1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 49: Vào ở

      Ngày hôm sau, tổ tiết mục lái xe tới đón hai người.

      Hành lý mới vừa đặt xuống, liền có nhân viên công tác tới giúp hai người mang vào, Thư Trừng tùy ý nữ nhân viên công tác đùa nghịch, nhìn chung quanh từng chiếc camera, trong lòng đập thình thịch.

      Sau khi lên xe, phát xe bốn phía cũng dựng lên camera, là 360 độ có góc quay chết đâu.

      và Lê Dữ đều do người chuyên môn quay phim phụ trách cùng quay, trừ lần đó ra, còn có những chiếc camera khác ở trường.

      “Chúng tôi tìm ngôi biệt thự , hoàn cảnh rất tốt, cũng ai quấy rầy, hai người nhất định thích.” Tổ tiết mục cười .

      Trước đó, tổ tiết mục tình huống cơ bản với hai người, Thư Trừng cũng tỏ vẻ lý giải, hơn nữa có Lê Dữ ở bên cạnh, lo lắng cũng ít chút.

      Xe đường tới, hai bên cây xanh ngừng lùi lại, công trình kiến trúc cũng chợt giảm bớt.

      Thư Trừng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nơi này tựa hồ rời xa trung tâm thành phố.

      Xe lại chạy lúc, Thư Trừng liền thấp thoáng nhìn thấy ngôi biệt thự , tường trắng ngói đỏ, đứng sừng sững ở bên trong cây xanh, thoạt nhìn vô cùng dễ thấy.

      Tới bên ngoài biệt thự, Thư Trừng và Lê Dữ sôi nổi xuống xe, nhìn biệt thự, Lê Dữ cười , “ là đẹp.”

      Biệt thự tổng cộng có hai tầng, trong sân ngăn cách thành từng khoảnh từng khoảnh, có ít loài hoa và cây cối.

      Vào phòng, cửa sổ sát đất đem tất cả ánh mặt trời đều rọi vào trong, toàn bộ căn nhà đều có vẻ vô cùng sáng ngời.

      Đồ dùng trong nhà đầy đủ hết, lại quét dọn sạch . Đây quả thực chính là nghỉ phép.

      “Hai người trước tách ra, phải làm phỏng vấn với từng người.” Đạo diễn nhìn hai người còn nắm tay .

      Nghe vậy, Lê Dữ buông lỏng tay ra, dịu dàng : “ thôi.”

      nữ nhân viên công tác liền mang theo Thư Trừng vào căn phòng, sau đó ngồi ở đối diện Thư Trừng, “ cứ ngồi ở đây, có tập câu hỏi cho điền vào.”

      Thư Trừng dựa theo lời của ấy ngồi xuống, nhìn thấy phía sau còn có cái camera, “Cái này cũng phải quay sao?”

      “Ừ, phía sau màn ngoài lề.” Nhân viên công tác cười cười, “Bây giờ căn nhà ở khắp nơi đều gắn camera, cho nên liền làm phỏng vấn đơn giản, trước viết tập câu hỏi, tập câu hỏi này là bảo mật.”

      Thư Trừng nhận lấy bút, nhìn tập câu hỏi, câu hỏi trong tập câu hỏi nhiều lắm, chỉ có năm câu hỏi, lại làm cho nhíu mày.

      “Được, bắt đầu quay.” Nhân viên công tác vỗ vỗ tay, ý bảo người quay phim bắt đầu làm việc.

      thích chỗ nào của Lê Dữ nhất?” Thư Trừng đọc lại câu hỏi, bật cười, sau đó suy nghĩ lúc, điền đáp án: Đôi mắt.

      “Nếu cho hai người thời gian ngày hẹn hò, lựa chọn đâu?”

      Đáp: Công viên giải trí.

      “Lê Dữ có chỗ nào làm cho chán ghét hay ?”

      Đáp: Có đôi khi rất nhiều.

      “Nếu có thể khống chế đối phương ngày, muốn cho đối phương vì chính mình làm cái gì?”

      Đáp: Cu li (giặt quần áo, nấu cơm, quét dọn, v.v……)

      câu muốn với đối phương nhất?”

      Đáp: Cố lên. ^_^

      Thư Trừng vừa mới viết xong, nhân viên công tác lại hỏi: “Có phải viết xong rồi hay ?” ấy cầm lấy nhìn lần.

      Thư Trừng gật gật đầu, lúc này ngoài cửa xuất người, nhân viên công tác liền đưa tập câu hỏi cho ta.

      lập tức kinh hoảng lên, “Tập câu hỏi này phải bảo mật sao, muốn cầm đâu?”

      “Đổi với phần kia của Lê Dữ.” Nhân viên công tác cười xấu xa.

      Thư Trừng đỡ trán, tập câu hỏi kia nếu như bị Lê Dữ nhìn thấy……

      “Đợi lát nữa cũng có thể nhìn thấy nội dung Lê Dữ viết.” Nhân viên công tác cười .

      Thư Trừng lắc đầu, “Tôi muốn xem.” chỉ muốn lấy về phần kia của mình, bằng để cho sửa lại chút cũng được mà……

      ***

      Nhân viên công tác lại phỏng vấn mấy vấn đề, Thư Trừng trả lời từng cái, sau đó tập câu hỏi của Lê Dữ điền liền tới đây.

      “Đây là tập câu hỏi của Lê Dữ, so với đáp án điền nhưng ra thực giống nhau.” Nhân viên công tác vừa nhìn vừa .

      Thư Trừng bất đắc dĩ mà cười : “Viết cái gì thế?”

      “Thích chỗ nào của Thư Trừng nhất? Toàn bộ.” Nhân viên công tác đọc từng cái đáp án, “Hẹn hò lựa chọn ở đâu? Thư Trừng muốn đâu liền đó. Thư Trừng có chỗ làm cho chán ghét hay ? có. Nếu có thể khống chế đối phương, muốn cho đối phương vì chính mình làm cái gì? Ở bên cạnh cùng tôi là được. lời với đối phương? Muốn mãi mãi ở bên cạnh em.”

      Nhân viên công tác đọc xong, lỗ tai Thư Trừng cũng ngượng ngùng mà đỏ lên, “Nếu mà ấy nhìn thấy đáp án của tôi, phỏng chừng tức giận .”

      Quả nhiên, Lê Dữ vừa nghe nhân viên công tác đọc xong đáp án, liền tin đoạt lấy tập câu hỏi, tỉ mỉ nhìn nhiều lần, xác định đây là chữ viết của Thư Trừng.

      ấy thế nhưng viết như vậy.” Lê Dữ cắn chặt răng.

      Phỏng vấn kết thúc, hai người cùng mở cửa ra ngoài, mặt đối mặt nhìn thoáng qua, Thư Trừng lập tức qua, dỗ dành : “Buổi tối em nấu món ngon cho .”

      “Vì sao em phải viết cái loại đáp án này.” Lê Dữ hừ tiếng, có chút bất mãn.

      “Bảo làm cu li cái kia là giỡn, đừng nóng giận.” Thư Trừng nắm lấy áo .

      Vừa như vậy, Lê Dữ cũng tin, “Vậy tụi mình sắp xếp hành lý thôi.”

      Tổ tiết mục ở bên cạnh nhìn, cũng cảm thán, Lê Dữ lại là dễ dàng bị vuốt lông như vậy. Chỉ là hơn tháng này, bọn họ phải nuốt bao nhiêu thức ăn cho cún đây……

      ***

      Thư Trừng vào phòng, phát trong phòng cũng đặt camera, thở dài, “Cái này buổi tối ngủ cũng quay sao?”

      quay đâu, em yên tâm .” Lê Dữ kéo vali của hai người vào.

      Phòng ngủ rất lớn, kéo ra cái rèm màu vàng nhạt là hai mặt cửa sổ sát đất rất lớn, bên ngoài còn có cái ban công .

      Thư Trừng ra ngoài, liền nhìn biệt thự được cây xanh vây quanh, lại nhìn ra bên ngoài, là cái quốc lộ uốn lượn chạy dài, cây xanh ở xung quanh vây quanh.

      “Nơi này xinh đẹp nha.” Thư Trừng cảm thán.

      Lê Dữ cũng tới, hít sâu hơi, sau đó gật gật đầu, “ khí rất tươi mới.”

      Người quay phim theo tới đây quay, cả người Thư Trừng đột nhiên cứng đờ, vẫn là có chút thích ứng.

      Sau khi Lê Dữ phát , duỗi tay ôm lấy eo , ý bảo thả lỏng ra, “ nhìn thấy em muốn đến công viên giải trí, qua mấy ngày nữa tụi mình liền thôi.”

      Thư Trừng ngước mắt, “ thực bối rối sao?”

      “Quay tiết mục thôi, sợ.” Lê Dữ cười an ủi .

      Thư Trừng cong cong đôi mắt, tràn đầy chờ mong.

      Biệt thự có đồ ăn, Thư Trừng và Lê Dữ đến siêu thị gần đó mua đồ ăn trở về mới được.

      Lê Dữ dùng di động tra tìm chút, siêu thị gần nhất cách biệt thự khoảng nửa tiếng xe.

      Thư Trừng cầm ví tiền, “Bây giờ tụi mình liền thôi.”

      Mới ra biệt thự, Thư Trừng liền nhìn thấy Lê Dữ thẳng tắp mà về phía ghế điều khiển.

      đứng ở bên nghi hoặc hỏi, “ biết lái xe sao?”

      “Đương nhiên biết, em mau lên xe .” Lê Dữ ngẩng đầu, vẫy vẫy tay.

      Ngồi ghế phụ, trong lòng Thư Trừng vẫn lo sợ bất an như cũ, nhanh chóng thắt dây an toàn, hai tay lại ôm lấy đầu mới yên tâm.

      Lê Dữ nghiêng đầu nhìn thoáng qua, thầm : “Em yên tâm , kỹ thuật lái xe của rất tốt.”

      lái chậm chút.” Thư Trừng cũng tin tưởng .

      Lê Dữ có chút thương tâm, nhưng vẫn là khởi động xe.

      Bọn họ mới vừa , phía sau xe của tổ tiết mục liền theo.

      ***

      Mà lúc này, video Sao Biển thông báo chính thức gameshow 《Nhật ký tình 》 này, ngay cả ảnh chụp đầu tiên của hai người tổ tuyên truyền cũng tung ra.

      cái Weibo dấy lên nghìn lớp sóng.

      —— Đây là lén ngược cẩu đủ, trực tiếp vào trong tiết mục ngược cẩu??

      —— Omg (Oh my God)!! Hai người bọn họ xứng đôi nha!!

      —— Vợ chồng trái cây, mọi người hiểu biết chút.

      —— Tiết mục này chỉ có cặp khách mời là bọn họ thôi sao? hiếu kỳ nha, là tiết mục mới à?

      —— Xem ảnh tuyên truyền này, đều có thể nhìn ra giữa hai người có bao nhiêu ngọt ngào, chờ mong tiết mục nha, đến lúc đó nhất định theo dõi!!

      —— Khi nào bắt đầu chiếu phim thế a a a a a a a!!

      —— Hai người là ma quỷ sao? Ngược cẩu như vậy, lương tâm của hai người biết đau sao?

      ……

      #Nhật ký tình # thậm chí còn lên hot search, nhiệt độ thảo luận lập tức dâng lên, tổ tiết mục sau khi nhìn xem, cũng vừa lòng gật gật đầu.

      ***

      Thấy Lê Dữ lái xe còn tính là vững vàng, lúc này Thư Trừng mới tin , cũng đặt hai tay ở đùi.

      Thấy vậy, Lê Dữ đắc ý mà nở nụ cười, “ kỹ thuật lái xe của tồi chứ, cầm bằng lái nhiều năm rồi, nhưng mà chưa lái được vài lần.”

      cái gì?” Thư Trừng hoảng sợ mà nhìn , tay lại nắm lấy tay nhau.

      Lê Dữ phản ứng lại đây chính mình lỡ miệng, mím môi, “Em yên tâm , muốn chết cùng chết, sợ.”

      “Đừng mê sảng.” Thư Trừng trừng mắt liếc mắt nhìn cái, “Còn có, em cũng muốn cùng chết với đâu.”

      Lê Dữ cảm thấy như tim mình bị đâm nhát……

      Cũng may đường có việc gì, vững vàng mà tới siêu thị, trong lòng Thư Trừng cũng thở dài nhõm hơi.

      Lê Dữ xuống xe liền khoe khoang, giống như tranh công mà nhìn Thư Trừng, “Thế nào? có việc gì ?”

      Thư Trừng vỗ vỗ cánh tay , liếc mắt nhìn cái, “ nhanh , thời gian còn sớm nữa.”

      Lê Dữ trở tay cầm tay Thư Trừng, trực tiếp nắm lấy tay vào siêu thị.

      Lúc này trong siêu thị có hơi đông người, có mấy người thậm chí nhận ra Lê Dữ, còn may là tổ tiết mục kịp thời tiến lên chuyện, lúc này mới ổn định người qua đường.

      Bởi vì thông báo chính thức việc này, cho nên ít người cũng biết bọn họ là quay gameshow 《Nhật ký tình 》 này. Bọn họ hận thể bây giờ liền vào Weibo cho toàn thế giới, ở siêu thị nhìn thấy Lê Dữ và Thư Trừng.

      Lê Dữ đẩy giỏ xe theo phía sau Thư Trừng, vô cùng ngoan.

      “Muốn ăn món gì?” Thư Trừng tới khu rau dưa hỏi.

      Lê Dữ nhìn thấy rau dưa khắp nơi, cảm thấy có hơi nhức đầu, “Cứ tùy tiện, em nấu cái gì ăn cái đó.”

      Thư Trừng cong khóe miệng nở nụ cười.

      Mua xong đồ ăn, Lê Dữ nắm lấy tay Thư Trừng đến chỗ bán kem, “Giúp mua hộp kem .”

      lấy .” Thư Trừng bất đắc dĩ mà lắc đầu.

      Cảm thấy mỹ mãn mà bỏ hộp kem lớn vị vani vào giỏ xe đẩy, Lê Dữ hướng về phía camera câu , “Biết vì sao tôi muốn Thư Trừng giúp tôi mua ?”

      Người quay phim vững vàng cầm camera nhàng lắc lắc đầu.

      “Bởi vì ở trong nhà người nắm quyền tài chính là ấy.” Lê Dữ cong môi nở nụ cười. Ở trước màn ảnh ra lời này, trong lòng còn ngọt hơn so với ăn kem.
      Last edited: 20/11/20
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, Mai Trinh13 others thích bài này.

    2. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      Cưng gì đâu luôn áh. :yoyo45:

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bạn Dữ cute hết phần thiên hạ rồi ta ơi

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 50: Niềm vui bất ngờ

      Thư Trừng mua rất nhiều đồ ăn, Lê Dữ tay xách theo cái túi nhựa, rồi mới liền mang theo Thư Trừng rời khỏi đám người.

      Càng ngày càng nhiều người tụ tập lại đây, quay phim cũng trở nên có chút gian nan.

      Hai người cũng chậm trễ, nhanh chóng mà trở về lên xe.

      Thư Trừng vẫn là lần đầu tiên đụng tới trận thế lớn như thế, cũng có chút ngây ngẩn cả người, thắt kỹ đai an toàn, liền bắt đầu trêu ghẹo Lê Dữ: “Độ nổi tiếng của rất cao nha.”

      Lê Dữ khuôn mặt rầu rĩ, “ cũng biết tại sao lại có nhiều người tụ tập ở đây như thế.”

      Xe ở đường lướt , Thư Trừng tiện tay mở di động ra, lúc này mới phát Weibo thông báo chính thức, “ ra là chuyện tụi mình quay gameshow tuyên truyền ra ngoài.”

      “Đến lúc đó em cũng bị rất nhiều người nhận ra được.” Lê Dữ nhìn về phía trước, chuyên tâm mà lái xe.

      Thư Trừng suy nghĩ chút cái loại hình ảnh này, liền cảm thấy có chút khủng bố.

      Sau khi trở về, hai người phân công hợp tác, làm bàn lớn món ăn, ngay cả người trong tổ tiết mục đều có phần.

      Cảnh tượng kia liền giống như đôi vợ chồng khai trương quán ăn vậy, vô cùng đồ sộ.

      Quay phim lại tiến hành thêm mấy ngày, Thư Trừng hoàn toàn thích ứng cuộc sống ở dưới màn ảnh.

      Lê Dữ cũng truyền thụ ít kinh nghiệm, đối với xác rất có trợ giúp.

      ***

      Lê Dữ biết ngày mai chính là sinh nhật của Thư Trừng, đây là lần đầu tiên giúp Thư Trừng ăn sinh nhật, cũng là lần đầu tiên hai người nhau tới nay.

      Vì thế trước tiên tìm tổ tiết mục, chuẩn bị cho Thư Trừng niềm vui bất ngờ.

      Tổ tiết mục đồng ý, cũng tỏ vẻ đến lúc đó trước tiên giữ chân Thư Trừng.

      Ngày thứ hai, buổi sáng Thư Trừng mới vừa dậy, bị tổ tiết mục gọi sang bên.

      “Xảy ra chuyện gì?” Thư Trừng có chút nghi hoặc.

      “Có nhiệm vụ muốn làm chút.” Nhân viên công tác giọng .

      Thư Trừng nhìn thoáng qua xung quanh, mới hỏi : “Nhiệm vụ gì?”

      chợ hoa và chim mua hoa thích, sau đó trồng ở sau vườn, nhưng mà bây giờ thể cho Lê Dữ, cần phải mình.” Nhân viên công tác cái nhiệm vụ giả.

      Thư Trừng gật gật đầu, “Được, tôi ăn sáng xong liền .”

      Ăn sáng xong, Lê Dữ liền giả bộ hỏi Thư Trừng, “ lúc nữa ăn sáng xong, tụi mình cùng nhau ra ngoài dạo nha?”

      “Chị Lý có nhờ em giúp, có thể tự dạo mình.” Thư Trừng trực tiếp cự tuyệt.

      Chị Lý chính là nhân viên công tác vẫn luôn theo bên người Thư Trừng, có đôi khi, cũng chỉ tốt đem dọn ra tới làm tấm mộc.

      Giao hẹn tốt thời gian với nhân viên công tác, Thư Trừng liền ngồi lên xe xuất phát đến chợ hoa và chim.

      Lúc , Thư Trừng còn nhìn vào bên trong biệt thự, lo lắng mà : “Lê Dữ có thể hoài nghi em có chuyện gì cố ý gạt ấy hay .”

      Chị Lý cười cười : “Hẳn là .”

      “Nhưng mà, nhiệm vụ này rốt cuộc có ý nghĩa gì?” Thư Trừng nghi hoặc, đột nhiên liền sắp xếp cái nhiệm vụ cho , làm cũng rất tò mò.

      Chị Lý trước tiên nghĩ kỹ lý do thoái thác rồi, ấy nhanh chóng giải thích cho Thư Trừng nghe, “Hai người ở đây hơn tháng liền , coi như là lưu hồi ức đẹp .”

      Thư Trừng lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ mà gật gật đầu, “ ra là như thế.”

      Chợ hoa và chim cách biệt thự rất xa, về về phải mất hơn hai tiếng, chờ Thư Trừng trở về, phỏng chừng cũng chiều rồi.

      Vì thế Thư Trừng cũng hề nôn nóng, nhắm mắt mà ngồi ở xe ngủ thiếp .

      Thấy vậy, chị Lý nhanh chóng nhắn tin cho Lê Dữ, cho hết thảy đều thuận lợi, bảo cần lo lắng.

      ***

      Lê Dữ ở sau khi Thư Trừng cũng bắt đầu bận rộn lên, đầu tiên là mua đồ trang trí, còn phải mua bánh kem. Đến nỗi quà tặng, trước tiên mua xong.

      Thời gian cấp bách, cũng nhanh chóng ra cửa.

      Sau khi tới chợ hoa và chim, chị Lý liền đánh thức Thư Trừng, nhắc nhở tới nơi rồi.

      Thư Trừng dụi dụi mắt, nhanh chóng xuống xe.

      Lúc này chợ hoa và chim là lúc náo nhiệt, người đến người , tiếng ồn ào ngừng, chính giữa thậm chí còn kèm theo tiếng chim hót thanh thúy.

      Thư Trừng bộ vào, phảng phất giống như đặt mình vào bên trong tự nhiên với ý xanh dạt dào, có hoa, có cây cối, còn có chim chóc.

      Trước mắt thực vật xanh tươi, là làm người mở rộng tầm mắt, Thư Trừng than thở tiếng, liền gấp chờ nổi mà vào.

      vào mấy cửa hàng, nhưng bởi vì hoa cỏ có quá nhiều chủng loại, cũng khó khăn, biết nên chọn cái gì mới tốt.

      Đột nhiên xoay người, nhìn thấy gốc mầm cây lá , bên cạnh còn để ảnh chụp khi nở hoa.

      Màu đỏ tươi đẹp ánh vào mi mắt, Thư Trừng có chút cảm thấy hứng thú, “Ông chủ, đây là mầm cây gì?”

      “Cây phượng vĩ hả, muốn à. đắt đâu, trồng ở trong sân rất đẹp.” Ông chủ nhiệt tình mà tới .

      Thư Trừng là lần đầu tiên thấy, cầm lấy di động lên mạng tìm hiểu chút.

      Bởi vì “Lá như lông vũ của phượng hoàng, hoa tựa mào đỏ của phượng hoàng”, cho nên đặt tên là cây phượng hoàng, còn được gọi là cây phượng vĩ.

      Thư Trừng lập tức liền thích tên này.

      Khi nở hoa, hoa đỏ lá xanh, hoa đỏ như lửa, Thư Trừng nhìn ảnh chụp cảm thấy rất thỏa mãn.

      “Ông chủ, tôi muốn gốc mầm cây.” Thư Trừng lập tức quyết định muốn mua cây phượng vĩ.

      Thanh toán tiền, Thư Trừng cầm mầm cây phượng vĩ ra cửa, nhắc tới mà nhìn vài lần, trong lòng lại vẫn là rất lo lắng chính mình có thể trồng được hay .

      Ông chủ cho cách trồng cây phượng vĩ như thế nào, thậm chí còn tặng túi phân bón cho .

      ***

      Bởi vì tới giữa trưa rồi, Thư Trừng và chị Lý còn có người quay phim trực tiếp ăn cơm ở bên ngoài, trong khoảng thời gian này là quay.

      Chị Lý có ấn tượng rất tốt với Thư Trừng, cũng liền vẫn luôn tán gẫu với .

      “Em và Lê Dữ ở bên nhau, có cảm thấy vất vả ?” Chị Lý lên tiếng hỏi.

      có.” Thư Trừng lắc đầu, “ ấy quan tâm chăm sóc em.”

      “Hai người các em cũng coi như là tình chị em, cậu ấy còn biết quan tâm chăm sóc em?” Chị Lý có chút kinh ngạc.

      Thư Trừng mím môi cười, “ ấy chính là bề ngoài thoạt nhìn tương đối ấu trĩ, kỳ vẫn là rất chín chắn.”

      Tuy rằng ở trong lúc quay phim, Lê Dữ vẫn luôn thể ra chính là mặt ấu trĩ, nhưng Thư Trừng biết, cũng là vì khí trong gameshow.

      Sau khi Thư Trừng trở về chuyện đầu tiên làm chính là ra sau vườn trồng cây phượng vĩ. Bây giờ lá cây có hơi héo héo, sợ lại trồng nữa, mầm cây này chết mất.

      Tìm mảnh đất trống, Thư Trừng liền bắt đầu đào cái hố, trồng cây phượng vĩ, lại tưới nước, trong lòng mới yên ổn xuống.

      Sờ sờ lá cây, Thư Trừng ở trong lòng cầu nguyện nó có thể sống sót.

      mới vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Lê Dữ ở kia nhìn chằm chằm , dọa nhảy dựng.

      “Sao lại ở đây!” Thư Trừng di chuyển bước, che lại mầm cây phượng vĩ.

      “Đừng che nữa, thấy hết rồi.” Lê Dữ cười tủm tỉm mà .

      “Đây là nhiệm vụ tổ tiết mục giao cho em.” Thư Trừng tránh ra cho xem.

      “Vậy sau này mỗi ngày tưới nước cho nó.” Lê Dữ tới nắm lấy tay Thư Trừng, “Bây giờ thôi.”

      đâu?”

      Lê Dữ ra phía sau , che đôi mắt lại, nhàng : “Chỉ giao nhiệm vụ cho em thôi sao? cũng là có nhiệm vụ mà.”

      Đột nhiên trước mắt tối sầm, Thư Trừng vừa mới chuẩn bị giãy giụa, liền nghe được Lê Dữ : “Em chỉ cần là được rồi, ở phía sau mà.”

      ***

      Trong phòng sớm trang trí xong, Lê Dữ dẫn theo Thư Trừng bị bịt mắt vào trong phòng.

      “Chuẩn bị tốt chưa?” Lê Dữ thấp giọng câu, rồi mới liền lấy tay ra.

      Thư Trừng mới vừa cảm thấy trước mắt sáng ngời, liền thấy được bong bóng đủ màu trần nhà, còn có bong bóng happy birthday được sắp xếp chỉnh tề ở tường.

      Thậm chí ở mặt tường, còn có dán rất nhiều ảnh chụp của Thư Trừng, từ đến lớn, cho đến bức ảnh chung khi gặp được Lê Dữ.

      Phía dưới có hàng chữ: Sau này mỗi khi sinh nhật đều ở bên cạnh em trải qua.

      Thư Trừng qua, nhìn kỹ, cảm động nổi lên trong đáy lòng cho dù làm sao cũng đè xuống được.

      Trước mắt nhoáng lên, cái dây chuyền màu bạc liền đeo ở cổ .

      cúi đầu xuống vừa thấy, là cái dây chuyền hình cánh hoa, hình thức tuy rằng đơn giản, nhưng lại rất tinh xảo.

      “Sinh nhật vui vẻ.” Lê Dữ nhàng với .

      Thư Trừng quay đầu lại, khàn giọng mà hỏi: “ chuẩn bị lúc nào?”

      “Hôm nay, thừa lúc em ra ngoài.” Lê Dữ cười trả lời.

      “Nhiệm vụ của em là giả .” Thư Trừng lúc này mới phản ứng lại.

      bảo tổ tiết mục giúp đỡ giấu diếm.” Lê Dữ thấy Thư Trừng hốc mắt đo đỏ, liền trực tiếp kéo vào trong lòng, rồi mới thiếu đánh mà : “Chỉ có như thế mà cảm động sao?”

      Thư Trừng nhéo vào eo của , ý bảo câm miệng.

      Lê Dữ hít hơi khí lạnh, nhanh chóng , “Cắt bánh kem thôi.”

      Lê Dữ buông Thư Trừng ra, đốt nến bánh kem, sau đó liền hát bài chúc mừng sinh nhật.

      “Happy birthday to you ~”

      Thư Trừng nhắm mắt lại cầu nguyện, mới thổi nến.

      “Em cầu nguyện điều gì thế?” Lê Dữ kề sát vào hỏi.

      cho .”

      Lê Dữ buồn bực lên.

      Ngay sau đó, Thư Trừng liền nở nụ cười, “Nhưng mà, trong nguyện vọng của em có .”

      Lê Dữ ngẩn ngơ, nhưng giây tiếp theo, mặt bị Thư Trừng bôi bánh kem.

      Lê Dữ tự nhiên cam lòng lạc hậu, bắt lấy Thư Trừng liền bôi lần, hai người liền như vậy tới em , coi tổ tiết mục trở thành khí.

      Trừ bỏ người quay phim, nhân viên công tác khác đều quay đầu sang bên, bọn họ muốn lại ăn thức ăn cho cún nữa……

      ***

      Chuyện sau phỏng vấn, hai người tách ra, Thư Trừng mình vào cái phòng.

      Nhân viên công tác: “Hôm nay có cảm giác được cái gì khác thường ?”

      có.” Thư Trừng lắc đầu, “Tôi thiếu chút nữa liền quên hôm nay là sinh nhật của tôi.”

      Nhân viên công tác: “Đối với món quà Lê Dữ chuẩn bị, chuẩn bị cho mấy điểm?”

      Thư Trừng sau khi tự hỏi mới trả lời: “Nếu tính theo thang điểm trăm mà , cho 90 điểm.”

      Nhân viên công tác: “Vì sao?”

      Thư Trừng cười: “Cho ấy gian tiến bộ, kỳ lần này món quà xem như tương đối bình thường, cho nên rất vừa lòng.”

      Nhân viên công tác: “Còn có món quà bình thường sao?”

      “Lần đầu tiên ấy tặng quà cho tôi tặng lọ khí còn có lọ đất cát.” Thư Trừng phun tào, “Lần thứ hai trực tiếp tặng cho tôi hộp son môi nhiều màu, đến bây giờ tôi cũng dùng chưa hết đâu.”

      ……

      Lê Dữ cũng ở bên kia tiếp thu phỏng vấn.

      Nhân viên công tác: “Đối với chuẩn bị hôm nay của , cho mình bao nhiêu điểm?”

      Lê Dữ cần nghĩ ngợi mà trả lời: “Đương nhiên là trăm điểm rồi!”

      Nhân viên công tác: “Đây là lần đầu tiên tổ chức tiệc sinh nhật cho Thư Trừng sao?”

      Nhắc tới vấn đề này, Lê Dữ liền có chút thương tâm, “Năm trước sau khi tôi với ấy quen biết nhau, có lần liền hỏi sinh nhật của ấy là ngày mấy, đoán xem ấy như thế nào.”

      như thế nào?”

      Lê Dữ thở phì phò mà : “ ấy tôi với lại thân, hỏi sinh nhật của tôi làm cái gì……”
      Last edited: 20/11/20
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, levuong12 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      dễ thương hết sức à bạn Dữ ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :