn.” Thư Trừng phun tào .

      Lê Dữ gần đây đặc biệt hay tính tình nhặt, vì thế Tần và phun tào nhiều lần.

      Lê Dữ nằm ở sofa, mặt toàn là nụ cười đắc ý, “Các fans đều là, bảo em phải cố gắng .”

      đến cái này, Thư Trừng liền nhớ tới chuyện Lê Dữ lấy giải thưởng người mới thổ lộ với ngay tại chỗ.

      Sau chuyện đó, Weibo quả thực nổ tung nồi.

      #Lê Dữ thổ lộ# trong nháy mắt bước lên hạng nhất hot search, so với độ hot nhận được giải thưởng người mới còn muốn cao hơn.

      Lúc ấy, vô số tin nhắn gửi cho Thư Trừng, di động của thiếu chút nữa liền đứng máy.

      Các fans hô to, bạn trai như Lê Dữ vậy chính là người tám đời cũng tìm thấy, Thư Trừng nhất định phải quý trọng tốt.

      Sau khi hồi ức xong, mặt Thư Trừng mang nụ cười, khóe miệng dịu dàng : “Được, tới đón em .”

      Sau khi cúp máy, Thư Trừng liền phát ở đằng xa có mấy ríu rít mà chuyện, ánh mắt còn thỉnh thoảng lại ngó sáng bên này.

      Nhờ phúc của Lê Dữ, bây giờ có thể xem như nửa người nổi tiếng rồi.

      Thư Trừng có động tác, nhưng mấy kia lại đến đây.

      Trong đó người càng là chờ mong mà nhìn Thư Trừng, “Chị ơi, có thể cho ký tên cho tụi em được ?”

      Thư Trừng từ trước kia đến bây giờ, gặp được rất nhiều fans, nhưng vẫn là lần đầu tiên có người tìm muốn ký tên.

      “Chị ký tên?” Thư Trừng ngẩn người, nghi hoặc mà lặp lại lần.

      trừng đôi mắt to sáng lấp lánh, gật gật đầu mạnh.

      “Tụi em là xem 《Nhật ký tình 》 trở thành fans của chị, bây giờ lấy đại học sư phạm Thanh Viễn làm mục tiêu, hy vọng có thể trở thành sinh viên của chị.” thành khẩn mà .

      Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của mấy , làm cho tự chủ được nghĩ tới Lê Dữ, mỗi lần lúc có việc muốn nhờ , cũng là nhìn như thế này.

      Dưới ma xui quỷ khiến, Thư Trừng gật gật đầu.

      Mấy vui đến điên rồi, kích động mà từ trong túi xách lấy ra notebook và bút gel.

      Thư Trừng nhận lấy, ký tên cho từng người.

      “Cố gắng học tập nha.” ôn hòa mà dặn dò câu.

      ***

      Xuống máy bay, Thư Trừng dựa theo chỉ dẫn của Lê Dữ, rất nhanh liền đến trước xe.

      Lê Dữ chuẩn bị xuống xe giúp lấy vali, bị Thư Trừng giơ tay ngăn lại.

      Đặt vali vào xong, Thư Trừng ngồi vào ghế phụ, “Bên ngoài có rất nhiều người, muốn……”

      Lê Dữ trong nháy mắt kề sát vào , lời của Thư Trừng tức khắc kẹt ở cổ họng.

      Bởi vì hơi thở của Lê Dữ tiếp cận, cả người trong nháy mắt trở nên cứng đờ.

      Lê Dữ vươn tay, từ trước ngực vòng qua, giúp thắt dây an toàn lại.

      Thấy vậy, Thư Trừng mới thả lỏng ra.

      Nhưng giây tiếp theo, Lê Dữ liền có báo trước mà trộm hôn lên mặt .

      Thư Trừng căng thẳng trong lòng, liền sững sờ ở tại chỗ.

      Sau đó, bên tai liền truyền đến tiếng cười vừa tùy ý lại sung sướng của Lê Dữ.

      “Lái xe.” Thư Trừng rầu rĩ mà tiếng.

      Lê Dữ trong nháy mắt thu lại nụ cười, mặt đứng đắn nghiêm túc: “Được rồi.”

      Trở lại chỗ ở của Lê Dữ, Thư Trừng ở phía trước, Lê Dữ theo sau ân cần mà kéo vali.

      Vào nhà, Thư Trừng từ trong tay nhận lấy vali, liền bắt đầu sắp xếp lại.

      “Đừng sắp xếp lại nữa, ngày mai dẫn em đến chỗ.” Lê Dữ lên tiếng ngăn lại.

      Thư Trừng khó hiểu mà ngẩng đầu, “ đâu thế?”

      Lê Dữ thần bí hề hề mà cười : “Bí mật.”

      ***

      Ngày hôm sau, Lê Dữ đặt hành lý của hai người ở sau cốp xe, sau đó giúp Thư Trừng mở cửa xe.

      Thư Trừng nửa tin nửa ngờ mà ngồi vào ghế, trong ánh mắt nhìn Lê Dữ tràn ngập nghi hoặc.

      Lê Dữ lên xe, từ trong túi móc ra cái bịt mắt, đưa cho Thư Trừng: “Đeo nó lên .”

      Thư Trừng lấy xem qua, tỉ mỉ mà nhìn lần, do dự : “ muốn làm cái gì?”

      “Chút nữa em biết.” Lê Dữ như cũ cho .

      Thư Trừng bất đắc dĩ, dựa theo cầu của Lê Dữ lý, đeo bịt mắt lên.

      Giây tiếp theo, phát chỗ ngồi của mình đột nhiên hạ xuống, kinh sợ, tay liền ở trung huơ loạn lên, “Lê Dữ!”

      “Đừng lo lắng, em có thể ngủ trước lúc, tới nơi kêu em.” Lê Dữ tiến đến bên tai , giọng .

      Giống như bị mê hoặc vậy, Thư Trừng yên tâm, nhắm mắt lại.

      Ô tô đường vững vàng mà chạy, Thư Trừng cũng ngủ rồi.

      Chờ khi Lê Dữ đánh thức , thậm chí biết bây giờ là mấy giờ.

      Thư Trừng sờ soạng đứng dậy, hỏi: “Bây giờ em có thể tháo bịt mắt ra được chưa?”

      “Chưa được.”

      Lê Dữ giúp mở cửa xe, cởi dây an toàn giúp , chút hoang mang trộm hôn cái, rồi mới : “ dẫn em qua.”

      Cứ như vậy, Thư Trừng bị Lê Dữ ôm eo nắm tay, thong thả về phía biết địa điểm xuất phát.

      đến ước chừng ba phút, Lê Dữ ngừng lại, Thư Trừng theo cũng dừng lại, hỏi: “Lê Dữ, tới rồi sao?”

      “Ừm.” Lê Dữ lên tiếng, “ giúp em tháo bịt mắt ra.”

      Trước mắt từ mảnh đen thui đến khôi phục ánh sáng, Thư Trừng xoa xoa mắt, hình ảnh tức khắc ràng lên.

      Nhìn thấy ngôi nhà trước mắt, hô hấp của cứng lại, “Nơi này là……”

      nhớ sao? Đây chính là ngôi biệt thự mà tụi mình quay gameshow đó.” Lê Dữ cười .

      Trước mắt phòng khách vẫn còn trưng bày duy trì lúc bọn họ , chút cũng thay đổi.

      Thư Trừng còn hoài niệm, Lê Dữ nắm lấy tay , đưa tới sau vườn.

      ngẩng đầu nhìn lên, lúc ấy gieo trồng cây phượng vĩ bây giờ lớn lên còn cao hơn , xanh um tươi tốt, bừng bừng sức sống.

      “Nó thế nhưng lớn đến như thế.” Thư Trừng thở dài.

      Lê Dữ nhìn cười, “Thích ?”

      Thư Trừng gật đầu, “Thích chứ.” Nhưng lập tức nhớ tới, “Đây phải nhà của người khác sao? Vì sao mà có thể vào được vậy?”

      mua lại căn biệt thự này rồi.” Lê Dữ cười cười.

      “Cái gì?” Thư Trừng kinh ngạc mà xoay người, “ mua lại nó sao?”

      “Đúng vậy.”

      “Nhưng mà, lấy đâu ra tiền?” Thư Trừng nghi hoặc, nhớ thẻ ngân hàng của Lê Dữ còn ở chỗ mà.

      Lê Dữ gãi gãi đầu, “Mẹ giúp đỡ .”

      Thư Trừng bật cười, “Dì thế nhưng cũng đồng ý rồi.”

      Nếu mua rồi, Thư Trừng cũng thể nhiều gì hơn, nơi này có hồi ức chung của bọn họ, rất thích.

      ***

      Thư Trừng xuống bậc thang, đến trước mặt cây phượng vĩ, vuốt ve cành cây thô ráp của cây phượng vĩ, phát ra tiếng than thở.

      “Thư Trừng, đầu em có cái gì kìa.”

      Nghe vậy, Thư Trừng ngẩng đầu nhìn lên, đúng lúc này, Lê Dữ ở sau lưng giang hai tay, chiếc vòng cổ đeo nhẫn liền tới trước mắt Thư Trừng.

      “Thư Trừng, gả cho nhé.”

      Thư Trừng hô hấp căng thẳng, hôm nay mang đến cho rất nhiều ngạc nhiên và vui mừng. Suy nghĩ chút, hốc mắt cũng đỏ lên, nghĩ tới Lê Dữ lại ở chỗ này cầu hôn với .

      Lê Dữ quỳ gối, tháo vòng cổ ra, lấy nhẫn ra, khuôn mặt nghiêm túc mà nhìn Thư Trừng, “Lê Dữ tôi thề, đời kiếp chỉ biết mình Thư Trừng, vĩnh viễn rời bỏ. Thư Trừng, em có nguyện ý ?”

      Thư Trừng cảm xúc mênh mông, trong lòng bị cảm động và vui sướng tràn ngập, khắc kia, chỉ nghĩ giao cả đời của mình cho Lê Dữ.

      Nước mắt trong nháy mắt chảy xuống, Thư Trừng vươn tay, giọng run rẩy mà : “Em nguyện ý.”

      Lê Dữ vui mừng nhuộm lên đuôi lông mày, nhanh chóng đeo nhẫn vào ngón áp út của Thư Trừng, rồi mới đứng dậy lôi kéo, ôm vào trong lòng ngực.

      Thư Trừng khóc hu hu, tuy rằng đem hết toàn lực để nhịn, nhưng mà lại nhịn được.

      “Khóc , nhưng chỉ cho khóc lúc này thôi đó.” Lê Dữ dịu dàng .

      Có những lời này của Lê Dữ, Thư Trừng lập tức lớn tiếng khóc lớn lên.

      Thư Trừng vừa khóc, liền khóc mười lăm phút, cho đến khi ý thức chính mình có hơi thất thố, lúc này mới từ trong cảm động tỉnh táo lại.

      Thư Trừng trong nháy mắt tránh thoát Lê Dữ, đưa lưng về phía lau nước mắt, “Em có khóc, cái gì cũng thấy được.”

      Lê Dữ nhìn nửa cái đầu vai bị ướt, mím môi cười : “Ừm, em có khóc, vừa rồi là khóc.”

      Thư Trừng: “……”

      ***

      Buổi tối, hai người ngồi ở mái nhà ngắm sao.

      Gió thổi qua, Thư Trừng vén lại sợi tóc rối tung, nhìn sườn mặt thanh tuấn của Lê Dữ, giọng hỏi: “Tại sao lại nhớ tới muốn mua ngôi biệt thự này?”

      “Bởi vì em thích thôi.” Lê Dữ trả lời.

      Chỉ cần em thích, cho dù là ngôi sao bầu trời cũng hái xuống cho em.
      Last edited: 13/6/21
      tieunai691993, Trúc Khải, B.Cat13 others thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 59: Ngoại truyện 2

      Mấy tháng trước, Lê Dữ bằng vào phim truyền hình hot được phát sóng đạt được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất, khiến cho mọi người phen nghị luận nhiệt tình.

      Mà hôm nay, lại tới liên hoan phim.

      Nơi này là nơi đạt được giải thưởng người mới xuất sắc nhất, cũng là nơi bẻ cánh mà về.

      Năm trước, được đề cử giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất lại có đạt được, khiến cho người tiếc nuối, mà nay năm mang theo tác phẩm càng tốt tới.

      Lần này mạng cho đánh giá rất cao, là người năm nay có tiềm lực nhất cũng là có cơ hội đạt được ảnh đế nhất.

      Đều bởi vì bộ phim 《Lừa bán》 cực hot kia của , ở trong phim đóng vai cảnh sát mới vào nghề, có nhà có xe, còn có người bạn . Nhưng mà ác mộng cũng từ đây bắt đầu, bạn bị kẻ lừa đảo lừa bán, tìm kiếm nhiều nơi đều có tìm được.

      Kẻ lừa đảo lừa bán có cái tập đoàn, cũng bởi vậy bắt đầu cùng những người này tiến hành đấu trí đấu dũng.

      Mà khi đem hết sức tìm được bạn , bạn bị đánh gãy hai tay hai chân, vừa câm vừa điếc vừa mù, ấy là dựa vào chút lực ý chí tiếp tục kiên trì.

      Khi ấy nhìn thấy cảnh sát kia, sợi dây cung kia cũng đứt rồi, bạn tử vong tại chỗ.

      Ý chí nhiều năm như thế của cảnh sát cũng sập ầm ầm, từ đây trở nên đần độn, cho đến khi được người đánh thức, mới bắt đầu rốt cuộc tiếp tục cùng những người này đấu tranh, sau đó lần phá tan cái tập đoàn này.

      Từ tuổi trẻ rộng rãi đến sau lại tang thương trầm mặc, Lê Dữ đem hai loại tính cách này biểu diễn hoàn mỹ ra, làm cho người ta vô cùng kinh diễm.

      Bộ điện ảnh này phòng bán vé đột phá 1 tỷ, được bình chọn thành bộ phim đáng xem nhất năm nay, bộ phim khiến cho người rơi lệ nhất v.v.

      Bởi vì bộ phim chất lượng rất cao, Lê Dữ lại lần vào trong mắt khán giả, trở thành đề tài nóng nhất, quảng cáo mời càng là ngừng.

      ***

      Tần vào phòng chờ, ta vừa mới vào phòng, liền kích động mà đến trước mặt Lê Dữ, “Lê Dữ, vừa rồi hỏi thăm chút, vị trí ảnh đế này nhất định thuộc về em.”

      Lê Dữ chuyện phiếm với Thư Trừng, cho nên chỉ lười nhác mà lên tiếng.

      “Tại sao em lại chút cũng kích động?” Tần buồn bực mà nhìn .

      Lê Dữ ngẩng đầu xem ta, “Loại chuyện này chờ khi công bố chẳng phải biết sao?”

      Tần bĩu môi, “Xem ra là mù quáng kích động, nghĩ tới em thế nhưng có thể ngồi yên.”

      “Vừa rồi Thư Trừng cho em câu đố, em đoán ra, giúp em đoán xem.” Lê Dữ cầm di động đưa cho ta xem.

      “Mấy cái này bộ em thể tự lên mạng tìm kiếm sao? Khẳng định có đáp án mà.” Tần cạn lời.

      Lê Dữ vẻ mặt nghiêm túc, “Thư Trừng , thể lên mạng tìm.”

      “Cho dù em lên mạng tìm kiếm, ấy có thể biết được sao?” Tần dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc nhìn .

      Lê Dữ có chút bị thuyết phục, “Giống như có chút đạo lý.” Nhưng ngay sau đó, liền lắc lắc đầu, “ được, em thể dối.”

      “Vậy em hỏi so với lên mạng tìm có cái gì khác nhau sao?” Tần liếc mắt nhìn cái.

      Cuối cùng, Lê Dữ quyết định lên mạng tìm đáp án. Nhưng mà mới vừa trả lời, bị Thư Trừng chọc phá, khẳng định là lên mạng tìm đáp án. Lê Dữ luôn mãi cãi lại, Thư Trừng cũng tin .

      Hai người chuyện phiếm với nhau, đến vui vẻ vô cùng.

      Cuối cùng Tần nhìn được, ta muốn nôn ra ngụm thức ăn cho cún này, ra ngoài bình tĩnh chút.

      ***

      “Đợi lát nữa liền phải lên sân khấu rồi, em có cái gì muốn với hay ?” Lê Dữ hỏi.

      Tiếng cười thanh thúy của Thư Trừng vang lên, “Cố lên, là giỏi nhất!”

      “Lúc nào giỏi nhất?” Lê Dữ lại hỏi.

      Giọng ở bên kia tức khắc im lặng, lát sau, Thư Trừng mới trả lời: “ ở bất kỳ lúc nào cũng đều là giỏi nhất.”

      “Ở giường cũng vậy phải ?” Lê Dữ cười tủm tỉm hỏi.

      Ai ngờ, Thư Trừng bên kia phát ra tiếng cười lạnh, “ cảm thấy thế nào?”

      Lê Dữ buồn bực: “Lần sau nhất định có thể làm được càng tốt hơn.”

      “À.”

      đó.”

      “Ừm.”

      “Bằng đêm nay tụi mình liền thử xem.”

      “Câm miệng.”

      “Được rồi, bây giờ câm miệng, buổi tối chuyện.”

      “……”

      ***

      Thư Trừng lạch cạch cúp máy, Lê Dữ sờ sờ mũi, nhìn giao diện trò chuyện vui tươi hớn hở mà cười.

      Liên hoan phim sắp bắt đầu, cần phải đến trước sân khấu.

      Năm nay làm khách mời trao giải, trao giải thưởng người mới xuất sắc nhất cho diễn viên mới. Giống như là nghi thức vậy, truyền lại giải thưởng người mới của mình.

      Đêm nay người đoạt giải thưởng người mới hề trì hoãn, là Mạnh Thanh Nghiên, ấy cũng là nam minh tinh năm trước được nghị luận nhiệt tình.

      Tuy mới vào nghề, nhưng ở phương diện đóng phim lại vô cùng có thiên phú, hơn nữa bề ngoài đẹp trai, liền càng được các fans thích.

      ấy nhiều lắm, mặt cũng có bao nhiêu biểu tình kích động, sau khi bắt tay với Lê Dữ, ngắn gọn mà phát biểu cảm nghĩ đoạt được giải, liền xuống.

      Tiếp theo là đến giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất, sau khi Lê Dữ trao xong giải thưởng người mới, liền vẫn luôn ngồi ở phía dưới vỗ tay.

      Cho đến khi Thẩm Nam Hà người nhiều lần đạt được ảnh đế lên sân khấu, ông ấy tới là vì liên hoan phim lần này tự mình trao tặng giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất.

      Ông ấy xuất , làm cho thính phòng và trước màn hình đều phát ra từng đợt tiếng kinh hô, so với khi Nguyễn Dư xuất còn muốn oanh động hơn.

      Thẩm Nam Hà giờ 50 tuổi, khuôn mặt bị thời gian chạm khắc lại vẫn đẹp trai như cũ như ngày xưa.

      Ông ấy thẳng lưng mà đứng ở kia, cao giọng giới thiệu chính mình, “Chào mọi người, tôi là Thẩm Nam Hà.”

      Giọng trầm thấp lại có từ tính, fans của ông ấy nhanh chóng chạy tới phòng phát sóng trực tiếp, nhìn Thẩm Nam Hà ngừng cảm thán.

      Thẩm Nam Hà mở phong thư ra, sau khi mở ra, liền cười : “Người đạt được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất là……”

      Mỗi khi lúc này, khách mời trao giải vẫn cứ kéo dài cuối, sau đó khiến lòng mọi người căng thẳng, cuối cùng mới có thể ra.

      Thư Trừng cùng trái tim của muôn vàn fans là giống nhau, vừa căng thẳng vừa chờ mong.

      “Chúc mừng Lê Dữ.” Thẩm Nam Hà cười đọc ra cái tên kia.

      A!

      Toàn trường oanh động, rồi mới tỏ vẻ nhiệt liệt vỗ tay.

      Thư Trừng ở trước màn hình cũng kích động mà kêu to lên, cái này so với chính đoạt giải còn muốn vui vẻ hơn.

      Lê Dữ lộ ra nụ cười mỉm tính sẵn trong lòng, bình tĩnh mà lên đài.

      “Cảm ơn.” Lê Dữ bắt tay với Thẩm Nam Hà.

      Từ trong tay Thẩm Nam Hà nhận lấy chiếc cúp, Lê Dữ đứng ở trước micro, hướng tới màn ảnh hơi hơi mỉm cười, đem lời cảm tạ chuẩn bị tốt ra.

      Thư Trừng nhìn Lê Dữ màn hình, cảm thấy vừa vui mừng lại vừa cảm khái.

      Mấy năm gần đây, hình như trưởng thành rất nhiều.

      Khi mới gặp, chỉ mới là cậu thiếu niên tò mò muốn ăn trái cây khô của , mà giờ cũng trưởng thành làm ảnh đế gợn sóng kinh ngạc.

      Nhưng cái duy nhất có thay đổi chính là, vẫn là Lê Dữ.

      Lê Dữ thuộc về .

      Lê Dữ nhìn vào màn ảnh, trong đáy mắt mang theo ý cười khe khẽ, “Hôm nay với tôi mà , xác ngày vui. Ở chỗ này cho mọi người, tôi và Thư Trừng sắp kết hôn rồi.”

      Thư Trừng nghe thấy, ở màn hình trước cũng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, rốt cuộc vẫn là nhịn được.

      Hôm qua hai nhà mới vừa thương thảo, hôm nay liền gấp chờ nổi mà ra.

      “Tôi từng hứa hẹn, tất cả những chiếc cúp đều đưa cho Thư Trừng, cái này cũng ngoại lệ.” Lê Dữ cong môi , “Xin mọi người hãy chúc phúc cho chúng tôi.”

      Lê Dữ xong, liền khom lưng chào.

      Dưới sân khấu phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt, đó là tiếng chúc phúc cho Lê Dữ và Thư Trừng.

      ***

      Fans của Lê Dữ nhìn đến đây cũng khỏi lộ ra nụ cười, rồi mới vào phía dưới Weibo của bình luận.

      —— là cái máy bán thức ăn cho cún di động mà.

      —— Chàng trai, chúc mừng đạt được ảnh đế, cũng chúc mừng thu hoạch được tình mỹ mãn.

      —— Tuy rằng trong lòng ê ẩm, nhưng mà nhìn thấy bây giờ hạnh phúc như thế, hết lòng chúc phúc hai người.

      —— Chờ mong cuộc sống sau khi cưới của vợ chồng trái cây nha.

      —— Từ ngây ngô đến thành thục, trưởng thành rồi, em có thể chờ mong cục cưng của vợ chồng trái cây ?

      —— Chúc phúc Lê Dữ và chị , sau này cũng bảo vệ vợ chồng trái cây tốt.

      —— Tạm biệt, Lê Dữ và Thư Trừng; xin chào, vợ chồng trái cây.

      ~~~ HẾT ~~~
      Last edited: 13/4/22
      tieunai691993, Hale205, Trúc Khải15 others thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      ôi tình cờ lọt cái hố này. Truyện hay quá. Vừa xem cười ngất vừa bị dọng cẩu lương mà sướng gì đâu haha, tiếc là đọc sau khi hoàn nên k thể vừa đọc vừa bình luận mỗi chương được. Cảm ơn @Mèo Lười Cận Thị hoàn bộ này :th_8:
      Mèo Lười Cận Thị thích bài này.

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      levuong thích bài này.

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      levuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :