1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cố lên bé Dữ, cố mà thuyết phục ba vk tương lai nào

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 41: Thức ăn cho chó (*)

      (*) Nguyên văn là “cẩu lương” (狗粮): thức ăn cho chó. Đây là từ lóng mà dân FA thường dùng để trêu đùa có nguồn gốc từ Trung Quốc dùng để chỉ các cặp đôi nhau thường hay show các hành động thân mật, tình cảm ngọt ngào thể trước mặt những người độc thân.

      Khi Thư Hàng và Lê Dữ cùng nhau trở về, Thư Trừng nhanh chóng chạy tới đây nhìn bọn họ, sợ giữa bọn họ xảy ra chuyện thoải mái gì đó.

      Nhưng Lê Dữ chỉ là chớp chớp mắt với , liền gì. Lại thấy sắc mặt Thư Hàng vẫn như thường, lo lắng của Thư Trừng mới buông xuống.

      Sau khi gặp mặt ngắn ngủi, Lê Dữ cũng phải xuất phát đến sân bay.

      Thư Trừng cũng có chuyện gì, liền theo đưa đến sân bay.

      xe, Thư Trừng đối với hai người bọn họ vừa rồi ra ngoài vô cùng tò mò, liền mở miệng hỏi: “Bố em với cái gì vậy?”

      Lê Dữ lắc đầu, “ có gì, chỉ là vài lời dặn dò thôi.”

      vậy chăng?” Thư Trừng có hơi tin.

      Lê Dữ trừng đôi mắt to tròn xoe tiến đến trước mặt Thư Trừng, “Nhìn đến mắt ? Bên trong tất cả đều là chân thành.”

      Thư Trừng phụt nở nụ cười, “Được rồi, em biết rồi.”

      Lê Dữ đột nhiên nhớ tới lời mới vừa rồi, bắt đầu lục lọi túi, từ trong túi lấy ra ví tiền, lại lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho Thư Trừng, “Đây là thẻ tiền lương của , bây giờ giao cho em cất giữ.”

      Thư Trừng ngẩn người, rồi mới đẩy trở về, “Em cần đâu, cứ giữ lại .”

      “Coi như em giúp cất giữ mà.” Lê Dữ lại nhét vào trong tay .

      “Tiền của bảo em cất giữ làm cái gì, em nhận đâu.” Thư Trừng lại đẩy trở về.

      “Nếu mà em nhận lấy, bây giờ liền lên Weibo với các fans em khi dễ .” Lê Dữ cong môi cười .

      Thư Trừng ngước mắt, nhíu mày, “Lê Dữ, bây giờ còn học được chơi tâm nhãn à?”

      Lê Dữ đắc ý mà ngẩng đầu, “Em lại nhận lấy, liền khóc cho em xem.”

      Thư Trừng cốc đầu , bất đắc dĩ mà : “Được rồi được rồi, em nhận lấy là được.”

      Lê Dữ vừa nghe, vui vẻ mà nhét thẻ ngân hàng trở lại vào trong tay .

      “Nhưng có tiền tiêu làm sao bây giờ?” Thư Trừng có chút lo lắng.

      cần lo lắng, Alipay và WeChat đều có tiền. Sau này nếu hết tiền, lại tìm em xin mà.” Lê Dữ trả lời.

      Trong tức khắc, Thư Trừng cảm thấy cái thẻ mà mình nhận trở nên nặng hơn, “Trong thẻ này của có bao nhiêu tiền?”

      “Tự em đến ngân hàng xem .” Lê Dữ kề sát vào Thư Trừng, giọng mà mật mã với , “Muốn tiêu tiền cứ trực tiếp tiêu, cần thông báo với .”

      Thư Trừng thở dài, “Dù sao em chỉ là giúp cất giữ.”

      Lê Dữ kéo tay qua, “Dù sao bây giờ em cũng nhận thẻ của rồi, chính là cam chịu, người cũng thể chạy mất.”

      Thư Trừng trừng cái.

      Sau khi tới sân bay, Thư Trừng liền xuống dưới lời tạm biệt với Lê Dữ.

      Lê Dữ ôm Thư Trừng, giọng rầu rĩ, “Nhớ có rảnh liền đến phim trường gặp nha.”

      Thư Trừng vỗ vỗ , “Ừm, chờ em có thời gian rảnh liền qua.”

      Lê Dữ lưu luyến rời tách ra với , gần như là mỗi bước lưu luyến mà vào trong sân bay.

      Hai người chỉ mới ở sân bay xong lời từ biệt ngắn gọn, bị người qua đường chụp đăng lên mạng.

      —— Đây là Lâm Thành? Đó chẳng phải là nhà của Thư Trừng sao?

      —— Lê Dữ phải đóng phim sao? Tại sao lại đặc biệt chạy tới Lâm Thành, chẳng lẽ là vì gặp phụ huynh?

      —— Lầu chân tướng, xem ra bọn họ rất nhanh là có thể kết hôn rồi.

      —— Phần thức ăn cho chó của hôm nay đến.

      —— Nhìn xem đôi mắt kia của Lê Dữ, như hận thể ôm Thư Trừng buông tay .

      —— Giận đá thức ăn cho chó!

      ***

      Sau khi Lê Dữ trở về, theo thường lệ mỗi ngày gọi điện thoại cho , trong lời mang theo câu , hy vọng đến thăm đoàn phim.

      Thư Trừng tính chút lập tức sắp ngày Quốc Tế Lao Động, cũng sắp tới sinh nhật của Lê Dữ rồi, đây là tiệc sinh nhật đầu tiên ở bên nhau, quyết định lúc đó .

      Trước tiên Thư Trừng gọi điện cho Tần nhắc nhở, hai người cũng thương lượng xong.

      Thư Trừng xuống máy bay, Tần tìm người tới đón , đường thẳng, đến khách sạn Lê Dữ ở, sau khi buông đồ xuống, đội mũ và đeo khẩu trang lên liền đến phim trường.

      Tần nhìn thấy tới đây, nhanh chóng kéo sang bên, “Bây giờ Lê Dữ còn ở bên trong đóng phim, đóng xong cảnh này liền kết thúc công việc.”

      “Em có thể qua đó nhìn xem được ?” Thư Trừng giọng hỏi, muốn biết công việc của Lê Dữ là cái dạng gì.

      Tần gật đầu, “Có thể chứ, tôi dẫn qua đó.”

      Thư Trừng ăn mặc điệu thấp, tuy rằng do Tần dẫn tới đây, nhưng cũng ai chú ý, lúc này tất cả mọi người đều chú ý đến chính giữa phim trường.

      Lê Dữ quay cảnh giằng co với vai ác, Thư Trừng ở bên ngoài nhìn, Lê Dữ hình như lại giống nhau.

      có thể cảm giác được kỹ thuật diễn của lại càng thêm tiến bộ, so sánh với ‘Thời gian’ lại là càng thêm vượt trội hơn.

      “Cut!”

      Theo đạo diễn ra lệnh tiếng, cảnh diễn này cũng quay xong.

      “Hôm nay kết thúc công việc.”

      trường bùng nổ trận tiếng hoan hô.

      Lê Dữ cảm ơn với đạo diễn đoàn phim, liền theo bản năng mà tìm kiếm Tần.

      nhìn về phía bên cạnh Tần, lại thấy được bóng dáng làm cho ngày nhớ đêm mong.

      Lê Dữ ngơ ngác mà tới.

      “Lê Dữ, với em……” Tần bị ngắt lời.

      Lê Dữ xốc mũ của Thư Trừng lên, thấy cười với chính mình, liền tay ôm vào trong lòng.

      “Thư Trừng.” Lê Dữ tràn ngập kinh hỉ, than thở tiếng.

      Thư Trừng ngẩn người, cũng nghĩ tới, liếc mắt cái liền nhận ra .

      Người trong đoàn phim thấy màn như vậy, đều dừng lại bước chân lại tới vây xem.

      Đạo diễn còn đặc biệt tới, “Lê Dữ, giới thiệu chút cho mọi người biết .”

      Lúc này Lê Dữ mới buông Thư Trừng ra, thẹn thùng mà cười , “Đây là bạn của tôi Thư Trừng.”

      Thư Trừng nhanh chóng tháo khẩu trang ra, chào hỏi, “Chào đạo diễn.”

      “Chào chào .”

      Lê Dữ nắm tay , giới thiệu với người trong đoàn phim gần nửa ngày, rồi mới tháo đồ trang sức xuống.

      Hai người ở đường trở về, Lê Dữ nắm tay buông tay, “Tại sao em lại đột nhiên tới thế, cũng với trước tiếng.”

      “Chính là vì tạo bất ngờ cho mà.” Thư Trừng cười .

      ***

      Tần rất thức thời, sớm rời , hai người vào khách sạn Lê Dữ ở.

      Còn chưa bật đèn, Lê Dữ liền hôn lên.

      Trong bóng đêm, cảm quan của hai người đều trở nên càng thêm nhạy bén, cũng càng thêm ràng.

      Cánh môi dán vào nhau, hô hấp của lẫn nhau quấn quýt.

      biết hôn bao lâu, Lê Dữ ngừng lại, đầu của đặt bả vai Thư Trừng, nhàng thở phì phò.

      “Vừa rồi rất muốn làm như thế, Thư Trừng, rất nhớ em.”

      Tiếng thở dốc vang lên ở bên tai Thư Trừng, Thư Trừng liên tưởng lại cái nụ hôn sâu mới vừa rồi kia, mặt cũng sắp đỏ đến máu. Cũng may mắn là ở trong bóng đêm, ai có thể thấy được.

      Lại qua hồi lâu, Lê Dữ mới bật đèn.

      Nhìn Lê Dữ môi hồng trơn bóng, Thư Trừng liền được tự nhiên mà dám nhìn.

      “Bây giờ em vô cùng đẹp.” Lê Dữ nhìn chằm chằm mặt .

      Thư Trừng liếc mắt trừng cái, “Nếu mà lại như thế, em liền về.”

      “Được rồi được rồi, nữa.” Lê Dữ nắm lấy tay buông, giống như sợ chạy mất vậy.

      Hai người đến ghế sô pha ngồi xuống, Lê Dữ cũng thấy được cái vali trong phòng, “Em tới rất sớm rồi sao?”

      có, đặt vali xuống liền đến phim trường, lúc ấy còn đóng phim, em liền chờ thêm lúc.” Thư Trừng trả lời.

      Mắt Lê Dữ đột nhiên sáng ngời, “Qua hai ngày nữa là sinh nhật đó, có phải em vì ăn sinh nhật với mà đến hay ?”

      “Phải ? Sinh nhật tới rồi sao? Tại sao em lại nhớ ?” Thư Trừng giả vờ biết.

      Ánh mắt Lê Dữ trong nháy mắt ảm đạm xuống, “Sinh nhật đặc biệt dễ nhớ mà, là ngày thanh niên đó.”

      Thư Trừng thấy cúi đầu, liền lén cười, “Em tới còn phải là món quà lớn nhất sao?”

      Lê Dữ liền nở nụ cười, trong mắt mang theo chờ mong, “Vali của em đặt ở trong phòng , có phải đêm nay em ngủ ở đây hay ?”

      Nhìn trong phòng chỉ có cái giường, trong lòng Lê Dữ suy tính, vui vẻ vô cùng.

      Trong nháy mắt Thư Trừng liền phá vỡ ảo tưởng của , “ Tần giúp em đặt phòng rồi, liền ở đối diện đó.”

      Lê Dữ thầm cắn răng, đầu cũng cúi xuống.

      “Được rồi, em mang quà tới cho nè.” Thư Trừng an ủi .

      Thư Trừng đứng dậy, đặt vali nằm xuống, rồi mới mở ra.

      lấy ra cái hộp đưa cho Lê Dữ, “Nè, trước tiên chúc sinh nhật vui vẻ.”

      Lê Dữ quên chuyện thoải mái vừa rồi, vui vẻ mà nhận lấy, mở ra, là cái kẹp cà vạt.

      Cá chép màu vàng, thoạt nhìn rất đáng .

      “Em chọn hồi lâu, thích ?” Thư Trừng hỏi.

      Lê Dữ gật đầu mạnh, “Thích! Nếu mà bây giờ mặc đồ vest nhất định mang theo.”

      “Hy vọng có thể mang theo nó đến các lễ trao giải lớn, sau đó cũng hy vọng nó mang đến may mắn cho .” Thư Trừng cười cầu chúc cho .

      “So sánh với cặp quà của em, quà tặng hơi có chút keo kiệt.” Lê Dữ thở dài.

      “Nào có đâu, nhiều son môi như vậy, em cũng dùng hết đâu.” Thư Trừng an ủi .

      Lê Dữ che cái hộp lại, giống như nhận lấy bảo bối vậy.

      Sau khi thu dọn xong, hai người cùng Tần cùng nhau ăn cơm.

      ***

      Sau khi ăn cơm xong, Thư Trừng liền đến phòng Lê Dữ lấy vali.

      Lê Dữ nắm chặt cái vali, đau khổ cầu xin, “ thể ngủ cùng được sao.”

      Thư Trừng híp mắt lại, quyết đoán cự tuyệt , “ được!”

      Từ trong tay Lê Dữ đoạt lại cái vali, Thư Trừng lại mềm giọng an ủi , “ đóng phim cả ngày rồi, cũng rất mệt rồi, tắm rửa , em cũng phải trở về phòng đây.”

      Cạch!

      Đóng cửa lại, lưu lại mình Lê Dữ, nhận mệnh mà cầm quần áo tắm rửa.

      Lê Dữ tắm, đột nhiên linh quang chợt lóe, nếu Thư Trừng muốn ở lại, có thể qua mà.

      Nghĩ đến đây, Lê Dữ liền tinh thần phấn chấn, nhanh chóng tắm rửa sạch , liền ra khỏi phòng tắm.

      Đơn giản sấy khô tóc chút, liền gõ cửa phòng Thư Trừng.

      Thư Trừng lau tóc mở cửa ra, thấy là Lê Dữ, có chút kinh ngạc, “ tới làm cái gì?”

      , có lời muốn với em.” Ánh mắt Lê Dữ có hơi lập lòe.

      Thư Trừng tuệ nhãn như đuốc, nhạy bén phát đúng, “Có chuyện liền trước cửa .”

      “Như vậy tốt đâu, tụi mình vẫn nên vào .” xong, Lê Dữ liền muốn chen vào trong.

      Thư Trừng nhanh chóng lấy hai tay chặn lại, cảnh cáo, “Lê Dữ, cần làm bộ nữa đâu, trở về ngủ .”

      Lê Dữ hừ hừ, mất mát mà , “ biết rồi.”

      Thư Trừng cười tủm tỉm mà tiếng, “Ngủ ngon.”

      Sau đó, liền lưu tình chút nào mà đóng cửa.

      Lê Dữ đứng ở ngoài cửa, tức giận nghẹn bụng, tức Tần vì sao làm điều thừa đặt phòng giúp Thư Trừng, làm hại mất cơ hội tốt như thế.

      Trừ tiền lương! Cần phải trừ tiền lương!
      Last edited: 20/11/20
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, Mai Trinh13 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Kaka, trừ mạnh tiền lương của ông Tần bạn Dữ, để lần sau ko phá hoại cơ hội nữa

    4. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      Cái Tần này... tức thiệt chứ kkkkk :v:v:v:v

    5. Ta là thổ hào

      Ta là thổ hào Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      53
      'Tại sao? Tại sao?' Lê Dữ said.:yoyo50::yoyo50::yoyo50:
      Nhất định phải trừ lương:yoyo52::yoyo52:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :