1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình yêu nguy hiểm - Úy Không

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      đúng là kiểu gây chú ý mà
      hihihaha84 thích bài này.

    2. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Mình nhầm rồi, cứ tưởng nam chính là cậu của ban học với Sơ hiểu nhưng đọc đến đây lại cảm thấy chính là Trì tuấn, có lẽ như vậy mới đúng kiểu của Uý chứ nhỉ. Thanks bạn, chúc bạn có kỳ nghỉ đón năm mới vui vẻ, hạnh phúc. hóng tiếp thôi
      hihihaha84 thích bài này.

    3. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      hành độngu ủa nam chính dễ thương mà nhỉ :v
      thanks nàng :3
      hihihaha84 thích bài này.

    4. hihihaha84

      hihihaha84 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      5,054
      Tình Nguy Hiểm
      Editor: HihiHaha

      Chương 4.2

      Diệp Sơ Hiểu vẫn chần chờ, Trì Tuấn bên vẫn thản nhiên câu khiến người ta phải rùng mình: “ uống ý là muốn chúng tôi đến đây gây hay sao?”

      Các người đúng là cố ý đến đây gây chuyện chứ còn gì nữa! Diệp Sơ Hiểu trong lòng căm giận oán thầm. Bất đắc dĩ cắn cắn môi, tay đỡ lấy ly nước, xoay cạnh khác của miệng ly đến, khe khẽ nhấp ngụm, thấp giọng : “Đây là hương vị trà mật ong giống như bình thường tiệm vẫn hay bán. Tôi vẫn cảm thấy hương vị rất ngon.”

      Trì Tuấn mặt lạnh nhưng môi vẫn nở nụ cười, rằng đứng dậy móc ra trăm đồng đặt bàn: “Chúng ta !”

      “Sao? Chưa gì rồi?” Chu Hạo tiếc nuối cầm ly trà lên cố uống thêm vài ngụm, vội vã đuổi theo Trì Tuấn ra đến cửa.

      Diệp Sơ Hiểu cũng có ngỡ ngàng trước hành động của ta, phải bọn lưu manh kia đến gây chuyện sao? Thế nào mà chưa chi bỏ à?

      Cảm đám người vừa ra đến cửa, thấy Trì Tuấn đột nhiên dừng lại cũng chẳng dám tiếp. Chu Hạo tiến lên đứng gần thắc mắc: “ Tuấn, con nhóc họ Diệp kia chọc đến sao? định đến đây gây phiền toái cho nó à?”

      Trì Tuấn tức giận quay lại nhìn vào quán trà lần nữa, giọng đanh lại: “Mày đầu óc con nhóc đó có phải có vấn đề ? Ba tao cũng chu cấp ít tiền cho hai mẹ con ta, vậy mà con nhóc kia lại tự dưng chạy đến đây làm thuê!”

      Chu Hạo vẫn vô tư cười ha ha: “ chắc cũng muốn thay đổi tư tưởng, muốn sống độc lập gì gì đó! cũng phải biết con nhóc ấy đối với chú Trì cũng mặt lạnh thích mà.”

      Trì Tuấn đến đây kiềm nổi tức giận: “Cứ nghĩ chính mình là người thanh cao tựa như thiên tiên sao! Chẳng qua cuối cùng cũng thể chối bỏ bản thân cũng là người Tân Hồ thôi.” Giọng ta mang theo chút oán giận: “Muốn làm thuê sao? Tôi cho toại nguyện...!”

      Sau ngày hôm đó, cách ngày động tĩnh, hôm nay nhóm bốn người Trì Tuấn lại đến quán trà lạnh nơi Diệp Sơ Hiểu làm việc.

      trong tiệm có hai nhân viên phục vụ, ngoài Diệp Sơ Hiểu ra có thêm chị lớn hơn vài tuổi, qua mấy ngày làm việc cũng thân thích chỉ bảo rất nhiều.

      Diệp Sơ Hiểu vừa nhìn thấy Trì Tuấn bước vào, đầu bắt đầu thấy đau nhức, cũng dám đến tiếp đón, nên đành thương lượng năn nỉ người chị em kia đến tiếp đãi thay .

      kia cũng vừa hai mươi, thấy những người khách kia dáng vẻ tuy có chút lưu manh bất cần nhưng người có dáng vẻ cầm đầu là Trì Tuấn rất đẹp trai, khí thế bất phàm, liền do dự nhận lời làm nhiệm vụ thay Diệp Sơ Hiểu. Nhanh chóng cầm thực đơn đến chỗ bọn họ ngồi.

      Nào biết Trì Tuấn đến cả nhìn cũng thèm nhìn cái, chỉ thản nhiên quét mắt về phía quầy pha chế chỗ Diệp Sơ Hiểu đứng, tay chỉ thắng đến: “Gọi ấy đến đây!”

      bức xúc thè lưỡi, có chút bất mãn chạy đến canh Diệp Sơ Hiểu, thầm: “Vị khách bên kia gọi em đến kìa!”

      Diệp Sơ Hiểu do dự lát, mặt tối sầm nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống kiên trì đến bàn của bọn họ.

      “Cho hỏi quý khách muốn gì ạ?”

      Trì Tuấn tay cầm thực đơn nhưng mắt lạnh vẫn nhìn chằm chằm vào Diệp Sơ Hiểu, mặt lộ giận dữ, tức giận : “ phải làm việc để kiếm tiền sao? Vậy mà đối với khách hàng lại phục vụ với cái thái độ đó à?”

      Diệp Sơ Hiểu ngẩn ra, rốt cục cũng biểu ý tứ rồi đây, rốt cuộc thể nhịn được nữa, cũng còn muốn giả bộ người xa lạ quen biết, tức giận thẳng: “Trì Tuấn, tôi biết mình làm gì đắc tội đến , nhưng vì sao cứ tìm đến gây khó dễ cho tôi vậy?”

      “Gây khó dễ?” Trì Tuấn như nghe được lời chê cười, xoay sang cười lớn với bọn bên cạnh, bày ra bộ dạng bất cần đời, “ em thử xem, tao đây là đến là gây khó dễ sao?”

      Bọn họ nhìn Diệp Sơ Hiểu nhăn mặt, môi mím chặt, càng cười to hơn.

      Chu Hạo tiếp lời ngay: “Chúng tôi đây làm sao có thể đến gây khó dễ cho , dù sao cũng là người Tân Hồ cùng giống bọn này, nếu chính xác sau này còn có thể cùng Tuấn trở thành em nhà, khi đó tụi này còn phải gọi là em nữa mà. Chúng tôi đến ủng hộ em còn kịp, làm sao có chuyện đến đây khiến em thoải mái được!”

      Diệp Sơ Hiểu nghe thế càng trầm mặc hơn, tiếp tục gằng tiếng nhìn Trì Tuấn, lặp lại câu hỏi vừa rồi: “Tôi vẫn hiểu rốt cuộc tôi làm gì đụng chạm đến ?”

      Trì Tuấn thu hồi vẻ mặt tươi cười, lạnh lùng nhìn cái, bỗng nhiên nghiêng người, quay sang đá Chu Hạo cước văng ra đất, lại cười : “Chuột, mày xem mày có đắc tội với tao ?”

      Chu Hạo cợt nhã cả người ngã đất liền đứng lên, vỗ vỗ phủi cái quần: “Đương nhiên là có.”

      “Vậy tại sao tao muốn đá mày?”

      Chu Hạo nhanh nhẹn phối hợp: “Bơi vì thích thế thôi!”

      “Nghe thấy ?” Trì Tuấn quay đầu giương mắt nghễ nhìn Diệp Sơ Hiểu, gằn từng chữ: “Bởi vì tôi thích!”

      Diệp Sơ Hiểu vừa xấu hổ vừa giận dữ tâm trạng đan xen nhất thời biết biểu thế nào, gương mặt vốn trắng nõn, tại máu dồn lên đỏ bừng.

      Mà Trì Tuấn muốn đứng dạy ra bộ rời , vừa vừa tựa tiếu phi tiếu : “Em gai tương lai của Trì Tuấn này đến đây làm thêm, đương nhiên tôi mỗi ngày đều đến đây ủng hộ rồi.”

      Hành động của bọn người này đến nỗi gây chuyện lớn, nhưng quán trà này xem ra quá , khách ngồi trong quán cùng ông chủ ở quầ thu ngân đều chứng kiến từ đầu đến cuối mọi việc, tất cả đều bị thu hút bởi tên Trì Tuấn kia.

      Diệp Sơ Hiểu quay trở lại quầy thu ngân, ông chủ tuổi tầm trung niên người bình thường rất hiền hòa, cũng được tự nhiên mà : “Sơ Hiểu, bọn người kia là mấy tên lưu manh bên Tân Hồ phải ? Cháu xem quán chú kinh doanh chẳng được bao nhiêu, nên cũng dám đụng chạm đến bọn người phá phách đó.”

      Diệp Sơ Hiểu ngơ ngác lúc, rồi cũng chợt hiểu ra, thấp giọng ái ngại cùng ông chủ: “ ngại quá, cháu lại mang phiền phức đến cho chú!”

      Ông chủ tươi cười, lấy từ ngân kéo ra trăm đồng: “Đây là tiền công mấy ngày nay của con.” Dừng chút ông lại tiếp, “Chú biết cháu là đứa trẻ ngoan, nên chớ dại mà chọc đến bọn hỗn độn kia.”

      “Con hiểu rồi ạ.” Diệp Sơ Hiueer nhận lấy tiền, “Cháu cảm ơn, ông chủ.”

      Công việc đầu tiên của Diệp Sơ Hiểu, chưa đến bốn ngày chết khi còn trong trứng nước.

      Diệp Sơ Hiểu lạp tức rời khỏi quán trà lạnh, nhìn trăm đồng trong tay, tức giận trong lòng nhưng cũng phải bất đắc dĩ tươi cười.

      Trì Tuấn cùng đám người kia còn đứng cách ngoài cửa tiệm xa, đứng dựa tường nhìn Diệp Sơ Hiểu bước ra khỏi quán, Chu Hạo và hai tên còn lại huýt sáo có ý trêu chọc.

      Diệp Sơ Hiểu hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn tên đứng giữa đám lưu manh mặt nghênh ngang đáng ghét cái, lòng phẫn nộ bỏ .

      Về đến nhà, Diệp Sơ Hiểu thấy mẹ hai ngày chưa gặp ngồi trong phòng khách. Tuy rằng biết việc Trì Tuấn gây với mình cũng liên can gì đến mẹ mình, nhưng khi vứa bước vào cửa cũng nhịn nỗi cơn tức giận, cầm chì khóa tay đặt bàn nghe tiếng to.

      Trương Liên ngồi ăn mỳ, ngước nhìn lên thấy sắc mặt con sa sầm, bộ dáng chút thoải mái, nhíu mày đem bát buông xuống hỏi thăm: “làm gì vừa về tới nhà ày ra cái bộ mặt khó coi đó? phải là làm thêm sao? Sao giờ này về rồi? Ở bên ngoái bị người ta khi dễ sao?”

      “Mẹ có thể chú Trì quản Trì Tuấn chút hay ? biết đầu óc ta có vấn đề nữa? Tự dưng chạy đến chỗ làm thêm của con gây !”

      Trương Liên sửng sốt chút, cũng hỏi thêm nhiều, chỉ trầm mặc hồi lâu rồi lên tiếng: “Thôi, để mẹ gọi điện cho chú Trì chút, xem xem việc sao lại như thế này!”

      xong, cầm cái di động được Trì Tùng Năm mua cho, bước vào phòng.

      Bên trong phòng ngủ khe khe cang lên tiếng thanh mảnh của Trương Liên, Diệp Sơ Hiểu cũng quan tâm bà gì cùng Trì Tùng Năm, cái thực mong chờ chính là kết quả của cuộc chuyện này thôi.

      Sau lát, Trương Liên từ phòng ra, chút để ý mà : “Chú Trì mày bảo mày khỏi nhọc công làm thêm làm gì, tháng chỉ có mấy trăm đồng tiền lương, mấy tháng hè này cứ nghỉ ngơi cho tốt, phỏng chừng Trì Tuấn bên đó cũng với ông ấy như vậy.”

      Diệp Sơ Hiểu giọng mỉa mai cười gượng tiếng: “Vậy mẹ thay tôi cảm ơn hai cha con họ tiếng nha!”

      Trương Liên liếc mắt nhìn : “Trì Tuấn cũng là an phận, tao cũng hiểu nghĩ cái gì, nên dù sao mày cũng đừng chọc tới nó!”

      Diệp Sơ Hiểu tức giận đến hơi thở hổn hển: “Tôi làm sao dám trêu chọc đến loại du côn lưu manh đó? Từ đến lớn chỉ thiếu việc thấy ta liền muốn vòng đường khác mà ! Chỉ là ta điên lên làm càn gây thôi!”

      “Được rồi được rồi, mày chưa gặp chuyện là tốt rồi.” Trương Liên cũng kiên nhẫn mà khoát tay, “Chú Trì mày rất đúng, màu cũng làm thêm làm gì nữa, học b năm trung học cũng vất vả, nhân dịp này nghỉ hè mấy tháng mà vui vẻ nghỉ ngơi cho khuây khỏa, nếu muốn ở lại Tân Hồ này cứ tìm bạn bè trong lớp mà cùng chơi.”

      Bạn bè?

      Diệp Sơ Hiểu thầm cười lạnh, bởi vì khô ng muốn người khác biết đến hoàn cảnh gia đình mình, trong lớp cũng muốn chuyện với ai, quan hệ kết giao cũng khá hời hợt, vậy làm sao có được cái quan hệ bạn bè thân thiết đây?!

      Bất quá, lời của mẹ cũng nhắc nhớ đến lớp mình trước tốt nghiệp cũng có hẹn nhau sau khi thi địa học xong tổ chức buổi liên hoan cùng nhau.
      bornthisway011091, levuong, Parvarty12 others thích bài này.

    5. hanna9x

      hanna9x Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      34
      Trì đúng là lưu manh
      hihihaha84 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :