1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Hơ hơ, hôn nữa rồi tunhf cảm nhích thêm bước nữa, ai nha bao giờ 2 ng mới thôi ko phân phòng ngủ đây
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      hay đứt dây đàn :)))) Tuệ ơiiii tụt mood quá :)))))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Tuôi mệt với 2 ông bà này lắm rồi ngen , muốn làm gì nhanh nhanh quyết đoán cho tuôi nhờ cái chèn ơi , hơn 100 chương rồi mà mới hôn thôi mà 2 ông bà muốn nhồi cơ tim luôn rồi vậy biết nào mới có thịt ăn đây . Giận ghê luôn chứ . Tuệ Tuệ mau phát huy bản chất sắc nữ nào còn Thẩm tổng mau mau xuất ra khí chấy bá đạo tổng tài đem quăng vợ lên giường lăn lộn nhanh
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Ôi bà Tuệ ơi e lạy c đấy, nằm yên chút nào..hiếm khi đc cơ hội mà toàn bị c phá hỏng thôi.
      Lãng mạn như thế mà bị c Tuệ biến thành tình huống nguy hiểm, ngồi salon cũng ngã, haizzz, tác giả cũng ác quá cơ
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 103
      Edit: Ngân Nhi

      Thẩm Thuật chậm chạp mở mắt ra, ngước lên nhìn Diệp Tuệ.

      Diệp Tuệ mặt đỏ lựng, ấp úng nên lời, Thẩm Thuật lắng nghe nửa phút mà vẫn ghép lại được mấy từ ra lại thành câu.

      Mặc dù hiểu ý , nhưng chỉ cần nghe nhịp tim đập là cũng có thể tiết lộ gần hết tâm tình của rồi.

      Tầm mắt chậm rãi dời xuống, dừng lại ở cổ áo ngủ xốc xếch của Diệp Tuệ, ánh mắt lại dịch chuyển, nhìn sang cánh tay .

      Tay của vuốt từ bả vai xuống, khiến có thể cảm nhận được ấm nóng từ bàn tay truyền đến từng chút , sau đó cái tay ấy lại nhàng nắm lấy cổ tay , ngón tay chạm vào chỗ mạch đập.

      Hô hấp của Diệp Tuệ chậm lại, toàn thân cứng đờ, biết phải làm sao.

      Trong màn đêm yên tĩnh, Thẩm Thuật khẽ vuốt ve, cảm nhận nhịp tim đập của .

      Theo thời gian trôi , nhịp tim càng lúc càng đập nhanh hơn, đè nén tiếng hít thở, có phần khổ sở nhìn Thẩm Thuật.

      Thẩm Thuật nhìn thẳng vào mắt , nghiêm túc : “Diệp Tuệ, tim em đập nhanh quá.”

      Gì cơ? Hóa ra muốn nghe nhịp tim của sao?

      Diệp Tuệ run sợ nửa giây, sau đó phản ứng lại rất nhanh, học theo Thẩm Thuật, cũng nắm lấy cổ tay .

      Ngay sau đó, Diệp Tuệ nhàng kéo lại gần mình, dựa hẳn vào , đầu áp vào ngực .

      Tiếng tim đập mãnh liệt lọt vào tai Diệp Tuệ, khẽ cười, : “Thẩm Thuật, tim đập cũng nhanh ghê.”

      Mái tóc hơi rối, những lọn tóc dài chui vào khe hở áo sơ mi của , gãi ngứa ngực .

      Thời gian như ngừng trôi, tư thế của bọn họ lúc này chính là Diệp Tuệ nắm chặt lấy tay Thẩm Thuật, cả người dựa hẳn vào lòng .

      Thẩm Thuật cúi đầu nhìn Diệp Tuệ, hôn lên mái tóc dài, nhàng xoa đầu .

      Tay đỡ lấy gáy , tay còn lại vén tóc ra sau tai, cúi xuống hôn lên môi , lưu luyến mơn trớn, tựa như đợi chủ động đáp lại.

      Diệp Tuệ được Thẩm Thuật ôm trong lòng, hai người dựa sát vào nhau.

      Thẩm Thuật liên tục mổ lên môi từng cái từng cái, nghiêm túc hấp thu mùi hương người . Tim Diệp Tuệ đập loạn nhịp, nhắm mắt lại.

      Đúng lúc này chuông điện thoại kêu.

      Tiếng chuông vang lên mấy lần, Thẩm Thuật đành phải dừng lại để nghe máy: “Có chuyện gì thể để sáng mai rồi sao?”

      “Tại quỹ tài chính gặp chút vấn đề ạ.” Vương Xuyên , “Thẩm tổng, em tới cửa tiểu khu nhà rồi.”

      Diệp Tuệ: “…”

      Thẩm Thuật và Diệp Tuệ liếc nhau cái, thở dài, : “Ừ, tôi ra ngay đây.”

      Diệp Tuệ nhìn cái áo sơ mi của bị nắm đến nhăn nhúm, liền hỏi: “Hay là… Thay áo khác nhé?”

      “Ừ.” Thẩm Thuật gật đầu, đứng dậy về phòng cởi cái áo lưu lại dấu vết mờ ám , lấy áo sơ mi mới trong tủ ra thay.

      Trước khi ra khỏi nhà, chợt nhớ tới chuyện, quay lại hỏi Diệp Tuệ: “ mình em ở nhà có sợ ?”

      Diệp Tuệ lắc đầu: “ ạ, yên tâm .”

      đợi kịp phản ứng, liền cúi người ôm lấy , hơi thở nóng rực của phả vào cổ , lùa qua tai .

      Thẩm Thuật cúi đầu vào tai : “ nhớ em là, chỉ cần tiếp xúc với nhìn thấy ma nữa. Vậy để ôm em lâu chút, sau khi đóng cửa, em phải về phòng ngủ ngay nhé, nhớ chưa?”

      Giọng rất dịu dàng, làm tim rung động.

      Cách lớp áo mỏng, tim của hai người gần như áp vào nhau, nhịp tim đập cùng tần số.

      Diệp Tuệ tự động hiểu câu của thành lát nữa mang theo hơi ấm từ ngủ.

      biết sau bao lâu mới kết thúc cái ôm, Thẩm Thuật nới lỏng tay ra, chúc ngủ ngon với .

      quay người ra cửa, Diệp Tuệ lưu luyến nhìn cánh cửa chậm rãi đóng lại, trong nhà chỉ còn mình .

      Cảm nhận được hơi ấm từ lồng ngực truyền đến, hối hận đến mức muốn đập đầu vào tường luôn.

      Sớm biết vậy ban nãy bạo dạn chủ động hơn rồi, bây giờ nửa đêm mà Thẩm Thuật lại bị gọi , đành mình quay về phòng ngủ thôi.

      Phía bên kia, Thẩm Thuật vừa vào thang máy vừa khoác áo khoác, đứng đơn trong thang máy, chỉ thấy hối hận vô cùng.

      Nếu mà có năng lực tiên tri tối nay tắt nguồn điện thoại từ sớm rồi.

      Diệp Tuệ và Thẩm Thuật phải cùng cố gắng đè nén cảm xúc xuống, cho nên là, tiếc nuối này đương nhiên phải để cho cái người tự dưng đến phá đám kia gánh chịu hết rồi.

      Vương Xuyên, người tạm thời độc thân, lòng với công việc lúc này ngồi trong xe, cảm thấy thời gian trôi sao mà chậm thế, sao Thẩm tổng mãi vẫn chưa thấy ra nhỉ.

      ấy muốn gọi lại cho Thẩm Thuật đúng lúc này cửa xe được mở ra, chỉ tiếng động cũng đủ phá vỡ màn đêm yên tĩnh.

      Vương Xuyên ngẩng lên muốn chào sếp tiếng, ai ngờ ngay giây đầu tiên nhìn thấy Thẩm Thuật, nụ cười của ấy căng cứng lại.

      Gương mặt này đúng là Thẩm tổng của bọn rồi, nhưng mà ánh mắt lạnh lùng đáng sợ kia là sao đây?

      Chẳng lẽ đêm hôm ngủ bị gọi dậy nên tức giận hả?

      Nhìn dáng vẻ này của Thẩm tổng, cùng với giọng qua điện thoại ban nãy chắc chắn là sếp vẫn chưa ngủ, cho nên đâu có đánh thức sếp dậy từ trong giấc mơ đâu.

      Vương Xuyên khỏi có cảm giác bị sếp nhà mình ghim.

      Kết quả là cả buổi tối hôm đó, cùng với sáng hôm sau, Vương Xuyên cũng được nhìn thấy sắc mặt ôn hòa của Thẩm tổng dành cho mình.

      Sếp ơi, rốt cuộc em làm sai điều gì? Sếp cứ mà! Hay em đổi nghề luôn được sếp?

      .

      Ngày quay quảng cáo, Diệp Tuệ đến trường quay trước, ngồi đợi lúc Bùi Ninh đến.

      Bùi Ninh vừa nhìn thấy Diệp Tuệ, lại nhớ đến chuyện Diệp Tuệ là bà chủ của Hoa Thụy, sắc mặt lạnh , bước đến chỗ .

      Diệp Tuệ xem điện thoại, đầu bất ngờ có tiếng : “Diệp Tuệ.”

      ngẩng lên nhìn, thấy người là Bùi Ninh, Bùi Ninh tiếp: “ tưởng lấy được tài nguyên tốt là có thể thắng được tôi à?”

      Bùi Ninh thể tiết lộ với bên ngoài chuyện Diệp Tuệ là bà chủ Hoa Thụy, nhưng ta rất ghen tỵ, vài câu chịu được.

      Diệp Tuệ hiểu tại sao Bùi Ninh lại có địch ý với , ngữ điệu của rất lạnh nhạt: “Trước giờ tôi chưa từng nghĩ đến chuyện có thể thắng hay .”

      Bởi vì tin, chỉ cần chăm chỉ nghiêm túc làm việc đạt được kết quả tốt hơn những người luôn mang trong lòng đố kỵ.

      Bùi Ninh tức giận : “ chờ xem, quảng cáo này chắc chắn tôi làm tốt hơn .”

      Diệp Tuệ thờ ơ cười: “Tôi chờ .”

      Bầu khí khá căng thẳng, lát sau, người sáng lập của Luxury Garden là Ân Hải tới, ấy phát ra điều gì cả.

      Ân Hải gọi Diệp Tuệ và Bùi Ninh lại, đầu tiên ấy nhìn Bùi Ninh, : “Bùi Ninh, chủ đề cho quảng cáo của là tình cuồng nhiệt. Tôi dùng hoa hồng để làm nền cho quảng cáo của .”

      Bùi Ninh thầm vui sướng, cái này đối với ta mà quá đơn giản, hoa hồng có thể làm tôn lên vẻ đẹp của phụ nữ, ít nhất ta thắng được Diệp Tuệ phần rồi.

      Ân Hải lại nhìn Diệp Tuệ: “Diệp Tuệ, chủ đề của thầm, khung cảnh trong quảng cáo đơn giản trang nhã hơn, tôi đưa cho thêm cuốn nhật ký làm đạo cụ.”

      Diệp Tuệ suy nghĩ chút rồi đáp: “Vâng ạ.”

      Ân Hải có ý đồ riêng của mình, về việc quay quảng cáo, ấy muốn mỗi nghệ sỹ quay chủ đề khác nhau, còn nội dung cụ thể thế nào ấy muốn các nghệ sỹ tự do phát huy.

      Trước khi quay, Bùi Ninh thay bộ váy đỏ rất đẹp, trang điểm quyến rũ, nhưng từ khi ta bắt đầu quay gương mặt Ân Hải chưa thể nở nụ cười nào.

      Bùi Ninh đẹp đẹp , nhưng diễn xuất có hồn, hoa hồng ta cầm tay ăn nhập gì với biểu cảm của ta hết.

      Sau khi Bùi Ninh quay xong, thái độ của Ân Hải mới có chút thay đổi, ấy nhìn ta rồi thở dài cái.

      từng ai chưa vậy? có biết thế nào gọi là cuồng nhiệt ?”

      Bùi Ninh sửng sốt, Ân Hải lại thêm câu: “Tôi thấy hơi hối hận khi để mặc đồ đỏ đấy.”

      Ấn tượng của Bùi Ninh trong lòng khán giả là vui tươi rạng rỡ, còn Diệp Tuệ cho Ân Hải cảm giác là dù ở trong trạng thái nào ấy cũng có thể điều khiển được.

      Cho nên, sau khi suy nghĩ kĩ càng, Ân Hải mới quyết định để Bùi Ninh quay quảng cáo với hoa hồng, cũng là chủ đề phù hợp nhất với Bùi Ninh, nhưng ngờ là Bùi Ninh lại làm cho ấy quá thất vọng.

      Ân Hải rất khách khí: “ từ từ suy nghĩ lại xem, phải làm thế nào mới có thể diễn sao cho đúng.”

      Bùi Ninh thất thểu rời , tiếp theo đến Diệp Tuệ quay, mặc váy màu xanh lam nhạt, vòng eo , ngũ quan tinh xảo.

      giày cao gót màu trắng, nhưng da chân còn trắng hơn cả màu giày.

      Đúng là mỹ nhân như ngọc, thanh cao thoát tục.

      Ánh sáng chuẩn bị xong, đầu tiên Diệp Tuệ tới trước cái kệ, kệ có rất nhiều hoa với đủ màu sắc, đỏ rực như lửa, trắng tinh như tuyết, màu tím nhã nhặn, màu xanh tươi đẹp.

      Trước mỗi chậu hoa có đặt tấm ảnh, là ảnh chụp cùng với người con trai thầm, trong ảnh có lúc cười, lúc khóc, xen lẫn hạnh phúc và khổ đau.

      Các loài hoa đều giống nhau, chúng biểu đạt cho những cảm xúc khác biệt.

      Sau đó, Diệp Tuệ vừa vừa vuốt ve những cánh hoa, động tác của vừa làm nổi bật màu sắc của từng loại hoa, vừa như kể cho mọi người nghe về quãng thời gian thầm của mình, tựa như hạt mầm, yên lặng lớn dần lên theo năm tháng.

      Ân Hải nhìn động tác của Diệp Tuệ, khóe miệng lộ ra nụ cười, ấy nóng lòng muốn xem xem Diệp Tuệ làm gì tiếp theo.

      Diệp Tuệ ngồi vào bàn, bàn có cuốn sổ, bên trong có vài tờ có chữ, chính là nhật ký mà viết.

      Diệp Tuệ trầm tư vài giây, mở trang sổ trắng ra, cầm bút lên nhàng viết mấy dòng, nét chữ thanh thoát lại nét.

      “Hôm nay là ngày thứ ba mươi ấy về nước, mình với ấy rằng thời tiết ở đây đẹp lắm…”

      Viết xong, Diệp Tuệ đặt lên trang giấy bông hoa khô, thời gian trôi qua, Diệp Tuệ lại lật sang trang khác mà viết.

      “Hôm nay là ngày thứ năm mươi ba ấy về nước, mình với ấy là mình học xong điệu nhảy rồi, có dịp nhảy cho ấy xem…”

      Lúc viết nhật ký, khóe miệng luôn mang theo nụ cười, bày tỏ hết tình cảm của mình với chàng trai lên trang giấy. Lông mi run , ánh mắt cũng thay đổi theo từng câu chuyện viết về chàng trai kia.

      Từ gieo mầm đến khi nở hoa cần phải đợi bao lâu? Từ khi hoa tàn đến khi hóa thành cát bụi mất bao nhiêu thời gian?

      Mặt trời mọc rồi lại lặn, hoa nở đẹp nhưng cũng chóng tàn, còn tình cảm trong vẫn mãi lớn dần lên sao gạt được.

      Xem đến đây, đáy mắt Ân Hải lên vui mừng, ấy ra hiệu cho nhiếp ảnh gia zoom ống kính gần hơn để chụp được biểu cảm của Diệp Tuệ.

      Tất cả mọi người ở đây đều yên lặng, ai cũng hướng tầm mắt của mình về phía Diệp Tuệ.

      Ống kính máy quay bắt trọn được từng cảm xúc dù là nhất của , ánh sáng lướt qua gương mặt , dịu dàng an tĩnh, đẹp động lòng người.

      Lúc này, Diệp Tuệ viết xong câu cuối cùng.

      ấy lại sắp phải rồi, ngày mai mình tỏ tình với ấy.”

      Diệp Tuệ dừng bút, nhìn về phía trước, ánh mắt tràn ngập mong đợi nhưng cũng đầy lo âu.

      Xem đến đây, mọi người cũng bắt đầu thấy căng thẳng giống , chuông điện thoại vang lên, Diệp Tuệ đứng dậy nghe máy.

      Người gọi đến là chàng trai thầm mến, mỉm cười ngượng ngùng, chàng trai : “ vừa tỏ tình với , ra ấy cũng thích .”

      “Bọn nhau rồi.”

      Nụ cười của Diệp Tuệ trở nên căng cứng, tay nắm chặt điện thoại, khẽ run lên, đôi mắt đen nhánh rưng rưng, tựa như chỉ giây sau thôi là nước mắt rơi xuống.

      Ánh sáng chiếu lên gương mặt , mở miệng chuyện, nhưng ánh mắt vô cùng đau khổ, giọng rất , giấu cảm xúc khó tả: “Tốt quá rồi, em chúc hai người hạnh phúc nhé.”

      Diệp Tuệ lại quay về ngồi vào bàn, mở cuốn nhật ký ra, lật luôn đến trang cuối cùng, viết dòng chữ.

      “Hôm nay, chàng trai mà tôi thầm với tôi rằng, ấy có người mình thích rồi.”

      Viết xong, khóe miệng nở nụ cười, nhưng nước mắt lại chảy ra.

      Giọt nước mắt rơi đúng vào cánh hoa, làm nó khẽ lay động, giống như lời chào tạm biệt với mối tình đơn phương này.

      Diệp Tuệ quay xong, nhưng các nhân viên làm việc ai gì, ống kính vẫn hướng vào , tầm mắt của bọn họ cũng vậy.

      Vừa rồi tâm trạng của bọn họ cũng thay đổi theo Diệp Tuệ, vui vẻ với mối tình đơn phương trong sáng của , căng thẳng khi muốn tỏ tình, cuối cùng là đau lòng khi thấy rơi lệ.

      ràng đây chỉ là quảng cáo thôi, nhưng bọn họ lại có cảm giác như xem bộ phim, diễn viên chính thể ra được kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của mình.

      Ân Hải cũng khỏi bồi hồi, ấy nhìn Diệp Tuệ, : “Diệp Tuệ, diễn tốt lắm, làm rung động trái tim của mọi người rồi.”

      Diệp Tuệ thở phào : “Cảm ơn ạ.”

      Quảng cáo mà Diệp Tuệ quay làm Ân Hải có ấn tượng sâu sắc, ấy tin rằng khi đoạn quảng cáo này được phát sóng cũng chạm đến trái tim của rất nhiều người.

      Hoa của Luxury Garden đều là hàng cao cấp, nhưng dù có đẹp có đắt đến đâu nữa mà chỉ để trang trí cũng có ý nghĩa gì cả.

      Chỉ khi chúng làm cho lòng người rung động mới chứng tỏ được rằng chúng có linh hồn.

      Rất ràng, Diệp Tuệ làm được điều đó.

      Sau khi xem Diệp Tuệ quay quảng cáo, Bùi Ninh rơi vào trầm tư.

      lẽ trước giờ ta đều nghĩ sai rồi sao? Tài nguyên của Diệp Tuệ đều là do ấy tự mình lấy được chứ cần dựa vào Hoa Thụy.

      Lúc Diệp Tuệ quay, Bùi Ninh quan sát từ đầu đến cuối, thể phủ nhận điều là chính ta cũng bị cuốn theo cảm xúc của câu chuyện.

      Ân Hải lại nhìn Bùi Ninh, lạnh nhạt : “Bùi Ninh, tôi hy vọng cũng có thể làm được như Diệp Tuệ, cho chúng tôi cảm nhận được tình cảm của nhân vật.”

      Bùi Ninh gì.

      Mấy ngày sau, Weibo của Luxury Garden công bố hai đoạn quảng cáo, dân mạng mở quảng cáo của Bùi Ninh ra xem trước.

      Bùi Ninh mặc váy đỏ, tay cầm hoa hồng, hình ảnh cực bắt mắt người xem, ai cũng cảm thấy Bùi Ninh trang điểm rất đẹp, nhưng xem xong đoạn quảng cáo đọng lại được gì.

      Cảm giác thiếu thiếu cái gì đó.

      Sau đó bọn họ lại xem quảng cáo của Diệp Tuệ, Diệp Tuệ mặc váy xanh nhạt và giày cao gót trắng, màu sắc trong đoạn phim rất nhã nhặn, tạo nên vẻ đẹp khác biệt.

      Sau khi xem xong đoạn quảng cáo của Diệp Tuệ, mọi người hẹn mà cùng có chung suy nghĩ, ra đây chính là thầm, làm cho người ta hạnh phúc, nhưng cũng đem đến cho người ta đau khổ.

      Diệp Tuệ thể quá xuất sắc.

      Dân mạng lại rối rít thảo luận.

      “Diệp Tuệ đẹp muốn khóc luôn ý aaaaa!!! Có chắc đây chỉ là quảng cáo mà phải phim ? Cảnh nào nhìn cũng đẹp mê hồn, tôi phải cài làm hình nền mới được.”

      “Tôi chỉ xem quảng cáo thôi mà cũng khóc được đây này, hu hu hu, thầm người vừa là hạnh phúc nhưng cũng vừa là đau khổ, cảm động quá, đây là quảng cáo thần thánh gì hả??”

      “Bùi Ninh cũng đẹp, nhưng tôi cảm nhận được tình cảm của ấy.”

      ra tôi hy vọng rất nhiều vào Bùi Ninh, bây giờ thất vọng quá, haizz, nữa, làm fan của Diệp Tuệ đây.”

      Đoạn quảng cáo của Diệp Tuệ đạt triệu lượt xem chỉ trong nửa tiếng đồng hồ, còn quảng cáo của Bùi Ninh chỉ bằng nửa lượt xem của Diệp Tuệ.

      Dân mạng đều đồng loạt khen ngợi Diệp Tuệ, đồng thời còn chất vấn Bùi Ninh.

      Váy đỏ, hoa hồng, theo lý mà hình ảnh về mặt thị giác của Bùi Ninh chiếm ưu thế hơn hẳn, nhưng sao Bùi Ninh lại tiếp tục để thua Diệp Tuệ vậy?

      Quảng cáo của Diệp Tuệ làm cho những cũng thầm cảm động sâu sắc, bọn họ cũng từng phải trải qua những cảm xúc giống y như nhân vật.

      Cùng lúc đó, chủ đề #Diệp Tuệ thầm# cũng trở thành đề tài rất hot, tăng hạng liên tục Weibo.

      Từ khi ra mắt đến nay, Diệp Tuệ trưởng thành lên nhiều, đồng thời cũng nhận về vô vàn lời khen, vì diễn viên ưu tú, xứng đáng được khán giả công nhận và thương.
      ---

      Vương Xuyên, Thẩm chưa cắt tiền thưởng của là còn may đấy, oan ức cái nỗi gì, hơn trăm chương rồi mà ông còn phá vợ chồng nhà người ta, em là em chỉ muốn gọt đầu luôn thôi, tức á :))))

      Thiết nghĩ nếu được giao cho chủ đề cuồng nhiệt bà Tuệ cũng thắng thôi, cứ nghĩ đến Thẩm là cảm xúc dạt dào ngay :v

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :