1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, chớ cướp mẹ tôi - Kiều Mạt Nhi (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 28: người bỏ thuốc bốn năm trước

      "Ông già, ông biết con trai của ông đói a!" Cung Hình Dực cười nhạt, tại phải bồi dưỡng tình cảm với tên tiểu tử này,chuyện của với Tống Tâm Dao cần phải thêm chút thời gian nữa rồi!

      Món ăn bưng lên đủ, mọi người cũng ngồi xuống hết rồi, Cung Hình Dực nhớ tới chuyện ngày mai bọn họ phải làm.

      "Dao Dao, ngày mai cho tài xế tới đón em và Kỳ Kỳ, mang hai người tới nơi."

      " Đến đâu vậy?" Kỳ Kỳ có chút ngạc nhiên, Cung Hình Dực muốn dẫn bọn họ đâu.

      "Con trai, ngày mai biết! Ăn cơm , ăn no rồi, nhà ba người chúng ta cùng tản bộ." bàn cơm, chỉ có Tống Hàm Quân cùng Triệu Tâm Nguyệt cùng với Lôi Vũ minh chuyện phiếm. Mà cả nhà ba người bọn họ, đều là chú ý ăn cơm.

      Thỉnh thoảng, Cung Hình Dực gắp chút thức ăn cho Tống Tâm Dao hoặc là Kỳ Kỳ, cách lúc, lại là Tống Tâm Dao gắp cho Cung Hình Dực cùng Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ cũng gắp cho Tống Tâm Dao, chỉ là cũng gắp cho Cung Hình Dực, Cung Hình Dực cũng để ý, Kỳ Kỳ gắp cho , có thể gắp. cho Kỳ Kỳ

      Ít nhất, gắp thức ăn cho Kỳ Kỳ, nó cũng ăn hết.

      Lôi Vũ Minh yên lặng chú ý tới Tống Tâm Dao, rất muốn tâm cùng , nhưng mà hôm nay Cung Hình Dực cũng chạy tới Tống gia .

      tới đúng lúc, nếu như ta có ở đây, muốn cùng Tống Tâm Dao chuyện lâu.

      Xem ra, bây giờ vẫn là được, Cung Hình Dực hoàn toàn cho cơ hội nào, liên tục cũng cho cơ hội để .

      Chỉ cần vừa mở miệng, ta lập tức cùng Tống Tâm Dao chuyện này chuyện kia, trước kia cũng phát , Cung Hình Dực là người nhiều như vậy.

      Nhưng bây giờ nhìn lại, ta đúng là người rất nhiều lời, đặc biệt là ở trước mặt Tống Tâm ta đặc biệt nhiều lời.

      Xem ra, lại phải tìm cơ hội khác để giữa bắt đầu.

      Ít nhất, muốn làm cho Tống Tâm Dao cảm thấy xa lạ nữa.

      *

      Cung Hình Dực cho xe tới Tống gia, đón Kỳ Kỳ cùng Tống Tâm Dao đến công ty, hai người bọn họ người mới vừa bước vào công ty, khiến rất nhiều nhân viên dừng lại quan sát. Chỉ là, bọn họ dám nhiều, bọn họ mà , nếu như truyền đến tai Cung Hình Dực, bọn họ nhất định rất thảm.

      Nhìn Kỳ Kỳ có 90% tương tự Cung Hình Dực, bọn họ kinh ngạc há to mồm, đủ để nhét vào quả trứng gà.

      Chẳng qua là Kỳ Kỳ và Tống tâm Dao rất nhanh tiến vào thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, đồng thời cũng khiến cho bọn họ hoài nghi, có phải Cung Hình Dực bởi vì người phụ nữ này mà giải trừ hôn ước với cao Cầm Nhã hay .

      Tống Tâm Dao chào hỏi nhân viên ở Tử Mị, tới phòng làm việc của Cung Hình Dực. là lần đầu tiên tới công ty của , vào địa bàn của .

      Phòng làm việc của lấy hai màu trắng đen làm chủ đạo, giống như tính tình của rất là lạnh nhạt. Mặc dù, ở trước mặt có cười, nhưng mà trong lúc làm việc, bộ dáng của , rất nghiêm túc, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ khi làm việc của , thtj nghiêm túc. Giống như lúc Kỳ Kỳ xem cuốn sách nào đó, bộ dáng mê người đó của hai người là giống nhau như đúc.

      Đay chắc hẳn cũng là trong những điểm giống nhau của cha con bọn họ ! rất may mắn, Kỳ Kỳ phần lớn đều di truyền từ cha nó, hoàn hảo có di truyền nhiều từ , nếu như di truyền từ , vậy tốt, tính tình của được tốt, hơn nữa lúc còn nghịch ngợm như vậy.

      Kỳ Kỳ bình thường cũng là đứa bé trai nghịch ngợm, nhưng mà nó lại có cơ hội nghịch ngợm.

      "Oa. . . . . . Ông già, tệ a!" Kỳ Kỳ quay vòng, sau đó thở dài .

      Về sau, nó cũng ngồi làm trong phòng làm việc như vậy, màu sắc này nó thích.

      "Con trai, có muốn tới đây ngồi chút hay ?" Cung Hình Dực chỉ chỉ chỗ ngồi của mình, Kỳ Kỳ trợn to hai mắt, nó nghĩ muốn ngồi ở đó lúc.

      "Mẹ, có thể ?" Kỳ Kỳ liếc mắt nhìn Tống Tâm Dao, hỏi, cho đến khi gật đầu cái, nó mới giống như con chim khoái lạc, chạy .

      Ngồi chỗ ngồi của CEO, Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy, mình giống như người lớn. Hơn nữa còn ngồi ở chỗ ngồi của tổng giám đốc, trong tưởng tượng của nó, khi lớn lên, nó cũng ghế ngồi này, kiếm tiền cho mẹ.

      Như vậy, mẹ có thể cần làm công việc khổ cực giống như trước, mà nó cũng bị giam ở nhà.

      "Con trai, xuống ! Cha dẫn con và mẹ đến nơi." Cung Hình Dực ôm lấy Kỳ Kỳ, tới bên cạnh Tống Tâm Dao, ôm hông của , ra ngoài.

      Lúc qua phòng thư ký, với thư ký: "Hủy bỏ tất cả hành trình của ngày hôm nay, nếu như có chuyện gì quan trọng đừng gọi điện thoại cho tôi!" đợi thư ký trả lời, ôm Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ tới thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, khiến mọi người đều ngẩng đàu đầu, nhìn theo hướng bọn họ rời .

      Có vài người, bắt đầu chạy đến nhà vệ sinh, giọng thầm hai tiếng, hoặc là dùng tin ngắn, hẹn buổi tối cùng nhau ăn cơm, lại thảo luận chuyện này. Hoặc là buổi tối lên mạng trực tiếp chuyện phiếm.

      Ra khỏi công ty, Cung Hình Dực liền lái xe, mang theo Tống Tâm Dao cùng Kỳ Kỳ, tới quán bar "Tử Mị" bốn năm trước kia. Khi thấy hai chữ phía kia, Tống Tâm Dao cũng sợ hết hồn, ngờ, mang tới đây.

      "Còn nhớ sao? Chúng ta gặp nhau ở đây." Chỉ vào cái ghế tựa dùng tơ hồng vây quanh.

      "Đây là?" Nhìn trong vòng tơ hồng, cảm thấy thể tưởng tượng được.

      "Cái ghế kia, là chỗ em ngồi năm đó, cuối cùng, để chỗ đó thành khu vực cấm, để người khác tiếp tục vào." Tống Tâm Dao hoàn toàn nghĩ tới, làm như vậy.

      "Tại sao muốn làm như vậy?" hiểu.

      "Đêm đó, em biết vì sao lại chọn em ?" Đêm đó, chỉ vào Tống Tâm Dao, cũng phải vì đêm đó muốn bồi ngủ, mà bởi vì, nhìn thấy có người bỏ thuốc vào rượu của , lần đầu tiên nhìn thấy , bị đôi mắt to của hấp dẫn.

      Lúc ấy, người là người bỏ thuốc chứ phải Tống Tâm Dao, nhưng mà tất cả mọi người lại cho là, chỉ vào Tống Tâm Dao. Đều nhìn về phía Tống Tâm Dao mà có nhìn cái người bỏ thuốc đó.

      lại nghĩ đến, mượn những ly rượu kia có thêm can đảm, hớp liền uống chén kia rượu vào.

      Lúc ấy, muốn đến sau sân khấu, đổi quần áo xong tìm . Nhưng mà, lúc đến phía sau sân khấu, uống ly rượu lúc đầu để lại quầy rượu. Sau đó, liền cảm thấy có cái gì đó đúng, nhanh chóng mặc quần áo vào, liền chạy ra ngoài.

      Mà kéo Tống Tâm Dao cũng bị hạ thuốc lại, đêm đó, có thể là trời cao an bài, cũng có thể là bọn họ có duyên phận. Cho nên, mới có thể để cho gặp được .

      "Tại sao?" vẫn luôn hiểu, ở trong quán bar đêm đó, nhất định có rất nhiều mỹ nữ nguyện ý qua đêm cùng .

      Hết chương 28

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 29: chứng cớ

      "Lúc ấy, người chỉ ra phải là em, muốn chỉ người đứng sau lưng em, đó là người đàn ông bỏ thuốc vào rượu của em. Nhưng mà, ngờ, lúc ấy em vì thấy chỉ vào em mà uống hết ly rượu đó." Lúc ấy, vốn có thể ngăn cản, nhưng lại ngăn cản chuyện này.

      Lúc đó cũng biết mình suy nghĩ cái gì, chỉ là biết rốt cuộc là ngăn cản tốt hơn hay là cứ tùy , cuối cùng vẫn là để tùy .

      may là, người đụng phải , mà phải người đàn ông bỏ thuốc .

      " biết mặt người kia sao? Có tìm được ?" Nếu như tìm được tên đó..., nhất định phải cho đẹp mắt, nhất định khiến chết khó coi, lại dám bỏ thuốc .

      "Vẫn chưa có tìm được!"

      "Hai người muốn tìm người, có lẽ là ta !" Từ sau lưng truyền đến thanh quen thuộc.

      "Cao tiểu thư, làm sao lại ở đây?" Tống Tâm Dao cao giọng hô, thấy người đến là Cao Cầm Nhã, mà phía sau ta còn có người đàn ông theo.

      " có thể ở chỗ này, còn tôi thể ở chỗ này sao?" ta hỏi lại.

      "Dĩ nhiên phải!" Cung Hình Dực nhìn người đàn ông sau lưng ta kia, rất quen thuộc.

      "Năm đó, chính là người bỏ thuốc vào rượu của ấy !" Cung Hình Dực nhận ra người đàn ông kia.

      " sai, năm đó, thuốc trong rượu của ta đều là do tôi hạ!" Người đàn ông kia, hình như sợ chết.

      "Tại sao phải làm như vậy?" Tống Tâm Dao hiểu hỏi, căn bản cũng biết người đàn ông này, tại sao ta lại làm như vậy?

      "Tống tiểu thư, trí nhớ của là kém a!" Người đàn ông kia cười lạnh nhìn Tống Tâm Dao.

      "Cung tiên sinh, có muốn nghe chút, chuyện năm đó tại sao lại xảy ra hay ?" Người nam nhân kia, chuyển sang cung hình cánh.

      ". . . . . ." Cung Hình Dực có cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra. Nhưng mà, cũng biết, tại mới đề phòng liệu có thể chống lại hay .

      "Vậy cũng đừng hối hận!" Người đàn ông xa lạ kia vừa cười lạnh vừa nhìn về phía Tống tâm Dao, : "Tống tiểu thư, năm đó, tiền cho, quả thực đủ nhiều, nhưng mà, chuyện lộ ra ngoài, tôi cũng thể ra ! Hơn bốn năm trước, Tống tiểu thư đột nhiên tìm được tôi, với tôi chuyện về Tử Mị, đối với loại chuyện như thế này, ra tôi hiểu, thấy Cung tiên sinh ở đây, tôi càng hiểu hơn. Sau đó, Tống tiểu thư cho tôi khoản tiền để cho buổi tối ngày hôm đó bỏ thuốc vào trong rượu của , tiếp đó, tìm cơ hội bỏ thuốc vào rượu của Cung tiên sinh. Sau đó lại an bài cho hai người ở cùng nhau, ấy , muốn đánh cuộc phen, nếu như có thể trộm được giống tốt nhất, trộm được cũng có quan hệ gì, cùng người đàn ông cực phẩm như Cung tiên sinh trải qua đêm, ra cũng thiệt."

      " dối!" Tống Tâm Dao liều mạng lắc đầu, người đàn ông này rốt cuộc cái gì?

      nghe chút cũng hiểu, đối với chuyện xảy ra bốn năm trước, căn bản cũng ràng.

      "Tôi sai, Tống tiểu thư, tôi nhớ rất , lúc đó đưa cho tôi sợi dây chuyền, là tiền đặt cọc cho tôi, nếu như phải nhìn sợi dây chuyền đó rất đáng tiền, tôi cũng đồng ý với , hơn nữa, lúc ấy khoản tiền kia của , có thể cứu sống được vợ tôi, tôi làm được." Người đàn ông xa lạ, từ trong lòng ngực lấy ra sợi dây chuyền năm đó.

      "Dây chuyền của tôi tại sao lại ở chỗ của ?" Sợi dây chuyền kia, đúng là của Tống Tâm Dao , đó là quà Tống Hàm Quân tặng vào sinh nhật năm mười tám tuổi, đêm đó lúc ở Tử Mị mất. Vẫn luôn tìm được.

      , căn bản cũng biết, lúc ấy sợi dây chuyền rơi ở đâu.

      "Tống tiểu thư, trí nhớ của kém, sợi dây chuyền này là tiền đặt cọc đưa cho tôi a!" Người đàn ông xa lạ cười lạnh, nhìn sắc mặt Cung Hình Dực càng ngày càng khó coi, Tống Tâm Dao biết, có thể tin lời người đàn ông này.

      " phải vậy, sợi dây chuyền đó là quà sinh nhật cha tặng cho tôi khi mười tám tuổi, vô luận như thế nào, tôi cũng thể nào lấy dây chuyền đưa cho . Tôi căn bản cũng biết ... tại sao lại muốn hại tôi?" Tống Tâm Dao nhìn Tao Cầm Nhã, biết tất cả chuyện này nhất định là ta giở trò quỷ.

      "Đến cùng có phải hay ?" Giọng điệu Cung Hình Dực cực lạnh, đôi tay nắm thành hai quả đấm chặt, Kỳ Kỳ đứng ở bên hoàn toàn nghe hiểu, bọn họ rốt cuộc cái gì.

      Nhưng mà nó hiểu , Tống Tâm Dao bị người khác hãm hại rồi.

      "Người đàn ông đáng chết, mẹ tôi phải loại người như vậy." Nó chỉ hiểu bọn họ lúc trước mẹ vì mang thai nó mà trộm giống của Cung Hình Dực.

      "Mày chính là đứa trẻ năm đó ta trộm được ! Đúng là được lựa chọn, nghĩ đến người đàn ông cực phẩm như vậy, sinh ra đứa con trai cũng là cực phẩm, làm cho người ta hâm mộ a!" cười nhạt, đứa bé này đúng rất đẹp trai.

      " gì? Chuyện năm đó, tôi hề biết gì cả, tôi hiểu, rốt cuộc là vì cái gì mà muốn hãm hại tôi...tôi…” Tống Tâm Dao cho tới bây giờ cũng có đắc tội người nào, càng làm ra chuyện như vậy. “ muốn hại tôu, chỉ bằng sợi dây chuyền mà có thể rằng năm đó là tôi để cho bỏ thuốc vào rượu của Hình Dực sao?" chỉ cảm thấy, đầu của mình là đau, nhưng mà, nên vì trong sạch của mình, mực chống đỡ, nếu như có thể, muốn trực tiếp ngất xỉu luôn, như vậy cũng cần phải suy nghĩ nhiều nữa, nhưng thể a!

      "Tống tiểu thư, như vậy xem cho , sợi dây chuyền này, có phải là của hay vậy!Ở đây, còn có khắc tên của , còn sinh nhật của nữa a!" Tống Tâm Dao đoạt lấy sợi dây chuyền, nhìn bên trong.

      Ở đó, có tên của , còn có sinh nhật của , sau khi nhìn kĩ sợi dây chuyền, cả người cũng ngây ngốc, thẳng tắp ngã mặt đất. Cung Hình Dực tức giận cũng đến đỡ .

      "Mẹ. . . . . ." Kỳ Kỳ kêu khẽ tiếng, chạy đến bên cạnh Tống Tâm Dao.

      "Kỳ Kỳ, mẹ chưa từng làm." thanh của cực kỳ suy yếu, giống như sắp chết .

      "Mẹ, Kỳ Kỳ tin mẹ!" Kỳ Kỳ lần đầu tiên ở trước mặt người khác rơi lệ, nhìn Tống Tâm Dao thoi thóp, sắc mặt tái nhợt , nó đau lòng.

      "Kỳ Kỳ, cám ơn con tin tưởng mẹ!" Tống Tâm Dao thanh cực , Cung Hình Dực nhìn Cao Cầm Nhã cùng người đàn ông xa lạ kia cái. lạnh lùng : "Cút ra khỏi đây, đừng để cho tôi lại nhìn thấy hai người!" tin, nhưng khi trước mắt xuất nhân chứng vật chứng có thể làm thế nào?

      Tin tưởng Tống Tâm Dao sao? Hay là tin tưởng người đàn ông kia lời? có cách nào tin tưởng người đàn ông kia, nhưng mà, lại muốn tin tưởng Tống Tâm Dao.

      Nhưng. . . . . .

      "Dực, người phụ nữ như vậy, vẫn muốn cùng ta kết hôn sao?" Cao Cầm Nhã cũng , mà là tới bên cạnh Cung Hình Dực.

      "Tôi cút , nghe hiểu sao? Hả?" Cung Hình Dực rống lên, chỉ kém chút là ra tay đánh người.

      " đừng tức giận, tối nay em lại đến tìm !" Thấy dáng vẻ tức giận của , Cao Cầm Nhã chỉ có thể rời trước, nếu như rat ay đánh , người xui xẻo chính là .

      Cao Cầm Nhã lôi kéo tên đàn ông xa lạ hại Tống Tâm Dao kia vội vội vàng vàng rời khỏi quán bar, bên trong quán chỉ còn lại ba người Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ cùng với Cung Hình Dực, Cung Hình Dực nhìn Tống Tâm Dao sắc mặt tái nhợt, hình như chuyện này là đả kích quá lớn đối với .

      " ta sao?" Ánh mắt Cung Hình Dực lạnh lùng nhìn Tống Tâm Dao, có chút tin tưởng, chuyện này là hay là giả.

      Hết chương 29

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 30: Chị Thu ích kỷ

      Nhưng mà trong tay người đàn ông kia, có dây chuyền của Tống Tâm Dao. Nếu đó là quà sinh nhật của cha tặng cho , có khả năng đem sợi dây chuyền đó mua chuộc người đàn ông kia.

      Nhưng tại tất cả chứng cớ đều hướng về phía Tống Tâm Dao, chuyện kia là do làm sao?

      biết có nên tin tưởng Cao Cầm Nhã tra được đúng tất cả mọi việc hay hay là Cao Cầm Nhã chỉ muốn mượn chuyện này khiến quan hệ giữa hai người bọn họ xấu , hay là như thế nào?

      " tin tưởng ta sao?" Tống Tâm Dao trả lời thẳng vấn đề của , chỉ muốn xem thử, có tin tưởng tất cả những gì người đàn ông kia hay . cũng phải là nhiều mưu kế, càng thể nào lấy lần đầu tiên của mình ra làm trò đùa, mà trước kia, căn bản cũng biết Cung Hình Dực, đối với tin tức tài chính cũng cảm thấy hứng thú chút nào, hoàn toàn thể biết Cung Hình Dực là ai.

      Lần đầu tiên nhìn thấy Cung Hình Dực, chính là sân khấu quán bar của . Sau khi bọn họ xảy ra quan hệ, chưa thấy bộ dáng của , vội vội vàng vàng rời khỏi phòng trong khách sạn kia.

      Cho đến sau khi sinh Kỳ Kỳ, lần vô tình mới thấy Cung Hình Dực trong bản tin. Lúc ấy nhìn thấy đôi mắt tím sắc bén của , cũng sợ hết hồn. Bởi vì, Kỳ Kỳ và giống nhau, đều có đôi mắt màu tím.

      nhớ rất , ngày đó có ký giả hỏi , tại sao đôi mắt lại có màu tím nhạt . Câu trả lời của là: gia tộc di truyền, chỉ có người nhà họ Cung bọn họ, mới có đôi mắt màu tím.

      Lúc ấy nghĩ, Kỳ Kỳ có phải là con hay , nhưng cho tới bây giờ, vẫn dám xác nhận.

      Cho đến ngày kia, Quách Y Y xuất , đem toàn bộ khúc mắc của tất cả đều cởi bỏ.

      Lúc đó mới biết, Kỳ Kỳ là con của Cung Hình Dực, chỉ bởi vì nó cùng Cung Hình Dực đều có đôi màu tím nhạt giống nhau, mà bởi vì trong tay ấy là báo cáo xét nghiệm DNA. cũng , Quách Y Y làm thế nào lấy được tóc của Cung Hình Dực, nhưng báo cáo DNA này, là .

      Lúc nhìn thấy bản báo cáo đó, cũng sợ hết hồn, coi như đoán Cung Hình Dực cùng Kỳ Kỳ có thể là cha con, nhưng dám xác định, bọn họ có phải là cha con hay .

      " muốn chính miệng em cho biết, đây phải ?" Cung Hình Dực chỉ muốn đáp án từ trong miệng ra, muốn tin tưởng người đàn ông xa lạ đó. Nhưng mà lại thể tin tưởng, chẳng lẽ là bởi vì, trong tay của ta có dây chuyền của Tống Tâm Dao sao?

      "Nếu như tin tưởng lời của , như vậy cứ coi đó là ! tay ta có tất cả chứng cớ, cũng là nhân chứng cho việc em là chủ mưu bỏ thuốc năm đó. tại coi như em có trăm cái miệng, cũng thể cãi lại được, nếu như tin tưởng em, cũng hỏi lại em như vậy! hỏi em trả lời, hoàn toàn tin em! Vậy em cần gì phải thêm nữa đây?" Cung Hình Dực cũng chính mình muốn gì, nên tin tưởng người đàn ông xa lạ đó hay là Tống tâm Dao, rất muốn tin tưởng Tống Tâm Dao, tuy nhiên lại dám tin tưởng.

      "Mẹ, con tin tưởng mẹ!" Kỳ Kỳ đứng ở bên vẫn chưa mở miệng chuyện , đột nhiên .

      tin tưởng mẹ, nó biết mẹ phải loại người như vậy, nếu như mẹ chọn trúng Cung Hình Dực, như vậy lúc đó bọn họ đều bị bỏ thuốc làm sao có thể biết, ông ấy kéo mẹ vào xe.

      "Kỳ Kỳ, cám ơn con! Cám ơn con tin tưởng mẹ!" Tống Tâm Dao ôm Kỳ Kỳ, rất cảm ơn nó tin tưởng chưa từng làm những chuyện như vậy.

      "Mẹ, coi như thế giới này tất cả mọi người đều tin mẹ, Kỳ Kỳ vẫn tin tưởng mẹ!" Kỳ Kỳ nép ở trong ngực , cảm thụ ấm áp được mẹ ôm trong ngực.

      "Ông già, tôi mặc kệ ông có tin tưởng mẹ hay , nhưng tôi cho phép ông tổn thương mẹ tôi, nếu như ông tin tưởng mẹ, vậy ông hãy xoay người rời ." Kỳ Kỳ có thể nhìn ra được, Cung Hình Dực cũng tin tưởng Tống Tâm Dao, bộ dáng của ông ấy cũng bán đứng chính mình, cho bọn họ biết rằng ông ấy tin Tống Tâm Dao.

      " chỉ muốn từ trong miệng em biết được, em có làm chuyện kia hay , nếu như em em làm, tin tưởng em!" Chuyện này, đến bây giờ vẫn thể hoàn toàn tin tưởng, cũng thể tin, cho người thăm dò. Cho đến khi tra ra chân tướng tình, chỉ tin tưởng đáp án tra ra.

      " vẫn nên tự mình tìm hiểu , nếu như tra ra là em làm, muốn xử lý như thế nào, em cũng câu!" Tống Tâm Dao muốn nhiều hơn nữa.

      "Kỳ Kỳ, chúng ta về nhà!" Ôm lấy Kỳ Kỳ, vòng qua Cung Hình Dực, sau đó ra ngoài.

      Vô luận có tin tưởng, hay là tin, đều là suy nghĩ của , thể nào xen vào được. vốn nghĩ rằng, Cao Cầm Nhã sao lại dễ dàng đồng ý giải trừ hôn ước như vậy. Bây giờ nhìn lại, ta giải trừ hôn ước, vẫn có mục đích riêng.

      Chỉ là, ngờ, ta làm như vậy. Tìm tội danh gắn lên người , khiến cho giữa và Cung Hình Dực xuất vấn đề lớn như vậy.

      "Dực. . . . . ." Chị Thu vẫn luôn núp trong bóng tối, từ lúc bọn họ vừa đến, đứng ở lầu hai nhìn bọn họ như thế nào. Chỉ là nghĩ đến, Cao Cầm Nhã chạy tới đây, còn dẫn theo người đàn ông tới đây. Người đàn ông kia biết, là tay chân trong bang Hỏa Long. Cho tới bây giờ, vẫn luôn tìm kiếm con mồi bên trong "Tử Mị".

      Người phụ nữ bị nhìn trúng, bình thường đều rất xui xẻo. Trong tay có rất nhiều thuốc, đều là sau khi người phụ nữ kia mê man, mới giở trò.

      Mặc dù, bốn năm qua, đụng đến đều phải là người phụ nữ nghiêm chỉnh gì, nhưng nghĩ tới, năm đó Tống Tâm Dao cũng là mục tiêu của .

      nghĩ đến, tại lại đứng ra làm chứng Tống Tâm Dao năm đó bỏ thuốc Cung Hình Dực. biết Cao Cầm Nhã cho bao nhiêu quyền lợi, để cho làm như vậy. biết, chỉ cần đắc tội Cung Hình Dực mạng của cũng bảo vệ được sao.

      Thân phận của Cung Hình Dực cho tới nay, đều rất thần bí, có rất ít người biết thân phận của . biết thân phận của cũng do lần vô tình mà được biết. Nhưng mà sau khi Cung Hình Dực biết biết, lập tức bắt giữ bí mật.

      Thân là người dưới quyền Cung Hình Dực, đương nhiên có thể giúp giữ bí mật, cho nên chuyện này đến bây giờ, chỉ có biết, cũng có người thứ hai biết thân phận của Cung Hình Dực.

      "Chị Thu, phái người điều tra người đàn ông vừa nãy, tôi muốn biết chân tướng tình." Chị Thu chỉ là người quản lý quán bar mà còn là tai mắt Cung Hình Dực an bài bên ngoài. Thực lực của chị Thu so với trợ lý của , chỉ có hơn chứ có kém.

      "Được!" Chị Thu đáp tiếng, chẳng qua giúp tra ra chân tướng, vậy như thế nào.

      biết người bỏ thuốc khi đó cũng phải Tống Tâm Dao, nhưng mà lần này, muốn ích kỷ lần.

      Cung Hình Dực tin tưởng chị Thu đem chuyện giao cho giải quyết tốt, cho nên, xoay người rời khỏi quán bar!

      Chị Thu nhìn rời , giọng : " xin lỗi! Xin cho tôi ích kỷ lần ! Chỉ lần này là tốt rồi!" thanh của cực , chỉ có mình biết gì.

      Hết chương 30

      P/s: truyện này nhiều tiểu tam tiểu tứ, nam phụ ghê!

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 31: còn lòng dạ chơi đùa

      Ra khỏi "Tử Mị" , Tống tâm Dao dắt theo Kỳ Kỳ mực bộ, cũng để ý đến muốn từ nơi này về đến nhà phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ. Mà càng có ý muốn trở về nhà, chỉ thẳng về phía trước, hề dừng lại.

      Kỳ Kỳ nhìn bộ dáng này Tống Tâm Dao, trong lòng cũng rất khó chịu. Cảm giác bị người khác đổ oan, nhất định rất oan ức, bực bội !

      Cho nên, nó phải giúp mẹ tra ra chân tướng chuyện này, để cho Cung Hình Dực biết, ông ấy trách lầm mẹ, khiến cho ông ấy phải xin lỗi với mẹ.

      tới lui bọn họ cuối cùng cũng đến khu phố náo nhiệt, tay bé của Kỳ Kỳ bám lấy Tống Tâm Dao chặt, nhìn vẻ mặt thương cảm mặt mẹ lúc này , nó cảm thấy rất đau lòng.

      "Mẹ!" Kỳ Kỳ kêu tiếng, nó thích bộ dáng này của mẹ, nó hy vọng mẹ có thể giống như trước đây nhìn nó cười vui vẻ.

      tại, nó có chút hối hận, ban đầu nó nên tìm Cung Hình Dực, càng nên để mẹ đồng ý cùng ông ấy kết hôn.

      Nếu như mẹ cùng ông ấy kết hôn, như vậy ông ấy cũng đoạt mất mẹ của nó, cho nên tiếp theo, nó phải chủ động ra tay, để cho người đàn ông kia cưới được mẹ. Nhưng mà, nó vẫn phải tra ra chân tướng việc trước, nếu như người ta vẫn tiếp tục hiểu lầm mẹ, mẹ rất đau khổ.

      "Kỳ Kỳ, mẹ phải làm sao? ấy căn bản cũng tin tưởng mẹ!" Nhìn ánh mắt thể tin tưởng của Cung Hình Dực như vậy, rất khó chịu.

      biết bắt đầu từ lúc nào, thế nhưng lại để ý đến ánh mắt của Cung Hình Dực. Phát này, khiến cho cảm thấy tốt.

      Dường như tâm của , bắt đầu bị Cung Hình Dực ảnh hưởng đến, nếu như cứ tiếp tục như vậy, rất khó bảo đảm mình Cung Hình Dực. tại, rất để ý đến ánh mắt của như vậy rồi.

      Cao Cầm Nhã tại sao lại làm như vậy? Bởi vì, đoạt mất Cung Hình Dực sao? ra chưa từng giành Cung Hình Dực với ta, cho tới nay, đều là Cung Hình Dực ép buộc , nếu như kết hôn cùng Cung Hình Dực, phải đối mặt với việc mất Kỳ Kỳ.

      Muốn rời khỏi Kỳ Kỳ, vậy chẳng khác nào muốn lấy mạng của . Cho nên, thà mất hạnh phúc của mình, cũng nguyện ý mất Kỳ Kỳ.

      Kỳ Kỳ là ruột thịt của , làm sao có thể bỏ nó được?

      "Mẹ, Kỳ Kỳ tra ra chân tướng, để cho ông ấy hiểu lầm chuyện năm đó là do mẹ làm." tại nó chỉ có thể tìm mẹ nuôi Quách Y Y, mẹ nuôi nhất định có thể giúp được mẹ, nếu như mẹ nuôi có thể ràng chuyện năm đó bắt đầu như thế nào với Cung Hình Dực, ông ấy nhất định tin tưởng, chỉ có như vậy, mới có thể lấy lại trong sạch cho mẹ, nếu như mẹ vẫn tiếp tục bị ông ấy hiểu lầm, mẹ nhất định rất khổ sở. Vì muốn mẹ khổ sở, nó vẫn muốn thử lần.

      "Tống tiểu thư, người bạn đáng !" Hoắc Huyền Lôi nghĩ tới, có thể gặp được Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ ở đây. chỉ là muốn đến đây mua ít đồ về công ty, nhưng nghĩ đến, lại gặp hai người bọn họ ở đây.

      "Lại là !" vẫn nhớ, mỗi lần gặp phải người đàn ông này, đều rất xui xẻo, lần trước cũng bởi vì gặp phải ta cho nên, mới bị Cung Hình Dực mang về Cung gia, còn bị ép buộc phải kết hôn với Cung Hình Dực.

      "Tống tiểu thư, trí nhớ tốt a! ngờ còn nhớ tôi, là được sủng ái mà lo sợ a!" nét mặt Hoắc Huyền Lôi rất khôi hài khiến Kỳ Kỳ cười to lên.

      "Ông chú, ông nghĩ ông là thằng hề à?" Kỳ Kỳ , mặc dù dễ nghe, nhưng vẫn khiến Tống Tâm Dao buồn cười, con trai của có sai, người đàn ông này, chính là tên hề.

      "Nếu như muốn xem hề, tôi có thể mang hai người xem, rạp xiếc trước mặt đúng lúc cũng công diễn, tôi lại có vé, có hứng thú xem chút hay ! Tôi tin rằng người bạn khả ái này thích ." tay , còn có hơn mười cái vé, nhưng vẫn tìm được người xem cùng.

      "Mẹ, có thể xem hay ?" Kỳ Kỳ có chút động lòng.

      "Kỳ Kỳ muốn xem?" Kỳ Kỳ gật đầu cái, trước kia chỉ nhìn thấy những chú hề biểu diễn ở điện thoại, nó vẫn muốn được thấy tận mắt.

      "Tiên sinh, có thể bán vé của cho chúng tôi ? Tôi trả tiền cho ." cũng quen Hoắc Huyền Lôi, để cho ta đưa hai người bọn họ xem biểu diễn xiếc, tiện.

      phải khách khí với tôi, tôi cũng muốn xem, dù sao tôi chỉ có mình, cũng có người xem cùng tôi, hai người xem cùng tôi !" này, hình như khách khí quá rồi, còn chuyện tiền bạc với .

      "Tôi vẫn nên đưa tiền cho hơn! Để mời chúng tôi xem rất ngại."

      "Ai! Cái này, phiền toái, tôi mời xem, cùng tôi là được rồi, tôi cũng bắt cóc . Bé đẹp tai, cháu xem có đúng ?" Kỳ Kỳ đối với xưng hô này của coi như hài lòng, ít nhất cũng giống Cung Hình Dực, cả ngày gọi nó là tiểu tử.

      "Mẹ, ! Chú này hào phóng như vậy, chú ấy có tiền nhưng có chỗ tiêu, chúng ta làm chuyện tốt, giúp chú ấy tiêu ! thôi!" Kỳ Kỳ kéo Tống Tâm Dao, cũng để ý tới Hoắc Huyền Lôi, về trước.

      vài bước nó mới nhớ ra, nó cũng biết rạp xiếc ở đâu.

      "Chú, chú dẫn đường!" Hoắc Huyền Lôi buồn cười nhìn hai người bọn họ, hai mẹ con này, đúng là thú vị, nếu như có thể, hi vọng bọn họ có thể trở thành người nhà của .

      này, là người mẹ đơn thân, chắc hẳn tại, bên cạnh vẫn chưa có người đàn ông nào, như vậy phải bắt đầu nỗ lực, trong bốn năm, này mình nuôi dưỡng đứa bé lớn lên, trong bốn năm đó ấy phải chịu bao nhiêu đau khổ, ann tin rằng tốt.

      Như vậy, chính là người phụ nữ cần tìm.

      Sau khi bọn họ đến rạp xiếc, Hoắc Huyền Lôi đưa hai người họ đến chỗ ngồi xuống. Tiếp đó, Hoắc Huyền Lôi ra ngoài, để cho hai người bọn họ ngồi đó, đôi câu, liền rời khỏi chỗ ngồi.

      Khi trở lại, trong tay có thêm túi đồ ăn vặt, Kỳ Kỳ ngờ, nghĩ chu đáo đến như vậy, biết nó và mẹ thích ăn đồ ăn vặt, cho nên mua cho bọn họ nhiều đồ ăn ngon như vậy.

      Ăn đồ ăn vặt xem biểu diễn xiếc, đúng là hưởng thụ a! Nhìn thời gian, biểu diễn cũng sắp bắt đầu, đèn ở chỗ ngồi cũng tắt , đài diễn viên cũng lục tục ra.

      Tất cả tiết mục, Kỳ Kỳ đều xem rất chăm chú, bởi vì đây là lần đầu tiên nó được xem xiếc, cho nên phải đặc biệt nghiêm túc, mà Tống Tâm Dao chút tâm tình muốn xem cũng có, nhưng lại tiện dắt Kỳ Kỳ rời , Kỳ Kỳ thích xem biểu diễn, nếu như dắt Kỳ Kỳ , Kỳ Kỳ nhất định mất hứng.

      Trong đầu bây giờ đều nhớ đến chuyện với Cung Hình Dực, chút tâm tình cũng có. Hoắc Huyền Lôi thấy Tống Tâm Dao có tâm , nhưng lại tiện hỏi .

      Giữa bọn họ còn quen thuộc đến mức cái gì cũng có thể , Tống Tâm Dao cũng với , có lẽ có thể hỏi Kỳ Kỳ chút xem có chuyện gì? Nhưng mà Kỳ Kỳ có thể với hay , còn là vấn đề, nếu như Kỳ Kỳ sao?

      Vậy phải làm thế nào? Dò hỏi sao? Có thể chút cũng dò được, bộ dáng có tâm này của , có thể ngay cả động lực chuyện cũng có.

      Hết chương 31

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 32: hôn

      Xem biểu diễn xong, Tống Tâm Dao liền lôi kéo Kỳ Kỳ ra khỏi rạp xiếc, tuy buổi biểu diễn rất đẹp mắt, nhưng có tâm tình để xem, vẫn luôn nghĩ đến chuyện giữa và Cung Hình Dực, tại sao tin ? Chẳng lẽ đáng tin cậy sao?

      "Mẹ, mẹ vẫn suy nghĩ chuyện đó sao?" Kỳ Kỳ cho tới bây giờ vẫn luôn chú ý đến Tống Tâm Dao, nó biết mẹ vẫn chưa quên chuyện giữa mẹ và Cung Hình Dực. Nhưng mà tại, mẹ nên vui vẻ cùng nó xem biểu diễn xiếc chứ phải vẫn nghĩ đến chuyện kia.

      " có!" mỉm cười ôm, lấy Kỳ Kỳ, muốn làm cho Kỳ Kỳ vì mà lo lắng. Thấy mẹ muốn , Kỳ Kỳ cũng hỏi nhiều nữa, nó có hỏi nhiều hơn nữa, Tống Tâm Dao cũng , bây giờ vẫn phải để tự mẹ suy nghĩ lại, nếu như mẹ muốn , tự nhiên mẹ cho nó biết.

      " thôi! Tôi đưa hai người ăn bữa tối." Nhìn thời gian cũng nên ăn bữa ăn tối rồi.

      "Cám ơn Hoắc tiên sinh có ý tốt, hôm nay khiến tiêu tốn ít rồi." Hai vé xem biểu diễn xiếc chắc phải tiêu tốn rất nhiều tiền mới có thể lấy được.

      Dù sao vị trí tốt như vậy, nếu phải giá cao chắc chắn rất khó lấy được.

      "Tốn kém cái gì? có tốn kém, rạp xiếc kia, công ty tôi mở, vé vào vốn chính là tự mình làm, căn bản cũng tốn tiền. thôi! ăn cơm, chắc Kỳ Kỳ cũng đói bụng rồi!" rốt cuộc có thân phận như thế nào? Rạp xiếc cũng là công ty mở.

      "A. . . . . Tôi quên tự giới thiệu mình, đây là danh thiếp của tôi!" Hoắc Huyền Lôi đưa danh thiếp cho .

      " CEO tập đoàn Hoắc thị, Hoắc Huyền Lôi. . . . . ."Nhìn mấy chữ bên , cũng sợ hết hồn, ngờ, chính là tổng giám đốc của Hoắc thị Hoắc Huyền Lôi, cho đến bây giờ đều cho rằng chỉ trùng tên với Hoắc Huyền Lôi của Hoắc thị thôi, nhưng ngờ, lại là tổng giám đốc của Hoắc thị.

      " cần kinh ngạc! thôi! Tôi đưa hai người ăn cơm." Vẻ mặt kinh ngạc của làm cảm thấy đáng .

      Chỉ là bây giờ no bụng quan trọng hơn.

      Bọn họ tới nhà hàng Tây, Kỳ Kỳ chọn cho mình phần thịt bò bít tết chín, lần trước mẹ : trẻ con thể ăn thịt bò bít tết tái, như vậy đau bụng ." Kể từ lần đó về sau, nó cũng dám ăn tái nữa.

      ra kể từ sau lần đó, nó vẫn chưa tới nhà hàng Tây lần nào, lâu a! Cũng sắp tháng.

      Tống Tâm Dao còn chưa bắt đầu ăn, Hoắc Huyền Lôi liền đem thịt bò bít tết trước mặt mình, cắt thành từng miếng , đẩy tới trước mặt Tống Tâm Dao, : "Cái này cắt rồi, ăn !" Đem nàng trước mặt này phần thịt bò bít tết múc đến từ mấy trước mặt của.

      Kỳ Kỳ cố gắng cắt thịt bò bít tết, cũng lấy thịt bò bít tết của Kỳ Kỳ qua.

      "Bé đẹp trai, chú cắt cho cháu!" Kỳ Kỳ thấy cắt thịt bò bít tết, đưa đến trước mặt của nó.

      "Ăn !" Sau khi giúp hai người bọn họ cắt thịt bò bít tết, mới bắt đầu ăn thịt bò của mình, Tống Tâm Dao chỉ ăn, gì.

      phát , cảm giác được người khác cưng chiều như vậy cũng tệ lắm, bình thường lúc ăn cơm ở nhà, Cung Hình Dực mặc dù có gắp thức ăn cho , nhưng mà cho tới bây giờ cũng thấy săn sóc như thế này.

      Mặc dù, thường xuyên cười với , nhưng luôn cảm giác nụ cười đó quá chân thực. Giống như là ứng phó với . . . . . .

      "Ăn xong, tôi mang hai người xem phim, có được ?" đột nhiên đề nghị.

      "Xem phim gì ạ?" Kỳ Kỳ ngẩng đầu hỏi.

      Lớn như vậy nhưng nó chưa từng được đến rạp chiếu phim, bởi vì cho tới bây giờ mẹ cũng chưa dẫn nó , mà gặp lại Cung Hình Dực lâu như vậy chỉ có ngày hôm nay ông ấy mới dẫn bọn họ tới quán bar kia, ra cũng chưa được đâu. biết ông ta có phải là cha ruột của nó nữa.

      "Cháu muốn xem cái gì?" Hoắc Huyền Lôi nhìn ra được, Kỳ Kỳ có hứng thú!

      "Xem cái gì cũng được, chỉ cần đẹp mắt là được!" Chỉ cần đẹp mắt, nó nhất định xem.

      "Được! Ăn xong, chúng ta đến rạp chiếu phim!" Kỳ Kỳ gật đầu cái.

      Sauk hi ăn cơm xong, Hoắc Huyền Lôi dẫn bọn họ đế rạp chiếu phim, tìm bộ phim tương đối thích hợp với Kỳ Kỳ. lại mua túi lớn đồ ăn vặt, xem phim cùng với bọn họ.

      Xem phim xong, Hoắc Huyền Lôi lại dẫn bọn họ ăn đêm, Tống Tâm Dao lúc mới bắt đầu, tâm tình cực kém cũng dần khôi phục lại, theo chân hai người bọn họ vừa vừa cười.

      Cứ như vậy, khiến Hoắc Huyền Lôi cũng yên tâm, ít nhất còn dùng bộ mặt lạnh lung đối với nữa.

      Chơi mệt rồi, Kỳ Kỳ liền nằm ở trong ngực Hoắc Huyền Lôi ngủ, Tống Tâm Dao cũng mệt mỏi tựa vào chỗ ngồi, buồn ngủ. Nhìn hai mẹ con bọn họ, khóe miệng Hoắc Huyền Lôi khẽ giơ lên, cảm giác như thế, cũng tệ!

      Lúc đưa hai người bọn họ về đến nhà, mới lay tỉnh Tống Tâm Dao ngủ say, ôm Kỳ Kỳ vào.

      "Hôm nay cám ơn ! cũng trở về trước ! Kỳ Kỳ để tôi ôm là được rồi!" Trước kia, còn có chút địch ý với Hoắc Huyền Lôi, chỉ là trải qua chuyện ngày hôm nay, phát cũng đáng ghét như vậy.

      "Cám ơn cái gì? Tôi cũng chơi rất vui vẻ, chơi thêm 2 ngày nữa cũng đủ, sáng thứ bảy tôi tới đón hai người, dẫn và Kỳ Kỳ đến nơi, nơi đó càng vui hơn!" Kỳ Kỳ là đứa bé, chỉ cần là nơi có chuyện vui, nó đều có hứng thú.

      "Luôn khiến cho tốn kém, tôi cảm thấy tốt lắm!" muốn từ chối, nhưng mà Hoắc Huyền Lôi nhất định đồng ý.

      " , dù sao cũng có việc gì, hơn nữa Kỳ Kỳ cũng thích đến nơi vui chơi, cùng ! Vào nhà thôi! Đêm khuya có chút lạnh, coi chừng bị cảm đó!" Cởi áo khoác tây trang của mình xuống, khoác lên người của Kỳ Kỳ, nhìn Kỳ Kỳ ngủ say, nhịn được hôn cái trán nó.

      Nhìn động tác của Hoắc Huyền Lôi, mới nhớ tới, Cung Hình Dực cho tới bây giờ hình như cũng chưa từng hôn Kỳ Kỳ!

      Cũng có đưa bọn họ ra ngoài chơi thoải mái như vậy, chắc hẳn vĩnh viễn cũng làm như vậy !

      "Vậy hai người vào !" Hoắc Huyền Lôi gật đầu cái, đưa mắt nhìn hai người bọn họ vào trong nhà.

      Mới ngồi vào bên trong xe, rời khỏi cửa chính Tống gia.

      Cung Hình Dực từ lúc gần tối, mực chờ ở cửa Tống gia đợi Tống Tâm Dao trở lại, lại nghĩ tới, đợi hơn sáu giờ, khi trở lại, bên cạnh còn có thêm người đàn ông khác. Hơn nữa người đàn ông này, cũng là người đàn ông rất ưu tú.

      ta là CEO của Hoắc thị —— Hoắc Huyền Lôi.

      biết, Tống Tâm Dao tại sao lại biết nhiều đàn ông ưu tú như vậy.

      Lôi Vũ Minh bây giờ đối với , có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng mà có thể nhìn ra được, ta đối với Tống Tâm Dao là có tình ý, nếu như có tình cảm với , thể nào có thù với .

      Chỉ là, tại sao biết nhiều đàn ông có tiền như vậy? là, kế hoạch bốn năm trước là bày ra sao? Vì muốn tìm đàn ông, cho nên mới biết nhiều đàn ông có tiền như vậy sao?

      Chỉ là, cùng Lôi Vũ Minh nhiều năm gặp, ta thể nào là mục tiêu năm đó của .

      Hết chương 32


      @ lanneyusa: Mình share bản convert đc nhé! Cảm ơn bạn nhiều!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :