58.8
"Loan Đao, Hồng Nguyệt, theo ta ra ngoài chuyến." Ngự Hành Phong vừa dứt lời, bên cạnh liền xuất mặc trang phục màu đỏ. Người này chắc là Hồng Nguyệt! Còn nữa lại mặc trang phục màu vàng. Trang phục của hai người giống nhau, chỉ có màu sắc là khác nhau thôi.
"Vương!" Họ chỉ là nhàn nhạt đáp tiếng. Sau đó nhóm năm người liền ra khỏi động. Lần này, bọn họ cần phải bộ nữa. Kỳ Kỳ được Ngự Hành Phong ôm, trực tiếp sử dụng pháp thuật bay đến cầu thang. Mà Dạ Thiên được giao cho hai thuộc hạ của .
Cho đến khi ra khỏi nơi tràn đầy sương mù, Dạ Thiên mới thở dài : " tại rốt cuộc cũng hiểu câu của người xưa ‘ khó tiêu thụ nhất là ân mỹ nhân ’ hơn nữa lại còn được hai mỹ nữ ôm bay trở về như vậy nữa."
"Chú Dạ, dù sao chú cũng chưa có vợ. Hay là chú chọn lấy trong hai chị xinh đẹp này làm vợ !" Kỳ Kỳ cười trêu .
"Kỳ Kỳ, ai dạy cho cháu cái này vậy!" Đối với Kỳ Kỳ, cảm thấy nhức đầu.
" cần ai dạy cả. Ban đầu mẹ nuôi Y Y của cháu cũng tìm chú họ Dạ, chỉ tiếc là tên ngu ngốc kia làm mẹ nuôi mang thai, sau đó, lại làm cho mẹ nuôi đau lòng bỏ mất. Nếu như lần sau cháu mà gặp lại ta, cháu nhất định giúp mẹ nuôi trừng phạt ." Kỳ Kỳ đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
"Chú Dạ, chú có trai hay em trai gì đó ?"
"Tại sao hỏi như thế?" Từ khi năm tuổi, chính là nhi, chỉ biết tên tuổi mình gọi là Dạ Thiên. Tất cả những chuyện khác đều ràng lắm.
"Bởi vì, tên ngu ngốc kia tên là Dạ Thiên, chú tên là Dạ Thiên, cháu có chút nghi ngờ hai người có phải là em hay !" Kỳ Kỳ khi nghiêm túc quả là có điểm giống Cung Hình Dực, nhưng mà bây giờ nhìn lại mới thấy tên tiểu quỷ này rất biết suy nghĩ.
"Chú là nhi!" Dạ Thiên có chút nhức đầu, nhưng mà trong lòng cũng bắt đầu hoài nghi, có lẽ cũng nên điều tra lại thân thế của mình.
"Tốt lắm, đừng đứng ở đây tán gẫu nữa. Hồng Nguyệt ngươi tra chút xem người phụ nữ tên Cao Cầm Nhã này nghĩ gì. Tốt nhất là xâm nhập vào người của ta, xem xem ta suy nghĩ cái gì, nhưng mà được gây tổn hại đến nhận chức của ta, thể để cho ta biết ngươi là rắn, hiểu chưa?" Hồng Nguyệt gật đầu cái. Sau khi nhận được mệnh lệnh liền hóa thành làn khói màu đỏ, biến mất trong thư phòng.
"Loan Đao, bây giờ thị trường ngươi xem thị trường chứng khoán như thế nào, nghĩ biện pháp, khiến tất cả hoạt động của thị trường chứng khoán dừng lại." Loan Đao cũng trở thành làn khói biến mất. Điều này làm cho Kỳ Kỳ nhìn thấy cũng phải trợn to hai mắt, vốn là cảnh tượng chỉ có thể nhìn thấy ở trong TV, nghĩ tới hôm nay lại có thể tận mắt chứng kiến.
"Làm như vậy, có được hay ?" Nếu như dừng tất cả hoạt động của thị trường chứng khoán, cổ phiếu công ty chắc chắn hạ giá nữa, nhưng mà, nếu như chuyện này bị tra ra Tử Mị càng xuất vấn đề lớn hơn. Nếu như cảnh sát cũng tham gia vào, vậy đối với tử mị càng thêm bất lợi.
"Yên tâm ! Chúng ta là rắn, làm chuyện gì cũng bị con người phát , dù là cảnh sát điều tra cũng thể tra ra được. Mà ta cũng chỉ mới để cho Loan Đao dừng hoạt động của thị trường chứng khoán lại lúc thôi. Chờ tới lúc Hồng Nguyệt trở lại là được rồi." tại thị trường chứng khoán hạ giá nghiêm trọng như vậy, nếu như cứ tiếp tục hạ liên tục như vậy, Tử Mị thua thiệt rất lớn. Nếu như làm tốt chuyện lần này, có thể càng thiệt hại nặng nề hơn.
"Chỉ là. . . . . . Tôi cảm thấy làm như vậy cũng tốt lắm!" Cho dù bọn họ làm như vậy con người cũng phát ra nhưng mà cảm thấy vẫn ổn!
"Tốt lắm! Ta để Loan Đao trở lại, Hồng Nguyệt cũng nhanh chóng trở về thôi!" Ngự Hành Phong biết bọn họ lo lắng điều gì. Cho dù lo lắng, nhưng mà bọn họ là người, khác với loài rắn của mình.
"Vương!" Hồng Nguyệt tốc độ quả thực rất nhanh, tới hai phút trở lại thư phòng nhà họ Cung.
"!" Ngự Hành Phong đứng bên cửa sổ, nhìn phong cảnh phía ngoài, phong cảnh thành phố này là khác biệt trời vực với nơi bọn họ sống. khí ở xà giới vẫn tốt hơn nhiều!
"Cao Cầm Nhã muốn mượn tai nạn xe cộ lần này để lật đổ Tử mị, cũng muốn kéo theo Tống thị xuống, quan trọng nhất là. . . . . ." Hồng Nguyệt đột nhiên tới bên cạnh Ngự Hành Phong, thầm vào tai mấy câu.
Dạ Thiên cùng Kỳ Kỳ nhìn nhau cái, có chuyện gì mà thể để cho hai người bọn họ biết.
"Ngươi biến thành bộ dáng của ấy, đến bệnh viện xem Cao Cầm Nhã kế tiếp có hành động gì." Hồng Nguyệt gật đầu cái, liền biến mất khỏi thư phòng nhà họ Cung. Loan Đao cũng sớm bị gọi trở lại, đứng phía sau Dạ Thiên và Kỳ Kỳ .
"Cha nuôi, ấy vừa mới gì vậy? Tại sao thể để cho chúng ta nghe với?" Kỳ Kỳ có chút ngạc nhiên, rốt cuộc là chuyện gì mà thể để cho nó và Dạ Thiên cùng biết?
"Chúng ta xem kịch vui !" Xung qunh Ngự Hành Phong xuất làn khói màu tím, khói mù tản ra xuất trước mắt cũng phải Ngự Hành Phong, mà là người nằm giường bệnh ở thành phố X —— Cung Hình Dực.
"Cha!" Kỳ Kỳ hưng phấn kêu, Cung Hình Dực tỉnh sao?
"Dạ Thiên, thông báo cho Cung Hình Dực, để cho Tống Tâm Dao hay bất lỳ ai khác xuất ở thành phố X, nếu khồn kế hoạch của ta xuất vấn đề lớn, biết ?" Nếu để cho mọi người biết, thế giới này, có hai Cung Hình Dực, hai Tống Tâm Dao lời , vậy là rối loạn.
" là Ngự Hành Phong?"
" phải là ta, còn có thể là ai? thôi! Chúng ta đến bệnh viện của Cao Cầm Nhã ở." Dạ Thiên gật đầu, lập tức gọi điện thoại cho Cung Thiên Kích, báo cho ông biết được để bất kỳ ai ra vào phòng bệnh của Cung Hình Dực, cũng được để Tống Tâm Dao rời khỏi bệnh viện nửa bước.
"Tôi quên cho biết, Tống Tâm Dao mang thai, cũng khoảng tám tháng rồi." Nếu như xuất Tống Tâm Dao bụng bình thường ở đây như vậy thảm, nếu thế kế hoạch của bọn họ có thể là xong rồi, hết cứu vãn nổi.
"Thế nào sớm!" Ngự Hành Phong lần này mới lo lắng, cũng biết Hồng Nguyệt đến bệnh viện chưa. Nếu như đến trong phòng bệnh của Cao Cầm Nhã vậy xong rồi.
" với tôi là muốn để cho Hồng Nguyệt biến thành bộ dạng của Tống tiểu thư đến thăm Cao Cầm Nhã mà!" Lần này. . . . . .
"Loan Đao, nhanh tìm Hồng Nguyệt. Chúng ta cũng !" Khi bọn họ ra khỏi thư phòng, tất cả người giúp việc cũng sững sờ đứng nguyên tại chỗ. Thiếu gia của bọn họ, phải ở trong bệnh viện thành phố X sao? Làm thế nào mà ngay lập tức tới đây rồi?
"Nhất định!" Ánh sáng trong tay Ngự Hành Phong chợt lóe, tất cả người làm bao gồm cả quản gia, đều ngã xuống đất.
"Bọn họ sao chứ!" Kỳ Kỳ có chút lo lắng nhìn những người đó, ông quản gia cũng thể gặp chuyện may, ông ấy vẫn luôn đối tốt với nó.
" sao, chỉ cho họ ngủ lát thôi. Đợi khi họ tỉnh lại quên tất cả những gì xảy ra ngày hôm nay." Kỳ Kỳ cùng Dạ Thiên lúc này mới yên tâm. Lần này hành động của bọn họ cũng biết tiến hành như thế nào, nhưng mà nếu như nhanh chóng rời khỏi đây biết Hồng Nguyệt biến thành hình dáng gì?
*
Bệnh viện, tại cửa đại sảnh
Bởi vì Tống tâm Dao xuất , tất cả ký giả đều xông lên. Triệu Tâm Nguyệt đứng bên cạnh : "Con của tôi tại có thai, nếu như con của tôi có xảy ra sơ xuất gì các người có thể chịu trách nhiệm nổi sao?" Triệu Tâm Nguyệt nhìn ký giả, có chút tức giận, vấn đề cứ liên tiếp được đặt ra câu lại câu.
"Chúng tôi chỉ muốn biết Tống tiểu thư, tại sao lại tới bệnh viện, chỉ đơn giản là khám thai thôi sao?" ký giả hỏi.
Cao Cầm Nhã cũng ở trong bệnh viện này, bọn họ khó có thể nghĩ tới chuyện Tống Tâm Dao đối phó với Cao Cầm Nhã.
"Tôi cũng phải tới làm khám thai, chỉ là tới đay thăm Cao Cầm Nhã tiểu thư mà thôi. thế nào trước kia ấy cũng là vợ chưa cưới của Hình Dực, tối nay ấy đến. Nếu như mọi người lo lắng, tôi xuống tay với Cao Cầm Nhã, vậy thò có thể cùng vào với tôi. Còn nữa, tại tôi có thai, cũng có hơi sức để đánh ấy đâu!" Tống Tâm Dao nở nụ cười nhạt, người tản mát ra hơi thở cao quý tao nhã.
"Chuyện này. . . . . ." Triệu Tâm Nguyệt có chút tức giận, trả lời như vậy mà cũng hciuj mở đường sao?
"Tôi thấy hình như mọi người vẫn yên lòng, nếu cùng vào với tôi, được ?" Các ký giả lắc đầu cái, liền nhường cho Tống Tâm Dao lối , Triệu Tâm Nguyệt đỡ Tống Tâm Dao, hai người vào bên trong bệnh viện. Sau khi hởi được phòng bệnh của Cao Cầm Nhã , bọn họ liền trực tiếp lên lầu.
"Mẹ, mẹ mua giúp con chút đồ, tự con vào là được rồi!" Tống Tâm Dao với Triệu Tâm Nguyệt.
"Được rồi! Con cẩn thận chút, nếu như có chuyện gì phải lập tức gọi người khác đó!" Tống Tâm Dao gật đầu cười cười, sau đó liền đẩy cửa vào.
Trong phòng bệnh, trừ Cao Cầm Nhã nằm giường bệnh ra cũng có người nào khác, lại càng thấy bóng dáng của Cao Hùng đâu. Lúc này, tại sao Cao Hùng lại ở bên cạnh chăm sóc Cao Cầm Nhã?
Sau khi nhìn phòng bệnh lát, mới tới bên cửa sổ mở cánh cửa sổ ra, tới bên cạnh Cao Cầm Nhã.
"Cao tiểu thư!" Tống Tâm Dao gọi tiếng, thấy ta vẫn tỉnh lại. người băng bó băng gạc, đúng là ít!
Last edited by a moderator: 10/6/15