1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 42: Sôi trào

      Sáng sớm ngày thứ hai, Lê Dữ trước đóng phim, gửi nhắn tin cho Thư Trừng, hôm nay Trần Lị muốn tới, bảo giúp đỡ đón chút.

      Khi Thư Trừng nhìn thấy tin nhắn mắt nhanh chóng nhìn thời gian hạ cánh, cũng may là buổi chiều, lúc này mới hơi chút thở dài nhõm hơi.

      Nơi này là thành phố điện ảnh, du khách lui tới nhiều, các fans tới thăm đoàn phim cũng nhiều.

      Tối hôm qua hai người bị chụp phải, Lê Dữ lễ phép mà bảo fans đừng đăng lên, fans mới có đăng lên.

      Cho nên, hôm nay Thư Trừng cũng liền có đến chỗ đóng phim của Lê Dữ mà xem, sợ đến lúc đó lại phải bị vây xem.

      Nghỉ ngơi dưỡng sức, sau khi cơm nước xong, xuất phát đến sân bay đón Trần Lị.

      Bất hạnh chính là, máy bay của Trần Lị trễ tiếng, Thư Trừng bất đắc dĩ, ở yên ở bên ngoài chờ.

      Có fans tinh mắt lập tức nhận ra , do do dự dự mà tới.

      “Xin hỏi là chị Thư Trừng sao?”

      Thư Trừng ngẩng đầu, lên tiếng tới hỏi tuổi lớn, hẳn là học đại học.

      bên cạnh thấy Thư Trừng nhìn qua, cũng căng thẳng mà nắm lấy tay áo.

      Thư Trừng hơi hơi mỉm cười, “Là tôi.”

      Hai lập tức kích động lên, “Chúng em có thể ngồi ở bên cạnh chị được ?”

      “Được chứ.”

      Thư Trừng vừa xong, hai lại là kích động phen, rồi mới liền ngồi xuống.

      “Chúng em là người trong group fans của Lê Dữ, lần này tới đây là thăm đoàn phim, cũng thuận tiện làm chút tiếp ứng.” tóc dài .

      tóc ngắn cũng tiếp lời , “Qua hai ngày nữa là sinh nhật của Lê Dữ, cho nên chúng em liền muốn chuẩn bị quà cho Lê Dữ, cũng coi như là tâm ý của các fans.”

      Thư Trừng lẳng lặng nghe, rồi mới cười , “Vậy rất tốt nha, ấy khẳng định rất biết ơn các em.”

      “Chị cũng là tới ăn sinh nhật Lê Dữ sao?” tóc ngắn hỏi.

      “Ừm, cứ ồn ào muốn quà của chị.” Thư Trừng nhớ tới chuyện tối hôm qua liền muốn cười.

      “Kỳ fans chúng em cũng rất thích chị, Lê Dữ thích, chúng em liền ủng hộ.” tóc dài .

      “Cảm ơn.” Thư Trừng cong mắt cười cười.

      tóc ngắn mắt lén nhìn Thư Trừng, “Chị so với TV càng đẹp hơn.”

      Thư Trừng bất đắc dĩ cười, thay đổi đề tài, “Tiếp ứng chỉ có hai người các em làm thôi sao?”

      phải đâu ạ, còn có những người khác trong group nữa, chúng em tới trước, bây giờ chờ các ấy tới đây.” tóc dài trả lời.

      Ba người tùy ý mà trò chuyện mấy cái đề tài, xem như giết thời gian.

      Chỉ chốc lát sau, di động của Thư Trừng liền đổ chuông.

      “Dì ạ, dì tới rồi sao? Bây giờ cháu qua đó tìm dì.” Thư Trừng vui sướng mà nghe máy.

      Sau khi cúp máy, Thư Trừng cười cười với hai , “Tôi phải đón người đây, hai em nhớ chú ý an toàn nha, tạm biệt.”

      “Dạ dạ, tạm biệt.”

      Thư Trừng vừa , hai liền kích động mà cầm lấy di động, “Chúng ta đăng lên Weibo .”

      ***

      Tới cổng ra, Thư Trừng liếc mắt cái liền thấy được Trần Lị, vẫy vẫy tay qua.

      “Cháu chờ lâu lắm rồi .” Trần Lị mang theo vẻ xin lỗi tới.

      Thư Trừng cười lắc đầu, “ có ạ, chỉ đợi lúc thôi.”

      “Được rồi, vậy chúng ta đến khách sạn trước.”

      Trần Lị cũng có giống bọn họ ở cùng khách sạn với Lê Dữ, khách sạn Lê Dữ ở cách phim trường rất gần, mà Trần Lị ở lại là trung tâm thành phố.

      Bà có thể ở lại lâu, ngày mai liền phải trở về, hôm nay cũng coi như cùng nhau ăn bữa cơm, thuận tiện ăn sinh nhật cùng với Lê Dữ.

      Đây là Trần Lị ít có xuất ở lúc sinh nhật của Lê Dữ, cũng mất công là Thư Trừng nhắc nhở bà.

      Lên xe, Trần Lị liền hỏi: “Ngày hôm qua cháu đến rồi sao, cũng tặng quà rồi?”

      “Dạ, tặng rồi ạ.” Thư Trừng trả lời.

      Trần Lị thoạt nhìn có chút căng thẳng, “Dì cũng biết tặng quà gì mới tốt đây.”

      “Dì tặng quà gì, Lê Dữ cũng thích.” Thư Trừng trấn an bà.

      “Hy vọng là như thế này.” Trần Lị thở phào nhõm, “Sau khi nó đóng phim liền tới đây, cháu và dì cùng đến khách sạn chờ nó .”

      Thư Trừng gật gật đầu, “Vừa rồi bắt gặp được hai fans của Lê Dữ, đến làm tiếp ứng sinh nhật cho Lê Dữ.”

      “Mấy đứa này, cũng biết mệt.” Trần Lị lắc lắc đầu, đồng ý mà .

      “Đối với các ấy mà , những việc này các ấy rất vui lòng làm, bởi vì các ấy thích Lê Dữ.” Thư Trừng mím môi cười.

      “Ngược lại cũng đúng.”

      ***

      Group fans tiếp viện phía sau Lê Dữ: Ở sân bay gặp được chị Thư Trừng, ngoài đời đặc biệt đẹp, còn rất dịu dàng. [thẹn thùng][thẹn thùng]

      Cá chép vào group: Chị trước tiên tới ăn sinh nhật Lê Dữ, còn bảo tụi tui chú ý an toàn nữa. [vui vẻ [vui vẻ]]@Group_fans_tiếp_viện_phía_sau_Lê_Dữ: Ở sân bay gặp được chị Thư Trừng, ngoài đời đặc biệt đẹp, còn rất dịu dàng. [thẹn thùng][thẹn thùng]

      Tiểu cục cưng Lê Dữ: Nhìn thấy người ?? Vận khí tốt.

      Gió xuân mười dặm bằng : Xem ra tui là cơ hội thắng chị rồi. [hút thuốc][hút thuốc]

      Là Lê Dữ đó: có chụp ảnh sao? Muốn nhìn ảnh chụp của chị .

      [Trả lời] Group fans tiếp viện phía sau Lê Dữ: có chụp, lúc ấy đặc biệt kích động, nên quên mất…… Sau lại chị liền đón người, lời tạm biệt với tụi tui.

      Phao Phao ở trong lòng ngực tui: đáng tiếc nha, nhưng mà trước tiên hâm mộ các bạn có thể nhìn thấy Phao Phao ngoài đời.

      Bánh quy vị chanh: A a a, tui có bạn học ở đại học sư phạm Thanh Viễn, chị vừa dịu dàng lại xinh đẹp, chính là loại hình người đặc biệt có dạy bảo có khí chất. Hoàn toàn thua rồi…… [tan nát cõi lòng]

      Ăn ít cá: Bản thân giáo Thư siêu cấp tốt, rất nhiều nam sinh trong đại học sư phạm Thanh Viễn đều thích ấy đó. Tất cả mọi người đều rất ghen ghét Lê Dữ, làm cho ngay cả con là tui cũng ghen ghét đâu. (〃w)

      Cá chép nhảy Long Môn: Hu hu hu, so ra kém so ra kém.

      ……

      Bản thân Thư Trừng lại biết việc này, từ sau khi công khai đương, Thư Trừng liền rất ít dùng Weibo.

      là người biết quá nhiều, hai là sợ chính mình tùy tiện đăng cái Weibo bị người giải thích thành ý tứ khác nhau, cho nên cố gắng hạn chế dùng Weibo.

      Tới khách sạn, đặt xong chỗ ngồi, Thư Trừng và Trần Lị liền chờ Lê Dữ tới đây.

      Trong lúc chuyện phiếm, Trần Lị hỏi: “Lê Dữ đến nhà cháu biểu như thế nào? Dì gọi điện thoại hỏi, nhưng nó cái gì cũng cho dì biết.”

      “Mẹ cháu rất vừa lòng với ấy, nhưng bố cháu ra khó làm chút, nhưng mà cũng còn tính viên mãn.” Thư Trừng giọng trả lời.

      Trần Lị tỏ vẻ hiểu , “Con nuôi lớn có người thích, người làm cha trong lòng đều ê ẩm. Nếu xảy ra vấn đề lớn gì, bố cháu hẳn là chính là đồng ý.”

      “Hai người bọn họ cùng nhau ra ngoài chuyện hồi, hỏi Lê Dữ, ấy cũng cho cháu biết.” Thư Trừng cười .

      Trần Lị có chút kinh ngạc, rồi mới thở dài , “Bây giờ nó trưởng thành, học được tự mình xử lý vấn đề.”

      Đúng lúc này, di động của Thư Trừng đổ chuông, là cuộc gọi của Tần.

      Trò chuyện hai câu, Thư Trừng liền cúp máy.

      Tần gọi tới, Lê Dữ vừa mới đóng phim xong, thay đồ liền tới đây.” Thư Trừng câu.

      “Vậy rất nhanh.” Trần Lị , liền đặt món quà tự mình mua xuống dưới chân cất giấu.

      ***

      Lê Dữ ngồi vào ghế, đầu tiên là mắt nhìn Thư Trừng, rồi mới ôm Trần Lị, “Mẹ.”

      “Ngồi xuống , có đói bụng , mẹ bảo phục vụ mang đồ ăn lên.” Trần Lị nhìn Lê Dữ cũng là càng thêm vui vẻ, “Đóng phim cả ngày, mệt muốn chết rồi .”

      Thư Trừng rót tách trà giúp Lê Dữ, đặt ở trước mặt .

      Lê Dữ trực tiếp bưng lên uống mấy ngụm, “ mệt, nhưng mà xác là đói bụng.”

      Đồ ăn mang lên đủ rồi, ba người động đũa.

      Lê Dữ than thở tiếng, “ lâu có cùng mẹ ăn cơm rồi.”

      Mắt Trần Lị ươn ướt, “Là do mẹ bận làm việc quá, quan tâm đến con rồi.”

      Lê Dữ vội vàng đưa khăn giấy qua, “Bây giờ con rất thỏa mãn rồi ạ, mẹ cũng cần quá mệt nhọc, chuyện công ty có thể buông cứ buông .”

      “Được, chờ mẹ buông xuống, mẹ liền giúp con mang cháu.” Trần Lị xoa xoa nước mắt, giọng điệu kinh ngạc người chết thôi mà phun ra câu.

      Thư Trừng thiếu chút nữa bị sặc, mà Lê Dữ cũng đỏ lỗ tai.

      “Mẹ à, mẹ đừng nữa.”

      Trần Lị nhìn hai người, trêu ghẹo : “Mẹ có cái gì đúng ư, phải nắm chặt nha.”

      Thư Trừng vừa nghe xong, đầu liền cúi thấp xuống, hận thể vùi xuống mặt đất mới bỏ qua.

      Thấy hai người thẹn thùng, Trần Lị cũng liền hề trêu chọc nữa.

      Cơm nước xong, lại mang lên bánh kem, Lê Dữ thành kính mà ước nguyện.

      Thư Trừng thấy nhắm mắt ước nguyện hồi lâu, liền tò mò hỏi: “ cầu ước điều gì thế?”

      “Ước nguyện ra liền linh.” Lê Dữ cong môi, tiến đến bên tai Thư Trừng giọng mà , “Nếu mà đêm nay em ngủ cùng , cho em biết.”

      Thư Trừng vội vàng nhìn Trần Lị, rồi mới liền hung hăng liếc xéo Lê Dữ cái.

      “Cái gì dì cũng nghe thấy.” Trần Lị cười tủm tỉm mà .

      Lê Dữ che miệng cười trộm, Thư Trừng trừng mắt nhìn , trực tiếp nhéo thịt bên hông Lê Dữ vặn cái.

      đau đến hít hơi.

      Trần Lị cúi người xuống cầm quà tặng cho Lê Dữ, “Tặng quà cho con nè, con mở ra xem .”

      “Con cảm ơn mẹ!” Lê Dữ vui sướng mà mở ra, cà vạt nhãn hiệu nào đó xếp ngay ngắn mấy hàng, các loại màu sắc và hoa văn đều có.

      “Sau này con phải tham gia lễ trao giải, phối hợp với đồ vest khá tốt. Mẹ cũng biết cái nào thích hợp, đơn giản liền mua nhiều thêm mấy cái, tự con phối hợp .” Trần Lị giải thích.

      Thư Trừng nhìn cà vạt cười, hai mẹ con này ngay cả tặng quà cũng là giống nhau như đúc.

      Lê Dữ để cà vạt vào hộp, cao hứng cảm ơn, “Con thích lắm ạ.”

      ***

      Đêm khuya.

      Trần Lị để hai người tiễn ra khách sạn, vẫy vẫy tay tạm biệt bọn họ.

      “Sáng sớm ngày mai mẹ phải rồi, hai đứa cần đến tiễn mẹ đâu.” Trần Lị dặn dò .

      “Lê Dữ đóng phim, cháu có thể tiễn dì mà.” Thư Trừng vội vàng .

      Trần Lị nắm lấy tay , dịu dàng mà cười cười, “ cần đâu, buổi chiều cháu cũng phải ngồi máy bay, đừng khiến mình mệt mỏi. Bên này dì còn có trợ lý mà.”

      Thư Trừng chần chờ chừng, Lê Dữ nhanh chóng lên tiếng : “Dạ được, vậy mẹ nhớ chú ý an toàn nha, tới nơi nhớ gọi điện thoại cho con nha.”

      “Ừm ừm, hai đứa .”

      “Mẹ ơi, tụi con trước nha.”

      “Dì ơi, tạm biệt.”

      “Tạm biệt.”

      Lê Dữ và Thư Trừng hoàn toàn biết, có phóng viên tránh ở chỗ tối chụp ảnh.

      Ảnh chụp vừa đăng lên mạng, cư dân mạng đều đoán thân phận của Trần Lị.

      Các fans biết Lê Dữ có mẹ, nhưng mà lại trước nay biết mẹ của Lê Dữ bộ dáng ra sao.

      Các ấy nhìn ánh mắt giống nhau, rất nhanh liền đoán ra đây là mẹ Lê Dữ.

      Liền ở các fans còn ở trong lúc cảm khái mẹ của Lê Dữ trẻ tuổi bao nhiêu, xinh đẹp bao nhiêu, tin nóng thứ nhất làm cho các ấy kinh ngạc rồi.

      Ảnh chụp tuy rằng chụp mơ hồ, nhưng khuôn mặt đều là ràng. Có người cảm thấy diện mạo của mẹ Lê Dữ rất quen thuộc, liền lên mạng tra tìm, lúc này mới phát mẹ của Lê Dữ là chủ tịch tập đoàn Lệ Nguyên.

      Nếu đây là mẹ của Lê Dữ, vậy chứng minh Lê Dữ là phú nhị đại (*).

      (*) Phú nhị đại (富二代) hay còn gọi là thế hệ siêu giàu thứ hai, cụm từ này dùng để chỉ tầng lớp các cậu ấm chiêu được sống cuộc sống xa hoa từ trong trứng nước, hầu như họ đều là con của những chủ tập đoàn, công ty lớn hoặc con của các quan chức cấp cao chính phủ.

      Tin tức này, quá làm cho người ta kinh ngạc rồi, mạng lập tức liền sôi trào.
      Last edited: 20/11/20
      nkhanh3324, Mai Trinh, levuong12 others thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 43: Độc chiếm

      Lúc tin tức cho hấp thụ ánh sáng, Lê Dữ vừa mới tiễn Thư Trừng lên máy bay.

      Tần cầm di động lại đây, cau mày : “Tối hôm qua tại sao em lại cẩn thận chút, bị người chụp phải rồi.”

      Lê Dữ thở dài, “Thôi kệ, biết rồi biết , em gọi điện thoại cho mẹ em là được.”

      Tuy rằng Lê Dữ trong lòng bất đắc dĩ, nhưng mạng đặt ra đủ loại chứng cứ, cũng cần thiết che giấu.

      xe.

      Lê Dữ và Trần Lị gọi điện thoại, Trần Lị bảo yên tâm, cũng cho nhất định xử lý tốt chuyện này.

      Tiếp theo, Lê Dữ liền đăng lên Weibo.

      Lê Dữ: Mọi người cần suy đoán, sai đó là mẹ tôi, mẹ tôi xác là chủ tịch tập đoàn Lệ Nguyên.

      Khách sạn Lệ Nguyên cũng là có Weibo chính thức, tuy rằng fans chỉ có mấy chục vạn, so với số lượng fans của Lê Dữ kém khá xa, nhưng vẫn là chia sẻ Weibo này.

      Weibo chính thức của khách sạn Lệ Nguyên: Xin chú ý tác phẩm của Lê Dữ, mà phải sinh hoạt cá nhân của ấy. Nếu mọi người ra ngoài chọn khách sạn, có thể suy xét đến Lệ Nguyên của chúng tôi nha. ^_^ @Lê_Dữ: Mọi người cần suy đoán, sai đó là mẹ tôi, mẹ tôi xác là chủ tịch tập đoàn Lệ Nguyên.

      —— Nếu mà tôi có gia thế này như của Lê Dữ, vì sao còn muốn ra làm minh tinh? Ăn no chờ chết, tiêu dao tự tại tốt mà.

      —— Phía trước, đây là chênh lệch giữa bạn và Lê Dữ. ấy bởi vì thân phận mà từ bỏ ước mơ của mình, mà bạn mãi mãi cũng chỉ là con cá mặn.

      —— Lê Dữ có thể che giấu đủ lâu, nhưng mà nếu ấy dựa trong nhà giúp đỡ chút, phỏng chừng sớm hot lên rồi .

      —— Phú nhị đại lại xảy ra chuyện gì? Người ta trộm cướp, đám người cũng đủ cổ hủ.

      —— Bây giờ Lê Dữ hết thảy cũng là dựa vào chính mình dốc sức mà làm ra, kỹ thuật diễn của ấy như ban ngày.

      —— Chỉ có mình tui phát Thư Trừng cũng ở bên cạnh, đây có ý là gặp phụ huynh? Hơn nữa thấy chủ tịch Trần còn nắm lấy tay Thư Trừng, đây là rất vừa lòng con dâu này?

      —— Phía trước, phải chỉ có mình bạn đâu! Tui cũng phát nè!

      —— Thư Trừng cũng quá hạnh phúc rồi , quả thực là người chiến thắng trong cuộc sống này.

      —— Người ta là chính mình ưu tú mới có thể được Lê Dữ thích mà, giống như Thư Trừng chỉ biết dựa vào Lê Dữ vậy.

      ……

      Weibo xé túi bụi, mà lúc này Thư Trừng vẫn còn máy bay, cái gì cũng biết.

      Chờ khi về tới nhà rồi, điện thoại liền người rồi đến người mà đổ chuông.

      Thư Trừng trả lời từng cuộc gọi.

      Kỳ rất buồn bực, gia thế của Lê Dữ cho dù tốt, lại có quan hệ gì với , đám chạy tới chúc mừng làm cái gì.

      “Gia thế của Lê Dữ tại sao con lại với bố mẹ?” Phùng Lan cũng gọi điện thoại tới đây.

      “Bố mẹ đâu có hỏi con mà.” Thư Trừng trả lời đến theo lý thường hẳn là vậy.

      “Tại sao mẹ lại biết nhà cậu ấy có tiền như thế, cái này phải nghĩ tới sao.” Phùng Lan lẩm bẩm.

      “Cái này cũng phải chuyện quan trọng gì cả, bố mẹ cũng đừng lo lắng.” Thư Trừng an ủi bà.

      “Vậy được rồi, hai đứa cần cãi nhau nha, có chuyện gì thương lượng với mẹ.” Phùng Lan dặn dò xong mấy cái này, liền cúp máy.

      ***

      Đến trường, thiếu được bị trêu chọc vài câu.

      giờ da mặt của Thư Trừng trở nên dày hơn, có thể bình tĩnh mà tiếp nhận những lời trêu ghẹo này rồi.

      Mọi người thấy phản ứng của như thường, cũng liền có hứng thú tiếp tục .

      Qua đoạn thời gian, chuyện này cũng dần dần bình ổn xuống dưới.

      Tối thứ sáu, Thư Trừng theo thường lệ về nhà.

      Mới vừa vào nhà, liền nhận được cuộc gọi của Đào Dĩ Tình.

      “Chị họ.” Trong giọng của Đào Dĩ Tình còn mang theo khóc nức nở.

      Thư Trừng vừa nghe, lập tức nhận ra thích hợp, “Xảy ra chuyện gì? Em với Hà Bân xảy ra chuyện gì?”

      “Tụi em chính thức chia tay.” Đào Dĩ Tình nghẹn ngào , “Mới vừa rồi chia tay.”

      “Đừng khổ sở, sau này gặp được người tốt hơn.” Thư Trừng dịu dàng an ủi ấy.

      “Chị họ, vốn dĩ em cho rằng ta vẫn có chút cảm tình với em, nhưng mà em sai rồi. Từ lần trước sau khi ta trở lại trường, mỗi lần chuyện với em đều dương quái khí (*), em đều nhịn. Mấy ngày hôm trước, ta thế nhưng động thủ đánh em.” Đào Dĩ Tình .

      (*) dương quái khí (阴阳怪气): Nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời , thái độ chân thành, khiến người ta đoán ra.

      “Cái gì? ta còn dám đánh em? ta đánh em chỗ nào? Có đau hay ? Có cần đến bệnh viện hay ?” Thư Trừng vội vàng hỏi.

      có việc gì, chỉ hung hăng mà đẩy em chút.” Đào Dĩ Tình nhanh chóng giải thích, “Sân của bọn họ tổ chức cái hoạt động, ta làm mất đồ. Em bảo tự ta bù tiền vào, ta muốn. Sau đó em nhiều thêm vài câu, ta liền kiên nhẫn, rồi mới trực tiếp đẩy em.”

      “Em chia tay là đúng, loại đàn ông này cũng đáng em vì ta mà khổ sở.” Thư Trừng khuyên ấy.

      “Ừm ừm, em biết rồi, em chỉ khóc em trước kia quá ngốc, loại đàn ông này cũng nhìn trúng, là mắt em bị mù.” Đào Dĩ Tình nở nụ cười.

      “Em có việc gì tốt rồi.” Thư Trừng thở dài nhõm hơi.

      “Chị họ, em có thể đến chỗ của chị qua cuối tuần này, chỉ đơn thuần là giải sầu hay ?” Đào Dĩ Tình mở miệng hỏi.

      “Được chứ, em cứ đến đây .” Thư Trừng tự nhiên vui vẻ.

      Sau khi Đào Dĩ Tình và Thư Trừng quyết định, liền cúp máy mua đồ ăn.

      ra Thư Trừng ngại, chuẩn bị ngày mai trước khi đón Đào Dĩ Tình lại mua nhiều thêm vài món đồ ăn.

      ***

      Đào Dĩ Tình cũng là lần đầu tiên tới chỗ ở của Thư Trừng, ấy vừa vào cửa liền nhìn đông nhìn tây lên.

      “Woa! là sạch ngăn nắp nha, nếu mà đổi lại em sống mình, chỉ sợ dơ muốn chết thôi.” Đào Dĩ Tình cảm thán.

      “Xem bộ dáng này của em, hẳn là có việc gì.” Thư Trừng đặt túi xách cười .

      “Đương nhiên.” Đào Dĩ Tình vỗ vỗ ngực, “Em là người lạc quan , cái loại tra nam này khiến cho ta ở tại chỗ nổ mạnh .”

      “Em có thể suy nghĩ thoáng hơn tự nhiên rất tốt.” Thư Trừng gật gật đầu, “Em trước ngồi , chị nấu cơm.”

      Đào Dĩ Tình đặt vali xuống, xăn tay áo : “Em cũng tới phụ chị.”

      Hai người phân công hợp tác, Đào Dĩ Tình rửa rau, Thư Trừng xắt rau nấu ăn.

      Đào Dĩ Tình vừa rửa rau vừa hỏi: “Chị họ, nếu chị và Lê Dữ xảy ra xung đột về chuyện tiền bạc, chị lựa chọn làm như thế nào vậy?”

      .”

      “Hả? Vì sao thế?”

      “Thẻ ngân hàng của Lê Dữ ở chỗ của chị.” Thư Trừng bình tĩnh mà trả lời.

      Đào Dĩ Tình bèn hề hỏi nữa……

      Người này so với người chênh lệch vô cùng lớn đó……

      Cơm nước xong, Thư Trừng muốn mang Đào Dĩ Tình ra ngoài dạo, cửa liền vang lên tiếng gõ cửa.

      mở ra, là Lê Dữ đứng ở kia.

      Thư Trừng vừa là vui vẻ, vừa là kinh ngạc.

      “Tại sao lại tới đây?”

      “Phim đóng máy rồi, cho nên liền tới cọ ăn cọ uống thôi.” Lê Dữ vội vàng ôm Thư Trừng vào trong lòng.

      Cả người Thư Trừng cứng đờ, trong phòng này còn có người khác đâu.

      Lê Dữ phát ra, buông tay ra nhìn về phía Thư Trừng, tức khắc ủy khuất lên, “Có phải em chào đón hay ?”

      “Ưm……”

      Lời của Thư Trừng còn chưa ra khỏi miệng, bị Lê Dữ chặn miệng lại.

      Thư Trừng nhớ đến Đào Dĩ Tình còn ở trong phòng, liền nghĩ muốn giãy giụa, nhưng Lê Dữ đâu có chịu, đè Thư Trừng ở tường mạnh mẽ hôn hồi.

      Thư Trừng chỉ cảm thấy đại não trống rỗng, cái gì cũng nhớ nổi.

      “Chị họ, ai tới vậy……” Đào Dĩ Tình nghi hoặc mà ra phòng, vừa lúc thấy màn như vậy, ấy hét lên tiếng, nhanh chóng bịt kín mắt, “Cái gì em cũng chưa nhìn thấy!”

      Lê Dữ hôn quên hết tất cả, lập tức nghe thấy giọng của người khác cũng hoảng sợ, nhanh chóng rời khỏi môi Thư Trừng, ánh mắt nhìn Đào Dĩ Tình liền càng hung hiểm hơn.

      ta là ai?”

      Thư Trừng đẩy ra, đứng yên, “Em họ của em.”

      “Chào, chào , em tên là Đào Dĩ Tình, Thư Trừng là chị họ của em.” Mắt của Đào Dĩ Tình hoàn toàn dám nhìn loạn, ấy nghiêng đầu, nhìn chằm chằm màn hình đen của TV.

      “Tôi nhớ , chính là người muốn đào góc tường của tôi.” Lê Dữ trong nháy mắt nhớ đến.

      “Hả?” Đào Dĩ Tình sửng sốt.

      Thư Trừng vội vàng đánh Lê Dữ chút, “Đừng hươu vượn.”

      “Từ hôm nay trở liền chỗ này.” Lê Dữ xách theo vali trực tiếp vào phòng.

      Thư Trừng theo vào, trong nháy mắt cửa phòng bị đóng lại. Đào Dĩ Tình chớp chớp mắt, nhanh chóng lấy di động ra.

      Ký túc xá của các ấy có group WeChat tên là Chó phú quý chớ quên nhau, ấy nhanh chóng vào nhắn tin.

      Đào Dĩ Tình: A a a a a a, tớ tới chỗ của chị họ tớ, các cậu đoán xem tớ gặp được ai!!

      Dương Tinh Tinh: Ai nha?

      Điền Lệ Cáp: Lê Dữ?

      Đào Dĩ Tình: A a a a a a, đúng vậy, ấy vừa vào cửa liền tóm được chị họ tớ hôn mãnh liệt.

      Vu Mạt: Thao, nhìn ra tới nha, Lê Dữ mạnh mẽ như thế!

      Dương Tinh Tinh: Sau đó sao? Sau đó sao?

      Đào Dĩ Tình: Bọn họ vào phòng, tớ cũng biết làm cái gì……

      Điền Lệ Cáp: trực tiếp tới phát ……

      Đào Dĩ Tình: [hoảng sợ] Tớ còn ở đây nè, huống chi có động tĩnh, hẳn là phải.

      Vu Mạt: Nhưng mà nghĩ tới bề ngoài Lê Dữ thoạt nhìn đáng như vậy, nhưng mà gặp được chị họ cậu lại mạnh mẽ như thế nha.

      Điền Lệ Cáp: Cậu còn ở lại đó làm cái gì, còn mau nhanh chóng trở về, muốn làm bóng đèn sao?

      Đào Dĩ Tình: Khóc hu hu, tớ vừa mới tới mà, tớ nào biết đột nhiên Lê Dữ liền tới đây, xem ra tớ cần phải trở về rồi, thể gây trở ngại bọn họ.

      Vu Mạt: cần gây trở ngại công việc tạo ra con người, mau trở lại , ổ chó độc thân chờ cậu.

      ……

      Đào Dĩ Tình còn gõ chữ, cửa phòng mở ra.

      Cả người ấy run lên, nhanh chóng đứng lên, đầu tiên là liếc nhìn quần áo của hai người lần, sau đó nhìn nhìn mặt của hai người.

      Cuối cùng xác định, hai người cũng có ở bên trong làm chuyện gì xấu hổ.

      “Chị họ, em biết hôm nay rể tới, bây giờ phải về.” Đào Dĩ Tình vội vàng biểu đạt lập trường.

      Lê Dữ cảm thấy tiếng rể này vô cùng hưởng thụ, ngay cả ánh mắt nhìn Đào Dĩ Tình đều hiền lành hơn vài phần.

      “Nhưng em vừa mới tới liền muốn , có thể quá mệt mỏi hay .” Thư Trừng do dự mà .

      có thể giúp ấy đặt phòng tổng thống ở khách sạn Lệ Nguyên, chỗ đó rất thoải mái.” Lê Dữ nở nụ cười hiền lành.

      Đào Dĩ Tình sửng sốt, ấy vội vàng xua tay, “ cần đâu, bây giờ em liền muốn trở về, em vô cùng nhớ bạn cùng phòng của em!”

      xong, Đào Dĩ Tình liền kéo vali ra ngoài, lúc này ấy rất may mắn chính mình còn chưa có kịp mở vali ra.

      “Chị tiễn em.” Thư Trừng nhanh chóng .

      Người ta tới, tiếp đón chu toàn, lại đuổi người ta , lại tiễn Đào Dĩ Tình, cảm thấy trong lòng rất bất an.

      bảo tài xế tới đây đón em, sau đó tiễn em .” Lê Dữ trực tiếp gọi điện thoại.

      Thư Trừng bất đắc dĩ mà nhìn , lại mang theo xin lỗi nhìn Đào Dĩ Tình, kẹp ở bên trong quá khó xử.

      “Xe ở dưới lầu chờ em.” Lê Dữ làm việc tốc độ rất nhanh.

      Đào Dĩ Tình vẫy vẫy tay với Thư Trừng, ấy nhếch môi cười : “Tạm biệt chị họ, tạm biệt rể.”

      “Ừm, tạm biệt.” Lê Dữ tâm tình tốt lên đáp lại tiếng.

      Cạch!

      Cửa đóng lại, Đào Dĩ Tình rời .

      Lê Dữ trong lòng vui vẻ, nơi này chỉ có cái giường, có thể độc chiếm Thư Trừng.

      Thư Trừng giống như là xem thấu tâm tư của , cười lạnh với : “Đêm nay ngủ sofa.”
      Last edited: 20/11/20
      nkhanh3324, Mai Trinh, Nhược Vân12 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      kaka, cố lên bạn Dữ ơi. Công cuộc chiếm được giường của người đẹp còn khá gian nan đó nha

    4. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      Tén ten ten.... thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Mà chắc gì Lê Dữ an phận ngủ ngoài sofa... hóng chương mới

    5. Ta là thổ hào

      Ta là thổ hào Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      53
      Cười to :yoyo38::yoyo38::yoyo38: đêm nay ngủ sô pha. Ngồi đấy tha hồ mơ:yoyo47::yoyo47:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :