1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Ôi trời Thẩm của em, nghĩ đàng nẻo thế lúc nào mới leo lên được giường người ta đây.
      TamaPNgân Nhi thích bài này.

    2. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Đùa a sát phong cảnh quá đấy a zai ơi...
      Chắc lại sắp có trò hay để xem, a báo thù cho c :)))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      làm vợ tụt mood quá đấy :yoyo36:
      Con ả TH đáng ghét ghê. Nó nghĩ ai cũng như nó thuê thuỷ quân để bẻ chiều gió ý. K biết bao giờ mn mới biết bộ mặt của nó nhỉ :yoyo36: quả báo của nó đễn cũng nhanh đấy. Lần trc chơi xấu bị lật mặt, lần này cũng chơi xấu xong tự thân hại mình đc vinh dự lên hotsearch :yoyo36:
      TamaPNgân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 20
      Edit: Ngân Nhi

      Tối nay có buổi đấu giá, Thẩm Tu chuẩn bị từ sớm để đến tham dự, nhưng lần này đến bằng thân phận ngôi sao lớn, mà đến bằng thân phận người thừa kế của nhà họ Thẩm.

      Mặc dù ông Thẩm vẫn chưa công bố ra bên ngoài ai là người thừa kế của nhà họ Thẩm, nhưng trong mắt người ngoài đây là chuyện còn gì phải bàn cãi nữa rồi.

      Đây là buổi đấu giá từ thiện, tổng số tiền thu về được giành hết cho công tác thiện nguyện, Thẩm Tu tới đây có thể tạo được danh tiếng tốt, quan trọng hơn là, hỏi thăm và biết được kiện lần này góp mặt của tổng giám đốc công ty Hoa Thụy.

      Nếu có thể mượn cơ hội lần này để lấy lòng Thẩm tổng, tương lai chắc chắn còn tươi sáng hơn nữa.

      Thẩm Tu vào khu đấu giá, ngồi vào vị trí, người đại diện của cũng ngồi bên cạnh, ngẩng đầu nhìn phòng riêng cho khách VIP ở tầng .

      Nơi đó đóng cửa nên thấy được tình hình bên trong, nhưng biết rằng Thẩm tổng ở trong đó.

      Lần nào Thẩm tổng tham dự cũng đều lấy được sản phẩm giá trị nhất với số tiền lớn nhất, nếu ấy thích món đồ nào đó, dù có tốn nhiều tiền đến mấy ấy vẫn giành được về cho mình.

      Còn món đồ nào lọt vào mắt xanh của ấy ấy tuyệt đối ra giá.

      Nhưng trong mỗi lần đấu giá Thẩm tổng đều chưa từng lộ mặt, nếu Thẩm tổng thích cái gì có người thay mặt ấy đứng ra đấu giá, lấy được đồ rồi cũng xuất để giao lưu, cực kì bí .

      Trong phòng VIP, Thẩm tổng và Vương Xuyên ngồi bên trong, trong phòng có mở cửa sổ , bọn họ có thể quan sát được tình hình đấu giá bên ngoài, còn người ngoài thể nhìn thấy họ.

      Hôm nay Thẩm Thuật mặc áo sơ mi trắng, nghiêng đầu nhìn, nửa bên mặt chìm trong ánh đèn, ánh sáng lướt qua đầu lông mày của , lại quanh co lượn xuống vùng cằm, như hội tụ tất cả những sắc thái làm mê hoặc lòng người nhất.

      Vương Xuyên thầm cảm thán, ta vẫn cảm thấy rằng gương mặt của Thẩm tổng thế kia mà vào giới giải trí quả là đáng tiếc, nhưng Thẩm tổng lại hề có hứng thú với nó, cũng chẳng nhận thức được là mình đẹp trai thế nào, vô cùng khiêm tốn.

      Hoa Thụy giúp cho rất nhiều nghệ sỹ trở nên nổi tiếng, nhưng tất cả bọn họ lại hề biết rằng, tổng giám đốc của bọn họ lại là người đàn ông tuấn đến như vậy.

      Trong mắt Vương Xuyên, Thẩm Tu chỉ là cậu ấm được nuông chiều, người khác chỉ cần nịnh nọt vài câu là tỏ ra kiêu ngạo rồi, chẳng biết tự lượng sức mình.Đối với việc người ngoài đều cho rằng Thẩm Tu tài giỏi, Vương Xuyên cảm thấy rất bất bình cho Thẩm Thuật khi bị gia đình đối xử bất công.

      Phiên đấu giá bắt đầu, mấy món đồ đầu tiên có gì mới lạ, Thẩm Tu nhìn vừa mắt, thứ mà muốn tặng cho Thẩm tổng nhất định phải là thứ tốt nhất, như thế mới thể được thành ý của .

      Mãi lâu sau mới đến món đồ có giá trị đặc biệt, là bình hoa cổ có màu sắc trang nhã, chất liệu cao cấp, vừa nhìn biết là đồ thượng hạng.

      Hai mắt Thẩm Tu sáng rực, nếu tặng thứ này cho Thẩm tổng nhất định Thẩm tổng rất xúc động, việc tiếp theo chắc chắn thuận buồm xuôi gió.

      Người chủ trì : “Vật đấu giá tiếp theo là chiếc bình hoa cổ này, giá khởi điểm là ba triệu, mỗi lần tăng giá được thấp hơn triệu!”

      Cuộc đấu giá bắt đầu, bầu khí bỗng trở nên nóng hơn bao giờ hết, Thẩm Tu là người đầu tiên giơ bảng, người chủ trì hô: “Cậu chủ Thẩm tăng giá lần!”

      Rất nhiều người thích cái bình hoa này nên mọi người đều rối rít tăng giá, Thẩm Tu cười khẩy, muốn tranh giành với ư, cứ chờ .

      Thẩm Tu liếc nhìn căn phòng VIP, giơ bảng lên lần nữa, cái bình hoa này nhất định phải giành về được.

      Trong phòng VIP, Vương Xuyên hỏi Thẩm Thuật: “Hôm nay thấy thích cái gì sao?”

      Buổi đấu giá sắp kết thúc rồi mà Thẩm Thuật vẫn chưa có ý định ra mặt, chỉ ngồi yên đó, thỉnh thoảng lại liếc nhìn ra bên ngoài.

      cầm tách trà lên uống ngụm, thong thả : “ vội.”

      Vương Xuyên nhắc nhở : “Món đấu giá bây giờ là cái bình hoa cổ, giá trị rẻ đâu.” Vương Xuyên vẫn nhớ ở buổi đấu giá trước, Thẩm Thuật lấy về được cái bình hoa.

      Thẩm Thuật khỏi nhớ lại lúc Diệp Tuệ làm vỡ cái bình hoa đó của , còn thề son sắt là đợi sau khi nhận được tiền đóng phim mua lại cho mười cái bình hoa giống như thế.

      Đáy mắt thoáng lên nét cười cực , so với chiếc bình hoa cổ quý giá đó, hình như lại cảm thấy hứng thú với đồ mà Diệp Tuệ mua cho hơn.

      Thẩm Thuật mải suy nghĩ, chú ý tới tách trà nóng cầm tay, cẩn thận làm đổ chút ra bàn tay.

      Nước trà tuy nóng nhưng còn chẳng cau mày dù chỉ chút, Vương Xuyên đưa giấy ăn cho , : “ nghĩ gì thế? Có hứng thú với cái bình hoa cổ kia ?”

      Thẩm Thuật nhận lấy giấy ăn, ung dung chậm rãi lau tay, da tay hơi tái, đường gân xanh nổi bên rất ràng, rũ mắt xuống, nhìn ra được cảm xúc trong đáy mắt.

      nhàng : “ có ý nghĩa gì, đồ có nhiều rồi cũng chán.”

      Ý của cũng chính là có ý định tham gia vào buổi đấu giá ngày hôm nay, Vương Xuyên tỏ vẻ hiểu, đúng là Thẩm tổng có cái gì chưa từng thấy qua đâu, xem ra cái bình hoa này lọt được vào mắt xanh của rồi.

      Vương Xuyên trêu: “ thích vẫn có thể mua tặng người mình thích mà.”

      Lúc trước ta nhìn thấy thái độ của Thẩm tổng với Diệp Tuệ, trực giác mách bảo rằng Diệp Tuệ có vị trí rất đặc biệt trong lòng của Thẩm tổng.

      Thẩm Thuật gì.

      Vương Xuyên biết Thẩm tổng thích ai nhắc tới việc riêng của mình, ta nhắc lại nữa, bỗng nhìn thấy bóng dáng ở đằng xa: “Ơ, Thẩm Tu cũng có mặt sao?”

      ta nhìn thêm lúc nữa, trong lòng nảy sinh nghi vấn: “Kỳ lạ , sao Thẩm Tu cứ nhìn lên đây thế nhỉ?”

      Vương Xuyên cảm thấy có hứng thú, tiếp tục quan sát Thẩm Tu, chú ý đến mọi nhất cử nhất động của , lát sau, ta : “Mỗi lần Thẩm Tu giơ bảng tăng giá là ta lại liếc nhìn lên này, mới năm phút mà ta nhìn ba lần rồi.”

      Thẩm Thuật hờ hững: “Phải ?”

      Vương Xuyên nhìn Thẩm Thuật, suy đoán: “ xem, liệu có phải là ta muốn…” Muốn tặng cái bình hoa đó cho ?

      Thẩm Thuật rũ mắt xuống, nếu Thẩm Tu mà biết người mà nó muốn lấy lòng lại chính là người chú vẫn luôn coi thường biết nó nghĩ gì.Nhưng mà, dù cho Thẩm Tu có nghĩ gì, làm gì, đều liên quan đến .

      : “Nó làm cái gì là việc của nó.”

      Buổi đấu giá kết thúc, Thẩm Tu là người chiến thắng, giành được chiếc bình hoa cổ với giá hai mươi triệu*, bốn phía đều vang lên tiếng hít sâu, hai mươi triệu sao?

      *20 triệu tệ = ~ 67,3 tỷ đồng.

      Thẩm Tu bước lên sân khấu nhận chiếc bình hoa, nhìn những cặp mắt kinh ngạc của mọi người, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hai mươi triệu đối với cũng chỉ là chút lòng thành mà thôi.

      Chỉ cần Thẩm tổng có thể nhìn thấy tấm lòng của là coi như thành công rồi.

      nhận lấy chiếc bình hoa rồi chạy lên lầu.

      Vương Xuyên nhìn thấy hành động của Thẩm Tu, quay sang với Thẩm Thuật: “Thẩm Tu lên đây, trong tay cầm cái bình hoa cổ vừa mới đấu giá được.”

      Biết Thẩm Tu tặng chiếc bình hoa cổ trị giá hai mươi triệu cho mình, sắc mặt của Thẩm Thuật hề thay đổi, vẫn trầm lặng như mặt hồ, gợn cơn sóng.

      Mấy giây sau, : “ phải đồ tôi tự giành được, có ý nghĩa gì hết.”

      Thái độ của rất ràng, phải đồ của mình nhận, cũng có hứng thú, nhìn thôi cũng thấy lười.

      Vương Xuyên hiểu, ta nhất định truyền đạt ràng ý tứ của Thẩm tổng cho Thẩm Tu.

      Vương Xuyên bước ra khỏi phòng rồi xuống tầng, Thẩm Tu vẫn luôn nhìn căn phòng đó, trông thấy cửa mở ra, nhưng người xuất phải Thẩm tổng mà là quản lý cấp cao Vương Xuyên của công ty Hoa Thụy.

      đứng giữa cầu thang, giơ cái hộp trong tay lên: “Đây là chiếc bình hoa cổ mà tôi cố ý giành về cho Thẩm tổng, nếu Thẩm tổng có hứng thú bằng chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm có được ?”

      Thẩm Tu cực kì đắc ý, tối nay bỏ số tiền lớn để giành được cái bình hoa này, Thẩm tổng sao có chuyện thích được chứ.

      Giọng của rất to, cố tình cho tất cả mọi người ở đây nghe thấy, để cho bọn họ biết là từ nay trở , và Thẩm tổng cùng chung chiến tuyến.

      Vương Xuyên nhìn dáng vẻ ngạo mạn của Thẩm Tu mà thấy buồn cười, ta tạt luôn chậu nước lạnh vào người Thẩm Tu: “Thẩm tổng ấy gặp người ngoài.”

      Thẩm Tu nghe xong mà vẫn dám tin, nụ cười khóe môi cứng đờ: “ gì cơ?” thể nào, làm tới nước này rồi, sao Thẩm tổng vẫn chịu gặp chứ?

      Vương Xuyên liếc nhìn cái bình hoa, tiếp tục vô tình : “Tôi thấy cái bình hoa này cậu vẫn nên giữ lại cho mình hơn.”

      xong lại cười như cười mà bồi thêm câu nữa: “Dù sao cũng tốn nhiều tiền như vậy rồi.”

      Thẩm Tu thể tiếp tục chối bỏ là Thẩm tổng muốn gặp mình nữa rồi, lúng túng đứng nguyên tại chỗ, cái bình hoa cổ trước đó còn khiến cho vui sướng vô cùng, giờ chẳng khác nào biến thành củ khoai nóng tay.

      Cảnh này bị rất nhiều người chứng kiến, giữa bàn dân thiên hạ, Thẩm tổng của Hoa Thụy lại từ chối thành ý của người thừa kế nhà họ Thẩm, như vả thẳng cái vào mặt Thẩm Tu vậy.

      Nhưng chẳng ai cho rằng Thẩm tổng làm như vậy có gì đúng.

      Cái bình hoa là do Thẩm Tu mua, cũng chính có ý định muốn tặng nó cho Thẩm tổng, còn Thẩm tổng chưa từng ấy nhận.

      Với lại, cho dù Thẩm Tu có là người thừa kế của nhà họ Thẩm sao chứ, Thẩm tổng của Hoa Thụy chính là người đàn ông tự mình gây dựng nghiệp với hai bàn tay trắng.

      người dựa vào gia đình, người dựa vào chính mình, Thẩm tổng tỏ thái độ lạnh nhạt như vậy cũng có gì sai?

      Mọi người có phần coi thường Thẩm Tu, nhưng vì ngại thân phận của nên ai thể ra.

      Vừa rồi có mấy người muốn mua chiếc bình hoa nhưng lại thất bại, lúc này liền hả hê : “Đừng tưởng mình là người thừa kế của nhà họ Thẩm là giỏi nhé, Thẩm tổng phải là người mà ai muốn gặp cũng được đâu.”

      “Có giành được cái bình hoa đó sao chứ? Chẳng qua cũng chỉ dùng để nịnh hót thôi mà, cười chết tôi mất.”

      Thẩm Tu vừa mới bị Vương Xuyên làm cho mất hết mặt mũi, giờ lại bị cả hội giễu cợt, khiến kìm nổi lửa giận, định quát lại người đại diện đứng bên cạnh kéo về, cảnh cáo: “ muốn ngày mai mình được đưa lên trang nhất đấy à?”

      Thẩm Tu nghe vậy liền cố gắng bình tĩnh lại, nếu bây giờ mà to tiếng đám phóng viên thể nào cũng viết linh tinh, đem chuyện Thẩm tổng từ chối thành ý của cho bàn dân thiên hạ biết, tuyệt đối thể làm việc trở nên nghiêm trọng hơn nữa.

      Thẩm Tu kìm nén lửa giận, xoay người rời : “Chúng ta thôi.”

      Thẩm Tu tiêu mất hai mươi triệu mà đổi lại được chút vui vẻ, cũng thể để số tiền đó trở nên vô ích được, nghĩ chút liền tới nhà của Thường Huỳnh.

      vốn có hứng thú với đồ cổ, để trong nhà cũng bám bụi, chi bằng tặng nó cho Thường Huỳnh, đổi lấy nụ cười của .

      Thẩm Tu đến nhà Thường Huỳnh, nhìn thấy liền đưa chiếc bình hoa tới, chân thành : “ tặng cho em này, em xem thử xem có thích ?”

      Thường Huỳnh hiểu vì sao Thẩm Tu lại tặng cho cái bình hoa, chỉ sờ nó mà gì.

      Thẩm Tu ho hai tiếng rồi : “Đây là bình hoa cổ mà hôm nay giành về được với giá 20 triệu.”

      Thường Huỳnh biết chuyện Thẩm Tu bị Thẩm Thuật từ chối, càng biết là cái bình hoa này chỉ là nhân tiện tặng cho thôi, cầm món quà, cười : “ tốt.”

      Thẩm Tu ngượng ngùng cười: “Em thích là tốt rồi.”

      Chuyện Thẩm Tu tặng Thường Huỳnh chiếc bình hoa cổ mua với giá cao tất nhiên đơn giản là cho .

      lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, đường tiến lên trở thành lưu lượng tiểu sinh, Thẩm Tu quá am hiểu các cách để lăng xê tên tuổi của bản thân, là người của công chúng, có thời gian riêng tư, từng việc trong cuộc sống hàng ngày đều có thể dùng để đưa lên báo được.

      Tin tức Thẩm Tu tặng quà cho Thường Huỳnh ngay lập tức tràn ngập khắp các trang mạng.

      [Thẩm Tu đấu giá chiếc bình hoa cổ để tặng cho Thường Huỳnh, bạn muốn có người bạn trai cưng chiều mình như thế ?]

      [ là người thừa kế của hào môn, cũng là lưu lượng tiểu sinh, khi năng lực bạn trai được bộc lộ hết mức, thanh xuân nợ chúng ta Thẩm Tu!]

      Tin tức cụ thể việc Thẩm Tu vung tiền như rác trong buổi đấu giá, chỉ vì muốn đổi lấy vui vẻ của bạn Thường Huỳnh.

      “Hâm mộ Thường Huỳnh quá , được người bạn trai hoàn mỹ như Thẩm Tu cưng chiều, kiếp trước ấy giải cứu hệ ngân hà đó hả?”

      “Thẩm Tu đúng là bạn trai nhà người ta mà, tôi tuyên bố, bắt đầu từ hôm nay, Thường Huỳnh chính là kẻ thù của toàn bộ chị em phụ nữ chúng ta.”

      “Lầu khen Thẩm Tu sao, nhưng được lung tung nhé, tôi chẳng có chút hứng thú gì với Thẩm Tu hết, cần bạn đứng ra thay mặt chị em phụ nữ đâu.”

      “…”

      mạng cũng có người Thẩm Tu tiêu xài phung phí, nhưng đa phần là khen ngợi, dù sao ai cũng biết là nhà họ Thẩm rất giàu có, bản thân Thẩm Tu cũng kiếm được tiền, hai mươi triệu đối với ta mà cũng chỉ là chút tiền lẻ thôi.

      Tràn ngập những lời tán dương khiến cho Thẩm Tu rất hài lòng, tiếc nuối khi bị Thẩm tổng từ chối cuối cùng cũng có thể hòa hoãn đôi chút.

      Thường Huỳnh cũng đọc được những tin tức này, ta nhìn cái bình hoa rồi cười rất vui vẻ.

      Sau khi biết được số điện thoại của Thẩm tổng, Bùi Ninh liền lưu lại vào danh bạ của mình, ta vẫn chưa có thời gian gọi điện cho , vì phải bận quay quảng cáo nên rất bận.

      Bùi Ninh thích mình tỏ thái độ cách quá ràng, Thẩm tổng khác với những người đàn ông khác, phải là người có thể dễ dàng chinh phục, ta tin rằng, chỉ có thái độ như gần như xa mới có thể bắt được trái tim của người đàn ông này.

      Màn hình điện thoại đen ngòm phản chiếu gương mặt xinh đẹp của Bùi Ninh, ánh mắt lả lơi đưa tình, khiến người ta nhìn vào là rung động.

      Bùi Ninh nhàng mở máy lên, màn hình bật sáng, ta mở danh bạ, tầm mắt rơi vào cái tên Thẩm tổng, nhíu mày chút rồi mở dãy số ra.

      Người đại diện đúng lúc này bắt gặp hành động của Bùi Ninh, ánh mắt hướng về màn hình di động, nhìn thấy hai chữ Thẩm tổng ngẩn người, sau đó lại kinh ngạc : “Thẩm tổng cho số điện thoại rồi hả?”

      Bùi Ninh mỉm cười ngẩng đầu lên, điệu đà vuốt tóc ra sau tai, phủ nhận mà cũng thừa nhận, thái độ rất mập mờ.

      Bùi Ninh có ý với Thẩm tổng, người đại diện biết từ trước, nhưng Thẩm tổng là người khó có thể đến gần, ta còn tưởng là Bùi Ninh sớm từ bỏ rồi.

      Mặc dù Thẩm tổng sở hữu khối tài sản khổng lồ, bình thường chắc chắn cũng hay gặp nhiều phụ nữ đẹp, nhưng có ai có thể đẹp hơn Bùi Ninh được chứ?

      Hàng năm trong top 100 gương mặt đẹp nhất thế giới, Bùi Ninh luôn vững vàng nằm trong top 3, có thể là vẻ đẹp của Bùi Ninh được rất nhiều khán giả ở các quốc gia công nhận.

      Người đại diện ra khỏi phòng, đóng cửa lại, Bùi Ninh ngồi mình trong phòng trang điểm, còn lúc nữa mới tới hoạt động, ta cảm thấy đây là lúc mà mình nên gọi cho Thẩm tổng cuộc điện thoại.

      Bùi Ninh bấm nút gọi, đầu tiên vang lên mấy tiếng tút, sau đó có người bắt máy: “Ai đó?”

      Bùi Ninh đáp lại bằng chất giọng dịu dàng quyến rũ: “Chào , em là Bùi Ninh.”

      ta đợi mấy giây mà thấy bên kia đáp lại, sau đó cuộc gọi bị ngắt, chỉ còn lại tiếng tút tút dồn dập, gương mặt xinh đẹp lập tức đen lại, Thẩm tổng lại ngắt máy của ta sao?

      Bùi Ninh lại gọi lại cho , nhưng lần này đến giọng của Thẩm tổng ta còn được nghe, vì số của ta bị chặn rồi.

      Bùi Ninh tức giận ném điện thoại , đời này lại có người đàn ông hiểu phong tình như vậy sao?

      Vương Xuyên ràng là bên cạnh Thẩm tổng có người phụ nữ, chứng tỏ cũng phải là người ăn chay như trong tưởng tượng, nếu vậy tại sao lại thích cơ chứ?

      Bùi Ninh tự nhận mình là người đứng đầu trong giới giải trí, nghiệp thăng tiến, lại nổi tiếng toàn cầu, ai có thể vượt qua được, vậy người phụ nữ ở bên cạnh Thẩm tổng rốt cuộc có thể là ai?

      lát sau, người đại diện gõ cửa vào, nhắc nhở Bùi Ninh chuẩn bị cho hoạt động buổi tối.

      Bùi Ninh lạnh lùng : “Hoạt động tối nay tôi tham gia nữa.”

      Người đại diện có ý kiến gì, chỉ tìm lý do để từ chối có mặt cho Bùi Ninh, trong lòng thầm suy nghĩ, liệu có phải Bùi Ninh gặp chuyện gì khó giải quyết với Thẩm tổng ?

      Lúc này bộ phim chuyển thể do Hoa Thụy đầu tư sản xuất tiến vào giai đoạn chuẩn bị.

      “Giải cứu mặt trăng” là cuốn sách bán chạy nhất thế giới nay, vừa ra mắt đứng đầu bảng sách bán chạy thời báo New York, bản quyền tác phẩm nhanh chóng được Hoa Thụy mua lại, hợp tác sản xuất giữa Hoa Thụy và Hollywood.

      Tin tức về bộ phim điện ảnh khoa học viễn tưởng “Giải cứu mặt trăng” lan tràn khắp các mặt báo, cư dân mạng đều bàn luận xem vai chính trong tác phẩm chuyển thể siêu hot này cuối cùng thuộc về ai.

      Những người tham gia vào dự án này cũng phải đau đầu vì vấn đề đó, vai nam chính được xác định rồi, là ảnh đế rất nổi, nhưng phần diễn của nữ chính lại nhiều hơn, cho nên càng khó khăn trong việc chọn lựa.

      “Ekip của Thường Huỳnh thăm dò thái độ của Hoa Thụy, hình như ấy rất muốn có được vai diễn này.”

      “Bùi Ninh là nữ nghệ sỹ nổi nhất của công ty ta, danh tiếng thị trường thế giới cũng rất ổn, giao vai này cho ấy cũng được.”

      “Các còn nhớ cái hôm ở tập đoàn Vi thị ?” Vương Xuyên im lặng hồi lâu giờ mới lên tiếng, “Thái độ của Thẩm tổng đối với Diệp Tuệ hề giống với những người khác.”

      Mọi người nghe vậy mới nhớ lại, Thẩm tổng vốn hề tỏ ra hứng thú với phụ nữ, thế mà hôm đó Diệp Tuệ lại có thể thoải mái gọi tên , cuối cùng lại dẫn hẹn hò luôn.

      Vương Xuyên rất nhạy bén: “Chắc chắn là Thẩm tổng thích Diệp Tuệ.”

      Tiểu hoa đán quan trọng hơn hay là người mà sếp theo đuổi quan trọng hơn? Tất nhiên phải xem trọng bà chủ tương lai hơn rồi.

      Mặc dù Thẩm tổng gì, nhưng các nhân viên vẫn muốn giúp đỡ sếp lần, bọn họ hẹn mà cùng đưa ra quyết định, trao nhánh ô liu cho nữ nghệ sỹ mới nổi Diệp Tuệ.

      Và thế là Diệp Tuệ, nghệ sỹ tuyến 18 của công ty , tự dưng lại được nguồn tài nguyên khổng lồ đập trúng.

      Chị Nhâm cũng thể ngờ rằng vận may của Diệp Tuệ lại tốt đến thế, ấy cầm kịch bản gặp Diệp Tuệ, giới thiệu cho nghe về tác phẩm “Giải cứu mặt trăng”.

      Đây là cuốn sách bán chạy nhất và giành được giải thưởng quốc tế, bên đầu tư là Hoa Thụy, đạo diễn nước ngoài chỉ đạo diễn xuất, người diễn cùng là ảnh đế…

      Chị Nhâm: “Diệp Tuệ à, đây là cơ hội tốt lắm đấy, em nhất định phải nắm cho chắc nhé.”

      Diệp Tuệ cẩn thận suy nghĩ, xem qua bình luận mạng, thấy rất nhiều diễn viên muốn được đóng vai chính cho phim này, nghe cả Bùi Ninh và Thường Huỳnh cũng ao ước.

      Diệp Tuệ biết rất thời gian ra mắt của dài, hơn nữa lại còn nhiều antifan, sau khi trailer phim “Thế Tử” được công bố cũng được chú ý hơn chút, nhưng so với các nghệ sỹ khác fan của thể nhiều bằng antifan được.

      Bất luận xét từ phương diện nào Diệp Tuệ đều thấy mình đủ tư cách để nhận được vai diễn này.

      Tại sao công ty lớn như Hoa Thụy lại vô duyên vô cớ tìm đến chứ, huống hồ đây lại là dự án rất lớn, cảm thấy kỳ lạ.

      Thấy Diệp Tuệ do dự, chị Nhâm liền : “Diệp Tuệ, em có biết Thẩm tổng ?”

      Diệp Tuệ ngẩng đầu nhìn chị Nhâm, cũng từng nghe qua mấy tin đồn về tổng giám đốc của Hoa Thụy, nghe ta rất thần bí, đời tư được giấu rất kĩ, trừ các lãnh đạo cấp cao của công ty ra nhân viên nào từng nhìn thấy mặt ta hết.

      Mặc dù mọi người đều biết về thân phận của Thẩm tổng, nhưng ai cũng biết là, chỉ cần Thẩm tổng câu thôi là cả cái giới showbiz có thể bị đảo lộn ngay lập tức.

      Nhưng mà, tại sao tự dưng chị Nhâm lại đột nhiên nhắc tới Thẩm tổng với chứ?

      “Diệp Tuệ à, chị cảm thấy là…Thẩm tổng hình như có ý với em đấy.”

      Suy nghĩ của chị Nhâm rất đơn giản, ấy ở trong cái giới giải trí này rất lâu rồi, cũng từng nâng đỡ ít nghệ sỹ, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng được nhận dự án lớn như vậy, còn là người ta chủ động tìm tới mình nữa.

      Dưới tay Hoa Thụy có rất nhiều nghệ sỹ có năng lực và nổi tiếng, sao lại cứ phải tìm đến Diệp Tuệ chứ? Huống hồ Diệp Tuệ còn chẳng biết gì cả, xem ra dự án này là bọn họ muốn bí mật đưa cho rồi.

      Diệp Tuệ sợ run người, thể tin lời chị Nhâm được.

      “Em kết hôn rồi đó ạ.” Diệp Tuệ hai mắt sáng ngời nhìn chị Nhâm, trong đầu lên gương mặt của Thẩm Thuật, nét mặt lúc nào cũng thờ ơ, chẳng thấy năng gì.

      Đâu phải là phim truyền hình chứ, làm gì có chuyện Thẩm tổng có ý với được.

      Mặc dù sức hút của dự án hợp tác với Hollywood này rất lớn, nhưng Diệp Tuệ luôn ghi nhớ đạo lý, đó là chỉ khi bạn có năng lực bạn mới có thể thành công, còn dựa vào quan hệ mà lên được lâu dài.

      Dựa theo tình cảnh giờ của trong giới giải trí, tốt nhất vẫn nên từng bước dựa vào chính năng lực của bản thân để bước tiếp hơn, thế là thẳng thừng từ chối nhận vai diễn cực kì có giá trị này.

      Diệp Tuệ cũng muốn đến Hollywood chút nào, xa như thế thể nhìn thấy Thẩm Thuật, giờ chỉ muốn được ở bên cạnh thôi.

      Thẩm Thuật là bùa hộ mệnh của , ngay cả ma quỷ còn phải sợ , trong thời điểm này là người chồng mà tuyệt đối thể rời xa được.

    5. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Bạn Tu Tu bạn tự nhận là người thừa kế có sớm quá k. Bh mà cáin tin tức vì k tặng đc bình cổ cho Thẩm tổng nên mới tiện tay tặng cho TH đc truyền ra chắc vui lắm nhỉ :yoyo36:
      nàng Bùi Ninh này chưa làm j mà t thấy đáng ghét ròii:yoyo36: mẹ nghĩ mẹ là ai mà người ta phải cung phục mẹ, quỳ dứoi váy mẹ vậy. Atsm dã man
      TamaPNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :