1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tôi là fan của diệp tuệ. Tôi muốn đổi tên thường huỳnh thành tiểu diệp tuệ, cháu dâu thường huỳnh,..các mem nào có ý kiến khác xin phát biểu
      Lazzy Le, saoxoay, gaucuatan12112 others thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 10
      Edit: Ngân Nhi

      Hình ảnh tạo hình nhân vật cho phim Thế tử coi như là lần đầu tiên mà Diệp Tuệ ra mắt công chúng với tên của mình, còn là Tiểu Thường Huỳnh nữa, dường như cũng là lần đầu tiên cảm nhận được giá trị của mình.

      Tuy rằng rất nhiều người thích vẻ đẹp của Diệp Tuệ, nhưng antifan của vẫn quá nhiều, chỉ dựa vào gương mặt chắc chắn là chưa đủ để lấy lại danh tiếng.

      Dù vậy Diệp Tuệ cũng để lại được ấn tượng trong lòng mọi người.

      Việc này khiến cho người đứng ngồi yên, Thường Huỳnh ngồi trong công ty xem điện thoại, sắc mặt rất lạnh.

      Lần nào lướt blog ta cũng được hưởng thụ những lời khen ngợi và tán thưởng của khán giả, thế nhưng bây giờ mạng người ta đều chỉ khen Diệp Tuệ thôi.

      số ít người còn đánh giá là Diệp Tuệ đẹp hơn ta.

      Thường Huỳnh nắm chặt tay, cực kì tức giận, ta vẫn chưa quên hình ảnh Diệp Tuệ mặc váy đỏ trong studio, đó cũng là lần đầu tiên mà ta bị lơ đãng trong lúc làm việc.

      Thường Huỳnh mơ hồ cảm giác được là Diệp Tuệ thay đổi.

      Lúc trước khi gặp ta, Diệp Tuệ luôn gây cãi nhau vì chuyện Thẩm Tu chỉ coi ấy là người thay thế.

      Còn lúc ấy ta thế nào ư? ta chỉ yên lặng đứng chỗ lời nào, tỏ ra ấm ức chút, đóng vai người bị hại, dư luận chắc chắn là đứng về phía ta rồi.

      Thường Huỳnh còn cố ý để cho người ta trông thấy mình khóc lóc chạy ra khỏi phòng trang điểm, quả nhiên sau việc đó, danh tiếng của Diệp Tuệ càng xuống thảm hại hơn.

      ta vẫn luôn cho rằng, kể cả phương diện nghiệp hay đời tư ta vẫn hoàn toàn áp đảo Diệp Tuệ, Diệp Tuệ chẳng đủ bản lĩnh để khiến ta phải sợ.

      Nhưng mà biết từ khi nào mà Diệp Tuệ gần như thay đổi hoàn toàn, ấy còn lệ thuộc vào ta nữa, còn cố tình bắt chước phong cách của ta để lấy lòng Thẩm Tu như lúc đầu.

      Người đại diện nhìn thấy sắc mặt của Thường Huỳnh : “Diệp Tuệ có phải thuê tài khoản ảo đấy, chẳng hiểu ta đẹp ở điểm nào nữa.”

      “Chỉ là chuyện thôi, cần lo cho tôi.”

      Fan của Thường Huỳnh bắt đầu hành động, những bình luận khen Diệp Tuệ nhanh chóng bị đàn áp, hơn nữa các fan cam lòng để cho thần tượng của mình bị đem ra so sánh với người khác nên đồng loạt vào phản kích.

      “Diệp Tuệ mặc đồ đỏ chẳng hợp tí nào, tạo hình của Thường Huỳnh mới gọi là tươi trẻ, phải ai cũng vào vai mỹ nhân đệ nhất thiên hạ được đâu nhé.”

      “Diệp Tuệ đẹp có ích quái gì? Lòng dạ của ta quá xấu xa, mặt trắng toát ra, gọi là mỹ nhân rắn rết đúng hơn đấy.”

      “Nhan sắc của Thường Huỳnh ràng là hơn hẳn Diệp Tuệ, mấy người đừng cố so sánh nữa kẻo mang nhục.”

      Phần bình luận đẩy sang chiều hướng khác, những người quý Diệp Tuệ cũng làm gì được, bọn họ biết là hình tượng của Diệp Tuệ trong mắt công chúng được tốt, nếu bọn họ làm quá lên càng khiến cho Diệp Tuệ bị ghét thêm.

      Chuyện này coi như chấm dứt tại đây, sau này Diệp Tuệ chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân để thay đổi suy nghĩ của mọi người về thôi.

      giờ tuy bình luận được khống chế, nhưng thể phủ nhận rằng Diệp Tuệ có sức uy hiếp đối với Thường Huỳnh.

      Tiểu Thường Huỳnh thế mà lại đẹp hơn cả chính chủ, đúng là nực cười mà, những bình luận khen ngợi Diệp Tuệ kia quá đủ để làm bẽ mặt Thường Huỳnh rồi.

      Những sóng gió mạng hoàn toàn làm ảnh hưởng đến Diệp Tuệ, vì mấy ngày làm việc lòng cứ căng thẳng vì chỉ sợ gặp lại cái con ma cầm lightstick kia, mà nhìn thấy ma cái là sợ muốn chết rồi, gì đến việc chuyện với chúng nó chứ.

      May là con ma đấy còn xuất trong công ty nữa, Diệp Tuệ cần phải lo lắng đề phòng nữa rồi.

      Hôm nay bận nhiều việc nên lúc Diệp Tuệ về đến khu nhà trời tối mịt, tuy là ngoài sân có rất nhiều người tập thể dục, nhưng cũng có cả những con ma bắt đầu hoạt động rồi.

      Lộc cộc lộc cộc ~

      Có thứ gì đó lăn đến gót chân Diệp Tuệ, thấy khác thường nên cúi đầu nhìn, là cái cốc giấy.

      Diệp Tuệ nghĩ là gió thổi tới, mặc dù lúc này có gió, nhặt cái cốc lên rồi ném vào thùng rác ở gần đó.

      Lộc cộc lộc cộc ~

      Lại có thứ gì đó lăn đến chân , cúi đầu nhìn, vẫn là cốc giấy.

      Ai mà cứ vứt đồ lung tung thế nhỉ? Lúc Diệp Tuệ nhặt cái cốc thứ hai này lên, liền phát cốc có hình ảnh, là ảnh của nghệ sĩ, bên dưới còn có dòng chữ.

      Tề Tiễn Tề Tiễn Tề Tiễn…

      Diệp Tuệ: “…”

      Diệp Tuệ lập tức nghĩ đến con ma trong công ty, nhưng giây sau liền tỏ ra như có chuyện gì xảy ra, rất bình tĩnh vứt cái cốc giấy .

      Lộc cộc lộc cộc lộc cộc ~~~

      Diệp Tuệ hề bất ngờ khi lại có chiếc cốc giấy nữa lăn đến chân mình, là trùng hợp tin đâu, thế là dứt khoát để ý đến nó nữa, tiếp tục về phía trước.

      “Vẫn còn giả vờ là nhìn thấy tôi à? Diệp Tuệ Diệp Tuệ, quay đầu lại nhìn tôi cái mà!” Con ma fan cuồng vọng sau lưng , cho dù Diệp Tuệ trả lời nó vẫn cứ tiếp.

      “Mẹ tôi bảo dối trá là hư đấy, ràng là nhìn thấy tôi mà!”

      Diệp Tuệ có ý định quay đầu lại, cũng muốn đáp lại cầu của con ma, dưới tình huống cấp bách, liền nghĩ ra phương án giải quyết tạm thời.

      hít sâu hơi, bịt hai tai lại rồi chuẩn bị hát.

      Hát bài gì đây nhỉ? Tất nhiên là bài “Hảo Hán Ca”* khiến cho người ta tăng thêm lòng dũng cảm rồi!

      *Ca khúc nổi tiếng trong phim Thủy Hử, tưởng tượng bà Tuệ hát bài này cho đỡ sợ mà buồn cười chịu được :))

      “Sông lớn chảy về hướng Đông, sao trời trông về Bắc Đẩu…Gặp chuyện bất bình hô lên tiếng, gặp lúc ra tay phải ra tay wow…”

      Diệp Tuệ vừa hát làm cho con ma phải dừng bước, nó trơ mắt nhìn dương khí người Diệp Tuệ ngày mạnh hơn.

      cơ thể con người có ba chiếc đèn, theo thứ tự ở đỉnh đầu và hai bên vai, khi người ta dũng cảm đèn bật sáng, dương khí cũng theo đó mà tăng cao.

      Diệp Tuệ vừa bịt tai hát Hảo Hán Ca vừa chú ý đến động tĩnh của con ma đằng sau, nó vẫn chuyện, nhưng giọng nghe có vẻ rất xa.

      “Tôi chỉ muốn chuyện với chút thôi, tôi cần giúp đỡ.” Diệp Tuệ tuy bịt tai nhưng giọng của con ma vẫn truyền tới được, nghe hơi buồn rầu.

      đến gần nhưng vẫn cố ném cái cốc giấy tới, muốn chuyện với Diệp Tuệ bằng được.

      Miệng Diệp Tuệ vẫn hát, nhưng trong lòng thầm oán trách, ra mạng nếu hát to lên còn thấy sợ nữa là hoàn toàn sai lầm.

      màn này những để cho con ma nhìn thấy, mà ngay cả Thẩm Thuật phía sau cũng trông thấy được.

      đỗ xe xong rồi chuẩn bị lên nhà, đúng lúc phát Diệp Tuệ đằng trước, tiến lại gần mà cứ theo sau lưng đoạn xa gần.

      Nếu như Thẩm Thuật mà trực tiếp đến bên cạnh có lẽ chiêm ngưỡng được cảnh Diệp Tuệ bịt tai hát ca khúc kinh điển Hảo Hán Ca rồi.

      dừng lại chút, biểu cảm phức tạp nhìn bóng lưng của Diệp Tuệ, nhưng chỉ khựng lại mấy giây rồi lại nhanh chóng tăng tốc, hai ba bước đứng bên cạnh .

      Diệp Tuệ cảm nhận được xuất của Thẩm Thuật, vì mong ước từ lâu, , phải là thèm thuồng dương khí của mới đúng.

      Cho nên khi Thẩm Thuật bước tới cái là Diệp Tuệ phát ra ngay, ánh mắt sáng rực, miệng cũng cong lên cười, nhưng cười dở lập tức khựng lại luôn.

      Cái cốc giấy kia lăn vài vòng rồi dừng lại trước mũi chân Diệp Tuệ, theo bản năng quay đầu lại, thấy con ma kia đứng cách năm mét, trán chảy đầy máu, thỉnh thoảng phải lấy tay lau .

      Sắc mặt trở nên trắng bệch, ngay cả lời chào với Thẩm Thuật cũng thể thốt ra được.

      Thẩm Thuật nhíu mày nhìn cái cốc giấy mặt đất, sau đó lại nhìn về hướng mà Diệp Tuệ nhìn.

      Chẳng có gì cả.

      “Em sợ à?” Thẩm Thuật lên tiếng làm Diệp Tuệ quay đầu lại, trông thấy biểu cảm lạnh nhạt ít khi thay đổi của , bỗng thấy an tâm hơn chút.

      Diệp Tuệ run run hỏi: “Thẩm Thuật, có nghĩ là đời này có…”

      …Ma ?

      còn chưa hết câu bàn chân của Thẩm Thuật nhàng nhấc lên, giẫm thẳng lên cái cốc giấy bị gió thổi lăn qua lăn lại kia.

      Diệp Tuệ: “…”

      Con ma: “…”

      Cái cốc in hình nghệ sĩ Tề Tiễn giây trước còn đẹp đẽ vô cùng, giây sau biến thành nhúm giấy quắt đến thể quắt hơn được nữa.

      Có muốn lăn cũng lăn nổi nữa.

      Diệp Tuệ quá bội phục năng lực của Thẩm Thuật, dùng hành động thực tế để chứng minh cho biết là đời này hề có ma quỷ.

      Thẩm Thuật mặc cái áo sơ mi trắng rất sạch , nhìn xuống cái cốc rồi lại ngước lên nhìn Diệp Tuệ, ánh mắt bình thản, miệng khẽ nhếch lên, sau đó phun ra ba chữ: “Còn sợ ?”

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Thường với chả Huỳnh. Ngày tháng còn dài tranh thủ hưởng nốt tung hô của fan , k sợ sau này rớt đài thảm lắm
      Con ma fangirl này kiên trì nhỉ:yoyo36: biết khi nào Thẩm mới biết bí mật của vợ đây

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      đây!!!ma còn bị thương nữa là cái cốc giấy do ma biến ra:yoyo56::yoyo56:
      Chúc tiểu diệp tuệ may mắn lần chụp ảnh sau!
      TamaPNgân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 11
      Edit: Ngân Nhi

      Diệp Tuệ nhìn chằm chằm cái cốc giấy kia mấy giây mới hoàn hồn, cổ cứng ngắc, ngẩng lên nhìn Thẩm Thuật.

      sợ nữa.” Còn gì mà phải sợ chứ.

      Con ma đứng kia còn phải đờ đẫn vì hành động của kia kìa.

      Diệp Tuệ nhìn con ma, biểu cảm của nó phải là cực kì khó coi, đầu máu chảy ròng ròng, người ta nhìn vào có khi còn nghĩ là Diệp Tuệ và Thẩm Thuật mới vừa hãm hại nó cũng nên.

      Nó vừa mới bước vào xã hội ma quỷ phải chịu đả kích lớn như vậy, Diệp Tuệ sợ là về sau nó còn dám ra ngoài dọa người ta nữa.

      Thẩm Thuật cầm cái cốc giấy bẹp dí vứt vào thùng rác, hề cảm nhận được bầu khí cuộn trào như sóng xô ở bên kia.

      thôi.” Thẩm Thuật sợ trời sợ đất lên tiếng, Diệp Tuệ chút do dự mà theo .

      Con ma yếu ớt bất lực nhìn theo bóng lưng Diệp Tuệ, buồn bã bay .

      Tại bãi gửi xe ở Hoa Thụy.

      Bùi Ninh tới bãi đỗ xe sau ngày làm việc, ngồi vào xe giành cho nghệ sĩ, ngả lưng vào ghế, ngày làm việc rất mệt mỏi, nhưng việc được gặp Thẩm tổng càng khiến cho phiền não hơn.

      Có thế nào Bùi Ninh cũng ngờ được là bao ngày trôi qua như thế mà vẫn chưa nhìn thấy mặt Thẩm tổng.

      Sau ngày bị từ chối gặp mặt đó, lại ra ám hiệu với thư ký của Thẩm tổng, rằng có rất nhiều công ty muốn có được , muốn với Thẩm tổng về việc này.

      Nhưng thư ký của trả lời thế nào? ta rằng có muốn kí hợp đồng tiếp với công ty hay là việc của , Thẩm tổng rất bận, chút chuyện này cần thiết phải quấy rầy đến ấy.

      Rất ràng, đó cũng chính là ý của Thẩm tổng, có bằng lòng ở lại với Hoa Thụy hay ấy cũng quan tâm.

      Bùi Ninh mím môi, ánh mắt tỏ vẻ cam lòng, nổi tiếng như vậy, lại rất xinh đẹp, bao nhiêu người muốn mời ăn cơm, hẹn hò cùng còn chẳng thèm ngó ngàng tới.

      Người đại diện hỏi: “Bây giờ về nhà luôn hay đâu?”

      Bùi Ninh đáp, nhìn ra bên ngoài, thấy bóng dáng của người đàn ông lọt vào tầm mắt.

      ấy có thân hình cân đối và rất cao, ánh sáng trong bãi đậu xe khá tối, tuy cách đoạn khá xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy ràng đường nét mặt , rất đẹp trai.

      Chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng biết rằng, người này đẹp hơn nhiều so với những nghệ sĩ nam nổi tiếng khác.

      Đột nhiên suy nghĩ táo bạo, khí chất của người đàn ông này tốt như thế, liệu có phải là Thẩm tổng của Hoa Thụy ?

      Bùi Ninh càng nghĩ càng thấy có lý, bật thốt lên: “Đợi .”

      soi gương sửa sang lại đầu tóc, xác nhận lớp trang điểm vẫn hoàn hảo, nếu người đó là Thẩm tổng phải nắm chắc cơ hội này.

      Tay của đặt tay nắm cửa xe, chuẩn bị tinh thần bước xuống, lại quay sang nhìn về hướng của người đàn ông kia chút, đợi đến khi trông thấy chiếc xe của lập tức nhíu mày.

      người đàn ông phong độ như thế mà lại chiếc xe rất bình thường, chẳng khác biệt gì so với đám đông ngoài kia…Hoàn toàn tương xứng với địa vị tổng giám đốc.

      Bùi Ninh chẳng còn thấy hứng thú nữa, người đó chắc chắn phải là Thẩm tổng, chỉ là người bình thường có gương mặt và vóc dáng đẹp thôi.

      Bùi Ninh thu hồi ánh mắt, với tài xế: “ thôi.”

      Xe của Thẩm Thuật cũng lái , thư kí của và Vương Xuyên đứng sau, cùng nhau đứng nhìn chiếc xe, cả hai đều hẹn mà cùng yên lặng lúc lâu.

      Lát sau, người thư kí lên tiếng trước: “ xem, sao sếp lại sống khiêm tốn thế nhỉ? Ngay cả xe cũng chỉ loại bình thường nhất.”

      Hoa Thụy là công ty giải trí nổi tiếng nhất nước, Thẩm Thuật là tổng giám đốc, giá trị con người thể đo lường được, nếu là người khác xe của họ nhất định phải là loại phiên bản giới hạn cực kì sang trọng.

      Nhưng Thẩm Thuật sao, mấy năm gần đây tiền kiếm được ngày càng nhiều lên, đủ để người ta tiêu mấy đời chả hết, thế mà chiếc xe hơi vẫn là loại bình dân.

      chỉ có xe đâu, mà những thứ khác Thẩm Thuật cũng để ý lắm, khiến cho thư kí của tài nào hiểu nổi.

      Vương Xuyên vỗ vai ta, nét mặt tỏ ý “Thế giới của người có tiền hiểu được đâu”, : “Đối với chúng ta tiền chính là tiền, nhưng với Thẩm tổng tiền chỉ là con số mà thôi.”

      cảm thấy đến bây giờ rồi mà Thẩm tổng còn phải dùng đến những món đồ giá trị để chứng tỏ mình hay sao?”

      Thư kí lắc đầu, trong giới giải trí Thẩm Thuật là huyền thoại, là người để cho người ta phải ngửa mặt nhìn lên.

      Vương Xuyên : “Bây giờ Thẩm tổng chỉ hưởng thụ niềm vui thú khi kiếm ra tiền thôi, còn những chuyện khác đều có tính khiêu chiến với ấy.”

      Thư kí gật đầu tỏ vẻ hiểu.

      Buổi tối Diệp Tuệ phải tham dự show diễn thời trang và được bước thảm đỏ.

      Trước kia Diệp Tuệ luôn bắt chước gu thời trang của Thường Huỳnh, ekip trong công ty cũng rất tích cực đưa những thông tin về Tiểu Thường Huỳnh để thu hút chú ý của dư luận, nhưng mánh khóe của phòng quan hệ xã hội của Thường Huỳnh ràng là hơn hẳn bậc, dù Diệp Tuệ có làm gì cũng bị Thường Huỳnh lấn át.

      Trước khi lên thảm đỏ, chị Nhâm thuê bộ lễ phục hàng hiệu cho Diệp Tuệ theo phong cách cũ của là ngây thơ trong sáng.

      Váy cũng thuê rồi, Diệp Tuệ cũng chỉ là nghệ sĩ bé, có nhiều tiền, cho nên cũng cần thiết phải đổi đổi lại, chỉ theo lời đề nghị của thợ trang điểm mà trang điểm cho đẹp hơn chút thôi.

      Thường Huỳnh được coi là mối tình đầu quốc dân, Diệp Tuệ về sau theo phong cách ngây thơ nữa, vì hợp.

      Lối vào thảm đỏ có rất đông các fan đứng, Diệp Tuệ nhìn thoáng qua, những người cầm bảng hiệu đúng là người , nhưng có đám khác tạo hình rất khác lạ, cậy vào việc mình có thể bay xuyên qua mà chen chúc ở đằng trước, ràng là cả đám ma quỷ.

      nhớ hôm nay Tề Tiễn cũng tham dự, liệu con ma nữ fan cuồng kia có ở đây nhỉ?

      Có mấy con ma chen lấn nhau nên ngã nhào ra thảm đỏ, có đám bay vào trong hội trường, truyền thông vẫn chụp ảnh, Diệp Tuệ chỉ còn biết duy trì nụ cười gương mặt, mặt biến sắc nhìn về hướng người hâm mộ.

      Những fan tập trung bên ngoài đều phải là fan của Diệp Tuệ, bọn họ trơ mắt nhìn quay đầu hướng về phía bọn họ, mỉm cười rạng rỡ.

      Đừng ai với tôi là vị tiên nữ mới bước lên thảm đỏ kia là Diệp Tuệ đấy nhé, gương mặt lẫn khí chất đều quá tuyệt!

      phải đâu, Diệp Tuệ nào có xinh đẹp như thế!

      Trời đất ơi, đúng là tiên nữ giáng trần!

      chứng minh, khi ngắm nhìn đại mỹ nữ xinh đẹp kia, cái gì mà tình đầu quốc dân, cái gì mà ngây thơ trong sáng động lòng người, tất cả đều tan biến còn mảnh vụn.

      con ma mặc váy ngắn theo Diệp Tuệ, chỉ nhìn thẳng phía trước, liếc nó dù chỉ cái, đến lúc bước vào hội trường miệng cứng hết cả lại.

      Diệp Tuệ thở phào nhõm, ngồi xuống ghế nhìn con ma fan cuồng đứng phía xa, hôm nay cả Bùi Ninh và Tề Tiễn đều có mặt, nhưng con ma kia lại mắng chửi Bùi Ninh, cũng tìm Tề Tiễn mà lại đứng cạnh người khác.

      Nó cứ yên lặng trầm tư cầm cái lightstick, thỉnh thoảng lại đưa tay lau máu trán, nghiêm túc đứng im chỗ mà nhìn người.

      Nếu Diệp Tuệ nhớ lầm người đó là phó tổng giám đốc của tập đoàn Vi thị, Tần Hân.

      Con ma đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn thấy Diệp Tuệ liền giơ lightstick lên vẫy vẫy với , ánh mắt nhìn có phần trách móc.

      Diệp Tuệ nhớ tối hôm trước nó là muốn giúp nó việc, hiểu nó với Tần Hân có quan hệ gì với nhau? Sao đến cả thần tượng nó cũng quan tâm mà chỉ đứng bên cạnh Tần Hân?

      Diệp Tuệ cầm điện thoại tìm kiếm về tập đoàn Vi thị.

      Nhà họ Vi chỉ có con tên là Vi Huyên may qua đời, trong ảnh Vi Huyên chỉ khoảng mười mấy tuổi, nụ cười vô cùng rạng rỡ, nhìn rất giống với con ma kia khi nó lau máu trán và mỉm cười.

      Con bé ra quá đột ngột, phải chăng là có lời gì chưa kịp ?

      Sau khi kết thúc hoạt động, Diệp Tuệ nán lại lâu mà về nhà luôn, con ma đuổi theo mà chỉ bên cạnh Tần Hân.

      Lúc về đến nhà, Diệp Tuệ mới phát là phòng khách vẫn tối om.

      vội vàng mở di động ra xem, bây giờ là 7 giờ 55 phút, chưa đến 8 giờ, tức là Thẩm Thuật vẫn chưa về.

      Biết Thẩm Thuật ở nhà, Diệp Tuệ rất sợ hãi, vừa rồi thẳng từ show thời trang về đến nhà, thầm nghĩ vì trong nhà có người, chỉ cần về là gặp chuyện gì nữa.

      Hoàn cảnh của lúc này giống như kiểu liều mạng chạy ra khỏi động ma quỷ, nhưng cuối cùng lại nghe tin cửa động bị hỏng, phải chờ thêm lúc nữa mới ra ngoài được.

      “Đây là nhà của Thẩm Thuật, chắc chúng nó dám xuất đâu nhỉ?” Diệp Tuệ lẩm bẩm rồi bật đèn lên.

      May là tinh thần của Diệp Tuệ khá vững, nên khi thấy đống ma ngồi trong phòng khách cũng chưa đến mức ngã ngồi xuống đất gào khóc kêu cha gọi mẹ.

      Lúc bật đèn lên, mấy con ma ngồi bên trong đều đồng loạt quay đầu nhìn .

      “Ái chà chà, hôm nay chồng của có ở đây nha.” Con ma lên tiếng đầu tiên chính là bác ma mà gặp lần đầu từ sau khi tới thế giới này.

      Diệp Tuệ sợ bị cả đám nhìn thấy vẻ khác thường của mình, lúc cởi giày cứ ưỡn ẹo mãi xong, lâu như qua cả thế kỷ vậy.

      Đồng thời vẫn để ý đồng hồ, 7 giờ 59 phút rồi, còn phút nữa thôi là Thẩm Thuật về nhà.

      bé còn chưa cởi giày, để tôi xem có vấn đề gì .”

      Diệp Tuệ vừa nghe thấy thế sợ đến mức đá văng cái giày , muốn xa bao nhiêu xa bấy nhiêu, xuyên qua cả người của bác ma.

      Kẹt ---

      Diệp Tuệ lập tức chạy ào ra cửa, lần đầu tiên cảm thấy biết ơn đối với thời gian biểu vô cùng chính xác của Thẩm Thuật.

      Lúc Thẩm Thuật bước vào trông thấy Diệp Tuệ với nét mặt sợ hãi như sắp khóc, biết là mới gặp chuyện gì.

      “Chào mừng về nhà.” Lúc Diệp Tuệ lời này cả người cũng thả lỏng, tay đè lên cái bàn ở bên cạnh.

      Bịch tiếng, bình hoa đặt bàn rơi xuống, vỡ tan thành những mảnh .

      Diệp Tuệ hơi sửng sốt, sau đó lại quay đầu nhìn vào phòng khách, mấy con ma vốn rất ung dung ngồi ghế, giờ lại chạy trối chết, còn dám qua cửa chính mà nhảy thẳng ra cửa sổ tầng hai luôn.

      Trong quá trình còn suýt giẫm đạp lên nhau, ai cũng sợ mình là người cuối cùng ở lại.

      cảnh tượng quá hoành tráng, nếu có máy ảnh ở đây Diệp Tuệ chụp lại ngay rồi.

      Lúc thu hồi tầm mắt phát Thẩm Thuật ngồi xổm dưới đất, chuẩn bị nhặt mấy mảnh vỡ bình hoa lên, Diệp Tuệ cũng vội vàng ngồi xuống cùng .

      “Là do em làm vỡ, để em dọn cho, cứ vào nhà ngồi .” Diệp Tuệ đưa tay muốn nhặt mảnh vỡ, phải cẩn thận, nếu bị thương.

      Thế nhưng còn chưa kịp động vào Thẩm Thuật nhàng ngăn lại.

      “Để làm.” Giọng của Thẩm Thuật rất ôn hòa, lộ ra cả kiên quyết.

      “Nhưng mà…” Diệp Tuệ chưa xong ngẩng đầu nhìn , thế là nữa.

      ngồi xổm dưới đất nhặt từng mảnh vỡ lên, Diệp Tuệ vẫn ngồi bên cạnh , : “Mấy hôm nữa em phải quay phim rồi.”

      Thẩm Thuật dừng động tác, đôi mắt đen nhánh nhìn : “Em ở cùng tổ quay phim luôn à?”

      Ban đầu Diệp Tuệ như khách mời mà đến nhà , Thẩm Thuật thấy quen chút nào, nhưng sau thời gian chung sống thấy rằng Diệp Tuệ hề quấy rầy đến cuộc sống của .

      Dường như quen với tồn tại của , cho nên khi nghe Diệp Tuệ quay phim mới hỏi như vậy.

      Diệp Tuệ lắc đầu đáp: “Tất nhiên là rồi, em với đạo diễn là nhà mình rất gần phim trường, em ngủ quen giường rồi nên phải về nhà ngủ.”

      Thẩm Thuật sững sờ, bình thường vẫn luôn ở nhà, ngờ quay phim mà vẫn phải về nhà ngủ.

      Nhưng biểu cảm của thể ra bên ngoài nên Diệp Tuệ nhìn ra khó hiểu của , nghĩ đến việc sau khi quay phim được nhận khoản tiền, cảm thấy rất phấn khởi.

      “Chờ khi nào em quay xong rồi nhận được tiền, em mua lại cho mười cái bình hoa như thế này luôn, thích bày ở đâu bày.”

      Trong mắt Diệp Tuệ cái bình hoa này chắc chắn là hàng rẻ tiền, có thể mua lại cho cả đống luôn.

      Thẩm Thuật nhìn cái bình hoa cổ quý hiếm vô giá bị làm vỡ tan tành kia, ánh mắt có chút phức tạp, gật đầu : “Ừ.”
      ---
      Cứ vài chương lại phá thêm thứ chị ạ cho vui nhà vui cửa :v Tiền chỉ là con số thôi mà :v


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :