1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử - Hân Hân Hướng Vinh (51c+3NT Full) Đã có eBook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 48.1

      Diệp Trì cũng cười:

      “Mới vừa rồi cậu và Quyên Tử mờ ám, may có cả mạc đại lượng che chở, nếu bị ông cụ Mạc nhìn thấy thằng nhóc nhà cậu đúng là lành ít dữ nhiều.

      Thời Tiêu đưa chén trứng tôm bóc vỏ thả vào trong miệng Diệp Trì, hàm hồ chen miệng :

      “Bị Mạc bá bá nhìn thấy thế nào? Tả Hồng, trước kia phải đều là mẹ tìm hai người phiền toái ư, bây giờ Quyên Tử nhà ta muốn gia đình có gia đình, muối bối cảnh có bối cảnh, mẹ bới móc nữa , Mạc bá bá sao á….., nhà các phải coi trọng nhất môn đăng hộ đối à….. Ách…. Khụ khụ…”

      Diệp Trì vội vàng đưa cốc nước đến bên miệng :

      “Nuốt đồ ăn xuống đừng nữa”

      Hồ Quân khỏi cảm thán, Thời Tiêu và Quyên Tử đúng là khác nhau trời vực a! Thời Tiêu ngốc nghếch người người oán trách, Quyên Tử lại thông minh! Hơn nữa, theo thấy, Mạc lão đầu chết sống đồng ý Tả Hồng, lại còn chuyện hôn trước đây của Vân Kha, chuyện lần này của Quyên Tử và Tả Hồng, chưa có kết quả rồi.

      Nhìn bộ dạng vui vẻ như vậy của Tả Hồng, Hồ Quân khỏi đến dội nước lã:

      “Cậu lần này chừng có thể cưới vợ về nhà rồi, may mắn là ba người vợ đều thiên vị cậu, nhưng nhân tố quyết định mới là Mạc lão đầu của Quyên Tử nhà cậu.”

      Tả Hồng cũng phải chấp nhận, trong lòng sớm có tính toán rồi, khó khăn nhất chính là khiến nhóc Quyên Tử kia đồng ý gả cho , còn về ông cụ Mạc lại hề lo lắng, trong bụng Quyên Tử có đứa bé của , lấy cá tính sĩ diện luôn bao che cho con cháu của ông cụ Mạc, đến lúc đó chắc chắn bắt Quyên Tử gả cho .

      Lại , đứa bé trong bụng Quyên Tử chỉ là cháu của nhà họ Tả, mà cũng là cháu đời thứ nhất của Mạc gia, cũng tin ông cụ Mạc có đau lòng, cho nên , có lúc đạo cao thước ma cao trượng, Mạc Quan Vinh chắc chắn thể áp đặt chuyện này lên người Quyên Tử được.

      Quyên Tử suy tính liên tục, vẫn là thể trở về thành phố bên được, trong những nguyên nhân là sợ cơ thể chịu nổi, dù sao cha mẹ và Tả Hồng đều ở bên này, mặc dù trong miệng khó nghe, nhưng trải qua lần chia tay này, trong lòng cũng ràng, ra thể rời bỏ người đàn ông Tả Hồng này.

      Nếu thể rời bỏ, cũng cần phải gắng gượng, Quyên Tử ngu ngốc tự mình gây trở ngại, cảm thấy mẹ rất có lý, phụ nữ cũng có lúc phải lùi bước để có thể có trời cao biển rộng. Cũng may Lương tiên sinh cũng chuẩn bị mở chi nhánh ở thành phố B, cũng phải có việc gì làm.

      Đối với Lương tiên sinh, vô cùng xin lỗi, có lẽ đây là lần đầu tiên, có cảm giác bản thân mình hời hợt chịu trách nhiệm, nhưng chị Chu lại rất tán thành. Lúc chị Chu , đơn đứng giữa biển người nhìn, Quyên Tử chợt có chút sợ hãi, nếu như bằng tuổi này số mình độc ở đây, suy nghĩ chút cũng đều thấy đơn lạnh lẽo.

      Có lẽ hình thành thói quen ở bên cạnh Tả Hồng, nhớ lúc ban đầu Tả Hồng thuyết phục ở chung với lý do là, mùa đông có thể sưởi ấm, mùa hè có thể làm mát, khi đó hỏi ngược lại :

      “Mùa xuân, mùa thu có lợi ích gì?”

      Tả Hồng cười đểu giả :

      “Mùa xuân gieo giống, mùa thu thu hoạch, chúng ta có thể vận động, gọi là tính mạng ngừng vận động”

      Da mặt dày có thể so với tường thành của Tử Cấm Thành.

      “Cười cái gì?”

      Đèn đỏ, Tả Hồng nghiêng người nghi hoặc nhìn , Quyên Tử liếc cái:

      “Em suy tính xem đến tột cùng da mặt dầy đến mức nào, có cần về nhà tìm cái thước để đo hay

      Tả Hồng cười, chợt trong lòng có chút cảm thông :

      “Có thể đuổi kịp Quyên Tử nhà ta, da mặt sao có thể dầy được..........”

      Hai người náo loạn lúc, ánh mắt Tả Hồng lóe lên, nhìn Quyên Tử cái mở miệng:

      “Cái đó, mẹ chúng ta chọn ngày trở về ăn cơm”

      Quyên Tử nghiêng đầu nhìn lời nào, Tả Hồng vội phất tay:

      “Em mà vui từ từ chút lại , muốn em cùng mẹ gặp mặt, nếu tương lai đứa bé biết chuyện mẹ của nó cùng bà nội gây gổ, cũng phải là chuyện tốt phải ?”

      Quyên Tử đưa tay nhéo thịt bên hông của :

      “Tả Hồng, nếu như mẹ và em cùng ngã xuống sông, cứu người nào trước?”

      Tả Hồng hề nghĩ ngợi:

      “Đương nhiên là mẹ , em biết bơi phải sao?”

      Quyên Tử cười hì hì tiếng, suy nghĩ chút :

      “Em cảm thấy mẹ gặp em đâu, có phải hay lại dối em rồi?”

      Tả Hồng cười hắc hắc:

      “Vợ minh, là cha ! chỉ là em yên tâm, chuyện đứa bé

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 48.2


      Sau đó nghiêm mặt :

      “Cha kể từ khi xuất viện thay đổi rất nhiều, về phần mẹ , hiểu có lúc cũng thể đạo lý với bà, mặc dù bà cũng là người lớn. Quyên Tử, hi vọng em vì , hơi nhẫn nhịn chút được , hơn nữa, bây giờ em cũng có chỗ giựa gia đình vô cùng vững chắc, mẹ cũng lời gì khó nghe nữa rồi”

      Tầng 2

      Quyên Tử thầm thở dài, đây cũng là trong những lý do muốn kết hôn, quá dối trá, phải khiến vẻ mặt bên ngoài hòa ái làm chuyện trái với lương tâm, làm người ta phiền chết được:

      “Qua chuyện này rồi lại !”

      Tả Hồng thầm thở phào nhõm, ít nhất Quyên Tử nhà giống trước kia, kiên định cự tuyệt, ra Tả Hoòng cảm thấy, Quyên Tử nhà thay đổi rất nhiều, trở nên dễ xúc động, lại mềm mại hơn, hơn nữa mà thỏa hiệp rất nhiều, Tả Hồng rất cảm kích.

      Trong nội tâm Tả Hồng hiểu điều này, trong lòng , để ý , là vất vả cho ! Chỉ mong tất cả về sau mọi chuyện cũng được như bây giờ, thuận lợi hạnh phúc dần dần tới, gặp phải khó khăn gì.

      Đáng tiếc, mọi chuyện thường xảy ra tốt như trong tưởng tượng, luôn xảy ra những việc ngoài ý muốn, phải dùng sức là có thể khống chế được.


      lần nữa nhìn thấy Tô Đồng, Quyên Tử cảm thấy này có lẽ bị thần kinh rồi, tin tức qua báo chí cũng sớm bị phong tỏa, chuyện hôn nhân của và Triệu Hành cũng đáng tin, mọi người ở đây đều nghĩ đến, ràng chỉ có Tô Đồng là luôn ghi nhớ.

      Tô Đồng tìm Quyên Tử mấy lần, Quyên Tử cũng giải thích rất ràng với ta, nhưng Tô Đồng chính là tin, luôn dùng loại ánh mắ hoài nghi nhìn , hôn nữa lần nào cũng cầu Quyên Tử được tranh giành Triệu Hành với ra.

      Quyên Tử cảm thấy ta tìm được trọng điểm của vấn đề, trọng điểm là Triệu Hành, chứ phải là , hoặc là nào khác, cho nên, lần cuối cùng lúc chuyện với ta, Quyên Tử có chút nhịn được:

      “Tô Đồng, tôi lặp lại lần cuối cùng, tôi và Triệu Hành chỉ là bạn bè, tôi gả cho ấy, tôi đảm bảo, hơn nữ, tôi cảm thấy về sau chúng ta cần thiết phải gặp mặt, tôi còn có việc, trước”

      Quyên Tử muốn bởi vì ta mà giận dỗi với Tả Hồng, người đàn ông của có máu ghen lớn khủng khiếp, hơn nữa đối với những chuyện có liên quan đến Triệu Hành cực kỳ thể lý với .

      Lần trước bị bắt gặp và Tô Đồng chuyện, khiến suốt cả hai ngày vẻ mặt cũng như đưa đám, giống như dáng vẻ người ta thiếu tiền của vậy, lúc mới đầu Quyên Tử còn lý giải được, sau đó biết chuyện, hóa ra là vì nhìn thấy và Tô Đồng gặp mặt, cho là còn có liên lạc với Triệu Hành.

      Nếu là Quyên Tử trước kia, thèm quan tâm, nhưng bây giờ Quyên Tử lại nhìn nổi bộ dáng kia của Tả Hồng, Quyên Tử nghiêm túc hoài nghi đây có phải là Tả Hồng giả bộ đáng thương để tranh thủ đồng tình, chỉ là, bây giờ chiêu này dùng người Quyên Tử cả trăm lần trăm lần đều được.

      Quyên tử đều bất tri bất giác nhớ tới buổi tối hôm hai người làm lành, Tả Hồng ôm :

      thừa nhận, chỉ cần em đuổi , cần đứa bé cũng sao!”

      Lấy chính trái tim của mình mà nghĩ , nếu như là Tả Hồng thà tự tử cũng bao giờ quay đầu lại, nhưng người đàn ông kia chỉ quay đầu lại, còn hạ thấp thái độ, Tả Hồng chảm đến dây cung mẫn cảm nhất từ đáy lòng Quyên Tử, khiến cho cũng bắt đầu đau lòng cho người đàn ông này rồi.

      đau lòng này của , giống như thuốc bôi trơn quan hệ giữa hai người, khiến cho lòng của hai người gần nhau hơn, muốn có quan hệ gì với Tô Đồng để phải gây gổ với người đàn ông của mình, Quyên Tử làm chuyện ngu ngốc như vậy.

      Quyên Tử xong, xách túi lên ngay. Tô Đồng nhìn bóng người ngoài của sổ thủy tinh hòa vào dòng người, sắc mặt có chút u, người phụ nữ này quá hạnh phúc, hành phúc khiến cho người ta nhịn được mà ghen tỵ, bản thân mình hao tâm tổn sức cũng có được thứ mình muốn, ta lại dễ dàng có thể có được, đáng hận chính là ta điểm cũng muốn, hơn nữa còn bỏ như giày rách,

      ra Tô Đồng cũng biết, bây giờ Quyên Tử và Triệu Hành cũng gặp mặt nữa rồi, nhưng Triệu Hành lại trốn tránh gặp ta, ta muôn gặp Triệu Hành lần cũng rất khó khăn, nhưng mà dù khó khăn nhưng cho đến bây giờ Tô Đồng cũng lo lắng Triệu Hành tìm khác.

      ta chắc chắn trong lòng Triệu Hành vẫn bỏ được Quyên Tử, dù sao trong lòng cất giấu tình cảm dành cho Quyên Tử gần mười nười, người có mười mấy cái mười năm, cho dù là khắc cốt ghi tâm, cũng khác nhau lắm.

      Tô Đồng cho là chỉ cần ta thuyết phục Quyên Tử tranh giành cùng mình ta vẫn còn có hy vọng, dù sao cũng lâu như vậy, bên cạnh Triệu Hành cũng chỉ có hai người phụ nữ mà thôi, là Quyên Tử, hai chính là Tô Đồng .

      Tô Đồng cảm thấy bản thân ta hề cố chấp, ta cảm thấy Triệu Hành nên ta, ta chờ bao lâu, lâu như vậy….. Nếu như có Quyên Tử tốt biết bao nhiêu….

      Trong mắt Tô Đồng nhuộm màu ghen tỵ, từ từ nồng đậm thành độc, gắt gao nhìn chằm chằm nơi nào đó ngoài cửa sổ, khuôn mặt trở nên dữ tợn, bỗng nhiên trước mắt xuất bóng người, Tô Đồng hồi hồn, ngẩng đầu, sắc mặt khẽ trở nên lạnh lùng:

      là ai?”

      “Tôi là ai? Cũng quan trọng, quan trọng là, tôi có thể giúp giải quyết người phụ nữ kia”

      Tô Đồng híp mắt quan sát trước mắt, dáng dấp miễn cưỡng cũng coi là được, cũng đến ba mươi tuổi, mặt trang điểm rất dầy, lại giấu được vẻ tiều tụy chịu nổi, trong mắt ta còn lóe lên ngọn lửa ghen ghét.

      Chu Yến theo dõi Tô Đồng lúc, quan hệ giữa bọn họ phức tạp, dĩ nhiên phải ta có bản lĩnh có thể điều tra ra được, nhưng Chu Yến cảm thấy ta là người có tư cách hận Mạc Vân Đan nhất, bởi vì Mạc Vân Đan, cuộc sống hoàn hảo của chỉ trong buổi sáng bị hủy hoại.

      Nếu như có ký hiệu của nhà họ Mạc, Mạc gia cũng nhận lầm cháu , như vậy, cho dù vốn là người hư vinh, ít nhất cũng có thể sống cách thuận lợi cả dời, hy vọng xa vời với những thứ khác.

      Con người đều có lòng tham, Mạc gia cho cơ hội, đến khi biêt mình nhận lầm người rồi, nhẫn tâm xua đuổi , lại còn bỏ ra khoản tiền, nhưng khoản tiền kia tính là gì? Chỉ có mười vạn, ngay cả chiếc xe hơi cũng mua nổi, chứ đừng ban đầu có thể hưởng thụ xa hoa.

      Bằng vào thân phận cháu nhà họ Mạc, từ trong phạm vi bạn bè của mình, trong nháy mắt biến thành công chúa, người người nịnh nọt lấy lòng công chúa, lại chỉ trong buổi sáng bị hủy hết, thậm chí có thể hiểu , có những người trong lòng cười nhạo , thực tế họ chưa bao giờ phải che giấu núp như vậy.

      cảm thấy có chỗ dung thân, hơn nữa hưởng thụ qua cuộc sống như thế rồi, bây giờ lại khiến quay trở lại điểm xuất phát, làm sao có thể tiếp nhận.


      to be continued

    3. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 48.3

      Lúc này bạn trai trước kia đưa cho ý kiến, bạn trai cũ của Chu Yến hơn ta hai tuổi, gọi là Phương CƯờng, cũng là hàng xómcủa nhà ta, từ tiểu lưu manh, nhưng có vẻ ngoài đến nỗi nào.

      Thời điểm Chu Yến học trung học sơ cấp, hai người bắt đầu đương, nhưng sau đó Phương Cương lại dựa vào bà già, trực tiếp đá Chu Yến, nhưng hai người đều là kẻ ăn chơi lêu lổng, bên cạnh Chu Yến cũng có người đàn ông khác, Phương Cường dù khôngphải là đồ tốt, nhưng ít nhất dáng dấp cũng đến nỗi, cho nên hai người cứ như vậy dây dưa nhiều năm.

      Đoạn thời gian Chu Yến bị Mạc gia nhận nhầm, Phương Cường đột nhiên đối xử với rất thân thiện, Chu Yến biết Phương Cường tínhtoán chuyện gì, lúc ấy ta cho mình là thiên kim tiểu thư của Mạc gia, dĩ nhiên quay đầu nhìn lại, ta muốn hả giận, ít nhấtkhiến cho tên Phương Cường này hối hận vì ban đầu đá .

      Đáng tiếc, tiệc vui chóng tàn, ta lại trở về như lúc ban đầu, Phương Cương cũng đẩy , mà trực tiếp khuyên duy trì cùng ta, khôn dựa vào Mạc gia cũng có thể thiếu thứ gì.

      Chu Yến bị ta dụ dỗ trở thành mại dâm buôn lậu thuốc phiện, theo , Chu Yến mới biết chính mình rơi vào bẫy, cả đờinày cũng bị phá hủy,

      Nguyên do Chu Yến đều đổ lên đầu Mạc Vân Đan, tuổi của còn , hơn nữa cũng có được thùy mị, chỉ có thể tìm mấy tên đàn ông cừa già vừa xấu lại biến thái để kiếm tiền, tiền kiếm cũng được nhiều, hơn nữa, lúc lên cơn nghiện, chút tiềnnày căn bản cũng đủ, còn thường bị Phương Cường cởi hết quần áo hành hạ trước mặt bạn bè .
      .
      Đến lúc này ta mới nhận được Phương Cường khác gì tên cầm thú, nhưng đáng tiếc, bây giờ nhận ra quá muộn.Hai ngày trước thông tin về Mạc Vân Đan trở nên xôn xao huyên náo, Chu Yến dĩ nhiên là nhìn cũng thấy.

      nằm mơ cũng nghĩ đến, ra Mạc Vân Đan lại chính là ngày đó ở trong hội quán, ta có vận mệnh tốt! Tốt nghiệp đại học danh tiếng, dáng vẻ xinh đẹp, có đàn ông tốt theo đuổi, công việc cũng tốt, hôm nay lại còn có gia thế như vậy, bản thân mình so với ta, quả giống như đống bùn nhão.

      Mà ban đầu ràng hai người đều là nhi, tại sao vận mệnh của ta cứ như vậy tốt hơn ? hận, hận chết Mạc Vân Đan, vì vậy côđể Phương Cường nghĩ kế, thay vì duy trì mánh khóe như vậy, bằng làm vụ lớn, sau đó ra khỏi nước hưởng thụ

      Phương Cường bị người phụ nữ này thuyết phục, thầm tìm người điều tra, đem mục tiêu dời từ Quyên Tử sang người Tô Đồng, này mới là con cá lớn, lái xe hàng hiệu, ở biệt thự, toàn thân đều là đồ đáng tiền, cha mẹ cũng là người có tiền, hoàn toàn trái với suy tínhcủa Chu Yến.

      Dĩ nhiên Chu Yến vui, len lén theo Tô Đồng mấy ngày, sinh ra chủ ý, liền với Phương Cường. Phương Cường lăn lộnnhiều năm như vậy, cũng coi là quá ngu ngốc, hơn nữa đối với người phụ nữ Chu Yến này, có thể hiểu hết cả tâm địa , ta vừa há miệng, Phương Cường hiểu được ngay dã tâm của ta, biết ta là mượn cơ hội để trả thù Mạc Vân Đan, chỉ là ngườiđàn bà này cũng ác độc, nghiêm túc mà , người ta căn bản cũng thù oán gì với ta.

      Phương Cường cũng biết Mạc gia dễ trêu chọc, đại thủ trưởng quân đội, có câu dân đấu với quan, nếu đắc tội chết thếnào cũng biết, nhưng trong lòng Phương Cường cũng có chút ngứa ngáy khó chịu.

      vốn chính là loại mê sắc đẹp, trước mắt thấy Tô Đồng cũng thể tham lam được, huống chi là với Quyên Tử, sau lần lén theo Chu Yến, mẹ nó hàng đêm đều mộng xuân thấy Quyên Tử, dáng dấp tuyệt, mông ra mông, ngực ra ngực, nếu có thể thử lần, đời này cũng đáng giá.

      Cho nên , tên khốn này là dại , hơn nữa Phương Cường đột nhiên phát , vài năm này thực quá coi thường Chu Yến rồi, người đàn bà này nhân tài, liên tục lên kế sách, hiểm có sơ hở.

      Hai người thương lượng cấu kết làm chuyện xấu xong, Chu Yến thuận tiện ra mặt tìm Tô Đồng.

      Tô Đồng đối với xuất bất ngờ của Chu Yến cũng chút cảm tình nào, người đàn bà này ràng muốn lợi dụngmình và Quyên Tử, mặc dù cho biết ta và Quyên Tử có ân oán gì, nhưng Tô Đồng cũng muốn chuyến này khôngcông.

      Tô Đồng căn bản cũng để ý đến Chu Yến, trực tiếp khỏi, Chu Yến kêu tiếng, ta chắc chắn kia còn tìm mình, trong mắt kia đều là chấp niệm điên cuồng, lại chấp niệm này, có lúc dễ dàng khiến cho người ta liều lĩnh làm mọi chuyện.

      Tô Đồng cũng trở bề chỗ ở của mình, mà thẳng đến nhà trọ của Triệu Hành, nhấn chuông cửa tòa nhà, lần này Triệu Hành cũngkhông giống như thường ngày, ngăn ở ngoài cửa.

      Tô Đồng mừng như điên, nhưng vào cửa khỏi ngẩn ra, Triệu Hành là người thích sạch , chỗ ở đều là nhiễm hạt bụi nào, vậy mà lúc này trong nhà lại loạn hết lên, từ phòng khách đến cửa sổ, ngổn ngang vỏ chai rượu đỏ, trong nhà đều là nồng đậm mùi rượu.

      Tô Đồng cũng rất quen thuộc giúp thu dọn:

      “Sao lại loạn lên như vậy, uống bao nhiêu rượu vậy?”

      Triệu Hành nắm lấy tay cầm vỏ chai rượu của , lạnh nhạt :

      cần , lát nữa có người đến dọn dẹp, mời ngồi”

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 49.1

      Đột nhiên Tô Đồng sụp đổ, từ phía sau ôm cổ Triệu Hành:

      “Hành ca, em , em bao lâu như vậy, em tin đối với em chút cảm giác cũng có, nhìn em , nếu như nghiêm túc nhìn em, cảm thấy, ra trong lòng cũng có em, nhìn em , kia có cái gì tôt? ta cho đến bây giờ cũng thích …..”

      Gần như đều là Tô Đồng than thở khóc lóc, từng câu từng chữ đến tê tâm liệt phế, cánh tay gắt gao vòng ở bên hông Triệu Hành, ôm chặt, giống như sợ vừa buông tay, thể giữ lại được.

      Triệu Hành dùng sức tránh thoát khỏi ta, xoay người nhìn chằm chằm ta lâu, ánh mắt lạnh nhạt chút dao động nào.

      “Đồng Đồng, tôi nghĩ ràng với , giữa chúng ta vĩnh viễn là thể nào, đối với tôi mà , từ đầu đến cuối cũng chỉ là em hàng xóm, nếu như nguyện ý, vĩnh viễn có thể làm người em này, nếu muốn thứ khác, thứ cho tôi thể đồng ý”

      “tại sao?”

      Tô Đồng cố chấp chấp nhận đáp án thể.

      Triệu Hành lắc đầu cái:

      tại sao, loại chuyện này thể tại sao”

      Triệu Hành chợt nhớ tới ngày mùa thu mười năm trước, dưới ánh nắng tươi sáng ấy, cũng từng hỏi Quyên Tử: tại sao lại thích ? hiển nhiên sau đó Quyên Tử cho đáp án là:

      tại sao cả, chính là thích thôi”

      cũng thế, thích chính là thích, nào còn có lý do gì?

      Mấy ngày nay từng vô số lần giả thiết, nếu trở lại mười năm trước lần nữa, nếu biết tất cả tình huống hiểu lầm ấy, tìm Quyên Tử hay , thành thực trả lời bản thân, đáp án dĩ nhiên là , như cũ chọn du học ở nước ngoài

      Triệu Hành cảm thấy, người đàn ông thực tế, cho dù có thích cũng đem tất cả mọi thứ bỏ xuống, thua Tả Hồng, chính là bởi điểm này, có loại dũng khí bất chấp tất cả đó, mà tình nhiều khi cần chính là dũng khí.

      Mà cái Tô Đồng có, lại cảm thấy phải dũng khí, mà là cố chấp, cực kỳ cố chấp.

      Có lẽ có liên quan đến gia đình , từ Tô Đồng như thế này, thích gì đều nhất định phải có được, nhưng phải là thứ gì, hơn nữa, Triệu Hành cũng chưa bao giờ nghĩ đến như thế nào cùng , nghĩ mình biểu đạt rất ràng, nhưng vẫn cố tình hiểu.

      cái loại đó bất chấp tất cả dũng khí, tình phải cần chính là dũng khí.

      Mà tô đồng có, cảm thấy phải dũng khí, là cố chấp, rất sâu cố chấp.

      Có lẽ là dị dạng gia đình quan hệ, tô đồng từ là như thế này, thích gì? Liền nhất định phải tới tay, nhưng phải thứ gì, hơn nữa, Triệu hành chưa bao giờ nghĩ tới cùng nàng như thế nào, cảm giác mình biểu đạt rất ràng hiểu, nhưng nàng như cũ hiểu.

      Sắc mặt Tô Đồng có chút trắng bệch, nhìn người đàn ông mình nhiều năm đứng trước mặt, luôn là như vậy xa gần, hư vô mờ mịt, có lúc có thể cảm thấy đụng tay đến, có lúc lại phát cách xa như ngọn núi.

      xoay người sang chỗ khác, căn bản cũng thèm liếc nhìn cái, Tô Đồng nhớ , ánh mắt mỗi lần nhìn Quyên Tử, dịu dàng như vậy, sâu xa thế kia, làm người ta nhìn cũng thấy động lòng.

      Tô Đồng cắn chặt môi, đưa tay đêm chiếc váy lông dê liền thân cởi xa, lại lần nữa xông lên ôm lấy Triệu Hành.

      Triệu Hành mất hồn chút, vởi vì loại cảm giác này quá quen thuộc, khiến tự chủ được nhớ tới chuyện mười năm trước, nhưng nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, đẩy ra.

      Tô Đồng bị đẩy lảo đảo lui về phía sau bước, suýt nữa ngã xuống, khí trong phòng ấm nóng, nhưng để lộ da thịt ra ngoài vẫn lạnh lẽo, ra phải chỉ thân thể lạnh lẽo, mà còn là trái tim Tô Đồng.

      đem toàn bộ tôn nghiêm của người phụ nữ bỏ xuống, chỉ mong có thể liếc nhìn cái, mặc dù chỉ cần như vậy nhưng lại khó như lên trời.

      Đột nhiên Triệu Hành cảm thấy có phải trước đây đối đãi với Tô Đồng quá mức ôn hòa, khiến cho hôm nay vẫn cố tình dây dưa dứt. ý nghĩ xẹt qua, quyết định mạnh mẽ, giải quyết chuyện này ngay .

      hề cố ý né tránh nữa, mà là thẳng tắp quan sát Tô Đồng, , vóc dáng Tô Đồng rất được, cho dù qua ba mươi tuổi, nhưng da thịt vẫn nhẵn nhụi trắng muốt tràn đầy tuổi trẻ, đôi chân cân xứng, bộ ngực đầy đặn, vòng eo tuyệt đẹp, cơ thể chê vào đâu được, đáng tiếc phải là điều muốn.

      Trong mắt , kia cùng với thân thể con người tạp chí nghệ thuật, hay là tượng sáp trong viện bảo tàng cũng có gì là khác nhau, thể làm kích động.

      Ánh mắt Triệu Hành nhìn trốn tránh, chút ôn hòa, hoàn toàn thấy được dục vọng nguyên thủy nhất của người đàn ông, ánh mắt Tô Đồng rơi xuống, nhìn vào chiếc quần trắng của , có động tĩnh gì, ngừơi đàn ông này hoàn toàn bị hấp dẫn, thậm chí là bất lực.

      Đột nhiên Tô Đồng cảm thấy khó chịu đến mức muốn chết , đây là bao nhiêu nhục nhã chứ, Tô Đồng nhanh chóng mặc quần áo, cầm áo khoác xoay người chạy ra ngoài.

      Tựa vào thanh máy, ánh sáng kim loại phản chiếu cái bóng của mình, ràng như vậy, chật vật như vậy. Cho dù đến mức này Tô Đồng phát chút cũng hận Triệu Hành, mà đều là người đàn bà Quyên Tử kia, ta, tất cả đều tốt. Gương mặt trong tháng máy dần dần trở nên vặn vẹo hiểm, biến thành dữ tợn.

      Ra khỏi thang máy, Tô Đồng gọi điện thoại cho Chu Yến…..
      Nhược Vân thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chưỡng 49.2

      Để điện thoại di động xuống, Chu Yến xoay người lại với đối phương:

      “Em người đàn bà này đáp ứng mà, nhất định là đồng ý mà, tốt lắm, em giúp làm xong chuyện này, cho em cái gì?”

      Phương Cường cười:

      “chuyện còn chưa làm xong, cứ như vậy muốn nhanh chóng ở cũng chỗ với sao”

      xong, cúi đầu tiến đến bên tai ta :

      “Tối hôm nay lão Trương tới đây, em biết lão ta luôn thích em, em phục vụ lão ta cho tốt, buổi tối thưởng cho em, để em hưởng thụ chút”

      Chu Yế có chút sợ hãi, cơ thể hơi co rút, lão Trương là tên biến thái:

      “Em …..”

      Còn chưa cự tuyệt xong, ba bam Phương Cường liền tát cho ta hai cái bạt tai, cả khuôn mặt Chu Yến ngay lập tức sưng lên, Phương Cường nhéo cằm ta nâng lên, hiểm cảnh cáo:

      “Mày cho rằng mày là loại hàng gì hả? Sao mày thử soi gương chút xem, có người đàn ông nào muốn chạm vào mày, lẽ ra mày còn phải cảm kích bằng cả tấm lòng chứ? Mày có biết , nếu như tối hôm nay mày phục vụ tốt, kết quả mày tự biết lấy”

      Cả người Chu yến ngừng run rẩy, dĩ nhiên ta biết ràng cái kết quả mà Phương Cường là gì,lần trước ta chỉ mới hơi phản kháng chút, liền để cho lũ bạn bè cầm thú của hãm hiếp luân phiên ngày đêm, lúc ấy ta chỉ muốn chết, cuối cùng vẫn phải tiếp tục sống.

      Chỉ cần như vậy, ta hiểu, phương Cương là tên cầm thú, súc sinh có nhân tính, chưa bao giờ nương tay đối với , nếu như phải còn chút giá trị lợi dụng như vậy, có lẽ sớm bị ta giày vò chết rồi.

      ta biết và đường dây mại dâm biên giới có liên quan đến nhau, Chu Yến sợ, có ngày đem bán ta đến địa phương tên nào đó để đổi lấy bất cứ thứ gì, đó mới chính là muốn chết mà cũng thể dễ dàng mà chết.

      Chu Yến đem hết mọi nguyên do đổ lên người Mạc Vân Đan, ta hận thể khiến Mạc Vân Đan cũng phải nếm thử loại tư vị sống bằng chết này, còn cả con tiện nhân Tô Đồng, lúc nào cũng bộ dạng cao cao tại thượng khinh bỉ ta, Tô Đồng kia có thể cao quý so với ai, cũng phải là đê tiện dán lấy người đàn ông kia sao…….

      Dĩ nhiên Quyên Tử biết những chuyện này, phiền não của tại là Mạc Quan Vinh và Tả Hồng, tiếp xúc lâu nên Quyên Tử cũng phát Mạc Quan Vinh cố chấp đến mức giải thích được, hơn nữa luôn thích can thiệp vào đời sống tình cảm của con cháu, ông cụ cũng nhìn chút, xem người bị ông dùng thủ đoạn can thiệp vào chuyện tình cảm, có người nào hạnh phúc?

      Chuyên quyền độc đoán giống như quân phiệt ở xã hội cũ, ban đầu vì hôn ước của Tả Hồng và Vân Kha đả kích ít, nhưng bây giờ lại sống chết bắt và Tả Hồng chia tay

      Mạc Quan Vinh ra lệnh thẳng:

      “Tả Hồng thích hợp với cháy, nếu như cháu thích thằng nhóc họ Triệu kia, ta có thể sắp xếp đối tượng hẹn hò khác cho cháu, cậu con trai của lão chiến hữu của ta mới từ nước ngoài về, tính tình cũng được, có tâm địa gian xảo, phải tìm người đàn ông như vậy mới đáng tin”

      Quyên Tử chau mày:

      “Dù là người đàn ông đáng tin nữa, cũng phải là sở thích của cháu, cháu cũng cần, cháu muốn nhắc người câu, bây giờ phải là xã hội phong kiến, cháu nghĩ, lúc còn trẻ người cũng yên tự do, phải sao, đây chính là mở đầu của đất nước đó thôi!”

      Mạc Quan Vinh trừng mắt:

      “Cái gì mà tự do, nhưng mà cháu cũng chỉ đúng chút, cháu là con , tuổi còn , nhất định phải chọn người đàn ông tính tình ôn hòa, hơn nữa lịch sử phải trong sạch, tóm lại, nếu như cha mẹ cháu còn sống, cũng tán thành Tả hồng làm con rể, còn có mẹ thằng nhóc đó, cháu quên sao, ban đầu mẹ thằng nhóc đó còn xem cháu vừa mắt như thế nào, Mạc gia chúng ta còn tìm bà ta tính sổ coi là khoan hồng độ lượng lắm rồi.

      Quyên Tử bĩu môi:

      “Nếu như vậy, phải ngày còn từng đoạt mất công việc của cháu sao, bây giờ cháu lại còn phải đứng ở chỗ này, nghe ngài dông dài nữa”

      Mạc Quan Vinh bất đắc dĩ nhìn Quyên Tử, cháu này đúng là khác hẳn 3 đứa con trai và con của ông, quả cố chấp muốn chết, hơn nữa điểm cũng sợ ông, lúc nào cũng thích tranh caiã cùng ông, chuyện cũng chịu, có tính tình trầm lặng như Vân Kha, ông câu, con bé còn lại mười câu, hơn nữa câu nào cũng đều có lý.

      Nhưng mà, chỉ có con bé là người duy nhất dám tranh cãi với ông, ngược lại tình cảm hai người ngày càng thân thiết hơn rồi, cộng thêm trong lòng vốn tồn tại áy náy muốn bồi thường cho , nên Mạc Quan Vinh vốn cường ngạnh khí thế muốn dùng thụ đoạn người cháu này, nên chuyện mới được như bây giờ.

      Ông vừa nghĩ đến chuyện này liền gọi Vân Kha về nhà, hai người cứ như vậy tranh cãi, chuyện tình cảm của và Tả Hồng liền tạm thời cứ như vậy, ra có mấy phần buồn cười.

      Quyên Tử ra khỏi thư phòng ông cụ, đóng của lại nhìn thấy Vân Kha, cười hì hì tiếng, đưa tay điểm cái lên trán Quyên Tử:

      “EM đúng là nhóc khi chị gặp còn bé, thay đổi chút nào, cha chị gặp phải em cũng có cách đối phó”


      To be continued

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :