1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tình yêu đầu cấm kỵ - Diệp Tinh (Full 10 Chương)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2.1:

      Editor: Lin

      Mười phút sau, hai người đến bờ biển, mà Diệp Chấn Hồng cũng sớm bị bỏ rơi.

      Diệp Hiểu Hàm bội phục với Triệu Trạch Duệ: “Sao lại lợi hại như vậy? tay đua xe sao?”

      cười, lắc đầu cáu, cũng làm loại công việc đó.

      “Vậy làm việc gì, là quản lý hộp đêm? Làm việc ở hộp đêm có thể kiếm được bao nhiêu tiền vậy, có thể mua được limousine sao? Diệp Hiểu Hàm có chút hoài nghi.

      cũng tính công khai thân phận của mình trước mặt , có lẽ qua tối nay, bọn họ gặp lại nhau, trừ khi lại chạy đến hộp đêm.

      Diệp Hiểu Hàm như quen việc chỉ im lặng và mỉm cười.

      tên là Triệu Trạch Duệ đúng ?” Diệp Hiểu Hàm hỏi .

      gật đầu.

      Diệp Hiểu hàm vươn tay, tính bắt tay . “Tôi tên là Diệp Hiểu Hàm.”

      chính là thiên kim tiểu thư của nhà họ Diệp, giống như những thiên kim khác, hoàn toàn có bộ dạng tiểu thư, chẳng qua nếu như đồng ý, chừng hai người có thể trở thành bạn bè.

      “Chúng ta có thể làm bạn bè ?” Diệp Hiểu Hàm hỏi ý kiến của .

      Bạn bè? , nhóc học sinh lại muốn kết bạn với người đàn ông lớn tuổi như ?

      chắc chắn? Tôi lớn hơn giáp, tôi và có nhiều điều khác nhau.” Triệu Trạch Duệ nhìn .

      Diệp Hiểu Hàm ngại, cái gì mà khác nhau với khác nhau, chỉ cần đồng ý là có thể trở thành bạn .

      “Tôi mặc kệ, cái gì mà khác nhau, chỉ cần chúng ta chuyện nhiều với nhau là được rồi! Hơn nữa tôi cảm thấy rất chín chắn, tôi thích !”

      Thích ? Triệu Trạch Duệ nhíu mày.

      Sau khi xong, Diệp Hiểu Hàm mới ý thức được là mình sai. “Tôi thích phải là loại thích như vậy! Ý của tôi là tôi thưởng thức , chỉ đơn giản cảm thấy rất tốt mà thôi.”

      Triệu Trạch Duệ làm bộ đau lòng ôm ngực. “Tôi còn tưởng rằng thích tôi, hại tôi thiếu chút nữa vui mừng nhảy dựng lên.”

      Diệp Hiểu Hàm ngây thơ tin là . “Có ?”

      Triệu Trạch Duệ lập tức cười. “ ?”

      Diệp Hiểu Hàm biết mình bị gạt. “Cái chú này quá đáng.”

      Triệu Trạch Duệ ho hai tiếng. “Nhưng tôi thích gọi tôi là chú!”

      “Nhưng phải làm sao đây, tôi lại muốn gọi như vậy, chú!” Diệp Hiểu Hàm cảm thấy chơi rất vui, lại gọi tiếng.

      Triệu Trạch Duệ đánh vào gáy chút. “Lần sau còn gọi như vậy, tôi đánh !”

      Diệp Hiểu Hàm đáng thương che trán. “ là quá đáng, bắt nạt tôi như vậy.”

      “Tôi thấy bắt nạt ba rất vui đó!” Triệu Trạch Duệ .

      Diệp Hiểu Hàm vốn muốn đến con người bạn hoại đó chút nào, nhưng tại nhắc đến chuyện đau lòng của mình, lại khó bỏ qua.

      “Đều là vì ông ấy, làm hại chúng tôi mỗi lần đều vui.”

      Triệu Trạch Duệ kiên nhẫn, yên lặng nghe, có ý định ngắt lời .

      “Hôm nay là ngày giỗ của mẹ tôi, hai và chị hai về nhà sớm, chuẩn bị để mọi người cùng nhau ăn cơm, nhưng ông ấy vẫn luôn về, những năm nay đều như vậy, ông ấy luôn vì công việc buôn bán, vì những lí do khác mà về nhà, ngay cả tôi, thời gian gặp ông ấy cũng rất ít, cho nên chúng tôi rất ghét ông ấy.”

      Triệu Trạch Duệ vốn định an ủi , nhưng nhi, căn bản biết tình thân rốt cuộc là cái gì, điều có thể cảm giác được chỉ có tình bạn mà thôi. “Ông ấy cũng vì cái nhà này, để cho mấy người được sống cuộc sống hàng ngày tốt.”

      Diệp Hiểu Hàm cũng cảm kích. “Tôi cần, tiền từ từ kiếm là được rồi, hơn nữa tại hai và chị hai cũng ra ngoài làm việc, tại sao ông ấy bỏ được công việc? Chúng tôi chỉ hi vọng có người ba quan tâm chúng tôi mà thôi, nhưng đến bây giờ chúng tôi vẫn chưa được hưởng thụ qua tình của ông ấy.”

      Triệu Trạch Duệ biết vì sao, lại muốn đưa tay xoa đầu , để tựa vào vai mình giải tỏa ít oán hận, nhưng còn chưa làm gì, Diệp Hiểu Hàm làm như vậy, ngoan ngoãn tựa lên bả vai , khóc như đứa bé.

      Cũng vì chỉ muốn ba quan tâm mà thôi, nhưng ba lại coi trọng việc buôn bán, khiến cách nào tiếp nhận được, vuốt ve mái tóc của , tốt, lần trước chạy đến hộp đêm, cũng là muốn khiến ba mình tức giận thôi!

      Đột nhiên Diệp Hiểu Hàm ngẩng đầu lên nhìn Triệu Trạch Duệ. “ vừa phải Ngưu Lang phải , vậy làm gì?”

      Triệu Trạch Duệ ngờ còn nhớ. “ cảm thấy tôi làm nghề gì?”

      lau nước mắt của mình, thoát khỏi tâm trạng đau khổ, ngược lại bắt đầu chất vấn .

      “Ai biết làm gì, lừa tôi, cảm thấy bắt nạt phụ nữ rất vui sao? Hơn nữa ngày đó hoàn…” Diệp Hiểu Hàm có chút ra được.

      Tay Triệu Trạch Duệ còn đặt lên bả vai Diệp Hiểu Hàm, tuyệt giống như mới quen, là hai người xa lạ chỉ mới gặp nhau có hai lần.

      “Tôi còn làm gì?” Triệu Trạch Duệ cười hỏi, cố ý giả ngốc.

      Diệp Hiểu Hàm đỏ mặt nhìn , cái miệng nhắn muốn gì đó, nhưng lại ra.

      “Được rồi, tôi , dù sao chỉ cần cho tôi biết, rốt cuộc làm nghề gì là được.” cũng muốn uổng công trao nụ hôn đầu của mình cho người kỳ quái.

      Triệu Trạch Duệ trả lời, muốn chuyện này với .

      “hàm Hàm, nhìn phòng cảnh chút ! Có số việc tôi muốn , cũng ép được tôi.”

      Diệp Hiểu Hàm nhìn , giống như muốn , vậy thôi! Dù sao hai người cũng là bạn bè, coi như nụ hôn giữa hai người bạn , sau này để xảy ra chuyện như vậy nữa là được rồi.

      xem, tại ba tôi làm gì? Có phải giận đến hộc máu rồi ?” Diệp Hiểu Hàm tự nhiên dựa lên bả vai .

      Triệu Trạch Duệ biết hiểu ý của mình, khẽ cười tiếng: “ biết, nếu muốn biết, về biết.”

      “Tôi có hứng thú, dù sao tối nay ông ấy hiểu được về nhà là được rồi.” ra cái Diệp Hiểu Hàm để ý chính là cái này.

      đột nhiên cảm thấy ở cũng rất thoải mái, giống với những người phụ nữ khác, có phải vì tuổi còn , cho nên mang tâm trạng đối xử với đứa bé với ?

      Sáng sớm, Triệu Trạch Duệ đưa Diệp Hiểu Hàm còn nghỉ ngơi về nhà họ Diệp, dĩ nhiên tránh được việc bị Diệp Chấn Hồng mắng trận, nhưng cũng vì như vậy mà giải thích, vì căn bản cần thiết, nếu con ông chịu , ấy tự nhiên với ba mình.

      Sáng nay, hội nghị, cho nên vội vã chạy về tổng bộ.

      Triệu Trạch Duệ phải người bình thường, cho nên mới chịu ra thân phận của mình cho Diệp Hiểu hàm.

      thuộc tổ chức toàn cầu khá nổi tiếng, dù là buôn bán, trong tổ chức đều có người học kinh doanh, nếu như phải người có bối cảnh, căn bản biết chuyện này, dĩ nhiên cũng có người biết thuộc tổ chức này.

      Cái tổ chức thần bí này, dưới chỉ dẫn của thủ lĩnh là ba vị tướng mạnh mẽ, chưa nhau phụ trách những lĩnh vực khác nhau, mà Triệu Trạch Duệ thích động vào võ thuật, cho nên quản lý ít công ty buôn bán, dĩ nhiên chỉ danh nghĩa công ty , những công ty khác đều phải là , tổ chức cầu phải khiêm tốn.

      Triệu Trạch Duệ bước vào tổng bộ, gặp Tang Bác Hào đầu tiên, cười hì hì xuất trước mặt .

      “Cậu làm gì vậy, bị háo sắc sao?” Triệu Trạch Duệ cảm thấy kỳ quái, dù bình thường Trang Bác Hào luôn cười cợt nhả, nhưng nụ cười hôm nay rất kỳ lạ, mang theo chút hơi thở mập mờ.

      Trang Bác Hào vẫn cười hì hì : “Duệ, ngờ người phụ nữ của cậu lại như vậy, cậu thích loại hình trẻ con này à?”

      Chương 2.2:

      Editor: Lin

      Trong khoảng thời gian ngắn Triệu Trạch Duệ hiểu ý của , nhưng ngay sau đó hiểu được trẻ con trong miệng Trang Bác Hào là ai.

      lại có thể quên tối qua trong hộp đêm có tay chân của Trang Bác Hào, cái miệng rộng của tên Đặng Thâm , lại có thể cho tên miệng rộng khác là Trang Bác Hào, xem ra tại cả tổ chức đều biết.

      “Nhìn vẻ mặt của cậu, cậu biết mình gì, sao rồi? Nghe tối qua cậu trở lại, cậu và ấy đâu vậy?” Trang Bác Hài mập mở hỏi.

      Triệu Trạch Duệ luôn luôn nho nhã cũng có ngày hôm nay, để bắt được chuôi rồi!

      Ngay cả việc tối qua về nhà cũng biết, Trang Bác Hào đến trước cửa nhà chờ chứ? Triệu Trạch Duệ nghĩ thầm, nhưng đối thủ này có thể hạ Trang Bác Hào đơn giản như đĩa đồ ăn.

      “Hào, nếu như tại cậu muốn mình đánh cậu cái lập tức câm miệng.” Triệu Trạch Duệ liếc cái, sau đó .

      Trang Bác Hạo biết trong ba người bọn họ, ngoài Hướng Hạo Khải ra, bản lĩnh của Triệu Trạch Duệ là tốt nhất, cho nên tự mình chuốc lấy khổ, dù thống lĩnh cả hắc bang cũng đọ lại hai người bọn họ, vì hai người họ hoàn toàn vứt sinh mệnh của mình rồi, chọc nổi.

      “Được rồi, mình , nhưng chuyện này truyền ra, người khác mình cũng biết.”

      Triệu Trạch Duệ so đo nữa, nếu truyền ra, vậy cũng hết cách rồi, muốn toàn bộ mọi người câm miệng lại có thể, nhưng muốn làm chuyên nhàm chán như vậy, bị giấu đầu lòi đuôi.

      Chỉ có và Trang Bác Hài, hai người trực tiếp thắng đến phòng mật của ‘Hoàng’, bình thường Âu Dương Cảnh Húc cũng ở trong.

      “Các cậu đến rồi!” Âu Dương Cảnh Húc ngẩng đầu lên từ đóng tài liệu, nhìn về phía hai thuộc hạ, đồng thời cũng là hai người bạn tốt Triệu Trạch Duệ và Trang Bác Hào.

      “Húc!” Bình thường họ thường gọi thẳng tên Âu Dương Cảnh Húc, vào vừa cửa liền trực tiếp ngồi vào ghế sopha.

      Âu Dương Cảnh Húc thấy Triệu Trạch Duệ, cũng khỏi lại muốn trêu chọc. “Chuyện của cậu mình nghe rồi, người ta trưởng thành chưa?”

      trán Triệu Trạch Duệ lên ba vạch đen, sao cũng cái này?

      Trang Bác Hào ở bên cười đến đau bụng. “Húc, vẫn đế của cậu còn tàn bạo hơn của mình, trưởng thành chưa? Ha ha, mình cũng muốn hỏi như vậy.”

      Triệu Trạch Duệ bất mãn lườm hai người cái. “Bọn mình căn bản có gì, cái gì cũng có, làm phiền hai người để đầu óc mình trong sáng chút.”

      sao? Nhưng mình nghe nữ sinh đó nới với ba ấy cậu là bạn trai ấy!” Trang Bác Hào hiểu, có lẽ trốn tranh! Dù sao thuộc hạ nghe được cũng sai.

      Đó chỉ là lời dối của Diệp Hiểu Hàm với ba ấy thôi, lại có thể bị truyền thành như vậy, biết phải giải thích thế nào, mà dù , bọn họ cũng nhất định nghe?

      Âu Dương Cảnh Húc thấy Triệu Trạch Duệ bất đắc dĩ, liến tính xua vấn đề của .

      “Được rồi, điều này nữa, Duệ, về sau chú ý chút, ở nơi công cộng cố gắng khiêm tốn, chuyện lần này ở hộp đêm coi như bỏ qua, sau này mình lệnh bọn họ im lặng là được rồi.”

      Triệu Trạch Duệ cười với Âu Dương Cảnh Húc, đây mới là hành động của em tốt, Trang Bác Hào nghe vậy chỉ có thể im lặng.

      tại Khải thế nào? Tính lúc nào trở lại?” Triệu Trạch Duệ hỏi.

      Chuyện quản lý hộp đêm vốn là chuyện của Hướng Hạo Khải, tại giao cho quản lý, cảm thấy có chút lực bất tòng tâm, vốn quản lý nhiều công ty như vậy rồi, mệt mỏi, mà là có cách nào quan tâm nhiều như vậy.

      Âu Dương Cảnh Húc nhìn vi tính chút. “Còn tuần nữa! Cậu ấu vẫn tìm hiểu tình hình, dù sao hành động lần này cũng khó khăn hơn những lần trước, yên tâm, bắt đầu từ tuần sau, tất cả chuyện ở hộp đêm cần cậu quản lý, nhưng chuyện của công ty cậu mau xử lý cho mình, hai tuần sau mình Mỹ chuyến, trước lúc đó, nhanh đưa báo cáo doanh thu tráng trước cho mình.”

      Triệu Trạch Duệ hiểu, bắt đầu từ hôm nay công việc vẫn nhiều như vậy, thậm chí còn nhiều hơn, hy vọng Hướng Hạo Khải về nhanh chút.

      “Hào, tuần trước chuyện ở Italy được xử lý tệ, nhưng lần sau phải nhớ dọn dẹp, đừng để mình phải luôn phái người khác .” Âu Dương Cảnh Húc chỉ trích.

      Trương Bác Hào thu hồi nụ cười cợt nhả, trở nên nghiêm túc, sơ sót, dù sao thời gian có hạn, huống chi đánh nhau xong, lúc đàm phán có tổn thất về người, cuối cùng chỉ có thể vội vàng rời .

      Về tổ chức, mỗi tháng lại chuẩn bị báo cáo, họ quen rồi, chỉ cần bọn họ biết sau đó mình phải làm nhiệm vụ gì, cầu trình độ nào là được rồi, mà đối với lãnh đạo của Âu Dương Cảnh Húc, từ trước đến nay họ vẫn luôn có ý kiến, bọn họ giống như tử sĩ, luôn ở bên Âu Dương Cảnh Húc cho đến chết.

      Cái này chính là cam kết ban đầu của ba người bọn họ.

      Nhưng Âu Dương Cảnh Húc để bọn họ chết dễ dàng như vậy, bọn họ là bạn bè, quyết để họ phải chịu chết, cho nên bốn người bọn họ cũng giao hẹn cùng sống cùng chết, phản bội, rời xa.

      Điệp Hiểu Hàm vừa về nhà từ trường, nhưng lại có chút tự do, giống như bị nhốt. bình thường Đinh Gia Kỳ chơi với , nhưng hôm nay ấy có chuyện, để mình về nhà.

      đúng, phía sau còn có hai vệ sĩ như tử thần, đều là vì ba !

      Sau chuyện ở hộp đêm lần trước, Diệp Chấn Hồng quan sát rất gắt gao, thậm chí còn về nhà mỗi ngày, ngày ngày chuyện bên tai , muốn và Triệu Trạch Duệ chia tay, cả ngày đều Ngưu Lang là được, vấn đề là Triệu Trạch Duệ phải là Ngưu Lang!

      giải thích, cho nên ông cũng biết, còn tìm hai người này theo .

      phiền muốn chết rồi, đầy còn có tự do sao? hề chút nào, đoạn liền quay đầu nhìn hai người kia chút, hai người đó vẫn mặt thay đổi theo như cũ.

      tại Diệp Chấn Hồng thay đổi chút, nhưng cũng có nghĩa quản như vậy chứ?

      Lúc suy nghĩ phải làm thế nào để thoát được bọn họ, cũng vừa lúc thấy Triệu Trạch Duệ bước ra khỏi xe.

      lập tức chạy đến. “Chú! Sao chú biết chỗ này?”

      Cách gọi này… Triệu Trạch Duệ nhíu mày nhìn sang Diệp Hiểu Hàm, cũng chỉ thương lượng chút chuyện với Trang Bác Hào, lập tức rời , như vậy cũng có thể gặp ?

      người đàn ông cũng đưa thò đầu ra khỏi xe, sau đó với . “Chú? Duệ, ra nhóc này gọi cậu là chú!”

      Triệu Trạch Duệ trừng mắt nhìn người đàn ông trong xe cái, sau đó với . “Sao lại ở đây?”

      chú ý đến hai người đàn ông sau lưng Diệp Hiểu Hàm, xem ra là vệ sĩ, hơn nữa còn gọi điện thoại cho ai đó.

      “Tan học tôi muốn chơi, nhưng phía sau lại có hai người theo, nơi nào cũng cho phép .” Diệp Hiểu Hàm phiền muốn chết!

      Trang Bác Hào lại thò đầu ra. “ chơi với chúng tôi thích hơn, chúng tôi có thể giúp bỏ rơi bọn họ!”

      “Có ?” Diệp Hiểu hàm vui vẻ trở lại, nếu có thể được vậy là tốt nhất.

      Triệu Trạch Duệ muốn tham gia chuyện như vậy. “ về nhà , bọn tôi còn có việc!”

      Diệp Hiểu Hàm chỉ có thể chu mỏ nhìn , có chút buồn bã, nhưng vậy cũng hết cách rồi, người ta là người lớn, hơn nữa còn rất bận.

      Trang Bác Hào nhìn nữ sinh trước mắt, quả nhiên là vô cùng ngây thơ, vô cùng đáng , trách được người luôn luôn gần gũi với phụ nữ cũng muốn trêu chọc, có điều tình hình bây giờ phải làm sao đây? nhẫn tâm nhìn dáng vẻ ai oán của nữ sinh này sao?

      Vừa định xoay người rời , Diệp Chấn Hồng đến gần.

      “Ba…” ngờ tốc độ của ông nhanh như vậy!

      Diệp Chấn Hồng tức giận xuất trước mặt hai người, tên nhóc này phiền phức, ngay cả ban ngày cũng tìm con ông.

      “Này, cậu có lầm , rốt cuộc cậu muốn thế nào? Lần trước cậu đưa con tôi buổi tối về nhà còn đủ sao? Bây giờ cậu còn muốn làm gì?”

      Diệp Hiểu Hàm cảm thấy mất mặt muốn chết, nhất định phải chuyện buổi tối về nhà sao? Lần trước vì về nhà, ngày hôm nay rất mất thể diện, chị chạy đến nhà hỏi chuyện riêng tư, nhưng bọn họ làm chuyện đó mà!

      “Ba, ba gì vậy!” Ở đường chơi như vậy rất vui sao? bị người ta nhòm ngó.

      “Nếu muốn chuyện đường, vậy chúng ta đến quán cà phê gần đây ngồi xuống, chúng ta chuyện chút.” Diệp Chấn Hồng tỉnh táo lại, nhất định phải xem người đàn ông này đối xử tốt với con bé là hay là giả.

      Triệu Trạch Duệ ngờ Diệp Chấn Hồng lại lo lắng như vậy, có lẽ lần trước giúp tay có chút quá đáng, có lẽ lần này nên giải thích , Triệu Trạch Duệ lập tức đồng ý.

      Nhưng Diệp Hiểu Hàm lo lắng, chuyện mình sao? Vậy được, bị lộ, vấn muốn theo.

      Nhưng Trang Bác Hào nhất định phải xem náo nhiệt, cho nên lập tức xuống xe theo.
      Last edited by a moderator: 10/5/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3.1:

      Editor: Lin

      Trong quán cà phê, bốn người ngồi trong khí quỷ dị.

      Diệp Hiểu Hàm ho hai tiếng, với ba mình: “Ba, ba đồng ý để bọn con hẹn hò chứ! Bọn con cũng làm chuyện gì xấu, chỉ là nghề nghiệp của ấy được tốt mà thôi, nhưng chỉ cần ấy đối xử tốt với con là được!”

      Diệp Chấn Hồng lại cho là vậy, ông là chỉ nghĩ cho con được ? Vào ngày đầu tiên ông gặp người đàn ông này, lời của ta rất ít, toàn bộ đều do Diệp Hiểu Hàm , ý kiến của ta sao?

      “Hàm Hàm, ta lớn hơn con nhiều lắm, huống chi bây giờ con còn chưa tốt nghiệp, con chuyện đương gì chứ? Hơn nữa dù bất kì phương diện nào, người này cũng hợp với con… con suy nghĩ gì vậy? Chẳng qua là do con ham chơi nên mới thích người đàn ông này, chẳng lẽ con định vì người đàn ông này mà quan tâm đến tương lai của mình sao?” Diệp Chấn Hồng muốn giải thích với , dù sao chuyện này quá nghiêm trọng.

      Lớn tuổi, thân phận kém, cái này phải làm sao?

      Diệp Hiểu Hàm nhìn Triệu Trạch Duệ ở bên cạnh cái, lại giống như cảm thấy đó phải là mình, thể làm gì khác hơn là tự phản công.

      Từ những lời của ba, cảm thấy ba mong đợi vào tương lai của mình, nhưng muốn những thứ này, mà hi vọng so với việc buôn bán, ông quan tâm đến em hơn chút.

      muốn ông hiểu được, nếu như quan tâm nhiều đến chuyện buôn bán, quan tâm đến nhiều hơn chút, làm vậy.

      được! Cái gì mà tiền đồ, đời con chỉ biết ấy, cho dù thay lòng, con vẫn còn thương ấy.” Những lời này dù có chút xấu hổ, nhưng cũng chỉ là lời dối mà thôi.

      Triệu Trạch Duệ có chút kinh ngạc, hẳn phải lòng mới đúng, thế này lại có thể dễ dàng ra những lời như vậy được sao? Nếu như dối vì vở kịch này mà dối, có chút quá mức, thể vĩnh viễn diễn trò với , nhưng điều khiến kinh ngạc chính là, lại cảm thấy có hứng thú với làm phản ba mình này.

      Bọn họ chỉ diễn kịch mà thôi, tại sao lại có biến hóa kì quái như vậy?

      Trang Bác Hào hứng thú nhìn hai người, giữa bọn họ người xấu hổ, người kinh ngạc, chắc là chưa tập diễn, đây phải là tình cảm là cái gì?

      Diệp Chấn Hồng nghĩ con những lời nghiêm trọng như vậy, mặc dù rất tức giận, nhưng sau khi suy nghĩ hồi lâu cũng chỉ có thể đồng ý sơ qua.

      “Vậy hai đứa chỉ cần đơn giản là hẹn hò, ba mặc kệ hai đưa, nhưng nếu hai đưa muốn nghĩ bậy đến chuyện kết hôn, có chết ba cũng đồng ý.”

      Diệp Hiểu Hàm nhìn ba mình như nhìn quái vật, ý của ông là đồng ý rồi, sao lại dễ dàng như vậy? còn chưa chơi đủ mà.

      “Ý của ba là…”

      Diệp Chấn Hồng lườm hai người cáu. “Muốn ba đống ý có thể, nhưng cậu ta phải thôi ngay công việc ở hộp đêm, đến công ty ba làm.”

      Diệp Hiểu hàm kiên quyết đồng ý, như vậy sao được, vốn cũng phải là Ngưu Lang, huống chỉ cũng làm vậy, chỉ giúp diễn kịch mà thôi.

      được, con thích ấy bây giờ, nếu ấy thay đổi, vậy con cũng thích nữa.”

      Điều này là điều Diệp Chấn Hồng cầu còn được. “Để cho cậu ta đến công ty ba làm, ba cấp lương cho cậu ta như khi cậu ta làm việc ở hộp đêm.”

      Diệp Hiểu Hàm khó xử nhìn Triệu Trạch Duệ, làm sao bây giờ?

      Triệu Trạch Duệ sớm thấy được tấm lòng thương con của Diệp Chấn Hồng, chẳng qua là ông biết cách thương mà thôi.

      nhìn đồng hồ, gần đến rồi, nên .

      đưa mắt nhìn Trang Bác Hào, ta cũng hiểu ý của , lập tức rời khỏi phòng cà phê trước.

      Triệu Trạch Duệ giao danh thiếp cho Diệp Chấn Hồng. “ xin lỗi, ngài Diệp, mặc dù tôi cố ý phối hợp với con rượu của ngài, nhưng ấy chỉ muốn nhận được tình thương của ông mà thôi, hi vọng ông có thể rút ra chút thời gian để ở bên ấy, thừa dịp chưa kịp biến chuyện thành có.”

      “Chú!” Diệp Hiểu Hàm tức giận, lại có thể chuyện đó cho ba biết!

      Diệp Chấn Hồng nhất thời hiểu, danh thiếp viết công ty gần lớn bằng công ty ông, là ông chủ?

      “Hàm Hàm, ba cũng hiểu.” Triệu Trạch Duệ xong lại quay sang với Diệp Chấn Hồng. “Tôi phải là Ngưu Lang như Hàm Hàm , cũng phải là bạn trai ấy, ngài hãy yên tâm! Tôi còn có chuyện, trước.”

      tạ lỗi với Diệp Chấn Hồng xong liền rời , lưu lại bộ mặt giận dữ của Diệp Hiểu Hàm và bộ mặt áy náy của Diệp Chấn Hồng.

      Ông biết nên vui mừng hay tức giận, có lẽ ông quá sơ suất với con mình rồi, ngay cả suy nghĩ thực trong lòng con cũng biết, còn phải để người ngoài cho ông biết. “Hàm Hàm, ba…”

      Diệp Hiểu Hàm nhìn ông, tại ông biết tâm của rồi, ông cười nhạo chứ?

      xin lỗi, ba biết là ba thiếu các con, bắt đầu từ hôm nay ba thay đổi, đừng lấy thêm chuyện này kích thích ba nữa được ?” Diệp Chấn Hồng lòng xin lỗi với con mình.

      Diệp Hiểu Hàm kinh ngạc nhìn ba, ông lại có thể lời xin lỗi.

      Trong lúc nhất thời biết phải trả lời thế nào, suy nghĩ, mới phát điều mình muốn chẳng qua cũng chỉ là như vậy, muốn nhận được chú ý của ông, nếu như sau này ông quan tâm nhiều hơn, đó là điều tốt nhất.

      “Nếu như ba có thể đối xử tốt với ba em bọn con, vậy con cũng tha thứ chuyện trước đây ba bỏ rơi ba người bọn con.” biết hai và chị hai cũng muốn như vậy, chỉ muốn ba có thể lòng đối xử với bọn họ mà thôi.

      Diệp Chấn Hồng lập tức đồng ý, nhất định, biết con làm vậy cũng là vì muốn nhận được chú ý của mình, cảm giác hạnh phúc cũng tự nhiên sinh ra, ra như vậy cũng tồi.

      Chủ nhật, cả gia đình có khó được thời gian cùng nhau ăn cơm.

      Dù Diệp Hiểu Yên và Diệp Hiểu Kiệt có chút muốn ăn cơm với Diệp Chấn Hồng, nhưng nếu em gọi về, vậy cũng nên nể mặt con bé.

      ra trong lòng bọn họ vẫn có chút mong đợi, rốt cuộc là Diệp Chấn Hồng thay đổi, hay là Diệp Hiểu Hàm có chuyện muốn tuyên bố?

      “Hàm Hàm, hôm nay là chủ nhật, em chơi sao?” Diệp Hiểu Yên ngạc nhiên nhìn em .

      Diệp Hiểu Hàm có tâm trạng ra ngoài, bây giờ mặc dù ba thay đổi, cũng học cách đối xử tốt với bọn họ, nhưng cứ cảm giác trong lòng trống trải, giống như thiếu cái gì đó.

      có tâm trạng!”

      “Ai lại dám chọc cho em thân của tức giận?” Diệp Hiểu Kiệt trêu chọc .

      “Em sao.” Diệp Hiểu Hàm cũng biết nên gì.

      Ngược lại, Diệp Chấn Hồng lại nhắc. “Đúng rồi, Hàm Hàm, ba cũng chưa hỏi con, tại sao con lại quen Triệu Trạch Duệ?”

      Triệu Trạch Duệ, sao tự nhiên lại nhắc đến người đó? Diệp Hiểu Hàm cảm thấy có chút kỳ quái, phải ba rất ghét ấy sao?

      “Ở hộp đêm!” Diệp Hiểu hàm ngoan ngoãn thừa nhận.

      Diệp Chấn Hồng gật đầu. “Tên nhóc đó cũng dối ba, hôm đó ba đến công ty cậu ta chuyện làm ăn, gặp được cậu ta.”

      Ba gặp được chú? Từ lần trước chú rời , hơn tuần gặp, hơn nhớ chú.

      “Chuyện làm ăn đó bàn bạc thành công sao?” Diệp Hiểu Kiệt thử hỏi thăm, có lẽ nên cho hai bên cơ hội, để bọn họ hiểu ba mình, cũng để ba chịu ở chỗ với họ.

      Diệp Chấn Hồng lắc đầu. “Hình như cậu ta hài lòng với điều kiện ba , lúc ấy cũng rảnh, để ba sửa đổi trước chuyện với cậu ta, để xem sau đó thế nào.”

      Diệp Hiểu Kiệt nhìn về phía em . “ phải hai người rất quen sao?”

      Mặc dù Diệp Hiểu Hàm cũng muốn thừa nhận, nhưng hai người chỉ mới gặp nhau vài lần mà thôi.

      “Sao điều kiện của ba quá khó hiểu?” Diệp Hiểu Hàm ném vấn đề lại cho Diệp Chấn Hồng.

      “Ba thừa nhận là có chút, nhưng đó cũng chỉ vì muốn hai bên cùng có lợi thôi! ngờ cậu ta lại lập tức cự tuyệt, hơn nữa ba thấy cậu ta phải rất có bản lĩnh, quy mô công ty cũng lớn, có chút kỳ quái.”

      Hôm Diệp Chấn Hồng gặp Triệu Trạch Duệ, cũng nghĩ đến vấn đề này, người này làm ăn phải rất thông minh, rất có bản lĩnh mới đúng, tại sao những năm nay công ty đó lại có thay đổi gì quá lớn vậy?

      Diệp Hiểu yên lập tức chen vào câu. “Giờ ăn cơm, hai người có thể nhiều đến chuyện công việc chút ?”

      Bọn họ lập tức thu hồi chuyện vừa , đến việc nhà.”

      Diệp Hiểu Hàm lại nghe vào, vì phát lòng mình vắng vẻ là vì có Triệu Trạch Duệ ở bên, vì , thấy được nên mới như vậy.

      có chút kinh ngạc, tại sao mình lại muốn gặp người đó chứ?

      Đột nhiên phát vị trí của ông chú này trong lòng , đặc biệt là khi nghe hai hai người quen, kích động thốt lên, muốn cho bọn họ, ra quan hệ của hai người cũng đơn giản như vậy, nhưng quan hệ của với đơn giản sao?

      được, tại có ba lấy cớ là buôn bán, gọi điện hỏi chút, cũng xác định xem rốt cuộc bản thân có cảm giác gì.

      Ở bên cạnh trung tâm thương nghiệp, đặc biệt mua ngôi nhà, đây là nơi ở tốt lại thuận tiện cho việc buổi tối ở lại đây làm việc, mà tại xử lý tập tài liệu Âu Dương Cảnh Húc giao cho .

      Trước đó là vì chuyện hộp đêm, có rất ít thời gian để xử lý chuyện này, mặc dù nhiều, nhưng muốn xử lý tốt vẫn cần ít thời gian.

      Chuông điện thoại vang lên, nhìn người gọi đến chút, lại là Diệp Hiểu Hàm.

      thông minh lập tức nhớ lại chuyện ban ngày, ban ngày vừa chuyện với Diệp Chấn Hồng, chuyện buôn bán vốn cần phụ trạch, nhưng đúng lúc gặp , mà lại vừa lúc là người phụ trách công ty, cho nên phải chuyện với ông.

      Nhưng Diệp Chấn Hồng như vì người chuyện là , cố ý điều kiện có chút thái quá, khiến có cách nào cự tuyệt, lúc xử lý công việc, đều công tư ràng, mặc kệ là ai cũng thể nhường, dù ông là ba của Diệp Hiểu Hàm.

      nhóc này gọi điện thoại, phải là muốn chuyện làm ăn với chứ?

      “Alo! Chú, chú ở đâu?’ Diệp Hiểu hàm vừa thấy có người nghe liền hỏi.

      Triệu Trạch Duệ do dự biết có nên hay .

      “Tôi có việc cần với chú, rất quan trọng.” Diệp Hiểu hàm chỉ muốn gặp , bất kể thế nào cũng phải khiến cho biết.

      Triệu Trạch Duệ cau mày, nhìn tài liệu trước mắt chút. “Tôi có thể cho năm phút chuyện, sau đó tôi rảnh.”

      Diệp Hiểu hàm lập tức đồng ý, sao, chỉ cần nhìn thấy là được rồi.

      Triệu Trạch Duệ liền cho biết địa chỉ.

      Diệp Hiểu Hàm đến chỗ ở của Triệu Trạch Duệ, trực tiếp thang máy lên tầng cùng, lúc cửa thang máy vừa mở ra, đại có mặt trong nhà .

      “Oa, đúng là cao cấp!” Diệp Hiểu Hàm than thở.

      nhìn xung quanh, nhưng lại thấy Triệu Trạch Duệ trong phòng khách, giống như ba và hai, vừa tan làm lập tức chạy vào phòng sách chứ? Quả nhiên, lúc vừa tìm đến phòng sách tìm được rồi.

      “Chú!” Diệp Hiểu Hàm vui vẻ chạy lại bên cạnh .

      Triệu Trạch Duệ cũng lo lắng xem những bảng báo cáo của mình, vì chỉ là nữ sinh chưa đầy hai mươi tuổi, muốn xem những thứ này.

      muốn gì với tôi?” ra nên địa chỉ của mình cho biết, nhưng biết vì sao, lại có cách từ chối.

      Diệp Hiểu Hàm nhìn đống tài liệu trước mặt , nhưng dáng vẻ lại tỏ ra mệt mỏi, làm bắt sắt sao?

      “Chú mệt , bằng nghỉ ngơi chút ?” đề nghị.

      Triệu Trạch Duệ có ý định bỏ qua đống tài liệu này, nếu có thể, muốn xử lý tốt trong tối nay, ngày mai mới có thể xử lý những chuyện khác.

      thẳng là chuyện gì là được rồi, tôi rất bận.” Lúc làm việc là như vậy, cho phép người khác gây trở ngại cho .

      Diệp Hiểu Hàm chu mỏ, như vậy giống Triệu Trạch Duệ trước đây từng biết.

      “Hôm nay ba tối chuyện làm ăn với chú, tại sao chú lại chấp nhận?” ra căn bản cũng muốn hỏi cái này, nhưng đây là cớ của , có cách nào mới hỏi.

      Triệu Trạch Duệ cười lạnh cái, quá coi trọng ba rồi, bàn được chuyện buôn bán liến con mình đến, mà dù biết con ông, nhưng trong chuyện làm ăn, tuyệt đối vận dụng các mối quan hệ.

      “Tôi để ông ấy về nhà nghĩ điều kiện, người làm ăn tuyệt đối làm chuyện lỗ vốn, dù tôi biết cũng thể làm như vậy.”

      Diệp Hiểu hàm tự biết mình đuối lý, nên cũng lên tiếng, đến bên chiếc ghế sô pha ngồi xuống, nghĩ ba mình có phải có chút giống con buôn hay , nhưng cũng thể là còn cách nào, đối với ông mà , làm ăn là phải nhờ vào quan hệ, nhưng người trước mắt lại như vậy!

      Triệu Trạch Duệ thấy , nên cũng mặc kệ !

      Mà Diệp Hiểu Hàm ngồi ghế sô pha nhìn bộ dạng bận rộn của , chờ đến sau này hết bận rồi hãy !

      cũng biết tại sao mình lại nhất định muốn gặp , nhưng thấy trong lòng thoải mái, mà bây giờ có thể từ từ nhìn , tâm tình cũng trở nên giống vậy, thế nào nhỉ? chỉ muốn ở bên cạnh Triệu Trạch Duệ là được rồi, hoàn toàn muốn rời .

      Diệp Hiểu Hàm có chút kinh ngạc với suy nghĩ của mình, đây phải là thích chứ! Vì thích, nên mới muốn được ở bên cạnh ?

      cầm lấy gối che kín mặt mình, hoàn toàn cảm thấy mặt mình rất hồng, thoáng để lộ hai con mắt, nhìn Triệu Trạch Duệ vẫn còn bận rộn.

      Xong rồi, hình như thích .

      Triệu Trạch Duệ dĩ nhiên cảm thấy ánh mắt của Diệp Hiểu hàm, nhưng lại muốn biết, cùng lắm chỉ là , chơi về, hỏi cũng hỏi xong, tại phá làm khó là được rồi.
      Last edited: 15/5/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3.2:

      Editor: Lin

      Bận rộn đến nửa đêm, Triệu Trạch Duệ cử động đầu chút, cuối cùng cũng xong, hơn ba giờ sáng rồi.

      Triệu Trạch Duệ sắp xếp xong, vừa muốn nghỉ ngơi, lại phát Diệp Hiểu Hàm ghế sô pha.

      về, hơn nữa còn ngủ thiếp ghế sô pha của ?

      tới khẽ đẩy , nhưng chỉ khẽ nỉ non vài tiếng lại tiếp tục ngủ, cười khẽ, nhóc này lại có thể chạy đến nhà ngủ, ôm lấy Diệp Hiểu Hàm ngủ say, đến phòng ngủ của mình.

      Sau khi thả xuống, vẫn chưa , ngược lại ngồi bên giường nhìn khuôn mặt , hình như chỉ có lúc ngủ mới có yên tĩnh được chút, ngủ yên như vậy.

      Bình thường dù là chuyện cũng rất lâu, tối nay lại có chút khác thường, cả buổi tối câu gì, khiến còn tưởng đâu rồi, hơn nữa dùng tâm trạng gì để ngủ trong nhà người đàn ông xa lạ? Dù là chú trong miệng , nhưng cũng là đàn ông.

      ra khuôn mặt rất đẹp, trong sáng dễ thường, lần đầu tiên hôn , lại có thể có kích động muốn hôn tiếp, ngay cả tại, khi ở trước mắt , cũng có tâm trạng như vậy.

      Triệu Trạch Duệ đưa tay vuốt ve khuôn mặt , trong lòng có loại kích động, nếu như mười tám tuổi tốt rồi, nhưng , chỉ là , mình là chú trong miệng , nên có ý gì với bé.

      đứng lên, rời phòng mà cũng quay đầu nhìn lại.

      Ánh mắt trời xuyên qua cửa sổ rọi vào căn phòng, đánh thức Diệp Hiểu Hàm còn ngủ giường, mở mắt, thấy phòng ngủ khác phòng ngủ của mình, đây là đâu?

      ngồi dậy mới nhớ tối qua mình đến nhà của Triệu Trạch Duệ, hơn nữa còn ngủ thiếp .

      nhìn quần áo người mình chỉnh tề, cảm thấy có chút may mắn mà cũng có chút thất vọng, ngủ trong nhà , lại có thể thờ ơ như vậy? tivi cũng diễn như thế.

      Diệp Hiểu Hàm nhìn xung quanh cũng thấy Triệu Trạch Duệ, có hơi thất vọng lại thấy tủ đầu giường có tờ giấy.

      “Về nhà sớm chút! buổi tối về, ba lo lắng!”

      Cái gì! được lời nào giục người ta về nhà, Diệp Hiểu Hàm chỉ có thể đứng dậy về.

      Lúc về đến nhà đến gần buổi trưa, mà Diệp Chấn Hồng ngồi trong phòng khách.

      “Ba!” Thậm chí còn có chút sợ, bình thường ba mắng đến thối đầu, lần này như vậy chứ?

      Lần này lại ngoài suy nghĩ của , Diệp Chấn Hồng thấy về, vội vàng hỏi: “Con sao chứ? Tối hôm qua sao lại chạy đến nhà Triệu Trạch Duệ, còn đêm về? phải là cậu ta bắt nạt con chứ?”

      Ông biết tối qua Diệp Hiểu Hàm ra ngoài, nhưng biết cả buổi tối lại có thể về nhà, sáng nay lúc ra cửa cũng thấy , mới đến phòng xem chút, ngờ vẫn chưa về, mà thời giàn hẹn với Triệu Trạch Duệ lại sắp đến, ông nghĩ có lẽ ở nhà bạn, cũng chú ý; nhưng sau khi gặp Triệu Trạch Duệ, cậu ta lại sau này đừng để con đến nhà chuyện làm ăn, dù quan hệ của hai người sâu đậm, cậu ta cũng quan tâm.

      Hơn nữa cậu ta còn con ông ở nhà cậu ta.

      xong chỉ có ông lo lắng, ông cũng muốn con giúp mình cái gì, ông ra cuộc trao đổi này, cũng chỉ là muốn con trai mình nghĩ cách, xem xem có điều kiện gì thích hợp, hai bên có thể đồng ý, ngờ con lại…

      “Ba, ba đâu vậy! Sao ba lại biết con ở nhà chú?” Diệp Hiểu Hàm cảm thấy rất kỳ quái, ràng còn chưa mà!

      Diệp Chấn Hồng cũng cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều, nhưng nam nữ ở trong nhà, trước đó con còn cậu ta là bạn trai của nó, mặc dù là giả, nhưng cũng thẻ đảm bảo có người nghĩ đó là hay .

      “Triệu Trạch Duệ .”

      “Yên tâm! Ba, con rất tốt.” cam kết.

      “Ba cũng cho con cầu xin chuyện buôn bán Triệu Trạch Duệ! Hơn nữa ba xử lý chuyện này.” phương diện làm ăn, biết gì chứ, cùng lắm ông chỉ tốn thêm chút thời gian mà thôi.

      ra cũng phải đến để cầu xin mà, đó chỉ là láy cớ thôi, Diệp Hiểu Hàm chỉ có thể cười gượng với Diệp Chấn Hồng.

      “Cậu ta là người công tư ràng, bất kể con cầu xin thế nào cũng vô ích, ngược lại còn khiến ba lo lắng.” Diệp Chấn Hồng lo lắng .

      Diệp Hiểu Hàm ngáp dài, lại muốn ngủ. “Con biết rồi! Chú ấy đồng ý, là con mệt mỏi, cẩn thận ngủ quên, cho nên mới về nhà.”

      Nghe con như vậy, Diệp Chấn Hồng mới thấy yên tâm, dù thành công chuyện buôn bán, cũng thể con mình làm ra chuyện cả đời phải hối hận.

      có việc gì là tốt, để ba gọi dì nấu cơm, trước đó ăn cơm !” Sau khi yên tâm, Diệp Chấn Hồng .

      Trong lòng Diệp Hiểu Hàm thở dài hơi, đều do Triệu Trạch Duệ, làm gì cũng với ba, hại thiếu chút nữa là bị mắng!

      Nhưng ba thay đổi rất nhiều, lại có thể tức giận, ngược lại còn biến thành lo lắng.

      Trường học được nghỉ hè, Diệp Hiểu Hàm ở nhà cả ngày, có việc gì làm, đành thể làm gì khác hơn ngoài việc ngày ngày dạo phố với Đinh Gia Kỳ, hai người nhàn rỗi đến nhàm chán liền đỉa cửa ngắm trai đẹp, ngồi trong quán cà phê ngoài trời nhìn limousine lái qua, trai đẹp tới lui.

      Có lẽ Đinh Giai Kỳ còn có hứng thú, nhưng bây giờ Diệp Hiểu Hàm còn hứng thú, toàn bộ lòng đều nghĩ đến Triệu Trạch Duệ, bây giờ làm gì, thời gian trà chiều, ra ngoài uống trà sao?

      Vì địa điểm là do chọn, nên cố ý chọn quán cà phê bên cạnh công ty của Triệu Trạch Duệ, ánh mắt của thỉnh thoảng lại nhìn về phía công ty của , sao lại còn chưa xuất ?

      Đinh Gia Kỳ vẫn khá có hứng thú với đàn ông thành thục, dĩ nhiên chỉ lớn hơn nàng vài tuổi là được rồi, có điều bây giờ, những người làm như có cách nào để có được làn da rám nắng, da lúc nào cũng trắng, nhìn có chút chán, như những chàng trai lúc nào cũng như ánh mặt trời ở trường học.

      “ Này, Hàm Hàm, là cậu muốn đến đây để nhìn trai đẹp, mình phát ở đây đều là tộc người làm nửa chết nửa sống, có chút chán.” Đinh Gia Kỳ dùng sức hít hơi trà sữa, ai có vẻ mạnh mẽ hết!

      Diệp Hiểu Hàm cũng có chút mệt mỏi, nhưng có cách nào, chỉ muốn thấy được Triệu Trạch Duệ thôi!

      “ Tiếp tục nhìn , đừng làm loạn, ra cũng có rất nhiều đẹp trai, trắng chút mới gọi là đẹp trai chứ!” Mặc dù chính cũng cho là vậy.

      Hai mắt Đinh Gia Kỳ trợn trắng, nếu như là như vậy, sao tự nhìn , hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào công ty đó? Nhưng rất kỳ quái, nàng đến lâu như vậy, hai mắt lại vẫn luôn nhìn về phía bên kia, có phải có tâm ?

      “ Thành khai báo, có phải cậu thích người nào đó rồi , cho nên hôm nay mới muốn tới đây nhìn trai đẹp?” Nhất định là muốn ngụy trang.

      Diệp Hiểu Hàm luôn giấu được bí mật, nhưng lại muốn giấu, cho nên cầm lấy cốc trà sữa trước mặt : “ Đâu có? Mình chỉ đến đây chơi chút, nhìn xem có thể nhìn thấy mình chút mà thôi.”

      của ? của căn bản làm việc ở khu vực này được ? Muốn lừa cũng nên tìm lời hơn chút được ? Đinh Gia Kỳ lườn cái, sau đó lại đưa tay gãi nhột .

      “ Cậu hay , hay ?”

      “ A… Đinh Gia Kỳ, cậu…” ngờ lại dùng đến chiêu này, Diệp Hiểu Hàm sợ hãi nhảy dựng lên.

      nhanh lên!” Đinh Gia Kỳ đưa tay lên.

      Ai ya, tại sao lại lừa được Đinh Gia Kỳ vậy? Vẻ mặt buồn bực ngồi trở lại vị trí của mình. “ Được rồi! Mình !”

      Lúc này Đinh Gia Kỳ mới mỉm cười, hơn nữa còn mang cái ghế đến, chuẩn bị chuyên tâm nghe kể chuyện.

      “ Cậu cần khoa trương như vậy, căn bản cũng có gì!” Diệp Hiểu Hàm có chút dở khóc dở cười.

      tin! Nếu có cái gì, cậu từ xa xôi chạy đến đây nhìn?” Đinh Gia Kỳ nhận định là cố ý ngụy biện.

      Diệp Hiểu Hàm buồn bực. “ Được rồi! phải là lần trước mình và cậu đến hộp đêm gặp người đàn ông đó, tên là Triệu Trạch Duệ sao!”

      Triệu Trạch Duệ? nhớ tên, người mà cả đời cũng quên được! Nhưng ta là người cướp nụ hôn đầu của Diệp Hiểu Hàm, hơn nữa hình như ta còn là Ngưu Lang.

      ta? Vậy cậu đến đây có lợi ích gì? Nên đến hộp đêm để nhìn chứ!” Đinh Gia Kỳ còn chưa nghe Diệp Hiểu Hàm kể về chuyện sau này, cho nên cũng biet51.

      Diệp Hiểu Hàm giải thích: “ ấy phải là Ngưu Lang, hôm đó hiểu làm, ấy là ông chủ của công ty.”

      Ông chủ! Hiểu lầm! Sao lại biết về chuyện này?

      Diệp Hiểu Hàm từ từ giải thích cho , Đinh Gia Kỳ mới biết ra trong khoảng thời gian này lại xảy ra chuyện như vậy.

      “ Ồ! Nếu phải là Ngưu Lang, vậy cậu có thể thích ta cách công khai rồi.

      Diệp Hiểu Hàm đỏ mặt. “ Ai thích?”

      thích phải ? Vậy tại sao cậu lại đến nơi này để đợi?” Lại có thể thừa nhận, bây giờ còn gì để lừa gạt nữa đây? là người hiểu Diệp Hiểu Hàm nhất.

      … Hình như là vậy! Ngày đó khi đến nhà có nghĩ đến, nhưng căn bản hiểu cảm giác của việc thích người, cho nên mới có cách nào xác nhận mình có thích hay nếu cho Đinh Gia Kỳ, có lẽ lập tức rang, rốt cuộc mình có thích .

      “ Cậu cảm thấy mình thích ấy?” Diệp Hiểu Hàm hỏi.

      Đinh Gia Kỳ có chút bất đắc dĩ, vẫn luôn hiểu đây là thích sao?

      phải thích, vậy hành động của cậu bây giờ là thế nào? Cậu có thể giải thích chút ?”

      A… hình như có cách nào để giải thích được.

      “ Mình biết!” chỉ cảm thấy kì quái!

      “ Cậu cậu thể nhìn thấy ông chú đó, cậu thế nào?” Đinh Gia Kỳ ngờ bạn tốt lại có chút tự ý thức nào, là lợi hại.

      nhìn thấy người đó? thấy cảm thấy nhớ nhung! Sau đó kích động muốn tìm giống như lần trước, muốn tìm cái cớ để đến gặp .

      “ Mình nhớ!” Diệp Hiểu Hàm bất đắc dĩ thừa nhận.

      “Bất kỳ lúc nào cậu cũng có kích động muốn ở cùng người đó?” Đinh Gia Kỳ tự nhiên trở thành cố vấn tình .

      Diệp Hiểu Hàm suy nghĩ chút, hình như là có, gật đầu.

      Đinh Gia Kỳ cảm thấy nhất định là lần trước nhóc này bị khả năng hôn của người ta chinh phục, mới có thể thích ông chú như vậy.

      “ Diệp Hiểu Hàm, mình cảm thấy cậu xong đời rồi, thích ai thích, lại có thể thích ông chú, cậu sợ ba cậu cho phép sao? Trước đây là các cậu tật náo loạn được!”

      dĩ nhiên biết là Diệp Chấn Hồng cho phép, nhưng vấn đề là trước tiên phải biết mình có là thích ! Nếu như phãi, vậy cũng ba ngăn cản, nhưng nếu thích, vậy đây trở thành đối tượng mà ba ngăn cản rồi.

      “ Cậu cảm thấy mình thích chú đó sao?” còn hoài nghi tình cảm của mình.

      “ Đừng nghi ngờ mình, dù mình chưa có nhiều, nhưng ít ra củng có xem qua sách! Biết triệu chứng thích là gì, tình trạng của cậu rất điển hình, cho nên mính mới hiểu !”

      Đinh Gia Kỳ tự nhận mình rất có quyền uy trong chuyện này, Diệp Hiểu Hàm hoài nghi, vẫn tin , đáng ghét.

      “ Ồ! là thích! Nhưng dù là thích cũng chỉ là tình đơn phương, chắc chú có chút ý nào với .

      phải cậu muốn với chú ấy sao?” Bình thường, nếu các biết ai là người mình thích, đương nhiên có thể muốn thổ lộ, huống chi người đó còn là Diệp Hiểu Hàm.

      Diệp Hiểu Hàm biết mình thích , nhưng muốn thổ lộ sao? Trong nháy mắt muốn lùi bước.

      “ Mình muốn nhưng lại sợ bị cự tuyệt.” Đây là lần đầu tiên thích người đàn ông, nhưng lại là người đàn ông lớn hơn nhiều tuổi như vậy, sợ đối phương cự tuyệt chỉ vì còn quá .

      Đinh Gia Kỳ cảm thấy nếu Diệp Hiểu Hàm cứ thổ lộ như vậy nhất định thành công, thậm chí còn hi vọng nàng thổ lộ, vì chuyện này rất kỳ quái, nữ sinh mười tám tuổi, người đàn ông ba mươi tuổi, chênh lệch hơi lớn.

      “ Vậy cậu cũng đừng thổ lộ, giấu ở trong lòng, sau đó có ngày cậu phát cậu củng thích chú ấy như vậy, cậu có thể bỏ qua mà.

      Diệp Hiểu Hàm méo miệng, có thể buông tha dễ dàng vậy sao? còn chưa thử qua!

      “ Hàm Hàm, có số đàn ông thể trêu chọc, đặc biệt là người đàn ông như chú ấy, cậu cũng hiểu về chú ấy, rất dễ bị lừa.” Đinh ia Kỳ sâu xa với , như vậy cũng là vì tốt cho .

      Diệp Hiểu Hàm hiểu, nhưng nếu thích, sao có thể buông tha, phải người dễ dàng buông tha điều gì, hơn nữa vừa rồi suy nghĩ, phải làm sao để ra tâm ý của với .

      “ Được rồi, mình biết, tự mình suy nghĩ ràng, nếu mình cảm thấy thể chú ấy, mình .”

      Đinh Gia Kỳ tin, nếu dễ dàng như vậy tốt quá rồi, cá tính của bạn mình, còn biết sao? Đến lúc đó bị tổn thương, trở về khóc là tốt rồi.
      Last edited: 13/5/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4.1:

      Editor: Lin

      Ban đêm, trong phòng ngủ của Diệp Hiểu Hàm, nhìn chằm chằm vào điện thoại rời.

      là ngày thứ ba, những cuộc gọi của đến Triệu Trạch Duệ như đá chìm đáy biển, hề gọi được, ngay cả nhắn tin cũng được vài chục, nhưng vẫn có chút tin tức.

      đưa vào danh sách đen rồi sao? Nếu tại sao lại để ý đến ?

      Diệp Hiểu Hàm cầm điện thoại di động lên, chuẩn bị soạn tin, tin có thể thờ ơ như vậy, phản hồi hỏi.

      gửi tin nhắn cho . “Chú, nếu như chú trả lời… cháu hộc máu bỏ mình, cháu liên tục bị chú làm đau khổ hộc ba ngày máu, nếu hôm nay nôn nữa, cháu chết.”

      Mặc dù là láo, nhưng ít nhất lời đùa này có tin đáp trả!

      Diệp Hiểu Hàm khỏi lại nghĩ, có lẽ nào Triệu Trạch Duệ sớm biết thích hay , cho nên mới cố ý lẩn tránh ? Nếu là như vậy phải làm thế nào đây, chẳng lẽ muốn buông tha như lời của Đinh Gia Kỳ sao?

      lắc đầu, thể nào, nhất định là biết, bọn họ chưa gặp mặt mấy lần, sao có thể biết được, hơn nữa cũng mới phát gần đây.

      lại gửi tin nhắn. “Chú, có phải cháu làm sai chuyện gì, cho nên chú mới để ý đến cháu? Chúng ta phải bạn bè sao? Chẳng lẽ đến cả bạn bè cũng thể làm được?”di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn

      Gửi xong tin lại nhìn chằm chằm vào màn hình di động, ba phút rồi, nếu nhìn thấy nhất định trả lời, nhưng qua ba phút, lại qua ba phút, lại qua thêm ba phút.

      Trời ạ! Tức chết! Diệp Hiểu Hàm đặt điện thoại xuống, buồn bực tắm.

      Mặt khác, Triệu Trạch Duệ sớm tắt máy, vì bây giờ làm nhiệm vụ của tổ chức, về chuyện công ty cách nào đáp lại, điện thoại di động của cũng tắt máy, nếu ảnh hưởng đến nhiệm vụ.

      Tối nay, đến công ty phân phó cho thuộc hạ số chuyện, cho nên mở di động ra, đập vào mắt là 50 cuộc gọi nhỡ, còn có vài tin nhắn cũng nhóm tin nhắn lớn, hơn nữa người gửi tất cả đều là Diệp Hiểu Hàm.di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn

      Triệu Trạch Duệ có chút dở khóc dở cười, tại sao lại gọi cho nhiều cuộc điện thoại như vậy?

      đọc từng tin nhắn của , tất cả đều là lời oán trách, tin nhắn cũng có giới hạn, có gì đặc biệt, nhưng những thứ này đều truyền đến tin tức, tìm .di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn

      nhìn đồng hồ, mới mười giờ tối, nhóc đó ngủ sớm như vậy, cho nên gọi cuộc điện thoại cho .

      Diệp Hiểu Hàm nhìn màn hình điện thoại đến muốn ngủ, đột nhiên bị chấn động của điện thoại làm tình lại, lập tức ngồi bật dậy, lúc thấy tên màn hình là Triệu Trạch Duệ, lại có chút kích động muốn khóc, sợ nó tắt, cho nên vội vàng nghe.

      “Chú!”

      tìm tôi? Có chuyện gì ?” Mặc dù cho rằng có chuyện lớn gì nhưng vẫn nên hỏi chút.

      Diệp Hiểu hàm nghe được giọng của có chút nghẹn ngào. “Chú, cháu còn tưởng rằng chú để ý đến cháu nữa, ba ngày nay cháu gọi điện, nhưng vẫn gọi được, nhắn lại cũng biết chú có đọc được hay , tin nhắn gửi cũng thấy trả lời.”di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn

      đột nhiên rất muốn xoa đầu an ủi , dù đây phải chuyện lớn gì, nhưng biết cố muốn khóc rồi, vì để ý đến sao? trẻ con!

      “Tôi Hongkong công tác, cho nên tôi tắt điện thoại, tôi cũng biết tìm tôi!”

      “Nào có người nào ra khỏi nhà lại để người khác liên lạc được, chẳng lẽ chú lo lắng công ty tìm chú sao?” Diệp Hiểu Hàm bỗng nhiên kích động.

      cố ý để bọn họ tìm được, hơn nữa nếu phải chuyện lớn gì, công ty tuyệt đối tìm , nếu như muốn tìm, các quản lý của công ty có cách để tìm được , cho nên lo lắng.

      “Bọn họ có chuyện gì tìm tôi, hơn nữa tôi công tác nhiều nhất chỉ có hai tuần.” Triệu Trạch Duệ nằm giường, thoải mái chuyện với nữ sinh kém mình mười hai tuổi, cảm giác có chút kỳ quái.

      “Vậy…” Diệp Hiểu Hàm có chút do dự, ra muốn , chẳng lẽ nhớ sao? Ít nhất gọi cho cú điện thoại là được rồi!

      Triệu Trạch Duệ đợi , nhưng rất dễ nhận ra như biết mình nên gì.

      còn chưa nghỉ ngơi sao?” mở miệng câu.

      Sao Diệp Hiểu Hàm chịu nghỉ ngơi, thất vất vả mới nghe được giọng của . “Chú, cháu tìm chú có được ?”

      Triệu Trạch Duệ cảm thấy Diệp Hiểu Hàm có chút kỳ quái, nhưng đến lúc này vẫn suy nghĩ nhiều, nhưng câu này khiến có chút suy nghĩ, vì sao phải làm vậy chứ?

      “Tôi làm việc, làm gì?”

      “Cháu muốn chơi chút, từ trước đến này cháu còn chưa ra nước ngoài lần nào!” Diệp Hiểu Hàm dám là muốn nhìn thấy , nhưng ít ra lời này cũng là .

      Triệu Trạch Duệ cũng phản đối việc đến Hongkong, nhưng nếu muốn tìm coi như xong, chuyện làm rất nguy hiểm, căn bản có cách nào để chăm sóc .

      có thể đến, nhưng tôi có thời gian để chăm sóc , chi nên tốt nhất nên tìm bạn đến đây du lịch là được rồi.”

      “Vậy chú có thể cho cháu biết chú ở đâu, cháu tìm chú!” Diệp Hiểu Hàm thấy được hi vọng, chỉ cần phản đối là được rồi.

      Triệu Trạch Duệ có ý định cho biết. “Tôi cho biết, thời gian còn sớm, nghỉ ngơi sớm chút, tôi còn có việc phải làm.” xong lập tức cúp điện thoại.

      Diệp Hiểu Hàm ngạc nhiên nhìn điện thoại, sao chưa cúp rồi.

      “ Triệu Trạch Duệ, chú quá đáng?” bị chọc tức, lại có thể đối xử với như vậy. “ Cháu muốn , hơn nữa còn phải tìm được chú.” được làm được, chỉ làm.

      Triệu Trạch Duệ và trợ thủ Đổng Dương ở chỗ tối quan sát mục tiêu, tại dù phải là thời cơ hành động, nhưng vẫn muốn thường xuyên biết được hành tung của bọn họ.

      Duệ, xem mấy ngày nay bọn họ có thể tiến hành giao dịch hay ?” Lần này Đổng Dương được phái đến làm trợ thủ của Triệu Trạch Duệ, mặc dù là phụ nữ, nhưng năng lực của tuyệt đối thua kém đàn ông.

      biết, và bọn của Hào sao? Lúc nào họ đến?” phải vào lúc vạn bất sắc dĩ, Triệu Trạch Duệ hànhđộng, nhưng gần đây, trong khoảng thời gian này như có người cố chèn ép bọn họ, Hướng Hạo Thang được phái đến Zehder xử lý chuyện, mà Trang Bác Hào cũng được phái đến Nhật Bản, nhưng người còn lại chỉ còn , cho nên chỉ có thể do tự xử lý.

      chặn băng xã hội đen buôn bán rửa tiền, bọn họ vốn có thể mặc kệ, nhưng bọn họ lại có chủ ý đổ lên đầu ‘ Hoàng’, ‘ Hoàng’ thay đổi rồi, điều này hiển nhiên là muốn hãm hại bọn họ, cho nên nhất định phải loại bỏ chất độc này.

      Đổng Dương nhận được cuộc điên thoại, cau mày, sau khi cúp quay sang với Triệu Trạch Duệ. “ Duệ, có người điều tra .”

      Triệu Trạch Duệ cũng cau mày, là ai? Xã hội đen ở đây biết là đến, là ai làm vậy? có thể bị bại lộ hành tung.

      “ Là ai?”

      “ Bọn họ văn phòng thám tử bình thường, tìm , khắp nơi hỏi thăm ở khách sạn nào.”

      “ Biết là ai ?” Phụ nữ? Kiểu phụ nữ gì vậy?

      Đổng Dương lắc đầu. “ Bây giờ để người điều tra.”

      Lông mày Triệu Trạch Duệ ngày càng nhíu chặt, phải là Diệp Hiểu Hàm chứ? nhóc đó đến Hongkong rồi, hơn nữa còn tìm người để tìm ? nhóc này có thể hại .

      “ Tìm hành tung của đó, tôi muốn lập tức gặp ta.”

      Bắt được , nhất định phải dạy dỗ trước, lại có thể biết nghe lời như vậy.

      Diệp Hiểu Hàm nhanh chóng đến Hongkong, về phần tại sao Diệp Chấn Hồng lại chịu thả người? Đó là vì ông cũng biết đâu, cho là cùng lắm đến ở nhà Đinh Gia Kỳ hai ngày, ngờ lại chạy trốn đến Hongkong.

      Hơn nữa thông minh sớm tìm người điều tra hành tung của Triệu Trạch Duệ, trước khi tìm được chính là thời gian thoải mái của ở Hongkong, sau khi xác định muốn Hongkong, cố tình tìm đến nơi hấp dẫn nhát Hongkong, gì cũng muốn chơi vui vẻ chút, cho dù Triệu Trạch Duệ thông báo cho ba đến đón về.

      Nơi đầu tiên muốn là Vương Giác, nghe đó là thiên đường mua sắm, còn có rất nhiều thức ăn ngon.

      Nhanh chóng đến giờ cơm tối, cũng ăn cả phố ăn vặt, đói chút nào, rời khỏi nơi này, đến Lan Quế Phường ngắm cảnh chút.

      Lên chiếc xe taxi, sau khi cho tài xế biết địa điểm, Diệp Hiểu hàm lại bắt đầu gọi điện thoại cho Triệu Trạch Duệ, nhưng điên thoại lại gọi được, ngược lại nhận được cuộc ddien thoại, là văn phòng thám tử nhờ để tìm người,

      Diệp, chào !”

      “ Sao rồi? Tìm được ngời rồi sao?” Nếu như tìm được, lập tức qua.

      xin lỗi, tìm được, điều tra nhiều danh sách của khách sạn như vậy, cũng có người cung cấp tên.”

      Sao lại như vậy? Chẳng lẽ ở khách sạn?

      tìm ở những nơi khác chưa? phải có rất nhiều khách sạn sao?” Dù cảm thấy ông chủ như ở trong nhà trọ , nhưng sao lại có thể tìm được? Trừ khi hoàn toàn ở Hongkong.

      “ Được rồi! Tôi lại tìm chút.”

      Sau khi cúp điên thoại, Diệp Hiểu hàm có chút tức giận, cảm thấy là do Triệu Trạch Duệ cố ý giấu, giống như trước đây, công tác nhưng là trốn .

      “ Tiểu thư, đến rồi, mời xuống xe!” Lái xe taxi thông báo cho .

      Diệp Hiểu hàm cảm thấy kỳ quái, đúng! Lan Quế Phường là con đường, phải là khách sạn, sao lại dẫn khách đến khách sạn vậy?

      phải, hiểu lời tôi sao? Tôi là Lan Quế Phường.” lặp lại lần nữa.

      Ngay sau đó có người đó mở cửa, trực tiếp kéo xuống xe.

      “ Này, mấy người là ai? Muốn làm gì?” Diệp Hiểu Hàm nhất thời kinh hoảng, ngờ ngày đầu tiên đến Hongkong bị xã hội đen bắt lại?

      lập tức nhớ đến nhiều bộ phim của Hongkong, tại phải đáng xảy ra chuyên như vậy chứ? Bọn họ bắt làm gì? Cùng lắm chỉ là nữ sinh đến đây du lịch thôi, chẳng lẽ còn chưa được gặp mặt Triệu Trạch Duệ bị người khác bắt rồi giết?

      Khi Diệp Hiểu Hàm bị kéo vào căn phòng lớn, mới ngừng hành động la hét lại.

      “ Buông ấy ra, đây là thái độ đối xử với khách sao?” người đàn ông ra từ góc tối.

      Mấy người đàn ông lập tức thả ra, mà Diệp Hiểu Hàm cũng thấy người đàn ông đó là ai, là Triệu Trạch Duệ.

      “ Chú?” Diệp Hiểu Hàm kích động tiến lên ôm lấy Triệu Trạch Duệ. “ Chú ở đây? Sao lại cho người bắt cháu đến? Sao chú biết cháu ở Hongkong.”

      Triệu Trạch Duệ phản kháng lại cái ôm của , hơn nữa còn vẫy tay ý bảo mọi người ra ngoài.

      Diệp Hieru Hàm thiếu chút nữa muốn khóc, vừa rồi còn ngỡ mình được gặp lại !

      “ Hàm Hàm, sao lại tự mình chạy đến Hongkong?” Triệu Trạch Duệ có chút tức giận, sao lá gan của lại lớn như vậy? Lại có thể đến đây mình, thậm chí còn cho người điều tra , nếu như chuyện làm bị người khác phát hien, cho người bắt phải làm thế nào?

      Nhưng cẩn thận suy nghĩ, điều này cũng thể trách , cũng biết thân phận của , mà cũng thể về gặp , mới phải dùng đến cách này.

      “ Người ta là muốn đến tìm chú mà!” Diệp Hiểu hàm phát mình vẫn còn ôm Triệu Trạch Duệ, xấu hổ buông ra, đỏ mặt .

      để ngồi lên ghế salon, sau đó rót cho cốc nước.

      “ Vậy tôi tôi ở đâu, cũng theo? với ba chưa? dám cược, nhất định là lén trốn .

      Vẻ mặt Diệp Hiểu Hàm có chút đúng, sao có thể vạch áo cho người xem lưng chứ?

      “ Có! Cháu có cho ông ấy biết, ông ấy cho phép chái mới đến.”

      Triệu Trạch Duệ khoanh tay trước ngực. “ Hàm Hàm, đừng nghĩ có thể gạt được tôi, bây giờ tôi lập tức gọi điện cho ba .”

      Diệp Hiểu Hàm lập tức ngăn lại. “ Đừng mà! Được rồi. Cháu còn chưa cho ông ấy biết, nhưng chú cũng biết ba cháu, ông ấy để cháu ra ngoài đơn giản như vậy.”

      “ Vậy có thể đến.” Triệu Trạch Duệ có chút vô tình .

      chu cái miệng nhắn. “ Cháu rồi, cháu muốn tìm chú, cháu muốn đến chơi, dù bây giừ chú cho ba cháu biết, cháu cũng quan tâm, cháu muốn ở đây chơi.”

      có cách nào khác, đành dùng tính trẻ con.

      Triệu Trạch Duệ cũng hết cách với . “ Ít nhất trước đó gọi điện thoại về nhà báo bình an , ba lại lo lắng.”

      hiểu nổi, tại sao ràng có ba mẹ lại biết quý trọng, lúc nào cũng thách thức người nhà đế giới hạn, chẳng lẽ người nhà của vĩnh viễn thỏa hiệp sao? Triệu Trạch Duệ là nhi, cách nào hiểu tình cảm như vậy, nhưng ít nhất biết, con cái nên hiếu thuận với ba mẹ.
      Last edited by a moderator: 15/5/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4.2:

      Editor: Lin

      Diệp Hiểu Hàm cũng thỏa hiệp, chỉ có thể gọi điện thoại cho Diệp Chấn Hồng, ông nghe vậy dĩ nhiên tức giận, nhưng nghe Triệu Trạch Duệ ở đó, Diệp Chấn hồng im lặng rất lâu, cũng thêm nữa, muốn về nhà sớm.

      Dáng vẻ ba có chút kỳ quái, nhưng điều này cũng hết cách rồi, cũng là do làm trước sau.

      Tiếp đó Diệp Hiểu Hàm lại thấy kỳ quái, tại sao phải là tìm được mà là tìm được ?

      “Sao chú biết cháu đến đây? Hơn nữa còn có thể tìm tài xế taxi, đưa cháu đến đây?” rất nghi hoặc.

      đương nhiên biết, tài xế taxi là người của , do đặc biệt phân phó đến đón , hơn nữa hành tung của tìm được từ khi biết có người điều tra , căn bản tránh được

      cần biết, dù sao trong khoảng thời gian này, nếu muốn chơi, tôi cho người cùng , những chuyện khác cũng đừng hỏi đến.” Triệu Trạch Duệ gọi điện thoại cho Đổng Dương vào.

      Diệp Hiểu hàm bất mãn, tại sao thể hỏi?

      “Chú, tại sao?” Sao lại cảm giác đột nhiên trở nên thần bí?

      Duệ!” Đổng Dương bước vào phòng của Triệu Trạch Duệ.

      Diệp Hiểu Hàm nhìn về phía cửa, là người phụ nữ khiêu gợi, Mặc bộ đồ ngắn liền thân, bộ dạng thành thục lại hấp dẫn.

      ấy là ai? Sao lại bên cạnh Triệu Trạch Duệ? Thư ký sao? thể thừa nhận người phụ nữ này rất đẹp, là loại hình hề đồng dạng với .

      ấy là bạn tôi, sắp xếp cho ấy căn phòng, bắt đầu từ ngày mai cũng cần theo tôi, theo ấy chơi, chú ý an toàn!” Câu sau cùng là cố ý, để Đổng Dương hiểu muốn báo vệ Diệp Hiểu Hàm.

      Đổng Dương cũng có ý kiến, lập tức đồng ý.

      theo ấy ra ngoài ! Nếu như đói bụng đến nhà ăn ăn cơm.” Triệu Trạch Duệ còn có chuyện phải xử lý, chỉ có thể giao cho trợ thủ của .

      “Cháu muốn!” Diệp Hiểu Hàm đồng ý. “Cháu chỉ muốn theo chú, ban ngày chú làm việc, cháu có thể quấy chú… chỉ cần buổi tối chú với cháu là được, hơn nữa cháu cũng cần có người chăm, tự cháu cũng có thể dạo Hongkong.”

      Tại còn chưa biết quan hệ của người phụ nữ này và là thế nào trước, chuyện với nàng.

      “Hàm Hàm, đừng nháo, đây là vì an toàn của .” Triệu Trạch Duệ có chút nổi tùy hứng của , tại sao thể thành thục chút chứ?

      Diệp Hiểu Hàm cũng biết mình rất tùy hứng, nhưng đó là vì xa lánh , muốn cùng chút nào, chẳng lẽ hoàn toàn coi là bạn?

      “Cháu muốn! Chú, nếu chú phải ném cháu cho này, cháu kiên quyết .” dùng sức trừng mắt với Đổng Dương.

      Đổng Dương ngơ ngác, nữ sinh này biết quan hệ của với Triệu Trạch Duệ, nhưng nghe Triệu Trạch Duệ qua lại với nhóc, chẳng lẽ là này sao?

      “Đổng Dương thường xuyên đến Hongkong, tôi chỉ cảm thấy nếu cùng ấy tốt hơn, đừng dùng tính cách trẻ con đó náo loạn.” Triệu Trạch Duệ cảm giác mình nên dân đến, nên trực tiếp ném về mới đúng

      “Vậy trước đó chú cho cháu biết quan hệ của chú với này là thế nào? Chú công tác, hay là vì ấy? ấy là thư ký của chú?” Hốc mắt Diệp Hiểu Hàm nóng lên, người đàn ông hư này có lòng với sao? đến đây để tìm rồi, chẳng lẽ còn chưa hiểu tấm lòng của sao?

      Triệu Trạch Duệ có chút ngây ngẩn cả người, quan hệ của với Đổng Dương sao? Bọn họ cùng lắm chỉ là bạn bè, nhìn về phía Đổng Dương, Đổng Dương giúp được , vì lựa chọn trốn tránh ánh mắt của .

      “Hàm Hàm, tôi đến đây là vì công việc, nếu như nhất định phải những lời nhảm nhí như vậy, về ! Tôi lập tức cho người đưa về.” Triệu Trạch Duệ cố ý như vậy, cũng giải thích mối quan hệ của và Đổng Dương , nếu như hiểm lầm cho hiểu lầm , nếu như vậy có thể khiến cách xa .

      hiểu được tình cảm của , trong khoảng thời gian này, biết hết tất cả hành động của , nhưng thích hợp ở cùng , nếu như lợi dụng việc giải thích để hiểu, đó là tốt nhất, nhưng cũng giống như vì vậy mà trong lòng có chút thoải mái.

      Diệp Hiểu Hàm tức nhịn được, lập tức quay đầu ra ngoài.

      “A… hình như ấy hiểm lầm.” Đổng Dương nhìn về phía Triệu Trạch Duệ.

      “Tùy ấy!” Triệu Trạch Duệ muốn cần để ý đến , rồi lại sợ xảy ra chuyện. “Cho người theo ấy.”

      Đổng Dương khẽ mỉm cười xoay người ra ngoài.

      Buổi tối, Triệu Trạch Duệ chát webcam với Âu Dương Cảnh Húc.

      “Người phụ nữ của cậu chạy đến Hongkong tìm cậu rồi hả?”Âu Dương Cảnh Húc thản nhiên .

      Triệu Trạch Duệ cau mày, thích xưng hô này, dù sao Diệp Hiểu Hàm cũng là thân thể độc lập, cũng thuộc về .

      Giọng của có chút khó chịu.

      Âu Dương Cảnh Húc khẽ mỉm cười, dẫm lên bom rồi sao?

      “Mình chỉ khuyên cậu, mặc kệ là tự cậu có thể chăm sóc tốt, hay cho người ấy về nước, dù sao mình cũng hi vọng có người khác bị thương vì chuyện này, mình nghĩ cậu cũng mong như vậy.” Người phụ nữ của tự chăm sóc, những lời này nên nghe hiểu chứ?

      Hai hàng lông mày của Triệu Trạch Duệ nhíu lại nagỳ càng , hi vọng bị thương, nhưng căn bản làm gì được , có cách nào để cứng rắn với .

      “Trong khoảng thời gian này, cậu qua cho ấy chứ?” Âu Dương Cảnh Húc cảm thấy hình như Triệu Trạch Duệ có chút khác thường, do dự chuyện gì đó, vì nhóc mười mấy tuổi kia sao?

      có, cần thiết phải để ấy biết những chuyện này.” Triệu Trạch Duệ hiểu tại sao lại hỏi vậy.

      Âu Dương Cảnh Húc cũng để ý. “Nếu cậu cảm thấy ấy biết cũng sao, vậy cậu cũng có thế , nhưng cậu phải hiểu được cái gì thể .”

      Triệu Trạch Duệ hiểu ý của Âu Dương Cảnh Húc, cũng định chuyện gì với Diệp Hiểu Hàm.

      “Trở lại chuyện chính mấy ngày nay, các cậu tiến hành đến đâu rồi!” Âu Dương Cảnh Húc lạnh lùng kết thúc câu chuyện, bây giờ là lúc trở lại vấn đề chính.

      Triệu Trạch Duệ khôi phục lại bộ dạng chuyên nghiệp trước kia. “Căn chứ vào đầu mối người chỉ điểm cung cấp, ba ngày sau là thời gian giao dịch của bọn họ, nhưng ngoại trừ khả năng bọn họ thay đổi thời gian, địa điểm.”

      “Ừ! Các cậu cũng đến gần điểm là được rồi, nhưng chú ý đừng để bị thương.”Âu Dương Cảnh Húc suy nghĩ cẩn thận. “Còn nữa, Hào cũng dự tính ba ngày sau kết thúc nhiệm vụ ở Nhật Bản, cậu ấy lập tức đến đó.”

      Mặc dù Âu Dương Cảnh Húc luôn Triệu Trạch Duệ hãy yên tâm, nhưng vì lần này có người ngoài cuộc là Diệp Hiểu Hàm, lo Triệu Trạch Duệ bị phân tâm.

      Triệu Trạch Duệ cũng nghe ra ý của , chỉ gật đầu, chuyện nữa.

      Có lẽ Diệp Hiểu Hàm trở thành nhược điểm của .

      Diệp Hiểu Hàm cảm thấy ra mình hề can đảm, sau khi ra ngoài lại chạy về, nhưng muốn giám sát , dù sao bên cạnh người phụ nữ, biết buổi tối mình mới có thể gặp , cho nên nghe lời ban ngày làm phiền đến , nhưng chuyện này thể ra ngoài với Đổng Dương , thích cùng người hoàn toàn xa lạ, thậm chí còn có thể là tình địch của mình ra cửa.

      Nhưng khi trở lại muốn tìm , bên cạnh luôn có bóng dáng của Đổng Dương , hơn nữa Đổng Dương còn luôn đứng bên cạnh lặng lẽ chuyện, khiến căn bản cách nào tham dự vào, oán hận nhìn Triệu Trạch Duệ ở trước mặt, xem như tồn tại sao?

      Triệu Trạch Duệ chú ý đến ánh mắt của Diệp Hiểu Hàm, nhưng cũng muốn để ý đến, cũng nên biết, cũng nên đối tốt với như vậy.

      “Chú, cháu muốn chuyện với chú, cho bọn họ ra ngoài hết !” Mấy người bên cạnh giống như gì ấy?

      Triệu Trạch Duệ cho bọn họ ăn trước, cần giữ, mình ở với Diệp Hiểu Hàm.

      muốn gì?” cảm thấy tuyệt đối chuyện gì tốt, nhưng nhìn hai ngày nay tương đối ngoan ngoãn, cũng ngăn cản .

      “Cháu chỉ muốn hỏi chú, quan hệ của người phụ nữ đó với chú là thế nào?”

      Mấy ngày nay luôn cố ý chia rẽ bọn họ, nhưng hình như Đổng Dương cố ý, dù hai người đến đâu, cũng có thể tìm đến, đặt bộ thiết bị dò tìm người Triệu Trạch Duệ sao?

      Triệu Trạch Duệ liếc cái. “Chuyện của người lớn, trẻ con cần lo nhiều như vậy.”

      “Cháu phải trẻ con.” Đây phải lần đầu tiên Diệp Hiểu Hàm giải thích như vậy, tại sao lại từ chối như vậy?

      cũng phải đúng mực chút, ở Hongkong tôi còn nhiều chuyện cần phải xử lý, nên trở về ! Mấy ngày nay chơi nhiều rồi.” Đổng Dương vẫn luôn theo , cho nên biết hành tung của , lật tung cả đất Hongkong lên rồi, vậy còn chưa đủ sao?

      Hốc mắt Diệp Hiểu Hàm đỏ lên, lại đuổi .

      “Cháu ! Rốt cuộc chú có hiểu hay , cháu muốn , cháu muốn ở bên cạnh chú!”

      “Tôi cần ở bên cạnh!”Triệu Trạch Duệ lại tiếp tục từ chối.

      Diệp Hiểu Hàmcảm thấy bắt đầu giống với lúc mới đầu quen, có chút xa lạ, trước kia từ chối .

      “Chẳng lẽ chú biết tình cảm cháu đối với chú sao? Chú biết, tại sao còn đối xử với cháu như vậy?”

      Triệu Trạch Duệ lựa chọn trốn tránh tình cảm của , vì căn bản biết là người thế nào, huống chi nếu ở bên cạnh gặp nguy hiểm, nếu là như vậy, tình nguyện biết tình cảm dành cho .

      cảm thấy tình cảm mình đối với cũng giống lắm, nhưng luôn cố gắng kiềm chế, đây phải trò chơi nên chơi.

      “Tôi thích chỉ là , giống như ba , căn bản biết mình làm gì.”

      dĩ nhiên biết, đây là lần đầu tiên người khác sai, nhưng biết mình đau lòng vì , đều vì mình, mới có thể đau lòng như vậy.

      “Cháu biết mình làm gì.” Nước mắt của Diệp Hiểu Hàm chỉ chực rơi xuống.

      Đổng Dương vội vàng tới, vào bên tai Triệu Trạch Duệ: “ Duệ, hình như bọn họ bắt đầu hành động rồi.”

      Triệu Trạch Duệ cau mày. “Ừ, lập tức xuất phát.”

      Diệp Hiểu Hàm cố gắng rơi nước mắt, kéo lấy quần áo .

      đâu?” Bây giờ là buổi tối, còn phải ra ngoài làm việc sao?

      “Có chuyện, ngoan ngoãn ở đây.”Triệu Trạch Duệ xong cũng rời .
      Last edited: 19/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :