1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 24: Bị bôi đen

      Kỳ nghỉ của Thư Trừng rất nhanh kết thúc, so với những người làm bình thường xem như rất thoải mái.

      Thu dọn xong hành lý, Thư Trừng lên xe lửa trở về thành phố Thanh Viễn.

      Tháng tám Thanh Viễn vẫn rất nóng như cũ, Thư Trừng kéo va ly trở lại chỗ ở, người cũng mướt mồ hôi.

      Quét dọn vệ sinh, ra ngoài mua đồ ăn, lấp đầy tủ lạnh, làm xong mấy cái này, Thư Trừng mới chân chính được nghỉ ngơi.

      Di động rung ngừng, Thư Trừng bớt thời giờ gọi điện báo bình an cho cha mẹ.

      Khi nhấp vào avatar của Phùng Lan , tay Thư Trừng còn dừng chút, bởi vì avatar của bà là Lê Dữ.

      Quan trọng nhất chính là trong khoảng thời gian này Phùng Lan thay đổi avatar thường xuyên, mấy ngày liền đổi cái. Tương tự, hôm nay lại là avatar mới.

      Dùng câu của Phùng Lan tới , Lê Dữ quá đáng , ảnh đẹp chụp quá nhiều, biết dùng cái nào, chỉ có thể dùng luân phiên.

      Phùng Lan trả lời bằng cái emotion hôn moah moah.

      Lại là Lê Dữ……

      Bộ phim “Thời gian” này lan truyền rất hot, emotion moe trong phim tự nhiên cũng liền đẩy ra.

      Từ đây, Phùng Lan và Thư Trừng giao lưu liền vẫn luôn dùng những emotion này.

      ……

      làm vào ngày đầu tiên của học kỳ mới, khi Thư Trừng mở họp liền nhận được ánh mắt chú ý đông đảo của lãnh đạo và đồng nghiệp……

      Triệu Gia Tùng còn đặc biệt kéo đến bên, cười chúc mừng : “Thư Trừng, bây giờ rất hot, nhìn thấy diễn đàn rất nhiều người sang năm muốn ghi danh vào trường học của chúng ta đó.”

      “Chủ nhiệm, ông còn xem diễn đàn à?” Thư Trừng kinh ngạc.

      “Ngẫu nhiên lên xem thôi.” Triệu Gia Tùng cười , “Con tôi xem bộ phim kia cũng là thích vô cùng, nghe là giảng viên của trường học chúng ta còn nghĩ đến nhìn xem đó.”

      Mặt Thư Trừng lộ vẻ khó xử, “Chủ nhiệm ông hãy tha cho tôi .”

      cứ yên tâm, tôi với con bé rồi.” Triệu Gia Tùng cười ha ha, “ trở về làm việc .”

      Giả Dung Dung ở dưới chờ , chờ Thư Trừng qua, nhìn thấy ánh mắt trêu chọc kia của ấy, Thư Trừng liền biết lại sắp bắt đầu rồi.

      “Tuy rằng chỉ xuất ống kính phút đồng hồ, nhưng là lại bị nhiều người nhớ kỹ như vậy, môn học học kỳ này của phỏng chừng lại phải bị tranh giành đến tóe lửa.” Giả Dung Dung trêu ghẹo .

      Thư Trừng than thở, “Cho dù tranh giành đến tóe lửa cũng chỉ có 200 người, vẫn giống như bình thường thôi.”

      “Woa, nghe giọng điệu này nè, bị giảng viên khác nghe thấy chắc chắc tức giận đó.” Giả Dung Dung .

      Thư Trừng vừa vừa chuyện : “Nếu tôi biết bộ phim này có thể hot thành cái dạng này, lúc trước nên cự tuyệt thêm vài lần, cho đến khi ban lãnh đạo nhà trường tìm người khác thôi.”

      tình thành kết cục định, liền cần nghĩ nhiều.” Giả Dung Dung khuyên giải an ủi , “Dù sao lại muốn vào giới giải trí.”

      “Đánh chết cũng vào.” Thư Trừng nhanh chóng lắc đầu, hứa hẹn .

      Quả nhiên, học kỳ mới chọn môn là hot đến tóe lửa, môn học của Thư Trừng liền giống như mặt hàng hot nhất vậy, trong phút đồng hồ liền bán hết sạch.

      Các giảng viên khác đều ở trong diễn đàn trêu chọc , Thư Trừng nhắn cái emotion bất đắc dĩ liền thoát ra.

      nhớ đêm nay có gameshow của Lê Dữ, đặt đồng hồ báo thức rồi, bị trễ giờ đâu.

      ***

      Danh tiếng của Lê Dữ tăng lên, Tần cho nhận ít gameshow để củng cố fans.

      Trong đó show thực tế 《Trận đấu mừng rỡ mặt nước》 liền mời Lê Dữ, đồng thời còn mời mấy tiểu sinh khác lưu lượng tồi.

      “Trận đấu mừng rỡ mặt nước” mỗi lần đều quấy rầy người chủ trì và khách mời, rồi mới chia làm hai tổ tiến hành đối kháng, tổ cuối cùng bị thua, bị trừng phạt.

      Căn cứ rút thăm khác nhau, trừng phạt cũng khác nhau. Như quyên góp phí diễn xuất của bản thân, nhảy bungee, mặc quần áo kỳ lạ chụp ảnh với người qua đường v.v.

      Bởi vì mỗi lần trừng phạt khác nhau, cũng làm cho khán giả đối với cái này tăng lên tính thú vị.

      Tất cả trò chơi đều sắp xếp ở mặt nước, tứ chi va chạm gia tăng thêm tính thú vị, hơn nữa dụ hoặc cả người bị ướt, đối với các fans mà cũng là cái vô cùng đáng xem.

      Người chủ trì cười điểm mười phần, gameshow cảm giác rất mạnh, cho nên làm gameshow ở giai đoạn này đồng thời ratings cũng tệ lắm.

      Vừa đến 8 giờ, Lê Dữ tham gia 《Trận đấu mừng rỡ mặt nước》 kỳ này liền bắt đầu.

      Thư Trừng xem chính là mạng phát sóng trực tiếp, bình luận đều rửa oan idol của từng người. Bởi vì quá nhiều, đều ngăn trở mặt, đơn giản tắt bình luận.

      Mỗi vị khách mời khi ra đều phải tới biểu diễn ngắn ngủi tài nghệ, khi Lê Dữ lên sân khấu, hát đoạn ngắn ca khúc chủ đề trong phim.

      Giọng hát của rất tốt, tuy rằng trải qua khóa huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng khi cất tiếng hát lại hết sức êm tai.

      Thư Trừng chính mình là cảm thấy như thế.

      Cho đến khi lướt Weibo, mới biết được lòng của các fans đều là giống nhau.

      Khi thi đấu khó tránh khỏi có va chạm tứ chi, khi Lê Dữ bị hai người trong đội của đối phương đẩy xuống nước, tim của Thư Trừng cũng theo đó như bị xách lên.

      Lê Dữ ở trong toàn bộ gameshow biểu rất tốt, tuy nhiều lắm, nhưng đều là tuýp người làm , cuối cùng đội của cũng giành được chiến thắng.

      Thấy thắng, Thư Trừng vốn cao hứng phấn chấn.

      Nhưng lên Weibo, mới nhìn thấy Lê Dữ lên hot search, nhưng lại phải từ ngữ tốt gì.

      #Lê Dữ đẩy người#

      Thư Trừng vẻ mặt mộng bức nhấp vào, mới phát nhóm account marketing đăng cái ảnh GIF.

      trò chơi của đợt thứ hai, có nam minh tinh đột nhiên rớt vào trong nước, ảnh GIF phóng đại cái tay sau lưng ta lên, đó là tay của Lê Dữ, cố ý lén đẩy người.

      Account marketing sôi nổi chia sẻ, độ hot dần dần hướng lên cao, rất nhanh, liền đến hot search thứ nhất.

      Thư Trừng cau mày, click mở bình luận.

      Fans kiểm soát bình luận bị áp xuống, vài bình luận khó nghe đều ở phía .

      —— Cái này cũng quá đáng .

      —— Ơ, ghê tởm, có tố chất.

      —— Woa! Tâm cơ nặng nha!

      —— Tui xem gameshow, ham muốn thắng bại của Lê Dữ nặng, phỏng chừng là bất mãn đối phương làm tốt hơn ta .

      —— Vốn dĩ xem “Thời gian” rất có hảo cảm với ta, bây giờ biến thành chán ghét rồi. [tạm biệt]

      —— có thực lực gì, còn chỉ biết làm động tác , thích.

      —— Theo tui người xem bộ phim “Thời gian” này sao? Cảm giác khó coi, kỹ thuật diễn lại kém.

      ……

      Thư Trừng xem từng cái bình luận, trong lòng bực mình vô cùng, rất muốn đánh người.

      vất vả nhìn thấy cái fans kiểm soát bình luận, Lê Dữ phải là người như vậy, vừa trả lời bị đủ loại người mắng.

      Thư Trừng hít sâu hơi, nhanh chóng đóng bình luận, bởi vì quá cay mắt, sợ nhịn được muốn mắng chửi người.

      tin Lê Dữ làm ra loại tình này, vì thế liền lần nữa xem ảnh GIF lên. Nhìn lâu, rất nhạy bén phát , đó phải là tay của Lê Dữ.

      Mu bàn tay phải của Lê Dữ có nốt ruồi , có hơi nhạt, cần phải tới gần mới có thể thấy ràng. Cho nên Thư Trừng tìm video gốc, lại nhìn ảnh GIF lâu, có thể xác định cái tay kia có nốt ruồi .

      Vì thế liền viết cái bình luận, nhưng lời của cũng có người tin tưởng.

      Tiếp theo nam minh tinh bị đẩy liền đăng cái Weibo lên, giọng điệu ủy khuất vô cùng, chính mình có việc gì, Lê Dữ chỉ là cẩn thận blah blah.

      Tức giận đến Thư Trừng muốn nhắn tin mắng ta, may mắn nhịn xuống.

      Mà lúc này lo lắng nhất chính là Lê Dữ.

      ***

      Lê Dữ tự nhiên trước tiên liền thấy được cái hot search này, cầm di động xem rất chuyên chú.

      Bình luận mắng cũng xem từng cái, lời khó nghe gì đều có.

      Sắc mặt của có chút tái nhợt: “Thế nhưng em biết chính mình khiến người ghét như thế.”

      Tần gọi điện thoại, liên hệ công ty quan hệ xã hội, bảo bọn họ nghĩ cách xóa hot search.

      cúp điện thoại, liền : “Chuyện lần này khẳng định là có mưu từ trước, bằng hot search lên nhanh như vậy.”

      “Bọn họ đều mắng em.” Lê Dữ ngẩng đầu, ánh mắt có chút mê mang.

      “Những người đó đều là chức nghiệp bôi đen, người đối diện mời đến thủy quân, còn có rất nhiều đục nước béo cò, em cần để ở trong lòng.” Tần có chút đành lòng, nhanh chóng an ủi .

      “Kỹ thuật diễn của em rất kém cỏi sao?” Lê Dữ liên tiếp nhìn đến nhiều bình luận kỹ thuật diễn của kém, làm cho bây giờ cũng có hoài nghi với chính mình.

      Tần thở dài, ta là nhìn Lê Dữ đường tới, tuy rằng phải bước lên trời, khá vậy là ở phim trường chậm rãi mài giũa, kỹ thuật diễn của bị bôi đen hẳn là làm cho khó chịu nhất .

      Tự tin của đều sắp bị bình luận bôi đen mạng đả kích còn chút rồi.

      “Giang Chiếu đều đăng Weibo, xem ra là sớm có tổ chức, chính là thấy em hot mới bôi đen em.” Tần an ủi .

      “Vì sao?” Lê Dữ khó hiểu.

      “Nghe nhân vật Thẩm Tinh Lăng này vốn là để cho ta tới đóng, kết quả ta từ chối đóng. Bây giờ bộ phim này hot như vậy, em cũng hot lên, trong lòng ta tự nhiên thoải mái.” Tần cũng là vừa rồi có được tin tức.

      Tần, tin tưởng em đẩy Giang Chiếu sao?” Lê Dữ hỏi.

      “Đương nhiên tin tưởng em rồi, tin em, tin tưởng ai đây.” Tần vỗ vỗ vai của .

      “Em nhớ em đụng tới ta, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều là em đẩy ta, khiến cho em cũng đều cho rằng chính mình đẩy ta.” Lê Dữ biểu tình hoảng hốt mà .

      “Yên tâm , chúng ta tìm được chứng cứ chứng minh em trong sạch.” Tần bảo đảm với .

      Lê Dữ cúi đầu, biểu tình vô cùng xấu.

      Tần có chút đau lòng, liền : “Lần đầu tiên em gặp phải chuyện như vậy, chốc nữa còn chưa thể điều chỉnh được, bằng trước nghỉ ngơi hai ngày .”

      “Ừm.” Lê Dữ muộn thanh đáp lời.

      ***

      mạng trận chiến mắng còn tiếp tục, đề tài siêu cấp của Lê Dữ cũng vào được ít người, còn có ít fans chính mình mắt bị mù, muốn bỏ làm fans vân vân.

      Mấy fans này phần lớn đều là vừa vào FC, bị người ta kích liền trốn chạy.

      Mà mấy fans lâu năm theo Lê Dữ nhiều năm đều là tin tưởng nhân phẩm của Lê Dữ, các ấy đám bận rộn bắt đầu tìm kiếm chứng cứ thanh minh.

      Thư Trừng vốn dĩ chuẩn bị gọi điện thoại cho Lê Dữ, hỏi tình huống chút, nhưng Phùng Lan gọi điện thoại tới trước bước.

      Thư Trừng nghe máy, có thể đoán được mẹ muốn cái gì.

      “Lê Dữ bị người bôi đen, Trừng Trừng con có xem ?” Phùng Lan vội vàng mà .

      “Con xem rồi.” Thư Trừng có chút bất đắc dĩ.

      “Đây khẳng định phải do cậu ấy làm! Mẹ dám cam đoan!” Phùng Lan .

      “Dạ, phải cậu ấy làm.” Thư Trừng cũng phụ họa.

      “Con tin tưởng mẹ?” Phùng Lan có chút vui vẻ.

      “Mu bàn tay phải của Lê Dữ có nốt ruồi , cái tay kia có, xác phải cậu ấy làm.” Thư Trừng phát của mình.

      “Nốt ruồi ?” Phùng Lan nghi hoặc, “ Mẹ xem nhiều video và ảnh chụp của cậu ấy như vậy, tại sao lại biết có nốt ruồi thế? Tại sao con lại biết được?”

      Thư Trừng tức khắc chột dạ lên, nhanh chóng giải thích : “Lúc ấy đóng phim từng gặp nhau, liền chú ý tới, rất rất nhạt, chú ý là nhìn ra được.”

      “Phải ! Vậy đây là chứng cứ.” Phùng Lan hừ tiếng, “Vậy mẹ liền vào trong diễn đàn , Lê Dữ là trong sạch.”

      Bíp tiếng, Phùng Lan cúp máy.

      Thư Trừng bất đắc dĩ mà cười cười, bắt đầu gọi điện thoại cho Lê Dữ.

      “Thư Trừng……” Giọng ở bên kia rũ rượi.

      Trái tim Thư Trừng tức khắc mềm đến rối tinh rối mù.
      Last edited: 19/11/20
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, Mai Trinh16 others thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 25: Gặp mặt

      Giọng Thư Trừng cũng mềm rất nhiều, “Lê Dữ, đó phải tay , tôi biết.”

      “Chị cũng tin tưởng tôi, đúng ?” Lê Dữ thấp giọng hỏi.

      “Đương nhiên tôi tin tưởng mà.” Thư Trừng dỗ , “Chuyện này có sai.”

      “Tôi ở mạng nhìn thấy rất nhiều bình luận, kỹ thuật diễn của tôi kém.” Lê Dữ ủy khuất mà .

      “Những người đó chỉ là tìm người để phát tiết, chỉ là vì đen mà càng thêm đen, cần để ý.” Thư Trừng dịu dàng an ủi.

      Tâm tình Lê Dữ lại vẫn giảm sút như cũ, im lặng chuyện.

      Thư Trừng thậm chí có thể tưởng tượng ra được, lúc này bộ dáng của Lê Dữ nhất định rủ đầu xuống, vẻ mặt khổ sở.

      lại lên tiếng : “Tuần này có thời gian rảnh ?”

      “Có, Tần vừa mới cho tôi nghỉ.” Lê Dữ trả lời.

      có thể tới Thanh Viễn ?” Thư Trừng cười mở miệng, “Thanh Viễn có núi Bảo Tháp, nghe phong cảnh rất đẹp, tôi còn chưa từng có ở núi ngắm mặt trời mọc đâu. có thể ngắm cùng tôi ?”

      Thư Trừng chủ động mời , muốn gặp mặt , nghĩ vậy, tâm tình Lê Dữ khôi phục vài phần, : “Ừm, có thể, bây giờ tôi bảo Tần đặt vé cho tôi.”

      “Được, vậy tôi chờ .” Thư Trừng cười cười .

      Cúp điện thoại, Tần liền lại đây, thấy hình như khôi phục ít, liền hỏi: “ ấy gọi tới?”

      Lê Dữ gật gật đầu, khuôn mặt còn có chút vui mừng.

      “Em muốn đến Thanh Viễn chơi mấy ngày, đặt vé cho em .” Lê Dữ .

      giải sầu cũng tốt.” Tần trái lại hạn chế , “Nhớ kỹ, đừng để bị người chụp phải.”

      “Em hiểu rồi.”

      ***

      Ở thời điểm độ hot sắp đạt tới đỉnh điểm, mấy cái trang web của Lê Dữ liên hợp với nhau trình ra cái chứng cứ sáng tỏ.

      tay Lê Dữ có nốt ruồi , có mấy fans lâu năm cũng biết, chẳng qua quá nhạt, các ấy thiếu chút nữa cũng quên mất.

      Giống với Thư Trừng, các ấy cẩn thận đem bàn tay trong video so sánh với bàn tay của Lê Dữ, cuối cùng phát , bàn tay này phải của Lê Dữ.

      Các ấy lấy ra mấy tấm ảnh chụp lúc trước lấy ra, đặc biệt còn phóng to bàn tay ra, lại so sánh với bàn tay trong video, viết dẫn chứng dài chứng minh.

      Rất nhanh, hot search liền bị lên top.

      #Xin lỗi Lê Dữ# #Lê Dữ có đẩy người#

      loạt hot search có liên hệ với Lê Dữ đều lên đây, đương nhiên mấy cái này trong đó cũng có quan hệ của công ty.

      Công ty tự nhiên cũng liên hệ mấy account marketing có tham dự, rồi mới tuyên bố chứng cứ này.

      Lần này, quần chúng ăn dưa sôi nổi nhấp vào xem, mà có chút account marketing thấy hướng gió đúng, cũng sôi nổi sửa miệng lại.

      Fans hỗ trợ phía sau Lê Dữ: #Xin lỗi Lê Dữ# Ảnh GIF của ngôi sao nam nào đó bị đẩy xuống nước khi bị chia sẻ lên bị rất nhiều người sôi nổi bình luận, Lê Dữ cũng bởi vì cái ảnh GIF mơ hồ bị chỉ trích. Cái tay trong ảnh GIF cũng phải của Lê Dữ, bên trong bức ảnh cũng có chứng cứ có thể chứng minh. Lê Dữ tuy rằng có được trong sạch, nhưng lúc trước ấy nhận được rất nhiều chửi rủa chỉ trích. Xin lỗi ấy!

      Sau đó fans hỗ trợ phía sau Lê Dữ @ rất nhiều account marketing. cầu bọn họ xin lỗi làm sáng tỏ.

      Công ty của Lê Dữ cũng ở trước tiên đứng ra, phát cái làm sáng tỏ và bức thư luật sư.

      Bên trong cũng khởi tố kẻ bịa đặt, tuyệt đối bỏ qua!

      —— Những người lời lẽ chính đáng đó mắng Lê Dữ đâu? Ra tới xin lỗi .

      —— Chuyện rất ràng, vừa rồi những người mắng chửi đó đâu?

      —— cái miệng bịa đặt, bác bỏ tin đồn chạy gãy chân.

      —— Tui liền biết tui nhìn lầm, Lê Dữ là trong sạch.

      —— Giang Chiếu đăng lên cái Weibo kia phải là vả mặt sao, có tâm cơ nha.

      —— Bây giờ vừa thấy, giọng điệu bạch liên hoa nha, phỏng chừng thấy Lê Dữ nổi tiếng, trong lòng cao hứng .

      Bản thân Giang Chiếu cũng luống cuống, ta vội vàng đăng cái Weibo, ta bị lầm lẫn, còn @Xin lỗi Lê Dữ.

      Hướng gió bình luận phía dưới phải an ủi ta, mà là chỉ trích ta mắng ta.

      —— trường lật xe, nhanh tới vây xem.

      —— Tui nghe thấy tiếng vả mặt vang dội, Giang bạch liên mặt có đau hay vậy?

      —— Muốn hot cũng phải dùng loại thủ đoạn này chứ, hôm nay mua thuỷ quân tốn ít tiền .

      —— Hay cho đóa bạch liên hoa thịnh thế nha, có bản lĩnh lên cái Weibo đừng xóa nha.

      —— Cảm thấy Lê Dữ chắn con đường của ? Đỏ mắt đến máu à.

      Rất nhiều người qua đường tham dự cũng bắt đầu vì Lê Dữ lên tiếng bất bình, thậm chí có chút người bởi vậy còn vào hố.

      Đề tài siêu cấp của Lê Dữ vốn dĩ người bỏ làm fans cũng xám xịt mà chạy, người tin tưởng Lê Dữ trong sạch cũng vui vẻ mà thở dài nhõm hơi.

      Weibo của Lê Dữ sau khi đăng tin liền vẫn luôn có động tĩnh, fans chỉ có thể lên cái Weibo an ủi .

      Rất nhiều fans lâu năm cũng ở đề tài siêu cấp quan điểm của mình.

      Tiểu khả ái nha: Chuyện lần này vừa ra, cũng có chút chỗ tốt, chỉ có ngược fans, còn làm cho fans càng thêm đoàn kết.

      Tiểu cục cưng Lê Dữ: Đúng vậy, vốn dĩ lo lắng ấy đột nhiên hot lên, có rất nhiều fans mới tới lòng vững, cái này vừa lúc, thanh lý đợt fans tam tâm nhị ý (*).

      (*) Tam tâm nhị ý (三心二意): kiên định, do dự, lưỡng lự, phân vân.

      Là Lê Dữ đó: Lưu lại đều là làm tốt lắm, dù sao tui vẫn luôn tin tưởng ấy. [nắm tay]

      Phao Phao ở trong lòng ngực em: Tin tưởng +1

      ***

      Mọi chuyện bình ổn, ngược lại Lê Dữ mượn cơ hội lần này củng cố fans, cũng coi như là chuyện may mắn.

      Tần với Lê Dữ chuyện sau đó, chỉ làm vui vui vẻ vẻ mà đến Thanh Viễn.

      tới thời gian gặp mặt, hai người trước tiên thông báo xong.

      Vì Lê Dữ, Thư Trừng còn đặc biệt xin nghỉ.

      Bốn giờ sáng, Lê Dữ liền ngồi ở trong xe của giám đốc khách sạn Lệ Nguyên chuẩn bị tới đón Thư Trừng.

      Thư Trừng xách ba lô, liền ra cửa tiểu khu.

      Chờ ngồi vào trong xe, mới phát Lê Dữ hình như có chút mỏi mệt.

      “Mệt lắm sao?” Thư Trừng buông ba lô xuống hỏi.

      Lê Dữ nhanh chóng mở mắt lớn, lắc đầu : “ mệt.”

      “Ngày hôm qua ngồi máy bay thời gian dài như vậy khẳng định rất mệt, trước ngủ lúc, tới rồi tôi liền gọi dậy.” Thư Trừng giọng .

      Lê Dữ lúc này mới nhắm mắt lại, yên tâm dặn dò câu, “Nhớ gọi tôi dậy nha.”

      “Ừm.”

      ***

      Núi Bảo Tháp ở phía tây Thanh Viễn, lái xe đến đó phải mất nửa tiếng, may mắn bây giờ mới bốn giờ, đường cũng kẹt xe.

      Xe đường thông suốt, ổn định vững chắc tới dưới chân núi Bảo Tháp.

      Thấy Lê Dữ ngủ rất ngon, Thư Trừng cũng có chút đành lòng đánh thức .

      Nhưng lúc nữa còn phải leo núi, Thư Trừng cũng chỉ có thể đau lòng mà đánh thức .

      “Lê Dữ, tới rồi.” Thư Trừng nghiêng đầu kêu tiếng.

      Nhưng Lê Dữ vậy mà chút động tĩnh cũng có, Thư Trừng chỉ phải tiến đến bên người , vừa dùng tay lay , vừa kêu: “Lê Dữ, mau tỉnh lại, chúng ta tới rồi.”

      Bỗng dưng, Lê Dữ mở mắt ra, mê mang vô tội mà nhìn Thư Trừng, trái tim Thư Trừng run rẩy, nhanh chóng ngồi yên, được tự nhiên mà : “Xuống xe , chúng ta tới rồi.”

      Lê Dữ dụi dụi mắt, theo ra ngoài.

      Lúc này chỉ mới có bốn giờ rưỡi, trời còn chưa sáng hết, đèn đường chiếu sáng xung quanh như ban ngày.

      Lê Dữ thấy Thư Trừng xách ba lô, nhanh chóng qua tiếp nhận tới, “Tôi xách giùm cho.”

      Thư Trừng cũng vẫn chưa cự tuyệt, khi tới Thư Trừng liền từng với Lê Dữ, bảo cần chuẩn bị đồ, đều chuẩn bị tốt.

      Núi Bảo Tháp bởi vì giống như bảo tháp mà được gọi như vậy, núi Bảo Tháp tính là cao, nhưng lại có hơi dốc, toàn bộ hành trình trèo lên mất khoảng tiếng, là trong những nơi ở Thanh Viễn mà người leo núi thích đến nhất.

      Lúc này đường có ai, Lê Dữ chỉ đội mũ lưỡi trai là đủ rồi. Dọc theo đường lát đá hẹp, hai người chính thức bắt đầu leo núi.

      “Tôi xem nhìn dự báo thời tiết, hôm nay thời gian mặt trời mọc ở Thanh Viễn là 5h45, chúng ta có thời gian giờ leo núi.” Thư Trừng .

      Lê Dữ sóng vai mà với , có chút chờ mong mà : “Tôi cũng chưa từng ngắm mặt trời mọc, hy vọng hôm nay có thể nhìn thấy.”

      Tuy là tháng chín, nhưng buổi sáng sương sớm còn có chút dày đặc, bên cạnh đường lát đá ngẫu nhiên có cành lá dây mây vươn tới, ướt nhẹp ống quần hai người.

      Hai người đều vẫn chưa chuyện, bảo trì thể lực, trèo lên đỉnh núi. Tới giữa sườn núi, Thư Trừng liền có chút kiệt lực, bắt đầu thở phì phò.

      Lê Dữ xách ba lô, trừ bỏ đổ chút mò hôi, hình như chút cũng cảm thấy mệt.

      “Muốn nghỉ ngơi lúc hay ?” Lê Dữ đứng ở kia, giọng điệu thoải mái mà hỏi.

      Mặt Thư Trừng đỏ bừng, thở gấp : “Tôi là lần đầu tiên leo núi, nghĩ tới leo núi mệt như thế.”

      “Còn có nửa, rất nhanh liền đến.” Lê Dữ cong mắt an ủi .

      nghĩ tới tuổi lớn, thể lực lại tốt như thế.” Thư Trừng thở dài, “Xem ra là tôi già rồi.”

      Lê Dữ khom người : “Muốn tôi cõng chị hay ?”

      cần, tôi có thể tự mình leo.” Thư Trừng cả kinh, nhanh chóng cự tuyệt.

      “Được, vậy tôi nắm tay chị.” Lê Dữ vươn tay trực tiếp nắm lấy tay Thư Trừng liền bắt đầu leo lên .

      Thư Trừng ngơ ngẩn mà nhìn , còn là bị mang theo rồi.

      ***

      Hai người ở thời điểm 5 giờ rưỡi bước lên đỉnh núi, lúc này trời sáng, mặt trời lại còn chưa có ló dạng.

      đến tảng đá lớn ngồi xuống, Lê Dữ nhanh chóng lấy bình nước ra cho Thư Trừng uống.

      Phía xa Thanh Viễn sáng lên ít đèn, rất nhiều người đều từ trong giấc ngủ tỉnh lại.

      Xung quanh yên tĩnh tiếng động, trừ bỏ tiếng uống nước và thở dốc của hai người.

      5h45 phút, mặt trời đúng giờ mọc.

      Mặt trời màu đỏ vàng từ mặt đất chậm rãi lộ ra, vầng sáng màu vàng nhuộm cả bầu trời, lại rải dư quang hướng về phía thành phố Thanh Viễn thức tỉnh.

      Vừa loá mắt lại bao la hùng vĩ.

      Hai người tự chủ được mà kinh ngạc cảm thán ra tiếng, tinh thần toàn bộ bị mặt trời mọc hấp dẫn qua.

      khắc kia khi ngắm mặt trời mọc, toàn thân mỏi mệt đều bị cuốn trôi, Thư Trừng cảm thấy người của mình bỗng nhiên nhàng rất nhiều.

      Leo núi cho dù mệt, nhưng có thể nhìn thấy cảnh đẹp lúc sau lại là vô cùng đáng giá.

      Đương nhiên, Thư Trừng và Lê Dữ cũng buông tha cơ hội chụp ảnh. Lê Dữ thậm chí nhân cơ hội lén chụp mấy tấm sườn mặt của Thư Trừng.

      Thư Trừng buông di động, nhìn chằm chằm thái dương đến ngẩn người, lẩm bẩm : “Đẹp quá.”

      Lê Dữ nghiêng đầu, nhìn sườn mặt của Thư Trừng, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, ánh mắt dịu dàng như nước.

      “Thư Trừng, cảm ơn chị.” Lê Dữ nhàng .

      “Hả?” Thư Trừng nhìn về phía Lê Dữ, có chút khó hiểu.

      “Chị là vì an ủi tôi, mới leo núi ngắm mặt trời mọc ?” Lê Dữ mím môi .

      “Vậy khá hơn chút nào chưa?” Thư Trừng cong môi hỏi.

      Lê Dữ híp mắt, cười đến rất vui vẻ, “ hoàn toàn khôi phục, tôi nên vì những bình luận ác ý đó mà khổ sở, đáng, thế giới này còn có rất nhiều mặt tốt đẹp.”

      “Lê Dữ, ai có thể bảo đảm làm tất cả mọi người thích chính mình, sau lưng còn có người ủng hộ . cần bởi vì bình luận xấu duy nhất trong trăm bình luận, mà xem 99 cái khen ngợi khác.” Thư Trừng mắt nhìn chăm chú .

      “Ừm ừm, tôi hoàn toàn nghĩ thông suốt, cũng cảm ơn chị hôm nay mang tôi tới ngắm mặt trời mọc đẹp như thế, tôi nhất định cả đời đều nhớ kỹ.” Lê Dữ ánh mắt nghiêm túc mà .

      “Lê Dữ, bây giờ tôi cho thêm mười điểm.” Thư Trừng cười .

      Lê Dữ nhanh chóng phản ứng lại đây, “Vậy bây giờ tôi có tám mươi điểm!”

      “Đúng vậy, năm điểm là bởi vì có thể rất nhanh liền nghĩ thông suốt, còn năm điểm còn lại……” Thư Trừng tạm dừng chút, mới trêu ghẹo : “Là điểm đáng thương cho .”

      Lê Dữ nhíu mày, “Vì cái gì là điểm đáng thương?”

      “Bởi vì thoạt nhìn vô cùng đáng thương, cho nên tôi cho thêm năm điểm.” Thư Trừng cười .

      Biểu tình của Lê Dữ có chút phức tạp.

      “Muốn hay ? cần tôi liền thu hồi.”

      “Muốn muốn muốn! Tôi muốn!” Lê Dữ nhanh chóng gật đầu.
      Last edited: 19/11/20
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, levuong16 others thích bài này.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 26: Nắm chặt

      Giờ phút này, mặt trời hoàn toàn ló dạng, màu vàng kim phủ kín mặt đất, Thư Trừng híp mắt lại nhìn thoáng qua, liền quay đầu .

      Từng cơn gió , mang theo mát lạnh nhè , tẩy khô nóng và mỏi mệt của hai người vừa mới leo núi.

      Thư Trừng cũng cảm thấy chính mình giống như được sống lại, cả người đều nhàng khoan khoái, lần đầu tiên trong cuộc đời leo núi, may mắn còn có thu hoạch phong phú.

      Sau khi vận động, bỗng tự nhiên cảm thấy đói bụng.

      Thư Trừng chỉ vào ba lô : “Bên trong có đồ ăn, muốn ăn ?”

      Lê Dữ theo lời mở ba lô ra, bên trong có cái bọc , mở ra, hai hộp đồ ăn, trong đó hộp còn có chút hơi nóng còn sót lại.

      “Buổi sáng vội vàng, liền làm chút món đơn giản.” Thư Trừng mở hộp trong đó ra, là sủi cảo.

      hộp khác cũng là Thư Trừng siêu thị mua kimbap.

      “Tôi muốn ăn sủi cảo.” Mắt Lê Dữ tỏa ánh sáng, tự nhiên nhìn ra đây là Thư Trừng tự tay làm.

      Thư Trừng trao đổi với , dùng đũa gắp lên miếng kimbap ăn vào.

      ăn, đột nhiên trước mắt nhiều thêm đôi đũa, Lê Dữ gắp miếng sủi cảo lại đây đút cho .

      “Nè, cho chị ăn đó.”

      Thấy biểu tình của nghiêm túc, Thư Trừng cũng cự tuyệt, liền cắn lên đôi đũa của .

      miếng sủi cảo xuống bụng, Lê Dữ cất đũa, bên miệng còn ý cười.

      cười cái gì vậy?” Thư Trừng nghi hoặc.

      Lê Dữ nhanh chóng lắc đầu, “ có gì.” Chỉ là khi ánh mắt kia chạm đến đôi đũa, rồi lại tự giác lén nở nụ cười.

      Hai người vừa mới ăn xong bữa sáng, còn chưa có kịp để ngắm mặt trời mọc thêm lúc nữa, liền có những người khác leo lên đỉnh núi.

      Lê Dữ hoang mang rối loạn mà đội mũ, đeo mắt kính và khẩu trang vào.

      Thấy trước sau tốn chỉ có vài giây thời gian, liền che kín xong, Thư Trừng ở bên liền nhàng cười.

      “Xem ra là từng luyện qua.” trêu ghẹo .

      Lòng Lê Dữ có áy náy, hơi hơi cúi đầu : “Tôi cũng là có biện pháp.”

      Vốn dĩ trước khi bộ phim “Thời gian” này phát sóng, ở phố người quen biết còn chưa có nhiều như vậy, nhiều lắm cảm thấy lớn lên đẹp trai mà nhìn thêm vài lần.

      Nhưng “Thời gian” đột nhiên nổi tiếng, độ nổi tiếng của Lê Dữ liền dần dần mà dâng lên, ra cửa che kín như thế này, lập tức liền bị người nhận ra được.

      Đây cũng là cử chỉ bất đắc dĩ của .

      Thấy người lên đỉnh núi dần dần nhiều lên, Thư Trừng liền đề nghị : “Chúng ta xuống núi .”

      ngắm thêm lúc nữa sao?” Lê Dữ ngẩn người, hỏi.

      “Tôi sợ đến lúc đó mọi người phải ngắm cảnh, mà là ngắm .” Thư Trừng giọng mà .

      Hai người dọn dẹp chút, để cho Lê Dữ Lê Dữ xách ba lô, rồi mới dọc theo đường cũ mà trở về.

      Đường xuống núi xuống núi tự nhiên dễ hơn nhiều, cũng nhàng hơn nhiều.

      Hai người rất nhanh liền xuống dưới chân núi, mà tài xế sớm ở kia chờ.

      Lên xe, Lê Dữ mới thở dài nhõm hơi.

      Thư Trừng mang theo xin lỗi nhìn về phía , “Xin lỗi, tôi nghĩ tới lúc này người nhiều như thế.”

      “Mới phải lỗi của chị, cần xin lỗi tôi đâu.” Lê Dữ mím môi .

      Thư Trừng yên lòng, rồi mới hỏi: “Hôm nay tôi được rảnh cả ngày, chút nữa có muốn đến đâu ?”

      Lê Dữ vừa nghe, khỏi có chút ủ rũ cụp đuôi, giờ ra cửa nếu như bị nhận ra được, khẳng định bị vây xem.

      “Chúng ta về khách sạn Lệ Nguyên trước .” Lê Dữ .

      ***

      Mới vừa vào khách sạn, giám đốc liền tới đây với Lê Dữ: “Chủ tịch tới rồi.”

      “Mẹ tôi tới rồi?” Lê Dữ kinh ngạc.

      Mà Thư Trừng cũng là chấn động trong lòng.

      Lê Dữ đè xuống kinh ngạc trong lòng, nghiêng đầu nhìn Thư Trừng: “Tôi mang chị gặp thôi.”

      Thư Trừng chuẩn bị cự tuyệt, lại bị Lê Dữ nắm tay kéo rồi.

      dịu dàng an ủi, “Chị yên tâm , mẹ tôi chút cũng dữ đâu.”

      Lê Dữ nắm tay kéo Thư Trừng, cưỡi xe đường quen mà vào phòng của Trần Lị.

      “Tiểu Dữ.” Trần Lị quay đầu lại, vui vẻ mà kêu tiếng.

      Thư Trừng cũng thấy tướng mạo của Trần Lị, đồ vest giày cao gót, đều được biểu đây là người phụ nữ giỏi giang. Khuôn mặt của Lê Dữ và bà ấy có mấy phần giống nhau, nhưng Trần Lị lại có nhiều thêm chút uy nghiêm.

      “Mẹ, tại sao mẹ lại tới Thanh Viễn?” Lê Dữ kinh ngạc hỏi.

      Tay của hai người sớm ở trước khi vào cửa buông ra, Thư Trừng có chút khẩn trương mà đứng ở sau lưng Lê Dữ.

      Trần Lị tự nhiên trước tiên thấy được Thư Trừng, bà hiểu mà cười cười, “Vốn dĩ nhìn thấy con bị mắng, mẹ còn rất lo lắng, vì thế liền lập tức mua vé máy bay tới đây. Nhưng mà bây giờ xem ra, là mẹ lo lắng nhiều rồi.”

      Mặt Lê Dữ đỏ lên, ngượng ngùng mà cúi đầu, nhưng sau đó liền giới thiệu với Trần Lị, “Mẹ à, đây là Thư Trừng.”

      Thư Trừng cũng tốt hơn bao nhiêu, cố gắng bình tĩnh, lễ phép mà chào hỏi, “Cháu chào dì.”

      Trần Lị gật gật đầu với , “Hai đứa đều lại đây ngồi .”

      Sau khi Trần Lị xong, hai người nhanh chóng ngồi xuống đối diện Trần Lị, chỉ là hai cái đầu còn hơi hơi rủ xuống, giống như cặp đôi nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm vậy.

      “Mẹ ở Thanh Viễn chỉ có thể ở giờ, chút nữa mẹ phải rồi.” Trần Lị .

      Lê Dữ lập tức ngẩng đầu, “Nhanh như thế? thể ở nhiều thêm lúc nữa sao?”

      Trần Lị bất đắc dĩ mà lắc đầu, “ có thời gian, buổi chiều mẹ có hội nghị phải họp. Lần này chỉ cần phải con xảy ra chuyện, mẹ cũng khẩn cấp rút ra thời gian tới tìm con.”

      “Xin lỗi mẹ, khiến cho mẹ lo lắng rồi.” Lê Dữ mím môi .

      Tần với mẹ, chuyện này quan hệ đến con, minh tinh kia nếu dám động vào con, vậy phải trả giá lớn.” Giọng điệu Trần Lị bá đạo ít.

      Thư Trừng ở bên nghiêm nghị thận trọng, đây là tổng tài bá đạo nha.

      Lê Dữ trái lại nghĩ đồng tình ta, chỉ là khẽ gật đầu : “Chuyện lần này đột nhiên xảy ra, con cũng kịp phản ứng lại, nhưng mà bây giờ có việc gì. Nếu vào giới giải trí, nên học được lạnh nhạt mà xem những bình luận đó.”

      Trần Lị vui mừng mà nhìn , hình như trong đêm, trưởng thành ít, cũng thành thục ít.

      “Con có thể nghĩ được như thế là tốt, ngày nào đó muốn làm minh tinh, muốn đóng phim nữa, hãy trở về.” Trần Lị .

      Lê Dữ cười gật gật đầu.

      ***

      chuyện phiếm vài câu.

      Trần Lị liền : “Tiểu Dữ, con ra ngoài trước , mẹ muốn trò chuyện với Thư Trừng lát.” Ánh mắt của bà nhìn về phía Thư Trừng.

      Lê Dữ dùng ánh mắt ý bảo thả lỏng, rồi mới liền ra ngoài.

      Đơn độc đối mặt Trần Lị, áp lực của Thư Trừng càng lớn hơn nữa, cảm giác lúc này so với lúc trước tới đại học sư phạm Thanh Viễn phỏng vấn còn căng thẳng hơn nữa.

      cần căng thẳng, chúng ta liền cứ tùy tiện mà tâm .” Trần Lị giọng , “Thư Trừng nhà cháu ở Thanh Viễn sao?”

      Thư Trừng lắc đầu, “ phải ạ, cháu làm ở Thanh Viễn, cháu là giảng viên của đại học sư phạm Thanh Viễn.”

      ra là giáo à, bố của Lê Dữ cũng là giáo viên, nhưng mà là giáo viên tiểu học, kém hơn cháu rất nhiều.” Trần Lị khoa tay múa chân chút.

      “Giáo viên đều là giống nhau mà.” Thư Trừng nở nụ cười, cũng còn căng thẳng như vừa rồi nữa.

      “Lê Dữ thích cháu ? Nhưng mà cháu còn có đáp ứng ?” Trần Lị nhất châm kiến huyết (*) mà .

      (*) Nhất châm kiến huyết (一针见血): Nghĩa đen là chích mũi là thấy máu; nghĩa bóng là câu ngắn mà chỉ được chỗ trọng yếu.

      Thư Trừng cả kinh, “Tại sao dì lại biết ạ?”

      “Thằng bé là do dì sinh ra, dì có thể nhìn ra được ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào cháu hay sao. Hai đứa nếu là tình lữ, tại sao lại có thể thân mật như vậy, cho nên dì đại khái có thể đoán được.” Trần Lị giải thích.

      “Dì hẳn là cũng có thể nhìn ra được, cháu lớn hơn Lê Dữ, cho nên……” Thư Trừng do dự mà .

      “Dì nhìn ra được.” Trần Lị cười lắc đầu, “Cái này có cái gì đâu, dì lớn hơn bố Lê Dữ mấy tuổi, tuổi tác phải là vấn đề.”

      Thư Trừng cúi đầu, hai bàn tay đặt lên nhau, thoạt nhìn có chút bất an.

      Trần Lị thở dài, “Dì có thể nhìn ra được thằng bé là thích cháu, cái này liền đủ rồi. Nhưng mà, chuyện giữa hai đứa dì cũng nhúng tay, theo tâm ý của mình mà cứ làm .”

      “Cháu cảm ơn dì.” Thư Trừng giọng lời cảm ơn.

      Trần Lị nhìn mặt Thư Trừng chằm chằm vài lần, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, “Cháu có phải từng xuất ở trong bộ phim “Thời gian” kia hay ?”

      “Dạ, đóng vai giảng viên ạ.” Thư Trừng trả lời.

      “Dì liền tại sao lại quen mắt như vậy.” Trần Lị cười tiếng, “Xem ra hai đứa chính là quen nhau lúc đóng phim.”

      ra cũng phải ạ.” Thư Trừng cong mắt cười, “Chúng cháu lần đầu gặp mặt là ở khách sạn này, cậu ấy nhìn trúng trái cây khô mẹ cháu làm, vì thế cháu tặng cho cậu ấy mấy hủ.”

      Trần Lị sửng sốt, rồi mới liền thở dài hơi, “Dì nhiều năm như thế mỗi ngày đều vội vàng chuyện trong công ty, ngay cả bữa cơm cũng chưa từng nấu cho nó, phỏng chừng nó rất giận dì .”

      “Cái này hẳn là có, khi sinh nhật của cậu ấy có nhận được tin nhắn của dì, lúc ấy xác có chút mất mát. Nhưng sau đó lại hiểu , cậu ấy biết dì cũng rất mệt, cậu ấy cũng hy vọng dì có thể cần mệt như thế.” Thư Trừng khẽ cười.

      “Trách được sau đó nó lại gọi điện thoại chuyện phiếm với dì, nhất định là cháu với nó .” Trần Lị mở miệng .

      “Cậu ấy rất để ý đến dì, hôm nay dì có thể tới, phỏng chừng trong lòng cậu ấy sớm cười đến nở hoa.” Thư Trừng cười cười mà .

      Lông mày Trần Lị giãn ra, bà cười : “Cháu hiểu chuyện như thế, khó trách nó thích cháu. Hơn nữa dì thấy độ nổi tiếng của cháu cũng rất cao, phỏng chừng vào giới giải trí, vui nên là nó.”

      Thư Trừng cũng nghĩ tới Trần Lị đột nhiên kịp phòng ngừa mà đến cái này, mặt bỗng chốc liền đỏ.

      “Được rồi, thời gian cũng còn sớm, dì phải thôi, lần sau lại chuyện với cháu.” Trần Lị cười đứng lên.

      Hai người đến ngoài cửa, phát Lê Dữ vẫn luôn đứng ở bên ngoài, Trần Lị liền trêu chọc, “Như thế nào? Sợ mẹ ăn Thư Trừng à?”

      có.” Lê Dữ nhanh chóng xua tay phủ nhận.

      “Được rồi, mẹ cũng nên thôi.” Trần Lị vẻ mặt thoải mái mà cười .

      “Cháu tạm biệt dì.”

      “Mẹ, lát nữa con gọi điện cho mẹ.”

      Trần Lị lướt qua Lê Dữ, lặng lẽ câu, “Nắm chặt nha.”

      Lê Dữ mất tự nhiên mà chớp chớp mắt, mà Trần Lị rời .

      ***

      Sau khi hai người vào, Lê Dữ liền hỏi: “Mẹ tôi cái gì với chị thế?”

      cái gì cả.” Thư Trừng cười lắc đầu.

      Thấy Thư Trừng cho , Lê Dữ cũng có tiếp tục truy hỏi nữa, chỉ là mẹ đột nhiên đến đây, nhưng ra làm cho vui vẻ .

      Hơn nữa thấy giữa Thư Trừng và mẹ hình như ở chung còn rất vui vẻ, những lo lắng trước đó cũng liền toàn biến mất.

      đến lúc Thư Trừng phải về nhà, Lê Dữ bắt đầu có chút lưu luyến nỡ.

      mím môi : “Hôm nay tôi biểu tốt như thế, có thể có được cầu hay ?”

      cầu gì?” Thư Trừng dừng lại bước chân.

      “Tôi có thể ôm chị chút hay ?” Lê Dữ chăm chú nhìn , trong giọng tràn đầy chờ mong.

      Thư Trừng lại cười hỏi: “Nếu ôm tôi chút trừ năm điểm, nguyện ý sao?”

      Mặt Lê Dữ tức khắc suy sụp xuống, “Vốn dĩ tôi liền có bao nhiêu điểm.”

      “Có nguyện ý hay ?” Thư Trừng lại hỏi.

      Nhưng lúc này, Lê Dữ lại đột nhiên kích động lên, “Vậy hôn chút trừ bao nhiêu điểm vậy!”

      Thư Trừng nghẹn lời, “Lê Dữ, muốn được tấc lại muốn tiến thước nha.”

      “Như vậy tính lên phải cũng có thể sao.” Lê Dữ lẩm bẩm.

      Liền ở vào lúc Lê Dữ chưa có phản ứng lại, Thư Trừng tiến lên bước, nhàng ôm lấy hông .

      “Lê Dữ, rất tuyệt, cho nên cần để ý người khác cái gì.” Thư Trừng nhàng mà .

      Lúc này Lê Dữ ngây ngẩn cả người, đôi tay cứng đờ ở giữa trung, toàn bộ thân mình cũng dám động chút.

      ngay cả hít thở cũng chậm lại, còn là có thể ngửi được mùi hương người Thư Trừng, đó là mùi hương độc đáo thuộc về Thư Trừng.

      Lê Dữ tự giác mà nuốt nước miếng chút, hai tay chuẩn bị ôm lại, nhưng Thư Trừng cũng từ trong lòng ngực rời khỏi.

      “Được rồi, trừ năm điểm.”

      “Cái này tính!” Lê Dữ lập tức xù lông, “ ràng là chị ôm tôi mà!”

      “Tôi giỡn thôi.” Thư Trừng đùa với .

      Lê Dữ lập tức dịu ngoan xuống, vui vẻ rạo rực mà nở nụ cười.
      Last edited: 20/11/20

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Á ôi, Lê Dữ đúng là quá đáng , vậy mà còn phủ nhận

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 27: Phim mới

      Lê Dữ ở Thanh Viễn đợi hai ngày liền trở về Tân Thành, khi Tần nhìn thấy , phát mặt chứa nụ cười, cả người vui tươi hớn hở, chút nào thấy trạng thái uể oải lúc ấy.

      ta khỏi trêu ghẹo : “Thấy em sinh long hoạt hổ như thế, xem ra là tìm được thuốc giải rồi?”

      Lê Dữ gãi gãi đầu, ngượng ngùng mà cười vài tiếng, “Khiến cho công ty thêm phiền toái, cũng khiến cho Tần thêm phiền toái rồi.”

      “Cũng tính là phiền toái, trải qua chuyện lần này, ngược lại em củng cố fans, cũng coi như là cọc chuyện tốt.” Tần vỗ vỗ bờ vai của .

      Lê Dữ mím môi ngồi xuống, “Ở trong tin nhắn, nhận phim mới cho em?”

      “Đúng.” Tần lấy ra máy tính bảng cho xem, “Có hai bộ, bộ điện ảnh, bộ truyền hình, bởi vì trùng lịch quay, em chỉ có thể chọn trong hai bộ.”

      Lê Dữ lấy máy tính bảng đến trước mặt mình, nghiêm túc mà nhìn hai bộ phim này.

      “Đạo diễn điện ảnh em cũng xa lạ, là đạo diễn Lý của “Thời gian”. Lúc ấy ông ấy quay “Thời gian” đều chỉ là vì muốn thử chút loại phong cách này, nghĩ tới nổi tiếng, điện ảnh lần này cũng là đề tài mới. Ông ấy cũng là cảm thấy em ở trong bộ phim “Thời gian” này biểu rất tốt, cho nên đề nghị để cho em tới đóng.” Tần giải thích.

      Ánh mắt Lê Dữ cũng nhìn những dòng chữ đó, bộ điện ảnh này về chuyện xưa của người gác rừng. Bởi vì thế hệ đồng lứa của bọn họ kiên trì trồng cây, mới có mãn nhãn mặt đất màu xanh mơn mởn.

      Riêng phim tài liệu điện ảnh, so với phim hành động hài có khác nhau rất lớn.

      Nhưng bộ điện ảnh này lại tập hợp đông đảo diễn viên gạo cội, hơn nữa danh tiếng của đạo diễn Lý, khó tưởng tượng đây bộ điện ảnh có danh tiếng.

      “Bộ phim truyền hình này là trực tiếp cho em làm nam , tiểu hoa hot đóng nữ chính, phương diện lưu lượng độ hot cần lo lắng.” Tần lại lật trang trang cho xem.

      bộ phim truyền hình cổ trang, cũng coi như là phim thần tượng cổ trang, cốt truyện tập trung vào đương, có khiêu chiến lớn gì.

      Lê Dữ cũng từng đóng cổ trang, nhưng chỉ là khi còn từng đóng vài lần, về phần hoá trang cũng có vấn đề bao lớn, đối với có tính khiêu chiến gì.

      “Em chọn bộ nào?” Tần chờ mong mà nhìn .

      Lê Dữ chỉ chỉ điện ảnh, “Em chọn nó.”

      “Tại sao vậy?” Tần kinh ngạc, nhưng vẫn là hỏi câu.

      “Bởi vì nó có tính khiêu chiến.”

      Lê Dữ nhìn nhân vật chính mình muốn đóng vai, là cậu sinh viên mới ra xã hội. đối với nghề nghiệp này của người gác rừng có rất nhiều bất mãn, sau khi đến núi Nam Nha liền đối nghịch với những người gác rừng khác.

      Sau đó lần nguy cơ tiến đến, bị ý thức trách nhiệm của người gác rừng khác làm cảm động mà dần dần bắt đầu chuyển biến. Mà cuối cùng tuyết lớn lấp kín con đường vào núi, bọn họ bị nhốt ở trong phòng , mới càng hiểu được chân lý của sinh mệnh và bảo vệ, đây cũng là đạo lý mà người gác rừng phải học được để bảo vệ núi rừng.

      Nhân vật của Lê Dữ có thể là nối liền cả bộ điện ảnh, đối với người gác rừng chuyển biến từ khinh thường đến tôn kính, biến hóa của có thể vô cùng có ý nghĩa.

      Những người gác rừng khác tính cách giống nhau, nhưng lại vô cùng biết mua vui trong đau khổ, bộ điện ảnh này cũng có rất nhiều chỗ sung sướng. Vui buồn lẫn lộn, chủ đề cuối cùng mới có thể thăng hoa.

      “Em rồi em nghĩ con đường lưu lượng này, muốn chỉ ăn chén cơm thanh xuân này, đây là có cực hạn.” Lê Dữ nghiêm túc mà , “Những diễn viên gạo cội làm cho em học được thêm càng nhiều thứ, đây là cầu mà em cần trước mắt.”

      Tần có chút vui mừng, Lê Dữ có thể bị nổi tiếng mê muội mà lựa chọn lắng đọng lại, cái này làm cho ta rất vừa lòng.

      “Nếu em quyết định chọn bộ điện ảnh này, vậy liền đàm phán.” Tần cười .

      “Lúc nào vào tổ?” Lê Dữ hỏi.

      “Bộ điện ảnh này timeline có hơi kéo dài, phỏng chừng bao lâu liền phải vào tổ. Hơn nữa đằng sau đều là cảnh tuyết lớn, phỏng chừng vừa mệt lại khổ, em lựa chọn liền phải kiên trì đó.” Tần .

      Lê Dữ gật đầu, “ có việc gì, chút khổ này em còn có thể chịu được.”

      “Fans của em đều hy vọng em đóng chàng đại soái ca, trái lại em lại đóng hán tử lỗ mãng, biết trong lòng các ấy nghĩ như thế nào nữa.” Tần khẽ cười .

      Lê Dữ cong cong môi, “Các ấy nhất định hiểu cho em.”

      ***

      Hiệu suất của Tần khá nhanh, phía điện ảnh hiệu suất càng nhanh, rất nhanh liền thông báo chính thức nhân vật chủ yếu.

      Trừ bỏ ngoài Lê Dữ, còn có năm diễn viên chính khác, đều là diễn viên gạo cội kỹ thuật diễn tinh vi.

      Tin tức này khi công bố, các fans đều kinh ngạc cả.

      Là Lê Dữ đó: Ngọa tào, trực tiếp đóng phim điện ảnh sao, còn đóng cùng nhiều diễn viên gạo cội như thế!!

      Phao Phao đáng nha: Tui cho rằng Lê Dữ đóng phim thần tượng đâu, khóc thút thít.

      con cá chép tinh: Khiêu chiến lớn này, hy vọng cá chép có thể cố gắng lên, đến lúc đó cống hiến phòng bán vé.

      Lê Dữ ở giường tui: Tỏ vẻ chờ mong, đóng cùng nhiều diễn viên gạo cội, hy vọng Lê Dữ có thể có tiến bộ lớn hơn nữa.

      Tiểu khả ái nha: Dù sao đóng phim gì tui đều ủng hộ.

      ……

      chỉ có fans kinh ngạc thôi đâu, ngay cả người qua đường cũng oanh động.

      —— Lê Dữ này tài nguyên tồi nha, mấy vị này nhưng đều là cấp quan trọng.

      —— Vốn tưởng làm bốn tiểu sinh có lượng fans hùng hậu, xem bộ dáng này, Lê Dữ chí ở đây nha.

      —— Khiêu chiến này cũng lớn, Lê Dữ lá gan rất lớn nha, nếu là đóng tốt, bị phun nước miếng tới chết.

      —— Có chút chờ mong, đến lúc đó thời điểm điện ảnh ra tới xem.

      —— ngang qua ăn dưa, liền vào nhìn xem.

      ……

      Sau khi Lê Dữ hot lên tự nhiên cũng có ít antifan, bên trong cũng thiếu châm chọc mỉa mai.

      —— Mặt lớn như cái bồn, xem nhảy xuống hố như thế nào.

      —— Tiểu sinh non nớt muốn con đường con người rắn rỏi? Có bệnh ?

      —— Đến lúc đó bị những diễn viên khác treo lên đánh liền chơi vui rồi.

      —— Xem diễn thôi, dù sao khẳng định bị đánh ngã.

      ***

      Thư Trừng cũng ở mạng thấy được Weibo này, đối với bộ điện ảnh này nhưng ra có phản ứng rất lớn gì, nhưng xem tóm tắt cốt truyện, nhưng ra làm cho có chút lo lắng.

      Lê Dữ cũng nguyên nhân chính là vì sắp vào tổ, vì thế gọi điện thoại cho Thư Trừng.

      “Thư Trừng, tôi lập tức phải vào tổ, đến lúc đó liền nhất định có thể gọi điện thoại cho chị được.” Lê Dữ ủy khuất mà .

      Thư Trừng nhớ tới cái tóm tắt cốt truyện kia, liền hỏi: “Có phải còn phải đóng cảnh tuyết lớn hay ?”

      “Đúng vậy, đằng sau tất cả đều là cảnh tuyết lớn.” Lê Dữ trả lời.

      núi rắn côn trùng chuột kiến nhiều lắm, đằng sau lại có tuyết lớn, phải chú ý an toàn.” Thư Trừng nhíu mày lại có chút lo lắng mà .

      “Yên tâm , tôi bảo vệ tốt chính mình, lại còn có nhiều nhân viên công tác cùng nhau đâu, có chuyện lớn gì đâu.” Lê Dữ lập tức an ủi .

      Thấy như thế, Thư Trừng cũng nhiều gì nữa, chỉ là lại dặn dò câu, “Vẫn là phải nhớ chú ý chút.”

      Lê Dữ miệng đầy đáp lời, ngay sau đó liền giọng hỏi: “Chúng ta có thời gian rất lâu thể gặp mặt, chị có thể nhớ tôi hay ?”

      .” Thư Trừng híp mắt lại nở nụ cười, cố ý , “ có cái gì đáng giá để tôi nhớ.”

      “Chị nhớ tôi, nhưng mà tôi nhớ chị, mỗi ngày đều nhớ chị.” Lê Dữ nhấp môi .

      Thư Trừng ngừng thở, trái tim cũng nhanh chóng mà đập thịch thịch thịch, ổn định nhịp tim lát, liền ném mấy chữ cho , “Nghiêm túc đóng phim.”

      “Chị nhớ tôi sao?” Lê Dữ chưa từ bỏ ý định mà lại hỏi câu.

      “Ảnh chụp và video của mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, đều sắp mệt nhọc vì cái đẹp, cho nên cần tưởng nhớ nữa.” Thư Trừng trêu ghẹo .

      “Cái đó giống nhau, ảnh chụp và người kém xa nhau.” Lê Dữ nhanh chóng phản bác.

      “Chỗ nào giống nhau? Dù sao đều là cùng người.” Thư Trừng cười .

      Lê Dữ hừ tiếng, trong lòng lẩm bẩm, ảnh chụp chỉ có thể xem thể đụng vào, có cái gì tốt.

      Lần này vào tổ thời gian rất dài, kỳ chuyện rất yên tâm, “Thư Trừng, có thể lúc tôi còn đóng phim, chị cũng tìm được bạn trai rồi hay ?”

      Thư Trừng đầu đầy vạch đen, “Lê Dữ, suy nghĩ quá nhiều rồi.”

      “Đây cũng là có khả năng mà, nếu bây giờ chị liền đáp ứng tôi .” Lê Dữ nhân lúc cháy nhà mà hôi của, lập tức .

      “Bây giờ tám mươi điểm, còn chưa có được điểm tuyệt đối đâu, có phải muốn trừ điểm hay ?” Thư Trừng giọng điệu nghiêm khắc mà như là giáo lớp học.

      “Vậy hai mươi điểm còn lại phải kiếm như thế nào đây.” Lê Dữ vẻ mặt buồn rầu, hề có manh mối.

      trước đóng phim, cần có tạp niệm.” Thư Trừng bất đắc dĩ mà .

      “Được rồi, vậy chị nhất định thể ở trong khoảng thời gian này chạy nha, bằng công bằng đâu.” Lê Dữ nhanh chóng .

      “Yên tâm , tôi phải dạy học rồi, tạm biệt.” Thư Trừng xong, liền cúp máy.

      Lê Dữ cũng cúp máy, độ cong của khóe miệng này từ lúc bắt đầu cuộc gọi liền chưa từng hạ xuống.

      Tần vừa tiến vào liền nhìn thấy bộ dáng tươi cười đầy mặt này của , ta bất đắc dĩ mà lắc đầu, “Bây giờ là mùa thu, còn chưa tới mùa xuân đâu.”

      “Tại sao lại đột nhiên vào như thế, làm em sợ hết hồn.” Lê Dữ thở phào nhõm .

      đứng ở đây lâu rồi.” Tần tức giận mà , “Nhưng mà, bây giờ lại phản đối em rồi, em có thể cho đối phương là ai ?”

      Thấy Lê Dữ còn do dự, Tần còn thêm: “Em cho , nếu hai người sau này gặp mặt bị chụp phải, hoặc là như thế nào đó, cũng có thể nhanh chóng nghĩ ra biện pháp giúp em che giấu nha.”

      “Nhưng mà……” Lê Dữ do dự.

      “Nhưng nhị cái gì? Ngay cả em cũng tin nổi sao?” Tần vứt cho cái liếc mắt.

      Lê Dữ trầm ngâm lát, rồi mới liền : “ ấy tên là Thư Trừng.”

      “Thư Trừng? Tên này sao lại nghe quen tai như thế?” Tần cau mày tự hỏi.

      ấy là giảng viên ở đại học sư phạm Thanh Viễn, còn từng xuất ở trong phim.” Lê Dữ nhắc nhở câu.

      Tần chụp vào ót, “ ra là ấy! Tại sao lại nghĩ tới em thế nhưng thích giảng viên.” ta vẫn luôn nghĩ là sinh viên nào đó của đại học sư phạm Thanh Viễn chứ.

      “Tên em cho rồi, được cho người khác, cũng được cho cùng công ty.” Lê Dữ .

      “Em yên tâm, nhưng mà mẹ em biết chuyện này chưa?” Tần nhíu mày hỏi.

      “Mẹ em biết rồi, trước đó lần đến Thanh Viễn, tụi em có gặp mặt nhau.” Lê Dữ bình tĩnh mà .

      tồi nha.” Tần kinh ngạc mà , “Tốc độ của em rất nhanh nha, đều gặp cha mẹ, qua bao lâu có phải muốn kết hôn hay .”

      Mặt Lê Dữ đỏ bừng, “Đừng bậy.”

      Trong nháy mắt, liền đến lúc Lê Dữ vào tổ, gửi cái tin nhắn cho Thư Trừng.

      Thư Trừng lúc ấy dạy học, sau khi tan học nhìn thấy tin nhắn cũng nở nụ cười.

      Học kỳ mới tự nhiên có sinh viên mới vào trường, trong đó có người có gan lớn, trực tiếp chạy tới thổ lộ.

      Thư Trừng hơi hơi mỉm cười, trực tiếp cự tuyệt: “Xin lỗi, có bạn trai rồi.”

      Xuất sư vị tiệp (*), chàng trai tan nát cõi lòng thành hai mảnh, đơn mà rời .

      (*) Trích trong bài thơ Thục tướng (蜀相) của Đỗ Phủ (杜甫) điếu tang Gia Cát Lượng:
      Xuất sư vị tiệp thân tiên tử,
      Trường sử hùng lệ mãn khâm
      出师未捷身先死,
      长使英雄泪满襟
      Ngài đem quân đánh Ngụy chưa thắng trận mà thân thác,
      Việc này mãi mãi khiến cho các bậc hùng lệ rơi đầy vạt áo.
      (Nguồn: Thi Viện)

      Rất nhanh, chuyện Thư Trừng có bạn trai liền truyền ra ở đại học sư phạm Thanh Viễn. Tất cả mọi người đối với người bạn trai thần bí của Thư Trừng cảm thấy rất hứng thú, muốn biết, rốt cuộc là ai bắt được trái tim của nữ thần.
      Last edited: 20/11/20
      Tiểu Ly 1111, Mai Trinh, levuong13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :