1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình yêu bá đạo: Triền miên với đệ nhất phu nhân - Thiên Diện Tuyết (307/307)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 126: Ông làm tất cả đều vì muốn tốt cho cháu!


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Cả người Mộ Dung Kiệt tỏa ra hơi thở lạnh như băng, ánh mắt chút ấm áp nào khiến người nhìn phải phát run!


      ‘Phịch….’ trong hai tên đó nhanh chóng quỳ xuống đất, tên bên cạnh ý thức được cũng vội vàng làm theo!dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      "Thiếu gia Mộ Dung, tôi, chúng tôi. . . . . . !” Hai người hoảng sợ cúi đầu nhận tội! Xong rồi xong rồi, bọn họ xong đời!


      "Hai người?Hai người to gan đến mức để tôi mở rộng tầm mắt đấy.Bắt cóc người phụ nữ của tôi, tống tiền ông nội tôi, rất đáng chết!” Mộ Dung Kiệt nhanh chậm, nhưng tim của bọn họ đập loạn cả lên!


      dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      "Chúng ta biết sai rồi, đều do đầu óc chúng tôi ngu dại, tài năng có cứ thích làm chuyện lớn, cầu xin thiếu gia cho chúng tôi con đường sống! tại Ngải tiểu thư ở La Mã!”Hai người dập đầu ngừng, thôi.


      "Ha ha, nực cười! Mộ Dung Kiệt tôi chưa bao giờ nghe qua chuyện cười dễ nghe đến vậy! Trương Thiên, giúp tôi xử lý!”***************.com


      "Dạ! ! !" Trương Thiên nghẹo cổ, xách bọn họ chả khác gì xách hai con gà!


      xa rồi, vẫn có thể nghe tiềng thét thảm hại của hai người! ! !


      "Kiệt. . . . . .” Sắc mặt ông cụ Mộ Dung xanh mét như tàu lá chuối, biết nên mở miệng ra sao!


      Mộ Dung Kiệt cắn chặt môi, máu tươi từ khóe miệng chảy vào khoang miệng, mặn như vậy, đắng như vậy!***************.com


      Xoay người nhìn ông cụ chột dạ.


      "Tại sao?”Toàn thân cảm thấy đau thương chưa từng có.


      Ông cụ Mộ Dung nhìn vẻ mặt của cháu nội như muốn ăn tươi nuốt sống ông ngay lập tức, trong lòng khỏi run rẩy!Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.


      "Kiệt, cháu hãy nghe ông , ông làm tất cả đều vì muốn tốt cho cháu!" Ông cụ bắt đầu giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt!


      "Ông biết người cháu quan tâm nhất là ấy, nhưng ông vẫn lòng chấp nhận Ngải tuyết đưa ấy rời khỏi đây?Ông làm như vậy có cảm thấy cháu tốt lên được chút nào ?”


      Mộ Dung Kiệt thu lại ánh mắt muốn giết người kia, vẫn là đứa cháu hiếu thuận, cho dù ông cụ có tổn thương , nhưng cách nào nặng với ông!


      Tay ông cụ Mộ Dung run rẩy, sắc mặt tái nhợt"Kiệt, hãy nghe ông , con bé Ngải Tuyết thể nào xứng với thân phận cao quý của cháu?Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn. Ông tìm cho cháu khác, có thời gian hãy xem thử, chắc chắn cháu thích!”


      Mộ Dung Kiệt cười ‘ha ha’, cơ thể lảo đảo có chút ổn"Có gì khác sao, xứng hay tự cháu biết được, chuyện riêng của cháu mong ông đừng xen vào hay sắp đặt cuộc đời của cháu!”


      "Kiệt, sao cháu có thể chuyển với ông như vậy!" Ông cụ Mộ Dung vốn chột dạ, nhưng miệng vẫn còn cứng rắn!


      "Vâng, sau này, ông cứ ở đây, có chuyện gì cứ tìm người giúp việc!”Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.


      Ông cụ Mộ Dung luống cuống tay chân "Kiệt, cháu muốn làm gì?”


      Mộ Dung Kiệt lời nào, xoay người rời mang theo chút luyến tiếc nào!


      muốn tìm người phụ nữ ngốc kia! Năm năm rồi, tìm suốt năm năm liền, chút tin tức cũng bỏ qua!die»ndٿanl«equ»yd«on


      La Mã, muốn La Mã ngay bây giờ!


      Chương 127: Lưu manh (1)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Lần này, nếu tìm được bảo bối nữa, phát điên mất!


      Mang theo mấy tên thủ hạ vội vàng bay đến La Mã. Bảo bối của , đến rồi!


      *******


      "Tiểu Tuyết, như thế nào? Ăn ngon ?” Tử Hiên cẩn thận lau khóe miệng Ngải Tuyết. nhàng hỏi!***************.com


      Ngải Tuyết lấy tay quạt quạt bên miệng"Ngon, nhưng cay quá! ! !” thích nhất là ăn cay.


      Tử Hiên khẽ cười"Xem em kìa, uống chút canh ! ! !”๖ۣۜ***************.com


      ", muốn uống nước lạnh!"Ăn cay uống nước lạnh là thích hợp nhất!


      "Được, phục vụ, hai ly nước lạnh!Uống canh trước !”


      "Ừ! ! !” Ngải Tuyết giống như Tiểu Bạch Thỏ rất nghe lời, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, từng miếng từng miếng uống cạn chén canh Tử Hiên đút cho!


      Thang Tiệp ngồi bên cạnh chứng kiến màn này cũng muốn rùng mình,DiễnđànLêQuýĐôn. cả người nổi da gà, quá đáng ! Sau này bao giờ với bọn họ!


      "Hai người đừng làm tôi buồn nôn nữa có được ?”


      Sắc mặt Ngải Tuyết ửng hồng đến tận mang tai, ngậm muỗng canh chặt, dám nhìn Tử Hiên!๖ۣۜ***************.com


      Trong lòng Tử Hiên vô cùng ngọt ngào, mặt tươi cười"Ai bảo nhìn?”


      Thang Tiệp lộ vẻ tức giận nhưng vẫn im lặng ngồi ăn mì thịt bò xem như có chuyện gì xảy ra!


      Ngải Tuyết né tránh"Em vệ sinh rửa tay!” xong vội vàng chạy .


      Trời ơi, mắc cỡ chết được, nhưng mà, trong lòng rất ngọt ngào !Khóe miệng cười đến ngớ ngẩn, cúi đầu chạy thẳng đường vào nhà vệ sinh.


      "Ui! !Xin lỗi!” Tiếng Ý từ trong miệng Ngải Tuyết phát ra rất chuẩn, nhanh quá nên đụng vào người khác!


      Toàn thân Mộ Dung Kiệt cứng đờ,DiễnđànLêQuýĐôn. hơi thở rất quen thuộc, gọng càng quen hơn! thể tin nổi, cúi đầu đưa mắt nhìn dung mạo người phụ nữ trước mặt!


      Nhất thời, tim đập nhanh như muốn rớt ra ngoài! Mở miệng nhưng lời nào!


      là người phụ nữ của sao! Năm năm qua, thay đổi chút nào, có điều, trưởng thành hơn thành thục hơn!


      Ngải Tuyết ngẩng đầu đưa mắt nhìn,Diễn☆đànLê☆QuýĐôn trong mắt thoáng qua tia kinh ngạc!


      Ặc, có khí phách của đàn ông! Sức hấp dẫn đến mê người, đôi mắt đầy quyến rũ, giữa hai lông mày có mãnh mẽ!


      Có điều, tại sao khi nhìn thấy , gương mặt lạnh như băng lại trở nên niềm nở như hoa, hẳn là vui đến kiềm chế nổi.


      "Bảo bối là em sao? Thực là em sao?” Diễn☆đànLê☆QuýĐônBàn tay Mộ Dung Kiệt lôi kéo, gắt gao ôm Ngải Tuyết vào trong ngực!


      Lần đầu tiên Ngải Tuyết cảm thấy khiếp sợ, sau đó lửa giận nổi dậy, chợt đẩy ra , hung hăng cho bạt tai!


      "Lưu manh! ! !”Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      Chương 128: Lưu manh (2)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Ngay tức khắc, gương mặt Mộ Dung Kiệt đen sì, có chút dám tin nhìn "Em đánh ?”


      Đáng chết, mới vừa gặp mặt đánh !


      Ngải Tuyết nhìn Mộ Dung Kiệt lạnh lùng trở lại,Diễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn làm rợn cả sống lưng, người đàn ông này, trở mặt còn nhanh hơn lật sách!


      Cao ngạo nhíu mày"Tôi đánh đấy, tại lưu manh với tôi!Đừng tưởng rằng tôi cận thận đụng trúng , liền có thể ôm tôi, đánh sao?Ai bảo háo sắc?”


      " háo sắc, chẳng lẽ bây giờ em mới biết?" Săc mặt Mộ Dung Kiệt trầm từng bước tiến tới gần , áp Ngải Tuyết vào tường, hai tay bao vây !


      " muốn làm gì?” Ngải Tuyết căng thẳng, sau này nên ra ngoài mình!


      Mộ Dung Kiệt nhíu mày"Làm gì? Em nghĩ muốn làm gì?Theo về nhà!” tay vác lên vai ra ngoài!


      tốt quá, vừa tới La Mã tìm được !


      Ngải Tuyết sợ tới mức say sẩm mặt mày, bàn tay bé nắm tóc Mộ Dung Kiệt" thả tôi xuống, muốn làm gì?”


      Mộ Dung Kiệt tức giận vỗ vào mông Ngải Tuyết"Nha đầu ngốc, yên phận chút, về nhà xử lý em!”


      Khóe miệng Ngải Tuyết co giật lâu"Tôi phải là người của ?Tại sao phải về nhà ?Chả ra làm sao cả, thả tôi xuống!”Diễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn


      Mặt Mộ Dung Kiệt từ màu trắng sang màu xanh nhưng vẫn lạnh như băng"Đáng chết, cái gì phải là người của ? là ai, em đừng em biết?Người phụ nữ chết tiệt, em muốn bị đánh sao?”๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn


      Ngải Tuyết bị dọa sợ lùi vài bước mới ổn định cơ thể, ưỡn ngực "Tôi vốn biết , tại sao phải về nhà với ? là ai?”


      Mộ Dung Kiệt cau mày, hết sức hung hăng nhìn "Em biết mình vừa cái gì ? Em dám lặp lại lần nữa xem!”


      Đáng chết, tìm năm năm qua, đếm mỗi phút mỗi giây, vất vả mới gặp lại nhau, cư nhiên hỏi là ai?๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn


      " , cho rằng tôi dám chắc!Nhìn bộ dạng của , nghĩ tới lại là kẻ biến thái, kẻ háo sắc!”


      Mặt Mộ Dung Kiệt đen càng thêm đen, nghiến răng ‘ken két…’


      Cứ tưởng rằng, nha đầu này vừa nhìn thấy mình nhất định cảm động đến rơi nước mắt, nhào tới trong ngực của mình hô to,๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn nghĩ tới, lạnh nhạt, thờ ơ với mình như vậy!


      "Nhìn tôi làm gì? Biết mắt của to rồi, cần phải trừng lớn nhắc nhở tôi! ?"Ngải Tuyết thở phì phò.


      Mộ Dung Kiệt càng hùng hổ trừng mắt với , thực tức chết , nha đầu này, từ lúc nào lại trở nên độc mồm nhanh miệng như vậy?๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn


      Những lời làm hận thể bóp chết ngay tại chỗ này.


      Chương 129: Lưu manh (3)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      “Em, người phụ nữ chết tiệt này, em có bản lãnh lắm? Dám chọc giận ông xã của em !” Mộ Dung Kiệt giận đến nghiến răng.


      Ngải Tuyết tỏ ra nghi ngờ"Ông xã? Ai là ông xã?”


      Mộ Dung Kiệt tức giận muốn xì khói lên não, còn muốn giả bộ đóng kịch, hôm nay, dũng cảm lắm dám chọc ? Gắt gao níu chặt côDĐLQĐ"Em hỏi ai là ông xã, Ngải Tuyết, em muốn tạo phản!”


      Ngải Tuyết vì đau mà kêu lên"Đau quá, buông ra!”


      "Tôi vốn biết , tôi cũng sai, mắc mớ gì lại tức giận? buông tôi ra!" Ngải Tuyết nhịn được thét to, người đàn ông này, là ác ma sao??


      "Tốt lắm, em tên gì?” Đột nhiên Mộ Dung Kiệt ngừng lại , nhàn nhạt hỏi.


      "Ngải Tuyết, làm chi?”


      "Vậy đúng rồi, theo !” DĐLQĐNha đầu chết tiệt, muốn chọc tức chết mà, được lắm, về nhà dạy dỗ ! ! !


      " được, buông ra, buông tôi ra, người đàn ông chết tiệt! Thổ phỉ, Quân phiệt, Bạo quân! !” Mộ Dung Kiệt nghe trong miệng Ngải Tuyết những lời thô tục, khóe miệng khỏi co quắp! ! !Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn


      Bên trong nhà hàng, Tử Hiên thấy Ngải Tuyết gần nửa ngày vẫn trở lại, hơi lo lắng, nên chạy theo xem sao! ! !


      nghĩ tới, xa xa nhìn thấy Ngải Tuyết bị người ta níu tay kéo chân giữa đường, đôi mắt Tử Hiên muốn phóng lửa.


      to gan, dám ở địa bàn của bắt nạt Ngải Tuyết! ! !


      "Buông ấy ra! ! !” Giọng lạnh đến cực điểm! ! !


      Ngải Tuyết và Mộ Dung Kiệt cùng lúc quay đầu lại,Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn Mộ Dung Kiệt nhíu đầu lông mày lại, là Tử Hiên? ? ?


      Ngải Tuyết giống như gặp được cứu tinh"AnhTử Hiên, cứu em, tên này biến thái! ! !”


      Ngay lúc đó, Tử Hiên và Mộ Dung Kiệt đứng bất động như hóa đá tại chỗ.


      Kiệt? Kiệt? Sao lại tới La Mã? ?๖ۣۜ***************.com


      Ngải Tuyết thoát khỏi Mộ Dung Kiệt chạy tới nắm tay Tử Hiên chặt sợ tên biến thái trước mặt lại quấy nhiễu lần nữa" Tử Hiên! ! !


      Tử Hiên có chút tự nhiên, ngượng ngùng " Kiệt! ! !”


      Mặt Mộ Dung Kiệt hoàn toàn xanh méc khi thấy Ngải Tuyết thân mật kéo cánh tay của Tử Hiên! Còn gọi nó là Tử Hiên? Từ lúc nào, bọn họ lại thân thiết như vậy rồi hả ? ? ?


      Bọn họ? ? ? Bọn họ! ! !๖ۣۜ***************.com


      "Tử Hiên, em tốt nhất cho lời giải thích!” Mộ Dung Kiệt nhàn nhạt , vẻ mặt nhìn thấy được khác thường nào, điều đó càng đáng sợ.


      Lúc này, Mộ Dung Kiệt là điềm báo về việc ác ma thân! ! !


      Tử Hiên nhất thời im lặng, biết trả lời ra sao! ! !


      Ngải Tuyết nhìn hai người lúc lâu,๖ۣۜ***************.com chắc chắn hỏi Tử Hiên" Tử Hiên, biết ta sao? ? ?”


      Chương 130: Yên tĩnh trước sóng gió(1)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Mộ Dung Kiệt híp đôi mắt lại đầy nguy hiểm, xem ra Tử Hiênđã tìm được bảo bối của đoạn thời gian! Tại sao cho biết? Đáng giận hơn là người phụ nữ ngốc này lại giả bộ như quen mình!๖ۣۜ***************.com


      "Ngải Tuyết, em bước qua đây cho !” Hai mắt Mộ Dung Kiệt đỏ ngầu, dám thân mật với người đàn ông khác ở trước mặt !


      Ngải Tuyết nhíu mày" cho rằng là ai, dựa vào cái gì tôi phải nghe theo? Vậy chẳng còn mặt mũi gì!”๖ۣۜ***************.com


      Sắc mặt Mộ Dung Kiệt trầm đến cực điểm vì lời , nhịn xuống ý định muốn giết người, kích động lại lần nữa" lần cuối, bước qua đây!”


      phát kiên nhẫn của ngoài mức giới hạn sắp bùng nổ vì người phụ nữ trước mặt!***************。com


      Ngải Tuyết nhìnánh mắt Mộ Dung Kiệt chả khác gì ác ma, bàn tay vô thức tăng thêm lực nắm chặt cánh tay của Tử Hiên.


      Sắc mặt của Tử Hiên cũng khá được bao nhiêu hết đen rồi trắng hết trắng rồi đen, nhàng đẩy tay Ngải Tuyết ra" Kiệt, chúng ta trở về rồi hãy !”***************。com


      Mộ Dung Kiệt thu lại hung ác sắp trổi dậy, cũng tốt, ở đây thích hợp để chuyện!


      Trực tiếp tới, tay kéo Ngải Tuyết đến trong lòng ngực mình, gắt gao ôm chặt"Trở về xử lý em sau!”


      Ngải Tuyết tức giận oa oa kêu to" là thổ phỉ, tôi, đừng động tay động chân với tôi có được ?”


      dậm chân cái mạnh, ai tới cho biết, rốt cuộc người đàn ông bá đạo này là ai?


      *******


      Nhà Tử Hiên, mỗi người mang tâm trạng bước vào nhà! Mộ Dung Kiệt vẫn lạnh lùng hà khắc gắt gao nhốt Ngải Tuyết trong vòng tay của ! cho động đậy dù chỉ chút!***************。com


      Ngải Tuyết tức giận nghiến răng ken kén, còn Tử Hiên mang khuôn mặt áy náy, gì từ nhà hàng trở về!dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      " Kiệt, chuyện là năm năm trước…….. Ngải Tuyết, ấy bị mất trí nhớ!” Tử Hiên có chút bất an vừa nhìn sắc mặt của Mộ Dung Kiệt vừa !


      giấu người phụ nữ của Kiệt suốt năm năm qua, nhưng biết có ngày Kiệt tìm tới đây, nhưng bây giờ vẫn có chút bất ngờ!dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      Mộ Dung Kiệt gì, cúi đầu nhìn người phụ nữ ngồi yên kia!


      Bảo bối của , nhớ là ai? ? ?


      nhàng nâng cằm của , đôi mắt Ngải Tuyết chớp chớp đầy mê hoặc, người đàn ông trước mắt này, là người trước kia sao?


      Nhưng mà, cái gì cũng nhớ? Biết làm sao đây???dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      "Ngải Tuyết, nhìn cho biết, là ai?” Giọng từ tốn nhàng truyền vào tai .


      Ngải Tuyết lắc đầu, nhớ, biết!


      Tâm tình Mộ Dung Kiệt đầy thất vọng như rơi xuống vực thẳm, ánh mắt trở nên lạnh buốt"Chẳng lẽ chút ấn tượng cũng có sao?”


      Ngải Tuyết nhìn gương mặt tuấn tú của khiến người và thần đều phải phẫn nộ, nuốt ngụm nước bọt, vẫn lắc đầu!


      "Em nghĩ kỹ lại xem, sao em có thể nhớ tới ? Sao có thể nhớ chứ?” Mộ Dung Kiệt bắt đầu mất khống chế, chẳng lẽ năm năm qua, đều là tự mình đa tình đếm từng phút từng giây?dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 131: Yên tĩnh trước sóng gió (2)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      lắc bờ vai của Ngải Tuyết ngừng, Ngải Tuyết cũng bị làm cho hoảng hốt thôi!


      " Kiệt, đừng như vậy, Ngải Tuyết, ấy thực nhớ chút gì cả, thậm chí ăn cơm, mặc quần áo đều do em dạy ấy từng cái !” Tử Hiên nhìn Ngải Tuyết bị lắc đến chóng mặt làm đau lòng .Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.


      Mộ Dung Kiệt ý thức được lời Tử Hiên có gì đó đúng"Em dạy côấy ăn cơm, mặc quần áo? ?" ‘Mặc quần áo’ ba chữ này rất đặc biệt, trong lòng khơi dậy cơn tức giận vô cớ.


      Tử Hiên mau mau ngậm miệng, muốn giải thích nhưng biết mở lời như thế nào cho phải.


      " Kiệt, cái đó, phải như nghĩ, cái gì Ngải Tuyết cũng nhớ cả, cho nên em. . . . . .”Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.


      "Cho nên em mới tốt bụng giữ ấy ở bên cạnh chăm sóc, muốn cho ấy hoàn toàn hồi phục sau đó trả lại cho , nhưng bây giờ, tìm tới rồi, như thế có phải ?"Mộ Dung Kiệt ngắt lời Tử Hiên , ngay cả mắt cũng liếc nhìn.


      Tử Hiên bị trúng hơi chột dạ, thực tế mà , là như vậy, nhưng trong đó ít nhiều cũng có tính toán riêng!die»ndٿanl«equ»yd«on


      xấu hổ cúi thấp đầu, biết bây giờ Kiệt rất tức giận, muốn né tránh xoay đầu !


      Ngải Tuyết cũng ngồi trơ mắt, tên biến thái đó biết Tử Hiên từ khi nào mà có thể nhiều như vậy a!


      " cho phép dùng giọng điệu đó chuyện với Tử Hiên!" Ngải Tuyết dùng sức đẩy Mộ Dung Kiệt, nhưng sức của vốn đâu thể so với lồng ngực rắn chắc của , nên đẩy mãi vẫn sao thoát được.


      Những lời này thành công chọc Mộ Dung Kiệt giận đến đen mặt tối mày"Vậy phải giọng nào? Cảm động đến rơi nước mắt sao? ? ?”


      Ngải Tuyết tức giận, người đàn ông này, chút đạo lý cũng , dù sao trong cảm nhận của , Tử Hiên là người thân, còn Mộ Dung Kiệt là người xa lạ!


      Coi như trước kia có , nhưng tại nhớ gì cả, hơn nữa, tại sao năm năm mới tìm tới ?die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Này, buông tôi ra! Tôi và rất quen sao? Động tay động chân với tôi hoài vậy!” Ngải Tuyết nhịn được, sao có thể ôm ấp với người đàn ông khác ở trước mặt Tử Hiên?


      Mộ Dung Kiệt nhìn bộ dạng chanh chua của Ngải Tuyết nuốt nước bọt hồi cơn giận cũng bộc phát.Di‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôn


      Ôm chặt trong ngực, đè đầu xuống, gắt gao chế trụ cái cằm nhọn của , đặt lên môi nụ hôn!


      Vừa mới chạm tới, tim của tự chủ được đập liên tục!die»ndٿanl«equ»yd«on


      Môi của vẫn ngọt như ngày nào, vẫn màu đỏ hồng, mỗi lần nửa đêm thức giấc, có trời mới biết, tưởng nhớ đến khoảnh khắc này như thế nào!


      Rất muốn rất muốn đè dưới thân hành hạ giày vò , vội dời khỏi đôi môi! Hô, thiếu chút nữa, mất chế rồi!Di‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôn


      Chương 132: Yên tĩnh trước sóng gió (3)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Ngải Tuyết ở thế phòng bị để hôn bất chợt, dám tin sờ sờ đôi môi, mang theo tiếng khóc nức nở"Khốn kiếp, lưu manh, đáng chết, trả nụ hôn đầu cho tôi!”die»ndٿanl«equ»yd«on


      Hu hu hu, nụ hôn đầu của , Tử Hiên còn chưa hôn , tại sao có thể, tại sao có thể bị người đàn ông khác hôn ở trước mặt của ấy đây?


      Ngải Tuyết uất ức quệt môi, dám nhìn Tử Hiên!


      Tử Hiên đau lòng nhìn chỗ khác, người nên , nhất định là đau lòng đến chết mà!die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Nụ hôn đầu? Ha ha, em cảm thấy em còn nụ hôn đầu sao?" Mộ Dung Kiệt giống như nghe được chuyện cười, cười ha ha!


      Khóe mắt Ngải Tuyết đẫm hơi nước" có, trả lại cho tôi! là đồ bạo chúa!” Tại sao có thể bá đạo như vậy?


      "Thế nào, trả như vậy sao?" xong, lấn người lên lần nữa! có dấu hiệu nào để hôn!DiễღnđànLêQღuýĐôn


      Ngải Tuyết dám tin trợn to mắt, trong mắt tràn đầy tức giận! Giờ phút này, vung vào mặt cái tát cho hả dạ!


      Mộ Dung Kiệt hài lòng nâng khóe môi lên, nhớ sao?Được thôi, kiên nhẫn cho biết, rốt cuộc là ai? là người của ai?


      DiễღnđànLêQღuýĐôn


      "Thứ nhất, phải tên ‘Này’, tên Mộ Dung Kiệt!”


      "Thứ hai, Mộ Dung Kiệt là người đàn ông duy nhất của Ngải Tuyết em, trước kia như thế, bây giờ cũng thế và tương lai vẫn là như thế!”


      "Thứ ba, cho phép em ở trước mặt có cử chỉ thân mật với người khác giới, dù cho chuyện cũng được!”die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Thứ tư, nếu như em dám phản bội , lập tức ném em vào ao cá sấu làm mồi cho bọn chúng!”


      "Thứ năm, mọi thời khắc đều phải nhớ tới điều thứ hai, nếu như có ngày quên mất, hãy tự giác làm điều thứ tư!”DiễღnđànLêQღuýĐôn


      Mộ Dung Kiệt từng chữ từng điều, bộ dáng nghiêm túc như vậy làm Ngải Tuyết sửng sốt! ,


      Vẻ mặt hơi hoảng hốt, giống như, trước đây từng nghe qua những lời này.


      "Thứ nhất, tôi phải tên ‘Này’, tôi tên Mộ Dung Kiệt!"


      die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Thứ hai, trong mắt Mộ Dung Kiệt tôi đây từ trước tới giờ phân biệt nam nữ, tất cả mọi người đều như nhau, đều là người!"


      "Thứ ba, đả thương thủ hạ của tôi, theo quy tắc của bang hội, đả thương ở đâu của họ, họ có thể đánh trả lại chỗ đó có khicòn đánh gấp đôi!"die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Cái gì?"Mộ Dung Kiệt thở hổn hển?


      Tiếp theo ánh mắt lóe sáng lên như tìm được đồ đánh rơi"Em nhớ những lời đó?”


      Tử Hiên chợt giương mắt, nghĩ tới?Mới vừa nhìn thấy Kiệt liền nhớ lại tất cả?Di‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôn


      Chương 133: Nha đầu ngốc, em vẫn ngốc như vậy(1)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Ngải Tuyết lắc đầu, "Giống như từng nghe qua lời rất giống lời , tại, cái gì cũng nhớ nổi!”DiễnđànLêQuýĐôn.


      Mộ Dung Kiệt mới vừa vui mừng đến đỉnh điểm bất chợt ão não trở lại!


      "Em nhớ lại xem, em nhất định có thể mà, bảo bối, mau suy nghĩ chút!” Mộ Dung Kiệt sốt ruột như ngồi đống lửa!๖ۣۜ***************.com


      Ngải Tuyết khép chặt đôi mắt lại, dùng sức day hai bên đầu! Trong đầu, giống như bị ai đó lấy cái gì che lại đánh đến bể nát!


      , đau đầu quá! Lúc này, cảm thấy đầu rất đau!


      đẩy Mộ Dung Kiệt ra, chạy vào căn phòng của mình, nằm xụi lơ giường!


      Rất sợ hãi, nó cứ vô cớ ùa vào lòng!๖ۣۜ***************.com


      Sau đó, Mộ Dung Kiệt và Tử Hiên chạy theo, bị Ngải Tuyết nhốt ở ngoài!


      "Ngải Tuyết, mở cửa!”


      "Tiểu Tuyết, em sao chớ?”***************.com


      Ngải Tuyết co rúc người như con tôm, muốn, tuyệt đối muốn!


      rất sợ, trong lòng vẫn chung thủy với Tử Hiên!


      Thang Tiệp cũng như vậy, từ xích đu ngã xuống, chỉ mỗi Tử Hiên ở bên cạnh chăm sóc mình!***************.com


      Thang Tiệp còn , Tử Hiên chính miệng thừa nhận, chính là bạn trai của mình!


      Tại sao? tại tất cả đều phải.***************.com


      Tại sao? Đột nhiên có người vô cùng xa lạ chạy tới là người trước của .


      Cuối cùng người nào là , người nào là giả?


      Cuối cùng là ai gạt ? ? ?***************.com


      hoảng sợ nhìn chằm chằm cánh cửa! Đôi tay ôm đầu gối của mình, trái tim lạnh lẽo đau nhức thôi!


      "Bảo bối, em mở cửa cho vào có được ?” Mộ Dung Kiệt nhẫn nại .D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.


      Bất kể như thế nào, đời này bị người phụ nữ này nuốt trọn cả rồi!


      " Kiệt, để ấy yên tĩnh , em nghĩ, tại có quá nhiều chuyện xảy ra làm ấy khó lòng tiếp thu tất cả!” Tử Hiên dám nhìn ánh mắt của !D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.


      Mộ Dung Kiệt nhàn nhạt liếc Tử Hiên, lời nào, cước, đá văng cánh cửa


      làm sao có thể để người phụ nữ của phải lo sợ mình! Mọi thứ đều muốn gánh vác thay .Di●ễnđànL●êQuýĐ●ôn.


      Cho dù nhớ , nhưng làm cho nhớ lại từng chút từng chút !


      Giữa bọn họ có nhiều chuyện tốt đẹp như vậy, cho phép chỉ mình nhớ tới, còn lại lãng quên tất cả! nhất định cho phép.


      Ngải Tuyết nhìn thấy Mộ Dung Kiệt vào, hai mắt hoảng sợ ngước theo bước chân của , vô thức lui xuống!


      Mắt thấy sắp rơi xuống giường, Mộ Dung Kiệt lanh tay lẹ mắt chạy tới, tay kéo lại!die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Nha đầu ngốc, nhiều năm gặp, em vẫn ngốc như vậy! Em thể để yên tâm chút sao?”


      Chương 134: Nha đầu ngốc, em vẫn ngốc như vậy (2)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Ngải Tuyết vùi trong ngực , tóc muốn dựng thẳng,DĐLQĐ người đàn ông này, khí thế quá lớn, tiếp thu nổi!


      " buông tôi ra!".


      " Tử Hiên! !" Ngải Tuyết oan ức nhìn Tử Hiên, hai mắt tràn đầy nước mắt!


      DùTử Hiên có đau lòng đến cỡ nào có thể làm gì ngoài việc trơ mắt nhìn?


      Mộ Dung Kiệt nghe trong miệng bảo bối của mình kêu tên người đàn ông khác, trong lòng cực kỳ khó chịu!DĐLQĐ


      "Bảo bối, em quên mất lời vừa sao, cho phép thân mật với người khác giới, ngay cả chuyện cũng được!" Trong mắt của ra vẻ vui!


      Quả Ngải Tuyết muốn chết cho xong?DĐLQĐ


      Mộ Dung Kiệt nhíu mày"Có nghe ? ?”๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐôn


      Ngải Tuyết chu mỏ, nhìn chỗ khác, rủ đầu xuống!


      Gương mặt Mộ Dung Kiệt trở nên lạnh lẽo. Đưa bàn tay ra sức đánh vào mông "Có nghe !”


      Ngải Tuyết vì đau mà kêu lên vội vàng gật đầu!


      Mộ Dung Kiệt hài lòng nâng khóe môi lên, người phụ nữ ngốc này thay đổi nhiều lắm!


      "Cậu chủ, thiếu gia Mộ Dung, mời ngài xuống dùng cơm!” Dì Trương cung kính cúi đầu .๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐôn


      Ngải Tuyết nghe có tiếng giống như được giải thoát, lập tức nhảy dựng lên, chạy khỏi tầm nhìn của Mộ Dung Kiệt, ngượng ngùng đến"Được, ăn cơm, ăn cơm!”


      Bên miệng nở nụ cười, nha đầu này, vẫn sợ mình như vậy?


      cho phép, từ chối thân mật của , "Bảo bối, ôm em!”


      Ngải Tuyết thực muốn chết tâm ngay lúc này, quên , hung ác thôi , còn ngang ngược đến vậy sao?


      "Mở miệng nào, a ~" Mộ Dung Kiệt bày ra bộ dáng hấp dẫn đến chết người cần đền mạng nhưng cũng vô cùng kinh tởm! Biết Ngải Tuyết thích mắt cá nên đưa đến bên miệng .๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn


      Ngải Tuyết sững sờ quan sát , nhìn lầm chứ? Người đàn ông này, cũng có lúc dịu dàng đến thế!


      "A ~~” Vẻ mặt Mộ Dung Kiệt ấm trực tiếp làm Thanh Tiệp ngồi bên cạnh đơ người.


      Đến bây giờ cũng hiểu mọi chuyện là như thế nào, phải Tiểu Tuyết có Quý thiếu gia rồi sao?๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn


      Ma xui quỷ khiến lại xuất thêm người đần ông trước mặt thân mật ôm tiểu Tuyết, nhưng Quý thiếu gia chút phản ứng cũng có? ?


      Khó hiểu! ! ! Quá khó hiểu ! ! !


      Mộ Dung Kiệt đút cho Ngải Tuyết ăn xong, bưng ly rượu dựa vào ghế, dưới ánh đèn dịu , vẻ đẹp của như cảnh xuân vô hạn!


      "Đút !”Diễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn


      Toàn thể đông cứ! ! ! Tử Hiên cũng nhịn được lúng túng ho khụ khụ!


      Phụt ——Diễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn


      Thang Tiệp càng khách khí phun hết canh vừa bỏ vào miệng ra ngoài.


      Trong lúc nhất thời, toàn thể nổi da gà da óc!


      Diễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đôn


      Sắc mặt Ngải Tuyết đỏ bừng, ngồi cách xa Mộ Dung Kiệt!


      Chương 135: Nha đầu ngốc, em vẫn ngốc như vậy (3)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Mộ Dung Kiệt nhíu mày, đột nhiên trong ngực trống rỗng làm cực kỳ khó chịu


      Vội vàng tới, ôm vào lòng lần nữa, khoa trương hơn còn hé miệng chờ đút thức ăn!


      Căn bản đối với đám ruồi nhặng kia xem như thấy!Diễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đôn


      Lần này, cả đám người ăn phải há mồm mở to mắt!


      Ngải Tuyết viện cớ"Tôi vệ sinh!”


      Vội vàng đẩy ra, cúi đầu chạy !DĐLQĐ


      Tâm tình Mộ Dung Kiệt tốt, nhìn lướt qua mọi người, lúc tầm mắt quét qua Tử Hiên chợt lạnh xuống!


      Nó dám tự động giấu bảo bối của suốt năm năm.


      Năm năm là bao lâu?***************。com


      1825 ngày! ! !


      43800 canh giờ! ! !


      2628000 phút! ! !


      157680000 giây! ! ! ! !


      Những số này còn chưa tính tới số lẻ đấy!


      Tại sao? Năm năm rồi, nó với mình chuyện tìm được Ngải Tuyết?


      Nhiều cơ hội để với mình như vậy, tại sao nó ?***************。com


      Mộ Dung Kiệt đập mạnh xuống bàn phát ra tiếng vang thanh thúy làm bầu khí trở nên ngột ngạt kìm nén!


      Tử Hiên né tránh ánh nhìn của con sói trước mắt, bộ dạng gấp gáp lùa cơm vào miệng!


      Buổi tối, Ngải Tuyết chui vào chăn sớm, cảm thấy, nên nhắm mắt làm ngơ là tốt nhất.


      Nhưng ngờ tới, Mộ Dung Kiệt giống hồn tan xuất trong phòng , thế nào cũng quyết đòi ngủ với .D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.


      Ngải Tuyết tức giận trừng mắt, thấy Mộ Dung Kiệt đầy tà khí dựa lưng vào giường của .


      "Rốt cuộc muốn sao?” Hai má Ngải Tuyết vì tức giận nên phính hồng!


      Mộ Dung Kiệt hừ " là ông xã của em, em nghĩ xem muốn như thế nào?"


      Ngải Tuyết vừa nghe, sắc mặt lập tức hồng đến cổ, người này, người đàn ông này, quá vô sỉ!D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.


      "Lưu manh! ! !" Tựa hồ ngoài từ này, còn từ nào để hình dung tình cách con người .


      Mộ Dung Kiệt nhíu mày"Lưu manh? ? ?”


      Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.


      "Bảo bối, em biết lưu manh là gì ?”


      " dạy cho em! ! !” Mộ Dung Kiệt vừa vừa đứng dậy đè Ngải Tuyết dưới thân!


      Ngải Tuyết sợ tới mức thét lên "Lưu manh, thổ phỉ, bạo quân! ! !”


      "Ơ, từ khi nào em lại những từ này thuận miệng đến vậy! Dường như chỉ thấy , em mới như vậy!” Mộ Dung Kiệt cười gian trá.


      Ánh mắt Ngải Tuyết như muốn phóng lửa vì tức giận, vung bàn tay bé lên, dường nhưMộ Dung Kiệt sớm có chuẩn bị, chính xác bắt kịp.Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.


      Hai mắt tràn đầy ý cười"Nhiều năm gặp, em ngày càng bướng bỉnh rồi, dám đánh ông xã của em?”


      Sắc mặt Ngải Tuyết xanh lét như tàu lá chuối, liếc mắt " đùa đủ chưa! Tôi mệt rồi!”


      "Mệt sao? Chúng ta ngủ!” Trong mắt Mộ Dung Kiệt thoáng qua tia gian trá.


      " xuống! ! !" Ngải Tuyết chịu được gầm thét!Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 136: Nha đầu ngốc, em vẫn ngốc như vậy (4)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      "Bà xã, đêm nay trăng đẹp như vậy, có phải…….. chúng ta nên làm cái gì đó ?” Mộ Dung Kiệt như cố ý vô tình cọ đầu vào ngực Ngải Tuyết!


      Toàn thân Ngải Tuyết toát mồ hôi lạnh"Ai là bã xã của ?”


      "Em đó!" trắng trợn đến vậy sao có thể đần đến mức như thế!


      " soi gương lại ! ! !” Miệng Ngải Tuyết giương cao, có ngu mới để chiếm tiện nghi!


      "Bảo bối, em có biết mấy năm qua luôn nhớ đến hình bóng của em? Em có nhớ ?" Giọng ấm áp của Mộ Dung Kiệt truyền bên tai !


      "Bảo bối, ngờ em lại ngốc ngoài mức tưởng tượng của , cho dù ông cụ bắt ép rời , em cũng biết tìm cách trở về sao?”


      "Hay là em chán ghét nên lợi dụng cơ hội đó muốn dứt khoát quan hệ với ?” mặt Mộ Dung Kiệt phủ lên tầng thương cảm!


      Ngải Tuyết khẽ nghiêng đầu, tâm tình có chút bối rối biết làm sao cho phải trước thương của !


      "Lúc trước….. Chúng ta có quen nhau sao?” chút ấn tượng cũng tồn tại trong trí óc .


      Mộ Dung Kiệt trừng mắt, đánh vào trán "Nha đầu ngốc, em vẫn tin?”


      Ngải Tuyết trợn mắt nhìn "Này, làm gì trở mặt nhanh đến vậy?”


      Đầu mi của Mộ Dung Kiệt giật cao, hai mắt khẽ động tình nhìn Ngải Tuyết!


      "Đau ?”Vươn tay nhàng xoa chỗ vừa đánh!


      Ngải Tuyết hất tay ra, đôi lông mi dày đẫm hơi nước khiến người nhìn phải động lòng xót thương!


      Tại cổ họng Mộ Dung Kiệt trở nên khô khốc, ánh mắt nhìn đắm đuối như sói như hổ muốn vồ tới con mồi!!!


      Nhưng Ngải Tuyết hề phát , bàn tay bé đấm vào lồng ngực " biết thương hoa tiếc ngọc, ở đó còn tôi là vợ của ? Đánh tôi đau như vậy!”


      Ngải Tuyết lầm bầm ! Làm hại Mộ Dung Kiệt thở thông!


      cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng nóng rực, mà trước mắt nhận ra khác thường cứ đụng chạm vào !


      sợ mình kiềm chế được núi lửa phun trào, mãnh liệt hơn cả nước thủy triều dâng!


      Người phụ nữ này cố ý quyến rũ mình mà?


      Nhưng lúc này, thực muốn , khi chưa nhớ ra là ai.


      Hết lần này đến lần khác cứ đánh cứ cạ vào người , Ngải Tuyết vốn ngu ngốc chú ý tới sắc mặt của đè nén đến mức nào!


      Ánh mắt Mộ Dung Kiệt đắm chìm dục vọng, nhưng Ngải Tuyết cứ như đứa trẻ hồn nhiên biết gì, lại ngắt cái " trả lời em mau!”


      Bên eo Mộ Dung Kiệt chảy máu vì móng vuốt của con mèo xù lông trước mặt, cắn răng chịu đựng"Trả lời cái gì?”


      Ngải Tuyết cắn môi dưới, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào " chuyện tình cảm trước kia của chúng ta đó! Hạnh phúc lắm sao?”


      Tia lửa, lần nữa bị đốt lên!


      Chương 137: Bảo bối, muốn. (1)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Mộ Dung Kiệt cảm giác mình bị dục vọng hành hạ sắp điên rồi!


      Nâng cằm của lên, trực tiếp áp miệng vào hôn!


      Thời gian như lắng đọng, càng hôn càng động lòng muốn lấn lướt làm tới!


      nhớ đến mùi vị ngọt ngào của đôi môi , hoài niệm đến điên cuồng, dường như giờ phút này, chỉ muốn điên cuồng hôn !


      Ngải Tuyết kinh hãi, vội vàng đẩy ra!


      "Bảo bối, ngoan ngoãn để em!” Mộ Dung Kiệt gắt gao giam cầm Ngải Tuyết, cho động đậy dù chỉ chút!


      giây sau, bàn tay như ma thuật luồng vào váy !


      ", ……” Ngải Tuyết hận thể cắn nát đầu lưỡi của . Tên sắc lang!!!!


      Tại sao có thể đối với như vậy, vì mắc cỡ mà mặt đỏ hồng như trái cà chua!


      "Bảo bối, muốn….” Giờ phút này, trong suy nghĩ của Mộ Dung Kiệt còn hai chữ kiềm chế, sớm trở thành con sói tràn đầy dục vọng nhìn Ngải Tuyết, muốn nhanh chóng ăn sạch sành sanh!


      Ngải Tuyết dùng sức lay đầu, trời ơi, ai tới cứu ?


      " được, Mộ Dung Kiệt, thể làm vậy!”


      Mộ Dung Kiệt đời nào bỏ qua cho , đưa hàm răng ra cắn xé quần áo của , Roẹt——


      ", mau tỉnh táo lại!” Ngải Tuyết gầm thét muốn nứt cả gian phòng, là tên khốn khiếp, là chó sao???


      "Á, Tử Hiên, cứu em! ! !” Ngải Tuyết hoảng sợ kêu to, mong chờ Tử Hiên tới giải cứu !


      Mộ Dung Kiệt vừa nghe được trong miệng kêu tên người đàn ông khác, nhất thời thể khống chế cơn giận muốn bóp chết ngay giường!


      Roẹt….. Ngay tức khắc, cơ thể còn mảnh vải che thân!!! Chiếc đầm bị xé thương tiếc.


      kịch liệt hôn , bá đạo muốn nghiền nát cái miệng của , cứ hôn, cứ hôn, cho đến khi hai người còn hơi để thở! Mới chịu buông tha cho !!!


      càng giãy giụa càng gắt gao đè chặt, sử dụng cánh tay, sử dụng lồng ngực, sử dụng toàn bộ thân thể của mình cường thế đè ép !


      cho chống cự, cho cự tuyệt!


      muốn hung hăng trừng phạt ! Quá đáng !!!!


      " bị điên cái gì vậy??Buông tôi ra.”


      Môi của , lập tức lại phủ lên, ngừng lại phút giây nào, môi lưỡi cùng nhau xâm chiếm vào thành trì, dùng sức gặm cắn xương quai xanh của , dùng sức mút thỏa thích!


      Môi lưỡi lướt đến đâu đều để lại dấu ấn đỏ hồng da thịt trắng nõn của , muốn mỗi tấc da tấc thịt người chỉ lưu lại dấu vết của riêng !


      Giờ phút này, Tử Hiên nóng nảy như kiến bò chảo cứ lại lại ngoài cửa phòng!


      biết, rốt cuộc có nên ngăn cản Kiệt hay ! Lúc này Tiểu Tuyết cũng nhớ ấy, chỉ sợ may Kiệt dọa !


      " thấy em chán sống rồi!Dám ở giường gọi tên người đàn ông khác?”


      Chương 138: Bảo bối, muốn. (2)


      Eidt: Junie


      Beta: ChiMy


      Ngải Tuyết dùng sức né tránh bàn tay và môi lưỡi của Mộ Dung Kiệt an phận cơ thể , khóe mắt chợt rơi xuống vài giọt nước mắt bất lực!


      " Kiệt mở cửa, mở cửa!” Đúng lúc, tiếng kêu của Tử Hiên ngoài cửa rất hợp với tình hình bên trong!


      Ngải Tuyết giống như gặp được Chúa cứu thế, đôi mắt ảm đạm tuyệt vọng cuối cùng cũng lóe lên tia hi vọng!


      Nhưng Mộ Dung Kiệt căn bản để ý, ảo não hằm hằm nhìn !


      "Cứu em! Tử…” Hai chữ Tử Hiên thiếu chút nữa liền từ trong miệng ra, nhưng liếc thấy khuôn mặt Mộ Dung Kiệt đen đến thể tưởng, chỉ sợ ra ngay cả sống hết đêm nay cũng có cơ hội khi chọc đến con sói này!!!


      "Ngải Tuyết, thành với bản thân chút, mới bảo đảm em có thể sống thoải mái ở dưới người đêm nay, nếu ! ! !” Khóe miệng Mộ Dung Kiệt nâng lên khát máu!


      Ngải Tuyết nghe đến lạnh cả sống lưng, mũi chợt chua xót, nước mắt liền tuôn rơi!


      " được khóc!” Mộ Dung Kiệt nhìn thấy Ngải Tuyết rơi nước mắt lần nữa, mọi tức giận trong lòng lần lượt dịu xuống!


      Nhưng giọng vẫn lạnh lùng như vậy!!!


      Ngải Tuyết vểnh môi tỏ vẻ uất ức, đưa mu bàn tay quệt sạch nước mắt, lỗ mũi hít xụt xịt, nức nở nghẹn ngào!


      Mộ Dung Kiệt thở dài nhẫn nại chờ ! Từ người lật xuống, đắp mền cho !


      Nựng chiếc mũi đỏ hồng vì khóc của " hết cách với em, đụng em nữa được chưa? Ngoan ngoãn, ngủ giấc!”


      Ngải Tuyết nghe lời nhắm mắt lại, cảm thấy, mình nên nghe lời làm theo là tốt nhất!


      nhàng đặt nụ hôn trán , xoat người xuống giường!


      "!" Giọng vô cùng lạnh nhạt, bộ dáng lạnh lùng ra vẻ người lạ chớ tới gần!


      Toàn thân Tử Hiên cứng đờ, có chút được tự nhiên cúi đầu.


      " Kiệt, năm năm đợi được, chẳng lẽ hôm nay lại nhịn được?”


      "Phụ nữ của , tới lượt em phải quan tâm sao?" Mộ Dung Kiệt hừ lạnh, hơi thở lạnh giá phun trào.


      " tại, Tiểu Tuyết nhớ gì về , còn cứ dùng sức ép buộc ấy, càng kéo xa khoảng cách của hai người hơn!”


      Mộ Dung Kiệt híp nửa con mắt, Tử Hiên đúng, tính huống bây giờ nên cưỡng bức !!!


      Có trách cũng trách bản thân mình kiềm lòng đậu! , rất nhớ cơ thể của và mùi hương của .


      tới trước cửa sổ, châm điếu thuốc, lẳng lặng đứng hút lúc lâu!


      " Kiệt, em nghĩ nên để Ngải Tuyết khôi phục trí nhớ rồi hãy đưa ấy trở về nước! Cho nên……”


      "Cho nên, em giấu ấy suốt năm năm, giấu đến ấy thích em, em, càng lệ thuộc vào em? Tử Hiên, em thích Ngải Tuyết? Em Ngải Tuyết đúng ?" Mộ Dung Kiệt càng càng kích động, quả đấm túm càng chặt thấy được cả đường gân xanh.


      Chương 139: Bảo bối, muốn. (3)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      "Tiểu Tuyết té từ xích đu xuống, chuyện gì cũng nhớ, thậm chí mặc quần áo hay ăn cơm cứ như đứa trẻ mới sinh ra, em giúp ấy khôi phục từng cái, hơn nữa, khi đó em chỉ sợ thấy bộ dạng của ấy tiếp nhận nỗi."


      "Coi như là vậy, nhưng em nhiều lần trở về nước, có quá nhiều cơ hội để chuyện của Ngải Tuyết với nhưng lần em cũng chưa từng qua! Em nhìn lo lắng giống như thằng ngốc cảm thấy rất vui sao?”


      "Ngải Tuyết là phụ nữa của , ấy xảy ra chuyện gì, theo lý mà nên là người chăm sóc cho ấy! Nhưng cuối cùng lại là ai?”


      "Rốt cuộc, em làm vì hay vì tình cảm riêng?”


      Tử Hiên bị trúng tâm tư đành á khẩu trả lời được, biết, dù có giải thích như thế nào Kiệt cũng tin!!!


      Thở dài tiếng"Chu Bân tới La Mã, mới vừa xuống máy bay, bây giờ đường tới khách sạn, muốn tới gặp mặt!”


      "Chu Bân? ? ?" Đầu mi Mộ Dung Kiệt chau lại " tới làm gì?”


      Chu Bân là kẻ thống trị lớn nhất Âu Mĩ, sau khi lên nắm quyền! từng giao đấu lần, cuộc chiến rất điên cuồng, tính tình của rất phóng khoáng!!!


      Về gia thế khỏi phải , là trong những gia tộc đứng đầu về dầu mỏ!!!


      "Kể từ lần đua xe với , em có gặp lại mấy lần, trái lại rất kính nể chúng ta, có ý muốn kết giao quan hệ với chúng ta!”


      Mộ Dung Kiệt hơi sửng sốt, lắc lắc chiếc quần tây, sải bước ra ngoài! ! !


      Bên trong phòng, Ngải Tuyết bị dọa hề , trốn ở trong phòng tắm chà lau đến da đỏ ửng muốn rớm máu, nhưng vẫn cảm thấy rất dơ bẩn chưa hết mùi của người đàn ông kinh tởm kia.


      hận đến nghiến răng nghiến lợi, thiếu chút nữa bị ăn sạch sành sanh, nguy hiểm a!


      Lần đầu tiên của chỉ dành riêng cho Tử Hiên trong đêm tân hôn thôi!!


      Tên Mộ Dung Kiệt ghê tởm kia, tại sao có thể bá đạo như vậy!


      Trước kia bọn họ thực có qua lại với nhau sao?


      Ôi trời, dù sao từ lúc gặp Mộ Dung Kiệt đến giờ, câu hỏi đó luôn quanh quẩn trong đầu , nhưng phúc đâu thấy chỉ toàn thấy tai họa đổ ập lên người , phá cuộc sống hạnh phúc vốn có của .


      Mùi thơm của cánh hoa hồng trong bồn tắm lan tỏa khắp căn phòng, dùng sức tắm bản thân sạch còn mùi dơ bẩn kia , mới hài lòng mặc quần áo chỉnh tề!


      Rón ra rón rén mở cửa phòng tắm ra, nhìn quanh lần, xác định quái vật nguy hiểm có ở trong phòng, mở thở phào ra!


      Gọi điện thoại cho Thang Tiệp, bảo xuống phòng ngủ với mình.


      "Cậu phải ngủ với tớ!”


      Thang Tiệp mơ màng " phải chứ, trước kia cậu đâu thích người khác ngủ chung chiếc giường?”


      Ngải Tuyết nhanh miệng lại"Nhưng bây giờ khác rồi, giống như lúc trước nữa?”


      Chương 140: Bảo bối, muốn (4)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      "À ~~" Vẻ mặt Thang Tiệp đầy hiếu kì trước bất thường của !


      "À cái đầu của cậu, Tiểu Tiệp, cậu nhất định phải cứu tớ!” Ngải Tuyết lắc cánh tay Thang Tiệp, làm bộ nũng nịu như đứa trẻ bị người khác bắt nạt!


      Thang Tiệp bất đắc dĩ nhún vai "Tớ đây cũng có biện pháp, người đàn ông của cậu như đế vương cao cao tại thượng, tớ mới nhìn lướt qua thấy phát sợ, nên tớ…… tớ có cách giúp cậu”


      "Cậu, cậu có nghĩa khí phải là bạn của tớ mà. Chuyện nhặt như vậy lại giúp, suy nghĩ mà!” Ngải Tuyết ngắt cái cho hả giận.


      Thang Tiệp bị đau, đưa hai ngón tay ra bấm vào da thịt!"Cậu cứ thích dung vũ lực, bảo đừng ngắt!”


      "A, Tiểu Tuyết chết tiệt, cậu dám ngắt tớ, cậu to gan lắm phải chết dưới tay tớ!”


      Hai người, ở trong phòng nhảy lên rồi nhảy xuống, truy bắt lẫn nhau, tâm tình căng thẳng của Ngải Tuyết thoáng cái liền thoải mái!


      ****


      Bên trong khách sạn Mễ Kỳ, Mộ Dung Kiệt lười biếng ngồi dài ghế sofa, tay cầm ly rượu, nhàn nhã nhấm nháp hương vị của rượu!


      Khẽ nâng đôi mắt liếc nhìn vẻ mặt cười tà của Chu Bân! Giật khóe miệng, tiếp tục thưởng thức ly rượu trong tay!


      "Thiếu gia Mộ Dung, lần gặp mặt so tài trước đây, lâu gặp!” Cổ Chu Bân xiêu vẹo, nhàn nhạt mở miệng!


      "Thế nào? Vừa gặp tôi nôn nóng, nghe tài lái xe của điêu luyện lắm có dám đua với tôi lần nữa ?”


      Khóe miệng Chu Bân vẻ ra nụ cười ma mị"Thiếu gia Mộ Dung cứ đùa, tay lái của được ví như thần tốc độ, tôi đây dù có khổ luyện cả chục năm cũng kịp nổi, nào dám để chê cười lần nữa!”


      Trong mắt Mộ Dung Kiệt thoáng qua tia giảo hoạt"Ơ, lần trước gặp nhau, cũng khiêm nhường như thế, thực là lâu ngày gặp, phải lau mắt mà nhìn!”


      Chu Bân buồn cười đứng lên"Cảm thấy chỗ này như thế nào?”


      Mộ Dung Kiệt nhàn nhạt đưa mắt nhìn cách bài trí của căn phòng, nhàng "Tạm được! ! !”


      "Tạm được? ? ? có biết đây là đâu ?? Là khách sạn cao cấp bảy sao đấy, hơn nữa thế giới chỉ có duy nhất cái còn được bên Pháp tài trợ hơn phân nửa!" Chu Bân bất mãn lườm cái!


      rất hài lòng với thiết kế này, nhưng ở trong mắt Mộ Dung Kiệt chỉ là tạm được chả khác nào xem thành quả của đáng xu!!!


      Mộ Dung Kiệt tới phía trước cửa sổ, nhìn từ xuống đánh giá.


      Khách sạn này được thiết kế với kiến trúc và công trình khoa học kỹ thuật đại nhất, cách tạo hình rất tinh xảo, cứ như hòa nhập làm với bầu trời.


      "Phòng ăn nhìn được ra biển, thiết kế tệ!” cảm thấy khi bước vào phòng ăn, làm cho mọi người khó quên cảm giác từng trải nghiệm nó.

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 141: Bảo bối, muốn (5)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Chu Bân nghe xong, nhếch miệng lên, chân mày dựng lên đắc ý"Đó là đương nhiên, khách sạn này, chúng tôi chọn những hải sản tươi sống nhất cho khách hàng thưởng thức! Tàu thuyền luôn ra vào đều đặn!


      sâu vào bên trong, giống như vào mê cung dưới lòng biển, dọc đường được bao trùm những đàn cá và san hô, đẹp sao tả xiết!”


      "Đây là khách sạn của ?” Mộ Dung Kiệt tò mò hỏi!


      " hổ là thiếu gia Mộ Dung, nhanh như vậy đoán được, dĩ nhiên, ngoại trừ tôi ra, còn có ai xây được khách sạn sang trọng như vậy?” Chu Bân bắt đầu dương dương tự đắc!


      Mộ Dung Kiệt bĩu môi khinh thường"Hôm nay mời tôi tới đây, đừng là chỉ để khoe căn khách sạn bảy sao này nha?”


      Chu Bân lúng túng gãi đầu, hắng giọng "Dĩ nhiên phải, tôi cũng có rãnh rỗi như vậy!”


      " ra , cũng có ý gì, tôi chỉ muốn kết giao bạn bè với thiếu gia Mộ Dung, nghĩ thử xem, hai chúng ta liên thủ, cả thế giới này còn có gì làm được?”


      Mộ Dung Kiệt hừ lạnh"Cho dù có mình tôi cũng phải làm được!”


      "Tất nhiên, với năng lực của khỏi phải bàn cãi, mà tôi cũng có ý xem thường , chỉ là muốn kết giao với , cùng lắm , tôi gọi tiếng đại ca!”


      Chu Bân quyết tâm muốn có thêm người bạn như Mộ Dung Kiệt, nên đây là mục đích lặn lội tới La Mã này!


      " cảm thấy, có tư cách làm bạn với tôi sao?” Mộ Dung Kiệt lãnh khốc , đây cần bạn.


      Chỉ cần có Ngải Tuyết, còn những thứ khác cần! Cho dù là cả thế giới với cũng chỉ là hạt cát.


      "Nếu tôi có thể khôi phục lại trí nhớ cho ấy, cũng như làm cho ấy bằng lòng sinh cho nhiều con sao?” Chu Bân lười biếng cuộn mình ghế sofa, chân mày nhướng lên!


      tin với điều kiện béo bỡ như vậy, Mộ Dung Kiệt đáp ứng!


      Quả nhiên, Mộ Dung Kiệt chợt ngẩng đầu nhìn " vừa cái gì? Lặp lại lần nữa!”


      Chu Bân lên tiếng"Chưa từng nghe qua thiếu gia Mộ Dung mắc bệnh lãng tai a!”


      Mộ Dung Kiệt kích động tay níu lấy cổ áo " có cách sao?”


      Chỉ cần bảo bối của có thể nhớ lại , nguyện ý đánh đổi tất cả, đừng làm bạn, nếu muốn toàn bộ thế lực của , cũng bằng lòng chắp tay đưa !


      "Thiếu gia Mộ Dung, nhìn kích động như vậy, bây giờ tôi có dối với cũng có lợi ích gì cho tôi đâu?"


      "Dù gì, tôi đường đường cũng là bá chủ của Âu Mĩ, trùm dầu mỏ nổi tiếng khắp thế giới, lời ra, đương nhiên thể là giả!”


      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------


      Chương 142: Cưng Chiều (1)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      "Vậy giúp bằng cách nào?" Nếu vậy, tin tưởng lần!


      Chu Bân thấy việc phát triển theo suy nghĩ của mình, khóe miệng nâng lên nụ cười đắc ý!"Bác sĩ nhà chúng tôi đứng đầu thế giới, điểm này, phải tin!”


      Mộ Dung Kiệt bĩu môi châm chọc, " Chẳng lẽ tập đoàn Mộ Dung lại kém hơn so với nhà sao?”


      Nge lời vừa Chu Bân cãi lại"Này này này, thiếu gia Mộ Dung, cả ngày đều ở trong vòng luẩn quẩn hắc đạo, tất cả bác sĩ trong nhà là nội khoa hay ngoại khoa, có phụ khoa nào đứng đầu thế giới sao!”


      Giọng của Chu Bân càng dần, bởi vì, nhìn thấy sắc mặt Mộ Dung Kiệt càng ngày càng đen!


      Mộ Dung Kiệt cắn chặt răng, sao lại nghĩ tới, đưa bảo bối của mình cho đám bác sĩ quèn kia, còn có khả năng mang thai!


      Cũng bởi vì lí do đó nên ông nội mới bắt ép !


      Chuyện mới phát triển tệ hại như ngày hôm nay!


      " có bảo đảm chắc rằng đám bác sĩ nhà có thể chữa khỏi bệnh cho người phụ nữ của tôi!”


      "Thiếu gia Mộ Dung đừng lo, bác sĩ của tôi nắm bệnh tình của bảo bối nhà , bọn họ , mặc dù có chút khó khăn, nhưng phải bọn họ làm được!”


      "Chưa hết, người chữa bệnh cho bảo bối của phải là bác sĩ bịp bợm nhà ."


      Mộ Dung Kiệt để ý đến lời bỡn cợt của Chu Bân, tiếp tục hỏi"Vậy có cách để ấy nhớ lại tôi?”


      Chu Bân nhấp hớp rượu đỏ, thở dài hơi.


      "Cái này, còn phải nhờ vào ! ! !”


      Sắc mặt Mộ Dung Kiệt lập tức đen như than" vừa cái gì?”


      Chu Bân quay người lại bước đến chỗ Mộ Dung Kiệt"Đại ca, muốn người phụ nữ của nhớ lại, đâu phải là chuyện dễ dàng gì, chỉ có thể làm người của ấy lần nữa!”


      "Người lần nữa….? có biết, bây giờ ấy nhìn thấy tôi liền xem như cọp ăn thịt người, muốn tránh còn kịp chớ chi là !”


      đến đây, cảm thấy rất bất lực!


      "Đại ca đối xử với ấy bá đạo như thế làm sao người ta sợ cho được.” đưa ánh mắt tò mò nhìn hỏi


      thể nào, bá đạo cũng có lỗi? ? ?


      "Vậy muốn tôi phải làm sao? Tôi có bắt nhốt ấy lại hung hăng giày xéo cũng là nhân từ quá mức rồi!”


      " biết dùng đầu óc làm việc à? sợ càng làm như thế càng kéo xa khoảng cách với ấy sao, đại ca, cầu xin người ta nhớ lại nên đừng làm theo cảm tính có được !"


      Trong mắt Chu Bân thoáng qua tia gian trá. Người trong thiên hạ ai ai cũng biết, đời nào đối đãi người phụ nữ của như vậy!


      " , tôi nên làm sao?” ảo não chết được!


      "Cưng chiều! ! !” Đáy mắt Chu Bân thoáng lên ý cười!


      Chương 143: Cưng chiều (2)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      "Cưng chiều, nhàng từ tốn cái gì tôi cũng làm qua! Nhưng ấy lại muốn gặp tôi, thế nào mới là cưng chiều?”


      Chu Bân ngồi bắt chéo hái chân, châm điều thuốc rít hơi nhìn Mộ Dung Kiệt lắc đầu" phải IQ của tới 220 a? Sao EQ lại thấp như vậy?”


      " chán sống hả!” mặt Mộ Dung Kiệt trở nên nghiêm túc.


      "Được thôi, chỉ cần bản thân ép buộc ấy, luôn dịu dàng quan tâm ấy! Dần dần ấy sợ ngược lại càng lệ thuộc . ”


      "Dần dà là bao lâu? Tôi có kiên nhẫn!” Mộ Dung Kiệt lắc đầu, tại, lòng nóng như lửa đốt!


      "Trời, muốn thành công cần nhớ ba yếu tố!” Chu Bân cố ý im lặng, lộ vẻ mặt tức giận nhìn !


      "Ít thừa nước đục thả câu! ! !”


      "Khụ khụ, biết rồi, thứ nhất là kiên trì! ! !”


      "Nhưng ngẫm lại xem, đột nhiên đối với ấy dịu dàng như vậy, nhất định ấy thích ứng kịp, thể nào nhanh như vậy tiếp nhận được, cho nên, càng phải kiên trì hơn!"


      Mộ Dung Kiệt nghẹo cổ suy nghĩ, cũng đúng, mình cần kiên trì!


      "Sau đó sao?”


      "Thứ hai là biết xấu hổ! ! !”


      Mộ Dung Kiệt mới vừa uống hớp rượu vào miệng, chút khách khí phun hết ra ngoài, dính vào mặt Chu Bân!


      Sắc mặt Chu Bân tối đen, đưa bàn tay lau sạch rượu mặt, nghiến răng nghiến lợi hằm hằm lườm Mộ Dung Kiệt"Có cần làm vậy ?”


      Mộ Dung Kiệt nhíu mày" biết xấu hổ cũng là yếu tố sao?”


      "Dĩ nhiên, cho rằng kiên trì đủ à? phải biết xấu hổ cần lấy lòng ấy, bảo bối muốn thế nào, liền làm theo thế đấy? Cho dù ấy muốn sao trời, cũng phải leo lên hái a!”


      "Ặc, vậy chính là dung túng rồi! ! !” Mộ Dung Kiệt có chút hài lòng nhưng vẫn gật đầu cái!"Nhẫn nhịn là được chứ gì, còn cái thứ ba?"


      Chu Bân hưng phấn nhảy dựng lên"Thứ ba, đương nhiên là vừa kiên trì vừa biết xấu hổ!”


      "À, dễ nghe là mặt dày, có thế bảo bối của mới khôi phục trí nhớ nối lại tình xưa nghĩa cũ với !” Vừa , vừa phụ họa khua tay múa chân theo, dường như rất hài lòng với kế hoạch của mình!


      Mộ Dung Kiệt thiếu chút nữa cắn lưỡi của mình, khóe miệng khỏi co quắp, cái quái gì thế?


      Mộ Dung Kiệt đứng lên, mặc áo khoác vào"Được rồi, cứ theo ba cách đó mà làm đúng , còn những chuyện khác tự tôi giải quyết được! Gặp lại sau! ! !”


      #MẹBầu: c.on bạn góp ý lỗi của Jun ^^ mik edit lại chương 5 :"D


      Trước tiên Jun xl tất cả các bạn vì trễ truyện :< sau này ko có lịch post ổn định nửa vì Jun học ko có time và mắt của Jun tạm thời ko thể lên lap ngồi thường xuyên!!! Nhưng Jun hứa ko drop nửa chừng chỉ là hơi trễ hơn dự tính == mấy bạn thông cảm cho Jun nha!!!


      Chương 144: Cưng chiều (3)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      "Haha, đại ca, cứ nghe theo tôi chắc chắn sai đâu, ôi…ôi.., người ta chưa xong, nhanh như vậy làm gì.”


      Mộ Dung Kiệt chạy thẳng mạch về nhà, rất nhớ con mèo ở nhà!


      Trong phòng ngủ, Ngải Tuyết và Thang Tiệp sớm ngủ thiếp ! Có điều, tướng ngủ của hai người mấy lịch cho lắm.Di●ễnđànL●êQuýĐ●ôn.


      Bốn chân của hai quấn chặt vào nhau, chân người này đè lên chân người kia, Ngải Tuyết còn đáng sợ hơn nữa, tay rủ xuống giường, tay ôm cổ của Thang Tiệp! Miệng còn chảy cả nước miếng!


      Gương mặt Mộ Dung Kiệt u thể tưởng, trán lên vài vạch đen! Khóe miệng vẫn nhếch lên!


      Xoay người ra ngoài, lên phòng Tử Hiên"Cho em cơ hội lấy công chuộc tội! xuống phòng ném kế bên Ngải Tuyết !”


      "Cái gì?”Tử Hiên dụi dụi con mắt còn ngủ say.


      " xuống phòng xách kia mau, nhanh lên!”Mộ Dung Kiệt nhịn được lớn tiếng !Di●ễnđànL●êQuýĐ●ôn.


      " , nào?"Tử Hiên vừa vừa xuống phòng dưới.


      "Đợi ...!”Mắt thấy Tử Hiên sắp mở cửa, Mộ Dung Kiệt vội ngăn lại! dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      Bởi vì, thích người đàn ông khác nhìn thấy cơ thể của Ngải Tuyết.


      Khi đắp kín mền cho Ngải Tuyết"Vào ! ! !.”


      Tử Hiên tò mò đến bên giường nhìn thoáng qua, trời ơi, trách được, ra là Ngải Tuyết lôi kéo Thang Tiệp tới đây!


      " Kiệt, sao phải đưa ấy ? Tình cảm giữa Thang Tiệp và Ngải Tuyết rất tốt mà!” Thang Tiệp phải rời sao, Kiệt muốn làm gì, cũng dám chắc!


      "Người phụ nữ của , chỉ có thể ngủ với , lập tức mang ấy ra ngoài!”Giọng điệu của Mộ Dung Kiệt có chút ấm áp nào!


      Tử Hiên bất đắc dĩ ôm lấy Thang Tiệp ngủ say ra ngoài, vô tình nhớ ra cái gì đó" Kiệt sao làm, nhất định phải gọi emdien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com?”


      Mộ Dung Kiệt trả lời lạnh nhạt"Trừ Ngải Tuyết ra, người khác có tư cách!” Phanh……


      Tử Hiên méo miệng, biết gì thêm!


      Tử Hiên mới vừa rời khỏi, Mộ Dung Kiệt liền muốn đánh vào mông cái đau! Ngải Tuyết chết tiệt, sợ mình như vậy? Còn gọi bạn tới ngủ chung?


      Chợt nhớ tới lời Chu Bân DĐLQĐ!


      "Cưng chiều? ? ?.”


      Cưng chiều ?Dịu dàng với ?Chăm sóc cho ?


      Có tác dụng đối với DĐLQĐngười phụ nữ tim phổi này sao! Em cho biết, như vậy có lay động được tình cảm của em ?


      Thử xem cũng tốt! Bàn tay vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của ! Nhìn vẻ đẹp mê người của , ở nơi nào trong lòng trở nên ấm áp kì lạ!


      Chương 145: Cưng chiều (4)


      Eidt: Junie


      Beta: ChiMy


      nhàng, xoay người lại, cởi quần áo của mình rồi leo lên giường, gối cánh tay mình lên đầu Ngải Tuyết๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐôn!


      Trước kia, con nhóc này thích nhất là nằm tay của !


      Đôi tay vòng qua eo thon của , tinh tế quan sát dung nhan của ! Vô cùng cảm khái!


      Người phụ nữ của , cuối cùng cũng trở về bên anh๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐôn! Cảm giác rất thoải mái! còn ảo giác như mấy năm qua nữa.


      Vùi đầu vào ngực Ngải Tuyết, mùi hương thơm xộc vào mũi, cổ họng khô khốc, vội vàng lật người ngồi dậy!


      Đáng chết, thấy được ăn được, cuộc sống sau này làm sao sống được đây?


      Quả Mộ Dung Kiệt muốn phát điên, ánh mắt cứ nhìn càng làm toàn thân bị đốt cháy, nóng lên ngừng.Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn


      Bất đắc dĩ nhìn Ngải Tuyết. Thôi, tự mình giải quyết vậy!


      Sáng hôm sau, Ngải Tuyết vươn vai dãn gân cốt, oa, tối hôm qua ngủ ngon, nghĩ tới thân thể Thang Tiệp lại ấm như vậy!Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn


      Cười đùa ngẩng đầu lên"Aaaaaa”Ngải Tuyết sợ hãi thất thanh kêu lên, chuyện gì xảy raDiễn-đàn-Lê-Quý-Đôn?


      Tối hôm qua, ràng là và Thang Tiệp ngủ cùng nhau mà? Sao?Sao lại biến thành ngủ với ta?


      Từ lúc động đậy, Mộ Dung Kiệt tỉnh giấc, sợ hãi kêu to, cũng nằm trong dự liệu của , có điều, thanh này có hơi lớn quá mức!Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn


      " " Hai tay Ngải Tuyết run rẩy chỉ , hàm răng phát run theo.


      ", cái gì? Bảo bối, sáng sớmDĐLQĐ, nhìn thấy cần kích động như thế chứ?”Mộ Dung Kiệt cười tà!


      "Này, Mộ Dung Kiệt, sao nằm giường tôi, Thang Tiệp đâu?”Ngải Tuyết tức muôn điên lên rồi, chính mình kêu ấy đếnDĐLQĐ, sao lại thành Mộ Dung Kiệt leo lên giường mình.


      " kia? Bị ném rồi!”Mộ Dung Kiệt nhàn nhạt !


      "Ném? ném Thang Tiệp đâu? muốn làm gì? mắc bệnh à?”Ngải Tuyết dùng sức đẩy Mộ Dung Kiệt, cơn giận xông thẳng lên đỉnh đầu!DĐLQĐ


      Mộ Dung Kiệt thực nhức đầu cố định đầu của "Ngải Tuyết, em ồn ào quá!.”


      Vừa vừa lật người nằm ở dưới người mình, đôi môi khêu gợi lướt đến môi ! Thơm quá, ngọt quá!


      "A" Mộ Dung Kiệt hít hơiDĐLQĐ, dám tin sờ lên đôi môi"Em dám cắn !.”


      "Cắn sao?Ai bảo chiếm tiện nghi của tôi?Cuối cùng tôi là gì của ?Hả???”Ngải Tuyết gầm thét.Người đàn ông này, hết lần này đến lần khác cứ ức hiếp .***************.com


      Ngay cả bản thân cũng cách nào chống cự, sao lại xui xẻo như vậy a!!!


      Huhuhu, nước mắt như hạt đậu rơi xuống bên má, rất đau lòngDĐLQĐ!


      Từ lúc nào lại uất ức đến nên lời như vậy chứ! vô dụng mà!!!

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 146: Ba tháng (1)


      Edit:Junie


      Beta: ChiMy


      "Đừng khóc? được khóc! Em phải làm từ nước mắt sao cứ khóc hoài vậy?”Mộ Dung Kiệt cau mày lau nước mắt cho !Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      Nhìn khóc, trong lòng đau nhức muốn chết!


      Ngải Tuyết nghe lời , nước mắt càng rơi như lũ, ràng là sai trước mà còn trách móc với !!!Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      "Ôi trời ơi, đừng khóc nữa, hứa, chỉ cần em ngoan ngoãn, dịu dàng với em, có chịu ?”Mộ Dung Kiệt cảm giác bất lực, đối thực hết cách với nhóc này, đành phải đầu hàng trước nước mắt của !Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      Ngải Tuyết chu mỏ, người đàn ông này, biết dịu dàng mới là lạ! có điên mới tin ! Nước mắt lại rơi lần nữa!


      "Saolại khóc nữ, khóc nhiều tốt cho mắt, chắc em ăn biết bao nhiêu con mắt cá rồi hả?”Mộ Dung Kiệt nửa đùa nửa !Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      "Làm sao biết tôi thích ăn mắt cá?”Ngải Tuyết nhìn tỏ vẻ nghi ngờ, chuyện này, chỉ có Tử Hiên và Thang Tiệp biết!


      "Ngốc quá, là ông xã của em, dĩ nhiên phải biết!”Mộ Dung Kiệt đưa tay véo mũi , cười "Quỷ khóc nhè!.”Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      "Tại chọc tôi nên tôi mới khóc như vậy!.”


      "Còn nữa..., phải là ông xã của tôi!Sau này cho nữa, tôi tức giận đấy!”Ngải Tuyết sụt sịt lỗ mũi, lấy tay quệt nước mắt๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn!


      Mộ Dung Kiệt vừa nghe, lập tức nóng nảy"Em vẫn tin là người đàn ông của em?Tử Hiên cho em biết sao? Sau này luôn ở bên cạnh em, cái gì cũng nghe theo em, nhưng mà có chuyện em phải chấp nhận,DĐLQĐ chính là ông xã của em.Trước kia hay bây giờ và sau này mãi mãi là như vậy!”


      Ngải Tuyết cau mày"Nhưng cái gì tôi cũng nhớ nên cần phải giữ lời, tại tôi có ấn tượng gì với cả,DĐLQĐ có thể đừng cưỡng ép tôi theo sắp đặt của có được ?”


      "Cái gì mà có ấn tượng chứ?Giữa chúng ta có nhiều kí ức đẹp như vậy, em phải mau nhớ lại chứ, ngày em rời , đều nhờ vào những kí ức ấy để nhung nhớ em đến ngày hôm nay, chính nó cho thêm sức DĐLQĐmạnh để tìm kiếm em suốt 5 năm qua.Sao em có thể quên cách vô tình như vậy? Ngải Tuyết, em thể cứ như vậy đánh gục ý chí của dành cho em!”


      "Em có biết, em như vậy rất công bằng với ? Ngải Tuyết, em làm như thế quá tàn nhẫn với !” Trong lòng Mộ Dung Kiệt dâng lên trận phẫn nộ, muốn phát hỏa nhưng làm được!


      Ngải Tuyết sững sờ nhìn ? DĐLQĐHình như ta rất đau lòng, mình hơi quá phải ???


      "Này, dù sao sau này cũng thể leo lên giường tôi ngủ.”


      Mộ Dung Kiệt nghẹo cổ suy nghĩ chút,DĐLQĐ thể ngủ ở phòng , nhưng có nghĩa là thể bắt cóc đến phòng khác ngủ.Hahaaaa !!!


      Chương 147: Ba tháng (2)


      Edit: Junie Trần


      Beta: ChiMy


      "Được!"Đồng ý sảng khoái! ! !


      Cái gì? Dễ dàng đồng ý như vậy? ? ?dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      Ngải Tuyết hoài nghi nhìn Mộ Dung Kiệt, mặc kệ , nếu đồng ý rồi cứ thế mà làm !!


      "Còn nữa..., được động tay động chân với tôi!.”dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com


      Mộ Dung Kiệt ngẫm nghĩ, động tay động chân? Dùng những cái khác động cũng được mà ???


      Vậy cũng tốt, sau này khỏi phải đau tay đau chân ! ! !***************.com


      " thành vấn đề! ! !.”


      Ngải Tuyết giật mình há to miệng, còn tưởng rằng, từ chối, ngờ…..***************.com


      "Còn gì nữa ? hết lần ,***************.com sau này có cơ hội đâu!” Giọng của Mộ Dung Kiệt lạnh nhạt, khiến Ngải Tuyết vô cùng áp lực!


      Sau này có cơ hội bây giờ là cơ hội tốt nhất!


      " được hạn chế tự do của tôi!”


      "Ừ? ? ? Chuyện này…. Có thể!”Mộ Dung Kiệtdiendanlequydon.com gật đầu cái, can thiệp là được, quyết định nghe theo Chu Bân, dù muốn sao trời, cũng leo lên hái xuống cho .


      muốn làm gì làm, luôn luôn ủng hộ là được, muốn gây họa, cùng lắm ra mặt dọn dẹp thay !


      Ngải Tuyết thấy đồng ý mọi thứ,***************.com cảm giác rất thoải mái, tâm trạng khó chịu bay lúc nào hay!


      "À còn nữa, tôi cho thời gian ba tháng, nếu sau ba tháng, tôi vẫn khôi phục trí nhớ, thể ép buộc tôi làm ***************.comngười phụ nữ của nữa!.”


      Dù gì cũng nên cho lối thoát chứ !!!


      " được!"Điều này, kiên quyết đồng ý! làm người phụ nữ của , vậy chịu đựng vì làm gì?


      "Tại sao? Chúng ta kết hôn, cũng phải là vợ chồng hợp pháp, nếu tôi rời , chẳng lẽ phải dây dưa mãi với ?.”


      "Chính là được, ***************.comnói với em nhiều lần rồi, em chỉ có thể là bảo bối của riêng !Vĩnh viễn!”Mộ Dung Kiệt trợn to đôi mắt, hung dữ nhìn , về chuyện này đừng hòng mơ tưởng tới!


      Sắc mặt Ngải Tuyết có chút khó coi, quệt mồm"Vậy ba tháng tới đừng chuyện với tôi!”


      cắn môi muốn nứt, đồng ý, cũng thỏa hiệp liền đứng dậy biểu tình liếc Mộ Dung Kiệt!


      " xem cách này có được , trong vòng ba tháng, tôi thử sống với , nếu trong vòng ba tháng tôi ,***************.com cho dù khôi phục trí nhớ, tôi vẫn tiếp tục làm người phụ nữ của ! Có được ?.”


      Gần nửa ngày, liếc , lườm , cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp lên tiếng trước. Bởi vì ánh mắt Mộ Dung Kiệt buồn bã quá mức nên có chút chột dạ!


      Mộ Dung Kiệt vẫn dùng ánh mắt bi thương nhìn như cũ.


      Ngải Tuyết méo miệng, thầm câu"Chẳng lẽ chút tự tin cũng có, hay là, những chuyện trước kia của chúng ta,***************.com đều do thêu dệt lừa gạt tôi.”


      "Cứ như vậy , mọi thứ đều đồng ý với em, từ giờ trở , cho phép em tránh như tránh tà, chúng tadiendanlequydon.com sống với nhau!”Giọng điệu của Mộ Dung Kiệt rất dứt khoát, có điều lời có chút xoay chuyển"Nhưng mà, trước khi thực chuyện đó, để ôm em cái có được ?.”


      " hứa sau này bao giờ động tay động chân!" cố ý nhấn mạnh từng chữ.


      Ngải Tuyết suy nghĩ chút"Vậy cũng tốt, ba mươi giây thôi!”


      mới vừa gật đầu, cả cơ thể liền bị Mộ ***************.comDung Kiệt ôm chặt vào trong ngực, Mộ Dung Kiệt nhướng mày cười gian trá, ba tháng, thu phục được , tự động nhảy vào ao cá sấu!


      Chương 148: Ba tháng (3)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      " chút, trời ơi, tôi sắp nghẹt thở rồi!”Ngải Tuyết chau mày, người đàn ông này muốn ôm chết !


      ๖ۣۜ***************.com


      Khóe miệng Mộ Dung Kiệt vẽ lên nụ cười thỏa mãn, bảo bối của còn né tránh nữa, tốt quá!


      ******


      bàn ăn, Ngải Tuyết bỏ muỗng cơm vào miệng liền cắn cả cái muỗng.๖ۣۜ***************.com


      Tâm trạng của rất vui, cuối cùng cũng khôi phục lại cuộc sống tự do tự tại trước kia!!!


      Mộ Dung Kiệt nhìn ngậm chiếc muỗng rất đáng , tự chủ nuốt ngụm nước bọt, dục vọng như xông thẳng lên đỉnh đầu!๖ۣۜ***************.com


      Đáng chết, người phụ nữ này, mới sáng sớm quyến rũ !


      Vươn tay lấy hạt cơm dính bên miệng , động tác rất dịu dàng vượt quá mức tưởng tượng của Ngải Tuyết!๖ۣۜ***************.com


      "Mèo tham ăn, cứ như ai bỏ đói em vậy ăn cơm rớt vung vãi đầy mặt?.”


      Mộ Dung Kiệt nhìn Ngải Tuyết nở nụ cười đến mê người, nhất thời, Ngải Tuyết bị trầm luân trước vẻ đẹp của đến thất điên bát đảo!die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Oa, cười đẹp trai a! ! !.”


      Nhìn kỹ mới thấy Mộ Dung Kiệt đẹp, quyến rũ!


      Mộ Dung Kiệt thấy Ngải Tuyết nhìn đến chớp mắt, khóe miệng giương lên nụ cười đắc ý, biết Ngải Tuyết của luôn bị mê hoặc bởi sắc đẹp của , bất cứ lúc nào cũng vậy!die»ndٿanl«equ»yd«on


      Trước kia, ghét nhất người khác cứ nhìn bằng ánh mắt ham muốn đó, nhưng mà, tại cảm thấy mình may mắn khi có vẻ ngoài đẹp trai này!!!


      Đưa tay véo chiếc mũi của "Đó là đương nhiên, đẹp trai hoàn mỹ như , em đâu tìm được, quá tiện nghi cho em rồi! Dĩ nhiên, cũng ngại ở với người xấu xí như em!.”DiễღnđànLêQღuýĐôn


      "Cái gì?Người ta có chỗ nào xấu đâu?Mặc dù phải là tuyệt sắc kiều diễm gì,nhưng cũng tạm coi là người đẹp mà!”Lần đầu tiên bị người khác chê, trong lòng Ngải Tuyết rất khó chịu, vui!!!


      "Người đẹo?Người đẹp ở đâu?Sao thấy?”Mộ Dung Kiệt cố ý đảo mắt xung quanh giả vờ hỏi chọc ghẹo .DiễღnđànLêQღuýĐôn


      " thiệt là…. Tức chết tôi!" Ngải Tuyết đưa hai ngón tay ra ngắt bên hông của Mộ Dung Kiệt cái đau điếng.


      "A, sai rồi, bảo bối, bỏ qua cho nha?"Mộ Dung Kiệt bị đau ngừng cầu xin tha thứ.DiễღnđànLêQღuýĐôn


      " Kiệt, sao dễ dàng cầu xin tha thứ như vậy, thực có tiền đồ gì cả!"Tử Hiên ngồi bên nhẫn nhịn nãy giờ bùng nổ đứng dậy lại!


      Nhưng ngờ, Mộ Dung Kiệt nghiêm túc trở lại"Ở trước mặt người phụ nữ của , nguyện ý có tiền đồ!.”DiễღnđànLêQღuýĐôn


      Tử Hiên méo miệng, cái này là tự làm tự chịu ai bảo lo chuyện bao đồng làm gì!


      Riêng Thang Tiệp ngồi bên cạnh vừa ăn vừa bĩu môi, tỏ vẻ rất mất hứng, tối hôm qua, ràng là ngủ chung với Tiểu Tuyết, sáng sớm tỉnh lại, sao lại ngủ ở phòng mình?


      Chương 149: Ba Tháng (4)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      Ánh mắt nhìn đến ba người đối diện, được, nhất định phải hỏi chút!


      "Tiểu Tuyết, cơm nước xong, chúng ta dạo phố có được ? dạo xong, chúng ta xem phim nha! Nghe gần đây mới ra bộ phim mới hay lắm!”DiễnđànLêQuýĐôn.


      " sao, cả ngày đều ở nhà, tớ sắp nổi mốc rồi?”Ngải Tuyết vui mừng đồng ý, vội vàng để đũa xuống, như kịp chờ đợi" ngay bây giờ !.”


      " được, ăn cơm xong hãy !”Mộ Dung Kiệt thấy cả chén cơm Ngải Tuyết chưa đụng vào còn buông đũa xuống đòi với cái bụng rỗng tuếch, trong lòng lo lắng tức giận!


      Ngải Tuyết nhíu mày"Tôi no rồi, ăn nữa!.”DiễnđànLêQuýĐôn.


      "Cả chén cơm múc muỗng no chỗ nào? Ngồi ăn đàng hoàng, lát với em!”Mộ Dung Kiệt thấy Ngải Tuyết nghe lời, giọng điệu càng ngang ngạnh ép buộc !


      "Mộ Dung Kiệt, đồng ý, can thiệp vào cuộc sống tự do của tôi!" Ngải Tuyết tức giận, lại bắt đầu hung hãng! giữ lời!๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐôn


      "Đúng, xen vào cuộc sống của em, nhưng em phải chăm sóc bản thân của mình chứ, em ăn no, lấy sức đâu để dạo phố?”DĐLQĐMộ Dung Kiệt cứng rắn kéo ngồi xuống, ôm eo thon của , múc muỗng cơm đưa tới miệng .


      "Ngoan, ăn rồi, hứa ngăn cấm em!”Lời Mộ Dung Kiệt dỗ dành Ngải Tuyết, nhưng ánh mắt hằn hộc lườm Thang Tiệp!๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐôn


      Ngay tức khắc, Thang Tiệp sợ đến run người, vội vàng với Ngải Tuyết "Tiểu Tuyết, tớ chưa ăn no, bây giờ mới buổi sáng, thời gian còn nhiều gấp gáp làm gì?.”


      Ngải Tuyết cắn môi"Được.”Diễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn


      Ngoan ngoãn ngồi xuống, giành lấy cái muỗng từ tay Mộ Dung Kiệt bắt đầu ăn ngấu ăn nghiến.


      Lúc này, Mộ Dung Kiệt mới yên tâm, hài lòng nâng khóe môi lên!


      "Ăn từ từ, nhìn tướng ăn của em kìa, lịch tí?.”Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      Ngải Tuyết liếc cái"Ai cần lo ! !.”


      "Dạ dạ dạ, chỉ cần em chịu ăn, chăm sóc bản thân tốt! lập tức quản!.”


      Bẹp bẹp, nghe Mộ Dung Kiệt dịu dàng cưng chiều như vậy, trong lòng Ngải Tuyết đột nhiên cảm thấy vô cùng ngọt ngào! Ấm áp!Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      Cơm nước xong, Ngải Tuyết lôi kéo Thang Tiệp chạy qua chạy lại ở khu mua sắm! Hai người tìm kiếm mua những món trang sức cứ như đồ chơi, vừa đáng lại tinh xảo, còn tiện nghi!Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      Hầu như phụ nữ nào cũng có sở thích đó!


      Ngải Tuyết cảm thấy rất vui vẻ, đến cửa hàng thích món nào mua món đó rồi ném cho Mộ Dung Kiệt cách đó xa trông coi !Diễn☆đànLê☆QuýĐôn


      dạo hết quầy trang sức rồi tới tiệm quần áo, dạo xong tiệm bán quần áo lại quanh tới quầy trang sức!Diễnđàn✪Lê✪QuýĐôn


      Phía sau lưng hai người, trong tay Mộ Dung Kiệt xách biết bao nhiêu túi túi lớn thậm chí miệng còn ngậm thêm cái túi!!!


      Chương 150: Nhẫn kim cương (1)


      Edit: Junie


      Beta: ChiMy


      "Tiểu Tuyết, cậu xem cậu kìa vô tâm, tên mỹ nam kia bị cậu hành hạ sắp điên rồi!”Thang Tiệp lặng lẽ liếc mắt Mộ Dung Kiệt!die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Ai bảo ấy theo, dù gì tớ cũng đâu cần! ấy muốn chịu tội, tớ chỉ tốt bụng giúp người ta tọai nguyện thôi" Ngải Tuyết bĩu môi khinh thường, cảm thấy áy náy hay đau lòng nào, vì đâu có áp bức Mộ Dung Kiệt!


      "Ôi, cậu tốt số, săn được tên thiếu gia này vừa bỏ tiền mua sắm vừa xách đồ phụ, thê thảm quá!"Thang Tiệp khỏi lắc đầu than thở với bộ dạng đắc ý thành công của Ngải Tuyết.


      "Được rồi, được rồi!”Ngải Tuyết giành những túi hàng của Thang Tiệp, chạy tới nhét vào tay Mộ Dung Kiệt"Cầm cẩn thận nha!.”die»ndٿanl«equ»yd«on


      Nhưng Mộ Dung Kiệt rất nể tình đem những túi hàng ném xuống đất" chỉ xách đồ giúp em! ! !.”


      Thang Tiệp mới dâng lên hảo cảm lập tức biến mất! Hù dọa!!!


      Có chút run run chạy tới nhặt lên, lúng túng "Tôi tự cầm được!.”


      Ngải Tuyết tức giận" có phải là đàn ông , có lí lẽ gì cả!.”die»ndٿanl«equ»yd«on


      Mộ Dung Kiệt nhíu mày , người phụ nữ kia, quan tâm.


      "Để tôi!"Tử Hiên vội vàng tiến lên cầm giúp Thang Tiệp, trời ơi, nặng quá.


      Thang Tiệp cảm kích mỉm cười với Tử Hiên, trong lòng nhất thời thấy ấm áp, người đàn ông này dịu dàng như nước! ! !


      Ngải Tuyết hung hăng lườm Mộ Dung Kiệt, đàn ông thúi! Hừ.


      Mặc kệ , tiếp tục với công việc mua sắm, quét mắt tới những món đồ trang sức, mắt lóe sáng hẳn lên! Oa, rất tinh tế ! ! !die»ndٿanl«equ»yd«on


      "Tiểu thư, muốn kiểu mẫu nào? Có cần tôi giúp giới thiệu ?.”


      "Tiểu thư, đây là nhẫn kim cương hoa hồng 18k được nhập khẩu từ nước ngoàithấy như thế nào? Nó được làm từ xưởng tay nghề thủ công,DĐLQĐ là trong những nơi nổi tiếng làm trang sức, bao giờ phai màu, sáng bóng mãi, dù nhiều năm đeo, khi lấy ra vẫn màu như đúc! Tiểu thư đeo vào nhất định rất đẹp, lại mang đậm vẻ thanh tao của người phụ nữ! ! !.”


      "Ừ, nghe tệ, tôi muốn xem chiếc nhẫn kim cương đó!.”


      "Tiểu thư, muốn kết hôn sao?” nhân viên đưa mắt nhìn hai người đàn ông đẹp trai phía sau, tươi cười mặt bay mất! ! !DĐLQĐ


      "Đúng!”Ngải Tuyết vừa định , Mộ Dung Kiệt liền cướp lời đáp trả! ! !


      "Ha ha, tại có hai mẫu rất thịnh hành, cái gọi ‘duyên định tam sinh ’, cái gọi ‘ tín niệm ’!" Nhân viên vừa vừa lấy hai chiếc nhẫn ra! ! !


      "Ừ, rất đẹp! Mỗi chiếc đều đại diện cho ý nghĩ của riêng nó?.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :