1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 90
      Edit: Ngân Nhi

      Bùi Ninh sau khi thấy Diệp Tuệ tham gia show “Diễn viên” gây được tiếng vang rất lớn, rất nhiều người thay đổi cách nhìn với ấy.

      Trong lòng Bùi Ninh chỉ thấy khinh thường, Diệp Tuệ có diễn tốt hơn nữa cũng làm sao vượt được ta? ta là diễn viên quốc tế, phải là người mà có thể tùy tiện để cho nghệ sỹ bé như Diệp Tuệ vượt mặt.

      Bùi Ninh quên rằng, tuy ta là diễn viên quốc tế, nhưng những giải thưởng mà ta từng giành được đều nằm trong ba giải thưởng điện ảnh lớn của thế giới*, nếu so sánh với các ngôi sao gạo cội thực thụ vẫn còn kém chút.

      *Bao gồm: Liên hoan phim quốc tế Cannes, liên hoan phim quốc tế Venice và liên hoan phim quốc tế Berlin.

      Nhưng nếu so sánh với Diệp Tuệ đúng là quá thừa rồi.

      Vì vậy, sau khi nhận được lời mời của tổ chương trình “Diễn viên”, Bùi Ninh nhận lời làm khách mời đặc biệt ngay, tổ chương trình ngay sau đó cũng thông báo tin này lên Weibo.

      Cả hai diễn viên đều rất nổi, dân mạng sau khi đọc tin tức sốt sắng lao vào bình luận.

      “Diệp Tuệ thắng Trang Cẩn phải chuyện gì quá ngạc nhiên, nhưng nếu pk với diễn viên quốc tế …Diệp Tuệ còn thua xa.”

      “Xem ra Bùi Ninh muốn ngược thảm Diệp Tuệ rồi, kỹ năng diễn xuất của Diệp Tuệ nếu đem so với Bùi Ninh đủ dùng đâu.”

      “Diệp Tuệ đáng thương, khó khăn lắm mới chứng minh được thực lực của mình, thế mà bây giờ lại chuẩn bị bị hành chết rồi, tôi xin phép được mặc niệm ba phút đồng hồ cho ấy.”

      Diệp Tuệ so tài với Bùi Ninh, ai thắng? nghi ngờ gì nữa, tất cả mọi người đều khẳng định là Bùi Ninh.

      người ra mắt nhiều năm, giành được những giải thưởng quốc tế, còn người mới vào nghề, chưa nhận được giải thưởng gì, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết là Diệp Tuệ chắc chắn thua.

      Trong mong đợi của mọi người, chương trình “Diễn viên” bắt đầu được phát sóng.

      Sầm Ngộ thông báo nội dung của tập lần này: “Mời mọi người nhìn lên màn hình để xem cảnh phim mà Diệp Tuệ và Bùi Ninh phải diễn lại.”

      Diệp Tuệ và Bùi Ninh cùng nhìn lên màn hình, màn hình phát đoạn ngắn trong bộ phim truyền hình từng rất hot trước đây.

      Nội dung là cảnh hoàng hậu và phi tần được sủng ái chuyện với nhau, vì hoàng hậu bị thất sủng nên phi tần kia đến khiêu khích.

      Sầm Ngộ : “Bộ phim này năm ấy rất nổi tiếng, bây giờ Diệp Tuệ và Bùi Ninh cùng nhau tái lại bộ phim này, tôi cũng giống các bạn, rất mong đợi vào tiết mục của hai .”

      Sầm Ngộ cho Diệp Tuệ và Bùi Ninh rút thăm để quyết định xem ai đóng vai nào.

      Bùi Ninh rút thăm trước, trong lòng ta vẫn luôn hy vọng vào trong hai vai, thầm cầu nguyện. ta mở giấy ra, thở phào nhõm.

      Vai ta muốn diễn là vai phi tần được sủng ái, cảm xúc của phi tần này gần như được thể hết ra bên ngoài, tính cách kiêu ngạo, rất dễ tạo ấn tượng trong lòng mọi người. Còn vai hoàng hậu phải thể cảm xúc nội tâm nhiều, nếu diễn tốt hoàn toàn mất điểm.

      Bùi Ninh có phần hả hê nhìn Diệp Tuệ, ta muốn nhìn xem Diệp Tuệ diễn cái vai nhạt nhẽo này như thế nào.

      Diệp Tuệ chẳng quan tâm lắm là mình diễn vai gì, dù là nhân vật nào chỉ cần tính toán cẩn thận là biết cách diễn sao cho tốt thôi.

      Sầm Ngộ cho hai xuống sân khấu chuẩn bị, giờ màn hình phát quảng cáo, các bình luận chạy liên tục.

      “Vai của Bùi Ninh khá dễ đóng, Diệp Tuệ lần này chịu thiệt rồi, ấy mà diễn vai hoàng hậu có khi tôi nhận ra bản gốc luôn ấy.”

      “Diệp Tuệ thua chắc rồi, pk với diễn viên thực lực e là bị ngược thảm cho xem.”

      “Có phải tôi bị điên rồi ? Tôi mong là Sầm Ngộ tham gia vào tiết mục này, muốn xem cả ba người diễn chung với nhau quáaa!”

      lát sau, Sầm Ngộ bước lên sân khấu: “Ban nãy tổ đạo diễn đọc bình luận mạng, nghe các bạn đều hô hào cầu tôi diễn vai hoàng thượng.”

      cố tình ra vẻ bất đắc dĩ: “Tôi vốn chỉ muốn ngồi xem hai diễn thôi, ngờ lại được mọi người lôi vào thế này.”

      “Nếu mọi người nhiệt tình như thế tôi cũng nên từ chối phải ? Tôi dựa theo kịch bản của hai nữ diễn viên để điều chỉnh lời thoại của mình.”

      Sầm Ngộ vừa dứt lời, các fan ngồi bên dưới lập tức hét ầm lên, idol tuyệt quá ! Bọn họ đúng là rất muốn xem diễn đó!

      Diệp Tuệ và Bùi Ninh chuẩn bị xong, hai người thay quần áo bước lên sân khấu, gian trở nên yên tĩnh lại.

      Vai Bùi Ninh diễn là phi tần, nhưng khi gặp hoàng hậu lại hành lễ mà còn khiêu khích: “Hoàng hậu nương nương, ai cũng là người được sủng ái, ở trong này cũng chẳng khác gì ở trong lãnh cung là mấy.”

      Diệp Tuệ nhìn Bùi Ninh, tay cầm bộ đồ thêu: “Đức phi nếu có việc gì quan trọng có thể về rồi.”

      Bùi Ninh bất ngờ rút đồ thêu trong tay Diệp Tuệ , móng tay nàng ta sơn màu đỏ tươi, nhàng vuốt ve tấm tranh thêu, bật cười khanh khách: “ là đẹp.”

      Bùi Ninh liếc Diệp Tuệ cái, nhếch môi cười giễu cợt: “Đáng tiếc , có đẹp đến mấy cũng có lúc phải lụi tàn, hoàng thượng còn muốn tới nơi này nữa rồi.”

      Diệp Tuệ mặt biến sắc, vừa rồi Bùi Ninh tự dưng lại cướp đồ thêu tay , đây là tình tiết hề có trong kịch bản.

      Bùi Ninh được trước nên coi như chiếm được ưu thế trước, giờ ta lại cướp món đồ thêu nên tiết mục lại càng thêm hấp dẫn, chú ý của mọi người gần như đổ dồn hết vào ta.

      Diệp Tuệ nhìn vào mắt Bùi Ninh, Bùi Ninh cũng nhìn lại , bỗng nhiên nhếch môi cười tiếng.

      ta thả lỏng tay, tấm tranh thêu tay rơi xuống đất, mắt ta vẫn nhìn Diệp Tuệ, bàn chân nhàng giẫm lên tấm vải.

      Bùi Ninh : “Ngươi cho rằng ngươi tranh giành cướp đoạt hoàng thượng thương tiếc hay sao? Ngươi cũng giống như bức tranh thêu này thôi, cho dù có chết rữa trong thâm cung này cũng có ai để ý đâu.”

      Ánh mắt Diệp Tuệ lạnh , động tác và lời thoại vừa rồi là Bùi Ninh tự thêm vào, nhưng hề sợ hãi.

      Vì đây là tiết mục so tài diễn xuất, diễn xuất là vua, cho nên Bùi Ninh có thể tự tiện thêm thắt tình tiết vào tùy thích, nếu Diệp Tuệ đấu lại được khán giả cũng chỉ có thực lực bằng Bùi Ninh, thể trách Bùi Ninh được.

      Diệp Tuệ cười lạnh trong lòng, Bùi Ninh đúng là tính toán rất kỹ. Nếu ta cố tình sửa lại nội dung vở diễn cũng đổi theo ta, mà còn có thể làm cho khán giả bất ngờ hơn nữa cơ.

      Diệp Tuệ bỗng đứng dậy, nhìn Bùi Ninh, chỉ giơ tay lên nhàng vuốt vạt áo mình, động tác thong thả nhưng rất quý phái.

      Mặc dù Diệp Tuệ gì, nhưng nét mặt và động tác của khiến cho người xem ý thức được là nhân vật này hình như thay đổi thái độ rồi.

      Diệp Tuệ đứng lên, chậm rãi về phía Bùi Ninh, bình thản : “Đức phi, giờ ta vẫn còn tại vị, cho dù mất sủng ái của hoàng thượng ta vẫn là hoàng hậu tôn quý nhất.”

      Ánh mắt của rất thờ ơ, nhưng khí thế áp đảo: “Ngươi ta tranh giành cướp đoạt sao?”

      “Cha ta và ca ca của ta đều là trọng thần trong triều đình, chỉ cần ta muốn có thứ gì đó của ngươi ngay ngày hôm sau thứ đó xuất ở chỗ ta thôi, sao ta phải tranh giành với ngươi chứ?”

      Bùi Ninh run sợ nhìn Diệp Tuệ, ta cảm thấy Diệp Tuệ lúc này rất xa lạ, làm cho người ta kinh hãi.

      Diệp Tuệ cười : “Ngay khi vừa mới sinh ra ta mang mệnh hoàng hậu rồi, thứ mà ngươi luôn tâm niệm, ta lại có được rất dễ dàng, còn cần cùng ngươi cướp đoạt sao?”

      Bùi Ninh sửng sốt, ta vốn muốn đổi lời thoại để chèn ép Diệp Tuệ, để Diệp Tuệ biết phản ứng lại thế nào, ai ngờ rằng Diệp Tuệ lại phản ứng nhanh như vậy chứ.

      Lúc này, Diệp Tuệ tới bên cạnh Bùi Ninh, ghé miệng vào tai Bùi Ninh, lạnh lùng ra câu: “Đức phi, ngươi chưa bao giờ xứng làm đối thủ của ta.”

      Giọng của Diệp Tuệ rất , nhưng lại mang theo cảnh cáo và khinh thường.

      Diệp Tuệ: “ khi ta có tâm tư muốn tranh sủng ngươi cho rằng bây giờ ngươi vẫn có thể yên ổn với vị trí này được hay sao?”

      Từng câu từng chữ mà Diệp Tuệ ra khiến cho Bùi Ninh biết phải diễn tiếp thế nào, vốn định ép cho Diệp Tuệ thua, vậy mà bây giờ chính ta lại bị chèn ép ngược lại, biết phải làm sao.

      Bùi Ninh lời nào, cục diện có phần lúng túng, lúc này Sầm Ngộ bước lên.

      Bùi Ninh vui mừng quay đầu lại, bây giờ thái độ của Sầm Ngộ rất quan trọng, chỉ cần Sầm Ngộ đỡ cho ta là ta có cơ hội thắng Diệp Tuệ.

      Sầm Ngộ vẫn luôn quan sát tình hình nãy giờ, hành động vì muốn thắng mà tự ý sửa lại nội dung vở diễn của Bùi Ninh khiến cho ưa chút nào. Kỹ năng diễn xuất của ai tốt hơn thấy rất ràng.

      Sầm Ngộ nhìn Bùi Ninh, giọng lạnh như băng: “Đức phi, lui xuống cho trẫm.”

      Bùi Ninh dám tin, ta ngẩn người, cái gì chứ?

      Sầm Ngộ híp mắt, giọng điệu mang theo chút hơi ấm nào: “Trẫm muốn lại lần thứ hai đâu.”

      Lúc này Diệp Tuệ bỗng nhiên : “Hoàng thượng, đồ thêu của thần thiếp bị làm bẩn rồi.”

      Ánh mắt đen nhánh, bình tĩnh nhìn Sầm Ngộ, chậm chạp lại lần nữa: “Hoàng thượng, đồ thêu của thần thiếp bị làm bẩn rồi.”

      Sầm Ngộ nhìn Diệp Tuệ mấy giây, quay đầu , lạnh lùng : “Cấm túc Đức phi tháng, phạt nàng thêu lại hai mươi bức để bồi tội với hoàng hậu.”

      Bùi Ninh biết là Sầm Ngộ dựa theo tình hình của hai người họ để ngẫu hứng diễn theo, nếu Sầm Ngộ thế có nghĩa là đứng về phía Diệp Tuệ, tán thành với cách diễn của Diệp Tuệ hơn.

      được, ta thể bị lôi như thế này được, nếu vậy ta chắc chắn thua.

      Bùi Ninh phản kháng: “Hoàng thượng…”

      Sầm Ngộ nhìn Bùi Ninh, gì, ánh mắt cực lạnh lẽo.

      Bùi Ninh thấy vậy đành phải từ bỏ, cắn răng : “Thần thiếp tuân chỉ.”

      Tiết mục kết thúc, xung quanh ban đầu cực kỳ yên tĩnh, nhưng ngay sau đó là những tiếng vỗ tay vang lên như sấm, khán giả mạng lại tích cực thảo luận.

      “Sao Bùi Ninh lại diễn theo đúng nội dung đoạn trích vậy nhỉ? Tâm tư của ta có phải hơi ác quá rồi , mà quan trọng là dù có sửa lại kịch bản Diệp Tuệ vẫn diễn tốt ha ha ha.”

      “Mấy câu thoại Diệp Tuệ nghe chất , thay đổi cách nhìn của người ta về hoàng hậu nhu nhược, đúng là được mở rộng tầm mắt.”

      “Mặc dù Sầm Ngộ chỉ có mấy câu nhưng vẫn đẹp trai quá, đúng là idol của mình!”

      Lúc này mặt mũi Bùi Ninh xám xịt như tro tàn, tay ta nắm lại chặt. Diệp Tuệ thấy Bùi Ninh nhìn mình, liền nhìn lại ta rồi nở nụ cười.

      Cuối cùng, Sầm Ngộ tuyên bố kết quả, Diệp Tuệ thắng. Bùi Ninh tuyệt vọng nhắm mắt lại, ta là diễn viên chuyên nghiệp, vậy mà lại bị diễn viên mới vào nghề đánh bại, đúng là mất hết mặt mũi rồi.

      Ban đầu ta còn định nhân cơ hội này mà vả mặt Diệp Tuệ, ta tính toán rất nhiều, sửa cả lời thoại để thêm phần kịch tính, thế mà cuối cùng vẫn thua.

      Bùi Ninh cái được bù đắp đủ cho cái mất, dân mạng ai cũng ta quá thủ đoạn, còn đào lại mấy cái scandal cũ của ta nữa.

      Nếu đánh giá Diệp Tuệ có thể thấy ấy thay đổi cảm xúc từ bình lặng như nước cho đến lúc trở nên mạnh mẽ ác liệt, hoàn toàn làm cho nhân vật hoàng hậu trở nên có sức sống hơn rất nhiều. Khán giả cảm thấy kỹ năng diễn xuất của Diệp Tuệ rất tốt, khả năng phát huy sân khấu cũng tuyệt vời.

      Sau lần này Diệp Tuệ còn thu về cho mình lượng fan của Bùi Ninh, bọn họ ban đầu chủ yếu là xem Bùi Ninh diễn, nhưng xem xong lại chuyển sang làm fan của Diệp Tuệ, diễn viên vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như thế, ấy ai?

      Màn so tài của Diệp Tuệ khép lại, mọi người lại bắt đầu chú ý đến chuyện khác.

      Lần trước Diệp Tuệ cũng tham gia chương trình “Diễn viên”, lúc ở phía sau sân khấu có gặp con ma thiếu niên, giúp mọi người tắt cái radio , chuyện này bị lan truyền ra bên ngoài rất nhanh.

      Dân mạng cảm thấy rất kỳ lạ, sao Diệp Tuệ cứ tham gia chương trình nào là chương trình đấy lại xuất tượng ma quái nhỉ? Lúc đầu là nguyên liệu nấu ăn tự nhiên biến mất, sau đó là bóng ma dưới tán cây ở phim trường.

      Thậm chí có bạn còn đưa ra đề nghị, đó là cho Diệp Tuệ tham gia chương trình về những tượng ma quái xem sao, bọn họ muốn xem xem Diệp Tuệ biểu như thế nào.

      Bộ phim “Thế Tử” được đề cử trong lễ trao giải phim truyền hình, Diệp Tuệ cũng được mời đến dự, mặc dù nằm trong đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, nhưng có thể vì chưa gây được đủ thiện cảm với người xem nên giành được giải.

      Lúc kết thúc chương trình, Diệp Tuệ nhìn thấy cảnh phía sau sân khấu.

      cầu thang vắng vẻ có hai người đứng, loáng thoáng có tiếng . Bùi Ninh kéo tay Tề Tiện, cố chấp muốn chuyện với ấy.

      Nhưng Tề Tiện để ý đến Bùi Ninh, bình thường luôn rất cởi mở vui vẻ nhưng lúc này lại rất trầm. Bùi Ninh rất giỏi bám người, khiến thể rời được.

      Tề Tiện liếc thấy phía bên kia hành lang có người qua, bộ lễ phục kia nhìn rất quen, hình như là Diệp Tuệ.

      cúi đầu mở WeChat nhắn tin cho : “Giúp tôi với.”

      Tề Tiện hành động rất nhanh nên Bùi Ninh biết là nhắn tin cho ai. Diệp Tuệ nhận được lời cầu cứu của Tề Tiện, nhưng lại quay người , bóng lưng biến mất cuối hành lang.

      lâu sau, chuông điện thoại của Tề Tiện vang lên, lập tức bắt máy, đầu bên kia là giọng của Diệp Tuệ: “Tề Tiện đấy à, chị Nhâm bảo tới gặp chị ấy gấp kìa.”

      Tề Tiện biết chị Nhâm là ai, nhưng nghe có vẻ là người đại diện, mà lúc này cũng chẳng cần biết làm quái gì, cứ đồng ý trước rồi tính sau.

      “Sao cơ?” Tề Tiện cao giọng, “ bảo là người đại diện của tôi tìm tôi gấp á? ấy ở cửa chờ tôi à?”

      Hai người cứ thế ông gà bà vịt qua điện thoại.

      Tề Tiện cất điện thoại , câu nào với Bùi Ninh mà quay đầu luôn, để lại Bùi Ninh mặt mày tái xanh mình đứng đằng sau.

      Ở khúc quanh, Tề Tiện gặp Diệp Tuệ, vung tay : “Đa tạ.”

      Diệp Tuệ: “Vừa rồi tôi nhìn thấy gì đâu nhé.” Diễn viên quốc tế và ca sĩ lưu lượng bí mật gặp nhau, trước đây hai người còn từng là người của nhau, chuyện này tuyệt đối thể cho cánh phóng viên biết.

      Tề Tiện bị hãm sâu vào vướng mắc tình cảm nhưng vẫn quên buôn chuyện với Diệp Tuệ: “ với cái trợ lý kia thế nào rồi?”

      “Trợ lý nào?” Diệp Tuệ nhất thời phản ứng kịp nên lỡ miệng. Vừa xong nhớ ra ngay cái hôm giúp Tề Tiện chuyện với bố của ấy, hôm ấy có dẫn Thẩm Thuật cùng, còn là trợ lý của nữa.

      Thái độ của Tề Tiện rất mờ ám, cố tình kéo dài giọng hỏi: “Ồ, hóa ra phải là trợ lý à.”

      Diệp Tuệ câm nín, Tề Tiện này được đấy, bắt gọn câu chữ của rất nhanh.

      Tề Tiện lại cười hỏi: “Có phải thích ấy ?”

      Diệp Tuệ ngơ ngẩn, biết trả lời thế nào, lắp bắp : “Tôi…Tôi…”

      Tề Tiện ra vẻ hiểu mọi chuyện, khẳng định luôn: “Thế nghĩa là thích rồi.”

      với ấy quen biết lâu rồi mà, phải chủ động chứ.” Tề Tiện mới đương có lần mà giờ biến thành quân sư tình , như thể cái người vừa nãy bị bám dính thể thoát thân được phải là ấy vậy.

      Diệp Tuệ thấy mình bị oan quá, rất chủ động rồi mà, chỉ là lần nào cũng là chuyện ngoài ý muốn thôi.

      chưa từng bàn luận với người khác về vấn đề này, bây giờ có người tình nguyện trợ giúp tất nhiên phải đón nhận ngay rồi. nhìn xung quanh rồi : “Chủ động thế nào cơ?”

      “Quá đơn giản, nữ theo đuổi nam cách tầng sa, cứ bám chặt lấy là chắc chắn được.” Tề Tiện , “ ấy đến đâu chặn đến đấy, xuất ở mọi nơi ấy nhìn thấy được, bám đến khi nào ấy thích thôi.”

      Diệp Tuệ: “…”

      Tề Tiện à, thử xem lại lương tâm của mình , mấy phương pháp này từng làm chưa hả!

      Diệp Tuệ chẹp miệng: “Nếu hữu dụng như thế thử làm trước !”

      Lúc ngồi xe về nhà, lại nhận được tin nhắn của Tề Tiện, là list các địa điểm du lịch: “Đây là những điểm du lịch thích hợp nhất dành cho các cặp đôi.”

      Từ các địa điểm trong nước cho tới nước ngoài, rồi là các thánh địa để tỏ tình, cần cái gì cũng có.

      Kèm theo là meme hình Diệp Tuệ lạnh lùng vỗ tay kèm dòng chữ [Cố lên].

      Diệp Tuệ: “…”

      Chuyện Tề Tiện lưu gói meme của , chẳng thèm so đo với . Bình thường nhìn rất đáng tin cậy, nhưng trong trường hợp này lại khá tin tưởng.

      Trước kia và Thẩm Thuật chuyện với nhau, lúc kết hôn cũng hưởng tuần trăng mật, lần Đại Lý tính.

      Chọn ngày nào để tỏ tình bây giờ đây?

      Diệp Tuệ mở di động ra xem lịch, vừa xem vừa suy nghĩ. Nhìn lịch mới nhớ ra là sắp đến sinh nhật 30 tuổi của Thẩm Thuật rồi.

      Hay là tạo bất ngờ ngay vào ngày sinh nhật của .

      30 tuổi ư? hiểu sao Diệp Tuệ lại thấy hơi quen quen, hình như quên mất chuyện gì đó rồi, nhưng nghĩ thế nào cũng ra.

      Về đến nhà, vẫn nhớ được gì, vừa mở cửa thấy Thẩm Thuật ngồi salon, nên chẳng buồn bận tâm đến chuyện gì khác nữa.

      Diệp Tuệ thay dép chạy đến trước mặt Thẩm Thuật, ngồi xổm xuống, ngửa mặt lên nhìn .

      Thẩm Thuật cúi đầu, vừa vặn liếc trúng đôi môi của Diệp Tuệ, giật mình mấy giây, yết hầu chuyển động, ngay sau đó liền dời mắt , nhìn thẳng vào mắt .

      Diệp Tuệ cười cong mắt, : “Thẩm Thuật, cuối tháng bọn mình du lịch .”

      Thẩm Thuật nheo mắt, chớp mắt nhìn . Mắt của trong veo, tựa như tỏa ra ánh mặt trời.

      Lại du lịch sao?

      Thẩm Thuật chợt nhớ lại nỗi tiếc nuối lần Đại Lý, hai người vẫn chưa chơi đủ phải vội vàng trở về. Lần du lịch tới này chắc khác với lần đó.

      Thẩm Thuật đồng ý, hai người về phòng riêng của mình.

      Đêm dần khuya, ngoài trời mưa rơi tí tách, Thẩm Thuật và Diệp Tuệ nằm giường, cả hai đều lăn qua lộn lại ngủ được.

      Mưa càng lúc càng nặng hạt, rơi mãi ngừng, tiếng mưa rơi đập vào khung cửa sổ, tạo thành những tiếng vang giống như nhịp tim rối loạn của lúc này.

      Thẩm Thuật và Diệp Tuệ đều hẹn mà cùng lên ý tưởng cho màn tỏ tình lãng mạn.

      Cả hai đều biết rằng kế hoạch tỏ tình của bọn họ thế mà lại đụng nhau.

    2. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Ahihi, thậc là hấp dẫn quá mà. Kể ra nếu c Tuệ nhà ta mà tham gia chương trình ma gì đó sao nhỉ, mng lại mắt tròn mắt dẹt cho coi :))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 91
      Edit: Ngân Nhi

      Diệp Tuệ còn bận công việc nên hai người chọn nơi khá gần, dù sao mục đích của cả hai người đều phải là du lịch mà là tỏ tình với đối phương.

      tuần trước khi lên đường, Diệp Tuệ lại bắt đầu lo lắng cái này suy nghĩ cái kia. Vừa xong việc cái là liền kéo Tiểu Lưu đến trung tâm thương mại luôn.

      “Em thấy bộ này thế nào? Bộ này nữa?” Diệp Tuệ thay hết bộ này tới bộ khác, Tiểu Lưu ngồi chỗ chán đến ngáp ngủ.

      “Tuệ Tuệ, sao tự nhiên chị mua nhiều quần áo làm gì thế?” Tiểu Lưu hiểu nổi.

      Diệp Tuệ cầm tay mấy bộ, đứng trước gương so sánh: “Chị sắp du lịch với Thẩm Thuật nhưng vẫn chưa tìm được bộ nào đẹp để mặc.”

      Diệp Tuệ mua rất nhiều quần áo ở những cửa hàng khác rồi nhưng vẫn chưa thấy hài lòng.

      Quần áo của Diệp Tuệ ra hề ít, là nghệ sỹ nên phải luôn giữ vững hình tượng của mình, cho nên chuyện ăn mặc là thể thiếu.

      Huống hồ còn rất xinh đẹp, cho dù có trùm bao tải lên người cũng vẫn đẹp, nhưng lại cứ bắt Tiểu Lưu phải chọn ra bộ đẹp nhất cho mình.

      Tiểu Lưu chỉ đại bộ: “Lấy bộ kia .”

      Diệp Tuệ nhăn nhó nhìn: “Thôi để chị chọn thêm bộ nữa cho chắc.”

      Lần này việc phải làm cực kỳ quan trọng, phải tỏ tình với Thẩm Thuật trước sinh nhật 30 tuổi của .

      Nhất định phải đứng trước mặt với vẻ ngoài đẹp nhất, sợi tóc cũng phải chăm chút kỹ càng.

      Vất vả mãi mới chọn xong quần áo, lại chuyển sang chán ghét mái tóc của mình: “Kiểu tóc của chị có phải ổn lắm ? Chị muốn đổi kiểu tóc khác.”

      Diệp Tuệ lại ngồi mài mông ở salon tóc thêm mấy tiếng nữa rồi mới về nhà.

      Lúc về đến nhà trời tối, đèn đường bật sáng, cả thành phố chìm trong ánh đèn rực rỡ.

      Diệp Tuệ biết Thẩm Thuật về nhà, nhàng lặng lẽ mở cửa vào rồi lại lặng lẽ đóng cửa lại.

      muốn để thấy mình mua nhiều đồ như thế, cho nên cứ rón rén nhón chân.

      Diệp Tuệ vừa đến cửa phòng mình Thẩm Thuật nghe thấy tiếng động bên ngoài, nhanh ra ngó, vừa mở cửa phòng nhìn thấy bóng lưng .

      Thẩm Thuật nhíu mày, cảm thấy hơi lạ, sao hôm nay Diệp Tuệ lại về thẳng phòng ngủ luôn vậy?

      Diệp Tuệ giấu kỹ quần áo mới mua , sau đó tắm rửa đắp mặt nạ. luôn có cảm giác dạo gần đây trạng thái của mình được tốt lắm, ngày tỏ tình chắc chắn phải ở trong trạng thái hoàn mỹ nhất mới được.

      Lúc đắp mặt nạ xong, bụng của lại kêu òng ọc ngừng, từ trưa đến giờ vẫn chưa ăn gì cả.

      Cả ngày hôm nay Diệp Tuệ gần như giành hết thời gian để dạo phố mua sắm rồi làm tóc, cố gắng để được xinh đẹp nhất có thể, chẳng buồn ăn uống gì hết, bây giờ đói chịu nổi.

      Nếu ngủ luôn có thể ngủ được vì đói, bằng bây giờ mò xem có gì ăn .

      Diệp Tuệ còn cách nào khác là xuống nhà làm bữa khuya.

      mò mẫm bước xuống nhà, chỉ bật mỗi đèn phòng bếp, Thẩm Thuật chắc ngủ rồi, cửa phòng đóng chặt.

      lấy từ trong tủ lạnh ra mấy món ăn sáng, muốn làm nóng lại rồi trộn vào cơm ăn. cho cơm vào lò vi sóng quay nóng, mấy phút là có thể ăn rồi.

      Đinh!

      Cơm hâm nóng xong, Diệp Tuệ tới trước lò vi sóng, định mở ra ngờ lại nhìn thấy cái bóng phản chiếu lên đó.

      sợ hãi hét ầm lên, run rẩy quay người lại nhìn.

      Người đứng ở cửa phòng bếp là Thẩm Thuật, cũng bị tiếng hét chói tai của Diệp Tuệ dọa sợ hết hồn, giật mình đứng yên tại chỗ.

      Diệp Tuệ thấy Thẩm Thuật liền đưa tay xoa ngực: “Thẩm Thuật, vẫn chưa ngủ à?”

      Thẩm Thuật gật đầu, định trả lời Diệp Tuệ lại hỏi: “Có phải đói bụng ? Vào bếp tìm đồ ăn hả?”

      Thẩm Thuật định lắc đầu nhưng đột nhiên nghĩ lại, Diệp Tuệ vào bếp để ăn đêm, nếu như lắc đầu có lý do để ở lại trong này nữa rồi, Diệp Tuệ phải ngồi ăn mình.

      Mặc dù hề đói, nhưng lại muốn .

      Thẩm Thuật chỉ dùng nửa giây để do dự, sau đó hỏi: “Nếu muốn ăn …có đủ ?”

      Diệp Tuệ gật đầu ngay: “Tất nhiên là đủ rồi, còn nhiều cơm lắm.” thích ăn cơm mình, nếu có ăn cùng vui hơn.

      Diệp Tuệ cười với , chỉ vào bàn ăn : “ ngồi xuống chờ em chút, em làm xong ngay đây.”

      nghe theo mà tiến lên bước: “Có cần giúp gì ?” Mặc dù biết nấu cơm nhưng có thể giúp được.

      Diệp Tuệ từ chối: “Em chỉ cần phút là xong rồi.”

      Thẩm Thuật tin lắm, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi trước bàn ăn, có món gì mà chỉ cần phút là làm xong ?

      phút sau, thừa thiếu giây, Diệp Tuệ bưng cái bát to đùng ra.

      đặt cái bát trước mặt , đưa cho cái thìa và cái bát con, : “Có thể ăn rồi.”

      Thẩm Thuật nhìn vào cái bát to kia, bên trong có rất nhiều thứ, nhưng đều là đồ ăn thừa, lại nhìn qua phòng bếp lượt, thấy có mấy cái hộp chuyên dùng để đựng đồ ăn trong tủ lạnh.

      Xem ra Diệp Tuệ trộn hết đồ ăn thừa từ sáng vào với cơm, đúng là chỉ cần phút là xong.

      tranh công với : “Em sợ đói nên hâm nóng thêm chút cơm đấy, ăn , đừng khách sáo.”

      xong, bắt đầu ăn, bây giờ quá đói nên ăn cái gì cũng thấy ngon, nhưng đối với tình huống của Thẩm Thuật lúc này là đau khổ.

      hề đói bụng, trái lại còn rất no, nhìn Diệp Tuệ ngồi ăn ngon lành, cũng ép mình phải cầm thìa lên ăn.

      Dưới nhiệt tình mời mọc của Diệp Tuệ, ăn hết hơn nửa phần cơm, Diệp Tuệ bình thường chỉ ăn bát no rồi, phần còn lại đều cho vào bụng hết.

      Sau khi ăn no, tâm trạng của Diệp Tuệ rất tốt, cứ ngâm nga hát, cầm bát lên chuẩn bị đem rửa, Thẩm Thuật thấy vậy liền ngăn lại rồi : “Để làm cho.”

      cầm bát tới trước bồn rửa, tiếng nước chảy vang lên, cẩn thận rửa kĩ từng miệng bát.

      Lúc này đối với Thẩm Thuật rửa bát có cái lợi, đó là tiêu cơm.

      Bụng của cảm giác như sắp trụ nổi nữa rồi, mỗi bước đều lo biết mình có nôn ra , bây giờ đừng có ai dại dột mà chuyện ăn cơm với , sợ kìm chế nổi mà giận điên lên mất.

      Lúc Thẩm Thuật rửa bát, Diệp Tuệ về phòng ngay mà đứng bên cạnh nhìn .

      “Vừa rồi em trộn cơm ngon lắm đúng ? Em thấy có vẻ thích ăn, lần sau em lại làm cho nhé.” Diệp Tuệ thấy ăn rất nhiều nên cho rằng rất thích.

      Thẩm Thuật hoàn toàn quên mất suy nghĩ giây trước của mình, cố chịu đựng cảm giác muốn nôn, rất phối hợp trả lời : “Ăn ngon lắm.”

      Từ trước đến nay Thẩm Thuật thường để lộ cảm xúc ra bên ngoài, hoặc có thể là khả năng diễn xuất của quá tốt nên Diệp Tuệ phát ra khác thường của .

      Diệp Tuệ chẳng qua cũng chỉ ăn lượng cơm vừa phải, vừa nằm xuống giường được nửa tiếng là ngủ được, nhưng Thẩm Thuật hoàn toàn ngược lại, ngồi yên chỗ nửa tiếng, chẳng những tiêu cơm mà còn thấy no hơn.

      muốn đánh thức Diệp Tuệ nên xuống nhà rất khẽ khàng, tìm được thuốc tiêu hóa trong tủ thuốc, uống viên rồi mới thấy đỡ hơn.

      Hôm sau, Diệp Tuệ lúc nhìn thấy Thẩm Thuật ngẩn người hỏi: “Thẩm Thuật, tối qua mất ngủ à?”

      Quầng thâm mắt của Thẩm Thuật rất đậm, mắt cũng lên tia máu, hình như bị mất ngủ cả đêm.

      Diệp Tuệ lo lắng: “ sao chứ? Có bị sốt ?”

      Thẩm Thuật chột dạ ho tiếng, dám nhìn vào mắt , thể với là tối qua vì muốn ở cùng lâu chút nên cố nhồi đống cơm trộn vào bụng được.

      lắc đầu: “ sao.”

      Thẩm Thuật chuẩn bị ra cửa làm, nhưng Diệp Tuệ lại gọi lại: “Hôm nay làm muộn chút có làm sao ?”

      Thẩm Thuật biết muốn làm gì, theo phản xạ trả lời ngay: “ sao cả, bình thường toàn sớm mà.”

      là tổng giám đốc của Hoa Thụy, cho dù có làm muộn chút cũng có vấn đề gì.

      Diệp Tuệ lập tức chạy vào bếp vo gạo nấu cháo, thấy sắc mặt rất kém, muốn nấu cho chút cháo để đem tới công ty ăn.

      Động tác của rất nhanh nhẹn, nấu xong múc cháo cho vào cặp lồng giữ nhiệt rồi đưa cho Thẩm Thuật: “Em nấu ít cháo trắng, nếu thấy khỏe lấy ra ăn nhé.”

      Thẩm Thuật ngẩn người nhận lấy cặp lồng, ánh mắt trầm xuống, nghiêm túc gật đầu : “Ừ.”

      Diệp Tuệ cảm thấy nấu cháo là việc gì to tát, chỉ : “Tại em kéo ăn đêm cùng nên mới hại bị mất ngủ.”

      .

      Thẩm Thuật cầm cặp lồng tới công ty, cái cặp lồng màu hồng nhìn hề tương xứng với hình tượng của , làm cho Vương Xuyên và Trình Thắng cứ liếc nhìn mấy lần.

      cần phải , cháo này chắc chắn là Diệp Tuệ nấu, từ khi nào mà mối quan hệ của hai người lại phát triển như vậy?

      Dưới ánh nhìn chăm chú soi mói của đám Vương Xuyên, Thẩm Thuật mặt đổi sắc cầm cặp lồng màu hồng vào phòng làm việc.

      vội vã làm việc ngay mà cẩn thận mở cặp lồng cháo ra, thong thả ngồi ăn.

      Từng miếng cháo thơm mềm trôi xuống bụng, khiến cho cái dạ dày vốn khó chịu của trở nên dễ chịu hơn nhiều.

      giống như thưởng thức món ăn thượng hạng nào đó, nét mặt rất trịnh trọng ăn từng miếng cháo.

      Trước đây chưa từng có ai đối với như vậy, lúc khỏe cũng chỉ biết mình chịu đựng cho qua, bản thân cũng bao giờ để tâm đến.

      Từ khi có Diệp Tuệ, luôn cảm nhận được cái cảm giác có người quan tâm, lo lắng cho mình.

      Diệp Tuệ hề biết rằng chỉ hành động của mà lại có thể khiến cho Thẩm Thuật lần nữa cảm nhận được hơi ấm gia đình.

      ngày trước khi lên đường, Diệp Tuệ ở trong phòng kiểm tra hành lý, cứ có cảm giác quên cái này thiếu cái kia, cứ chạy tới chạy lui trong phòng, vali cũng bị nhồi cho chật ních.

      còn gõ cửa phòng Thẩm Thuật, tự mình kiểm tra lại hành lý của lần, xác nhận có vấn đề gì mới yên tâm.

      Thẩm Thuật thấy lo nghĩ nhiều lên tiếng an ủi: “Thiếu đồ cũng sao cả, đến đó rồi mua sau cũng được.”

      Diệp Tuệ phản đối ngay: “Như thế sao được, em có nhiều thời gian đâu.” Diệp Tuệ suýt lỡ mồm, vì muốn tỏ tình với nên mới mất công chuẩn bị như thế, thể lãng phí thời gian vào mấy việc vặt vãnh được.

      Sợ Thẩm Thuật nghi ngờ nên có lén quan sát lúc, thấy có phản ứng gì mới chuyển chủ đề.

      Nhưng câu kia của cũng là câu mà Thẩm Thuật ghi nhớ trong lòng, có suy nghĩ giống nhau, du lịch là để tỏ tình với Diệp Tuệ, thể để những việc khác cản trở được.

      Hai người hẹn mà cùng chung suy nghĩ, cả hai ở trong phòng mình, tràn đầy mong đợi vào chuyến sắp tới.

      Đến ngày xuất phát trời rất đẹp, dự báo thời tiết còn đúng, nghe là trời nhiều mây, nhưng mới sáng sớm nắng đẹp rồi.

      Lúc đến nơi, hai người để hành lý trong phòng khách sạn, trời tối nên cả hai ăn bữa tối với nhau.

      Lục thành là vùng nhiệt đới nên khí hậu rất ôn hòa.

      Nơi đây nổi tiếng với chợ hoa, du khách tới đây đều tới chợ hoa chuyến, ban ngày hương hoa tỏa ngát bốn phía, đến đêm các loài hoa đua nhau khoe sắc dưới ánh đèn.

      Diệp Tuệ muốn tạo bất ngờ cho sinh nhật của Thẩm Thuật, muốn phát ra trước nên tìm cái cớ để chợ hoa mình, muốn dạo chút, nhưng ở đây quá đông đúc, nhỡ có người phát ra là diễn viên hay. bảo hãy về trước, cùng với nhau chỗ này dễ bị chụp được.

      Hai người thuê xe ở đây, dù là đâu cũng là Thẩm Thuật lái xe .

      “Em muốn dạo chợ hoa mua ít đồ.” Diệp Tuệ với , “Khi nào xong tới đón em được ?”

      Thẩm Thuật đồng ý.

      cũng lo có thời gian để chuẩn bị, nếu theo như cầu của Diệp Tuệ có được chút thời gian rảnh.

      Hai người ngồi trong xe, ai cũng phát ra khác thường của đối phương.

      Xe đến gần chợ hoa Thẩm Thuật đỗ lại, Diệp Tuệ vẫy tay chào rồi xuống.

      Gió đêm lùa vào khắp con đường, cuốn theo hương hoa thơm ngào ngạt, mùi thơm lọt vào mũi Diệp Tuệ, khiến tự dưng lại thấy hơi căng thẳng.

      Nghĩ tới việc ngày mai tỏ tình với Thẩm Thuật, tim bỗng đập nhanh hơn mấy nhịp.

      Phía chợ hoa cách xa lấp lánh ánh đèn, nhìn như khu vườn lãng mạn trong cổ tích, bước nhanh len vào trong đám đông.

      Thẩm Thuật vẫn ngồi trong xe, nhìn bóng lưng , ánh mắt rất chăm chú, mang theo cả thương.

      Cho đến khi Diệp Tuệ vào chợ hoa rồi, mới khởi động xe, chậm rãi rời .

      đường về khách sạn, Thẩm Thuật gọi cho cửa hàng hoa, bảo nhân viên giao hoa hồng cho sớm.

      Vì mấy hôm trước liên lạc với cửa hàng rồi nên nhân viên cửa hàng làm việc rất nhanh nhẹn, lúc về khách sạn cũng là lúc họ giao hoa hồng đến.

      Diệp Tuệ chuẩn bị cho màn tỏ tình.

      Còn cái mà Thẩm Thuật chuẩn bị, là màn cầu hôn chính thức.

      Hôn nhân của bọn họ là do người nhà họ Thẩm sắp xếp, mới chỉ đăng ký kết hôn mà thôi, vì bát tự giờ ngày tháng năm của Diệp Tuệ rất hợp với Thẩm Thuật.

      Chuyện cũ coi như qua, bây giờ mọi thứ thay đổi, Thẩm Thuật và Diệp Tuệ có thể cùng nhau tiến tới cuộc sống mới rồi.

      Thẩm Thuật biết, phụ nữ ai cũng muốn được cầu hôn lần.

      hy vọng rằng từ tối nay khởi đầu mới.

      Nhân viên cửa hàng chuyển hoa hồng lên tầng thượng, mấy hôm nay tầng thượng được Thẩm Thuật bao hết, vì muốn người khác quấy rầy nên cả mấy tầng cao của khách sạn cũng bao luôn rồi.

      cần nhân viên giúp đỡ mà tự mình nghiêm túc ngồi xổm xuống rải hoa hồng.

      Mặc dù có kinh nghiệm đương, nhưng biết lúc cầu hôn là phải dùng hoa hồng.

      Những cánh hoa được trải rộng nền đá cẩm thạch nhìn càng thêm đẹp mắt, tựa như tấm thảm màu đỏ dài.

      Thời gian trôi , tác phẩm của Thẩm Thuật dần hoàn thành, dưới mặt đất tràn ngập màu đỏ của cánh hoa, ở giữa còn ghép thành chữ S.

      Trong tên phiên của hai người đều có chung chữ S.

      Ban ngày tâm trạng của Thẩm Thuật rất bình tĩnh, nhưng đến buổi tối bắt đầu bình tĩnh được nữa, sau khi tách Diệp Tuệ ra, liền cảm thấy rất căng thẳng và hồi hộp.

      Thẩm Thuật đứng thẳng người dậy, đột nhiên ý thức được là tối nay phải cầu hôn rồi, hai tay run lên, hai chân vì ngồi xổm lâu quá nên cũng hơi đau nhức.

      Nhưng vẫn kiên trì cho rằng, việc chuẩn bị cho buổi cầu hôn phải do chính làm mới được, nếu có ý nghĩa gì nữa.

      Thẩm Thuật của trước kia là người bị nhà họ Thẩm coi thường, luôn tự giam mình trong thế giới riêng, biết tình thương là gì, cũng chưa từng được trải qua cảm giác có người quan tâm lo lắng cho mình.

      Cho đến khi Diệp Tuệ xuất , cứ thế chạy vào thế giới của trong lúc kịp chuẩn bị, mỗi chuyện nhặt, mỗi góc trong nhà đều lưu lại bóng dáng .

      Tính cách của trái ngược hẳn so với , là ánh mặt trời rạng rỡ, mãi mãi mất nhiệt huyết, ở đâu ánh sáng theo tới đó.

      Thế giới của cũng ngày ngày theo , đón nhận nguồn ánh sáng mà mang tới cho mình.

      ra chỉ cần đời này có người lòng đối xử tốt với mình thôi đó cũng trở thành chuyện rất đáng để lưu luyến.

      Thẩm Thuật bước qua thảm hoa hồng mới được trải, tới trước cái bàn cũng được đặt hoa hồng bên .

      bàn có chai rượu vang chưa mở và hai cái ly đế cao. biết tửu lượng của tốt nên cũng chỉ định cho uống ngụm tượng trưng thôi.

      cầm hộp đựng nhẫn, động tác rất cẩn thận, nhàng mở chiếc hộp nhung màu đỏ ra, bên trong là chiếc nhẫn kim cương lấp lánh. nắm tay Diệp Tuệ mấy lần, lúc đó tranh thủ đo ngón tay để đặt nhẫn.

      Chiếc nhẫn kim cương này thuê người thiết kế riêng, nó là độc nhất vô nhị, chỉ thuộc về mình .

      xuất của Diệp Tuệ giống như bông tuyết trắng tinh khôi rơi xuống thế giới u ám của . hy vọng rằng, mỗi giây phút đứng tại đây khiến cho thể nào quên.

      đóng nắp hộp nhẫn lại, đặt bên cạnh bó hoa hồng ở giữa bàn, đúng vị trí mà chỉ cần liếc nhìn là thấy ngay.

      tầng thượng của khách sạn, dưới đất rải đầy hoa hồng, gió đêm thổi bay những cánh hoa, làm cho khí tràn ngập mùi hoa dịu .

      Khung cảnh lãng mạn này chính là do tay Thẩm Thuật ngốc nghếch vụng về nhưng lại rất cẩn thận tỉ mỉ chuẩn bị nên.

      Tất cả là để dành tặng cho người duy nhất quan tâm đến thế giới này.
      thanhbinh, Lee Hoo, Linh Lì Lợm35 others thích bài này.

    4. minhminhanhngoc

      minhminhanhngoc New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      21
      Tỏ tình xong là đến trước sinh nhật 30 Thẩm thoát khỏi mác xử nam nữa
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      :)))))))) best rồi. Tới màn tỏ tình/cầu hôn cũng trùng nhau. Hai chị này trời sinh tuyệt phối rồiiiii
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :