3.4
Phong theo Mộc Thanh Thanh tới biệt thự phía Tây, thấy sau khi ta vào, rất nhanh xách theo hành lý của mình ra.
Mộc Thanh Thanh liếc mắt nhìn mọi thứ ở giữa phòng, dùng sức đóng cửa kia. hận, thế nhưng lại để Cung Hình Dực biết chuyện mình lấy cắp dây chuyền, nhất định là có người báo cáo lại. Nhất định là hai người làm gặp ở cửa phòng ngày hôm đó, nhất định là bọn họ.
Nếu như phải là hai người bọn họ, còn có thể là ai? Bọn họ nhất định thấy từ bên trong ra, hơn nữa còn trốn trốn tránh tránh, cho nên mới như vậy, nếu như phải là như vậy chắc hẳn chuyện này phải đợi đến khi bọn họ vào phòng tìm đồ, mới có thể phát .
Nếu bây giờ bị phát , cũng còn ấn tượng gì tốt để ở lại, coi như chờ đợi thêm nữa, cũng có chuyện gì vui. Thấy Cung Hình Dực và Tống Tâm Dao nhau như vậy, ghen tỵ muốn chết.
Tìm khách sạn để ở, từ bên trong lấy ra bộ quần áo đẹp nhất, trang điểm cho mình xinh đẹp xong, liền ra cửa. muốn đến hộp đêm vòng, xem xem có thể tìm được vài tên trai đẹp có tiền hay , nếu câu được con cá to, chắc hẳn cũng có thể tốn thêm chút. Nếu như được như vậy, cũng sắp hết tiền.
Phong đường theo ta, thấy ta vào khách sạn, lúc ra, hoàn toàn biến thành người khác rồi. ngược lại rất muốn nhìn xem, người phụ nữ này rốt cuộc muốn chơi trò hề gì, sau khi báo cáo tung tích của ta cho Cung Hình Dực xong, liền theo Mộc Thanh Thanh tới Tử Mị. ngờ ta lại chạy trốn đến quán rượu của Cung Hình Dực, xem ra tiếp đó càng thêm thú vị.
tới sofa ngồi xuống, xuyên qua đám người nhìn Mộc Thanh Thanh. Mặc cho những người đàn ông kia, ở người ta làm càn. ta lại có chút nào khó chịu, ngược lại còn quay đầu hướng bọn họ cười cười, Nếu như nhìn thấy trai đẹp giống như đầu heo, ta liền ôn hoà cho bọn họ cái ánh mắt, sau đó lại tiến vào trong.
ta trực tiếp tới chỗ cấm, Phong thấy thế liền vọt đến vòng đai đỏ, nơi cấm cho ai vào ở đây.
"Tránh ra!" Mộc Thanh Thanh bị người cản trở, cảm giác cực kỳ khó chịu. Người đàn ông ở trước mắt, loại thời tiết như thế này mà lại mặc tây trang, hơn nữa ở chỗ này còn đeo kính đen, có phải bị bệnh hay ? Nếu như muốn làm bộ lãnh khốc, có thể nơi khác giả bộ, cần thiết ở chỗ này quấy rầy uống rượu.
"Tiểu thư, nơi này là chỗ cấm, xin chỗ khác." Người bình thường vào, cũng cảm thấy nên tới gần vị trí này, mà lá gan người phụ nữ này đúng là lại dám đến gần, tính khí cũng hề tốt.
"Cấm ngồi thế nào? Tôi chính là muốn ngồi ở đây đấy, có ý kiến gì sao?" Mộc Thanh Thanh cũng phải là người dễ dàng để cho người ta bắt nạt. Chỉ cần ta muốn làm gì, ta cũng để bất luận kẻ nào tới phá hỏng.
"Vậy tôi chỉ có thể ra tay!" Nơi này Cung Hình Dực qua, bất luận kẻ nào cũng thể tới gần, thế mà người phụ nữ biết điều này, lại còn muốn tới gần.
"Chẳng lẽ lại còn đánh phụ nữ hay sao?" Mộc Thanh Thanh ngẩng đầu, ưỡn ngực, cũng tin người đàn ông này đánh mình.
"Nếu như dám đến gần, tôi cũng rất khó bảo đảm!" Đối với người phụ nữ này, rất khách khí rồi.
"Tôi muốn tới gần đó, có thể làm gì tôi?" Mộc Thanh Thanh cãn bản là khiêu chiến chịu đựng của .
"Tiểu thư, đừng đến gần nơi đó! Nơi này là chỗ ngồi tổng giám đốc Tử Mị cấm, bất luận là ai cũng thể đến gần." nữ nhân viên bên cạnh, tốt bụng nhắc nhở.
" ra là họ tôi đặt chỗ ngồi, vậy tôi vào ngồi chút, lại như thế nào?" Mộc Thanh Thanh cười lạnh, ngờ vị trí này, là Cung Hình Dực đặt.
"Tiểu thư, nên ngồi chỗ khác ! Vị trí này là tổng giám đốc của Tử Mị đặc biệt đặt cho phu nhân của mình, bất luận là ai cũng được đến gần, đây là quy củ hơn sáu năm qua." vừa rồi cũng coi như tốt bụng, nhưng lại nghĩ tới, bị Phong lạnh lùng tiến tới, sau khi xong, liền lui về phía sau, dám đến gần thêm bước nữa.
" ra là như vậy, chính là cấp dưới của họ tôi, như vậy nên biết tôi...Tôi là em họ của Cung Hình Dực, họ tôi chắc là trách tôi ngồi vào vị trí này đâu." Mộc Thanh Thanh tự cho là đúng, luôn là làm cho người
ta cảm thấy chán ghét.
" biết!" Phong lạnh lùng mở miệng.
"Tên chó giữ cửa đáng chết, tránh ra cho tôi." Chỉ là tên nhân viên cấp dưới lại dám với như vậy.
" thếm câu nữa!" đúng là làm việc cho Cung Hình Dực, nhưng tuyệt đối phải là chó giữ cửa.
" , tôi sợ à! là tên chó giữ cửa, biết xấu hổ, cút ngay cho tôi." Hai tay của Phong nắm thành quyền chặt. Người phụ nữ đáng chết này, lại dám mắng như vậy.
"Thế nào? cí nghe sao? Còn phải để tôi lặp lại lần nữa sao? Canh - cửa..." ta gằn từng chữ , nhưng còn chưa lên tiếng hết câu, người bay ra ngoài.
"A...." tiếng kêu sợ hãi, kế tiếp là thanh đụng phải vách tường, đồng thời vang lên.
Mộc Thanh Thanh thế nào cũng nghĩ tới, người đàn ông đáng chết này lại ra tay với mình. Dù thế nào, ta cũng là phụ nữ, thế mà lại hiểu được thương hương tiếc ngọc là gì, cứ như vậy đánh bay ra.
"Đáng đời!" bé khả ái, vừa ra ngoài, nhìn thấy Phong liền chạy tới bên cạnh .
" Phong!" kéo cánh tay của Phong, vui vẻ cười với .
"Em chạy tới đây làm cái gì?" Phong liếc nhìn bên cạnh. bé đáng chết này, chẳng lẽ biết noi này là chỗ như thế nào sao?
"Em nhìn thấy chạy đến đây, cho nên theo tới đây đó...!" Chỉ là ngờ lại được thấy màn kích thích thế này.
"Cái tên chó giữ cửa đáng chết này, ràng dám động thủ đánh rồi, có tin hay .... A...." còn chưa dứt lời, bụng lại bị đánh quyền.
"A, là đau...." Co bé tựa vào trong ngực Phong, thổi bàn tay bé của mình. Đau chết , da người phụ nữ này, nhất định là da heo, cho nên mới cứng như thế.
" là ai?" Mộc Thanh Thanh che bụng, nhìn trước mắt còn hơn mình. ta lại dám đánh , chán sống rồi sao?
" lại dám mắng Phong của tôi là chó giữ cửa, dì biết xấu hổ này, xem dì mặc thành cái bộ dáng này, da trắng như thế, ngờ cái bụng lại giống như da heo, cứng như thế, đau chết người ta!" Hai mắt to, có hơi nước, làm bộ đáng thương nhìn Phong.
"... , lại dám bụng của tôi là da heo!" Mộc Thanh Thanh giận đến mặt cũng đen nữa, người đứng ngoài nhìn bộ dáng này của Mộc Thanh Thanh, trái phải đều lấy máy chụp hình ra chụp được màn này.
" là da heo, coi như là rất khách khí rồi, xem lần sau còn dám bậy hay , Phong của tôi là hộ vệ, làm sao có thể là chó giữ cửa chứ? Còn nữa, chú ý cách dùng từ của , Phong đẹp trai như vậy,chó vĩnh viễn đều thể nào với tới được. Chỉ là giống vậy, xem xem cái bộ dáng này của rất giống heo đó." Tiểu Lê cũng phải là người dễ trêu chọc, nếu như chọc phải , người nọ chính là xui xẻo.
"Con đáng chết, xem tôi xử lý như thế nào!" Mộc Thanh Thanh xong, liền giơ tay lên, tay còn chưa có rơi xuống, cũng bị Phong bắt được, nắm lấy chặt.
"Nếu dám đụng vào ấy, tôi ném qua cửa sổ rơi xuống phố." Phong cho tới bây giờ đều được làm được, Tiểu Tường đứng bên cạnh nhìn cũng ngăn cản. hiểu rất Phong, ấy vĩnh viễn đều được là làm được.
"Tôi đụng đến ta đó, thế nào?" xong, Mộc Thanh Thanh đánh Tiểu Lê.
"Ô ô... Phong, ta đánh em!" Tiểu Lê che mặt của mình, trốn vào trong ngực Phong.
"Đáng chết!" Thấy Tiểu Lê khóc, đanh có nhẫn nại cũng thể nhẫn được nữa rồi.
đợt gió nổi lên, Phong đá Mộc Thanh Thanh ra ngoài cửa sổ. Mặc dù khong bay đến phố đối diện nhưng lại bị mắc giữa trung, cột điện.
"!" Kéo tay Tiểu Lê, bọn họ liền rời khỏi quán rượu. bé đáng chết n ày, phải dạy dỗ lại cho tốt. lại dám chạy đến nơi này. Mới vừa rồi, khi người phụ nữ kia giơ tay muốn đánh , dọa sợ hãi.
" Phong, ném ta ở đó, có chuyện gì sao?" Tiểu Lê có chút bận tâm, người phụ nữ kia cứ mắc ở bên như thế, nếu chạm điện làm thế nào?
"Có người đem ta xuống, bây giờ em vẫn nên quản tốt mình !" Nhét vào trong xe, cái bé, nên dạy dỗ lại trận, bằng vĩnh viễn đều yên lòng.
"Dạ!" đáp tiếng, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh .
Chú thích: Chuyện tình cảm của Phong và Tiểu Lê, về sau Kiều đặc biệt mở hố, Phong còn có thân phận đặc . Nếu như mà ưa thích xem đây là đôi oan gia, chuyện xưa rất vui, nhất định phải chú ý tới truyện của Kiều a...!
Last edited by a moderator: 24/1/15