1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Tôi là tất cả của tên ấy - Lâm Ngân Hỷ(90c-full)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 71

      Cách ---

      "Phác Tuấn hỷ đâu?"

      lên tiếng. ngủ nhưng tôi vẫn nghe thấy có ai đó gọi tên mình.

      "Là tôi đây."

      Tôi bò ra ngủ mà. Tỉnh dậy quay đầu lại nhìn thấy các tiền bối năm thứ ba. Tiền bối năm thứ ba sao lại đến tìm tôi thế này?

      "Chính xác. Người này chính là Tuấn Hỷ"

      Tiền bối năm thức ba mang bảng tên Lỹ Mỹ Doanh nhìn tôi cười. Gì thế này, bầu khí này là sao? tiền bối Mỹ Doanh nhìn tôi cười cười.

      "Còn đẹp hơn tưởng tượng nhiều, là người Lỹ Mỹ Doanh đề cử có khác."

      "Hả? Gì cơ?"

      Tiền bối năm thứ ba tiếp tục nhìn tôi, bọn họ bàn tán gì thế nhỉ? như biến thành con ngốc vậy. Muốn thầm gì các chị cứ tự nhiên nhé. Ngó lơ tôi, làm tôi thấy căng thẳng quá.

      "Ai da! Ai da! Chào các chị!!"

      Trí đột nhiên tỉnh dậy, hình như quen biết họ nên chào hỏi rất nhiệt tình. Người Trí quen chắc chắn phải là người tốt rồi. Ặc! Tôi còn tưởng mấy người này vì Cẩm Thánh đến để gây chuyện chứ. Ha ha ~ làm tô chăng thẳng nãy giờ.

      "Ui cha? Trí cũng học lớp năm này à? Có về Tuấn Hỷ ?

      "Tất nhiên rồi. ~ Là bạn thân của em mà."

      "A, ?"

      Trời, gì vậy, buồn ngủ quá, gọi tôi dậy để làm gì chứ?

      "Tuấn Hỷ, bạn có nghe về lễ Nữ thần của trường chúng ta chưa?"

      Nghe đến lễ Nữ thần, Trí kích động đến mức nhảy chồm lên nắm lấy các chị mà hét.

      "Ôi trời mẹ ơi! Tuấn Hỷ được đề cử phải ?"

      "Ừ, có tới mười người đề cử bạn ấy đó."

      Trí kể tôi nghe chuyện về lễ Nữ thần nên tôi cũng hiểu đôi chút. Năm ngoái Y Giang Yến được binh danh... , năm nay tôi được đề cử.

      "Tuấn Hỷ, chị là Hội trưởng Hội học sinh, tên Trương Mẫn Trân. Em cũng biết tháng sau phải chọn Nữ thần chứ? Lần trước sau đợt hoạt động của trường, em có rất nhiều người đề cử nên hôm nay mới đến đây tìm đó. Ngày kia có hoạt động bình chọn Nữ thần, bọn trẻ tranh giải rất đông, em nhất định phải đến nhé! Biết chưa hả?"

      "Y Giang Yến chắc cũng trong số đó ạ?"

      "Ừ! Đúng, Y Giang Yến cũng được nhiều người đề cử. cũng là Nữ thần của năm ngoái mà, quả thực rất xinh đẹp nên để lại kỷ niệm rất tuyệt vời. Bọn chị về đây, ngày mai bốn rưỡi chiều sau khi tan học xong phải đến phòng Hội học sinh đó. nhé!"

      "Dạ, ngày mai gặp lại."

      Y Giang Yên cũng tham gia à? Hu ~ từ khi làm lành với Cẩm Thánh tôi cảm thấy hơi ngại với ta. ta cũng sai, lần này tôi lại làm nhiều chuyện có lỗi, phải xin lỗi trước mới phải...

      "Này ~ các em ~ đứng dậy nào!"

      Oạch ~! Oạch ~!

      Trí vô cùng vui sướng bước lên bục giảng gõ gõ vào bảng đen la hét mọi người đứng dậy, xem ra còn vui mừng hơn cả tôi nữa. Tôi cũng cảm thấy vui hơn nhiều, dù gì Trí cũng là bậc thầu trong chuyện lôi kéo mọi người vui theo mà!

      "Đứng dậy ! Tuấn Hỷ lớp được đề cử cho lễ Nữ thần đó, ngày mai, ngày kia là tham gia bình chọn! Mọi người cùng cổ vũ bạn ấy nhé!"

      Vừa nghe đến lễ Nữ thần, từng đứa trong lớp nằm ngủ gà gật tỉnh ngay dậy reo hò, xem ra lễ Nữ thần rất nổi tiếng trong trường. Hình như tụi bạn còn vui mừng hơn cả tôi nữa.

      "Í cha ~ lần này nam diễn chính cùng biểu diễn là ai đây? Nếu là chàng siêu đẹp trai tuyệt!"

      "Tuấn Hỷ, tốt quá rồi.~"

      "Tuấn Hỷ, nếu là trai đẹp phải nhường cho tớ đấy!"

      Ặc, hóa ra bọn nó quan tâm đến nhân vật nam xuất lúc cuối cùng.

      Ừ. thực thế tôi cũng có đôi chút tò mò. À , phải là vô cùng tò mò mới đúng.


      Tan học, tôi cùng Cẩm Thánh đến nhà Vân Quân chơi. Chí Hồi xắn tay áo làm món "bột chiên" chi chúng tôi ăn, tuy chờ đợi gì lâu... nhưng trong nhà bếp tỏa ra mùi hương hấp dẫn. phải, chắc do tôi quá đói nên mới có ảo giác thế này. Nhưng cái tên quạ đen Lý Vân Quân cứ quấn lấy Chí Hồi trong bếp để cản trở cậu ta nấu ăn.

      Tôi dặn trước với Trí và Tiểu Mẫn là cho Cẩm Thánh biết chuyện tôi được chọn đề cử Nữ thần. Là vì ~ hi hi, đến lúc đó, tôi cho bất ngờ, từ hôm nay trở phải chăn sóc thân thể cho tốt rồi ~ da!

      Nếu thế ai có thể trở thành Nữ thần nhỉ? phải là Y Giang Yến nữa chứ... Xì! quan tâm.

      Mãi tiếng sau, Tuấn và Tiểu Mẫn mới cùng nhau đến. Sao mà nhìn hai đứa nó thấy có gì đúng. Hơi kỳ quái, Tuấn nhìn ra nhưng Tiểu Mẫn khác, tỏ ra vô cùng vui sướng. Vì cái gì nhỉ?

      "Cẩm Thánh, Tuấn và Tiểu Mẫn có phải hơi kỳ lạ ?"

      "Đâu?"

      " giống với hồi đó, nhận ra hả?"

      "Này, Phác Tuấn ! Lại đây!"

      Ai cha, làm tôi giật mình. Sao lại gọi nó đột ngột vậy.

      "Sao thế ?"

      "Cậu và Tiểu Mẫn sao vậy?"

      "Cái gì mà sao vậy?"

      " quen nhau hả?"

      "Ừ"

      Ối! Ối chao! Phác Tuấn trả lời rất thẳng thắn! Trong tích tắc cả đám bỗng ngẩn ra, sau đó phản ứng bắt đầu lúng túng hẳn. Cẩm Thánh cũng có vẻ bất ngờ nhưng càng bất ngờ hơn là gương mặt biểu cảm của Phác Tuấn .

      "Này, sao ngươi cho mọi người biết?"

      "Đây đâu phải chuyện đáng để , cứ phải hô hào lung tung à?"

      " là, hai người quen nhau đương nhiên đáng để rồi!"

      "Tôi là bà à? Tôi là tôi"

      "Wuxiiiiiiii."

      "Tuấn , đừng có quá đáng thế, đánh cậu đấy!"

      "Trời! Bây giờ bắt đầu bảo vệ bà ấy à?"

      Nghe Cẩm Thánh hù dọa, mặt Tuấn đầy vẻ vui. Hừ hừ ~ sau này người đừng hòng đắc tội với ta, thỏ nhép!

      Tên Tuấn đó có thể cho qua. Tôi và Trí mỗi đứa lén thụi vào Tiểu Mẫn nãy giờ dám lên tiếng cái. Trí vui sướng đến nỗi nắm tay cứ đấm liên hồi vào gối. Tiểu Mẫn nín cười chưa kịp chúng tôi nghe có lỗi, khao bọn tôi ăn thịt nướng. Lúc đó, Trí mới chịu thôi... Thực tế ... nó vui sướng cũng hơi quá đáng rồi.

      Chương 72

      Vừa tan học xong là tôi chạy đến phòng Hội học sinh ngay, Ra trễ quá nên tôi đến muộn hơn mọi người. Hình như đều đến đủ cả rồi.

      Cách ---

      "Tuấn Hỷ, đến rồi hả? Vào đây "

      Đó là vị tiền bối tôi gặp hôm qua, tên Trương Mẫn Trân. Tôi vừa bước vào mọi cắp mắt đều dòn vào với vẻ ghét bỏ. Y Giang Yến cũng đến rồi, ánh mắt ta cũng tốt đẹp gì cho lắm. Chẳng sao cả, có gì chứ? Trong dự đoán của tôi thôi mà.

      "Có vẻ mọi người đến đủ cả rồi, sau đây xin mời Hội trưởng phát biểu, xin mọi người chú ý chút."

      "Chào các bạn! Tôi là Hội trưởng Hội học sinh Trương Mẫn Trân. nay từ khối đến khối ba có tất cả hai mươi người đẹp được tiến cử nhưng trong số đó chỉ người được trở thành Nữ thần. Mọi người đều biết rồi chứ?

      Người được chọn làm Nữ thần xuất vào phút cuối cùng, còn mười chín người đẹp còn lại phối hợp trong các phần được chỉ định như áo cưới, trang phục công sở, thường phục. Phần áo cưới có 6 nam sinh trường ta tham gia. Tháng sau là lễ Nữ thần nên dự định tuần sau tiến hành bình chọn. Các bạn có thắc mắc gì cứ hỏi!"

      A ôi, chơi gì mà phức tạp thế, chỉ ngồi nghe mà cũng buồn ngủ như lúc lên lớp. Trong này sao mà ấm áp thế, càng buồn ngủ hơn.

      " quyết định nam sinh xuất cuối cùng chưa?"

      "Vẫn chưa, tò mò hả? Thực tế người. Bây giờ làm công tác tư tưởng với cậu ấy. dễ chút nào. Vốn bản tính cố chấp nên chịu đóng vai trò nay."

      "Là ai thế?"

      "Bí mật. Mấy ngày nữa các bạn biết, đợi hai ngày nữa nhé. Tất nhiên cũng là nam sinh trường khác như trước giờ. Cứ theo truyền thống lễ Nữ thần đây phải chỉ là tiết mục riêng của trường ta, chính vì lý do này mà nam sinh đó chắc chắn phải là nhân vật của trường khác, vậy nên học sinh các trường khác cũng rất quan tâm. Những điều này chắc các bạn cũng biết rồi nên các bạn ngồi đây hãy chuẩn bị sẵn sàng làm những công việc của mình, được chứ?"

      "Được!"

      Cuộc họp kết thúc, đường về lớp, tôi gặp Dân Hữu, hình như cậu ta cũng tham gia hoạt động lần này.

      "Tuấn Hỷ... lâu quá gặp! Cậu khỏe chứ?"

      "Ừ, cậu cũng tham gia hoạt động hả?"

      "Ừ, vốn thích nhưng tớ tham gia ... Tớ phải lo phần áo cưới đó."

      "Thế à, chắc chắn tuyệt lắm nhỉ?"

      "Hây! có gì mà tuyệt! Tuấn Hỷ cậu biết chứ nhân duyên của cậu tốt ghê! Lớp bọn tớ bao nhiêu thằng thầm cậu đó."

      "Oạch! hả? ngờ!"

      cùng Dân Hữu bất ngờ tôi gặp Y Giang Yến, nhân vật mà tôi đặc biệt thích gặp chút nào.

      "Con hư đốn!"

      Cũng lại là câu đó, cũng phải thôi, lần này bị ta mắng thế cũng đáng đời.

      "Tuyệt đối tha cho cậu, đồ hư đốn! Lễ Nữ thần cứ đợi đó mà xem!"

      Giang Yến quay phắt người , lời tuyên chiến đầy mùi thuốc súng hoàn mỹ, trong lòng tôi hơi bất an, quay người gì mà mạnh bạo thế.

      "Giang Yến, Y Giang Yến! Tuấn Hỷ, xin lỗi, tớ trước đây!!"

      Tôi thấy hơi khó chịu khi thấy bóng Dân Hữu hấp tấp đuổi theo Y Giang Yến. Tên này... đáng thương . con hư đón, phải thôi. Đối với cậu tôi là con hư đốn chứ gì? Nhưng từ giờ cậu có tôi cũng bỏ Cẩm Thánh đâu. Giờ tôi tuyệt đối buông tình này nữa, bao giờ có lần thứ hai... Tôi vẫn có ấy luôn bên cạnh tôi. Y Giang Yến, vậy nên, bây giờ tôi có thể đường đường chính chính trước mặt cậu rồi. Nhưng cậu hôm lễ Nữ thần đợt mà xem?? sao lại dọa tôi?

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 73

      Cuối cùng, cuộc bình chọn cũng kết thúc. Bình chọn gì mà lâu thế biết? tám giờ rồi, Wuxiiiii, trời cũng tối rồi. Thế nào rồi cũng bị Cẩm Thánh lên lớp vì tắt máy, chừng giờ tên ấy điên lên cũng nên... Vừa thông qua bình chọn kiểm tra của năm mươi ủy viên... khí khá ngượng ngập và lúng túng này đúng là lạ lùng . có lẽ là do năm ngoái Y Giang Yến cũng tham gia chăng? ta cũng gần như là người mẫu mà, hoặc có thể ý nghĩa của việc bảo tôi "cứ đợi đó mà xem" là tạo cho tôi chút áp lực chăng?

      Buồn ngủ quá, mau về nhà thôi. Hội trưởng trưa mai công bố kết quả đài! Sao cũng được, Nữ thần hơi hy vọng, còn áo cưới các loại cũng có thể.... Hà hà ~ tôi còn sợ cả đời mình mặc nổi áo cưới, giờ lại thêm việc này càng sợ hơn.

      Trường quả là rất gần nhà, tôi xuống bến xe rồi ngân nga hát đường về nhà.

      "Này!"

      Úi!! Mẹ ơi T_T làm tôi giật mình quá chừng, Khương Cẩm Thánh...

      "Ôi... có chuyện gì thế? >_<;"

      Tôi thấp giọng hỏi rồi gượng cười nhưng tên này vẫn nổi giận. Chắc là vì tôi tắt máy nên đến tìm tôi chăng?

      "Chuyện gì thê?"

      Cẩm Thánh nhìn tôi bằng vẻ mặt khó hiểu.

      "Ừ, chuyện gì í mà. ^_^;;"

      Vẫn là câu trả lời vô duyên hết sức. T_T Bó tay thôi, là tôi sai mà!

      "Tại sao lại tắt máy hả? Cũng về nhà đúng giờ? Em muốn lo chết phải ? ^_^;;"

      "Đâu có, em cũng thể cố ý tắt máy chỉ vì muốn chết đúng ?"

      " được cười!"

      "Ừ"

      "Ăn cơm chưa?"

      "Chưa"

      "Đến giờ mà vẫn chưa ăn cơm làm gì thế hả? A ~ tăng huyết áp mất thôi. !"

      " đâu?"

      " đâu? đâu cái gì mà đâu? ăn cơm! đói bụng hả?"

      "Ừ, đói ."

      Tôi nắm tay ngoan ngoãn theo . Tôi vốn chẳng bao giờ thấp giọng năn nỉ nhưng lần này tôi sai nên mới làm vậy thôi hoắc cũng có thể vì sắc mặt tên này quá khó coi chăng? Còn nhớ ? Thiết Hựu Cẩm Thánh mà nổi giận khiến người ta sợ tới nỗi vãi ra quần luôn nên cần nhìn cũng biết rồi chứ.

      Tên này dẫn tôi đến quán ăn đắt tiền, quả thực rất ngon. chọn món khá đắt tiền nên ngon quá chừng luôn. Tôi ăn còn biết kiêng kị gì nữa, Cẩm Thánh nhìn điệu bộ ăn như rồng cuốn của tôi liền mắng tôi đói thế này mà còn chịu ăn. Bị lên lớp đến nỗi ăn mà cũng suýt bị nghẹn nữa.

      "Mau vào !"

      "Ừ, cẩn thận nhé!"

      "Được rồi."

      Bóng nhìn là đẹp trai! Hí ~ tôi lau vội nước miếng. Đứng nhìn bóng lâu, lâu, sau đó vui vẻ hí hửng vào nhà. Tên đẹp trai à, đường cẩn thận nhá.

      Chương 74

      [Hội học sinh thông báo]

      Buổi trưa, sau mười phút phát nhạc, cuối cùng cũng sắp công bố kết quả rồi. Ai cha ~ căng thẳng quá! Mấy đứa con trong lớp đều coi như chuyện của mình, vây quanh loa dỏng tai lên nghe. Thực tế bọn nó cũng phải là xem là chuyện của mình mà chỉ quan tâm tới tên nam sinh xuất sau Nữ thần mà thôi... thực tế tôi cũng biết chuyện gì rồi. Hì.

      [Tôi là Hội trưởng Trương Mẫn Trân. Mọi người đều biết rồi nhỉ? Chỉ còn hai mươi ngày nữa là đến lễ Nữ thần quan trọng của trường chúng ta, mọi người chắc cũng rất bận rộn vì lo chuẩn bị công việc của mình phải ? Mọi người trong Hội cũng rất bận. Kết quả bình chọn hai mươi người đẹp trong lễ Nữ thần mà mọi người tiến cử và chờ đợi sắp được công bố. Hôm qua, hai mươi người đẹp thông qua kiểm tra và bình chọn, người trong đó được chọn là Nữ thần!]

      "Woa!!!"

      "Năm nay là ai đây nhỉ?"

      "A, mau nhanh! Cứ lấp la lấp lửng, hồi hộp muốn chết!"

      Chị Hội trưởng càng càng khiến tôi căng thẳng! Đột nhiên tay chân tôi lạnh cóng, cả người run râye, vậy là sao nhỉ?

      [Nữ thần năm nay tôi thấy cũng rất xinh đẹp, rất nữ tính, Vậy , giờ nên công bố chứ nhỉ?]

      "Wuxiiiii, cái gì mà nên công bố chứ, phải là lập tức công bố ngay!"

      "Bọn họ làm cái quái gì thế nhỉ?"

      Hình như bọn nhóc lớp tôi tinh thần bất thường hết rồi. Tôi sợ bọn nó đập đập vào loa, càng sợ hơn là Trí và Tiểu Mẫn kéo ghế đến bên cạnh thùng loa, đứng đó la hét rất hứng chí. Nếu bọn nó mà điên lên ai cản nổi chứ.

      [Công bố đây! Nữ thần năm nay của chúng ta là bạn Phác Tuấn Hỷ của lớp năm, năm thứ hai! Chúc mừng bạn Phác Tuấn Hỷ!]

      "Ui chao!"

      "Yeah~!"

      "Tên nam sinh sau đó là của tớ rồi."

      Tôi ngốc mất rồi. Là tôi sao? dám tin. Tôi à? Đúng ? Nhưng nhìn bọn nó hứng chí, lại trêm Trí và Tiểu Mẫn phấn khởi nhảy nhót bên đó chắc là rồi?

      [Các bạn lớp năm chắc phá sập lớp học rồi nhỉ, haha, hãy chúc mừng bạn Phác Tuấn Hỷ nhé! Mười chín bạn hỗ trợ cho Nữ thần từ hôm nay bước vào tập luyện nên sau khi tan học hãy đến hội trường tập hợp. Đây là thông báo của Hội học sinh.]

      Phát thanh vừa ngừng, Trí và Tiểu Mẫn ôm lấy tôi.

      "Làm sao đây! Tuấn Hỷ, chúc mừng cậu, tốt quá rồi"

      "Tuấn Hỷ, chúc mừng cậu, thành công rồi."

      Tâm trạng lúc này của tôi khó tả. Xem ra đúng là tôi rồi.

      "Ha... ha..."

      Tôi nhịn được đành phì cười. Tuy rất ngượng ngùng nhưng lại thể nhưng cười được. Đúng là khó hiểu!


      Học xong, trong huyên náo nước mắt lưng tròng và phát điên của bọn trong lớp, tôi thoát ra khỏi cách an toàn và đến hội trường.

      Nguyên nhân bọn con phát điên chắc cũng như Trí , là do tên nam sinh đẹp trai hôm nay cũng đến luyện tập. Xì! Tôi phải xem đẹp tria cỡ nào. Có đẹp cũng bằng tên ấy của tôi nhỉ? Xì!

      "Tuấn Hỷ đến rồi?"

      "Dạ."

      "Các bạn lớp em chắc điên hết nhỉ?"

      "Đúng vậy nhưng phải do em mà là vì đẹp trai kia, haha!

      "Haha! Trước kia cũng thế!"

      "Hôm nay có đến ? Bạn nam ấy?"

      "Ừ. Mẫn Trân dẫn theo mấy tên nam sinh đón rồi. Cậu ấy phải đẹp trai bình thường đâu nhé. Từ năm ngoái cũng bảo là làm. Mẫn Trân năn nỉ là chỉ làm lần thôi... nhưng mà... cũng chắc chắn, chắc là nhận lời đâu."

      "Chảnh vậy sao?"

      "Hi hi! Rất đẹp trai. Em mà gặp cũng mê luôn đó."

      " đâu. Em có bạn trai rồi."

      "Ối trời, ?"

      "Dạ, bạn trai em còn đẹp trai hơn."

      "A! à! Có cơ hội cho chị xem mặt với.~"

      "Tất nhiên rồi!"

      Tôi chuyện với chị Mỹ Doanh trong lúc đợi Hội trưởng đến. Y Giang Yến cũng đến rồi, Dân Hữu cũng vậy.... Y Giang Yến vẫn là người đáng sợ.



      "Mẹ nó! Tôi làm! Mấy người làm trò gì vậy?"

      Tiếng kêu của ai vậy ta?

      "Tuấn Hỷ, hình như đến rồi đó!"

      "Vừa vào náo loạn vậy rồi."

      "Tính cách tên ấy đơn giản để thuyết phục đâu! Ha ha."

      Nghe giọng bên ấy vẳng đến, tên ấy giở trò trẻ con ra để từ chối. Rốt cuộc là tên nào vậy nhỉ. Vinh dự thế mà cũng cần. là.

      " làm cũng được, cậu nhìn Nữ thần của bọn tôi thế nào cũng hài lòng mà."

      "! Tôi làm đâu!"

      " lần thôi.~"

      "Hội trưởng, tuyệt quá nhỉ!"

      "Năm nay thôi."

      "A! Tôi có bạn rồi!"

      Có bạn rồi? Hử. Tôi cũng có bạn trai chứ bộ! Chỉ mỗi cậu có à? Đúng là tên buồn cười.

      Cạch!

      Ba vị tiền bối cố gắng hết sức lôi kéo tên nam sinh chống cự quyết liệt vào.

      "Ai cha ~ chị Hội trưởng! Bạn tôi cũng học trường này, thấy bạn trai của mình lại khoác tay đứa con khác, ai mà chịu nổi chứ!"

      "Mẹ ơi ~ hả? Vậy càng phải làm!"

      "Xiiiii!!"

      Oái!! tôi ngẩn ra. Đây là sao?

      "Cái gì? Chị hội trưởng, Nữ thần năm nay là ấy hả?"

      ngón tay chỉ thẳng vào tôi.

      "Phải đó. Rồi sao?"

      "Hà hà ~ vừa hay!!"

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 75

      Tôi cảm thấy vừa đột ngột lại kỳ lạ. Tuy rất vui khi bạn trai tôi được mến đến thế, nhưng mặt cũng lo như thế sau này khó tránh khỏi chuyện đào hoa. Tên đẹp trai mà các chị lại là ... A, khó chịu quá!

      "Mẹ ơi... đây phải là Khương Cẩm Thánh sao?"

      "A ~ tập luyện với Cẩm Thánh đến lễ Nữ thần ư?"

      "Ôi, Tuấn Hỷ, ngưỡng mộ chết được. Ặc."

      Xì xào, rì rầm. Nhưng tai tôi thính quá, nghe hết mồn . Tự nhiên tôi hy vọng chịu làm.

      "Cẩm Thánh, hài lòng chứ?"

      "Được. Hội trưởng, quả thực quá hài lòng! Hì!"

      "Thế à? Còn bạn sao đây?"

      " sao. Ngược lại tôi còn phải cảm ơn Hội trưởng ấy chứ."

      "Tốt thế kia à?"

      "Để tôi được nhìn thấy ấy mỗi ngày, he he..."

      "Hả? Lời gì thế này?"

      "Gì chứ, cái gì mà lời gì, chính là lời của Khương Cẩm Thánh."

      "Ai da, ai chẳng biết là lời cậu "

      "Úi trời, sao chị lại làm Hội trưởng thế? Sao mà chậm hiểu quá vậy?"

      chỉ chị Hội trưởng mà những người khác cũng hiểu. Đương nhiên, tên Cẩm Thánh này mơ hồ như thế, tôi muốn thẳng thắn ra luôn là bạn trai tôi... nhưng lại sợ đám kia đánh cho trận... nên nhịn thôi...

      "Tuấn Hỷ, sao làm Nữ thần mà câu nào thế? Biết là em đâu có lãng phí thời gian mà tới sớm rồi."

      "À, chuyện đó..."

      Nhìn thấy dáng điệu thân thiết của Cẩm Thánh, đám kia đều mở to mắt nhìn tôi! tên này đúng là bó tay .

      "Cẩm Thánh... cậu bạn cậu chắc phải là..."

      "Ừ, là Tuấn Hỷ, Tuấn Hỷ, hello! w~"

      Sau câu loạt ánh nhìn đáng sợ mà tôi phải chịu đựng. Ánh mắt đó lên điều gì? là quái lạ. hợp, quá lãng phí... chăng? Ghét !! Tôi cảm thấy rồi. Cái tên phản ứng chậm chạp này. Dù gì Cẩm Thánh xuất khiến tôi gặp nhiều rắc rối.


      Sau đó bắt đầu tập luyện. Năm người tôe học cách . Nhưng muốn tôi tiếp xúc với sáu tên nam sinh kia nên cứ theo tôi bén gót. Vì thế mà tôi lại phải chịu đựng mấy cái liếc sắc lẻm của bọn con .

      "Này, ra đằng kia ."

      " thể được."

      "Ôi chao! ~ thấy ánh mắt bọn kia liếc em à?"

      "Rồi chứ sao? Nếu ngưỡng mộ cũng tìm bạn trai ."

      " phải ý đó đâu."

      "Này, sao em kém thế nhỉ?"

      "Xì! Em là người mẫu chắc? Làm sao đẹp được? Lần đầu học tất nhiên là kém rồi."

      "Này, thế mấy đứa kia sao? Sao họ lại đẹp thế?"

      " biết, chắc kiếp trước là người mẫu."

      "Kiếp trước có người mẫu hả?"

      " là! Này!! thử xem sao!!! Xem đẹp tới cỡ nào, cho em thưởng thức chút!!"

      " được, bây giờ thể thể bản lĩnh thực được"

      Xì, tên này nhìn chắc đẹp lắm? Xì!!! Phải rồi, cái gì tôi cũng xong cả. Thưởng thức xem có khá gì hơn. Hư đốn. Xì! mất mặt rồi mà còn an ủi tôi thôi, nỡ nào buộc đá ném xuống giếng.

      "Cẩm Thánh cậu cũng vài bước xem."

      Cuối cùng, Hội trưởng bắt phải dáng người mẫu rồi. Chị ơi, hay lắm!! Mạnh thêm chút nữa đo.

      " ."

      "Này, cậy cũng phải tập đó. Làm gì mà chịu?"

      " tập, bản thân tôi là người nhiều kinh nghiệm thực chiến, hôm đó biểu diễn luôn là được rồi."

      "Gì nữa ~ nghe lời Hội trưởng hả?"

      " nghe!"

      "Mau tập! chịu? à? à?"

      Chị Mẫn Trân tay cầm cây chọc chọc vào , ha ha, đáng đời lắm. Còn giở thói ương bướng lười biếng nữa hả, giống y như đứa trẻ bị mẹ bắt rửa tay vậy.

      "Biết rôi, biết rồi, tôi làm là được chứ gì! Tôi làm mà! Đau chết ! Sao lại chọc tôi!!"

      "Mau xem nào!"


      Cuối cùng cũng chịu rồi đấy. Oái! Trời ơi, đột nhiên toàn thân tôi vã cả mồ hôi, sau đó nhịn được cười lớn, ôm bụng bò lăn ra cười, cười đến chảy cả nước mắt. Tên này có phải đồ ngốc vậy? Dường như Khương Cẩm Thánh thèm quan tâm, cứ tiếp tục dáng người mẫu nhưng những người ở đó cũng nhìn đến ngẩn người, thực là dở khóc dở cười.

      Tên này.... bước bình thường ngoạc thành hình chữ bát! Nhìn cũng giống như quay phim võ thuật, bộ mặt gian ác, dáng người cao to, đôi vai rộng, hai tay đút vào túi, bước chữ bát mang theo sát khí, lúc tới lui, hai hàng lông mày nhướn lên kỳ cục!!! Đúng là đáng để xem mà.

      Chương 76

      "Ôi chao! Khương Cẩm Thánh đúng là đồ đại ngốc! Ha ha, đó là gì vậy hả?"

      Đúng là bị chọc cho thiếu điều chết vì cười. Ai da, buồn cười chết mất nhưng tôi cười quá đáng rồi hay sao ấy.

      " là, mình đẹp lắm chắc!"

      "Hừ, tự mình còn chẳng ra sao lại cười ấy."

      "Gì chứ? Còn là bạn nữa. Đúng là buồn cười."

      Ở đây hình như toàn những người ghét tôi nhất hay sao ấy. Đúng tôi là người được hoan nghênh mà. Hừ, buồn cười bảo tôi phải làm sao đây chứ?

      Cẩm Thánh biểu diễn xong liền đến gần tôi, nhìn gần càng thấy buồn cười, hic! Sắp điên mất. cười nín nổi. Làm sao đây? Cười chảy nước mắt rồi. Nhất định phải kể cho Trí và Tiểu Mẫn nghe mới được.

      "Có gì mà cười vui thế?"

      "Này, chẳng phải bảo rất đẹp sao? Còn bảo là hay lắm í! Bộ tính quay phim mafia hả?"

      "Trời sinh ra kiểu chữ bát đó rồi làm sao được?"

      " đừng giả bộ là biết nữa, ôi ha ha ha!"

      "Này! biết thù cũng phải giả vờ là biết chứ!"

      "Thành thực vẫn hơn mà. thấy buồn cười lắm hả?"

      "Em biết khí chất, phong độ của người đàn ông à?"

      " thực nào, cũng thấy mất mặt phải ?"

      "."

      "Có! Có, có."

      "Hứ, em càng ngày càng giống Lý Vân Quân rồi!"

      "Úi!"

      như thế làm tôi bắt đầu hoảng. Bình thường trêu đùa với tên quạ đen, tôi cũng đạt đến trình độ này mất rồi. Dừng lại, trở về trạng thái cũ. Tôi đúng là điên rồi, trước mặt Cẩm Thánh mà còn như thế. Sau này phải chú ý thôi. Bó tay , lần sau thế nữa.



      chín giờ rồi, vì chị Hội trưởng hét rằng: Đây là phần rất quan trọng nên xin mọi người hãy tập nhiều hơn chút nên tôi thể về nhà, cứ phải tập mãi cách sàn catwalk, chân tôi đau chịu nổi nữa rồi. Các chị nhìn chúng tôi vẻ rất tội nghiệp. Chắc cũng vì thế mà các chị bảo đến đây tạm dừng vậy.

      Khó khăn lắm tôi mới kiên trì được đến cùng để cùng Cẩm Thánh về nhà

      "Chúc mừng em."

      "Hử? Gì cơ?"

      "Được làm Nữ thần."

      "Cảm ơn!"

      "Có phải em vui cả ngày rồi ?"

      " lại cố tình chọc em đó hả?"

      "Hừ, lại thấy phiền chết được."

      "Tại sao thế?"

      " bọn nhóc tập chung đó. Bọn thỏ nhép, dám theo đuổi em thử rồi biết! Đập gãy chân ngay!"

      Nhìn sắc mặt , tôi sợ đến phát khiếp. Ai da, xấu tính đó.



      Từ đó chúng tôi tập xong đến chín giờ là cùng nhau về nhà. Nghĩ đơn giản lắm nhưng hoạt động này của trường là mang tính đại diện nên tuy chưa đạt đến đăngt cấp người mẫu chuyên nghiệp nhưng vẫn phải biểu tốt chút mới được. Lúc mới bắt đầu tôi và Cẩm Thánh đều mấy nghiêm túc, xem trọng việc này, cố trốn ánh mắt mọi người để lười biếng nhưng về sau thái độ nghiêm túc của mọi người khiến chúng tôi bắt đầu chăm chỉ theo. Đặc biệt là Y Giang Yến,. ta rất nghiêm túc, luôn chăm chỉ tập dáng người mẫu... cùng Dân Hữu.

      "Vẫn ổn chứ?"

      Úi! Là Y Giang Yến. Sao lại chuyện với tôi chứ?

      "Tớ rất chăm chỉ... nhưng động tác khó nắm bắt quá."

      "Phải. Năm nay cậu là Nữ thần nên càng phải cố gắng hơn."

      "Ừ, chắc chắn rồi."

      "Cậu có biết hôm đó các tiền bối đều đến cả "

      "Vậy sao?"

      "Đương nhiên là thế rồi. Hôm đó, chắc cùng phải vài ngàn người đến đấy"

      " hả?"

      "Ừ."

      ra thế. Bao nhiêu người tham gia lễ Nữ thần như vậy, thảo nào mọi người chăm chỉ đến thế. Tôi nhất định phải làm tốt hơn.

      "Cẩm Thánh vẫn đẹp trai như thế. Quá đẹp. Ha ha!"

      Hả? Y Giang Yến bộ quên
      tôi là bạn của Khương Cẩm Thánh rồi sao? Hic.

      "Tuấn Hỷ!"

      "Hả?"

      "Cậu đừng nghĩ người nào ở bên cậu cũng là của cậu nhé. Cái dễ dàng thay đổi nhất là tình đấy. Nhé ~ cố lên!!!"

      A ôi! A! Y Giang Yến cậu thế làm lòng tôi rối bời đây này. Thảo nào lại chuyên với tôi.

      " phải tớ tự khen mình đâu nhưng năm ngoái tớ làm Nữ thần nâng cao danh tiếng của trường ít nên các tiền bối và thầy đều vô cùng sung sướng, cậu đó, phải nghiêm túc hơn mới được! Nhưng mà, điệu bộ bây giờ có vượt qua tớ được ? Cứ trình độ này có được gọi là Nữ thần hay ? Lo đó, haizzz."

      Con này biết nghĩ nhỉ! Hừ! Ai cha! Phác Tuấn Hỷ, tính mày dạo này ôn hòa gớm, là, con này lại với giọng tự nhiên càng khiến tôi chịu nổi. Tôi điên rồi đây. Phác Tuấn Hỷ!!

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 77

      Đúng là chăm chỉ tập luyện được nên tôi cùng Cẩm Thánh đến nhà Vân Quân.

      "Cẩm Thánh, năm ngoái Giang Yến biểu diễn tốt lắm hả?"

      "Chắc là vậy đó. xem nên biết nhưng nghe rất tuyệt."

      "Vậy à, đẹp lắm nhỉ."

      "Sao nhìn em có vẻ ủ rũ quá vậy? Giang Yến ngoài mặt làm như luyện tập gì nhưng chắc chẳng bao giờ nghỉ ngơi đâu, Chúng mình nhìn kết quả cũng phải xem quá trình chứ, đúng ? Tuấn Hỷ, em nhất định làm được mà."

      Đây phải là Cẩm Thánh bình thường, ngờ lại những câu như vậy. Lời dịu dàng của khiến tôi cảm động đến mức tim cứ đập thình thịch, muốn khóc luôn. Thực tế hai ngày nay, tôi luyện tập tốt lắm, cứ phải đứng nhìn người ta tập như con ngốc. Lúc nhìn Giang Yến tập trong lòng rất hâm mộ mà bản thân lại chịu nghiêm túc. Lúc này, Cẩm Thánh lại thế... quả khiến tôi cảm kích đến suýt rơi nước mắt.

      "Làm gì có chuyện học mà biết, đúng ? Chúng ta cũng nên luyện tập nhiều vào nhé. Đừng nghĩ mình được như đứa ngốc nữa."

      Tôi hiểu, Cẩm Thánh động viên mình đây mà. Hôm nay tôi rất biết ơn , và cũng vì có là bạn trai nên tôi càng thấy hạnh phúc gắp bội.



      Chúng tôi vào siêu thị mua thức ăn vặt và nước uống, trái cây, sau đó đến nhà Vân Quân. Nếu mua gì Vân Quân làm chúng tôi chịu nổi.

      "Mâu đến đây."

      Đến nơi, tôi thấy có thịt nướng và cơm, còn ... năm đứa bạn hình như đợi, cứ nhìn chúng tôi chăm chú.

      "Hôm nay, các bạn làm gì ở đây thế?"

      "Mệt lắm nhỉ? Ngày nào cũng phải tập luyện vất vả. Mau đến đây, bọn này chuẩn bị thịt nướng rồi. Ha ha."

      Chí Hồi vui vẻ tiếp đón chúng tôi, cảm ơn họ quá. Đột nhiên tôi thấy mũi cay cay, khó khăn lắm mới kìm nén lại được.

      "Đại ca, cậu phải thương tớ đấy nhé. Vụ này là do tớ nghĩ ra đấy..."

      Chát!

      Thái Dân đánh mạnh vào sau ót Vân Quân cái. Đáng đời.

      "Này! Chịu cậu hết nổi! Ai họ đến trễ nên cứ ăn trước hả?"

      "Đại ca! Nhiều người ghen tỵ với tình cảm của chúng ta quá kìa! Hu hu! Chúng ta nhau nữa !"

      "Tên... tên này, lại bị sao nữa à? Các người, này, cậu lại uống nhầm thuốc hả? Thái Dân, cậu đưa Vân Quân vào phòng , đừng để điên khùng mãi thế."

      Cẩm Thánh vừa đẩy Vân Quân ra vừa làu bàu.

      "Ha ha ~ Vân Quân, vui đó, ha ha.~"

      "Ngày nào cũng bị đánh mà vẫn kích thích, đúng là người đặc biệt."

      Vân Quân nghịch phá đâu phải chuyện ngày ngày hai nên cần so đo với cậu ấy, Tôi bắt đầu thấy hơi tội nghiệp cậu ấy.



      Chúng tôi ngồi vòng tròn quanh bàn bắt đầu bữa tiệc thịt nướng. Có lẽ vì lâu chưa ăn món này, và mọi người đểu ở bên nhau nên lần này ăn ngon lành, ngon đến nỗi chịu nổi luôn! Vẫn là vì mọi người bên nhau chăng?

      Sau khi kết thúc bữa tiệc thịt nướng, chúng tôi bắt đầu tập . Chí Hồi hình như học qua nên rất đẹp, chúng tôi đều ngẩn người tán dương cậu ta mấy câu khiến cậu ta đắc ý bảo phải làm người mẫu thôi! Thấy cậu ta đắc ý như vậy chúng tôi bèn nhìn chỗ khác.

      Vốn định mở nhạc để tập, thế mà Thái Dân và Vân Quân cứ đòi hát, thế nào cũng nghe nên cuối cùng đành vậy. Bọn này đúng là thể khuyên giải gì. Hồi đó bọn họ hát "mười lăm" xong cứ nghĩ mình là ca sĩ cơ đấy. Thế là, Cẩm Thánh vì chưa nhìn thấy bao giờ nên bọn họ hát lại lần nữa và bị đánh cho mấy phát, là ngại quá!

      "Này, hát phách tụng lần ! Tuấn Hỷ, lần này cùng hát chung chứ hả?"

      Tôi lần lượt nhìn vẻ mặt của bọn họ. Phách tụng hả, cái đám này.


      "Òa!!"

      Lý Vân Quân đờ người ra.

      "Khụ khụ"

      Thái Dân nhìn xung quanh.

      Lát sau, hai tên này bá vai rỉ tai nhau cách nhiệt tình.

      "Tuấn Hỷ, cậu xem bọn họ đúng là biết hát phách tụng mà"

      "Ờ... có lẽ thế."

      "Ha ha ~ tuyệt đối thể nào, chỉ chọc bọn họ thôi."

      Cẩm Thánh hoàn toàn để ý gì đến bọn kia, chỉ mải mê tập luyện với Chí Hồi. Tôi vẫn thầm kỳ vọng vào họ. Ồ? Xem dáng điệu cuối cùng bắt đầu rồi. Căng thẳng!

      "Khục khục, bắt đầu rồi."

      Vân Quân ho khan rồi hát phách tụng.

      "I love you... I love you... I love you..."

      "Phụt!!! Ha ha ha..."

      Chí Hồi dạy Cẩm Thánh luyện tập cùng cười lăn cười bò.

      "Điên mất thôi, là, ha ha ha..."

      Quả thực, bọn họ luôn khiến chúng tôi cười vui vẻ.

      Cười trận đời rồi tiếp tục luyện tập. Nhưng trong lúc tập cứ nghĩ đến dáng điệu của bọn họ cũng khiến chúng tôi nhịn được cười. "I love you" của Tấn Trí Hiền, chỉ hát được nghiêm túc có mỗi câu đầu... hay ! Có lẽ lúc bọn họ hát cũng cảm thấy có lỗi chăng. Hây...



      Tập xong trở về nhà, Tuấn đưa Tiểu Mẫn về trước. Oạch ~ có thể thấy Tuấn rất quan tâm đến Tiểu Mẫn.

      "Em xem đó! Chỉ cần luyện tập là được mà!"

      "Ừ, phải gấp rút mới xong, giờ chỉ còn lại mười ngày thôi!"

      "Phải rồi, lo mà chuẩn bị thôi, em và phải thay tới ba lần trang phục đó. À ! Em thay nhiều hoen hai lần nữa."

      "Đúng rồi. là, năm ngoái Y Giang Yến chỉ biểu diễn áo cưới nhưng biểu diễn tốt quá nên các tiền bối mới để ấy diễn thêm phần trang phục công sở và trang phục thời trang."

      Chỉ nghĩ đến Y Giang Yến là tôi thấy vui. Con Y Giang Yến này chẳng có lần nào nhìn tôi cho đàng hoàng, vẻ mặt ta vốn chỉ nghĩ muốn nghĩ đến.

      "Mau vào phòng , hôm nay cần nghĩ gì nhiều, ngủ giấc cho khỏe nhé, biết chưa?"

      "Em biết rồi, cẩn thận nhé."

      Cẩm Thánh mỉm cười với tôi rồi bước . Tôi nhìn theo , mãi nhưng vẫn quay lại nhìn tôi có vẻ bất an, cuối cùng lại quay trở lại ôm chặt lấy tôi.

      "Vẻ mặt em như sắp khóc đến nơi ấy... được."

      "Xin lỗi..."

      Tôi vờ làm ra vẻ vui tươi nhưng có bị phát nhỉ? Tôi cố gắng giả như có chuyện gì xảy ra.

      "Cảm thấy trách nhiệm nặng nề quá hả? Đặc biệt là khi so sánh với Y Giang Yến năm ngoái từng làm càng... Phải làm sao để có thể khiến Tuấn Hỷ của chúng ta làm tốt hơn đây?"

      Bà ơi! Nước mắt cố nhẫn nhịn từ nãy giờ cuối cùng vỡ òa ra như mưa bão.

      "Cố lên! Muốn khóc cứ khóc , có rồi còn cố nhịn làm gì? Trước mặt có thể khóc bất cứ lúc nào mà. Nếu có mà còn khóc trước mặt người khác hay lén khóc mình là giận đó."

      "Hu... hu..."

      "Nếu mệt quá hãy tự động viên mình, ngừng với bản thân rằng: Mình có thể làm tốt, nhất định mình làm được... phải lặp lặp lại như vậy. Chỉ cần tự tin làm được, chắc chắn làm được. Tất cả đều phụ thuộc vào việc có chuyên tâm hay , biết chưa?"

      Cẩm Thánh vừa vừa khẽ dịu cằm vào tóc tôi. Cảm ơn , nhất định em cố gắng, dốc toàn lực cố gắng hơn...



      Sau khi khóc đời trong vòng tay Cẩm Thánh, tôi thấy... Y Giang Yến chuyện với những đứa khác.

      Có phải Tuấn Hỷ kém quá ?

      Ừ, bước chân quá cứng nhắc, Y Giang Yến rất đẹp, tại sao lại chọn ta nhỉ? Muốn mất mặt hay sao?

      Tuấn Hỷ dựa vào Cẩm Thánh mà đắc ý quá rồi!

      Giang Yến làm tốt hơn ta nhiều!

      Tôi thể nào quên được vẻ mặt đắc ý của Y Giang Yến sau khi nghe bọn họ bàn tán. Tôi rất cố gắng nhưng sao lại thành ra như vậy? Vào phòng rồi, tôi lại soi gương tập tiếp.

      Học tốt... luyện tốt... nhất định làm được... nhất định làm được... nhất định làm được... nhất định tôi làm được...

      Đến bốn giờ sáng tôi mới ngủ thiếp .

      Chương 78

      Dù ngủ được mấy tiếng đồng hồ nhưng tôi chẳng thấy mệt mỏi chút nào, ngược lại tôi còn mong tan học sớm để tiếp tục tập luyện. Còn bao lâu nữa nhỉ? tôi cứ nhìn đồng hồ, bị giáo phát cốc vào đầu mấy cái.

      "Nghiêm, chào!"

      "Cảm ơn."

      Cuối cùng cũng tan học, tôi chạy như điên tới hội trường. Thời gian luyện tập tôi chờ đợi nãy giờ cũng đến. Tuy rất ghét Y Giang Yến nhưng ta biểu diễn đúng là tốt. Đến tôi rồi... hơi căng thẳng chút!

      Châm rãi... dịu dàng... tự tin... quay về... giữ nguyên tư thế và quay trở lại chỗ cũ.

      "Ôi mẹ ơi! Tuấn Hỷ tập nhiều lắm nhỉ? Tốt quá, phải ? Mỹ Doanh?"

      "Ừ. Tuấn Hỷ. Tốt lắm."

      "Hi hi..."

      Chị Mẫn Trân và Mỹ Doanh khen tôi quá chừng. Bây giờ tôi có rất nhiều sức lực mà chưa sử dụng hết. Lời của Cẩm Thánh giúp tôi rất nhiều.

      Lúc mệt quá cứ động viên mình, luôn với bản thân mình rằng: mình có thể làm tốt... nhất định mình làm được... Lặp lặp lại như vậy, chỉ cần có lòng tự tin có thể làm được, nhất định làm được tất cả, đều phụ thuộc vào mình có chuyên tâm hay thôi, biết chưa?

      Tôi nở nụ cười tươi rói với Cẩm Thanh. Vẻ mặt có vẻ rất hài lòng. Khương Cẩm Thánh, có biết, chỉ cần cười thôi cho em sức mạnh to lớn nhường nào ? Mỗi khi em khóc luôn mỉm cười, biết vì sao nhưng... em càng muốn khóc hơn. Chắc biết chuyện này đâu nhỉ? Mỗi lần nhìn thấy nụ cười ấm áp của , em càng yên tâm khóc hơn. Khóc trận thỏa thuê trong vòng tay , tâm trạng em tốt hơn rất nhiều. biết những điều này chứ?

      "Các em, nghỉ ngơi chút rồi tiếp tục tập nhé, đây là nước khoáng, đến đây lấy !"

      Nghe lời chị Mỹ Doanh, chúng tôi có dịp nghỉ ngơi chút. Tâm trạng hôm nay tốt , vô cùng nhõm thoải mái.

      "Từ hôm nay chỉ còn chín ngày nữa. Giờ ở đâu cũng ngập tràn quảng cáo về lễ Nữ thần, mọi người cố gắng nhé."

      "Dạ!"

      Chắc chị Mẫn Trân cũng rất mệt,. , chị ấy còn căng thắng, gấp gáp hơn tôi. Chị à, em cố gắng làm tốt, xin chị cứ yên tâm.

      "Thay quần áo rồi tập lần là được, nhưng phục trang phải ba, bốn ngày nữa mới tới, cho đến ngày đó cứ mặc đồng phục tập thôi, hiểu chưa?"

      "Dạ!"


      Hôm nay cũng hơn chín giờ tôi mới được về. Tuy được khen ngợi nhưng vẫn thể yên tâm nên tôi tạp thêm mấy lần nữa rồi mới ngủ. Từ đó, tôi luôn luyện tập tới nửa đêm, do đó trình độ cũng cao hơn rất nhiều. Ánh mắt của mấy đứa con hay chê bai sau lưng tôi dường như cũng thay đổi. Có người mỉm cười với tôi, cũng có người mua sữa cho nữa.

      Thấy thế, Cẩm Thánh vẫn xị mặt ra, bắt chị Mẫn Trân dừng tập luyện, cứ than vãn là thể, bướng bỉnh.

      là, hình như Cẩm Thánh cũng luyện tập khá nhiều nên biểu diễn rất tốt. Đại khái là qua mặt được mấy tên nam sinh cùng tập.

      "Nếu tớ hơn tuổi tốt"

      "Mẫn Trân, đừng nữa, Tuấn Hỷ nhìn cậu kìa."

      "Ha ha."

      Mấy hôm sau phục trang cũng đến, tôi phải mặc tất cả năm bộ, kể cả áo cưới. Phục trang đpej quá chừng, hu ra ~ yeah!

      "Hình như trang phục năm nay đẹp hơn năm ngoái nhỉ?"

      Chị Mẫn Trân xem qua rồi , sau đó bắt chúng tôi mặc thử. Lúc đó, tôi căng thẳng đến mức sợ mình làm rách trang phục nên dè dặt mặc thử. Trong đám đồ của tôi có bộ váy công sở màu đen, còn xẻ đường nữa chứ, gợi cảm cùng.

      "Hội trưởng! Thay bộ này , cái này là gì chứ!"

      "Sao nữa đây? Đẹp thế này mà."

      "Đồ Tuấn Hỷ cho mặc quần hết !!"

      "A ôi!"

      Bộ dạng Cẩm Thánh tức giận đáng . Đồ của Giang Yến là bộ váy công sở màu xám tinh xảo, rất hài hòa, xinh xắn. Mấy hôm trước ta cắt tóc ngang vai khiến gương mặt nhiều, càng xinh đẹp hơn. Tôi liếc cái. Hứ.

      "Mời ~ Tuấn Hỷ, Cẩm Thánh, trang phục hôn lễ của hai bạn."

      "Hây hây!"

      Đẹp , đẹp quá! Tôi vui tới nỗi mồm khép lại được. Áo cưới trắng như tuyết có điểm xuyết thêm trang sức lộng lẫy nhưng bản thân dâu mặc đủ đẹp, đủ hoàn mỹ rồi. Cái này là của tôi, còn trang phục của Cẩm Thánh cũng rất đẹp! Màu đen, cà vạt, lễ phục dạ hội, rất hài hòa, hợp điệu với dáng người cao lớn của .

      "Mặc thử xem sao!"

      Vì trang phục rất to nên chị Mẫn Trân và Mỹ Doanh cũng theo tôi vào phòng thay đồ để giúp đỡ.

      "Mẹ ơi ~ lần này hơi bị hở nhỉ, hì hì!"

      "Chứ sao, Cẩm Thánh chắc lại điên mất rồi!"

      Chiếc váy cưới này là loại hở lưng. Tôi biết đâu ~ làm sao khuyên được Cẩm Thánh đây, Đây là chiếc váy cưới với cổ yếm, đẹp đẹp nhưng hở quá!

      " sao đâu, Tuấn Hỷ, choàng khăn voan lên là che được mà."

      "Ừ, áo cưới đẹp quá!"

      "Em và Cẩm Thánh kết hôn ngay ở lễ Nữ thân luôn !"

      "Gì cơ? Em ngại lắm chị ơi!"

      "Tổ chức hôn lễ cho em sau khi chương trình kết thúc nhé"

      "Chị này, là."

      Phần cổ phải cài chặt vào, nếu lỏng ra ... mẹ ôi! dám nghĩ tới luôn. Ghê , oạch! Lúc mặc áo cưới hình như cần mặc áo lót. Ai cha ~ phải cẩn thận!

      Cuối cùng, cuối cùng, lễ Nữ thần của chúng tôi đến rồi.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 79

      "Tuấn Hỷ!!! Dậy mau !!! Tám giờ rồi kìa!!"

      Oái! Tám giờ?! Chết rồi, chuyện lớn rồi!! Mau lên!!

      Cộp cộp, đùng đùng ---

      là, hôm nay là lễ Nữ thần mà, hừ, trễ chút có sao đâu, đúng là tự mình hù dọa mình. Chín giờ đến trường vẫn được, trễ. Hôm nay, tôi phải chuyên tâ, chuẩn bị. Hôm nay, là hôm nay! Oài, tóm lại vẫn quá căng thẳng, tim cũng run rẩy theo. Chắc xảy ra cố chứ? Ha ha, phải thế chứ?

      "Tuấn !! !!"

      Tôi kéo Tuấn vẫn còn ngái ngủ để lên xe buýt. Hôm nay, bóng tôi trong gương đặc biệt xinh đẹp. Thượng đế hãy phù hộ cho con.

      "Nè, hôm nay căng thẳng lắm nhỉ?"

      "Ừ, tất nhiên rồi. Người cũng phát run lên."

      "Nếu thế thù cứ nắm tay Cẩm Thánh chặt vào. Tôi gọi cho ấy rồi, cũng hơi căng thẳng."

      "Tại sao?"

      " ngủ nổi, hic!"

      Cẩm Thánh cũng căng thẳng giống tôi, có lẽ. Ai da ~ tiểu tử tốt. Vì tôi mà bản thân căng thẳng cũng , tự chịu khổ. Đúng là tên đẹp trai.



      Sau khi làm lễ cách đơn giản xong, tất cả đều đến chỗ biểu diễn, chỉ còn các tiểu thư Nữ thần ở lại trong phòng họp, về các điểm quan trọng cuối cùng. Tiết mục của chúng tôi diễn ra lúc ba giờ chiều nhưng giờ có rất nhiều người thúc giục chúng tôi biểu diễn, đúng là náo nhiệt .

      "Sao tay lạnh thế này?"

      Cẩm Thánh nắm tay tôi hỏi với vẻ quan tâm khiến tôi căng thẳng hơn. Wuxiiiii. mân mê tay tôi lúc, kết quả cả hai tay chúng tôi đều cùng đút vào túi áo đồng phục của . Quả ấm áp hơn nhiều.

      "Nghe đồn áo cưới em mặc lúc biểu diễn hở lắm hả?"

      Sao biết được vậy? Lại chịu đủ trân rồi đây. Hic.

      "Đội khăn voan là che được mà, thấy đâu. Yên tâm "

      "Xiiiiiiiiiiiiiiii!! Hội trưởng chết bầm!"

      "Có phải chị Mẫn Trân chọn đâu!"

      "Mặc kệ!"

      Tên này lại lên cơn rồi, nhưng cũng may vẫn luôn nắm chặt lấy tay tôi...

      " vốn phong độ lắm rồi, lần này còn phong độ hơn biết làm sao đây?"

      "Oạch! Ối ~ sao vậy? Ha ha."

      "Hì, lần này cười rồi nhé! Đừng có quá căng thẳng, thả lòng chút, có rất rắn chắc đứng bên cạnh phối hợp rồi."

      "Rắn chắc gì chứ?"

      "Cái gì?? Cơ bắp nảy nở thế này cơ mà! Sờ thử xem!! Mau!!"

      Tên này hào hứng chỉ vào ngực mình .

      Chẳng biết tại sao hễ nhắc đến cơ bắp là con trai lại hào hứng đến thế? Tôi muốn nhưng sợ giận đành nhè nhưng tốc độ cực nhanh sờ cái rồi làm ra vẻ khinh ngạc với .

      "Mẹ ơi!! Quả đúng như vậy!! Ôi woa! Tuyệt quá chừng."

      "Ha ha. ~ Bạn trai em là người như thế mà."

      "Mẹ ơi!! Phải đó. Chẳng trách đẹp trai thế."

      "Sao lại cảm thấy câu vừa rồi hơi châm chích nhỉ?"

      " phải đâu. Là do em vui quá đó mà."

      Tôi chuẩn bị ôm cái ...

      "Khục khục..."

      Giang Yến và Dân Hữu. Ui chao, bị phát rồi! Mất mặt quá.

      "Làm gì thế hả?"

      "Mới sáng sớm diễn kịch tình ái rồi à?"

      Giang Yến ngẩn ra, còn Dân Hữu có vẻ rất thú vị.

      "Khục khục, Tuấn Hỷ, chúng ta mau tập thôi."

      Tên này chắc cũng cảm thấy hơi ngại nên nắm tay tôi kéo .

      Lần tập cuối cùng kết thúc. Chuyên gia hóa trang bắt đầu trang điểm cho chúng tôi nhưng Cẩm Thánh cứ nhìn gương mặt trang điểm của tôi khiến tôi ngượng chết được. Đúng là biết xấu hổ! Quả nhiên được chuyên gia hóa trang có khác. Ya a ~ đây kà tôi sao? Đúng là có chút nghi ngờ... Ui chao ~ mặc kệ vậy. Dù gì đẹp là được rồi. Hây hây.

      Kết thúc màn trang điểm, nghỉ ngơi chừng tiếng đồng hồ. tuy cả đám đều ngồi túm tụm lại trò chuyện ngớt nhưng tâm trạng ai cũng rất hồi hộp.

      "Cẩm Thánh, Tuấn Hỷ, ngoài kia có bạn tìm hai người đó."

      Chúng tôi chạy ra ngoài thấy Vân Quân, Thái Dân, Chí Hồi, Trí , Tiểu Mẫn đều ở đó cả. Thấy dáng vẻ của bọn tôi, bọn chúng đều ngẩn người. A~ Ngại chết !.

      "A! Hóa trang quỷ à! Hóa trang quỷ đáng ghét này, còn mau trả Tuấn Hỷ lại cho ta!"

      Tôi muốn... cho tên thỏ nhép này trận! Hứ... nhịn , nhịn là tốt hơn cả.

      "Í da ~ Tuấn Hỷ, cậu đẹp quá!"

      "Ôi chao ~ mê mất rồi."

      "Ha ha ~ Tuấn Hỷ của bọn tôi vốn xinh đẹp thế mà, các bạn biết hả?"

      "Vậy , đại ca, cậu cần Tuấn Hỷ mộc mạc, vậy Tuấn Hỷ thiếu nữa hóa trang này là của tớ"

      Bốp ---!

      Biết ngay mà. Cậu bị Cẩm Thánh đánh mới lạ đó!

      "Hu! Đại ca ghen tỵ rồi hả? Phụt ~ yên tâm , sao tớ vẫn là người hợp với cậu nhất mà."

      "A ~ Mình đúng là! Chịu đựng tên này muốn điên mất thôi~"

      "Ai da ~ vẫn dễ thương thế này mà. ~"

      Phì ~ có Xương Sườn chúng tôi có còn lý do nào để cười vui vẻ thế này nữa đâu. Đúng là tên giỏi chọc cười thiên hạ.

      Xương Sườn và Chí Hồi làm tấm poster vừa vừa đưa lên đung đưa cho chúng tôi xem. Xem tấm poster đó chúng tôi thấy tâm trạng mình cũng tốt hơn.

      "Tuấn Hỷ, bình tĩnh, phải nghiêm chỉnh cẩn thận mà làm cho tốt, hiểu chưa?"

      "Ừ. Trí , Tiểu Mẫn, các cậu ngồi phía trước được ?"

      "Biết rồi, bọn mình ngồi hàng đầu tiên, đừng căng thẳng nhé, làm cho tốt vào!"

      "Ừ!"

      "Cậu và Cẩm Thánh chắc chắn là xinh , đẹp trai nhất. Làm tốt nhé! Cố lên!"

      Nhờ cổ vũ của cả bọn, chúng tôi có được sức mạnh. bọn con nhận ra Cẩm Thánh liền kêu gào tên làm tôi giật mình. Wuxiiiiiiiii. Tên này đúng là vang danh bốn bể mà. Có đứa còn mang theo máy chụp hình nữa chứ và tất nhiên bọn họ biết tôi là bạn của rồi.

      Thấy Cẩm Thánh cứ từ chối chịu chụp, tôi liền khuyên cứ để họ chụp lát đt. Kết quả là bọn con đó sướng điên lên, hò hét ầm ĩ.

      [Phát thanh thông báo: Chỉ còn ba mươi phút nữa là tiết mục đặc sắc nhất của lễ Nữ thần diễn ra. Đó là tiểu thư Nữ thần của chúng ta chính thức lên sân khấu, hy vọng các bạn còn sân vận động hoặc trong lớp học nhanh chóng đến hội trường lớn. Thông báo thêm lần nữa, tiểu thư Nữ thần trong tiết mục đặc sắc nhất của lễ Nữ thần sắp lên sân khấu, xin mọi người nhanh chóng vào hội trường lớn.]

      Tiếng của nhân viên phát thanh vang lên. Cuối cùng, chúng tôi cũng sắp phải lên diễn rồi!

      Tiếng nhạc vui tươi và giọng MC giới thiệu tiết mục đầu tiên bắt đầu.

      "Mọi người đừng căng thẳng, biểu diễn cho tốt nhé! Biết chưa hả? Hi, đến đây, bắt đầu rồi, bây giờ tổ bắt đầu kên sân khấu. Cố lên!"

      Tổ biểu diễn trang phục thường ngày, Y Giang Yến cũng ở trong đó, tôi đứng cuối liếc ta cái. Y Giang Yến quả rất xinh đẹp. ta vốn xinh đẹp mà!

      "Nào, tổ thứ hai, xong cái này là đến trang phục công sở. Chuẩn bị nhé!"

      Trang phục công sở... đến lượt tôi rồi! Nhất định phải làm tốt, Phác Tuấn Hỷ, cố lên!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :