1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Đọc khóc chảy nước mắt quá nên nghẹt mũi tạm thời luôn T_T mới hớn hở cười hề hề vì câu: “Ngoan, sợ” của xong
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 44
      Edit: Ngân Nhi

      Hôm sau, lúc Thẩm Thuật ra cửa thấy cửa phòng Diệp Tuệ vẫn đóng chặt, vẫn ngủ. Ánh mắt dừng tại đó lúc, màu mắt có phần tối .

      Trong khi làm việc, vẫn nhớ đến câu của Diệp Tuệ tối qua.

      cảm thấy đời này có linh hồn ?”

      Đây phải là lần đầu tiên Diệp Tuệ hỏi về vấn đề này, nhưng lần nào cũng cho đáp án trái ngược, chính là đời này hề có ma quỷ.

      Mỗi lần câu đó, biểu cảm của Diệp Tuệ lại trở nên kỳ lạ, muốn rồi lại thôi, có phải bỏ lỡ điều gì rồi ?

      Lúc Vương Xuyên vào thấy Thẩm Thuật ngồi suy tư, tầm mắt rơi xuống đống văn kiện, nhưng chú ý lại đặt vào nó.

      nhân viên mẫu mực, Vương Xuyên cảm thấy mình nên đứng ra giải quyết những nỗi lo lắng của sếp: “Thẩm tổng, xảy ra chuyện gì rồi sao?”

      Nghe thấy tiếng Vương Xuyên, Thẩm Thuật ngước mắt lên nhìn ấy, nhàng : “Vương Xuyên, cậu có tin là đời này có ma ?”

      Nghe xong câu đó, Vương Xuyên còn tưởng là lỗ tai mình có vấn đề.

      ấy còn tưởng là sếp hỏi chuyện công việc, nào ngờ sếp vừa lên tiếng lại là hỏi vấn đề kia, lẽ là có liên quan đến Diệp Tuệ?

      Ánh mắt của Thẩm Thuật vẫn nhìn Vương Xuyên, khi hỏi nhất định phải nghe được đáp án.

      Vương Xuyên suy nghĩ lúc rồi : “Tôi nhớ bà ngoại tôi có biết bà đồng, người đó cứ cách mấy hôm lại là mình bị thần linh nhập vào người, có thể chuyện được với người chết…”

      “Tôi cảm thấy chuyện này vẫn cứ nên tin là có hơn, mặc dù thể nhìn thấy ma, nhưng biết đâu nó thực tồn tại sao, nếu muốn tìm hiểu hơn tôi có thể giúp liên lạc với những người có liên quan.”

      Vương Xuyên cảm thấy mình câu trả lời vô cùng hoàn mỹ.

      Nhưng Thẩm Thuật lại phất tay: “Được rồi, cậu ra ngoài .”

      Vương Xuyên chẳng hiểu ra làm sao, lập tức quay người ra khỏi phòng làm việc, ở hành lang lại đụng mặt Trình Thắng đứng chờ thang máy, liền tới huých tay ta.

      “Tự dưng có người hỏi rằng đời này có ma , tức là có ý gì?”

      Trình Thắng buồn quay đầu mà đáp: “Nhất định là người ta muốn buôn chuyện với , nên mới hỏi đại câu này thôi.”

      Vương Xuyên bừng tỉnh ra, gật đầu, ra là thế, cách làm việc của Thẩm tổng quả nhiên giống với người thường, khiến thể phán đoán được.

      Thẩm Thuật còn chưa tan làm gọi điện cho Diệp Tuệ, đúng lúc có việc gì làm nên bắt máy rất nhanh.

      “Tầm mấy giờ em về nhà?”

      Diệp Tuệ ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên Thẩm Thuật hỏi chuyện này, suy nghĩ nhiều mà luôn: “Em sắp xong việc rồi, có chuyện gì ?”

      Thẩm Thuật nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời vẫn sáng, : “Hôm nay tan ca sớm, đến đón em nhé?”

      Diệp Tuệ trả lời ngay: “Được ạ, em đứng ở cửa công ty chờ .”

      Lúc Thẩm Thuật đến công ty của Diệp Tuệ thấy đứng dưới ánh mặt trời, thỉnh thoảng lại đưa tay lên che đầu, ràng bên cạnh cái cây đại thụ, thế mà lại chịu đứng dưới bóng cây.

      đánh tay lái, dừng xe trước mặt , vừa nhìn thấy hai mắt sáng lên, lập tức ngồi lên xe.

      “Muốn ăn luôn ?” Thẩm Thuật nhìn , hỏi.

      Diệp Tuệ cảm giác hôm nay hơi bình thường, nhưng lại ra được, tuy nhiên cũng chỉ là cùng ăn bữa thôi, cũng có ý kiến gì, cho nên gật đầu luôn.

      Vì Diệp Tuệ là nghệ sỹ nên Thẩm Thuật đặt phòng riêng, hai người có thể ngồi riêng chỗ dùng cơm.

      lái xe vào bãi đậu xe, có ánh mặt trời nên Diệp Tuệ có thể nhìn thấy ma quỷ xuất khá nhiều, với lại bãi đỗ xe vừa trống trải lại vừa râm mát, chính là nơi lý tưởng để chúng nó nghỉ ngơi.

      mui xe bên cạnh có con ma nằm sấp lên đó, nó còn vỗ bụng mình, dáng vẻ rất thảnh thơi, nhưng vừa mới cảm nhận được hơi thở của Thẩm Thuật là nó sợ hãi bò dậy luôn, sau đó lăn cun cút mặt đất.

      Diệp Tuệ xuống xe, nhìn xung quanh lượt, xem xem có thứ gì cần tránh .

      vội vàng vòng qua xe, tới bên cạnh Thẩm Thuật, rút ngắn khoảng cách giữa hai người, vẫn nên dựa gần mới an toàn được.

      Hành động lén lút ấy của Diệp Tuệ bị Thẩm Thuật nhìn thấy hết, biểu cảm rất của , cùng những động tác kỳ lạ chứng minh được có chuyện gì đó bình thường.

      tại ràng là ban ngày, trời sáng trưng, căn bản có lý do gì để sợ hết. Thẩm Thuật lại nhìn lướt qua bãi đậu xe, trong này chỉ có hai người họ, hề có tồn tại của người thứ ba.

      Nếu Diệp Tuệ có thể nhìn thấy ma quỷ, vậy mọi chuyện coi như có lời giải thích chính đáng. Vậy là lúc trước vẫn luôn bám theo , chính là bởi nguyên nhân này sao?

      Thẩm Thuật vẫn bình tĩnh dẫn Diệp Tuệ vào nhà hàng, ngồi vào buồng riêng rồi, mới thở phào nhõm.

      Nhà hàng này hoạt động dưới danh nghĩa của nhà họ Thẩm, quản lý nhà hàng biết chuyện của Thẩm Thuật và Diệp Tuệ nên rất kín miệng, dẫn hai người đến chỗ ngồi.

      Diệp Tuệ rất tự nhiên chuyển từ vị trí đối diện sang ngồi bên cạnh , trước còn phải tìm lý do, giờ chẳng buồn giải thích nữa.

      “Món này được đấy, món này cũng ngon.” Diệp Tuệ chuyên tâm nhìn thực đơn để chọn món.

      Thẩm Thuật nhìn góc mặt nghiêng của , lại nhớ lần trước ăn được nửa đột nhiên muốn ngồi cạnh , có phải sợ hãi điều gì ?

      bắt đầu hoài nghi về thế giới quan của mình, lẽ đời tồn tại những thứ mà thể nhìn thấy sao?

      quét mắt nhìn lượt gian phòng, nếu dựa theo suy nghĩ này, trần nhà, bàn, thậm chí là mỗi góc ở đây đều có thể có ma.

      Cho dù Thẩm Thuật đến gần được , cũng tự tưởng tượng rằng mình ngồi giữa đám ma quỷ, nhưng phản ứng của vẫn hoàn toàn trái ngược so với Diệp Tuệ, cực kỳ bình tĩnh.

      Tầm mắt lại lần nữa nhìn vào Diệp Tuệ, phải tìm cơ hội để với rằng, cho dù đời này có ma quỷ nữa cũng việc gì phải sợ hết.

      Sau khi Diệp Tuệ rời , Tôn Kiến Quốc lại trò chuyện với Trần Nguyệt Nga thêm lúc, lâu rồi ông nhiều như thế, hô hấp có phần khó khăn.

      được lúc ông lại nhớ tới Diệp Tuệ, Trần Nguyệt Nga với ông rằng Diệp Tuệ là người tốt, ấy biết là ma nhưng vẫn giúp hỏi thăm tin tức của ông, dẫn tới bệnh viện.

      Tôn Kiến Quốc cũng rất cảm kích Diệp Tuệ, ông còn tưởng là mình còn được gặp lại Trần Nguyệt Nga nữa, nhưng Diệp Tuệ hoàn thành được tâm nguyện của ông, đời này còn gì phải tiếc nuối nữa rồi.

      Tôn Kiến Quốc cũng tự biết là mình sắp chết, ông có người thân, hơn nữa lại còn hy vọng với việc gặp lại Trần Nguyệt Nga, cho nên quyết định sau khi chết đem toàn bộ tài sản của mình làm từ thiện.

      Nhưng bây giờ… Ông cảm thấy mình cần phải sửa lại di chúc chút.

      Ông gọi điện thoại cho luật sư, đầu bên kia bắt máy, luật sư hỏi: “Ông Tôn, có chuyện gì vậy ạ?”

      Trong phòng bệnh vang lên giọng chân thành nghiêm túc của Tôn Kiến Quốc: “Luật sư, tôi muốn sửa di chúc.”

      Đêm ngày hôm sau, tim Tôn Kiến Quốc ngừng đập, máy theo dõi tình trạng sức khỏe cũng hiển thị nữa, các bác sĩ cố gắng hết sức nhưng có kết quả, kết luận Tôn Kiến Quốc qua đời.

      Trong phòng bệnh, các bác sĩ và y tá đều nhìn thấy, trước khi Tôn Kiến Quốc qua đời, Trần Nguyệt Nga vẫn luôn ở bên cạnh nắm lấy tay ông.

      Tay của ông cong lên, nắm thứ gì đó trong khí mà người ta thấy được.

      Sau khi chết, linh hồn ông rời khỏi thân xác, Trần Nguyệt Nga và ông nhìn nhau, cả hai đều mỉm cười, cuối cùng hai người họ cũng được ở bên nhau rồi.

      Ông trùm của tập đoàn sản xuất kẹo qua đời, trước khi chết có người thân bên cạnh, nhưng khóe miệng vẫn mỉm cười, dường như ông ra rất thanh thản.

      Tang lễ của ông được người ta đứng ra cử hành, rất đông người đến viếng.

      Tôn Kiến Quốc lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, trải qua mấy thập niên, ông trở thành người rất có danh tiếng trong ngành thực phẩm, nhất là công ty sản xuất kẹo của ông, lượng tiêu thụ luôn đứng hạng nhất.

      Hàng năm Tôn Kiến Quốc đều đứng trong top 5 những người giàu có, gia sản tích góp trong nhiều năm là con số khổng lồ thể đoán được. Giờ ông qua đời, mọi người đều đồng loạt nghĩ tới vấn đề.

      Số tài sản của ông do ai thừa kế đây?

      Tôn Kiến Quốc lập gia đình, có vợ con, ngay cả khi bệnh nặng cũng có người thân bên cạnh. Mọi người vô cùng tò mò, khối tài sản lớn như thế cuối cùng rơi vào tay ai?

      Rất nhiều tin tức được tung ra, hầu như đều chỉ bàn luận về gia sản của Tôn Kiến Quốc.

      [Ông trùm của tập đoàn sản xuất kẹo qua đời, khối tài sản trăm tỷ có người thừa kế?]

      [Tôn Kiến Quốc có con cháu, vậy khối tài sản của ông thuộc về ai?]

      Có người hoài nghi rằng Tôn Kiến Quốc có con cái, nhưng có thể vì bất hiếu quá nên ông mới muốn cho bọn họ thừa kế thôi, cũng có người nghĩ rằng Tôn Kiến Quốc đem hết tài sản để làm từ thiện.

      Có rất nhiều những lời phỏng đoán, nhưng dù cho người ta có đoán mò thế nào nữa, đáp án cũng trở thành bí mật vĩnh viễn theo Tôn Kiến Quốc rồi.

      Diệp Tuệ ngồi nhà xem TV, tùy tiện chuyển các kênh, đúng lúc thấy đưa tin Tôn Kiến Quốc qua đời, mới dừng lại xem.

      chính tai nghe được chuyện tình của Tôn Kiến Quốc và Trần Nguyệt Nga, mặt rất thương tiếc Tôn Kiến Quốc, mặt khác cũng chúc phúc cho Trần Nguyệt Nga.

      Hai người họ bỏ lỡ nhau suốt đời, nhưng sau khi chết lại có thể ở bên nhau, có chút thương xót, cũng có chút ngưỡng mộ.

      tình đẹp đến thế, ai có được cũng đều rất may mắn.

      Còn về chuyện mạng bàn luận về khối tài sản của Tôn Kiến Quốc, Diệp Tuệ chỉ nhìn qua chứ bận tâm, vì biết nhất định là Tôn Kiến Quốc có quyết định từ trước rồi.

      Lúc này bỗng có tiếng chuông cửa, Diệp Tuệ đứng lên ra mở cửa, bên ngoài là người đàn ông.

      Người này mặc tây trang màu đen, đeo kính, cầm theo cái cặp tài liệu, nhìn rất lịch nghiêm túc.

      Diệp Tuệ hơi ngạc nhiên, hề quen biết người này.

      Người đàn ông lên tiếng trước: “ Diệp Tuệ, tôi là luật sư của ông Tôn Kiến Quốc, có mấy lời muốn truyền đạt lại với . Việc này đứng ngoài cửa tiện, có thể vào nhà được ạ?”

      Nếu ta là luật sư của Tôn Kiến Quốc tất nhiên Diệp Tuệ cho vào nhà, hai người ngồi xuống salon, luật sư bắt đầu lấy giấy tờ trong cặp ra, đẩy tới trước mặt Diệp Tuệ.

      Diệp Tuệ hiểu có chuyện gì, phải muốn chuyện có liên quan tới Tôn Kiến Quốc sao? Giấy tờ này là thế nào?

      vẫn còn suy nghĩ luật sư ràng từng chữ: “Trước khi qua đời ông Tôn sửa lại di chúc, sau khi ông ấy , toàn bộ tài sản đứng tên ông ấy chuyển giao cho Diệp Tuệ thừa kế.”

      Cái gì??? Diệp Tuệ kinh sợ đến run cả tay, biết có nghe nhầm nữa! Tôn Kiến Quốc muốn thừa kế tài sản của ông ấy sao?

      có phải là người thân của Tôn Kiến Quốc đâu, quá vô lý.

      Cùng lúc đó, TV trong phòng khách truyền đến giọng của người dẫn chương trình thời : “Gia sản hàng trăm tỷ của Tôn Kiến Quốc cuối cùng do ai thừa kế đây?”

      “Xin quý vị hãy đón chờ những tin tức tiếp theo của chúng tôi.”

      ta rất lưu loát, từng câu chữ đều thể ra hào hứng, hiển nhiên cả ta và mọi người đều rất tò mò biết người nào được thừa kế khối tài sản ấy.

      Diệp Tuệ tự dưng có cả trăm tỷ đập vào người, dám tin, đợi đến khi hoàn hồn, ánh mắt của mờ mịt mới dần dần sáng trở lại.

      như vậy là, chính là người may mắn được thừa kế khối tài sản trăm tỷ đó sao?
      ---
      Ôi thôi chị ơi đóng phim quay show làm gì nữa nằm nhà hưởng thụ thôi :))) Khỏi lo nuôi nổi Thẩm nữa rồi nhé :))))
      Last edited: 16/9/19

    3. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Mình nghĩ có khi Diệp Tuệ lại dùng số tiền này để từ thiện ấy .
      saoxoay, A fangNgân Nhi thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Và bạn diệp tuệ với thẩm tổng là em nuôi
      saoxoay, Ngotram2004Ngân Nhi thích bài này.

    5. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Đọc cứ tưởng ông Tôn chuyển cho 1 phần tài sản còn đâu làm từ thiện. Cuối cùng chuyển toàn bộ cho c Tuệ luôn, chắc ông biết c cũng dùng vào những việc có ích.
      Có khi nào là c để a Thẩm quản lý khối tái sản này ko??
      saoxoay, Phạm bòngNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :