1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang - Vũ Bộ Sinh Liên (Full 104c - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 88: Nhan Hạo động thủ

      "Chuyện gì?" Lăng Diệp bằng mắt với Úc Hàn Yên câu “ nhận điện thoại” xong, áp điện thoại vào tai, nhàn nhạt hỏi.

      "Tổng giám đốc, kho hàng số 11 bị nổ tung rồi."

      Lông mi Lăng Diệp rúng động, khí lạnh người tản ra ùn ùn.

      Úc Hàn Yên nhíu nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Lăng Diệp, quan tâm hỏi: "Sao vậy?"

      Lăng Diệp cúp điện thoại, cúi đầu đối mắt với Úc Hàn Yên, giọng có chút áy náy: " thể ở đây cùng em được, kho hàng số 11 bị nổ tung, phải chạy qua đó."

      Kho hàng số 11? Kho vũ khí. . . . . . Ngay lập tức Úc Hàn Yên quyết định: "Em với ."

      Tề Ngôn nhìn Lăng Diệp, thấp giọng : "Tôi cũng ." tuyệt nghi ngờ, kho hàng số 11 nổ tung là có người cố tình làm.

      Lăng Diệp nhìn Tề Ngôn lúc, cự tuyệt chút do dự: "Chuyện này có tôi là được rồi."

      xong, dắt tay Úc Hàn Yên nhanh chóng rời .

      Dany thấy Tề Ngôn vẫn nhìn chằm chằm theo bóng lưng của hai người, nhịn được kéo kéo tay áo , : "Chúng ta xử lý chuyện lễ phục nhanh lên chút, rồi xem có thể giúp được gì hay ."

      Tề Ngôn thu hồi tầm mắt, nhìn Dany bằng ánh mắt nhu hòa, từ trong cổ họng phát ra tiếng trầm thấp "Ừhm".

      "Em cảm thấy chuyện này là do Nhan Hạo làm ra." Úc Hàn Yên vừa thắt dây an toàn, vừa với người mới ngồi vào ghế tay lái.

      Lăng Diệp thắt dây an toàn bằng tay, khởi động máy, trong nhất thời chiếc xe Maybach giống như sao băng, lao vút ra ngoài.

      Vẻ mặt u ám, đáy mắt mảnh lạnh lẽo, : "Trừ ra, còn ai dám đụng vào thứ gì đó của ."

      Úc Hàn Yên vừa mới định gì đó, trong túi xách đột nhiên rung rung. nhăn mày, cúi đầu kéo khóa túi xách lấy chiếc điện thoại di động ra, là số riêng.

      nhìn Lăng Diệp, thấy người kia gật đầu cái mới ấn nút trả lời rồi đưa điện thoại áp vào bên tai.

      " , lâu gặp."

      Úc Hàn Yên khẽ cong khóe môi giễu cợt, : "Đúng là lâu gặp, có muốn qua đây gặp mặt tôi ?"

      "Ha ha, , xem ra em nhớ tôi nha. Hôm nay là ngày tốt, em thế nhưng lại chủ động hẹn tôi."

      Đôi môi đỏ mọng của Úc Hàn Yên khẽ mở, : "Tôi muốn cái mạng của từ lâu rồi, nếu như có thể tự sát chúng ta cũng cần gặp mặt."

      "Nếu như em muốn cái mạng của tôi, tôi cũng ngại bật đèn xanh cho em. Loại đãi ngộ này, người khác có đâu nha."

      Khóe miệng Úc Hàn Yên giật giật, sâu kín hỏi: " bật đèn như thế nào? định đứng ngoan ngoãn ở mái của tòa nhà 100 tầng, để mặc tôi đẩy xuống à?"

      "Ở bên cạnh tôi 24h chờ, có rất nhiều cơ hội giết tôi."

      Úc Hàn Yên khẽ cười tiếng, : "Loại bật đèn xanh này tôi có hứng thú muốn."

      " , rút cuộc em thích Lăng Diệp ở điểm nào? Tiền, quyền lực hay là vẻ bề ngoài?"

      "Tất cả, chỉ cần là của ấy tôi đều thích." Úc Hàn Yên hết sức kiên định.

      Sắc mặt Lăng Diệp dễ nhìn hơn chút, khóe môi hơi cong lên.

      "Thứ có tôi đều có, hơn nữa so với tôi tự thấy mình còn thú vị hơn."

      Úc Hàn Yên lập tức đáp: " thế nào chẳng có chút quan hệ gì với tôi. Nếu như gọi điện để những điều này, tôi nghĩ cần phải nghe tiếp."

      "Nếu rời khỏi . Hãy tin tôi, chỉ cần em tiếp tục ở lại bên cạnh , bao lâu nữa, trở thành hai bàn tay trắng."

      Úc Hàn Yên nhíu mày, giọng có chút lạnh, hỏi ngược lại: "Chỉ bằng ?"

      "Đương nhiên phải, nhưng ý của tôi là, làm sao Lăng Diệp có thể cùng lúc chống cự lại được thế lực lớn mạnh của cả bạch đạo lẫn hắc đạo đây."

      "Bạch Triết Hiên?" Úc Hàn Yên nhớ tới chuyện Bạch Triết Nhã được cứu ra, ngay sau đó liền hỏi.

      " , tôi thể là trực giác của em rất chính xác."

      Khóe môi Úc Hàn cong lên giễu cột, lành lạnh đáp: "Cám ơn cho tôi biết, ‘cấu kết với nhau làm việc xấu’ được viết như thế nào."

      xong cúp điện thoại rồi nhìn Lăng Diệp : "Nhan Hạo và Bạch Triết Hiên móc nối với nhau, mục tiêu chính là phá đổ ."

      Hai mắt Lăng Diệp vẫn nhìn thẳng phía trước, khóe miệng khẽ nâng lên, lơ đễnh : "Người sắp chết thích vùng lên."

      mặt Úc Hàn Yên lên nụ cười to, dùng giọng trong trẻo dễ nghe : "Những lời này hay."

      lúc sau, xe dừng trước đám người xem náo nhiệt ở bên ngoài.

      Lăng Diệp mở cửa xe, đến bên cạnh Úc Hàn Yên, cùng với tay trong tay, đứng lại mấy giây đối mặt với đám đông.

      Tám người mặc tây trang màu đen nhanh chóng lên mở đường cho bọn họ: "Tránh ra, tránh ra."

      Mọi người chưa từng thấy qua loại ỷ thế như thế này, trong nhất thời đều chuyển tầm mắt đặt lên người Lăng Diệp và Úc Hàn Yên.

      Đám cảnh sát đứng ở bên ngoài hàng rào hào khí bừng bừng, ngăn chặn mọi người lại.

      "Tránh ra." Hai hộ vệ đứng ở phía trước, chia nhau ra chụp vào bả vai tên cảnh sát cản đường của bọn họ, lạnh lùng .

      Tên cảnh sát định phát tác thấy cấp của mình cười chào đón họ.

      "Tổng giám đốc Lăng, bà Lăng, các người tới rồi hả."

      Lăng Diệp nhìn cái, dắt Úc Hàn Yên về phía trước.

      Hai người hộ vệ đứng ở trước lập tức giẫm hàng rào xuống đất để cho bọn họ qua.

      tới đống đổ nát vừa mới tạo thành, hai người quan sát tỉ mỉ tình huống xung quanh.

      "Thiên Nhất." Lăng Diệp lấy điện thoại di động ra, bấm dãy số.

      "Diệp, chuyện gì vậy?"

      Lăng Diệp cau mày, hề nghi ngờ Thiên Nhất nằm sấp mệt mỏi, nhưng điều này cũng chẳng liên quan gì đến : " Thiên Nhất lập tức tới trung tâm nghiên cứu, tuyệt đối cho phép bất kỳ tài liệu cơ mật nào bị lấy trộm."

      xong, cúp điện thoại, cũng chặt đứt luôn lời cầu xin Mạc Vũ định .

      Mạc Vũ nhìn chằm chặp điện thoại di động hồi lâu, thở dài cái, cam chịu số phận lay lay Thiên Nhất ngủ say dậy.

      "Sao vậy?" Thiên Nhất từ từ mở hai mắt lim dim ra, dùng giọng có chút khàn khàn hỏi.

      "Diệp em lập tức đến trung tâm nghiên cứu, đề phòng kẻ khác đánh cắp tài liệu cơ mật." Mạc Vũ có chút buồn bực.

      Thiên Nhất nghe xong, đưa hai tay chống xuống giường để dậy. ngồi lên mép giường sau đó đứng dậy, đến tủ treo quần áo với tư thế bình thường.

      Mỗi bước , sắc mặt của càng thêm phần tái nhợt.

      Mạc Vũ đau lòng nguôi, vừa buồn nản tự trách, vừa vội vàng tiến lên đỡ ."Nếu để gọi điện xin nghỉ giúp em hôm."

      " cần đâu, phải thời điểm đặc biệt, tổng giám đốc ra lệnh kiểu như vậy." Thiên Nhất cự tuyệt chút do dự.

      Mạc Vũ cũng biết điều Thiên Nhất , nhưng đành lòng khi thấy mỗi bước người kia , đều như lần bị kim đâm.

      Thiên Nhất thay quần áo xong, Mạc Vũ liền ôm ngang lên, về phía đậu xe.

      Hai tay Thiên Nhất đẩy lồng ngực Mạc Vũ ra, dùng đôi mắt to oán hận nhìn chằm chằm , mặt lạnh : "Tôi là đàn ông!"

      Mạc Vũ cúi đầu nhìn , nghiêm túc : " biết như thế này làm tổn thương đến tính tự tôn đàn ông của em, nhưng thờ ơ với đau đớn của em làm được."

      Thiên Nhất nghe xong, cũng vùng vẫy nữa, để mặc ôm , dù sao như thế cũng tương đối dễ chịu.

      Mạc Vũ thấy vậy, khóe môi cong lên. Mặc dù Thiên Nhất vẫn chịu thích , nhưng có thể cảm nhận được tâm ý của , thay đổi của .

      Đặt Thiên Nhất vào ghế kế bên tay lái, lùi ra, đóng cửa xe lại, định vòng qua đầu xe đến bên tay lái, lại cảm nhận được điện thoại di động rung rung.

      lấy điện thoại ra, nhìn số hiển thị, áp điện thoại vào bên tai : "Có chuyện gì?"

      "Mạc Đường Chủ, Chi nhánh Washington bị người ta lấy rồi."

      Lông mày Mạc Vũ nhíu lại thành chữ "Sông" (川), đáy mắt là mảnh khát máu.

      Thiên Nhất hạ cửa sổ xe xuống, thò đầu ra nhìn , hỏi: "Sao vậy?"

      Mạc Vũ nhét điện thoại vào trong túi quần, chống lại ánh mắt thăm hỏi của , giọng có chút nghĩ ngợi: " thể đưa em đến trung tâm nghiên cứu được rồi."

      Thiên Nhất nhàn nhạt đáp: " sao, tôi tự được, bận việc của mình ."

      xong, rụt đầu vào trong xe, đóng cửa kính lại, chịu đựng cơn đau nhức ngồi vào chỗ tay lái, thắt dây an toàn, khởi động máy, phóng xe nhanh ra ngoài.

      Mạc Vũ đưa mắt nhìn Thiên Nhất rời , khi xe biến mất khỏi tầm mắt của mình mới mở hai chân thon dài, sải bước .

      Hôm nay, sáu vị thư ký trong phòng thư ký tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thị cực kỳ bận rộn, đều hận thể có được ba đầu sáu tay.

      Giáp: "Lam tiên sinh, điều này ngài phải lo lắng. Số hàng ngài cần nhất định chúng tôi giao đến tay ngài đúng giờ."

      Ất: "Hoàng tiên sinh, phải chúng ta bàn luận xong chuyện đơn đặt hàng rồi sao? Tại sao ngài có thể đột ngột thay đổi được?"

      Bính: "Lê tiên sinh, nếu như chúng tôi giao hàng kịp, chúng tôi nhất định bồi thường gấp đôi như điều khoản được thỏa thuận trong hợp đồng."

      Đinh: "Thụy Nhĩ tiên sinh, toàn thế giới này, chỉ có Tập đoàn Lăng Thị chúng tôi mới có thể làm ra được thứ ngài cầu!"
      . . . . . .

      Úc Hàn Yên nhìn tình cảnh trong phòng thư ký, mày nhăn lại, cảm giác rất tốt. vào phòng làm việc, nhìn Lăng Diệp hỏi: "Ai là ông trùm trong giới vũ khí đạn dược?"

      Lăng Diệp ngồi chiếc ghế dựa xoay, nhìn về phía Úc Hàn Yên, trả lời hề khiêm tốn: "Lăng thị."

      Úc Hàn Yên lập tức hỏi: "Thứ nhì là Nhan gia?"

      Thấy đối phương gật đầu cái, khuôn mặt trầm, : "Em cho rằng có nhiều người gọi điện thoại như vậy, hoặc là cầu bồi thường, hoặc là rút lại đơn hàng, vân vân… Tất cả đều là do giở trò quỷ."

      Môi Lăng Diệp khẽ cong lên, tán dương: "Tiểu Yên thông minh."

      Úc Hàn Yên nhăn mày, dò hỏi: "Tại sao có chút sốt ruột nào vậy?"

      Con ngươi đen nhánh của Lăng Diệp sâu thấy đáy, chỉ nghe thấy : " ra phần lớn số hàng tồn trong kho số 11 được cho chuyển rồi."

      Hai mắt Úc Hàn Yên trừng lớn, hỏi: "Vậy sao đem việc này công bố ra ngoài? Lại để mặc cho những người đó cầu rút lại đơn hàng, đòi bồi thường gì đó."

      Lăng Diệp tựa lưng vào ghế, hai chân vắt chéo lên nhau, xa xôi: "Vừa đúng lúc để cho thấy được ràng, những thế lực nào có thể kết thâm giao, thế lực nào đáng. Các thế lực thế giới này cần phải tẩy trừ lại lần nữa rồi."

      Nhìn dáng vẻ Lăng Diệp như vậy, Úc Hàn Yên tự chủ được rùng mình cái.

      Qua mấy giây sau, dường như cảm thấy có điều hợp lý, lại hỏi: "Vậy tại sao lúc biết kho hàng số 11 bị nổ, lại tức giận đến như vậy?"

      Trong mắt Lăng Diệp hằn lên tia đỏ, giọng chìm xuống: "Chỉ là xây dựng kho hàng số 11 phải tiêu tốn rất nhiều nhân lực, vật lực, tiền của, huống hồ đồ của lại bị người ta động vào, chẳng khác nào bị người ta đánh vào mặt."

      ". . . . . ." Được rồi, ra là nguyên nhân này.

      Úc Hàn Yên lại hỏi: "Tại sao biết có người muốn động vào kho hàng số 11?"

      Đôi môi mỏng của Lăng Diệp khẽ mở, phun ra hai chữ: "Trực giác."

      ". . . . . ."
      Last edited: 24/3/15
      Christhuyle thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 89: Sính lễ của

      "Cốc cốc."

      Hai con mắt hẹp dài của Lăng Diệp vẫn như trước nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính, nhàn nhạt : "Vào ."

      Cửa được mở từ bên ngoài ra, người đàn ông mặc tây trang, vẻ mặt thanh tú cầm tập tài liệu vào. cúi người, đưa tài liệu đến trước mặt Lăng Diệp bằng hai tay, : "Tổng giám đốc, đây là các công ty cầu chấm dứt hợp đồng với Tập đoàn chúng ta trong hai ngày nay."

      "Những công ty này ngoài việc có liên quan đến vũ khí đạn dược, còn tham gia cả vào các lĩnh vực khác, bao gồm châu báu, quần áo và những thứ khác."

      Lăng Dệp cũng nhìn lên, trực tiếp : "Để xuống đó."

      "Dạ, tổng giám đốc." Người đàn ông đặt tập tài liệu xuống bàn làm việc của Lăng Diệp, xoay người định rời .

      Cuối cùng Lăng Diệp cũng chuyển tầm mắt lên mặt . bằng giọng cho cự tuyệt: "Lập tức hạ lệnh xuống, dừng việc đấu thầu Hải Thị Thận Lâu lại."

      Người đàn ông dừng bước, hai mắt hơi trừng lớn nhìn về phía Lăng Diệp. với giọng thể tin nổi: "Tổng giám đốc, vì tranh thủ vụ đấu thầu Hải Thị Thận Lâu mà tập đoàn hao tổn ít tiền."

      Lăng Diệp im lặng nhìn , ánh mắt như dao.

      Sắc mặt người đàn ông tái mấy phần, cụp mắt xuống, cung kính : "Dạ, tổng giám đốc."

      Sau khi rời khỏi nơi đây, Úc Hàn Yên liền từ ghế sofa của mình đứng dậy, tới bên cạnh Lăng Diệp ngồi lên đùi , đưa tay cầm tập tài liệu lên cẩn thận nhìn.

      Tay trái Lăng Diệp vòng chắc eo , tay phải đặt sau ót , làm cho quay mặt về phía mình, sau đó cường thế hôn.

      Người đàn ông này, đúng là có lúc nào động dục………… Úc Hàn Yên để mặc cho hôn, tầm mắt vẫn đặt lên tập tài liệu.

      Lăng Diệp rất hài lòng đối với việc chuyên. trừng phạt bằng cách cắn cắn vào bờ môi mềm mại của .

      "Ưmh. . . . . ." Úc Hàn Yên kêu đau tiếng, đành đặt tài liệu trong tay xuống bàn, nghiêng người vòng quanh bờ eo gầy gò có lực của , nhắm mắt lại, chuyên tâm hòa cùng nụ hôn của .

      Con ngươi Lăng Diệp giống như đá Hắc Diệu Thạch, tản ra thứ ánh sáng mê người. dùng đầu lưỡi khéo léo của mình, lôi kéo chiếc lưỡi của đối phương xoay tròn, quấn quýt triền miên, trình diễn vũ điệu vô cùng tinh tế, nóng bỏng.

      Trước khi Úc Hàn Yên hoàn toàn tan chảy, Lăng Diệp tốt bụng buông tha cho . lưu luyến rời khỏi môi lưỡi , tiếp theo còn chưa đủ thỏa mãn, lại dùng đầu lưỡi miêu tả bờ môi đỏ thắm của lần nữa.

      Úc Hàn Yên xụi lơ trong lòng , hít thở từng ngụm từng ngụm.

      Qua lúc lâu, cuối cùng cũng bình tĩnh lại. tức giận lườm Lăng Diệp cái, : " giờ Nhan gia và Bạch thị liên thủ đối phó , lại vẫn nhàn nhã như vậy, trong đầu chỉ toàn là cảnh sắc gợi tình."

      phát ra, giọng của chính khỏi nhuốm chút tình dục.

      Con ngươi Lăng Diệp mù mịt, ám muội. Mắt dán chặt vào dung nhan làm cho nghiêng thành của Úc Hàn Yên, giống như lang sói tiếp cận con mồi của mình.

      Cơ thể Úc Hàn Yên cảm giác thấy mối nguy của cái bộ phận chính giữa dần dần hướng lên , phải bạo phát ra ngoài. giương cổ lên, cảnh cáo: " dám?!"

      Lăng Diệp nhíu mày, vừa dùng tay âu yếm vuốt vuốt tóc mái của , vừa hỏi lại bằng giọng khàn khàn, mờ ám: "Tại sao dám?"

      Úc Hàn Yên bị hỏi câu này, hơi thở kìm nén lại, nặng nề "Hừ" tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác để ý đến .

      Lăng Diệp ngoắc ngoắc khóe môi, dỗ dành: "Được rồi, động vào em nữa."

      xong, tự tay cầm tài liệu bàn lên, đọc nhanh như gió.

      Úc Hàn Yên biết mình an toàn, liền ngồi vững vàng đùi , lười biếng dựa vào ngực , hai mắt liếc nhìn nội dung trong tài liệu.

      "Diệp, nếu có tiền, làm sao nuôi em cùng con hả?" hỏi xa xôi.

      Lăng Diệp hôn cái lên mặt , nghiêm túc : "Yên tâm, tiền của dùng hết."

      ". . . . . ." Tự tin tới từ đâu đây?

      Úc Hàn Yên mím mím môi, : " cướp ngân hàng Thụy Sĩ?"

      Đôi môi mỏng của Lăng Diệp khẽ cong, dùng giọng khêu gợi : "Tóm lại, cho dù có như thế nào tiền của dùng cũng hết. Em có thể mặc sức tiêu xài, nuôi được."

      ". . . . . ."

      Úc Hàn Yên chuyển tầm mắt lên khuôn mặt để nghiêng của , đột nhiên : "Sắp kết hôn rồi, chúng ta có nên công chứng tài sản riêng ?"

      dừng lúc, lại : "Em đây là vợ, ngay cả rút cuộc có bao nhiều tiền cũng biết, quá xứng đáng với chức đó rồi."

      Lăng Diệp khảy đầu lông mày, nghiêng đầu chống lại ánh mắt của , hỏi: "Em muốn biết?"

      Úc Hàn Yên gật gật đầu nghiêm túc.

      Lăng Diệp "Ừ" tiếng, tay phải cầm chiếc điện thoại di động bên lên, bấm dãy số, lại bị người kia bụm miệng.

      nhìn về phía chủ nhân của cái tay có chút nghi ngờ.

      "Lăng tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì ạ?"

      Úc Hàn Yên trợn trừng mắt, : " ngốc à, em giỡn với thôi."

      "Lăng tiên sinh?"

      Lăng Diệp lấy tay Úc Hàn Yên ra, vào trong điện thoại di động: " có gì."

      xong, cúp điện thoại, đặt nó lên bàn, lên tiếng: "Tiểu Yên, ra "

      "Cốc cốc."

      Sắc mặt Lăng Diệp hơi đen lại, giọng có chút lạnh: "Vào ."

      người đàn ông đen kính có diện mạo vô cùng tinh , xách theo chiếc cặp da màu đen vào. đến phía bên kia bàn làm việc, cúi người trước Lăng Diệp và Úc Hàn Yên, chào hỏi: "Chào tổng giám đốc, chào Úc tiểu thư."

      Lăng Diệp gật đầu cái, còn Úc Hàn Yên tò mò nhìn .

      Người đàn ông đeo kính lấy tập tài liệu từ trong cặp da của mình ra, đưa đến trước mặt Úc Hàn Yên bằng hai tay, cung kính : "Úc tiểu thư, đây là danh sách tài sản Tổng giám đốc Lăng sang tên cho , mời xem qua."

      Hai mắt Úc Hàn Yên hơi trừng lớn, tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Lăng Diệp.

      Lăng Diệp đưa tay cầm lấy tập tài liệu đặt xuống trước mặt , dịu dàng : "Đây là sính lễ của dành cho em."

      Úc Hàn Yên cúi đầu nhìn xuống tài liệu bàn, càng xem lòng càng khiếp sợ. Sau khi xem xong, biết nên gì nữa rồi.

      75.9% cổ phần tập đoàn Lăng thị, ba hòn đảo có diện tích , phía sau còn có tài sản lưu động với rất nhiều số . . . . . .

      "Úc tiểu thư, nếu như có ý kiến gì nữa, mời ký tên ở phía sau ạ." Người đàn ông đeo kính cung kính .

      Lăng Diệp trực tiếp nhét chiếc bút máy vào tay Úc Hàn Yên, : "Ký tên thôi."

      Úc Hàn Yên cầm bút cử động, nhìn Lăng Diệp : "Sao có thể đem toàn bộ tài sản của mình cho em?"

      Lăng Diệp nhàng vuốt vuốt tóc , buồn cười : "Ai đây là toàn bộ tài sản của ?"

      Úc Hàn Yên trợn to hai mắt nhìn lúc, thấy bộ dáng giống như láo, ký tên mình lên giấy, đẩy tập tài liệu sang trước mặt người đàn ông đeo kính.

      Người đàn ông đeo kính cất tài liệu xong, cúi người chào Lăng Diệp và Úc Hàn Yên: "Vậy tôi trước ạ."

      Lăng Diệp "ừ" tiếng.

      Sau khi cửa phòng làm việc đóng lại, Úc Hàn Yên nhìn Lăng Diệp với bộ dạng hãy khai báo thành , chất vấn: "Những thứ kia phải là toàn bộ tài sản của ?"

      Lăng Diệp nghiêm túc nhìn , dùng giọng để cho nghi ngờ: " phải là toàn bộ tài sản của . Nếu như để cân đo có lẽ là nửa."

      "..." Khóe miệng Úc Hàn Yên tự chủ được kéo ra. Được rồi! Tiền của khiến người ta phải líu lưỡi nên lời. So với chút tiền của top mười các tỷ phú giàu nhất thế giới kia, biết là gấp hơn mấy lần nữa đây.

      "Đúng rồi, vậy cái Hải Thị Thận Lâu kia là như thế nào? Tại sao lại ngừng việc đấu thầu lại?" đột nhiên hỏi.

      Nhóm thư ký của , rất hiếm khi có người dị nghị với quyết định của , thế nhưng lần này tên thư ký kia lại muốn thay đổi quyết định.

      Lăng Diệp ngoắc ngoắc khóe môi, dùng giọng trầm thấp, chậm rãi : "Đây là bước phản kích Bạch Triết Hiên đầu tiên của ."

      " ngưng đấu thầu, sao lại là phản kích ? chắc chắn, phải là đưa miếng thịt dê béo nhả ra cho người ta đó chứ?" Úc Hàn Yên trừng mắt nhìn , tò mò hỏi.

      Lăng Diệp cười cười thần bí, : " vừa mới lấy được thông tin, tên lãnh đạo chịu trách nhiệm về mảnh đất này bị tình nghi có dính líu đến việc nhận hối lộ, rất nhanh bị bên điều tra thôi. Đến lúc đó, tất cả các công ty có tham gia cạnh tranh hạng mục này đều bị điều tra vì tình nghi có hối lộ. Mà kết quả điều tra, kẻ đáng tình nghi hối lộ nhất tất nhiên là người của tập đoàn Bạch Thị rồi."

      "Cùng lúc đó cổ phiếu của tập đoàn Bạch Thị tụt xuống, dẫn tới nhiều người báo tháo cổ phiếu ra ngoài, chuẩn bị thừa cơ giá xuống thấp tóm gọn."

      Úc Hàn Yên sững người lúc lâu, ngập ngừng hỏi: " muốn kiểm soát tập đoàn Bạch Thị?"

      " tại nắm giữ 27% số cổ phần tập đoàn Bạch Thị." Lăng Diệp đáp.

      Trong mắt thoáng qua tia đỏ: "Móng vuốt Bạch Triết Hiên dài như vậy, giữ lại quá chướng mắt."

      Úc Hàn Yên nghe xong, khỏi cảm thán: "Được rồi, em có chút đồng cảm với người chọc tới ."

      cúi đầu nhìn xuống bụng mình, vừa sờ bụng vừa : "Cục cưng, ra ngoài nhanh lên còn bảo vệ mẹ, cha con xấu..."

      "..." Khóe miệng Lăng Diệp giật giật, là người ta chọc trước được hả.

      hỏi với tính nguy hiểm mười phần: "Em vui?"

      Úc Hàn Yên vội vàng ngẩng đầu lên nhìn , cười nịnh bợ: "Sao có thể vui được. Nêu người ta động vào em, em hoàn trả lại gấp trăm lần. làm rất tốt!"

      " chán ghét làm việc từ thủ đoạn nào?" Lăng Diệp nhíu mày hỏi.

      Úc Hàn Yên lắc đầu mạnh bác bỏ: "!"

      Đôi môi mỏng của Lăng Diệp cong lên.

      Úc Hàn Yên muộn màng phát ra, hỏi: "Vậy bây giờ em là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Lăng thị?"

      Lăng Diệp buồn cười đáp: "Bây giờ em mới phát ra?"

      "Vậy bây giờ phải biến thành nhân viên của em rồi sao?" Úc Hàn Yên hỏi lần nữa.

      ra là rối rắm ở vấn đề này? Lăng Diệp gật đầu cái, dùng giọng trầm thấp : "Bây giờ là nhân viên cao cấp nhất của em, dĩ nhiên, em cũng có thể chọn cách sa thải ."

      "Em mới cần. Người gian như , làm tổng giám đốc là thích hợp nhất rồi." Úc Hàn Yên lắc đầu cái, nghiêm túc .

      "..."

      Lăng Diệp có chút cắn răng nghiến lợi: "Cái này gọi là gian, gọi là có đầu óc, có sách lược, có thủ đoạn."

      Úc Hàn Yên từ từ đứng dậy, duỗi lưng cái.

      Lăng Diệp nhìn thấy phần eo ếch của lộ ra mảng da thịt trắng noãn, mềm mại, trong người dường như có thứ gì đó quay cuồng, gào thét.

      Úc Hàn Yên hoàn toàn phát ra thay đổi của , từ từ về phía tủ lạnh.

      Lăng Diệp hít sâu hơi, cố gắng đè xuống cơn kích động trong lòng mình, nhưng tầm mắt vẫn dừng lại người .

      Úc Hàn Yên mở tủ lạnh, lấy mấy túi đồ ăn vặt từ bên trong ra, ôm đến để lên bàn.

      ngồi xuống ghế sofa, thấy người đối diện dùng ánh mắt như lang hồ nhìn chằm chằm mình, khóe miệng khẽ giật giật, : "Nhân viên của ta, mau làm việc chăm chỉ , tạo ra lợi nhuận tối đa cho ta."

      "....."
      Last edited by a moderator: 22/3/15
      Christhuyle thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 90: Lăng Diệp phản kích

      Sau khi tan việc, đường về nhà, Úc Hàn Yên nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên phát ra xe dừng lại. cho là về đến nhà, thể mở hai mắt ra, tháo dây an toàn, mở cửa xoay người xuống xe.

      Nhưng đến khi đứng bên ngoài, liền ngây ngẩn cả người.

      Lăng Diệp ôm eo nhanh chậm vào bên trong, đồng thời giải thích: "Tiện đường đến xem ảnh cưới của chúng ta luôn."

      "Tại sao bảo người ta mang thẳng đến nhà?" Úc Hàn Yên nhăn mày hỏi.

      Nơi này đối với ám ảnh………. Cái tên Alex chết tiệt kia! Bộ váy cưới ghê tởm đó!

      "Xem trước chút xem kết quả như thế nào, có chỗ nào hài lòng bảo sửa luôn." Lăng Diệp lên tiếng.

      "Chào tổng giám đốc, chào phu nhân." Các nhân viên nhìn thấy hai người liền rối rít cúi người xuống 30 độ, cung kính chào.

      Nhiếp ảnh gia hơi hơi khom người, chỉ về phía : "Mời tổng giám đốc và phu nhân qua bên này."

      Lăng Diệp gật đầu cái, cùng Úc Hàn Yên theo phía sau .

      "Bên trong đây là ảnh cưới của hai vị." Di chuyển qua góc, nhiếp ảnh gia mở cánh cửa, cung kính .

      Úc Hàn Yên vào trong phòng, thấy tất cả các khung lớn khung đều là ảnh cưới, khóe mắt giật giật.

      dùng giọng thể tin nổi, lẩm bẩm: "Sao lại nhiều như vậy?"

      "Nhà rộng, lại có thứ gì treo." Lăng Diệp vừa thưởng thức ảnh cưới, vừa thản nhiên.

      có thứ gì treo. . . . . .

      ~*~Các bạn đọc truyện tại ***************.COM~*~

      Úc Hàn Yên rất sáng suốt chọn cách im lặng, để đỡ phải nghe người kia ra câu gì kinh người nữa.

      Nhiếp ảnh gia dè dặt, cẩn thận hỏi: "Tổng giám đốc, phu nhân, xin hỏi các vị có hài lòng với ảnh cưới ạ?"

      "Ah. . . . . ." Lúc này Úc Hàn Yên mới nghiêm túc nhìn từng bức ảnh .

      thể công nhận, kỹ năng của nhiếp ảnh gia này rất thâm hậu, đến là người trong cuộc mà cũng bị đôi nam nữ trong hình hấp dẫn, cuốn sâu vào. trong hình chỉ xinh đẹp, chàng trai trong hình chỉ đơn giản là tuấn tú như vậy. Mỗi bức ảnh đều tràn đầy tư vị của hạnh phúc, ấm áp, bất kể là lúc hai người ôm nhau, hay là lúc người kia cúi người hôn lên trán mình, hay lúc người kia ôm mình rời ……….

      Lăng Diệp nhìn khắp nơi vòng, tiếc lời khen: "Rất tốt."

      Sau khi Úc Hàn Yên xem xong, cũng gật đầu khe khẽ, bổ sung: "Đặc biệt là hình ảnh ông chộp được."

      Nhiếp ảnh gia được khen có chút ngượng ngùng, : "Tổng giám đốc và phu nhân đều giống như bước ra từ tranh, chụp như thế nào cũng đều đẹp cả."

      Con mắt hẹp dài của Lăng Diệp nhìn , hỏi mang theo chút ớn lạnh: "Vậy lúc trước ông cầu nhiều như vậy là đùa giỡn chúng tôi sao?"

      Úc Hàn Yên khỏi trợn mắt, lại vẫn còn nhớ chuyện này. Mình cũng gì, ngược lại vẫn còn để bụng.

      thấy vẻ mặt của nhiếp ảnh gia có chút tái nhợt, liền lấy cùi chỏ chọc chọc vào cánh tay Lăng Diệp, : "Nhiếp ảnh gia cũng tránh khỏi việc theo đuổi hoàn mỹ chứ sao nữa."

      ~*~Các bạn đọc truyện tại ***************.COM~*~

      Lăng Diệp chuyển tầm mắt vô cùng áp bức của mình đặt người nhiếp ảnh gia sang chỗ khác, ôm Úc Hàn Yên xoay người ra phía ngoài, đồng thời : "Chi phí liên lạc với Vũ."

      "Dạ, tổng giám đốc." Nhiếp ảnh gia thở phào nhõm, lên tiếng.

      dừng lúc, chỉ vào bức ảnh, nhanh: "Tổng giám đốc, tôi có thể dùng bức ảnh này làm tác phẩm tiêu biểu của tôi, để tham gia cuộc thi nhiếp ảnh thế giới được ?"

      Lăng Diệp và Úc Hàn Yên đều dừng bước, theo ngón tay chỉ nhìn sang, ràng là bức ảnh Lăng Diệp cúi người hôn lên trán Úc Hàn Yên.

      Lăng Diệp đưa tầm mắt chuyển sang khuôn mặt chờ đợi của nhiếp ảnh gia, : "Trừ phi ông xác định mình có thể nắm chắc vị trí đứng nhất."

      Cặp mắt nhiếp ảnh gia sáng đến kinh người, vui sướng : "Cám ơn tổng giám đốc, tôi dám chắc chắn là mình có thể đạt được vị trí thứ nhất!"

      Lăng Diệp "Ừ" tiếng, tiếp tục ra ngoài.

      "Tại sao chuyện dễ dàng như vậy?" Úc Hàn Yên khỏi giọng hỏi.

      "Làm như thế, cả thế giới đều biết em là vợ , là chồng của em." Lăng Diệp ngoắc ngoắc khóe môi, chậm rãi .

      ". . . . . ."

      "Đốt" tiếng, Nhan Hạo thể chờ đợi được việc giải nén cho thứ vừa tải về, liền kích đúp chuột vào thư mục vừa lên, trong nhất thời, mấy chục bức ảnh rọi vào tầm mắt .

      kích đúp chuột vào bức ảnh đầu tiên, phóng to ra từ từ xem, tiếp đến bức thứ hai, thứ ba………… Càng xem, tà khí trong mắt càng nặng, bầu khí xung quanh càng đè nén.

      ~*~Các bạn đọc truyện tại ***************.COM~*~

      Xem xong bức ảnh cuối cùng, khóe môi chậm rãi nâng lên, cùi chỏ tay trái chống mặt bàn, cằm đặt lên cổ tay trái, ngón trỏ tay phải gõ gõ xuống mặt bàn theo tiết tấu, đôi mắt dán chặt vào hình ảnh trong bức ảnh.

      Qua hai phút, đưa tay phải cầm ống nghe điện thoại lên, bấm dãy số.

      "Đương gia, xin hỏi có gì căn dặn?"

      Nhan Hạo dùng giọng tà mị : "Sắp xếp cho tôi phòng tân hôn."

      "Dạ, Đương gia."

      Cúp điện thoại, tay phải Nhan Hạo làm tư thế “súng” chĩa vế phía người đàn ông trong ảnh.

      "Ong ong ong", hồi chuông truyền đến.

      Nhan Hạo cầm điện thoại di động lên, nhìn số hiển thị màn hình, ấn nút nhận nghe, hỏi: "Chuyện gì?"

      "Đương gia, trung tâm Nhất Hào bị nổ tung."

      Trung tâm Nhất Hào là nơi sản xuất công trình quân quan trọng nhất của Nhan gia, cũng là nơi tập trung các loại máy móc tinh vi. Nó nằm giữa hầm của ngọn núi, rất ít người có thể phát ra được tồn tại của nó.

      Sắc mặt Nhan Hạo trầm hẳn xuống, tay cầm di động dùng lực mạnh. Khá lắm Lăng Diệp, đầu tiên là trung tâm số ba, giờ là trung tâm Nhất Hào! nghĩ tới đơn đặt hàng vũ khí đạn dược tăng đột ngột trong hai ngày nay, mày nhíu lại thành chữ "sông".

      cúp điện thoại, ngay lập tức đứng dậy ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 24/3/15
      Christhuyle thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 91: Xâm nhập giao lưu

      "Diệp, cục cưng của chúng ta quá tuyệt vời." Trở lại biệt thự, Úc Hàn Yên dựa người vào phòng bếp, hưng phấn với Lăng Diệp bận bịu.

      Lăng Diệp có chút lên lời, những lời này dưới 5 lần rồi.

      "Sao lại động tay vào? Em làm là được rồi nha." Hình như lúc này Úc Hàn Yên mới phát ra Lăng Diệp làm bữa trưa, vừa về phía vừa .

      Khóe miệng Lăng Diệp giật giật, bây giờ ấy mới phát ra mình nấu cơm? Như vậy là vừa rồi ấy vẫn luôn đắm chìm trong suy nghĩ của mình……….

      "Em ra ngoài chờ chút, xong ngay đây thôi." nghiêng đầu, với người về phía mình.

      Úc Hàn Yên nhăn mặt, tới phía sau , cởi tạp dề người ra, giọng rất kiên định: "Em làm, nghỉ lát, xử lý chuyện công ty cũng được."

      Lăng Diệp biết làm thế nào, đành phải nhượng bộ: "Chúng ta cùng nấu cơm vậy."

      Đầu lông mày Úc Hàn Yên khẽ nhíu lại, vui vẻ : "Được, được."

      Khóe môi Lăng Diệp hơi cong lên. cởi bao tay ny lon ra, đặt lên thớt gỗ, xoay người cầm chiếc tạp dề của mình vừa bị tháo ra, nhìn Úc Hàn Yên bằng giọng trầm thấp khêu gợi: "Trước tiên giúp em đeo tạp dề ."

      ~*~Các bạn đọc truyện tại ***************.COM~*~

      Thấy người kia gật đầu, đeo tạp dề vào cho , dùng ngón tay với khớp xương ràng nhanh chóng buộc dây phía sau lưng vào.

      Úc Hàn Yên vén tay áo, đeo bao tay ny lon vào, cầm dao lên, nhanh chóng thái cà rốt thớt.

      Từ phía sau, Lăng Diệp nhàng vòng chắc qua eo , để cằm tựa vai , tầm mắt đặt đôi tay .

      "Đừng với em, đây chính là cái chỉ ‘cùng nhau nấu cơm’ đó." Úc Hàn Yên tức giận .

      Lăng Diệp nhàng đáp: "Ừ."

      ". . . . . ." trán Úc Hàn Yên lên mấy vạch đen.

      Sau khi thái xong nguyên liệu nấu ăn, xoay người về phía chiếc nồi, Lăng Diệp cũng theo sau.

      Úc Hàn Yên cảm thấy như vậy rất kỳ quái, : " ra ngoài."

      Lăng Diệp liền hóa thân thành kẻ vô lại, đôi môi mỏng khẽ cong, : " phải em để cho nghỉ ngơi sao? cảm thấy như thế này chính là phương thức nghỉ ngơi tốt nhất đó."

      ". . . . . ." Úc Hàn Yên trừng mắt.

      Cái người ở bên ngoài lãnh khốc đâu? Khát máu đâu? Cao quý đâu?

      Tâm trạng Lăng Diệp rất tốt, nghiêng đầu hôn cái lên mặt , đôi tay khẽ xiết chặt, để cho cơ thể của hai người càng thêm sát vào nhau.

      Phía dưới Úc Hàn Yên truyền tới cảm giác như đứng đống lửa, sắc mặc đen ngòm, bất đắc dĩ kêu lên: "Diệp. . . . . ."

      "Hả?" Tay Lăng Diệp giữ chặt cái mông muốn thoát ra của , từ trong cổ họng khẽ phát ra tiếng, cuối ngân cao lên, chọc vào lòng người.

      Đột nhiên, chuyển đôi môi đến bên tai Úc Hàn Yên, thủ thỉ: "Tiểu Yên, chúng ta chưa từng làm ở trong bếp."

      "Phòng bếp phải là nơi để làm chuyện như thế được !" Úc Hàn Yên liếc xéo cái, quát.

      "Chẳng có ai quy định là thể làm ở trong bếp cả." Lăng Diệp già mồm cãi.

      Hình như cảm thấy người trong lòng vẫn còn chưa đủ quẫn bách, lại tiếp tục thủ thỉ: "Tiểu Yên, tư thế này chúng ta cũng chưa thử qua."

      "Vô sỉ. . . . . ." Úc Hàn Yên đỏ mặt, từ trong miệng khạc ra hai chữ.

      "Ừ, giữ vững từ này." Lăng Diệp thổi vào tai Úc Hàn Yên cái, đáp.

      xong, liền hôn vào trong những điểm mẫn cảm của - vành tai.

      "Ưmh. . . . . ." Úc Hàn Yên bất giác rên lên tiếng, cơ thể run rẩy, nổi lên mảng phấn hồng mê người.

      dùng tay trái cầm muôi, bắt được bàn tay trái an phận của người kia, ngăn chặn hành động đốt lửa khắp nơi của nó, giọng mang theo lửa dục: "Đừng mà. . . . . ."

      Tay phải Lăng Diệp bắt được tay trái của , tay trái lấy được tự do tiếp tục xuống, khẽ cắn vành tai tinh xảo mê người của , dụ dỗ: "Tiểu Yên, buông lỏng chút, giao cơ thể cho ."

      "Em nấu cơm." Úc Hàn Yên vô cùng tức giận.

      Con ngươi Lăng Diệp sâu thấy đáy, tiếp tục động tác trong tay mình, dùng giọng có chút khàn khàn : " sao, em cứ nấu cơm , cái khác để ."

      Tiếng vừa dứt, liền vén váy lên, lộ ra đôi chân thon dài hoàn mỹ.

      "Diệp. . . . . ." Úc Hàn Yên nóng nảy, đôi mắt to đen trắng ràng bị phủ tầng hơi nước. đáng thương nhìn thẳng vào mắt , xin tha.

      Lăng Diệp thấy vậy, dục vọng muốn hung hăng càng mãnh liệt hơn. dùng tay trái cởi quần mình ra, tay phải vòng eo càng dùng sức để ép sát vào mình hơn, đồng thời : " muốn xâm nhập theo sát cục cưng để giao lưu, khen ngợi nó vì phát triển mạnh khỏe như vậy."

      Úc Hàn Yên vặn vẹo người, muốn thoát khỏi cảm giác khó chịu này.

      Lăng Diệp thở hổn hển, những giọt mồ hôi li ti giăng đầy cái trán sáng bóng của , cảm thán: "Em đúng là tiểu tinh làm cho người ta muốn ngưng nhưng được………."

      Từ cái cổ cao tuyệt đẹp của , trút xuống từng đợt mưa hôn như vũ bão.

      Cũng may tay đỡ lấy cơ thể , đến nỗi để cho bị xụi lơ mặt đất. Úc Hàn Yên cố gắng đem lực chú ý tập trung chiếc nồi đun, nhưng phản ứng của cơ thể thể lừa gạt được người.
      . . . . . .

      biết qua bao lâu, sau khi Úc Hàn Yên nấu xong cơm, Lăng Diệp ôm tới chỗ ghế sofa trong phòng khách, để quỳ sấp ở ghế, còn mình giống như con ngựa hoang bị mất dây cương, phi nhanh chút kiêng dè.

      Toàn bộ những lời Úc Hàn Yên muốn mắng chửi đều tan biến thành tiếng rên rỉ.

      Cuối cùng, sau khi Lăng Diệp cảm thấy thỏa mãn mới rút ra khỏi cơ thể , Úc Hàn Yên sức cùng lực kiệt.

      Lăng Diệp rút mấy tờ giấy ăn từ trong hộp giấy, cẩn thận lau chùi bên đùi cho , đồng thời : "Ăn trưa xong, tắm cho em."

      "Em thà rằng làm như thường lệ, vào lúc ngủ trưa." Úc Hàn Yên dùng giọng có chút khàn khàn .

      Lăng Diệp vừa dùng khăn giấy lau chùi chỗ kia của mình, vừa : "Tiểu Yên, phải em thích vào bếp sao?"

      "Hả? Chuyện này với chuyện làm với em ở trong bếp có liên quan gì ?" Úc Hàn Yên chớp chớp mắt, tò mò hỏi.

      Lăng Diệp ngoắc ngoắc khóe môi, ném giấy ăn vào thùng rác, : "Như vậy mỗi lần em vào bếp đều có thể nhớ đến ."

      " có thể ít nhàm chán hơn chút được ?" Úc Hàn Yên trừng mắt, tức giận .

      Lăng Diệp tiếp tục: "Hơn nữa, như vậy rất tiết kiệm thời gian, em cảm thấy thế sao?"

      " làm còn tiết kiệm thời gian hơn." Úc Hàn Yên .

      "Cho đến tận bây giờ, vẫn chưa tìm ra được cách nào để biểu đạt tình cảm của đối với em tốt hơn." Lăng Diệp ôm thẳng mặt Úc Hàn Yên, để cho hai chân giắt eo mình.

      Úc Hàn Yên sợ bị ngã, vội vàng dùng hai tay vòng chắc cổ , tức giận : " làm gì mà mặc quần?"

      " phải em cũng mặt quần lót sao?" Lăng Diệp nhíu mày, vừa về phía phòng bếp, vừa hỏi ngược lại.

      "Là để cho em mặc." Úc Hàn Yên hận đến nghiến răng nghiến lợi, quát lên.

      Lăng Diệp giải thích: "Quần của chúng ta cởi ra để đất bị bẩn, cho nên cho em mặc, cũng mặc cho mình."

      "Vậy tại sao phải ôm em như vậy?!" Đôi mắt to của Úc Hàn Yên trợn lên, hỏi.

      " mặc quần, thể làm gì khác hơn là để cho váy của em che giúp chỗ quan trọng chút." Lăng Diệp nghiêm túc .

      "Ôm lấy ... bưng thức ăn." Đến trước mâm đồ ăn dừng lại, .

      Úc Hàn Yên hết sức phối hợp kẹp chặt hông của , ôm lấy cổ , giống như gấu Koala giắt người .

      Lăng Diệp bưng mâm đồ ăn bằng tay, tới phía bàn.

      Sắc mặt của Úc Hàn Yên càng ngày càng hồng, nhích nhích lên phía người Lăng Diệp, sợ đụng phải cái kia.

      Dường như Lăng Diệp nhận ra quẫn bách của , khóe môi cong lên.

      được ba bước lại bị tụt xuống, Úc Hàn Yên có cảm giác giống như mình đánh nhau với người khác tận ba ngày rồi, vô cùng mệt mỏi.

      Lăng Diệp kéo chiếc ghế ra ngồi xuống, loại này tư thế. . . . . . Úc Hàn Yên lập tức vùng dậy.

      vội vàng xoay lại người, định ngồi sang chiếc ghế khác.

      Lúc đối mặt với bàn ăn, Lăng Diệp liền dùng tay phải giữ người lại, cho phép rời , : "Ngồi ở đây, quen."

      Úc Hàn Yên quay đầu trừng mắt lườm cái, cắn răng nghiến lợi : "Em lại càng quen."

      Lăng Diệp nhíu mày, lơ đễnh đáp: "Làm như thế này vài lần quen thôi."

      Úc Hàn Yên phản pháo: "Đúng vậy, thử thêm vài lần mặc quần cứ ngồi luôn lên ghế thành thói quen, vậy tại sao còn phải để em ngồi đùi , giúp em che chắn cậu bé của ?"

      " phải có em rồi? Tại sao phải quen?" Lăng Diệp hỏi ngược lại.

      Úc Hàn Yên nhìn hồi, nặng nề "Hừ" tiếng, quay đầu, để ý tới .

      Lăng Diệp nhìn chằm cái ót của , miệng nhếch lên.

      dám chắc chắn là, cho đến tận bây giờ, đây chính là bữa cơm tệ nhất mà từng ăn, cái gọi là “như ngồi chông” chẳng qua cũng chỉ là như thế thôi.

      Lau miệng sạch , Úc Hàn Yên định đứng dậy rời .

      Lăng Diệp xoay người lại đối diện với mình, tay đỡ mông , tay đặt lưng , đứng dậy lên tầng.

      Úc Hàn Yên bị ôm như vậy, được thoải mái, vội vàng đưa hai chân kẹp vòng eo rắn chắc của , hai tay khoác bả vai .

      "Đúng rồi, vào bếp." nghĩ đến điều gì đó, vội vàng quơ quơ chân, .

      Lăng Diệp dừng bước, hỏi dò: "Tại sao?"

      "Quần của chúng ta vẫn còn ở dưới đất trong bếp." Úc Hàn Yên nhắc nhở.

      "Thế nên?" Lăng Diệp nhíu mày, hiểu gì.

      Úc Hàn Yên nhìn cái xem thường, : "Lát nữa lúc dì làm vệ sinh đến nhìn thấy nha."

      "Nhìn thấy cũng đâu có gì, quần áo của chúng ta vốn là do bà ta giặt." Lăng Diệp mở hai chân thon dài, tiếp tục lên tầng, dùng giọng trầm thấp .

      "Nhưng bây giờ quần mặt đất, trong phòng bếp nha! Dì ấy vừa nhìn thấy đoán được luôn chúng ta làm chuyện gì ở đó." Úc Hàn Yên gắng sức muốn thoát khỏi lồng ngực , tức giận .

      "Biết thế nào? Hai chúng ta làm phải rất bình thường sao?" Lăng Diệp đếm xỉa đến việc giãy giụa, hỏi ngược lại.

      "Bình thường cái rắm! nhìn xem chuyện đó xảy ra ở đâu?!" Úc Hàn Yên vô cùng tức giận, mắng.

      Lăng Diệp hơi nhăn mày, hỏi " phải là ở trong phòng bếp sao? Người này sao kích động như vậy làm gì?"

      Úc Hàn Yên căm hận trừng mắt nhìn , quát: "Em và cùng tiếng ! thả em xuống, tự em vào bếp."

      "Em còn cử động nữa, làm em luôn ở bậc thang." Lăng Diệp dừng bước, quay đầu nhìn , xa xôi.

      Úc Hàn Yên lập tức im bặt, dám động đậy.

      Lăng Diệp thấy ngoan như vậy, liền hôn cái lên khuôn mặt , khóe môi khẽ cong, tiếp tục lên cầu thang.
      Last edited by a moderator: 26/3/15
      Christhuyle thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 92: Bạch thị đổi chủ

      "Số cổ phần khống chế được lên tới bao nhiêu rồi?" Trong phòng kín, giọng lạnh lùng của Lăng Diệp vang lên.

      "Tổng giám đốc, tại số cổ phần khống chế ở tập đoàn Bạch Thị của ngài đạt mức 39.54% rồi ạ." Từ chiếc bàn hình cung phía bên kia, giọng nam cung kính vang lên.

      Lăng Diệp gật đầu cái, chậm rãi hỏi: " tại, số cổ phần khống chế của Bạch Triết Hiên là bao nhiêu?"

      "Tổng giám đốc, xin ngài chờ chút." Giọng vừa rồi lại vang lên lần nữa.

      Mấy giây sau, đáp: "Tổng giám đốc, tại, số cổ phần khống chế của Bạch Triết Hiên là 44.73%."

      Ba ngày tiếp sau, các hoạt động của Tập đoàn Bạch Thị liên tục xảy ra vấn đề, hoặc là bị giám định ra đồ trang sức giả, hoặc là xuất ngộ độc thức ăn trong nhà hàng, hoặc là Khách sạn Tinh Cấp bị kiểm tra ra vệ sinh đạt chuẩn. . . . . .

      Trong lúc này, truyền thông thi nhau nhắm vào tập đoàn Bạch Thị, ngay cả những hãng truyền thông từ trước đến giờ luôn giữ mối quan hệ tốt với Bạch Thị cũng tới tấp trở mặt, dùng ngòi bút làm vũ khí, khiến cho hình tượng Bạch Thị xuống dốc phanh, giá cổ phiếu liên tục tụt giảm, rớt xuống dưới cả mệnh giá.

      Có người giậu đổ bìm leo, còn bới móc cả vụ xì căng đan của đại sứ hình ảnh tập đoàn Bạch Thị —— Bạch Triết Nhã ra.

      Bạch Triết Hiên vội vã triệu tập cuộc họp cấp cao, thương thảo đối sách.

      Trong phòng kín, Lăng Diệp nhìn chằm chằm vào chuyển động chứng khoán của tập đoàn Bạch Thị, khóe môi từ từ cong lên: "Số cổ phần chế hôm nay đạt tới bao nhiêu?"

      "Tổng giám đốc, tại số cổ phần khống chế của ngài ở tập đoàn Bạch Thị đạt tới mức 45.78% ạ." Từ chiếc bàn hình cung bên kia, giọng nam cung kính vang lên.

      "Số cổ phần khống chế của Bạch Triết Hiên ra sao?" Lăng Diệp tiếp tục hỏi.

      Qua mấy giây, người ông vừa lại lên tiếng lần nữa: "Tổng giám đốc, bây giờ số cổ phần khống chế của Bạch Triết Hiên giảm xuống còn 40%."

      Lăng Diệp câu "Rất tốt", dùng điện thoại di động bấm dãy số, phân phó: " cầu tập đoàn Bạch thị lập tức triệu tập đại hội cổ đông."

      "Dạ, tổng giám đốc."

      Lăng Diệp cúp điện thoại, đứng dậy nhìn về phía hơn hai mươi người trong phòng kín, : "Thưởng cho mỗi người ba triệu Dollar, đồng thời, cho nghỉ phép tháng hưởng nguyên lương."

      "Cám ơn tổng giám đốc!" Những người trong phòng kín phấn khởi đồng thanh.

      Lăng Diệp quay trở lại phòng làm việc của mình, thấy Úc Hàn Yên ngủ ghế sofa, lòng mềm nhũn. tới bên ghế sofa dừng lại, do dự lúc mới ngồi xổm người xuống, giọng gọi: "Tiểu Yên."

      Im lặng.

      Lăng Diệp đưa ngón tay cái vừa vuốt ve đôi môi đỏ tươi mềm mại của Úc Hàn Yên, vừa đồng thời gọi lần nữa: "Tiểu Yên."

      Úc Hàn Yên nhíu nhíu mày, cái miệng nhắn mở ra, ngoàm cái, cắn ngón tay làm loạn môi mình.

      Con ngươi Lăng Diệp giống như đá Hắc Diệu Thạch, vô cùng quyến rũ, ngón cái bị cắn lay lay cái, : "Tiểu Yên, phải ra khỏi công ty lúc."

      Úc Hàn Yên nhả ngón cái của ra, từ từ mở hai tròng mắt lim dim ra, hỏi bằng giọng mũi: " đâu?"

      "Tập đoàn Bạch thị." Lăng Diệp giọng trầm thấp.

      Cơn buồn ngủ của Úc Hàn Yên vơi chút, hỏi: “Số cổ phần khống chế của vượt qua Bạch Triết Hiên rồi hả?"

      "Ừ." Từ trong cổ họng Lăng Diệp khẽ bật ra chữ.

      "Em cũng ." Úc Hàn Yên ngồi thẳng người, .

      Lăng Diệp "Ừ" tiếng, chờ đứng lên sửa sang lại chút quần áo cho , sau đó cùng với tay trong tay, ra khỏi phòng làm việc.

      Bạch Triết Hiên ngồi ở vị trí chủ tịch, nhìn các thành viên trong ban hội đồng quản trị thầm to với nhau, nhăn mày lại, đây là chuyện gì hả?

      Đột nhiên có ba người xuất trong tầm mắt , trong đó có hai người quá quen.

      Những người trong phòng họp nhìn thấy thế, hai tròng mắt khẽ trợn to lên, mặt tràn đầy vẻ nghi ngờ cùng khiếp sợ.

      "Tổng giám đốc Lăng, biết ngài qua đây tham dự là muốn gì hả?" Bạch Triết Hiên thu hồi cảm xúc trong lòng, khóe môi nâng lên, nhìn Lăng Diệp hỏi.

      Lăng Diệp trả lời , chỉ liếc mắt nhìn nam thư ký theo sau mình.

      Nam thư ký gật đầu mạnh cái, tới bên kia bàn hội nghị, ở vị trí đối diện với Bạch Triết Hiên, mở cặp tài liệu ra.

      Hai tay Lăng Diệp cắm nghiêng trong túi quần, cười như cười nhìn Bạch Triết Hiên. Úc Hàn Yên khoác tay Lăng Diệp, dựa dựa vào người , theo dõi biểu cảm mặt của những người trong phòng họp giống như xem diễn kịch.

      "Căn cứ theo quy định của hội đồng quản trị tập đoàn Bạch Thị, trong tất cả các cổ đông của tập đoàn, người nào nắm giữ cổ phần nhiều nhất, người đó trở thành chủ tịch Tập đoàn Bạch Thị." Giọng mạch lạc, ràng của nam thư ký vang lên.

      Mọi người trong phòng họp, trừ Lăng Diệp và Úc Hàn Yên ra, tất cả đều nhìn về phía nam thư ký, hiểu câu này của là có ý gì.

      Nam thư ký đẩy đẩy mắt kính, tiếp tục : "Theo số liệu thống kê, tại số cổ phần khống chế của tổng giám đốc Bạch chỉ có 40%."

      Bạch Triết Hiên cau mày, giảm xuống 40% rồi sao?

      "Còn tổng giám đốc của chúng tôi, có số cổ phần khống chế ở tập đoàn Bạch Thị là 45.78%." Thư ký của Lăng Diệp ném ra quả bom.

      Trong nhất thời phòng họp nổ tung, mọi người nhao nhao sợ hãi, đặc biệt là Bạch Triết Hiên, chỉ nghe thấy : " thể nào, căn bản nắm giữ cổ phiếu."

      " biết tổng giám Bạch có ấn tượng gì với hai chữ ‘Ái Yên’ này ??" Nam thư ký hỏi nhanh, vội.

      viên đá làm gợn lên ngàn lớp sóng. Sắc mặt Bạch Triết Hiên hơi tái . Cỗ thế lực "Ái Yên" này, từ sau khi vụ xì căng đan của Bạch Triết Nhã bị tung ra, liền điên cuồng thu mua cổ phiếu của tập đoàn Bạch Thị, hơn nữa càng ngày mua càng ác liệt. Mấy ngày hôm nay, lại càng theo xu thế gió lớn quét lá rụng, thu mua tất cả cổ phiếu bán tháo ra.

      Úc Hàn Yên gì liếc mắt nhìn Lăng Diệp, "Ái Yên" – cái tên này cũng đưa ra bên ngoài dùng được……………

      Lăng Diệp dĩ nhiên lại cho rằng liếc mắt đưa tình, vì thế cả thể xác lẫn tinh thần đều vui vẻ đón nhận.

      Giọng cao thấp của nam thư ký lại truyền đến: "Nếu như các vị có ý kiến gì nữa, tổng giám đốc chúng tôi giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị mới của tập đoàn Bạch Thị."

      Bạch Triết Hiên xụi lơ ghế giống như quả bóng cao su xì hơi, tập đoàn bị đổi chủ dưới tay ………..

      Các thành viên trong hội đồng quản trị đều là những người tinh , giờ đây bọn họ biết , trong giới thương nghiệp có thể đắc tội với bất kỳ người nào, chỉ có Lăng Diệp là thể, bọn họ nhao nhao cười : "Tôi có bất kỳ ý kiến gì."

      Nam thư ký đẩy đẩy mắt kính của mình, đóng tài liệu vào, nhìn về phía Lăng Diệp gật đầu cái, lùi về phía sau hai bước.

      Úc Hàn Yên buông cánh tay Lăng Diệp ra, hai tay ôm ngực đứng nguyên tại chỗ.

      Đôi môi mỏng của Lăng Diệp nhếch lên, từ từ đến vị trí nam thư ký đứng lúc trước, từ cao nhìn quét mắt xuống mọi người.

      Qua mấy giây, giọng trầm thấp của vang lên: "Từ bây giờ, tập đoàn Bạch Thị đổi tên thành tập đoàn AY."

      Bạch Triết Hiên lập tức : " được."

      Lăng Diệp nhăn mày, nhìn về phía Bạch Triết Hiên, trong mắt mảnh lạnh lẽo, chậm rãi hỏi: “Tại sao được?"

      Dưới tầm mắt vô cùng áp bức của , Bạch Triết Hiên hít sâu hơi, : "Mấy chữ tập đoàn Bạch thị này ăn sâu vào lòng dân, sức hút vượt xa hơn cả tập đoàn tập có thể sánh nổi. Nếu đổi tên là tập đoàn AY, lại phải tiêu tốn rất nhiều nhân lực, nguồn lực, tài chính để tuyên truyền, điều này có lợi cho phát triển của công ty."

      Khóe môi Lăng Diệp nâng lên giễu cợt, lạnh lùng : "Quả bốn chữ tập đoàn Bạch thị này ăn sâu vào lòng dân, ngay cả đứa bé 5, 6 tuổi cũng biết đến vết loang lổ, ô uế của tập đoàn Bạch Thị."

      dừng chút, lại : "Bây giờ, tập đoàn Bạch thị chỉ giống như con chuột chạy qua phố, người người hô đánh."

      Sắc mặt Bạch Triết Hiên tái xanh, khẽ gầm: " thực như thế nào, trong lòng tôi và đều biết . Nếu phải làm nhiều chuyện mờ ám như vậy, tập đoàn Bạch Thị suy bại đến mức này sao?!"

      Thư ký Lăng Diệp nghe thấy thế, liền nhìn về phía Bạch Triết Hiên, : "Tổng giám đốc Bạch, xin ngài chú ý cách dùng từ. Ngài có chứng cứ chứng minh điều ngài ? Nếu như có, chúng tôi hoàn toàn có thể kiện ngài tội phỉ báng. Còn nữa, đây phải là thái độ người cấp dưới nên có!"

      Đôi mắt đen trắng ràng của Úc Hàn Yên phát sáng, tên thư ký này được lắm………..

      Sắc mặt Bạch Triết Hiên đen như đáy nồi, nhưng lại phản bác được gì, bây giờ Lăng Diệp hoàn toàn có đủ năng lực để đuổi .

      Lăng Diệp nhìn mọi người xung quanh, thấp giọng : "Đổi tên tập đoàn Bạch Thị thành tập đoàn AY là cách lấy lại hình tượng công ty nhanh nhất, có thể để cho người khác nhìn ra quyết tâm sửa sai của chúng ta. Ai đồng ý với quyết sách này giơ tay."

      Ngoại trừ Bạch Triết Hiên ra, mọi người trong phòng họp đều rối rít giơ tay tỏ vẻ đồng ý.

      Lăng Diệp gật đầu cái, chậm rãi : "Tôi rất vui mừng với thức thời của mọi người."

      nhìn Bạch Triết Hiên đối diện với mình, lạnh lùng : "Bây giờ tôi lấy danh nghĩa là chủ tịch, sa thải ."

      Khóe miệng Bạch Triết Hiên giật giật, nhắc nhở: "Tùy ý đuổi việc nhân viên là hành động phạm pháp. Hơn nữa, vừa mới lên chức chủ tịch, lại xuống tay ngay với nguyên chủ tịch kiêm tổng giám độc tập đoàn, chẳng lẽ sợ mọi người phục sao?"

      Lăng Diệp nhanh chậm: "Thứ nhất, nhìn người chính xác, hiểu con người, chuyện Bạch Triết Nhã tạm thời tôi nhắc đến, chỉ đến chuyện Vương Thạch, hành vi hối lộ quan chức Chính phủ của làm cho hình tượng của tập đoàn xuống dốc phanh; Thứ hai, đủ năng lực, mấy ngày hôm nay, những phương tiện truyền thông đều đồng loạt đưa tin vận động, đòi phạt tập đoàn, tin tức tích cực hầu như có. Nhờ hồng phúc của , lợi nhuận năm nay của tập đoàn được lập nên mức thấp nhất trong lịch sử."

      " phục quyết định của tôi, vậy giơ tay biểu quyết ." lơ đễnh .

      Nam thư ký lập tức lên tiếng: "Ai đồng ý đuổi việc tổng giám đốc Bạch Triết Hiên mời giơ tay."

      Lời của vừa dứt, ngay lập tức có hơn nửa số người giơ tay tỏ vẻ đồng ý.

      Bây giờ Bạch Triết Hiên mới biết, những người này đều có năng lực điều chỉnh tay lái theo phong trào, nhếch miệng giễu cợt, với Lăng Diệp: "Đúng là thủ đoạn."

      Lăng Diệp lên tiếng chút khách khí: "Cám ơn."

      Bạch Triết Hiên dựa vào ghế sofa, hỏi: "Tôi đây thân là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn, hẳn là có quyền lợi được biết tổng giám đốc mới là ai chứ?"

      "Chủ tịch, năng lực lãnh đạo của ngài mạnh như vậy, dẫn dắt tập đoàn Lăng Thị lên vị trí cao xưa nay chưa từng có. Chúng tôi đều tin rằng, để ngài kiêm nhiệm luôn vị trí tổng giám đốc là vô cùng thích hợp. Tập đoàn AY nhất định trở thành tập đoàn Lăng thị thứ hai." thành viên trong ban quản trị .

      Nhiều người nghe xong, cũng nhao nhao gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

      Giọng Bạch Triết Hiên u: "Cho dù năng lực của ta có mạnh hơn nữa, cũng thể đồng thời kiêm nhiệm làm tổng giác đốc của hai tập đoàn to lớn được! Các ông cho rằng ta có ba đầu sáu tay sao?"

      Đôi môi mỏng của Lăng Diệp khẽ cong, chậm rãi : "Cám ơn các vị đổng tin tưởng vào năng lực làm việc của tôi, nhưng mà đổng Bạch sai, cùng lúc đảm nhận chức vụ tổng giám đốc của hai tập đoàn lớn đúng là phù hợp lắm. Nhưng mà, xin các vị cứ yên tâm, người đảm nhận chức vụ tổng giám đốc mới, có năng lực lãnh đạo cũng hề thua kém tôi. Cậu ấy từng thay tôi, đại diện cho tập đoàn Lăng Thị trong ba tháng, chưa từng phạm phải bất kỳ sai lầm nào."

      vừa dứt lời, cửa chính của phòng họp bị mở ra, người đàn ông có vẻ ngoài tuấn, vóc dáng cao lớn vào.

      "Chào các vị đổng , tôi là Mạc Vũ, người chuẩn bị đảm nhận chức vị tổng giám đốc tập đoàn AY." Người đàn ông tới bên cạnh Lăng Diệp, dùng đôi mắt đào hoa, ướt át quét xuống mọi người vòng, khóe môi nâng lên, .
      Aries293, Christhuyle thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :