1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang - Vũ Bộ Sinh Liên (Full 104c - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Bên cạnh xe hoa, chiếc máy bay trực thăng đậu sẵn ở thảm cỏ trống. chiếc thảm đỏ dài trải đất, từ bên dưới cửa xe lên bậc thang, đến trước cửa cabin của máy bay trực thăng.

      Xung quanh máy bay trực thăng, hơn trăm người áo đen thiết huyết (ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh) đứng quay mặt ra ngoài, cảnh giác tình huống xung quanh.

      Ngồi chiếc ghế mềm mại ở cabin trực thăng, Dany nhìn Úc Hàn Yên phía đối diện vẫn vô cùng bình tĩnh, khỏi hỏi: " hề căng thẳng chút nào sao?"

      Úc Hàn Yên nhíu mày, tò mò hỏi: "Tại sao phải căng thẳng?"

      ". . . . . . Tôi cũng còn căng thẳng." Dany có chút buồn bực.

      tiếp: "Tôi nghe Ngôn , lát nữa máy bay trực thăng của chúng ta, phải đối mặt với mấy ngàn ánh mắt, cùng với chi chít các Camera."

      phát ra nhiều thiệp mời như vậy sao?" Úc Hàn Yên quay đầu nhìn sang người bên cạnh, hỏi có chút khó tin.

      "Khách quý cũng gần hai ngàn." Lăng Diệp rất bình tĩnh lên tiếng.

      ". . . . . ."

      Úc Hàn Yên khẽ cắn răng, lại hỏi: " cho phép giới truyền thông có mặt?"

      "Ừ, hôn lễ của chúng ta được truyền hình trực tiếp. Dự đoán sơ bộ, người của truyền thông khoảng 6.000." Lăng Diệp tiếp tục bình tĩnh .

      ". . . . . ." Úc Hàn Yên nhìn chằm chằm, hận nghiến răng nghiến lợi.

      " ra biết nha!" Dany bừng tỉnh hiểu ra, cứ bảo sao trước đó ấy hề có chút căng thẳng nào.

      "Tôi là người trông coi việc ăn, chơi, ngủ………" Úc Hàn Yên nhìn về phía Dany, đáp.

      Dany có chút lên lời, hỏi: "Vậy có biết tại chúng ta đâu ?"

      Úc Hàn Yên đáp rất thành : " biết."

      ". . . . . . Tôi nên như thế nào đây?" Dany bất lực châm chọc.

      "Chúng ta đâu?" Úc Hàn Yên nhìn về phía Lăng Diệp, hỏi.

      Lăng Diệp dịu dàng đáp: "Đến hòn đảo tư nhân của ." hòn đảo tư nhân tồn tại chỉ vì em.

      Dany nhìn Lăng Diệp, hỏi: " cũng hề bàn bạc với ấy?"

      Úc Hàn Yên có chút ngượng ngùng lên tiếng: "Khụ khụ. . . . . . Là tôi để cho ấy toàn quyền sắp đặt."

      Khóe miệng Dany tự chủ được kéo ra, chỉ nghe thấy : " đúng là yên tâm. ta bán , cũng biết nha."

      " ." Giọng Lăng Diệp rất lạnh nhạt, lại mang theo sức mạnh khiến người ta phải tin tưởng.

      " lại, tại sao phải mời nhiều người như vậy?" Úc Hàn Yên nhìn , hỏi.

      "Dĩ nhiên là muốn người toàn thế giới biết em là vợ của , là chồng của em." Lăng Diệp hùng hồn đáp.

      Úc Hàn Yên trợn trừng mắt, : "Nếu như em nhớ lầm, lúc trước tuyên bố tin cưới, cũng làm cho người toàn thế giới nhận biết này rồi."

      Lại lợi dụng kỹ thuật hacker để tuyên bố tin cưới, đúng là… Người đầu tiên trong lịch sử.

      "Muốn cho này xâm nhập vào lòng người." Lăng Diệp hết sức nghiêm túc đáp.

      ". . . . . ."

      "Hắc đạo bạch đạo đều mời?" Úc Hàn Yên lại hỏi.

      thấy đối phương gật đầu, khỏi lo lắng hỏi: "Có thể xảy ra cố gì ?"

      Lăng Diệp cười cười, dịu dàng : "Yên tâm , ai dám phe phẩy trước mặt đâu."

      "Nhan Hạo đâu?" Úc Hàn Yên nhịn được hỏi. Nhan Hạo giống như quả bom hẹn giờ bên cạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

      "Ừm, lần trước an bài làm được việc rồi." Đôi môi mỏng của Lăng Diệp khẽ cong, dùng giọng trầm thấp đáp.

      Úc Hàn Yên khỏi trợn lớn hai mắt, khó tin hỏi: " chết?"

      Nhan Hạo là tai họa kinh hoàng như vậy, nếu cứ thế mà chết, đúng là làm cho người ta thể tin được.

      "Điều này phải hỏi Ngôn mới biết được." Lăng Diệp nhìn Tề Ngôn, ý bảo giải thích.

      Tề Ngôn gật đầu cái, lên tiếng: "Trong móng tay kia có độc tố là thành quả nghiên cứu vừa ý nhất của tôi tính đến thời điểm này. Độc tố đó chỉ hòa tan trong máu, cách khác nếu gặp máu, mãi sinh tồn móng tay của người kia. Lợi dụng chính điểm này, mà kia thành công đánh lén Nhan Hạo, độc tố từ trong ngón tay của , thâm nhập vào trong cơ thể ."

      "Nếu số độc tố thâm nhập vào đủ lượng, Nhan Hạo tử vong tại chỗ. Nhưng theo người của Nhan gia , trước mắt Nhan Hạo vẫn trong tình trạng hôn mê sâu."

      Úc Hàn Yên nhíu mày, hỏi "Có thuốc giải ?"

      "Bên ngoài có thuốc giải." Tề Ngôn trầm giọng .

      xong, phát sắc mặt Dany có chút tái nhợt, khỏi ảo não trận. muốn tự tay ôm Dany vào trong lòng, vỗ về chút, lại phát cơ thể đối phương ràng co rúm lại.

      Trong lòng Tề Ngôn bị đả kích trận, khóe miệng giật giật chua sót, rút tay lại.

      Úc Hàn Yên thấy vậy, khỏi gọi: "Dany?"

      Dany phản ứng kịp, cười hỏi: "Sao vậy?"

      " nên biết, chúng tôi đều phải dạng tốt đẹp gì." Úc Hàn Yên có chút tàn nhẫn.

      " sao?" Đôi mắt to của Dany mở lớn, lần đầu tiên hỏi bối cảnh của Úc Hàn Yên.

      Úc Hàn Yên cười lơ đễnh, đáp: "Tôi ‘chúng ta’, tự nhiên bao gồm cả tôi trong đó. Tôi từng giết người, rất nhiều."

      Dany im lặng hồi, hỏi: "Mười người?"

      "Vượt xa số này nhiều." Úc Hàn Yên nhìn thẳng vào đôi mắt của , để cho có chỗ lẩn tránh.

      Tề Ngôn nhịn được, đứng dậy ngăn cản tầm mắt sắc bén của Úc Hàn Yên, trầm giọng : "Chị dâu, đừng ép ấy."

      Úc Hàn Yên nhìn Tề Ngôn cái, thu hồi tầm mắt của mình.

      Tề Ngôn thấy vậy, gửi cho ánh mắt cảm kích, sau đó về phía buồng lái.

      Dany lập tức đứng dậy, bước nhanh theo, giữ tay lại, cho rời .

      Trong mắt Tề Ngôn thoáng qua tia vui mừng, xoay người nhìn .

      Dany hít sâu hơi, hai mắt bình tĩnh nhìn , : "Em sợ."

      dừng chút, tiếp tục : "Vừa mới bắt đầu em cũng biết thân phận của đơn giản, ít nhất thể thoát khỏi có liên quan đến hắc đạo. Nhưng dù sao em cũng chỉ là người bình thường, có cách nào thể thờ ơ khi nghe thấy mấy chuyện này, em hy vọng cho em quá trình thích ứng."

      Tề Ngôn nâng khóe môi, tiến lên ôm , vỗ nhè lưng , : " rất vui mừng, vì em tích cực, sẵn sàng tiếp nhận tất cả mọi thứ của ."

      Úc Hàn Yên cười thản nhiên.

      Lúc này, vùng trời của hòn đảo nào đó ở Thái Bình Dương, nghênh đón chiếc máy bay trực thăng.
      Last edited by a moderator: 9/4/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 100: Hôn lễ thế kỷ (2)

      Ngày kết hôn được định từ nửa tháng trước, nhưng hôn lễ này cũng phải là nửa tháng trước mới bắt tay vào làm. Ngay từ lần thứ hai nhìn thấy Úc Hàn Yên, Lăng Diệp cho người xây dựng phòng ốc ở hòn đảo tư nhân của mình, trồng trọt hoa cỏ cây cối, bày biện trường hôn lễ……….

      Mặc dù khi đó người kia có hảo cảm với , nhưng là người nhìn trúng, chỉ có kết cục, đó chính là thuộc về .

      Mọi người tới hòn đảo này, phản ứng đầu tiên là - đẹp; phản ứng thứ hai là – quá đẹp; phản ứng thứ ba là – đẹp khiến người ta hít thở thông. Khắp nơi đều nhìn thấy hoa hồng quyễn rũ, hoa bách hợp thuần khiết, hoa cẩm chướng ấm áp, hoa tulip cao sang…….. thể đếm xuể những loài hoa cùng đua nhau nở rộ, tô điểm cho hòn đảo rực rỡ sắc màu, khiến cho người ta giống như đưa mình vào biển hoa.

      ai bị thuyết phục bởi nguồn lực tài chính của Lăng Diệp.

      Mặc dù người được mời đến đều là khách quý đứng đỉnh kim tự tháp trong lĩnh vực của mình, nhưng mà ở tại đây, dám đùa bỡn đại bài, ai dám bới móc, dám để lộ ra chút biểu cảm hài lòng nào. Trong giới hắc đạo, bang Liệt Diễm đại biểu cho thế lực tuyệt đối; còn trong bạch đạo, Lăng Thị lại đại biểu cho tiền quyền (quyền lực + tài chính).

      Tiếng gào thét tạp bầu trời được thay thế bằng tiếng nhạc du dương do những ban nhạc hàng đầu thế giới trình diễn, mọi người rối rít chuyển tầm mắt về phía chiếc máy bay trực thăng càng ngày càng tới gần, vô số các camera hẹn mà cùng nhắm về hướng chiếc máy bay trực thăng.

      Thời khắc lịch sửa sắp sửa diễn ra.

      ~*~ Các bạn đọc truyện tại ***************.COM - Edit: Ngon gio nho ~*~

      Máy bay trực thăng đáp xuống bãi cỏ trống bằng phẳng, cửa cabin được mở ra, dây cầu thang ngắn được thả xuống, hai người mặc âu phục màu đen ngang nhau nhanh chóng trải thảm đỏ lên cầu thang.

      Trong nháy mắt, thảm đỏ được trải lên cỏ, bóng dáng Lăng Diệp với phong thái cường ngạnh rọi vào tầm mắt mọi người.

      tuấn bức người, nghiệt ai bằng.

      chậm rãi xuống cầu thang, xoay người ngẩng đầu nhìn lên cửa cabin, chờ người đẹp ra.

      Tất cả mọi người đều nhìn chớp mắt vào cửa cabin, chỉ sợ bở lỡ mất hình ảnh.

      Khoảng khắc tiếp theo, mặc váy cưới xuất trong tầm mắt của bọn họ.

      Vẻ đẹp của , áp đảo tâm trí người, mê hoặc lòng người.

      Đặc biệt là đôi mắt hạnh đen trắng ràng, sáng rực như ngôi sao, giống như mang theo ma lực, mặc dù cách tấm khăn che mặt, vẫn mạnh mẽ thu hút chú ý của các nhân sĩ (trai chưa vợ) ở đây như cũ, "hít", những tiếng hít khí trầm thấp được lan ra từ trong đám người.

      Bạch Triết Hiên nhìn ngơ ngẩn, bị rơi rớt mấy nhịp tim.

      Lăng Diệp tạo ra đường cong bên cánh tay phải, thâm tình nhìn .

      Khóe môi Úc Hàn Yên khẽ gợn lên, bước từng bước tới gần , lúc đến bên cạnh , đưa tay trái của mình khoác lên khuỷu tay .

      Hai người cùng nhau về phía trước hai mét, sau đó dừng lại, mỉm cười nhìn mọi người xung quanh, để mặc cho người khác chiêm ngưỡng cùng chụp ảnh.

      ~*~ Các bạn đọc truyện tại ***************.COM - Edit: Ngon gio nho ~*~

      Tiếp đó, mười hoa đồng mỗi người xách theo giỏ đầy cánh hoa hồng tới bên cạnh họ, chia thành hai nhóm nam riêng, nữ riêng. Nhóm hoa đồng nam trong những bộ âu phục đen xíu đứng ở bên trái Lăng Diệp, nhóm hoa đồng nữ trong những bộ váy trắng công chúa đứng ở bên phải Úc Hàn Yên.

      Tiếp đó, Tề Ngôn xuất trong tầm mắt của mọi người với dáng vẻ hiên ngang, tuấn tuấn vĩ (cao to đẹp trai, tài trí hơn người).

      Những người trong giới bạch đạo cũng khỏi tự hỏi, người đó là ai? Nhưng mà, chỉ với việc là phù rể, cũng đủ biết nhất định hề đơn giản. Vì vậy, các chưa chồng lại cùng nhau đem lực chú ý tập trung người .

      dừng lại sau lưng cách Lăng Diệp khoảng hai mét, Dany ăn mặc đẹp đẽ thong thả xuống cầu thang. Lam Nguyệt và Đan Liên bèn nhìn nhau cười, có loại cảm khái kiểu "Nhà có con mới lớn".

      Vẻ bề ngoài hay khí chất của Dany đều rất xuất chúng, níu chặt tầm mắt của cánh đàn ông, bọn họ hẹn mà đều đem chủ ý đánh người .

      Bạch Triết Hiên vừa thấy phù dâu là , gần như xác định được ngay người đàn ông sau lưng Lăng Diệp chính là bạn trai , cũng chính là tên đầu sỏ khiến cho mất tất cả, trở thành hai bàn tay trắng – Tề Ngôn.

      nhét tay vào túi quần, nắm chặt cái lọ .

      Dany đến cạnh Tề Ngôn dừng lại, ngồi xổm xuống nâng làn váy sau của Úc Hàn Yên lên, đứng dậy.

      Khúc quân hành thiêng liêng của lễ cưới vang lên, mở màn cho buổi hôn lễ bắt đầu.

      đài cao, vị linh mục rất có uy danh thế giới – Linh mục Khải Minh bắt đầu lên tiếng.

      Mọi người lưu luyến đem tầm mắt dời khỏi bốn người kia, đứng đối mặt với linh mục.

      Năm hoa đồng đứng phía trước và năm hoa đồng đứng phía sau Lăng Diệp và Úc Hàn Yên, hòa theo tiết tấu của nhạc, rắc xuống những cánh hoa hồng nhạt, những cánh hoa màu hồng nhạt điểm xuyết thảm đỏ, tạo thành những bông hoa tuyết phất phơ.

      Bốn người giống như trải qua vô số những lần tập luyện, bước chân đều nhịp.

      Hai bên chiếc thảm đỏ rộng ba mét, cứ cách mười mét là có hai hộ vệ mặc âu phục đen đứng hai bên, hữa của bọn họ, khiến cho mọi người dám bước lên phía trước bước.

      ~*~ Các bạn đọc truyện tại ***************.COM - Edit: Ngon gio nho ~*~

      Nhóm hoa đồng đến bậc thang lối lên đài dừng lại, bọn chúng đứng hướng mặt vào giữa đường, động tác rắc hoa tay vẫn ngừng.

      Dany đỡ vạt váy sau của Úc Hàn Yên lên đài, sau khi Úc Hàn Yên đứng ngay ngắn, mới từ từ buông vạt váy xuống đất.

      Sau khi linh mục đọc đoạn xong, nhìn về phía Lăng Diệp hỏi: "Chú rể, con có bằng lòng lấy dâu làm vợ ?"

      Lăng Diệp nhìn chằm chằm Úc Hàn Yên bằng ánh mắt thâm tình, khẩn thiết, cất giọng kiên định: "Con bằng lòng."

      Linh mục lại hỏi: "Bất luận là ấy giàu có hay nghèo khổ, hoặc bất luận là sau này ấy có khỏe mạnh hay ốm đau, con có bằng lòng sống cùng ấy suốt đời ?"

      Lăng Diệp nghiêm túc trả lời: "Con bằng lòng."

      Linh mục nhìn về phía Úc Hàn Yên, hỏi: " dâu, con có bằng lòng gả cho chú rể làm vợ ?"

      Úc Hàn Yên nhìn xuyên thấu qua tấm khăn che mặt, về phía Lăng Diệp, khóe môi khẽ cong, giọng thánh thót: "Con bằng lòng."

      Linh mục lại hỏi: "Bất luận là trong tương lai cậu ấy giàu có hay nghèo khổ, hay bất luận là sau này cậu ấy có khỏe mạnh hay ốm đau, con có bằng lòng sống cùng cậu ấy suốt đời ?"

      Úc Hàn Yên trả lời rất chắc chắn: "Con bằng lòng."

      Cha xứ mỉm cười, tuyên bố: "Mời chú rể và dâu trao nhẫn cưới."

      Tề Ngôn tới bên cạnh Lăng Diệp, lấy từ trong túi quần ra hộp nhẫn, mở ra.

      Úc Hàn Yên đưa tay trái của mình lên, chờ đợi.

      Lăng Diệp ngoắc ngoắc khóe môi, lấy chiếc nhẫn ra, nâng tay trái của Úc Hàn Yên lên, đưa chiếc nhẫn lồng vào ngón áp út của , từ từ đẩy vào.

      Mọi người nhìn thấy viên kim cương khổng lồ được khảm chiếc nhẫn, đều hít vào ngụm khí lạnh.

      Người tinh mắt nhận ra, viên kim cương khảm chiếc nhẫn, là do mấy tháng trước Lăng Diệp bỏ ra ba tỷ Dollar để mua, viên kim cương màu hồng nặng đến 20 Carat. Nó được cho là viên kim cương hoàn mỹ nhất mà loài người phát ra tính đến thời điểm này, gì sánh được.

      Cho dù nhìn đến người thiết kế chiếc nhẫn, nhìn đến công nghệ tạo ra chiếc nhẫn, nhìn đến tư liệu chế tác ra chiếc nhẫn, chiếc nhẫn này, cũng thể nghi ngờ chính là chiếc nhẫn đắt tiền nhất trong lịch sử.

      Dany chầm chậm đến bên cạnh Úc Hàn Yên, tay trái nâng hộp nhẫn, tay phải mở hộp ra.

      Úc Hàn Yên đưa tay phải lên, lấy chiếc nhẫn ra, đưa chiếc nhẫn lồng vào ngón áp út của Lăng Diệp, từ từ đẩy vào.

      ~*~ Các bạn đọc truyện tại ***************.COM - Edit: Ngon gio nho ~*~

      Lão Tôn đứng hàng đầu tiên bên dưới, khỏi vui mừng rơi lệ, ông ngước đầu nhìn lên trời, thầm: "Lão gia, ông có thể yên nghỉ rồi. . . . . ."

      Linh mục thấy vậy, lớn: "Ta nhân danh Chúa Thánh Thần, Chúa Cha, Chúa Con tuyên bố: dâu chú rể kết làm vợ chồng. Bây giờ, chú rể có thể hôn dâu được rồi."

      Mặc dù mình với Lăng Diệp làm ít chuyện thân mật, nhưng nghĩ đến hôn trước mặt nhiều người như vậy, mặt Úc Hàn Yên vô tình vẫn đỏ lên.

      Lăng Diệp tới trước người , hai tay nhàng lật khăn che mặt lên qua đầu , tay trái ôm eo , tay phải giữ sau ót , làm chuyện rất thích – hôn môi .

      "Hôn lưỡi hai phút!" Có lẽ là do bầu khí vui vẻ thoải mái của hôn lễ mà khiến mọi người sôi nổi trỗi dậy, có người đùa.

      Lời này vừa được thốt ra, ít người cũng phụ họa theo: "Hôn lưỡi hai phút! Hôn lưỡi hai phút! Hôn lưỡi hai phút!"

      Luật phát trách tội, huống hồ bọn họ cũng phạm lỗi gì, ngược lại còn khiến cho trường hôn lễ trở nên náo nhiệt hơn.

      Loại chuyện hôn lưỡi như vậy, Lăng Diệp dĩ nhiên bằng lòng trăm lần, chỉ có điều, quên da mặt của người nào đó hơi mỏng.

      nhìn vào mắt Úc Hàn Yên phủ tầng hơi nước, sử dụng ánh mắt hỏi: "Có thể ?"

      Úc Hàn Yên thẹn thùng liếc cái, sau đó nhắm mắt lại, đưa hai tay lên cổ .

      Con ngươi Lăng Diệp giống như đá Hắc Diệu Thạch, sáng đến kinh người, chút chậm trễ, đưa đầu lưỡi linh hoạt vào, khẽ cậy hàm răng ra.

      nụ hôn dữ dội cuồng dã, đẩy khí của trường hôn lễ lên đến đỉnh điểm.

      Các quý ông mặc kệ là kết hôn hay chưa, đều đem tầm mắt chuyển đến khuôn mặt dâu xinh đẹp, tưởng tượng chính mình hôn ; còn các , tất cả đều giống nhau, đều đem tầm mắt chuyển đến khuôn mặt tuấn của chú rể, tưởng tượng người hôn chính là mình.

      Dany đứng cách xa bọn họ xa, nét mặt đỏ hồng giống như con tôm luộc chín, ánh mắt vụt sáng nhấp nháy, quá kích thích……..

      Đột nhiên cảm thấy có luồng ánh mắt nóng rực rơi đôi môi của mình, khỏi muốn tìm cái lỗ nào đó chui xuống, cần nhìn cũng biết tầm mắt đó là của ai.

      Mạc Vũ đứng ở trong đám người, nhận thấy rất dục vọng trong cơ thể mình thức tỉnh, khẽ nguyền rủa tiếng, ép buộc chính mình di dời tầm mắt khỏi hai người kia.

      Trong lúc lơ đãng, nhìn thấy Thiên Nhất đứng bên cạnh, khuôn mặt đỏ hồng có thể chảy ra nước, "Bùm" tiếng, dục vọng nổ tung.

      Mạc Vũ vươn tay sang cặp mông của Thiên Nhất, cuối cùng vẫn dám đáp xuống, bởi vì hiểu rất , nếu đáp xuống, nhất định Thiên Nhất trở mặt.

      hít sâu hơi, đè thấp dục vọng của chính mình xuống, nhìn bốn phía xung quanh vòng, tất cả mọi người đều tốt hơn chút nào.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Vốn là muốn xem cảnh tượng bọn họ náo nhiệt, ngờ chính mình lại chịu hành hạ, còn có chuyện gì cẩu huyết hơn chuyện này ?

      Lúc mọi người chộn rộn, miệng đắng lưỡi khô, rút cuộc hai phút dài dằng dặc cũng trôi qua.

      Mọi người như nhận được đại xá, tiếp theo, tràng vỗ tay nhiệt liệt bùng nổ.

      "Kính mời các vị khách quý dời bước đến đại sảnh bữa tiệc." Người chủ trì vào Micro.

      Chỉ là khách quý, bao gồm nhân viên truyền thông.

      Tiếng vừa dứt, bầu trời, phía mọi người xuất hai chiếc máy bay trực thăng, từng mảnh những cánh hoa hồng từ cabin nhàng rơi xuống.

      Cùng lúc đó, hòn đảo , từ trong các bụi hoa bắn ra các cột nước cao ngất trời với kích thước bằng ngón chân cái.

      Người phụ nữ khoác khuỷu tay Bạch Triết Hiên cảm thán: "Có chồng như thế, chết cũng tiếc."

      Bạch Triết Hiên cười gì, ấy đáng được hưởng tất cả những gì tốt đẹp nhất thế giới này. Nếu như ấy là người phụ nữ của mình, mình lại có khả năng tài chính như Lăng Diệp, phải làm long trọng, lớn hơn mới được.

      Sau khi mọi người vào đại sảnh bữa tiệc, cũng nhịn được tặc lưỡi hít hà, đây chính là phòng tiệc lớn nhất thế giới.

      Bên trong đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, bốn phía vách tường đều treo ảnh cưới của Lăng Diệp và Úc Hàn Yên. Dưới đất lót đá cẩm thạch, mấy trăm chiếc bàn đều dạng hình tròn lớn giống nhau được bày biện theo quy luật, mỗi chiếc bàn đều được bao quanh bởi mười chiếc ghế dựa.

      Đài cao phía trong đại sảnh được thiết kế với diện tích . vách tường nối liền với đài cao có màn hình khổng lồ. đài cao, chỗ tiếp sát với bờ tường bên kia bị các loại nhạc cụ chiếm cứ, ban nhạc diễn tấu nhạc qua loa vang vọng khắp gian.

      Thừa lúc mọi người vào, Mạc Vũ kéo Thiên Nhất sải bước về hướng khác của biệt thự.

      Thiên Nhất nhìn bóng lưng vội vã của , hiểu gì, lại chống cự nhưng sức khỏe, hơn nữa ở trước mặt người khác cũng tiện làm mất mặt , thể làm gì khác hơn đành để mặc lôi kéo.

      "Mạc Đường chủ." Mấy người áo đen canh giữ ở cửa biệt thự nhìn thấy Mạc Vũ, cúi đầu chào.

      Mạc Vũ nhàn nhạt đáp "Ừ" tiếng, để ý tới bọn họ nữa.

      vào phòng nghỉ dành cho khách ở tầng , “thịch” tiếng đóng cửa lại, tiếp đó đè Thiên Nhất vào sau cánh cửa, cúi đầu bắt được đôi môi đỏ mọng của , vội vàng hôn.

      Thiên Nhất cực kì buồn bực, thừa lúc Mạc Vũ chưa chuẩn bị, dùng sức đẩy ra, mở to mắt nhìn vào đôi mắt đào hoa của , hỏi: " kéo tôi đến đây, chỉ là để hôn tôi?"

      ", chỉ là muốn hôn em." Mạc Vũ nghiêng đầu khẽ cắn vành tai , dùng giọng hơi khàn .

      Ám hiệu ràng như vậy, nếu Thiên Nhất còn biết muốn làm gì, sống uổng phí rồi. Thiên Nhất liếc mắt, : " đừng có bất cứ lúc nào, ở đâu cũng động dục như thế."

      " nào có, đều là Diệp và chị dâu hại." Mạc Vũ ngụy biện.

      tựa đầu vào vai Thiên Nhất, làm nũng : "Cho có được ? kìm nén khổ sở……."

      Thiên Nhất vốn đem hình ảnh kia để ở sau đầu, lúc này Mạc Vũ nhắc, lại nghĩ tới, hơn nữa hình ảnh còn rất ràng. Mặt của lại đỏ ửng lên lần nữa, có chút luống cuống : " lâu nữa khách khứa vào bàn rồi."

      Mạc Vũ vừa nghe xong, đôi mắt đào hoa thoáng qua tia sáng, có hy vọng!!

      " sao, rất nhanh thôi." ôm người đến giường, đè lên, giở trò.

      "Ông ông ông", hồi thanh hài hòa truyền đến.

      Mạc Vũ hộc máu lấy điện thoại từ trong túi quần ra, nhìn số hiển thị, ngồi thẳng người dậy, ấn nút nghe, cười hì hì : "Diệp, sao vậy?"

      "Tôi cũng được nghỉ ngơi, sao cậu có thể ung dung tự tại?"

      Là cậu kết hôn, cũng phải là tôi nha. Nhưng mà, những lời này Mạc Vũ dám ra, hỏi: "Sao cậu biết?"

      muốn đem cái kẻ báo tin chặt ra làm trăm mảnh. . . . . .

      "Tôi nhìn thấy."

      ". . . . . ." Mạc Vũ cực kỳ tức giận.

      "Qua đây nhanh lên." Đối phương sau khi xong, lập tức cúp điện thoại.

      Nghe được thanh “tút tút” truyền đến bên tai, Mạc Vũ bất đắc dĩ xuống giường.

      Thiên Nhất nhìn thấy bộ dáng chưa thỏa mãn dục vọng của , khóe môi bất giác cong lên. ngồi ở bên mép giường, định ra khỏi giường, lại bị Mạc Vũ ngăn lại.

      Trong mắt Thiên Nhất đầy ý hỏi, Mạc Vũ quỳ chân đất, từ trong túi quần khác lấy ra hộp nhẫn, mở ra, nghiêm túc : " mãi em, chiều chuộng em, cho nên, làm bạn đồng hành cả đời của , được ?"

      Thiên Nhất bị chấn động sâu, sững sờ nhìn Mạc Vũ quỳ gối trước mặt mình, đột nhiên ông gà bà vịt: "Cho nên, vội vã kéo tôi vào đây, là muốn đưa nhẫn cho tôi?"

      Đầu Mạc Vũ đầy vạch đen, vất vả mới tạo được bầu khí, cứ như vậy bị phá hỏng rồi. Chỉ có điều, vẫn đáp: " phải. Kế hoạch ban đầu của đầu tiên là lên giường với em, rồi mới đưa nhẫn cho em."

      Thiên Nhất nhìn hồi, rất : "Được."

      "Sao hả?" Mạc Vũ nghe , hỏi lại.

      Thiên Nhất trừng mắt liếc cái, cảm thấy Mạc Vũ là cố tình. thêm gì nữa, trực tiếp vươn tay trái của mình ra.

      Mạc Vũ hết sức vui mừng, đôi mắt đào hoa sáng đến kinh người, dám tin hỏi: "Em đồng ý?"

      Thiên Nhất nhìn thấy phản ứng này của , trong lòng rất vui, lại : "Lần trước phải đồng ý kết hôn với rồi sao?"

      "Lần trước em là bị ép, càng hy vọng em cam tâm tình nguyện." Mạc Vũ lấy chiếc nhẫn đeo vào ngón tay áp út của , .

      Thiên Nhất gì, cầm chiếc nhẫn khác lên, nhét vào ngón áp út tay trái của Mạc Vũ.

      Mạc Vũ phấn khích, ôm chầm Thiên Nhất quay mấy vòng.

      Rốt cuộc, sau khi được thả xuống, Thiên Nhất mặt nghiêm túc nhìn , nhấn mạnh: "Tôi là đàn ông, đừng làm những chuyện ràng là làm với phụ nữ với tôi."

      " thề, tuyệt đối coi em là phụ nữ." Mạc Vũ giơ ba ngón tay lên, thề thốt.

      thấy sắc mặt đối phương buông lỏng nhu hòa, liền cầm tay , bước nhanh ra ngoài, đồng thời : " còn xuất , Diệp róc da của mất."

      Hai người đến cửa đại sảnh bữa tiệc, vừa khéo qua đám người vào bàn. Chỗ ngồi của bọn họ ở phía đầu tiên, cho nên thể làm gì khác hơn là nhắm mắt về phía trước.

      Thiên Nhất giựt giựt cái tay bị kéo, có cách nhích ra được chút nào, đành phải thôi.

      Mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm vào tay của bọn , cũng dám gì.

      Mạc Vũ tới bên cạnh chỗ ngồi của mình, bị ánh mắt lành lạnh của Lăng Diệp đảo qua, toàn thân lạnh buốt, cười hì hì đáp lại.

      Sau khi mọi người ngồi xuống xong, người chủ trì lên tiếng, Lăng Diệp và Úc Hàn Yên xuất đài cao, màn hình bóng dáng của bọn họ được phóng đại lên gấp bội lần, khiến cho mỗi người ở đây đều có thể nhìn được ràng.

      Tiếp đó, bồi bàn đẩy tới trước người bọn họ cái bánh ngọt trái cây truyền thống chín tầng, được làm từ 20 cái bánh ngọt, trang trí 900 bông hoa đường.

      Lăng Diệp và Úc Hàn Yên cùng cầm chung dao, cắt bánh ngọt từ cao xuống.

      Xong xuôi, mỗi người bọn họ cầm ly rượu đỏ người bồi bàn bưng ở , nhìn thẳng vào mắt nhau cười cái, cánh tay giao nhau uống.

      Sau khi hai người thả ly rượu lại khay, người chủ trì tuyên bố - bữa tiệc chính thức bắt đầu.
      Last edited by a moderator: 11/4/15

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 101: Hôn lễ thế kỷ (3)

      Nhóm khách quý được sắp xếp vị trí ngồi khách nhau tùy theo các lĩnh vực, vai vế và địa vị, bao gồm trường hợp ở bàn chính.

      Lăng Diệp sắp xếp cho lão Tôn ngồi ở bàn chính, để chăm sóc cho đối phương, để Mạc Vũ và Thiên Nhất cũng ngồi ở bàn chính, hơn nữa còn sắp cho hai người ngồi cách nhau, bên phải và trái của Lão Tôn.

      "Lão Tôn, cháu kính ông." Lăng Diệp đứng bên cạnh lão Tôn, giơ ly rượu đỏ lên, với ông.

      Úc Hàn Yên đưa ly rượu của mình đến bên cạnh ly rượu của Lăng Diệp, khóe môi nâng lên, nhìn Lão Tôn : "Lão Tôn, cám ơn ông những năm qua luôn chăm sóc Diệp."

      Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này màn hình lớn, đều nghĩ thầm: "Người kia là ai? Lại có thể có được vinh hạnh đặc biệt này."

      Lão Tôn bưng ly rượu đứng dậy, nước mắt lưng tròng nhìn bọn họ, đầu tiên là với Lăng Diệp: "Tiểu thiếu gia, tôi chỉ là quản gia, cậu cần phải đối với tôi như vậy. Kiếp này nhìn thấy cậu kết hôn là may mắn của tôi rồi, phải hối tiếc nữa."

      Ông nhìn Úc Hàn Yên : "Tiểu Thiếu phu nhân, chăm sóc tiểu thiếu gia là bổn phận của tôi. Sau này, tiểu thiếu phu nhân có cần gì tôi, xin cứ việc dặn dò."

      "Lão Tôn ở đây, chúc tiểu thiếu gia và Tiểu Thiếu phu nhân đầu bạc răng long, mãi mãi đồng lòng." Ông nhìn về phía Lăng Diệp và Úc Hàn Yên .

      xong, ông khẽ cụng ly với hai người họ, sau đó uống hơi cạn sạch.

      Lăng Diệp và Úc Hàn Yên cũng uống chút, sau đó hẹn mà cùng đem tầm mắt khóa chặt mặt Mạc Vũ.

      Mạc Vũ "cạch" cái đứng dậy, nhìn bọn họ cười đến vô cùng rạng rỡ.



      Lúc này vừa vặn có bồi bàn bưng chai rượu Delux¬e Cham¬bord Liqueur (rượu mùi) qua, Lăng Diệp liếc mắt nhìn Tề Ngôn, Tề Ngôn ngoắc ngoắc khóe môi, đưa tay chặn người bồi bàn lại, đem cả chai rượu đặt trước mặt Mạc Vũ.

      Rượu Delux¬eCham¬bord Liqueur chỉ được đóng gói tinh xảo, mà nó còn là loại rượu mạnh thực thụ.

      Mạc Vũ nhắm mắt nhận lấy chai rượu, có chút nên lời: " phải là các cậu muốn tôi hơi uống cạn đấy chứ…………"

      Thiên Nhất có chút lo lắng nhìn .

      Úc Hàn Yên và Lăng Diệp nhìn nhau cười cái, cùng đưa ly rượu chạm với chai rượu trong tay Mạc Vũ, : "Cạn."

      Chỉ vì trộm nửa ngày rảnh rang, mà trừng phạt như vậy, đúng là “vợ chồng vô lương”……. nhưng có điều, chai rượu này cũng hạ nổi .

      Mạc Vũ khí phách ngửa mặt lên uống.

      Úc Hàn Yên uống xong, tinh mắt nhìn thấy chiếc nhẫn ngón tay áp út của Mạc Vũ. lập tức chuyển tầm mắt sang phía tay trái của Thiên Nhất, sau đó cười.

      nhón chân lên, rỉ tai với Lăng Diệp: "Mạc Vũ và Thiên Nhất tu thành chính quả."

      Lăng Diệp theo bản năng nhìn về phía tay trái của Mạc Vũ, tiếp đó hơi nghiêng người, ý bảo Tề Ngôn rót rượu.

      Dany cũng cụng phần tư ly rượu đỏ với Úc Hàn Yên.

      Giọt rượu cuối cùng cũng được rót vào trong bụng Mạc Vũ, dương dương tự đắc nhìn Lăng Diệp, : "Thế nào hả?"



      Lăng Diệp thần bí nâng khóe môi lên, từ nào, cùng Úc Hàn Yên về phía Thiên Nhất.

      Thiên Nhất nhìn thấy bọn họ tới, có chút mất tự nhiên đứng dậy.

      Lần này Tề Ngôn cần Lăng Diệp ra hiệu, liền cầm chai Hennessy bồi bàn bưng, đưa tới trước mặt Thiên Nhất.

      Thiên Nhất thấy vậy, đau cả đầu, theo bản năng nhìn về phía Mạc Vũ.

      Mạc Vũ ngờ xuất tình huống này, tửu lượng của Thiên Nhất kém đến đáng thương. Lúc này, vừa nhận được tín hiệu cầu cứu của người kia, lập tức tới ngăn lại, nhìn về phía Lăng Diệp, : "Tửu lượng của cậu ấy kém, tôi uống thay cậu ấy."

      Lăng Diệp nhíu mày, hỏi: "Cậu lấy thân phận gì để uống thay ?"

      Mạc Vũ biết bọn họ nhìn thấy chiếc nhẫn của mình, liền thản nhiên: "Lấy thân phận là chồng cậu ấy."

      Mặt Thiên Nhất đỏ bừng, tay hung hăng bấm cái vào thớ thịt bên hông Mạc Vũ.

      Tề Ngôn nhìn chằm chằm Dany, dường như muốn : "Em xem , cũng chỉ còn lại mỗi chưa được kết hôn thôi."

      Dany dùng đôi mắt to liếc cái, để ý đến nữa.

      Úc Hàn Yên nâng ly rượu chạm cái với chai rượu trong tay Mạc Vũ, cười như cười : "Vậy , cạn."

      ". . . . . ." Mạc Vũ khẽ cắn răng, nhắm mắt uống.

      "Tửu lượng khá." Úc Hàn Yên cong khóe môi, dùng giọng dễ nghe .

      Tiếp theo, Lăng Diệp dẫn Úc Hàn Yên đến kính rượu ba bàn nữa, bàn là giới kinh doanh khổng lồ, bàn là giới quan chức chính trị, bàn là giới bang chủ của hắc đạo.

      Sau đó, nhận Microphone Tề Ngôn đưa tới, nhìn về phía mọi người : "Cám ơn mọi người trong lúc bận rộn vẫn bớt chút thời gian tới tham dự hôn lễ của tôi và Tiểu Yên! Nếu như tiếp đãi được chu toàn, xin các vị thứ lỗi. Nhân đây cũng chúc mọi người mạnh khỏe, tất cả mong muốn trở thành thực."

      Tề Ngôn đưa tay trái nhận lại Microphone, tay phải đưa ly rượu cho .

      Dany cũng đưa ly rượu cầm trong tay tới bên cạnh cho Úc Hàn Yên.

      Lăng Diệp và Úc Hàn Yên nhận rượu xong, cùng nhau giơ lên giữa trung.

      Nhất thời, mọi người ở đại sảnh bữa tiệc đại đều cầm rượu đứng lên, hướng về phía bọn họ.

      Lăng Diệp và Úc Hàn Yên cùng uống hơi cạn sạch ly rượu trong tay, khách khứa thấy thế, rối rít ngẩng đầu uống.

      Lăng Diệp lại nhận Microphone lần nữa, : "Xin mọi người cứ tự nhiên."

      Sau khi xong, dắt Úc Hàn Yên ngồi xuống bàn chính.

      Tề Ngôn ngồi xuống bên trái Lăng Diệp, Dany ngồi xuống bên phải Úc Hàn Yên.

      Nhóm khách được mời rượu đều cam tâm, muốn ở trước mặt Lăng Diệp thể chút.

      Vì vậy liền xuất tình huống như thế này: các vị khách vừa mới ngồi xuống, sau khi được bồi bàn rót rượu cho, hẹn mà đều bưng ly rượu đứng dậy, muốn đến kính rượu Lăng Diệp.

      Mọi người đưa mắt nhìn nhau, có người ngồi xuống, nghĩ sau đó ; có người lại thay đổi mục tiêu, bưng ly rượu kết giao với những người khác, đặc biệt là đem rượu qua kính ba bàn được Lăng Diệp mời riêng; có người dũng cảm tiến lên, bưng ly rượu về phía bàn chính.

      Thấy người phụ nữ bên cạnh ngồi trở lại, Bạch Triết Hiên khỏi thở phào nhõm, bàn tay cắm trong túi quần có chút cứng ngắc. còn chưa nghĩ ra rút cuộc nên đem thứ trong chai đổ cho những ai uống.... ......

      cũng ngồi xuống theo, cười hỏi: " tới chào hỏi những người khác sao?"

      Người phụ nữ nhìn vào ly rượu rượu đỏ, đôi mơi đỏ mọng nóng bỏng khẽ mở: "Người đáng để em chủ động chào hỏi, tại bận rộn rồi, chờ lát nữa ."

      Lăng Diệp để ý đến tình huống của những vị khách, chỉ quan tâm đến người phụ nữ của mình.

      ra hiệu bảo bồi bàn đặt canh giải rượu xuống trước mặt mình, sau đó đút từng muỗng, từng muỗng cho Úc Hàn Yên uống.

      Những vị khách vốn muốn mời uống rượu thấy thế, rất thức thời tiến lên quấy rầy, trực tiếp chuyển mục tiêu sang những người khác bàn chính.

      Lăng Diệp và Úc Hàn Yên dĩ nhiên rất thích tính huống này.

      Rất nhanh, đám năm người Tề Ngôn bị chia nhau vây quanh, trong đó người bị vây chúc rượu nhiều nhất là Mạc Vũ, ai bảo trong mắt bạch đạo, là chủ tịch tập đoàn AY, trong mắt hắc đạo lại là Mạc Đường chủ của bang Liệt Diễm chứ.
      Last edited by a moderator: 13/4/15

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Mặc dù mọi người đều biết thân phận của lão Tôn là gì, nhưng thấy Lăng Diệp kính trọng ông như vậy, cũng đều muốn tranh thủ tình cảm của ông.

      Lão Tôn dù gì cũng gặp qua mọi trường hợp lớn , trước đó sau chút kinh ngạc, rất nhanh liền định thần tiếp nhận.

      Dany xinh đẹp, thể nghi ngờ khiến cho rất nhiều nam giới động lòng; mà sau lưng là tập đoàn Đan Thị, càng khiến cho những người đó chộn rộn. Bọn họ vây quanh , ra sức lấy lòng.

      Từ đến lớn, Dany đều sống trong môi trường này, trong bữa tiệc, như cá gặp nước, tiến lùi có chừng mực.

      Trong lòng Tề Ngôn rất khó chịu, giống như báu vật của mình bị người khác nhóm ngó. Chỉ có điều, dám phát tác, bởi vì đây là hôn lễ của Diệp. Cho dù tâm trạng của có tệ hơn nữa, cũng chỉ có thể cười.

      Tuy Dany đối phó với người khác, nhưng lúc nào cũng để ý đến tình huống xung quanh Tề Ngôn, thể trách lo lắng, bởi vì có quá nhiều trang điểm lộng lẫy vây quanh .

      Người thích ứng khi bị chúc rượu nhất là Thiên Nhất. làm sao trải qua tình huống cậy thế như thế này, vốn giỏi về việc giao thiệp với người lạ, giờ phút này tay chân càng thêm luống cuống. Người ta chuyện với , liền cười ngây ngốc; người ta mời uống rượu, liền từ chối, thể từ chối nữa, liền nhắm mắt uống. Cũng may, còn biết giữ vững trận địa, uống rượu vang có nồng độ thấp.

      Mặc dù như vậy, nhưng đầu óc vẫn bắt đầu choáng váng như cũ.

      Thiên Nhất thử sử dụng ánh mắt cầu cứu Mạc Vũ, nhưng đối phương căn bản bắt được tín hiệu của .

      lúc sau, Úc Hàn Yên rút cuộc xem nổi nữa. huých vào tay Lăng Diệp, sau đó nhìn về phía Thiên Nhất.

      Lăng Diệp biết ý , ngay sau đó lên tiếng: "Thiên Nhất, tôi thấy Vũ có chút say rồi, cậu dìu cậu ấy vào nghỉ ngơi ."

      Thiên Nhất như nhận được đại xá, vội vàng gật đầu cái, lách khỏi đám người vây quanh mình, về phía Mạc Vũ.

      Mạc Vũ là điển hình của "ngàn chén say", chút rượu này chẳng có ảnh hưởng gì lớn với , chỉ là nhiệt độ cơ thể lên cao chút thôi.

      Nhưng mà, có cơ hội ở riêng với Thiên Nhất, cũng ngại giả say.

      Thiên Nhất tới bên cạnh , còn chưa kịp làm ra hành động gì, cảm thấy sức nặng bên người, chỉ thấy mặt ửng đỏ dựa vào mình.

      ra cho dù Mạc Vũ có say hay , Lăng Diệp lên tiếng, cũng có ai dám mời rượu nữa.

      " toilet." Bạch Triết Hiên nhìn về phía người ngồi bên cạnh mình, trầm giọng .

      Người phụ nữ lơ đễnh gật đầu cái.

      người đàn ông mặc âu phục màu đen tới sau lưng Lăng Diệp, cúi xuống tai , giọng : "Bang chủ, rời khỏi đại sảnh bữa tiệc."

      Con mắt hẹp dài của Lăng Diệp sâu thấy đáy, chỉ nghe thấy giọng thản nhiên của : " theo."

      Người kia đáp "vâng", rồi lui xuống.

      Đôi mắt to của Úc Hàn Yên tò mò nhìn Lăng Diệp.

      Lăng Diệp cười cười, dịu dàng : " phải bận tâm, cứ giao cho ."

      Có lẽ thấy Lăng Diệp và Úc Hàn Yên ăn gì, có người bưng ly rượu xông tới.

      Úc Hàn Yên theo bản năng định bưng ly rượu lên, lại bị Lăng Diệp trừng mắt nhìn, thể làm gì khác hơn đành ngượng ngùng thu hồi tay lại, cười với những người đó: "Mọi người cũng nhìn thấy, ấy cho tôi uống."

      " sao, sao, có thể hiểu được."

      "Tổng giám đốc Lăng đối với bà đúng là rất thương nha."

      "Phu nhân có phúc lớn, được Lăng tổng giám đốc trông nom cùng thương tiếc."

      . . . . . .

      Vì vậy, nhiều người thay đổi thành đem mục tiêu chuyển đến người Lăng Diệp. Chỉ có điều, Lăng Diệp ngược lại có áp lực quá lớn, cái chính là uống, người khác cũng chẳng dám gì.

      lát sau, người áo đen lúc trước lại xuất bên cạnh Lăng Diệp, thầm với Lăng Diệp hồi, cung kính chờ chỉ thị của đối phương.

      Lăng Diệp định gì đó, liền liếc thấy bóng dáng Bạch Triết Hiên nơi xa. Nếu xuất ở đại sảnh bữa tiệc, vậy phải trực tiếp đối với tốt hơn sao. Vì vậy, : "Lui ra ."

      "Chúng ta mời rượu thôi." Bạch Triết Hiên bưng khay có bảy ly rượu xuất tại chỗ ngồi lúc trước của , cười với nữ kim chủ của mình.

      Người phụ nữ hơi sửng sốt, ngay sau đó đùa: "Em thế nào lại biết còn có sở thích làm bồi bàn đây?"

      Bạch Triết Hiên ngoắc ngoắc khóe môi, : "Như thế này mới có thể tỏ thành ý của chúng ta."

      Người phụ nữ nhíu mày, miễn cho ý kiến, đứng dậy, khoác bên tay còn lại của , về phía bàn chính, đồng thời hỏi: "Vậy tại sao là bảy ly?"

      "Bàn chính có năm người, cộng thêm chúng ta, phải là bảy sao." Bạch Triết Hiên giải thích.

      Người phụ nữ có chút tán thưởng: " nghĩ chu đáo, ý định lúc trước của em chỉ là mời rượu vợ chồng Lăng Diệp thôi."

      Bạch Triết Hiên tiếp nữa, chỉ muốn gia tăng xác suất thành công cho mình mà thôi.

      " biết mọi người có thể nhường đường chút ?" Đứng ở phía ngoài đoàn người, Bạch Triết Hiên lên tiếng.

      Mọi người nhìn về phía phát ra tiếng , thấy là Bạch Triết Hiên, phần lớn đều có tâm trạng chờ xem kịch vui, cách xa chỗ bàn chính.

      Còn có số người, sau khi Lăng Diệp câu "Nhường đường", mới rời khỏi bàn chính.

      Bạch Triết Hiên đến bên cạnh Lăng Diệp, đặt khay xuống bên cạnh , : "Trước kia đắc tội nhiều, mong tổng giám đốc Lăng bao dung."

      Lăng Diệp cong môi lên, đưa tay nhận ly rượu cố ý chuyển đến trước mặt mình.

      Bạch Triết Hiên tới bên cạnh Úc Hàn Yên, còn chưa gì, nghe thấy Úc Hàn Yên : " ấy cho phép tôi uống."

      cười cười, : " uống cũng sao, tôi chỉ muốn chúc hôn nhân hạnh phúc."

      "Dany, cám ơn em từng thích tôi, hy vọng em có thể hạnh phúc." Bạch Triết Hiên tới bên cạnh Dany, .

      Dany đưa tay cầm ly rượu gần mình nhất, liếc mắt nhìn Tề Ngôn, cười : "Tôi hạnh phúc."

      tới bên cạnh lão Tôn, Bạch Triết Hiên : " biết tôi có được vinh hạnh, có thể mời ngài ly ?"

      Lão Tôn cười đôn hậu, cầm lấy ly rượu gần mình nhất, đáp: "Dĩ nhiên."

      "Tề tiên sinh đúng , lời lúc trước của tôi có chừng mực, mong để bụng." Đứng ở bên cạnh Tề Ngôn, Bạch Triết Hiên .

      Tề Ngôn gì, đưa tay cầm ly rượu gần mình nhất, chuyện cũ qua, Bạch gia cũng bị mình cướp sạch.

      Suốt cả quá trình, người phụ nữ khoác khuỷu tay Bạch Triết Hiên đều gì, chỉ cười có chừng mực.

      Lúc này, ta đưa tay cầm ly rượu lên. Tiếp đó, Bạch Triết Hiên cũng cầm lấy ly, rồi đưa khay bên còn ly rượu cho người bồi bàn mang .

      Ánh mắt người phụ nữa quét qua từng người bàn chính, giơ ly rượu trong tay mình lên cao, thánh thót: "Chúc mọi người ước gì được nấy, vạn như ý."

      Trước lúc mọi người đưa rượu vào trong miệng, Lăng Diệp nhìn về phía Bạch Triết Hiên : "Tôi với đổi ly thế nào hả?"

      Sắc mặt Bạch Triết Hiên còn giọt máu nào, cố gắng làm cho biểu của mình tự nhiên, cười hỏi: "Tổng giám đốc Lăng đây là có ý gì? Chẳng lẽ lo lắng tôi bỏ gì đó vào trong rượu sao?"

      Ngoài dự đoán của mọi người, Lăng Diệp gật đầu nhiệt tình tán thành, đáp: "Quả có lo lắng."

      Úc Hàn Yên và Tề Ngôn khá nhạy cảm nghe ra có vấn đề, đều lạnh lùng nhìn về phía Bạch Triết Hiên.

      Lão Tôn và Dany đầu đầy mờ mịt, đây là diễn tuồng gì hả?

      Bạch Triết Hiên cười cười chế giễu, : " ngờ trong mắt tổng giám đốc Lăng tôi lại là loại người như vậy……….."

      Người phụ nữ dẫn đến đây, nhìn thấy cục diện này, khỏi nhíu nhíu mày, nhìn về phía Bạch Triết Hiên : "Muốn chứng minh trong sạch của mình, phải dễ sao, trực tiếp đổi rượu là được rồi."
      Last edited by a moderator: 13/4/15
      Nữ Lâm, Chris, dunggg2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :