Chương 3:
Editor: Chuongnhobe
phần 3.1
Ngồi trong phòng ăn, Tống Ninh Ninh luôn cảm thấy buồn bực, dù gì cũng chỉ là xem mắt thôi mà, có nhất thiết là phải khoa trương như vậy ?
ngẩng đầu nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, bỗng giật mình, người kia chính là sao? Nhưng có cảm giác như giống lắm…. Ngay cả chính bản thân cũng nhận ra chính mình nữa rồi.
đỉnh đầu là mái tóc ngắn mềm mại bồng bềnh, kết hợp với khuôn mặt trang điểm, khiến có cảm giác như nhìn thấy người khác vậy, kinh ngạc phát ra rằng hình ảnh đó có phần giống với em Tống Thanh Thanh của mình.
Từ đến lớn, luôn nghĩ rằng bản thân mình xinh đẹp, nhưng hôm nay…. lại có cảm giác bản thân mình cũng đến nỗi tệ lắm. Ánh mắt chuyển sang nhìn về phía khung cửa sổ, thấy sắc trời ngả sang màu xám đen, lại nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo ở tay, lại lần thứ hai sửng sốt vì phát chính bản thân mình ngồi ngẩn người quá lâu rồi.
Đối tượng xem mắt vừa mới gọi tới cuộc điện thoại thông báo là tới trễ, cho nên có dặn dò đầu bếp chuẩn bị cho chút điểm tâm dùng tạm trước.
chiếc bàn với chiếc khăn trải bàn trắng tinh, chẳng bao lâu sau được bày đầy các loại bánh ngọt nhìn vô cùng đẹp mắt và ngon miệng.
Trước khi tới đây, em lớn của – Tống Thanh Thanh đặc biệt huấn luyện cho lớp học thục nữ cấp tốc, còn ân cần chỉ bảo rằng cho dù đầu bếp có đưa lên món ăn là gì, chỉ cần dùng lướt qua cho có lệ là được rồi, động tác khi ăn phải nhàng, được quá mạnh bạo phát ra tiếng động lớn, chuyện cũng được quá lớn tiếng, khi đứng phải đứng sao cho thẳng lưng, ngồi ghế được ngồi toàn bộ diện tích của chiếc ghế, mặt lúc nào cũng phải nở nụ cười.
mà có thể làm được loại hành động cử chỉ giả dối như thế này sao?! Nếu Tống Ninh Ninh có được cái phong thái kia, chắc chắn cũng còn được gọi là Tống Ninh Ninh rồi!
Cho đến hôm nay mới biết được rằng, ra làm thục nữ xinh đẹp lại phiền toái như thế, hiểu nổi được tại sao mà Thanh Thanh nha có thể sống sót được đến giờ?! Làm thế nào với cái đống hết kiêng đông kỵ tây này, như vậy là mệt mỏi.
Thân thể trở nên cứng nhắc giật giật mấy cái, ở bên trong có mặc chiếc quần bó bụng cho nên người khác nhìn vào trông thấy rất mảnh mai, nhưng thực chất loại quần áo này khiến vô cùng khó chịu.
thở dài, sau đó cầm lên miếng bánh ngọt trông có vẻ vô cùng ngon mắt cho vào miệng hơi nuốt xuống. là người luôn luôn có sức miễn dịch đối với các loại bánh ngọt, về điểm này rất giống với người mẹ mất của mình.
Mẹ là người vô cùng am hiểu cách làm bánh kem, còn chính là trợ thủ đắc lực của mẹ mình, chỉ là nhiều năm rồi, dường như cũng quên những ngày tháng vô lo vô nghĩ ở trong bếp làm bánh cùng với mẹ mình….
Cắn miếng bánh ngọt trong miệng, hương vị tỏa ra trong bánh tan trong miệng khiến cảm thấy vô cùng thỏa mãn, sớm đem những lời dặn dò của em ném ra khỏi chín tầng mây rồi.
Ngay sau đó, đưa tay với lấy miếng bánh pudding, xúc muỗm lớn cho vào trong miệng, vị ngọt mà ngán lan tỏa trong miệng. Vì vậy, nhanh chóng giải quyết hết chỗ bánh pudding có mặt bàn vào trong bụng mình.
Tiếp đó, ánh mắt chuyển sang nhìn tới chiếc bánh ngọt vị socola bàn, cầm lên cho vào trong miệng ăn cách vô cùng ngon miệng và thoải mái, còn thong thả bưng ly hồng trà lên uống cho khỏi chết nghẹn, mà ngụm hết cả nửa ly.
Chỉ thoáng chốc cái, đồ ăn bàn được giải quyết gọn đến hơn nửa, lúc này, cảm thấy có vẻ no no, thế mà người kia vẫn chưa chịu đến…
Tống Ninh Ninh lại nhìn xuống chiếc đông hồ đeo ở tay, thế mà hơn hai giờ trôi qua rồi mà người kia vẫn chưa tới?! Trong lòng thầm mắng tiếng, đây là người đầu tiên khiến chưa gặp sinh ra ấn tượng mạnh như thế.
“Tống tiểu thư?”
Ngay lúc này, quản lý nhà hàng tới.
“Thế nào?”
Nhìn vẻ mặt của , trực giác Tống Ninh Ninh mách bảo rằng sắp phải nghe chuyện tốt lành nào đó.
“Đỗ tiên sinh cho người gọi điền thoại tới, rằng tại bận phải tham gia họp hội nghị, nên thể tới được. Tống tiểu thư, chi phí của buổi hôm nay kí tên của ngài ấy để thanh toán, xin hỏi…. tại, Tống tiểu thư còn cần dùng thêm gì nữa ?”
tới? Lửa giận trong lòng Tống Ninh Ninh bỗng nhiên ‘Oành’ tiếng bùng nổ.
Mặc dù ăn bánh ngọt rất ngon, tâm trạng của cũng có điểm tốt lên nhờ vào ăn bánh ngọt, nhưng tin tức vừa được mang tới kia, phá hủy triệt để cảm giác thỏa mãn hiếm có mới vừa rồi của .
Cả ngày nay gắng hết sức phối hợp để chọn lựa đồ để mặc, trang điểm, lại còn ngồi đây chờ đến hơn hai tiếng đồng hồ, bây giờ chỉ dùng cuộc điện thoại gọi tới – nhưng phải là trực tiếp gọi cho , mà là cho người báo tin tới, sau đó với câu ‘ tới’ như thế mà coi được sao?
coi là đứa ngốc nên ra sức đùa giỡn sao? Con mẹ nó!
Tống Ninh Ninh nhìn vẻ mặt cảm thông của quản lý nhà hàng, quả thể nhịn được! Có phải là do kém cỏi như thế sao? Tên kia ngay cả gặp mặt cũng buồn , mà lại trực tiếp đá ?
Sắc mặt trầm xuống, nhìn vẻ mặt niềm nở của vị quản lý nhà hàng tươi cười nhìn lại .
“Xấu hổ sao? Tống tiểu thư, có cần dùng thêm chút gì ?”
“ cần!”
lấy khăn lau miệng lại có vẻ dùng lực hơi mạnh, sau đó lại khách khí đem khăn quăng mặt bàn.
“Ăn khí cũng đủ no rồi còn sức chứa nữa đâu mà ăn!”
Nghe được khẩu khí bất mãn của , vị quản lý thoáng kinh ngạc mở to mắt. nghĩ tới vị tiểu thư này trông bộ dáng có vẻ mỏng manh như thế, lại có thể có những động tác…
“ chết chắc rồi!”
càng nghĩ càng thấy tức giận, dùng lực đấm mạnh tay xuống bàn cái, rồi đột nhiên đứng dậy.
“ đến gặp tôi được sao? sao, bản tiểu thư tôi đây tự mình đến gặp !”
nhanh chóng bước ra khỏi nhà hàng, lại quan tâm chính bản thân mình tại khoác mình bộ quần áo đầy nữ tính, sao, đó cũng chỉ là giả dối mà thôi. Nhưng mới được có vài bước, bị chính đôi giày cao gót ở đôi chân mình phản lại khiến cho chân bị trẹo .
thấp giọng gầm tiếng.
“Con mẹ nó! Đúng là đôi giày đểu! Cái tên phát minh ra đôi giày cao gót là kẻ đầu óc có vấn đề sao? Làm sao lại có thể nghĩ ra cách ngược phụ nữ như vậy, mà hình như đời này đúng là có đám phụ nữ vô cùng lớn ngu xuẩn lại rất thích bị ngược đãi như thế này.”
Bản thân tại bị hỏa khí bốc lên đến đỉnh đầu rồi cúi người xuống tháo đôi giày ra, hành động này của khiến cho tất cả những vị khách còn lại có mặt trong nhà hàng cảm thấy nghẹn họng nhìn trân trối, có thể để ý đến ánh mắt của những người khác, nên cứ như vậy liền mạch bước nhanh ra ngoài.
tại cảm thấy mình có phần may mắn, bởi vì trước khi tới, Thanh Thanh cầu xem qua tư liệu về đối tượng xem mắt của mình và phải nhớ , cho nên đứng ở cổng nhà hàng để bắt taxi, trực tiếp đến công ty của để xử lý .
Đến tập đoàn Hoàn Vũ Kỹ Sinh, mục đích của đến để gặp vị phó tổng giám đốc, nhưng lại bị bảo vệ chặn lại ở ngoài cửa, chỉ vì có hẹn trước với Phó tổng giám đốc Đỗ. Nghe được lý do như vậy, Tống Ninh Ninh càng tức giận đến giậm chân lại. hừ tiếng.
“Hôm nay tôi có hẹn với ta.”
Bộ dáng của bảo vệ có vẻ lực bất tòng tâm, đành gọi điện thoại cho thư ký của phó tổng giám đốc, kết quả là nhận được đáp án cũng như ý .
“ xin lỗi.”
Tống Ninh Ninh tức giận đến độ hai tay nắm chặt chuẩn bị động chân động tay, ở giây mà chuẩn bị tiến lên ánh mắt của bảo vệ nhìn đến cửa thang máy mở ra ở phía sau lưng , người đàn ông cao lớn bước ra dẫn đầu, theo sau còn có thêm ba hay năm người gì đó…
ta xuất ! Chỉ xuất thôi, có cần phải khoa trương như thế ? ta tưởng mình là bà tổ tuần tra sao?
nhíu mắt lại, lập tức bộ não bắt đầu hoạt động, chỉ trong vòng 1/10 giây nhớ ra rằng, chính là đối tượng xem mắt của mình, thân hình ta ngoài đời có vẻ còn cao hơn so với trong ảnh chút. Có điều, đó phải là trọng điểm a…
lập tức lọt qua vòng vây của mấy người bảo vệ, bước nhanh tới phía người đàn ông đó.
Mấy người bảo vệ cũng ngờ rằng lại có hành động bất ngờ như vậy, trong lúc nhất thời trở tay kịp, chỉ có thể ngẩn người nhìn hùng hổ bước .
“Đỗ Phù Lãng!”
bước nhanh về phía người đàn ông cao to quát lớn.
bàn chuyện công việc cùng với người trợ lý bên cạnh, Đỗ Phù Lãng cảm thấy hơi sững sờ chút, quay đầu lại, hoang mang nhìn người con ở trước mặt.
“ là Đỗ Phù Lãng phải ?”
Lửa giận trong lòng Tống Ninh Ninh nổi lên bừng bừng giơ tay lên khách sáo chỉ thẳng mặt , nhìn người đàn ông phía trước bộ dáng cũng đến nỗi, khuôn mặt lại treo bộ mặt lạnh nhạt nhìn lại .
Đỗ Phù Lãng nhìn , trong đầu bắt đầu hoạt động hết công lực suy nghĩ xem mình đắc tội gì với này, nhưng cuối cùng đành bất lực thu được kết quả gì.
“ xin lỗi, Đỗ tiên sinh.”
Người bảo vệ vô cùng bối rối vội vàng chạy tới.
“Chúng tôi lập tức đưa ta ra khỏi nơi này.”
“ được động vào tôi!”
Tống Ninh Ninh trừng mắt nghiêm nghị vào mấy người bảo vệ.
Ánh mắt sắc bén của khiến bọn họ bị sửng sốt. Cánh tay đưa ra để túm lấy đột ngột dừng ở giữa trung, họ ngờ được rằng xinh đẹp này lại có ánh mắt có khả năng giết người như thế!
Last edited by a moderator: 10/4/15