1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 51: Hẹn hò

      Nếu là sinh nhật của Thư Trừng, Lê Dữ quyết định muốn bộc lộ tài năng, bảo Thư Trừng ở trong phòng nghỉ ngơi, mà bữa tối do tới chuẩn bị.

      Thư Trừng vốn có chút lo lắng, lặng lẽ chạy ra nhìn thoáng qua, phát Lê Dữ ở phòng bếp như cá gặp nước, động tác cũng rất quen thuộc.

      Trong nháy mắt, lo lắng liền tan mất.

      Chờ toàn bộ đồ ăn làm xong, người quay phim trước quay mấy cảnh, Thư Trừng mới ngồi xuống.

      Bây giờ đồ ăn Lê Dữ làm so sánh với trước kia khá hơn nhiều, Thư Trừng nhìn xem, cũng vừa lòng gật gật đầu.

      “Em nếm thử .” Lê Dữ cõi lòng đầy chờ mong mà nhìn Thư Trừng.

      Thư Trừng chút do dự động đũa, gắp cà tím lên cách gần nhất, trực tiếp bỏ vào trong miệng.

      Nhưng trong giây tiếp theo, sắc mặt liền thay đổi.

      Thư Trừng cau mày, miếng đồ ăn này ngậm ở trong miệng cũng được, nhổ ra cũng được, cả người cứ cứng đơ ở nơi đó.

      Lê Dữ phát giác khác thường, nhanh chóng hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Rất khó ăn sao?”

      Thư Trừng trong lòng lên trăm lần nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn là lựa chọn nuốt vào, vội câu, “Có phải bỏ quá nhiều muối hay ?”

      xong, Thư Trừng liền nhanh chóng uống ly nước chanh ở bên cạnh vào, lúc này mới giảm bớt vị mặn trong miệng.

      Lê Dữ tin, nhanh chóng cầm lấy đũa ăn miếng, “Tại sao lại mặn như thế!”

      nhăn mày, vội vàng uống nước chanh vào, làm như súc miệng.

      Bỏ qua cà tím, Thư Trừng lại ăn mấy món ăn khác, kết quả vẫn là mặn……

      “So sánh với trước kia tốt hơn, nhưng mà càng ngày càng mặn.” Thư Trừng nhấp môi cười , “ thích ăn muối như vậy sao.”

      Lê Dữ thất bại mà cúi đầu, “ cũng biết, cho nên bỏ nhiều vào.”

      Khi tiếp thu phỏng vấn, tổ tiết mục hỏi Thư Trừng đây là tiệc sinh nhật như thế nào.

      Thư Trừng thẳng cố kỵ: “Tiệc sinh nhật rất mặn.”

      ***

      Bộ phim điện ảnh của Lê Dữ chiếu phim, cần phải chạy hai bên, vừa quay gameshow, vừa tuyên truyền phim điện ảnh.

      Phim điện ảnh phản ứng tương đối tốt, rất nhiều người đánh giá phim đều xem đến khóc, đây là bộ phim điện ảnh rất có chiều sâu.

      Lê Dữ ở trong phim biểu vô cùng tốt, cư dân mạng đều có cảm giác kinh diễm.

      —— Tui muốn câu, bộ điện ảnh này Lê Dữ biểu vượt quá sức tưởng tượng của tui.

      —— Lê Dữ rất có tiềm lực, sau này ấy nhận nhiều thêm vài bộ phim chất lượng tốt , ngàn vạn đừng chạm vào phim dở.

      —— Cùng nhiều diễn viên gạo cội diễn chung như vậy, thế nhưng bị áp diễn, rất tồi.

      —— Lê Dữ sau nửa bộ phận biến hóa rất có sức dãn, phải cái loại phái thần tượng dựa mặt này.

      —— Mặt sau người có hảo cảm, tui liền soi phim, hôm nay cũng khóc chút.

      —— Bộ điện ảnh này đáng giá chúng ta suy nghĩ sâu xa, kính trọng người gác rừng, hy vọng sau này có thể làm ra bộ điện ảnh càng tốt.

      —— chơi đẹp trai, nghiêm túc dựa vào kỹ thuật diễn, hiểu biết Lê Dữ chút.

      —— 818《Nhật ký tình 》 phát sóng lần đầu tiên, kính xin mọi người chờ mong, có thể nhìn thấy Lê Dữ khác nha.

      ……

      lần nữa trở lại biệt thự quay phim, Thư Trừng liền đưa ra ý tưởng muốn xem điện ảnh với Lê Dữ.

      “Chẳng lẽ là em muốn xem 《Người gác rừng》 sao?” Lê Dữ kinh ngạc mà nhìn .

      Thư Trừng cười gật đầu, “ sai, tụi mình cùng xem .”

      “Có thể đổi bộ phim khác hay ?” Lê Dữ thương lượng.

      giống nhau xem phim chính mình đóng, nhưng mà bộ điện ảnh này, bởi vì theo tuyên truyền xem vô số lần, gần như tới nông nỗi có thể thuộc lòng rồi.

      được.” Thư Trừng cho cơ hội thương lượng, “Em muốn xem, cứ xem như là cùng em thôi.”

      “Được rồi.” Lê Dữ vẫn là phải đáp ứng.

      ***

      Hai người muốn xem chính là suất tối muộn, rốt cuộc gương mặt này của Lê Dữ quá gây chuyện, đến lúc đó tạo thành xôn xao liền tốt.

      Đêm khuya tĩnh lặng, Lê Dữ lái xe mang theo Thư Trừng xuất phát đến rạp chiếu phim gần đó.

      Bởi vì là đêm khuya, ít ỏi có mấy bóng người.

      Máy quay phim theo phía sau, Thư Trừng mua vé, thuận tiện người quay phim mua thêm vé cho hai người.

      có chờ bao lâu, phim điện ảnh liền mở màn.

      Khi soát vé, nhân viên soát vé vẫn là nhận ra hai người, vừa là kích động vừa là vui vẻ.

      Thư Trừng cười cười với ấy, “Chúng tôi chỉ xem phim thôi, cần cho người khác nha.”

      “Ừm ừm!” Nhân viên soát vé gật đầu.

      Hai người vào rạp bao lâu, nhân viên soát vé liền cầm lấy di động, nhanh chóng đăng cái Weibo.

      làm làm người hói đầu: Gặp được Lê Dữ và Thư Trừng, bọn họ quay gameshow. Đêm khuya chạy đến rạp chiếu phim tới xem điện ảnh, còn là 《Người gác rừng》 của Lê Dữ!!

      Bởi vì có dẫn theo tên của Lê Dữ, các fans rất dễ dàng liền thấy được, Weibo này cũng lên Weibo quảng trường của Lê Dữ.

      —— Bạn may mắn nha, thế nhưng có thể gặp được bọn họ!!

      —— Đây là công khai ủng hộ phim điện ảnh của mình sao, ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

      —— Đại khái là chị muốn xem, lôi kéo Lê Dữ cùng nhau tới .

      —— Nếu phải bây giờ là ban đêm, tui liền rồi. [thất vọng][thất vọng]

      —— Rạp chiếu phim nào thế, bây giờ tui liền !!!

      ……

      Hai người xem phim, lại biết hành tung của mình bị tiết lộ.

      Thư Trừng xem đến ngon lành, cũng rất chú tâm. Ngược lại, Lê Dữ bởi vì mấy ngày nay liên tục chạy lịch trình lại có hơi mệt mỏi.

      Khi Thư Trừng xem phim, liếc mắt nhìn Lê Dữ cái, “Mệt mỏi cứ ngủ , đến lúc đó em kêu dậy.”

      Lê Dữ dụi dụi mắt, cuối cùng vẫn là quyết định ngủ lúc.

      “Dựa vào vai em , thoải mái chút.” Thư Trừng .

      “Bả vai của em mỏi đó.” Lê Dữ lắc đầu.

      Ánh mắt Thư Trừng kiên định mà nhìn , “Dựa , phim này cũng có mất thời gian bao lâu, vốn dĩ chính là em lôi kéo ra xem phim.”

      Lê Dữ suy nghĩ chút, cuối cùng mới xích lại gần.

      Bên môi Thư Trừng ra nụ cười, rồi mới lại tập trung tinh thần mà tiếp tục xem phim.

      ***

      Lê Dữ ngủ đến mơ mơ màng màng, giống như nghe được thanh sột soạt.

      cau mày, mở mắt ra, phát Thư Trừng dùng khăn giấy lau nước mắt.

      “Tại sao em lại khóc?” Lê Dữ đầu tiên là mê mang mà nhìn cái, tiếp theo liền hung tợn mà nhìn xung quanh, “Ai khi dễ em?”

      “Em làm ồn đến sao?” Thư Trừng lau khô nước mắt, “Chính là đoạn này có chút cảm động, cho nên liền……”

      Lê Dữ ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt mình màn hình lớn, cũng lập tức ngây ngẩn cả người.

      còn tưởng rằng……”

      Thư Trừng lại tập trung mà xem, cũng hề để ý đến Lê Dữ.

      Bộ phim kết thúc, Thư Trừng thở dài tiếng, “Bộ điện ảnh này rất hay.”

      Lê Dữ nghe xong, cũng nở nụ cười, “Vậy em là giúp tuyên truyền sao?”

      “Cũng cần em tuyên truyền đâu.” Thư Trừng cười .

      mạng đánh giá rất cao đối với 《Người gác rừng》, nó là bộ điện ảnh sức dãn mười phần, có lúc cười có lúc khóc, lại còn có nhàm chán.

      đường trở về, Lê Dữ nhớ tới chuyện Thư Trừng muốn đến công viên giải trí, liền mở miệng hỏi: “Ngày mai tụi mình đến công viên giải trí , được ?”

      “Được đó.”

      Xe xóc nảy, Thư Trừng cũng buồn ngủ.

      rất ít ngủ trễ như thế, trở về biệt thự, tắm rửa cái, Thư Trừng liền vừa chui vào giường, ngủ mất.

      ***

      Ngày thứ hai.

      Hai người ngồi xe đến công viên giải trí.

      Nghỉ hè, du khách tới chơi luôn là nhiều.

      Thư Trừng và Lê Dữ vừa mới xuống xe liền khiến cho người qua đường vây xem, bọn họ đứng ở rất xa, rồi mới cầm di động ngừng chụp hình.

      Lê Dữ thấy người nhiều, nhanh chóng nắm lấy tay Thư Trừng, sợ lạc.

      Nhưng ai biết, hai người vừa nắm tay nhau, đám người liền bùng nổ kinh hô trận.

      Làm cho Lê Dữ đều có hơi ngượng ngùng.

      Công viên giải trí này là thống nhất bán vé, tấm vé có thể chơi bất luận trò chơi gì bên trong công viên, Lê Dữ muốn hai tấm vé.

      “Hôm nay tiêu tiền mang em chơi.” Lê Dữ nhướng mày với Thư Trừng.

      Nhìn cái bộ dáng này của , Thư Trừng cũng có ý chọc phá .

      “Được, vậy hôm nay mặc kệ em ăn cái gì, đều là trả tiền.” Thư Trừng phụ họa với .

      Lê Dữ cao hứng gật đầu, vẩy vẩy tay, “Cứ việc mua , chút tiền ấy vẫn là có.”

      Vào trong công viên, Lê Dữ nhìn vòng các trò chơi, phía xa là tàu lượn siêu tốc phát ra tiếng thét chói tai, gần đó vòng xoay ngựa gỗ lại là chầm chậm mà phát ra nhạc.

      “Em muốn chơi cái gì?” Lê Dữ nghiêng đầu hỏi.

      Thư Trừng chọn trò chơi đu quay dây văng, “Chúng ta chơi cái kia .”

      Lê Dữ kinh ngạc, “Em chơi vòng xoay ngựa gỗ sao?”

      “Trước kia từng chơi rồi, có gì vui cả.” Thư Trừng xong, liền lôi kéo Lê Dữ đến chỗ trò chơi đu quay dây văng xếp hàng.

      Chung quanh có người nhận ra bọn họ, đều nhanh chóng lấy ra di động chụp hình bọn họ.

      Bởi vì có tổ tiết mục ở đây, nhưng ra ai dám tiến lên, muốn xin chữ ký hoặc là chụp ảnh chung gì đó.

      Rất nhanh, liền đến bọn họ, Thư Trừng và Lê Dữ thuận lợi mà ngồi ghế đu quay dây văng.

      Đu quay dây văng tính rất cao, khó khăn cũng lớn, cho nên rất nhiều trẻ em cũng chơi, chỉ là đối với người sợ độ cao tới lại có chút gian nan.

      Trong trung xác có người vẫn luôn thét chói tai.

      Thư Trừng sợ, toàn bộ quá trình đều rất bình thản, chơi xong cũng có cảm giác gì.

      Thấy Lê Dữ lời nào, Thư Trừng liền hỏi: “ phải là sợ chứ?”

      Lê Dữ nhanh chóng lắc đầu, “À , sợ.”

      “Vậy tụi mình chơi tàu lượn siêu tốc ?” Thư Trừng hứng thú hừng hực mà .

      “A?” Lê Dữ sắc mặt cứng đờ, lại vẫn là bị Thư Trừng lôi .

      ***

      Tàu lượn siêu tốc là trò chơi đứng đầu bên trong công viên giải trí, sợ hay sợ đều muốn chơi thử lần.

      Thư Trừng còn chưa từng chơi, tự nhiên cũng muốn thử lần.

      Quả nhiên, hai người tới chỗ tàu lượn siêu tốc, chỗ đó xếp hàng dài.

      Cho dù là chờ, cũng phải chờ hơn nửa giờ.

      Lê Dữ thấy xếp hàng còn rất dài, liền hỏi câu, “Muốn ăn kem ? mua cho em.”

      “Em muốn vị dâu tây.” Thư Trừng ra cầu của mình.

      Lê Dữ ra dấu ok, liền xoay người mua kem.

      Các fans nghe tin mà đến, nhìn thấy Lê Dữ đều có chút kích động.

      Lê Dữ cầm hai cây kem cười cười với các fans, sau đó liền có dừng lại mà tìm Thư Trừng.

      Thư Trừng nhìn xung quanh, cầm lấy cây kem Lê Dữ đưa qua, có chút lo lắng mà : “Người nhiều nha.”

      “Yên tâm , có việc gì.” Lê Dữ ăn ngụm kem.

      Tổ tiết mục rất bình tĩnh mà bảo vệ ở xung quanh, Thư Trừng tức khắc cũng yên tâm, cắn ngụm kem.

      Thấy Thư Trừng ăn ngon miệng, Lê Dữ nhìn nhìn , lại nhìn nhìn chính mình, “Kem vị dâu tây có hương vị như thế nào?”

      “Chính là vị dâu tây mà thôi.” Thư Trừng vẻ mặt đương nhiên mà trả lời.

      Lê Dữ chớp chớp mắt, “Vậy em để cho ăn thử cái của em, cho em ăn thử vị vani.”

      Thư Trừng cạn lời mà nhìn , “Em muốn ăn cái của .”

      “Nhưng muốn ăn cái của em.” Lê Dữ giọng điệu kiên định mà .

      Thư Trừng bất đắc dĩ, đưa kem của mình tới bên miệng , “Ăn .”

      “Em cũng ăn thử cái của .” Lê Dữ đưa kem của mình lên .

      Thư Trừng thở dài, liền cầm lấy tay cắn ngụm kem của .

      Người qua đường vây xem nhìn thấy loại tình huống này, cũng khỏi mà kinh hô lên, ánh mắt càng là kinh ngạc cảm thán thôi.

      Mà Lê Dữ lúc này cũng cảm thấy mỹ mãn mà cắn ngụm, rồi mới híp mắt lại cười đến rất thỏa mãn.

      “Cái của em ngọt hơn.”
      Last edited: 21/11/20
      Tiểu Ly 1111, Mai Trinh, levuong11 others thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 52: Vả mặt

      Đột nhiên nghe thấy lời ngon tiếng ngọt, còn là ở đây trước mặt công chúng, làm người ta mặt đỏ tim đập.

      má Thư Trừng hơi hơi nhuộm màu đỏ ửng, ràng, càng như là mặt trời phơi đến nóng cháy.

      Cũng may những người xếp hàng bắt đầu di chuyển, lúc này Thư Trừng mới thoát khỏi cảm giác lúng túng.

      Vận may của Thư Trừng và Lê Dữ cũng tốt, đợt tàu lượn siêu tốc này vừa vặn tới phía trước người bọn họ.

      “Xem ra lại phải chờ lần nữa.” Lê Dữ nhìn người lên, hơi hơi thở dài.

      Thư Trừng cười an ủi , “Cũng vội cứ đợi lúc thôi.”

      Tàu lượn siêu tốc khởi động, quá lúc, chính là tiếng hét vang trời, dọa Thư Trừng nhảy dựng lên.

      ngẩng đầu lên, nhìn từng đôi chân vô lực nhộn nhạo trong trung, đột nhiên bắt đầu thấy căng thẳng.

      “Nếu mà em sợ hãi, tụi mình liền đổi trò chơi khác.” Lê Dữ săn sóc mà . Thấy nhăn mày, liền đoán được ít.

      Thư Trừng kiên định mà lắc lắc đầu, “ được, quyết định rồi, thể từ bỏ.”

      Lê Dữ nhìn tàu lượn siêu tốc dần dần giảm tốc độ, bật ra tiếng thở dài, “Vậy đến lúc đó nếu mà em sợ hãi, nắm lấy tay .”

      Thư Trừng móc ra sợi dây thun, cột tóc thành kiểu đuôi ngựa, biểu ra quyết tâm của mình.

      Tàu lượn siêu tốc dừng lại, người ở lục tục xuống, có mấy người sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, có mấy người chân trực tiếp nhũn ra.

      Nhưng độ nổi tiếng của tàu lượn siêu tốc lại vẫn giảm như cũ, đây là sức hút của nó.

      Tổ tiết mục trước tiên chuyện với nhân viên công tác ở chỗ này, dùng băng dính dán camera vào chỗ ngồi, để dễ quay phim cận cảnh hai người.

      Thư Trừng và Lê Dữ trái phải mà ngồi vào ghế, lập tức liền có nhân viên công tác tới giúp bọn họ thắt vào đai an toàn, thuận tiện kiểm tra trò chơi lần nữa.

      Ngồi ở ghế so với nhìn ở phía dưới, có cảm giác giống nhau.

      Thư Trừng trong lòng đập vô cùng nhanh.

      “Đừng sợ.”

      Đây là trước khi tàu lượn siêu tốc khởi động, Lê Dữ với Thư Trừng câu cuối cùng.

      ***

      Tàu lượn siêu tốc chậm rãi khởi động, đầu tiên là chậm rãi tới điểm cao nhất.

      Thư Trừng nhìn thoáng qua phía dưới, nơi này có thể quan sát toàn bộ công viên giải trí, mọi người đều biến thành đống điểm di chuyển.

      “Woa.” bật ra tiếng cảm thán kinh ngạc.

      “Lê Dữ, nơi này cao nha.”

      Nhưng mà lại chờ tới Lê Dữ đáp lại, nghiêng đầu nhìn qua, thấy Lê Dữ nhắm mắt lời.

      còn nghi hoặc, tàu lượn siêu tốc lại ở trong nháy mắt lúc tới điểm cao nhất nhanh chóng trượt xuống.

      “A a! ——”

      Đây phải tiếng thét chói tai của Thư Trừng, mà là của Lê Dữ.

      Thân thể đong đưa trái phải, vừa là cả người quay cuồng, Thư Trừng có cảm giác gì, bình tĩnh vô cùng.

      Trái lại Lê Dữ, lại nhắm mắt phát ra tiếng thét chói tai, sau đó cảm thấy chính mình kêu ra tiếng hình như rất thích hợp, liền mím môi, cắn chặt răng.

      Thư Trừng bớt thời giờ nhìn cái, thiếu chút nữa cười đến đau bụng.

      Đây rốt cuộc là ai sợ hơn ai thế.

      Nhìn Lê Dữ nắm chặt đai an toàn, Thư Trừng đưa tay phải của mình qua. Giống như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, Lê Dữ gắt gao mà bắt lấy tay Thư Trừng.

      Tàu lượn siêu tốc lúc này tiến vào vòng cuối cùng đột nhiên thay đổi, bắt đầu nhanh chóng trượt xuống quay cuồng.

      Thư Trừng tuy rằng bị gió mạnh đập vào mắt, nhưng lại nhàn nhã nhìn xem xung quanh, thậm chí còn phát ra từng tiếng cảm thán.

      Mà Lê Dữ, lại chỉ có thể phát ra đám tiết đơn.

      Tàu lượn siêu tốc kết thúc trong khu trái quay phải lắc, bắt đầu vững vàng trở về.

      “Lê Dữ, mở mắt ra nhìn xem, kết thúc rồi.” Thư Trừng dịu dàng , thuận tiện quơ quơ tay phải nhắc nhở .

      Lúc này Lê Dữ mới mở mắt ra, trái tim cũng về vị trí.

      Nhưng đồng thời, cũng nhớ tới biểu vừa rồi của mình, xấu hổ mà , “Biểu vừa rồi của toàn bộ bị quay vào rồi ……”

      “Camera hẳn là hỏng đâu.” ngắn gọn, chính là khẳng định quay được rồi.

      Lê Dữ thất bại mà cúi đầu.

      Chờ xuống tàu lượn siêu tốc, mặt là màu trắng, lỗ tai lại là màu đỏ.

      Thư Trừng vỗ vỗ vai an ủi , “Nếu đến lúc đó bảo đạo diễn giúp cắt , chỉ chừa mặt đẹp trai thôi.”

      Lê Dữ liếc mắt cái bàn tay ở vai, phát mu bàn tay của Thư Trừng đều đỏ hết, nhanh chóng nắm lấy mà nhìn, sau đó liền hối hận hỏi: “Có phải vừa rồi nắm quá chặt hay .”

      Thư Trừng trở tay nắm lấy tay , “ sao đâu, tụi mình đến chỗ khác chơi , lần này em nghe , muốn chơi cái gì?”

      Lê Dữ lấy ra cuốn sách hướng dẫn tham quan công viên giải trí, cẩn thận mà nhìn xem, rồi mới xác định chỗ.

      ***

      Vì lấy lại mặt mũi ở trong lòng Thư Trừng, cũng vì cho người khác dán lên cái nhãn nhát gan cho .

      Lê Dữ dứt khoát kiên quyết mà lựa chọn nhà ma.

      “Nhà ma?” Thư Trừng cảm thấy chính mình giống như nghe lầm.

      “Nhà ma hẳn là tương đối dễ chơi, tụi mình chơi .” Lê Dữ gật gật đầu.

      Thư Trừng lui lại mấy bước, nhanh chóng lắc đầu, “Em đâu.”

      Lực sát thương của nhà ma đối với con cũng phải là lớn giống nhau, tuy rằng buổi tối Thư Trừng chưa bao giờ sợ hãi, nhưng nhà ma, vẫn là dám .

      “Em yên tâm , có ở bên cạnh đâu em mà, đến lúc đó nếu là có ma quỷ dọa em, bắt buộc nó biến .” Lê Dữ bình tĩnh mà .

      Thư Trừng bất an mà chớp chớp mắt, đối với nhà ma, vẫn là có chút kháng cự.

      Nhưng tổ tiết mục cũng trước tiên chuyện với nhân viên công tác trong nhà ma, để cho bọn họ đơn độc vào thu.

      Thư Trừng trốn thoát vận mệnh, chỉ có thể căng da đầu lên.

      Dọc theo đường , trong lòng Thư Trừng đều run rẩy.

      Lê Dữ quơ quơ tay , ý bảo cần khẩn trương, “Đến lúc đó, em cứ toàn bộ hành trình nhắm mắt lại, dẫn em trực tiếp qua.”

      “Vậy được phải làm được đó.” Thư Trừng bất an mà nhìn cái.

      “Em cứ tin .”

      ***

      Mới đến bên ngoài nhà ma, Thư Trừng liền cảm giác được hơi thở lạnh lẽo.

      khỏi run lên, “Em đều cảm giác được có hơi lạnh.”

      Lê Dữ mím môi, ánh mắt kiên định mà nhìn cửa nhà ma, nhất định phải tìm về mặt mũi.

      Cùng quay hai người quay phim cũng phải cùng nhau vào, Thư Trừng tưởng tượng như thế, trong lòng cũng hơi an tâm ít.

      “Vào thôi.”

      Giống như tiếng kèn, mặt Thư Trừng mang theo quyết tâm chịu chết, cùng Lê Dữ tay trong tay vào.

      Mới vừa vào, liền nghe được tiếng nhạc u oán khủng bố, lại trang bị hoàn cảnh tối đen, quả thực đem cái loại trầm này phát huy tới cực hạn.

      Hai người mới vừa vài bước, bên cạnh liền nhảy ra người, Thư Trừng sợ tới mức thét chói tai trận.

      che lại lỗ tai, bị dọa đến .

      Lê Dữ ở phía trước mở đường, mang theo tiếp tục tới.

      Lại người mặt hóa trang dày đậm, há cái miệng to đầy máu nhảy ra.

      Lần này Thư Trừng còn chưa có bị dọa đến, ngược lại Lê Dữ bị hoảng sợ.

      Hai người đường tới, ngừng có nhân viên công tác ăn mặc áo quần lố lăng, họa tiết kỳ lạ hóa trang kỳ lạ nhảy ra tới dọa bọn họ.

      Huống chi nhà ma còn có các loại thú bông khủng bố và đạo cụ đầy máu, cái này càng khiến cho người ta tăng thêm cảm giác sợ hãi.

      Nhưng Thư Trừng trải qua hai lần bị dọa lại có chút thích ứng lại đây, hơn nữa trước mắt có hơi tối, nhìn lắm, năng lực thừa nhận của cũng tăng cường nhiều.

      Nhưng, Lê Dữ phải……

      vì thể ra mặt nam tử hán của mình, chỉ có lựa chọn nhà ma, còn lựa chọn ở phía trước.

      xem trình độ sợ hãi của mình đối với nhà ma, mỗi khi xuất thứ dọa người, trước hết kêu ra tiếng luôn là Lê Dữ.

      Đến cuối cùng, vẫn là Thư Trừng ở bên an ủi .

      Nhìn phía trước lộ ra chút ánh sáng, Lê Dữ cảm giác chính mình tìm được ánh sáng rồi.

      nắm lấy tay Thư Trừng nhanh chóng về phía chỗ cửa ra, chỉ cần mở cửa ra, liền cần sợ hãi ma quỷ quái ở bên trong.

      Nhưng ai biết, chỗ cửa ra ở nhà ma còn núp sẵn người.

      Khi thể xác và tinh thần của Lê Dữ toàn bộ đều thả lỏng ra, nhân viên công tác trong nhà ma cho Lê Dữ kích cuối cùng.

      Lê Dữ bị dọa đến ngồi xổm mặt đất, mà lúc này Thư Trừng cũng mới phản ứng lại đây. Nhìn bên ngoài còn vây quanh vòng người quay chụp, cũng khỏi mà cười ra tiếng.

      Lê Dữ ngồi xổm mặt đất, chôn mặt ở trong đầu gối, muốn ngước lên, bởi vì nghe thấy được tiếng cười của người khác.

      Thư Trừng nhanh chóng ngồi xổm xuống, hai tay vòng qua, ôm lấy Lê Dữ, nhàng vỗ sau lưng , cũng ở bên tai nhàng , “Chỉ là bởi vì đột nhiên bị dọa, mới có thể sợ hãi, mọi người cười đâu.”

      “Nhưng mà camera quay được rồi.” Lê Dữ rầu rĩ mà .

      “Vậy em với đạo diễn, bảo ông ấy cắt hết cả đoạn này, được ?” Thư Trừng dụ dỗ .

      Sau đó ngẩng đầu lên, nhìn camera, “Mọi người cái gì cũng chưa thấy nha, cắt hết toàn bộ đoạn này.”

      Lê Dữ thở dài trong lòng, vốn dĩ muốn thắng lấy lại mặt mũi, lần này mất cả chì lẫn chài.

      đứng dậy, lỗ tai đỏ đến sắp chảy máu.

      “Tôi có sợ hãi, chỉ là đột nhiên bị dọa thôi.” Lê Dữ nhìn mọi người, giải thích lần.

      Thư Trừng vội vàng ở bên phụ họa: “Ừm, chính là như vậy, tôi cũng bị hoảng sợ.”

      ***

      Quên trải qua đoạn nhà ma vui lại khủng bố này, hai người đến chỗ khác trong công viên giải trí vui chơi.

      Trò chơi máng trượt nước, xem phim hoạt hình 3D, thay đổi cái tâm tình, Lê Dữ cũng rất nhanh quên đoạn thoải mái này.

      ngày qua , hai người ngồi xe trở về.

      “Hôm nay tại sao em lại chút cũng sợ nhà ma?” Lê Dữ buồn bực hỏi.

      còn muốn thể ra khí khái đàn ông của mình, kết quả cái gì cũng có.

      “Em rất là sợ mà.” Thư Trừng dựa vào ghế, “Chỉ là bị dọa nhiều lần rồi sợ nữa. Nhưng mà bọn họ đột nhiên xuất dọa người, đúng là bị dọa đến.”

      “Em , công viên giải trí nơi này nếu là phát sóng ra tới, hình tượng nhiều năm qua khổ tâm gây dựng lên như thế có phải sụp đổ toàn bộ rồi hay .” Lê Dữ thở dài hỏi.

      Thư Trừng tò mò hỏi, “Hình tượng nhiều năm qua như thế của là cái gì?”

      “Nam tử hán, gan lớn lại độc lập.” Lê Dữ suy nghĩ chút, .

      Thư Trừng cau mày, nhớ lại Weibo những fans đó của Lê Dữ thổ lộ , “Nhưng fans của phải đều là gọi là tiểu khả ái, tiểu cục cưng sao, có con người rắn rỏi bé mà.”

      “Thư Trừng, em thích ?”

      Thình lình xảy ra vấn đề, làm Thư Trừng ngẩn người.

      Ngay sau đó phụt tiếng nở nụ cười, “ lo lắng cái gì thế?”

      “Hôm nay ở tàu lượn siêu tốc với nhà ma, biểu của đều tốt.” Lê Dữ cúi đầu .

      “Cái này có cái gì, vậy lần sau tụi mình chơi nữa.” Thư Trừng trả lời, “Hơn nữa em sợ, như vậy cũng có thể bảo vệ mà.”

      Tâm tình của Lê Dữ vẫn là rất nặng nề.

      Thư Trừng nhéo nhéo mặt , “Hôm nay đặc biệt đáng , cho nên em rất thích.” Tiếp theo , “Em cần bạn trai em sợ tàu lượn siêu tốc với nhà ma, mấy cái này em đều có thể làm được, em chỉ hy vọng có thể vẫn luôn để ý đến em thích em là tốt rồi.”

      Đây là Thư Trừng lần đầu tiên ở trong tiết mục tỏ tình với , Lê Dữ kinh ngạc mà ngẩng đầu lên, hai tròng mắt của , tràn ngập niềm vui thể nên lời.

      Bây giờ thậm chí muốn lại chơi tàu lượn siêu tốc lần nữa, hoặc là lại nhà ma lần nữa.
      Last edited: 21/11/20
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, Miley11 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bạn Dữ đúng là dễ dụ quá mà

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 53: Ghen

      Trải qua hơn tháng gameshow tới ngày quay phim cuối cùng.

      Đối với căn biệt thự này, Thư Trừng cũng sinh ra ít tâm tình nỡ.

      Lê Dữ nhìn ra được, trực tiếp hỏi: “Em rất thích căn biệt thự này sao? Nếu mua nó nha.”

      cần đâu.” Thư Trừng lắc đầu, “Chỉ là biết, sau khi em cây phượng vĩ kia còn có thể lớn lên hay thôi.”

      “Bây giờ nó phải lớn lên rất tốt sao.”

      Lê Dữ biết, mỗi ngày sáng tối Thư Trừng đều tưới nước lần cho cây phượng vĩ kia, bây giờ sớm xanh tươi mơn mởn, cũng mọc lên cao rất nhiều.

      lần phỏng vấn cuối cùng.

      Thư Trừng và Lê Dữ là ngồi cạnh nhau, cùng nhau tham gia.

      Vấn đề phỏng vấn cũng rất đơn giản, nhưng kết thúc cái đề tài này xác là có chút nặng nề.

      Cùng tổ tiết mục ở bên nhau hơn tháng, tự nhiên cũng có chút giao tình.

      Thư Trừng tự nhiên mà vậy đỏ hốc mắt.

      Lê Dữ bởi vì đóng phim quen rồi, nhưng ra có cảm giác gì nhiều lắm.

      Thấy cảm xúc của Thư Trừng dao động có chút lớn, vội vàng kéo vào trong lòng ngực, an ủi .

      Tổ tiết mục bất đắc dĩ, sắp kết thúc rồi, còn phải ăn đợt thức ăn cho cún……

      ***

      18/8 là ngày đầu tiên truyền bá 《Nhật ký tình 》, official Weibo sớm thông báo trước tung ra.

      Mà trước tiên tung ra phỏng vấn ngoài lề cũng làm cho fans hô to có ý tứ, đám ở phía dưới Weibo ồn ào phát sóng nhanh lên.

      —— Lê Dữ lòng trung can với Thư Trừng a ha ha ha ha ha ha ha ha ha

      —— mắc cười chết mất, Lê Dữ rất nhiều sao?

      —— Chị còn rất có cảm giác giống minh tinh.

      —— Lê Dữ thoạt nhìn dễ bị dụ dỗ nha, hai người tương tác với nhau rất đáng nha.

      —— Thức ăn cho cún lạnh lùng vỗ lung tung ở mặt……

      ……

      Thư Trừng vốn dĩ chuẩn bị trực tiếp về nhà, kỳ nghỉ hè này của đều quay tiết mục, còn chưa có về nhà. Nhưng Lê Dữ cho, hai phải bảo đến Tân Thành ở vài ngày cùng .

      “Qua mấy ngày nữa liền phải vào tổ đóng phim, hai ngày nay em hãy ở bên cạnh nhiều chút .” Lê Dữ lẩm bẩm.

      Thư Trừng bất đắc dĩ, cũng liền theo .

      Khi hai người cùng nhau xuất ở sân bay Tân Thành, chút nào ngoài ý muốn khiến cho bùng nổ.

      Fans tới tiếp đón ở sân bay rất nhiều, cầm bảng cầm tay và bảng đèn led, rất có trật tự mà đứng thành hàng.

      Tần sớm đoán trước được loại tình huống này, bảo an duy trì trật tự cũng xuất động.

      Lần này Lê Dữ che mặt, chỉ là đội mũ lưỡi trai ngược, đến nỗi Thư Trừng, hoàn toàn có ý thức đến phương diện kia.

      Hai người đồng loạt ra, liền khiến cho các fans từng đợt tiếng thét chói tai.

      Thư Trừng nhìn màn trước mắt, cũng bị dọa tới rồi, ngẩn ngơ mà ngừng ở tại chỗ.

      Lê Dữ ngựa quen đường cũ, vừa nắm lấy tay , vừa nhận thư fans đưa đến.

      “Cảm ơn.”

      Fans theo bọn họ di chuyển, trong đó có fans liền , “Lê Dữ, là đáng nha, em vẫn luôn ủng hộ .”

      Lê Dữ mím môi cười, gật gật đầu.

      Nhưng ai biết, fans kia đảo mắt liền kích động mà hô to với Thư Trừng: “Chị , em vô cùng thích chị, sau này cố gắng thi đậu đại học sư phạm Thanh Viễn!”

      chỉ có Thư Trừng ngây ngẩn cả người, ngay cả Lê Dữ cũng sợ ngây người.

      Cầm bảng cầm tay của , vừa rồi còn đưa thư cho , bây giờ, lại ở trước mặt ngang nhiên leo tường?

      Lê Dữ dùng ánh mắt thể tưởng tượng nhìn fans kia, trong ánh mắt lên án nhưng chút cũng ít.

      Các fans khác thấy, vừa chụp vừa lớn tiếng mà cười.

      “Em học lớp mấy rồi?” Thư Trừng vừa vừa hỏi.

      Fans lớn tiếng trả lời: “Lớp mười!”

      Thư Trừng cong cong mắt, “Cố gắng học tập, chị ở đại học sư phạm Thanh Viễn chờ em.”

      “Em nhất định cố gắng!” Fans che miệng, giọng kích động đều có chút run rẩy.

      Lê Dữ dùng ánh mắt phòng bị nhìn fans kia, phen ôm eo Thư Trừng, giống như là tuyên thệ chủ quyền vậy.

      Các fans kinh hô, sôi nổi mà chụp tách tách.

      Cuối cùng, hai người thuận lợi mà lên xe bảo mẫu, sau đó an toàn rời .

      ***

      xe, Lê Dữ có vẻ mặt bộ dáng vui vẻ.

      Thư Trừng thấy, chỉ là bất đắc dĩ mà cười cười, “Làm gì vui vẻ như thế.”

      “Tại sao lại phát fans của càng thích em hơn thế.” Lê Dữ sắp xếp lại bức thư rồi .

      phải chứ, phải đều là cầm banner của hay sao?” Thư Trừng suy nghĩ chút rồi .

      “Em nhìn .” Lê Dữ lấy ra trong đó mấy bức thư, “Ở đây viết, xin chuyển giao cho chị Thư Trừng.”

      Thư Trừng nhận lấy bức thư, từng cái nhìn vài lần, kết quả đúng là vậy.

      “Đại khái là ai cả đường , cần lo lắng đâu.” Thư Trừng bất đắc dĩ mà .

      Lê Dữ thở phì phì mà : “Những người này thế nhưng đều nhớ thương đến em, sớm biết rằng liền nên mang theo em quay tiết mục, bây giờ fans của em càng ngày càng nhiều.”

      “A?” Thư Trừng đầu tiên là nghi hoặc, sau đó liền hiểu được, “ ngay cả dấm của fans cũng muốn ăn sao?”

      “Bây giờ cũng ngửi được mùi chua.” Tần ở phía trước chen vào .

      Lê Dữ hừ tiếng.

      Chị admin đem hôm nay fans chụp xem trước up lên Weibo, lập tức khiến cho các fans khác vây xem.

      Trong ảnh chụp, Lê Dữ ôm eo Thư Trừng, ánh mắt cũng dữ dằn, các fans đầu tiên là hiểu, chờ nhìn thấy video lúc này mới hiểu được.

      —— Thao, em có dũng khí, thế nhưng ở trước mặt Lê Dữ ngang nhiên leo tường.

      —— Em bị trục xuất khỏi fandom rồi. [đầu chó]

      —— Biểu tình tuyệt đối kia của Lê Dữ, giống như là , đây là fans của mình sao? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha

      —— Công khai thổ lộ với chị , kết quả bị Lê Dữ đề phòng như cướp. [cười khóc][cười khóc]

      —— Sang năm em cũng muốn thi vào đại học sư phạm Thanh Viễn, chị nhớ chờ em. @Thư_Trừng

      —— Chị dịu dàng, muốn suy xét vứt bỏ Lê Dữ hay , em tới nuôi chị nha. @Thư_Trừng

      —— Lầu sợ chết, thấy được trong tay Lê Dữ liền thiếu con dao sao?

      —— Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha tui chỉ biết ha ha ha ha ha ha ha ha ha

      ***

      Thư Trừng nhìn thấy này mấy fans viết thư cho , mở ra nhìn xem từng cái.

      Ở trong thư những dòng chữ đều là hy vọng có thể sống tốt với Lê Dữ, cũng biểu đạt thích đối với .

      Thư Trừng cảm thấy trong lòng ấm áp, vì thế lên Weibo.

      Thư Trừng: Cảm ơn các bạn viết thư cho tôi, tôi đều xem hết, các bạn rất đáng .

      Lê Dữ trước tiên cướp được sofa.

      Lê Dữ: Hừ!

      Thư Trừng nhìn thấy Lê Dữ ngồi ở bên cạnh cầm di động, “Tại sao lại nhanh như thế?”

      trông giữ đó.” Lê Dữ trả lời, “ đến xem người nào thổ lộ với em.”

      —— Lê Dữ cướp được sofa? Ngài sống giống tài khoản giả mạo tinh vi.

      —— Chữ “Hừ” này của Lê Dữ biểu đạt rất nhiều tầng ý tứ nha, xem ra trong lòng rất vui nha ha ha ha ha ha

      —— Lê Dữ em vẫn còn , em chỉ là ở chỗ của chị nhìn xem thôi. [tạo hình trái tim]

      —— Tui , trong mấy bức thư này có bức của tui. [thẹn thùng][thẹn thùng]

      Lê Dữ [Trả lời]: Rốt cuộc bắt được người, thư bị tịch thu, ấy thấy được!

      —— Σ( ° △°|||) Thư của mình bị tịch thu rồi?

      Thư Trừng [Trả lời] @Lê_Dữ: nhất định phải ấu trĩ như thế sao? [đỡ trán]

      —— Lê Dữ với fans tranh giành tình cảm như vậy tốt sao? (☉o☉)

      —— là người thứ nhất ở giới giải trí, ăn dấm của fans, ha ha ha ha ha ha ha ha ha

      —— Chị , em (ding) rất (feng) thích (zuo) chị (an)!!

      ……

      Thư Trừng buông di động ra, nhìn Lê Dữ trong ánh mắt tràn ngập bất đắc dĩ, “ là có đủ ấu trĩ.”

      Lê Dữ nhếch mép cười cười, “Như vậy các ấy liền quấn lấy em nữa.”

      “Trở về muốn ăn cái gì?” Thư Trừng thay đổi đề tài.

      muốn ăn mì.”

      Thư Trừng thuận miệng liền hỏi: “Ăn mì gì?”

      “Mì trong lòng em.”

      Tần ở phía trước thiếu chút nữa nôn ra.

      Mà Thư Trừng cũng nhíu mày, “Lê Dữ cái gì thế.”

      Lê Dữ quơ quơ di động, “Gần đây thịnh hành lời âu yếm phô quá, còn rất có ý nghĩa.”

      Lời âu yếm phô quá Thư Trừng cũng biết, trong khoảng thời gian này đặc biệt thịnh hành, mà khi nó từ miệng Lê Dữ ra, cứ cảm thấy kỳ kỳ.

      đừng học mấy thứ này.” Thư Trừng thở dài.

      “Đâu có gì đâu, cảm thấy vô cùng có ý nghĩa.” Lê Dữ mở ra trang web, chọn cái lời âu yếm phô quá mà đọc, “Em biết là người nào ? Người của em.”

      “Lê Dữ.” Thư Trừng lên tiếng ngăn lại.

      “Hửm?”

      Thư Trừng tới gần Lê Dữ chút, rồi mới ở hôn cái.

      “Có thể im lặng ?”

      Lê Dữ vui vẻ gật đầu, “Đương nhiên có thể!”

      Tần ở phía trước ôm chặt chính mình, ta oán trách : “ với tài xế đều ở đây đó, hai đứa có thể thu liễm chút hay .”

      ***

      Trở về chỗ ở của Lê Dữ, Thư Trừng còn chưa có kịp sắp xếp lại vali, liền nhận được cuộc gọi của Phùng Lan gọi tới.

      “Trừng Trừng, con quay xong gameshow rồi sao? Lúc nào mới về nhà?” Phùng Lan ở đầu kia của điện thoại hỏi.

      Thư Trừng nhìn mắt Lê Dữ, mới trả lời: “Mẹ ơi, đại khái con muốn qua mấy ngày nữa mới trở về. Chờ Lê Dữ vào tổ đóng phim, con liền trở về.”

      “Vậy được rồi, con bảo Lê Dữ đừng quá vất vả.” Phùng Lan thở dài .

      “Mẹ có muốn chuyện với Lê Dữ ?” Thư Trừng hỏi.

      Phùng Lan kích động mà mở miệng, “Có chứ có chứ.”

      Thư Trừng đưa điện thoại di động cho Lê Dữ, : “Mẹ em bảo nghe máy.”

      Lê Dữ vốn cợt nhả, lập tức sắc mặt liền thay đổi, banh mặt, đứng đứng đắn đắn mà mở miệng: “Cháu chào dì, cháu là Lê Dữ.”

      Thư Trừng thấy dáng vẻ này của , cũng cười lên tiếng, vì thế liền hề quản , sắp xếp lại vali của mình.

      Chờ sắp xếp lại xong, Lê Dữ cũng cầm di động lại đây.

      “Tại sao hai người lại chuyện trong thời gian dài như vậy?” Thư Trừng nhận lấy di động, nghi hoặc hỏi.

      Lê Dữ gãi gãi đầu, “ muốn chuyện với em, em đừng có kích động nha.”

      .” Thư Trừng chớp chớp mắt, chờ đợi mở miệng .

      “Dì hỏi tụi mình khi nào quyết định chuyện này.” Lê Dữ cẩn thận mà .

      như thế nào?” Thư Trừng hỏi.

      liền hỏi dì muốn lúc nào, dì năm nay.” Lê Dữ đỏ mặt .

      Thư Trừng vừa nghe, liền cảm thấy mẹ quả thực thêm phiền, tức khắc liền có hơi tức giận, với Lê Dữ chỉ vừa mới ổn định xuống mà.

      “Bây giờ em liền gọi điện thoại cho mẹ em, cái này kêu chuyện gì chứ.”

      Lê Dữ đè lại tay , nghiêm túc mà : “Thư Trừng, tới tuổi kết hôn được pháp luật quy định rồi.”
      Last edited: 14/1/22
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, Miley11 others thích bài này.

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 54: Lần đầu phát sóng

      Thư Trừng cả người sửng sốt, nhìn về phía Lê Dữ trong ánh mắt tràn ngập nghi hoặc.

      Nhưng Lê Dữ kế tiếp lại cười : “Tuy rằng tới tuổi kết hôn được pháp luật quy định rồi, nhưng bây giờ kết hôn xác thích hợp.”

      Bả vai Thư Trừng cũng thả lỏng ra, thoải mái mà cười cười, “Em còn tưởng rằng……”

      “Cho rằng cầu lập tức kết hôn liền sao?” Lê Dữ cong mắt.

      “Ừm, lo lắng.” Thư Trừng gật đầu.

      “Em cứ yên tâm, cũng là tự hỏi tốt sao? Nếu mà bây giờ liền kết hôn, Tần và công ty xé xác .” Lê Dữ khoa trương mà .

      còn quá .” Thư Trừng nhấp môi.

      nguyện ý cùng Lê Dữ đến cuối cùng, cũng tin tưởng cảm tình giữa hai người dễ dàng bị dao động. Nhưng vừa mới học được cách làm người bạn , đối với người vợ, còn có rất nhiều chỗ chưa biết.

      trưởng thành rồi.” Lê Dữ bất mãn mà phản bác.

      “Nhưng mới qua sinh nhật tuổi 22.” Thư Trừng vô tình mà ra .

      Lê Dữ khẽ hừ tiếng, “ biết chứ, cũng biết còn có rất nhiều chỗ biết, cố gắng học tập, đến lúc đó trở thành người đàn ông hoàn mỹ.”

      Thư Trừng cong môi, “Vậy em chờ ngày kia đến.”

      ***

      Hai ngày nay, Lê Dữ có lịch trình, chuyên tâm cùng Thư Trừng trải qua thế giới của hai người.

      Thư Trừng cầm máy tính bảng theo dõi phim, mà Lê Dữ còn lại là phụ trách quét dọn vệ sinh.

      Đột nhiên, Lê Dữ nghe được Thư Trừng giọng mà cười, có chút nghi hoặc, qua.

      Trong màn hình máy tính bảng, trình chiếu chính là Lê Dữ khi còn đóng quảng cáo.

      cái quảng cáo kem, khi đó Lê Dữ giống như Tiểu Đậu Đinh (*) vậy, gương mặt thịt mum múp, lại còn có có hơi đen. Nhưng mà từ ngũ quan của tinh xảo, cho nên có vẻ đặc biệt đáng .

      (*) Tiểu Đậu Đinh (小豆丁): Là cậu bé trong phim hoạt hình “Đồ Đồ tai to” (大耳朵图图), chuyên gây ra chuyện xong giả ngây thơ để Đồ Đồ gánh tội thay.

      [​IMG]
      Bình luận lướt qua tất cả đều là ha ha ha, còn có đáng .

      Lê Dữ vừa thấy là lịch sử đen tối khi còn của mình, nhanh chóng duỗi tay che lại.

      “Đừng nhìn.” vội vàng mà .

      Thư Trừng đẩy tay ra, rồi mới ngẩng đầu nhìn , “Xảy ra chuyện gì, cái này phải rất đáng sao?”

      “Đáng chỗ nào, đều là lịch sử đen tối.” Lê Dữ vừa nhớ tới fans của mình mỗi năm đều nhảy ra tới @ lần liền sốt ruột.

      Hơn nữa còn ở bình luận nhìn thấy nhiều người dùng quảng cáo khi còn của làm meme, miễn bàn có bao nhiêu khổ sở.

      Thư Trừng kéo ngồi xuống, thấy chau mày, liền cười trấn an , “Mấy cái quảng cáo này cũng bởi vì che lại liền biến mất thấy, giận dỗi hơn nữa đáng đâu.”

      Lê Dữ rầu rĩ vui hỏi: “Mấy cái quảng cáo này em tìm thấy ở đâu vậy?”

      “Ở đây nè.” Thư Trừng cầm máy tính bảng lên cho xem, “Fans của làm cái video tổng hợp, tìm kiếm tên chút liền thấy được, số lượt theo dõi lên đến hàng trăm nghìn.”

      là…… fans ghê gớm.” Lê Dữ thở dài.

      “Cần thiết vui như thế sao.” Thư Trừng tiếp tục theo dõi video.

      Lê Dữ gian nan mà mở miệng, “Em cảm thấy khi còn rất xấu sao?”

      “Rất xấu?” Thư Trừng cảm giác chính mình nghe lầm cái gì, cúi đầu nhìn tiểu Lê Dữ trong video, vừa trắng trẻo vừa dễ thương, đáng mà khiến cho người ta muốn xoa nắn.

      cảm thấy chính mình và fans bình luận giống nhau, tình mẹ tràn lan, nhịn được cảm thán tiếng, “Khi còn cũng quá đáng , xấu chỗ nào chứ.”

      “Em cảm thấy như thế?” Lê Dữ trừng lớn mắt nhìn .

      “Đương nhiên, rất muốn xoa nắn khi còn .” Thư Trừng hô to.

      Lê Dữ lỗ tai đỏ lên, ngượng ngùng mà cúi đầu, “Em thích tốt rồi.”

      ***

      Ở lại mấy ngày cùng Lê Dữ, cũng tới lúc vào đoàn phim đóng phim rồi.

      Khi hai người tách ra, lưu luyến rời mà ôm nhau.

      Tần ở bên nhìn, vô cùng nôn nóng, “Sắp đến giờ rồi, đừng có rề rà nữa.”

      Lê Dữ buông tay ra, trừng mắt liếc mắt nhìn Tần cái, “Hừ, độc thân như sao mà có thể hiểu được cảm giác bây giờ của em.”

      Bộ dáng buồn bã này, Tần tức giận đến muốn kéo Lê Dữ ra ngoài đánh trận.

      “Sau khi về nhà, nhớ mỗi ngày gọi điện thoại cho đó, nhắn tin cũng được.” Lê Dữ giọng , “Nếu mà em nhắn cho , vậy mỗi ngày gọi điện thoại làm phiền em.”

      “Em biết rồi.” Thư Trừng đáp, “Lúc đóng phim nhớ chú ý an toàn, ăn cơm đúng giờ.”

      Cho đến khi Thư Trừng ngồi máy bay, trong lòng đều là vắng vẻ. Trong thời gian hai tháng này, quen thuộc với cảm giác có Lê Dữ ở bên cạnh. Lập tức tách ra, rất khó thích ứng.

      Về đến nhà, Phùng Lan rất nhiệt tình mà giúp lấy vali.

      Thư Trừng nhìn lướt qua phòng khách, giọng hỏi câu, “Mẹ ơi, bố đâu rồi?”

      “Ông ấy ra ngoài chơi với bạn rồi, buổi tối mới có thể trở về.” Phùng Lan cười trả lời.

      “Bố con có giận chứ?” Thư Trừng cẩn thận hỏi.

      Phùng Lan lắc lắc đầu, “Bố con chính là miệng dao găm tâm đậu hủ, ông ấy có thể giận dỗi cái gì, chẳng lẽ ông ấy còn muốn gậy đánh uyên ương sao. Con cũng đừng lo lắng, bố con tiếp nhận rồi.”

      “Vậy tốt rồi.” Thư Trừng thở dài nhõm hơi.

      “Bây giờ con và Lê Dữ tách ra, phỏng chừng trong khoảng thời gian ngắn gặp mặt được , mẹ nhìn thấy cậu ấy nhận phim mới.” Phùng Lan lên tiếng .

      Thư Trừng cạn lời, “Mẹ đúng là fans trung thực của ấy, chuyện gì cũng biết .”

      “Đó là đương nhiên.” Phùng Lan tự hào , “Bây giờ mẹ chỉ chờ gameshow hai đứa đóng, mẹ cũng với nhóm chị em tốt rồi, đến lúc đó cùng nhau xem đó.”

      “Cái đó xấu hổ lắm mà.” Thư Trừng đỡ trán.

      xấu hổ đâu, sao mà xấu hổ cơ chứ.”

      Thư Trừng liếc mắt nhìn bà cái, “Là con xấu hổ.”

      “Đến lúc đó mang theo con là được rồi.” Phùng Lan vẫy vẫy tay.

      Nhắc đến Lê Dữ, liền nhớ tới cuộc gọi kia, “Mẹ ơi, lần trước vì sao mẹ ở trong điện thoại hỏi lúc nào Lê Dữ kết hôn?”

      Phùng Lan cứng đờ mà cười hai tiếng, “Mẹ chỉ là thuận miệng giỡn chút thôi, hai đứa đừng quá để ý.”

      “Vậy lần sau cũng nên giỡn chuyện này đó.” Thư Trừng thở dài.

      Phùng Lan nhanh chóng gật đầu được.

      ***

      Rốt cuộc, ngày 《Nhật ký tình 》 lần đầu phát sóng tới rồi.

      Bởi vì là buổi tối, lại là chiếu internet, cho nên rất nhiều người canh thời gian click vào xem.

      Thư Trừng vốn dĩ muốn ở trong phòng xem mình, nhưng ai biết Phùng Lan hai phải lôi kéo cùng nhau xem.

      Lôi kéo cùng nhau xem thôi kệ, còn hai phải kéo theo Thư Hàng, vì thế nhà ba người liền ngồi ở trong thư phòng, vây quanh máy tính mà xem.

      Thư Trừng rất căng thẳng, nhớ vừa mới bắt đầu làm cái gì, cũng biết tổ tiết mục cắt như thế nào.

      Cảnh đầu kết thúc, là hai người bọn họ tự giới thiệu, hơn nữa thời gian bọn họ nhau.

      Khi đó bọn họ vừa mới tròn sáu tháng.

      “Trừng Trừng là ăn ảnh nha, khác gì ngôi sao nữ cả.” Phùng Lan khen ngợi câu.

      “Vừa mới bắt đầu trang điểm.” Thư Trừng trả lời.

      Thư Hàng khoanh tay trước ngực, hừ tiếng, “Đó là bởi vì gien nhà họ Thư của tôi trời sinh đẹp rồi.”

      ràng là công lao của tôi được ? có tôi, ông có thể sinh ra con xinh đẹp như thế ? Nghĩ hay ghê!” Phùng Lan đả kích ông.

      Thư Hàng thở phì phì mà xoay đầu qua, chuyên tâm nhìn vào màn hình.

      “Lê Dữ lại càng ăn ảnh hơn.” Phùng Lan kêu lên, “Hai đứa các con sinh con ra khẳng định càng đẹp hơn!”

      Thư Trừng xấu hổ mà ho khan tiếng.

      Tiếp theo đó là tuyên truyền ảnh chụp ở trường quay, động tác của hai người có chút thân mật, Thư Trừng được tự nhiên mà che mắt lại, thậm chí bây giờ liền muốn ra.

      Khi còn , cùng bố mẹ xem phim truyền hình, thấy được đoạn ngắn ôm hôn môi, Thư Trừng đều được tự nhiên.

      giờ nhân vật chính trong TV biến thành chính mình, Thư Trừng muốn tìm cái lỗ chui xuống.

      Phùng Lan thường thường phát ra hai tiếng cảm thán, mà Thư Hàng còn lại là lời, banh mặt ra, rất giống mỗi tuần khi sinh hoạt dưới cờ.

      “Ngôi biệt thự này là đẹp nha, các con ở chỗ này hẳn là rất thoải mái .” Phùng Lan .

      Thư Trừng lên tiếng, “Ở đó khí rất tốt, cảnh sắc cũng khiến lòng người vui vẻ.”

      “Hai đứa ngủ cùng cái giường?” Thư Hàng hỏi câu hỏi trí mạng.

      Trong gameshow, vali của hai người bọn họ là đặt ở cùng phòng, Thư Hàng cũng liền phát điểm khác thường.

      Thư Trừng ngượng ngùng mà cúi đầu, giải thích, “Tuy rằng tụi con ngủ cùng cái giường, nhưng cái gì cũng chưa có làm.”

      Thư Hàng vỗ bàn cái rầm, tỏ vẻ chính mình bất mãn, “Hồ nháo!”

      Sau đó ngay cả đầu cũng quay đầu lại mà ra ngoài.

      “Hai đứa cái gì cũng chưa có làm ư?” Phùng Lan cũng hỏi câu.

      Thư Trừng mặt đỏ gật đầu, vội vàng mà : “Mẹ, mẹ cũng tin con sao? Hơn nữa trong phòng kia có thể đều là camera.”

      “Rồi rồi, mẹ tin con mà.” Phùng Lan lập tức liền tin.

      Giống như dày vò vậy, cùng người nhà cùng nhau xem xong gameshow của mình.

      Thư Trừng sức cùng lực kiệt mà trở về phòng.

      ***

      Tập đầu tiên của 《Nhật ký tình phát sóng xong, mạng liền tiến hành thảo luận nhiệt liệt rồi.

      Độ hot quá cao, Lê Dữ, Thư Trừng còn có tiết mục đều lên hot search.

      Đặc biệt là đoạn Lê Dữ và Thư Trừng siêu thị mua đồ ăn kia, càng là bị account marketing cắt ra, chia sẻ khắp nơi.

      Chuyện Lê Dữ đem thẻ ngân hàng nộp lên này, chấn động đến người xem.

      —— Đôi này giá trị nhan sắc cũng quá cao , giá trị nhan sắc của bản thân Lê Dữ liền rất cao rồi, nghĩ tới giá trị nhan sắc của Thư Trừng cũng cao giống vậy.

      —— Vợ chồng trái cây có biệt danh vợ chồng giá trị nhan sắc.

      —— Thư Trừng suy xét dọn dẹp chút debut sao? ấy quá đẹp. Từ hôm nay trở tui chính là fans của Thư Trừng. [mắt lấp lánh]

      —— Hai người này ngọt đến tui muốn khóc, hu hu hu hu……

      —— Gameshow này có kịch bản sao, chỉ là cuộc sống hằng ngày à, nhưng vì sao tui xem xong chưa thèm đâu, chẳng lẽ tui có thói quen bị ngược?

      —— Tuy rằng thức ăn cho cún quá nhiều, tui ăn no căng, nhưng sau này cuối tuần tui vẫn ăn. [kiên cường jpg]

      —— Lê Dữ đều đem tiền lương nộp lên rồi, đây quả là bạn trai tốt nhất thế kỷ nha.

      —— Đất nước nợ tui bạn trai tốt……

      —— Hôm nay tui mới vừa thất tình, so với người bạn trai như Lê Dữ vậy, thằng bạn trai cặn bã của tui quả thực chính là đống bỏ !!

      —— Lầu cố nén bi thương, còn có, Lê Dữ là của Thư Trừng, hai người có cơ hội đâu.

      —— Gameshow bây giờ đều là dấu vết kịch bản quá nghiêm trọng, vì mánh lới biên tập cắt ghép loạn, nhìn cũng mệt lòng. lâu thấy được gameshow ngọt ngào lại chữa khỏi như thế, chờ mong kỳ tiếp theo.

      —— Xem xong tập đầu tiên, cảm thấy rất hay, tiếp tục theo dõi, mọi người gặp ở đáy hố. [ôm quyền]

      ……

      mạng đánh giá đều rất cao, số lượt theo dõi càng là dần dần tăng lên.

      ***

      Thư Trừng lướt bình luận, liền nhận được điện thoại của Lê Dữ.

      “Xem tiết mục chưa?” Lê Dữ cười hỏi.

      Thư Trừng nhớ tới màn xấu hổ vừa rồi, liền bất đắc dĩ : “Em xem cùng với bố mẹ.”

      “Vậy chú dì cái gì?” Lê Dữ có chút tò mò.

      Thư Trừng cố ý chọc , vì thế lời lẽ nghiêm túc : “Lê Dữ, có thể gặp xui xẻo rồi.”
      Last edited: 14/1/22
      Tiểu Ly 1111, Mai Trinh, Miley10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :