1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Ông chồng bên ngoài đẹp trai bên trong nhiềi tiền . Nấu canh xong cho vợ ngửi chơi cho bổ kkkk
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 141
      Edit: Ngân Nhi

      Ngày thứ hai sau khi Diệp Tuệ xuất viện, tin tức này tất nhiên cũng được Weibo của Hoa Thụy thông báo công khai, kèm theo tấm ảnh chụp Diệp Tuệ.

      [Cảm ơn mọi người luôn quan tâm trong thời gian dài như vậy, Diệp Tuệ bình phục rất tốt và được xuất viện rồi.]

      Trong bức ảnh, Diệp Tuệ ngồi trong vườn hoa nhà mình, ánh mặt trời chiếu vào cơ thể mảnh mai của , trang điểm, dịu dàng nở nụ cười.

      Trong ảnh chỉ chụp góc của vườn hoa trong biệt thự, những gì có thể nhìn thấy được chỉ là trời xanh mây trắng và hoa cỏ, dân mạng tuyệt đối thể tìm được địa chỉ nhà của hai người.

      Mọi người ngày nào cũng hóng tin mới, lúc này thể kìm nén được hưng phấn.

      “Đợi chờ bao nhiêu ngày trời, cuối cùng Hoa Thụy cũng đăng ảnh Diệp Tuệ lên rồi! Diệp Tuệ gầy quá , đau lòng quá, nhưng mặt mộc vẫn đẹp tuyệt vời.”

      “Ảnh này là Thẩm tổng chụp đây sao? Hai người lần đầu tiên công khai nhà mình đấy, có phải chỉ mỗi tôi là để ý đến chuyện đây chắc chắn là khu căn hộ cao cấp ?”

      “Thẩm tổng giàu có, Diệp Tuệ cũng có tiền, mà sức khỏe thế này liệu về sau Diệp Tuệ có đóng phim nữa nhỉ? Nghĩ đến việc thể gặp ấy màn ảnh nữa là tôi đau lòng quá.”

      “Chuyện sau này đừng nghĩ nhiều làm gì, bây giờ cứ để Diệp Tuệ nghỉ ngơi cho tốt . Em muốn xem nhiều ảnh của Diệp Tuệ, mong Hoa Thụy hãy nhắn nhủ nguyện vọng này của fan cho Diệp Tuệ biết mà.”

      chỉ có dân mạng chú ý tới động thái của Diệp Tuệ mà cả các nhãn hàng cũng vậy.

      Trong lúc Diệp Tuệ hôn mê, Luxury Garden để hình quảng cáo của Diệp Tuệ ở tất cả các đại lý của nhãn hàng, bao luôn cả biển quảng cáo ở các ga tàu điện ngầm để cầu phúc cho .

      Lúc ấy chủ đề quảng cáo của Luxury Garden vừa hay lại rất phù hợp với tình hình của Diệp Tuệ.

      Niết bàn.

      nữ minh tinh bị đẩy xuống vực sâu, bị bệnh nặng hôn mê rồi tỉnh lại, giống như con phượng hoàng niết bàn trọng sinh vậy.

      biết địa chỉ nhà của Diệp Tuệ nên phía nhãn hàng chỉ có thể gửi quà đến Hoa Thụy, trong phòng làm việc của Diệp Tuệ chất đầy quà mừng từ các nhãn hàng gửi đến.

      Nhà thiết kế của Luxury Garden đặc biệt thiết kế riêng hộp quà hoa cho Diệp Tuệ, lấy chủ đề là niết bàn.

      Dior tặng bộ trang phục mới nhất và cũng là cao cấp nhất, toàn thế giới có bộ thứ hai…

      Tất cả quà tặng đều được người của phòng làm việc sắp xếp cẩn thận, lên danh sách rồi gửi về nhà Diệp Tuệ, đồng thời nếu Diệp Tuệ cần gì chỉ cần với trợ lý, có người mang đến cho ngay.

      Đối với Diệp Tuệ và Thẩm Thuật mà sau khi Diệp Tuệ bước qua quỷ môn quan lần, bây giờ bình an trở lại nhân gian là rất may mắn rồi, chỉ cần sống khỏe mạnh là được, những thứ khác chỉ là vật ngoài thân.

      Diệp Tuệ ở nhà sinh hoạt và nghỉ ngơi rất điều độ, ăn cơm đúng giờ, cần phải bận rộn với công việc như trước.

      Mặc dù Diệp Tuệ khỏe mạnh, nhưng Thẩm Thuật vẫn yên tâm, mỗi tuần chỉ đến công ty ngày, thời gian còn lại đều xử lý công việc ngay tại nhà.

      Mỗi tối lại ra ngoài dạo bộ, cuộc sống trôi rất thoải mái tự tại.

      Hôm nay, ăn cơm tối xong, Thẩm Thuật cùng Diệp Tuệ ra khỏi nhà, môi trường xung quanh khu biệt thự rất tốt, khí trong lành.

      Hai người yên lặng dạo, qua khúc quanh dưới đèn đường, Thẩm Thuật bỗng nhìn thấy bóng đen trong bụi cây cách chỗ đứng xa.

      chắc chắn là mình nhìn nhầm, cách di chuyển của cái bóng phải là , mà là bay.

      Lúc trước hai người chỉ ở trong bệnh viện, cho nên Thẩm Thuật chưa nhận ra được điều gì khác thường.

      Sau khi xuất viện, Thẩm Thuật về nhà, lúc chỉ còn lại hai vợ chồng, mọi thứ mới trở nên ràng.

      Thẩm Thuật chỉ về phía lùm cây, hỏi Diệp Tuệ: “Ban nãy đó là cái gì vậy?”

      Diệp Tuệ ngẩn người, biết là Thẩm Thuật chỉ về hướng có bóng ma, liền sững sờ hỏi : “ nhìn thấy cái gì?”

      bóng đen.” Thẩm Thuật hơi nhíu mày, “Đó…Chắc là hồn ma rồi.”

      nghiêng đầu nhìn , trong ánh mắt trong trẻo của phản chiếu gương mặt , gật đầu, cho đáp án khẳng định.

      chỉ Thẩm Thuật cảm thấy kinh ngạc mà Diệp Tuệ cũng vậy, người có dương khí thịnh như Thẩm Thuật mà bây giờ cũng có thể nhìn thấy ma rồi sao?

      Diệp Tuệ nghĩ tới nghĩ lui mà vẫn thông, lát sau, Thẩm Thuật : “Em có còn nhớ tâm nguyện của khi ở chùa ?”

      Lúc đó Diệp Tuệ vẫn ở bên cạnh , chắc chắn cũng nghe được điều .

      Thẩm Thuật xin với thần linh là được chia sẻ sinh mệnh cùng Diệp Tuệ, sau đó Diệp Tuệ tỉnh lại.

      lẽ từ sau lần đến chùa ấy, Diệp Tuệ có được nửa tuổi thọ của Thẩm Thuật, mà Thẩm Thuật cũng có được năng lực nhìn thấy linh hồn giống Diệp Tuệ rồi sao?

      Diệp Tuệ: “Vậy là, bây giờ cũng giống em rồi hả?”

      Thẩm Thuật nhìn xung quanh, khắp nơi bỗng nổi lên trận gió, gió thổi qua, có những cái bóng trong bóng tối, là những thứ mà thường ngày chưa bao giờ thấy.

      Có hồn ma nằm ghế dài ngủ ngáy khò khò, có hồn ma bay qua ngã tư đường phía trước, rất nhiều, tuy bọn họ cách khá xa, nhưng tồn tại của mỗi linh hồn đều rất ràng…

      Thẩm Thuật hỏi : “Đây chính là thế giới mà ngày nào em cũng nhìn thấy sao?”

      Diệp Tuệ gật đầu.

      “Em có ý này.” Diệp Tuệ chỉ vào hồn ma bên kia lùm cây, “ thử lại gần con ma đó xem nào.”

      Con ma chỗ bụi cây đáng thương, nó chỉ tình cờ ngang qua nhà họ thôi, thế mà lại thành vật thí nghiệm của hai người rồi. Nghe Diệp Tuệ xong, chân nó mềm nhũn ra, thể chạy nhanh được.

      Ngay lúc nó chuẩn bị chạy trốn đôi vợ chồng sợ ma tới rồi.

      Mỗi bước đến gần hồn ma kia, Thẩm Thuật lại cảm giác khí xung quanh mình bị xâm chiếm, luồng dương khí mãnh liệt cứ thế ùa vào.

      …Đừng lại gần tôi.” Con ma trong bụi cây sợ quá nên giọng cũng thay đổi, vội vàng lùi về sau để trốn, coi Thẩm Thuật là nhân vật đáng sợ cần phải tránh ngay lập tức.

      Thẩm Thuật dừng bước, và Diệp Tuệ liếc nhìn nhau cái, sau đó cong môi cười.

      Vậy là mọi thứ vẫn khác gì hồi trước, mấy con ma vẫn rất sợ .

      Thẩm Thuật nắm tay Diệp Tuệ: “Thế là về sau em cần phải sợ ma nữa rồi.”

      Con ma kia hết nổi, thứ đáng sợ phải ma quỷ, mà là những người có dương khí làm ma quỷ bị thương cơ.

      Diệp Tuệ nghĩ, cuối cùng Thẩm Thuật cũng có thể cùng nhìn thế giới khác rồi, mặc dù đây là chuyện tốt, nhưng vẫn phải tiếp xúc cơ thể với Thẩm Thuật mới nhìn thấy ma nữa.

      Có phải còn cách gì khác ?

      Trong lúc hai người nghiêm túc suy nghĩ xem sau này phải làm thế nào để bị ma quỷ làm phiền nữa con ma trong lùm cây tranh thủ chuồn mất. Nó lấy cùi chỏ để chống đỡ cơ thể mập mạp của mình, tránh dương khí đáng sợ của Thẩm Thuật, lăn vài vòng bãi cỏ để trốn .

      Đến khi hai vợ chồng chuẩn bị về nhà chạy xa rồi.

      .

      Hôm nay là ngày Thẩm Thuật và Diệp Tuệ thử đồ cưới, cả hai ngồi xe đến cửa tiệm áo cưới đặt trước, lúc đến nơi trong cửa hàng chỉ có hai nhân viên, vị khách nào khác.

      Người phụ trách của Dior thông báo từ trước là hôm nay có khách quý đến, nơi này trừ hai vợ chồng họ ra được có người ngoài, vì là Thẩm tổng của Hoa Thụy và nữ diễn viên nổi tiếng Diệp Tuệ nên tất nhiên là được hưởng đãi ngộ này.

      Nhân viên cửa hàng dẫn hai vợ chồng vào trong, bên trong treo sẵn rất nhiều váy cưới, bọn họ rời , để lại gian riêng cho hai người.

      Áo cưới để chụp ảnh và áo cưới trong hôn lễ của Diệp Tuệ đều được thiết kế riêng, Thẩm Thuật chuẩn bị trước cho rồi, hôm nay tới đây chỉ để cho chọn thôi, xem thích cái nào nhất.

      Diệp Tuệ từ từ xem lượt, mỗi chiếc áo cưới đều có vẻ đẹp đặc biệt, mắt của dường như cũng phát sáng theo.

      người phụ nữ nào nhìn váy cưới mà lại thấy rung động cả, nhưng điều khiến Diệp Tuệ cảm động hơn cả chính là tấm lòng của Thẩm Thuật, luôn hết lòng quan tâm đến .

      Thẩm Thuật hỏi: “Em thích cái nào?”

      Diệp Tuệ quyết định chọn bộ để chụp ảnh cưới trước, nhìn lúc rồi chọn chiếc váy màu xanh lam, rất thích màu sắc và kiểu dáng của chiếc váy này.

      Diệp Tuệ cầm váy vào phòng thay đồ, mặc xong, chuẩn bị kéo khóa sau lưng lên, nhưng với tay mãi mà tới, đành phải để Thẩm Thuật hỗ trợ vậy.

      Bên ngoài có ai, Diệp Tuệ mặc xong liền ôm ngực ra đứng trước gương, quay lưng về phía Thẩm Thuật, : “ kéo cho em cái khóa với.”

      Thẩm Thuật ngắm nhìn , chiếc váy cưới dù có đẹp đến đâu cũng lấn át được vẻ đẹp của .

      lên đứng phía sau Diệp Tuệ, mắt khẽ mở to hơn.

      Trước khi Diệp Tuệ hôn mê chuẩn bị xong những bộ váy cưới này rồi, vì biết số đo của nên việc đặt may váy cưới cũng phải vừa vặn với thân hình hoàn mỹ của .

      Nhưng hôm nay…

      Thẩm Thuật nhìn lượt, chiếc váy vốn dĩ phải vừa xinh với bây giờ lại hơi rộng, vóc dáng cao gầy, chiếc váy ở người nhìn cảm giác như lớn hơn mấy lần vậy.

      Vòng eo bình thường , bây giờ lại càng hơn, Thẩm Thuật còn sợ chỉ hơi ôm chặt thôi là vặn gãy eo của mất.

      Ánh mắt hơi run lên, giơ tay sờ lên làn da Diệp Tuệ, nhàng vuốt ve, đồng thời có thể cảm nhận ràng phần xương của dưới bàn tay , từng chỗ đều lộ rất , mong manh yếu đuối khiến cho người ta phải sợ hãi.

      Tay Thẩm Thuật dừng lại ở phần xương bướm lưng , vừa chạm vào liền run rẩy.

      gầy quá.

      Yếu ớt đến mức làm lòng đau nhói.

      Nếu có thể, ước rằng mọi đau đớn mệt mỏi của được truyền hết lên người , để gánh chịu nó thay cho .

      Diệp Tuệ vẫn chờ Thẩm Thuật kéo khóa váy lên cho mình, nhưng hiểu sao mãi mà vẫn nhúc nhích, hỏi: “Thẩm Thuật, làm sao…”

      Tim Thẩm Thuật khẽ nhói lên mấy cái, thở hắt ra tiếng, chậm chạp gọi tên : “Diệp Tuệ.”

      đứng sau lưng , nhưng Diệp Tuệ lại cảm thấy giọng nghe rất xa xôi, giống như bị trong làn sương mù, mang theo cảm xúc khó tả.

      còn chưa dứt câu Thẩm Thuật bỗng cúi người xuống, môi đặt lên gáy , chỉ nhàng dán môi lên, có hành động gì khác.

      Nụ hôn này hề mang theo dục vọng, chỉ có đau lòng và thương xót.

      Cơ thể Diệp Tuệ cứng đờ, giây sau, hơi thở ấm áp sau cổ biến mất. Thẩm Thuật đứng thẳng người dậy, giúp kéo khóa váy lên.

      Diệp Tuệ nhận ra cảm xúc của Thẩm Thuật hơi khác thường, lập tức xoay người lại nhìn vào mắt , ánh đèn trong phòng sáng rực, nhưng đáy mắt lại tối đen.

      dịu dàng hỏi: “ sao vậy?”

      lắc đầu: “ có gì.”

      Diệp Tuệ đưa lưng về phía gương, quay đầu nhìn phần lưng mình, đúng là gầy rất nhiều so với lúc trước.

      hiểu vì sao lại như vậy rồi.

      nhìn , nghiêm túc : “Em hứa là em ăn nhiều cho béo lên.”

      Thẩm Thuật cười, nắm tay , tới trước chiếc váy cưới được treo ở phía dưới cùng, : “Đây là bộ mà em mặc trong đám cưới.”

      Diệp Tuệ ngắm nhìn, hô hấp chậm lại. Chiếc váy cưới này mang màu trắng thuần khiết, voan đội đầu, phần vai và thắt lưng đều được thêu hoa, giống như những đóa hoa nở rộ giữa trời tuyết trắng xóa, vừa thanh cao lại vừa tươi sáng.

      những đóa hoa cũng được điểm xuyết bằng những viên kim cương lấp lánh, khiến chiếc váy trắng thêm phần rực rỡ, tỏa ra vầng sáng dịu như ngọc.

      Những đóa hoa nhìn rất , Diệp Tuệ dường như có thể ngửi thấy được hương hoa thơm ngào ngạt phả vào mặt.

      Làn váy được tạo nên từ những đường may rất tinh tế, quá phô trương chói mắt, nhưng vẫn đủ đẹp và phù hợp với khí chất của Diệp Tuệ.

      Diệp Tuệ nhìn Thẩm Thuật, quá hiểu cho nên mới có thể thiết kế cho chiếc váy cưới độc nhất vô nhị như vậy.

      hỏi: “Em thích ?”

      Diệp Tuệ cười, đáy mắt rưng rưng, nghẹn ngào đáp: “Em rất thích, cực kỳ cực kỳ thích.”

      Thậm chí bây giờ biết phải như thế nào để hình dung tâm trạng của mình lúc này.

      Diệp Tuệ vòng tay ôm lấy , hai người đứng ôm nhau, cần phải gì cũng có thể hiểu tâm ý của đối phương.

      Ánh đèn vây quang hai người, tạo thành cái bóng chiếu xuống mặt đất.

      Hơn nửa tháng tiếp theo là cuộc sống ở trong nhà bị chồng vỗ béo của Diệp Tuệ.

      Dưới cầu của Thẩm Thuật, Hoa Thụy cho Diệp Tuệ kỳ nghỉ dài vô thời hạn, tạm thời công ty nhận bất cứ công việc gì cho , nếu muốn quay lại giới giải trí phải để sau hôn lễ rồi tính.

      Thế là, từ nữ diễn viên phải tập thể dục hàng ngày để giữ dáng bây giờ Diệp Tuệ lại biến thành nữ diễn viên ngày nào cũng bị bắt ăn đủ các món ăn dinh dưỡng khác nhau.

      Sau thời gian nỗ lực của Thẩm Thuật cuối cùng chiếc váy mặc để chụp ảnh cưới vừa người Diệp Tuệ.

      Nhiếp ảnh gia được Thẩm Thuật mời tới là người nổi tiếng nhất trong ngành, ấy cũng từng hợp tác với Diệp Tuệ trong mấy lần chụp ảnh cho các tạp chí.

      Nơi chụp ảnh đầu tiên của hai vợ chồng là ở Đại Lý.

      minh tinh, Diệp Tuệ từng chụp ảnh thời trang cho các tạp chí, nên là việc chụp ảnh cưới sao có thể làm khó được. Huống hồ người bên cạnh là Thẩm Thuật, chỉ cần nhìn là ánh mắt của tự động trở nên dịu dàng hẳn.

      Nhưng mà, vấn đề nằm người dâu, mà là vị chú rể đẹp trai kia kìa.

      Thẩm Thuật trước giờ thích bị chú ý, tính cách quái gở từ bé rồi, lớn lên cũng thích đối mặt với công chúng, trừ hai lần công khai xuất vì chuyện của Diệp Tuệ ra.

      Cho nên ống kính máy ảnh đối với Thẩm Thuật mà thứ rất đáng sợ.

      Bầu trời trong xanh, gió từ bờ biển thổi , kèm theo ánh nắng vàng rực rỡ, đây chính là nơi mà Thẩm Thuật và Diệp Tuệ chụp ảnh cưới.

      Nhiếp ảnh gia bấm chụp rất nhiều, nhưng tấm nào cũng phải bỏ , vì biểu cảm của Thẩm Thuật khi đối mặt với ống kính trông rất mất tự nhiên.

      “Thế nào rồi ạ?” Diệp Tuệ mỉm cười, xách váy lên tới chỗ nhiếp ảnh gia, ánh mắt của nhiếp ảnh gia rất phức tạp, đưa máy ảnh cho Diệp Tuệ xem.

      Diệp Tuệ xem lại ảnh, biểu cảm mặt liền trở nên căng cứng.

      Thẩm Thuật rất đẹp trai, nhưng vẻ mặt trong ảnh khiến cho người ta có cảm giác như nhìn thấy ma vậy.

      Mà đúng là Thẩm Thuật và Diệp Tuệ có nhìn thấy hồn ma Bạch tộc* ở đây .

      *Bạch tộc (dân tộc Bạch), là trong 56 dân tộc được Trung Quốc chính thức công nhận, người dân tộc Bạch sống chủ yếu ở các tỉnh Vân Nam (Đại Lý), Quý Châu và Hồ Nam. (Theo wiki)

      Hồn ma Bạch tộc hình như rất hứng thú khi nhìn người ta chụp ảnh cưới, nó cực kỳ an phận, cứ chạy tới chạy lui khắp nơi để tìm chỗ đẹp ngồi nhìn hai vợ chồng chụp ảnh.

      Diệp Tuệ quay về đứng bên cạnh Thẩm Thuật, muốn dạy cách để biểu cảm tốt hơn, nhưng ánh mắt của Thẩm Thuật vẫn chú ý đến con ma Bạch tộc kia, vì bị nó quấy rầy đến việc chụp ảnh cưới nên ánh mắt hơi lạnh lùng.

      Hồn ma Bạch tộc khỏi cảm thấy hơi lạnh phía sau lưng, quay đầu nhìn lại đụng ngay ánh mắt của Thẩm Thuật.

      Diệp Tuệ vẫn chưa phát ra khác thường của Thẩm Thuật, đúng lúc này hai mắt nhiếp ảnh gia sáng lên, hô to: “Chụp được rồi!”

      ấy chạy tới đưa ảnh mới chụp cho Diệp Tuệ và Thẩm Thuật xem.

      Thẩm Thuật với ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hồn ma Bạch tộc cách đó xa, Diệp Tuệ nhìn , ánh mắt rất tình cảm, tạo thành hình ảnh cực kỳ hài hòa.

      Diệp Tuệ: “…”

      ra Thẩm Thuật chỉ cần để mặt lạnh thôi, mặt đẹp chụp thế nào cũng đẹp hết.

      Dưới trợ giúp của mấy con ma chỗ này, việc chụp ảnh cưới sau đó diễn ra rất thuận lợi.

      Trong thời gian chụp ảnh cưới hôn lễ cũng trong giai đoạn chuẩn bị, đoàn đội tham gia chuẩn bị hôn lễ là đoàn đội đứng đầu cả nước, vì có quá đông người nên khó tránh khỏi việc bị lộ thông tin.

      Cánh phóng viên nghe ngóng được tin tức Thẩm tổng và Diệp Tuệ sắp làm đám cưới rồi.

      Nghe mấy năm trước hai người kết hôn bí mật nhưng cũng chỉ là mới đăng ký kết hôn thôi, bây giờ Diệp Tuệ khỏi bệnh, Thẩm Thuật muốn tổ chức đám cưới.

      Bọn họ ai cũng sôi sục, nhất định phải chụp được ảnh đám cưới của hai người mới được.

      Hoa Thụy cử lực lượng an ninh rất nghiêm ngặt, danh sách khách mời đều phải qua xét duyệt cẩn thận, được cho phóng viên vào, cũng được phép livestream trong thời gian diễn ra hôn lễ.

      Buổi tối trước ngày tổ chức đám cưới, Diệp Tuệ ở nhà, Thẩm Thuật bị Vương Xuyên lôi , nghiêm khắc bắt phải tuân theo tập tục, dâu chú rể được gặp nhau.

      “Mặc dù hai người đăng ký kết hôn từ lâu, nhưng Thẩm tổng à, là tập tục tuyệt đối phải tuân thủ.” Vương Xuyên còn chưa kết hôn nhưng rất giỏi đạo lý.

      Chưa ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy rồi, Vương Xuyên là nhân vật quan trọng góp phần vào những bộ phim điện ảnh của Hoa Thụy, từng chịu trách nhiệm sản xuất cho phim, quay vô số những cảnh đám cưới từ cổ đại đến đại rồi.

      Cho nên là, ấy đem hết những kinh nghiệm mà mình có dồn hết vào hôn lễ của Thẩm Thuật.

      Dưới kiên trì của Vương Xuyên, Thẩm Thuật đành cố nhịn lái xe gặp Diệp Tuệ. Thôi, được gặp trực tiếp chat video vậy.

      Thẩm Thuật nghe Vương Xuyên càm ràm nữa, ra chỗ khác gọi điện cho Diệp Tuệ.

      Gương mặt quen thuộc của Diệp Tuệ lên màn hình điện thoại, mỉm cười, dịu dàng : “Thẩm Thuật, vẫn chưa ngủ à?”

      Thẩm Thuật rũ mắt xuống, nhìn chăm chú: “ thấy hơi nhớ em.”

      Diệp Tuệ phì cười: “Ngày mai là bọn mình được gặp nhau rồi mà, ngủ , mở mắt ra là đến đám cưới thôi.”

      Thẩm Thuật nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ, lại quay về nhìn Diệp Tuệ, cảm thấy bình tâm lại: “Vậy em cũng ngủ sớm , ngủ ngon nhé.”

      đêm trôi qua, Thẩm Thuật thức trắng đêm.

      Ngày diễn ra hôn lễ, bên ngoài khách sạn được tăng cường an ninh.

      Trước khi xe đón Diệp Tuệ đến, cánh phóng viên vây đầy xung quanh nơi này.

      Những phóng viên trốn ở ngoài để chụp trộm đều bị Thẩm Thuật cử người mời hết, cho bọn họ bao lì xì rồi mời họ đến dùng bữa ở khách sạn năm sao gần đó, phía Hoa Thụy còn hứa là có ảnh chụp đám cưới gửi cho bọn họ đầu tiên.

      Nhận được bao lì xì, cánh phóng viên cũng muốn vất vả chụp trộm hình nữa.

      Đám cưới của Thẩm Thuật và Diệp Tuệ bị truyền thông quấy rầy, chỉ có người thân và bạn bè thân thiết đến chúc phúc.

      Diệp Tuệ mặc váy cưới do Dior thiết kế riêng, chậm rãi tiến vào từ cửa khách sạn, dọc đường có rất nhiều máy ảnh chụp hình , ghi lại từng thời khắc bước về phía chú rể.

      Thẩm Thuật thích chụp ảnh, trước giờ cảm thấy lưu luyến với bất cứ thứ gì cả.

      Mà Diệp Tuệ chính là tất cả những gì tốt đẹp nhất mà luôn hướng về.

      Diệp Tuệ biết Thẩm Thuật mặc vest đen, đứng trong hội trường chờ , trước khi đến thế giới này, chỉ là đứa trẻ mồ côi, vì gặp được nên mới có gia đình.

      Hai mắt ướt nhòa, phải cố nén cho nước mắt rơi xuống.

      Ở đây có rất nhiều người chờ đợi hôn lễ của , ai cũng trao cho những lời chúc tốt đẹp nhất.

      Ở đây còn có cả Thẩm Thuật, người mà , người đàn ông ngốc nghếch biết cách thể tình cảm, chỉ biết dùng hành động để bày tỏ chân thành của mình.

      thích người ngốc như vậy đấy, thích tất cả những gì thuộc về .

      Đứng trước cánh cửa đóng, Diệp Tuệ kìm được nước mắt, tim đập cuồng loạn, thiên ngôn vạn ngữ đều thể biểu đạt được tâm trạng của lúc này.

      Cửa lớn từ từ được mở ra, Diệp Tuệ cầm bó hoa đứng ở cửa, nhìn thấy người đàn ông của rồi, sau lưng là ánh sáng rực rỡ.

      Thẩm Thuật xoay người lại, nhìn thẳng vào .

      này bước vào trái tim vốn đóng băng từ lâu của , hôm nay mặc chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi, dưới lớp khăn voan là gương mặt vô cùng xinh đẹp.

      chậm rãi bước về phía .

      dâu của , vợ của , tình của .

      Dòng ký ức trong quá khứ bỗng về, trở lại lúc Thẩm Thuật bị mẹ bỏ rơi trong đêm mưa, trở lại tuổi thơ được ai quan tâm để ý đến.

      Thẩm Thuật từng nghĩ là mình mãi mãi ở trong thế giới đơn độc khép kín ấy.

      Cho đến khi Diệp Tuệ xuất .

      kéo ra khỏi ám ảnh thời thơ ấu, đưa trở về với khói lửa nhân gian, dẫn đến những nơi tốt đẹp nhất đời, cùng vượt qua sinh tử.

      Lúc này Diệp Tuệ bước đến trước mặt .

      Ở đây đèn rất sáng, nhưng trong mắt Thẩm Thuật Diệp Tuệ là nguồn sáng duy nhất, là nguồn sáng mà dùng cả mạng sống để bảo vệ và che chở.

      giờ khách khứa đều hướng mắt nhìn hai người, nhưng Thẩm Thuật và Diệp Tuệ trong mắt chỉ có nhau, như thể đời này trừ đối phương ra còn ai khác.

      Dưới chứng kiến của người chủ hôn, hai người bắt đầu đọc lời thề.

      “Bắt đầu từ ngày hôm nay, chúng tôi luôn ở bên nhau, dù ốm đau hay khỏe mạnh, dù giàu sang hay nghèo khổ…”

      “Chúng tôi thương nhau, trân trọng nhau…”

      “Cho tới khi cái chết chia lìa chúng tôi.”

      Thẩm Thuật giỏi ăn , đây là lần đầu tiên trịnh trọng lời thề với Diệp Tuệ, dùng cả cuộc đời mình để chứng minh lời .

      Từ nay về sau, luôn ở bên nhau, mãi mãi chia lìa.

      Hoàn chính văn.
      ---
      có ít truyện mà tôi cảm nhận được tình sâu đậm đến khắc cốt ghi tâm của nam nữ chính lắm các ạ, tức là nam nữ chính nhau , nhưng để mà tình ấy nó truyền được đến trái tim người đọc (như tôi) nhiều, mà hai cái người này, là làm tôi cảm động thực , có lẽ chính vì cái cách hai người tiến chậm rãi về phía nhau đến 100 chương mới H ấy :)) Nên nó làm tôi thấy đôi này nhau rất sâu đậm, cũng vì kiếp trước họ phải chia lìa nên kiếp này mới càng quý trọng khoảng thời gian bên nhau hơn, cmn chứ chung là tôi khóc rồi chả biết lảm nhảm cái gì nữa :-(((((

      Còn 4 phiên ngoại nữa nha các ~

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Buồn cười đoạn Thuật nhìn thấy ma ghê :)))))) 2 vợ chồng lại doạ ma ma :)))))
      Tình nghĩa vợ chồng của đôi trẻ nhà mình cảm động, ngọt ngào khiến cho người ta ao ước quá mất :))
      Vậy là 140c chính văn hoàn thành xuất sắc, tốc độ của @Ngân Nhi như gió ý :))))) vỗ tay cho năng suất và tâm huyết của :2one:
      ChalychanhNgân Nhi thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      hoàn chính văn!!! Ngân Nhi edit tốc độ khủng quá, mỗi ngày vào xem mà sướng ghê nơi, 4 phiên ngoại nữa để kịp giảm sốc chia tay này hiuhiu
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Nhok.rua

      Nhok.rua Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      54
      Ui hoàn rồi
      thanks nàng nha. Cuối cùng chuyện tình sến súa của chị cũng hết rồi
      có đám cưới rồi, có thể nắm tay đến cuối con đường cùng nhau ruig ^^
      quá ^^
      Mà đoạn doạ ma hài quá hài. Ai đời người doạ ma là sao :))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :