1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình yêu nguy hiểm - Úy Không

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      @Phamthanhhuong à bạn...........nam 9 là ô cậu à
      hố mới ủng hộ bạn
      hihihaha84 thích bài này.

    2. hihihaha84

      hihihaha84 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      5,054
      Tình nguy hiểm
      Editor: HihiHaha

      Chương 2.1

      Tân Hồ là khu phố mấy sầm uất của thành phố Lộc Thành, tuy rằng kêu là “Tân Hồ” nhưng xem qua chẳng có điểm nào mới mẻ. Xung quanh lại mọc lên biết bao khu phố trung lưu lẫn cao cấp, phat triển rất nhanh chóng, khiến nó càng bị lãng quên.

      Ở ngã tư đường đọng đầy nước dơ bẩn, phòng óc cũ nát, sống trong tầng lớp lao động thấp nhất xã hội cũng hỗ tạp đủ loại người. Đây cũng chính là nơi diệp Sơ Hiểu sinh ra và lớn lên suốt mười tám năm qua, vô cùng chán ghét nơi này.

      Tại sao lại chán ghét ư?

      Có lẽ là do cái đền thờ nho rách nát nằm đầu thôn, cũng có thể là trong thôn có những con đường luôn tản ra mùi tanh tưởi khó chịu, hoặc là do cửa hàng tạp hóa gần nhà luôn huyên náo tiếng những người phụ nữ suốt ngày mặc những bộ quần áo trong nhà ngồi đó mà đánh bài, còn chán ghét mấy tên côn đồ kiêu ngạo đáng khinh, cùng với tiệm massage nữ rẻ tiền phía dưới lầu.

      Đây là trong những lý do Diệp Sơ Hiểu ghét Tân Hồ.

      Nhưng là sinh ra nhàm ngày lành tháng tốt, sinh mệnh hèn mọn này thể chóng lại, mối liên hệ với cái vùng đất nghèo nàn này cứ thế mà dây dưa dứt được.

      Vì thế, Diệp Sơ Hiểu mười tám tuổi có điều hổ thẹn tự trong lòng mà nên lời.

      Bởi vì chán ghét nơi này, ngay khi bước vào cao trung Diệp Sơ Hiểu chọn ra ngoài ở trọ, dù trường của chỉ cách Tân Hồ ba mươi phút bộ.

      Nhưng hôm nay biết là do lâu khồng về nhà, hay là sau khi cuộc thi vào đại học kết thúc, có kết quả chân chính lời từ biệt với nơi này mà từ trường thẳng về nhà. Diệp Sơ Hiểu xuống xe, chiếc xe buýt lập tức phun khói mù bỏ lại ở đằng sau. Từ trước đền giờ, đây là lần đầu tiên còn cảm thấy ghét cái trạm xe buýt cũ kĩ cùng làn khói đen kia, cơ hồ thậm chí có chút thoải m, thong dong rảo bước.

      đến đầu thôn, Diệp Sơ Hiểu nhìn lướt qua đền thờ cũ nát, ngay cả ngay cổng đền có cái biển đề hai chữ “Tân Hồ” giờ cũng chỉ còn chỏng chơ chữ, coi như giống như xưa bày ra bộ mặt đàng ghét.

      Nhưng mà, tâm tình Diệp Sơ Hiểu tốt chẳng được bao lâu, khi vào đền thờ bỗng chốc lại như rơi xuống đáy cốc.

      Diệp Sơ Hiểu dừng lại ở cửa đền, nhìn xa xa thấy được người đàn ông xa lạ nhưng bóng dáng có phần quen thuộc đến gần .

      Người đàn ông này nhìn qua độ khoảng ngoài năm mươi, thân thể lam lũ, người gầy như que củi, đôi mắt đục ngầu bỗng trở nên sáng ngời, tay vẫy vẫy hướng , tay kia khó chịu chà chà cái mũi.

      “Hiểu Hiểu, ba cuối cùng cũng tìm được con rồi!” Diệp Kiến chạy đến trước mặt , bước chân dồn dập, hơi thở phì phò. xong lại gãi gãi cái mũi, ngừng hít thở mạnh, đôi mắt dường như khống chế được mà sắp chảy nước mắt.

      Diệp Sơ Hiểu chán ghét nhìn người đàn ông trước mặt, tình huống này trong lòng rất . ràng là trời tháng sáu nóng nực, nhưng lòng Diệp Sơ Hiểu bây giờ so với mùa đông lạnh giá còn khắc nghiệt hơn.

      “Tôi có chuyện gì với ông.” Diệp Sơ Hiểu lạnh lùng với ba mình, chuẩn bị quay đầu tránh mặt ông ta.

      “Hiểu Hiểu, con làm sao vậy? Ba tốt xấu cũng là ba của con mà.” Diệp Kiến chạy đến nắm chặt cánh tay , tay kia vẫn xoa xoa cái mũi đầy lông, “Mẹ con là con đàn bà đê tiện, theo tên họ Trì giàu có kia, vậy mà ta đây hỏi xin bà ấy vài trăm tệ cũng cho, lại còn kêu tên thối tha họ Trì cho người đuổi ta .”

      Diệp Sơ Hiểu gạt mạnh tay ông ta ra, lạnh giọng nhắc nhở: “Ông và mẹ tôi hai người ly hôn rồi, còn liên quan gì với nhau.”

      “Ly hôn sao? Ba đây hỏi xin có vài trăm tệ tiêu xài mẹ nó đều mặc kệ ba sao.” Diệp Kiến rốt cục cũng nhịn được liền quát rống lên, nhưng rồi vội vàng hạ thấp giọng : “Hiểu Hiểu, ba là ba con, con đừng giống như mẹ con thấy khó mà giúp. Ba gần đây có mối làm ăn, con cho ba mượn ít tiền để xoay sở nhé.”

      “Tôi có tiền!” Diệp Sơ Hiểu tức giận hét lên, định vội chạy , nhưng chưa kịp bị bắt lấy túi văn phòng phẩm cầm trong tay giật mạnh.

      Gã đàn ông xấu xa kia để ý đến kháng cự của , tay vừa đoạt lấy túi văn phòng phẩm, lục tìm bên trong ngăn có vài đồng tiền lẻ, chỉ khoảng hai mươi tệ cũng bị móc lấy. Nhưng dường như vẫn còn quá ít nên Diệp Kiến thương tiếc xốc ngược cả túi đem sách vở, bút thước đem đổ ra mặt đất, ngồi xổm xuống rốt cuộc cũng mò thêm hai đồng bạc lẻ.

      Diệp Sơ Hiểu mờ mịt nhìn người đàn ông ngồi đất kia, khóc ra nước mắt, trong lòng trống rỗng, chỉ còn trơ ra đó nỗi buồn bã cùng tuyệt vọng nên lời.

      Tình huống này phải lần đầu tiên gặp phải, nhưng vẫn khỏi khiến lòng Diệp Sơ Hiểu có chút bi ai.
      Last edited: 25/12/14
      bornthisway011091, levuong, Parvarty16 others thích bài này.

    3. Bò đeo nơ

      Bò đeo nơ Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      30
      Nữ chính cũng dễ sống, vậy mới thấy cha mẹ có quan hệ thế nào với con cái : )
      hihihaha84 thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      cuộc sống của chị sao mà khổ thế............
      thank nàng
      hihihaha84 thích bài này.

    5. hihihaha84

      hihihaha84 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      5,054
      Tình nguy hiểm
      Editor: HihiHaha

      Chương 2.2

      Diệp Kiến cố lục lọi nhưng rốt cuộc cũng gom được nửa số tiền cần, chán chường vứt luôn cái túi cầm trong tay xuống đất, hề quan tâm đên con ngây người đứng đó. Nắm trong tay mấy đồng tiền, ông ta nghiêng ngả lảo đảo bỏ .

      Diệp Sơ Hiểu nhìn bóng dáng gầy gò xa dần, rốt cuộc vẫn nhịn được mà to: “Ba, hôm nay tôi vừa thi đại học xong.”

      Diệp Kiến nghe thế đứng lại ngơ ngác hồi, xoa xoa cái mũi quay đầu nhìn lại đứa con , gật đầu lung tung: “Được được, tốt lắm con của ba nhất định vào được đại học danh tiếng.”

      xong, Diệp Kiến lại nghiêng ngã lảo đảo bước , hề quay đầu lại.

      Diệp Sơ Hiểu thở dài xa xôi, ngồi xổm xuống, nhặt lại những thứ vương vãi mặt đất cho vào túi.

      Còn chưa kịp đứng lên, liền nghe tiếng còi inh tai ở phía sau.

      Diệp Sơ Hiểu lớn lên trong cái thôn này, đối với loại thanh đáng ghét này quá quen thuộc, bất quá là của mấy tên côn đồ vô công rỗi nghề trong thôn.

      Sắc mặt càng trở nên rét lạnh, mặt chút thay đổi cứ thế ngồi thu thập hết mọi thứ rồi chậm rãi đứng lên, cũng liếc mắt nhìn đến hướng tiếng còi chi là quay đầu nhìn đến.

      Mấy tên côn đồ đó ngày thương cũng chẳng làm chuyện tốt lành gì, nhưng Diệp Sơ Hiểu dù sao cũng sinh trưởng trong thôn Tân Hồ này, cũng xem như là hàng xóm láng giềng, con thỏ cũng ăn cỏ trước hang, vì thế nghĩ họ đến mức ban ngày ban mặt mà làm khó .

      Vài đàn ông, có ý tốt mà nhìn chằm chằm vào Diệp Sơ Hiểu, ngó qua từ thân hình từ xuống dưới, giống như khổng tước thanh cao mà ngẩng đầu vào thôn, chẳng thèm để ý đến bọn họ.

      Nhìn kĩ lại bọn họ cũng chỉ là những tên thanh niên choai choai, bốn năm tên xem qua lớn nhất cũng chẳng ngoài hai mươi là mấy.

      tên gầy teo cười nhạo : “ Tuấn, có nhìn thấy ? Diệp gia có con nhóc càng lớn càng xinh đẹp! So với bà mẹ dụ dỗ ba của ta có phần vượt trội hơn nhiều! Nhưng mà so với trước đây hình như lạnh lùng hơn nhiều, em cũng tự hỏi ta có biết cười hay đấy.”

      Tên thanh nhiên được kêu là Tuấn, thoạt nhìn ước chưng vừa ngoài hai mươi, người cao dong dỏng cân đối, nhìn qua cũng giống bộ dạng đáng khinh như mấy tên lưu manh cùng, ngược lại có chút lạnh lùng hợp với lưới tuổi, tóc đen được chải vào nếp ngay ngắn, đôi mắt phượng đen sâu hẹp dài, mang theo tia nhìn lạnh lùng trào phúng.

      Tóm lại, ta đứng giữa bọn kia, như hạc đứng giữa bầy gà.

      Trì Tuấn trả lời, chỉ nhếch miệng cười lạnh rồi yên lặng, ánh mắt nhìn dáng Diệp Sơ Hiểu xa dần dời đến chỗ ban nãy vừa ngồi nhặt đồ.

      Nơi đó vẫn còn sót lại cục tẩy dùng dở hết nửa.

      Trì Tuấn chưa kịp gì, bên cạnh tên tiếp: “Cái tên Chuột này chết nha, mẹ nó ngươi đừng mơ mà ăn thịt thiên nga, mi nghe vừa rồi lão già kia vừa hoa khôi của thôn Tân Hồ ta đỗ vào đại học danh tiếng, lúc đó người ta cũng thèm liếc mắt đến nơi này. Bất quá mà , con nhóc kia lớn lên ở Tân Hồ lại sinh vào nhà họ Diệp lại có cha mẹ như vậy, nhất là cái lão cha nên thân kia, thế nhưng còn có thể chuyên tâm học hành, đỗ vào đại học danh tiếng, đáng nể phục nha! Cái này người ta gọi là gì nhỉ?! Gần bùn mà chẳng lắm lem đây mà.”

      Chuột là biệt danh của tên gầy gò kia, tên là Chu Hạo, nghe tên kia vậy liền xì mộ tiếng: “Sinh viên rất giỏi nha! Tôi đây tháng trước cũng làm sinh viên, liền được cho hai trăm tệ.”

      Mọi người cười vang.

      Trì Tuấn lướt nhìn cái, cũng cười nhạo: “Nhìn ngươi vậy mà cũng rất có tiền đồ nha.”

      Chu Hạo hì hì cười : “ Tuấn, ra cũng từng ở nước ngoài hai năm, sao cho con nhóc này mắt phen sáng mắt ra?”

      có hứng thú!” Trì Tuấn thản nhiên đáp lại .

      Chu Hạo nhảy dựng kêu lên: “Vãi , vậy rốt cuộc đối với cái gì mới cảm thấy hứng thú đây? em trong thôn Tân Hồ này người nào cũng mười lăm mười sáu tuổi mở mang kiến thức, em đây mười bốn tuổi ngủ cùng bọn con . cũng hai mươi rồi mà vẫn còn là trai tâm, em thiếu điều còn gấp giùm chứ là.”

      Trì Tuấn mặt chút thay đổi trợn mắt liếc Chu Hạo, rồi lại lấy lại dáng vẻ bình thường mặc kệ .

      Chu Hạo vậy càng làm loạn hơn, như là tỉnh ngộ ra điều gì, đấm ngực dậm chân to: “ Tuấn, hay là cho em nghe, có phải có xu hướng giới tình khác bọn này hay ? Em đây ra cũng kỳ thị giới tính, nhưng bất quá lần trước tại quán củ chú Trì, em bị tên gay sờ loạn làm em thấy rất ghê tởm, thiếu chút nữa lấy dao băm nát tay rồi.”

      tên đứng bên sờ vào cổ , cười ha hả:“Chuột này, nếu Trì Tuấn đúng là đồng tính, mi có tình nguyện cho ấy sờ ?”

      “Vãi nha, đừng đấy nhé! Chú Trì mà biết được chắc là khóc chết mất!” Chu Hạo ra vẻ vô cùng kinh hãi, “ Tuấn, đừng với em là, nhiều năm qua vẫn thầm thương trộm nhớ em nhé?”

      Trì Tuấn liếc nhìn , như có như đem tàn thuốc cầm tay vứt xuống đất, lấy chân nghiền nát, nghe tiếp tục diễn cái mặt khiếp sợ kia.

      Chỉ thấy Chu Hạo nheo mắt, bày ra bộ dáng hiên ngang lẫm liệt vỗ vỗ ngực, lưng đứng thẳng, mông hơi vểnh về sau phán: “ Tuấn, dù gì cũng là em với nhau, chỉ cần muốn, tiểu đệ đây nguyện về nhà tắm rửa tẩy sạch lông nằm dười sẵn chờ .”

      Trì Tuấn vỗ tay mấy cái, khóe miệng cong cong, chậm rãi nâng chân lên, hướng thẳng đến mông Chu Hạo đá mạnh đá, làm tên tôi nghiệp văng xa hai mét, cười mắng: “Mẹ nó, ngươi có thấy ghê tởm !”

      Mọi người lại là cười ha hả.

      Chu Hạo lồm cồm đứng lên, phủi mông, lại cười hì hì chạy trở lại.

      , uống rượu!” Trì Tuấn vẫy tay.

      Mọi người vui tươi hớn hở hưởng ứng, khoác vai nhau, xếp thành hàng ngang gào thét vui sướng, trong bóng chiều ta, vừa vừa reo hò ra khỏi thôn Tân Hồ.

      đến chỗ Diệp Sơ Hiểu vừa đứng ban nãy, Trì Tuấn dừng lại đôi chút nhìn xuống, sau đó chớp mắt lấy chân đá nửa cục tẩy kia lăn lóc vào vũng bùn gần đó.
      bornthisway011091, levuong, Parvarty16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :