1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhok.rua

      Nhok.rua Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      54
      Hú a hú a hú a
      Bắt quả tang tại trận. Xông vào ôm hun chiếm tiện nghi a ơi haha
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 29
      Edit: Ngân Nhi

      Thẩm Thuật nhìn đồng hồ, thời gian còn sớm, nên gọi Diệp Tuệ dậy rồi. Tay đưa ra, chuẩn bị lay dậy, giây nữa thôi là tay chạm vào người .

      Đúng lúc này Diệp Tuệ bỗng nghiêng người trở mình, mặt đối mặt với Thẩm Thuật, khoảng cách cũng gần hơn rất nhiều.

      Môi cách tay rất gần rất gần, chỉ khoảng 2 cm thôi.

      Hô hấp của rất , hơi thở phả vào ngón tay , khiến thấy hơi ngưa ngứa.

      Thẩm Thuật sửng sốt, tay vẫn giơ ra trước môi như thế, tiến lên mà cũng thu về.

      Mấy giây sau, mới gập ngón tay lại, từ từ thu tay về.

      Suy nghĩ của hơi loạn, tự tìm cho mình lý do. Dưới tình huống chưa được Diệp Tuệ đồng ý mà chạm vào hình như được hay cho lắm.

      Và thế là Thẩm Thuật đưa ra quyết định sáng suốt, ngồi thẳng dậy, giơ tay nhấc góc chăn lên, nhàng và chuẩn xác bịt kín mặt lại.

      Sau đó lùi ra sau mấy bước, đứng bên cạnh giường chờ tỉnh.

      Diệp Tuệ vẫn say giấc nồng, nếu mà biết Thẩm Thuật gọi dậy bằng cách này nhất định nhịn được mà câu, phương pháp đánh thức người ta dậy của đúng là khác người đấy!

      Trong giấc mơ, Diệp Tuệ hiểu vì sao mà bầu khí xung quanh có vẻ ngột ngạt, khiến hô hấp của trở nên khó khăn. nhíu mày, hất chăn ra, hở mặt ra bên ngoài, lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn.

      Trong cơn mơ màng, nghe thấy giọng : “Dậy rồi à?”

      Diệp Tuệ đáp lại theo bản năng: “Ừ, dậy rồi.”

      Giọng quen thuộc kia lại hỏi tiếp: “Ngủ có ngon ?”

      Diệp Tuệ vẫn nửa tỉnh nửa mê, đáp: “Rất ngon.” Có thể ngon giấc được sao? Đám quỷ kia cả đêm hề tới quấy rầy lần nào.

      Đợi chút, hình như có gì đó sai sai, ai chuyện với vậy? Bỗng dưng dự cảm xấu.

      Diệp Tuệ nơm nớp lo sợ mở mắt nhìn sang, bên trong phòng mờ tối, rèm cửa vẫn chưa kéo ra, có người đàn ông đứng cạnh giường, chăm chú nhìn .

      đứng ngược chiều sáng, nhưng vẫn có thể nhìn ra các đường nét gương mặt cách rất ràng.

      Gương mặt đẹp trai kia, cả đôi môi mỏng cân đối, đôi chân vừa dài vừa thẳng, kia kia kia… phải là Thẩm Thuật đó sao?

      Diệp Tuệ cảm thấy như bị Thiên Lôi giáng cho búa vào đầu vậy, khiến cho hoàn toàn tỉnh táo lại, Thẩm Thuật về nhà, hơn nữa còn bắt quả tang nằm ngủ giường của rồi!

      nên giải thích với thế nào đây? mới ra khỏi nhà có đêm mà trắng trợn leo lên giường ngủ rồi?

      lẽ luôn là vì sợ ma nên mới vào đây trốn? Chắc được rồi.

      Nếu tuyệt đối có ý đồ gì với hết, chỉ vì muốn bảo vệ tính mạng nên mới làm vậy thôi, liệu Thẩm Thuật có tin ? Đáp án hiển nhiên cần cũng biết.

      Vậy chỉ còn kế thôi, chuồn!

      Diệp Tuệ có ý định giải thích, cũng dám nhìn Thẩm Thuật, vén chăn ra cái là nhảy xuống giường chạy biến luôn, dép cũng thèm mang vào.

      Thẩm Thuật dõi theo bóng dáng chật vật của , cứ thế chân đất chạy thẳng ra cửa, như thể bị thứ gì đó cực kỳ kinh khủng bám theo vậy.

      cứ yên lặng nhìn loạt hành động khó hiểu của , trong lòng thầm nghĩ, mình đáng sợ đến thế sao?

      Quả là Diệp Tuệ dùng tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời để bỏ chạy, nhìn thẳng về phía trước, cánh cửa vẫy tay với , niềm hi vọng ở ngay trước mắt, mỉm cười, sắp được ra khỏi đây rồi.

      Đúng vào lúc này.

      Khi chỉ còn cách cánh cửa đoạn rất ngắn, Diệp Tuệ bỗng cảm thấy có gì đó ngáng chân , theo bản năng liền dừng bước.

      Tuy chân đứng lại rồi, nhưng cơ thể vẫn theo đà chạy nước rút, cứ thế, bị mất thăng bằng mà ngã sấp xuống.

      May là trong phòng có trải thảm rất dày nên thấy đau, chỉ là lúc nằm sấp thảm, mặt cứ đần ra.

      Có mỗi đoạn đường ngắn cũn thôi mà mày cũng có thể bị ngã vì chân trái vướng vào chân phải cho được, Diệp Tuệ à, thể diện của mày có còn ?

      Diệp Tuệ chạy trốn thất bại, chân xoắn vào nhau mà ngã, Thẩm Thuật đứng nhìn cảnh vừa rồi, khóe môi khẽ giật.

      Vì vẫn ngây ngốc nên Diệp Tuệ biết là áo ngủ của bị trễ xuống bên, lộ ra bờ vai mảnh mai trắng nõn, xương quai xanh quyến rũ thoắt thoắt .

      Trong ánh sáng mờ tối, làn da của trở nên khá chói mắt.

      Ánh mắt dừng bả vai mấy giây, đáy mắt chút gợn sóng, lúc này, bỗng bước lại gần .

      Diệp Tuệ trông thấy động tác của Thẩm Thuật rất hoảng loạn, sao lại tới đây? có lại gần em cũng biết phải giải thích thế nào đâu nhé!

      mau đứng lại cho em!

      Thẩm Thuật hoàn toàn nhìn thấu suy nghĩ của lúc này, vẫn từng bước tới, có ý định dừng lại. Hai người người ngồi dưới đất, người chậm rãi tiến đến, khoảng cách ngày gần hơn.

      Mắt thấy cặp chân dài ở ngay trước mắt, sau khi trải qua hồi đấu tranh tư tưởng vô cùng mãnh liệt, Diệp Tuệ hít sâu hơi, thầm nghĩ, nếu giờ mà im lặng càng chứng tỏ là chột dạ khi làm việc xấu.

      chuẩn bị tâm lý, nở nụ cười rạng rỡ, : “Chào…”

      Chữ “buổi sáng” còn chưa kịp ra bỗng có vật thể xác định bay vèo đến đáp thẳng xuống đầu , cũng chặn miệng lại luôn.

      Thẩm Thuật cầm lấy cái chăn, thản nhiên ném lên người .

      Lúc này cả người bị chăn che kín, hiểu là có chuyện gì, vừa mới hôn sàn nhà xong, bây giờ lại còn bị Thẩm Thuật đánh nữa.

      Thẩm Thuật, sao có thể vô tình như vậy chứ?

      Thẩm Thuật nhìn bên vai được chăn che kín, lúc này mới thu hồi ánh mắt.

      nắm lấy chăn, thấy vừa nhìn mình, liền cắn răng : “Thẩm Thuật…”

      Thẩm Thuật cực kỳ bình tĩnh nhưng cũng rất nghiêm túc mà : “Quần áo của em chất lượng tốt, nên đổi cái khác .”

      Diệp Tuệ cúi xuống nhìn, bấy giờ mới phát ra là áo trễ xuống nên bị lộ vai, vừa rồi ném chăn là để che lại.

      vội vàng kéo áo lên cho tử tế, sau đó lại nhìn Thẩm Thuật, ánh mắt có phần trách móc, cứ coi là vậy , nhưng dù thế nào vẫn bị cái bản tính lạnh lùng của dọa sợ.

      Cứ thẳng cho biết là xong, việc gì phải ném chăn vào người như vậy chứ.

      Thấy vẫn chăm chú nhìn mình, Thẩm Thuật có lòng tốt hỏi câu: “Còn chuyện gì nữa ?”

      Diệp Tuệ giận dỗi quay đầu : “ có chuyện gì hết.”

      đứng lên, phủi quần áo rồi về phòng mình luôn, còn chuyện với nữa chắc giận mà bỏ luôn cơm tối mất.

      .

      Dạo gần đây tần suất hoành hành của con ma bình hoa kia ngày càng nhiều hơn, mấy ngày rồi Thường Huỳnh được ngủ ngon giấc, nhìn rất tiều tụy. ta có mời thầy tới làm phép, nhưng ngờ con ma bình hoa ám khí quá nặng, có vị đạo trưởng vừa bước vào phòng bị dọa đến mức tè luôn ra quần, bỏ chạy còn nhanh hơn cả Thường Huỳnh.

      Cuối cùng mãi sau mới tìm được người thu phục được con ma bình hoa, bấy giờ Thường Huỳnh mới cảm thấy nhõm hơn nhiều.

      Đúng là vấn đề xuất phát từ cái bình hoa mà Thẩm Tu tặng ta, ta chạy tới chất vấn , nét mặt tỏ ra dám tin, cái bình hoa tùy tiện đấu giá về sao có thể bị ma ám được?

      Cùng với kinh ngạc, cũng an ủi Thường Huỳnh, đồng thời cảm thấy may mắn vì tặng được cái bình đó cho Thẩm tổng, nhỡ xảy ra chuyện gì, Thẩm tổng lại đổ hết trách nhiệm lên đầu rắc rối to.

      Sau khi dỗ dành Thường Huỳnh, hai người lại hòa hợp như cũ, chuyện được giải quyết xong, Thường Huỳnh chỉ cần chăm sóc tốt bản thân rồi có thể quay trở lại công việc.

      Chuyện Thường Huỳnh mời thầy về nhà làm phép được diễn ra bí mật, nhưng vẫn có người trông thấy, mạng lập tức xuất bài đăng.

      Tiêu đề là [Nghi ngờ Thường Huỳnh bị ma ám? Mặt mũi tàn tạ khó có thể trở mình được.]

      “Chả trách mà dạo này nhìn Thường Huỳnh xấu kinh, ra là bị ma ám hả? Thế mới , làm người nên quá tham lam.”

      “Có phải Thường Huỳnh làm quá nhiều chuyện trái với lương tâm nhỉ? Chứ sao ma nó lại ám ta mà ám người khác?”

      “Mặt của Thường Huỳnh liệu có khôi phục được như cũ nhỉ? Nếu được e là trong nhóm tiểu hoa đán ấy nữa rồi.”

      Chuyện tâm linh ma quỷ luôn khơi dậy lòng hiếu kỳ của người ta, hơn nữa nó còn liên quan đến Thường Huỳnh, tiểu hoa rất hot, kết hợp với những hành động kỳ lạ của Thường Huỳnh dạo gần đây, cư dân mạng đưa ra kết luận.

      thay đổi của Thường Huỳnh là do bị ma ám, chứng tỏ tâm địa của ta rất xấu xa, làm quá nhiều chuyện trái với lương tâm, cho nên mới nhận báo ứng.

      Tuy rằng fan của ta cũng có giúp, nhưng suy đoán của dân mạng càng ngày càng quá trớn, thể nào ngăn lại được.

      Thường Huỳnh thể ngờ rằng chuyện mời pháp sư về nhà lại bị truyền ra bên ngoài, quan trọng hơn là những bình luận mạng chẳng khác nào những cái kim đâm vào người, khiến cho ta cực kỳ tức giận.

      ta muốn gào lên rằng, ta có làm chuyện gì xấu hết, nhan sắc của ta được khôi phục lại ngay thôi! Cái gì mà làm chuyện trái với lương tâm chứ? ta vô duyên vô cớ bị ma ám, kêu khổ còn chả kịp mà còn bị người ta bảo là đáng đời? Phát điên lên mất!

      mạng người ta chất vấn Thường Huỳnh ngày nhiều, ekip của ta phải đứng ra xóa hết bình luận, nhưng độ hot của chủ đề này vẫn hề giảm .

      Diệp Tuệ ngồi salon nghịch điện thoại, đọc được tin tức về Thường Huỳnh, ra đoán sai, quả nhiên là Thường Huỳnh gặp họa, chả trách mà tinh thần lại kém như vậy.

      bài đăng còn đăng ảnh so sánh Thường Huỳnh ngày trước và sau khi gặp chuyện may, hai tấm hình đặt cạnh nhau càng thêm chứng tỏ rằng khoảng thời gian này Thường Huỳnh gặp phải chuyện rất lớn.

      Sau khi đọc tin tức, Diệp Tuệ liếc mắt nhìn sang bên cạnh, Thẩm Thuật ngồi ở đầu bên kia salon xem điện thoại, trước sau vẫn giữ yên lặng.

      Sau hôm nằm ngủ giường bị bắt gặp, trong lòng vẫn run sợ, sợ hỏi . Thế nhưng hai ngày sau vẫn thấy nhắc đến chuyện này, như thể có chuyện gì xảy ra vậy.

      Diệp Tuệ cảm thấy chắc là Thẩm Thuật quên mất rồi, cũng yên tâm hơn.

      Có lẽ Thẩm Thuật cảm nhận được ánh mắt của , quay đầu nhìn thẳng vào mắt , đột nhiên hỏi: “Hôm trước sao em lại ngủ giường ?”

      Yên tâm chưa quá ba giây, Diệp Tuệ lập tức run bắn người: “…” nghe lén tiếng lòng của em đấy à?

      thể ngờ rằng người này ngoài miệng tuy ra, nhưng trong lòng vẫn nhớ kỹ, chỉ là đợi thôi.

      Diệp Tuệ luống cuống tay chân, tìm lý do tương đối đáng tin mà : “Thỉnh thoảng em bị mộng du, sau khi tỉnh lại đều nhớ là mình làm gì.”

      Thẩm Thuật vẫn tiếp tục nhìn , lên tiếng.

      Diệp Tuệ cũng chẳng quan tâm là có tin hay , vội vàng chuyển chủ đề, giơ điện thoại lên hỏi: “ nhìn hai bức ảnh này của Thường Huỳnh , có thấy khác nhau ?”

      quyết định lôi Thường Huỳnh ra làm lá chắn, cũng may là cũng hỏi nữa, chỉ liếc nhìn cái rồi nhíu mày: “Mặt mờ quá.”

      Ảnh Thường Huỳnh đăng lên mạng hầu như đều được chỉnh sửa kĩ càng, Diệp Tuệ giải thích: “Dùng Beauty Camera đó, có biết ?”

      Diệp Tuệ lại nhìn móng tay mình, mấy hôm trước chị Nhâm cứ nhất quyết kéo làm móng, thích tí nào, chị Nhâm khuyên mãi mới đồng ý làm bên tay.

      giơ tay lên, nhìn : “ thấy móng tay em đẹp ?” móng được đính đá, lấp lánh dưới ánh đèn.

      rất muốn nhìn xem Thẩm Thuật hiểu phong tình có phản ứng như thế nào.

      Nào ngờ lại hỏi câu: “Em có việc gì làm à?”

      Diệp Tuệ: “Dạ?” hỏi là móng tay có đẹp cơ mà, sao tự dưng lại hỏi ngược lại chứ?

      Thẩm Thuật vô cùng nghiêm túc nhìn , : “Cái thứ phát sáng kia mà rơi vào trong bát cơm, lỡ mà em cắn phải sao?”

      Nét mặt cực kỳ nghiêm túc đặt ra câu hỏi, Diệp Tuệ im lặng, quan tâm em như vậy, em cảm ơn nhiều nhé.
      ---
      Editor: Chị Tuệ ơi cố lên :)))) nhà em suy nghĩ thực tế quan tâm chị đó mà :))))

    3. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Trời ơi sao Thẩm hiểu chút tình thú gì vậy..thế này khi nào mới có động phòng :yoyo36::yoyo38::yoyo39:
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Thẩm tổng quá đáng quá :yoyo36::yoyo36:
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Chết cười t tưởng bả bị ma ngáng chân chứ hoá ra chân trái vướng vào chân phải:hoho:
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :