1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang - Vũ Bộ Sinh Liên (Full 104c - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 85: Phản ứng khắp nơi

      "Tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thị và vị hôn thê của mình kết hôn vào nửa tháng nữa!" Đột nhiên Nhan Hạo nhìn thấy mẩu tin này xuất màn hình máy vi tính của mình, sắc mặt trở nên trầm đến đáng sợ.

      Ồ, xem ra ấy khỏi. . . . . . như vậy mình cũng nên hành động thôi.

      "Tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thị và vị hôn thê của mình kết hôn vào nửa tháng nữa!" Đột nhiên Bạch Triết Hiên nhìn thấy mẩu tin này xuất màn hình máy vi tính của mình. sững sờ lúc. ấy kết hôn…………

      Mặc dù biết tình cảm của hai người bọn họ, kết hôn chỉ là vấn đề thời gian thôi. Nhưng khi nhìn thấy mẩu tin này, vẫn như trước cách nào bình tĩnh được. Dường như trong miệng , mùi vị đau khổ lan tỏa ra khắp nơi.

      Đây là trời cao báo ứng ? Bởi vì trước đây quan hệ với quá nhiều người phụ nữ, cho nên ông trời mới trừng phạt có cách nào ở
      chung được với người phụ nữ thực trong lòng .

      Bạch Triết Hiên vẫn nhìn chằm chằm vào chỗ khoanh tròng sáng lên, khóe miệng giật giật. Lăng Diệp vì muốn cho cả thế giới này đều biết chuyện, thế nên dùng tới hacker…

      “Grừ grừ grừ”

      Đột nhiên hồi chấn động truyền vào tai . cầm điện thoại để bên lên, nhìn vào màn hình - là số riêng.

      khẽ cau mày, do dự hồi, cuối cùng vẫn ấn nút trả lời.

      “Alo, Bạch Triết Hiên đây.”

      “Nghe gần đây tập đoàn Bạch thị và tập đoàn Lăng thị có mâu thuẫn.”

      Mi tâm Bạch Triết Hiên nhảy lên, trực giác mách bảo, đối phương phải là dạng dễ chọc vào. lên tiếng hỏi:

      “Xin hỏi là?”

      “Tôi là người có thể giúp đối phó với tập đoàn Lăng thị.”

      Khóe miệng Bạch Triết Hiên nhếch lên giễu cợt. Khẩu khí lớn! Coi như mình có lợi dụng lúc Lăng Diệp phân thân cho việc khác mà chống lại tập đoàn Lăng thị, cũng thể chiếm được chút ích lợi nào.

      cảm thấy người đến ngay cả cái tên cũng chịu , độ tin cậy có được bao nhiêu đây?”

      Người ở đầu điện thoại bên kia khẽ cười tiếng, đáp:

      “Tôi là ai quan trọng, quan trọng là trừ tôi ra, ai có đủ năng lực để giúp .”

      Đầu lông mày Bạch Triết Hiên khẽ nhướng lên, giọng hơi kéo dài ra:

      “Oh?”

      hẳn cho là bối cảnh của Lăng Diệp chỉ đơn thuần như vậy thôi chứ?”

      Bạch Triết Hiên nghĩ đến tin đồn bên ngoài, liền :

      “Nghe quan hệ của với bang Liệt Diễm cũng phải là dạng vừa.”

      Người ở đầu kia điện thoại cười ha ha :

      “Đúng là quan hệ phải bình thường. chính là bang chủ bang Liệt Diễm.”

      Hai mắt Bạch Triết Hiên hơi trừng lớn lên, sau đó lại trở nên bình thường. là bang chủ bang Liệt Diễm cũng chẳng có gì là kỳ lạ. Nhưng mà nếu như vậy, chính mình chỉ là người có bối cảnh trong giới bạch đạo khả năng thắng được là rất thấp.

      Đế vương bạch đạo, bá chủ hắc đạo… Ồ, mình cũng thể bội phục ta.

      Bạch Triết Hiên chậm rãi hỏi:

      là người trong giới hắc đạo?”

      “Đúng.” Lần này người bên kia trả lời rất thẳng thắn.

      Hắc đạo… Mình có nên hợp tác cùng với người trong giới hắc đạo? Lông mày Bạch Triết Hiên nhíu lại thành hình chữ “sông”. cân nhắc cái thiệt hơn nếu hợp tác.

      “Mẹ của Tổng giám đốc Bạch vẫn khỏe chứ?”

      Đáy mắt Bạch Triết Hiên lên mảnh rét lạnh, hỏi:

      có ý gì?”

      “Tổng giám đốc Bạch, xin chớ sốt ruột. Tôi chỉ hỏi thăm tình hình của mẹ mà thôi. Nghe thân thể của bà ấy càng ngày càng sa sút, tôi đây suy nghĩ có nên giúp bà ấy chữa khỏi tâm bệnh hay .”

      Bạch Triết Hiên lạnh mặt hỏi:

      muốn như thế nào?”

      “Để tỏ lòng thành ý của tôi, tôi đưa em của ra ngoài.”

      Tròng mắt Bạch Triết Hiên hạ xuống, im lặng.

      “Theo như tôi biết, bệnh tâm thần của em , khả năng chữa khỏi là rất lớn.”

      Bạch Triết Hiên nghĩ đến dáng vẻ ngày càng gầy gò của mẹ mình, cuối cùng đành lên tiếng:

      “Được, tôi đồng ý hợp tác với .”

      Có lẽ, sau khi Lăng Diệp thất thế, mình có thể có được ấy.

      Ánh mắt Bạch Triết Hiên hơi kiên định, trầm giọng :

      “Lúc tôi nhìn thấy em của mình là lúc tôi và có thể chi tiết về vấn đề hợp tác.”

      thành vấn đề.”

      Đan gia, trong phòng khách.

      “Cha, có chuyện gì ?” Dany vừa xem tivi vừa ăn trái cây, hỏi vào điện thoại di động.

      “Nửa tháng nữa Hàn Yên và tổng giám đốc Lăng kết hôn sao?”

      “Khụ khụ…” Dany bị chẹn lại ở họng, đôi mắt đẹp trợn to lên. hỏi có chút kinh ngạc.

      “Cha nghe thông tin này từ đâu vậy?”

      Lam Nguyệt ngồi bên cạnh Dany, thấy bị nghẹn khẽ cau mày, vội vàng đưa tay vuốt lưng cho .

      “Máy tính công ty bị Hacker xâm nhập, phát ra tin tức này.”

      Dany nhíu mày, xem ra là rồi. Nếu muốn dâng hiến tính mạng cho Lăng Diệp, chẳng có ai dám tung ra cái tin này cả.

      Dany cúp điện thoại xong, lập tức tìm kiếm số điện thoại của Úc Hàn Yên.

      Lam Nguyệt quan tâm hỏi:

      “Sao vậy?”

      Dany nhấn số điện thoại, nhìn Lam Nguyệt :

      “Hình như Hàn Yên kết hôn.”

      “Dany?”

      Dany nghe thấy tiếng đối phương mang theo chút giọng mũi, lòng bất giác run rẩy. hít sâu hơi, tinh nha tinh! Chỉ mới từ thôi mà khiến cho phụ nữ như được muốn hóa thân thành lang sói rồi.

      nhìn đồng hồ, dùng giọng thể tin nổi hỏi:

      vẫn ngủ?”

      “Ừ.”

      Dany cảm thấy trong lòng mình như có lông vũ phe phẩy, có chút nhột… hắng giọng cái, hỏi:

      kết hôn?”

      “Ừ, quyết định tối hôm qua. Sao biết?”

      Khóe miệng Dany giật giật. Cả thế giới đều biết được rồi…

      “Chồng cho Hacker đột nhập vào hệ thống mạng lưới công ty nhà tôi, tung ra thông tin này. Ưhm, tôi nghĩ, những công ty khác cũng trong tình trạng giống như thế này cả thôi.”
      Last edited by a moderator: 15/3/15
      Aries293Chris thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Đột nhiên đầu điện thoại bên kia truyền đến hồi tiếng cực kỳ tức giận:

      "Lăng Diệp! rửa cổ sạch chờ đấy cho em!"

      Dany nhếch miệng, tình cảm của hai người bọn họ tốt.

      "Dany, đến lúc đó làm phù dâu cho tôi nha."

      Dany mừng rỡ như điên, xem ra ấy xem mình là bạn tốt.

      "Được, nhưng ai là phù rể?"

      "Ưmh, còn chưa quyết định, Tề Ngôn thế nào?"

      Dany nghĩ đến đêm hôm đó Tề Ngôn tỏ tình cùng cưỡng hôn mình, khuôn mặt hơi đỏ lên. đáp:

      "Tùy hai người quyết định thôi.”

      "Ừ, đến lúc đó thông báo cho ."

      Lam Nguyệt thấy Dany cầm điện thoại ngẩn ngơ, sắc mặc lại ửng hồng, trong mắt bà lóe lên tia sáng, hỏi:

      "Hàn Yên kết hôn hả?"


      Dany phản ứng kịp, ném điện thoại

      Xuống ghế sofa, dùng tăm xiên miếng táo , cười đáp:

      “Đúng vậy nha, con là phù dâu của ấy.”

      Lam Nguyệt với thâm ý sâu xa.

      “Vậy phải con cũng nên suy nghĩ chút đến chuyện hôn của mình rồi sao?”

      Dany liếc mắt, sao lại quàng vào người mình rồi chứ. vừa nhai táo vừa :

      Đầu lông mày Lam Nguyệt hếch lên. Bà nhìn chằm chằm vào mắt Dany hỏi:

      có?”

      Khóe mắt Dany giật cái, có chút lên lời:

      “Mẹ, ánh mắt của mẹ là như thế nào vậy? có.”

      Lam Nguyệt tỏ vẻ tin, chậm rãi hỏi:

      “Vậy Tề Ngôn sao?”

      Khuôn mặt Dany hơi đỏ lên, ánh mắt có chút lóe sáng, hỏi lại:

      ta làm sao?”

      Lam Nguyệt nhìn thấy bộ dáng này của con cũng biết có điều mờ ám. Bà nghiêm túc:

      “Mẹ và cha con đều rất hài lòng về cậu ấy.”

      Dany làm bộ như nghe thấy gì, tiếp tục ăn trái cây như có việc gì.

      Lam Nguyệt thở dài cái, với thân phận của người từng trải:

      “Có số người, bỏ lỡ chính là cả đời. Cho nên, lúc cần quyết định, tuyệt đối đừng do dự.”

      “Nhưng con biết ở chung với ta như thế nào. Trước đây cũng ầm ĩ như thế rồi.” lúc Lam Nguyệt cho là Dany im lặng, rốt cuộc cũng lên tiếng.

      Lam Nguyệt nhếch khóe môi, chậm rãi hỏi:

      “Cậu ấy có thích con ?”

      vất vả Dany mới khôi phục được vẻ mặt bình thường của mình, lại đỏ lên nữa rồi. giọng đáp:

      “Hai ngày trước ta thổ lộ với con.”

      Lam Nguyệt lại hỏi:

      “Con cũng có cảm giác với cậu ấy phải sao?”

      “…” Dany gật đầu cái.

      “Nghe theo trái tim, đừng để chuyện quá khứ trói chặt bước tiến của con.” Lam Nguyệt , ý vị sâu xa.

      “Grừ grừ grừ”. hồi chuông hài hòa lắm vang lên.

      Dany nhìn số hiển thị màn hình, cầm điện thoại di động lên, nhấn nút trả lời. cố gắng làm cho giọng của mình bình tĩnh.

      “Sao vậy?”

      “Mai em có thời gian rảnh ? Diệp bảo chúng ta đặt lễ phục.”

      Hiệu suất quá cao rồi. Vừa mới còn chưa quyết định ai là phù rễ…

      “Có rảnh.”

      “Ừ, vậy mai gặp.”

      “Khoan .” Dany đột nhiên lên tiếng.

      “Sao vậy?”

      Dany nhìn ánh mắt chờ mong của mẹ lúc, lấy dũng khí hỏi:

      “Chuyện thích tôi là sao?”

      “Đương nhiên! Tôi đâu có đùa chuyện như thế. Em là người phụ nữ duy nhất khiến tôi có kích động muốn bảo vệ cả đời.”

      Dany hít sâu hơi, :

      “Vậy chúng ta thử cùng nhau .”

      Giọng kích động xen lẫn vui sướng của đối phương truyền đến:

      rất vui, chứng minh cho em thấy, lựa chọn của em sai.”

      Trụ sở bang Liệt Diễm, trong phòng ngủ của Mạc Vũ.

      “Diệp kết hôn.” Mạc Vũ nhận điện thoại xong, lại nằm xuống bên cạnh Thiên Nhất. vừa xoa eo cho vừa ghé vào tai thủ thỉ.

      Thiên Nhất bị dày vò thảm hải, lập tức giận dữ :

      “Tổng giám đốc kết hôn vui mừng cái gì?”

      Mạc Vũ cũng chẳng quan tâm đến thái độ chuyện của , động tác trong tay vẫn ngừng. dịu dàng nhìn gò má Thiên Nhất, nghiêm túc :

      “Chúng ta cũng kết hôn .”

      Thiên Nhất nhìn Mạc Vũ giống như nhìn quái vật, :

      “Muốn kết hôn tự mà kết.”

      “Tại sao?” Khuôn mặt Mạc Vũ bất chợt trầm xuống, bàn tay tự chủ được tăng lực, lạnh lùng hỏi.

      “A…” Thiên Nhất nhíu nhíu mày, kềm chế được phát ra tiếng rên đau.

      Mạc Vũ nghe thấy tiếng rên như thế của , dục vọng lại ùa tới. lật người đè lên người Thiên Nhất, bắt được đôi môi đỏ mọng của đối phương, vội vàng hôn lên.

      Thiên Nhất đẩy người Mạc Vũ ra, cắn chặt hàm răng để cho xâm nhập vào.

      Mạc Vũ thấy phản kháng gay gắt, mày nhíu nhíu lại, đưa tay đến chỗ cái miệng khó có thể mở ra được kia, nhìn vào mắt Thiên Nhất mang theo chút hơi nước, hỏi:

      “Rất đau hả?”

      Thiên Nhất xấu hổ trừng mắt nhìn cái, dùng sức đẩy tay ra.

      Mạc Vũ thấy trừng mắt như vậy, dục vọng càng hưng phấn hơn. dùng giọng có phần trầm hẳn :

      “Em đồng ý kết hôn với , tha cho em.”

      Thiên Nhất nhìn thấy ánh mắt như lang hổ của , tóc gáy dựng đứng cả lên. cân nhắc lúc, miễn cưỡng :

      “Tôi đồng ý với .”

      ra cho dù có kết hôn hay cả đời này mình cũng thể thoát ra khỏi lòng bàn tay của ta… Kết hôn chẳng qua cũng chỉ là hình thức, mình hiểu tại sao người kia lại cứ dai dẳng như vậy.

      Mạc Vũ nhìn đôi mắt đào hoa có chút đỏ nhìn Thiên Nhất, có phần thận trọng.

      “Em nhắc lại lần nữa.”

      Thiên Nhất biết làm thế nào, đành nhắc lại lần nữa.

      “Tôi đồng ý kết hôn với .”

      mặt Mạc Vũ lộ ra nụ cười ngây ngốc, nhìn Thiên Nhất chớp mắt. lúc Thiên Nhất tưởng rằng nuốt lời vội vàng đứng dậy vào phòng tắm.
      Last edited by a moderator: 15/3/15
      Aries293Chris thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      hai kết hôn tổ chức như thế nào nhỉ?:yoyo68:

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 86: Cái gọi là vô sỉ

      "Bang chủ, Bạch Triết Nhã được cứu ra rồi." Trong thư phòng yên tĩnh, giọng nam cung kính được phát ra từ điện thoại di động.

      Đáy mắt Lăng Diệp sắc bén, khẽ cau mày lại, :

      "Thông báo người trong bang, điều tra tung tích của ta."

      "Dạ, Bang chủ."

      Cúp máy xong, Lăng Diệp đặt điện thoại di động lên bàn sách, ngón trỏ tay phải gõ có tiết tấu lên mặt bàn. Ai là người cứu ta?

      Nếu Bạch Triết Hiên có đủ năng lực để cứu ta, cũng phải đợi đến bây giờ mới ra tay. Chuyện này xảy ra sau khi mình công bố tin tức kết hôn, giữa hai người có quan hệ gì sao?

      Nếu là có có thể kết luận đây chính là kiệt tác của Nhan Hạo. Nhưng mà, và Bạch Triết Hiên cấu kết với nhau từ lúc nào hả?

      "Diệp ~" Úc Hàn Yên đứng mơ mơ màng màng trước cửa thư phòng, với mái tóc ngắn rối bời đầu,cùng đôi mắt hơi híp lại, giọng kéo dài vang lên.

      Lăng Diệp đứng dậy, đến trước mặt , quan tâm hỏi:

      "Sao tỉnh rồi?"

      "." Úc Hàn Yên ôm vòng eo gày gò có lực của , dùng cái đầu cọ sát vào cổ , nhắm mắt lại, với giọng lười biếng.



      Trong đôi mắt hẹp dài của Lăng Diệp thoáng qua tia tự trách. ôm ngang người lên, mở hai chân thon dài vừa về phía phòng ngủ vừa giọng :

      " ngủ cùng em."

      Từ trong cổ họng Úc Hàn Yên phát ra tiếng thỏa mãn:

      "Ừhm".

      Lăng Diệp nhàng đặt xuống giường, rồi cởi quần áo của mình ra, nằm xuống bên cạnh , kéo kéo chăn, đưa tay ôm lấy , dịu dàng :

      "Em ngủ ."

      Úc Hàn Yên quấn lấy Lăng Diệp giống như con bạch tuộc. Đầu tựa vào bờ vai rộng lớn của , ngửi mùi thơm sữa tắm như có như người , chậm rãi :

      " lại thừa lúc em ngủ xử lý công việc."

      Trong nhất thời Lăng Diệp biết nên đáp lại lời như thế nào, bởi vì lời .

      " lúc nào cũng như vậy, chuyện gì cũng tự mình ôm đồm, để cho em chia sẻ. ràng là bận đến sứt đầu mẻ trán, nhưng lúc nào cũng ra vẻ rảnh rỗi nấu cơm cho em, làm này làm nọ." nhắm mắt lại, tiếp tục .

      "Tiểu Yên, . . . . . ."

      Úc Hàn Yên càng nghĩ trong lòng càng thấy tức giận. đột nhiên mở hai mắt ra, ngồi bật dậy, nhìn khuôn mặt trong bóng tối của Lăng Diệp, tức giận quát lên:

      "Em là em đau lòng nha! Em thà rằng ban ngày dành nhiều thời gian cho công việc, có chút thời gian cho em, chứ muốn buổi tối thừa lúc em ngủ lại thức đêm để làm việc!"

      Lăng Diệp thấy kích động như vậy, vội vàng ngồi dậy ôm , vừa vuốt ve lưng , vừa giọng :

      "Tiểu Yên, em đừng kích động, tốt cho cơ thể."

      "Ai bảo như vậy." Úc Hàn Yên để mặc ôm, buồn bực .

      Người Lăng Diệp cứng lại. thở dài cái, chậm rãi:

      " như vậy nữa."

      chỉ muốn lúc em tỉnh dậy, nhiều thời gian ở cùng em, chỉ hy vọng em có cuộc sống ung dung tự tại. Nhưng em thích như vậy, thay đổi là được rồi.

      Lăng Diệp thấy bình tĩnh trở lại, liền nhàng ôm nằm xuống, dùng giọng trầm thấp :

      "Em ngủ ."

      "Bắt đầu từ ngày mai em tự mình xuống bếp." Úc Hàn Yên cho cự tuyệt.

      Lăng Diệp im lặng mấy giây, lên tiếng:

      "Được! Nhưng nếu như đến lúc đó em nôn ra hoặc ăn được nhiều, đến lượt xuống bếp."



      " ." Úc Hàn Yên vô cùng khẳng định.

      "Ừ, ngủ ." Chỉ trong vòng nửa tiếng, Lăng Diệp câu này lần thứ ba.

      Úc Hàn Yên "Ừ" tiếng, nhắm hai mắt, lại quấn chặt thân thể Lăng Diệp lần nữa.

      10 phút sau, giọng vô cùng buồn bực của Úc Hàn Yên vang lên:

      "Đều tại ! Hại em ngủ được nữa."

      Lăng Diệp lật người đè dưới thân mình, dùng giọng khêu gợi :

      "Vậy làm việc khác ."

      Lời vừa dứt, liền bắt được đôi môi Úc Hàn Yên, hôn hết sức triền miên.

      Úc Hàn Yên dùng hết sức đẩy ra, tức giận hỏi:

      " lại thế?"

      "Tiểu Yên, có phải em nhớ mình ?" Trong bóng tối, hai mắt Lăng Diệp sáng đặc biệt.

      Úc Hàn Yên nhíu mày, làu bàu:

      "Em gì?"

      Lăng Diệp khẽ thở dài cái, câu: "Em chờ chút", rồi đứng dậy ra khỏi phòng ngủ.

      Đầu Úc Hàn Yên đầy u mê. lấy cái gì? Chẳng lẽ là đoạn ghi kia?! thể nào, mình tận mắt nhìn thấy xóa ……...

      Chỉ lúc sau Lăng Diệp trở lại, tay là chiếc điện thoại di động. ấn cái, rồi đặt chiếc điện thoại lên chiếc tủ đầu giường, sau đó dùng cùi chỏ chống xuống giường, nằm nghiêng người bên cạnh Úc Hàn Yên, đôi môi mõng khẽ cong lên, quan sát phản ứng của .

      "Đối với em, ở phương diện này, tự chủ của gần như bằng ."

      "Em cũng vậy, rất thích làm cùng . đừng đau lòng."

      "?"

      "Ừhm, rất thích, làm bao nhiêu lần em cũng đều thích."

      Dường như Lăng Diệp còn thấy chưa đủ, đoạn ghi phát xong, liền tiến tới bên tai , dùng giọng trầm thấp, dụ hoặc thủ thỉ:

      "Em rất thích làm cùng , làm bao nhiêu lần em cũng đều thích."

      "!"

      Úc Hàn Yên thẹn quá hóa giận, cặp mắt bốc lửa nhìn chằm chằm người kia, rít lên:

      " lại dám lừa em!"

      Lăng Diệp nhàng đáp:

      " lừa em, quả xóa, phải em cũng nhìn thấy rồi sao?"

      "Cái này là cái gì?!" vừa xong, Úc Hàn Yên liền rít lên.



      Khóe môi Lăng Diệp cong lên, hết sức vô tội :

      " biết tại sao nha, trong máy tính thế nhưng lại có đoạn ghi này."

      " vô sỉ!" Úc Hàn Yên nặng nề hừ tiếng, mắng.

      Lăng Diệp lơ đễnh, hỏi tựa như hỏi:

      "Như vậy liền gọi là vô sỉ?"

      lại lật người đè Úc Hàn Yên ở dưới, xa xôi:

      "Cho em biết chút về cái gọi là ‘vô sỉ’."

      "Khoan ." Úc Hàn Yên đưa tay chặn miệng lại, nhanh nhảu .

      Lăng Diệp nhíu mày, gỡ bàn tay mềm mại xương của ra, lên tiếng hỏi:

      "Sao hả?"

      "Em cảm thấy hai ngày hôm nay bụng thay đổi rất lớn." Úc Hàn Yên nghiêm túc.

      "Cho nên em nghĩ nên dùng tư thế khác? Ví dụ như phương thức vào từ phía sau?" Lăng Diệp chống người cách chút, dùng giọng vô cùng mê người hỏi.

      ". . . . . ."

      Tầm mắt Lăng Diệp vô cùng nóng bỏng, cứ như muốn đem người ta hòa tan:

      "Vào từ bên nào?"

      ". . . . . ."

      Lăng Diệp dùng ngón tay cái nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng của Úc Hàn Yên, tiếp tục hỏi:

      "Hay là em…"

      Trước khi những lời mắc cỡ của được thốt
      ra, Úc Hàn Yên chặn lại bằng cách dùng lực mạnh, đổi vị trí với , ngồi lên người .

      Trong mắt Lăng Diệp tràn đầy hứng thú. hơi ngồi dậy, cởi chiếc váy ngủ vướng bận người , đặt hai tay lên eo , :

      “Tiểu Yên, em khiến cho vui mừng.”

      Úc Hàn Yên phát lên bờ ngực rắn chắc, rộng lớn của cái nặng cũng , tức giận :

      câm miệng cho em!”

      Lăng Diệp rất thức thời ngậm miệng lại. đùa chứ, rất khó mới có được chủ động của , sao có thể nắm bắt cơ hội này được đây.

      Úc Hàn Yên nằm người , bắt được đôi môi , đưa đầu lưỡi ra miêu tả hình môi hoàn mỹ của . Lúc định đưa chiếc lưỡi mềm mại của mình vào thăm dò trong khoang miệng của đối phương, người kia liền hết sức phối hợp há miệng ra, khiến cho đầu đầy vạch đen.

      Rốt cuộc là có bao nhiêu gấp gáp đây?

      Hôn qua đôi môi , Úc Hàn Yên đường xuống, hôn qua cằm , qua yết hầu, qua xương quai xanh đến lồng ngực……

      Lăng Diệp là người có thể nhịn được như vậy, nhưng cũng thể chịu nổi cái loại hành hạ này. nâng người lên chút, nhắm thẳng vị trí, dùng sức đè lại……

      Sáng ngày hôm sau, lúc Úc Hàn Yên bị đánh thức bởi cuộc điện thoại bóng dáng Lăng Diệp còn ở trong phòng ngủ từ lâu rồi. nhíu nhíu mày, rất cam tâm tình nguyện mà mở hai mắt ra, bò đến bên giường, đưa tay với lấy chiếc điện thoại di động, nhìn số hiển thị màn hình sau đó mới ấn nút tiếp nghe. dùng giọng mũi :

      “Dany.”

      lại ngủ?! Mặt trời phơi cái mông ra rồi đó, đại tiểu thư!”

      Úc Hàn Yên nhắm mắt lại, vừa ngủ bù vừa :

      “Tối qua muộn mới ngủ được.”

      “Nhanh lên , cùng tôi đặt lễ phục.”

      Úc Hàn Yên khẽ cau mày, hỏi:

      “Tề Ngôn đâu?”

      ta cũng nha.”

      Giọng có chút lười biếng của Úc Hàn Yên vang lên:

      “Vậy sao còn phải cả tôi ? Tôi nghĩ hai người là được rồi.”

      “Hôm qua tôi đồng ý làm bạn ta rồi.”

      Úc Hàn Yên chợt mở hai mắt ra, vẻ mặt vui mừng hỏi:

      sao?”

      dừng chút, buồn bực :

      “Vậy sao còn phải cả tôi ? Tôi có hứng thú làm kỳ đà cản mũi.”

      “Hôm qua tôi đồng ý qua điện thoại với ta, bây giờ biết đối mặt với ta ra sao cả.”

      Úc Hàn Yên liếc mắt, tức giận :

      “Cứ như vậy đối mặt nha. Tôi có thể giúp lần, nhưng cũng thể giúp cả đời được.”

      “Coi như tôi xin , giúp tôi lần này thôi, được ?”

      Úc Hàn Yên im lặng mấy giây, :

      “Chúng tôi đến nhà .”

      “Oh dear, you’re ¬my ¬luck¬y s¬tar!”

      Nghe thấy giọng hưng phấn đầy cảm kích của đối phương, Úc Hàn Yên thở dài cái, có thể tưởng tượng ra, sắc mặt Tề Ngôn khi nhìn thấy mình cũng ở đó đen như thế nào.

      Hai mươi phút sau, Úc Hàn Yên ăn mặc chỉnh tề xuất tại thư phòng Lăng Diệp. :

      “Diệp, em với bọn họ đặt lễ phục, Dany biết phải đối mặt với Tề Ngôn như thế nào cả.”

      Lăng Diệp im lặng lúc, sau đó lên tiếng:

      “Ừ, ăn điểm tâm xong rồi hãy . làm xong rồi.”

      xong định đứng dậy. Úc Hàn Yên thấy thế ngăn lại:

      “Tự em lấy.”

      Lăng Diệp đứng lên, vừa về phía Úc Hàn Yên, vừa :

      còn có số việc phải dặn dò em.”

      “Sao?” Úc Hàn Yên nhíu mày hỏi.

      Lăng Diệp ôm eo , dẫn xuống tầng, thấp giọng :

      “Em ra ngoài ngăn cản, nhưng em phải cho phép phái người , nếu yên tâm.”

      Úc Hàn Yên có chút lên lời:

      “Chẳng ai có thể làm gì em được, huống hồ Tề Ngôn cũng có ở đó.”

      Lăng Diệp nhìn chằm chằm mặt , nghiêm túc :

      “Tề Ngôn phải bảo vệ Dany có chút bản lĩnh nào rồi. Nếu như em đồng ý để phái người theo em, tự mình cùng em.”

      Úc Hàn Yên thấy vẻ mặt nghiêm túc, chậm rãi hỏi:

      “Người của Nhan Hạo tới?”

      Đáy mắt Lăng Diệp xuất mảng đỏ, đáp:

      “Vẫn chưa chắc chắn, nhưng thời điểm này phải là rất thái bình.”

      Úc Hàn Yên gật đầu cái, lên tiếng:

      “Nếu làm như vậy mới có thể khiến yên tâm, vậy cứ phái người theo em .”

      tới bên cạnh bàn ăn, Lăng Diệp buông tay ra, vào phòng bếp, lấy bữa sáng đặt xuống trước mặt Úc Hàn Yên, lại :

      “Bất luận Bạch Triết Hiên có gì, em cũng được để ý đến .”

      Úc Hàn Yên nhíu nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Diệp, hỏi:

      “Sao đột nhiên lại như vậy?”

      “Bạch Triết Nhã được người ta cứu đưa về Bạch gia.” Lăng Diệp mặt lạnh .

      Nhất định là có thế lực hắc đạo tham gia, hơn nữa cỗ thế lực này còn phải là dạng vừa, nếu thể cứu nổi Bạch Triết Nhã ra khỏi chỗ đó rồi.
      Last edited by a moderator: 18/3/15
      Chris, Aries293thuyle thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 87: Bi thảm nhân viên phục vụ

      "Hai người chung xe ." Thấy bộ dáng Tề Ngôn muốn phát cáu nhưng lại dám, Úc Hàn Yên tốt bụng .

      Dany nghe xong, lập tức lộ ra ánh mắt cầu xin, giọng có chút khẩn trương: " cùng chúng tôi sao?"

      Sắc mặt Tề Ngôn càng khó coi hơn, dù Úc Hàn Yên đứng cách xa hai mét vẫn cảm thấy áp suất thấp phát ra từ phía . cười cười với Dany: "Chẳng dễ gì hôm nay tôi mới được tự mình lái xe, sao có thể tận hưởng được?"

      Tiếp đó, bằng mắt câu "good luck to you" xong, phất phất tay, mở cửa xe Lamborghini ra ngồi vào trong, khởi động máy nghênh ngang rời .

      Dany trợn mắt há hốc mồm nhìn chiếc xe thể thao màu đen dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mình, ấy cứ như vậy mà ? phải giúp mình sao? ấy như thế này coi gì là giúp chứ!

      Khóe môi Tề Ngôn khẽ cong lên. mở cửa chỗ ghế phụ xe ra, nhét Dany ngồi vào bên trong, sau đó mình ngồi vào chỗ tay lái, thấy thắt dây an toàn liền thắt dây an toàn cho mình, khởi động máy rời khỏi Đan gia.

      Dany cảm thấy bầu khí trong xe có chút quỷ dị, khí có phần áp lực quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cố gắng thấy tầm mắt như có như người mình.

      "Rất sợ ?" Tề Ngôn dừng xe ở bên vệ đường, xoay người nhìn Dany, chậm rãi hỏi.

      Dany thấy xe dừng lại khỏi có chút kỳ quái. quay đầu hỏi: "Sao

      lại dừng xe?”


      cảm thấy biết được tâm tư lúc này của em mới là việc cấp bách.” Cùi chỏ tay Tề Ngôn đặt lên tay lái, bàn tay phải chống lên ghế ngồi làm cho hai chiếc cúc áo sơ mi cài càng mởi rộng hơn, để lộ ra làn da màu mật cùng xương quai xanh hoàn mỹ.


      Dany nhịn được nuốt ngụm nước miếng. thu hồi tầm mắt, ánh mắt mơ hồ nhìn ra phía ngoài cửa xe, : ”Em có tâm tư gì.”


      Tề Ngôn nhào sang trước người , tay phải chỉnh đầu để cho nhìn mình, hỏi lại lần nữa: “Em sợ ?”


      Ánh mắt Dany hơi lay động, lập tức chối: “ có.”


      “Vậy em gọi chị dâu đến làm gì?” Tề Ngôn đưa môi mình tới gần hơn, con mắt sâu như biển nhìn chằm chằm Dany, hỏi.


      “Em muốn ấy góp ý về lễ phục cho mình.” Đôi mắt to của Dany xoay tròn.


      Tề Ngôn nhíu mày, lại đưa môi mình tới gần hơn chút nữa, chỉ chút xíu nữa thôi là hôn vào môi của . giọng hỏi: “Vậy hả?”


      Dany muốn cách xa đôi môi của , lại bị giam cầm sít sao, đành mặc kệ vội vàng lên tiếng: “Ừ.”


      “Vậy là gì của em?” Tề Ngôn hỏi sâu kín


      Sắc mặt Dany hơi đỏ lên, tròng mắt nhìn xuống đùi mình, im lặng hồi mới giọng đáp: “Bạn trai.”


      “Vậy em hôn cái, dùng việc này để chứng minh là bạn trai của em.” Tề Ngôn tâm hồng hơi thở gấp cầu.


      “……” Dany trừng mắt liếc cái, hôn mổ thần tốc lên môi , nhưng lúc định lui về lại phát mình thể lui về được.


      Tề Ngôn cắn khẽ lên môi , lúc kêu đau liền đưa đầu lưỡi vào trong khoang miệng ấm áp ướt át của thăm dò.


      Úc Hàn Yên mãi thấy Tề Ngôn đến, thể giảm tốc độ lại. Nhưng ngay cả như vậy rồi mà sau khi đến phòng thiết kế lễ phục DM vẫn như cũ thấy bóng dáng Tề Ngôn đâu.


      lắc đầu cái, xem ra Dany bị “chỉnh” rồi. Nghĩ vậy, tính vào phòng thiết kế lễ phục DM dạo trước.


      Phòng thiết kế lễ phục DM là phòng thiết kế lễ phục nổi tiếng thế giới, đối tượng phục vụ là những thành viên trong giới thượng lưu. Những người đặt làm lễ phục ở đầy gồm có tỷ phú Ức Vạn, người trong hoàng thất, ngôi sao Đại Bài, các cán bộ cao cấp trong chính phủ. Vừa bước qua cửa chính, đập vào mắt là đủ loại lễ phục lộng lẫy.


      Chính vì vậy, khi Úc Hàn Yên với trang phục từ đầu đến chân xem ra cực kỳ bình thường xuất tại phòng thiết kế lễ phục DM sắc mặt của nhân viên phục vụ được tốt lắm, chưa kể đến việc phải cười chào đón khách, ngay cả thái độ bình tĩnh bình thường bọn họ cũng làm được.


      Úc Hàn Yên đương nhiên cũng nhìn ra mấy nhân viên phục vụ này tỏ vẻ mắt chó nhìn người thấp, nhưng cũng chẳng để ý. coi như nhìn thấy bọn họ, xem qua từng bộ lễ phục .


      Lúc cầm vào chiếc tay áo của bộ lễ phục, nhân viên trong số đó dùng giọng tài trí hơn người : “Bộ lễ phục này có giá trị bằng 5 người sáng lập ra phòng thiết kế lễ phục này, Đường Đường.”


      Tề Ngôn nhíu nhíu mày, cuối cùng vẫn phải buông tay Dany ra, bắt tay với Đường Đường : “Chào Đường tiên sinh.”


      Dany nắm bắt cơ hội, ngay tức khắc chạy đến bên cạnh Úc Hàn Yên.


      Sắc mặt Tề Ngôn đen lại, với Đường Đường: “Tôi và Dany tới đây đặt lễ phục cho phù dâu và phù rể.”


      Đường Đường chỉ vào cánh cửa dẫn đến căn phòng khác, cười : “Vâng, mời theo tôi qua bên này.”


      “Tiểu Yên.” Đột nhiên giọng quen thuộc đến tận xương tủy truyền vào tai Úc Hàn Yên.


      Đôi mắt tràn đầy nghi ngờ, quay đầu nhìn về phía cửa chính, chỉ thấy Lăng Diệp như thần đá sải bước về phía mình.


      Chút khó chịu còn sót lại trong lòng Úc Hàn Yên cánh mà bay. xoay người nhào vào ngực , cười hỏi: “Sao lại tới đây?”


      Lăng Diệp ôm lấy , cúi đầu nhìn , nghiêm túc : “Ai khách khí với em, cứ việc trả lại gấp ba lần, chọc thủng trời chống đỡ.”


      Úc Hàn Yên biết nên gì, chỉ vì chút chuyện như vậy mà liền bỏ công ty để đến đây. “Em chỉ cảm thấy cần thiết phải so đo với ta mà thôi.”


      Lăng Diệp nhìn về phía Đường Đường, lạnh lùng : “Tôi rồi đó, ai dám thuê mấy nhân viên phục vụ này chính là đối nghịch với tôi.”


      Đường Đường kinh ngạc hồi, ngờ việc lại thành ra đến mức này, cứ như vậy khả năng tìm kiếm việc của họ coi như bằng . nhìn bọn họ có chút thương hại : “Từ bây giờ, tất cả các bị sa thải.”


      Lời Đường Đường vừa dứt, Lăng Diệp giơ tay lên, lập tức có bốn người mặc tây trang đen vào, bắt mấy nhân viên phục vụ bị dọa đến kinh hoàng ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 18/3/15
      Aries293, Christhuyle thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :