1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, chớ cướp mẹ tôi - Kiều Mạt Nhi (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      60.5

      Tạ Tư Kỳ tức giận nhìn bóng lưng rời , thấy chút nhân viên vẫn còn đứng xem kịch vui, hơn nữa ven đường cũng có khá nhiều người vây xem.

      "Nhìn cái gì? Chưa nhìn thấy người đẹp bị ngã bao giờ à?" Tất cả nhân viên nhìn về phía ta làm động tác cảm thấy buồn nôn, càng khiến ta giận đến nghiến răng. Người đường cười lớn rời , có chút khinh thường nhìn ta cái.

      Chắc chắn là bị ném từ trong ra ngoài, còn là bị ngã sao? biết xấu hổ.

      "Đúng là thiên hạ vô địch mặt dày; phải chết thể nghi ngờ." đứa bé đẹp trai đáng đeo cặp sách tới, thấy người phụ nữ ngồi ở đó, hơn nữa còn biết xấu hổ mà câu như vậy.

      "Tiểu tử, mày muốn sống à!" Tạ Tư Kỳ trợn mắt nhìn đứa bé, muốn đánh nó cái.

      "Dừng tay!" Nhận được điện thoại của bảo vệ, Cung Hình Dực lập tức ra.

      "Cha!" Kỳ Kỳ le lưỡi trêu ngươi ta, hai bàn tay bé đặt ở mặt, thầm: "Lêu lêu, xấu hổ . . . . ."

      Sau đó nhảy nhảy nhót nhót chạy tới bên người Cung Hình Dực.

      "Kỳ Kỳ, tại sao con lại chạy tới đây?" tại tan học, vì sao nó trở về nhà, nếu như phải là tới nhanh, chắc chắn nó bị Tạ Tư Kỳ đánh.

      "Con nhớ cha! Cho nên tới đây chờ cha cùng nhau về nhà!" Kỳ Kỳ đưa tay bé ra, muốn Cung Hình Dực ôm.

      Cung Hình Dực ôm lấy nó, nhìn Tạ Tư kỳ cái.

      "Cút ra khỏi tầm mắt của tôi, đừng có để cho tôi nhìn thấy lần nữa, gặp lần tôi ném lần." Người phụ nữ đáng chết này, lại muốn ra tay đánh cọn trai .

      "Cung Hình Dực, hôm nay vũ nhục tôi, Tạ Tư Kỳ tôi đòi lại gấp bội lần, cứ chờ đấy!" Tạ Tư Kỳ đứng lên, tức giận ra ngoài. Mới vừa được hai bước, giày cao gót liền “Phựt” tiếng đứt rời.

      " người khi may mắn, uống nước cũng có thể bị nghẹn chết, chính là loại này." Ngự Hành Phong vốn định ra ngoài tìm bảo bối Kỳ Kỳ của mình cùng vui đùa chút, ngờ ở đây lại nhìn thấy người phụ nữ bị Cung Hình Dực ném từ trong công ty ra ngoài..

      "Cha nuôi!" Kỳ Kỳ hưng phấn gọi.

      ". . . . . ." Tạ Tư Kỳ vốn định mắng to, nhưng mà khi thấy trước mắt là người vô cùng đẹp trai, hơn nữa so với Cung Hình Dực ta càng tà mị hơn.

      "Tôi thế nào?" Ngự Hành Phong ôn hoà hỏi câu.

      " có, có gì!" ta cúi đầu, nhìn giày của mình. đúng là quá ác. Hôm nay nên giày cao gót ra ngoài.

      "A. . . . . ." Ngự Hành Phong mới vừa nhấc chân lên, còn chưa được hai bước, phía sau lưng truyền tới tiếng kêu sợ hãi.

      Quay lại liếc mắt nhìn, ngờ hai chân Tạ Tư Kỳ đều giơ lên trời.

      "A! A! A! A. . . . . ." Tạ Tư Kỳ phát điên.

      "Ha ha ha ha. . . . . ." Người đường tất cả đều cười to. Người phụ nữ này, đúng là đáng đời.

      "Cười cười cười, các người cười cái gì!" Tạ Tư Kỳ chỉ có cảm giác mình bị tinh nhập vào người, cho nên mới xui xẻo như vậy.

      *

      "Làm sao lại ra ngoài này?"Cung Hình Dực nhớ Ngự Hành Phong từng qua, nếu như bên ngoài có chuyện gì ấy là xuất .

      " phải vì con trai của tôi sao? Đương nhiên là muốn ra ngoài thăm nó." Vừa đến phòng làm việc của , Ngự Hành Phong chiếm lấy Kỳ Kỳ.

      "Con tôi lúc nào thành con nuôi của rồi thế hả?" Cung Hình Dực nhớ mình có đồng ý để Kỳ Kỳ nhận Ngự Hành Phong làm cha nuôi từ lúc nào.

      "Chính là lúc hôn mê bất tỉnh, Kỳ Kỳ, có đúng ?" Kỳ Kỳ gật đầu cái, ăn bánh ngọt mà thư ký chuẩn bị cho nó.

      " Dạ minh châu cổ Điềm Điềm, chính là cha nuôi đưa cho Kỳ Kỳ đấy!" Kỳ Kỳ ăn đầy miệng bánh, cũng được ràng.

      "Con trai, ta hơn năm ngàn tuổi, con nên gọi ấy là ông nội 5000 tuổi, đừng gọi cha nuôi, cha cũng biết phải xưng hô với ta như thế nào nữa rồi." Cung Hình Dực ra tuổi thọ của Ngự Hành Phong đúng là dọa cho Kỳ Kỳ giật mình.

      "Oa. . . . . . Cha nuôi, sao cha già như vậy? Kỳ Kỳ mới bốn tuổi, cha 5000 tuổi, hơn con những 4996 năm tuổi thọ, con làm sao sống tới được." Kỳ Kỳ từ kinh ngạc chuyển dần thành bất đắc dĩ.

      "Tiểu tử, phải già mà là thành thục." Ngự Hành Phong cũng thích cái từ già này chút nào.

      "Già là già, từ này quen thuộc rồi mà!" Cung Hình Dực tựa vào ghế sa lon, nhìn Ngự Hành Phong.

      "Cung Hình Dực, em như vậy sao? Dám chê tôi như thế à?" Ngự Hành Phong nhìn chằm chằm Cung Hình Dực. Cậu ta lại dám ra tuổi thọ của với Kỳ Kỳ, là....

      "Oa. . . . . . Cha nuôi! Chị Hồng Nguyệt và Loan Đao khi hành lễ với cha, có phải ‘ bệ hạ, 5000, 5000, 5000 tuổi ’ hay ?" Cung Hình Dực cười lớn. Đứa con trai này của , là đáng !

      "Kỳ Kỳ —" Ngự Hành Phong hoàn toàn phục đôi cha con này. Năm đó Cung Hình Dực còn , lúc ấy cũng chưa tới 5000 tuổi đâu thế mà cậu ta vẫn lẩm bẩm 5000 tuổi.

      "Cha nuôi a, cha có thể có khả năng sống đến bao nhiêu tuổi? Đừng biết nagyf ngoẻo nha!" Kỳ Kỳ có chút bận tâm.

      "Tiểu tử,con còn thêm câu nữa, ta ném con từ đây ra ngoài." Tiểu tử này, có phải ước gì mau chóng sớm ngoẻo hay thế.

      "Cha nuôi, cha có vợ hay ? Làm sao con nhìn thấy con của cha vậy?"

      "Kỳ Kỳ, ta vẫn độc thân!" Cung Hình Dực vừa câu này xong, Kỳ Kỳ liền cười to.

      "Ha ha ha ha. . . . . . Cha a, rắn kéo thẳng chính là cây gậy, có phải vẫn luôn là cây gậy đó hay ?" Cung Hình Dực cũng cười lớn.Trời ơi! Bụng của .

      Duy chỉ có mình Ngự Hành Phong mặt đen thui ngồi yên chỗ.

      hối hận rồi. nên đến đây đợi hai cha con nhà này, trừ trêu chọc vẫn cứ là trêu chọc , chút mặt mũi cũng để lại chút nào.

      Dù gì cũng là vua của xà giới, lúc nào bị người khác tổn thương như vậy, thế mà hai người này chút thể diện cũng lưu lại cho .

      "tôi vẫn nên trở về hơn! Vốn lần này tới đây là để cho các người biết, nhà họ Cung có đại kiếp, các người muốn biết thế tôi vậy!" Ngự Hành Phong ra vẻ, muốn hóa thành làn khói rời .

      "Kiếp nạn? Kiếp nạn gì?" Nhà bọn họ còn có thể xảy ra chuyện gì.

      "Muốn biết sao?" Ngự Hành Phong lúc này mới dừng ý muốn rời khỏi đây, ngồi trở lại ghế sa lon.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      60.6
      Edit: phuonganh

      " mau!" nên sớm nghĩ ra việc Ngự Hành Phong xuất thể nào chỉ vì tới để cho hai cha con trêu đùa sau đó liền trở về.

      "Người phụ nữ vừa rồi tên là Tạ Tư Kỳ đúng !" Cung Hình Dực hiểu nhìn . ấy làm sao đột nhiên lại đề cập đến chuyện Tạ Tư Kỳ?

      "Có liên quan đến ta sao?" Ngự Hành Phong gật đầu cái.

      "Lần này có khả năng ông nội gặp chuyện, tốt nhất là nên cẩn thận chút, ngàn vạn lần được để ông nội ra ngoài mình. Mà ngôi nhà tại của nhà họ Cung cũng có thể bị hủy sau chuyện lần này." Nếu như nhà họ Cung bị hủy diệt, bọn họ cũng chỉ có thể ở trong đó, thể tìm đường thoát ra được nữa. Con đường ở trong thư phòng nhà họ Cung, là con đường duy nhất thông với thế giới bên ngoài. Cho đến nay, bọn họ tìm mấy ngàn năm, nhưng đều tìm được đường khác.

      "Chúng ta phải làm gì?" Nếu như mau chóng tìm được biện pháp ứng phó, bọn họ rất có thể gặp chuyện may.

      "Tôi cũng nghĩ ra được, bởi vì chuyện này rất kỳ quái. Mặc dù tôi, Hồng Nguyệt và Loan Đao, ba người cùng nhau thăm dò, cũng tra được, trưởng lão cũng điều tra ra được chút tin tức nào. Mới vừa rồi khi đứng bên cạnh Tạ Tư Kỳ, tôi ràng có thể nhận ra hơi thở toát ra từ người ta phải là của con người, nhưng mà rốt cuộc là cái gì, tôi cũng nắm ." vẫn thể nghĩ ra được, cũng biết , người phụ nữ kia rốt cuộc là người của dị giới nào.

      "Cho nên tôi mới , chúng ta phải tìm được người chủ mưu trước, mới có thể ra tay sao?" Ngự Hành Phong gật đầu cái. phái Hồng Nguyệt cùng Loan Đao thăm dò, chỉ là biết hai người bọn họ có thể tra được hay .

      "Tôi cảm thấy bây giờ nên đưa vợ con đến chỗ an toàn . Mục tiêu lần này của bọn họ, hình như là !" Ngự Hành Phong có cảm giác mãnh liệt rằng mục tiêu của đối phương lần này là Cung Hình Dực.

      "Nhưng mà, nơi nào mới là nơi an toàn nhất?" tại nhà họ Cung, bị tính vào khu vực an toàn, trong công ty cũng an toàn, vậy còn có nơi nào được gọi là an toàn.

      "Tôi có biện pháp, nhưng mà biết có đồng ý làm vậy hay ." Nếu làm như vậy, có thể chỉ làm tổn thương tới Tống Tâm Dao mà còn có thể thương hại tới cả hai đứa bé, cả bốn người bọn họ đều bị tổn thương. Chỉ là biết Cung Hình Dực có thể làm như vậy hay ?

      "Biện pháp gì?"

      "Tối nay tôi lại với ! Dạ Thiên đâu?" Có số việc, muốn Dạ Thiên giúp.

      "Trong mật thất." Mật thất này, cũng sắp thành nhà của Dạ Thiên rồi, cả ngày đều ở trong đó.

      "Bảo ta ra ngoài!" Cung Hình Dực gật đầu cái, đè xuống chốt mở dưới ghế sa lon, tường cửa mở ra. Dạ Thiên vốn ở bên trong xem tài liệu, nghe thấy thanh mở cửa. Cung Hình Dực có chuyện gì tìm sao?

      "Tìm tôi có chuyện gì à?" Dạ Thiên duỗi lưng mỏi, gần đây cũng phải làm gì nhiều, cũng có chuyện cần giúp đỡ, nghỉ ngơi cũng đủ rồi..

      " là người hay là cái gì vậy? Ngày ngày ở bên trong này, có buồn bực hay thế?" nhìn thấy ấy tìm phụ nữ, cũng thấy ấy ra ngoài, biết làm cía gì ở trong đó nữa?

      "! Đọc sách thời gian qua rất nhanh!" thích cuộc sống như thế, vừa an tĩnh, vừa thoải mái, còn phải làm nhiệm vụ.

      "Xảy ra chuyện gì?" Nhìn thấy Ngự Hành Phong, có cảm giác có chuyện lớn sắp xảy ra.

      " có việc gì tôi nên ở xà giới làm Xà Vương của tôi đúng ?" Ngự Hành Phong nhạo báng.

      "Tất nhiên, làm Xà Vương của thoải mái sao? Trái ôm phải ấp, thoải mái sao?"

      "Nếu , tôi biến thành bộ dáng của tôi, cho ở trong đó hai ngày, như thế nào, có được ?" Nhìn xem có chịu được chuyện tình trong xà giới hay , có thể so với chuyện loài người còn nhiều hơn.

      "Vậy thôi! Tôi sống rất thoải mái, cũng muốn đến địa bàn của chơi." làm được, ngày nào đó nếu như coi trọng mỹ nữ xà giới, đến lúc đó lại thể dẫn ấy ra ngoài, vậy cũng tốt chút nài. Hơn nữa người là người, rắn là rắn, người và rắn vốn là khác biệt.

      Trước kia từng nghe đến xà , nghe được bây giờ còn gặp được, hoàn hảo còn là Xà Vương.

      " nghĩ tới xà sao? coi trọng mỹ nữ nào của xà giới vậy? Tôi có thể đưa cho ." nghĩ cái gì, Ngự Hành Phong chỉ cần theo dõi ánh mắt lát liền có thể biết.

      "Coi như xong! Tôi cảm thấy an phận vẫn là tốt nhất, cũng đừng làm cho ngày nào đó lại sinh ra đứa bé người rắn. Nếu như bị những nhà khoa học bắt làm thí nghiệm vậy xong rồi." Dạ Thiên cũng có ham mê như vậy. Nghĩ nghĩ thế chứ còn làm thể.

      "Kỳ Kỳ, con tìm thư ký, để cho ấy dẫn con rửa mặt . Nhìn con ăn kìa!" Kỳ Kỳ ăn làm mặt giống như mèo vậy, bọn bây giờ còn phải chuyện, thể để cho Kỳ Kỳ biết.

      "Được!" Kỳ Kỳ đứng lên, chạy tới phòng bí thư.

      " ra kế hoạch !" Cung Hình Dực vẫn muốn nghe kế hoạch của , ít nhất có thể biết được tổn thương đối với bọn họ là như thế nào để tránh được đến mức thấp nhất.

      "Được. . . . . ." Ngự Hành Phong đem kế hoạch mà mình nghĩ ra cho bọn họ cùn nghe lần..

      "Như vậy tốt lắm đâu! Nếu như làm tốt, làm hại đến mấy người bọn họ." Dạ Thiên cảm thấy cái kế hoạch này tốt, bọn họ bây giờ vẫn chưa tra ra được chủ mưu làm ra chuyện này là ai, căn bản cũng biết, phải làm sao bây giờ?

      "Tôi biết , như vậy rất khó khăn với hai người, nhưng mà nếu như làm như vậy, bọn họ cũng có thể nguy hiểm đến tính mặng." Ngự Hành Phong lo lắng nhất chính là chuyện này.

      "Tốt! Cứ làm như vậy !" Cung Hình Dực đáp tiếng, cứ biết như vậy , tình cảm giữa bọn họ, có thể lại xảy ra vấn đề. Nhưng mà giống như Ngự Hành Phong , nếu như làm như vậy, mẹ con Tống Tâm Dao cũng bị nguy hiểm đến tính mạng.

      " phải hiểu chuyện này trước , lần này ba người chúng ta có thể nguy hiểm đến tính mạng, nguyện ý làm như vậy sao?" Ngự Hành Phong lo lắng.

      "Cha, rất nguy hiểm sao?" Khi bọn họ chuyện, nó cũng để ý, thế nhưng khi nghe đến chuyện nguy hiểm đến tính mạng, Kỳ Kỳ rất lo lắng, nếu quả xảy ra chuyện như vậy phải làm thế nào?

      "Kỳ Kỳ, con nghe cha chuyện sao?" Nếu như Kỳ Kỳ có thể giúp tay, Tống Tâm Dao có thể rời .

      "Cha, cha sao chứ?" Nó muốn người bên cạnh mình gặp chuyện may, nhưng mà chuyện này hình như rất nghiêm trọng.

      ", cha còn phải nhìn thấy hai bảo bối Kỳ Kỳ và Điềm Điềm của cha lớn lên, còn phải giúp mẹ con mặc áo cưới, làm vợ của cha nữa." Cung Hình Dực cũng dám bảo đảm là mình có thể bình an hay , nhưng cũng chỉ có thể đánh cuộc lần. Nhưng mà lần đánh cuộc này cũng quá lớn.

      "Được! Con giúp cha." Nếu như Kỳ Kỳ giúp ..., có lẽ Tống Tâm Dao còn có thể xảy ra chuyện khác nữa!

      Vì để cho cha an tâm, cho nên nó muốn giúp cha tay, lừa gạt mẹ, để cho mẹ biết những chuyện này.

      "Kỳ Kỳ, cám ơn con!" Cung Hình Dực cười. Có đứa con trai như thế này, cho dù có chết cũng có bất kỳ tiếc nuối gì nữa.

      "Dạ Thiên, tôi giao bọn họ cho . Nếu như có bất cứ chuyện gì, hãy giúp tôi chăm sóc bọn họ tốt." Dạ Thiên gật đầu cái, để cho yên tâm.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      60.7

      Trong phòng tối, người phụ nữ nhân bị trói, quần áo người cũng biết bị ném đâu.

      "Các. . . . . .Các. . . . . . Các người . . . chuyện này. . . . . . Những thứ này. . . . . . đều là cầm thú. . . . . . đều. . . . . . đều . . . . . . phải là người. . . . . . Rốt cuộc. . . . . . Rốt cuộc. . . . . . muốn. . . . . . muốn như thế nào?" mặt đất, người phụ nằm đó người đầy vết thương, máu cũng đông lại thành từng cục.

      "Ha ha ha. . . . . . Chúng ta vốn đều phải là người, làm gì như thế nào? phải là vẫn phải ở dưới thân thể chúng ta la hét dâm đãng sao?" người đàn ông cười dâm tà, mà đám thuộc hạ bên cạnh cũng cười theo.

      "Như thế nào? Bị mười mấy người đàn ông cùng nhau chơi đùa cảm giác tệ chứ!" người đàn ông đứng bên cạnh, cũng cười theo.

      "Các người, các người. . . . . . Muốn như thế nào?" Người phụ nữ này phải ai khác, chính là Tạ Tư Kỳ, chỉ là buổi sáng ta mới vừa ra khỏi Cung thị, thế nào lập tức biến thành cái bộ dáng này?

      "Chủ Thượng!" người phụ nữ vào, liếc mắt nhìn người phụ nữ giống mình như đúc ở trong góc phòng cười lạnh.
      "Bảo bối, ta vẫn thích bộ dáng lúc trước của em hơn, biến trở lại !" Người phụ nữ kia gật đầu cái, biến trở về hình dạng ban đầu của mình.

      Tạ Tư Kỳ thể tin được chính ánh mắt của mình. Tất cả nhũng gì xảy ra trước mắt là sao? Tại sao người phụ nữ này lại muốn biến thành bộ dáng của ?

      " tò mò sao? Muốn biết sao?" Người được người phụ nữ kia gọi là Chủ Thượng, cười lạnh tiếng, hôn mới vừa tiến vào cái.

      "Các . . . . . Các người. . . . . . Rốt cuộc là. . . . . . Là người hay quỷ?" ràng ở nhà nghỉ ngơi, vốn định hôm nay trở về Mỹ nhưng ngờ tới là xảy ra chuyện như thế này.

      "Chúng ta phải là người, càng phải là quỷ!" Người đàn ông mới vừa cười dâm đãng lúc nãy lại lần nữa mở miệng chuyện.

      "Chúng ta là rắn!" Tất cả những người đàn ông mới vừa rồi đều biến thành rắn bò tới chỗ Tạ Tư Kỳ.

      "A. . . . . ." Tạ Tư Kỳ kêu lên tiếng sau đó lâm vào hôn mê.

      "Đừng dọa ta sợ! Các ngươi cần chơi sao?" Người đàn ông được gọi là Chủ Thượng ôm người phụ nữ kia, tay cũng sớm thâm nhập vào bên trong quần áo của ta.

      "A. . . . . ." Từ trong miệng ta truyền ra tiếng thở gấp.

      "Tất cả đều ra ngoài!" Bây giờ là thời gian cho cùng bảo bối của mình, chứ phải cho những thuộc hạ này .

      "Đem cả ta ra ngoài , ở lại chỗ này quá chướng mắt." Nghe Chủ Thượng ra lệnh, những con rắn kia cũng đưa Tạ Tư Kỳ ra ngoài, tiếp tục đùa bỡn phen .

      Mà bên trong phòng là màn vô cùng dịu dàng, vui vẻ.

      *

      Cảnh sát nhận được tin báo của người dân liền chạy tới vùng ngoại ô. Người chết là phụ nữ, toàn thân trần truồng, trước khi chết bị làm nhục, con ngươi mở to. Hình như rất sợ hãi.

      "Đây là người thứ ba bị hại." Cung Hình Dực nhìn tin tức, liên tục ba ngày phát ba người bị hại, tất cả đều là phái nữ, trước khi chết giống nhau đều bị làm nhục. Khi chết tất cả đều mở to con ngươi.

      "Rốt cuộc là ai làm cái gì? Tại sao người của bọn họ đều bị khắc dấu hiệu của nhà họ Cung." Người này hình như cố ý nhằm vào người nhà họ Cung. Nhưng mà người đó rốt cuộc là ai, bọn họ cho đến bây giờ vẫn chưa có chút đầu mối nào.

      "Tít. . . . . ." Bên trong phòng làm việc vang lên tiếng điện thoại, Cung Hình Dực nhận.

      "Hình Dực, ông nội mất tích. Tất cả đồ đạc trong nhà đều đổ vỡ, mau trở lại xem chút !" Tống Tâm Dao khóc nức. vốn ở trong phòng với Điềm Điềm, tuy nhiên nghe thấy trong phòng ông nội truyền tới tiếng nổ. nhanh chóng chạy lên lầu, trong phòng vô cùng hỗn loạn mà Cung Thiên Kích lại biến mất biết tung tích.

      "Được! Em đừng vội, trở về ngay!" Cung Hình Dực lập tức cúp điện thoại.

      "Ông nội mất tích!" ngờ lại tới nhanh như vậy, bọn bây giờ phải mau chóng trở về nhà, nếu rất có thể nguy hiểm đến tính mạng của ông nội.

      "Bọn họ ra tay rồi." Ngự Hành Phong thở dài, Hồng Nguyệt và Loan Đao ra ngoài hai ngày, thế nhưng vẫn chút tin tức nào.

      " mau!"

      *

      Tại nhà họ Cung, mấy người Cung Hình Dực vừa trở về, liền lập tức chạy tới phòng của Cung Thiên Kích, lại thấy tường đều là máu, Tống Tâm Dao ôm đứa bé núp trong góc, Kỳ Kỳ vùi đầu vào trong ngực Tống Tâm Dao, mà Tạ Tư Kỳ lại ngồi ở cửa sổ.

      "Tạ Tư Kỳ, làm gì bọn họ?" Cung Hình Dực quát, chạy đến bên người Tống Tâm Dao, tinh thần của có chút hoảng hốt.

      " ta. . . . . ta giết. . . . . . Giết. . . . . .ông nội. . . . . ." Nhớ tới chuyện vừa xảy ra, trong đầu liền trống rỗng, tất cả đều lóe lên hình ảnh Cung Thiên Kích bị giết, hình ảnh ông ngã xuống trước mắt .

      Cung Hình Dực đứng lên, liền thấy thi thể của ông nội ở giường.

      "Ông nội. . . . . .Ông nội. . . . . ." Cung Hình Dực chạy đến bên người Cung Thiên Kích, thi thể của ông còn có chút ấm áp, tuy nhiên còn chút hơi thở.

      "Tạ Tư Kỳ, tôi giết chết . . . . . ." Ông nội là người thân duy nhất của Cung Hình Dực, nhưng bây giờ ông cũng mất rồi. Ông vẫn còn chưa đợi được đến lúc bọn họ kết hôn, vẫn chưa đợi đến lúc Điềm Điềm gọi ông là ông cố, tại sao có thể chết?

      "Dạ Thiên, đưa Dao Dao và Kỳ Kỳ , giúp tôi chăm sóc tốt cho bọn họ." Dạ Thiên gật đầu cái, đỡ Tống Tâm Dao dậy, kéo Kỳ Kỳ vùi đầu trong ngực Tống Tâm Dao ra.

      Bọn họ đều bị dọa sợ, căn bản cũng biết có chuyện gì xảy ra trước mắt?

      "Tạ Tư Kỳ, biến trở về bộ dáng lúc trước của ngươi !" Ngự Hành Thiên kéo Cung Hình Dực lại, để Tạ Tư kỳ biến trở về bộ dáng lúc trước.

      " hổ là Ngự Hành Phong, bị ngươi dễ dàng đoán ra như vậy." Khói mù tản ra, ta trở về bộ dáng ban đầu.

      "Long Cảnh Vương có lòng, cư nhiên để cho ái phi ra ngoài giúp mình làm việc." Ngời phụ nữ trước mắt, cũng phải Tạ Tư Kỳ, mà là ái phi của Long Cảnh Vương - Cơ Phi

      "Ngự Hành Vương càng khó lường hơn, tình nguyện làm tay sai cho loài người." Cơ Phi cười lạnh.

      "Để vương của các người tới gặp ta!" Ngự Hành Phong muốn mất thời gian chuyện nhiều cùng với người phụ nữ này.

      "Vương của chúng tôi, phải bất luận kẻ nào cũng có thể gặp. Người muốn hỏi Vương của chúng tôi sao phải làm những chuyện như thế này, đúng ?! Như vậy ta cho ngươi biết, bởi vì Vương của chúng tôi muốn thống nhất xà giới, mà ngày này qua ngày khác ngươi ở đây, bây giờ nhìn lại, ngươi cũng có bao nhiêu năng lực, chỉ là tay sai cảu loài người."

      "Bốp" tiếng, Cơ Phi bị ăn cái tát.

      "Vương của chúng tôi chỉ là trọng đạo nghĩa bạn bè mà thôi." Hồng Nguyệt xuất , khẽ mỉm cười với hai người bọn họ.

      "Ngươi. . . . . ." Cơ Phi tính thế nào cũng tính tới, bị đánh, dù thế nào ta cũng là xà phi của Cảnh Vương, ngày đó bị Cung Hình Dực từ trong công ty vứt ra ngoài làm gì, hôm nay còn bị chính thủ hạ của Ngự Hành Phong đánh cho cái tát.

      "Tới tốt lắm! tốt!" ta tức giận, mà còn cười to lên, ở trong căn phòng này, cũng sớm chôn thuốc nổ xuống rồi, chỉ cần thời gian vừa đến, tự động nổ tung, đến lúc đó bất cứ ai trong bọn họ cũng sống được.

      Liếc nhìn đồng hồ báo thức tường, thời gian cũng còn nhiều lắm.

      "Các ngươi cho là, các ngươi còn có thể sống ra khỏi nơi này sao?" có thể giết người cũng có thể giết chết những người đứng trước mặt này.

      Coi như Ngự Hành Phong có ở chỗ này, vậy như thế nào?

      Coi như pháp lực của có mạnh hơn nữa, vậy như thế nào?

      Bom chôn ở đây, đủ để nổ tung nơi này.

      "Có thể sống hay , phải có thể tính được, chỉ cần chúng ta muốn sống, liền có thể sống." ta xem Ngự Hành Phong thành nhân vật như thế nào rồi? Có vô dụng đến thế sao?

      "Vậy chúng ta chờ xem." Cơ Phi cười lạnh.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      60.7

      Tống Tâm Dao bị Dạ Thiên kéo ra khỏi nhà, còn chưa được xa, mới mấy mét nghe thấy tiếng vang lớn, quay đầu nhìn lại, nhà họ Cung tràn ngập trong khói thuốc nổ.

      "Hình Dực, Hình Dực đâu?" Tống Tâm Dao mới vừa phục hồi tinh thần lại sau kinh sợ, lại phát người dẫn bọn họ ra ngoài, phải Cung Hình Dực, mà là Dạ Thiên.

      " ấy ở bên trong!" Cho dù tại để cho biết chuyện này sớm muộn gì cũng biết thôi.

      " ấy, ấy ở bên trong sao?" Thấy Dạ Thiên gật đầu cái, giao Điềm Điềm ôm trong tay cho Dạ Thiên: "Giúp tôi chăm sóc tốt cho hai đứa bé."

      Sau đó nhanh chóng chạy vào bên trong, phải mau xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ở đây nhìn thấy nhà họ Cung, chỉ có thể nhìn thấy khói thuốc nổ mù mịt.

      "Tống tiểu thư, mau trở lại !" Dạ Thiên gọi ngừng, hơn nữa còn ôm trong ngực đứa bé muốn dùng tay kéo lại cũng thể.

      Tống Tâm Dao chạy đến bên ngoài nhà họ Cung, nhìn tất cả các phòng đều bị lửa thiêu cháy rụi.

      ngã quỳ mặt đất. Nhìn tất cả mọi thứ trước mắt, thể tin được những gì mình chứng kiến là ?

      ", phải ! phải !" nằm mơ, đúng vậy nằm mơ. Nếu làm sao có thể có thể như vậy? thể nào, thể nào.

      "Cung Hình Dực, mau ra đây! Cung Hình Dực, mau ra đây ! Ra đây cho em!" rống to, ngã quỳ mặt đất, sau đó cũng thể tự đứng dậy được.

      thể nào, xảy ra chuyện gì.

      "Mẹ!" Kỳ Kỳ tới bên cạnh Tống Tâm Dao, ôm , nước mắt sớm rơi xuống, giọt tiếp giọt.

      Cha đồng ý với Kỳ Kỳ, sống tốt!

      Cha đồng ý với Kỳ Kỳ, cha có việc gì!

      Cha đồng ý với Kỳ Kỳ, cha nhìn Kỳ Kỳ và Điềm Điềm lớn lên.

      Tại sao lại như vậy? Đây phải là , phải !

      Cha chắc chắn rời xa bọn họ, rời xa Kỳ Kỳ.

      Cha làm sao có thể rời xa bọn họ, tại sao có thể rời khỏi bọn họ?

      Điềm Điềm nằm trong ngực Dạ Thiên cũng lớn tiếng khóc, cứ như vậy khiến Dạ Thiên càng biết phải làm thế nào.

      nên để ngự Hành Phong biến mình thành Cung Hình Dực, để Cung Hình Dực ra ngoài, chỉ đơn mình, cho dù có chết cũng sao cả.

      Mà Cung Hình Dực giống vậy. ấy còn có vợ, tại sao có thể cứ vứt bỏ như vậy?

      ", ấy chết, chết." Tống Tâm Dao đột nhiên bò dậy, xông vào trong nhà.

      " làm gì vậy?" Hồng Nguyệt đột nhiên xuất , khiến Dạ Thiên thả lỏng tâm tình.

      "Tôi muốn tìm ấy, buông tôi ra, tôi muốn tìm ấy." muốn tìm Cung Hình Dực, cho dù có chết hay là sống, đều phải tìm được .

      "A. . . . . ." Thấy như thế này, Hồng Nguyệt trực tiếp đánh ngất xỉu.

      "Đưa đứa bé cho tôi, ôm ấy ." Hồng Nguyệt giao Tống Tâm Dao cho Dạ Thiên, ôm Điềm Điềm oa oa khóc lớn từ trong ngực Dạ Thiên qua.

      "Kỳ Kỳ, !"

      "Cháu , cha đồng ý với cháu, cha có việc gì mà!" Kỳ Kỳ phải ở chỗ này đợi cho đến khi Cung Hình Dực ra ngoài mới thôi.

      "Kỳ Kỳ, cha cháu và cha nuôi đều sao cả, ta dẫn cháu gặp bọn họ." Nếu như bọn họ vẫn , Long Cảnh Vương rất có thể dẫn người tới. Bọn họ phải tiến vào mật thất trong thư phòng của nhà họ Cung, nếu đến đó nhất định bị người của Long Cảnh Vương giết chết. Nhưng lại nghĩ tới, Long Cảnh Vương vì muốn đạt được mục đích, lại dám cho nổ tung nhà họ Cung.

      May mắn là Loan Đao chạy đến đúng lúc. Loan Đao vì tranh thủ thời gian, tự mình chặn lại Cơ Phi mà cũng chết cùng Cơ Phi bên trong đó.

      *

      "Cha cái gì?" Hôm nay, Cao Hùng lại lần nữa tới thăm Cao Cầm Nhã, lại nghĩ tới lại mang đến tin tức như vậy cho Cao Cầm Nhã.

      "Đúng! Nhà họ Cung nổ tung, Cung Hình Dực, Cung Thiên Kích, Tống Tâm Dao còn có hai đứa bé, cùng với mọi người trong nhà họ Cung, đều biến mất, chỉ tìm được thi thể." Tin tức này là tin tức động trời ở thành phố O. Bây giờ, Tử Mị như rồng đầu, Dạ Thiên tay quản lý tất cả mọi chuyện trong công ty.

      Trong nhà họ Cung, lại phát thêm hai xác rắn lớn, chỉ là cho đến bây giờ, cũng , đó có phải rắn hay , cảnh sát cho đến bây giờ vẫn tra ra chuyện này.

      Cổ phiếu của Tử Mị dừng hoạt động hoàn toàn, cảnh sát rằng trước khi tìm được Cung Hình Dực, bất kể là ai cũng được bán cổ phiếu của Tử Mị ra ngoài.

      "Cha, cha còn cười được sao?" Thấy Cao Hùng vui mừng như thế, Cao Cầm Nhã rất đau lòng.

      "Chẳng lẽ con vui mừng sao? Chúng ta có cơ hội đoạt lại Cao thị rồi!" Cao Hùng mỗi ngày đều chờ đợi cơ hội, tại phải là cơ hội tốt nhất sao?

      "Cha, Dao Dao là em họ của con, Cung Hình Dực chính là em rể của con. Hai người bọn họ đều là người thân của con!" Cao Cầm Nhã quên lần trước Tống Tâm Dao đến thăm còn đưa hai đứa bé cùng.

      Điềm Điềm vẫn luôn cười với , Kỳ Kỳ cũng chút địch ý nào đối với , Tống Tâm Dao căn bản cũng có ý trách mắng . Mà Cao Hùng lại có bộ dáng như thế này.

      "Lúc ấy khi bọn họ mua cổ phiếu công ty chúng ta có nghĩ tới con là chị họ của chúng hay ?" Cao Hùng cho dù như thế nào cũng muốn lấy lại công ty.

      "Cha, khi đó, bọn con cũng biết là mình có quan hệ với nhau như vậy mà!"

      "Cha mặc kệ, cha nhất định muốn lấy lại công ty của mình." Ông mệt mỏi, khổ sở đủ rồi.

      "Được, cha muốn lấy lại công ty sao? Nếu như cha muốn làm như vậy bắt đầu từ bây giờ, con nhận cha làm cha nữa. Cha về , cần trở lại thăm con đâu!" Nếu là như vậy, ông còn tới thăm làm cái gì?

      Triệu Tâm Nguyệt và Tống Tâm Dao mỗi khi đến thăm đều đem đến cho cảm giác ấm áp của người thân trong gia đình, mà khi cha tới, vĩnh viễn đều là ích lợi.

      Cho tới bây giờ đều chưa từng nghĩ tới ở trong tù, tại sao ông thể vì mà suy nghĩ chút.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      60.8

      Ba năm dài cũng dài lắm, bảo ngắn cũng ngắn lắm. Từ khi bắt đầu vào ngục, mặc dù chỉ là đổi chỗ ở nhưng mà hoàn toàn khác nhau.

      Ở chỗ cũ ít nhất còn có Tằng Tử Kiêu đối cử tốt với , thường xuyên đến chuyện phiếm với , nhưng mà tại, phát , sau khi tới nơi này, tất cả đều thay đổi, có ai đối đãi với giống như Tằng Tử Kiêu.

      Nơi này tất cả cảnh quan đều là nữ cảnh sát, bọn họ đều rất nghiêm nghị. Mỗi ngày từng bước từng bước học những thứ mình chưa biết làm, chung sống cùng với những người bạn trong ngục cũng rất tốt.

      Nhưng mà hôm nay tin tức mang tới lại như thế này, Cung Hình Dực, Tống Tâm Dao cùng với hai đứa bé xảy ra chuyện trong vụ nổ đó rồi sao? hy vọng chuyện này xảy ra, nếu quả là như vậy thế giới này còn có người thân nữa sao? Có lẽ chỉ có hai người Triệu Tâm Nguyệt và Tống Hàm Quân mà thôi.

      "Tiểu Nhã, sao chứ!" Bạn trong ngục thấy sau khi trở về, liền hoảng hoảng hốt hốt , hình như xảy ra chuyện gì.

      "Nếu như có chuyện gì xảy ra, với chúng tôi , chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp!" Trước kia vẫn cho là những người bạn trong ngục này đều vô cùng lạnh nhạt, thế nhưng lúc này đều rất nhiệt tình với .

      "Nhà em rể tôi bị nổ, cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được người." ngồi bệt xuống giường, tại sao lại như vậy?

      Tống Tâm Dao là người tốt, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy?

      Trước kia sai lầm rồi, bây giờ làm cái gì ông trời cũng cho công bằng?

      "Tiểu Nhã, có thể là bọn họ chơi rồi, bây giờ vẫn biết trong nhà xảy ra chuyện, phải chưa tìm được người sao? Trước hết đừng đau lòng." Bọn họ vẫn luôn tin tưởng câu người hiền có trời phù hộ.

      "Nhưng mà phát thi thể của ông nội." Trước kia có lẽ cảm thấy Cung Thiên Kích là ông lão rất nghiêm túc, nhưng mà tại mới phát , ông phải.

      nhớ khi còn quen với Cung Hình Dực, Cung Thiên Kích đối với cũng rất tốt. Nếu như phải làm nhiều chuyện sai như vậy Cung Thiên Kích nhất định lấy vẻ mặt nghiêm túc đó mà đối xử với .

      "Chuyện này. . . . . ." Bọn họ cũng biết phải an ủi như thế nào. Ở trong này, ngay cả người thân gặp chuyện may, cũng là người cuối cùng được biết, từ từ tất cả mọi người đều yên lặng.

      "Cao Cầm Nhã, có người tới thăm !" mới vừa gặp Cao Hùng, biết là ai đến tìm ?

      "Là ai ?"

      "Tằng Tử Kiêu." Nữ cảnh sát nhìn mắt sưng đỏ, chắc là chuyện nhà họ Cung khiến đau lòng rồi!

      "Cám ơn!" Tại sao lại tới?

      lau nước mắt mặt mình, nhưng thế nào cũng lau hết, cứ lau khô rồi nước mắt lại lần nữa rơi xuống. Sắc mặt cũng tái nhợt rất nhiều, chuyện xảy ra với nhà họ Cung đả kích rất lớn đến .

      đột nhiên có cảm giác thế giới của mình hoàn toàn u ám. vốn tưởng rằng thế giới này, chỉ có người thân là Cao Hùng, nhưng ngờ trời cao vẫn chăm sóc mình, để cho gặp được chị của mẹ mình, để cho có có thêm người dì, cũng có thêm người chú, còn có thêm em họ. . . . . .

      lập tức có thêm bảy tám người thân, khiến cho cảm thấy thế giới này là có nhiều màu sắc, nhưng mà bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy.

      "Cảnh sát Tằng." Khi nhìn thấy Tằng Tử Kiêu, cố gắng nặn ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

      " sao chứ!" Lần trước khi đến thăm , cũng thấy sắc mặt tái nhợt như vậy.


      "Tôi sao! Cảnh sát Tằng, tại sao hôm nay lại có thời gian tới đây vậy?" phải là công việc của rất bận rộn sao?

      "Hôm nay tôi được nghỉ, cho nên đến thăm chút, ở chỗ này như thế nào?" cũng hiểu, tại sao mình lại chạy tới đây thăm , chỉ là kể từ khi rời khỏi trại tạm giam chuyển đến nơi khác, chỉ cần vừa có thời gian, liền muốn tới thăm .

      "Cám ơn! Cuộc sống ở đây, so với bên ngoài yên tình hơn nhiều, mặc dù cảm giác thiếu thiếu thứ gì đó, nhưng mà coi như cũng tệ!" Nơi này quả thực rất yên tĩnh, khi có thời gian còn có thể đến thư viện đọc sách.

      Nếu như xem sách lâu rồi có thể nơi khác xem.

      "Vậy tốt!" Tằng Tử Kiều đột nhiên cúi đầu, biết nên từ đâu.

      " biết chuyện xảy ra với nhà họ Cung rồi sao?" nghiêng đầu, xem xét phản ứng của .

      Nước mắt vốn ngừng rơi lại lần nữa chảy xuống.

      "Tôi biết, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? Dao Dao tốt như vậy, tại sao trời cao thể chăm sóc tốt cho ấy? Nếu như có thể tôi hi vọng, tôi có thể thay ấy gánh lấy chuyện này. Tôi chỉ có bọn họ là người thân, tại sao trời cao cũng muốn cướp ?" hiểu, có phải tạo nghiệt quá nhiều hay ?

      Tại sao có được bao nhiêu, trời cao lại muốn thu hồi bấy nhiêu chứ?

      "Đừng nghĩ như vậy, vẫn chưa tìm được thi thể của bọn họ, vậy bọn họ còn có tia hi vọng, chỉ cần trong lòng tin tưởng, bọn họ vẫn còn sống thế giới này, chỉ là bây giờ vẫn chưa tìm được tung tích của bọn họ. Lần này vì sao lại xảy ra vụ nổ, tại cảnh sát bắt đầu điều tra, nếu có tin tức gì tôi lập tức thông báo cho được ?" Cao Cầm Nhã gật đầu cái, rất cảm ơn Tằng Tử Kiêu, còn đặc biệt chạy tới đây thăm .

      "Cảnh sát Tằng, rất cám ơn , cám ơn tới thăm tôi!" Cao Cầm Nhã cười cười.

      "Cho , chỗ thức ăn này là mẹ tôi làm, ăn chút ! Cũng biết có thích ăn hay nữa." xin lỗi gãi gãi đầu, nhắc tới thức ăn bên cạnh.

      "Có cái gì mà thích ăn chứ? Còn phải cám ơn dì nấu ăn giúp tôi." Mỗi lần tới đây, cũng mang ít thức ăn cho , mà những đồ ăn này cũng rất hợp khẩu vị của .

      "Chỉ cần thích ăn là được, có muốn ăn cái gì ? Tôi có thể làm chút gì đó mang đến cho !" Tằng Tử Kiêu cười cười, nhưng nghĩ mình ra miệng.

      "Những thứ này đều là làm sao? Đúng ?" Cao Cầm Nhă nhìn .

      "A. . . . . . Làm sao biết?" Trong khoảng thời gian ngắn Tằng Tử Kiêu, cũng phản ứng kịp.

      "Cám ơn, rất cám ơn !" Cao Cầm Nhã rất cảm kích, khi vẫn còn phải canh giữ , vẫn luôn chăm sóc mà bây giờ khi chuyển chỗ rồi, vẫn chăm sóc như vậy.

      " đừng khóc!" Vừa thấy phụ nữ khóc, biết làm thế nào.

      Cao Cầm Nhã cúi đầu, người đàn ông này tại sao ngu như vậy? Tại sao lại làm cho ăn? biết, mình có chỗ nào đáng giá để phải làm như vậy.

      là nhân viên công vụ, cầm tiền của quốc gia, mà lại là người ngồi ở trong ngục giam. càng như vậy, lại càng biết, tiếp đó, mình phải đối mặt ra sao.

      "Tôi phải trước đây!" luôn khiến cho cảm động, luôn vui vẻ, nhưng càng như vậy, sợ mình càng lún sâu vào đó.

      Xách theo đồ ăn tự mình làm cho , tâm tình phức tạp thôi, người đàn ông này, là ngốc.

      còn phải ở trong này ba năm, đợi đến khi ra tù, cũng 28 rồi. thể nào đợi cho đến lúc đó, cho dù có tình cảm đối với nữa.

      Nhưng phát , bỏ ra nhiều như vậy mà lại thể cho cái gì.

      *

      đỉnh núi, hai xà vương đánh nhau

      "Long Cảnh Vương, ngươi còn muốn đánh sao?" Ngự Hành Phong nhìn người đàn ông trước mắt, bọn họ đánh nhau ba ngày ba đêm, ta lại còn muốn chết tâm,

      "Ngươi hại chết Cơ Phi, ta muốn mạng của ngươi."

      "Long Cảnh Vương, ngươi ràng , là các ngươi hại chết Cung lão gia, hơn nữa còn làm nhà họ Cung nổ tung, đây hết thảy đều là do ngươi tự mình làm, cần gì tới trách ai? Hơn nữa Loan Đao cũng chết ở bên trong đó." Ngự Hành Phong bị ta quấn ba ngày ba đêm, sắp chống đỡ nổi nữa rồi, mà thi thể Loan Đao bây giờ vẫn ở trong cục cảnh sát.

      chỉ muốn mau chóng đưa thi thể Loan Đao về xà giới, chứ phải ở chỗ này đánh nhau cùng với Long Cảnh Vương.

      "Ta thể giết ngươi, như vậy ta giết Cung Hình Dực, biến thành phố O thành biển máu."

      "Long Cảnh Vương, đây là chuyện trong xà giới chúng ta, ngươi cần gì phải kéo loài người vào đây. Ngươi trở về làm vua ở nước của , ta trở về làm vua của nước ta, nếu như ngươi muốn đánh, về xà giới đánh, như thế nào?" Ở chỗ này đánh nhau cũng được. Nếu như còn đánh nhau như vậy, sớm muộn cũng kéo những ký giả kia tới đây.

      "Tại sao ta phải nghe lời ngươi?"

      "Bằng việc ta là vương trong xà giới, ngươi đừng quên, ngươi vẫn còn chịu quản chế của ta, nếu như ngươi muốn tạo phản, ta và ngươi tính sau. Nhưng tại, ngươi lập tức trở về xà giới cho ta, nếu , ta trực tiếp thu ngươi vào trong bình." Xà bình là bảo bối của xà vương, chuyên thu các loài xà muốn quy phục.

      "Tốt! Ta trở về, nhưng mà ngươi cứ chờ khiêu chiến của ta." Theo làn khói đen, Long Cảnh Vương cuối cùng cũng rời . cũng nên lời từ biệt với Cung Hình Dực rồi, người và rắn vốn nên có bất kỳ giao tình gì, nhưng mà giữa và Cung Hình Dực cho tới nay đều có tình cảm.

      Nếu như phải là liên lạc với loài người Cung gia cũng xảy ra nhiều chuyện như vậy, tại nên rời .

      Lúc này rời , về sau trở lại nữa, từ đó cũng ngăn cách tất cả quan hệ với thế giới loài người.

      Rắn là rắn, người là người. Người phạm ta, ta liền phạm người,

      Từ khi biết Cung Hình Dực, biến thành người nhiệt huyết, bây giờ vì an bình của xà giới, nên biến trở lại thành người lãnh huyết giống như trước khi quen biết Cung Hình Dực rồi.

      Khi làm vị vua nhiệt huyết, rất vui vẻ, ít nhất là biết rất nhiều người, nhưng mà bây giờ nhìn lại, duyên phận của bọn họ tận.

      Từ đó về sau, xà giới bọn họ còn có bất kỳ liên lạc gì với bên ngoài nữa. Xà giới có thể tồn tại bao lâu phải bởi vì, bọn họ đều là máu lạnh sao?

      Vì xà giới, chỉ có thể làm trở về làm vị vua máu lạnh như vậy mà thôi.

      "Vương, nhận được thi thể của Loan Đao!" Loan Đao chính là bị hại chết, nếu như , Loan Đao cũng chết.

      "Trở về xà giới!" Hồng Nguyệt nhìn Ngự Hành Phong, ánh mắt của lần nữa thay đổi giống như hơn hai mươi năm trước, xem ra bọn họ bao giờ có bất kỳ quan hệ cùng loài người nữa.

      Làn khói tím cùng khói hồng biến mất, gió thổi qua sân cỏ, hình như cho tới bây giờ núi này cũng xảy ra qua bất cứ chuyện gì.

      Nhà họ Cung, tia sáng tím bắn về phía phía chân trời, dấu hiệu phù chú bị phong ấn ở lòng đất từ từ biến mất.

      Từ đó Cung gia còn mật đạo thông với xà giới nữa, còn có ai biết, Cung gia từng có quan hệ với xà giới.

      Hết quyển 1

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :