1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Dìa dia, ở nhà đọc truyện dui dẻ đây ạaaaaa
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Hóng DT coi lại camera, ko biết phản ứng của DT là j nhỉ, haha
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 89
      Edit: Ngân Nhi

      Cái hôm Thẩm Tu theo dõi Thẩm Thuật, vì xuất ngay tại khu mua sắm nên bị fan bao vây, kế hoạch thất bại, clip đường cũng bị người ta quay lại rồi đăng lên mạng.

      Lúc Thường Huỳnh lướt Douyin (Tiktok) thấy clip của Thẩm Tu, nhìn thời gian ta nhớ là hôm đó Thẩm Tu có hoạt động gì, sao tự nhiên lại đến khu mua sắm nhỉ.

      Bình thường Thẩm Tu làm gì đều với ta tiếng, nhưng lần đến khu mua sắm này . Thẩm Tu cùng ai đến đó? giấu diếm bí mật gì hay sao?

      Thường Huỳnh gọi điện cho Thẩm Tu hỏi: “Hôm đó tới khu mua sắm làm gì thế?”

      Hai người tuy là mối tình đầu của nhau nhưng dù sao cũng từng chia tay lần, sau khi quay lại Thường Huỳnh trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều, dù là chuyện gì ta cũng muốn biết đầu đuôi ngọn ngành.

      Thẩm Tu có chút do dự, hoài nghi Thẩm Thuật chính là Thẩm tổng của Hoa Thụy, nhưng việc này có chứng cứ gì cả mà chỉ là suy đoán của thôi, biết có nên cho Thường Huỳnh biết .

      Thường Huỳnh lại hỏi: “Giữa chúng ta còn có chuyện gì thể với đối phương sao?”

      Thẩm Tu thở dài, đúng vậy, chuyện này cho người nhà họ Thẩm biết, cũng thể cho ai khác. Nhưng Thường Huỳnh là người trong giới giải trí, có lẽ bọn họ có thể cùng nhau tìm ra .

      Thẩm Tu: “ đoán là Thẩm Thuật có thể có chút liên quan đến Hoa Thụy.”

      Thường Huỳnh nheo mắt: “Gì cơ?”

      “Em còn nhớ , cái hôm bọn mình ngồi ăn với Diệp Tuệ Thẩm Thuật ấy, trước đó có gặp người của Hoa Thụy, mà Thẩm Thuật cũng bất ngờ xuất ở đó.”

      Thường Huỳnh gì, đầu bên kia điện thoại chỉ nghe thấy tiếng hít thở, ta vừa nhớ lại cảnh tượng hôm đó, vừa nghe Thẩm Tu chuyện.

      Thẩm Tu tiếp: “Còn nữa, em cảm thấy tài nguyên năm nay của Diệp Tuệ quá tốt sao?”

      Đầu tiên là “Giải thoát” của tập đoàn Vi thị, sau đấy là “Ninh Linh” của đạo diễn Tịch Điềm, còn hợp tác với Dior nữa…Nếu là nghệ sỹ tuyến 18 như Diệp Tuệ hồi trước chắc chắn thể có được.

      Bọn họ biết là, Diệp Tuệ sở dĩ có thể nhận được những tài nguyên này đều là vì có khả năng chuyện với linh hồn người chết.

      “Gần đây Diệp Tuệ mới kí hợp đồng với Hoa Thụy, chuyện này phải quá trùng hợp rồi sao? Thẩm tổng bao giờ lộ mặt, ai biết ta là ai.”

      Thẩm Tu hết suy nghĩ của mình với Thường Huỳnh.

      Thường Huỳnh kinh ngạc: “Ý là…Thẩm Thuật là Thẩm tổng của Hoa Thụy sao?”

      Suy nghĩ đầu tiên của ta là thể nào, người nhà họ Thẩm phải đều Thẩm Thuật là người vừa khắc mệnh lại vừa có tài cán gì sao?

      Nếu Thẩm Thuật có bản lĩnh đó tại sao lại chứng minh cho người nhà họ Thẩm biết chứ?

      Nhưng nếu liên tưởng đến nghiệp thuận lợi bây giờ của Diệp Tuệ thấy cũng đúng, quan hệ xã hội tốt, được Hoa Thụy ủng hộ, sau lưng lại có chỗ dựa, đủ loại nghi ngờ đến bây giờ vẫn chưa thể giải thích được.

      Thẩm Thuật là Thẩm tổng sao? Phải làm thế nào mới có thể biết được đây?

      Thẩm Tu quyết định tìm hiểu từ người có chức vụ cao trong Hoa Thụy, có quen Vương Xuyên, nghe Vương Xuyên rất hay đến nhà hàng dùng bữa nên liền lựa chọn nơi đó làm địa điểm vô tình gặp gỡ.

      Người đại diện của Thẩm Tu giúp theo dõi, sau khi Vương Xuyên vào nhà hàng, Thẩm Tu lập tức nhận được tin nhắn thông báo.

      Thẩm Tu ra đón: “Trưởng phòng Vương cũng tới đây ăn cơm sao?”

      Vương Xuyên biết gì, chỉ lịch cười đáp: “Trùng hợp .”

      Thẩm Tu: “Tôi cũng chỉ mình, hay là chúng ta ngồi cùng nhau ?”

      Sau khi ngồi vào ghế lô, hai người chuyện đôi ba câu rồi gọi vài món ăn. Món ăn ở đây rất đặc biệt, từng món đều được trang trí rất tinh sảo khéo léo, nhưng tâm tư của Thẩm Tu lại đặt vào đó.

      Vương Xuyên: “Tôi đọc tin tức nghe là gần đây cậu nhận phim của Hollywood hả?”

      “Chỉ là khách mời thôi.” Thẩm Tu khó có lúc khiêm tốn như thế, “Sao bằng được Hoa Thụy của các .”

      Qua nửa bữa ăn, Thẩm Tu đặt đũa xuống, ra vẻ thờ ơ hỏi: “ có biết chú ba của tôi ?”

      Vương Xuyên hiểu tại sao Thẩm Tu lại nhắc tới Thẩm Thuật, trong giây lát liền quyết định giả bộ biết gì, : “Mạo muội hỏi cậu câu nhé, tôi tưởng cả hai người thừa kế của tập đoàn Thẩm thị đều qua đời rồi cơ mà?”

      Vì thế nên người ngoài đều nghĩ rằng quyền thừa kế tập đoàn Thẩm thị rơi vào tay Thẩm Tu, tất nhiên ngay cả Thẩm Tu cũng tự cho là như vậy.

      dám giấu diếm , chú ba của tôi bát tự được tốt, ngay khi mới sinh ra khiến gia đình gặp nhiều chuyện may.” Thẩm Tu tuy kể cụ thể nhưng vẫn là cố ý xấu Thẩm Thuật.

      Mẹ của Thẩm Thuật bỗng nhiên bỏ nhà , tồn tại của Thẩm Thuật bị gia đình giấu diếm, chỉ có người cực kỳ thân cận với nhà họ Thẩm mới biết đến tồn tại của Thẩm Thuật.

      Thẩm Tu lấy điện thoại ra mở hình của Thẩm Thuật: “Đây là chú ba của tôi.”

      Tầm mắt Vương Xuyên chậm rãi rời xuống, nhìn thấy gương mặt vô cùng quen thuộc, gần như ngày nào làm cũng gặp, thời gian trôi , Vương Xuyên vẫn gì.

      Thẩm Tu thử dò hỏi: “Sao vậy? Trưởng phòng Vương quen chú ba của tôi sao?”

      Vương Xuyên ngẩng đầu lên, biểu cảm trong ánh mắt rất bình thản, lắc đầu: “ quen, tôi chỉ thấy người này rất đẹp trai, vào showbiz quả là đáng tiếc.”

      với Thẩm Tu cũng chẳng phải thân quen lắm, tự nhiên Thẩm Tu lại lôi kéo chuyện gia đình thế này chắc chắn là có vấn đề.

      Giọng Thẩm Tu có chút tiếc nuối: “Vậy à.”

      Bữa ăn kết thúc nhanh chóng, sau khi Thẩm Tu ra về, Vương Xuyên thở phào nhõm, nếu nhanh nhạy chắc là bại lộ rồi.

      tự cảm thấy kỹ năng diễn xuất của mình ban nãy cũng đủ để đề cử giải Oscar rồi đấy.

      quen biết Thẩm Thuật nhiều năm nên Vương Xuyên muốn giấu diếm Thẩm Thuật điều gì cả, Vương Xuyên lập tức gọi điện cho sếp, kể lại chuyện gặp Thẩm Tu ở nhà hàng cho nghe.

      “Thẩm tổng, Thẩm Tu vừa hỏi em có quen sếp .” Vương Xuyên , “Em bảo là quen, em đoán chắc nó nghi ngờ thân phận của sếp đấy.”

      Thẩm Thuật nheo mắt, bình tĩnh : “Cậu làm tốt lắm, tiền thưởng tháng này nhân đôi.”

      Vương Xuyên: “Khả năng thời gian này Thẩm Tu theo dõi sếp đấy, sếp phải cẩn thận nhé.”

      Thẩm Thuật chỉ ừ tiếng rồi thêm gì, Thẩm Tu vốn là người thừa kế của Thẩm thị trong mắt người ngoài rồi mà, nó còn sợ tranh giành tài sản với nó hay sao?

      Đối với tài sản của nhà họ Thẩm, Thẩm Thuật trước nay bao giờ để ý đến.

      .

      Diệp Tuệ vất vả lắm mới bớt được chút thời gian rảnh, chuẩn bị ngồi xem đoạn camera ghi lại buổi tối hôm trước.

      dám xem ở nhà vì sợ bị Thẩm Thuật bắt gặp, có khi tưởng là bị thần kinh ý, tự nhiên lại cố tình ở nhà uống rượu say rồi để camera quay lại.

      Diệp Tuệ cầm camera tới studio, tranh thủ giờ nghỉ giải lao, mình trốn trong phòng hóa trang xem.

      Trong phòng hóa trang rất yên tĩnh, Diệp Tuệ ngồi co rúm ở góc salon, bắt đầu bật xem video.

      Lúc bắt đầu rất bình thường, uống hết chén này đến chén khác, còn sau khi say rồi mới được bình thường nữa, cứ ôm lấy vách tường, làm gì đó với cái ảnh của Thẩm Thuật!

      Diệp Tuệ đỏ bừng mặt, tai cũng nóng rực lên, may là có nhà, chứ để nhìn thấy cảnh này chắc tự tử ngay tại chỗ mất.

      Diệp Tuệ giơ tay quạt quạt để khí nóng mặt tản , mắt chớp nhìn video, chỉ sợ bỏ lỡ điều gì.

      nhìn chính mình cứ vòng vòng trong nhà, thổ lộ tâm tình với mấy cái ảnh của Thẩm Thuật, rồi xem đến cảnh tiếp theo hoàn toàn chết lặng.

      cứ tưởng chỉ có vậy, lèm bèm với ảnh của lúc rồi thôi, có chuyện gì khác nữa đâu.

      Nhưng ngay khi gần như yên tâm rồi giây sau, cánh cửa nhà đóng chặt bỗng được mở ra, Thẩm Thuật xuất .

      Camera tay Diệp Tuệ suýt rớt khỏi tay , mắt trợn trừng.

      Ai có thể cho biết chuyện gì xảy ra được ?? Thẩm Thuật công tác mà, sao lại về nhà thế này??

      Diệp Tuệ lại hít sâu hơi, tiếp tục tự thôi miên bản thân: “Thẩm Thuật về làm sao chứ, cùng lắm là mình nghịch ngợm xíu thôi, thể nào có chuyện lao vào…” Ôm được.

      Diệp Tuệ bị vả mặt quá nhanh, lời còn chưa xong bị tắc nghẹn trong cổ họng.

      nhìn mình lao thẳng vào lòng , còn biết xấu hổ mà : “Thẩm Thuật, muốn ôm ~”

      giây này, Diệp Tuệ hy vọng là mắt mình mù để phải nhìn thấy cảnh ấy nữa.

      “Chắc đến thế là hết rồi, bạn bè người ta còn ôm nhau cơ mà, huống hồ mình còn say chứ, cho nên đó phải là con người của mình.”

      Diệp Tuệ vừa mới tiếp tục an ủi mình lại nhìn thấy cảnh ra lệnh cho Thẩm Thuật cõng , bắt vòng quanh trong nhà, coi khác gì con ngựa để cưỡi lên.

      Môi run rẩy : “Nhất định là mình bị ma nhập rồi, Thẩm Thuật chắc hiểu thôi.”

      Ngay sau đó là đến đoạn hai người ở yên chỗ, nghiêng đầu ghé sát vào hôn Thẩm Thuật.

      phải ôm, phải cõng, mà là làm cái việc môi chạm môi kia…

      Diệp Tuệ lập tức tắt camera , cú đả kích quá lớn kia khiến dám nhìn mình nữa rồi, đột nhiên nhớ lại buổi sáng hôm ấy sau khi thức dậy, ánh mắt của Thẩm Thuật nhìn rất lạ.

      Thẩm Thuật chắc chắn nghĩ rằng cố tình lợi dụng sàm sỡ mà lại chịu thừa nhận cho mà xem.

      Tiểu Lưu đẩy cửa vào, nhìn Diệp Tuệ ngồi liệt salon, toàn thân dưới bị bao phủ bởi tầng áp suất thấp, dáng vẻ như thể cuộc đời này còn gì để luyến tiếc nữa.

      “Tuệ Tuệ, chị sao chứ?” Tiểu Lưu lo lắng lại gần.

      Diệp Tuệ đứng lên nhào vào lòng Tiểu Lưu: “Có sao, chuyện lớn lắm, chị phạm sai lầm lớn rồi.”

      Tiểu Lưu kinh hãi: “Chị đăng nhầm cái gì lên Weibo rồi à? Hay là gây với ai rồi?” Tiểu Lưu chỉ nghĩ đến chuyện công việc của chứ hề nghĩ đến Thẩm Thuật.

      Diệp Tuệ gục đầu lên vai Tiểu Lưu, buồn rầu : “Chị hôn Thẩm Thuật rồi.”

      Tiểu Lưu ngẩn người, nhưng ngay sau đó liền lên án hành động dọa người của Diệp Tuệ: “Chuyện lớn cái rắm gì chứ, em còn tưởng là xảy ra chuyện gì .”

      Diệp Tuệ ngẩng đầu lên: “Là chị chủ động hôn Thẩm Thuật đấy.”

      Tiểu Lưu phì cười: “Thẩm Thuật là chồng chị mà, phải chị hôn ấy cũng là ấy hôn chị thôi, chủ động lần có mất miếng thịt nào đâu.”

      xong Tiểu Lưu lại bổ sung thêm: “Tuệ Tuệ, em cảnh cáo chị nha, show ân ái cũng vừa hai phải thôi.”

      Diệp Tuệ được ai thấu hiểu, chỉ biết khóc thầm, chuyện ôm hôn với vợ chồng rất bình thường rồi, nhưng với có phải vợ chồng đâu!

      Tâm trạng của Diệp Tuệ thể bình tĩnh được nên khi quay phim bị NG rất nhiều lần, đạo diễn cho là được khỏe nên cho về nhà nghỉ ngơi sớm.

      Nhưng Diệp Tuệ dám về nhà, lập tức ổn định lại tinh thần, xin lỗi đạo diễn rồi tập trung quay phim.

      Quay xong, vẫn mè nheo chịu về, định đợi đến khi Thẩm Thuật về nhà ngủ mới về.

      Nghĩ hay lắm, nhưng lúc sau Thẩm Thuật gọi điện cho .

      Có nên nghe máy đây?

      Ngay lúc do dự cánh tay vươn ra từ đằng sau, nhanh chóng giúp trượt nút nghe, cuộc gọi được kết nối.

      Diệp Tuệ quay phắt đầu lại, “cơn lốc” Tiểu Lưu cười híp mắt nhìn , còn dùng khẩu hình với cần cảm ơn.

      là phải cảm ơn em đấy, vì để cho chị được đối mặt với nỗi sợ của mình.

      Diệp Tuệ run rẩy giơ điện thoại lên tai, vì có tật giật mình nên giọng rụt rè hơn bình thường: “Thẩm Thuật.”

      Giọng của truyền đến: “Đợi đến đón về nhé.”

      Diệp Tuệ từ chối ngay: “ cần cần, Tiểu Lưu đưa em về được mà.”

      giây sau Thẩm Thuật đập tan hy vọng của : “ sắp đến rồi, Tiểu Lưu với là em quay xong rồi.”

      Tiểu Lưu đúng là chút do dự chọn đứng về phía Thẩm Thuật.

      đến nước này Diệp Tuệ đành phải nhận mệnh chờ Thẩm Thuật đến thôi, rất nhanh chóng, xe của đỗ trước mặt rồi.

      Diệp Tuệ uể oải tới mở cửa xe.

      “A!” để ý nên bị đập đầu vào thành xe, vội vàng cúi thấp người chui vào.

      lại đưa tay đóng cửa xe lại, sau đó tiếp tục vang lên tiếng hét thảm thiết: “Đau quá!!”

      chân của vẫn còn đặt dưới đất mà đóng cửa xe vào rồi, nên cái cửa cứ thế nện thẳng vào bắp chân .

      Diệp Tuệ chậm rãi thu chân về, lưng cứng còng, hai tay an phận đặt đầu gối, làm ra vẻ rất bình tĩnh, cố gắng quên chuyện vừa rồi .

      giây sau, Thẩm Thuật tự nhiên nghiêng người ghé sát vào, Diệp Tuệ như chim sợ ná thun, ép sát lưng vào cửa xe, sợ hãi hỏi: “ sao thế?” Muốn lôi chuyện cũ ra sao?

      Thẩm Thuật giật mình mấy giây, bất đắc dĩ cúi đầu xuống cười tiếng, chỉ vào bên cạnh : “Em chưa thắt dây an toàn.”

      Diệp Tuệ thở phào, tay chân luống cuống cài dây an toàn, nhưng vì tay run nên cài mãi được.

      Ngay lúc chỉ muốn chặt tay mình luôn cho xong Thẩm Thuật đưa tay ra phủ lên tay , hơi dùng sức chút, cạch tiếng, dây an toàn được cài xong.

      Máu người dồn hết lên mặt, làm mặt đỏ bừng lên. lập tức rút tay về, giọng như muỗi kêu: “Cảm ơn .”

      Thẩm Thuật biết vì sao Diệp Tuệ lại như vậy, cũng hỏi nhiều mà lái xe luôn.

      Trong xe cực kỳ yên tĩnh, Diệp Tuệ giả vờ mệt lử người, đầu dựa vào ghế xe nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng ra vẫn rất tỉnh táo, mí mắt hơi rung.

      sợ phải chuyện với , sợ mình vừa mở miệng ra câu gì nên , cho nên cứ giả vờ ngủ là an toàn nhất.

      Màn đêm buông xuống, xe chạy đường phố phồn hoa, bầu khí vẫn yên lặng như cũ.

      Diệp Tuệ vẫn duy trì đúng tư thế, dám nhúc nhích, cơ thể cũng cứng đơ lại, nếu giả vờ ngủ đành phải kiên trì giả vờ mãi thôi.

      lén hé mắt ra, nhìn bóng của in cửa kính.

      nghiêm túc lái xe, mắt nhìn thẳng phía trước.

      Khóe miệng cong lên, mặc dù làm chuyện như thế với khiến cho rất xấu hổ, nhưng dù sao cũng hôn được rồi, mới nghĩ thôi thấy sướng.

      Huống hồ cũng chẳng sai điều gì, Thẩm Thuật chắc chỉ cho rằng uống say quá nên tỉnh táo thôi.

      “Hình như em thích mất rồi, là kiểu rất rất thích luôn ý, thích hơn nhiều so với tưởng tượng cơ.” giọng đột nhiên vang lên trong đầu .

      Diệp Tuệ sợ hết hồn, đầu cẩn thận bị đập vào cửa xe, Thẩm Thuật bị dọa sợ, lập tức dừng xe lại bên đường, nghiêng người nhìn .

      Ánh mắt tràn ngập lo lắng: “Em có sao ?”

      Từ lúc lên xe đến giờ phản ứng của cứ là lạ, biết có phải xảy ra chuyện gì rồi ?”

      Diệp Tuệ ôm đầu, vẻ mặt phức tạp nhìn Thẩm Thuật, vừa rồi nhớ thêm được chút ký ức hôm say rượu, tỏ tình với rồi!

      chỉ mới nhớ lại câu tỏ tình của mình thôi chứ nhớ là Thẩm Thuật có trả lời lại hay .

      Nhưng mà nghĩ chắc là cũng nhớ gì, nếu nhớ chẳng bình tĩnh như bây giờ.

      nhịn được mà nhớ lại, ngờ sau khi say rượu lại mạnh dạn thổ lộ với như thế. bây giờ chỉ muốn được như lúc đó thôi, có thể dũng cảm thẳng ra với luôn.

      Nếu như thẳng thắn tỏ tình với thế nào nhỉ? Liệu phản ứng như thế nào?

      Nghĩ tới đây, liền hạ quyết tâm trong lòng, trái tim đập loạn thoáng chốc bình tĩnh lại. Thích người là chuyện tốt mà, cảm thấy mình nên chọn thời điểm thích hợp để cho biết hơn.

      Diệp Tuệ cười với : “Em sao, bọn mình về nhà .”

      Thẩm Thuật hỏi nữa, sau khi chắc chắn làm sao mới tiếp tục lái xe.

      Sáng hôm sau, tại tòa nhà Hoa Thụy.

      Thẩm Thuật đứng trước cửa sổ sát đất ở phòng làm việc, nhìn dòng người xe cộ lại bên dưới, trong lòng vô cùng hạnh phúc.

      Vừa rồi trong lúc làm việc, tự nhiên lại nhớ ra chút chuyện hôm uống rượu say.

      Diệp Tuệ cùng uống mấy ly rượu mạnh vì tưởng đó là nước ngọt, hai người uống khá nhiều.

      Hôm ấy cả hai đều say khướt, hôm sau tỉnh dậy chẳng nhớ chút gì về chuyện tối qua cả, thế mà vừa nãy tự dưng lại nhớ ra.

      Ký ức của vẫn rất mơ hồ, nhưng quan trọng là nhớ được lúc Diệp Tuệ hôn .

      Diệp Tuệ hôn hai lần rồi, như vậy nghĩa là cũng có suy nghĩ giống như sao?

      Thẩm Thuật mỉm cười, ánh mặt trời bên ngoài kia thỉnh thoảng lại bị mây che rồi lại lộ ra, ánh sáng cũng theo đó mà lúc sáng lúc tối.

      nhớ từng câu từng chữ mà Diệp Tuệ với , cũng nhớ từng câu hứa hẹn mà với .

      Lúc giải quyết xong chuyện của Vệ Tễ, Diệp Tuệ và ước định với nhau rồi, dù có chuyện gì cũng phải ngay cho đối phương biết, giữa hai người được có bí mật gì cả, rất dễ sinh ra hiểu lầm.

      cảm thấy mình nên chọn thời điểm thích hợp để cho nghe hết tất cả những chuyện có liên quan đến .

      Bao gồm cả việc thích .

    4. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Đúng ý sếp là ko sợ thiếu ăn rồi a Xuyên ạ, tiền thưởng sướng nhá
      Ahihi, thế là sắp đến đoạn hai chị thổ lộ rồi, ta hóng ta hóng
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Cuối cùng cũng thoing suốt rồi, haha, chuẩn bị chờ 2 ng ngỏ lời vs nhau thôi
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :