1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, chớ cướp mẹ tôi - Kiều Mạt Nhi (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 48: Lại lần nữa

      Tống Tâm Dao bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn Cung Hình Dực.

      "Cha vợ, mẹ vợ, con cùng ông nội thương lượng với nhau, quyết định ngày kết hôn vào mùng tám tháng mười, hai người thấy thế nào?" Hôm nay tới đây mục đích chính là vì chuyện này, ngày kết hôn của bọn họ lùi lại lâu, nếu bàn bạc biết phải đợi đến bao giờ.

      Hơn nữa Cung gia bọn họ, chú trọng nhất chính ngày tốt, hơn nữa bọn họ nghĩ ngày tốt đó nhất định phải có số tám hoặc là số sáu.

      "Tốt! Nếu Cung lão gia quyết định, vậy chọn ngày này ! Con chọn lấy hôm, hai nhà chúng ta cùng ngồi xuống ăn bữa cơm, có thời gian chúng ta tiếp tục thương lượng chuyện hôn lễ." Tống Hàm Quân cảm thấy ngày đó tệ, rất thích hợp kết hôn.

      "Dạ, ý định của con là hai ngày nữa mở tiệc rượu, thông báo tin tức con cùng Dao Dao đính hôn, cũng thông báo luôn ngày kết hôn của bọn con." Sau khi giải trừ hôn ước với Cao Cầm Nhã, cũng qua khoảng thời gian, tại bọn họ có thể đính hôn rồi, vô luận như thế nào, cũng muốn quyết định ngày kết hôn của hai người sớm chút.

      "Cũng được! Có thời gian con đưa Dao Dao xem mấy bộ quần áo, quần áo của nó đều được đẹp lắm." Tống Hàm Quân cho là, nếu như gả cho Cung Hình Dực, ít nhất phải mua mấy bộ lễ phục xinh đẹp.

      "Việc này cha cứ yên tâm, con đặt rồi, ngày mai đưa tới!" Kể từ sau đêm đó, tìm người thiết kế lễ phục cho rồi.

      "Vậy con suy nghĩ chu đáo rồi." Tống Hàm Quân khẽ mỉm cười, ông nghĩ đến, ngờ Cung Hình Dực đều suy nghĩ tất cả mọi chuyện chu đáo như vậy.

      "Dao Dao, chúng ta cũng thảo luận chuyện đính hôn !" Cung Hình Dực chuyển sang Tống Tâm Dao, lúc này mới phát ra, Kỳ Kỳ ngồi ở giữa, dùng ánh mắt lạnh nhạt của nó nhìn Cung Hình Dực.

      "Kỳ Kỳ, con đừng có dùng loại ánh mắt này nhìn cha, cha với mẹ con có chuyện cần bàn, con chơi trước , có được hay ?" Cung Hình Dực khuyên bảo Kỳ Kỳ.

      "Tôi thích, tôi muốn ở đây với mẹ!" Ai biết, ông ta có tiếp tục chiếm mẹ của nó hay , thể để cho ông ta làm vậy được.

      "Kỳ Kỳ ngoan, con chơi cùng ông ngoại lúc, mẹ rất nhanh xuống!" Tống Tâm Dao cũng mở miệng dụ dỗ .

      "?"

      "Ừ!" Tống Tâm Dao mỉm cười gật đầu.

      "Được rồi! Nhưng mà, mẹ, mẹ phải nhanh chóng xuống đó!" Kỳ Kỳ lo lắng, hai người bọn họ vừa lên, nửa ngày cũng thấy xuống.

      "Được!" Tống Tâm Dao hôn cái lên môi Kỳ, mới đứng dậy, cùng Cung Hình Dực lên phòng ở lầu hai. còn có vài chuyện, nên hỏi Cung Hình Dực chút.

      "Tại sao thương lượng trước với em quyết định ngày kết hôn?" Nếu như hôm nay tới, có phải cho đến ngày kết hôn mới biết, ngày kết hôn của bọn họ được quyết định là ngày đó hay .

      "Em vui mừng sao?" Cung Hình Dực kéo vào trong ngực.

      "Em phải là vui mừng, chỉ là tức giận, tại sao trước với em, cùng thương lượng định ngày kết hôn vậy?" Nghe thấy mùng tám tháng mười chính là ngày kết hôn, sợ hết hồn, nghĩ rằng phải đợi đến năm sau, bọn họ mới có thể vào lễ đường kết hôn. Bây giờ cách hôn lễ chỉ còn hơn hai tháng, vẫn biết, mình có thể trong hai tháng này, đem cảm tình của 2 người bọn họ điều chỉnh tốt hơn hay .

      Hơn nữa Kỳ Kỳ vẫn luôn muốn tiếp nhận Cung Hình Dực, điều này càng làm khó hơn. Nếu như sau khi bọn họ kết hôn, Kỳ Kỳ vẫn thể tiếp nhận cung hình cánh, vậy phải làm thế nào?

      "Đừng tức giận, nếu như em cảm thấy ngày đó tốt, chúng ta có thể lùi lại mười ngày, đến 18 kết hôn, được ?" Nếu hơn hai tháng cũng có thể chờ, vậy đợi thêm mười ngày có là gì?

      " được! cũng chuyện với cha em, nếu như em mà muốn đổi ngày kết hôn, cha lại em!" Tống Tâm Dao bĩu môi, coi như muốn vậy có thể như thế nào? Chuyện cũng như vậy, chẳng lẽ còn muốn đổi sao?

      Nếu như lại đổi, Tống Hàm Quân nhất định .

      "Có nhớ hay ?" Nhìn dáng vẻ dễ thương của , Cung Hình Dực nhịn được ôm chặt thêm chút.

      "Xuống lầu ! Kỳ Kỳ nhất định chờ đến sốt ruột rồi !" cũng muốn lúc xuống, lại nhìn thấy ánh mắt Kỳ Kỳ như lúc nãy.

      ra, có hơi doạ người.

      "Theo lúc cũng được sao?" Cung Hình Dực mới để cho rời , mấy đêm này, trong đầu lên đều là bộ dáng Tống Tâm Dao ở dưới người đêm đó.

      "Nhưng Kỳ Kỳ. . . . . ." Cung Hình Dực thấy lại Kỳ Kỳ, liền cúi đầu, hôn lên môi của , tiếp tục để thêm gì nữa.

      "Đừng. . . . . ." Tống tâm Dao khước từ .

      "Em phải cũng muốn sao?" Môi Cung Hình Dực cũng hề rời khỏi môi của , ở bờ môi nhàng .

      "Nhưng mà, tại là ban ngày!" Tống Tâm Dao có chút khó xử.
      "Ban ngày làm chuyện như vậy, dễ dàng mang thai bảo bảo hơn. Lúc em sinh Kỳ Kỳ, thể ở bên cạnh em, chúng ta lại có thêm baby nữa, được ?" Cung gia cho tới bây giờ, đều chỉ có đứa bé, làm cho cảm thấy độc, nếu như có thể sinh nhiều hơn, cũng liền sinh nhiều hơn !

      "Ghét, lúc sinh con rất đau đấy!" Nhớ tới khi sinh Kỳ Kỳ, đau đớn khoảng hai ngày hai đêm, muốn lại đau lần như thế nữa.

      "Nhất hồi sinh, nhị hồi thục" ( lần lạ, hai lần là quen), ba bốn lần nữa liền dễ dàng!" Tống Tâm Dao nghe xong mặt đỏ mảng lớn.

      " còn muốn sinh mấy à?" Người đàn ông này, hình như hiểu chuyện đó.

      "Có thể sinh bao nhiêu, liền sinh bấy nhiêu, Cung gia chúng ta quá ít người, em xem, mười mấy đời, đều chỉ có đứa bé trai, hi vọng chúng ta có thể sinh Kỳ Kỳ, lại sinh thêm đứa con , sau lại sinh đứa con trai. Tiếp đến lại là con , sinh hẳn ổ." Cung Hình Dực muốn sinh nhiều đứa bé, tinh lực của hoàn toàn đủ.

      "Ah! nghĩ em là heo mẹ sao!" Tống Tâm Dao bất mãn nhìn , cứ sinh nhiều như vậy, phải heo mẹ, là cái gì a!

      "Lúc lời này em nên suy nghĩ đến hậu quả, tốt suy nghĩ chút!" Cung Hình Dực chặn ngang, bế lên, tới giường.

      "Đừng đến, nếu , đợi lát nữa em cùng trở về, buổi tối tiếp tục, được ?" tại, có thể kéo dài thời gian liền kéo dài, muốn cùng giường lăn lộn.

      Nếu mà như vậy, Kỳ Kỳ lại trách .

      "Buổi tối đương nhiên là phải cùng trở về, ông nội nhớ em và Kỳ Kỳ rồi ! Nhưng mà bây giờ. . . . . ." Cung Hình Dực thêm câu nào, liền hôn lên môi .

      Cuối cùng, có thể nghĩ, Tống Tâm Dao chỉ có thể bị ăn thôi.

      “Chỉ lần thôi có được hay ? Nếu Kỳ Kỳ lại trách em!" làm lần, còn muốn nữa !

      "Lại lần nữa là được rồi!" Cung Hình Dực đợi chuyện, chỉ làm cho có cơ hội rên rỉ.

      Cung Hình Dực nhìn Tống Tâm Dao ngủ say trong ngực mình, cầm quần áo bên cạnh mặc lên, ở trán in xuống nụ hôn, ra khỏi gian phòng, xuống lầu.

      "Mẹ tôi đâu?" Kỳ Kỳ thấy xuống, nhưng thấy Tống Tâm Dao, liền mở miệng hỏi.

      Hết chương 48

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 49: nơi đó được

      "Mẹ con mệt mỏi quá nên ngủ thiếp rồi!" Cung Hình Dực vừa ngồi xuống, liền uống hớp trà.

      "Tôi muốn lên xem mẹ!" Kỳ Kỳ xong, liền chạy lên lầu.

      Cung Hình Dực vội tới bên cạnh, ôm nó vào trong lòng, : "Kỳ Kỳ, mẹ vừa mới ngủ, để cho mẹ ngủ lát, đợi chút nữa mẹ xuống. Ông cố nhớ Kỳ Kỳ rồi, để Kỳ Kỳ đến thăm ông cố, Kỳ Kỳ thay quần áo , chờ Kỳ Kỳ thay xong quần áo, mẹ tỉnh!"

      "?" Nó có chút tin Cung Hình Dực.

      "Cha lừa con làm gì?"

      "Được rồi! Tôi tin tưởng ông lần, lên phòng thay quần áo." Kỳ Kỳ từ trong ngực nhảy xuống, lần đầu tiên có cảm giác, ngực của có cảm giác rất an toàn.

      Nhưng mà, nó nên đem loại cảm giác an toàn này cất giữ trong lòng. Vẫn là mẹ tương đối an toàn hơn.

      "Đừng quá phóng túng như vậy, Dao Dao chịu nổi." Tống Hàm Quân liếc mắt nhìn Cung Hình Dực, nhàn nhạt mở miệng.

      "Lão già, chuyện của chúng nó, ông cũng đừng quản, bọn trẻ bây giờ đều như vậy, ông suy nghĩ chút xem chính ông lúc còn trẻ như thế nào, còn con rể ông." Triệu Tâm Nguyệt từ trong phòng bếp ra, nghe thấy Tống Hàm Quân , nhịn được, lên tiếng.

      Cung Hình Dực chỉ cười. Được rồi! thể thừa nhận, cha mẹ vợ của tương đối phóng khoáng.

      "Con lên lầu trước xem Dao Dao tỉnh chưa!" Cung Hình Dực cảm thấy bây giờ mình rời tốt hơn, nên quấy rầy hai vợ chồng bọn họ.

      "Bà xã, có phải bà còn nghĩ đến chuyện kia hay hả?" Tống Hàm Quân để tờ báo trong tay xuống, tới bên cạnh Triệu Tâm Nguyệt.

      "Chuyện gì?"

      "Bắt đầu giả bộ ngu đúng !" Tống Hàm Quân ôm lấy Triệu Tâm Nguyệt từ phía sau.

      "Đừng làm rộn, ân. . . . . ." Còn chưa xong, liền nghe thấy tiếng Triệu Tâm Nguyệt rên rỉ.

      Cung Hình Dực lên cingx chỉ có thể lắc đầu cái, hai người này cẩn thận chút, Kỳ Kỳ ở trong phòng thay quần áo, đừng dạy hư con trai .

      vào trong phòng, Tống Tâm Dao vừa rời giường thay quần áo, thấy Cung Hình Dực vào, vội vàng kéo chăn qua trùm lên người mình.

      "Làm sao vào lại gõ cửa?" Tống Tâm Dao nhìn chằm chằm, mặc dù hai người xảy ra nhiều lần quan hệ, nhưng mà ở trước mặt vẫn được tự nhiên.

      " người em toàn thân cao thấp, đều xem qua, còn có gì phải che sao!" Nghe như vậy, Tống Tâm Dao tức giận cầm gối đầu lên đánh vào người .

      "Em muốn mưu sát chồng à?" Cung Hình Dực tiếp nhận gối đầu, tới bên giường, đưa tay vào trong ngực.

      "Buông em ra! Em muốn mặc quần áo!"

      " giúp em!" Cung Hình Dực lần này có làm chuyện gì, chỉ cầm quần áo bên cạnh lên, chăm chú giúp mặc vào, toàn bộ quá trình, Tống Tâm Dao đều đỏ mặt, dám nhìn .

      Thấy dáng vẻ xấu hổ của , Cung Hình Dực đặt nụ hôn lên trán .

      "Tốt lắm! Nhanh tắm , cùng về nhà!" Cung Hình Dực kéo , đẩy đến cửa phòng tắm.

      "Ừm!" đáp tiếng, liền vào.

      Cuối cùng nhớ tới cái gì, lại chạy ra, từ trong tủ lấy ra bộ quần áo, mới vào phòng tắm, người đều là mồ hôi, rất khó chịu, vẫn nên tắm hơn!

      Kỳ Kỳ đứng ở cửa bên, nhìn hai người bọn họ, trước mặt người đàn ông này dường như mẹ xấu hổ.

      Nó có nên nghe mẹ sống chung tốt cùng người đàn ông này hay ?

      "Kỳ Kỳ, con tới đây từ bao giờ vậy?" Cung Hình Dực xoay người thấy Kỳ Kỳ đứng ở cửa.

      "Vừa tới!" Kỳ Kỳ chạy vào, ngồi lên giường, kéo bên ngăn kéo ra, biết lấy ra cái gì bỏ vào trong túi xách của mình.

      "Kỳ Kỳ, con lấy cái gì?" Cung Hình Dực thấy lắm, rốt cuộc nó lấy thứ gì bỏ vào trong túi, có chút ngạc nhiên hỏi.

      " có gì, là cho ông cố đấy!" Kỳ Kỳ chỉ cười, nếu như là lúc trước, nó có lẽ để ý đến , nhưng mà vào lúc này, nó lại trả lời Cung Hình Dực.

      Đối với chuyển biến như thế này, Cung Hình Dực vui mừng, ít nhất tình cảm giữa hai người bọn họ có thay đổi.

      Nếu như có thể vẫn tiếp tục như vậy, quan hệ của bọn họ nhất định tốt lên!

      Tống Tâm Dao tắm rửa xong, từ trong phòng tắm ra, lại thấy Kỳ Kỳ cùng Cung Hình Dực đều ngồi chờ .

      Mà ánh mắt của Kỳ Kỳ, hình như cũng giống như trước kia chán ghét nhìn Cung Hình Dực.

      "Xong chưa?" Tống Tâm Dao gật đầu cái.

      "Có thể rồi!" thay bộ quần áo màu trắng, khiến da thịt trắng nõn của càng thêm nổi bật xinh đẹp .

      "Thế nào?" Thấy Cung Hình Dực vẫn nhìn chằm chằm vào mình, Tống Tâm Dao có chút tự nhiên.

      " đẹp!" vừa như thế, Tống Tâm Dao ngược lại có chút xấu hổ.

      " đẹp?" có chút tò mò muốn biết.

      Cung Hình Dực lại đột nhiên tới bên cạnh, ghé sát vào bên tai : "Thời điểm ở dưới người , rất đẹp!"

      "Ghét!" là, cái gì cũng có thể ra khỏi miệng. vòng qua tới bên cạnh Kỳ Kỳ.

      "Kỳ Kỳ, chúng ta , cần để ý đến cha con nữa!" Dáng vẻ của , càng làm Cung Hình Dực thêm vui vẻ, khi hai người bọn họ vừa ra khỏi phòng, sau lưng liền nghe thấy tiếng Cung Hình Dực cười to.

      "Mẹ, ông ấy mới vừa gì với mẹ vậy? Tại sao mẹ lại xấu hổ?" Kỳ Kỳ là đứa trẻ rất hiếu kỳ, lần nữa lại hỏi.

      "Kỳ Kỳ, có gì, chờ con trưởng thành, cũng thể học cha con, rất xấu!" Cung Hình Dực khi thấy bộ dáng Tống Tâm Dao vừa tức vừa thẹn, rất vui vẻ.

      "Con mới cần ông ấy." Ông ấy là ông ấy, nó là nó, nó mới cần học Cung Hình Dực.

      "Ừ! ngoan!" Tống Tâm Dao sờ sờ đầu Kỳ Kỳ, lại thấy trong phòng khách có lấy bóng người.

      "Ah. . . . . . Ông ngoại bà ngoại đâu?" Cũng ở trong phòng khách, có thể chạy đâu chứ?

      "Lúc con lên lầu, bọn họ vẫn còn ở trong phòng khách mà!" Kỳ Kỳ cũng cảm thấy kỳ quái, bọn họ vừa mới ở đây, thế nào mà mới qua lúc trông thấy bóng người rồi?

      "Bảo bối, cha mẹ vợ làm chuyện đứng đắn rồi, chúng ta thôi!" Cung Hình Dực tới bên cạnh , nếu như với chuyện kia, chắc hẳn này lại đỏ mặt cho xem.

      "Làm chuyện đứng đắn? Bọn họ có thể làm chuyện đứng đắn gì?"

      "Bảo bối, em muốn biết?" Cung Hình Dực tới bên cạnh , hỏi.

      "Ừ!"

      "Kỳ Kỳ, con đứng ở chỗ này chờ cha mẹ. theo !" Cung Hình Dực thính lực quá tốt, sớm nghe ra trong phòng nào có thanh rồi.

      "Con cũng muốn !" Kỳ Kỳ cũng muốn xem, chuyện đứng đắn trong miệng bọn họ, rốt cuộc là chuyện gì!

      "Kỳ Kỳ, cấm trẻ , con ở lại đây!" cũng muốn dạy hư con trai nha !

      "Được rồi!" Kỳ Kỳ hình như hiểu ra chuyện gì .

      Hết chương 49

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 50: ngủ ngày đêm

      Kéo Tống Tâm Dao cùng đến cửa thư phòng.

      "Tự em dựa vào cửa nghe !" Tống Tâm Dao đến cạnh cửa nghe ngóng.

      "Ân. . . . . . Nơi đó. . . . . . Nơi đó được. . . . . ." thanh truyền ra từ bên trong khiến cho đỏ mặt.

      "Ghét, làm sao sớm hả!" ngờ, cha mẹ vẫn còn nhiều tinh lực như vậy.

      " là cấm trẻ rồi mà, ai bảo em phản ứng trì độn như vậy. Chỉ là, buổi tối chúng ta cũng có thể đến thư phòng làm thử chút." Cung Hình Dực đột nhiên dựa sát vào .

      "Ai muốn làm với !" Tống Tâm Dao tức giận muốn đánh người, xoay người chạy ra ngoài, Cung Hình Dực chỉ cười, nhưng mà đề nghị này của buổi tối có thể thử xem.

      Nhìn Tống Tâm Dao chạy , cũng theo ra ngoài, lại nhìn cửa thư phòng cái, cha mẹ vợ đúng là tấm gương tốt cho a!

      *

      Cung gia

      Kỳ Kỳ mới vừa vào cửa, liền chạy tìm ông cố râu bạc. Cung Hình Dực lại đưa Tống Tâm Dao lên lầu.

      "Làm sao vậy? Em muốn gặp ông nội, chào hỏi trước !" Thấy trực tiếp kéo lên lầu, Tống Tâm Dao có cảm giác đúng, dù sao cũng phải lên tiếng chào hỏi Thiên Kích trước mới đúng, như thế này có chút lễ phép.

      " tại ông nội chơi cùng Kỳ Kỳ, chúng ta lên lầu trước, ông nội có thể hiểu được mà!" Dắt tay Tống Tâm Dao lên, cũng đưa tới gian phòng của mình, mà là đến phòng lầu ba .

      Mới vừa tiến vào, Tống Tâm Dao liền bị cảnh tượng bên trong dọa sợ, bởi vì đây phải phòng bình thường, mà là phòng thay quần áo, bên trong tất cả đều là nữ trang.

      "Đây là?" hiểu hỏi.

      "Thích ?" Những bộ trang phục này, đều là tỉ mỉ chọn lựa cho .

      "Cho em?" Tống Tâm Dao có chút nghi ngờ, nhiều quần áo như vậy, cho hết sao?

      "Ừ!" Cung Hình Dực lại kéo tay , vào sâu bên trong, tất cả đều là quần áo trẻ con.

      "Những thứ này là cho Kỳ Kỳ sao?" Cung Hình Dực lại gật đầu cái.

      "Lần trước hỏi quần áo của Kỳ Kỳ là vì muốn mua quần áo cho nó sao?" Cung Hình Dực lại lần nữa gật đầu.

      "Vậy tại sao để cho Kỳ Kỳ biết?"

      " muốn xem dáng vẻ cảm động của em!" Cung Hình Dực ôm hông, nhìn vẻ mặt của .

      "Ghét, em có cái gì tốt mà nhìn." Thấy vẫn nhìn chằm chằm vào mình, cảm thấy kỳ lạ.

      "Em rất xinh đẹp, nhìn mãi chán, em xem phải làm thế nào? ’

      "Vậy có phải nhìn ngàn lần chán hay ?"

      "Em đúng là chỉ để tâm vào chuyện vụn vặt, là thứ người như thế sao?"

      "Em có chút nghi ngờ!" Tống Tâm Dao cảm thấy, sớm muộn cũng có ngày chán ghét .

      Mỹ nữ trong công ty nhiều như vậy, hơn nữa mọi người ai ai cũng đều rất xinh dẹp!

      "Người phụ nữ này!" Cung Hình Dực phát , quả có biện pháp nào đối với .

      " xuống lầu, đừng để cho ông nội chờ!" Coi như cảm động hơn nữa vẫn phải gặp ông nội trước.

      "Tốt lắm! Em đó! Trong lòng chỉ nhớ tới muốn gặp ông nội, nếu đưa em gặp ông, em trách mất!" Cung Hình Dực bất đắc dĩ lắc đầu, này, có lúc vẫn hiểu phong tình.

      Sau khi cùng ông nội chuyện, ăn cơm tối xong, Kỳ Kỳ được ông nội dẫn ra ngoài chơi, Cung Hình Dực lại lôi kéo Tống Tâm Dao trở lại phòng, mà lần này, trực tiếp kéo vào thư phòng.

      Điều này khiến cho Tống Tâm Dao có cảm giác ổn.

      phải nghĩ làm chuyện đó trong thư phòng chứ?

      Nhưng mà, trong thư phòng ngay cả giường cũng có, muốn làm ở đâu?

      Ách. . . . . . Tại sao có thể nghĩ đến những thứ này?

      "Em tìm Kỳ Kỳ chơi đây!" xong, Tống Tâm Dao liền xoay người chạy ra ngoài.

      "Muốn chạy sao?" Cung Hình Dực dùng tốc độ cực nhanh, ôm lấy thân thể của bên cạnh mình.

      " làm gì vậy?" Tống Tâm Dao có chút sợ.

      "Em quên sao? Buổi trưa em cũng rồi, buổi tối cho !" Cung Hình Dực thổi khí nóng ở bên tai .

      "Nhưng là, buổi trưa cũng làm rồi!" Tống Tâm Dao đỏ mặt cúi đầu, buổi trưa nên như vậy.

      "Vậy đủ!"

      "Ân. . . . . ." thổi khí nóng bên tai , run rẩy rên rỉ ra tiếng.

      "Đừng. . . . . ." Cảm thấy nụ hôn của dời hướng về phía cổ.

      "Dao Dao. . . . . ." thanh của lại lần nữa khàn khàn, chuyển qua bên cạnh , để cho tựa vào cửa thư phòng.

      Hai chân của xâm nhập vào trong hai chân , hôn lên chỗ mẫn cảm người .

      "Ân. . . . . .Dực. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng như vậy. . . . . ." cảm giác hai chân của mình bắt đầu run rẩy, sắp nhũn ra, nếu như phải tay của ôm ..., nhất định sớm ngã nhào đất rồi.

      "Dao Dao. . . . . ." Nụ hôn của đến đâu, đều gọi tên của , đối với khát vọng của rốt cuộc lớn như thế nào? Chính cũng biết, chỉ muốn ôm vào trong ngực, hôn đủ, muốn đủ, nhưng mà phát , hình như chính mình vĩnh viễn đều hôn đủ, muốn đủ.

      bàn, tất cả mọi thứ, đều bị đẩy xuống mặt đất, nửa người của Tống Tâm Dao ở bàn, nửa người dưới lại ở bên cạnh bàn.

      "Ân. . . . . . Nha. . . . . ." Trong phòng, chỉ còn lại tiếng rên rỉ của Tống Tâm Dao , cùng thanh thở dốc của Cung Hình Dực.

      Triền miên dứt, Tống Tâm Dao cũng biết, mình ngủ mê man bao nhiêu lần, lại tỉnh lại, khi tỉnh lại, phát vẫn nằm ở người mình, mà cái đó của , vẫn còn ở trong cơ thể , thấy tỉnh lại, lại bắt đầu đòi hỏi.

      "Ân. . . . . .Dực. . . . . . cần, cần! Em. . . . . . Em . . . . . . chịu nổi!" Tống Tâm Dao cảm giác mình muốn chết, nhưng mỗi lần tỉnh lại, lại phát trong cơ thể của mình, vẫn có đốm lửa, cần tới giúp dập tắt.

      "Lại lần nữa là tốt rồi! Lại lần nữa là tốt rồi. . . . . ." Những lời này, biết nghe bao nhiêu lần, nhưng vẫn như cũ buông tha .

      Cho đến lúc ngất , chuyện gì xảy ra, cũng biết.

      Khi Tống Tâm Dao tỉnh lại lần nữa, nhìn ngoài cửa sổ, trời tối om om mảnh.

      " tỉnh rồi hả ?" Cung Hình Dực thấy tỉnh lại, lấy thức ăn vừa mới vừa chuẩn bị xong đưa đến.

      "Bây giờ là mấy giờ rồi?" có cảm giác, mình ngủ lâu.

      " ba giờ hơn! Ăn no rồi ngủ tiếp !" người Cung Hình Dực, chỉ quấn chiếc khăn tắm, hiển nhiên là mới vừa tắm rửa qua.

      "Kỳ Kỳ đâu?"

      "Ngủ cùng ông nội, em ăn ! chuẩn bị nước tắm cho em." làm mệt muốn chết rồi, người còn lưu lại rất nhiều vết hôn của ngày hôm qua, mà ngủ ngày đêm.

      "Tốt!" Cuối cùng cũng an tâm, ít nhất có cưỡng bức lần nữa, thấy thức ăn bên cạnh, mới phát ra mình rất đói.

      Hết chương 50

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 51: sinh con tiếp

      Vội vàng cầm bát mì bên cạnh lên, ăn như hổ đói.

      "Ăn chậm chút, ai giành với em đâu!" Cung Hình Dực tựa vào cửa phòng, nhìn tướng ăn của , chỉ cảm thấy buồn cười, nhưng mà biết quả thực rất đói bụng.

      Đêm qua muốn cả đêm, trời hửng sáng ngất , mới thả ra. Mà lại ngủ ngày đêm, mới vừa tỉnh lại.

      "Đều tại làm hại!" Nếu như phải là tại , có thể đói đến thế này sao?

      "Được, đều là làm hại, ăn ! Ăn xong rồi tắm rửa, ngủ tiếp lát, chúng ta chuẩn bị đến khách sạn."

      "Đến khách sạn? Làm cái gì?" phải là ngày mai sao, thế nào trời mới sáng lại phải chuẩn bị vậy?

      "Ngày mai, chúng ta đính hôn a! Em quên chứ!" Nhìn này, có lẽ quả thự quên.

      " phải ngày mai sao?" có nhớ lầm !

      "Là ngày mai!" Xem ra, ngủ đến ngu luôn rồi!

      "Em ngủ bao lâu?"

      "Em ngủ ngày đêm rồi, tại là ngày mai rồi!" ngốc này, đúng là ngủ nhiều đến ngu luôn rồi.

      "Cái gì?" Tống Tâm Dao lớn tiếng kinh hô.

      "Khụ khụ khụ. . . . . ." Nghe thấy câu này, thiếu chút nữa bị sặc chết.

      "Em đó! Bảo em ăn chậm chút nghe, tại thấy nghẹn chưa!" Mới vừa bảo ăn chậm chút, tại xem , đúng là bị nghẹn mà.

      "Làm sao gọi em?" Cứ để cho ngủ như chết vậy sao?

      Nhất định là gây ấn tượng xấu với ông nội.

      "Thấy em ngủ say, nỡ đánh thức em dậy a! có việc gì đâu..., ăn ! Ăn xong, tắm ! Là khiến em mệt muốn chết rồi, cho nên em mới ngủ lâu như vậy." Ban ngày, Kỳ Kỳ vẫn náo loạn, muốn lên lâu tìm Tống Tâm Dao, nếu phải có ông nội Tống Tâm Dao mệt mỏi, ngủ để Kỳ Kỳ lên quấy rầy nàng, nếu sớm lên rồi.

      "Em ngủ như vậy, nhất định gây ấn tượng xấu với ông nội." có chút nản chí, vốn là muốn cho ông nội ấn tượng tốt, lại xảy ra chuyện như vậy.

      "Đứa ngốc, ông nội biết chúng ta cố gắng sinh thêm cho ông đứa cháu nữa, ông vui vẻ còn kịp, làm sao lại trách em chứ?" Tống Tâm Dao cầm bát để lên mặt tủ bên cạnh.

      "Ai muốn sinh con cho !" mới cần sinh nữa, lúc sinh Kỳ Kỳ, rất đau, đến bây giờ nggix lại vẫn còn nhớ rất ràng nha!

      " sinh con cho , vậy em định sinh con cho ai?" Cung Hình Dực đột nhiên nhào xuống, đem Tống Tâm Dao đặt ở dưới thân, người phụ nữ này, rất thích khiêu chiến cực hạn của .

      "Đứng dậy! Em muốn tắm." người đều là mùi mồ hôi, khó chịu.

      " dậy, em , có phải em muốn sinh thêm con cho hay ?" Cung Hình Dực giống như đứa bé giận dỗi, muốn dậy.

      "Đứng lên rồi !" Cảm giác bị đè lên, mặc dù đau, nhưng mà cũng thoải mái lắm.

      " dậy! mau!"

      "Em muốn sinh nữa, khi sinh Kỳ Kỳ, em đau đến hai ngày!"

      " được, lúc ấy có ở bên cạnh em, cho nên em đau, về sau, khi em sinh con, ở bên cạnh em, em cũng đau nữa!" Cung Hình Dực vẫn đứng lên, hơn nữa . . . . . .

      "Được rồi! Em sinh cho , nhưng mà bây giờ phải đứng lên trước !" tại, cũng chỉ có thể đồng ý trước, hơn nữa phải sinh là có thể sinh, điều này cũng phải dựa vào ý trời.

      "Như vậy, bây giờ chúng ta liền bắt đầu vận động tạo người !" xong Cung Hình Dực kéo chăn chùm lên hai người.

      "Ghét, lưu manh!"

      "Dĩ nhiên, bây giờ bắt đầu vận động tạo người!"

      "Ghét, em muốn sinh cho !"

      " sinh cũng được rồi, bây giờ bắt đầu kế hoạch tạo người của chúng ta!"

      "A. . . . . . ... chút. . . . . ."

      "Ân. . . . . . Oh. . . . . . Nơi. . . . . . Nơi đó. . . . . . thể hôn. . . . . ."

      "Ân. . . . . . A. . . . . ."

      Phía dưới chăn, vừa mới bắt đầu chuyện biến thành rên rỉ. . . . . .

      Vận động tạo người của bọn họ, bắt đầu. . . . . .

      *

      Từ sáng sớm , Tống Tâm Dao vẫn luôn nhìn chằm chằm Cung Hình Dực, tên đàn ông đáng chết này , sớm muộn cũng ngày chết ở giường.

      Đáng chết, lại dám làm như vậy.

      hay lắm, làm mà vẫn cứ tiếp tục!

      là hận chết .

      "Mẹ, mẹ là heo sao? Thế nào ngủ liền ngủ cả ngày!" Kỳ Kỳ cùng Cung Thiên Kích từ lầu xuống, thấy Tống Tâm Dao tứ giận, ngồi ở ghế sa lon, nhìn chằm chằm Cung Hình Dực.

      "Kỳ Kỳ, mẹ mệt muốn chết rồi, nếu như mẹ là heo, vậy con là cái gì?" Thấy Tống Tâm Dao còn tức giận nhìn mình chằm chằm, Cung Hình Dực mở miệng .

      " câm miệng lại cho em." tại Tống Tâm Dao, muốn nghe nhất chính là giọng của Cung Hình Dực.

      "Mẹ, ông ấy chọc giận mẹ sao?" Kỳ Kỳ chạy đến bên cạnh Tống Tâm Dao, mắt tinh nhìn thấy những dấu ô mai cổ Tống Tâm Dao.

      "Mẹ, đây là cái gì?" Kỳ Kỳ chỉ vào vết hôn cổ Tống Tâm Dao , hiểu hỏi, hai ngày trước còn thấy, hôm nay thế nào lại nhiều như vậy.

      "Xem ra Hình Dực liều mạng làm vận động tạo người a!" Cung Thiên Kích mỉm cười nhìn hai người, xem ra là Cung Hình Dực có vẻ quá rồi, cho nên mới chọc giận Tống Tâm Dao.

      "Ông nội, Chào buổi sáng!"

      "Chào buổi sáng!"

      "Mẹ, cái gì là vận động tạo người vậy?" Kỳ Kỳ nghe hiểu gì cả, tại sao câu cuối cùng bọn họ lại kỳ quái như thế, khiến cho nó nghe hiểu.

      "Kỳ Kỳ, chờ con trưởng thành biết, , ông cố dẫn con ăn điểm tâm." tại, vẫn nên cho bọn họ chút thời gian giải quyết mọi chuyện .

      Trong phòng khách chỉ còn lại hai người Tống Tâm Dao, Cung Hình Dực tới bên cạnh Tống Tâm Dao ngồi xuống.

      "Bảo bối, đừng tức giận mà!" cũng biết mình có chút quá đáng, chỉ là buổi sáng lại muốn hai lần nữa thôi!

      " là tên lừa gạt, chỉ lần, còn làm như vậy!" là tức chết , tại sao có thể như vậy, coi như mệt mỏi, cũng mệt mỏi a!

      Làm cho mệt chết được, mà lại còn tinh thần sáng láng, giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra.

      "Tốt lắm, đừng tức giận nữa, biết sai rồi, nếu như rm vẫn vui vậy cứ đánh . Cứ tiếp tục tức giận như vậy, mau già đó, đừng quên, hôm nay em là nhân vật chính a! Nếu như tức giận nhíu mày, để ký giả chụp được, ngày mai lên báo tốt!" Cung Hình Dực coi như là có ý tốt khuyên bảo, chỉ muốn làm cho bớt giận.

      " còn !" Tống Tâm Dao cảm thấy, có có tức giận nữa như thế nào? Chuyện cũng xảy ra, coi như có tức giân, cũng thể tốt hơn!

      Bị chọc giận như vậy, có phải là càng đáng giá hay ?

      "Em ăn điểm tâm!" xong liền đứng dậy tới phòng ăn, Cung Hình Dực nhìn ra được, bớt giận rồi.

      Có lúc, phụ nữ hay là muốn la hét , dụ dỗ thể được. Xem xem, tại phải tốt hơn nhiều sao?
      Last edited by a moderator: 22/9/14

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 52: thiệp mời

      Lôi thị

      Lôi Vũ Minh mới vừa nhận được thiệp mời của Cung Hình Dực, vừa mở ra nhìn, chỉ cảm thấy trong tim hung hăng đau đớn, tấm hình kia đâm vào trong tim sâu, tại sao lại tới nhanh như vậy?

      cho là, cách ngày bọn họ đính hôn, nhất định phải qua khoảng thời gian nữa, muốn mượn khoảng thời gian đó, đối xử tốt với Tống Tâm Dao, có lẽ có thể hiểu được tình cảm của . Nhưng mà sai lầm rồi, nên hành động sớm hơn, có lẽ như vậy phải nhận thiệp mời của bọn họ rồi.

      Chỉ là cũng kỳ quái, ràng hôm nay là tiệc đính hôn của bọn họ, tại sao đến hôm nay,thiệp mới đưa đến tay , là có người cố ý làm như vậy? Hay là hôm nay Cung Hình Dực mới nhớ tới việc đưa thiệp mời cho ?

      Hay là ta cố ý làm như vậy, để cho xuất ở bữa tiệc đính hôn?

      ra căn bản cũng muốn , nhìn mình mến, ở trong lòng người đàn ông khác, nhìn đeo lên chiếc nhẫn thuộc về và người đàn ông đó, trở thành vợ chưa cưới của người khác sao?

      Nhưng mà , ai có thể thay đây? Dạ Đình hai ngày nay lại phải châu Âu công tác, tại muốn cậu ấy lập tức trở về cũng thể được!

      Để Quách Y Y sao? Nhưng mà ấy với Tống Tâm Dao lại là chị em tốt, cũng thể nào . Tìm cũng thích hợp, trong công ty, cũng có người thích hợp.

      phải sao? Thôi, xem ra cũng chỉ có thể như vậy!

      Cầm quà tặng thư ký mới vừa chuẩn bị xong cho lên, nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm, định giải quyết xong công việc trước rồi mới .

      "A lô, bác trai. . . . . ." Lúc này điện thoại của lại vang lên, lấy ra nhìn, là Tống Hàm Quân gọi.

      "Vũ Minh à! Hôm nay Dao Dao đính hôn, cháu cũng thể đến trễ nha!" Nhưng nghĩ tới, Tống Hàm Quân đích thân gọi điện thoại cho , nếu như là Tống Tâm Dao gọi tới có lẽ lựa chọn nhận cuộc gọi này! Bây giờ xem xét lại, có lẽ Tống Tâm Dao hoàn toàn đắm chìm trong ảo tưởng về bữa tiệc đính hôn của rồi!

      "Được ạ! Cháu đến đúng giờ." Hai người lại chuyện thêm lúc nữa mới cúp điện thoại, cũng biết tiếp đó xảy ra chuyện gì.

      *

      Cao Cầm Nhã nhìn thiệp mời trong tay, muốn vứt nó , nhưng mà, suy nghĩ chút làm như vậy cũng được. Cung Hình Dực nếu phát thiệp mời cho , chỉ là muốn để cho thấy, bây giờ hạnh phúc như thế nào, nhưng thể nào được như vậy.

      Bởi vì thể để cho bọn họ kết hôn được, cũng sắp xếp xong xuôi tất cả, chỉ chờ Tống Tâm Dao cùng Cung Hình Dực rơi vào lưới thôi. tại, chỉ cần ngồi ở chỗ này chờ đợi thời cơ tới.

      Đính hôn thế nào? Đính hôn xong còn có thể thoái hôn, sau khi kết hôn, cũng có thể ly hôn. cũng tin, hai người bọn họ có thể đến đầu bạc răng long, vĩnh kết đồng tâm. tại có mấy đôi vợ chồng có thể vĩnh viễn ở chung chỗ?

      Giống như Lưu Phỉ Phỉ cùng Cao Hùng, đó phải là ví dụ tốt nhất sao? Giống như mẹ của cùng Cao Hùng, lại càng là ví dụ tốt hơn nữa. Hai người bọn họ nhau như vậy, đến cuối cùng kết cục như thế nào?

      Mẹ của bị Lưu Phỉ Phỉ hại chết, mà Lưu Phỉ Phỉ lại thay thế vị trí của mẹ , khiến hai mươi mấy năm nay cũng biết mẹ của mình là bị bà ta hại chết. Nếu như biết , có lẽ gọi bà ta là mẹ cả đời.

      Nhưng, tại thể, muốn người nào từng tổn thương cũng phải trả giá lớn. tuyệt đối biến bữa tiệc đính hôn của Cung Hình Dực và Tống Tâm Dao trở thành bữa tiệc đính hôn buồn cười nhất ở O thị, khiến Tống Tâm Dao trở thành người phụ nữ bị tất cả mọi người khinh bỉ.

      Đến lúc đó, muốn nhìn xem, Cung Hình Dực vẫn nguyện ý cùng người phụ nữ như vậy kết hôn sao? Nguyện ý để người phụ nữ đó tiến vào nhà họ Cung sao?

      "Tiểu Nhã, đây là?" Cao Hùng mới từ trong thư phòng ra, thấy thiệp mời trong tay Cao Cầm Nhã, có chút ngạc nhiên, là ai đưa thiệp mời tới đây?

      "Là thiệp mời đính hôn của Cung Hình Dực và Tống Tâm Dao."

      "A! Con có muốn ?" Cao Hùng cũng Cao Cầm Nhã nghĩ gì, nhưng mà ông hi vọng có thể .

      ", làm sao lại ? Con sắp xếp màn kịch hay, đến ngày đó trình diễn tốt." Cao Cầm Nhã cười lạnh, muốn để cho hai người bọn họ cứ như vậy yên lặng, có chuyện gì xảy ra mà đính hôn sao. Nằm mơ !

      "Tiểu Nhã, chớ làm chuyện gì quá mức, dù sao quyền thế của Cung gia cũng thể coi thường." Cao Hùng vẫn tương đối sợ gia thế của Cung Hình Dực. Nếu như Cung Hình Dực ra tay, ngay cả công ty của ông cũng thể nào giữ được. Nhớ tới hơn hai mươi năm trước, công ty suýt chút nữa bị Lưu Phỉ Phỉ hại đến phá sản, ông trải qua lần sợ hãi rồi, lần đó, ông mấy ngày mấy đêm đều ăn được ngủ được.

      Ông cũng hy vọng lại có chuyện xảy ra như vậy nữa, nếu quả xảy ra chuyện gì ông biết, phải làm sao bây giờ.

      "Yên tâm, con chỉ muốn dạy dỗ bọn họ chút, để cho bọn họ biết, Cao Cầm Nhã con phải là người dễ bị bắt nạt như vậy. Lần trước Hoắc Huyền Lôi giúp bọn họ, lần này con để cho bất luận kẻ nào giúp hết." Cao Cầm Nhã cười lạnh, lần này ai cũng giúp được bọn họ, để xem bọn họ giải quyết chuyện này như thế nào.

      "Con định làm gì?" Cao Hùng rất muốn biết rốt cuộc muốn làm cái gì, tránh cho đến lúc đó tim của ông chịu nổi.

      "Cha, cha cứ chờ xem kịch vui ! Con để cho bất kỳ người nào biết chuyện này là do con sắp xếp!" Cao Cầm Nhã cười lạnh, Cung Hình Dực, Tống Tâm Dao hai người hãy chờ xem! Tôi để cho hai người thoải mái đâu.

      Ban đầu bọn họ tổn thương như thế nào, tại phải trả lại cho bọn họ, hơn nữa còn phải hoàn trả gấp bội, để cho bọn họ nếm thử cảm thụ của lúc đó, để cho bọn họ cũng được thử cảm giác bị người khác tổn thương là như thế nào.

      "Ai! Tùy con vậy! Cha thay quần áo, cùng con đến tiệc đính hôn của bọn họ." ông muốn khuyên cũng thể khuyên được! Chỉ cần con làm ra chuyện gì quá đáng, vậy tốt rồi!

      Hoặc là có thể , ông sủng ái con quá mức. Nhưng mà, ông và Triệu Tâm Dương chỉ có đứa con là nó, mà Triệu Tâm Dương chết sớm như vậy, giao cho ông đứa con này, phải là hi vọng ông có thể chăm sóc tốt cho nó sao?

      Chương 53: bữa tiệc đính hôn có thành công hay

      Cung Hình Dực đưa Tống Tâm Dao cùng Kỳ Kỳ tới spa cao cấp có hẹn trước, để trang điểm và chuẩn bị lễ phục cho họ. Còn ngồi vào ghế salon, chỉ cần thay âu phục là đủ rồi.

      Tống Tâm Dao bị đưa lên tầng hai của spa, phục vụ giúp tắm toàn thân bằng sữa tươi, đối với làn da cực tốt của, cũng có phần hâm mộ.

      Chăm sóc da xong, họ đưa đến phòng trang điểm ở tầng ba, giúp hóa trang xong sau đó mới đưa bộ lễ phục mà Cung Hình Dực đặt cho thay.

      Khi thấy vết hôn người , thợ trang điểm cũng hiểu, chỉ khẽ cười tiếng, lấy phấn xóa bớt dấu hôn kia. Hóa trang, làm tóc xong, mới xuống lầu.

      Khi xuất trước mặt Kỳ Kỳ và Cung Hình Dực, hai người bọn họ thiếu chút nữa cũng nhận ra , lễ phục màu đỏ tưởi, càng tăng thêm khí vui mừng, mặc dù có vết hôn nhưng mà đánh lên chút phấn, hoàn toàn nhận ra.

      Hơn nữa da vốn trắng nõn, phối hợp với lễ phục màu đỏ tươi, lại càng thêm phong vị, rất đẹp mắt.

      "Mẹ, là xinh đẹp!" Kỳ Kỳ mặc bộ giả tây trang, khi nhìn thấy Tống Tâm Dao cũng thể nhận ra.

      "Có phải rất quái lạ hay ?" cảm giác là lạ ở chỗ nào.

      " đâu, mẹ, bây giờ mẹ giống phụ nữ."

      "Tiểu tử thúi, trước kia mẹ con giống phụ nữ sao?" Tiểu tử này, tại sao có thể như vậy?

      "Mẹ, con chưa từng như vậy, là mẹ tự đấy!" Tống Tâm Dao nhìn nhìn chằm chằm Kỳ Kỳ, tức giận muốn qua đánh nó.

      "Tiểu tử thúi, con muốn chết a!" xong, Tống Tâm Dao liền đuổi theo Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ chạy tới trốn sau lưng Cung Hình Dực, hướng về phía Tống Tâm Dao làm mặt quỷ.

      "Tốt lắm, đừng làm rộn, cẩn thận ngã đó!" Cung Hình Dực kéo vào trong ngực, hai mẹ con bọn họ có lúc giống như hai đứa bé chưa trưởng thành.

      "Tiểu tử thúi, nếu như phải cha giúp con, mẹ đánh mông con, lại dám mẹ như vậy." Tống Tâm Dao càng ngày càng có biện pháp với nó.

      "Mẹ, mẹ nỡ đánh con nha!" Kỳ Kỳ hiểu rất mẹ mình.

      "Tiểu tử, con lại lần nữa."

      "Tốt lắm, tốt lắm! Đừng náo loạn nữa, xe tới rồi !" Nếu vẫn , hai người bọn họ có thể đến muộn.

      Kỳ Kỳ lè lưỡi với Tống Tâm Dao, sau đó chạy vào trong xe đậu ngoài cửa. Nhưng mà Kỳ Kỳ mới vừa ngồi vào trong xe chạy nhanh.

      Lúc này, Cung Hình Dực mới phát có gì đó đúng.

      "Chú, cha mẹ cháu còn chưa lên xe mà." Kỳ Kỳ còn chưa ngồi vững, xe làm sao chạy rồi?

      "Tiểu bảo bối, mẹ cháu lên xe!" Người phụ nữ ngồi đằng trước cười lạnh, dễ dàng, cuối cùng cũng bắt được tên tiểu quỷ này.

      " là ai?" Kỳ Kỳ nhìn người phụ nữ ngồi trước mặt, người phụ nữ này, rốt cuộc là ai? Tại sao muốn bắt nó?

      "? là người tốt, dẫn cháu đến nơi khác chơi!" Tuyệt đối ai ngờ rằng, người này lại là chị Thu.

      " muốn như thế nào?" Kỳ Kỳ phòng bị nhìn người phụ nữ trước mặt, rốt cuộc ta muốn thế nào?

      " muốn như thế nào, chẳng qua là muốn mẹ của bảo bối rời khỏi Cung Hình Dực!" có ý định gì khác, chỉ trông cậy vào việc này khiến Tống Tâm Dao rời khỏi Cung Hình Dực, hy vọng Cung Hình Dực có thể thấy tồn tại cùng cố gắng của .

      ở bên cạnh nhiều năm như vậy, tại sao phát ra có dụng tâm đối với ?

      Rốt cuộc phải làm thế nào mới thấy tấm lòng của ?

      nhiều năm như vậy, chẳng lẽ hề hay biết sao?

      " cho là có khả năng sao?" Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy ta buồn cười.

      "Mạng của mày ở tay tao, mày mẹ mày rất thương mày, chẳng lẽ vẫn ở cúng với Cung Hình Dực sao?" điều tra ràng, Tống Tâm Dao quan tâm nhất chính là đứa bé này, thế nên ấy nhất định chọn Kỳ Kỳ mà cần Cung Hình Dực.

      muốn bất luận kẻ nào lấy được Cung Hình Dực, ban đầu, khi nhìn thấy Cao Cầm Nhã chung với Cung Hình Dực, nhận ra, Cung Hình Dực cũng có tình cảm đối với Cao Cầm Nhã.

      Cho nên, mới xuống tay với Cao Cầm Nhã, cho là sau khi bọn họ giải trừ hôn ước, Cung Hình Dực để ý đến tồn tại của , chỉ là thế nào cũng nghĩ tới, nhanh như vậy muốn sống chung với người phụ nữ tên Tống Tâm Dao này.

      Hơn nữa còn đưa ta tới Tử Mị, càng nghĩ tới, Cung Hình Dực và người phụ nữ đó đứa con.

      Đứa bé này rất giống Cung Hình Dực, khiến cho càng thêm lo lắng, Cung Hình Dực kết hôn cùng với ta.

      Cho đến ngày hôm đó, Cao Cầm Nhã đưa theo người đến, Tống Tâm Dao là chủ mưu bỏ thuốc Cung Hình Dực năm đó, mới nổi lên lòng riêng, làm giả chứng cớ, khiến Cung Hình Dực nghĩ chuyện đó là Tống Tâm Dao làm.

      Nhưng mà thế nào cũng nghĩ tới, Cung Hình Dực vẫn muốn đính hôn với ta. Ngày hôm trước, thiệp mời mới đến tay , mà lại là người cuối cùng biết chuyện hôm nay bọn họ đính hôn.

      Đánh ngất tài xế, tự mình tới đón bọn họ, hoàn hảo giống như trong kế hoạch của , là Tống Tử Kỳ vào trong xe trước.

      Chỉ cần nó ngồi vào trong xe trước, như vậy tất cả đều dễ dàng. Nếu như là Cung Hình Dực ngồi trước vào bên trong xe trước, hoàn toàn có thể là, ở đường gặp được tài xế của , mà thân thể tài xế lại thoải mái, cho nên mới thay tài xế đến đón bọn họ.

      nghĩ kỹ lý do, phải đối phó với bọn họ như thế nào.

      Nhưng mà nếu như là Tống Tâm Dao vào trước, kế hoạch của là như thế nào?

      lại chưa từng nghĩ qua, nhưng mà tại, cần phải lo lắng nữa, bởi vì có gì đáng lo lắng nữa rồi, lên xe trước chính là Tống Tử kỳ.

      " cảm thấy rất buồn cười sao? Mạng của tôi ở tay tôi, lại tay , cho là, nó tay sao?" Chị Thu bị khí thế của Kỳ Kỳ hù dọa, tên tiểu quỷ này ngay cả khí thế cũng giống Cung Hình Dực.

      Bọn họ hổ là cha con, vẻ mặt tức giận này cực kỳ giống Cung Hình Dực.

      "Vậy chúng ta liền thử chút xem sao!" Ánh mắt của nó, khiến cho có chút mất hồn, nhưng mà tại, muốn quay đầu lại cũng thể.

      Chuông điện thoại vang lên, chị Thu hoảng sợ nhảy dựng lên.

      "A lô, Mị, hôm nay phải ngày đính hôn sao? Thế nào lại rảnh rỗi gọi điện thoại cho em vậy?" vẫn thể để cho Cung Hình Dực biết, là bắt cóc Kỳ Kỳ.

      "Ông già, con trai của ông bị người phụ nữ đáng chết này bắt lại, ông còn nhảm gì với bà ta vậy?" Kỳ Kỳ nghe thấy người gọi điện chính là Cung Hình Dực liền lớn tiếng hô.

      Hết chương 53
      Last edited by a moderator: 10/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :