1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình sử bi thương của một nàng phượng hoàng - Liễu Thượng Mi (65c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Ngoại truyện 8 - Bà La Già


      Ta dìu Bích Hoa nằm xuống giường, tiện tay rót cho chàng chén trà. Bích Hoa khoát tay, đẩy chén trà ra, nhắm mắt lại.


      Ngoài phòng Bà La Già gõ cửa sổ : “A Hoàn, nàng nhìn xem cách trang trí của căn nhà này , hàng liễu đằng sau nhà, vườn hoa phía trước nhà, đây phải là dựa theo cách trang trí của căn phòng kia ở Ma giới mà làm hay sao, nàng quả là muốn chấm dứt tất cả mọi chuyện ư?”


      Bích Hoa lặng lẽ quan sát rồi thởi dài.


      Ta nhìn chàng, giải thích: “ ra chỉ là trùng hợp thôi.”


      Căn phòng trở nên yên tĩnh.


      lúc lâu sau, cuối cùng Bích Hoa cũng : “nhiều ngày nay nàng ở đây, là đến ở chỗ ta?”


      Ta gật đầu.


      “Ta từng hơn lần suy đoán xem người mà nàng có dáng vẻ như thế nào, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên là phải người thường.”Chàng bình thản nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng dáng của Bà La Già in lên cửa sổ, “A Hoàn, nàng , ta thua rồi phải ?”


      Ta chớp chớp đôi mắt khô khốc: “Chàng vậy là sao?Ta ở lại đây với chàng, bỏ .”


      Khóe miệng Bích Hoa hơi nhếch lên chút, hề nhìn ta: “Ta hơi mệt, muốn nghỉ ngơi chút.”


      “Nguyên Đan của chàng mới được chữa trị, nên nghỉ ngơi nhiều chút mới tốt. Nhưng từ giờ trở cần phải ở trong này nữa, cũng là việc vui mừng.” Ta đứng lên hạ rèm xuống cho chàng, “Chàng nghỉ ngơi , khi nào dậy gọi ta.”


      Lúc trăng treo đầu cành cây, ta nhàng đẩy cửa phòng của Bích Hoa ra, giường có bóng dáng ai hết, phòng ngủ vô cùng yên tĩnh, đèn cháy sáng, phía dưới đèn có kẹp tờ giấy.


      Ta bước lại, cầm lấy tờ giấy ở bàn. giấy chỉ có mấy hàng chữ ngắn ngủi, chữ viết ngay ngắn.


      “Lúc trước ta cứ nghĩ chỉ cần ta kiên trì, nhất định có ngày ta có thể chiếm được trái tim của nàng, nhưng ta sai rồi.


      Trải qua nhiều chuyện như vậy, cả nàng và ta đều mệt mỏi rồi.


      Câu nàng nàng ở lại bên cạnh ta phải là ý muốn của ta.


      Bà La Già rất tốt, nàng đừng phụ tình ta.


      Ta hâm mộ hai người, cũng muốn tìm nữ tử toàn tâm toàn ý ta.


      Có lẽ ngay ngày mai có thể tìm được, có lẽ cũng phải trăm ngàn năm nữa mới tìm được.


      Cũng may ta có sinh mệnh vô tận để mà tìm kiếm.


      Đợi ta tìm được rồi, ta mang theo nàng quay lại gặp hai người.


      Đừng tìm.”


      Ta nắm chặt tờ giấy, rồi cẩn thận cất vào trong tay áo.


      Đẩy cửa ra, thấy Bà La Già ngồi dựa vào thân cây, quần áo nhăm nhúm, tóc xõa ra sau lưng, tóc có vương mấy cành cỏ dại.


      Ta đến bên cạnh chàng.


      Chàng ngẩng đầu nhìn ta, môi run run.


      Ta thở dài, đưa tay phủi mấy cành cỏ dại tóc chàng : “Mặt đất bẩn, đứng lên .”


      Bà La Già lắc đầu, cầm cổ tay ta: “Trở về với ta.”


      Đôi mắt chàng hơi đỏ, tóc cũng rối tung, hoàn toàn còn chút nào dáng vẻ tao nhã của năm xưa. Những ngón tay chàng nắm lấy cổ tay ta vì dùng sức mà trở nên trắng bệch. Ta hơi đau, nên hơi cau mày.


      Tay Bà La Già run lên, hơi giật về phía sau chút, cuối cùng từ từ buông ra, rồi lại lập tức nắm chặt lấy váy của ta.


      “Ta chạm vào nàng, chúng ta trở về được ?” Váy của ta bị chàng giữ chặt trở nên hơi nhăn nhúm.


      Ta nhìn đôi môi trở nên trắng bệch của chàng, hít sâu hơi, cúi người nắm chặt tay Bà La Già: “Đứng lên , vết thương trán của chàng cần được bôi thuốc.”


      Tay Bà La Già hơi run lên, sau đó mở to hai mắt vui sướng nhìn ta, nhưng trong nháy mắt lại trở nên buồn bã: “ sao, có việc gì.”


      Ta hơi mở miệng cười: “Thuốc bôi ta để ở trong Cung Tu La, biết là có còn tìm được hay ?”


      Bà La Già ngẩng đầu rất nhanh, chăm chú nhìn ta, khóe miệng cũng dần nhếch lên.


      Ánh trăng chiếu rọi, sao sáng lung linh.


      Thế nhưng ánh sáng trong mắt chàng còn sáng rực rỡ hơn cả trăng sao.


    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      @laila nàng ơi, đăng kí truyện ở đây nah bạn, nếu bọn mình xóa topic đó

    3. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237
      @minmin1009 mình đk rồi nhé, tks bạn nhắc
      minmin1009 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :