Chương 68: (tiếp)
Lăng Diệp đến trước mặt Úc Hàn Yên, cúi người nhận lấy chiếc điện thọai di động tay , ấn nút nghe áp vào tai :
"Tôi là Lăng Diệp."
"Chắc nghe ra tôi là ai?"
Tròng mắt đen nhánh của Lăng Diệp gió êm sóng lặng nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác vô cùng nặng nề. Điều này đại khái chính là dấu hiệu báo trước cơn giông bão sắp tới. Giọng rét lạnh:
"Nhan đương gia."
Úc Hàn Yên nghe xong bất giác nhăn mày, là người đàn ông u như con rắn đó.
"Tôi cho người mời ông nội đến làm khách chỗ tôi, uhm, nghe tại ở bầu trời Đại Tây Dương."
Con mắt sắc bén của Lăng Diệp thay đổi từng chút chút , màu đỏ dần dần thay thế cho màu đen. diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn biết đối phương làm như thế là vì cái gì, nhưng thể đáp ứng cầu của đối phương được. hỏi dù biết:
" , muốn gì?"
"Tổng giám đốc Lăng quả nhiên thẳng thắn. Từ đầu đến cuối thứ tôi muốn đều chỉ là ấy."
Úc Hàn Yên thấy sắc mặt Lăng Diệp rất khó coi, liền đứng dậy đến trước mặt , vòng hai tay qua hông , dựa đầu vào lồng ngực .
Lăng Diệp đưa tay cầm điện thoại đặt lên eo Úc Hàn Yên, khẽ cười đáp:
" cảm thấy có khả năng sao?"
" có gì là thể, đổi , giao dịch hết sức công bằng."
Lăng Diệp châm chọc:
"Tôi tự hỏi, tại sao từ lúc ở Đỉnh Vô Danh về, Nhan đương gia lại chưa có hành động gì, ra là dùng phương pháp này sao?"
"Ừ, bắt ông nội của thế nhưng lại khiến tôi hao tốn sức lực lớn. Đội quân bảo vệ hùng hậu như vậy, khiến tôi tưởng rằng người trong đó chính là ông nội của Liệt Diễm đấy."
Lăng Diệp tiếp lời , mà hỏi ngược lại:
"Nếu tôi đồng ý cầu của ?"
"Vậy tôi thể làm gì khác hơn là thay tận hiếu rồi. yên tâm, tôi để cho ông ấy trước khi chết được nếm đầy đủ các cực hình của Nhan gia."
Bàn tay Lăng Diệp đặt bên eo Úc Hàn Yên xiết chặt lại, :
"Cho tôi thời gian ba ngày để suy nghĩ."
"Được! Khi ông nội đến Nhan gia, tôi chuyện hàn huyên trời dưới đất với ông ấy vậy. Nhưng mà, cũng đừng để cho tôi chờ lâu quá đấy."
Nghe trong điện thoại di động truyền đến tiếng "tút tút", bàn tay Lăng Diệp cầm điện thọai từ từ buông thõng xuống bên bắp đùi.
" ta gì?" Úc Hàn Yên ngẩng đầu nhìn , vẻ mặt quan tâm hỏi.
Lăng Diệp ném điện thọai lên ghế sofa, hai tay ôm chặt Úc Hàn Yên, nhàn nhạt :
" có gì, chút chuyện vặt vãnh thôi."
Chân mày Úc Hàn Yên nhăn lại dữ tợn, chuyện vặt vãnh?! Coi là con ngốc sao? ràng là chuyện có liên quan đến ông nội! có vẻ tức giận, giọng lạnh mấy phần:
"Lăng Diệp! Em hỏi lại lần nữa, xảy ra chuyện gì?"
Lăng Diệp biết tức giận, cũng dám lừa gạt nữa. thở dài cái, chậm rãi :
"Nhan Hạo bắt ông nội , muốn dùng em để đổi."
Úc Hàn Yên im lặng hồi, vẻ mặt mịt mù hỏi:
"Vậy định làm gì?"
" tuyệt đối nhường em cho bất kỳ ai!" Lăng Diệp giống như tuyên thệ, giọng vô cùng kiên định.
Khóe miệng Úc Hàn Yên tự chủ được cong lên thành đường cong đẹp mắt, cuộc đời này có là đủ rồi.
"Chúng ta cùng Italy ."
Lăng Diệp cúi đầu nhìn hồi lâu. Lúc Úc Hàn Yên tưởng rằng cự tuyệt :
"Được."
muốn cột vào bên cạnh mình từng thời từng khắc, để đề phòng quên .
Tối nay, Lăng Diệp đè Úc Hàn Yên xuống giường từ rất sớm, như lời là muốn làm bù cho mấy ngày tiếp theo đây.
ra làm thế là vì muốn để cho phải nghĩ ngợi đến những chuyện khác, như là lo lắng cho an nguy của ông nội, nghĩ cách cứu ông nội… lo là được rồi.
Úc Hàn Yên mệt đến mức ngủ mê man Lăng Diệp mới nhàng đặt nụ hôn lên trán , xoay người ra khỏi giường, sau khi mặc áo ngủ xong liền tới thư phòng. muốn thu xếp mọi chuyện ở đây cho ổn. phải lo nghĩ chuyện ở nhà mới có thể buông tay làm việc được.
ngồi trước bàn đọc sách, nhìn Tề Ngôn qua màn hình máy vi tính, nhàn nhạt :
"Gọi Vũ lại đây."
Chỉ lát sau, thấy bóng dáng Mạc Vũ cũng xuất màn hình máy vi tính.
Lăng Diệp dựa lưng vào ghế, căn dặn:
"Tôi với Tiểu Yên phải Italy chuyến, tập đoàn và chuyện trong bang giao lại cho hai người. Vũ, cậu phụ trách chuyện tập đoàn; Ngôn, cậu phụ trách chuyện trong bang."
Mạc Vũ và Tề Ngôn hẹn mà cùng nhíu nhíu mày, lúc này đây, bộ dáng ba lăng nhăng của Mạc Vũ hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vẻ mặt trầm ổn nghiêm túc. nhìn về phía Lăng Diệp hỏi:
"Hai người Italy làm gì? Nơi đó là địa bàn của Nhan gia."
"Ông nội bị Nhan Hạo bắt ." Lăng Diệp chút giấu diếm với bọn
Chương 68 (tt): Tình bá đạo
họ.
Mạc Vũ nhớ lại chuyện lần trước Nhan Hạo chạy qua đây để bắt chị dâu, lại nhớ đến xuất của ở Đỉnh Vô Danh rồi khẳng định.
" ta là vì chị dâu."
Lăng Diệp gật đầu cái.
"Cậu định để hai người hành động?" Mạc Vũ lên tiếng hỏi lần nữa.
Lăng Diệp bác bỏ suy đoán của , :
"Ông nội ở trụ sở của Nhan gia, nhiều người dễ bị lộ."
"Tôi cùng hai người." Mạc Vũ với thái độ rất kiên quyết.
dừng chút, lại :
"Coi như tuần cậu làm tập đoàn Lăng thị cũng có bất kỳ vấn đề gì cả."
"Đấy là lúc bình thường. Với thời điểm bây giờ, ai có thể đảm bảo được là Nhan Hạo thừa lúc tôi có ở đây mà ra tay với tập đoàn chứ." Lăng Diệp cự tuyệt , .
Trước khi Mạc Vũ định lên tiếng lần nữa, Tề Ngôn lên tiếng trước. với Lăng Diệp.
"Cậu cứ yên tâm . Tôi và Vũ xử lý tốt chuyện trong bang và tập đoàn."
"Ừ." Lăng Diệp đáp lại tiếng, đóng video vào rồi tắt máy tính . đứng dậy khép máy tính lại, về phía phòng ngủ.
Vào đến phòng ngủ, thẳng đến phòng tắm rửa tay, dùng chiếc khăn lông sạch lau khô tay xong mới đến giường ngủ cởi áo ngủ ra, nằm xuống bên cạnh Úc Hàn Yên.
cẩn thận từng li từng tí đưa tay ôm vào trong lòng, cúi đầu đặt nụ hôn lên trán , từ từ khép lại hai mắt.
Sáng sớm ngày hôm sau, Úc Hàn Yên lại phát ra tiếng rên đau đớn.
Lăng Diệp lại lặp lại chiêu cũ, lại thương hồi vô cùng dịu dàng.
Chờ Úc Hàn Yên tỉnh lại lần nữa là 9 giờ sáng. Hai người ăn sáng xong, Lăng Diệp liền lái xe chở tới kho hàng số 10 của tập đoàn Lăng thị.
Kho hàng số 10 chuyên dùng để đặt máy bay tư nhân, bên trong đó có sân bay.
Lăng Diệp dẫn theo Úc Hàn Yên chọn chiếc máy bay tư nhân có vẻ bề ngoài hết sức bình thường, sau khi vào buồng lái tự lái máy bay .
"Tại sao lại chọn chiếc này?" Úc Hàn Yên hơi ngạc nhiên hỏi.
Trong sân bay của trụ sở Liệt Diễm phải cũng có mấy chiếc máy bay tư nhân của sao?
Hai tay Lăng Diệp vẫn điều khiển đống các nút, nhàn nhạt đáp:
"Chiếc máy bay này được sản xuất hàng loạt, có lợi cho chúng ta thoát khỏi tai mắt của Nhan gia."
Bệnh viện Ái Dân, trong phòng bệnh VIP cao cấp, tầng 36.
Sau khi Họa Sa mở mắt, bà người làm liền tới phòng khách, cung kính với Bạch Triết Hiên vùi đầu vào công việc:
"Thiếu gia, phu nhân tỉnh."
Trong mắt Bạch Triết Hiên thoáng qua tia vui mừng. dẹp công việc qua bên, đứng dậy tới phòng của Họa Sa.
Ở trong nhà, người có thể khiến cho cảm nhận được thân tình, cảm thấy ấm áp cũng chỉ có mẹ thôi, cho nên bà thể có việc gì được. Những người khác chẳng quan tâm.
"Mẹ, mẹ đỡ hơn chút nào chưa?" Bạch Triết Hiên cười dịu dàng, ngồi xuống mép giường nhìn về phía Họa Sa thấp giọng hỏi.
Họa Sa có chút bất ngờ khi nhìn thấy . Lần trước bà tỉnh lại cũng thấy ở đây, chẳng lẽ những ngày qua đều chăm sóc bà? Bà dùng giọng có chút yếu ớt hỏi:
"Tiểu Hiên, con làm sao?"
Bạch Triết Hiên lắc đầu, lơ đễnh :
"Con , ở đây làm việc cũng giống thế thôi."
Họa Sa nhìn Bạch Triết Hiên thương tiếc. Bà đưa tay vuốt ve khuôn mặt có chút tiều tụy của . Qua lúc lâu, giọng có chút cầu xin của bà mới vang lên:
"Tiểu Hiên, dẫn mẹ gặp Tiểu Nhã chút thôi."
Vẻ mặt Bạch Triết Hiên đồng ý, :
"Mẹ, cơ thể của mẹ chưa thể ra viện được."
Họa Sa rất kiên quyết:
"Chỉ cần cho mẹ nhìn con bé chút, trở về mẹ an tâm dưỡng bệnh."
Bạch Triết Hiên nhìn bà lúc, gật đầu:
"Được."
Tới bệnh viện tâm thần, Bạch Triết Hiên dìu Họa Sa theo y tá về phía phòng cách ly đặc biệt.
" thể để cho tôi vào trong phòng trò chuyện với con bé được sao?" Họa Sa nhìn qua tấm kính thủy tinh thấy bên trong phòng con ngồi ngẩn người giường nước mắt chảy lã chã xuống đất, lẩm bẩm.
Y tá lắc đầu cái, đáp:
"Xin lỗi phu nhân, thể để cho người ngoài gặp ấy được. ấy có chứng vọng tưởng bị hại cực kỳ mãnh liệt, trông thấy bất kì ai cũng khiến cho cảm xúc của ấy dâng trào."
Bạch Triết Hiên nhìn thấy bộ dạng Bạch Triết Nhã như thế cũng chẳng có cảm xúc gì quá lớn. thực thẻ tin nổi, em của mình làm ra những loại chuyện như vậy, ghép hình phá hỏng tình cảm của người khác, rồi bỏ thuốc....Có lẽ, nơi này chính là kết cục tốt nhất của nó.
cầm khăn giấy lau nước mắt mặt cho Họa Sa, mạnh mẽ dìu bà rời , dùng giọng cho phép kháng cự :
"Mẹ, mẹ phải về rồi."
Họa Sa nhìn Bạch Triết Nhã cái sâu, lau nước mắt chảy ngừng rời .
Last edited by a moderator: 14/1/15