1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 25
      Edit: Ngân Nhi

      Câu của Thẩm Thuật vừa mới lọt vào tai Diệp Tuệ liền rơi vào trạng thái hôn mê.

      Thẩm Thuật bế lên, nhàng để đầu tựa vào vai mình, sau đó nhanh chóng ra cửa.

      Vừa mới bước ra khỏi tòa nhà trận gió lạnh thổi tới, trời vào thu, nhiệt độ buổi tối cũng trở nên thấp hơn.

      Áo khoác của Thẩm Thuật trùm lên người Diệp Tuệ, chỉ mặc độc cái sơ mi trắng, sau khi đặt Diệp Tuệ nằm ra ghế sau, mau chóng vòng qua sườn xe rồi ngồi vào ghế lái.

      Thẩm Thuật vừa nổ máy xe vừa gọi điện thoại, đầu bên kia nhận máy rất nhanh, người đó trực tiếp gọi tên Thẩm Thuật, có vẻ như rất thân thiết với .

      “Vợ tôi dị ứng xoài, bây giờ hôn mê, cậu chuẩn bị luôn , năm phút sau tôi đến bệnh viện.”

      Thẩm Thuật gọi cho bác sĩ quen, ngắt máy xong, lập tức đạp chân ga phóng xe .

      Xe chạy nhanh nhưng rất ổn định, Thẩm Thuật thỉnh thoảng vẫn chú ý đến Diệp Tuệ ở ghế sau.

      Đến bệnh viện, vì bận tâm đến thân phận của Diệp Tuệ nên lựa lối vào ít người, bảo đảm rằng Diệp Tuệ bị mấy tay săn ảnh bắt gặp.

      May là tới bệnh viện kịp thời nên sau khi truyền nước xong, Diệp Tuệ chỉ cần ở lại bệnh viện thêm mấy ngày là ổn.

      nằm giường bệnh, chai truyền nước từng giọt, hô hấp của cũng từ từ ổn định lại, trạng thái dần khôi phục bình thường.

      nhắm mắt ngủ thiếp , lồng ngực khẽ phập phồng, mái tóc đen dài phủ kín gối, làm cho sắc mặt trông càng thêm tái nhợt.

      Đèn trong phòng bệnh tắt, chỉ còn lại ánh đèn sáng ở đầu giường, Thẩm Thuật đứng bên cạnh, yên lặng nhìn .

      Lúc này cửa phòng bệnh mở ra, người bước vào chính là vị bác sĩ mà Thẩm Thuật liên lạc từ trước.

      ấy tên là Mạnh Hàn, là bác sĩ riêng của Thẩm Thuật, cũng là bạn lâu năm với .

      Đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn thấy Thẩm Thuật mất bình tĩnh như vậy, mặc dù ấy nghe là quan hệ giữa Thẩm Thuật và vợ được tốt lắm, chẳng khác gì người xa lạ cả.

      Nhưng mà nhìn tình hình lúc này có vẻ như điều đó đúng lắm.

      Mạnh Hàn đến gần Thẩm Thuật, vỗ vào người : “Này này, cậu với vợ cậu thế này là sao? Đâu có giống như hồi trước cậu …”

      Mạnh Hàn còn chưa hết câu Thẩm Thuật ra hiệu cho ấy im lặng, rất khẽ: “Cậu ồn ào quá, ra ngoài rồi .”

      Mạnh Hàn nghe lời ngậm miệng lại, dám quấy rầy Diệp Tuệ nằm giường bệnh nữa, ra ngoài cùng Thẩm Thuật.

      Bọn họ cũng xa, chỉ tìm nơi yên tĩnh để chuyện thôi.

      Giọng Thẩm Thuật vẫn bình tĩnh như mọi ngày: “Cậu muốn hỏi cái gì?”

      Mạnh Hàn chỉ vào Diệp Tuệ trong phòng bệnh: “Nhìn ra đó, ngờ cậu lại quan tâm đến vợ mình như vậy, sao mà quan hệ giữa hai người lại phát triển nhanh thế?”

      Dựa vào nhiều năm quen biết với Thẩm Thuật, Mạnh Hàn biết cậu bạn này là người hiểu gì về chuyện tình cảm mà, chẳng lẽ ban nãy mắt mình kém nên nhìn lầm sao?

      Thẩm Thuật nhìn biểu cảm tò mò của Mạnh Hàn, trả lời vấn đề của ấy mà : “Ngày mai cậu làm xét nghiệm dị ứng cho Diệp Tuệ , hình như ấy biết là mình bị dị ứng xoài.”

      Thẩm Thuật nhận ra điều này lúc nhìn dáng vẻ khi ăn xoài của Diệp Tuệ.

      Mạnh Hàn gật đầu ngay: “OK, ngày mai tôi sắp xếp.”

      đợi ấy tiếp, Thẩm Thuật lập tức chuyển chủ đề: “Diệp Tuệ ở phòng bệnh mình, tôi quay về đây.”

      xong cũng chờ Mạnh Hàn trả lời, dứt khoát quay người về phòng bệnh luôn.

      Mạnh Hàn lúc này mới phát mình bị lừa, Thẩm Thuật vẫn chưa trả lời câu hỏi của ấy.

      Lúc Diệp Tuệ tỉnh lại là sáng hôm sau.

      Ánh nắng bên ngoài chiếu vào qua khung cửa sổ, những hạt bụi li ti trôi nổi trong khí, đưa tay lên che mắt, bỗng cảm thấy có thứ gì đó cọ vào mặt mình.

      Lúc này mới nhận ra tay mình cắm kim tiêm, mũi chỉ ngửi thấy toàn mùi nước khử trùng, ra là ở bệnh viện.

      Diệp Tuệ nghĩ lại chuyện tối qua, ăn xoài rồi bị dị ứng đến mức hôn mê bất tỉnh, chuyện về sau nhớ gì cả.

      Trong phòng bệnh có ai, ghế salon có vắt chiếc áo khoác, Diệp Tuệ nhớ đó là chiếc áo mà hôm qua Thẩm Thuật đắp lên người .

      có nghe thấy câu của trước khi hôn mê, có thể vì có bên cạnh nên mới yên tâm mà xỉu như vậy.

      vừa mới ngồi dậy cửa phòng bệnh mở ra, người vào là Thẩm Thuật.

      tay cầm bình giữ nhiệt, đặt trước mặt : “Trong nhà mang tới cho em.”

      Ông Thẩm biết chuyện Diệp Tuệ nhập viện nên bảo người giúp việc làm chút đồ ăn cho .

      Diệp Tuệ vừa ăn cháo vừa quay đầu nhìn Thẩm Thuật ngồi salon.

      “Tối qua cảm ơn nhé.”

      Thẩm Thuật liếc mắt nhìn Diệp Tuệ, ánh mắt ấy cứ chăm chú hướng vào , mãi thấy lên tiếng, khiến lo sợ biết có phải mình làm chuyện gì có lỗi với hay .

      Đúng lúc định chủ động nhận sai với mới lên tiếng.

      “Thùng xoài trong nhà đem cho người ta hết rồi.”

      Diệp Tuệ cảm thấy hơi tiếc, thích nhất là ăn xoài, nhưng vì chủ của cơ thể này bị dị ứng nên đành phải chấp nhận từ bỏ món ăn mà mình thích thôi.

      còn chưa kịp tiếc nuối được lúc phải đối diện với ánh mắt của , hờ hững liếc , dường như nhìn thấu tâm tư của rồi.

      “Vẫn còn muốn ăn?” Giọng của rất bình thường, nhưng lại khiến cho Diệp Tuệ sợ run.

      Diệp Tuệ với ham muốn sống tràn đầy vội vàng lắc đầu: “ ăn ăn, đem cho tốt rồi.”

      nào dám chống đối dưới áp bức của cơ chứ, cũng biết là nếu ăn hết cả thùng xoài hậu quả đơn giản chỉ là nằm viện.

      Khi đó trong nghĩa trang chắc chắn vị trí thuộc về , nữ diễn viên tham ăn chết vì dị ứng xoài.

      Thẩm Thuật tương đối hài lòng với thái độ hiểu chuyện của , lại cúi đầu xuống nhìn vào cái máy tính tay, biết bận làm gì.

      Diệp Tuệ tiếp tục ngoan ngoãn ăn nốt cháo, thầm nghĩ có phải biểu ban nãy của mình có hơi kỳ lạ , từ khi nào mà lại nghe lời Thẩm Thuật như thế rồi.

      Căn bản là trước giờ vốn cũng dám to tiếng với Thẩm Thuật rồi, đều nghe theo hết.

      Thôi bỏ , dù sao cũng là mình làm sai trước mà.

      Chuyện nhập viện tất nhiên thể gạt được chị Nhâm, chị Nhâm sau khi biết tin cực kì tức giận, vừa mới nhắc nhở dứt lời xong lại xảy ra chuyện ngay được.

      Với cái kiểu vô tư này của Diệp Tuệ, có trói lại bên người để quản lý cũng có gì là quá đáng cả, lần này Diệp Tuệ bị chị Nhâm mắng cho trận rất lâu.

      May là bình phục cũng nhanh, nằm viện ngày là có thể xuất viện rồi.

      Thẩm Thuật cả ngày đến công ty, sáng hôm sau mới làm.

      Vương Xuyên làm việc ở Hoa Thụy ngay từ những ngày đầu thành lập công ty, tuần nào Thẩm tổng cũng tham dự buổi họp rất đúng giờ, hôm qua là lần đầu tiên sếp vắng mặt.

      Vương Xuyên vào đưa báo cáo cuộc họp cho Thẩm Thuật, vừa bước vào phòng làm việc của sếp chú ý ngay đến cái bình hoa cổ mới được bày.

      Chất liệu của cái bình này tệ, nhưng người nào tinh mắt đều có thể nhìn ra là giá trị của nó cao.

      Vương Xuyên đồng hành cùng Thẩm Thuật từ khi bắt đầu lập nghiệp với hai bàn tay trắng, cho đến bây giờ khối tài sản ít nhất cũng phải mấy tỷ rồi.

      Thẩm Thuật thích sưu tầm đồ cổ, cho nên Vương Xuyên cũng có nghiên cứu về mảng này, ta luôn cùng Thẩm Thuật tới các buổi đấu giá, sau dần nhìn thấy đồ cổ là có thể nhận biết được ngay nó hay giả.

      Với kinh nghiệm của Thẩm tổng, chắc chắn là biết cái bình hoa kia là đồ rởm, sao còn bày trong công ty thế chứ? nên chút nào.

      Lúc trước ở buổi đấu giá, Thẩm Tu muốn tặng cho sếp cái bình hoa cổ đắt giá kia, thế mà sếp chẳng hề tỏ ra hứng thú, thẳng thừng từ chối luôn.

      Giờ lại lấy cái bình hoa rởm kia ra coi như bảo bối là sao? Suy nghĩ của sếp, Vương Xuyên hiểu nổi.

      Trái tim của sếp như kim dưới đáy biển, khiến người ta thể nhìn thấu.

      Thẩm Thuật ngước mắt lên nhìn Vương Xuyên cái rồi thờ ơ hỏi: “Nhìn cái gì?”

      thấy ánh mắt của Vương Xuyên rơi vào cái bình hoa cổ kia, khỏi nhếch môi cười, trong số mười cái bình hoa mà Diệp Tuệ mua cho , chỉ có đúng cái là hàng .

      liền bày cái bình ở trong nhà, rồi chọn đại bình trong số chín bình còn lại để mang đến công ty.

      Vương Xuyên nén nổi tò mò: “Sếp, có phải cái bình hoa kia là do người quan trọng tặng cho ?”

      Thẩm Thuật thừa nhận mà cũng phủ nhận, chỉ ung dung đáp: “Cứ coi như thế .”

      Vương Xuyên lập tức ngậm miệng, ta biết đáp án rồi, phải suy nghĩ nhiều, cái bình hoa kia chắc chắn là của Diệp Tuệ tặng.

      Diệp có kinh nghiệm nhìn đồ cổ, con mắt sành sỏi, nhưng quan trọng là sếp của ta thích! Chỉ cần là đồ của Diệp tặng sếp đều thích hết!

      mặt tỏ ra thèm ngó ngàng đến cái bình hoa cổ đắt tiền, mặt khác lại đem cái bình rởm trở thành bảo bối, hai người này đúng là trời đất tác thành, cực kì xứng đôi!

      Bị việc này làm cho kinh ngạc nên Vương Xuyên cũng quên hỏi là vì sao hôm qua sếp làm.

      Diệp Tuệ bây giờ phần nào để lại ấn tượng trong lòng khán giả qua đoạn trailer phim và lần bước thảm đỏ lễ trao giải, trang cá nhân của trừ mấy cái poster tuyên truyền cho phim ra hoàn toàn đăng thêm cái gì khác.

      Các fan của Diệp Tuệ có được hề dễ dàng gì, nhất định phải giữ cho chắc, thế là Diệp Tuệ bị người đại diện bắt phải đăng gì đó lên trang cá nhân, biết đăng gì nên đành chia sẻ chút về cuộc sống của mình.

      “Bị dị ứng xoài nên phải nằm viện cả ngày, khó chịu quá .”

      Diệp Tuệ có ý định chụp ảnh, bệnh mà còn tự sướng được, nhất định bị anti chửi tiếp cho xem, nhưng dưới cầu mãnh liệt của người đại diện, đành phải chụp tấm, bởi vì trước mắt dân mạng người ta quan tâm đến mặt mũi của nhiều hơn là cuộc sống riêng.

      Diệp Tuệ trang điểm, mái tóc đen dài để xõa, dưới ánh mặt trời, gương mặt xinh đẹp của trông có phần tiều tụy.

      “Đây là mặt mộc đó hả? Diệp Tuệ trang điểm nhìn vẫn xinh thế, đúng là nhan sắc của thần tiên.”

      “Diệp Tuệ đừng có mà láo, bị bệnh mà còn chụp hình tự sướng à, chắc là lại muốn gây chú ý đây mà, ai biết là ta có nhập viện .”

      “Tuệ Tuệ cố lên, quay phim xong phải nghỉ ngơi tốt nhé, đừng quan tâm đến những lời anti , sau này chỉ cần phim có chị đóng là em đều mong chờ.”

      “…”

      Mấy lãnh đạo của Hoa Thụy cũng trò chuyện rất sôi nổi về chuyện của Thẩm Thuật và Diệp Tuệ wechat.

      Bọn họ đều dùng nick phụ để theo dõi trang cá nhân của Diệp Tuệ nên phát ngay ra manh mối, hôm qua sếp làm, ngay cả hội nghị thường kỳ cũng có mặt, chính là vì ở trong bệnh viện với Diệp Tuệ cả ngày chứ còn gì nữa!

      Trình Thắng: Quan tâm thương người ta như thế, mấy ông bao giờ thấy sếp như vậy chưa?

      Vương Xuyên: ra sếp hề vô cảm như mình tưởng.

      Trình Thắng vốn rất thích đùa giỡn, ta chụp màn hình dòng trạng thái và bức ảnh lại rồi lén gửi cho Thẩm Thuật xem.

      Chỉ chốc lát sau, Thẩm tổng lạnh lùng của bọn họ bảo thư ký gửi tin nhắn cho Vương Xuyên.

      Vương Xuyên, người bị phạt phải tăng ca: “…”

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Dám đùa với sếp à
      Các tăng ca nhanh
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haha vương xuyên bị đồng đội bán đứng kìa. Các cẩu độc thân cứ chờ rồi có thứ ăn ngay thôi. Nhiều lắm, k phải giành đâu
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Hahaaaaa hết TH tạm thời out lại đến Bùi Ninh ngoi lên tìm cảm giác tồn tại à. Nhưng phải để ả thất vọng rồi.
      Hehee Thẩm tổng rơi vào lưới tỉnh rồi.
      Lại đc thêm 1 đội ngũ cấp dưới thích bát quái :))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Kaka...tình cảm của 2 ac lại tăng thêm 1 xíu roài :))
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :