1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, chớ cướp mẹ tôi - Kiều Mạt Nhi (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      55.9

      "Nhanh lên, nhanh lên nào. . . . . ." Cung Hình Dực ở bên ngoài thúc giục, vào trong cũng được lúc lâu, tại sao vẫn chưa ra vậy?

      này, rốt cuộc làm cái gì vậy? phải chỉ thay quần áo thôi sao? Thế nào mà qua nửa thế kỷ cũng chưa xong.

      Lần đầu tiên cảm thấy, đính hôn cũng là chuyện có thể khiến cho người ta căng thẳng. Nếu như lần trước xảy ra chuyện với chị Thu lễ đính hôn của kéo dài nhiều ngày như vậy. Nhưng mà lễ kết hôn của bọn họ cũng thay đổi thời gian.

      Bởi vì chuyện xảy ra lần trước, lần này, Cung Hình Dực dám qua loa chút nào, còn mang đội theo bảo vệ Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ.

      tại thể biết Cao Cầm Nhã làm ra chuyện gì đối với Tống Tâm Dao, nếu như ta chọn ra tay vào ngày hôm nay, chỉ sợ giống như lần trước, tránh cũng kịp.

      Cho nên, dẫn bảo vệ theo vẫn an toàn hơn.

      " đừng có giục nữa!" Tống Tâm Dao từ bên trong ló đầu ra, sau khi vào, thúc giục vài chục lần rồi, có giục nữa cũng nhanh hơn bao nhiêu.

      " cho giục, liền vào trong vậy!" Người phụ nữ này, thay quần áo thôi mà cũng lâu như vậy?

      " cần vào, em ra ngoài!" Tống Tâm Dao vốn định kéo dài thêm chút thời gian, như vậy khi đến hội trường, ký giả cũng vây quanh bọn họ hỏi lung tung này nọ. Bọn họ có thể trực tiếp vào phòng nghỉ ngơi, chờ đợi lên đài, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, có khả năng.

      Cung Hình Dực vẫn liều mạng thúc giục nhanh lên, nhưng mà muốn nhanh hơn nữa cũng được a, ai bảo bộ lễ phục này phức tạp như vậy, lưng đều là thiết kế dây buộc, hơn nữa trước mặt cũng thế, chỉ là phía trước còn được may lớp vải chiffon, nếu , nghi ngờ mình có thể mặc bộ lễ phục như thế này hay .

      vất vả mới thắt hết dây buộc, người thiết kế bộ y phục này, đúng là sợ nó phiền toái quá mức sao, lại có thể làm ra nhiều dây như vậy. Hơn nữa mỗi sợi đều phải thắt thành hình nơ con bướm. hoài nghi, nhà thiết kế đó có phải bị bệnh hay .

      Mặc xong y phục, từ bên trong ra, người của tiệm spa, lại cầm tới cái đai lưng, thắt lại cho .

      "Như thế nào?" cảm giác tốt lắm.

      Bộ lễ phục lần trước, khi tìm Kỳ Kỳ, cẩn thận làm rách mất rồi. Cho nên thể mặc lại nó nữa, vẫn thích bộ y phục kia hơn, bộ y phục này, quá kinh người.

      Hơn nữa bộ lễ phục này còn thể mặc áo lót, nếu như mồ hôi thấm ướt, vậy phải mặc cũng như sao?

      Cung Hình Dực nhìn chằm chằm lúc lâu, cứ có cảm giác thiếu thiếu thứ gì đó, bộ y phục này là màu bạc, kết hợp với tóc , quả thực rất xinh đẹp, nhưng mà vẫn có cảm giác đúng lắm. Giống như còn thiếu thứ gì đó.

      "Hình như thiếu thiếu thứ gì đó?"

      "Thiếu? Thế này vẫn còn thiếu sao?" cảm giác đồ người phải nhiều bình thường, buồn bực, rốt cuộc còn thiếu cái gì chứ ?

      "Cung tiên sinh, còn thiếu cái dây chuyền! Để tôi lấy!" Phục vụ đứng bên cạnh nghe thấy Cung Hình Dực thiếu cái gì, lập tức lấy dây chuyền đến.

      Nếu như có thể bán thêm cái dây chuyền, tiền thưởng tháng này của lại cao hơn rồi.

      " cần!" Cung Hình Dực đột nhiên nhớ ra, cũng mang theo sợi dây chuyền tới đây, chỉ là mải thúc giục Tống Tâm Dao mà quên mất truyện này.

      Từ trong ngực, lấy ra hộp gấm mà bên trong đó là sợi dây chuyền.

      " là xinh đẹp!" Nhân viên phục vụ nhìn thấy sợi dây chuyền kia vô cùng đẹp. Hình như đó chính là Hải Dương Chi Tâm của nhà thiết kế người Pháp.

      Kim cương màu xanh lam, rất chói mắt, đủ để người khác khi nhìn thấy mắt cũng sáng lên.

      "Đây là?" Nhìn sợi dây chuyền cổ mình, là đẹp. Lần đầu tiên nhìn thấy sợi dây chuyền này cảm thấy rất thích.

      Cung Hình Dực nhìn Tống Tâm Dao, nghĩ đến, sợi dây chuyền này lại bài xích Tống Tâm Dao, sợi dây chuyền này giống như ngọc vậy, đều có linh tính. Chỉ lựa chọn chủ nhân mà nó thích, nếu như nó thích chủ nhân nào, sợi dây chuyền tự động rơi xuống.

      Sợi dây chuyền này người hơn hai mươi năm, kể từ khi mẹ của qua đời, nó bắt đầu theo . Mẹ của với rằng, nếu như tìm được mình mến hãy đem sợi dây chuyền này đưa cho ấy. Nếu như sợi dây chuyền này đeo lên cổ rơi xuống, như vậy đó là người sống cùng đến hết cuộc đời.

      "Đây là trước khi mẹ qua đời giao cho , để khi tìm được người vợ phù hợp, đưa sợi dây chuyền này cho ấy."

      cảm thấy rất kỳ quái. Nếu như là lúc tìm được vợ, như vậy lần trước cùng Cao Cầm Nhã sao? phải cũng đem sợi dây chuyền này cho Cao Cầm Nhã rồi chứ, như vậy là dùng lại hay sao? Là Cao Cầm Nhã trả lại sao? Nhưng mà Cao Cầm Nhã trả cho sao?

      Dù sao bất kỳ người phụ nữ nào, khi nhìn thấy sợi dây chuyền này cũng đều thích nó như vậy. Giống cũng vậy, khi nhìn thấy sợi dây chuyền này, cũng nó.

      "Thế nào?" Thấy vẻ mặt Tống Tâm Dao vẫn ngây ngốc, rất muốn biết suy nghĩ gì?

      "A. . . . . . có gì, Kỳ Kỳ đâu?" Nhìn hai bên, nhưng thấy bóng dáng của Kỳ Kỳ đâu, có chút buồn bực. Kỳ Kỳ mới vừa rồi phải vẫn còn ở đây sao? Làm sao mới vừa thay quần áo chút, thấy tăm hơi nó đâu nữa?

      "Nó đến phòng rửa tay!" Kỳ Kỳ cũng chậm, chỉ WC thôi mà cho đến bây giờ vẫn chưa trở lại.

      " bao lâu rồi?" ra ngoài cũng được lúc lâu rồi, Kỳ Kỳ WC, cũng thể lâu như vậy !

      "Em đứng đây chờ , xem chút!" cũng cảm thấy kỳ quái, Kỳ Kỳ có phải quá lâu rồi hay ?

      Đưa mắt nhìn Cung Hình Dực rời , tới bên ghế sofa ngồi xuống. Từ ngoài cửa có người phụ nữ đội mũ vào, ta tới, ngồi xuống bên cạnh Tống Tâm Dao, cầm quyển tạp chí lên xem.

      Tống Tâm Dao chỉ nhìn ta cái, liền xoay người nhìn ra cửa. Vệ sĩ của Cung Hình Dực đứng cạnh cửa, vài người ngang qua, cũng nhìn vào bên trong xem chút. Nhưng mà hình như thấy nét mặt mấy thân thiện của đám vệ sĩ nên đều rối rít bước nhanh, xoay người rời .

      "Tống tâm Dao. . . . . ." Người phụ nữ ngồi bên cạnh đột nhiên gọi tên .

      "Ách. . . . . . là?" quay đầu lại, nhìn ngồi bên cạnh mình, làm sao ta lại biết tên của ?

      " cho rằng Cung Hình Dực sao? đừng nằm mơ nữa, bên cạnh ta có vô số tình nhân, tất cả đều là quốc sắc thiên hương. chỉ có như vậy mà cũng cho rằng ấy sao?" Người phụ nữ đó cười lạnh, thanh trầm trầm, giống như cố ý che giấu cái gì?

      " rốt cuộc là ai?" Người phụ nữ này là ai ? Tại sao muốn với những lời này?

      "Tôi là ai? cần biết, cho rằng và Cung Hình Dực có thể kết hôn lập gia đình được sao? thể nào, cho rằng ấy đưa cho dây chuyền mà mẹ ấy để lại là có thể chứng minh ấy sao? nghĩ tại sao ấy muốn kết hôn với ? Chỉ là ấy cảm thấy, so với Cao cầm Nhã tốt hơn thôi, đợi đến khi kết hôn xong, chỉ có thể trở thành người phụ nữ bị bỏ rơi." Giọng của ta rất lạnh, hình như cảm thấy Cung Hình Dực sắp trở lại nên ta nhanh chóng đứng dậy, rời khỏi tiệm spa.

      Hết chương 55

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 56: Dao Dao phải mẹ ruột của Kỳ Kỳ

      56.1

      " rốt cuộc là ai?" Tống Tâm Dao đuổi ra tới cửa chỉ nhìn thấy bóng dáng đó xa.

      Nhưng mà những câu của ấy cứ quanh quẩn mãi trong đầu .

      Chờ sau khi kết hôn xong, chỉ có thể trở thành người phụ nữ bị vứt bỏ.

      Những lời này, vẫn luôn quay vòng trong đầu .

      "Dao Dao, em ở đây chuyện với ai vậy?" Cung Hình Dực trở lại, bên cạnh còn có Kỳ Kỳ.

      " có gì, chỉ là kỳ quái, với em những câu khó hiểu sau đó liền rời . Kỳ Kỳ, con đâu vậy?" Thấy Kỳ Kỳ, lập tức ngồi hổm xuống hỏi thăm nó.

      "Nó à, chuyện cùng với bé ở đằng sau, cũng biết bọn nó chuyện gì, hình như có vẻ rất vui." Lúc đó cũng sững sờ. Tên tiểu quỷ này, như vậy bắt đầu tán rồi. Mặc dù bé kia quả rất đáng , nhưng mà như vậy phải nó trưởng thành quá sớm sao?
      "Con đó! Ở đấy nửa ngày cũng biết ra ngoài, cứ ở bên trong chuyện phiếm!" Khi nhìn thấy bé đó cũng sợ hết hồn.

      "Nhưng mà, mẹ, ánh mắt của bé kia có màu sắc giống Kỳ Kỳ là đó!" Nếu phải do nó nhìn thấy màu mắt giống mình tại sao nó lại để ý đến bé đó chứ?

      "A. . . . . . có gì kỳ quái đâu!" Chỉ là màu sắc ánh mắt của bé kia, tại sao lại giống Kỳ Kỳ?

      Mà khi bé kia nhìn thấy Cung Hình Dực trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái.

      "Ông già, phải ông , chỉ có người của Cung gia, mới có ánh mắt màu tím nhạt sao? Tại sao con bé đó cũng có? Chẳng lẽ con còn có người chú hay người nào khác sao?" Nó có chút buồn bực, phải mấy đời đều là con sao?

      "Cha điều tra ràng chuyện này, tại, chúng ta phải tới khách sạn. Nếu còn mau trễ mất!" Cung Hình Dực lựa chọn bỏ qua chuyện này mà Tống Tâm Dao lại đem chuyện này, ghi nhớ trong lòng.

      Cung gia mỗi đời đều chỉ có đứa con trai, cho tới bây giờ cũng sinh con . Bắt đầu từ đời ông nội của Cung Hình Dực - Cung Thiên Kích, Cung gia cũng chưa từng có hai đứa bé, đều chỉ có đứa con trai.

      Chuyện nhà bọn họ có con là chưa bao giờ xảy ra.

      Chuyện này hiểu biết ràng, chính Cung Thiên Kích cho biết. Nhưng thân phận của bé kia, rốt cuộc là gì?

      Ngồi trong xe, TốngTtâm Dao nhìn ra phong cảnh bên ngoài, nhìn bóng cây lướt qua nhưng trong lòng đều nghĩ đến những câu của xa lạ trong tiệm spa, còn có bé Kỳ Kỳ gặp phải kia nữa. Chuyện này khiến cho rất buồn bực. Những người đó rốt cuộc là ai?

      Tại sao lại hiểu chuyện Cung gia bọn họ như vậy?

      càng nghĩ càng hiểu? Trong lòng cũng bắt đầu lo lắng. lo lắng rằng bữa tiệc đính hôn hôm nay của bọn họ lại lần nữa thể thuận lợi cử hành.

      "Dao Dao, làm sao dọc đường , em đều yên lòng vậy?" Xe mới vừa dừng lại, Cung Hình Dực liền hỏi. cứ có cảm giác Tống Tâm Dao hôm nay có chút lạ, hình như là từ khi tới WC tìm Kỳ Kỳ cho tới bây giờ đều có vẻ yên tâm.

      Nhưng mà rốt cuộc là co chuyện gì, cũng biết.

      "À, em có chút khẩn trương!" khẩn trương, nhưng phải vì bữa tiệc đính hôn mà khẩn trương.

      " cần khẩn trương, chỉ cần theo là được rồi!" Tống Tâm Dao gật đầu cái, cười cười nhìn . Lại nhìn sang Kỳ Kỳ ngồi bên cạnh. Nó cũng giống như , cũng duy trì trầm mặc. Điều này càng khiến cho cảm thấy kỳ quái.

      Hai mẹ con họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      "Đến rồi!" Xe dừng ở cửa khách sạn năm sao, Cung Hình Dực xuống xe trước, giúp Tống Tâm Dao để cho kéo cánh tay của mình, sau đó lại kéo Kỳ Kỳ qua.

      Giao chìa khóa cho nhân viên giữ xe, bọn họ cùng vào phòng tiệc.

      Mới vừa vào khách sạn, có khá nhiều ký giả vây quanh. Sau đó bảo vệ lập tức dẹp ra cho bọn họ lối , để cho ký giả hỏi thêm gì cả.

      Cho nên khi ký giả nhìn thấy Kỳ Kỳ ở bên cạnh bọn họ, tất cả đều trợn tròn hai mắt, đứa bé này là ai? Tại sao lại giống Cung Hình Dực như vậy? Chẳng lẽ bọn họ là cha con sao?

      Muốn hỏi nhưng bọn họ vào trong thang máy, hai người bảo vệ cũng theo vào thang máy. Còn những người bảo vệ còn lại đứng chặn ký giả, để cho bọn họ co thể an toàn lên phòng tiệc lầu.

      " cần khẩn trương. Chẳng phải ở đây rồi sao?" Phát lòng bàn tay của Tống Tâm Dao đổ mồ hôi, trấn an .

      "Nhiều người như vậy, đúng là lần đầu tiên em nhìn thấy, thường xuyên gặp phải trường hợp như vậy, dĩ nhiên sợ rồi!" Kỳ Kỳ còn trấn định hơn Cung Hình Dực, từ lúc tiến vào, vẫn luôn ngẩng đầu ưỡn ngực.

      "Đợi lát nữa còn nhiều người hơn, có phải em càng lo lắng hơn ?" Phía dưới chỉ có tới nửa số ký giả, lầu còn có hơn nửa số ký giả nữa chờ bọn họ. Mà bây giờ chắc là tất cả ký giả cũng đều chờ ở lầu rồi.

      Khi bọn họ vừa mới tiến vào thang máy, những ký giả kia sớm chen vào cái thang máy khác lên lầu.

      " thể nào!" Nghe thấy như vậy, chân cũng mềm nhũn.

      "Yên tâm, phải ở đây sao?"

      "Cha ở đây cũng làm được cái * gì chứ? phải đều là những chú bảo vệ này ngăn ký giả lại sao?" Kỳ Kỳ ở bên khinh thường nhìn cái. Người đàn ông này có lúc rất tự luyến.

      "Kỳ Kỳ, chuyện đàng hoàng chút!" Thấy Kỳ Kỳ tục, Cung Hình Dực vui. Tên tiểu quỷ này thể bình thường chút sao?

      "Con rất đàng hoàng! Cám ơn!" Lúc này, cửa thang máy mở ra, bên ngoài tiếng máy ảnh liên tiếp vang lên. Bảo vệ vừa rồi vẫn còn ở dưới lầu biết từ khi nào tất cả đều lên lầu, tốc độ này so với bọn họ còn nhanh hơn.

      Kỳ Kỳ quả có ở đây lại , bởi vì này sao nhiều ký giả tại chỗ, còn là cấp cho bọn họ lưu lại ấn tượng tốt.

      Được đội bảo vệ "bảo vệ" cẩn thận nên bọn họ thuận lợi tiến vào phòng tiệc. Bên trong phòng, khách mời đến đông đủ. Hai vợ chồng nhà họ Tống và Cung Thiên Kích thấy bọn họ đến nên cùng chạy tới.

      "Các con cuối cùng cũng đến rồi!" Kỳ Kỳ nhìn thấy Cung Thiên Kích liền chạy tới, đưa ra tay bé ra, muốn ông ôm nó.

      Cung Thiên Kích mỉm cười ôm lấy Kỳ Kỳ. Kỳ Kỳ cũng vui vẻ chơi với bộ râu bạc của ông.

      "Kỳ Kỳ, làm sao con lại nghịch râu của ông cố rồi." Tống Tâm Dao nghiêm mặt. Tên tiểu quỷ này, tại sao lại râu ria như vậy? Mỗi lần nhìn thấy Cung Thiên Kích, đều muốn nghịch lâu, giữ mặt mũi cho Cung Thiên Kích.

      " sao, để cho nó nghịch !" Cung Thiên Kích đương nhiên cưng chiều đứa cháu quý này rồi, nhìn thấy nó giống như nhìn thấy Cung Hình Dực lúc vậy.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      56.2

      Hai nhân vật chính đến, trong phòng tiệc cũng bắt đầu náo nhiệt, tất cả mọi người tới đây đều đến chúc phúc bọn họ. Lúc vừa mới bắt đầu, Tống Tâm Dao còn có chút quen, nhưng mà từ từ cũng khẩn trương như vậy nữa, chầm chậm thích nghi với khí vui vẻ ở đây.

      Mọi người đều cười rất thân thiện, điều này khiến cho Tống Tâm Dao còn lo lắng nữa.

      Cha con nhà họ Cao cũng xuất trong phòng tiệc. Khi mọi người thấy Cao Cầm Nhã, cũng nghĩ đến tham gia bữa tiệc đính hôn của Cung Hình Dực .

      "Các vị khách quý! Chúc mọi người buổi tối tốt lành!" Lúc này đài, vang lên thanh của người chủ trì bữa tiệc.

      "Vào ngày thu đẹp trời như ngày hôm nay, chúng ta tới đây để chúc mừng cho lễ đính hôn của cặp đôi trai xinh đẹp này, chúc họ trong những ngày tháng tiếp theo có thể hạnh phúc mỹ mãn." Người chủ trì lớn , người ở dưới đài cũng chầm chậm bước tới gần sân khấu nơi người chủ trì đứng hơn.

      Cung Hình Dực cũng ôm Tống Tâm Dao từ phòng nghỉ ngơi ra.

      " tại, chúng tôi mời cặp đôi xinh đẹp của ngày hôm nay, tổng giám đốc của Tử Mị - Cung Hình Dực tiên sinh, cùng thiên kim của tổng giám đốc tập đoàn Tống thị - Tống Tâm Dao tiểu thư lên sân khấu, tiếp nhận tới chúc phúc." Cung Hình Dực ôm Tống Tâm Dao lên sân khấu, nhìn xuống bên dưới đứng đông nghịt người, Tống Tâm Dao lại bắt đầu khẩn trương.

      " là nam tài nữ sắc trời sinh tuyệt phối!" Người chủ trì này, đúng là nịnh hót quá rồi.

      "Tiếp đó, xin mời nhân viên phục vụ, đẩy bánh ngọt lên này, mời Cung tiên sinh đeo nhẫn kim cương đính hôn cho dâu của chúng ta." Cung Hình Dực câm chiếc nhẫn lên kéo tay Tống Tâm Dao lại, khi định đeo nhẫn lên cho , lại truyền đến. . . . . .

      "Đợi chút. . . . . ." Tất cả mọi người xoay người nhìn về phía bên ngoài phòng tiệc, người phụ nữ vào, bên cạnh ta còn kéo theo bé.

      Cao Cầm Nhã đứng ở bên, nhìn người phụ nữ và đứa bé vừa tiến vào kia, lạnh lùng cười. Kịch hay bắt đầu!

      "Xem ra, bữa tiệc đính hôn của tổng giám đốc Cung, thể dễ dàng tiến hành như thế rồi." Người chủ trì nhìn người phụ nữ kia, chắc là lại tới quấy rối rồi!

      " là ai?" Cung Thiên Kích nghĩ bữa tiệc đính hôn lần này của cháu mình lại bị người khác quấy rầy nữa.

      Người phụ nữ kia để ý đến Cung Thiên Kích, mang theo bé bên cạnh kia, thẳng lên sân khấu. ta cầm lấy micro trong tay người chủ trì, thét lên: "Người phụ nữ tên Tống Tâm Dao này căn bản là người chuyên lừa gạt." Tầm mắt mọi người, cũng chuyển đến người Tống Tâm Dao .

      " có bằng chứng gì mẹ tôi là kẻ dối." Kỳ Kỳ từ trong ngực Cung Thiên Kích nhảy xuống, chạy tới bên cạnh Tống Tâm Dao, người phụ nữ này nhất định phải là người tốt. Mà con bé kia cũng là con bé mà nó gặp trong tiệm spa, bọn họ tới đây rốt cuộc có mục đích gì?

      "Kỳ Kỳ, ta phải là mẹ của con, mẹ mới là mẹ ruột của con!" Người phụ nữ kia đột nhiên nhìn Kỳ Kỳ, nước mắt dâng lên, .

      " gạt người, tôi là do mẹ sinh ra, dĩ nhiên biết ai là mẹ tôi, đừng nghĩ gạt được tôi." Kỳ Kỳ tin, nó vừa sinh ra, theo Tống Tâm Dao, làm sao có thể là con của người phụ nữ này.

      "Kỳ Kỳ, mẹ lừa con, con và Di Di là em, là long phượng thai, là người phụ nữ này ôm con mất." Người phụ nữ xa lạ chỉ vào Tống Tâm Dao.

      " rốt cuộc là ai?" Tống Tâm Dao nhìn người phụ nữ kia, ta rốt cuộc là ai? Tại sao lại phải làm như vậy với ?

      "Tôi là mẹ ruột của Kỳ Kỳ, tôi mới là người phụ nữ xảy ra quan hệ với Cung Hình Dực ở trong quán bar bốn năm trước, căn bản người đó cũng phải là !" Dưới sân khấu lại là mảnh xôn xao. Tầm mắt mọi người, đều nhìn về phía Cung Hình Dực. 

      " xảy ra quan hệ với tôi ở trong quán bar?" Cung Hình Dực nhìn về phía người phụ nữ kia. nhớ, chưa từng có thói quen qua đêm trong quán bar.

      "Đúng, Dực, nhớ dêm bốn năm trước đó sao? Sau khi uống ly rượu, liền vào trong phòng của ở trong quán bar. Mà đêm hôm đó, em cùng bạn học đến đó tụ họp, lúc vừa qua cửa phòng bị kéo vào, sau đó. . . . . ." Người phụ nữ nọ khóc thút thít .

      " tên là gì?" Cung Hình Dực len lén vỗ vỗ tay Tống Tâm Dao, hình như muốn để cho an tâm hơn.

      "Em tên là thôi Từ Phân." Đôi mắt Thôi Từ Phân đẫm lệ nhìn Cung Hình Dực, hình như ta hoàn toàn tin lời của .

      "Ồ! Dao Dao, à . . . . . . Tống Tâm Dao tại sao lại muốn ôm con của , hai người quen biết nhau sao?" Cung Hình Dực muốn nhìn xem người phụ nữ này muốn chơi trò gì.

      "Em. . . . . . Hu hu. . . Bốn năm trước, khi em sinh hạ Kỳ Kỳ, người phụ nữ này cũng sinh đứa con, là bé trai. Nhưng mà đứa bé kia vừa ra đời chết yểu. Em vào viện muộn hơn ta ngày, lúc ấy nhìn thấy ta ngày ngày mất hồn nhìn ra ngoài cửa sổ, em mới hỏi y tá. Y tá kia hết chuyện của ta cho em nghe. Thấy ta rất đáng thương nên em mới an ủi ta.

      Nhưng, ta lại thấy em sinh được hai đứa trẻ, mà em cùng ta lại chung phòng bệnh, nên ta canh đến lúc em ngủ, len lén ôm Kỳ Kỳ . Em tìm lâu, cho đến vài ngày trước, mới tìm thấy Kỳ Kỳ ở trong bệnh viện. Lúc ấy, em có chút nghi ngờ nên len lén lấy sợi tóc của Kỳ làm xét nghiệm DNA. Cuối cùng cũng có kết quả, Kỳ Kỳ chính là đứa bé đáng thuơng kia." ta càng càng kích động, càng càng muốn xông lên, giết Tống Tâm Dao.

      Cao Cầm Nhã nhìn Thôi Từ Phân sân khấu. Thực tồi, diễn xuất rất đạt, nếu như có cơ hội, có thể giới thiệu cho ta đạo diễn, để cho ta diễn bộ phim, chỉ sợ ta có cơ hội này.

      " đến đây năng bậy bạ cái gì thế? Kỳ Kỳ là do Dao Dao sinh ra, lúc Dao Dao sinh Kỳ Kỳ, là tôi chăm sóc cho ấy, chẳng lẽ tôi lại biết gì sao?" Quách Y Y nghe nổi nữa. Người phụ nữ đáng chết này rốt cuộc từ đâu đến?

      Làm sao lại nhận con trai bừa bãi như vậy, hơn nữa còn muốn đoạt Kỳ Kỳ.

      " là chị em tốt của ta tất nhiên như vậy rồi!" Thôi Từ Phân nhìn Quách Y Y, bực bội .

      "Tôi chỉ muốn lý lẽ, Kỳ Kỳ là con của , chỉ lấy bản xét nghiện DNA chứng minh Kỳ Kỳ là con của . Vậy có phải tôi lên lén rựt hai sợi tóc của đến bệnh viện làm xét nghiệm DNA sau đó , Thôi Từ Phân là con thất lạc nhiều năm của tôi, đây là xét nghiệm DNA của hai chúng ta. Như vậy có được hay ?" Người ở dưới đều cười ha ha, Dạ Đình tới bên cạnh, kéo vào trong ngực.

      ". . . . . . Nếu như tin tôi, đại khái có thể lấy tóc của tôi và kỳ Kỳ, làm xét ngiệm lại lần nữa, cho là tôi làm giả , như vậy chính tự làm !" Thôi Từ Phân nhìn Quách Y Y chằm chằm, người phụ nữ này rốt cuộc là ai? Muốn làm hỏng chuyện tốt của sao?

      "Làm lại? Chuyện cười, người phụ nữ như có thể sinh ra Kỳ Kỳ thông minh, đáng như vậy sao? nghĩ tất cả chúng tôi đều là người ngu à? chỉ cần len lén lấy hai sợi tóc, đều đổi thành hai sợi tóc của , mang ra ngoài làm xét nghiệm, kết quả chẳng lẽ phải như vậy sao? Hoặc là làm xét nghiệm với con này của đai." bắt đầu hoài nghi, người phụ nữ này mang đứa bé đến đây cũng chỉ là để gạt người.

      "Hình Dực, phải tin tưởng em. Kỳ Kỳ là con của , Di Di cũng là con , bọn chúng là em mà!" Thôi Từ Phân để ý Quách Y Y, hai mắt đẫm lệ nhìn Cung Hình Dực. Hy vọng ta có thể tin tưởng lời của mình.

      Cung Hình Dực đột nhiên ngồi xổm xuống, kéo bé vẫn đứng bên cạnh Thôi Từ Phân ra

      "Con tên là Di Di sao? Tới đây!" Thấy Cung Hình Dực hình như tin, Thôi Từ Phân vội đấy bé tên gọi Di Di lên trước.

      "Di di, nhanh tới chỗ cha con , để cho cha nhìn con xem!" Tống Tâm Dao lại lần nữa thể nào tin nổi, Cung Hình Dực lại lần nữa tin tưởng lời của người khác. quỳ xuống kéo Kỳ Kỳ vào trong ngực mình.

      Người đàn ông này, đối với rốt cuộc là có tình cảm như thế nào? Tại sao hết lần này đến lần khác đều tin tưởng người ngoài, mà tin tưởng .

      Nếu như tin tưởng ..., cũng cần phải cho người phụ nữ này, nhiều cơ hội như vậy.

      bé tên Di Di đó, từ từ tới chỗ Cung Hình Dực, cả cơ thể dường như đều phát run. Cung Hình Dực nhận ra đứa bé này hình như là sợ cái gì đó.

      Đưa tay kéo bé qua, nhìn chằm chằm lúc, đưa tay vuốt mặt nó, bất luận người nào cũng cho là vuốt ve khuôn mặt của đứa bé, nhưng nghĩ là. . . . . .


      56.3

      đột nhiên đứng lên, nhìn về phía bảo vệ bên cạnh cửa gọi: "Phong. . . . . ." Phong dẫn đầu nhóm bảo vệ tới với tốc độ rất nhanh. Lần này, Thôi Từ Phân càng thêm hưng phấn, cho rằng Cung Hình Dực thực tin lời ta..., mà đuổi Tống Tâm Dao ra khỏi nơi này.

      "Bắt người phụ nữ điên này lại cho tôi." Thế nhưng, đột nhiên lại chỉ vào Thôi Thục Phân, đồng thời hét vào micro như vậy.

      "Hình Dực, làm gì thế? Em là mẹ của con mà!" Thôi Từ Phân thấy hai tay của mình bị hai người bảo vệ giữ lấy, muốn tránh thoát nhưng lại tránh được.

      Dưới sân khấu bần tán ầm ĩ, Cung Hình Dực rốt cuộc làm cái gì vậy?

      "Di Di, con xoay người lại." bé kia sau khi nghe thấy câu đó, liền quay người sang, tất cả mọi người đều nhìn về phía bé nhưng phát có cái gì khác thường cả.

      "Có nhận ra khác nhau hay ?" Người ở dưới sân khấu đều lắc đầu. Kỳ Kỳ lại đột nhiên hô lên: "Cha, ánh mắt của bé đó là màu đen." Tống Tâm Dao lúc này cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía bé tên Di Di đó.

      " sai, đúng là con trai bảo bối của cha nhanh mắt." Cung Hình Dực đột nhiên mở bàn tay ra.

      "Mọi người xem, trong tay tôi là cái gì? Là đôi kính sát tròng màu tím nhạt. Mà chính tôi lấy ra từ mắt bé." Tất cả mọi người đều hít vào hơi sâu. Người phụ nữ này, đúng là muốn chết, dám lừa gạt Cung Hình Dực.

      Sắc mặt Thôi Từ Phân trở nên tái nhợt, ta cho là có sơ hở. Chỉ cần Cung Hình Dực tin Di Di và Kỳ Kỳ đều là con của , đuổi Tống Tâm Dao , như vậy ta có thể thay thế Tống Tâm Dao gả cho Cung Hình Dực. Nhưng làm thế nào ta cũng nghĩ tới, Cung Hình Dực đoán ra, ta gạt ?

      "Có phải muốn biết tại sao tôi lại mắc lừa hay ?" Thôi Từ Phân gật đầu cái, mà mọi người ở dưới sân khấu cũng đồng loạt gật đầu theo.

      "Khi xảy ra quan hệ với tôi trong quán bar, tôi bắt đầu hoài nghi rồi. Bởi vì Cung Hình Dực tôi qua đêm trong quán bar đó bao giờ. Lại trở lại câu của , mấy hôm trước nhìn thấy Kỳ Kỳ ở trong bệnh viện, cho nên lấy được tóc của Kỳ Kỳ cầm làm xét nghiệm DNA. Tôi nhớ rất , lúc Kỳ Kỳ ở bệnh viện, là ở phòng cấp cứu, hơn nữa lúc ấy tôi bị thương, phải cấp cứu. Kỳ Kỳ vẫn luôn nằm ở trong ngực ông nội tôi, căn bản có ai có thể đến gần nó. Còn Dao Dao, bởi vì ấy nghe thấy tin tức tôi có nguy hiểm gì, mà an tâm, hơn nữa hôm đó do bị kinh sợ nên ấy lập tức té xỉu. Tôi nhớ mẹ vợ với tôi là, bà và Kỳ Kỳ vẫn luôn trông chừng bên cạnh Dao Dao, mà bà ấy cũng hề rời khỏi chỗ đó.

      Cho đến khi Dao Dao tỉnh lại, Kỳ Kỳ mới theo cha mẹ vợ tôi về nhà. Bình thường, cha vợ tôi cũng ôm Kỳ Kỳ, càng thể có người nào đến gần bọn họ. Còn nữa, Dao Dao sinh được đứa bé, mà nó lại chết yểu. Thế nhưng, tôi lại nhớ rất , khi tôi tìm được Dao Dao tôi phái người điều tra cuộc sống trong bốn năm qua của Dao Dao, bao gồm cả thời gian Kỳ Kỳ ra đời, cũng tra rất ràng. Còn như vừa mới , vào bệnh viện muộn hơn Dao Dao ngày, như vậy đứa bé của cũng ra đời chậm ngày. Đem so sánh với tư liệu tôi tra được, tất cả đều có thể hiểu ." Cung Hình Dực chỉ muốn xem xem ta rốt cuộc có thể như thế nào.

      "Cháu phải là con của ta, ta là người đàn bà xấu xa. ta mua cháu từ tay cha nuôi cháu đó!" Di Di đứng ở bên, đột nhiên giống như nổi điên, thét lên.

      " ra ngay cả đứa bé này cũng phải là con của !" Cung Hình Dực cười lạnh, khách mời dưới đài đều vỗ tay hoan hô. Cung Hình Dực hổ danh là Cung Hình Dực, đối với bất cứ chuyện gì, đều tra được ràng, chuyện này cũng có thể hiểu tận tình.

      "Ha ha ha. . . . . ." Thôi Từ Phân đột nhiên cười phá lên. Như phát điên ở đài, cười điên cuồng.

      Cung Hình Dực tới bên cạnh Tống Tâm Dao, kéo , bảo hộ ở sau lưng.

      "Dực, cám ơn tin tưởng em!" Tống Tâm Dao cho là lại lần nữa tin .

      nên cảm nhận được vừa rồi vỗ tay cũng cho biết ý của mình, để cho yên tâm.

      "Đứa ngốc, làm sao lại tin em được chứ!" Từ sau lần bị Cao Cầm Nhã lừa gạt trước kia, biết thêm rất nhiều, cũng hiểu được rất nhiều điều. Tống Tâm Dao phải người phụ nữ như vậy. ra lời của người phụ nữ này sơ hở chồng chất, cho nên mới có thể lý giải tất cả ý nghĩ trong thời gian ngắn như vậy.

      "Hai người cứ ngọt ngào tiếp ! Tôi muốn nhìn xem hai người có thể ngọt ngào bao lâu, năm đó tôi bỏ thuốc thể làm Cung Hình Dực vào phòng của tôi. Bốn năm sau, tôi cũng thể để cho người phụ nữ khác chiếm được tiện nghi, lấy được tất cả những gì tôi muốn." ta cười lạnh.

      "Bốn năm trước, là boe thuốc vào trong rượu của tôi?" Cung Hình Dực nhìn ta. ngờ là người phụ nữ này làm, ban đầu thiếu chút nữa hiểu lầm Tống Tâm Dao.

      " sai, chính là tôi làm! Đêm đó tôi cũng ở dưới sân khấu, nghĩ là để ý đến tồn tại của tôi. Đêm đó trong tất cả những người phụ nữ ở đó, so bất kỳ ai tôi đều xuất chúng hơn, xinh đẹp hơn, lại coi trọng cái người như học sinh tiểu học này." Chân tướng ràng. ra người bỏ thuốc năm ấy lại là người phụ nữ này.

      "Vị hôn thê của tôi lớn lên như thế nào, tôi hiểu hơn , cần bà điên như đứng đây bậy. Phong, đưa ta đến đồn cảnh sát!" Phá hư bữa tiệc đính hôn của bọn họ, người phụ nữ này, đúng là muốn tìm chết .

      "Ha ha. . . . . . Đừng để tôi ra ngoài, nếu tôi mà được ra tù, nhất định tôi bỏ qua cho các người, Tống Tâm Dao, tao nhớ kỹ mày, chính mày hãy cẩn thận đấy!" bị Phong kéo ra ngoài nhưng ta vẫn la hét ngừng.

      "Nhét vải vào miệng ta cho tôi, là nhảm **...." Thuộc hạ bên cạnh nhận được mệnh lệnh, lấy cái khăn lông màu trắng bàn, trực tiếp nhét vào trong miệng ta. Tiếp đó chỉ còn nghe thấy tiếng "Ưmh ưmh ưmh".

      Cao Cầm Nhã nhìn Thôi Từ Phân bị bắt , vừa bực vừa hận. thế nào lại quên mất vụ này, năm đó bọn họ xảy ra quan hệ là ở trong khách sạn, mà lại để cho người phụ nữ ngu ngốc này xảy ra quan hệ với ở trong quán bar. Ban đầu nên nhớ những chuyện đó mới phải.

      Khi tìm thấy ta, nên để cho ta nhớ hết tất cả những gì có trong tài liệu. Nhưng mà bây giờ có vẻ tốt hơn, Cung Hình Dực chẳng những tin lời ta..., ta còn bị đưa vào đồn cảnh sát. Kế tiếp cần phải suy nghĩ cẩn thận, làm thế nào để đuổi ta , bằng nếu như ta ra mọi chuyện còn mặt mũi nào ở lại thành phố O chứ?

      "Cháu , cháu tên là gì?" Tống Tâm Dao cảm thấy bé này đúng là đáng thương, ràng có nhà, lại bị người cha nuôi xấu xa bán cho người phụ nữ điên này.

      "Cháu tên là Thố Thố, mẹ vẫn gọi cháu là thỏ con." Thố Thố nhìn Tống Tâm Dao, đột nhiên cảm thấy rất thân thiết.

      "Ừ, thỏ con, nhà cháu ở đâu? Dì đưa cháu trở về nhà nhé." Nhắc tới nhà, Thố Thố liền hoảng sợ nhìn Tống Tâm Dao, hình như bé rất sợ hãi đối với nơi gọi là nhà này.

      "Cháu muốn về nhà, cháu muốn về nhà, cha nuôi sé đánh cháu, mắng cháu, là chờ cháu lớn lên, bán cháu cho câu lạc bộ đêm." Thố Thô co người lại, lui vào trong góc phòng.

      "Được rồi, được rồi, chúng ta trở về nhà! Kỳ Kỳ, con đưa em Thố Thố đến chỗ bà ngoại ." Kỳ Kỳ gật đầu, tới bên cạnh Thố Thố, đưa cánh tay bé của mình ra.

      Thố Thố nhìn Kỳ Kỳ, lộ ra hai chiếc răng thỏ khả ái, cười với nó, Kỳ Kỳ cũng mỉm cười nhìn lại. Thố Thố lúc này mới đưa tay cho Kỳ Kỳ.

      "Bà xã, đây là em tìm vợ cho con trai sao?" Chẳng biết từ lúc nào Cung Hình Dực đến sau lưng Tống Tâm Dao, ôm Tống Tâm Dao, kéo vào trong ngực mình.

      Tống Tâm Dao sau khi quay người lại liền đưa tay ôm ngược lấy Cung Hình Dực.

      "Dực, cám ơn , cám ơn tin tưởng em!" Lúc ấy, rất sợ, lại lần nữa tin mình, nếu như lại tin lời ..., phải làm thế nào đây?

      Lần trước, khi tin , tâm tình của là rất kinh khủng.

      " bé ngốc!" Ôm càng chặt hơn chút.

      "Ha ha ha. . . . . .Vừa rồi trải qua màn kịch như vậy, hy vọng mọi người vì chuyện vui vẻ đó mà phá hư tâm tình. Trải qua chuyện này cho chúng ta thấy được, tình cảm chân thành giữa tổng giám đốc Cung và thiên kim của Tống gia, làm cho chúng ta cảm động. Tiếp theo sau đây, những nghi thức vừa rôi chưa hoàn thành được tiếp tục. Xin mời tổng giám đốc Cung đeo nhẫn kim cương cho dâu xinh đẹp của chúng ta ngày hôm nay. Khi đeo chiếc nhẫn này, hy vọng hai người vô cùng đẹp đôi, có thể tương thân tương ái, trong những ngày tháng sau này, tin tưởng nhau, ngày càng thêm thương nhau."

      Cung Hình Dực ôm Tống Tâm Dao đến giữa sân khấu, lấy chiếc nhẫn để ở trong ngực mình ra, đeo vào tay Tống Tâm Dao. Tống Tâm Dao cũng cầm lấy chiếc nhẫn đeo vào trong tay . Đôi tay nắm lấy nhau chặt, bọn họ hề phát ra, hai tay của họ nắm thành hình trái tim. Ký giả ghi nhớ màn này, chụp lại khoảnh khắc đó, đặc tả hai bàn tay nắm chặt lấy nhau của họ.
      Dưới đài, tiếng vỗ tay vang dội, tràn đầy tiếng chúc phúc, tiếng nối tiếp tiếng đua nhau vang lên.

      Kỳ Kỳ đưa Thố Thố tới chiếc ghế sofa ngồi xuống. Phục vụ bàn đưa tới chút bánh ngọt, để cho hai đứa cùng ăn.

      Nhìn hai đứa bé vui vẻ ăn bánh ngọt, Tống Tâm Dao rúc vào trong ngực Cung Hình Dực lộ ra nụ cười hạnh phúc. hy vọng mọi chuyện có thể vẫn luôn tiếp tục như vậy.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      56.4

      Lôi Vũ Minh dám đến dự lễ đính hôn của bọn họ, trong tay vẫn luôn nắm chặt tấm thiệp mời. Đây là thiệp mời Cung Hình Dực dặn thư ký đem tới cho , nhưng mà dám , nên để Dạ Đình thay .

      thể, muốn nhìn thấy hình ảnh hai người bọn họ gắn bó kề cận bên nhau . Có phải do quá chậm chạp hay ?

      tới trễ cho nên cũng có cơ hội nữa, cho nên thuộc về ta mất rồi ư?

      tin, thể tin được!

      "Vẫn còn nhìn thiệp mời à!" Dạ Đình đẩy cửa vào, thấy vẫn ngồi ở trong phòng nhìn tấm thiệp mời, có chút bất đắc dĩ.

      "Tại sao sớm như vậy trở lại?" Lôi Vũ Minh thấy Dạ Đình trở lại, hình như hơi sớm, chẳng lẽ bữa tiệc đính hôn kết thúc rồi sao?

      "Bữa tiệc, lễ nghi cũng khá tốt, Y Y kêu mệt, chúng tôi trước đây!" Nơi này là trụ sở của hai người bọn họ, chỉ là người ở lầu, người ở dưới lầu.

      " phải cậu đưa Y Y đến đây chứ?" Mặc dù nơi này cách rất tốt, nhưng mà hai người bọn họ vẫn nên bỏ qua cho . Để cho người đàn ông có bạn , nghe thanh "này nọ í é í é" "này nọ í é í é" của hai người bọn họ ở lầu dưới, có muốn cho sống hay đây?

      "Đúng. . . . . . Tôi để cho ấy tắm trước rồi!"

      " phải chứ, trai à! có bạn , nhưng tôi có đâu! thể bỏ qua cho tôi sao?" Lôi Vũ Minh mặc dù ngoài miệng nhạo báng như vậy, trái tim lại hơi đau đau, còn có chút út vị chua.

      " cũng mau chóng tìm người bạn , có biết hay hả? Hôm qua mẹ lại gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi là tìm được người phụ nữ nào phù hợp chưa? Nếu như có, tôi phải ngay lập tức thông báo với bà. Nếu Tống Tâm Dao đính hôn với Cung Hình Dực rồi, còn muốn dây dưa với ấy làm gì? Tấm thiệp mời này để tôi cầm , cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, rượu tôi cũng cầm đây, đừng uống nữa!" Dạ Đình cầm rượu đỏ để bàn , sau đó lại lấy tiếp thiệp mời.

      Lúc ra cửa, lại quay đầu lại : " ngủ sớm chút ! Buổi tối thanh quá lớn đâu!" Dạ Đình thò đầu vào . muốn cùng Y Y cố gắng thêm nữa, để cho mang thai sớm chút, cả ngày nghĩ tới công việc, mà muốn kết hôn cùng với nữa.

      cảm thấy, phải cưới được Y Y về nhà mới tương đối an toàn. Nếu , có quá nhiều đàn ông dòm ngó đến người phụ nữ của rồi.

      Giống như hôm nay cũng vậy, những công tử nhà giàu vẫn luôn nhìn chằm chằm, nếu như đứng bên cạnh bọn họ sớm tiến lại gần hơn rồi.

      Trở về phòng, vừa đúng lúc Quách Y Y từ trong phòng tắm ra.

      "Ah, trong tay sao lại có thêm tấm thiệp mời nữa vậy?" Nhìn thấy thiệp mời trong tay , có chút buồn bực.

      "Đây là của Vũ Minh, hôm nay vốn là ấy phải , nhưng mà ấy lại , trong tay em lại cũng có thiệp mời cho nên cầm theo." để rượu đỏ lên bàn, tới bên cạnh , kéo vào trong ngực mình.

      "Em đó, lần sau nếu như còn ăn mặc hấp dẫn như vậy, nhất định cho em biết tay!" Hôm nay ánh mắt của những người đàn ông kia làm cho cảm thấy thoải mái.

      " thích sao?"

      " thích, thích đến mức lúc ấy chỉ muốn đẩy ngã em ra thôi. Nhưng mà mấy tên đàn ông kia rất đáng ghét, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào người em!" đặt tay lên ngực , Quách Y Y liền đỏ mặt.

      "Ghét, tay để chỗ nào thế!" Đưa tay đẩy tay của ra, nhưng cũng bởi vì lời của mà len lén vui vẻ!

      "Em nằm lên giường nghỉ ngơi trước , tắm, rất nhanh thôi!" Đặt nụ hôn lên môi , liền chạy vào trong phòng tắm.

      Quách Y Y nhìn cái, tới bên giường ngồi xuống, lại thấy giá sách bên cạnh có bày quyển photo album. Vì sao trước kia khi tới đây chưa từng nhìn thấy nó?

      Từ tò mò, liền tới giá sách, lấy quyển phôt album đó xuống, bắt đầu lật xem. Nhưng mà, càng xem mặt của lại càng đen.

      Trong quyển album đó, tất cả đều là ảnh chụp chung với cùng , mặc dù phía tghi thời gian là mấy năm trước, nhưng mà lại chưa từng chuyện này với .

      Cho tới bây giờ vẫn hề cho biết, trong cuộc sống của còn xuất người phụ nữ như thế này. Hơn nữa hình như cũng thường xuyên xem những tấm ảnh này, vài tấm hình cũng bị dấu tay làm mờ. Chỉ như vậy cũng đủ để chứng minh, thường xem chúng.

      Là vì vẫn thích này sao?

      càng xem càng tức, tới tủ treo quần áo, ở ngăn dưới cùng lấy ra rương hành lý của mình, lấy bộ quần áo để thay. Sau đó, thu dọn tất cả quần áo của mình đều bỏ vào trong rương.

      Ngồi ghế sa lon, chờ Dạ Đình từ trong phòng tắm ra.

      Dạ Đình từ trong phòng tắm ra, mặc người áo choàng tắm màu trắng, lại thấy Quách Y Y mặc xong quần áo, ngồi ghế sa lon.

      "Tại sao lại mặc quần áo vào rồi?" tới bên cạnh , ánh mắt lại nhìn đến quyển photo album khay trà.

      "Ai cho phép em đụng đến đồ đạc của ?" Thấy hình bị mở ra, đặt ở bàn trà, giọng điệu của Dạ Đình cũng trở nên tức giận.

      " ấy là ai?" Quách Y Y ngẩng đầu lên, thanh cũng rất lạnh nhạt.

      Mắt Dạ Đình đỏ lên vì tức, ngẩng đầu nhìn , nhưng cũng trả lời câu hỏi của .

      "Tại sao trả lời em? ấy là người có phải hay ? À? thể quên ấy đúng ? Cho đến bây giờ người vẫn là ấy có đúng ?" muốn nghe giải thích, thế nhưng câu cũng .

      tức giận đứng lên, xách theo rương hành lý của mình, liền rời .

      "Em muốn đâu?" Đến lúc này Dạ Đình mới phát , tính chất nghiêm trọng của vấn đề này.

      "Tôi đâu có liên quan gì đến ? Dạ Đình, bắt đầu từ bây giờ, Quách Y Y tôi có bất kỳ quan hệ gì với nữa." Hất tay ra, đá cửa chạy ra ngoài.

      "Y Y. . . . . ." Dạ Đình ở phía sau gọi lại, muốn đuổi theo ra ngoài nhưng lại phát người mình chỉ mặc áo choàng tắm, xoay người vào trong nhà, thay nhanh quần áo.

      Quách Y Y xoay người xem có đuổi theo hay , lại thấy khép cửa phòng lại, hoàn toàn hết hy vọng.

      Trong lòng căn bản là hề có , trong lòng , căn bản là chỉ có trong tấm hình kia. Nếu như trong lòng còn có ..., cũng đuổi theo như vậy.

      Chạy ra khỏi chung cư, bắt chiếc xe, quay trở lại chỗ ở của mình.

      Dạ Đình thay xong quần áo, đuổi theo ra ngoài. Chạy lúc lâu, xem xét xung quanh, gọi tên , nhưng cũng thấy bóng dáng của đâu cả.

      Suy nghĩ chút, liền chạy trở về, lái xe đến chung cư của .

      Y Y về đến nhà, liền khóa cửa nhốt mình vào bên trong, đèn cũng bật lên.

      Dạ Đình lái xe đến chung cư, lại thấy lầu tối đen như mực, chạy lên nhà, đưa tay vỗ vỗ cửa, ghé tai vào cửa nghe lúc lâu, nhưng hoàn toàn nghe được bất kỳ thanh nào, chưa trở về sao? ( Muốn theo dõi chuyện giữa hai người này, đợi đến ngoại truyện nhé!)

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      56.5

      "Y Y, cậu đừng khóc nữa mà!" Quách Y Y vừa đến nhà Tống Tâm Dao, nhìn thấy Tống Tâm Dao liền khóc ngừng, mắt của khóc đến sưng đỏ lên rồi, nhưng mà vẫn chưa muốn ngừng lại.

      "Cậu cho tớ nghe xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?" Tống Tâm Dao hiểu, rốt cuộc là chuyện gì khiến cho ấy đau lòng như vậy.

      "Mẹ nuôi, mẹ đừng khóc, rốt cuộc mẹ bị làm sao vậy? Có phải cha nuôi bắt nạt mẹ hay ? Kỳ Kỳ giúp mẹ đánh ông ấy." Kỳ Kỳ thấy quách Y Y khóc đến đau lòng, cũng lên tiếng khuyên nhủ.

      "Dao Dao, ấy, ấy, trong lòng ấy căn bản là có tớ...trong lòng ấy vẫn luôn chỉ có người phụ nữ khác." Vì sao lại ngu như vậy, ngây ngốc giao mình cho , nhưng quay đầu lại, kết quả lại là như thế này.

      "A, ấy giải thích với cậu sao?"

      " có, ấy còn tức giận mắng tớ, tớ đụng vào đồ đạc của ấy. Lúc tớ chạy , ấy cũng hề đuổi theo, trực tiếp đóng cửa lại." Quách Y Y càng khóc càng đau lòng, khóc đến khản cả giọng. Cuối cùng biến thành nức nở.

      "Được rồi, đừng khóc nữa, khóc cũng thể giải quyết được vấn đề. Nếu cậu ở lại đây cùng tớ và Kỳ Kỳ , cậu cũng đừng quá đau lòng. Hai người các cậu hãy chuyện ràng với nhau trước sau đó lại tính toán sau!" tại, nếu để ấy về nhà, yên tâm chút nào, vẫn nên để ấy ở lại đây hơn!

      "Dao Dao, cậu với Lôi Vũ Minh giúp tớ, tớ muốn từ chức!" Ban đầu vào Lôi thị cũng là bởi vì Dạ Đình, muốn thường xuyên cùng gặp mặt , nhưng mà bây giờ cần thiết nữa rồi.

      "Cậu đừng có kích động như vậy, tớ với ấy, cậu có chuyện gấp xin nghỉ mấy ngày, như vậy có được ?" tại ấy tức giận, đau lòng như vậy, lời ấy làm sao có thể nghe chứ!

      "Dao Dao, xin cậu, giúp tớ từ chức , tớ muốn làm nữa! Tớ muốn về với ông bà, nghỉ ngơi khoảng thời gian. Chờ tớ sinh con xong, lại tính toán tiếp!" vuốt ve bụng mình, bọn họ ràng có ngừa thai, tại sao lại mang thai được biết?

      "Cậu mang thai?" Tống Tâm Dao kinh ngạc nhìn bạn thân của mình.

      "Ừ, cho nên, tớ muốn về với ông bà!" Ở chỗ này, nhất định gặp lại . tại, muốn nhìn thấy chút nào cả.

      "Cậu khồn muốn để cho ấy biết sao?" Ban đầu và Cung hình Dực xảy ra quan hệ hoàn toàn là bởi vì bị hạ thuốc. Nhưng mà quan hệ giữa hai người bọn họ, chỉ cần giải thích ràng là có thể giải quyết vấn đề, phải sao?

      "Nếu ấy tớ, tớ cần gì phải cho ấy biết chứ? Năm đó, cậu có thể mình sinh hạ Kỳ Kỳ, nuôi Kỳ Kỳ lớn như vậy. Tớ cũng có thể làm như vậy!" Sau khi biết

      mình mang thai, định tối hôm qua chờ tắm xong cho biết.

      Nhưng sau ngày hôm qua, cảm thấy chuyện này cần thiết nữa rồi.

      "Mấy tháng nữa, tớ kết hôn, cậu cũng tới sao? Cậu đồng ý làm phù dâu của tớ rồi mà."

      "Dao Dao, xin lỗi! Tớ thể làm phù dâu của cậu nữa rồi. tại tớ có con, coi như lúc ấy nhìn ra, tớ cũng thể làm phù dâu của cậu. Như vậy xung khắc với dâu ." Như vậy được, nếu như bởi vì phụ nữ có thai làm phù dâu, mà khiến cho ấy thể có thai tội của to lắm.

      "Nhưng mà, Y Y. . . . . ."

      " có nhưng mà! Dao Dao, cậu giúp tớ mua vé xe được ? Tớ muốn trở về thành phố X." Trở về nơi đó, có thể từ từ quên những chuyện vui ở đay, có thể mang theo đứa bé sống vui vẻ mỗi ngày.

      "Cậu quyết định như vậy rồi tớ cũng thể thêm được gì.Tớ bảo Cung Hình Dực cho xe tới đón cậu trở về, như vậy tớ cũng vậy yên tâm hơn chút. Đợi đến khi tớ muốn thăm cậu, cũng liền có thể đến thăm." rất lo lắng, ấy đến nơi nào đó mà thể tìm được.

      "Như vậy có phiền phức quá hay ?" muốn đến nơi có ai biết đến, tốt sống qua ngày, để cho bất kỳ ai quen biết tìm được mình.

      "Leng keng" lúc này, chuông cửa lại đột nhiên vang lên.

      "Tớ xem chút!" Tống Tâm Dao đứng lên, đến cạnh cửa, ghé mắt vào nhìn qua mắt mèo cửa, nhìn thấy người bên ngoài là Dạ Đình.

      "Là Dạ Đình!" vào, với Y Y.

      "Tớ muốn gặp ấy!"

      "Kỳ Kỳ, dẫn mẹ nuôi vào trong phòng. có chuyện gì được ra, biết ?" Kỳ Kỳ gật đầu, dẫn Quách Y Y lên lầu, thấy cửa phòng lầu đóng lại, mới ra mở cửa.

      "Dạ tiên sinh, có chuyện gì vậy?" làm ra vẻ vô cùng kinh ngạc hỏi.

      "Y Y có tới đây tìm ?" tìm ngày đêm rồi, trở về công ty làm, cũng có về nhà.

      Rốt cuộc có thể đâu?

      "Y Y phải cùng với sao?" Nếu Y Y muốn để cho ta biết, như vậy cũng chỉ có thể giúp đỡ Y Y, ai bảo bọn họ là chị em tốt chứ?

      "Tối hôm qua ấy tức giận chạy ra ngoài, tại cũng biết ở đâu? Tôi tới đây cũng chỉ là muốn hỏi chút , ấy có từng tới đây tìm hay ?"

      "Tại sao ấy lại tức giận, hai người cãi nhau sao? Ngày hôm qua ở lễ đính hôn của tôi, phải vẫn rất tốt sao? Chuyện gì xảy ra?" muốn xem thế nào, Quách Y Y có lẽ cũng chỉ là bực bội mới vậy thôi.

      "Nếu ấy có ở chỗ của vậy tôi đến chỗ khác tìm đây!" Nhìn Tống Tâm Dao có vẻ giống như lừa .

      "Có phải là bắt nạt ấy hay ? ràng cho tôi nghe trước ." Tên đàn ông đáng chết này, có phải ngay cả giải thích cũng hay ? trách được Y Y lại tức giận như vậy.

      " ấy hiểu lầm ít chuyện."

      "Nếu là hiểu lầm, tại sao lại giải thích với ấy? ấy sống cùng nhau lâu như vậy, chẳng lẽ biết ấy có bệnh đa nghi rất nặng sao?"

      "Tôi. . . . . . Tôi tìm được ấy ràng mọi chuyện cho ấy nghe!" đợi Tống Tâm Dao trả lời, liền chạy ra ngoài.

      Quách Y Y đứng ở bên cửa sổ lầu, nhìn rời , nước mắt tự chủ được lại rơi xuống lần nữa, vào tìm chút sao?

      "Mẹ nuôi, mẹ lại khóc nữa rồi!" Kỳ Kỳ và Thố Thố chơi ban công, lại nghe thấy tiếng khóc, liền chạy vào.

      "Kỳ Kỳ, con và Thố Thố ra ngoài , để mẹ nuôi an tĩnh chút có được ?" chỉ muốn khóc lúc thôi, sau khi khóc xong, chuyện gì cũng coi như có.

      "Dạ. . . . . . Được rồi! Chỉ là mẹ nuôi, mẹ phải suy nghĩ kỹ đó. Mẹ còn phải suy nghĩ cho cả em bé nữa chứ!" Kỳ Kỳ đưa tay sờ sờ bụng , nhắc nhở.

      " , vì em bé, mẹ nuôi sống tốt." Như vậy, Kỳ Kỳ cuối cùng cũng an tâm hơn chút, lúc này mới lôi kéo Thố Thố ra ngoài.

      Nhìn cửa phòng đóng lại, Quách Y Y lúc này mới ngã nhào lên giường, lớn tiếng khóc. Bây giờ tìm có ích lợi gì? Tình huống đêm qua như vậy mà lại trực tiếp khép cửa phòng lại, bây giờ còn tìm làm cái gì?

      Tống Tâm Dao tới cạnh cửa, nghe thấy tiếng khóc bên trong, chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu. ràng còn ta như vậy, tại sao còn phải tự hành hạ mình như vậy chứ?

      Lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Cung Hình Dực, để chuẩn bị giúp cho Quách Y Y chiếc xe, đưa ấy đến thành phố X.
      ------------------------------
      Last edited by a moderator: 5/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :