1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc tỏ ra uy phong - Lê Diêm ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10:


      Tình cảm của Katy và Lane ngày càng khăng khít, cả người Katy như đắm chìm trong hạnh phúc.

      Có Lane , còn có Khải cũng vô cùng thương , làm cho cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.

      Nhưng việc Lane và Katy là đôi lại khiến ít người ghen tỵ.

      " sao? Katy ngủ cùng phòng với Tổng giám đốc?"

      Nhân viên bộ phận vệ sinh mồm năm miệng mười thảo luận ầm ĩ.

      " mà! Lúc tôi dọn dẹp phòng Tôn tước nhìn thấy BSC qua sử dụng! Lúc đó tôi còn tò mò, biết Tổng giám đốc qua đêm với nữ minh tinh nào, nhưng mà có! Các người xem, Tổng giám đốc có dẫn theo người phụ nữ nào về khách sạn đâu? Nếu có tại sao chúng ta biết?" Nhân viên đảm nhiệm vai trò dọn dẹp thay Katy lớn tiếng khua môi múa mép.

      "Ngày hôm trước Tổng giám đốc còn mang theo Khải thiếu gia và Katy đến đường số 5, Tổng giám đốc mua ít quần áo và trang sức cho Katy! Lúc đầu tôi còn tưởng là Tổng giám đốc muốn cảm ơn chăm sóc của ấy đố với Khải thiếu gia, ra phải như vậy!" nhân viên vô tình nhìn thấy cảnh cả nhà Lane mua đồ liền .

      "Hừ, tôi còn tưởng Katy thanh cao lắm chứ, ai dè cũng muốn bay lên làm phượng hoàng!" trẻ tuổi chanh chua phê bình. "Chỉ là thủ đoạn của ta tương đối cao cho nên mới câu được Tổng giám đốc."

      "Đúng vậy! Angel, người ta biết Tổng giám đốc quan tâm ai nhất mà! Có Khải thiếu gia chống lưng chính là vũ khí lợi hại nhất rồi!"

      "Joanna, nếu Katy có thể nịnh bợ Khải thiếu gia, vậy lúc quét dọn phòng Tôn tước sao lại bắt chước làm theo ?" Mũi tên bay về phía Joanna, người phụ trách quét dọn phòng Tôn tước.

      "Khải thiếu gia làm sao có thể để ý tôi!" đến Khải, Joanna liền oán trách. " biết là Katy cho cậu ấy ăn thuốc mê gì, tôi chuyện với cậu ấy mà cậu ấy đều trả lời, đúng là tiểu quỷ có giáo dục!"

      "Các người đủ chưa? Katy phải là loại người như vậy." Tiếng bất bình vang lên, vẫn có người vì Katy mà thanh minh, giống những khác. " soi gương , xem lại khuôn mặt của mình xem, xấu chết được! Các người dựa vào cái gì mà muốn so sánh với Katy? Ít nhất lúc ấy làm việc nghiêm túc gấp trăm lần so với các người!" Anna .

      Anna là người da đen, chưa bao giờ tham gia nhóm nhiều chuyện hay xấu người khác của những da trắng. Anna luôn chăm chỉ làm việc, thích xấu người khác. Katy với Anna cũng có chút thân quen, biết Katy và Tổng giám đốc lòng nhau Anna cũng vui dùm Katy. Bởi vì Anna biết Katy là tốt, việc Tổng giám đốc thích ấy là chuyện bình thường dễ hiểu thôi.

      "Mắc cười quá, chuyện ta biết làm chúng ta biết làm chắc?" Joanna phục .

      "Đúng vậy đó, chuyện làm ấy nhất định làm. Giống như lúc Katy phụ trách quét dọn phòng Tôn tước, ấy chưa từng ra chuyện riêng của Tổng giám đốc. Còn , Joanna, vừa lúc nãy nhìn thấy BCS sử dụng qua rồi đúng ? tốt nhất nên cầu nguyện những lời này truyền đến tai đám truyền thông, nếu tôi bảo đảm nhất định bị đuổi việc!" Anna hợp tình hợp lý .

      "Chỉ là yên tâm, tôi xem Katy là bạn, cho nên linh tinh ra ngoài. Ngược lại là đó, Joanna, vẫn nên lo lắng cho nhóm ‘bạn tốt’ của mật báo sau lưng . Khi phụ nữ lên cơn ghen ghét mỹ nữ cũng trở nên xấu xí!" Chế giễu xong, Anna cũng thèm quay đầu nhìn rồi tan tầm về nhà.

      Lời của Anna khiến Joanna cứng lại, mặt lộ ra vẻ kinh hoảng.

      "Các người, các người bán đứng tôi chứ?"

      Các vây quanh Joanna lộ ra nụ cười giả tạo, nghĩ đằng nẻo an ủi.

      Họ đương nhiên muốn bán tin tức này cho đám truyền thông, bởi vì như vậy có thể khiến Katy bị bêu xấu. Thế nhưng họ nhất định mất công việc ổn định này, mà lại còn bị vi phạm hợp đồng, cho nên bọn họ có ngu như vậy. nghề thành thạo, chỉ có thể dựa vào công việc này để nuôi sống bản thân, huống chi tiền lương của khách sạn Ciel cũng phải con số .

      Mọi người thêm vài câu rồi nhanh chóng tan tầm về nhà.
      có ai phát , ở bên trong góc phòng, Nina nghe hết toàn bộ câu chuyện . . . . .


      ***************************************


      Ra ngoài dạo, phơi mình dưới ánh nắng mặt trời là chuyện cực kỳ thoải mái.

      Katy tự tay làm con diều đơn giản, thừa dịp trời còn chưa tối liền mang Khải đến công viên gần khách sạn để chơi.

      Khải như chú chim vui vẻ, cố gắng chạy nhanh để cho diều bay cao. Andy cũng chạy theo Khải, cả hai cùng nghiên cứu làm thế nào để diều bay lên cao.

      "Cố gắng lên, chạy nhanh chút!" Katy ngồi ghế đá động viên Khải.

      "Biết ngay các người lại chạy ra ngoài chơi." Lane tức giận rồi đặt mông ngồi bên cạnh .

      cảm thấy bất ngờ khi xuất . "Sao trở về sớm vậy?" Cúi đầu nhìn đồng hồ. "Mới bốn giờ thôi mà."

      Lane ôm chầm lấy bả vai của Katy rồi hôn lên môi . " chuyện với khách hàng xong rồi trở về khách thấy ai. đoán ngay là mọi người ra ngoài, hỏi nhân viên an ninh biết mọi người ở đây. Hửm, thả diều, em làm hả?"

      "Đúng, rất xấu phải ?" cau chóp mũi. "Em làm mặc dù xấu xí, nhưng Khải có vẽ hình ở mặt ."

      "Nó vẽ cái gì?" Lane tò mò hỏi.

      "Khải vẽ em, , còn có chính Khải nữa."

      "Hả? Đó phải là ảnh gia đình à!" cười ha ha.

      Nhìn thấy Khải vẫy tay chào mình, Lane cũng vẫy vẫy tay lại với Khải, còn giơ ngón tay cái ra, ý bảo con trai cố gắng lên.

      Khải ra dấu tay đáp lại, thấy thế nhịn được bật cười.

      "Ah? Khải hình như cao hơn chút nhỉ?"

      “Bây giờ mới phát à?" lườm trách cứ. "Khải mua vài cái quần mới rồi."

      "Vậy sao? Trông Khải rất vui vẻ nhỉ!" Lane dừng lại rồi với vẻ ngạc nhiên. "Em đưa Khải mua quần áo mới?"

      "Đúng vậy."

      "Có bị nhầm thành mẹ con ?"

      trầm ngâm hồi lâu, mới đỏ mặt gật đầu, "Có."

      "Ha ha ——" Lane cất tiếng cười to.

      "Ngậm miệng! được cười!" đánh rồi nhéo má mạnh.

      Lane cười để yên cho nhéo, rồi bưng mặt hôn vài cái.

      "Bởi vì Khải thường xuyên ra ngoài tản bộ, hay vận động khiến cho thể lực của Khải tốt lên, xương cốt cũng bắt đầu phát triển. Ở tuổi này chỉ chú trọng giáo dục cho đứa trẻ, mà vận động cũng là điều quan trọng." nhắc nhắc lại.

      "Dạ, thân ái, em đều đúng, em về sau đóng vai người tốt, đóng vai kẻ xấu! Nhưng mà đối với con của chúng ta, nhất định cực kỳ cưng chiều nó."

      nhịn được lại nhéo má , " cho rằng muốn sinh con là có thể sinh à? Đây phải là điều em có thể quyết định."

      " hiểu, đó là vấn đề của người cha." Lane trầm thấp cười trộm.

      " đàng hoàng!" cười mắng đánh Lane, biết lại nghĩ bậy bạ rồi.

      giỡn được lúc, có cảm giác kỳ lạ rồi đột nhiên quay đầu lại nhìn.

      "Sao vậy?" Lane quan tâm hỏi.

      "Em cảm thấy có người nhìn chằm chằm chúng ta." cau mày. "Nhưng quay đầu lại thấy ai, chắc là do em suy nghĩ quá nhiều rồi."

      "Có lẽ là thấy gia đình chúng ta vui vẻ quá cho nên nhìn thôi, đáng tiếc, nếu có thêm hai công chúa càng tuyệt vời hơn." Aiz, nếu phải vì khăng khăng bắt mang BCS, chừng trong bụng của có con của rồi. A! là muốn làm theo ý mình quá !

      "Lại về chuyện con , sao với Khải giống nhau như vậy? Cả ngày lúc nào cũng hỏi em khi nào sinh em !" quả dở khóc dở cười.

      "Vậy em hãy hoàn thành tâm nguyện của cha con ."

      "Hừ, nghĩ hay quá ha." mặc kệ Lane rồi chạy về phía Khải. "Khải, tới giúp con."

      ràng lại muốn trốn tránh lời cầu hôn của đây mà, Lane cười lắc đầu rồi cũng về phía Khải. nhận lấy con diều tay Khải rồi nhìn hình cậu vẽ.

      Bên cạnh còn viết tên của ba người, theo thứ tự là cha Lane, con và mẹ Katy.

      Lane cười, nhà ba người, cảm giác tốt.

      "Tới đây, ba giúp con."

      Lane làm mất mặt mũi của người cha, nhanh nhẹn thả diều khiến nó bay lên cao, làm cho Khải hưng phấn hét to.

      "Oa! Bay lên rồi!" Khải ôm lấy hông Katy, vừa kêu vừa nhảy lên. "Mẹ Katy, mẹ xem! Diều bay là cao!"

      Mặt trời chiều ngả về phía Tây tạo nên mảng bầu trời xinh đẹp, ngồi ở nơi trong thành phố náo nhiệt phồn hoa này, nhìn con diều của Khải bầu trời New York bao la, êm đềm nhàng biết bao!

      Càng bay càng cao, càng bay càng cao.

      Đột nhiên, cơn gió mạnh thổi qua, sợi dây trong tay Lane đột nhiên bị đứt.

      Diều đứt dây theo gió bay xa.

      "A, diều bay rồi." Khải thất vọng cúi mặt.

      "Khải, diều phải để giúp con thực ước muốn."

      Katy giật mình, Lane thế mà lại lừa gạt trẻ con. Trước kia dạy Khải được dối cơ mà.

      "Ước muốn gì?" Khải ngơ ngác hỏi, cậu biết mình ước gì.

      "Cái con vẽ mặt diều phải là ước muốn của con sao?" là con trai ngốc.

      "Đúng vậy!" Khải đồng ý gật đầu, nhưng lập tức lại kêu lớn tiếng, "A! Con quên vẽ em rồi! Làm thế nào đây? Con có em sao?"

      " sao, ngày mai con lại xin mẹ Katy làm cho con cái diều khác, lần này nhớ phải vẽ em lên nha." Lane dụ dỗ con trai.

      "Lane Ciel!" Katy nghe vậy thể nhịn được nữa. " được lừa gạt trẻ con nữa! Đủ rồi nha!"

      "Ha ha ha ——"

      Mặt trời lặn về hướng Tây, sắc trời cũng dần dần tối, nhà ba người cộng thêm Andy, tay nắm tay, cùng nhau chậm rãi trở về khách sạn.

      Hình ảnh này trông hạnh phúc.


      ************************************

      Quản gia hạng nhất dùng bàn ủi ủi phẳng tờ báo, trừ ủi phẳng nếp gấp ra còn có thể làm mực in ăn hơn, lúc đọc lật dễ hơn và bị mực in dính vào tay.

      Andy chính là người như vậy, mà ta cũng luôn là người đầu tiên thức dậy ở phòng Tôn tước.


      Thời gian là sáu giờ rưỡi sáng, nguyên liệu cho bữa ăn sáng chuẩn bị tốt được đặt ở trong phòng bếp rồi, máy pha cà phê cũng nấu loại Mandailing mà Tổng giám đốc thích nhất. Andy như mọi hôm đem tờ báo ủi phẳng, Lane có thói quen ngày xem năm tờ báo. Lúc nào cũng mang theo báo, vừa ăn sáng ở khách sạn vừa xem hoặc mang theo đến công ty xem.

      Tờ báo thứ nhất hoàn thành được đặt ngay ngắn bàn, Andy cầm tờ báo thứ hai —— Sun Newspaper, mở ra.

      Đột nhiên trang báo đầu xuất vài tấm hình về mấy nhân vật quen thuộc làm cho ta ủi báo cũng phải dừng lại. Cầm báo lên xem cho kĩ, Andy bị tựa đề làm giật mình, mất tỉnh táo thường ngày.

      Nhìn đến nội dung, ta thể bình tĩnh được nữa liền ba chân bốn cẳng chạy tìm Lane, chưa gõ cửa trực tiếp xông vào phòng.

      may là hôm nay Katy ngủ chung phòng với Lane, nếu nhất định xấu hổ rồi.

      "Thiếu gia, xong rồi."

      Lane tỉnh dậy, mở mắt nhìn Andy hốt hoảng.

      "Chuyện gì?"

      "Cái này ——" Andy đem tờ báo đưa cho Lane, đoạt lấy xem ——

      Chân tình? Giả dối? Nữ quét dọn thực bay lên làm Phượng Hoàng!

      Chủ tịch tập đoàn Ciel - Lane Ciel khiến những si mê đau lòng rơi lệ rồi!

      Theo nguồn tin cho biết, người thân mật ôm hôn với Lane Ciel trong tấm ảnh cùng chính là bảo mẫu của Khải Ciel - con trai độc nhất của Lane Ciel. này tên Katy Ngôn, 20 tuổi, người gốc Hoa. Từ trong tấm ảnh khó nhìn ra tình cảm thân mật của ba người, giống như người nhà.

      Nhưng tra xét chút phát trước khi nhận lời làm bảo mẫu cho Khải Ciel, là nhân viên vệ sinh ở khách sạn Ciel! Làm cho người ta bất ngờ hơn nữa là ba tháng trước từng bị cảnh sát bắt giữ với tội danh bắt cóc Khải Ciel, nhưng cuối cùng được phóng thích vì vô tội. khiến cho người ta cách nào tưởng tượng nổi, cuộc đời trẻ này cứ như là cuốn tiểu thuyết. Điều đó càng khiến cho người ta nghi ngờ mục đích tiếp cận cha con Lane Ciel của . Từ quét dọn trở thành nghi phạm bắt cóc, sau đó thành bảo mẫu và tại trở thành người của Lane Ciel, chuyển biến khiến người ta phải suy ngẫm.

      nhân viên nào đó của khách sạn Ciel công khai họ tên, người quét dọn cuối cùng trong phòng Lane Ciel cho biết nhìn thấy BCS qua sử dụng. thể nghi ngờ đôi tình nhân này trong tình cuồng nhiệt, vậy ngày kết hôn chắc xa, dù sao cũng có người phụ nữ nào ngu ngốc đến nỗi từ chối lời cầu hôn của Lane Ciel.

      Tin hot này nằm ngay ở trang đầu, kèm theo tấm hình chụp Lane và Katy thân mật ôm hôn, còn có cả tấm hình ba người cùng thả diều cũng bị đăng lên.

      Lane đọc xong vô cùng giật mình, lập tức mặc quần áo đàng hoàng rồi chạy đến phòng Katy. Katy còn buồn ngủ nhưng nhìn thấy tờ báo cũng hết hồn, hoàn toàn tỉnh táo, trong lòng dâng lên ngọn lửa tức giận.

      " quá đáng! Ngay cả hình của Khải cũng đưa lên, nhất định phải làm mạnh tay, nếu cần kiện họ luôn!" tức giận đến điên lên rồi, bởi vì họ dám đăng hình của Khải lên trang đầu, lỡ bọn bắt cóc chú ý làm thế nào?

      " nhất định kiện tòa soạn này, em yên tâm, nhưng mà chúng ta phải bắt kẻ bán tin cho bọn họ." Lane vò vò tóc, phiền não mà .

      Bây giờ thể ra khỏi khách sạn, những tên ký giả như chim lợn kia chắc chắn chen chúc dưới đại của khách sạn. nghĩ ngay cả công ty cũng bị bọn họ bao vây rồi.

      Hai người suy nghĩ lại, quyết định trước tiên phải thay đồ đàng hoàng rồi tới phòng khách giải quyết vấn đề.

      "Andy, tìm người phụ trách quét dọn đến đây!" Vừa ra khỏi phòng, Lane tức giận gầm lên như sư tử lập tức phân phó.

      "Vâng" Andy nhận lệnh rồi gọi điện thoại nội tuyến muốn trưởng bộ phận Nina dẫn người lên.

      Lúc này Lane gọi điện thoại cho tòa soạn báo, trong lúc chuyện tạo áp lực cho bọn họ, chỉ chốc lát cúp điện thoại.

      Ngay sau đó Nina mang theo người khóc lóc thê thảm tới.

      Nhìn thấy khóc thảm thương như vậy nhưng Lane hề thương tiếc chút nào, hung tợn nhìn chằm chằm ta. Joanna bị dọa sợ đến mức khóc to hơn.

      "Quy định đầu tiên của nhân viên là gì?" chất vấn.

      Joanna thút tha thút thít : " cho phép tiết lộ bất kỳ chuyện gì liên quan tới khách hàng và khách sạn. . . . . ."

      " còn nhớ quy định của nhân viên như vậy, tại sao lúc bán tin cho ký giả dùng đầu suy nghĩ chút?" Lane tức giận gầm lên.

      "Lane, cần dữ dội như vậy." Katy lên tiếng trấn an.

      Mặc dù và Joanna hợp nhau, nhưng dù sao cũng là đồng nghiệp trước kia, nhẫn tâm nhìn ta khóc lóc thê thảm như vậy lại còn bị Lane lớn tiếng trách mắng.

      "Tôi cho ký giả, đó, tôi, tôi chỉ là tán gẫu với các đồng nghiệp trước khi tan làm chút thôi. Nhưng tôi tuyệt đối cho ký giả, đó, xin Tổng giám đốc hãy tin tôi." Joanna hèn mọn .

      Bây giờ chỉ bị đuổi việc, có lẽ ta còn phải chịu thêm khoản tiền vì vi phạm hợp đồng. Trước khi chính thức trở thành nhân viên khách sạn, mọi người phải lập bản hợp đồng, quy định đầu tiên trong đó là được phép tiết lộ bất kỳ chuyện gì của khách sạn và khách hàng. Nếu người nào vi phạm, ngoại trừ bị đuổi việc còn phải bị hầu tòa nữa.

      "Rất tốt, bây giờ lập tức biến khỏi khách sạn, đừng để tôi thấy mặt lần nữa!" Lane vẫn to tiếng tức giận .

      "Lane ——" Katy muốn mở miệng cầu xin, nhưng biết nếu như làm thế, về sau nhất định có phiền toái.

      Joanna khóc lóc chạy , Katy chỉ có thể nhìn ta cách thương hại.

      Lane hít sâu, cố gắng bình tĩnh lại.

      "Tổng giám đốc, vậy tôi lập tức xử lý chuyện của Joanna." Nina muốn rời , ngờ bị Lane gọi lại.

      "Đứng lại, tôi còn chưa hết." gọi Nina lại. "Trong vòng tiếng đồng hồ, tôi muốn biến khỏi khách sạn, cút càng xa càng tốt, từ hôm nay trở cho phép tới gần khách sạn Ciel nữa!"

      Nina ngẩn ra, lập tức cầu xin, "Tổng giám đốc, tại sao ngài lại muốn đuổi việc tôi?"

      " biết rất tại sao mình bị đuổi việc mà." Lane lạnh lùng . "Là bán tin này cho tòa soạn báo, hình ảnh cũng là do cung cấp."

      Nghe như vậy, người khiếp sợ chỉ có Nina, ngay cả Katy cũng rất kinh ngạc.

      "Làm sao có thể như vậy?" Nina tự lẩm bẩm. " ràng bọn họ đồng ý là bán đứng tôi mà. . . Bọn lừa gạt!"

      "Tôi gây áp lực cho tòa soạn đó, cho rằng bọn họ dám giấu nữa sao?" Lane hừ lạnh.

      "Tại sao chị lại làm như vậy?" Katy khổ sở .

      "Tại sao là ? Tại sao? chỉ là con da vàng! nhi cha mẹ! Trình độ học vấn có, càng có tài năng sở trường gì, tại sao bọn họ lại thích ? Tại sao?" Nina chỉ vào mà gào thét.

      "Chị ghen tỵ với tôi." Katy hiểu ra, Nina là da trắng tài giỏi. Vì luôn cảm thấy mình giỏi hơn người khác cho nên luôn làm gía với người theo đuổi, vì vậy ta vẫn có ai .
      , người cha mẹ, có gia thế, có trình độ học vấn cao, chỉ có thể dựa vào công việc quét dọn lao động chân tay để nuôi sống mình. Vậy mà còn có người thương, hơn nữa người của còn là Lane Ciel.

      Ghen tỵ làm mờ mắt Nina, khiến ta làm ra chuyện hối hận kịp. ta tưởng rằng có Joanna làm bia đỡ đạn cho nên mới dám to gan báo cho tòa soạn tin này.

      "Câm mồm!" Nina dùng ngôn từ nhục mạ Katy khiến Lane nổi giận, "Cút ra ngoài! Chờ hầu tòa !"

      Nina hung tợn trừng mắt nhìn Katy, định tiến tới đánh . Nhưng Andy cho ta cơ hội này, Andy nhanh chóng dùng sức lôi ta tống ra khỏi khách sạn.

      "Katy." Lane ôm Katy, trấn an : " cần nghĩ nhiều, mọi chuyện qua nhanh thôi, em đừng để ý những gì tờ báo kia viết."

      "Em làm sao có thể thèm để ý?" Giọng của bình tĩnh. "Lane, em quyết định, qua hết mùa hè này, em phải rời khỏi đây để đến Las Vegas."

      "Em muốn ?" Lane bị quyết định của hù dọa.

      "Em muốn học lại lần nữa, lấy bằng quản lý khách sạn." kiên định .

      "Nhất định phải là năm nay sao?"

      "Càng kéo dài thời gian chỉ làm khoảng cách giữa chúng ta càng ngày càng xa. Lane, chuyện lần này làm cho em hiểu được, em phải hoàn thành ước mơ của mình." Katy ôm mặt Lane rồi . "Cho nên em phải xa thời gian."

      tức giận chất vấn, "Ước mơ của em quan trọng hơn sao? Quan trọng đến mức tiếc rời xa và Khải? Em nhẫn tâm như vậy sao?"

      " thể so sánh như vậy." nhắm mắt lại, dám nhìn vào ánh mắt đau lòng của Lane.

      cũng nghĩ tới chuyện đến nhanh như vậy, chính Nina đánh thức , làm cho hiểu tình của và Lane thôi còn chưa đủ.

      "Katy, Katy, Katy!" gắt gao ôm chặt , như sợ biến mất trước mắt mình. " cầu xin em, đừng ."

      "Em thể đồng ý với ." cắn răng cự tuyệt. "Lúc em rắc tro cốt cha mẹ ngoài biển lớn, em thề với họ, em nhất định phải trở nên nổi bật! Em khiến cho những người thân từng xem thường em phải thấy rằng, cần giúp đỡ của bọn họ em vẫn có thể giàu có!" gào thét, thân thể nhắn trở nên run rẩy.

      "Lane, biết em ba mẹ đến mức nào ? Em vô cùng họ. . . . . . Nhưng bọn họ còn đời này nữa, bỏ rơi mình em . . . . . ." Nước mắt rơi xuống. "Hai người rất thương nhau, vô cùng thương nhau, mẹ em thân thể tốt, bà bị hen suyễn cho nên sau khi kết hôn ba để ý đến phản đối của hai gia đình, mang theo mẹ di dân đến nước Mỹ. Ba em dùng số tiền ông dành dụm cả đời mở siêu thị ở Manhattan, cuộc sống cũng coi như ổn định, khi đó ước mơ lớn nhất của em là trở thành giáo, giống như mẹ em vậy . . . . . .

      Nhưng vào đêm kia, mười mấy chiếc xe mô-tô tông vào siêu thị nhà em. Sau đó ba nảy sinh tranh cãi với bọn họ, lúc đánh nhau bị bọn họ dùng súng bắn chết. Mẹ em trơ mắt nhìn ba em tắt thở. Những tên khốn đó còn phóng hỏa đốt nhà em, mẹ đưa em tới nơi an toàn, rồi sau đó mẹ vọt vào trong đám lửa… theo ba."

      Đây là lần đầu tiên Katy kể cho người khác nghe về quá khứ của mình.

      "Số tiền ba để lại cho em chỉ đủ trả tiền lương cho nhân viên trong siêu thị và tiền hàng, cho nên tang lễ của ba mẹ chỉ vô cùng sơ sài, em vẫn rất băn khoăn. . . . . ." khóc ngã vào ngực Lane. "Người thân ở Đài Loan biết tin ba mẹ em qua đời tới Mỹ tham gia tang lễ, nhưng hài cốt ba mẹ em còn chưa lạnh, bọn họ thảo luận về em trước bàn thờ của ba mẹ. . . ."

      nhớ lại hai năm trước ——

      " sớm với bọn họ đừng di cư qua Mỹ làm gì, nhưng họ nghe, xem , kết quả bây giờ phải chết ở xứ người."

      "Đúng vậy, còn để lại đứa con nữa, cuối cùng phải là chúng ta nuôi nó sao."

      "Katy, cháu 18 tuổi rồi, cháu muốn học đại học sao? Học phí chắc cháu đủ tiền đóng rồi, số tiền ba cháu để lại chỉ đủ trả nợ thôi."

      "Katy, hay cháu về Đài Loan học đại học với , nếu học chắc sau này cháu khổ rồi." như ban ơn

      "Cút! Toàn bộ cút ra khỏi nhà tôi! cần các người giả bộ tốt bụng! có các người, tôi vẫn có thể học đại học!"

      "Katy, cháu có tiền làm sao mà học? có chúng ta giúp được đâu!"

      "Ai có các người giúp tôi làm được? Tôi càng muốn làm cho các người xem!" chỉ vào tòa nhà cao dễ thấy nhất, thốt ra lời thề. "Dù chết tôi cũng theo các người trở về Đài Loan, tôi đạt được thành công ở nước Mỹ này cho các người xem! Đó là khách sạn New York Ciel, tôi nhất định trở thành Tổng giám đốc của khách sạn đó. Tôi cho các người hối hận vì ra những lời hôm nay. Tôi cần dựa vào các người cũng có thể có tương lai sáng lạn! Đến lúc đó các người biết ba mẹ tôi di cư đến Mỹ là quyết định đúng đắn, con của họ cũng trở thành người thành đạt giàu có!"

      Đó là mặt tối sau nụ cười rực rỡ của Katy, mặt mà muốn cho ai biết.

      Tỉnh lại giữa quá khứ, Katy nghẹn ngào lên tiếng. "Trước kia ước mơ của em hoàn thành là vì ba mẹ, hôm nay em lại có thêm lý do nữa." hít hít mũi, ôm lấy mặt Lane. "Lane, giữa chúng ta chỉ có tình thôi là đủ, nếu em hoàn thành ước mơ, thân thế của em vẫn là tiêu điểm để truyền thông công kích. Em có thể chịu được, nhưng sao? chắc chắn để yên, mà em cũng muốn vì em mà đắc tội với giới truyền thông. Biện pháp duy nhất là phải làm theo lời em."

      đúng, để yên cho bọn họ bôi nhọ . Nếu còn xảy ra lần nữa, chắc mình có thể giữ được bình tĩnh hay . nhất định vẫn gọi điện đến tòa soạn báo để uy hiếp và bày tỏ phẫn nộ. Đắc tội với truyền thông chỉ có hại cho nghiệp của , Lane hiểu rất .

      Katy nghĩ cho như vậy, làm sao có thể cự tuyệt đây?

      Ước mơ của còn vì ba mẹ nữa, sao có thể thả được?

      "Này, em muốn thế nào với Khải đây?" cười khổ, coi như đồng ý.

      Katy cười rộ lên, "Em ngại đưa Khải Las Vegas với em."

      "Katy, nên giỡn!" biết cơ quan đầu não của đặt ở New York, vậy mà còn đùa kiểu này.

      Chẳng lẽ biết sao? còn chưa mà tim theo rồi.

      chủ động hôn Lane, giọng đầy tự trách, "Em xin lỗi."

      "Đứa ngốc." Ôm vào trong ngực, khỏi thở dài.

      và Khải vui, chẳng lẽ Katy vui sao?

      Sau này người ở Las Vegas, tâm hồn lại quanh quẩn ở New York. Khi nhớ bọn họ, muốn quay về với bọn họ, đối với chẳng phải là hành hạ sao?

      Bởi vì hai người đàn ông nhất đều ở nơi này.

      Nghĩ tới đây, Lane khỏi đau lòng thay .

      "Hai người đàn ông em nhất đều ở đây chờ em, em cũng đừng để cho đợi quá lâu nhé?"

      "Được." gật đầu đồng ý. "Nhất định để hai người đợi quá lâu."


      ************************************************


      "Tổng giám đốc Ciel, lí do tiểu thư Katy rời khỏi New York là do hai người chia tay sao?"

      Khi Lane mới bước vào công ty bị chặn bởi đám truyền thông ở trước cửa.

      Ngày hôm trước cho bộ phận PR phát biểu vài tin tức của Katy - Katy khỏi New York, mong truyền thông thu tay, viết tin về nữa.

      Lane dừng bước rồi quay đầu cười với đám phóng viên, "Xem , ấy quan tâm đến tôi nữa rồi."

      Lane vừa xong mọi người bàn tán xôn xao, micro nhanh chóng đưa tới trước mặt , mong hỏi được nguyên nhân.

      "Được rồi được rồi, đừng chen lấn, haiz. Tất cả phải do các người hại sao? Bây giờ Katy dám gả cho tôi nữa rồi. ấy học rồi, ấy , đợi đến khi ấy trở thành Tổng giám đốc khách sạn Ciel trẻ tuổi nhất mời các người lại đến phỏng vấn. Cho nên bây giờ mọi người cần hỏi nữa được ? Nếu hỏi tiếp ấy gả cho tôi đâu! Lúc ấy tôi tìm mẹ của con tương lai tôi ở đâu đây?"

      Hứng thú của đám truyền thông đối với Katy giảm xuống mà còn tăng thêm.

      Chỉ là tình hình được thay đổi. Từ người phụ nữ hám tiền nhảy lên thành có chí tiến thủ, tương lai đầy hứa hẹn. Chậc, đám truyền thông này đúng là gì cũng viết được!



      ---------------------



      Hồi cuối


      Khi từ New York tới Las Vegas còn là mùa hè, vậy mà bây giờ sang đầu đông rồi.

      Katy cầm tách trà sữa nóng ngồi bên cửa sổ, lặng lặng nhìn phong cảnh bên ngoài.

      Đêm nay là Giáng sinh, là lúc bận rộn nhất của ngành khách sạn. biết vào ngày này Lane luôn bận rộn nhiều việc, nhưng vẫn gọi điện về New York.

      "Mẹ Katy, ba vẫn chưa về."

      Đêm Giáng sinh này chỉ có mình Katy đơn mà Khải cũng thế, nghe Khải vậy trong lòng Katy như bị ai nhéo.
      "Tới Vegas mới nửa năm thôi mà. Tại sao mẹ cảm thấy qua lâu như vậy chứ?" Katy nhìn ra cửa sổ rồi thở dài, mình ngồi đây nhớ nhung.

      Rất nhớ Khải, cũng rất nhớ Lane. Lane luôn là người đem lại niềm vui và ấm áp cho hai cha con họ, nhưng ra chính họ mới cho hưởng niềm vui gia đình hạnh phúc. Đúng vậy, Khải và Lane là người nhà của , là những người quan trọng nhất trong đời .

      Nhưng trong ngày lễ quan trọng như vậy mà thể cùng trải qua với người nhà, chỉ có thể ngồi đây đợi hết đêm Giáng Sinh.

      Phòng này là Lane tìm cho , nỡ để ở ký túc xá vừa chật hẹp lại đông người, bởi vậy sắp xếp cho ở nơi này.

      Nơi này phải là nhà, nhà của là ở Newyork, ở đó có hai người đàn ông luôn đợi về.

      Nhớ nhung khiến phát điên mất thôi! Vì vậy mỗi ngày đều cố gắng đọc sách đến mệt để mỗi lần nằm xuống là ngủ ngay. sợ nhung nhớ khiến kích động mà mua vé bay về New York. Cho nên học nhiều hơn những người khác, có khả năng hoàn thành việc học sớm hơn dự định, như vậy trong cái rủi có cái may nhỉ?


      "Trong điện thoại Khải Lane tặng quà Giáng Sinh cho mình mà, sao giờ chưa đến nhỉ?" nhịn được nhìn đồng hồ cái, sắp qua 12 giờ rồi, tại sao còn chưa tới? Công ty giao hàng này làm việc tệ quá!

      oán trách bên công ty nào đó giao hàng chậm chuông cửa liền vang lên, Katy lập tức chạy ra mở cửa.

      "Tiểu thư Katy, đồ chuyển phát nhanh của tới rồi đây." Nhân viên giao hàng đứng ngoài cửa cười với đôi mắt xanh mê người.

      "Merry Christmas!"

      "Lane?!" Hốc mắt Katy nhanh chóng ửng hồng, cắn môi, dường như thể tin được người luôn nhớ nhung đứng ở đây.

      "Có thích món quà Giáng Sinh của em ?" Tay phải Lane cầm sâm banh, tay trái cầm chiếc nhẫn kim cương, môi nở nụ cười chào đón . "Hài lòng xin hãy ký nhận."

      cười rồi bổ nhào tới Lane, vui vẻ hôn , "Lane, em nghĩ đến!"

      Lane ôm vào trong nhà, ngoắc chân đóng cửa lại rồi đặt ghế sofa. Hai người hôn lâu để thỏa nỗi tương tư mấy tháng nay.

      "Thế mà Khải cho em biết là đến." nhớ lại giọng có chút thần bí của Khải lúc nãy. "Nhưng sao lại để Khải ở New York mình!" chỉ trích.

      " cũng muốn mang Khải cùng , nhưng tự Khải muốn ." Lane nhịn được hôn lần nữa. "Con muốn cho em bất ngờ, nó muốn ở lại New York để em thể nào hoài nghi."

      kinh ngạc, " muốn đón năm mới với em ở đây à?"

      "Ừ, mồng tết chúng ta kết hôn luôn, em thấy có được ?" Lane mở cái hộp nhung màu xanh tay ra.

      chiếc nhẫn kim cương tinh xảo xuất trước mắt , sau đó Lane từ từ quỳ chân xuống cầu hôn , "Đây là lần thứ 26 cầu hôn em, gả cho , Katy."

      "Được." Lần này Katy hề cự tuyệt mà đồng ý ngay. "Las Vegas có rất nhiều giáo đường, chúng ta tìm cái rồi công chứng." Nửa năm cách xa nhau rốt cuộc khiến buông xuống tất cả và đồng ý lời cầu hôn của .

      Lane ngay lập tức đeo chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp vào tay , thở phào nhõm mà cảm thán, "Khải sai, hôm nay mà cầu hôn em nhất định thành công. Chai sâm banh này là nó bắt mang tới đây, bây giờ đúng là phải dùng tới rồi."

      Rót sâm banh vào ly, hai người cùng nhau ăn mừng.

      "Lane, em rất nhớ ." như con mèo tựa vào ngực Lane. "Cũng rất nhớ hoa đồng của chúng ta." cười .

      Hoa đồng của bọn họ? phải là Khải sao?

      Lane nghe vậy cũng cười, "Em luôn quan tâm hoa đồng đó, cho nên để nó ở New York. Hôn lễ hôm ấy chắc chắn nó tới, còn tại muốn trong mắt em, trong lòng em, đều chỉ có mà thôi."

      Lane đặt ly rượu lên bàn, bây giờ có việc còn quan trong hơn uống sâm banh chờ bọn họ làm.

      Ôm Lane trong lòng, hưng phấn đến run rẩy, ở nơi xa xa truyền đến tiếng chuông bình an.

      biết, sang năm mới, trong ngày hôn lễ của , tiếng chuông hạnh phúc cũng được ngân lên.

      Đó là hôn lễ của , của Lane và còn có Khải, hôn lễ của ba người.


      ********************************************


      Khách sạn Ciel với tiêu chuẩn cao về chất lượng phòng ở và tiêu chuẩn phục vụ vang danh toàn cầu, nhất là khách sạn New York Ciel có tới 1000 căn phòng, tỷ số phòng sau khi Tổng giám đốc mới nhậm chức tăng từ 0.8% lên 0.95%

      "Đại sảnh sao lại tối như vậy? Phân phó bộ phận hành chính tổng hợp thay những cái đèn đầu tôi ngay." Người phụ nữ gốc Hoa khoảng 30 tuổi giỏi giang thành đạt.

      Bộ đồ công sở tôn lên những đường cong người , đôi chân thon dài cũng được tôn lên bởi đôi giày cao gót thướt tha.

      "Liliana, giữ vững tinh thần, nụ cười của đâu rồi?" Lúc qua quầy tiếp tân, giọng nhắc nhở nhân viên thường trực. "Nếu có khách hàng khiếu nại tôi tha cho ."

      "Dạ, Tổng giám đốc."

      "Tổng giám đốc, ngài có khách, nghe là từ Đài Loan tới. . . . . ." nhân viên hết sức lo sợ .

      Nghe được hai chữ “Đài Loan”, nhíu mày, suy nghĩ chút rồi : "Phòng VIP có người ở ?"

      "Báo cáo Tổng giám đốc, có."

      "Vậy tốt, sắp xếp cho bọn họ ở đó, tiếp đãi bọn họ thay tôi, còn phải cho bọn họ biết. . . . . ."

      "Tổng giám đốc rất bận, cách nào tự mình tiếp đãi, kính xin thứ lỗi." Họ hiểu Tổng giám đốc muốn gì bèn lập tức tiếp lời.

      "Thông minh." Katy hài lòng cười, muốn đến phòng bếp để kiểm tra đồ ăn ở yến tiệc tối nay chuẩn bị tốt chưa bị người kéo góc áo.

      "Mẹ."

      Quay người lại thấy hai khuôn mặt nhắn đáng giống nhau như đúc.

      "Mặt nạ Tổng giám đốc" nghiêm nghị của sau khi nhìn thấy con liền rạn vỡ.

      "Sao các con lại chạy ra đây?” Katy ngồi xổm, ôm hai chị em sinh đôi vào lòng.

      " trai muốn dẫn chúng con ra ngoài chơi!" Đôi song sinh chỉ chỉ vào thiếu niên sau lưng , cậu mặc đồng phục học sinh cấp hai trường Quý tộc, cười hì hì : " trai muốn dẫn chúng con thả diều."

      "Khải." Katy kinh ngạc khi thấy cậu lúc này. "Con tan học rồi hả?"

      "Đúng vậy, mẹ Katy." Khải nay cao hơn Katy, ngoại hình trông giống y như Lane thời trẻ. Khải bây giờ còn là trẻ con nữa, cần nghĩ cũng biết có bao nhiêu thích cậu.

      "Con muốn mang hai em công viên chơi, hai con bé suốt ngày phải ở trong khách sạn." Khải cười . "Mẹ Katy, mẹ bận rộn cần lo lắng, con bảo vệ tốt cho hai em. Nào, Khiết Nhi, Đệ Na, chào mẹ rồi chơi."

      "Mẹ, tụi con nha." Đôi song sinh xinh đẹp cười . Mỗi người nắm bên tay của trai, vui vẻ ra khỏi khách sạn
      Thấy Khải che chở hai em như vậy, trong lòng Katy cảm động nên lời.

      Khiết Nhi và Đệ Na được sinh ra vào bảy năm trước, lúc Khải mười ba tuổi. Cậu vô cùng vui vẻ khi có hai em , hơn nữa luôn luôn chăm sóc hai con bé, nhờ vậy mà mới có thời gian tập trung vào công việc.

      "Tổng giám đốc, Khải thiếu gia thương hai tiểu thư." Các nhân viên nhìn thấy đều ngưỡng mộ. "Giống như họ là người của Khải thiếu gia vậy. Mới học về chưa kịp thay đồ là vội vàng mang em chơi. Tôi còn nhìn thấy thiếu gia cho hai tiểu thư ăn kẹo nữa."

      "Cái gì? Kẹo?" Katy tức giận . "Hai con bé này muốn sâu hết răng rồi, thế mà Khải còn cho chúng nó ăn kẹo! Hai đứa này đều bị cha con kia chiều đến hư rồi." là vừa bực mình vừa buồn cười.

      "Cưng chiều con có gì đúng?"

      Nếu như trách cứ Lane, nhất định trả lời như vậy.

      sao, có biện pháp khiến nghe lời.

      " với phòng bếp, về sau cho phép nghe theo Khải thiếu gia và Tổng giám đốc làm chocolate đưa đến phòng Tôn tước nữa, cứ đây là lệnh của tôi."

      "Dạ, Tổng giám đốc." Nhân viên ha ha cười trộm, nghe lời làm.

      Tổng giám đốc khách sạn Ciel trẻ tuổi nhất của bọn họ từ trước tới nay là người phụ nữ người gốc Hoa, cũng là Tổng giám đốc nữ đầu tiên của khách sạn Ciel. tên là Katy, lúc lên làm Tổng giám đốc mới 28 tuổi, là người tuổi trẻ tài cao. Rất nhiều tạp chí đều tới phỏng vấn , người phụ nữ trẻ tuổi tài giỏi.

      Muốn lên làm Tổng giám đốc cũng phải là chuyện đơn giản, tác phong làm việc của rất tốt, tình cảm đặt vào khách sạn ai cũng biết. còn thành thạo ba thứ tiếng Pháp Trung khiến tất cả mọi người lòng phục tùng.

      Mặc dù là vợ của Tổng giám đốc, nhưng chưa bao giờ tự cao tự đại, hơn nữa thường thường cho mọi người xem cảnh "thuần phục" Tổng giám đốc, khiến ai cũng khỏi trợn mắt há mồm.

      Tổng giám đốc cũng giấu giếm việc mình từng là nhân viên vệ sinh nho ở khách sạn Ciel, nhưng cố gắng học tập, cố gắng làm việc để có thành quả như ngày hôm nay. Cho nên luôn khích lệ mọi người đừng từ bỏ ước mơ, hãy luôn nỗ lực dù chỉ là nhân viên bình thường.

      Phụ nữ ngày càng được tôn vinh! Vì lấy Tổng giám đốc làm gương, bọn họ cũng cố gắng cho tương lai của mình!


      ------ Hết trọn bộ ------
      Phong nguyet thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :