1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 55
      Edit: Ngân Nhi

      Lúc phát lượng khách bên mình ngày càng ít , Thường Huỳnh đoán là phía Diệp Tuệ có hành động đặc biệt gì đó. Văn Tương tạm thời rời lúc để sang nghe ngóng phía quầy hàng của Diệp Tuệ.

      Dòng người xếp hàng rất dài, Văn Tương vất vả lắm mới chen vào được để nhìn mặt Diệp Tuệ.

      Diệp Tuệ rán bánh, dịu dàng mỉm cười với từng vị khách, với họ những lời khen chân thành.

      fan của Diệp Tuệ ngồi nửa tiếng tàu điện để đến đây xếp hàng, được thấy idol của mình cười với mình rằng: “Bạn đẹp quá, vì sao lại muốn hạ thế xuống trần gian vậy?”

      Văn Tương: “???”

      Bạn fan kia hưng phấn chịu nổi, lập tức viết bình luận Weibo của Diệp Tuệ, chính miệng idol với mình những lời này đó nha!

      bạn này thường xuyên gửi rất nhiều bình luận dưới mỗi bài đăng Weibo của Diệp Tuệ, Diệp Tuệ những nhớ mặt mà còn nhớ cả những bình luận của bạn này nữa.

      Bạn fan tay cầm bánh, xúc động phát khóc luôn, lập tức đăng dòng trạng thái: [ đời này sao lại có idol tốt như thế chứ, Diệp Tuệ cực kỳ cực kỳ ấm áp luôn!]

      Lúc Văn Tương quay lại quầy hàng của nhóm mình, Cốc Chiếu và Thường Huỳnh liền hỏi ấy tình hình bên kia.

      Văn Tương rằng bí quyết thu hút khách của Diệp Tuệ chính là khen ngợi từng vị khách , mà mấy người bọn họ chắc chắn là làm theo được rồi.

      Vẫn chưa tới giờ cơm tối, Thường Huỳnh vẫn còn cơ hội để xoay chuyển tình thế.

      Thường Huỳnh nhìn mặc trang phục tiếp ứng cho mình, liền vẫy bé lại : “Quầy hàng bên chị hình như thua rồi, em có thể giúp chị gọi thêm các bạn fan đến đây ?”

      bé lập tức gửi tin nhắn vào nhóm để gọi thêm người, chỉ trong thời gian ngắn, có rất nhiều fan của Thường Huỳnh chạy tới đây.

      Thấy dòng người xếp hàng ngày đông, nụ cười gương mặt Thường Huỳnh cũng tươi hơn rất nhiều.

      Văn Tương và Cốc Chiếu liếc nhìn nhau, khỏi cảm thán, lưu lượng đúng là lưu lượng, câu thôi là kéo được bao nhiêu người đến, xem ra nhóm của bọn họ có hi vọng thắng được nhóm Diệp Tuệ rồi.

      Đến thời gian quy định, đạo diễn lập tức hô stop, Diệp Tuệ và Thường Huỳnh dừng động tác, ai được làm tiếp. Mọi người đứng vây quanh trường, kiên nhẫn đợi kết quả được công bố.

      chỉ những người có mặt tại đó hồi hộp, mà các bạn xem mạng cũng tung đạn mạc bao phủ hết màn hình rồi.

      “Tôi đoán chắc là Diệp Tuệ thắng thôi, từ sau khi ấy khen các khách hàng, ràng là kiếm được nhiều tiền hơn đội Thường Huỳnh, thắng thua coi như định.”

      “Wey wey wey! Bạn thấy Thường Huỳnh gọi được nhóm fan rất đông đến à? lưu lượng tiểu hoa phải là người mà Diệp Tuệ chỉ giỏi mồm mép có thể so sánh được đâu nhé.”

      Số người xem livestream lên tới con số mấy triệu, bây giờ vẫn còn tăng lên. Diệp Tuệ đấu với Thường Huỳnh, người xem còn thấy nôn nóng hơn cả chính chủ nữa.

      Sau khi kiểm tiền, đạo diễn : “Số tiền mà Diệp Tuệ và Thường Huỳnh kiếm được rất sát nhau, chỉ hơn kém năm đồng thôi.”

      Thường Huỳnh mặt biến sắc, biết chắc là mình thua rồi.

      ta vì muốn thu hút khách nên cho khá nhiều nhân bánh, dẫn đến việc làm cho phí sử dụng nguyên liệu tăng cao, lợi nhuận giảm .

      Trước tất cả những khán giả có mặt tại trường quay và những khán giả xem livestream, đạo diễn tuyên bố: “Lần tranh tài này, nhóm của Diệp Tuệ giành chiến thắng.”

      Kết thúc buổi ghi hình, các bạn fan rối rít bình luận dưới Weibo của tổ chương trình.

      “Quỳ gối van xin Thường Huỳnh hãy tiếp tục tham gia chương trình, tổ đạo diễn hãy mời Thường Huỳnh mấy lần nữa mà! Với cả để cho Diệp Tuệ có thêm cơ hội khen các khách hàng nữa ạ!”

      “Tôi quyết theo chương trình này đến cùng rồi đấy! Đạo diễn hãy làm thêm nhiều tập vào nhé!”

      Sau màn so tài của Thường Huỳnh và Diệp Tuệ trong “Tôi cùng minh tinh mở quán ăn nhanh” tập này, tổ chương trình coi như thu về được lượng người xem cao nhất từ trước đến nay.

      Ghi hình xong, xe chở Diệp Tuệ đỗ sẵn ở cửa, sau khi chào tạm biệt các nghệ sỹ và nhân viên công tác, Diệp Tuệ lập tức lên xe ra về.

      “Cuối cùng cũng được nghỉ rồi.” Diệp Tuệ dựa vào ghế xe, nét mặt thư giãn.

      Xe chạy trong màn đêm, tuy khá mệt mỏi nhưng tâm trạng của Diệp Tuệ vẫn rất tốt, miệng ngâm nga hát.

      Từ sau khi mọi chuyện cho Thẩm Thuật nghe ở Đại Lý, hòn đá trong lòng Diệp Tuệ như được lấy xuống, cảm thấy còn việc gì đáng phải lo nghĩ nữa rồi.

      Tâm trạng vui vẻ của duy trì suốt cả ngày dài, ngay đến Tiểu Lưu cũng phải tò mò, cứ liên tục liếc kính chiếu hậu nhìn Diệp Tuệ.

      “Tuệ Tuệ, sao tâm trạng của chị tốt thế?” Tiểu Lưu cảm thấy rất kỳ lạ, trước đây Diệp Tuệ vẫn luôn đời, nhưng đến nỗi như bây giờ.

      Diệp Tuệ cười đáp: “Tất nhiên là có liên quan đến chồng chị rồi.”

      Tiểu Lưu câm nín: “…”

      Cẩu độc thân Tiểu Lưu cảm nhận được tàn ác của thế giới này, chỉ biết rưng rưng ngồi ăn cẩu lương cho ngày hôm nay thôi.

      Xe đỗ dưới khu nhà Diệp Tuệ, nhưng chưa xuống xe ngay.

      “Đợi chút , để chị gọi chồng chị xuống đón.” Diệp Tuệ thoải mái show ân ái, bấm gọi cho Thẩm Thuật.

      Thẩm Thuật biết là có thể nhìn thấy ma, cho nên bây giờ phải vất vả nghĩ ra lý do nữa rồi, chỉ cần tiếng với là được thôi.

      Chỗ nào cũng có ma hết, chẳng phân biệt được là ma tốt hay ma xấu, dù cho bây giờ lá gan Diệp Tuệ có lớn hơn trước cũng chưa hoàn toàn thích nghi được.

      Tiểu Lưu biết suy nghĩ của Diệp Tuệ, chỉ nghĩ là muốn show ân ái, vẻ mặt chết lặng nghe Diệp Tuệ chuyện điện thoại.

      “Thẩm Thuật, trời tối quá, em sợ, xuống nhà đón em được ?” Diệp Tuệ tránh là mình sợ ma.

      ra ý trong lời của là, Thẩm Thuật dương khí nặng, xuống đây rồi ma quỷ dám lại gần em nữa.

      Thẩm Thuật biết sợ, cho nên sau khi làm về vẫn chưa thay quần áo, ngồi ở phòng khách chờ .

      Điện thoại di động vẫn để bàn trà, tiếng chuông vừa vang lên, liền bắt máy ngay.

      “Được, xuống ngay đây.” Thẩm Thuật nghe thế hiểu ra rất nhanh.

      Ý hiểu của Tiểu Lưu hoàn toàn khác, trong đầu lên cảnh Diệp Tuệ nũng nịu gọi chồng ơi, hai người tay trong tay cùng nhau lên nhà.

      Cúp máy, Diệp Tuệ ngồi trong xe đợi, chuông điện thoại của Tiểu Lưu vang lên, là mẹ ấy gọi.

      Tiểu Lưu nghe điện thoại xong, giọng trở nên gấp gáp: “Chị em sắp sinh, Tuệ Tuệ, em phải rồi.”

      Diệp Tuệ nghe vậy liền mở cửa xuống xe luôn, vẫy tay với ấy: “Em mau , mình chị ở đây được, chú ý an toàn nhé.”

      Xe phóng ngay sau đó, Diệp Tuệ nhìn xung quanh, rất trong lành, hề có ma, lại nghĩ Thẩm Thuật xuống đón nên liền đứng đây đợi .

      cúi đầu nhìn mũi chân mình, dám nhìn chỗ khác.

      lâu sau, có hòn đá rơi xuống đầu , lực khá mạnh nên cũng hơi đau.

      Tiếp theo đó là tảng đá lớn rơi uỳnh cái ngay cạnh chân , suýt nữa trúng chân rồi, bị rơi trúng chắc chắn bị thương.

      Diệp Tuệ ngẩng đầu nhìn sang, thấy có đứa bé đứng dưới gốc cây đại thụ, mắt nhìn về phía , tay nó cầm tảng đá.

      Biết được ra là đứa trẻ nghịch ngợm, Diệp Tuệ thở phào nhõm, xuống bậc thang, tiến về phía cái cây: “Bé ngoan được ném đá nữa nhé, nhớ chưa?”

      Còn chưa đến gần cái cây dừng bước, vì thấy ràng đứa bé đứng dưới gốc cây đó phải là người.

      Diệp Tuệ lập tức quay người chạy , đường đến thẳng chỗ thang máy.

      , hai, ba…” Diệp Tuệ nghe tiếng như có vật gì đó đập xuống mặt đất, tiết tấu rất có quy luật.

      liếc mắt nhìn sang, đứa bé kia biết lấy ở đâu ra cái dây nhảy, nó vừa nhảy dây vừa tiến về chỗ đứng.

      Diệp Tuệ điên cuồng ấn nút thang máy, cũng may là thang máy sắp xuống đến tầng rồi.

      Con ma nhảy dây kia nhảy lên bậc thang, tinh tiếng, cửa thang máy mở ra, người đứng bên trong vừa hay lại đúng là Thẩm Thuật.

      Diệp Tuệ xúc động như gặp lại được người thân bị thất lạc nhiều năm, nước mắt cũng chảy ra luôn rồi, còn dám chỉ tay về phía con ma kia, bởi vì trong phim kinh dị sợ nhất là ma trẻ con.

      Lúc này chỉ muốn vào thang máy để lên nhà luôn, nhưng Thẩm Thuật lại vội vàng bước ra hỏi: “Có phải em vừa nhìn thấy ma ?”

      thẳng ra bên ngoài, động tác quá nhanh, Diệp Tuệ muốn kéo lại cũng được.

      Con ma nhảy dây kia thấy Thẩm Thuật tới sợ hãi lui về sau mấy bước, nhưng nó vẫn từ bỏ việc bắt nạt Diệp Tuệ, cúi người nhặt hòn đá rồi ném về phía .

      Đứa trẻ này lúc chưa biến thành ma chắc chắn là đứa trẻ rất nghịch ngợm.

      “Hai quầng thâm mắt của đứa trẻ này sao mà đậm thế biết, như trang điểm vậy.” Diệp Tuệ trốn sau lưng Thẩm Thuật thầm , có ở đây nên cũng an tâm hơn nhiều.

      Con ma nhảy dây vẫn kiên nhẫn ném đá về phía .

      Mặc dù Thẩm Thuật nhìn thấy ma, nhưng có thể xác định được phương hướng của hòn đá được ném tới, quay người nhìn Diệp Tuệ, bất thình lình hỏi câu.

      “Em có nước tẩy trang ?”

      Diệp Tuệ ngơ ngẩn, phản ứng kịp: “ cần nước tẩy trang làm gì?”

      Thẩm Thuật giật luôn cái túi xách của , kéo khóa ra lục lọi lúc: “Cái nào là nước tẩy trang vậy?”

      Diệp Tuệ định giúp lấy thấy giơ thỏi son lên, nét mặt ngờ vực hỏi: “Cái này phải ?”

      Diệp Tuệ vội vàng ngăn lại khi thấy chuẩn bị vặn nắp son ra, sau đó tìm lọ nước tẩy trang đưa cho , chậm giây thôi là có khi làm hỏng thỏi son của mất.

      Thẩm Thuật nhếch môi cười, tỏ ra vô cùng nguy hiểm: “ phải em mới là nó trang điểm sao? Bây giờ tẩy trang cái là nó sợ ngay.”

      Diệp Tuệ: “…” chỉ ví dụ thế thôi mà, có phải nó trang điểm đâu chứ!

      giây trước khi Thẩm Thuật hành động hòn đá được ném tới, vừa hay tạo cơ hội cho xác định được vị trí mà con ma nhảy dây kia đứng.

      Động tác của rất gọn gàng, cầm lọ nước tẩy trang vung về phía đó.

      Chỉ có Diệp Tuệ là nghe được tiếng hét vô cùng thảm thiết, lúc này Thẩm Thuật hoàn toàn biết rằng, chỉ hành động rất đơn giản của mà con ma kia phải chịu biết bao nhiêu thương tổn.

      Đúng là Thẩm Thuật, cầm lọ nước tẩy trang thôi mà cũng có thể biến nó thành hung khí.

      Thẩm Thuật dừng tay, đứa bé ma kia vẫn đứng im tại chỗ, nó đưa tay lau nước mắt, òa khóc nức nở.

      Cách đó xa bất ngờ vang lên giọng phụ nữ: “Khiêu Khiêu, sao con còn chưa về nhà?” Người phụ nữ nhàng lướt tới, thoáng chốc đến trước mặt bọn họ.

      sai, đúng là lướt tới, cái kiểu mà hai chân chạm đất ấy…

      Người phụ nữ xoa đầu đứa bé ma, nét mặt tỏ ra áy náy với Diệp Tuệ: “Con tôi ngứa da muốn ăn đòn đây mà, xin lỗi nhiều nhé.”

      Đứa bé với chất giọng trẻ con : “Mẹ ơi, con sợ, con muốn làm ma nữa đâu, con muốn đầu thai.”

      Thẩm Thuật làm cho ma quỷ cũng phải sợ hãi muốn đầu thai ngay lập tức, ban nãy còn muốn dọa người, thế mà giờ nó sợ đến mức lắp luôn rồi.

      Người phụ nữ cúi người với Diệp Tuệ: “Con tôi cứ muốn làm con quỷ nghịch ngợm, nhất định chịu đầu thai, cũng may là có hai người giúp tôi trị nó.”

      Người phụ nữ ma nắm tay con, tâm trạng vui vẻ đầu thai.

      Thẩm Thuật nhìn Diệp Tuệ hướng về phía khí với nét mặt thể tin được, mấy giây sau, mới chậm rãi quay sang nhìn vào mắt .

      Diệp Tuệ rất chân thành : “Thẩm Thuật, có suy nghĩ đến việc đổi nghề làm thiên sư ?”

    2. comuathu511

      comuathu511 New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      Giờ ma nào mà chọc c Tuệ là a Thẩm cho bay màu luôn mất. Sao a lại k phân biệt đc son vs nc tẩy trang chứ :eye_wide:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Nhok.rua

      Nhok.rua Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      54
      Yeah ... chúng ta đc 1/3 quàng đường và Thẩm có 1 nghề mới haha
      Cute gì đâu á hahaa bắt nạt ma mà cũng bài bản ghê
      Lần đốt trang phục của ngta
      Lần dẫm lên tóc ngta
      Lần này hất nc tẩy trang vào mặt
      Haha còn nhiều muối quá nha a ^^
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Trời má :))))) nếu mà giống bên truyện Xem em thu phục nếu Thẩm đổi nghề cũng giàu lắm đó :)))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Cứ vào ko thấy thông báo lại ra, nay quyết tâm mò vào truyện có 2 chương....
      Chương trc DT dựa vào chân thành thu hút dc ng mua bánh, TH lại dùng cách nhờ fan gọi ng, trânk PK1 TH thua rồi
      Chương sau TT vs DT bắt đầu có ăn ý rồi ak, hóng diễn biến tình củm tiếp theo
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :