1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, chớ cướp mẹ tôi - Kiều Mạt Nhi (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Editor: phuonganh
      Chương 38: ở lại qua đêm

      Khi ôm , cảm thấy trong lòng tràn đầy thỏa mãn trước nay chưa từng có, khiến cho vô cùng thoải mái.

      Tống Tâm Dao hỏi, cũng gì thêm, chỉ là ôm Cung Hình Dực chặt, phát mấy ngày nay gặp , cũng rất nhớ .

      "Dực, khi nào rảnh dẫn em và Kỳ Kỳ chơi ngày ! Ba người nhà chúng ta cũng chưa từng chơi cùng nhau." Hai ngày trước Hoắc Huyền Lôi đưa cùng Kỳ Kỳ chơi, chỉ là từ sáng sớm ngoài cửa vây đầy ký giả, liền gọi điện thoại cho nên tới, coi như có tới, bọn họ cũng thể ra ngoài, lại còn tang thêm tin tức cho ký giả, nếu là như vậy, bằng bảo nên đến nữa.

      "Được, mấy ngày nữa đưa hai người chơi." Cả nhà bọn họ, quả thực chưa từng chơi cùng nhau, cũng nên ra ngoài cùng nhau chơi đùa thoải mái rồi.

      "Được!" Tống Tâm Dao đáp tiếng, tiếp tục tựa vào trong ngực .

      Ngẩng đầu nhìn cằm Cung Hình Dực, thấy hầu kết của vẫn chuyển động ngừng, liền đưa tay ra sờ, lại nghe thấy Cung Hình Dực rên lên tiếng .

      "Dực, làm sao vậy? Có phải có chỗ nào thoải mái hay ?" Ngẩng đầu thấy mặt của hồng hồng, mà cái tay của vẫn chưa rời hầu kết của Cung Hình Dực.

      "Dao Dao, nghĩ muốn em!" Nhìn khuôn mặt nhắn của Tống Tâm Dao , từ từ cúi thấp đầu xuống, nhàng đặt môi lên môi .

      Tống Tâm Dao cũng ngoan ngoãn nhắm mắt lại, mặc hôn! Tay của , chẳng biết từ lúc nào rời khỏi tóc , tới dưới áo.

      Đúng lúc tay lẻn vào bên trong áo lại nghe được. . . . . .

      "Mẹ, ăn cơm!" Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Kỳ Kỳ .

      Nghe thấy tiếng Kỳ Kỳ gọi, Tống Tâm Dao vội đẩy Cung Hình Dực ra, thở hổn hển lên tiếng: "Oh! ~" đỏ mặt nhìn Cung Hình Dực, mới vừa. . . . . .

      Bọn họ thiếu chút nữa là lau súng cướp cò rồi, nếu như phải Kỳ Kỳ đột nhiên chạy tới gọi bọn họ đến ăn cơm, tiếp đó xảy ra chuyện gì, có thể nghĩ ra.

      " thôi!" Cung Hình Dực mặc dù tức giận, Kỳ Kỳ tại sao lần nào cũng đến đúng lúc như vậy, mỗi lần đều vào lúc hai người bọn họ thân thiết chạy đến tìm họ.

      là. . . . . .

      sớm muộn gì cũng có ngày bị chính con trai của mình, hại đến lửa dục thiêu than đến hỏng mất.

      "Mẹ, ông ấy có bát nạt mẹ hay ?" Kỳ Kỳ phòng bị nhìn Cung Hình Dực, hai người bọn họ vào lâu như vậy, rốt cuộc ở bên trong làm chuyện gì?

      "Kỳ Kỳ, cha làm sao lại phải bắt nạt mẹ con? Đương nhiên là mẹ con rồi!" Lời của Cung Hình Dực mặc dù có chút mập mờ, nhưng mà Kỳ Kỳ nghe cũng khó có thể hiểu được.

      "Mẹ tôi cần ông , tôi mẹ!" Kỳ Kỳ chạy đến ngồi giữa hai người bọn họ, đem khoảng cách giữa hai người bọn họ kéo ra chút.

      "Tiểu quỷ, mẹ con đương nhiên là muốn cha tới , con muốn , phải đợi sau này vợ của con." Cung Hình Dực kéo Tống Tâm Dao ôm vào trong ngực mình.

      "Người đàn ông đáng ghét, buông mẹ tôi ra, mẹ là của tôi." Thấy Tống Tâm Dao bị Cung Hình Dực ôm vào trong ngực, Kỳ Kỳ rất tức giận, rất là tức giận, mẹ chỉ có thể để cho nó ôm, những người khác thể giành mẹ với nó .

      "Hai người là!" Tống Tâm Dao có biện pháp với hai cha con bọn họ.

      "Mẹ, thôi! Con đói bụng!" Kỳ Kỳ kéo Tống Tâm Dao .

      " cần kéo nha!" Tống Tâm Dao dở khóc dở cười, đứa con trai này tham muốn giữ lấy có phải quá mạnh mẽ hay , mỗi lần đều như vậy.

      Mỗi lần thấy và Cung Hình Dực than cận chút, nó liền tức giận, mặc dù mỗi lần đều thích nhìn bộ dáng bĩu môi tức giận của nó.

      Chỉ là, giữa hai cha con bọn họ, nếu tình cảm vẫn cứ như vậy, cũng tốt. nên suy nghĩ kỹ, phải làm cho quan hệ giữa hai cha con bọn họ khá hơn chút.

      Ít nhất, cũng để cho Kỳ Kỳ gọi là cha.

      tại, nó vẫn gọi cha, vẫn luôn gọi là ông già, người đàn ông đáng chết...

      hề biết lễ phép chút nào, hơn nữa còn có chút quá đáng.

      "Mẹ, con muốn ăn mì mẹ làm, mẹ làm cho con ,có được ?" Kỳ Kỳ lôi kéo Tống Tâm Dao, đột nhiên muốn ăn mỳ làm.

      ra, Tống Tâm Dao cũng chỉ có thể làm mỳ, những món ăn khác đều phải làm. Mặc dù bình thường có giúp, nhưng những thức ăn kia, phần lớn đều là do Triệu Tâm Nguyệt xuống bếp làm. Mà cũng chỉ có thể làm người giúp đỡ.

      "Buổi tối ăn cơm, sáng sớm ngày mai mẹ làm mỳ cho con ăn."

      "Nhưng mà, tại con muốn ăn!" Kỳ Kỳ ôm hai tay của Tống Tâm Dao, nó muốn để cho người đàn ông kia xem chút, mẹ rất thương nó, mẹ ông ta.

      "Kỳ Kỳ ngoan, bà ngoại nấu xong cơm, cho nên Kỳ Kỳ phải ngoan ngoãn ăn cơm. Kỳ Kỳ phải , muốn lớn lên nhanh để chăm sóc mẹ sao? Như vậy phải ăn cơm, ăn cơm mới có thể lớn lên, biết ?" Tin tưởng, chiêu này nhất định hữu dụng với Kỳ Kỳ.

      "Vậy sáng sớm ngày mai mẹ nhất định phải làm mỳ cho con ăn đó! ~" Kỳ Kỳ tin tưởng Tống Tâm Dao, mẹ nhất định làm mỳ cho nó. Bởi vì mẹ biết nó thích ăn mỳ mẹ làm nhất.

      " quên đâu!" Ôm Kỳ Kỳ lên ghế, ngồi xuống ở bên cạnh nó, Tống Hàm quân ngồi ở vị trí chủ vị , Cung Hình Dực cũng tới ngồi xuống đối diện với Tống Tâm Dao.

      Kể từ sau ngày hôm đó, bọn họ vẫn chưa cùng nhau dùng bữa.

      *

      "Hình Dực a! Buổi tối con ở lại đây , mới vừa uống chút rượu, nên lái xe!" Gần nửa đêm, Tống Hàm Quân đột nhiên khiến Cung Hình Dực muốn rời .

      Tối nay bọn họ có uống chút rượu, lái xe khi say rượu cũng tốt lắm.

      "Con vẫn nên trở về thôi! Kỳ Kỳ hình như muốn cho con ở lại." Nhìn ánh mắt của Kỳ Kỳ, hoàn toàn có thể nhận thấy, Kỳ Kỳ muốn để ở lại.

      "Kỳ Kỳ, cha con uống rượu, chẳng lẽ con muốn để cho cha con lái xe khi say rượu sao?" Tống Hàm Quân nhìn về phía Kỳ Kỳ, thấy cặp mắt của nó lườm Cung Hình Dực.

      "Ông ngoại, cháu phải hoan nghênh ông ta a!" Kỳ Kỳ nhào vào trong ngực Tống Tâm Dao , ôm cổ Tống Tâm Dao.

      "Hình Dực, ở lại đây ! Uống rượu xong lái xe, em cũng yên lòng!" Tống Tâm Dao hoàn toàn yên tâm, tối nay uống ít, hai người uống cạn sạch chai rượu đỏ, hơn nữa phần lớn là Cung Hình Dực uống.

      "Được rồi!" Cung Hình Dực cười trộm, ít nhất Tống Tâm Dao cũng mở miệng giữ ở lại, coi như Kỳ Kỳ vui lòng, nhưng cũng là Tống Tâm Dao giữ lại, vậy chỉ có thể khiến Kỳ Kỳ thất vọng lần thôi.

      thế nào, chỉ thời gian nữa, hai người bọn họ cũng kết hôn, Kỳ Kỳ có vui lòng khi nhìn , nhưng mà hai người bọn họ là vợ chồng.

      Mỗi đêm cùng ở chung chỗ, cho dù nókhông vui cũng thể làm gì được.

      tại rất muốn xem xem, sau khi hai người kết hôn Kỳ Kỳ như thế nào?

      Là mỗi buổi tối đều ở trong phòng bọn họ hay làbị đuổi ra ngoài?

      " còn sớm nữa, chúng ta lên lầu nghỉ ngơiđây, Kỳ Kỳ tối nay ngủ cùng ông bà ngoại , ông ngoại kể chuyện cổ tích cho cháu nghe."Tống Hàm Quân dường như cố ý muốn đưa Kỳ Kỳ .

      "Cháu muốn nghe, cháu muốn ngủ cùng mẹ, nếu người đàn ông hư này bắt nạt mẹ đó." Kỳ Kỳ mới ngốc, nếu như nó theo ông ngoại rời , như vậy Cung Hình Dựcnhất định bắt nạt mẹ.

      Mỗi đêm cùng ở chung chỗ, cho dù nó vui cũng thể làm gì được.

      tại rất muốn xem xem, sau khi hai người kết hôn Kỳ Kỳ như thế nào?

      Là mỗi buổi tối đều ở trong phòng bọn họ hay là bị đuổi ra ngoài?

      " còn sớm nữa, chúng ta lên lầu nghỉ ngơi đây, Kỳ Kỳ tối nay ngủ cùng ông bà ngoại , ông ngoại kể chuyện cổ tích cho cháu nghe." Tống Hàm Quân dường như cố ý muốn đưa Kỳ Kỳ .

      "Cháu muốn nghe, cháu muốn ngủ cùng mẹ, nếu người đàn ông hư này bắt nạt mẹ đó." Kỳ Kỳ mới ngốc, nếu như nó theo ông ngoại rời , như vậy Cung Hình Dực nhất định bắt nạt mẹ.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 39. ngốc

      "Đứa bé ngốc, đấy là cha cháu, cha cháu làm sao lại bắt nạt mẹ cháu chứ, cha cháu chỉ có mẹ cháu, để Kỳ Kỳ có thêm đứa em , có được hay ?" Tống Hàm Quân khiến Tống Tâm Dao đỏ cả mặt, ngờ cha lại có thể thoải mái như vậy.

      "Cháu mới cần em . Nếu có em , mẹ lại chỉ em Kỳ Kỳ." Kỳ Kỳ bĩu môi đồng ý, có đánh chết nó cũng đồng ý.

      "Vậy cần em nữa, tối nay cháu ngủ với ông ngoại, ngày mai ông ngoại dẫn cháu đến khu vui chơi, có được hay ?" Tống Hàm Quân dụ dỗ Kỳ Kỳ.

      " sao?" Kỳ Kỳ có chút động tâm.

      "Ông ngoại lừa cháu bao giờ chưa?" Tống Hàm Quân thương nó còn kịp, làm sao có thể lừa nó chứ.

      "Vậy được, mẹ, buổi tối con ngủ cùng ông bà ngoại, nếu như người đàn ông này bắt nạt mẹ, mẹ cứ gọi Kỳ Kỳ. Kỳ Kỳ nhất định dùng tốc độ nhanh nhất đến cứu mẹ." Kỳ Kỳ ngẩng đầu hôn Tống Tâm Dao cái mới để cho Tống Hàm Quân kéo ra khỏi phòng khách.

      Cung Hình Dực nhìn theo bóng dáng bọn họ rời , hiểu Tống Hàm Quân tạo điều kiện cho hai người bọn họ có thời gian ở cùng nhau.

      "Chúng ta cũng trở về phòng ngủ !" Cung Hình Dực lôi kéo Tống Tâm Dao. tại, nghĩ muốn hoàn thành chuyện lúc tối kia.

      Nếu như nắm chắc cơ hội lần này biết đến bao giờ mới có cơ hội tiếp theo.

      "Ừ!" Tống Tâm dao gật đầu cái. Coi buồn ngủ quá a! tại, chỉ muốn chui vào trong chăn, ngủ giấc ngon thôi. Bình thường phải dỗ Kỳ Kỳ ngủ, đến tối muộn mới có thể ngủ, đến nửa đêm, Kỳ Kỳ còn muốn vệ sinh. Cứ như vậy, thời gian ngủ của càng ngày giảm càng nhiều.

      Trở lại trong phòng, Tống Tâm Dao liền lấy quần áo ngủ vào phòng tắm. Cung Hình Dực thấy vào phòng tắm lại ra cửa, khóa cửa phòng lại sau đó xoay người đến bên giường.

      nhớ đây là lần thứ mấy đến phòng của Tống Tâm Dao, nhưng mà đây là lần đầu tiên ở lại qua đêm. Nhìn chiếc giường, tối nay hai người bọn họ cùng nhau qua đêm chiếc giường này. tới bên giường ngồi xuống, lại nhìn thấy cuốn album bên cạnh, liền cầm lên xem.

      Bên trong đều là hình của Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ, còn có cả hình khi Kỳ Kỳ vừa mới sinh ra. đáng !

      Bộ dáng mập mạp lúc mới sinh so với bây giờ chẳng giống nhau chút nào.

      "Xem cái gì vậy?" Chẳng biết Tống Tâm Dao thay xong quần áo từ trong phòng tắm ra từ lúc nào.

      "Xem hình Kỳ Kỳ lúc bé." Chớp mắt cái Kỳ Kỳ lớn như vậy, thế nhưng người làm cha như trước đây lâu mới biết mình mình có đứa con trai.

      Tống Tâm Dao bò lên giuờng, đến bên cạnh , đưa tay ôm cổ , tựa cằm vào vai , cùng xem hình con trai khi còn bé.

      "Tại sao lúc mang tha lại đến tìm ?" Cung Hình Dực hiểu, nếu như lúc đó đến tìm , nhất định có thể nhìn thấy đứa bé ra đời.

      "Em cho biết em mang thai con của , tin em sao? Có lẽ chỉ cho em khoản tiền để cho em đừng đùa với như vậy nữa." sai, ban đầu, cũng muốn tìm Cung Hình Dực, để hai người cùng nhau thương lượng xem giải quyết chuyện này như thế nào, nhưng mà sau khi nghe Y Y chuyện, cũng dám tìm nữa.

      "Có lẽ làm như vậy, nhưng được nhìn thấy Kỳ Kỳ sinh ra, cảm thấy rất khó chịu." Nếu như thấy Kỳ Kỳ được sinh ra, cùng nuôi dưỡng Kỳ Kỳ, có lẽ tình cảm giữa hai cha con bọn họ như thế này.

      " có biết lúc em biết mình mang thai Kỳ Kỳ em sợ như thế nào ?" Lúc ấy coi vô cùng sợ hãi, cũng rất rối rắm, biết là nên sinh hạ Kỳ Kỳ hay là phá bỏ nó đây.

      Nhưng mà nó là ruột thịt của , làm sao nỡ nhẫn tâm phá bỏ.

      Sau khi sinh Kỳ Kỳ chưa từng hối hận với quyết định của mình, mặc dù thời gian đó rất mệt mỏi rất khổ cực nhưng vẫn cảm thấy thỏa mãn. Kỳ Kỳ hiểu chuyện như vậy, thương như bậy cảm thấy thế là quá đủ rồi.

      Cung Hình Dực đem cuốn album tay đạt lại tủ đầu giường, xoay người ôm Tống Tâm Dao vào lòng. Nhìn kỹ khuôn mặt , nhớ lại khi nhìn thấy bốn năm trước, giống như đứa trẻ.

      Nhưng mà bây giờ lại có dáng vẻ khác, trở nên thành thục hơn rất nhiều. Đó là mùi vị chỉ có những người làm mẹ mới có.

      "Lúc ấy, nếu như là tỉnh lại trước, có lẽ cho em khoản tiền, sau đó ép em uống thuốc tránh thai. Nếu chuyện xảy ra như vậy, Kỳ Kỳ có lẽ cũng tồn tại." Bất kì người phụ nữ nào cùng xảy ra quan hệ cũng đều bị ép uống thuốc tránh thai. Hoặc là khi làm việc, lưu lại mầm mống của mình người bọn họ.

      Chỉ là Tống Tâm Dao là ngoại lệ, ngoài ý muốn sinh cho đứa con trai.

      "Đều qua rồi, tắm rồi ngủ , em buồn ngủ qúa." rất buồn ngủ, mí mắt sớm đánh nhau, buông Cung Hình Dực ra, chui vào trong chăn, Cung Hình Dực cũng cầm khăn tắm mà vừa đưa cho lên, vào trong phòng tắm.

      Đợi đến khi ra, toàn thân cao thấp chỉ quấn cái khăn tắm. Tống Tâm Dao nhắm chặt mắt lại, dám nhìn . lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể người đàn ông với khoảng cách gần như vậy.

      Cung Hình Dực mỉm cười, sang phía bên kia giường, cũng chui vào trong chăn.

      "Rất mệt sao?" Thấy Tống Tâm Dao vẫn nhắm chặt mắt, hỏi.

      "Ừ. . . " Xoay người, liền chui vào ngực Cung Hình Dực. Chính cũng nghĩ tới chỉ mới xoay người chui vào trong ngực .

      Mở hai mắt ra liền thấy mảng da thịt màu đồng, lập tức liền đỏ mặt. muốn thoát ra, lại bị Cung Hình Dực ôm lại chặt.

      "Đừng động!" Chẳng lẽ biết rằng ở trong lòng người đàn ông mà lộn xộn như vậy xảy ra chuyện sao?

      " làm sao vậy? Có phải bị cảm rồi hay ? Tại sao giọng lại biến thành như vậy?" Tống Tâm Dao nghe thấy giọng của có chút khàn khàn, lo lắng nhìn .

      " ngốc!" xong liền hôn lên môi , thấy mở to hai mắt nhìn . Ánh mắt này của mê chết người, khiến có chút kích động đè dưới thân.

      Tống Tâm Dao biết tiếp theo xảy ra chuyện gì, muốn đẩy ra nhưng mà có hơi sức để đẩy.

      Chỉ có thể để mặc cho hôn . Từ từ, nụ hôn của di chuyển từ môi , xuống đến cổ . Nụ hôn của tê dại, khiến dần dần trầm mê vào trong nụ hôn đó.

      Chẳng biết từ lúc nào, áo ngủ người bị tuột xuống bên hông, mà nụ hôn của cũng rơi xuống nơi đẫy đà của .

      Cung Hình Dực hoàn toàn nghĩ tới, bình thường hay mặc quần áo rộng rãi thoải mái như vậy, ngờ vóc dáng người lại vô cùng xinh đẹp, nhu mì. Vóc người của làm cho vui mừng.

      "Ân. . ." đột nhiên ngậm lấy tiểu đào trước ngực khiến coi rên rỉ ra tiếng.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 40

      "Dao Dao. . . " đột nhiên gọi tên , tay cũng đặt lên bên đẫy đà kia của , hơi thở của phả ra nơi đẫy đà đó mang theo cảm giác trước nay chưa từng có khiến cho run rẩy.

      "A. . ." Tay của vuốt ve ngực làm cho có chút khó chịu. Bên trong cơ thể dường như có đốn lửa nhen nhóm dấy lên.

      cảm thấy mình cần cái gì đó, nhưng biết mình rốt cuộc cần cái gì?

      "Ân . . . Dực. . . " Thanh của cũng trở nên vô cùng mềm mại, đáng . Tay của giống như mang theo cỗ ma lực, đốt lên cảm giác biết phải biểu đạt thế nào trong .

      Tay của cũng chầm chậm di chuyển xuống dưới, cho đến. . . .

      Tống Tâm Dao trợn mắt to nhìn Cung Hình Dực, tay của lại . . .

      "Ách. . . . . . thể. . . Bỏ. . . " Tay của tại sao có thể đưa đến nơi đó, khiến cho xấu hổ. Tay của là nóng, giống như mang yheo lửa đốt vậy.

      "Dao Dao, cho !" Giọng của Cung Hình Dực vừa khàn khàn vừa cực kỳ ấm áp.

      "Ân . . . Dực. . . Em . . . Em. . .. . . rất khó chịu. . ." Đêm bốn năm trước, biết bọn họ xảy ra bao nhiêu lần quan hệ, thế nhưng lần đó là do bị bỏ thuốc, thần trí hỗn loạn, coi hoàn toàn biết đối đãi với như thế nào.

      cũng từng nghĩ lại, nhưng mà cái gì cũng nghĩ ra, thể nhớ lại được.

      "Dao Dao, có phải em quên, bốn năm trước . . . cảm giác kia?" Cung Hình Dực đột nhiên rời khỏi môi , tựa vào bờ môi hỏi.

      "Em. . . Em biết. . . biết. . . Nhưng mà. . . nhưng mà. . . tại, em . . . khó chịu. . ." rất khó chịu. Trong cơ thể giống như có ngọn lửa thiêu đốt khiến cho muốn thứ gì đó, hoặc là làm chuyện gì đó mới có thể giải tỏa cảm giác khó chịu này.

      " tại lamg em nhớ lại cảm giác bốn năm trước. . ." kéo tay để cho tự mình cảm nhận kích động.

      "Ách. . ." Tay Tống Tâm Dao đến địa phương kia, nóng như lửa khiến lập tức rút tay về.

      "Dao Dao, giao cho được ?" Tống Tâm Dao lắc đầu, có thể cảm nhận được chuyện sắp xảy ra, liều mạng lắc đầu.

      "Em muốn sao?" Tống Tâm Dao biết, lắc đầu cái, rồi lại gật đầu cái, hoàn toàn biết mình muốn làm gì.

      " Dực,. . . Em. . . . . . khó chịu. . ." giãy giụa thân thể dưới người , dường như chỉ có như vậy mới có thể thoải mái chút.

      " khó chịu, lập tức tốt." giờ cũng bị ** bao phủ. nhiều hơn nữa cũng chỉ có thể rên rỉ đáp lại . Hoặc là với rất khó chịu.

      "A. . . Đau. . . " trừng lớn đôi mắt nhìn Cung Hình Dực, làm cái gì vậy?
      " đau, chút nữa đau." chặt, chặt đến nỗi khiến cho nghi ngờ, có phải từng sinh con hay .

      "A. . . ra . . . là đau!" Hạ thân tê dại đau, khiến cho kí trí của trở lại.

      " đau, lúc nữa đau đớn. Vì , nhịn chút có được ?" Nhìn nhíu chặt chân mày, cúi đầu hôn lên môi , muốn di chuyển chú ý của .

      " cần, ra ngoài , thạt rất đau!" Nhớ lúc đầu khi sinh Kỳ Kỳ, rất đau, đai rất lâu nhưng mà bây giờ coi sinh Kỳ Kỳ sao cũng đau như vậy.

      tại sao có thể làm vậy? Tại sao kgi chưa có đồng ý của làm vậy với ? ràng phải là lần đầu tiên tại sao vẫn đau như vậy chứ.

      cần. . .

      liều mạng uốn éo người, dùng tay vỗ lưng Cung Hình Dực.

      " Dao Dao, đừng cử động nữa!' trán Cung Hình Dực sớm chảy đầy mồ hôi.

      Tống Tâm Dao nghe ra trong giọng nous của cũng mang theo khổ sở. Miwr đôi mắt rưng rưng nước mắt ra nhìn , thấy trán thấm ướt mồ hôi.

      "Dực, cũng đau sao?" biết là cũng đau a!

      "Ngoan, nên cử động, rất nhanh hết đau!" Cung Hình Dực cúi đầu, hôn lên môi .

      biết qua bao lâu, cảm giác đau đớn ở hạ thân quả thực giảm bớt, cũng cho cảm giác khác.

      "Ân. . ." Cảm thấy bắt đầu thích ứng, Cung Hình Dực di chuyển cái lại thấy rên rỉ.

      "Vẫn còn đau sao?" Nhìn gò má ửng hồng của cùng đôi mắt mê ly kia, có chút thể nhịn được nữa.

      ". . . " Cho đến khi nghe thấy tiếng này, mới bắt đầu tiếp tục việc làm với .

      Bên trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc của đàn okng cùng riếng ngân kiều của phụ nữ. biết qua bao lâu mới yên tĩnh lại.

      Nhưng là, chỉ lát sau lại dậy sóng lên xuống, cho đến khi trời sắp sáng, trong phòng mới thực yên tĩnh lại.

      Buổi sáng này, Tống Tâm Dao cùng Cung Hình Dực đều ngủ quên, đến khi họ thực tỉnh lại là hơn giờ chiều.

      Tống Tâm Dao mở nắt ra, nhìn thấy đầu tiên là Cung Hình Dực mỉm cười nhìn .


      "Tỉnh!" thanh của cực kỳ dịu dàng, nhớ tới chuyện đêm qua, Tống Tâm Dao lại đỏ mặt.

      cảm thấy người mình, chỗ nào cũng đau nhức, xương cốt cũng muốn gãy hết rồi. Động đạy chút lại pgats . . .

      Mình dính chặt trong ngực Cung Hình Dực mà hai chân của lạo gắt gao kẹp chặt hai chân của , giống như muốn cho đứng lên.

      "Buông em ra!" Tống Tâm Dao nghiêm mặt, muốn bỏ chân ra.

      "Hôn , thả em ra!" Cung Hình Dực đưa mặt tới gần.

      "Ghét, đừng tới gần!" Mặt Tống Tâm Dao cũng sắp đỏ giống quả táo.

      "Hôn cái!" Cung Hình Dực mới buông ra, chưa từng chủ động hôn , nếu như thả ra, biết đến bao giờ bọn họ mới có đêm như ngày hôm qua.

      Đêm qua, quả thực đủ điên cuồng, khiến cầm giữ nổi, chỉ muốn mỗ ngày đều vây giường, ngày muốn coi vài chục lần để xuống giường được.


      "Đừng làm rộn ..., Kỳ Kỳ nhất định tức giận, tối hôm qua em còn hứa buổi sáng làm mỳ cho nó ăn." Nhớ tới tối qua đồng ý với Kỳ Kỳ, buổi sáng nấu mì cho nó ăn , nhưng mà lại bởi vì đêm qua quá điên cuồng, mà ngủ thẳng tới giờ trưa, Kỳ Kỳ nhất định là hận chết .

      "Mẹ làm cho nó ăn rồi, nhanh lên nào, tại em phải theo , ông xã của em, đừng có cả ngày chỉ nghĩ tới con trai, bà xã, mau hôn cái." Cung Hình Dực biết nhớ tới con trai.

      "Chỉ cái?"

      "Chỉ cái!" Cung Hình Dực buồn cười nhìn .

      "Được rồi!"

      Tống tâm Dao ở môi in lên nụ hôn, nhưng mà Cung Hình Dực làm sao có thể thỏa mãn, trực tiếp ôm mặt của , thực nụ hôn lưỡi tiêu chuẩn.

      Đến khi kết thúc nụ hôn, Tống tâm Dao sớm ngã ở trong lòng . Mà biết lúc nào nằm ở người Cung Hình Dực.

      "Ghét, chỉ cái, tại sao có thể gạt em!" Tống Tâm Dao sau khi khôi phục chút hơi sức, liền mở miệng mắng.

      Hết chương 40

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 41: Kỳ Kỳ tức giận

      "Bà xã, là cái a! Chỉ là lần này hơi lâu chút mà thôi." Cung Hình Dực mới dễ dàng thả như vậy.

      "Ghét, em rời giường!" xong, Tống Tâm Dao liềnngồi dậy người , mà lại "xui xẻo" ngồi vào địa phương nên ngồi, mà cái thứ chết tiệt đó lại đứng lên chào rồi.

      "A. . . . . . Vợ à, ra là em nghĩ muốn sao!" Cung Hình Dực nhìn toàn thân trắng nõn, ngồi ở nơi kích động của . Mà Tống Tâm Dao khi phát ra, vừa định rời , nhưng mà. . . . . .

      " cần á!" lại lần nữa bị Cung Hình Dực đặt dưới người, biết có thể lại trốn thoát rồi.

      "Nhưng mà bã à, là em gây họa, cho nên, em phải có trách nhiệm với ." Cung Hình Dực xong, liền hôn lên môi .

      Tống Tâm Dao nhìn chằm chằm, còn muốn tiếp à?

      "Ân. . . . . ." cần suy nghĩ, trong phòng lại xuất tình cảnh như đêm qua.

      Cho đến gần ba giờ, Cung Hihf Dực mới thả Tống Tâm Dao, để cho rời giường. Khi Tống Tâm Dao muốn tới phòng tắm để tắm . . . . . .

      "Vợ, chúng ta cùng nhau tắm !" Cung Hình Dực lại dán tới.

      "Đáng ghét, tắm cùng với , cũng biết còn có thể xảy ra chuyện gì!" thèm tin nữa, biết bao nhiêu lần, chỉ cần lần là tốt rồi.

      Nhưng là, lần xong, lại lần nữa, lần nữa xong, lại còn lần cuối cùng, nhưng mà tới lần cuối cùng rồi, vẫn bị ăn thêm mấy lần.

      "Vợ , ra là em nghĩ đến sao!" Cung Hình Dực ôm vào trong ngực, nhìn dáng vẻ đỏ mặt rất muốn trêu chọc .

      "Ghét, buông em ra!" Chỉ cần áp vào người , cũng cảm giác toàn thân mình có cái gì đó là lạ, đúng.

      " thả, bà xã, chúng ta tắm." Cung Hình Dực trực tiếp ôm lấy , hai người xích lõa tiến vào phòng tắm, lần này, Cung Hình Dực vẫn tính là đàng hoàng, có làm chuyện đó đối với .

      Chỉ là, lại bá đạo để cho Tống Tâm Dao làm gì, mà tay của lại ở người của nơi này xoa xoa chút, nơi kia bóp bóp chút giúp tắm rửa sạch .

      Tống Tâm Dao cũng mệt mỏi có hơi sức nhiều với , chỉ có thể nằm ỳ trong bồn tắm, mặc cho giúp tắm rửa.

      "Thoải mái hơn chút nào chưa?" biết tối hôm qua và buổi chiều nay làm mệt muốn chết rồi, Cung Hình Dực lúc giúp lau người, đặc biệt giúp xoa bóp chút. Kỹ thuật xoa bóp của xác thực có công hiệu, sau khi xoa bóp xong, cảm thấy thư thái, khá hơn chút.

      "Ừ!" Tống Tâm Dao miễn cưỡng đáp tiếng, mặc cho bế lên, giúp mặc quần áo vào.

      Cung Hình Dực cũng để cho rời , mà muốn giúp tắm. Tống tâm Dao muốn trốn cũng thể trốn, thể làm gì khác hơn là rất tình nguyện giúp lau lưng, cặp mắt trợn lên cũng dám nhìn .

      tại người mặc dù mặc quần áo vào, nhưng mà lại mặc gì, chắc chắn, đối với làm chuyện gì kia.

      "Tốt lắm!" Trừ địa phương nên lau, còn lại tất cả lau qua.

      "Bà xã à, còn địa phương mạnh khỏe kia, em cũng giúp lau qua a!" Cung Hình Dực nhìn từ đầu tới cuối đều đỏ mặt, dám nhìn , liền muốn trêu chọc .

      "Ghét, chính tắm ..., em ra ngoài đây!" Tống Tâm Dao giống như chạy trốn chạy ra khỏi phòng tắm, sau lưng lại truyền đến tiếng Cung Hình Dực cười to.

      Nhìn giường lớn xốc xếch, mặt của vốn đỏ lại càng đỏ thêm.

      Đêm qua, hai người bọn họ ở giường lớn này, lăn lộn cả đêm. Mà mới vừa cũng ở đây . . . . .

      Đêm qua còn co chút mơ mơ màng màng, nhưng là mới vừa rồi, hoàn toàn biết hai người bọn họ xảy ra chuyện gì, có mệt chút nào sao? Toàn thân đều muốn tan rã, đau muốn chết.

      Thế nhưng lại còn có hơi sức trêu chọc , là đáng ghét, là chỉ hôn cái, lại qua lâu như vậy, nơi nào giống như là hôn cái a! Cắn cắn cánh môi, cảm giác tê tê dại dại vẫn còn, nhịn được đưa tay lên lau môi của mình, phía còn lưu lại mùi hương của Cung Hình Dực.

      Nhớ tới chuyện xảy ra đêm qua , bất giác mỉm cười.

      biết tại sao mà cười, nhưng mà biết, trong lòng hai người bọn họ từ từ tiến tới với nhau.

      "Cười cái gì vậy?" Cung Hình Dực sau khi tắm rửa xong, mặc quần áo vào ra, lại thấy Tống Tâm Dao nhìn giường ngẩn người, hơn nữa cái tay còn đặt ở môi mình, mặt còn có nụ cười.

      " có. . . . . . có gì!" Nếu để cho biết, suy nghĩ đên chuyện đêm qua , nhất định cười .

      "Có phải suy nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua hay ?" Cung Hình Dực suy đoán có thể quá chuẩn rồi hay .

      "Làm sao ngươi biết?" Cho đến khi ra xong Tống Tâm Dao mới biết mình sai rồi.

      "Em còn muốn?" Cung Hình Dực thầm bên tai .

      "Ghét, em đói rồi ! xuống lầu !" tùy tiện tìm lý do, vừa ra khỏi miệng, bụng của liền phối hợp kêu tiếng.

      "Ha ha ha. . . . . . Tối hôm qua làm em mệt chết rồi!" Cung Hình Dực hôn cái , mới lôi kéo tay ra khỏi phòng .

      Đợi đến khi bọn họ tới phòng khách, thấy Kỳ Kỳ ngồi ở trong phòng khách, nhìn chằm chằm hai người tới.

      Tống Tâm Dao biết Kỳ Kỳ tức giận, nhất định là giận ậy làm mỳ cho nó ăn.

      "Dao Dao, Hình Dực , tối hôm qua các con ngủ có ngon ?" Triệu Tâm Nguyệt từ trong phòng bếp ra, liền nhìn thấy Tống Tâm Dao cùng Cung Hình Dực đứng ở trong phòng khách.

      "Nào có ngủ, tên khốn kiếp này, quấn lấy con cả đêm." Lời mới ra khỏi miệng, Tống Tâm Dao mới biết, mình có bao nhiêu ngu.

      Tại sao có thể đem chuyện này ra khỏi miệng, muốn tự đánh mình cái tát.

      "Ồ! Các con cố gắng như vậy, muốn cho chúng ta có thêm đứa cháu ngoại, chúng ta rất vui mừng." Triệu Tâm Nguyệt mập mờ nhìn hai người bọn họ, mới vừa xong Tống Hàm Quân cùng Triệu Tâm Nguyệt liền phá lên cười ha ha.

      "Cha mẹ. . . . . ." Tống Tâm Dao Hồng nghiêm mặt kêu tiếng, trực tiếp vùi mặt vào trong ngực Cung Hình Dực.

      Cung Hình Dực ôm , cũng cười to, Tống Tâm Dao tức giận đấm vào ngự , Kỳ Kỳ vẫn luôn nhìn chằm chằm mấy người bọn họ.

      Mẹ sau khi thức dậy, liền bắt đầu nhìn nó, như vậy nó cũng cần để ý đến bọn họ.

      "Đói bụng ! Mẹ có để phần cơm cho các con, nhanh ăn !" Triệu Tâm Nguyệt biết bọn họ tối hôm qua cố gắng như vậy, nhất định là đói bụng rồi.

      " ăn a!" Tống Tâm Dao kéo Cung Hình Dực, hướng phòng khách chạy .

      Tống Hàm Quân cùng Triệu Tâm Nguyệt vẫn cười lớn nhìn hai người bọn họ rời , khi bọn họ ngưng cười , Triệu Tâm Nguyệt mới phát , Kỳ Kỳ từ buổi sáng, vẫn mở miệng câu nào.

      "Kỳ Kỳ, thế nào?" Thấy Kỳ Kỳ vẻ mặt tức giận nhìn cửa chằm chằm, có thể thấy, nó tức giận rồi.

      "Hừ. . . . . ." Kỳ Kỳ hừ tiếng, quay đầu nhìn tới bọn họ.

      Mẹ tại sao có thể như vậy, tối hôm qua , ràng đồng ý với nó, sáng nay nấu mì cho nó ăn, nhưng mà có người đàn ông kia, cả buổi sáng cũng nhìn thấy mẹ , để nó ngồi đợi mãi.

      Nó ngồi chờ cả ngày cũng thấy mẹ đâu , ngay cả chút thanh cũng có.

      tại cũng hơn ba giờ chiều rồi, cũng sắp ăn cơm tối rồi, mẹ mới ra ngoài, hơn nữa còn nắm tay tên đàn ông đó cùng nhau ra, mới vừa nãy còn úp mặt vào ngực tên đàn ông đáng ghét đó nữa.

      Hết chương 41

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 42: tiễn rời

      là tức chết nó, bọn họ hoàn toàn để ý đến hữu của nó, đêm qua nó nên ngủ trong phòng ông ngoại, nên để cho người đàn ông đáng ghét kia ngủ cùng mẹ.Tất cả đều do người đàn ông đó làm hại, nó hận chết cái tên đáng ghét đó.

      Hôm nay sau khi ông ta , nó bao giờ cho ông ta vào nữa, đáng ghét. Rất đáng ghét, vô cùng ghét, vô cùng vô cùng ghét, ghét đến thể nào ghét hơn được nữa.

      Về sau cũng nghĩ được vào đây nữa, có chết nó cũng để cho ông ta lại vào nhà lần nữa.

      "Kỳ Kỳ, cháu giận cha cháu sao?" Kỳ Kỳ lần này, đột nhiên cười.

      "Bà ngoại, bà chờ Kỳ Kỳ ở đây lát, Kỳ Kỳ lấy chút đồ! Bà được theo cháu đâu đó!" xong Kỳ Kỳ liền bước xuống ghế sa lon, chạy vào phòng bếp.

      Mở tủ lạnh, đem sữa tươi bên trong lấy ra ngoài, lại kéo cái ghế đến, trèo lên, lấy gia vị phía xuống, đem sữa tươi đổ vào trong ly.

      biết ở trong sữa tươi cho thêm những thứ gì, sau đó cầm ly sữa tới trong phòng ăn.

      Tống Tâm Dao cùng Cung Hình Dực ăn cơm, thấy Kỳ Kỳ tới, Tống Tâm Dao lliền ôm nó lên ghế.

      "Mẹ, mẹ buổi sáng làm mì cho con ăn." Kỳ Kỳ bĩu môi, vẫn rất bất mãn với chuyện này.

      " xin lỗi, mẹ ngủ quên, buổi tối làm mỳ cho Kỳ Kỳ ăn, có được hay ?" Kỳ Kỳ gật đầu cái, nhìn ly sữa trong tay, lại nhìn Cung Hình Dực cái.

      "Cha, con quyết định, nếu mẹ thích cha, vậy con cũng thích cha, mẹ vẫn với con, phải gọi cha là cha , cho nên con nghe mẹ . Bắt đầu từ bây giờ, con gọi cha là cha, cha, ly sữa này là con làm cho cha, cha uống !" Kỳ Kỳ đem ly sữa trong tay, đẩy tới trước mặt Cung Hình Dực.

      "Con trai, rốt cuộc con cũng nguyện ý nhận thức cha rồi! Con nhận cha, vậy con trai bảo bối lấy sữa cho cha, cha đương nhiên muốn uống nha! Hơn nữa còn uống hết sạch thừa giọt." Mặc dù có chút hoài nghi Kỳ Kỳ, tại sao đột nhiên lại chuyển biến thái độ đối với , nhưng mà nó cũng mở miệng gọi là cha rồi, như vậy cũng nên suy nghĩ nhiều, con trai cho sữa tươi nhất định phải uống hết, giọt cũng thừa.

      "Cha đó nha, phải uống hết đó!" Nghe thấy Kỳ Kỳ như vậy, càng thêm hoài nghi.

      "Tốt!" Nhưng mà ngoài miệng, vẫn đồng ý.

      Chỉ là, mới vừa uống hớp, tất cả đều phun hết ra ngoài.

      "Tiểu tử, con cho thêm cái gì vào bên trong ly sữa vậy?" Cung Hình Dực nhìn chằm chằm Kỳ Kỳ, nên hiểu từ sớm, tiểu tử này tốt như vậy, cái gì là sữa tươi?

      Căn bản là độc dược hại người, rốt cuộc nó cho thêm những gì vào trong đó vậy?

      "Con có thêm cái gì a, cha, làm sao cha có thể như vậy? Mẹ còn phải ăn cơm, thế nhưng cha lại phun hết sữa tươi lên thức ăn, cha xem làm sao mẹ có thể ăn tiếp được?" Kỳ Kỳ thấy bàn món ăn, cứ như vậy bị hỏng hết, là đáng tiếc.

      "Vậy tại sao lại khó uống như thế?" Nếu như có thêm thứ gì vào trong đó, chặt đầu xuống cho Kỳ Kỳ ngồi lên.

      " rất khó uống sao?" Tống Tâm Dao thấy mặt mày nhăn nhó, có chút hoài nghi Kỳ Kỳ có phải đùa ác với hay .

      "Em uống hớp xem thử ! Đừng uống quá nhiều, nếm thử chút là được rồi!" Cung Hình Dực đưa ly sữa cho Tống Tâm Dao, Tống Tâm Dao cũng uống ngụm , sau đó cũng đều phun hết ra ngoài.

      "Kỳ Kỳ, làm sao con có thể làm như vậy?" Tống Tâm Dao cho là, quan hệ giữa cha con bọn họ có thể tốt lên. ra là Kỳ Kỳ có mục đích khác.

      "Hừ. . . . . . Ai cho ông chiếm đoạt mẹ tôi, ông đồng ý giành mẹ cùng tôi, nhưng tại sao tối hôm qua ông lại chiếm đoạt mẹ, còn để cho mẹ ngủ quên, dậy nấu mì cho Kỳ Kỳ ăn!" Kỳ Kỳ mới đột nhiên tốt với ông ấy như vậy.

      "Kỳ Kỳ a! Là mẹ ngủ quên, với cha con chút quan hệ nào, đây là cha của con, con chính là con của cha, con được làm như vậy với cha ." Chuyện này, vẫn luôn là điều Tống Tâm Dao lo lắng.

      "Con chỉ muốn mẹ, con cần cha, ông ấy giành mẹ với con, con mới cần ông ấy." Kỳ Kỳ quay đầu, ngay cả nhìn Cung Hình Dực cái cũng muốn.

      " về!" Cung Hình Dực để đũa xuống, tên tiểu tử này, tức chết .

      "Dực. . . . . ." Thấy Cung Hình Dực giận , Tống Tâm Dao cũng có chút lo lắng, lần này Kỳ Kỳ quả có chút quá đáng.

      "Đợi ở đây, mẹ đưa cha con ra ngoài!" Thấy Cung Hình Dực để ý đến ai, ra ngoài, Tống Tâm Dao vội đuổi theo.

      "Xảy ra chuyện gì?" Hai người trong phòng khách, thấy Cung Hình Dực tức giận ra ngoài, Tống Tâm Dao lại đuổi theo, liền chạy vào trong phòng ăn, Kỳ Kỳ đứng ở ghế, nhìn ra cửa. Mà thức ăn bàn, cũng cũng bị sữa tươi phun vào thể ăn được nữa rồi.

      Tống Tâm Dao đuổi tới, thấy Cung Hình Dực muốn ngồi vào xe rời , liền chạy đến trước mặt .

      "Dực, tức giận?" tại có chút lo lắng tức giận.

      " có tức giận, chỉ là thể hiểu được, tại sao Kỳ Kỳ lại bài xích như vậy." hiểu , coi như Kỳ Kỳ có tham muốn giữ lấy bao nhiêu nữa, bọn họ cũng là cha con, giữa bọn họ cũng có quan hệ máu mủ, tại sao nó vẫn luôn muốn tiếp nhận ?

      "Dực, em biết, là em dạy Kỳ Kỳ tốt, buổi sáng quả thực là lỗi của em, em thức dậy nấu mì cho Kỳ Kỳ ăn. Em nghĩ tới, Kỳ Kỳ đem tức giận trút lên người , xin lỗi!" Tống Tâm Dao cúi đầu, nếu như buổi sáng có thể thức dậy, những chuyện này, cũng xảy ra.

      "Đứa ngốc, em xin lỗi làm cái gì, em có lỗi gì cả, tối hôm qua là khiến cho em mệt muốn chết rồi. Như thế nào lại trách em đây!" Cung Hình Dực ôm vào trong ngực, muốn nhìn thấy rơi lệ.

      " có phải rất tức giận hay , về sau bao giờ tới gặp em nữa sao?" Tống Tâm Dao có chút bận tâm.

      " , tại cùng Kỳ Kỳ căng thẳng như vậy, mấy ngày này vẫn là nên tới, tránh cho Kỳ Kỳ nhìn thấy mất hứng." Cung Hình Dục muốn suy nghĩ kỹ xem phải làm thế nào để cải thiện quan hệ giữa và Kỳ Kỳ.

      " phải muốn gặp em sao?"

      "Làm sao lại muốn gặp em chứ! tại, chỉ muốn đón em về ở cùng , cũng cần phải chạy tới chạy lui đến nhà em như vậy." Cung Hình Dực hôn cái lên trán .

      "Nhưng mà, mấy ngày thấy , em rất nhớ !" Tống Tâm Dao cúi đầu, biết bắt đầu từ lúc nào, luôn nhớ tới .

      " cũng vậy, cũng rất nhớ em! về công ty trước, ngày mai tới thăm em, lúc em nhớ hãy gọi điện thoại cho !" Tống Tâm Dao gật đầu cái, khi nhàng đặt nụ hôn môi , liền cúi đầu, cũng dám ngẩng đầu lên nhìn .

      Cung Hình Dực xoa đầu , lại ở trán hạ xuống nụ hôn.

      "Vào thôi!"

      "Em nhìn rời , vào!" Cung Hình Dực gật đầu cái, mở cửa xe ngồi vào trong.

      "Lái xe cẩn thận chút!" Cung Hình Dực phất phất tay với .

      "Vào thôi! Mới vừa rồi ăn được bao nhiêu, nấu thêm chút đồ ăn !" Tống Tâm Dao gật đầu cái, mỉm cười tiễn rời .

      Trải qua tối hôm qua, dường như hai người bọn họ tiến gần đến nhau hơn, hiểu nhau nhiều hơn, điều này khiến cho vô cùng kích động.

      Hết chương 42

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :