1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá - Đam Nhĩ Man Hoa (H) (Full64c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 25: thẳngthắn!!

      Edit: Min Ngốc
      Beta: SCR0811



      Ôn Miên ngờ ở trường học này lại có thể gặp được vị học tỷ này.

      cố gắng duy trì bình tĩnh, có lẽ, mọi chuyện phải do mình suy đoán.

      Điều Ôn Miên suy nghĩ chính là, công việc nàng làm, có phải do Thi Thiến Nhu này giới thiệu hay ?

      " giáo Thi, làm sao lại tới đây?" Tiểu Lýphụ tá ở trường học vị trí nào cũng từng làmphụ tá, cũng coi như nửa công chức , cônhìn cậu bé nắm tay Thi Thiến Nhu, hai mắt sáng lên, "Ơ, Tiểu Chính Thái này ở đâu ra đây, dáng dấp đáng !"

      Thi đầu tiên gật đầu chào Tiểu Lý, lại rấtnhanh chóng cười ngớt nhìn Ôn Miên.

      "Xin chào, giáo Ôn, đây là đứa trẻ người Mĩrất thân thiết với tôi, tên nó là Vire, mới đến đây lâu, nới này rèn luyện thể chất, uhm nó là bé trai. . . . . . cho nên cần rèn luyện thân thể."Thi Thiến Nhu xong cúi người xuống, máitóc dài chập chờn theo động tác của , rất có dáng phong tình, "Vire, đây là giáo dạy võÔn Miên, giáo Ôn."

      "Con muốn giáo viên dạy võ là nữ." Bé trai vốn là con lai Trung-Mĩ, bị thi Thiến Nhu cứng nhắc bắt học Trung văn, cho nên tiếng Trung cũng rất ràng.

      Ôn Miên cũng ảo não, dịu dàng với nó: "Có nhiều việc chỉ cần làm tốt là được, cần phân biệt là nam hay nữ. Vire, nhóc tin phải , lát nữa cho con xem hai chiêu, chịu ? Thấy lợi hại, về sau,ngoan ngoãn theo học được chứ."

      vừa xong, Liền nhìn tới mắt kính của ThiThiến Nhu. khổ là tình cũ của sếpCù, người đàn ông này cũng là lợi hại . . . . . . Được rồi, điều kiện cá nhân của ta cũngkhông phải quá kém .

      "Đứa này từ tiếp nhận nền giáo dục nước ngoài, quản lý khó khăn , hi vọng Ôn bỏ qua cho."

      Ôn Miên cười cười, trong lòng còn suynghĩ ta có lẽ vẫn chưa biết mình và trung tá Cù có quan hệ.

      Thi Thiến Nhu khẽ nghiêng đầu, : " mới kết hôn làm,hẳn là Cù Thừa Sâm trở về quân đội."

      Lợi hại, câu đầu tiên khiến Ôn Miên chốtlại được vô số phỏng đoán.

      Thi Thiến Nhu thái độ hào phóng nhu hòa: "Anhấy từ thời còn học rất thích quân đội, khiđó nếu phải là. . . . . ."

      Phụ tá Lý nhảy bước tới, cắt ngang hai người: " Ôn, tôi thấy điện thoại của rung mấy lần rồi, có phải có người nào tìm gấp ?"

      Ôn Miên bởi vì lúc trước vội vàng lên lớp, mới đặt chế độ rung, cũng có để ý điện thoại, cầm điện thoại lên khỏi há hốc mồm.

      Ba cuộc gọi nhỡ của sếp Cù.

      Bên này còn bận đối phó với mối tình đầucủa người nào đó, tên đầu sỏ kia tự mình tìm tới cửa, Ôn Miên than thở.

      " xin lỗi, tôi nhận điện thoại."

      Ôn miên ra ngoài, nhấn phím call, nghe được giọng trầm thấp của Cù Thừa Sâm: "ÔnMiên?"

      "Ưmh, làm sao lại gọi tới giờ này?"

      Cù Thừa Sâm vào thẳng chủ đề như mọi ngày, mà trầm mặc lúc lâu…

      chỉ còn có năm phút, ban đầu cũng nghĩnếu nhận điện thôi, nhưng do dự mãi, lại bỏ xuống được. . . . . . Giờ đếnlần thứ tư Ôn Miên mới bắt máy.

      " thời gian nữa mới có thể trở về, chonên, tự chăm sóc tốt cho mình."

      Ôn Miên cho là sếp Cù cố ý trấn an , vì vậycô cũng muốn ổn định lòng quân: "Ừ, ra , đêm hôm đó có lênh tập hợp khẩn cấp, em có thể hiểu, cũng suy nghĩ lung tung."

      Cù Thừa Sâm nghe được vậy cười : "Anhbiết rồi."

      biết, toàn tâm toàn ý thông cảm chonghề nghiệp của .

      " rất lâu, cụ thể là bao lâu?"

      "Đối với người khác mà , lâu. Nhưngvới em có thể là hơi lâu."

      Ôn Miên suy nghĩ, giận trách , "Biết là tốtrồi, biết vậy nên về sớm chút."

      "Ừ." Cù Thừa Sâm thấy làm nũng tâm tìnhcũng tốt lên chút, "Đến lúc đó, Ôn Miên, muốn. . . . . ."

      " muốn cúp" bốn chữ này quá maymắn, đến phút cuối Cù thủ trưởng truyền đếncâu, " giết chết kẻ địch."

      ôm điện thoại mà cười ra tiếng, lại nghe thấyanh dừng chút, dùng giọng lạnh nhạt mà tình cảm dạt dào như chứ từng có, "Ôn Miên, cám ơn em gả cho ."

      Đoạn trò chuyện cuối cùng, nghe như mấy câunói tạm biệt, Ôn Miên thót tim.

      Người đàn ông này tạm biệt ?

      Cù Thừa Sâm chưa Ôn Miên có thể hiểu bao nhiêu đây, những lời này là trước khi đilàm nhiệm vụ nhắn lại cho . cận kề vớinguy hiểm biết bao nhiêu lần, cũng nhớ nổi, nhưng dám cho Ôn Miên biết sợ dọa đến .

      Huống chi, hôm nay mới là hôm Tân hôn thứ ba của bọn họ.

      Ôn Miên nắm chặt di động, hai bàn tay lạnh ngắt.

      Làm thế nào, còn nhiều như vậy, thể cho nghe; nhiều chuyện chưa kịp làm. thực có dũng khí trước mặt bộc lộ yếu đuối.

      Đến tột cùng khi nào, mới có thể đem toànbộ quật cường của mình ném , sau đó lại vìanh bỏ dở tất cả hay sao?

      Thi Thiến Nhu thấy nhận điện thoại xong mắt ươn ướt, nhíu mày hỏi, " giáo Ôn, khôngsao chứ?"

      ra cần thiết lo lắng như vậy, Ôn Miên tự với mình sếp Cù nhà là ai chứ? là huấn luyện viên trẻ nhất của ‘Hoadao’, là vua đánh lén ưu tú nhất, làm gì cũng có thể đứng nhất, những cuộc gọi như thế này sau này thường xuyên thôi, phải sao.

      Nhưng dù Ôn Miên trải qua nỗi đau mấtngười thân, cũng thể chịu đựng thêm nỗi mất mát nào nữa.

      đến mới nhớ, khi đó hai ngu ngốc, cuộc điện thoại cũng gọi về!

      Thi Thiến Nhu thấy Ôn Miên vẫn nhíu mày như cũ, lại nhìn điện thoại của , hình như đoán được cái gì, nên cũng thêm gì.

      Ôn Miên lau hết nước ở khóe mắt, quay sang Thi Thiến Nhu cười cười , " có việc gì, tôiđi dạy đây."

      ******

      Chương 25.2: thẳngthắn!!


      Edit: Min Ngốc
      Beta: SCR0811



      Huyện Lũng Xuyên,Vân Nam, có khí hậu nhiệtđới gió mùa, thời kì lạnh giá mỗi năm đều rất ngắn, mùa đông cũng quá lạnh, nơi này khi xưa chính là nơi buôn bán sầm uất nhất nhì.

      Đường biên giới ở đây cũng tương đối dài, tổng cộng dài đến hơn hai ngàn cây số, lối của bọn buôn lậu nhiều kể xiết. Hành động lầnnày đối với các quân sĩ hoa dao sớm quen thuộc, tính là khó khăn cấp A.

      Tối thiểu, đây phải hành động bí mật.

      Mỗi nhóm người buôn lậu xã hội đen trong Quốc nội đều có đặc điểm riêng, còn cùng với nhóm hải tặc lừng danh quốc tế hợp tác, cảnh sát cung cấp tất cả tin tức có liên quan cho quân đội, những binh lính ở cửa đặc biệt sớmhọc thuộc lòng.

      Bọn họ đặt chân lên huyện Lũng Xuyên trướctiên, chờ đợi chiến lược được an bài, sau đó ra lệnh tiếng là bọn họ tiến vào trận địa.

      "Khởi động trạng thái chiến đấu cấp ." Chủ quản chiến lần này là phó đội trưởng, ta nhắc nhở các đồng đội, "Chú ý địa lôi dướichân."

      Tùng Lâm mưa mỏng nhiều sương, dòng suối róc rách, Cù Thừa Sâm cầm súng bắn tỉa đitiên phong, lúc này phụ trách chỉ huy, cho nên đảm nhiệm vị trí bắn tỉa tiênphong, đội phó A Tường là tay bắn tỉa thứ hai. Khó có được Tham mưu trưởng của bộ đội đặcchủng ‘Hoa dao’ Kỷ Xuyên Thần cũng tham gia xuất chiến lần này, ta phối hợp với Trung táCù lần này, cũng là có nguyên nhân đặc biệt.

      "Bụi gai màu bạc, cậu có vấn đề gì chứ?"Kỷ Xuyên Thần lần này vẫn quên nhạo báng chiến hữu nhiều năm, "Có bà xã mới cưới, rất dễ dàng phân tâm."

      "Người nên chú ý là ." Cù Thừa Sâm ngoàimiệng như vậy, trong lòng cũng hiểu ta là cho mình biết nếu phân tâm có hậu quả như thế nào.

      Năm đó, Trung tá Cù sống trong kiếp quân nhân, có hai kiện đáng nhớ xảy ra, mang đếncho đả kích to lớn. trong đó có việc, bởi vì thành viên của tổ chức tội phạm lẩn trốn, bắn nhầm vào đồng đội của mình.

      Nghĩ đến đây, con ngươi Cù Thừa Sâm tối lại.

      Kỷ Xuyên Thần: "Lúc này cậu có chắc chắn nổsúng được ?"

      Khi tập kích kẻ địch đôi tay cần phải chắc chắn,tâm trạng luôn phải ổn định bình tĩnh.

      Trung tá Cù cười tiếng, đáy mắt lóe lên, "Phạm lỗi lần thứ nhất, thể nào phạm lỗi lần thứ hai."

      Hàm ý trong lời này có đủ, chỉ có quân nhânmới hiểu được mọi loại tình cảm~~~

      Đối với hành động lần này mà cũngkhông quá nguy hiểm, hoa dao chỉ phụ trách yểm trợ, phải ám sát, nhưng mỗi lầnchuẩn bị hành động đều như lâm vào tình huốngnguy kịch, là lính nên chuẩn bị mọi khả năng để đối mặt với mọi vấn đề.

      Cù Thừa Sâm, gọi điện thoại cho vợ là quyếtđịnh đúng đắn, chỉ hi vọng quá mức lo lắng.

      khắc này, Kỷ Xuyên Thần phát Trungtá Cù vốn lạnh lung trước kia, khóe miệngthoảng nhếch lên tia nụ cười dịu dàng.

      Nghe được an bài của từng người, tiểu đội Hao dao chờ đợi chiến bắt đầu, Cù Thừa sâmđược ra lệnh bắn hạ tên địch võ trang đầu tiên.

      "Các tay súng bắn tỉa, tiêu diệt kẻ địch."

      "Khoan." Cù Thừa Sâm còn ngắm chuẩn mục tiêu, ngoài miệng cũng giải thích, "Nếu bọn tổ chức bên kia biên giới rất lớn, saokhông thấy phần tử tinh nào xuất ."

      Trung tá Cù vững vàng nâng súng, " nhân vật quan trọng cũng thấy mặt, có gì đókhông đúng."

      "Trước tiên cần vội vã làm lộ vị trí, cẩn thận có mai phục." Đội trưởng nhận được hiểm họa ngầm trong hành động của bọn họ, lập tức liên lạc với hình cảnh.

      Mấy phút sau, hai bên trao đổi tin tình báo mới nhất.

      "Mới vừa nhận được tin tức nội ứng, người mua bên kia tạm thời thay đổi chủ ý, tìm người thế thân để hoàn thành giao dịch."

      Kỷ Xuyên Thần nghe xong, nhìn Cù Thừa Sâmnhíu mày, lại nghe đội trưởng tiếp tục bổ sung:"Đại đội hình cảnh , xử lí gọn gàng nhữngphần tử buôn lậu ở đây, nếu hữu dụng có thể mang về để thẩm vấn."

      Đội Hoa dao lần này chỉ nhận nhiệm vụ thi hành, có quyền quyết định, việc bọn họcần lầm là yểm trợ hỏa lực và viện trợ, bất quá,Cù Thừa sâm trái lại cảm thấy rất đáng tiếc.

      "Lần này may mắn để cho bọn chúng chạy mất."

      Nhắm ngay vào đầu mục tiêu bóp cò là có thể nổ tung, mở màn chiến dịch này như thế, Trung tá Cù với Kỷ Xuyên Thần như vậy.

      Kỷ tham mưu kiêu ngạo, "Lần tới, xem ai giếtchết được người nào."

      Địa điểm giao dịch hàng hóa bí mật rất hỗn độn, máu tươi vẩy đầy, tiếng nổ phá hủy tất cả, thanh chấn động bên tai dứt. Trung tá Cù liên tục bắn tỉa, phát súng quật ngã được quân địch là điểu hoàn toàn có thể.

      Mọi người vẫn kiên nhẫn chờ đời trong bóng tối, dẫn dụ con mồi tự chui đầu vào lưới tập kích, con ngươi nhuốm màu đen kịt của khônggian xung quanh, dù có nhiều đốm lửa nữa cũngkhông làm rạng rỡ nổi gương mặt của giờnày.
      Đó chính là hãn tướng kiên cường bất khuất Cù Thừa Sâm —— khiến kẻ địch phải hối hận khi đặt chân lên Trung Hoa Dân Quốc.

      ******

      Đường phố Nam Pháp vào ngày lễ rất nhộnnhịp, gần tới năm mới rồi, khắp nới đều giăngđèn kết hoa, mỗi cửa hàng đều treo bảng giảmgiá, các quầy ăn vặt đều cuộn khói mờ, ở trong đội ‘ Hoa dao’ cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ trước năm mới, để về nhà.

      Tiểu Ngô dừng xe ở trước Tân phòng của CùTrung Tá vừa lúc gần tối. Lúc trước trong điệnthoại Ôn Miên tối nay chuẩn bị cho sếpCù bàn đầy đồ ăn.

      Cù Trung tá xuống xe, nhìn cửa chống trộmkhông thể bình thường hơn, nhưng trong lòngbỗng có nỗi xúc động khó tả. Đây khôngphải là lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ trở về, nhưng lần này là lần đầu tiên có bà xã đợi anhtrở về.

      lấy chìa khóa mở cửa, vừa vào thấy ÔnMiên bận rộn trong bếp.

      quay đầu lại hơi thất thần chút, sau đó nhanh chóng mỉm cười, giống như Cù Thừa Sâm chưa bao giờ rời , cho dù người đàn ông này có trở về từ chiến trường xa lạ, mang theo chémgiết cùng máu tanh, nhưng cũng hề gì .

      " chờ chút, em tắt bếp trước ."

      Sếp Cù cởi giày, để giày lên kệ, sau đó bước tới nơi ấm áp kia.

      Như vậy cảm thấy là tốt.

      thể tốt hơn.

      Ai cho dù có nhiều ánh sáng hơn nữa cũng thể sưởi ấm được giá lạnh trong lòng .

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26: trở về


      Edit: SCR0811



      Ôn Miên vẫn mặc áo ngủ gấu mèo để giữ ấm,nhìn sếp Cù biểu tình như thường đứng ở tiền sảnh, ánh đèn hơi tối, nhịp tim đột nhiên tăng lên.

      "Xử lý kẻ địch xong rồi sao?"

      Cù Thừa Sâm gì nhìn , trầm ngâmmột lúc, mới cười : "Thiếu chút nữa."

      "Dám gây với sếp Cù? Lần sau giải quyết hếtbọn họ!" Ôn Miên nâng ly thủy tinh lấy từtrong tủ bát ra, dứt lời, liền cười rộ lên: " thay quần áo , máy nước nóng bị hư, còn chưa gọi người đến sửa, để em nấu nướcnóng cho ."

      này, ràng trong lòng rất vui vẻ, lại cố ý biểu trấn tĩnh tự nhiên.

      Cù Thừa Sâm nhìn chằm chằm vào bóng lưngbận rộn của Ôn Miên, trong lòng có cảmxúc khác lạ. Trong nhà người đàn ông, rất nhiều việc đều phải do vất vả làmmột mình, cũng dễ dàng.... Còn có, nên nuôi mập ra chút rồi.

      Ôn Miên bưng ly thủy tinh đựng trà ra ngoài,trung tá Cù sử dụng phương tiện thôngtin để ghi chép nào đó, vừa định mở miệng, lại thấy cửa sổ màn hình của .

      "Nếu người cũ của xuất lần nữa, thế nào?"

      " để cho ấy phải thất vọng."

      Từng chữ ràng lọt vào tầm mắt, đoạn đối thoại này khiến Ôn Miên quả có chút dám tin, đứng thất thần tại chỗ.

      Người đàn ông biết ở phía sau, lại nhớtới trong tay vẫn cầm ly nước sôi nónghổi, khi đứng lên bả vai đẩy cái, nước trà trong tay lập tức đổ vào mu bàn tay và trước ngực .

      Ôn Miên bị nóng, lập tức buông tay, cái ly vang lên tiếng, mảnh vụn đầy đất, nhịn đau nhắm chặt mắt, chỗ tay bị bỏng sưng phồng lên.

      Cù Thừa Sâm tái mặt, gì, kéo tớiphòng tắm.

      mở vòi hoa sen, hoàn toàn là dùng mệnhlệnh để quan tâm : "Cởi quần áo ra!"

      Ôn Miên vẫn đứng ngốc ở đó, khó xử dám động đậy, trung tá Cù tự mình ra tay, lưuloát cởi quần áo mặc ở nhà của ra, nàyở nhà mặc áo lót, sau khi cởi ra liền hoàn toàn trần truồng.

      May mà bị phỏng, da thịt bóng loáng chỉ hồng lên chút, nhìn qua có cảm giác sắc đẹp thay cơm.

      Cù Thừa Sâm mở nước lạnh giội vào người Ôn Miên, phát hai tay ôm ngực, máitóc ngắn mềm mại lúc trước dài ra được chút, dính sát vào tai, trông cực kỳ chật vật.

      " là lạnh...." rên lên tiếng.

      Cù Thừa Sâm cười cười, kéo cổ tay Ôn Miên,bàn tay mở rộng che phủ lên thân thể mềm mạicủa , ôm toàn thân lộ ra của vào lòng, thấp giọng hỏi: "Giờ thấy thế nào?"

      Ôn Miên muốn lấy khăn mặt, lại bị Cù ThừaSâm thuận lợi bắt được hai tay, mặt đỏ lên, cúi đầu : "Em thay quần áo..."

      Dựa vào khí lực của có khả năng trốn thoát, bản lãnh của người đàn ông này biết.

      Trung tá Cù từ lúc về chỉ mới cởi áo khoác, vẫntrang mặc bộ quân trang bên trong, nhưng cái này ảnh hưởng chút nào đến hành độngcủa , môi mỏng khẽ nhếch, ánh mắt lạnh lùng thâm thúy thể nhìn thấu.

      Người đàn ông này tản mác ra loại uy nghiêmcủa quân nhân, vừa quay khuôn mặt của lại,vừa cạy miệng ra, đưa đầu lưỡi vào, thăm dò cảm xúc của . chống đỡ được, tùy ý tìm kiếm trong khoang miệng , lâusau đôi môi sưng đỏ lên, hô hấp cũng bắt đầuhỗn loạn, tìm được tiết tấu.

      Nụ hôn nồng nhiệt qua , Ôn Miên rốt cuộccũng cảm thấy được ý chí chiến đấu kiên quyết của trung tá tiên sinh, nhưng vừa mới trở về, còn chưa kịp chuyện cho tốt, người đàn ông này sao lại nghĩ đến nhục dục rồi......

      Tựa vào lòng Cù Thừa Sâm, có thể cảm giác được trái tim đập trong ngực , ngửiđược mùi hương tươi mát vừa gội lâu trong tóc , như là hormone nữ của , xuyênqua khí đến lồng ngực của .

      cúi đầu ngậm lấy vành tai , cơ thể bị dính nước lạnh, có chút lạnh, như là khối tơtằm mềm nhuyễn mang theo cảm giác mát lạnh. Ngực Ôn Miên bị hai tay vừa nắm vừa xoa, hé mắt nhìn , trong đôi mắt thâm trầmcủa người đàn ông này sớm tràn ngập tìnhdục.

      Cởi quần dài ra, lộ ra đôi chân dài trắng nõn tinhtế của , bỗng nhiên, Cù Thừa Sâm cười khiến cho vô cùng ảo não, sao lạimặc bộ nội y mua cho kia chứ?!

      Người đàn ông mổ lên viền tai cái: "Thậtlà đẹp mắt."

      Ôn Miên lập tức phản ứng kịp, hai gò má đỏ lên,e lệ cắn chặt môi đáp lời, buông haitay, lúc mạnh lúc yếu mút xương bả vai của , chịu nhịn được run rẩy, thân thể càng ngàycàng căng cứng.

      "Thả lỏng, cần khẩn trương."

      Mặc dù được Cù Thừa Sâm trấn an, Ôn Miênvẫn lại bắt đầu kịch liệt thở dốc, run rẩy ngừng, tay giống như con rắn độc, trường lên mỗi tấc da thịt, , nách, thắt lưng,bụng, mông......

      Hơi thở vô cùng tinh tế dịu ngọt của Ôn Miên,rót vào cơ thể , khiến khống chếnổi lực đạo, gắm cắn phần thịt mềm cánhtay . Ngửi được hương thơm mềm , CùThừa Sâm kiềm chế ngực của , còn tay phảithì đến nơi hai chân kẹp chặt.

      Trong lúc đó, môi của người đàn ông vẫn hôn lên đôi môi trơn bóng của , bị hôn đến mứckhông thể suy nghĩ, khiến cho bản thân "ưm"lên tiếng trong vô thức.

      Ngón tay phải cách lớp vải mỏng thăm dò qua lại, mãi đến khi cảm giác được ướt át trong u cốc yếu ớt non mềm, ngón tay dùng phương thức ôn nhu nhàng an ủi nó.

      Ôn Miên cảm nhận được kích thích kỳ lạ, tự chủ nắm lấy tay , Cù Thừa Sâm từ cao nhìn xuống, thấy tất cả phản ứng củacô. Rốt cuộc ngón tay cũng xâm nhập vào trong,sẵn tiện cởi ra vật che màu xanh có đường viền ren, nơi ẩm nóng của bị lòng bàn tay bao trùm, làm cho khoái cảm kéo đến dứt, mãnh liệt đến mức khiến người ta hít thở thông.

      Tổ quốc, bộ đội, vinh quanh, toàn bộ những thứ đó trong giờ phút này, đều bị vứt ra sau đầu.

      Nụ hôn khiến cho toàn thân khô nóng, Cù Thừa Sâm bắt đầu liếm vùng trắng nõn lộ ra trongkhông khí kia, dường như là thể thỏa mãn những gì mình đạt được, sếp bắt đầu đùanghịch với chỗ lồi ra của , bắt đầu khuấy đảobên trong.

      Trong phòng tắm ngừng vang lên thanh ái muội, tiếng nước khi ma sát, tiếng thởdốc, tiếng va chạm......

      Xương cốt toàn thân Ôn Miên nhũn cả ra, nhưng được giải thoát, cảm cảm giác được hạ thể sưng trướng, Cù Thừa Sâm ra sứcôm chặt vào ngực, dường như khát vọngmuốn hòa hợp làm với .

      Ôn Miên biết, cũng sắp đầu hàng rồi.

      Giống như bị cơn sóng to đánh đến điểmcao nhất, chế nỗi kiều phát ra tiếng, thân thể trắng nõn mềm mại lên tầng đỏ ửng nhàn nhạt.

      Cù Thừa Sâm càng buông tha, ngón taythô ráp càng ngừng chơi đùa nơi ẩm ướtcủa .

      Giờ khắc này, trong đầu lên ý tưởngrất lỗi thời.

      Người đàn ông này có từng thân thiết như vậyvới khác ? Thậm chí, còn thân thiếthơn những thứ này.

      tươi mát trong lành như nước như Thi Thiển Nhu, có hay được dịu dàng ômlấy, lại mạnh mẽ đặt lên giường, cơ thể mềm mạicùng cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ kết hợp, tuổithanh xuân của bọn họ thú vị, vô cùng triền miên.

      Cù Thừa Sâm vẫn đắm chìm trong dụcvọng, khát vọng tiến vào thân thể xinh đẹpcủa , đêu thể hiểu được những suy nghĩ tronglúc thất thần của Ôn Miên, những việc làm với , có phải cũng từng làm với ấy?

      Toàn quân của sắp bị diệt rồi! Dưới tình thếcấp bách, Ôn Miên xoay người, Cù Thừa Sâm còn chưa hoàn hồn bị đạp cước vào giữa, mặt đầy hắc tuyến nhìn chằm chằm này, dùng tốc độ nhanh nhất kéo quần lên, nhặt quần áo.

      Trong đôi mắt đen láy trong suốt tràn ngập áy náy, " Em nhớ nồi canh trong phòng bếp còn chưa tắt lửa, còn kịp rồi....."

      Hốt hoảng bỏ chạy, chỉ chừa lại trung tá tiên sinh cao hứng, nắm chặt quả đấm, khuôn mặt tuấn kết đầy hàn băng, nhếchmôi kiềm chế tức giận.

      ******

      Chương 26.2: trở lại


      Đây là lần đầu tiên trung tá tiên sinh được ănbữa cơm do người vợ của mình nghiêm túc chuẩn bị.

      Tốt xấu gì Ôn Miên cũng thường giúp việc trongnhà bà Nghiêm, tay nghề tuy thể là hoàn mỹ, nhưng làm bữa ăn thành vấn đề. nhanh chóng vo gạo nấu cơn, trongtủ lạnh có sẵn thịt và cá, làm món thịt bà xào rau cần, trứng chiên cà chua, ngó sen xào, giò heo hầm, cộng thêm nồi canh kiểu nhà Tống, ừ, đại công cáo thành.

      Cù Thừa Sâm bước ra khỏi phòng tắm, gươngmặt vẫn còn rất đen, nhìn thấy bàn đồ ăn phong phú, mới sửng sốt phen, đôi mày vốn chau lại cuối cùng cũng dần thả lỏng.

      Nồi cơm được nấu chung với bắp còn bốc hơi, trong phòng khách tràn đầy hương thơm, khỏi khiến cho bụng đói kêu vang. Ôn Miênđịnh xới cho bát cơm, người đàn ông đãchủ động nhận lấy giá. "Để ."

      Ôn Miên đưa giá cơm, ngồi xuống cùng nhau ăn.

      Cù Thừa Sâm mặc bộ quần áo mới mua cho, còn khí thế bức người như trước, nhưng cặp mắt sâu thấy đáy kia, vô cùng dễ dàng khiến cho người ta bị lạc vào vòng xoáy: "Lần này trở về, có bị thương ở đâukhông?"

      Ôn Miên vừa xong liền có ý muốn chôn sạchsuy nghĩ của mình, cần đoán cũng biết câu này vô nghĩa, nhìn thế tấn công quả quyết sắc bén lúc nãy của trung tá, có thể thấy được thân thể của người đàn ông này rất tốt.

      Cù Thừa Sâm múc giá cơm, cười cười:" có việc gì."

      do dự hồi, vẻ mặt biểu lộ vẻ quấn quýt,hỏi : "Về sao, trước khi xuất phát, có thể gọi điện cho em ?"

      Về sau.

      Bỗng nhiên trong lòng Ôn Miên rung lên, nóikhông chừng, có về sau nữa rồi?

      Lần đó ở trường học tuy chỉ vài câu ít ỏi vớiThi Thiển Nhu, nhưng cùng là phụ nữa, sao có thể nhìn ra tâm tư hỗn loạn của đối phương.

      Mặc dù Ôn Miên hiểu lúc trước bọn họđã xảy ra chuyện gì, nhưng nếu giờ đây haingười bọn họ muốn trở về bên nhau, vậy còn nơi để sống yên ổn rồi.

      Nhiều lần nghĩ muốn hỏi mọi chuyện với Cù Thừa Sâm, hỏi có phải từng có mộtcô bạn khó có thể quên, từng có đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm hay ?

      Nhưng lại dám hỏi, bởi vì sợ nghe được đáp án khiến mình sợ hãi nhất, sợ rằng trong lòng vẫn còn cất giấu người, chôn ở nơi sâu thẳm thể vượt qua.

      "Có thể, nhưng mà...." Trước kia Cù Thừa Sâm quen sống độc lập, giờ có , có chútkhông quen, " được phép quá lo lắng."

      Ôn Miên tiếng động mỉm cười, nhìn anhngồn yên ổn bên cạnh mình, chuyên tâm nếm đồăn do làm, trong lòng có chút chua xót, cônghĩ nghĩ, : "Được", chỉ cần cố gắng hếtsức là được.

      *****

      Mặc dù Ôn Miên thường ở lại căn nhàtân hôn này, nhưng trước khi Cù Thừa Sâm trởvề, cũng dọn dẹp sạch bận. giờ, khắp phòng đều có hương vị thoang thoảngvà hơi thở nhàn nhạt của .

      Ánh trăng treo cao, chiếu lên căn phòngđang hỗn loạn.

      Cù Thừa Sâm ngủ được.

      Đây là lần đầu tiên bọn họ ngủ cùng nhau từ sau đêm tân hôn, đêm nay cũng gần như lầnmò khắp người này, thức ăn đến bênmiệng, lại hiểu vì sao ăn được.

      Lần này trở về, ít nhiều vẫn có chút kỳ vọng,nhưng thái độ ôn hòa của lại khiến cho đàn ông cảm thấy phiền muộn.

      Ôn Miên ngủ được bao lâu, hơi thở mạnh mẽ của Cù Thừa Sâm dán sát vào , hô hấpcủa vừa dài vừa bất ổn.

      Nhắm mắt dám động đậy, trong khoảnh khắc, tiến đến, đôi môi mềm mại chạm tới vành tai , vừa tê vừa ngứa, khiến cho cảmthấy vừa khẩn trương vừa kích thích, như con thỏ đơn vui sướng khi được Phật ôm vào lòng.

      Toàn thân bị hơi thở nóng hổi của đàn ông bao phủ, bàn tay của trung tá đặt lưng ÔnMiên. Thân thể càng dán sát vào cái mông sănchắc của , cọ xát nhè lên thân thểthơm ngát của , nhiệt độ trong chăn càng lúccàng tăng cao, Ôn Miên chỉ có thể để tùy ýlàm loạn.

      cố gắng đè nén hơi thở gấp gáp, nơi bụngdưới có rung động khác lạ, đụng chạm như có như của khiến gần như sụp đổ.

      Mãi đến khi Cù Thừa Sâm bắt được cánh tay bé mềm mại kia, Ôn Miên mới cảm thấy cóđiểm thích hợp, là bộ đội đặc chủng, sao có thể phát ra ngủ kiachứ?

      giây sau, lòng bàn tay lạnh lẽo cách lớpquần chạm vào vật thể sưng nóng kia, trong lòngÔn Miên thầm kêu lên, vội vàng vùng vẫy.

      Cù Thừa Sâm ở phía sau lưng , lành lạnh :"Đêm hôm đó, phải em đồng ý sao?" Thanh của ở trong màn đêm trở nên đặc biệt lạnh, giống như tuyên phán hìnhphạt cho . "Lật lọng."

      Ôn Miên vội vàng phản bác, "Đồng ý cái gì, am có đồng ý với ...."

      chẳng muốn trả lời, vừa mở miệng, quát vào vành tai nho lộ ra của , Ôn Miên cuộn chặt người lại giống như con thú .

      "Em chê ở nhà quá lâu, đúng ?"

      cho rằng bọn họ có nhiều thời gian để từ từ lãng phí hay sao?

      Toàn thân Cù Thừa Sâm đều nôn nóng, mộtluồng nhiệt vô danh, còn kiên nhẫn để quan tâm tình nguyện hay nữa, chỉ nghĩ muốn hung hăng giày vò khiến anhkhông lúc nào bớt lo này.

      Cù Thừa Sâm xoay người, chống lại đôi mắt đen của trung tá, trong lòng vốn quyết tâm, nhưng khi nhìn thấy hô hấp hỗn loạn của , trong ánh mắt tối đen tràn đầy chân tình và nhẫn, khiến cho người ta có chút đànhlòng.

      thảo gỡ được khúc mắc, lại muốn đem chuyện này ra ràng, sinh hoạtvợ chồng vốn là chuyện rất bình thường.Hơn nữa, thứ gì đó cách quá gần, như là thanh vũ khí sắc bén sâu của người đànông, tản mát ra sóng điện nguy hiểm nhưng lại hấp dẫn người khác chinh phục.

      Ôn Miên nằm trong chăn lộ ra khuôn mặt trắngnõn ửng hồng, con ngươi mờ mịt, rung động lòng người.

      Trong lòng Cù Thừa Sâm căng thẳng, càng muốn ôm lấy giày vò tốt, ai ngờ bỗngnhiên cách lớp quần, nhàng xoa nắmtrường côn cứng rắn kia.

      Hành động đột ngột của , khiến anhsuýt chút nữa buôn vũ khí đầu hàng.

      Ngữ khí của Cù Thừa Sâm khàn khàn, mà lại bấtđắc dĩ: "Sao em phải làm thế?"

      Khuôn mặt của Ôn Miên trong đêm tối càng trở nên ôn nhu, đáng tiếc gần trong gang tấc, vẫn có cách nào có được.

      bĩu môi, càng làm cho khống chếđược: "Sếp à, đây là đạo lý vợ chồng, phải là quân kỷ trong quân đội."
      tart_trung thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 27: Chuyển biến của


      Edit: SCR0811



      Cù Thừa Sâm ôn chầm lấy Ôn Miên, hôn mộthồi, tay cầm 'vũ khí' của , con ngươi của nheo lại, mày rậm cau chặt.

      dùng lực, chuyển động tay lên xuống cách cẩn trọng, hành động ôn nhu đó khiến choanh càng nhịn được. Giống như muốn dùng lực nắm lấy cái gì đó của , nhưng lại có cách nào thực được.

      Theo tiết tấu của , người đàn ông nhận được khoải cảm rất lớn, vượt xa việc giải quyết nhucầu đơn thuần, mềm mại quyến rũnày, khẽ cúi đầu, hứng thú thử nghiệm thú vui mới, cố hết sức mang lại khoái cảm cho .

      Cù Thừa Sâm lại có cách nào để cho làm mình như thế, cắn chặt răng, cầm lấy cánh tay : "Ôn Miên."

      Ôn Miên biết muốn cản tay của , càng tăng tốc, cách nào kìm chếđược, hành động chút kỹ xảo, thậm chícòn được xem như thô bạo của lại khiến vậtđó đứng thẳng lên, chuẩn bị phóng thích.

      Cù Thừa Sâm thở gấp tiếng, sau khi co rút, mồ hôi chảy ra khắp toàn thân, tay Ôn Miêndính đầy dục vọng của .

      Trong nhất thời hai người gì, nhãn lực của Ôn Miên mặc dù tốt lắm, nhưng cũng nhìn ra được sắc mặt của khẽ ửng hồng, thần sắc là khó xử hay xấu hổ, vẻ mặt của trong đêm, khiến cho cảm giác ngườiđàn ông này phải là quân nhân quyềncao chức trọng, mà chỉ là người đàn ông rất bình thường, là chồng của .

      Suy nghĩ này, khiến Ôn Miên cảm thấy Cù Thừa Sâm trước mắt có chút....đáng . May mà sếpkhông biết dùng hai chữ này để hình dunganh.

      Cù Thừa Sâm lấy khăn tay tủ đầu giường,lau chùi qua lượt, hôn lên trán , cử chỉ đầy thương tiếc, và cả tôn trọng của .

      "Ngồi dậy, rữa tay ."

      Cù Thừa Sâm xong, từ bên giường đứng dậy, nhìn cái mông rắn chắc của .....Mặt Ôn Miên nóng đến tưởng tượng nổi.

      Thấy vẫn ngồi bất động chỗ, trung tá tiênsinh trực tiếp kéo từ trong chăn ra, dùng lựcôm chặc vào ngực.

      Giống như bọn họ vừa làm được việc tốt, tuy nhiên, xác thực cũng có thể như vậy.

      Ôn Miên tựa đầu vào vai , để mặc ôm vào phòng tắm.

      *****

      Đêm trước giao thừa, chợ Nam Pháp đầy tuyết,tuyết đọng mặt đất rất dày, bông tay bay đầy trời.

      Ôn Miên theo Chu Như khu thương mại muasắm, từ khi bị kẻ bắt cóc ngoại quốc tấn công, có bóng ma tâm lý, may nhờ có em Chu luôn ríu rít bên tai, làm phân tán ít lực chú ý của .

      "Miên Miên, mình thấy Vương Giác là tênđểu, lại dám lừa gạt mình quen với người khác."

      Chu Như với Ôn Miên, có đêm cảnh sátgiao thông Vương Giác gọi cho rất khuya, lúcđó cậu ta say, cứ lải nhãi ngừng: "Côấy bỏ rơi tôi, trở lại nữa...." Sau đó khóc đến vô cùng thương tâm, tình cảm sâunặng đến cảm động lòng người.

      Ôn Miên thực bị cậu ta chọc cười: " ta thiếudây thần kinh à? Nếu , cho dù có mập mờ với người phụ nữ khác, cũng ngốc đến nỗi gọi điện thông báo cho cậu."

      "Tục ngữ 'Tửu phẩm kiến nhân phẩm'." Chu Như lại bắt đầu ca ngợi vị sếp tốt nhà Ôn Miên:"Vẫn là Tiểu Sâm tốt, nhiều thươngnhớ ấy như vậy, ấy vẫn chútphản ứng."

      ấy thế sao.

      Ôn Miên cũng biết chính mình bị gì nữa,ngày càng có khả năng tự kiềm chế.

      Đối với Thi Thiển Nhu, phải là hoàn toàn lo lắng, nhưng lại muốn đối mặt với gút mắt phức tạp đó, cho dù trong lòng anhdao động, cũng có thể hiểu được. Nếu ấy là vết thương trong lòng , cho dù vậtđổi sao dời, cuối cùng cũng phải dựa vàochính mình mới có thể vượt qua được.

      Điều duy nhất Ôn Miên có thể làm, là cố gắngkhông nghĩ lung tung, muốn bọn họ có thểchung sống hạnh phúc với nhau, muốnquá chú ý đến người phụ nữ có quan hệ tới cuộc hôn nhân của bọn họ.

      Buổi tối đến nhà họ Cù ăn cơm, trung tá lại cố ý ngừng nghỉ hồi lâu, nên khi xe dừng ở gần quân khu đại viện, là chạng vạng. Ôn Miên dẫmxuống nền tuyết trắng, mang theo mấy túi hàng hóa, từ từ bước vào khu nhà sáng đèn.

      Chỉ liếc mắt cái, liền gặp được màn khiến cho lòng buồn bực, Cù Thừa Sâm toàn thân mặc quân phục, quân trang tỏa sáng, thânhình nghiêm nghị, chuyện với bạn ưu tú xinh đẹp kia, bạn giá cũ....... Ôn Miênnhìn cảnh tượng này, toàn thân lạnh xuống, có thói quen nắm chặt tay lại, để khống chế tâm tình khó chịu của mình.

      biết lúc này Cù Thừa Sâm gì,hai người đồng thời nâng mắt, nhìn kỹ đối phương, nhìn thân mật chưa từng có giữa họ họ, giống như lâu chưa gặp, nụ cười mặt đó, mơ hồ có thể thấy được.

      đôi nam nữ đứng chuyện với nhau dưới trời tuyết, bông tuyết rơi vào vai hai người,giống như có thể nghe thấy thanh tuyết rơi,lúc này, tuyết giống như mảng sương mù dày đặc, khiến cho tầm mắt mơ hồ.

      phải là định diễn bản tình ca mùa đôngchứ.

      Ngay khi thất thần, vẫn là nhìn thấy côtrước, hơi hơi nhìn về bên này, Ôn Miên đưa túilớn lên, đoán chừng giờ sếp xuân phong đắc ý.

      Thần sắc Cù Thừa Sâm đổi, dắt tay Ôn Miên giới thiệu: "Đây là vợ , Ôn Miên, hai người từng gặp nhau ở trường."

      Ôn Miên vẫn muốn giữ mặt mũi cho , gượngcười: " giáo Thi, trùng hợp."

      đợi Thi Thiển Nhu đáp lại, Cù Thừa Sâm nghe vậy cúi đầu cười: "Người trong nhà còn chờ, bọn phải trước rồi."

      Thi Thiển Nhu nhàn nhạt liếc nhìn Ôn Miên cái, luống cuống cúi đầu, quả thực là hành vi điển hình của đà điểu.

      "Được rồi, lần sau tiếp." Thi Thiển Nhu cườinói.

      Cù Thừa Sâm nhiều lời, cầm lấy túi đồ trong tay Ôn Miên, choàng tai qua vai , bóng dáng cao lớn xoay người rời .

      Thi Thiển Nhu tiến lên phía trước vài bước: "CùThừa Sâm."

      Giọng nữ thanh nhã vang giữa trời tuyết trở nên đặc biệt động lòng người, Cù Thừa Sâm dừnglại, quay đầu nhìn mỹ nhân tóc dài trong tuyết.

      Thi Thiển Nhu phát ánh mắt nhìn mình giống với ánh mắt nhìn người vợ của , vốn muốn vài lời lại còn dũng khí, đành phải cố phấn chấn lần nữa: "Khôngđến uống rượu mừng của , đáng tiếc."

      Cù Thừa Sâm cũng chỉ cười , gì quay .

      Hai người sóng vai, đến biệt thự nhà họ Cù, Ôn Miên nhìn bên ngoài căn nhà bị tuyết phủkín, phát Cù Thừa Sâm mở miệng định , liền giành trước: " phải ba mẹ chờ chúng ta ăn cơm sao? Mau vàothôi."

      Tiểu Ngô và Bùi Sách dọn tuyết trước cửa,đồng chí Cù Thần Quang xây người tuyết xiêu xiêu vẹo vẹo, nhờ Chú út lấycho củ cải, làm mắt và mũi cho người tuyết.

      Thừa dịp Ôn Miên chào hỏi bọn họ, Cù Thừa Sâm quay đầu, gạt lớp tuyết bám vai , lưu lại độ ấm của đầu ngón tay.

      Vào nhà hỏi thăm Cù Viễn Niên và Bùi BíchHoa vài câu theo thường lệ, sau đó trung tá Cù lời dẫn Ôn Miên lên lầu.

      Chương 27.2: Chuyển biến của
      Edit: SCR0811



      Vào phòng, Ôn Miên cởi áo khoác, cũng khôngquan tâm , ngồi ở bên giả vờ chăm chú nhìn điện thoại, duy trì im lặng.

      Cù Thừa Sâm nhịn hồi, ngồi xuống cạnh , đè vai lại: "Em giận?" thấp giọng hỏi.

      "Em có."

      "Em có gì bất mãn? Có gì cứ ."

      "Em có."

      ".............."

      Con ngươi hẹp dài của Cù Thừa Sâm hơi nhíulại, "Vậy là oan cho em à?"

      Giờ phút này, Cù Thừa Sâm nghe xong câu lạnh nhạt của , càng thêm phiền lòng, rốtcuộc lớn gan, mạnh mẽ hất tay ra, yên lặng đáp lại câu: "Báo cáo trung tá, khôngđúng, em cảm thấy, có đôi lúc, quá coi trọngmình rồi."

      Cả căn phòng trở nên yên tĩnh trong thoángchốc.

      Ôn Miên thầm nghĩ lần này xong rồi, nhưng ai biết được Cù Thừa Sâm lại tức giận như trong dự liệu của , ngược lại còn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, trong con ngươi thâmtrầm tràn đầy ý cười. đoán ra ngườiđàn ông này nghĩ cái gì, đành nghiêm mặtcảnh giác nhìn .

      tiến sát tới, thản nhiên nhìn , khóa miệng giương lên nụ cười châm chọc, là vôcùng đáng ghét.

      "Có tiến bộ, cuối cùng cũng biết rồi."

      Ôn Miên ngẩn người, liền nghe người đàn ông kia tức giận hừ tiếng: "Từ lúc em ở chung với đến giờ, suy nghĩ của mìnhđược mấy lần?"

      rụt rụt cổ, trong lòng phải cũng thế sao, phải là chuyện gì cũng giấu chia sẻ với sao.

      Cù Thừa Sâm cũng phải biết, những đôi vợ chồng khác mỗi ngày đều chia sẻ với nhau vài việc nho gì đó, hai người bọnhọ ngược lại, khi ai đó, che giấutâm , ngụy trang tính cách.

      "Ai kêu cứ thích ra lệnh."

      Trong con ngươi u tối của Cù Thừa Sâm cất giấu cả ý giận và ý cười, trộn lẫn vào nhau phát ra cùng lúc, khiến cho Ôn Miên hoàn toàn dám cãi lại.

      "Tính cách tệ hại này, là do người nào dưỡngthành thế?"

      Ai lại nuông chiều này thành thế chứ,mềm mại, kiên cường, yếu ớt, nhưng lại vô cùngquật cường.

      Mặt Ôn Miên nóng lên, giận dỗi trở mặt, thèm để ý đến .

      "Ôn Miên, em muốn gì cứ việc ." Ngữ khí của trung tá nhanh chậm.

      Ôn Miên nghĩ, được rồi, hoặc là làm, làm phải làm đến cùng, hơi xoay người lạiđối diện , lạnh lùng chất vấn: "Cù Thừa Sâm, xem em là gì? Em muốn vướng vào mốiquan hệ phức tạp với , còn có người bạn gáicũ của nữa! Đúng, lúc trước là do em khônghỏi ràng, biết với ta vẫn cònlính líu........"

      Cù Thừa Sâm nắm lấy cổ tay của ,trầm giọng cắt ngang lời : "Cù phu nhân, em nhìn thấy ở đâu, với ấy ràng?"

      Ôn Miên lại dùng sức thoát khỏi giam cầm của Cù trung tá, khiến nhíu mày: "Lực tay cũng lón nhỉ."

      Dù gì trước kia cũng từng là Tiểu Bá Vương chân chính mà.

      Ôn Miên thản nhiên nhìn , vô cùng hùng hồn.

      "Chẳng lẽ công việc tại của em phải do ta giới thiệu? với ấy có lén lút qua lại với nhau đúng ?"

      Cù Thừa Sâm giữ chặt cằm , cho phép né tránh.

      "Ôn Miên, bị oan." cuối của trung tá rấtthấp, thề thốt phủ nhận: "Công việc của em, là nhờ bạn giới thiệu, nhưng cậu ta lànam. Thi tiểu thư vừa từ nước ngoài trở về lâu, trừ lúc công tác trong quân đội, liền vội vàng cùng em lo việc đương, kết hôn, sao có thời gian gặp ấy?"

      Ôn Miên biết được chân tướng nghẹn họng, trốmắt nhìn, lập tức ngậm miệng gì.

      Cù Thừa Sâm lạnh mặt, biến sắc nhìn chằm chằm, "Còn vấn đề gì ?"

      "...... vậy ấy tới trường dạy học, chỉ là trùng hợp sao?"

      "Chuyện này lắm." Cù Thừa Sâm ngẫm nghĩ, người giới thiệu công việc cho Ôn Miên, đúng lúc là bạn của bọn họ, có thể vấn đề nằm ở đây.

      thực tế điều Ôn Miên để ý nhất, vẫn làtrong lòng còn người cũ này, chỉ là muốn nghe đáp án, bởi vì cho dù anhkhông thích , chẳng lẽ còn muốn buộc phải mình sao.

      Ôn Miên ngẫm lại cảm thấy hợp lý, lầu bầu câu: "Vậy sao còn để cho ấy thất vọng gì gì đó , còn nữa tại saohôm nay ta lại ở đây."

      Cù Thừa Sâm bỗng nhiên thở dài, biểu tìnhkhông chút e ngại, thẳng thắn khai báo với :"Cái mà em , là mật hiệu, có quan hệgì đến Thi Thiển Nhu. Hôm nay ấy đến đây,là vừa về nước lâu gặp, có thờigian tụ tập bữa ."

      Ôn Miên ghét nhất là hành vi lập lờ nước đôi kiểu này, bạn xem người khác là kẻ thứ ba, vậythì có vẻ như bạn ích kỷ. Nhưng cũng từngcó bạn trai cũng, sao thấy muốn tụ tập chơi với Ngụy Tây Kiều?

      Quả nhiên, tình cũng có phân ra nhớ mãikhông quên và họp được tan được.

      "Vậy thế nào?"

      Người đàn ông nở nụ cười, ánh mắt sâu thẳm khiến người ta nhìn thấy đáy, nhìn bộdáng thương tâm và hốc mắt đỏ ửng của Ôn Miên, có chút đau đầu lại có chút đaulòng.

      " kết hôn, trong quân đội nghe ý kiến của lãnh đạo, trong nhà nghe ý kiến của vợ."

      Ôn Miên ngẩng đầu, liền bắt gặp vẻ mặt tươi cười của Cù Thừa Sâm, chắm chú nhìnmình, khiến cho người ta đắm chìm.

      Đúng là hiểu lầm rồi, người đàn ông nàykhông có làm chuyện mờ ám, ít nhất, khi Thi Thiển Nhu tới đại viện quân khu tìm Cù ThừaSâm, là bên nữ chủ động, còn chỉ ứng xửhợp tình hợp lý mà thôi.

      Ôn Miên sợ nhất là giải quyết cục diện rối rắm,Thi tiểu thư còn biết là có tâm tư gì, nếunói ta trắng trợn quấn lấy bạn trai trước, vậy phải quá để mình vào mắt rồi sao?

      Cù Thừa Sâm nhìn kỹ, hỏi: " lần cuối, còn có vấn đề gì ?"

      Ôn Miên lắc lắc đầu, rũ đôi lông mi đen dày xuống, giọng điệu thành khẩn: "Thực xin lỗi, là em hiểu lầm rồi."

      xong, lập tức đứng lên, ôm chặt đốiphương, cũng biết là do xấu hổ hay khó xử.

      "Em nên hỏi ràng mọi chuyện, tự tiện kết luận."

      "Em muốn 'cố gắng hết sức', khôngquên...........Vậy em cũng nên thế." Cù ThừaSâm vỗ vỗ lưng , xem như an ủi.

      Mắt Ôn Miên nhòe : "Được, về sau em thế nữa." gối đầu lên vai , bởi vì muốn kiềm nén nước mắt, cho nên họng khàn : "Em đồng ý hứa hẹn, em cũng có trách nhiệm hoàn thành."

      Cù Thừa Sâm có chút nỡ nhìn này đau buồn như vậy, vẫn kiên định : "Em cho biết, em ghen tị,em đau lòng, em sợ ......."

      buồn cười nhéo mũi : "Vậy nên, vừa rồi là ghen?"

      Cuối cùng Ôn Miên cũng thừa nhận, nhìnthẳng vào , hi vọng có thể tiến vào ánh mắtsâu thẳm kia.

      " là chồng em, em cho phép 'tụhọp' với ta....Sếp Cù, là của em, phải sao."

      Chỉ có ở trước mặt Cù Thừa Sâm, mới cần che giấu suy nghĩ và tâm tình của mình nữa.

      Từ khi rời khỏi trường cảnh sát, Ôn Miên họcđược bài học, nhận ra rằng có đôi khi biểu giả dối chỉ có thể lừa gạt đượcánh mắt của mọi người, mà còn có thể lừa gạt được tâm của họ.

      Nhưng mà, cần lừa gạt nữa, hônnhân, vốn được thành lập dựa niềm tin và thẳng thắn.

      Điều đầu tiên Ôn Miên cần tin tưởng chính là, bao giờ tổn thương .

      này khiến có thể trông đợi vào tươnglai, Cù Thừa Sâm nhàn nhạt liếc cái: "ÔnMiên, câu 'quá coi trọng chính mình', là có ý gì?"

      "......."

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28: bé của

      edit :như nhã tiểu thư
      beta: Scr0811



      Vợ chồng son cùng nhau xuất ở lầu dưới, Cù Thừa Sâm sửa sang xong quân trang, ởphòng khách, bàn có bình trà ô longthơm ngào ngạt, Ôn Miên nghĩ đến phía sau hai chữ này, cảm thấy đúng với hoàn cảnh vừa rồi.

      Đôi mắt to của Cù Thần Quang theo dõi vòng tới vòng lui mấy lượt, nghĩ tới chuyện đầutiên hai muốn làm chính là tìm mọi cách nhanh nhất đem chị dâu mang về phòng tự mìnhtranh thủ kiếm lợi chứ. . . . . . Ừ, đúng,tóm lại, nhìn chị dâu này giữa hai lông mày ôn nhu như nước đôi lúc biểu rất ngọt ngào,nhất định là bị hai sói sám này khi dễ rồi.Côthân là con của tư lệnh, phải đòi lại lẽ phải cho chị dâu chứ,” hai, hai người tránh mặt ở đó làm gì thế?"

      Liền nghe em làm khó dễ Trung tá tiên sinh ,"Em giúp làm công tác tư tưởng trước mặt ba nhiều lần rồi, cưới vợ về là phải thương , hiểu đó?"

      Ôn Miên bình tĩnh nâng lên ly trà nhúngtay vào, Sếp Cù chỉ dùng lời dùng tới tay chân, vuốt vuốt khuôn mặt bé của em .

      Cù Thần Quang né tránh móng vuốt của anhtrai, giật ống tay áo của Ôn Miên, "Chị dâu, chị nên sợ làm gì, cùng lắm hai chị cầm súng đối đầu với nhau."

      Nghe như thế, ngụm trà nghẹn lại ở cổ họng Ôn Miên, thiếu chút nữa phun hết ra ngoài."Em của hình như là giản giáo chặt phải . . . . . ."

      Cù Thừa Sâm đem mắt nhìn sang chú út, chân mày từ từ nhíu lên.Ôn Miên tương đối phối hợp : "Cái người này em căn bản là được nuông chiều quá mức ."

      Bùi Sách nghe lời này, cũng cười: "Là do ta nuông chiều ra mà thôi."

      Ôn Miên định chạy trốn, chỉ thấy cù ThầnQuang hướng về phía ngực của cậu út đánh mộtcái.

      Bốn người cười đùa hồi, đến giờ cơm, Bùi Bích Hoa nhìn bàn đầy người, đều rất vui vẻ, gật đầu có vẻ hài lòng. Bà vừa gắp thức ăn cho con dâu, thuận tiện nhìn về con trai thứhai, "Cũng mau bước sang năm mới rồi, con định thế nào?"

      Cù Thừa Sâm mặt đổi sắc, "Đầu năm nay phải trực, năm sau còn phải diễn tập toàn quânkhu,các ban ngành đều phải chuẩn bị chu đáo."Ý là , thể về nhà đón năm mới được.Cù Viễn Niên nhìn đứa con dâu tính tình ôn hòa chút : "Còn Ôn Miên định an bài thếnào?"

      Cù Thừa Sâm chút suy nghĩ, hướng gắpmột cái đùi gà bỏ vào trong chén của , "Đạiđội trưởng để cho mấy chiến hữu tụi con dẫntheo người nhà đón giao thừa, Ôn Miên theo con."Ôn Miên còn chưa có hồi hồn, bị Cù thủtrưởng tự tiện quyết định hướng cho rồi.

      Mắt Cù Thần Quang chỉ nhìn vào cái đùi gà, trước kia hai đều nghĩ tới trước nhưngbây giờ trong mắt chỉ có chị dâu, quả nhiên hai trọng sắc khinh em .

      "Để cho vợ con ở bộ đội ở mấy ngày, đầu năm về cũng được ." Cù Thừa Sâm xong, thấy ônmiên mặt dám tin như cũ, nhíu mày, "Thế nào?"Ôn Miên sững sờ tại chỗ, "Khôngthành vấn đề chứ ? quấy nhiễu buổi huấn luyện của các chứ?" phảiđã đại đội trưởng đồng ý mang theo vợ con rồi sao, Cù Thừa Sâm đưa tay gõ tránnàng cái, "Về sau, giấy hôn thú em giữ ,để mất công lại quên mình gả cho ."

      Ôn Miên nghe thấy tiếng cười của mọi ngườibỗng nhiên đỏ hết mặt, xem ra, Cù thủ trưởngnày đúng là càng ngày càng coi trọng bảnthân rồi.Làm chồng của , cũng xem như đủtiêu chuẩn.Ôn Miên thừa dịp các trưởng bối chú ý, ở dưới bàn lặng lẽ nắm lấy bàn tay Sếp Cù. Đôi tay của người đàn ông này mangđến cho bao nhiêu là an ủi và xao động, cũng dám nghĩ đến.

      Chỉ muốn, bày tỏ chút gì đó mà thôi.CùThần Quang vội vàng gặm cái đùi gà do Bùi Sách gắp cho, rãnh chuyện. Nếu mìnhkhông nhầm chú út lại chế nhạo hai cho coi "Thừa Sâm, cháu làm thế cũng khôngđúng đâu, hai vợ chồng ân ân ái ái ở trongdoanh trại đón giao thừa ,những binh sĩ đơn phải làm thế nào?"

      mặt Cù Thừa Sâm vẫn cười nhạt, kéo kéo mềm mại tay bé của vợ thong dong : "Vậy cháu cho bọn họ biết, muốn kếthôn lấy vợ, còn phải cố gắng nhiều."

      ******

      Tuyết rơi đầy đường, rất khó .Cù Thừa Sâm đem hành lý của vợ đặt vào cốp xe , lúc chuẩnbị lên đường, bà Nghiêm dặn dò bọn họ lúc đường ngàn vạn chú ý xe cộ, Ôn Miên tạm biệt mẹ, dù sao đầu năm có thể trở về rồi, bàNghiêm cũng quá đơn khi năm mơiđến.

      Tuy Hoa dao là nơi cho người thân đến thăm, nhưng có thể đến gần nơi có thể nhìn thấy nhiệt huyết và huy hoàng cho người đàn ông này, rất vui rồi.

      Bông tuyết mượt mà, Ôn Miên mở cửa sổra tí, khí lạnh đánh mạnh vào khuôn mặtbé trong xe, Cù Thừa Sâm thoáng nhìn mộtcái, liền phát cười ngây ngô , như mộtđứa ham chơi.

      Vừa qua trạm thu phí Cù Thừa Sâm liền hạ cửa sổ bên kia xuống, ý bảo Ôn Miên lấy vật gì đó trong hộp, Ôn Miên mở ra xem, lập tức đãhiểu.Cầm bật lửa lên, châm cho Trung tá mộtđiếu thuốc, ngậm điếu thuốc bên môi, Ôn Miên nhịn được liền nhìn sếp Cù thêmmấy lầ. Giờ phút này, gương mặt nghiêm chỉnh mang theo vài phần tiêu sái cộng chútcương quyết.

      Bánh xe in dấu vết mặt đường, đường xá lúc tốt lúc xấu, Cù Thừa Sâm thấy Ôn Miên bắt đầu buồn ngủ, tròng mắt chìm màu đen thêm vào nụ cười môi, dập tắt tànthuốc, đóng hai miếng cửa sổ, sợ cảm lạnh .

      Ngày tuyết rơi khiến xa lộ cũng trở nên yên tĩnhkhác thường.Xe chạy thẳng đường tới dãynhà dành cho người nhà cán bộ dưới chân núi,tiến vào chút nữa là vùng cấm trong quân đội, là căn cứ bí mật của Hoa dao.

      Phụ trách giữ cổng trực là lính trinh sát, mặc dù sớm biết Cù Thừa Sâm, nhưng vẫn làm xong loạt các thủ tục đối chiếu, mới cho thủtrưởng qua. Tên tiểu binh này thấy chỗ cạnh tài xế còn có , khỏi bàng hoàngsững sốt.

      Cù Thừa Sâm dừng xe trước khu nhà nghỉ của bộ đội Hoa dao, bình thường kỷ luật trong độirất nghiêm, cũng chỉ có những dịp đặc biệt nhưgiao thừa mới có thể cho phụ nữ và trẻ con đến.

      Ôn miên xuống xe phía bên kia, từ đằng xa thấy mấy thanh niên mặc quân trang phẳng phiucầm cây lau nhà, cái ki, thùng nước, bọn họ vừamới bước ra nhà trước, liền đứng đó nhìn chăm chú quên cả bước .

      Hao Tử quan tâm đến việc dọn dẹp nữa, ném khăn bẩn vào người Đại Khuất, lao nhanhnhư cơn gió đến trước mặt sếp Cù.

      "Chị dâu! Chị có thể tới kiểm tra phòng rồi!"Hao Tử cười hì hì gật đầu chào Ôn Miên cái.Đại Khuất vừa định mắng tên đó, mộtcây chổi từ bên phải bay tới đập vào ót cậu ta, chỉ thấy Tiểu Đao cũng bước tới: "Chị dâu!

      Căn phòng đặc biệt cho chị. . . . . . Và thủ trưởng, được quét sạch rồi !"

      Tiểu Đao làm lễ chào, liền bị Đại Khuất đạp trởvề, "Chị dâu chị chớ để ý, đám lính này có văn hóa, chỉ thích làm bậy làm bạ thôi!"

      Nhìn hai người ở trước mặt, Cù Thừa Sâm vuốt vuốt bên trán, phỏng đoán đám lính này chỉ có nước phá hư cả tòa nhà này thôi.

      Ôn Miên lúng túng, quả biết nên ứng đối ra sao những người này, đành cố gắng giữbình tĩnh trả lời, "Cám ơn, làm phiền."

      Giọng điệu này, khí chất này, hổ danh là vợ của huấn luyện viên ma quỷ! Ba tên lứngđứng ngốc ở đó, cười giống như được thủ trưởngtặng huân chương.

      Cù Thừa Sâm cốc lên trán mỗi người cái, "Còn đứng đó làm gì giúp chị dâu đem đồ mang lên phòng ." Sếp xong, khóe miệng hơicong chút, nhìn về phía Ôn Miên: " báo cáo đội trưởng chút, chờ ."

      "Dạ" Ôn Miên muốn mang cho thêm phiền toái, bảo đảm tự mình xử lý tốt tất cảchuyện vụn vặt.Trung tá Cù mang dáng vẻ của sĩ quan cấp cao, chỉnh đốn quân trang, sauđó kéo Ôn Miên quay lại, dùng tay ngăn lại, như có như hôn lên trán , vô cùng dịu dàng.Ba lính đặc chủng lại đồng loạt trợn trònmắt!
      ngờ, ngờ nha, Sếp Cù lãnh khốcvô tình, đội trưởng đại nhân thích dùng phương thức biến thái để huấn luyện binh lính,lại có thểdỗ vợ như thế, khó trách có thể lấy được chị dâu xinh đẹp như vậy!

      Ở quân khu tuyết lại rơi, Cù Thừa Sâm mình dạo bước mặt tuyết , đón ở căn cứ là Trung Úy chờ sẵn ở máy bay..

      Người đàn ông ngước mắt nhìn khoảng gian đầy màu trắng, tuyết nhàng rơi xuống,chợt trong đầu ra bốn chữ , đểho thoáng sửng sốt chút, sau mới lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

      Bão tuyết kéo dài.

      ******

      Hoạt động đêm giao thừa ở nhà khách được cửhành ngay cạnh phòng ăn, Ôn Miên còn có maymắn gặp được đại đội trưởng của Hoa dao TrangChí Hạo, cảm thấy rất là vinh dự.

      Thủ trưởng Trang hiếm khi được cùng em và người thân của họ cùng chúc mừng năm mới,bình thường mà họ là đồng đội cùng vào sanh ra tử, tình cảm cũng đặc biệt đoàn kết, năm mới luôn luôn cảm thấy nên náo nhiệt mộtchút.Trong bữa tiệc Ôn Miên hiểu , ta rấtlà đơn, chỉ có mình, chỉ vì vợ bị các thếlực thù địch bắt cóc , sau đó bị ngộ sát, Trang Chí Hạo chưa từng tái giá.

      Cũng bởi vì như thế, Trang Chí Hạo muốn Cù Thừa Sâm có thể vui vẻ hạnh phúc với người mình , muốn trải qua hoàn cảnh nhưmình, dẫm vào vết xe đổ.

      Ôn Miên trẻ tuổi xinh đẹp, là người vợ mới cướicủa Trung tá Cù , trong lúc này gây chú ý hơn cả chiếc xe tăng, mỗi khi quân nhân đến chào, đều mang chút e lệ, nhưngÔn Miên khí ấm áp trong bộ độinày.Cho dù lễ mừng năm mới, bọn họ cũng thể uống nhiều, Ôn Miên và Cù ThừaSâm đều chỉ uống ít ly rượu trắng. Ăn cơm tất niên xong, về gian phòng của hai vợ chồng trước, mở cửa,bên trong phòng khí rất ấm áp, phát mình trong gương mặt sớm đỏ bừng.

      Cù Thừa Sâm sau khi tắm xong về phòng, Ôn Miên cũng ở trong phòng, nghĩ nghĩ,cầm áo khoác đầu giường lên về phía bancông.

      "Bên ngoài rất lạnh." xong, người đàn ông dùng quần áo ấm ôm lấy .

      Ôn Miên kinh ngạc nhìn đưa mắt nhìn đôi mắt đen và sâu ấy, Cù Thừa Sâm cũng nóinữa, cùng nhìn về phía phong cảnh ban đêmngay trước mặt.Tối nay trăng thanh lại sáng, doanh trại quân đội chìm trong màu bạc của ánh trăng, chưa bao giờ chú ý, ra nó có đẹp cách lạ thường đến vậy.

      Tấm mắt của Ôn Miên đột nhiên dừng lại ở mộtthoáng bên đầu đó, tâm của người đàn ông bêncạnh tựa như nước mùa thu, nhìn qua quả thậtgiống Chiến Thần bất khả xâm phạm, đôi mắt sáng như ánh sao, tròng mắt đen cơ hồ tươngphản với bên ngoài màu trắng cảu tuyết đều làmcho người người khuất phục dưới chân.

      “tối nay em có rất nhiều cơ hội."

      ". . . . . . Gì cơ?"

      "Hỏi về những chuyện qua."

      Ôn Miên cười, lẩm bẩm : "Em làm sao có thể phá hư bữa tiệc liên hoan này chứ."

      Cho dù ở ngày lễ khó tránh khỏi càng muốn hỏi chuyện của trai, cũng cắn chặt răng nhắc đến chữ, đây là bi thương của , há có thể khiến cho những người chiến sĩ ấy được buông lỏng thay tiếc hận.CùThừa Sâm biết hiểu chuyện,nhưng nếu thình thoảng tùy hứng chút, cũng có thể thông cảm . Đáng tiếc, Ôn Miênchưa bao giờ đề xuất với cầu quá đáng. Ngược lại làm cảm thấy thể chấp nhận được. Cù Thừa Sâm trở tay, ôm chặtÔn Miên. xấu hổ, cúi đầu dám nhìnanh, "Cù Thừa Sâm, hôm nay đến tới nơi này, mới để cho em càng cảm nhận được cáchsâu sắc em thích bộ đội, thích quân nhân. . . . . . rất thích ."

      trố mắt nhìn, này cái gì thếnhỉ?

      Em,rất, thích, ?

      "Em thích ?" Cù Thừa Sâm đè thấp giọngnói, tâm tình có chút khẩn trương , " thấy như vậy?"

      Bởi vì này vẫn bảo vệ bản thân mình quákỹ, biết nên xem như trụ cột để dựavào, nhưng nếu biết được chính xác quan tâm tới mình hay là , dám quá ỷ lại vào .

      Ôn Miên nghĩ, có lẽ như thế công bằngvới .Bởi vì chỉ muốn nhận lấy, muốn đáp trả, cũng dám dễ dàng đáp trả.

      Thẹn thùng quay mặt , ngờ người đànông này lại dám đánh lén, thừa dịp chưachuẩn bị, bất ngờ ôm chặt lấy .

      “Thích bao nhiêu?"

      dĩ nhiên dám trả lời, lần đầu tiên ngầm cho phép động tác của , Cù Thừa Sâm đem Ôn Miên rời khỏi ban công, khép rèm cửa lại chặt.

      Tuyết bên ngoài vẫn còn rơi rơi, hạt tuyết sáng như ngàn ánh sao bầu trời, đan vào doanh trại bộ đội thành mảng đất trời trắng xóa.

      Ngày tốt cảnh đẹp, dài đằng đẵng.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29: Đêm tuyết của


      cây, sân huấn luyến, ký túc xá, phía saunúi, nơi nơi đều phủ đầy tuyết, đất trắngxóa. Trong phòng mở máy sưởi, cả người Ôn Miên đầy mồ hôi.

      Từ trán đến ngón chân, mỗi chỗ cơ thể đều nóng rát đến khó chịu, Cù Thừa Sâm ôm Ôn Miên đè giường, thuận thế hôn môi .

      Nụ hôn của hề dịu dàng, mà có chút cuồng dã, đôi môi kiều diễm bị bắt giữ, hunghăng chà đạp. Giày vò, lưu luyến, như muốnđoạt lấy tất cả hô hấp của này.

      Đây là lần đầu tiên của , cho dù khôngđịnh mở miệng ra những chuyện này.

      Cù Thừa Sâm cũng đặc biệt để ý từng có kinh nghiệm hay , đương nhiên, mới đầu khi biết và Ngụy Tây Kiều cùng Đan Đông, còn tưởng bọn họ từng có hành vi vôcùng thân mật, suy nghĩ này khiến cho trong lòng có chút khúc mắt.

      Về sao, thấy vẻ hoảng sợ và phản ứng khôngquen của khi ở giường, tin tưởng,Ôn Miên chưa từng cùng người khác phát triển tình cảm đến mức khắng khít như thế, để tâm, hơn.

      Biết Ôn Miên khẩn trương, Cù Thừa Sâm vừa ôn nhu vừa ác ý dùng môi cọ vào chóp mũi , nụ hôn bị đứt quãng. Hôn môi hồi, phầndưới của liền cứng lên, để ở bụng dưới của .

      Người đàn ông này là bị cấm dục lâu lắmrồi.

      Ôn Miên sớm xụi lơ trong ngực trung tá tiênsinh, bị hôn đến mềm nhũn ra, đầu óc choáng váng, xấu hổ quay mặt .

      Cù Thừa Sâm bắt đầu cởi quần áo, trước mặt , cởi từng cúc, từng cúc áo , cởi quânphục màu xanh lá cây đậm ra, cởi ra toàn bộ vinh quang của .

      Cơ thể cường tráng mạnh mẽ, mỗi bắp thịt đều to lớn rắn chắc, giống pho tượng hùngvĩ. Ôn Miên đến nhìn cũng dám nhìn, lại nghe vào tay: "Nâng tay lên."

      đỏ mặt nghe theo, lớp áo khoác dày bị Cù Thừa Sâm vén lên, chỉ để lại người bộnội y màu hồng phấn.

      "Sao thứ này lại phiền toái thế chứ." Thanh âmtrầm khàn thiếu kiên nhẫn, sếp Cù am hiểu binh giả quỷ đạo như thế, giờ lại thua trước trong lòng.

      đẩy vật xinh xắn đó lên cao, vùng ngựctrắng mịn non mềm hoàn toàn bị nắm ở trong tay, chì là Cù Thừa Sâm vẫn híp mắt, haitay đồng thời xoa nắn khối thịt non mềm, dườngnhư muốn làm gì đó.

      Ôn Miên giữ cánh tay cực nóng của lại, dùng giọng trầm thấp lầu bầu: "Nội y phải cởi như thế."

      Cù Thừa Sâm vẫn trực tiếp nắm vậy nhắn ấy kéo ra ngoài, cần dông dài, lại kéo quần lót của xuống đầu gối, chân chen vào giữa hai đầu gối , khiến cho có cách nào khép hai chân lại, lộ ra vùng ướt át bên trong.

      Sếp xoa lên tiểu huyệt cái, khiến nơiđó ướt sũng. Đối với đàn ông mà đây là hấp dẫn thể kháng cự lại nhất, nếu sao lại khiến cho nước chảy thành sông như thế.

      Ôn Miên nằm chỗ ngừng hô hấp, môi đỏ như son, toàn thân dưới đều đỏ ửng lên,kiều diễn giống như đóa hoa nở rộ.

      Vật giữa hai chân Cù Thừa Sâm càng lúc càng trướng lớn, hô hấp ngày càng nặng nề.

      đặt hai tay Ôn Miên sang bên người, tay lại giơ lên, xoay mặt lại, bắt buộc nhìn thẳng vào mình, sau đó vuốt ve mái tóc mềm mại dài ngắn kia.

      Môi lưỡi vẫn tiếp tục triền miên, hai thân thể dính sát vào nhau, Ôn Miên nhịn đượcbắt đầu giọng rên lên, tiếng lại mộttiếng, vang vọng khắp căn phòng trong đêmtuyết.

      Bàn tay của người đàn ông từ từ vuốt ve cái lưng trơn bóng, cả người run lên vì sợ, dịch giữa hai chân lại chảy ra.

      Ôn Miên định tiếp tục rối rắm trong mớ suy nghĩ rốt cuộc từng có kinh nghiệm trong chuyện này chưa.

      cố gắng để tâm đến những thứ này nữa, bởi vì thích Cù Thừa Sâm, giờ anhlà chồng mình, cho nên... chuyện quan hệ giữa bọn họ là phải lẽ.

      Mà những chuyện xảy ra trước khi cướikia...đều chỉ là chuyện cũ trước đây mà thôi.

      Phía trong đùi của Ôn Miên cực kỳ mẫn cảm, ngón tay dài thô ráp của Cù Thừa Sâm khôngngừng xoay tròn, trong lúc lơ đãng, bỗngnhiên xuyên vào phía trong nơi ẩm ướt.

      Ôn Miên vùng vẫy muốn phản kháng:"Đừng....như vậy khó chịu lắm."

      Trung tá Cù mút lên cổ , giọng an ủi, "Ngoan, muốn em ướt thêm chút nữa."

      Ôn Miên đành phải nhắm mắt lại, tùy ý để tay chuyển động bên trong, thậm chí số lượn ngón tay còn tăng lên, khiến cho nơi mẫn cảm chưa bao giờ được thăm dò qua trở nên vô cùngnhạy cảm, sau vài lần ngón tay rút xa đâm vào, "A!" lên tiếng, bám chặt vào đầu vai Cù Thừa Sâm, đạt được cao trào.

      Chất dịch ẩm ướt dính đầy vào lòng bàn tay củangười đàn ông, cũng thấm ướt hai chân .

      Cù Thừa Sâm cực kỳ thích bộ dáng thành thực và đáng của Ôn Miên khi ở trêngiường, hai tròng mắt sâu thẳm của chămchú nhìn , hôn đôi môi run rẩy vì động tình của , nụ hôn ẩm nóng làm bùng cháy ngọn lửa giữa hai người, Ôn Miên chủ động ôm chặt cổ , thẹn thùng mà tự nhiên phối hợpvới .

      Mặc dù trong trạng thái triền miên gần như quên hết mọi , nhưng ý thức cao độ của bộđội đặc chủng trong người Cù Thừa Sâm vẫn còn, những tiếng động quấy nhiễu ngoài cửa đãkhiến chú ý.

      Nếu chỉ là nhóm binh lính trực bình thường, tần suất lại nhiều như thế.

      Trung tá Cù nhíu mày, lấy tay đặt lên môi Ôn Miên, sau đó quay đầu hét về phía cửa: "Tôiđếm tới ba, mở cửa thấy người nào, tôi kéongười đó ra trời tuyết tiến hành đặc huấn (huấnluyện đặc biệt)!"

      Những tiếng bước chân bối rối và dồn dập vang lên!

      "......."

      Thế giới trở về vẻ an bình như cũ.

      Ôn Miên xấu hổ đến mức hận thể vùi mình vào trong tuyết, những tiếng rên vừa nãykhông phải bị đám lính nhiều chuyện kia nghe được rồi đó chứ?

      xấu hổ : "Đám lính này của .... là phục tùng ."

      Quân nhân trời sinh luôn tôn kính người mạnh,tất nhiên phải thế rồi.

      "Chính quyền sinh ra từ nòng súng." Cù ThừaSâm xong, giơ tay nắm chặt cằm , khôngphải để dạy bảo, mà là để phát tiết dục vọng,"Đối với em.....có phải cũng thế hay ."

      Khi chuyện, vật nam tính kia lại bị kích thích, đặt khẩu súng nguy hiểm nhất, hỏalực mạnh nhất lên bụng , thấy thế vừa chờ mong lại vừa e sợ, loại áp lực vô hìnhkhiến Ôn Miên khỏi lo lắng.

      Chương 29.2: Đêm tuyết của



      Ngón tay của lại tuần tra vài vòng quanh hang động, thân thể nặng nề đè lên phần bụng , cúi người bắt đầu cuồng nhiệt liếm mút nụ hoa của , để cho tùy ý liếm láp, đầulưỡi linh hoạt thăm dò từng tấc da thịt gợi cảm.Lồng ngực cường tráng của Cù Thừa Sâm kề sátbộ ngực mềm mại của Ôn Miên, kẹp chặt eo , hai cơ thể dính chặt vào nhau.

      Người đàn ông lưu lại vô số vết hôn người , từ bộ ngực cao ngất cho đến phần eo, khắp nơi đều đầy ký hiệu màu hồng và vết nướcmiếng. Cuối cùng khoái cảm trở thành nỗi giày vò, buộc Cù Thừa Sâm đặt vật nam chính to dài căng trướng giữa hai chân .

      Ôn Miên còn run rẩy đắm chìm trong dục vọng, đầu óc như thiếu dưỡng khí, trống rỗnghơn mười mấy giây, Cù Thừa Sâm thấy có phản ứng, thuận thế đứng thẳng lên,binh đến dưới thành (tình thế nguy cấp).

      Tách hai chân của ra, muốn lộ ra nơi mềmmại khiến dục hỏa khó nhịn kia, nhưng nghĩlại sợ lâm trận bỏ trốn, Cù Thừa Sâm chỉ có thể nhanh chóng phá tan phòng tuyến.

      Chiếm lĩnh vùng đất trong nháy mắt, nhỏcắn chặt cánh môi, nhưng vẫn để lộ vẻ đau khổ,đau đớn khi phá thân khác hoàn toàn với tất cảnhững nỗi đau từng trải qua!

      Toàn bộ vùng đất bị địch nhân đánh chiếm triệt để!

      có cách nào dừng lại, toàn bộ những gì thuộc về , đều khiến cho mơ ước.

      Rất đau, cảm giác bị xé rách khi đâm vào này,chân lại dữ dội, Ôn Miên cắn chặt răng, hô hấp khó khăn khiến cho nước mắt bắt đầu chảy, rơi xuống bên gối.

      Khó trách vì sao phụ nữa khó quên đêm đầu tiên, nỗi đau khắc cốt ghi tâm như thế, khôngchỉ vì cơ thể trải qua loại trải nghiêm kỳ quái, mà còn đắm chìm trong lần đầu tiên mất trinhtiết, tất cả giống như dấu vết đỏ tươi nóng bỏng khắc sâu vào lòng , khó có thể phai mờ!

      Cừ Thừa Sâm buộc chính mình phải giữ được lý trí, mày cau chặt lại như có vô số lời muốn : "Rất đau sao?" lần mò xuống cái môngmềm mại của , tận lực an ủi: "Thả lỏng, cóthấy khả hơn chút nào ?"

      thực tế chịu nổi, lối vào chưa từng bị khai phá quá hẹp, vật cứng rắn củaanh bị bao vây tứ phía, huống chi.... sau khi thích ứng trong cơ thể , thứ kia những lại, mà còn căng lớn hơn vài phần.

      Ôn Miên dùng sức co lại, liền thấy đau.

      Cù Thừa Sâm muốn dù nụ hôn trấn an cảm xúccủa , chỉ là nụ hôn này chỉ ôn nhu, mà còn mang theo loại khoái cảm xâm chiếm,lan đến các dây thần kinh, cuối cùng làm giảmcảm giác đau đớn khi bị vật lạ xân nhập.

      "Còn đau ?"

      lắc đầu: " đau...."

      Người đàn ông liên tục nghiền ép đôi môi sớm sưng đỏ của , quấy đảo trong miệng dụ ra lời lòng: " cho biết, Ôn Miên, có phải rất đau hay ?"

      đành phải khàn giọng trả lời: "Đau..."

      " bé ngốc." Ôn Miên nâng khuôn mặt đẫm lệ của lên, mút từng giọt nước mắt nóngbỏng, nào ngờ lại chuyển động cơthể, bấu chặt vào hai cánh tay rắn chắc của , khiến cho càng thêm mạnh mẽ xâm lược .

      ràng là đau, tại sao họ còn ngửng lại.

      Cù Thừa Sâm biết Ôn Miên cần phải bước qua cửa ải này, tàn nhẫn quyết tâm, làm phải làm tới cùng, vì để giám bớt nỗi đau cho , vừa chậm rãi luật động (chuyển động cóquy luật), vừa yếm hai bên ngực và chỗ tư mật sưng trướng của .

      Ôn Miên từ từ ngừng nức nở, tuy vẫn còn đau,nhưng nội tâm lại vô cùng sung sướng.

      Cù Thừa Sâm càng lớn gan, ra sức đâm sâu vài cái, biết đau, nhưng súng lên nòng thìanh cũng đành bất lực.

      Bộ ngực nhấp nhô ở trong mắt đàn ông trở nên vô cùng hấp dẫn, hung hăng khuấy độngtrong cơ thể mềm mại của , kích thích phảnứng của .

      Vị trung tá đại nhân bình thường dù đứng trước cả đám lính đặc chủng cũng nhíu màynày, tối nay lại hoàn toàn khuất phục trước thânthể .

      Sau hồi va chạm ngừng liền đạt đến cao trào, bắn tất cả hạt giống nóng bỏng vàotrong tiểu huyệt của , lửa nóng thiêu đốt tráitim hai người.

      Kết thúc lần đầu hoan ái đầy đau đớn và khoáicảm này, mặc dù thân thể lâng lâng cảm giác tuyệt diệu như ở thiên đường, chỉ là nỡ tiến công quá mãnh liệt.

      Ôn Miên cụp mắt xuống, ánh mắt trong trẻo,khuôn mặt tràn đầy nước mắt hạnh phúc.

      Ban đêm yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng xào xạt của bông tuyết bay. Cặp mắt chợt sáng lên trong đêm tối.

      Trong phòng hoa lệ đẹp đẽ, màu sắc và hương thơm đều tốt.

      Ngày này năm trước, Ôn Miên chưa bao giờ nghĩ tới mình kết hôn. Mà bây giờ... Giống như vừa tỉnh lại trong giấc mộng dài, bỗng nhiên nhớ đến, có chút chuyện nhất định phải cho nghe.

      "Cù Thừa Sâm."

      "Hả?"

      "Em sợ hãi rất lâu, ra....cũng kinhkhủng đến vậy."

      xong, liền nở cụ cười trước.

      Sếp Cù thấp giọng khẳng định với : "Biểu của em rất tốt."

      nỗ lực phối hợp với , chấp nhận ,tìm kiếm , bọn họ ăn ý với nhau như thế,khiến cho niềm vui thú nhân gian này được nânglên tột bật.

      Mà Ôn Miên rất săn sóc và ẫn nhẫn củaCù Thừa Sâm, đợi ngày này lâu như vậy,còn có thể cố gắng kiềm chế đến thế! Tuy lúc sau khó tránh khỏi có chút thô bạo, nhưng cố gắng hết sức để có thể thích ứng, cùng để tâm đến .

      quay sang, nhìn những bông hoatuyết rơi mái nhà ngoài cửa sổ, trắngtrắng, nhiễm hạt bụi.

      Đêm nay, đêm vô cùng đẹp, vừa làđêm giao thừa, vừa là đêm triền miên vôhạn.

      biết đến bao giờ tuyết mới ngừng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :