1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Ta chờ, ta chờ đến ngày 2 ac thổ lộ với nhau :)))
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Chẹp. K ngờ có ngày mình hóng chương gặp ma
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Giống như vợ của đạo diễn rất kết hợp vs DT, vừa cái có tiếng động ngay, ko biết rồi dc nghe bà ý kể về chuyện j nữa đây.
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Dạ vâng hết mua bất động sản tặng vợ , bh còn chịu chi thu mua công ty để đường hoàng mang vợ về dưới chướng :)))
      Oimeoi tưởng tượng đêm thanh vắng lành lạnh tiếng đàn piano đột nhiên vang lên ôi dã man :)))) ghê vch :))
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 59
      Edit: Ngân Nhi

      Tiếng đàn dương cầm cứ thế vang lên trong màn đêm yên tĩnh, giai điệu du dương, nhưng lại hơi đáng sợ. Chẳng biết từ khi nào, ngoài trời bỗng nổi gió, tiếng gió kêu vù vù, tựa như sắp có bão.

      Diệp Tuệ và Thẩm Thuật liếc mắt nhìn nhau, Tịch Điềm thoáng rùng mình, ông : “Hai người vào nhà .”

      Cửa phòng được mở rộng, Diệp Tuệ và Thẩm Thuật vào, càng vào sâu bên trong, tiếng đàn càng ràng hơn, vang vọng trong căn nhà lớn, bầu khí ghê rợn chậm rãi lan tràn.

      Hai người đến phòng khách, ở đó có bày chiếc đàn Piano rất lớn, ghế có ai ngồi, nhưng phím đàn đen trắng lại tự chuyển động, đánh lên những giai điệu sâu lắng, dù có người đến vẫn dừng lại.

      Diệp Tuệ nhìn thấy người phụ nữ đứng bên cạnh đàn, tóc bà rất dài, sắc mặt suy yếu, ánh mắt bình thản, chính là vợ của Tịch Điềm, Ninh Linh.

      Diệp Tuệ hít sâu hơi, gọi tiếng: “Ninh Linh?”

      Vừa dứt lời, tiếng đàn lập tức ngưng lại, Ninh Linh quay đầu nhìn Diệp Tuệ, tiếp: “Cháu có thể chuyện với vài câu ạ?”

      Ninh Linh gật đầu, bà biết hai người ở bên ngoài, nên mới cố tình đánh đàn để đưa bọn họ vào.

      Tịch Điềm nhìn Diệp Tuệ chuyện với khí, đáy mắt lên vẻ khiếp sợ, Thẩm Thuật sớm quen với chuyện này, tầm mắt chỉ chăm chú nhìn vào .

      Diệp Tuệ : “ có lời gì muốn với chú đúng ?”

      Ninh Linh đáp.

      “Có những chuyện phải ra mới có thể biết được .” Diệp Tuệ nhìn Ninh Linh, ràng trước khi chết oán khí của bà rất nặng, mặt còn có tầng khí đen.

      Ngũ quan vẫn xinh đẹp như trước, nhưng ánh mắt lại như hồ nước tĩnh lặng.

      Hồi lâu sau, Ninh Linh mới mở miệng: “Mười năm trước xảy ra chuyện ngoài ý muốn, con của chúng tôi qua đời, chuyện này là nỗi đau rất lớn đối với chúng tôi…”

      Cả Ninh Linh và Tịch Điềm đều tự trách bản thân, Ninh Linh vất vả mới rời xa được giới điện ảnh, muốn lần nữa cùng Tịch Điềm bắt đầu cuộc sống bình thường, thế nhưng Tịch Điềm lại thay đổi.

      Ông ấy thường xuyên ở trong studio, dù có về nhà cũng đắm chìm trong việc sáng tác kịch bản, rất ít khi chuyện với bà, tình cảm của hai người càng ngày càng trở nên nhạt nhòa.

      Ninh Linh rất giận Tịch Điềm, vì công việc mà ông quên luôn cả việc con mình qua đời, cũng quên cả tình cảm giữa hai vợ chồng.

      Ninh Linh xong, Diệp Tuệ lại truyền đạt lại cho Tịch Điềm nghe, Tịch Điềm vô cùng kinh ngạc, lời đúng là giống những chuyện xảy ra với hai vợ chồng ông.

      ra vợ ông vẫn luôn ở nơi này, Tịch Điềm nhìn vào khoảng bên cạnh Diệp Tuệ, biểu cảm rất phức tạp.

      Lúc chuyện, Ninh Linh hoàn toàn nhìn Tịch Điềm cái, đáy mắt mang theo hận ý.

      Người ta đều Tịch Điềm chỉ phim ảnh, còn những thứ khác ông chẳng quan tâm. Bà cũng nghĩ giống họ, con của hai người mất, ông bận tâm, bà buồn bực vui, ông cũng buồn đoái hoài.

      Bà muốn nhìn xem, bây giờ bà chết rồi, liệu ông có còn lạnh lùng vô cảm như thế nữa hay .

      Ôm niềm tin như vậy, sau khi chết , linh hồn bà lại bay trở về căn nhà này. Trước khi chết bà chán ghét khi ông cứ lạnh lùng với bà, nhưng chết rồi, nơi này vẫn là nơi mà bà muốn quay về nhất.

      Ninh Linh nhìn Tịch Điềm, ông chỉ trầm tư ngồi yên đúng ngày, ngay sau đó lại nhanh chóng vùi đầu vào công việc.

      đến đây, Ninh Linh bật khóc, bà nghẹn ngào : “Ngay cả khi tôi chết rồi, ông ấy vẫn lạnh nhạt như thế, quả nhiên là ông ấy thương tôi.”

      Tịch Điềm hơi há miệng, nhưng vẫn gì.

      Ninh Linh trong cơn tức giận, sắc đen mặt càng đậm hơn: “Tôi cố tình đánh đàn dương cầm vào ban đêm, cố tình tới lui mặt đất lúc rạng sáng, thỉnh thoảng còn xé nát bản thảo của ông ấy, tôi muốn cuộc sống của ông ấy trôi qua quá thoải mái đâu!”

      “Mọi người ở khu này vì sợ ma nên chuyển hết rồi, thế nhưng, tôi làm đến nước ấy, tại sao ông ấy vẫn chưa chịu ?”

      Ninh Linh lạnh lùng nhìn Tịch Điềm: “Nếu thương tôi, tại sao còn làm ra vẻ thâm tình như vậy làm gì chứ?”

      tiếp nữa, Diệp Tuệ biết, bà đợi Tịch Điềm giải thích.

      Trong bầu khí yên tĩnh, vang lên giọng áy náy của Tịch Điềm.

      “Năm năm nay, chưa giây phút nào thôi nhớ em cả.”

      Ninh Linh lạnh lùng cười tiếng.

      “Con qua đời, luôn thầm trách bản thân, chỉ khi vùi đầu vào công việc, mới có thể tạm thời quên chuyện đó. ngờ rằng vào hôm sau khi xong việc trở về nhà, lại phải nghe tin về cái chết của em.”

      rất tự trách, vì bỏ mặc em, nên em mới rời xa . Về sau lại điên cuồng sáng tác, dùng phim ảnh để khiến bản thân tê liệt.”

      Tịch Điềm nhìn khoảng bên cạnh Diệp Tuệ, gương mặt thoáng nét cười.

      “Piano tự đánh mà có người, bản thảo bị xé nát, người khác đều thấy sợ hãi, nhưng hề muốn chuyển . Vì hi vọng có khi nào em vẫn ở bên cạnh , chỉ là nhìn thấy em, thể tự chứng minh đó là thôi.”

      Ninh Linh lặng yên , nhưng khí đen mặt tản đôi chút.

      chuẩn bị làm phim về em đấy, em tuyệt vời như thế, ghi chép lại cuộc đời em, để cho mọi người biết vợ của xuất sắc đến nhường nào.”

      “Năm năm nay, chỉ tập trung viết kịch bản cho phim này.” Tịch Điềm để Diệp Tuệ đưa kịch bản cho Ninh Linh.

      Ninh Linh lật từng trang, đầu ngón tay khẽ run, bà vẫn biết Tịch Điềm viết kịch bản, nhưng thèm quan tâm xem ông ấy viết cái gì. Vì ông mà những thứ bà vốn rất thích, cuối cùng lại trở thành thứ mà bà ghét nhất.

      Bây giờ ông vừa với bà rằng, kịch bản này ông viết riêng cho bà đấy sao?

      Tịch Điềm nhìn thấy Ninh Linh, ông chỉ dịu dàng hướng về phía khí mà tiếp: “ ra nghĩ đến chuyện sau khi quay xong bộ phim này, tự kết liễu đời mình, đến lúc đó nhà chúng ta lại có thể được đoàn tụ rồi.”

      ai biết rằng, bộ phim này chính là tác phẩm cuối cùng của người đạo diễn tài ba này, ngay khi phim được công chiếu, tin tức về cái chết của ông cũng được truyền ra.

      Ông muốn dùng cách này để chuộc tội với vợ mình.

      Tịch Điềm xong, bầu khí lại rơi vào yên tĩnh.

      Diệp Tuệ im lặng suy nghĩ, người ta đều sau khi vợ chết , tính cách của đạo diễn Tịch càng thêm ngang ngạnh quái gở, chẳng muốn gặp gỡ ai, ngay cả trong nhà có ma cũng buồn chuyển .

      Năm năm ông có thêm tác phẩm nào, chẳng qua là vì ông luôn tự nhốt mình trong phòng thôi.

      Những lời đồn đại xuất rất nhiều, nhưng Tịch Điềm hoàn toàn quan tâm đến, ông chỉ muốn tận tâm hoàn thành bộ phim này, sau đó theo người vợ khuất.

      Diệp Tuệ thở dài, hai người vì hiểu lầm nhau, mà thành ra người sống trong đau khổ, người chết nhưng lại trở thành linh hồn đầy oán hận.

      Cả hai đều thể giải thoát được.

      Hiểu được nỗi lòng của chồng, Ninh Linh rơi lệ: “Sao sớm cho em biết?” Nếu ra sớm hiểu lầm giữa hai vợ chồng lớn đến như vậy, cũng xa cách cả đời.

      Diệp Tuệ thấy khí đen mặt Ninh Linh biến mất hết, trở lại dáng vẻ ban đầu của bà, ngôi sao lớn tỏa sáng màn ảnh .

      Xem ra khúc mắc trong lòng bà được gỡ bỏ rồi.

      Tịch Điềm hỏi câu, giọng có phần dè dặt: “Em có thể tha thứ cho ?”

      Diệp Tuệ nhìn Ninh Linh, Ninh Linh gì, chỉ tới trước bàn. Diệp Tuệ chỉ về phía bàn đọc sách, ý bảo mọi người nhìn về hướng đó.

      Ánh mắt Tịch Điềm nhìn chăm chú, dám dời mắt , ông dám cầu xa vời rằng Ninh Linh tha thứ cho mình.

      Tiếp đó, tờ giấy trắng được đặt bàn, đầu bút hướng xuống, chậm rãi chạm lên trang giấy.

      Chiếc bút nhàng lướt , giấy dần ra mấy chữ.

      “Em tha thứ cho .”

      Tịch Điềm căng thẳng quan sát, lúc nhìn thấy hàng chữ này, ông nhận ra ngay đây chính là nét chữ của Ninh Linh, bà tha thứ cho ông rồi.

      Tịch Điềm nhắm mắt lại, nước mắt rơi xuống.

      Diệp Tuệ nhìn Ninh Linh, bà vẫn nhìn Tịch Điềm, miệng nở nụ cười.

      Khúc mắc giữa hai người được tháo gỡ, Tịch Điềm nhìn Diệp Tuệ, giọng ôn hòa hơn trước nhiều: “Tuy rằng có thể nhìn thấy vợ tôi, nhưng tôi dễ dàng giao vai cho đâu, tôi phải kiểm tra kỹ năng diễn xuất của .”

      Diệp Tuệ chưa có tác phẩm nào tiêu biểu, phim “Giải thoát” mà casting thành công còn chưa bắt đầu quay, cho nên Tịch Điềm chưa biết nhiều về .

      Ông lên tiếng, ngữ điệu có phần đau khổ: “Tôi muốn diễn thử cảm xúc đau đớn khi mất đứa con của mình.”

      Tịch Điềm nhắc đến chuyện hai vợ chồng ông mất đứa con , nếu là phim tự truyện nhất định có đoạn Ninh Linh trải qua nỗi đau mất con.

      Đoạn này cũng chính là trong những đoạn quan trọng nhất đối với Ninh Linh và Tịch Điềm.

      Diệp Tuệ gật đầu: “Vâng ạ.”

      chưa sinh con, càng chưa từng trải qua nỗi đau mất con, nhưng có người mà cảm thấy rất quan trọng trong cuộc đời. Trước khi đến thế giới này, chỉ là đứa trẻ mồ côi, người thân, bạn bè.

      Còn tại, người quan trọng nhất với chính là Thẩm Thuật.

      Nếu mất , mãi mãi thể nhìn thấy nữa, có phản ứng thế nào đây.

      Diệp Tuệ chỉ mới nghĩ tới đây mà nước mắt chảy ra, khóc lớn lên, mà khóc cách kìm nén, nhưng càng có thể khiến cho người ta cảm nhận được tuyệt vọng và nỗi bi thương của .

      Chỉ là đoạn khóc ngắn, nhưng Diệp Tuệ làm thỏa mãn mọi cầu khó khăn của Tịch Điềm từ trước đến nay.

      Thẩm Thuật đứng bên nhìn khóc, tim bỗng nhói đau, theo bản năng rất muốn tiến lên ôm Diệp Tuệ yếu đuối vào lòng.

      “Tốt lắm.” Tịch Điềm lên tiếng cắt ngang.

      Thẩm Thuật lúc này mới kịp phản ứng, chưa từng xem đóng phim, nhưng chỉ qua phút ngắn ngủi vừa rồi khiến cho người xem vô cùng cảm động, biết làm được rồi.

      Tịch Điềm hiếm khi nở nụ cười khen ngợi: “ qua cửa rồi.”

      Mấy hôm sau, Tịch Điềm chủ động liên hệ với phóng viên, mọi người ai cũng biết là đạo diễn Tịch chuẩn bị công bố tin tức nóng hổi.

      Tám giờ sáng, các phóng viên từ các tạp chí lớn vây quanh căn biệt thự của Tịch Điềm, con phố vốn rất vắng vẻ, giờ lại đông nghịt người.

      Cửa từ từ mở ra, Tịch Điềm bước ra từ bên trong, máy quay phim chụp ảnh nhắm thẳng vào ông, đèn flash lóe lên ngừng.

      “Đạo diễn Tịch, có thể công bố tên nữ diễn viên đóng vai Ninh Linh chưa ạ?”

      “Đạo diễn Tịch, phim này bao giờ bắt đầu quay ạ?”

      “Đạo diễn Tịch, có phải bộ phim có tiến triển gì mới hay ?”

      Tịch Điềm đứng đối diện với ống kính, thái độ rất trịnh trọng, tuyên bố chuyện cho tất cả khán giả cả nước biết: “Tôi chọn được người vào vai nữ chính rồi.”

      Truyền thông có mặt trực tiếp nghe xong liền vô cùng nóng ruột, bọn họ chưa từng nghe qua bất kỳ tin đồn nào về việc này, nữ chính được chọn từ bao giờ vậy?

      “Kỹ năng diễn xuất của diễn viên này rất tốt, đặc biệt là độ hiểu biết của ấy về Ninh Linh nhiều hơn hẳn tất cả những nữ diễn viên trong giới giải trí.”

      Tịch Điềm thoáng nhìn vào khoảng bên cạnh, tựa như nhìn ai đó, nhưng cũng như chỉ lơ đãng liếc mắt sang cái thôi.

      giây sau, ông cười : “Tôi tin rằng Ninh Linh cũng hài lòng với lựa chọn của tôi.”

      Các phóng viên nhà báo giơ máy lên hết, chỉ sợ bỏ qua giây phút nào, Tịch Điềm tiếp tục ra hai chữ, cũng là cái tên khiến cho người ta trợn tròn mắt.

      “Diệp Tuệ.”

      trường lập tức rơi vào yên tĩnh, nhưng ngay sau đó là những câu hỏi dồn dập điểm dừng.

      Tịch Điềm trả lời câu hỏi nào, chỉ : “Kể cả thời gian của Diệp Tuệ đủ, tôi cũng đợi ấy diễn xong những bộ phim khác rồi mới bắt đầu quay đến phim này.”

      “Bởi vì người có thể diễn tốt vai Ninh Linh, chỉ có duy nhất Diệp Tuệ mà thôi.”

      Bùi Ninh, Thường Huỳnh và số nữ diễn viên khác, cùng cư dân mạng mấy hôm trước vừa mới chửi mắng Diệp Tuệ trận, hôm nay đều cùng chung suy nghĩ…

      Cảm giác như bị vả cho sưng mặt rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :