1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, chớ cướp mẹ tôi - Kiều Mạt Nhi (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19: Dao Dao và Kỳ Kỳ mất tích

      "Cậu làm việc ! Đưa tài liệu cuộc họp buổi chiều tới cho tôi xem,buổi phỏng vấn ngày mai,cậu có cùng tôi ?" Lôi Vũ Minh hỏi.

      ", tôi muốn xuất cùng trước mặt những người mới tới phỏng vấn kia, nếu như có nào đó hô tiếng ‘Oa, vào Lôi thị, lại có thể thấy cực phẩm tiểu thụ, cùng cực phẩm công. ’ đến lúc đó,tôi bị kích động, có thể còn biến thành hành động, cứ tự mình ứng phó !" Chuyện năm đó, vẫn còn nhớ rất ràng, biết, dáng dấp của mình quá mức giống con , nhưng lời của kia, khiến cho vô cùng kích động, muốn chỉnh dung.

      Cuối cùng, vì suy nghĩ đến mẹ mình, sợ mẹ tiếp thụ nổi thay đổi khuôn mặt của con trai, cho nên mới chỉnh dung, thể làm gì khác hơn là cứ đeo khuôn mặt giống như nhân ( gay) này khắp nơi.

      Nhớ có lần, cùng Lôi Vũ Minh cùng đàm phán làm ăn, kết quả người công ty đó phái tới, lại là gay, ngay lúc đó quả thực bị dọa . Người kia, lúc nhà cầu cũng chạy vào cùng , còn nhìn loạn chằm chằm vào nơi nào đó.

      Lúc ấy, kích động muốn đem người đàn ông kia trực tiếp đá bay.

      Nếu phải Lôi Vũ Minh rất đúng lúc tiến vào, thực làm ra chuyện kia.

      Thấy Lôi Vũ Minh vào, tên quản lý biến thái kia mới thu hồi ánh mắt khiến buồn nôn đến mấy chục ngày kia.

      Bây giờ suy nghĩ lại, đều cảm thấy trái tim lạnh.

      người phụ nữ nào làm cho động lòng qua, nhưng đàn ông động lòng đối với cũng ít.

      Cuộc đời của , chính là bi kịch, cùng hài kịch, mà bi kịch còn nhiều hơn hài kịch.

      "Trợ lý Dạ, dưới lầu có tìm , tiếp tân cho ấy lên." Thư ký mới vừa nhận được điện thoại gọi lên.

      "Là ai ?" nào tìm đây?

      "Nghe họ Quách tìm có chuyện." Thư ký cũng có chút kỳ quái nghĩ xem là ai, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy có nào đến công ty tìm Dạ Đình, tới tìm Dạ Đình thường là đàn ông nha.

      Ánh mắt của những người đàn ông kia, đủ để hù chết bọn họ.

      Căn bản là ánh mắt của gay mới có, có thời gian, bọn họ đều cho rằng, Dạ Đình là gay, nhưng cuối cùng, bọn họ biết, phải.

      Đàn ông vẫn ngừng tới tìm . Nhưng, nếu như phải là khách hàng quan trọng, bình thường cũng gặp.

      Chỉ là, mới từ thành phố V tới thành phố O, tới tìm, chẳng lẽ này, là quen ở thành phố O, còn có thể là bạn .

      "Để cho ấy vào phòng làm việc của tôi chờ tôi!" tại, vẫn phải đưa tài liệu cho Lôi Vũ Minh trước.

      "Vâng!" Thư ký cười thầm, xem ra đoán ** sai.

      Dạ Đình mới từ phòng làm việc của Lôi Vũ Minh bước ra ngoài, liền có người nhào tới vào trong ngực của . Thư ký bên cạnh cảm thấy choáng váng.

      "Đình, em rất nhớ a!" Người này phải là ai khác, chính là mẹ nuôi của Kỳ Kỳ, Quách Y Y tiểu thư.

      "Y Y, nơi này là công ty!" Dạ Đình có chút xấu hổ, thấy thư ký ở bên cạnh len lén cười. Lôi kéo Quách Y Y tới phòng làm việc của mình.

      "Có quan hệ gì sao! Hay là sợ người phụ nữ nào thấy?"Quách Y Y đột nhiên nhìn có chút nguy hiểm.

      " càn, bây giờ là thời gian làm việc, bộ dạng này của em, bị sếp nhìn thấy, có được ?" Lời của sai.

      Chỉ là, Quách Y Y biết, cùng Lôi Vũ Minh quan hệ tốt như thế nào.

      " sao, hai người muốn ôm bao lâu cũng có thể, Quách tiểu thư, chào ! Tôi là ông chủ của ta, cũng là bạn tốt của cậu ấy, lần đầu tiên thấy có phụ nữ đến tìm cậu ấy, có lời gì, có thể ở ở đây." Lôi Vũ Minh ở bên trong nghe thấy tiếng động, liền ra ngoài, mới vừa mở cửa ra sợ hết hồn.

      Trong ngực Dạ Đình, có , hơn nữa thân thiết : "Đình, em rất nhớ a!"

      " xem, sếp rất hiểu lòng người nha! Chúng ta lâu như vậy gặp nhau, ôm cái làm sao?" Nghĩ chút, bọn họ cũng ba ngày gặp.

      "Cũng mới chỉ có ba ngày gặp, có thể gọi là lâu à?" Dạ Đình có chút im lặng.

      "Chẳng lẽ biết, ngày gặp như cách ba thu sao? Ước chừng là chín mùa thu đó! Đó chính là chín năm, còn lâu?" Quách Y Y vẫn vùi ở trong ngực của , chính là muốn tách ra.

      " Ngụy biện." Dạ Đình cười khổ, có biện pháp đối phó với .

      "Hai người tiếp tục!" Lôi Vũ Minh cười trộm, lúc đóng cửa phòng lại, đột nhiên : "Đình, em rất nhớ a! Ha ha ha. . . . . ." Sau đó cười to đóng cửa phòng làm việc lại.

      nhắc lại câu của Quách Y Y, làm cho mặt của cũng thành táo đỏ .

      "Xem em đó! Thiệt là! Bảo em vào trong phòng làm việc chờ , em lại chạy đến đây. Bây giờ mới biết đỏ mặt!" Dạ Đình buồn cười nhìn , là càng ngày càng có cách nào đối phó với .

      "Hừ. . . . . . Đình ca ca, làm sao lại biết phối hợp như vậy a! Dù thế nào, chúng ta cũng là thanh mai trúc mã, chẳng lẽ chưa từng nghe qua, thanh mai xứng trúc mã à? Mẹ cũng , chúng ta đôi đấy!" Quách Y Y cũng vui mừng, từ vụng trộm thích .

      Nhưng mà chút phản ứng cũng có.

      "Tốt lắm, tốt lắm! Đừng nữa, đến phòng làm việc của !" Dạ Đình kéo tay , giống như hồi bé.

      Chuyện này cũng khiến cho người qua đều thấy choáng váng. Bọn họ có quan hệ gì?

      Nhưng mà, cũng có ai dám hỏi nhiều.

      ! Đến công ty tìm vì chuyện gì." Nha đầu này, bình thường đều là có chuyện mới đến tìm .

      " có việc gì thể tới tìm có phải hay ?" có nhiều chuyện như vậy sao?

      "Em bình thường tìm , đều là có chuyện!" Ba ngày trước tìm , còn vay tiền của ann.

      "Em đây!" Trong mắt , có phải chính là rất phiền toái hay .

      "Làm sao vậy? Tức giận?" Thấy đứng dậy muốn .

      " có, em về công ty làm việc!" ra , lại bị mất việc lần nữa.

      Bởi vì, Tống Tâm Dao mất tích, biết chuyện gì xảy ra, liền chạy tìm bọn họ, quản lý của vì vậy mà đuổi việc .

      Sau đó, phải bắt đầu tìm việc làm, còn phải tìm Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ, hai người bọn họ len lén rời , để lại cho chút tin tức, rất lo lắng. Vốn là muốn tìm Dạ Đình ra chuyện trong lòng, thế nhưng lại nghĩ rằng có chuyện gì mới cần tìm .

      "Được rồi, cũng lớn như vậy, vẫn còn giận dỗi với à! Từ khi bắt đầu vườn trẻ đến cấp hai trung học, em vẫn luôn như vậy." Dạ Đình hiểu quá .

      "Em có giận dỗi, sai, em vẫn luôn là như vậy, cho nên, mới thích em. Em hiểu, rốt cuộc em có chỗ nào tốt? Em đây!" Quách Y Y cầm túi xách lên, liền ra ngoài.

      tức giận, rất tức giận, làm sao lại muốn chạy tới đây tìm ?

      ràng hiểu tâm tình của , thế nhưng sao lại bày ra cái bộ dáng này.

      "Được rồi, đừng làm rộn!" Dạ Đình biết, ngày hôm nay quả thực có chút hơi quá đáng.

      Lúc kéo lại, lại thấy khóc.

      Qua nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên thấy khóc.

      "Là đúng, đừng khóc!" Đưa tay dịu dàng giúp lau nước mắt gương mặt.

      "Ô ô. . . . . . đáng ghét!" lại nằm trong ngực càng khóc dữ hơn .

      "Rốt cuộc là làm sao? Đừng khóc, lại khóc thành mèo con." Thấy khóc đến nước mắt mước mũi ròng ròng, cũng sắp làm cho phòng làm việc của bị ngâm nước rồi.

      "Em tìm được Dao Dao, cũng tìm được Kỳ Kỳ!" rất lo lắng cho bọn họ, Tống Tâm Dao mang theo Kỳ Kỳ đến nơi nào đây?

      "Bọn họ là ai?" Cái tên này, có chút quen thuộc.

      Hết chương 19

      truyện này tới 2 nam phụ lan nha,mà cái LMV này thấy dễ thương ghê,mà lại biết nghĩ cho chị nữa nếu chị CHD mới tranh giành nha,mà 2 người lại biết nhau từ bé.
      con cai co QYY me nuoi cua KK cung dang yeu ghe chu,khong biet chi va DĐ co phai la 1 doi khong nua
      TKS nang

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 20: Đầu heo

      "Dao Dao là bạn tốt của em, Kỳ Kỳ là con trai của ấy, cũng là con nuôi của em, ba ngày trước, ấy dọn dẹp hành lý, mang theo Kỳ Kỳ bỏ , đến bây giờ cũng gọi cuộc điện thoại nào cho em. Trưa hôm đó, em trở về ăn cơm, thấy hai người bọn họ liền tìm, kết quả quên xin nghỉ phép, quản lý nghe em giải thích, đuổi việc em. Đuổi việc đuổi việc , cũng phải là em thể tìm được việc làm, nhưng em tìm được hai mẹ con Dao Dao, em rất lo lắng hai người bọn họ xảy ra chuyện gì may. người Dao Dao cũng có bao nhiêu tiền, mấy ngày nay, mắt của em vẫn nháy ngừng, em lo lắng lắm! Vốn là muốn tìm chuyện chút, nhưng lại dùng thái độ như vậy." oán trách.

      tìm hơn hai ngày rồi, nhưng vẫn tìm được tung tích của bọn họ, đến bến xe, sau đó tới phi trường, bất cứ nơi nào bọn họ có thể đến, đều tìm qua, nhưng đều tìm được bọn họ.

      " tên đầy đủ cho , phái người tìm giúp em!"

      "?" ngẩng đầu nhìn , ánh mắt khóc đến sưng đỏ của nhìn chớp.

      "Ừ! Chỉ là, bây giờ cho em khóc nữa, vào trong phòng rửa mặt xem xem mắt em sưng giống như đèn pháo rồi." Nhìn đôi mắt xinh đẹp của sưng đến như vậy, rất đau lòng.

      "Đều do ann làm hại!" Quách Y Y bĩu môi, bất mãn nhìn chằm chằm.

      "Được, được, đều do làm hại, mau tắm !" Kéo , đẩy vào bên trong phòng. Nơi này là sau khi làm thêm giờ muốn về nhà nghỉ ngơi ở đây, thiết kế hoàn toàn tương tự ở thành phố V, có thói quen chỗ ở của mình biến thành bộ dáng khác. Cho nên liền thiết kế theo nguyên dạng phòng làm việc của ở thành phố V chuyển đến thành phố O.

      "Nếu như mỏi mệt nằm nghỉ chút, bộ dáng bây giờ của em, vẫn là nên xuống lầu, xuống, người khác cho là khi dễ em mất!" Dạ Đình cười nhạt, đối với nha đầu này, càng ngày càng có biện pháp.

      Ba ngày trước bọn họ ở đường gặp lại nhau, lúc ấy rất vội vã. Kết quả đụng phải , cũng có nghĩ đến, tới thành phố O lại gặp được Quách Y Y, nghĩ là vẫn luôn ở lại quê nhà, rời .

      Lại nghĩ rằng, gặp lại ở đây, có lẽ, chính là duyên phận !

      Mấy năm gặp, đối với nhớ nhung cũng chưa từng thay đổi, bộ dáng đáng khi còn bé của luôn xuất trong đầu . Nhưng mà, cho tới bây giờ đối với cũng biểu lộ ra chuyện gì, càng thể biết, có tâm tình giống như vậy hay .

      Có thể, ở trong lòng của , vẫn là ca ca nhà bên cạnh !

      "Đình, giúp em lấy khăn lông." Tựa vào cạnh cửa, lại nghe được ở bên trong gọi .

      "Đây!" Đem khăn lông đưa vào, vẫn là lần đầu tiên, cùng đứng ở trong phòng tắm, nhìn khuôn mặt ẩm ướt của trong gương. càng ngày càng xinh đẹp!

      "Thế nào?" Thấy nhìn gương đến ngẩn người, Quách Y Y hỏi.

      " có, mắt vẫn còn rất sưng, lấy túi chườm nước đá cho em đắp chút!" Phục hồi lại tinh thần, ra khỏi phòng.

      Lúc vào lần nữa trong tay có thêm túi chườm nước đá.

      " lên giường nằm ! Chườm lên, lát nữa, khá hơn chút!" Đem túi chườm nước đá đặt vào trong tay , xoay người ra ngoài.

      "Đình, bạn tốt của em, tên là Tống Tâm Dao, con trai của ấy tên là Tống Tử Kỳ. Cám ơn !" muốn tra số chuyện rất dễ dàng !

      "Là bọn họ!" Mới vừa nghe thấy tên, cũng có chút hoài nghi, lại nghĩ đến, là bọn họ.

      " biết bọn họ?"

      "Ừ! Bọn họ về nhà, em yên tâm, qua thời gian nữa, ấy trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cung rồi."

      "Cái gì?" Chuyện này đột ngột quá ! Thiếu phu nhân nhà họ Cung? Cung Hình Dực muốn kết hôn với ấy sao?

      "Mấy ngày nữa, truyền thông có thong báo, em tốt nhất nên nghỉ ngơi , còn có chút công việc phải làm trước. Nếu như em muốn gặp bọn họ, chờ tan làm lái xe đưa em , nhưng tại, em lên giường nằm nghỉ ngơi cho , đem đôi mắt sưng húp như đèn pháo kia làm cho tiêu bớt trước !" Trực tiếp lôi kéo ra khỏi phòng tắm.

      "Đáng ghét!" biết, ánh mắt của rất sưng, nhưng còn đến mức sưng thành đèn pháo !

      "Được, đáng ghét, em mau nằm !" Giúp kéo chăn đắp lên, mới ra ngoài.

      Nhìn bóng lung của , khẽ mỉm cười. rất cẩn thận, cũng biết, nào, có thể may mắn gả cho .

      chắc là có cơ hội, bởi vì, trong mắt , chỉ là em nhà bên.

      biết ngủ bao lâu, mới tỉnh lại, ba ngày nay, được ngủ giấc ngon, hết sức lo lắng cho Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ, biết bọn họ về nhà, cũng thấy yên tâm, có thể ngủ giấc ngon. Lúc tỉnh lai, bên ngoài trời đen ngòm, bên trong phòng chỉ có chiếc đèn nho tường.

      nhớ lúc nằm xuống đèn có bật, chắc là Dạ Đình giúp mở rồi.

      còn nhớ bị bệnh quáng gà sao?

      Hay là, đèn này đến ban đêm gặp tự động bật lên?

      " tỉnh rồi hả ?" Dạ Đình định đẩy cửa vào gọi , lúc vào, lại thấy nhìn chằm chằm đèn tường.

      "Vâng!"

      Quách Y Y đáp tiếng vén chăn lên, mới phát . . . . . .

      " xin lỗi!" Dạ Đình vội xin lỗi, rồi sau đó xoay người.

      Bởi vì. . . . . .

      Váy của Quách Y Y , khi ngủ an phận cuốn lên tới ngang hông của , mà bây giờ, váy của eo. Nhưng. . . . . .

      Trời ạ! Này muốn cho làm sao đối mặt với Dạ Đình a!

      Nếu như biết, cho là cố ý làm như vậy, muốn để cho nhìn thấy sao?

      Trời ơi! Này quá. . . . . .

      chết cho xong! Vội vàng kéo váy xuống,chạy vào trong phòng tắm.

      "Đầu heo. . . . . ." Dạ Đình vừa vừa lẩm bẩm hình vẽ quần lót của .

      vẫn đáng như vậy, ách. . . . . . Mới vừa chứng kiến, chính xác là sai lầm, sai lầm a!

      tuyệt đối phải là cố ý muốn nhìn, quên ! Quên!

      phải sắc lang, phải sắc lang.

      Quách Y Y dọc theo đường , đều vặn vặn tay, hai ngón tay quấn lại với nhau, cúi đầu câu nào, Dạ Đình sao biết, để ý chuyện vừa rồi, chuyện đó chính là lỗi của !

      còn cảm thấy ngượng ngùng, huống chi là .

      "Ách. . . . . . Y Y, muốn ăn chút gì ?" Từ giữa trưa đến bây giờ, cũng chưa ăn gì.

      Chỉ vì, lúc ăn cơm xong muốn vào gọi dậy,nhưng thấy ngủ ngon giấc. cũng đành lòng gọi .

      "Cũng được!" cúi đầu, thanh rất .

      "Vậy dẫn em ăn cơm trộn em thích nhất!" Quách Y Y ngẩng đầu lên nhìn , còn nhớ , thích ăn cơm trộn sao?

      " còn nhớ a!" đột nhiên cảm thấy hạnh phúc, còn nhớ sở thích của .

      " quên được, trước kia em cả ngày lôi kéo ăn, làm sao quên được đây?" Khi còn học tiểu học, trường học của bọn họ chỉ cách nhau 2 phút đường. tan lớp sớm hơn nửa giờ so với , liền chạy tới trường , chờ tan lớp. Sau đó lôi kéo cùng ăn cơm trộn.

      Hết chương 20

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 21: Kỳ Kỳ làm tiểu mai mối

      " Lúc đó nhất định rất ghét em, đặc biệt cảm thấy phiền khi em đến trường tìm !" Nhớ lúc ấy, sợ nữ sinh trong trường đuổi theo, cho nên đeo lên cặp mắt kính,lại còn chấm vài vết tàn nhang lên mặt.

      Lúc ấy, nhìn thấy bộ dáng đó của , mỗi lần gặp, đều cười cái bộ dạng kia. Nhưng mà, kể từ sau khi học lên đại học, hai người bọn họ cơ hội gặp mặt cũng trở nên ít hơn. Sau đó lại ra nước ngoài học, rồi sau đó, cả gia đình cũng chuyển nhà đến nơi xa.

      Hai người còn gặp mặt nữa, mặc dù đau lòng lâu, nhưng sau khi thu thập tâm tình. liền ấp ủ ý nghĩ, sau này ra ngoài làm việc, nhất định có thể gặp lại . Vì thế chạy tới thành phố O làm việc, lại nghĩ rằng, gặp lại Dạ Đình ở đây.

      " có, nhớ tới những ngày đó, rất hoài niệm." mới vừa lên cấp hai trung học, học lên đại học, hai người cũng tách ra từ đó.

      vốn tưởng rằng, còn được gặp lại nữa, nghĩ đến là vẫn còn có thể gặp lại .

      "Ha ha. . . . . ." cười gượng.

      Vẻ mặt của lúc ấy, vẫn luôn nhớ, mỗi lần nhớ tới vẻ mặt đó, ngoại trừ hoài niệm, còn có đau lòng.

      thích đứng bên cạnh , thích cảm giác được cưng chiều kia. Nhưng mà, cái vẻ mặt chán ghét kia, luôn khiến cho đau lòng, bây giờ mặc dù như vậy, lúc ấy có chê phiền, ra đều hiểu.

      " tại, sống như thế nào? Xinh đẹp như vậy, người theo đuổi em, nhất định rất nhiều !" Dạ Đình đột nhiên hỏi.

      " có, bình thường ra ngoài, em đều dắt theo Kỳ Kỳ, những người đàn ông kia, đều cho rằng nó là con trai em, hơn nữa Kỳ Kỳ cho tới nay, đều là gọi em là mẹ, cho nên, những người đàn ông kia đều chạy mất." Y Y đùa.

      Những người đàn ông kia, hình như cũng vừa mắt Kỳ Kỳ, cho nên, mỗi lần gặp bọn họ, nó cũng mặc kệ gọi là mẹ, mà gọi mẹ nuôi.

      Những tên kia vừa nghe thấy là phụ nữ có con cũng liền bị hù dọa chạy mất.

      "Ha ha, xem ra, tên tiểu quỷ này rất biết gây đó!"

      "Đúng vậy!"

      đến đây, hai người rốt cuộc cũng tìm được chuyện gì để nữa, Quách Y Y nhìn ra phong cảnh bên ngoài xe, mà Dạ Đình lại vẫn chuyên tâm lái xe.

      rất muốn hỏi , tại sống như thế nào, có phải có bạn rồi hay , hay là kết hôn.

      Nhưng mà, sợ đáp án mình nghe được, là đáp án mà muốn nghe nhất. Nếu như nghe được đáp án như vậy , phải làm thế nào?

      Lại len lén đau lòng, về sau trốn kĩ cũng muốn gặp nữa sao?

      Còn hết sức thương, mỉm cười chúc phúc sao.

      Cũng vì như vậy, ngay cả khí bữa cơm giưa hai người cũng trầm xuống, ai câu. Mặc dù bọn họ rất muốn tìm đề tài để có thể tiếp tục chuyện, nhưng đến mỗi việc, cũng đều khiến hai người lần nữa trầm mặc.

      Xe dừng ở bên ngoài cửa nhà họ Tống. Quách Y Y vội vã xuống xe, chạy vào bên trong. Hình như rất gấp, nhấn chuông cửa hai cái, người ra mở cửa phải ai khác, chính là Tống Tâm Dao.

      "Y Y!" Kỳ Kỳ theo sau Tống Tâm Dao , nhìn thấy Quách Y Y.

      "A. . . . . . Mẹ nuôi!" Vọt thẳng vào trong ngực Quách Y Y .

      "Bảo bối, nhiệt tình như vậy!" Quách Y Y ôm lấy Kỳ Kỳ, ở mặt nó, hôn mãnh liệt hồi.

      " vào rồi hãy !" Hai người bọn họ, giống như đứa bé vậy.

      Vừa mới dứt lời, liền thấy Dạ Đình trước mặt, Tống Tâm Dao chỉ cười, hình như biết quan hệ của bọn họ là như thế nào .

      Quách Y Y ôm Kỳ Kỳ vào bên trong, tới phòng khách, Tống Hàm Quân và Triệu Tâm Nguyệt cũng ngồi ở trong phòng khách.

      Hỏi thăm xong, Tống Hàm Quân liền dẫn Triệu Tâm Nguyệt trở về phòng, đem gian trả lại cho mấy người trẻ tuổi bọn họ.

      "Mẹ nuôi, chú ấy là ai vậy?" Kỳ Kỳ vùi ở trong ngực Quách Y Y , nhìn dung mạo rất xinh đẹp giống con trước mắt.

      "Ồ! Ta giới thiệu cho hai người chút, ấy là. . . . . ."

      "Mẹ nuôi, có phải là mẹ muốn tìm cha nuôi cho con hay ?" Quách Y Y còn chưa hết, Kỳ Kỳ cắt ngang.

      "Kỳ Kỳ, phải đâu!" Quách Y Y nhìn Dạ Đình cái, lại thấy có bất kỳ vẻ mặt gì.

      "Vậy là ai vậy? Chú ấy rất đẹp mắt a! Mắt so với mắt mẹ nuôi còn xinh đẹp hơn, là phụ nữ, hay là đàn ông vậy?" Nó có chút hoài nghi nhìn người đàn ông trước mắt .

      "Kỳ Kỳ, để mẹ nuôi xong trước , có được hay ?" Quách Y Y có chút bất đắc dĩ, là, đối với Kỳ Kỳ càng ngày càng có cách nào.

      " ấy là Dạ Đình, là trai nhà bên cạnh từ cùng nhau lớn lên."

      "Mẹ nuôi, là thanh mai trúc mã nha!"

      "Kỳ Kỳ, con học cái này ở đâu vậy?" Tống Tâm Dao bất đắc dĩ lắc đầu, thời gian buổi tối này, hình như có chút cảm giác muốn điên khùng.

      "Ông ngoại ." Kỳ Kỳ hướng về phía Tống Tâm Dao cười tiếng.

      "Mẹ nuôi, mẹ có phải thích chú này hay a!" Quách Y Y nhìn Kỳ Kỳ, hiểu tại sao nó lại có thể hỏi như vậy,

      "Mẹ nuôi, mặt của mẹ đỏ rồi...!" Bị nó như thế, Quách Y Y lấy tay che mặt mình, hình như sợ Dạ Đình nhìn thấy .

      "Con hiểu rồi." Kỳ Kỳ đột nhiên từ trong ngực Quách Y Y nhảy xuống, chạy đến trước mặt Dạ Đình : "Chú, Kỳ Kỳ cũng muốn làm bạn với chú, có được ạ?" Đưa ra bàn tay nho , hỏi.

      "Được!" Dạ Đình khẽ mỉm cười, đưa tay nắm lấy tay bé của nó.

      Kỳ Kỳ rút tay của mình về, leo lên ghế sa lon bên cạnh Dạ Đình, trực tiếp ngồi vào đùi .

      "Chú, mẹ nuôi của con thích chú đó!" Kỳ Kỳ giống như tiểu bà mai, ở bên tai của giọng .

      "Làm sao cháu biết?" Dạ Đình cũng hạ thấp giọng, giương mắt nhìn Quách Y Y, lại thấy ánh mắt né tránh của .

      "Bởi vì, Kỳ Kỳ mới vừa hỏi mẹ nuôi, có phải thích chú hay , mẹ liền đỏ mặt a!" Kỳ Kỳ cho là thích rất đơn giản, giống như nó đối với nhà sát vách kia, bé cười đáng , nó cũng rất thích.

      " ấy có trả lời cháu sao?"

      " có, chỉ là, con có thể giúp chú hỏi! Nhưng mà, chú thể để cho mẹ biết, bằng , mẹ biết đánh mông Kỳ Kỳ đấy!" Bé sợ bị mẹ đánh mông, bởi vì mẹ dùng lực đánh, sợ nhất chính là mẹ để cho bé ngủ cùng mẹ. Như vậy mới gọi kinh khủng, chỉ có ngủ ở bên cạnh mẹ, bé mới có thể ngủ ngon.

      Cho nên, lúc ở vườn trẻ, nó đều ngủ được, ngày ngày chạy khắp nơi, khiến tất cả giáo viên hoảng sợ. Nhưng mà, mỗi lần mình, nó cũng gặp chuyện may .

      Ai bảo cậu chính là, vô địch bé cưng -Tống Tử Kỳ !

      "Tốt!" Dạ Đình cũng phải người nhiều chuyện, mà cũng muốn biết, tại, có tâm tình gì.

      nghĩ qua trực tiếp hỏi , nhưng là mỗi lần nhìn thấy đôi mắt trong suốt như đáy hồ của , được câu, chỉ có ở trước mặt , mới có cái bộ dáng này, nếu như là ở thương trường, chỉ cần là nghiệp vụ của , nhất định thua.

      "Vậy con qua đó!" Dạ Đình gật đầu cái, Kỳ Kỳ trực tiếp từ đùi tụt xuống, quay đầu lại nhìn , mỉm cười : "Chú, quần của chú trơn!" Nhìn nụ cười ngây thơ của nó, Dạ Đình cũng cười theo.

      Đứa bé này, đúng là đáng , hề giống Cung Hình Dực, người ở bên ngoài đều biết, ta bá đạo, hơn nữa là người đàn ông lãnh khốc, nhưng cũng biết, lúc đối mặt với con trai của mình cùng vợ, là cái thái độ gì, còn phải giống như những người đàn ông bình thường khác?

      "Chịu trở lại rồi!" Quách Y Y mặc dù biết, nó theo Dạ Đình những gì, nhưng là, cũng nghĩ ra, nó cùng Dạ Đình có thể những gì.

      Hết chương 21

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 22: Chị Thu

      "Mẹ nuôi, Kỳ Kỳ vẫn luôn rất thích mẹ! Mẹ cũng biết mà!" Kỳ Kỳ bất mãn bĩu môi, mẹ nuôi lúc nào lại tức giận như vậy?

      “Đùa với con đó!" Điểm lên chóp mũi nó, cười đến vui vẻ.

      "Hai người hoàn toàn bỏ quên tôi có đúng ! Tiểu tử, có mẹ nuôi, thấy mẹ ruột nữa sao?" Tống Tâm Dao bị bỏ qua khá lâu rồi.

      "Mẹ, mẹ biết Kỳ Kỳ vẫn thích mẹ hơn mẹ nuôi mà” Kỳ Kỳ, chạy đến bên cạnh Tống Tâm Dao hôn cái lấy lòng. Ở bên tai giọng : "Mẹ, mẹ nuôi cùng cái chú trước mắt này có chân đó!"

      " chân. . . . . ." Tống Tâm Dao càng thêm im lặng, những cách dùng từ này nó học của ai vậy?

      "Cái gì chân hả?" Quách Y Y cảm thấy kỳ quái.

      "Ai chân vậy? Mẹ nuôi, mẹ nuôi nghe lầm rồi, mẹ là theo chị, phải chân." Kỳ Kỳ che miệng Tống Tâm Dao, cho chuyện. (theo phiên 2 từ chân (yi tui) và theo chị (yi jie) có lẽ đọc khá giống nhau)

      "Mẹ nuôi a! Có chuyện này, Kỳ Kỳ thấy thực vội, mẹ xem làm thế nào?"

      "Chuyện gì?" hiểu.

      " ra là chuyện của mẹ nuôi a!"

      "Chuyện của mẹ?" có chuyện gì?

      "Đúng a! Chuyện của mẹ, mẹ xem, Kỳ Kỳ cũng tìm được cha ruột rồi, nhưng còn chưa có tìm được cha nuôi, mẹ nuôi, mẹ mau tìm cha nuôi cho Kỳ Kỳ !" Quách Y Y uống nước, suýt chút nữa bị sặc chết, tên tiểu quỷ này, rốt cuộc là cái gì? Sao lại như thế, còn chưa tính đến? có ai thèm lấy sao?

      Tên tiểu quỷ này muốn gả rồi, mẹ bắt đầu ép nhanh chóng kết hôn, bây giờ còn bị con trai nuôi bắt ép.

      Thiên lý ở chỗ nào?

      "Tiểu tử, con cho rằng mẹ nuôi của con ai muốn lấy có đúng !"

      "Mẹ chính là ai muốn lấy!" Kỳ Kỳ giọng thầm tiếng.

      "Tiểu tử thối, con cái gì?" Quách Y Y cũng sắp muốn phát điên rồi, tên tiểu tử này, rốt cuộc có hay xem như mẹ nuôi à? Thế nào giúp chút nào, lại vẫn ai thèm lấy .

      "Mẹ nuôi, chú ý hình tượng của mẹ đó." Quách Y Y lúc này, giống như con cọp mẹ, hai má phồng lên tức giận , cực kỳ giống con ếch.

      Nghe nó như thế, mới nhớ tới, Dạ Đình vẫn ngồi đối diện với .

      kích động muốn chết được, liếc mắt nhìn Dạ Đình, phát mỉm cười nhìn .

      tại, quả thực trông rất buồn cười, hơn nữa chút hình tượng cũng có, cho tới bây giờ, hình tượng của trong mắt , mặc dù tốt lắm, nhưng mà, khi bọn họ gặp lại nhau, muốn để lại cho ấn tượng tốt, lúc này, tất cả đều bị tiểu tử Kỳ Kỳ thối này làm hỏng rồi.

      "Dao Dao, tớ trước!" Cầm túi xách lên, giống như bỏ trốn, chạy ra ngoài.

      "Chú, còn mau đuổi theo." Kỳ Kỳ thấy Dạ Đình còn sững sờ ở đó, vội vàng hô.

      Lúc này mới phản ứng lại, đuổi theo, Kỳ Kỳ vội chạy đến bên cửa sổ nhìn.

      Tống Tâm Dao cũng chạy tới, bọn họ nghe được hai người đó cái gì? Nhưng nhìn thấy. . . . . .

      "Mẹ, con muốn nhìn a!"

      "Cấm trẻ , cùng mẹ trở về phòng ngủ! Bằng , con đến phòng khách ngủ nha!" Kỳ Kỳ ai oán ở trong lòng, nó cũng phải là chưa từng xem qua, tại sao mẹ cho nó nhìn chứ!

      "Mẹ, mẹ xem, chú đó cùng mẹ nuôi, có thể kết hôn hay a!" Nằm ở giường, Kỳ Kỳ chui vào trong ngực Tống Tâm Dao .

      "Mẹ biết! Ngủ ! còn sớm nữa!" Chỉ là, xem ra Y Y rất chú trọng hình tượng của mình trước mặt người đàn ông tên Dạ Đình đó.

      Nếu như phải Kỳ Kỳ khiến ấy tức giận, có lẽ, ấy cũng chạy , có thể hai người bọn họ, cũng có thêm bước phát triển mới, nhưng bị Kỳ Kỳ náo loạn như vậy, bọn họ ngược lại có thêm cơ hội phát triển.

      biết qua bao lâu, cảm giác Kỳ Kỳ ngủ thiếp , mới khe khẽ đẩy nó ra khỏi ngực của mình, cầm áo khoác bên cạnh khoác lên người, tới bên cửa sổ, nhìn lên ánh sao sáng trời .

      Tiếp theo, phải làm sao đây?

      Gả cho Cung Hình Dực, hay là làm gì?

      Trong mắt , có lẽ chỉ coi như là mẹ của Kỳ Kỳ, bởi vì Kỳ Kỳ thể rời khỏi , cho nên mới để gả cho sao?

      Kỳ Kỳ thể rời khỏi , nhưng mà, cũng thế thể rời xa Kỳ Kỳ a!

      hoàn toàn bắt được nhược điểm của , Kỳ Kỳ chính là nhược điểm của .

      Tiếp đó, nên làm thế nào cho phải?

      Nhìn Kỳ Kỳ ngủ giường, nếu để cho rời Kỳ Kỳ, căn bản cũng thể.

      Hay là mang theo Kỳ Kỳ chạy trốn lần nữa?

      Nhưng mà, có khả năng sao?

      phái người bảo vệ an toàn của bọn họ, để cho bọn họ chịu ảnh hưởng của truyền thông. ra cũng là vì trông chừng , để cho rời khỏi đây.

      Dù là rời , cũng nhận được tin tức trước tiên.

      Ai. . . . . . cũng chỉ có thể bước , tính bước!

      Cúi đầu nhìn vườn hoa, lại thấy hai người Quách Y Y và Dạ Đình, vẫn còn ở đây, chưa rời .

      Vốn định muốn xuống, mở cửa cho bọn họ.

      Lại thấy Quách Y Y ngã ngồi mặt đất, Dạ Đình cũng ngã ngồi mặt đất, kéo ấy vào trong ngực.

      khẽ mỉm cười, biết hai người bọn họ như thế nào rồi !

      Hai người bọn họ, đúng là sợ tắt thở. . . . . .

      *

      Bar "Tử Mị"! Cung Hình Dực biết bao lâu chưa tới nơi này, kể từ khi đưa quán bar này giao cho chị Thu xử lý, chưa từng trông nom tới, chỉ là thỉnh thoảng tới đây ngồi chút.

      Vị trí này, là chỗ Tống Tâm Dao ngồi năm đó, vị trí này, cũng là chỗ cấm ngồi ở đây.

      Năm đó, cũng biết, tại sao mình lại chọn . Lúc ấy, ngồi ở vị trí này, uống ly Mary màu đỏ tươi. Đó là loại rượu rất mạnh, hiểu, tại sao lại muốn uống loại đó.

      Thế nhưng, lại bị người ta hạ thuốc. Mặc dù lần đầu tiên của là cho .

      Nhưng, vẫn muốn tìm được tên bỏ thuốc năm đó. Có vài người, đều chờ đến lúc xuất tại quán thu hút chú ý của mọi người mà len lén bỏ thuốc.

      Mà trong rượu của , cũng bị hạ độc.

      Nhưng, có nghĩ đến, đêm đó, cũng bị người ta tính kế.

      "Mị, đến rồi!" Ở chỗ này, ai dám gọi tên của , bởi vì, ra khỏi nơi này, liền phải là chủ nhân của nơi này.

      Càng có mấy người biết nơi này là sản nghiệp của Cung Hình Dực.

      "Chị Thu, buổi tối thế nào cũng thấy chị?" Người phụ nữ tên gọi chị Thu này, là phụ nữ rất đẹp, rất quyến rũ, nhìn qua bộ dáng cũng chỉ mới hơn 20 tuổi, lại bị Cung Hình Dực gọi là chị.

      "Mị, chúng ta vào bên trong chuyện !" Chị Thu nhìn người đàn ông trước mắt, nhiều năm như vậy, thế nhưng chút phát giác cũng có, dù là bốn năm trước, làm ra chuyện như vậy, phát .

      " cần, tôi ngồi lát, liền !" Kể từ sau đêm đó, chưa từng qua đêm trong quán.

      Thu tỷ biết, nhưng vẫn muốn thử giữ lại đêm.

      "Lần này , bao lâu, mới có thể tới đây lần? Tôi xem báo, phải kết hôn, sao?" Lúc nghe được tin tức này , rất đau lòng, nhưng mà, , là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, cho dù có tâm tư đối với như vậy, nhưng bọn họ thể ở chung chỗ.

      Hết chương 22

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 23: nụ hôn đầu

      " biết, tôi giải trừ hôn ước rồi, nhưng mà, tôi cưới khác, là rất thú vị." Nhớ tới Tống Tâm Dao, khuôn mặt nở nụ cười thản nhiên.

      "Mị, ấy là người như thế nào?" Chị Thu có chút ghen tỵ, bởi vì khi nghĩ đến người phụ nữ kia, lại biết cười.

      "Là rất thú vị, vị trí này, vẫn tiếp tục cấm, qua thời gian nữa, tôi bảo trợ lý đem thiệp mời đưa tới cho ." Cung Hình Dực đứng dậy, ra ngoài.

      "Mị, có thể hay . . . . . ." Chị Thu từ sau lưng ôm lấy .

      "Chị Thu ——" thanh của trở nên lãnh, chị Thu thế mới biết, mình vượt quá giới hạn rồi.

      " xin lỗi!" ta thản nhiên xin lỗi.

      "Lần này coi như bỏ qua, tôi hy vọng, lần sau còn có chuyện như vậy xảy ra." Cung Hình Dực cũng quay đầu lại, ra ngoài.

      "Chị Thu, đừng buồn!" Người bán rượu tới, vỗ vỗ bả vai chị Thu, an ủi.

      "Tôi sao!" Chị Thu cảm kích nhìn ta cái,sau đó xoay người rời .

      Chị Thu, chỉ là tên thường gọi, vốn là họ Lý, cũng phải họ Thu. Chỉ là, người phụ nữ đặc biệt, thường xuyên cho người ta cảm giác hơi thở mùa thu, cho nên mọi người đều gọi là chị Thu.

      Rồi sau đó, Cung Hình Dực cũng đổi gọi là chị Thu, cũng sớm quên, tên của .

      Tên của , là Tô Mộng. Tên rất dễ nghe, nghe tên, hoàn toàn cảm thấy được người phụ nữ dũng cảm, nhưng mà trong mắt bất cứ ai, cũng là người phụ nữ dũng cảm.

      Từ bảy năm trước, khi mới mười tám tuổi, tiến vào Tử Mị, làm phục vụ.

      lần, có người đàn ông đùa giỡn , bị Cung Hình Dực thấy, vì thế mà Cung Hình Dực giúp . Sau đó, Cung Hình Dực liền để cho làm công việc bên ngoài nữa, mà để cho làm trong phòng hóa trang, học tập hóa trang cùng thợ trang điểm. Nhưng là đối với quản lý quán rượu là lý tưởng của . Cho nên, Cung Hình Dực dứt khoát giao toàn quyền cho xử lý.

      Cũng là vào bốn năm trước, sau khi cùng Tống Tâm Dao xảy ra chuyện kia, bắt đầu quan tâm đến quản lý quầy rượu. Liền giao cho chị Thu.

      Mà ở trong quán rượu cũng hạ xuống mệnh lệnh, để cho bất luận kẻ nào mang thuốc vào quán, nếu như bị bắt được, trực tiếp đưa đến đồn cảnh sát. Hoặc là, để cho chính tự mình giải quyết.

      Dần dần, danh tiếng của chị Thu, cũng càng lúc càng lớn, có vài người, vừa nghe đến tên chị Thu, liền sợ cũng dám mang thuốc vào quầy rượu.

      Cũng từ sau lần đó, trong quán rượu cũng coi như yên bình trở lại, nhưng mà, vẫn còn số người, muốn ở chỗ này tìm tình đêm. Nhưng nếu như ngươi tình ta nguyện. chị Thu tỷ cũng quản nhiều, bọn họ muốn phóng túng, cũng có cách nào.

      Cung Hình Dực ra khỏi quán bar, nhưng nghĩ đến về nhà, nghĩ muốn nhanh đến thăm con trai của mình còn có khả ái đó nữa, về nhà mẹ đẻ mới chỉ có hai ngày.

      Nhưng mà, phát , mình rất muốn gặp . Bây giờ là nửa đêm, tên tiểu quỷ đó chắc cũng ngủ, tại bọn họ có thể có chút thời gian riêng tư.

      Mới vừa uống chút rượu, giống như muốn mượn rượu tới để can đảm thêm chút.

      Quay đầu xe lại, về phía nhà họ Tống, lúc đến nhà họ Tống, thấy đèn phòng khách tắt. Liền gọi điện thoại cho Tống Tâm Dao.

      Tống Tâm Dao vừa dỗ Kỳ Kỳ ngủ xong, liền nghe thấy tiếng điện thoại vang lên, sợ đánh thức con, vội cầm di động lên vào phòng tắm.

      “Này. . . . . ."

      "Em , nhớ ?" Trong điện thoại di động, truyền đến thanh Cung Hình Dực, gọi tên khiến Tống Tâm Dao buồn nôn, rùng mình.

      " đừng có độc ác như vậy nha, hơn nửa đêm còn chưa ngủ, muốn quấy nhiễu người khác à?" Tống Tâm Dao im lặng, đúng là biết chọn thời điểm.

      "Bảo bối, ở dưới lầu, xuống đây chút !" Nghe thích xưng hô như vậy, sửa lại cách gọi.

      "Hơn nửa đêm ngủ, chạy tới nhà tôi làm cái gì?" Tống Tâm Dao kéo rèm cửa sổ ra, nhìn thấy xe dưới lầu. Xe kia chính xác là của Cung Hình Dực.

      "Nhớ em! Mau xuống đây !" Cung Hình Dực .

      "Thần kinh a! Chờ!" tại, cũng thể để lên, nếu như đánh thức Kỳ Kỳ, vậy rất phiền toái.

      nhàng ra khỏi phòng, liếc nhìn Kỳ Kỳ vẫn ngủ say, nhàng đóng cửa, khe khẽ bước xuống dưới lầu.

      Mới vừa mở cửa lầu dưới ra, liền bị đôi tay mạnh mẽ mà có lực kéo vào trong ngực.

      "A. . . . . ." Tống Tâm Dao sợ hãi kêu lên tiếng, biết là ai.

      "Là !" Cung Hình Dực biết, mình mới vừa ôm quá bất ngờ, khiến sợ hãi.

      " buông tôi ra trước!" Thấy mình bị ôm vào trong ngực, bắt đầu giãy giụa.

      "Bà xã, em có biết hay , trưởng thành như em ở trong ngực người đàn ông bình thường mà lộn xộn như vậy, có kết quả như thế nào ?" Giọng của Cung Hình Dực trở nên có chút khàn khàn.

      Vừa nghe như vậy, vội dừng động tác lại, bởi vì. . . . . .

      cảm thấy, bụng của mình, giống như bị thứ gì chỉa vào.

      " động?" Tống Tâm Dao đỏ mặt lắc đầu cái, làm sao lại biết, đó là vật gì đây?

      Nếu như phải là vì tên khốn nạn đó, cũng biết. . . . . .

      Ách. . . . . . như thế nào lại nghĩ đến chuyện qua đó, quá dâm đãng, thể nghĩ, thể nghĩ!

      " nửa đêm chạy tới đây làm cái gì?"

      " rồi, nhớ em lắm!" Nhìn vẻ mặt Cung Hình Dực rất nghiêm túc, cảm thấy là nhớ , nhưng mà suy nghĩ lại chút, làm sao có thể như vậy chứ?

      làm sao có thể nhớ đây?

      Giữa hai người bọn họ, giống như là thể !

      thương , nhớ làm cái gì?

      Nếu như , nhớ con trai, còn cảm thấy tương đối có thể tin tưởng.

      "Mau về ! Nếu như Kỳ Kỳ tỉnh, tìm được tôi khóc ." Mặc dù biết, Kỳ Kỳ khóc, nhưng mà nó tìm . Hơn nữa, nếu tìm được , nó về phòng ngủ .

      "Em chỉ muốn con trai, thể ở với chút sao?" có chút tức giận, trong mắt người phụ nữ này thực chỉ có người là con trai ấy thôi sao?

      "Bên cạnh nhiều phụ nữ như vậy, tôi cần phải tiếp !" có tiền như vậy, phụ nữ vây quanh nhất định là xấp dầy.

      " đáng chết này, trong mắt em, người đàn ông hoa tâm như vậy sao?" Tống Tâm Dao cũng biết, bởi vì, cho tới bây giờ cũng có gặp qua tin tức về hoa tâm bên ngoài. Hơn nữa, bên cạnh chỉ xuất người phụ nữ. Đó chính là Cao Cầm Nhã.

      "Đàn ông có tiền, ai mà hoa tâm?" hỏi!

      Đàn ông có tiền nếu như hoa tâm, là lạ.

      Đó nhất định là địa cầu dịch chuyển, người ngủ cũng ngã. Cái gì cũng ngã.

      Trái cây kết quả trước rồi mớ mọc thành cây non.

      "Em muốn tìm chết!"

      Tống Tâm Dao chỉ cảm thấy trước mặt bỗng nhiên tối sầm, môi lại truyền đến nhiệt độ, trợn to cặp mắt, nhìn chằm chằm Cung Hình Dực. . .

      . . . . .

      . . . . . .

      . . . . . . .

      tại, thế nhưng lại hôn , hơn nữa. . . . . .

      Hết chương 23


      @diep diep: đọc chương này ngọt cực kỳ luôn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :