1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Tình nhân trọn gói - Anna Oliver (14 chương)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 7

      Tác giả: Anna Oliver

      Chuyển Ngữ: Mai Hương

      Dane lơ mơ nghe tiếng gõ cửa. Ngay lập tức tỉnh giấc, khoác vội chiếc áo choàng khách sạn sắp sẵn, bước qua mấy món quần áo vương vãi đêm qua về phía cửa phòng.

      Phục vụ phòng cùng bữa điểm tâm đặt trước. “Xin chào ngài.” Người phục vụ mỉm cười khi bước lui bước nhường đường cho ta vào.

      “Chào buổi sáng.” sờ mái tóc còn rối tung. “ chín giờ rồi sao?” ngủ say như chết. Lần cuố cùng ngủ như thế là tự bao giờ, cũng nhớ. chỉ nhớ cuối cùng nằm yên vị dưới lớp chăn cùng nhau.

      “Dạ đúng. Chính xác là chín giờ năm rồi ạ. Sáng nay bọn em đến trễ mất vài phút.”

      tìm ví, rút ra ít tiền boa khi đặt chiếc khay ăn lên bàn ở góc phòng dành cho thư giãn nghỉ ngơi. “Cảm ơn .”

      có gì ạ. Chúc ngày mới tốt lành.”

      “Tôi Cũng chúc như thế.”

      Bê khay lên, tiến về buồng ngủ. Mariel ngái ngủ chớp mắt nhìn trong ánh sáng vàng ban sáng, ngồi dậy, kéo mép chăn lên che ngực và giữ chặt nó dưới nách của mình.

      “Chào em buổi sáng.” Lời chào của nghe cứng nhắc và tự nhiên, đến cả cũng thấy gượng. cố tỏ vẻ tự nhiên thoải mái. “ nghĩ em đói rồi.”

      “Chào .”

      Tóc sẫm màu phủ quanh mặt, bầu má ưng ửng giữa ánh ngày. cảm thấy mình chịu trách nhiệm hoàn toàn. Nhưng sau những phút giây hoan lạc đêm qua, sáng nay có điều gì đó đầy tính đe dọa cứ treo lơ lửng. nhớ được lần cuối mình cảm thấy như thế trước phụ nữ. Ngượng ngịu. thành lời.

      Kiên quyết xua ý nghĩ đó, leo lên giường, đặt khay điểm tâm giữa , rót ra hai cốc cà phê rồi đưa cho cốc. nghĩ cả đều cần nó. chẳng bao giờ có nhu cầu chuyện trò những câu trống rỗng vào buổi sáng hôm sau. cũng bao giờ rời giường tình nhân trước buổi rạng đông hay gọi taxi ngay khi nàng vừa tỉnh giấc.

      và em ngủ chung giường,” , cảm thấy ngạc nhiên. “Suốt cả đêm.” có vẻ vui vì điều này.

      còn nhiều đêm nữa mà.” Trầm ngâm, nhấp ngụm cà phê đen đặc. “Vì chỉ có chiếc giường duy nhất, sau khi chúng ta…” ngừng lại ở đó. “ nghĩ là em cho nằm nhờ.”

      “Phòng khách sạn với giường đơn.” cho thêm đường vào cà phê rồi khuấy đều. “Vậy ra… tính trước chuyện này rồi?”

      Cẩm nang quyến rũ thiết yếu: bao giờ được để phụ nữ cảm thấy mình bị lợi dụng.

      nhàng tiếp, “Ừ, rồi mà – cánh nhà báo luôn quan tâm đến những tiểu tiết.” nhấc nắp đậy chiếc đĩa đựng trứng rán và thịt xông khói. “ và em hé lộ cho họ các chi tiết – đó là kế hoạch mà hai ta đều thông qua. Cho dù ngủ ở đây hay ngoài sofa, báo giới nhầm tưởng những điều chúng ta muốn họ nhầm tưởng.”

      nhấp ngụm cà phê trong cốc của mình. “Thôi được. Em hiểu.”

      cảm thấy bất an trước trạng thái căng thẳng lạ lẫm vừa xuất giữa họ. thể hiểu được cơn giận dỗi bất chợt của . Đêm qua như dung nham sôi sục trong vòng tay . nghĩ xa hơn bản thân chuyện này chứ? Thế có được ? chẳng bảo rằng sau gã người Pháp, để tình cảm của mình chao đảo trước bất kỳ ai nữa.

      “Sao em kể cho nghe về vấn đề của em?”

      “Chẳng có vấn đề nào cả sao?” đáp nhanh gọn, điệu tự nhiên. mỉm cười, nhưng nét cười lên đến mắt. nhấp thêm ngụm cà phê nữa.

      “Chúng ta vẫn quen thành với nhau rồi kia mà…”

      hoàn toàn.”

      “Được thôi. Có thể em bao giờ tha thứ cho vì chuyện cũ, chấp nhận cả. Nhưng chưa bao giờ cố tình lừa dối em. Nếu như chúng ta thể giải quyết những vấn đề vừa mới nảy sinh trong mối quan hệ mới mẻ này chính bản thân chúng ta mới thực là vấn đề.”

      im lặng trong thoáng chốc, cứ nghĩ trả lời , nhưng rồi , “Toàn bộ những điều này nghe co vẻ rất ngớ ngẩn, nhưng khi em tỉnh giấc, thấy nằm cạnh em, áo quần, em biết phải làm gì với… chúng ta.” Màu đỏ ửng dồn lên má , nhìn xuống chiếc cốc nằm gọn trong đôi tay mình.

      “Được rồi.” lấy cả hai chiếc cốc, đặt chúng lên khay. “ cho em nghe bí mật. Chỉ của riêng và em.”

      sao?”

      cảm thấy nghi ngại. nghe điệu đó trong giọng , nhìn thấy nó trong mắt khi liếc nhìn . “, trăm phần trăm.” đặt ngón tay dưới cằm . “Em đừng có ngạc nhiên như thế. nghĩ giờ việc cần ưu tiên trước hết là thanh toán nhanh gọn bữa sáng, tắm rồi về nhà. Có lẽ cả và em đều cần thêm ít khí để thở.”

      “Ý hay đấy .” véo mẩu bánh mỳ, rồi rẩy tay liên hồi phủi vụn bánh. “Em nghĩ em tắm giờ luôn.”

      “Từ từ hẵng.” nắm lấy tay , đưa áp vào môi mình rồi đặt nụ hôn nhàng lên đường mạch rộn ràng nơi cổ tay . “Em cứ từ từ . Còn chưa nếm thử món trứng của em mà. Nếu nhớ nhầm em lúc nào cũng thích mê bữa điểm tâm truyền thống.”

      thả lỏng người hơn, nhoẻn cười. “Còn em nhớ có thể giải quyết gọn phần của hai ta.”

      đặt tay xuống chăn. “Giờ vẫn thế mà .”

      Nét u tối thoảng qua, gần như phủ trọn ánh nhìn của , Mariel tự hỏi liệu tiếp tục về các món ăn hay . Những sợi râu mọc ban đêm lởm chởm cằm , những món tóc lộn xộn của rủ xuống che cả lông mày. Tim bắt đầu đập loạn nhịp, cái nhịp đập bỗng trở nên thân thuộc trong mấy ngày vừa qua.

      Kéo chặt tấm chăn mỏng về phía mình, trượt về mép giường. “Tốt rồi. Được rồi…” Tay chân ngập trong nước. Nhưng sáng nay thể lên gân vờ vịt được – thể để Dane ngắm nhìn với ánh mắt đó. Ánh mắt vừa dỗ dành , lại vừa ánh lên thích thú. chật vật với những ý nghĩ đó nhưng vẫn tỏ vẻ thản nhiên. Đêm qua Dane nhìn thấy từng phân làn da trần hoàn toàn của , nhưng trong ánh ngày

      mang đồ ăn ra ban công hóng gió,” rồi nhấc khay lên mà chẳng buồn liếc nhìn . Để hoàn toàn riêng tư. Để khỏi xấu hổ. “Ngắm cảnh sông từ cao xuống đẹp tả nổi.”

      Đáng lẽ có thể hôn . . Bỏ qua ý nghĩ đó ngay. Trước khi kịp thay đổi ý định, trần truồng lao về phía tủ quần áo, túm vội mấy món đồ rồi chạy thục mạng vào buồng tắm. Đóng sầm cửa. Thở hối hả.

      Qúa nhiều cho danh tiếng người mẫu thế giới của .

      Nay lập tức đối diện với hình ảnh của mình in trong tấm gương treo bàn để mỹ phẩm tắm. Chúa ơi, có thực người phụ nữ tóc tai rối bù với vẻ thỏa mãn tình kia là chính hay ? bước lại gần hơn, nhìn chằm chằm những vết nhem tàn dư của mascara đêm qua. Những lớp trang điểm nhạt nhòa hàng chục giờ đồng hồ rồi. dò dẫm ngón đầu ngón tay má. Màu rang chiều hay vết da sạm? Xúc cảm hay chỉ đơn giản là nhục tính?

      xoau người, mở vòi sen, đợi cho căn phòng tỏa hơi nước nóng. Sao có thể xử bình thường trước chuyện đêm qua như Dane? chẳng hề biểu lộ cảm giác thích thú – mà chỉ quan tâm đến bữa điểm tâm.

      phải trông đợi những lời lẽ có cánh hay thú nhận về cảm giác của mình. phải từ người như Dane. Thực tế biết mình nên trông đợi điều gì từ chàng dân chơi toàn tập. Sau khi kết thúc mối quan hệ ngắn ngủi với chàng đồng hương Aussie trong kỳ nghỉ cuối tuần ở London, chỉ gắn bó với Luc.

      Cuộc sống của Dane cách hàng bao năm ánh sáng so với những gì trải qua. Có thể nghiệp lừng lẫy và được cả thế giới biết tên, nhưng vẫn là điều khác thường nằm ngoài tầm với của . cũng tin tưởng hoàn toàn những lời vừa mới thú nhận cách đây ít lâu, rằng hoàn toàn tuân thủ thỏa thuận về quan hệ tạm thời của . thế chẳng qua để vỗ về lòng tự tôn trong .

      hẳn, nhưng với vẫn có thể nghĩ theo chiều hướng đó.

      bước vào góc buồng tắm lát đá đen với những món đồ trang trí mạ vàng và vòi sen đôi, lục tìm bình xịt mềm da. Nếu cảm thấy bối rối, có phần trống rỗng và bất mãn, đó là vấn đề của chính bản thân chứ phải . biết đêm qua và ngay hôm nay mong đợi những gì ở . Rồi ngày mai, thậm chí tuần tới nữa. Liệu những gì cảm nhận từ có đổi khác trong mấy giờ ngắn ngủi vừa qua ?

      Đầu ngửa lui tựa vào tường khi làn nước mơn trớn bầu vú vẫn còn cảm giác đau từ tối qua vương lại. chỉ biết mang đến cho cảm giác gì khi ở trong . giống bất cứ cảm giác nào trước đây của . Mạnh mẽ, tinh tế – đối lập hoàn toàn. Như thế là quá nhiều.

      Nhưng vẫn đủ.

      Desire ( khao khát) – cho dù cảm thấy muốn mãnh liệt – vẫn chẳng thể nào là người hoàn hảo. Những gì Dane khơi gợi ở chỉ là nỗi ham muốn.

      Còn tình … Tình có thể biến người duy lý nhất trở thành kẻ ngốc. Tình có thể xúi giục người ta vứt bỏ mọi niềm tin, mọi dự định, mọi giấc mơ, tình có thể nuốt chửng người ta hoàn toàn.

      Lẽ ra nên biết thế.

      bước ra từ phòng tắm với lòng quyết tâm mới hồi lại. Tình chẳng bao giờ có thể biến thành con ngốc lần nữa. Từ giờ trở , chỉ có những lý do và tính logic mới có ý nghĩa.

      Ngay từ đầu, thỏa thuận chung ngầm được thông hiểu rằng cuối cùng trở thành người tình của nhau. Đó là điều thể tránh được.

      Cũng giống như việc rốt cuộc mỗi người đường ai nấy .

      ***

      Họ cùng nhau trở về nhà, sau đó Mariel dành vài giờ tiếp theo chỉnh trang văn phòn mới cách đó xa. phải để tránh mặt , tự nhủ, mà bởi vì cần chuẩn bị cho khởi đầu mới của mình.

      Căn phòng hết sức đơn điệu và tù túng; phải dồn nhiều công sức cải tạo nếu muốn biến nó thành cửa hàng bán lẻ. Trước mắt tập trung sắp xếp lại mấy món đồ gỗ ít ỏi mà Dane để sẵn ở đây, phân loại kho hàng dự trữ khệ nệ bê từ Paris về và chọn chỗ đặt giá vẽ các mẫu phác thảo. Hôm nay là Chủ nhật, mở laptop, lên danh sách các nhà cung cấp và những thợ may lành nghề cần liên lạc trong tuần tới.

      Quãng giữa chiều, thể tập trung được nữa, tạm ngựng bản phác thảo mới nhất của mình và thẳng hướng về nhà. muốn thuyết phục Dane làm người mẫu ảnh cho vài thiết kế mới của ,để quảng cáo và trừng bày. Cũng đến thời điểm chính thức lên tiếng ủng hộ công việc của .

      ***

      tìm thấy ở bể bơi trong nhà. nằm tấm đệm hơi cao su, người mặc độc chiếc quần bơi màu đen kiểu đơn giản, hình như mắt khép ngủ dưới cặp kính râm bởi vì thứ duy nhất chuyển động ở bể bơi là chiếc đệm hơi lập lờ giữa bầu khí hơi ngột ngạt.

      Và ừ, à, ôi… Đêm qua có thể nhìn thấy ở trần toàn thân, nhưng đấy là giữa lúc cảm xúc cuồng nhiệt và khung cảnh tranh tối tranh sáng. chưa bao giờ tận mắt thấy như thế này, giữa thanh thiên bạch nhật. Người dài, chắc, được tô điểm bởi những đám lông đen nhánh. Ánh mặt trời dội liên tiếp, biến da thành màu đồng hun, chừa lại những vệt sọc vàng dưới đám tóc mai lộn xộn của . Đôi vai rộng, cái bụng phẳng lỳ, cơ bắp săn chắc…

      hít hơi dài làn khí nóng ran, chắc hẳn có nghe thấy, bởi đầu xoay về chỗ đứng.

      “Chào em.” Chất giọng trầm của loang mặt nước. Vẫn chẳng thể nhìn được mắt , băn khoăn tự hỏi biết liệu thức giấc và quan sát ngay từ khi vừa chằm chằm nhìn giống như nhữ sinh đầy tò mò.

      bước tời, mồ hôi khiến chiếc áo kiểu dính sát vào người. Đặt chiếc túi nặng trịch lên chiếc ghế ngay sát mình, lên tiếng, “Chào .”

      Đặt chiếc kính râm lên mép bể bơi, lăn người khỏi chiếc nệm hơi, biến mất trong làn nước xanh biếc rồi bất thần ngoi lên sát mép, nhấc mình lên hẳn.

      Nước long tong chảy thân thể ở trần của , để lại những dòng nước đọng thành vũng. Những hạt nước li ti còn vương lại lông ngực . để ý vì tiến lại phía , bóng đổ về phía trước, lờ mờ nền xi măng. hít thêm hơi nữa rồi chuyển hướng nhìn.

      Có lẽ vì ánh mặt trời tỏa sáng ngay sau đầu , chẳng nhìn thấy thứ gì khác ngoài nụ cười ranh mãnh. nhận ra nét cười ấy. Hồi còn từng chứng kiến hàng bao nhiêu lần rồi, quên thế nào được. chỉ thấy lạ điều là có thể chuyển từ tình nhân sang bạn bè đơn giản thế đấy.

      .” lùi lại bước.

      vẫn cười toe toét, để lộ hàm răng trắng đều tắp. Vết da xếp nhíu lại ở má phải . cảm giác hài hước đen tối.

      lùi thêm bước nữa. “Đừng có kỳ quặc thế nữa. Chúng ta còn là trẻ con…”

      Ôm vòng quanh eo , cọ thân thể ướt đẫm của mình vào người , giũ giũ tóc làm bắn tung tóe những giọt nước.

      thét lên, vùng vẫy cố trốn thoát vòng tay , bầu vú cứng lại, toàn thân căng ra. “Thế này công bằng!” nhìn xuống chiếc áo kiểu ướt nhem những nước của mình, rồi ngẩng nhìn , đột nhiên bật cười. Trong thoáng chốc – theo chủ tâm, cho là thế – làm quên sạch những bối rối ban sáng. Giúp bình tĩnh, ổn định tinh thần. Trước ngạc nhiên của chính bản thân , thấy mình chơi trò chơi của . “Nào chàng ngốc – ngắm em .”

      vẫn nhìn đây.” Giọng hơi yếu ớt, đôi mắt từ ánh nhìn tinh quái chuyển thành nét rung cảm, với lấy chiếc khăn tắm quấn ngang ngực. thanh sột soạt nhắc nhớ lại cảm giác đêm qua khi đám lông ngực cọ vào bầu vú . Đôi nhũ hoa bức bối trong lớp áo ngực.

      Để chuyển hướng chú ý của khỏi chiếc áo dính ướt của mình, cũng để cho mình giây phút tự trấn tĩnh, giật chiếc khăn tắm khỏi tay và dùng nó để lau vội chiếc quần vải lanh. lục tìm ít khăn giấy trong túi thấm hết hơi ẩm cổ, mặt .

      “Thay vì nhìn em như thế, rót dùm em cốc nước .” buông người chiếc ghế tựa gần nhất, dưới tán ô lớn màu xanh da trời. Chỉ trông chốc lát tiếng đá kêu lanh canh khi rót nước chanh vào hai chiếc ly cao rồi đặt bình nước trở lại chiếc bàn gốm đằng sau .

      đưa ly. “Việc tiến triển tốt em?”

      “Ổn ạ. Cảm ơn .”

      cúi người, gắn môi mình lên môi , hôn dài. “Đáng lẽ em nên để cùng đến đó giúp em tay.”

      giúp em rồi, chẳng cho em mược gian cửa hàng là gì. Hơn nữa em muốn mình bị phân tâm,” thầm với , trong khi những ngón tay lướt bên má .

      Dane những muốn hạ tay mình xuống thấp hơn. Để lần gỡ cúc áo . Để cởi khuya quần và cuốn vào tình ở ngay tại đây, giữa ánh ngày. Thay vì thế ngửa người lui, đặt nụ hôn mũi rồi đứng thẳng người.

      quờ tìm cặp kính râm của mình đeo vào và thả người ghế tựa khác, tận hưởng hơi nóng phả thân người vửa đẫm trong làn nước mát trong khi ngắm Mariel buộc lại tóc cao lên đỉnh đầu. Đôi tay giơ cao của khiến phần ngực chiếc áo bó căng.

      quay trở lại ngắm những vạt nắng nhảy múa lấp lánh mặt nước. biết chiếc áo chip của mình trở nên mỏng hơn, đầu nhũ hoa hiển qua lớp vải áo ướt đẫm. có thể ngửi thấy mùi cơ thể pha trộn giữa đồ trang điểm, nước hoa và làn da nhuốm nắng. cũng cảm nhận được ngay lúc này cần gian riêng. Nhắm mắt lại, cố để tâm trí thư giãn.

      “Dane?”

      “Ừm?” Đôi mắt choàng mở thấy ống kính máy ảnh dí sát mặt mình.

      “Cười lên gợi cảm nào?”

      “Hôm nay em với nghệ thuật nhiếp ảnh là cặp sao?”

      “Nó giúp ích cho công việc của em mà.” nheo mắt nhìn mặt trời rồi tiến lại gần hơn, tước quả kính râm ra khỏi mặt , để sang bên. “Được rồi, giờ ngồi dậy và làm mặt lạnh nào. Để tăng thêm phần quyến rũ. Phụ nữ lúc nào cũng chết mê chết mệt vẻ mặt đó. thực là mẫu nam tiềm năng đấy. Nếu biết cách đánh bóng vẻ xù xì của mình chút.”

      thích vẻ xù xì này mà. Nhưng có thể xem xét lại…” Ánh mắt đánh về phía , mọi nỗ lực thả lỏng tâm trí của bỗng trở thành công cốc. “Còn tùy thuộc chuyện ai là người “đánh bóng” .”

      “Chắc chắn là em rồi. Có thể trang điểm mặt chút…” Hơi ngửa người lui, dùng những ngón tay thanh mảnh, mát lạnh của mình mơn trớn bên mặt .

      “Trang điểm mặt á? Trăm lần , ngàn lần .” Nhưng quỷ , có vẻ nhượng bộ . Có thể cần nhiều gian riêng như nghĩ.

      vén mấy món tóc ướt của rủ xuống phần lông mày, những chiếc bóng phủ sơn nhũ của chuyển động lạ thường da đầu , “ phải cắt tóc thôi.” ngắm qua ống kính lần nữa.

      “Chắc là bỏ lỡ điều gì đó rồi,” lẩm bẩm khi nháy liên hồi thêm vài bức hình nữa.

      “Được rồi, em tiết lộ cho nghe bí mật nho nhé.” ngắm lại mấy bức hình vừa chụp trong máy. “Em muốn vài tấm hình người nổi tiếng cho công việc làm ăn, và em muốn dùng hình của .”

      á?” Đầy ngờ vực, lập tức ngồi thẳng dậy. “ xuất trong catalog thời trang, làm thứ tô điểm cho cánh phụ nữ sao? Thế này thành địa ngục trần gian mất. chỉ làm thế sau khi chốn này thành địa ngục thôi.”

      nàng nào ở đây cả. Chỉ mình thôi.”

      “Chỉ mình .” liếc nhìn nụ cười của , cau mày khó chịu. “Dự định của em là gì?”

      “Là thế này. trong những lý do khi em muốn lo liệu công việc mình là vì em muốn nhìn thấy các mẫu thiết kế của em cho đến khi với xong xuôi. Em chuyển hướng thiết kế thời trang nam trước khi dính vào nghiệp người mẫu ảnh.”

      “Thời trang nam sao? Sao phụ nữ như em lại muốn thiết kế trang phục cho cánh đàn ông?”

      phụ nữ như em, thế là có ý gì?” Đặt chiếc máy ảnh sang bên, ngồi xuống, nhìn với vẻ thích thú thấy , khiến cho đôi mắt trở nên sống động vô cùng. “Hóa ra em thiết kế loại trang phục này cực ổn. Mà em cũng rất mê thử thách. Tính chính xác, độ tỉ mỉ và vẻ hoàn hảo.”

      Đôi mắt xanh quan sát , đôi mày vòng cung được cắt tỉa cẩn thận nhướng lên khi quét lượt từ đầu đến chân . “Dựa vào ngoại hình và đặc điểm tính cách. Em hình dung mặc chiếc áo khoác len tay cánh màu xám ánh thép cổ chữ V. Kiểu áo tôn lên lợi thế cho đôi vai .” hơi cúi đầu về phía trước. “ thử chứ?”

      “Làm người mẫu của em? đời nào.” quẳng người ghế lần nữa, cố tiêu hóa tin mới vừa thông báo.

      cười – tiếng cười vui vẻ, ngân vang. “ chắc là thay đổi quyết định , thưa Chàng trai được chọn của năm?”

      vắt cánh tay lên che mắt vì muốn nhìn thấy vẻ tự mãn nụ cười . “ chán phát sốt cái danh hiệu đó rồi.”

      “Tại sao chứ? Đa phần phái mạnh đều coi đó là cơ hội.”

      giống đa phần phái mạnh. thích hẹn hò với những nàng có mang não theo trong đầu mình cơ.”

      “Lời của có vẻ chung chung quá. phải mọi nàng đều vàng hoe lẳng loe rỗng tuếch cả, đúng ?”

      hơi hé cánh tay mình để nhìn nụ cười giễu của và đáp trả. “Em đọc tờ tạp chí đó. Chắc chắn là thế.” ngừng lại. “Thêm nữa, các nàng vàng hoe trong danh sách chờ đấy.”

      Bầu khí thay đổi hẳn. cảm nhận những làn sóng gợi cảm nối liền khoảng cách giữa .

      “Được rồi,” thầm. Có lẽ nên thay đổi quyết định, vì Mariel nhất định từ bỏ. “Em muốn làm gì nào?”

      “Chúng ta chụp vài kiểu theo phong cách trang trọng ở đây, sau đó đến cảng Victor chụp với các mẫu thường nhật. Thoải mái. vui thôi.”

      Vui sao? có thể nghĩ ra hàng tá cách khác hay hơn để làm tươi mới buổi chiều nay.
      Last edited: 3/10/14

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 8

      Tác giả: Anna Oliver

      Chuyển Ngữ: Mai Hương

      WARNING 18+

      “Em muốn nghe suy nghĩ thực lòng của .” Mariel chọn chiếc áo len cổ chữ V khoét sâu màu than chì trong đống trang phục trải khắp phòng khách nhà Dane và giữ thẳng để Dane ngắm.

      vuốt tay qua mái tóc, cảm thấy rối mù như con chip điện tử lạc giữa chiếc bánh nướng. “Áo đẹp nhỉ?”

      lắc lắc đầu, vẻ tin tưởng, mắt ánh lên vẻ trêu đùa. “Chắc chăn là thế rồi. Chất liệu len tốt nhất đấy . về cảm giác của ấy.”

      nâng chiếc áo lên ngang tầm mặt , ve vuốt vải áo lên má . “, nhưng ấm.”

      chưa bao giờ chạm vào món vải tạo cảm giác dễ chịu như thế. Trí tưởng tượng của bay vọt đến cảm giác cùng nằm tấm thảm bằng thứ chất liệu này, để xúc cảm cuốn vào nhau. “Và em muốn mặc chiếc áo này. Giữa cái nóng ba mươi lăm độ sao?”

      “Tất nhiên kèm lời phàn nàn nào.”

      nhăn nhó liếc mớ đồ trong phòng. “Còn bộ nào được em lên lịch nữa?”

      “Gượm hẵng nào, các mẫu ở đây đều theo phong cách thường nhật. Chỉ chừa ra mẫu thôi.” tiến đến chỗ chiếc túi nhựa, kéo khóa, để lộ ra bộ trang phục cổ điển.

      “Lúc nào cũng phải chừa ra thứ,” lẩm bẩm, ánh mắt thiếu thiện cảm với bộ quần áo.

      “Đợi đến lúc nhìn thấy áo nào…” mở chiếc túi khác, kéo nó ra.

      lúc sao, nhìn chằm chằm hình ảnh mình phản chiếu trong tấm gương lớn cao ngang người. quan sát mình lúc lâu. Chiếc áo trông giống kiểu sơ mi truyền thống, nhưng… “Phần trước áo trong suốt.”

      “Chỉ có phần của áo là trong suốt thôi,” chỉnh lại. “Chiếc áo này trong suốt, nhưng hoàn toàn thế. Chỉ vừa đủ để lộ ra làn da đẹp đẽ bên dưới…” Ánh mắt ngắm nghía phần vạt áo dưới của như chiếc găng tay mềm mại nóng bỏng. “Chúng ta lấy bối cảnh phía trước vườn.”

      Bỗng nhiên hơi nóng dồn về giữa háng , phải chuyển thế đứng ngay. “Nếu em còn nhìn theo kiểu đó, chắc chắn tấm hình dùng cho bộ catalog được đâu.”

      nhoẻn cười, đôi môi đầy đặn đánh son bóng gợi cảm và mời gọi. “Có thể em suy nghĩ xem có nên giữ bức hình cho riêng mình . Coi như món đồ kỷ niệm.”

      Cười đáp lại rồi tóm lấy tay , nghiêng người, áp môi mình làn môi , thầm , “Sao phải giữ vật kỷ niệm khi mà em có thể có phiên bản thực trăm phần trăm chứ?”

      Ngay khi những lời đó được thốt ra, hiểu được vì sao. dợm người quay . Nhắc lại cái ngày mỗi người theo hướng của riêng mình. vật lộn với cảm giác làm tan nát từ bên trong. Mối quan hệ bền vững nằm trong thỏa thuận giữa . muốn cuộc đời mình cứ êm đềm thế này thôi. như thế. Và như thế.

      Sực người định thần, thả lỏng những ngón tay cứng đơ của mình, để buông tay ra và lướt tay mình cánh tay mảnh dẻ của .

      “Dane…” ngước nhìn . Khao khát vẫn cháy bỏng trong đáy mắt , nhưng vẻ vui tươi nhạt nhòa hẳn. “Hôm nay chúng ta chỉ giữ mức nhàng thôi nhé? Đối với em, công đoạn chuẩn bị này quan trọng vô cùng.”

      “Chắc chắn rồi.” cố rũ hết những cảm xúc trái ngược trong tâm trí. “Giờ thực màn trình diễn tư thế chụp, để giải thoát cho khỏi thứ công cụ tra tấn này nào.”

      Nửa giờ sau, trong bộ sậu quần bò áo phông, Dane cùng Mariel men dọc bờ biển ra khu phía nam thành phố. Họ ngang qua những quả đồi lúp xúp trơ màu bánh mỳ khô và vạt biển mùa hè xanh ngắt. Con đường đông đúc khách du lịch hăm hở tiến về khu nghỉ mát trải ra tít tắp trước họ.

      “Em đọc bài báo sáng nay chưa?”

      “Em có thời gian.” với tay lấy tờ báo dưới chân mình, xem lướt qua cho đến khi lật đến mục xã hội với tấm hình từ cầu thang bước xuống phòng tiệc chính.

      “Thế nào?” câu hỏi của gieo vào bầu khí im lặng.

      Cặp đôi hot nhất dịp Tân niên,” đọc to thành tiếng. “Bao lâu nữa Chàng trai của năm quen thuộc của chúng ta từ bỏ danh hiệu này?” nghe thấy chất vải bò sột soài khi khẽ chạm tay lên đùi. “Đúng choc thứ mà và em mong muốn.”

      tiếp tục đọc thầm thêm chút nữa. “Rất nhiều hoạt động cho quỹ OzRemote. Bài báo viết trong vòng hơn tuần nữa lên phương Bắc.” gập tờ báo lại rồi thả nó cạnh chân mình.

      sắp xếp chuyến xen vào lịch làm việc Justin giữ quyền điều hành công ty. Em cùng nhé!” nhận ra mình vừa thành lời thứ vốn nằm trong suy nghĩ của , cho đến khi cảm nhận được ánh nhìn của .

      ngừng lại hồi lâu rồi , “Em đâu.” Và ngừng tiếp thêm lúc nữa. “Đấy là những giây phút trọng đại đối với . nên để mối quan hệ của chúng ta làm lu mờ công việc lớn lao thực . Hơn nữa,” tiếp với vẻ hào hứng hơn, “Em phải chạy bở hơi tai theo công việc của riêng em.”

      vươn tay, chạm lấy tay nàng. “Tiệc tối qua diễn ra êm thấm cũng nhờ có em. Nếu thiếu em chắc được thành công như thế.”

      “Nhắc đến tối hôm qua… kể cho em nghe về Barbara .”

      “Em muốn biết về Barbara?” lắc đầu. “Con mụ độc địa.”

      “Cả và bà ta hình như mặt nặng mày với nhau sàn khiêu vũ.”

      những điều đáng ra phải từ mấy năm nay rồi. Mụ ta được hài lòng cho lắm.”

      “Như vậy có nghĩa là…?”

      “Mụ ta là đồ quỷ cái dùng sắc đẹp để lừa lọc đàn ông.”

      nặng lời quá. Sao lại thế?”

      “Cách đây vài năm, gặp Barbara ở ngoài khách sạn, khi mụ ta quấn quýt với thằng trẻ măng, cho dù lúc đó mụ tỏ ra hết sức tận tụy với bố .”

      “Sao kể với bác?”

      thử rồi. Nhưng ông chỉ trích can thiệp vào cuộc sống riêng của ông và bảo đừng có lôi phiền hà cho ông.” Người căng thẳng, những ngón tay bấu chặt bánh lái. “Kể từ đó chưa trở lại nhà lần nào nữa.”

      “Bác kể rất nhiều về khi và bà tar a nhảy. Em còn đề ý thấy lúc và bác ở ngoài phòng tiệc chính. hối tiếc đấy Dane. Hối tiếc nhiều là đằng khác.”

      luồng cảm xúc mới dâng lên trong lồng ngực và ngừng lại ở họng. “Ông đề nghị cùng bỏ lại quá khứ sau lưng.”

      chạm vào vai . “Dane, gia đình đấy. Cần có lòng bao dung. có nghĩ đủ sức sửa những cây cầu nối ?”

      nuốt khan, dồn nén cơn nhói đau và dán mắt vào đường . “Vậy em có nghĩ chiều nay Adelaide đảo lộn bởi trận động đất ?”

      ***

      Đến tối hôm đó, Mariel chui vào trong những chiếc áo phông cỡ to nhất của Dane, ngồi vắt chéo chân trước màn hình máy vi tính của để tải những bức hình chụp trong ngày lên mạng. Trong khi xem lướt qua các bức hình, chẳng thể nào ngăn cơn quấy quả của ý nghĩ về đêm nay.

      Miễn sao vẫn giữ được thỏa thuận hướng. Tập trung vào giây tại. Coi tất cả như ngày bình thường. Hôm nay cả đều làm rất tốt, nghĩ thế. rất để tâm đến lời và cũng rất chừng mực. Thực rất ngọt ngào. Khi ôm , cảm nhận cảm giác ấm áp và được thương. Mối tương giao giữa rộng mở hơn và bớt phức tạp . Chỉ đơn giản như việc lên tiếng hỏi .

      Nhưng vẻ nhục cảm lôi cuốn trong mắt cũng đủ khiến cho dòng máu trong muốn sôi sục cả ngày. nhìn lên, độ sôi của máu tăng lên chút ít khi Dane chậm rãi vào với chiếc tô bê tay. giục mắt mình quay trở lại với màn hình máy tính và nhiệm vụ của đôi bàn tay. Buộc chính phải tập trung. Còn hàng đống ảnh chất lượng cực chuẩn cần được duyệt. ngạc nhiên bởi chất lượng ảnh quá tuyệt. Rốt cuộc những kỹ năng và kinh nghiệm nhiếp ảnh của Luc cũng đủ dạy rồi.

      “Cho dụ em với món kem này nào.”

      “Đợi em chút nữa thôi.” Mắt rời màn hình, nhưng các cơ quan cảm giác khác ngay lập tức cảm nhận nó – có thể “vận công” đa nhiệm vụ. sắc ngọt ngào trong giọng của mơn trớn sau gáy . Hương xà bông dùng.

      Nhiệt lượng đạt đến độ sôi, chẳng buồn suy nghĩ, ngả người lui để cọ đầu mình vào phần bụng . Lơ đãng, cố nhớ lại những ngày trước khi thèm được chạm vào đến mãnh liệt. “Tấm này.” nhấp chuột để nhìn kỹ hơn.

      Đó là tấm hình chụp Dane mặc chiếc áo khoác màu xám phớt xanh, chân chống lên tảng đá, đại dương thăm thẳm với những con sóng bạc đầu làm nên bức phông nền đẹp lộng lẫy. chọn góc chụp nghiêng bốn mươi lăm độ cho tấm hình này.

      tệ.”

      tệ thôi sao? Phải là quá tuyệt đỉnh. Xong rồi…” lưu hình vào thư mục vừa khởi tạo, rồi nhấp chuột vào tấm tiếp theo. “ gì về chủ đề quyến rũ nhỉ? Đợi …” chúi về phía trước, như bị thôi miên trước khả năng chụp ảnh của mình. thôi nhịp nhịp chân, để chúng đứng yên sàn. “Tấm này. Phải… chính nó…”

      Trong tấm hình Dane bắt chéo tay trước ngực, đứng tựa vào những tảng đá nâu xám bị nắng mưa dãi dầu mạn hướng về biển của đảo Granite. mặc chiếc áo len cổ chữ V tối màu cùng quần bò, mắt xa xăm hướng về Nam Cực. “Vẻ đăm chiêu của khác gì người mẫu chuyên nghiệp. Xem qua dạng trang web nào, tèn tén ten, nhân vật chính đây.” Đến cả những lọn tóc của xuôi theo chiều gió bất chợt thổi đảo cũng cùng ăn khớp với tấm hình. “ thấy ổn ? Đáng đưa lên trang web của em phải ? Khi em xây dựng web riêng, em chọn tấm này.”

      và em bàn đến chuyện đó. Nhưng phải để sau.”

      “Gì gì, chắc chắn phải có tấm đó.” lưu tấm hình vào thư mục riêng. Rồi bỗng nhiên kêu ré lên vì cảm giác lành lạnh bò bên cổ.

      “Kem nào.” nâng thìa đầy trước miệng .

      “Vị sáp ong à ?” chấm lưỡi nếm thử.

      “Còn có thể là vị gì khác nữa chứ?”

      ngậm cả thìa vào miệng để cho miếng kem mát lạnh chảy tràn mặt lưỡi. Khi nhấm nháp đến giọt cuối cùng và nếm môi thèm thuồng, , “Em nghĩ đề cập đến thứ gì đó quyến rũ.”

      “Thế chắc là món kem này rồi.” Lưỡi ve vuốt cổ của , rồi đến môi và răng cũng nhập cuộc, mơn trớn và vỗ về da thịt . “Như thế đủ quyến rũ chưa nhỉ?”

      nhắm mắt, nghiêng nghiêng cổ để tận hưởng lâu hơn cảm giác đó, phấn khích khi đầu lưỡi lạnh và ẩm ướt trượt theo xương đòn mình. “Cũng có thể. Còn tùy xem ai là người mời.” Chính còn có thể cảm nhận thân thể mình như tan ra, chảy tràn chiếc ghế da to xuống sàn nhà. giữ chặt mép bàn. “Và còn tùy món được mời là gì nữa chứ.”

      Nghe tiếng lanh canh khi đặt cốc kem cạnh chiếc máy vi tính, toàn thân rung lên những đợt sóng báo trước. Đôi tay trượt vai rồi hạ dần xuống. Vào trong chiếc áo phông ngoại cỡ cổ trễ, bầu vú . Nhận thấy xung quanh nhũ hoa những đường tròn đồng tâm tỏa rộng dần cho đến khi bắt đầu lảng ra. Đầu ngửa ra sau ghế.

      nghe thanh đường vải bị xé, phần cổ chiếc áo phông bươm ra. Với cử động nhanh gọn, xé toạc áo theo đường rách giữa cổ, để lộ tấm thân trần của chỉ còn chiếc quần che chở. Lòng bàn tay ấm nóng xoa dịu phần bụng . Đầu chúi về trước, quan sát chính thân thể mình. Vẻ đối lập của đôi tay cứng cáp, rám nâu của làn da trắng trẻo run rẩy của .

      Rồi tiếp tục dõi mắt, gần như nín thở, khi cả hai tay luồng xuống lần vải trơn viền đăng ten tía phủ bên hông . Nhục cảm đầy mời gọi dường như len vào từng ngóc ngách tế bào trong .

      tiếng còi xa xăm ré lên. mang máng nhận ra qua tiếng kêu rền của máy tính, có ai đó dưới đường chơi những bản nhạc rộn ràng. Và rồi chẳng còn nhận biết được điều gì khác nữa.

      Những múi cơ bụng co lại rồi giãn ra. Tay rời khỏi bàn, yếu ớt buông dọc thân. Cặp giò rã rời như thể bàn chân trượt đâu mất ván sàn bóng loáng.

      Ôi, thiên đường diệu kỳ… Sao nàng có thể để cho mình nhanh chóng phục tùng đến vậy? lờ mờ tự hỏi bản thân. Giọng xíu trong đầu cảnh báo rằng cứ để cho người khác ra lệnh cho mình theo kiểu này chẳng khác nào khúc dạo đầu của tai họa. Mà bởi vì đây lại là Dane, chỉ chiếm hữu thân thể còn tước đoạt cả trái tim nữa. Trái tim thề nguyền rằng chẳng để gã đàn ông nào chạm tới nữa. Nhưng chẳng hiểu sao chẳng thể cử động được, chỉ nằm vô vọng để mặc tiếp tục.

      bàn tay to nhấc lên, quờ trúng mấy phím bàn phím. Chế độ chờ biến mất; hình vụt chiếm ngự màn hình. “Em thấy gì nào?” tiếng phát ra từ đằng sau .

      nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh lơ đãng, chiếc cằm uể oải, chỉ muốn tắt . Trống rỗng. chỉ thấy người phụ nữ tại. Đắm đuối, mê đắm và dường như lạc lối.

      bắt gặp cả tia sợ hãi trong chiều sâu hun hút của đam mê tự ánh nhìn.

      phải em,” choáng váng thầm. Nhìn vào màn hình, thấy gương mặt xuất bên cạnh khi cúi xuống cạnh . “Người phụ nữ đó phải là em…” cố phản kháng, nhưng ánh mắt Dane đủ sức kiềm giữ như bất cứ áp lực thể chất nào.

      .” thầm. “Chính là em.”

      Mắt lãng đãng màu khói khi những ngón tay chạm dòng ấm nóng trong , những ngón tay khám phá vút lên thiên đường. Cằm cọ vào hõm da giữa cổ và vai ; hơi thở phả ngực .

      Ngón tay chậm rãi kéo tay ra, làm dậy nên những làn sóng đồng tâm rồi lại tìm đường trở vào. chạm vào đâu, ấm nóng lần theo đến đó. Thư thái. Những làn sóng ấm áp mải miết gợn lên bên trong khi camera của máy tính ghi lại hình ảnh.

      Rồi chẳng còn nhìn thấy thứ gì khác ngoài khoái cảm mãnh liệt cuốn .

      Tiếng nhạc chuông rộn rã phát ra từ điện thoại của Dane kéo choáng váng trở lại với thực tại. Bầu khí ù ù với hơi ấm của tản mác dần. bước tới đầu kia của chiếc bàn chữ L để nghe máy.

      “Jus à,” nghe , như thể chính bị buốn vào công việc bên máy tính chứ phải . “, có gì quan trọng đâu.”

      tặc lưỡi, ánh lấp lánh tươi vui trong mắt mờ dần. Liệu thực hiểu làm gì ? Cắn vành môi, kéo hai vạt bị xé rách của chiếc áo phông lại sát nhau, tắt màn hình máy tính để khỏi phải nhìn hình mình.

      “Tớ cũng đoán thế.” Giọng bông đùa thoát ra từ cổ họng mới nhàng làm sao? “Sao lại phải gấp thế nhỉ?” gật đầu, nụ cười nhếch môi hình khuôn mặt . “Nếu gặp phải trường hợp đó, làm thế nào tớ từ chối được?”

      nghe tiếng giở báo sột soạt nên liếc trộm về phía . ghi chú vội điều gì đó rồi . “Ừ đúng rồi, ấy ở đây.” quay tránh nhìn khi . Có lẽ tán chuyện thời tiết. “…” so vai, tay nắm lại chặn bàn. “Đúng rồi, đó là thông báo chính thức mà bọn mình công bố.” Căn phòng lặng yên khi nghe Justin , rồi tiếng cười trầm trầm của . “Tớ nghĩ thế.”

      Phải chăng hối tiếc vì được thỏa thuê theo đuổi bất kỳ nào mà thấy thích vào bất kỳ thời điểm nào? Cơn run rẩy làm lạnh cóng hơi nóng ấm lóng lánh vừa tận hưởng chỉ mới vài phút trước.

      muốn nhìn theo cái cách trước đây vẫn nhìn . Để biểu lộ vài điều ngụ ý rằng vui thích vì những gì vừa cùng trải qua, những điều hoàn toàn xuất phát từ phía.

      Đôi chân ổn định trở lại, đủ để nâng đỡ toàn thân, thế nên đứng dậy, ngang qua , kéo chiếc ghế theo cùng. mân mê cây bút khi dọn đường ngang qua lối giữa hai người và chiếc bàn; chụp được cây bút khi rơi, viết thêm dòng gì đó xấp giấy mình.

      Khi chạm đầu ngón tay qua cằm , cảm nhận những sợi râu cứng bên dưới. “Gì cơ?” to, mắt chăm chăm nhìn . Đôi đồng tử của như muốn nuốt gọn mống mắt cho đến khi chỉ còn lại vành mỏng mảnh màu bạc tan chảy. Tính cách tự tin vốn có của trong kinh doanh bay biến đâu cả. Những điều vừa định với Justin líu ríu nép vào nhau thành dấu lặng.

      Cuối cùng thu hút được chú ý của . buộc Dane phải để tâm đến điều muốn. phải Mariel bé bỏng bạn của từ thuở ấu thơ, phải nàng Mariel thuận thỏa hiệp vì lợi ích từ cả hai phía, mà là người phụ nữ gợi cảm gần gũi đêm qua.

      lắc đầu. “Cậu nhắc lại lần nữa, được Jus?”

      làm xao động vẻ ngoài bình thản, làm sao nhãng đầu óc vốn rất chính xác của . Trước đây chưa từng cảm nhận kiểu quyền lực của nữ tính mạnh mẽ trong mình. Giờ đây nó chảy tràn trong từng đường gân thớ thịt như thứ rượu mạnh công hiệu nhất, cho đến khi thấy mơ mơ màng màng.

      Với cơn dâng trào của chất men say đó, mỉm cười mân mê ngực , khiến cho phải tựa người ghế. Vị thế của có phần giảm sút.

      “Tớ … à, ờ… cần cậu gửi mail cho tớ thông tin đó vào tối nay.”

      Lòng tự tin tuôn trào, bật tung chiếc áo phông bị xé rách, đứng trước , người chẳng còn gì khác hơn chiếc quần ren.

      “Khi nào chúng ta… ừm… khi nào…?” Giọng ề à hẳn.

      trượt bàn tay dọc hông, cởi bỏ cả những món trang phục cuối cùng, ném tung qua vai. Chiếc quần chọn chỗ đáp bàn , xạch tiếng lặng lẽ.

      Mắt ngước nhìn lên. “. Mọi thứ đều ổn. Suôn sẻ cả,” ngừng lời ở đó khi khéo léo điều khiển tay xuống “mặt tiền” quần .

      làm đứt giao cầu nhãn, tước điện thoại khỏi tay . “Tạm biệt nhé, Justin,” rồi ngắt máy. điều chỉnh được Dane, thỏa mãn vì gặt hái được kết quả mong muốn. Ừ, đúng, nhìn thấy cả ánh thất vọng và ước vọng, cả hai đều sắc tựa dao bén ngọt và tỏa lấp lánh trong đôi mắt xám đó.

      “Ngay lúc này đây…” kéo khóa, bám lấy trọn cả đôi tay. “Thứ em khát thèm chỉ là cây kem.”

      Nét cười nhàng của Dane trở nên khó nhằn. Huyết quản chảy dồn từ tai xuống hang, len lỏi đến từng tế bào giữa chặng đường đó. “ phải để tâm đến em rồi,” lẩm bẩm trước khi ấn môi mình vào môi , chiếm hữu bằng những lượt cắn nhanh ngấu nghiến. Những cái liếm dài ngọt ngào gợi cảm làn da nổi sốt làm mát lành cả bầu khí khi tận hưởng cằm , cổ , cả đôi bờ vai .

      cuốn vào bên trong bằng tiếng kêu bùng phát giữa bốn bức tường và vọng lại như tiếng sấm rền bên tai . Chế ngự, chinh phục, chiến thắng. nhìn thấy tất cả trong ánh lửa màu lục bảo trong đôi mắt . đón lấy môi , cảm nhận tất cả làn môi .

      Đến lượt mình, sở hữu với đôi tay ngừng thăm dò và ghì riết điên cuồng. Cho những gì muốn, đón nhận những gì trao . Khẩn thiết, táo báo, ban sơ.

      Chẳng hề dịu dàng, chẳng hề gượng . Như cuộc đua dữ dội đến hồi kết. Và khi trải qua tất cả các cung bậc, sụp người tựa vào , tưởng như chừng đó vẫn là chưa đủ. vẫn muốn nhiều hơn thế. muốn khám phá cả bên dưới làn da , xoáy gọn cả bên trong tâm trí . Tất cả. Hòa thành .

      Nguy hiểm vô cùng – nỗi khát thèm có điểm dừng. Đây là toàn bộ nhu cầu cấp bách. hứng thú với chuyện chăn gối. Nhưng cơn điên loạn bất chợt như thế này chẳng khác nào chất gây nghiện bến bờ giới hạn. Điều khiến tự nhủ là: Chính xác ra nó là cái quái gì?

      Vài năm trước, cũng trong phút giây điên dại, thậm chí nghĩ chính , nhưng cuối cùng cũng chỉ ba bảy hăm mốt ngày. Tình bền. Chỉ đơn giản khả năng nằm trong bộ gen của .

      tay vuốt tóc , hít lấy hít để mùi hương gợi cảm và làn da ấm nóng. đẩy gáy , để ngước nhìn bằng cặp mắt sáng ngời.

      “Tuyệt quá,” trong hơi thở. “Em thấy rất tuyệt. Ý em là em thực thất vô cùng tuyệt vời.”

      Nụ cười dâng lên và thoát ra từ cổ họng đan quyện vẻ thích thú và cả niềm . “Là đây, hãy nghĩ đó là .”

      Thích thú và thương. Đáng ra phải biết rằng mọi thứ trở nên vô cùng đơn giản nếu gắn bó cùng Mariel.

      Đó chính là trung tâm rắc rối.

      Vẻ hài hước nhàng tan dần. “Mai có việc phải .” chà ngón tay qua cằm Mariel.

      “Em cứ nghĩ chuẩn bị cho chuyến ?”

      “Đúng vậy. Nhưng có vấn đề nho với hệ thống máy tính mà bọn thiết lập cách đây vài tuần. Đồng nghĩa với chuyến công tác ngắn ngày đến Mount. Gambier.”

      Chuyến trong ngày. “Thế mà Justin được sao?”

      “Jus và Cass bận rộn với kế hoạch sinh em bé, hôm nay hình như là chu kỳ rụng trứng của Cass. Theo như phép tính toán của Cass sáng mai là thời điểm chính xác nhất.”

      Mắt mở to đầy hoài nghi. “ ấy xác định được chính xác cả giờ nữa sao? có tin được ?”

      “Jus bảo thế.” Ý nghĩ của khiến mỉm cười. “ còn biết gì khác nữa?”

      cũng bật cười. “ gì khác ngoài lời đồng ý, em đoán thế.” Mặt dịu lại, mắt long lanh, như có giọt sương đọng cây lá mùa xuân. “Sinh con…”

      Bất thần hình ảnh xinh xắn đáng lẻn qua tâm trí . Mariel nựng nịu đứa trẻ con. Đứa con , nghiến chặt hàm chống lại xúc cảm mãnh liệt lạ lẫm cuộn dâng từ ngực.

      lắc đầu cố giũ sạch những ý nghĩ vẩn vơ có mối liên hệ gần gũi, sâu đậm và khiến lầm lẫn với quan hệ tại còn nằm trong vòng kiểm soát giữa và Mariel.

      “Như thế thích,” tiếp, như thể chẳng hề để tâm gì đến vẻ im lặng của . “Em muốn triển khai ý tưởng, phác qua vài mẫu. Kiếm thợ may lành nghề… Em phải làm cho xong khi ở đây làm em phân tâm.”

      Đôi mày nhướng lên. “ á? làm em phân tâm sao? Em có thể như vậy sau tất cả những gì vừa diễn ra ở đây sao?”

      “Chỉ cần đứng cùng phòng cũng thừa sức làm em phân tâm rồi Dane. Lúc nào cũng như thế. Nhưng giờ em vừa khám phá ra điều em gây sao lãng cho .”

      Ánh mắt quét lượt làn da trần nuột nà của . lần nữa toàn thân xốn xang những ước muốn. Vật lộn với những cảm xúc phi lý càng lúc càng ngừng tăng, nhún vai , “ đoán cuối cùng chúng ta cũng gạt bỏ được cả thôi.”

      Đôi vai như căng lên. im lặng nặng nề như muốn bóp nghẹt bầu khí. “Em hết sức mong là thế.” Giọng của vỡ ra khi rời . lấy đồ bàn, khoác vội chiếc áo phông bị xé của rồi lướt về phía cửa.

      ước sao quay lại đề có thể nhìn thấy vẻ mặt . “ lúc nữa vào với em.”

      hẳn là ý hay đâu.” ngừng lại bên cửa. Đến lúc đó mới quay mặt về phía , ánh mắt thực khó ước đoán. Tuy nhiên, đôi môi mím chặt của tự bộc lộ. buộc môi mình gần hé nụ cười khi thấy nhìn rồi , “Chúng mình mất cả đêm để cho nhau ngủ và em mệt lử mất. Ngủ ngon nhé Dane.”

      ngồi lại lúc lâu, nhìn chằm chằm ô cửa tối mịt. vẫn có thể nghe tiếng bước trong phòng, vẫn có thể ngửi thấy mùi hương của còn vương lại. Làm thế nào có thể quay trở lại cuộc sống thường nhật mà khi toàn bộ chuyện này chấm dứt đây?
      Last edited: 3/10/14
      piipp thích bài này.

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 9

      Tác giả: Anna Oliver

      Chuyển ngữ: Mai Hương

      Mariel vùi mặt xuống giường. đáng được nhận giải thưởng Hàn Lâm cho màn diễn tuyệt hảo đó, nhưng gần như chắc chắn hề biết. Ngoại trừ chút hé lộ khi mím môi. Chắc thấy. Chết tiệt, hiểu quá .

      Ôm gối trước ngực, trằn trọc qua lại rồi chăm chú vào bóng tối. cố giữ giọng cùa mình lãnh đạm đúng như giọng . Rốt cuộc, đó là tất cả những gì làm được.

      Môi mím lại đầy chán chường. ràng giảm trạng thái căng thẳng mà biết chắc cả đều cảm nhận được bằng cách cố tình bàn về nó. Có thực hề biết ? vẫn phải tiếp tục đóng trò hề đó bởi vì thỏa thuận.

      Ngoài ra, tự nhủ chính mình, trước đây chưa bao giờ là người của nhau. Chưa bao giờ cùng nhau thống nhất về bất cứ thứ quái quỷ gì – từ diện mạo bên ngoài, các chương trình truyền hình cho đến vấn đề gia đình và con cái. Chưa bao giờ hứa hẹn.

      Vì thế cũng cần xác định qua đêm cùng nhau. Nếu nhìn trước khi kịp thận trọng tỏ ra bị tổn thương, chắc chắn nhìn thấu trong , đơn giản như nhìn qua thủy tinh trong suốt. Như thế vô cùng nguy hiểm, bởi ngã. thể kiểm soát bản thân.

      Dường như trái tim lử dần, những ngón tay bấu chặt vào gối. đến lúc phải thành thực rồi, quyết định. thực gục ngã mất rồi. Từ đầu cho đến chân. Hoàn toàn. Suốt từ đầu đến cuối. Dane. Trước vậy, giờ vẫn vậy.

      Giờ đây biết đến từng centimet sâu kín thân thể , biết thanh môi phát ra khi mê đắm tột độ, cảm giác về ngập tràn trong . Bè bạn chẳng bao giờ đủ, “người tình” vẫn chỉ là sắp đặt tạm thời.

      quẳng chiếc gối ôm vào khoảng , lắng nghe tiếng nó nặng nề va vào tủ quần áo kiểu cổ trong phòng.

      Nhưng giờ xong xuôi tất cả. Điều quan trọng là nắm giữ đằng chuôi, bao giờ biết được sâu thẳm tâm hồn cảm nhận được điều gì, bởi vì như thế đặt vào tình thế bất khả. muốn tình cảm lâu bền. chỉ muốn dọc ngang tung hoành với đời sống tự do và những ả tóc vàng ngực đồ sộ.

      Khốn nạn.

      Vì thế chỉ nên coi nó nhàng, đơn giản. tận hưởng đến cùng khoảng thời gian ở bên nhau và rồi… và rồi ra với giỏ ký ức, kể cả khi phải để lại trái tim mình.

      ***

      Sáng hôm say tiếp tục thực kế hoạch của mình. Cũng đến nỗi khó như nghĩ, vì Dane vội. thậm chí kịp ăn sáng mà chỉ nhấp vội vàng tách cà phê. Nhưng vẫn nhớ hôn tạm biệt nơi bậc cửa. nụ hôn dịu dàng cứ kéo dài ra mãi, cho đến khi tài xế chiếc limo đón Dane ra sân bay đợi bên lề đường kín đáo ho hắng thúc giục.

      Dane ngửa đầu lui thăm dò gương mặt lúc lâu. Mặt trời buổi sớm mai dát ánh vàng lên tóc , hơi nóng tỏa ra từ đôi mắt , làm khô héo gò má . “Gặp em tối nay nhé,” hứa hẹn.

      lắc đầu. “ trễ chuyến bay mất.” Bất chợt nhận ra chào tạm biệt nhau như cặp vợ chồng đúng nghĩa, bước lùi, lúng túng. “Chúc chuyến bay an toàn.”

      “Đến nơi gọi.”

      Nhón hôn nụ hôn , quay người bước vào trong. Làm thế nào có thể đợi gặp lại ? Để lại nghe giọng của ? Lại cảm nhận thân người áp sát ?

      lạ lùng khi mình vẩn vơ bước trong căn nhà của . Ý nghĩ thoáng qua nhắc nhớ ở đó chỉ vì cả đều thấy đó là sắp đặt hợp lý nhất. Quan trọng là bản thân phải ngăn những ham muốn nông nổi đó lại, bởi thể mong chờ gì nhiều ở .

      Chỉ có khả năng, chuyện gần gũi giữa gói trọn trước khi tuần mới đến. Bởi vì muốn làm việc – và bởi vì thầm lo lắng trở nên quá gắn bó với nhau – Dane suốt ngày lo chuyện làm ăn của mình, chỉ gặp lại nhau vào ban đêm.

      Nếu có việc phải xuất trước đám đông, cùng . Đám nhà báo cũng bâu theo. trở thành cặp đôi quen thuộc các mục xã hội. Giới truyền thông đoán già đoán non xem Dane còn giữ danh hiệu Chàng trai của năm bao lâu nữa, nhưng từ chối mọi cuộc phỏng vấn có đề cập đến Mariel, cứ khăng khăng mực rằng “chỉ là bạn cũ thân thiết.” cũng chẳng để Mariel nhận ra bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có ý định thay đổi tình trạng độc thân của mình.

      Mỗi tối, chia sẻ bầu khí yên ở nhà, có đêm cả hai cùng dạo dọc bờ biển dưới trăng, sau ngày nóng kinh người, rồi thư giãn bên bể bơi. Làm những điều bình thường mà các cặp vẫn làm cùng nhau.

      Mỗi đêm, đến với nhau trong niềm đam mê hề có dấu hiệu giảm nhịp độ hay suy yếu . Chỉ là thỏa thuận tình , tự nhủ.

      Và rồi mọi thỏa thuận chấm dứt.

      Nhưng cả hai đều chăm lo cho nhau, tôn trọng nhau. Mỗi ngày muốn nghĩ xa hơn, chỉ đơn giản tận hưởng từng phút giây hữu.

      Mariel được biết Dane sở hữu chuỗi các tòa nhà ở khu trung tâm thương mại. Các đối tượng thuê mướn vừa đặt vấn đề, ngoài gấp rút về thời gian, còn lại đều đáng xem xét. còn phải chuẩn bị cho chuyến lên miền bắc xa xôi. Dường như cố ý lấp đầy những khoảng trống cuộc sống để giữ mình luôn bận rộn.

      cảm thấy bực bội khi quay lưng với gia đình duy nhất của mình. đêm nọ nằm giường, mắt chong chong nhìn trần, chẳng thể nào ngủ được. biết và gia đình trước đây có đầy mối bất hòa, nhưng vẻ ăn năn trong mắt bố vào đêm dạ tiệc gieo trong ý nghĩ vẫn nên hy vọng, miễn sao thuyết phục được Dane dám nhìn nhận.

      Trượt khỏi giường, khoác áo ngủ, nhàng bước xuống lầu. Rót xong cho mình cốc sữa, cầm cốc bước ra ngoài nhà, giữa bầu khí ban đêm thoang thoảng mùi hương. Ánh trăng nhuộm kín bức tường đá cao nhất và gian xa hoa bên trong. quay người ngắm nghía tòa biệt thự cổ – nhà của Dane.

      Dane là người rất kiêu hãnh, gần đến độ kiêu căng. Độc lập. Bướng bỉnh. Qúa bướng bỉnh để có thể thừa nhận bản thân có thể gây ra lỗi lầm náo đó như bất cứ người bình thường nào khác. Ai ai cũng cần có gia đình, kể cả Dane. cảm nhận được từ khi còn là bé xíu, sâu thẳm trong là khao khát về mối gắn kết đó.

      có những người phụ nữ qua đời mình, những người quen biết, bạn làm ăn, nhưng khi có biến cố hay rủi ro sao? Nếu có điều gì có thể làm cho chỉ có thể là cố gắng giúp gắn kết tình cha con.

      “Em làm gì ngoài này thế kia?”

      Dứt khỏi những ý nghĩ riêng, quay lại, thấy Dane đứng ở ngưỡng cửa, chiếc quần con hững hờ ngừng lại ngang hông. “Em suy nghĩ thôi.” bước lại phía , tựa đầu vào ngực , lắng nghe nhịp tim , thanh mạnh mẽ và dồn dập trong tai . “Chỉ nghĩ thôi.”

      cũng ngủ được.” Đôi tay ôm gọn vòng eo . Cả hai cùng im lặng lúc, trong khi những chú dế rí rách xung quanh và có con gì sột soạt trong mấy bụi cây.

      Dane khó khăn gì đoán những điều nghĩ, ngay từ khi cả hai còn , nhưng đêm nay… Điều gì khiến ra đây giữa đêm hôm khuya khoắt như thế này? Có phải làm gì khiến buồn? . Mariel phải kiểu người che giấu cảm xúc của mình. Nếu cảm thấy có điều gì hài lòng về , chắc chắn với . Vì thế chỉ tựa đầu bên mái tóc rối của , ôm .

      nghĩ, cảm nhận đôi tay vỗ về nhè lớp áo ngủ lụa để chạm lấy hơi ấm thân thể . giống những người đàn bà chung giường với những năm qua. Mà cũng có thể chưa biết họ đủ lâu, chưa dành đủ quan tâm cho họ để nhận ra. , điều đó hoàn toàn đúng. có những mối quan hệ đủ lâu, nếu muốn là lâu hơn so với mối quan hệ tại với Mariel. Nhưng lần này lại khác hẳn. Dường như chỉ là người tình của nhau.

      . thể làm thế được. thể làm thế với Mariel. muốn làm bị tổn thương. gây tổn thương đến . Đối với quan trọng vô cùng, quý giá vô cùng. Có lẽ là người quan trọng nhất trong cuộc đời . làm bất cứ điều gì để tránh cho khỏi vớ phải thể gắn bó lâu dài như . Như vậy cũng đồng nghĩa với việc cứ giữ nguyên con đường thỏa thuận ban đầu. Êm thấm, bình lặng. Và thực dụng.

      hơi cựa mình, thư thái tựa vào . ôm vai trước khi đưa vào nhà.

      ***

      Từ sao lớp của kính nhìn ngang ra hồ, Dane ngắm chiếc xe thể thao gầm thấp màu vàng hoàng yến đỗ lại trong nhà đỗ xe cạnh chiếc Porsche của .

      Lúc đó chiều Chủ nhật, ngày trước chuyến bay lên phương bắc của . vắng nhà tuần. Mariel bảo điều bất ngờ và bắt phải hứa ở nhà và được tranh cãi cho đến khi quay trở lại.

      Cửa bên hông ghế lái bật mở, được thỏa thuê ngắm đôi sandal gót nhọn màu vàng. Khi đôi giày chạm đất, nhìn ngược lên đôi chân dài láng mịn. cần phải bàn cãi. Móng chân sơn màu trắng mờ mờ như sương lộ ra bên ngoài quai sandal, những hạt đá lóng lánh uống vòng cung quanh mắt cá chân .

      Mariel bước ra, mái tóc sẫm màu của được buộc gọn gang bằng sợi dây ruy băng màu vàng. Dường như chọn chiếc xe làm món phụ kiện cho chiếc váy thanh mảnh của mình, chợt nhận ra cách đây nhiều tháng, có lẽ làm như thế .

      chiêm ngưỡng dáng người khi vươn người lui ghế sau, mang ra chiếc hộp có logo cửa hiệu Chocolate Choices. cũng được bình luận gì thêm.

      Trông thanh nhã và mát lành như lát bánh trứng chanh. Hơi nóng thốc xuống dưới thắt , tiếng gì đó trỗi dậy trong họng .

      Cho đến khi ghế bên hông cửa sau bật mở và bố bước ra.

      Cú thoi trong bụng đánh lùi bước. Lạy Chúa lòng lành, làm cái quái quỷ gì thế này? Thân thể Dane cứng đờ khi trân trân nhìn Mariel cùng bố tiến về chỗ đứng, tay như đóng băng tay nắm cửa. Như có quả banh nặng nề dâng lên trong họng . Sực người, lẩn khỏi ô cửa để ngỏ trước khi đến nơi.

      “Dane,” Mariel trước khi có thể thốt nên lời. Vẻ căng thẳng dập dềnh trong mắt . “Em vừa đưa bố xuống đây. Em biết cả và bác đều thích chơi cờ và… em nghĩ có thể dần làm quen với cảm giác thua cờ.”

      Ánh mắt đảo từ Mariel sang chỗ bố mình. “Bố.”

      Bố ngừng lại cách chỗ chừng sải tay. “Chào con, Dane. Mariel mời bố đến, nhưng nếu con muốn, con bé đưa bố về lại nhà ngay bây giờ.”

      Lảng tránh ánh nhìn của , Dane những muốn có thể bảo làm như thế. nắm mấy ngón tay lại. “Dù gì bố cũng ở đây rồi.”

      Vẻ ảo não trong mắt , Dane biết điều đó bởi nhận ra nét đồng cảm và thấu hiểu trong mắt Mariel khi nhìn . cảm thấy như thể lột trần toàn bộ niềm kiêu hãnh và tự tin trong , để trần trụi.

      cứng nhắc chỉ về chiếc sofa. “Dạo này bố uống gì?”

      “Nếu có sẵn cho bố cốc bia. Cảm ơn con.”

      Mariel bật đĩa nhạc. Tiếng nhạc du dương khắp căn phòng. bước ngang qua chỗ Dane, “Tốt rồi, em để và bác…”

      phải vội thế.” Dane tóm lấy tay , kéo lừng lững về gian bếp kế bên. Khi ở ngoài tầm nghe thấy, xoay đối diện . Đôi mắt rưng rưng. Và ánh giận dữ.

      giận sao? “Em làm cái quái gì thế này?” hỏi, giọng trầm đầy đe dọa.

      “Em nghĩ cho đấy Dane.” đặt hộp sô la bồn bếp. “Bố cần , cho dù biết hay bác vẫn cần . Em nghĩ đón bác đến đây chơi cờ vui vẻ là cách bắt đầu nhàng.”

      buông tay , bước thẳng về phía tủ lạnh lấy ra hai lon bia. “ thà đối mặt với đám cháy còn hơn.”

      “Tự có thể sắp xếp được.” chẳng buồn nhìn lấy cái, để thấy được ánh mắt của , sắc lẻm như dao. “Mà thực ra, có thể chỉ muốn vui thú với mình thôi.”

      Cơn giận của sôi sục. “Em đưa ông ấy đến đây để chơi cờ? Tốt thôi. Em chơi ván cờ. chưa sẵn sàng.”

      Mariel khép tay ôm người khi bước ngang qua , đặt lon bia trước mặt bố mình rồi tiến thẳng ra ngoài. Cánh cửa đóng sầm tiếng làm dội thanh vang động dọc bức tường.

      Lạy Chúa. Liệu có vừa phạm phải sai lầm nghiêm trọng ? Tim đập rộn, đôi chân yếu ớt hẳn , nhưng tực buộc mình băng qua phòng đối diện với Daniel. Nỗi căng thẳng đào sâu trong ông hình ra nét mặt. làm cho chỉ người mà đến hai người thất vọng.

      ấy trở lại nhanh thôi,” thầm, nhấc khóe môi mình thành nụ cười rồi kéo ghế ra, để ông và đều ngồi trước bàn cờ. “Trong lúc chờ đợi, bác dạy cháu luật chơi nhé?”

      Daniel uống liền ba hơi dài lon bia rồi chùi tay qua cằm. “Tốt hơn bác nên khỏi đây.”

      “Bác cho ấy thêm chút thời gian nữa .” Để làm Daniel phân tâm và củng cố tinh thần của chính mình, nhặt lên quân cờ pha lê màu đen tuyệt đẹp. “Quân này gọi là gì ạ?”

      Daniel thở dài chậm rãi. “Đấy là quân tượng. Quân cờ này chỉ có thể di chuyển theo đường chéo.” Ông nhặt quân cờ khác lên. “Ngược lại quân mã lại có thể nhảy cóc qua các quân khác bàn cờ. Mục tiêu của trò chơi là chiếu bí quân tướng phe kia.”

      chính xác như thế có nghĩa là gì ạ?”

      “Đó là khi –“ Ông ngừng lại khi cửa chính đột ngột mở toang và Dane tiến vào.

      Vẻ mặt chẳng biểu lộ tí gì cả. Dường như kịp kéo chiếc mặt nạ lên. Nhưng bình tĩnh hơn, Mariel để ý thấy thế. Vẻ căng thẳng khiến đôi vai rúm lại cũng được nới hẳn; tay nắm thành hình nắm đấm nữa. Cơn căng thẳng của cũng dịu . Nhưng chỉ là đôi chút, bởi quá lãnh đạm. Qúa lý trí.

      vẫn chưa xong chuyện với đâu, biết thế. bước quá lằn giới hạn mà cùng vạch ra. chỉ là tình nhân của mà thôi, chấm hết. Tạm thời là thế, như vậy chẳng có quyền gì mà xen vào những quyết định của riêng . Hay của cuộc đời .

      Chỉ vì đối với , gia đình là tất cả, và ngày nào đó muốn tự tay xây nên gia đình của riêng mình, như thế có nghĩa phải áp đặt lựa chọn cuộc sống của mình đối với bất cứ người nào khác. Kể cả Dane. Cho dù toàn bộ động cơ của đơn thuần vì lợi ích của .

      giật nảy người ghế, dây thần kinh cãi cọ ầm ầm. “Em có việc cần làm. Ở lầu.”

      Dane trông theo , rồi ngồi vào chỗ vừa để lại, đặt lon bia rỗng xuống mặt sàn quen thuộc. Bề ngoài, những muốn mình cứ bước tiếp, để mình Mariel dọn dẹp toàn bộ đống lộn xộn vừa tạo ra. Cho đến khi nhận ra chỉ có hứng thú với trò chơi trái tim. Lần cuối cùng có ai đó làm điều tương tự với từ khi nào? Chỉ đơn giản chẳng thể nhớ nổi. Và phản ứng chẳng khác gì đứa con nít giận dỗi ở trường.

      Nhưng là người trưởng thành, vì thế chỉ cần hít hơi và hành xử đúng kiểu người lớn. Như thế có nghĩa thích làm vậy. “Vậy chúng ta cứ để mọi thứ trôi qua thôi. Bố chọn quân trắng à?”

      Bố lắc đầu. “Chúng ta nhất thiết phải chơi đâu.”

      Nụ cười chớm xuất bên khóe môi Dane. “Theo như con nhớ, bố chẳng bao giờ muốn bị thua cờ.” di chuyển quân tốt đen bằng pha lê trong tiến hai bước.

      Bố quan sát quân cờ. “ bao nhiêu năm nay bố chơi cờ rồi.”

      “Bố cần biện hộ nữa.” Dane nước cờ thứ hai. Quân hậu, tiến bốn bước.

      “Barbara bỏ rồi.”

      “Con biết.” Cả Dane và bố đều ngâm cứu bàn cờ. “ ta thuộc loại phụ nữ đó mà. Đó là điều con cố cho bố hiểu.”

      “Phụ nữ. Con chẳng thể tin tưởng họ được đâu.”

      “Về cơ bản con đồng ý với bố.”

      “Nhưng Mariel khác, đúng ?”

      Dane cảm thấy mắt bố rời . “Mariel có gì liên quan đến vấn đề này.”

      “Sao lại ? Con bé sống ở đây. Bố đọc báo rồi. Chỉ là bạn cũ thân thiết.” Tiếng cười thầm của bố bật ra thành điệu cười sang sảng, ông với tay lấy lon bia lần nữa.

      Dane cố giữ phủ nhận mối quan hệ giữa . Qua lời bố , nó trở nên rẻ mạt vô cùng. quan sát bàn cờ nhưng chẳng nhìn thấy chút gì. Mối quan hệ giữa bao giờ là kiểu gắn bó rẻ mạt cả. chưa từng gặp ai như Mariel. Và cũng bao giờ gặp thêm được nữa. Cái thực tế đến lúc nào đó trong tương lai xa, phải để ra bất chợt lờ mờ ra, trong thoáng chốc mọi thứ trong dường như ngừng lại, chỉ có nỗi trống rỗng nhảy múa trước .

      Muốn nhanh chóng thoát khỏi cảm giác muốn thú nhận, phủi ý nghĩ đó và di chuyển nước tiếp theo.

      ***

      Mariel nhớ đến món bánh sô la định đãi họ mười phút sau. Cái giống sô là này lúc nào cũng phát huy sức mạnh xoa dịu. muốn làm họ ngắt quãng hay phân tâm, vì vậy đặt đĩa bánh vào đĩa, cho lên bàn rồi . rón rén bước chân trần xuống cầu thang.

      Giọng hai người đàn ông vọng ra chỗ chân cầu thang khi xuống đến nơi. “Con có nghĩ rồi cùng Mariel kết…?”

      .”

      Mariel như hóa đá trước lời phủ nhận được định sẵn, những ngón tay bám chặt thành cầu thang trơn nhẵn cũ kỹ.

      ngày nào đó con bé muốn chơi trò gia đình hạnh phúc. căn nhà to và những đứa trẻ con.”

      luôn biết muốn chấm dứt, nhưng nghe những lời vô tâm và kiên quyết như thế, đáy lòng vỡ vụn như thủy tinh.

      “Trẻ con chưa bao giờ quan trọng trong gia đình ta,” nghe Daniel .

      “Chúng ta phải gia đình.” Dane phản pháo. “Có mối quan hệ máu thịt nhất thiết là thành gia đình.”

      Tốt thôi, ít ra Dane cũng hiểu điều đó, Mariel nghĩ. Nhưng muốn nghe thêm lời nào nữa. leo cầu thang ngược lên phòng mình. Khép chặt cửa và chờ đợi buổi chiều tàn .

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 10

      Tác giả: Anna Oliver

      Chuyển ngữ: Mai Hương

      WARNING 18+

      Chỉ ngồi yên trong bóng tối, Dane tắt động cơ. phải thừa nhận rằng tình trạng sức khỏe của bố mình tệ hơn mức nghĩ ban đầu. Ông bước ra khỏi xe nhưng phải ngừng lại nghỉ giữa chừng ở cửa gara.

      Mariel ngồi bên hồ bơi, giữa quầng sáng tĩnh tại. Ngay chính giữa luồng sáng, mơ mơ màng màng. Làn mi dài khép lại gò má mơ hồ kia; mái tóc xõa bờ vai thành suối đen nhánh. Mặt trời hôn lên những vùng da trần vai , nhuộm màu hồng phớt như màu dâu trộn kem.

      Môi khao khát. Muốn được nếm thử. Chỉ cần lần…

      Có lẽ vẫn còn cáu điên về . Nhưng trông còn giận nữa. Mà rất gợi cảm. Huyết quản nóng dần lên với ý nghĩ đó, làn máu nóng trào lên cuộn dâng trong như tiếng sấm mùa hè ngớt cùng phủ chụp mấy ngọn đồi từ xa.

      bước tới ngâm chân vào nước, khuấy lên những gợn sóng lăn tăn mặt nước vốn phẳng lặng. cảm xúc lạ lẫm dội lên trong ngực , làm ngắt quãng hơi thở trong họng và trong thoáng chốc khiến như mọc rễ tại chỗ.

      Ngày trước, luôn là bến cảng yên bình của trong cơn bão, cất giữ mọi bí mật của . Bạn chí cốt của .

      Giờ giữa thỏa thuận.

      Chẳng có gì là vĩnh viễn cả, tự nhủ khi ngắm chống hai tay ra sau, ngửa người lui, ngực căng lên như lời mời gọi. Tiếng gọi ban sơ trong cứ chực nổi lên, nhưng buộc nó nằm im để ngắm thêm chốc nữa – hiếm khi ngồi bất động lâu như vậy.

      tiến về phía . “Chào em.”

      Đầu chậm rãi quay sang phía . “Rốt cuộc cũng quyết định về nhà.”

      giúp bố sửa cánh cửa bị kẹt.”

      Đôi môi dịu dàng nở nụ cười. “Tốt quá. Như thế là ổn rồi.”

      Đôi chân trần của làm phát ra tiếng động khi bước tới mép hồ. đứng cách chừng mét, hít hà mùi hương của , ngắm nhìn ngực phập phồng, đôi nhũ hoa như nụ hoa chơm chớm dưới làn vải mao lương hoa vàng. Hết sức gợi cảm, biết. Cũng giống như biết rằng nếu cúi xuống chạm vào mặt trong cổ tay , cảm nhận được mạch dồn dập.

      có nên ra điều em nghĩ ?” lên tiếng.

      chớp mắt nhìn , nhưng trả lời ngay. Cuối cùng , tiếng vọng tâm trí nấn ná vành môi cong như mật ngọt.

      Nỗi khao khát được uống vẻ quyến rũ ngọt ngào từ môi chế ngự . “ cứ nghĩ là em cáu . Nhưng qua câu trả lời vừa rồi có vẻ phải.”

      “Cứ ôm khư khư cơn giận chỉ tổ phí thời gian thôi, nghĩ vậy sao?” Đôi mắt màu ngọc lục bảo mơ màng nhìn . “Em thích yên bình hơn là cãi cọ.”

      ngồi xuống sàn cạnh , cầm lấy tay , lướt ngón cái của mấy ngón tay . “Ý nghĩ khôn ngoan đấy.” nâng tay lên môi mình trước khi đặt trở lại đùi và buông ra rồi ngửa người tựa khuỷu tay mình.

      Cái chạm tay của như có sức làm bùng nổ nguồn năng lượng trong . đứng bật dậy. Dane định bắt chước Mariel nhưng bàn chân trần của giữa ngực ngăn lại. có thể nhìn thấu suốt đôi mắt . Xanh thẳm, trực diện và khuấy động.

      ngọ nguậy mấy ngón chân áo . “Hãy em mãnh liệt . Ở đây, ngay lúc này.”

      “Được rồi…” chiêm ngưỡng dung nhan Mariel từ góc độ độc đáo này và trêu , “nhưng có vẻ lúc này em chiếm thế thượng phong cơ mà.” gãi gãi móng tay vào đường cong gợi cảm của bàn chân .

      giật mạnh chân mình, thở mạnh khi những hạt mưa ấm nóng đầu tiên xuống sàn. “Buồn chân quá.” Ngửa mặt lên trời, dang rộng đôi tay. “Tuyệt quá, trời mưa rồi.”

      Mắt chạm phải mắt , toàn thân chòng chành như say rượu, dù biết chắc say. Đôi tay tóm lấy hông , vừa đủ để khỏi gây vết thương tồi tệ lên và cũng đủ để giữ yên. “ bắt được em rồi.”

      “Có chắc ?” bắt chéo tay, ánh mắt thoáng lộ vẻ chẳng thể đoán biết được. chắc ai chiếm ngự cái gì hay ở đâu, chỉ có điều nhận ra chân đặt lên phần sau lưng . “Có lẽ em vừa bắt được đúng hơn.”

      chụp mấy ngón tay quanh mắt cá chân . “Em có chắc ?”

      Vẻ thận trọng lấp đầy khoảng lặng tiếp sau đó, như thể chính buổi đêm cũng giữ hơi thở của chính nó. ngắm mây trời lúc, những cụm mây hồng hồng như phản chiếu ánh đèn thành phố. Chớp nháy lên từ đằng xa, theo sau đó là những tiếng ùng oàng ngớt của sấm.

      cũng nhìn về bầu trời đêm sẫm màu dần. “Chúng ta nên…”

      “Ừ. Chúng ta nên làm thế. Níu giữ khoảnh khắc này. chậm.”

      nắm chặt tay mắt cá chân , nhìn sâu vào ngọn lửa ỉ trong mắt . Đôi mắt sẫm lại, ánh chiếu cơn bão sắp đến. Hẩy tóc qua vai, nhìn , ánh nhìn lấp lánh tràn sức sống.

      “Mariel…” Mắt đông cứng lại, lần vuốt tay dọc làn da mịn, nhẵn.

      cử động, cũng phản ứng lại, nhưng cảm xúc khi ngắm đôi mắt sẫm trước ve vuốt của trong khi những hạt mưa mùa hè dịu điểm trang mái tóc khôn giống bất cứ điều gì từng cảm nhận. Dù ham muốn thôi thúc , dồn dập như nhịp trống dồn qua huyết quản, vẫn khăng khăng theo đúng kế hoạch. Giữ. Cảm xúc. chậm.

      Lớp vải mang hơi nóng của làn da sượt qua lưng bàn tay khi mường tượng đôi chân giống như kiểu người mù học chữ Braille. Vết hõm dưới gối , cặp giò mềm mại của .

      Người bừng bừng run rẩy ham muốn. Những ngón tay cũng run lên khi chạm vào lớp vải ẩm ướt phủ đùi . Thận trọng, khao khát. Hai luồng cảm xúc xòe móng trước khi trược ngón tay bên dưới lớp rào chắn mỏng manh để lần tìm da thịt đàn bà trơn nhẵn.

      Nhẵn. ẨM. Nóng…

      Đờ người trong thoáng chốc, Mariel cảm thấy toàn thân thể mình như tê liệt hẳn. Nếu tương lai của nền hòa bình thế giới phụ thuộc vào nó, vẫn níu chặt lấy nơi này, mắt hòa lẫn ánh mắt Dane khi đắm chìm vào lạc thú đến mê mẩn từ những ngón tay . Dường như chưa từng làm tình cùng nhau, dường như lần này hoàn toàn khác biệt. Bị trói chặt bởi những ham muốn dữ dội, hoảng sợ đến thốt nên lời. Bất động. Lơ đãng.

      Rồi tay đâu mất, càng hoảng sợ hơn. “. Em…”

      “Ổn rồi, Ong Chúa.”

      “Em biết. Em biết là ổn mà.” thở hắt ra, hai tay luồn qua mái tóc ẩm ướt trong khi cố chống lại cơn thủy triều nhăm nhe nhấn chìm . “Giờ về, và em cũng ở đây, dù mọi thứ diễn ra chậm rãi và giản đơn, em vẫn thấy sợ hãi. Bởi vì .”

      Cảm thấy choáng váng, nhìn xuống bờ vai trước đây từng quàng tay với tình bạn bè thân ái, ánh mắt màu xám thân thuộc với từ thuở ấu thơ. Chỉ khác là bờ vai đó bây giờ vững chãi hơn, đôi mắt đó giờ tỏa ra khói ham muốn. “ hơn tuần trôi qua, vậy mà em vẫn chẳng thể làm được điều gì.”

      “Đừng cố. Đừng suy nghĩ nhiều như thế.” Giọng bẫng khi chạm lòng bàn tay vào hõm sau đầu gối , nhưng cảm nhận được vẻ căng thẳng dội qua người như có dòng điện hạ thế. “Lại gần nào.”

      dễ, bởi chân cũng như các bộ phận khác thân thể đều tan chảy ra. Dễ dàng đổ xuống, như xương chống đỡ, người , để áp môi vào môi và uống say mê làn môi . chậm. nếm vị quả mọng và bia, vị của đêm và đàn bà.

      ngẩng đầu nhìn đắm đuối. Và say mê. Vò những ngón tay cử động liên hồi mái tóc hơi dài của , vén gọn tóc khỏi mặt , ra sau tai , hít hà mùi hương cơ thể trong bầu khí nặng trĩu hơi ẩm. đưa tay lên làn mi , chạm vào hạt mưa đọng lại như pha lê.

      Những ngón tay dò dẫm thoáng chốc dưới những lọn tóc , khóa kéo hạ dần, để lộ làn da bồn chồn trong làn mưa tươi mới. lần cởi áo , nâng tay giúp , từng khoảnh khắc, từng thớ vải di chuyển da thịt, để da chạm vào da, huyền ảo như vẻ dịu của đêm, cho đến khi chỉ còn bộ quần áo chip màu ngà người.

      lật nằm cạnh rồi tựa người khuỷu tay. Ánh sáng từ hồ bơi hắt lên, tóc ánh lên màu bạc mờ mờ như mưa như sương. Ánh mắt thư thái nhìn nhưng cũng đủ thiêu đốt toàn thân có thể cảm nhận hơi ẩm da mình như bốc hơi và thể ngăn mình thoát ra hơi thở khoái cảm.

      , bây giờ ,” là tất cả những gì có thể thốt thành lời.

      lắc đầu, mắt mờ lên ánh tối tăm. “Em đẩy mọi thứ theo tốc độ ánh sáng mất rồi. phải đêm nay chứ.”

      vuốt má bằng mấy khớp ngón tay, chỉ đủ chạm .

      gần như quên thở

      Quên hết thảy mọi thứ, ngoài xúc cảm hứa hẹn.

      Chậm rãi. giữ đúng lời mình. bàn tay ôm lấy bầu vú , tỉ mẩn mâm mê đầu nhũ hoa bằng ngón trỏ và ngón cái, rồi vùi vào làn môi ấm nóng ẩm ướt của mà bú mút, làm lan tỏa xúc cảm mạnh mẽ. lần nữa, quay sang phía bên kia ngực .

      Chậm rãi. Lòng bàn tay , nóng và nặng trĩu, rời ngực , trượt dọc xuống bụng, lần xuống cạp quần .

      Biếng lười. Cảm giác dâng trào khi tay tìm đến vùng ẩm ướt của . Sâu hơn, cho đến khi khe khẽ gọi tên , thanh rỉ qua cổ họng khởi nguồn từ góc nào đó sâu thẳm trong .

      thể cưỡng lại mình, đẩy chân cong người trong tay , đầy thôi thúc, đau đớn. Đầy ham muốn. chưa từng có cảm giác này với người đàn ông khác. “Dane… Em…”

      “Suỵt…” cọ môi mình vào môi , chặn những lời sắp ra, rồi chăm chú nhìn .

      Khuôn mặt bị bóng tối che phủ phần, tóc vẫn ánh lên màu bạc như sương ẩm ướt, nhưng đôi mắt … Đôi mắt gần như lạnh lẽo – giống nụ hôn của – và trực diện. “Em chỉ cần nằm yên và yên lặng.”

      “Nhưng em…”

      hôn lần nữa, chậm rãi uống những từ ngữ khỏi làn môi , theo cái cách nhấm nháp cốc rượu vang hiếm, cho đến khi chẳng thể nhớ nổi điều gì.

      Khi rời môi để thám hiểm xuống cổ họng. Qua mạch cổ , dường như thở nổi. Khi chuyển hướng, lưỡi đào sâu vào rốn , thể cử động nổi. Khi chậm rãi lượn lờ quanh bụng cho đến mép quần chip, chẳng thể nghĩ ngợi gì…

      gạt lớp đăng ten dính sát vào người , vết chai ở gốc ngón tay kích thích làn da khi tay dạo dọc xuống đùi, xuống bắp chân , cho đến khi cởi bỏ hoàn toàn lớp quần áo người .

      Và, ừ… À… Đúng… Đôi môi nóng rẫy lớp da mát lạnh của khi rẽ đôi chân để bắt đầu do thám bằng lưỡi. Đôi tay vần vò nắm tóc Dane, bập bềnh đến đâu đó giữa thiên đường và buổi rạng đông.

      Bầu khí của đêm điểm lên làn da những hạt mưa và mồ hôi, trong khi bầu trời náo động nháy lên sấm sét. Dồn dập, đều đặn, sôi sục, khởi tạo và đốt cháy. Cảm giác khoái lạc dâng lên đỉnh điểm rồi vang trong .

      rướn người đón , lửa nồng nhiệt run rẩy xuyên qua người , thanh ban sơ thoát ra từ cổ họng , xé tan tành bần khí oi bức ngột ngạt.

      Nhưng để có thời gian hạ xuống. Trước khi kịp hít thở, dẫn dắt bàn tay mình trong khi môi tiếp tục mãnh liệt, ngừng đẩy lên cao hơn, xa hơn, nhanh hơn. Thở hổn hển, tiếp tục trượt vào rìa nóng ẩm lần nữa. nhắm mắt rung lên.

      Dần dần mới nhận ra rằng cảm giác nhột nhạt bụng chắc chắn do Dane tạo ra. mở mắt, thấy mệt lử. “Ôi chao.” Phổi dường chẳng tìm được chút khí để thở, tưởng như lúc này chẳng thể thốt ra nhiều từ liên tiếp được.

      “Xúc cảm trong đúng hoàn toàn.” Giọng khàn khàn khi ngồi dậy, mở khóa thắt lưng.

      cười yếu ớt, cố tìm lấy hơi thở khi cựa người, bên dưới , cho đến khi cảm thấy lớp vải bò động đậy, thân dưới của ngẩng dậy chạm vào làn da nhạy cảm của . Những chiếc cúc bật ra khi ngẩng lên, lần cởi áo , sờ bàn tay thịt da chắc lẳn nhiều lông của .

      nắm lấy mấy ngón tay . “Chậm thôi, em nhớ chứ?”

      “Em nhớ. Nhưng rất nhanh.” Chậm chưa bao giờ có mặt trong kho từ của . Nhưng nằm ngửa khi giật mạnh chiếc áo gần như đứt hết cúc, quẳng nó sang bên. đứng lên cởi luôn quần bò và quần chip.

      Và… từng ngắm khỏa thân, nhưng hầu như chỉ trong khi đắm chìm vào đam mê. Giờ đây… Người ta có thể gì về hoàn hảo đây? Từng tế bào nữ tính trong như đảo lộn, dịu xuống cầu xin tạo vật tuyệt vời của nam tính; mạch của , vốn chỉ đập đều đều, bỗng tăng vọt gấp đôi nhịp thường.

      Dane. Trần truồng. Quyến rũ, có thể chạm tới, trong tầm tay với của .

      hạ người xuống sàn bằng cử chỉ nhàng khiến hơi thở còn sót lại như trốn khỏi phổi , lăn bên dưới , vồ vập lấy .

      “Nhiều người muốn được đến nghẹt thở,” Mariel thầm, cố với lấy ít khí và khoảng . “Em nằm trong số họ đâu.”

      “Ngừng phàn nàn nào.” Nhưng dồn trọng lượng của mình qua khuỷu tay, thả lỏng cạnh , thân hình cuồn cuộn cơ và săn chắc. Ngực chạm ngực khi dỗ dành bằng những nụ hôn nhàng phớt mặt, cổ, tai , khi thần , “Chúng mình nhắc đến sở thích vào lúc khác nhé.”

      đẩy môi mình vào môi , nụ hôn từ trêu đùa chuyển thành mê đắm, trước khi kịp phản ứng. Dòng suối xúc cảm chảy ào lên khắp làn da khi những ngón tay mân mê đôi lông mày , bầu má , chiếc cằm . Lưỡi chìm sâu, dỗ dành cùng tham gia cuộc vui của nhục cảm mà chẳng thể nào kháng cự.

      để những ngón tay mình thỏa thuê tìm kiếm . sực tỉnh trong tay , ngừng hôn mà ngả người lui nhìn đắm đuối vào mắt. Họ giữ cùng nhau khoảnh khắc vĩnh cửu ấy, ánh nhìn như đông lại khi những ngón tay chậm rãi lần dò từ xuống rồi từ dưới lên. ve vuốt giọt ẩm ướt tìm thấy ở đó trước khi dìu dắt vào trong .

      lời. Giữa đêm sâu, với người hiểu còn hơn những gì biết về chính mình, lời lẽ là cần thiết. Thời gian cũng chẳng đáng bàn. Ánh mắt họ hòa vào nhau. hiểu thấu , thương tổn của , nỗi sợ của , ước muốn của . Cũng giống như biết hiểu về .

      Mưa gần như ngừng hẳn, khí chỉ còn vương lại mùi cây ẩm ướt và tàn dư hơi nóng của ngày. nghe thấy tiếng những hạt nước long bong chảy xuống khỏi mặt lá từ cây gần đó. mảng trời lộ ra qua những đám mây, ánh trăng lẩn khuất đâu đó dát bạc lóng lánh.

      Giờ đây có luồng nhiệt khác cuốn vào , khi đẩy sát vào trong . Xúc cảm tuyệt hảo chậm dâng rồi ào ạt cuốn lấy . Tiếng rên khe khẽ thoát ra từ họng . Bay bổng đến thiên đường.

      Càng lúc càng nhanh hơn, đẩy lên cao vút. thúc giục bằng ngón tay, bằng răng, bằng môi, bằng lưỡi, để theo .

      thở cùng nhịp, nhu cầu của khớp với nhu cầu của , dường như thân thể họ uyển chuyển bước theo vũ điệu thần tiên. Như cơn bão tuyệt hảo, cuốn cả hai vào dòng thác xúc cảm, cho đến khi cùng đắm đuối nới tít tắp xa bờ.

      Dane thở hổn hển – có lẽ cũng thế; biết chắc – rồi ngả xuống người . Mắt và mắt gặp nhau, làn môi khép lại, hơi thở quyện lẫn vào nhau. Trái tim đập liên hồi như trống trận ngực .

      Khi xoay người kéo sức nặng cơ thể mình khỏi , níu bằng chút sức lực còn sót lại. “ đừng .”

      dâu.”

      Mái tóc mềm của chạm vào da khi mơ hồ mỉm cười với . “ nghĩ chúng mình nên vào trong tìm chỗ tiện nghi hơn. Có lẽ cần phải ngủ chút.”

      “Được rồi.”

      Nhỏm người dậy, xốc vào vòng tay mình rồi hướng về phía cửa. quàng tay bám vào cổ khi bước lên cầu thang, như bay. Chỉ lần này mới hài lòng để đóng vai hùng.

      Lớp khăn trải giường nhẵn mịn và mát lạnh dỗ dành vào giấc ngủ. Tựa má vào chiếc gối vững vàng là khuôn ngực rộng của , hít hà mùi cơ thể , lắng nghe tim dần trở lại nhịp đập bình thường. Nghe hơi thở đều đặn dần và biết chìm vào giấc ngủ sâu.

      ngủ dễ dàng quá, nghĩ. Có lẽ lúc nào cũng dễ dàng ngủ khi có phụ nữ lạ bên cạnh. Hà cớ gì lại khác với chứ?

      Bởi vì từng bảo với rằng chưa bao giờ mang phụ nữ về đây ngủ.

      ngẩng đầu ngắm , trái tim giật thót. Trông giống hệt cậu bé trước đây từng biết, vô tư và dịu dàng. Cố làm tỉnh giấc, hôn lên. Ngón tay mình rồi nhàng đặt nụ hôn lên môi .

      bao giờ cảm nhận được thỏa mãn như thế này? dễ dàng có câu trả lời. Chưa bao giờ. Có lẽ bởi vì trước đây chưa làm tình trọn vẹn như vậy. Cả thể xác, tâm trí lẫn trái tim.

      Nhưng nỗi sợ len lén bước vào trạng thái thỏa mãn lờ mờ của . Nếu hết sức cẩn trọng trái tim lại là người thua cuộc. Thời tuyệt đỉnh. để bất kỳ ai làm tổn thương nữa. phải Dane, ai khác.

      để những cảm xúc ngoài tầm kiểm soát và những giấc mơ quá khứ phủ mờ lên cái vốn được coi là thỏa thuận thực tế giữa .

      Nhưng để cho cuốn vào trong vòng nguy hiểm khi mang về phòng . nên về phòng mình. Ngay lập tức. Thận trọng trượt khỏi người , lần về phía mép giường, nhắm mắt xua hình ảnh chiếc áo ngủ của còn treo giá sau cửa.

      hiểu sao ngủ thiếp , bởi vì khi giật mình thức dậy, ánh mặt trời hồng sắc ngọc trai của buổi rạng đông đẩy đêm tối . Thân thể Dane nằm xoài bên , bàn tay đặt ngực . Những phần da thịt chạm nhau giữa đều đẫm mồ hôi. Cả thậm chí chẳng nghĩ đến chuyện bật điều hòa lên, chiếc chăn khí cũng đủ làm cả hai sũng nước.

      Giờ quá trễ để trở về giường của rồi.

      Cảm giác chộn rộn lờ mờ trong bụng thót lên rồi lan rộng ra, bầu ngực cương lên. Bàn tay to lớn ôm trùm bên ngực ràng cảm nhận được nên dùng ngón tay mát xa nhàng đầu nhũ hoa.

      “Em dậy rồi à.” Tay trượt xuống thấp hơn – chậm rãi, biếng lười kéo áp vào người .

      “Ứ… ừm…” Hơi nóng dồn sát lên da , hơi thở như ngừng lại khi ve vuốt chân , đẩy ngón tay dọc người . Toàn thân căng lên rộn ràng.

      “Chào em ngày mới.” Đôi mắt hẵng còn ngái ngủ mỉm cười với .

      làm lại lần nữa, đẩy lên cao. Đưa sát ranh giới. Và phải thừa nhận thích được như thế – nhất là khi ngón tay cái của vào cuộc… Thậm chí còn có ý định đê nấn ná lâu hơn nữa…

      Nhưng có ý tưởng riêng…

      Xoay người, ngồi dậy, vươn lên cho đến khi ngồi giạng hẳn người . thấy nháy mắt, ngắm xương quai hàm động đậy khi điều khiển từ bên . Mắt giờ hế hẳn vẻ ngái ngủ. Đôi mắt mở to, mờ và dồn hết tâm trí vào .

      “Em cũng muốn lời chào buổi sáng với ,” lên tiếng. Rồi trượt dọc thân lên với cử động chậm rãi, đều đặn. “Giờ chú ý nhé. Đến lượt em.”

      ***

      Sáng hôm đó, Dane phải lên phương bắc. muốn tỏ ra quá quyến luyến hay ủy mị, Mariel sắp xếp để chắc chắn khi rời nhà đến văn phòng cũng vừa khít thời gian . Tất nhiên tạm biệt bằng nụ hôn dài dài.

      Vài ngày tiếp theo, quay cuồng với hàng loạt hoạt động, phỏng vấn các thợ may tiềm năng, phác thảo các mẫu mới, chuẩn bị hàng.

      gọi về cho mỗi tối. nhớ . cố gắng xua nỗi nhớ, vì sớm hay muộn rồi cũng ngãng ra. biết điều đó. Bởi vậy chỉ chú tâm vào công việc. Con đường thành công hiển ràng, gần như có thể cảm nhận được nó.

      Chỉ trừ khi…

      sớm nọ, thay vì ngồi viết ra danh sách đặt trước cho khi hàng của mình, buộc bản thân phải đương đầu với điều thể và hẹn gặp bác sĩ gia đình. uống hết vỉ thuốc tránh thai hàng ngày của mình. Kỳ nguyệt san của trễ đến gần hai tuần nay. muốn uống tiếp vỉ mới cho đến khi biết được ràng lý do trễ kinh.

      Bác sĩ Judy giải thích, “Nếu cháu bỏ sót viên thuốc nào, nôn sau khi uống hoặc dùng các thuốc khác có lẽ cháu mang thai, Mariel ạ.”

      Mariel cắn môi khi nhìn người phụ nữ lớn tuổi săn sóc sức khỏe từ thuở bé, cảm thấy quay cuồng. đọc hướng dẫn sử dụng kèm vỉ thuốc. nhớ kỹ lời chỉ dẫn… Thế mà giờ đây… Bây giờ muộn mất rồi. Qúa muộn rồi. “Cháu bị say máy bay chuyến bay về Úc. hiểu sao cháu tính nhầm múi giờ, chắc thế nên cháu để nhỡ mất viên…”

      Bác sĩ Judy viết vài dòng vào hồ sơ bệnh án của Mariel, rồi mỉm cười với qua mắt kính vành, ánh nhìn như của người bà khiến Mariel muốn sà vào lòng bà mà khóc như khi mới lên năm và bị khâu mấy mũi ở đầu gối.

      “Nếu như thế,” bà , “sao chúng ta thử xét nghiệm máu?”

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 11

      Tác giả: Anna Oliver

      Chuyển ngữ: Mai Hương

      Có thai.

      Mariel lặn xuống từ mép hồ bơi nhà Dane, sải tay mạnh liên tục trong làn nước trong xanh.

      Có thai. tăng tốc như thể làm thế là dứt bỏ được vấn đề rắc rối của mình.

      Bác sĩ Judy bảo đảm kết quả đúng hoàn toàn và vạch ra những bước tiếp theo mà Mariel cần tuân thủ. Chn bệnh viện, các lớp học tiền sản, bổ sung vitamin. Bà chỉ cho vào vài trang web có hình bào thai ngay từ tuần đầu tiên. Ai mà hình dung ra được chứ?

      Ngoại trừ điều Mariel hầu như nhớ nổi hình ảnh đó. Cơn chết lặng xâm chiếm thân thể hoàn toàn, đặt chế độ lái tự động và tự hỏi hiểu cách nào có thể từ thị trấn đồi Stirling về đến thành phố mà gây tai nạn. Giờ đây, được làn nước mát lành mơn trớn khắp da thịt, cơn choáng váng mờ dần, chỉ có thực nghiệt ngã từ từ kéo đến.

      Búng người, lộn ngược trở ra giữa hồ bơi, chú tâm nhìn bầu trời gợn mây chờn vờn cao, giữ tâm trí mình vào nhịp thở, vào những sải bơi.

      chú ý đến phần giữa bụng mình đột nhiên có những nhịp đập của riêng nó. thể nghĩ về đứa con… Ôi, Chúa ơi, sắp có con. Con của Dane.

      “Dane,” lẩm bẩm. Người đàn ông hề muốn lập gia đình, hề muốn có con.

      Người .

      Trở người, lặn sâu xuống, lắng nghe tiếng bóng nước sung sục băng qua tai, cố bật ra luồng xúc cảm của mình. biết mọi việc sắp đổi khác trầm trọng đến mức nào.

      Lúc này Dane ngốc nghếch đến sung sướng, có lẽ còn ở lại thêm vài ngày nữa. chẳng thể nào kể cho nghe bí mật quan trọng khủng khiếp ấy qua điện thoại. tự hỏi bao lâu nữa rơi vào trạng thái bị phớt lờ. Có thể hoãn binh được lâu hơn trong khi tìm được cách tốt nhất để thông báo cho .

      Nhưng bí mật như thế chẳng thể giữ được lâu trong vòng bí mật.

      Cuối cùng, mệt lử, rảy nước khỏi mặt khi ra khỏi mặt nước và leo lên sàn. lắc đầu, nước bắn tung tóe, rồi lấy khăn tắm lau khô tóc trước khi ngồi bên rìa hồ bơi.

      nghĩ cố tình bẫy , giống như người tình cũ của từng làm. Lúc đó định dùng biện pháp tránh thai nhưng bảo mình vẫn uống thuốc đều đặn. Có lẽ chuyện muốn có con. Chưa từng.

      xác định ràng có ý ràng buộc vào bất cứ điều gì khiến cả hai thấy thoải mái. Cũng như tất cả mọi người. Rồi chỉ có cơn giận, hối tiếc và cuối cùng là vẻ xa lạ. ai có quyền sinh đứa trẻ ra đời trong những điều kiện như thế. Khác với mọi người, Dane hiểu điều đó.

      Cảm giác siêu thực bao trùm lấy khi với tay lấy chiếc khăn tắm khác quấn quanh người mình rồi chậm chạp lê bước lên lầu ngâm mình lâu trong bồn nước tắm thoảng hương thường xanh. vẫn chưa dò xét lại những cảm xúc của mình – phải thể. cố tình nhìn thân thể trần truồng của mình trong gương khi xả nước. Thiên chức làm mẹ trong chắc hẳn cố tình lẩn đâu mất, cũng có thể chỉ đơn giản đấy là chối bỏ hay ước muốn sinh tồn, bởi vì thể chạm vào bụng của mình mà nghĩ đến điều kỳ diệu diễn ra trong đó.

      còn thêm hai ngày nữa để làm quen với thực tế này trước khi Dane về đến nhà.

      ***

      Từ Alice Springs, Dane bấm điện thoại gọi về nhà và bật máy tính lên ngay khi vừa về đến phòng khách sạn. tuần qua, cuộc gọi lúc bảy giờ tối trở thành thứ nghi thức. chuyện lúc, nếu điều kiện cho phép bật máy tính lên, để hai người có thể nhìn thấy nhau trong khi tiếp tục buôn bán liên tu bất tận.

      Cảm giác phấn chấn trong khi ngắm vẻ sinh động gương mặt lúc kể về những diễn biến khả quan con đường thực hóa các mục tiêu của mình. còn phấn chấn hơn khi biết mình giúp được ít nhiều cho .

      Viễn cảnh buổi tối thôi thúc . giải quyết việc nhanh gọn để có thể về nhà sớm hơn. Giờ này ngày mai, có thể bằng xương bằng thịt lời chào – điều ngạc nhiên mà muốn giữ kín đến phút chót.

      chưa từng được người phụ nữ nào chờ đợi ở nhà. nụ cười he hé môi . Nhưng Mariel phải là người thích chờ đợi.

      Tối nay lâu trả lời máy hơn thường lệ. “A lô.”

      Giọng của hổn hển, quen thuộc và ngay lập tức dội vào tai , nhưng còn nhận ra điều gì đó khác lạ. thể gọi tên nó ra nhưng nó rờn rợn ở xương sống , dù ở trong phòng khách sạn. “Chào em, Ong Chúa.”

      “Dane… Ôi… bảy giờ rồi sao?”

      “Giọng em nghe như hết hơi thế. Em vửa ở đâu đấy?”

      “Em ở… trong bể bơi.”

      gạt bỏ lời ngập nhừng lẫn hơi thở dồn dập của vừa bới đấy thôi.

      “Em bật máy lên ,” . “ muốn ngắm em.”

      Lần này giọng lần chần thực. “ muốn em kéo cả vạt nước lên lầu sao?”

      “Cũng đáng mà, hứa đấy.”

      phải tối nay,” . “Em cảm thấy được khỏe lắm.”

      thở ra chậm rãi, cố nuốt nỗi thất vọng của mình.

      “Ôi, có sao em?”

      “Hình như em bị nhiễm cúm hay sao ấy.”

      “Vậy em nên nghỉ ngơi , trèo lên giường và đánh giấc nào.”

      “Em sắp ngủ giờ đây.”

      cau mày. Chưa đầy phút trước còn mới bơi xong. chưa từng dối nhau điều gì. Ít nhất cũng chưa từng dối . Cả đều cùng hứa hẹn luôn cởi mở và trung thực với nhau. Có điều gì thay đổi sao? “Em có chắc chỉ bị thế ?”

      “Có, em chắc mà.”

      “Thế đến lúc chúc em ngủ ngon và để cho em nghỉ ngơi rồi.”

      “Được rồi. Chúc ngủ ngon.”

      Qua cách ngưng cuộc gọi, có thể đoán chắc nghe thanh đâu đó ở cạnh chiếc giường, dủ ở cách nửa chiều dài nước Úc này. Nếu giường sao? Có thứ gì đó bị nứt vỡ. cảm nhận chính cũng bị nứt vỡ đâu đó.

      nằm thừ chiếc chăn vải cứng của khách sạn. Đúng, nằm giường, trấn an bản thân. giường của . kể đêm cuối cùng chung giường hôm đó, ở nhà ngủ cùng nữa, nhưng vẫn thấy ở đó, như thể nằm ngay bên cạnh .

      Mái tóc sẫm màu của với hương hoa dìu dịu xòe ra gối , cọ vào mũi . Ánh trăng tràn vào qua ô cửa sổ cao cao, dát ánh bạc lóng lánh lên thân thể gợi cảm của .

      Nhưng cũng trong khung cảnh ánh trăng lung linh đó, thấy giọt nước mắt trong suốt như pha lê lăn .

      Nụ cười của mờ dần.

      ***

      Dane cảm ơn lái xe, vươn vai bước con đường mòn trong ánh chiều tà. Nhìn bề ngoài, căn nhà của vẫn hệt như trước đến nay.

      Ái chài, nhưng bên trong lại có nàng, thanh mảnh và mạnh mẽ, xinh đẹp và đôi khi xa cách mà chẳng thể đợi thêm phút nào để được gặp mặt.

      Để lại đống hành lý ngay sát cửa ra vào, bước quanh nhà, tìm những dấu vết chứng tỏ Mariel vẫn diện nơi đây: túi xách của , chiếc áo khoác của nhà thiết kế danh tiếng nào đó vắt vẻo thành ghế. nấu món gì đó có các gia vị bột ớt, rau thìa là, rau mùi, hương thơm sực vào gợi nhắc nhớ hơn tuần rồi được ăn cơm nhà.

      Những năm tháng trưởng thành, chưa từng về nhà với ai khác. chật vật học được cách sống độc lập và tự lực hoàn toàn. cần bất cứ ai khác, tự thấy hài lòng mình bóng. Nhưng lần này… tất cả những gì có thể nghĩ được là cảm giác hài lòng. Có người chờ , đó là điều hoàn toàn mới mẻ.

      ngừng lại bên ô cửa kính dẫn vào sân trong. Mariel mặc bộ đồ bơi liền mảnh gợi cảm, nằm ghế tựa lát gỗ mỏng dưới tán ô, tờ tạp chí đắp ngang mặt .

      Tim thót lại. đau đớn, nhưng lặng lẽ và hoàn toàn chắc chắn. Như thể trái tim biết được diều gì đó mà chẳng hay. lại ngừng lại trong thoáng chốc. Liệu tâm trạng lạ lùng của đêm qua thay đổi?

      Quá sức bồn chồn, tiến vào khoảng sân đầy nắng. Những làn hơi nóng bốc lên từ sàn, bọc trong mùi clo của nước và mùi gỗ dãi dầu mưa nắng.

      yên lặng nhón bước sàn, đến ngồi lên chiếc ghế tựa dưới bóng râm cạnh rồi lật tờ tạp chí ra khỏi mặt . “Cúc cu, ngạc nhiên chưa?”

      Đôi mắt ngái ngủ chớp chớp trước . ngắm nhìn những lớp cảm xúc nhấm nháy từ đáy mắt trong như pha lê. Vui thích, rồi bối rối… lại có vẻ gì như thất vọng. Nhưng giọng của điềm tĩnh , “ Hoặc là về sớm ngày, hoặc là em ngủ ở đây lâu hơn dự định.”

      toét cười. “ sắp xếp việc để về sớm hơn.” đặt tay lên bụng .

      Đôi mắt lập tức đảo theo cái chạm tay của , nếu hiểu về Mariel, chắc phải thú nhận nhìn thấy tia hoảng sợ từ thẳm sâu mắt .

      “Đêm qua lo cho em quá.” Đúng là đáng lo, nghĩ thế, khi thình lình giật nảy người. Cơ bụng co lại dưới lòng bàn tay trước khi ngấc người đặt chân lên sàn, đứng dậy đối diện . cũng đứng dậy, cách bước chân.

      đáng lo đâu,” nhàng, rồi quay , mỉm cười và xua xua mấy ngón tay được cắt giũa kỹ càng về phía với vẻ suồng sã. Qúa suồng sã. “Em khỏe mà. Chỉ là em muốn trò chuyện thôi.”

      Người phụ nữ đứng trước mặt bây giờ phải là nàng Mariel vẫn biết. Điều gì khiến có thay đổi? Có thứ gì như hoảng loạn xuyên qua toàn bộ thân thể . “Em có muốn giải thích tại sao ?”

      Nheo nheo mắt, nhìn cho dáng vẻ trong ánh mặt trời chói lóa. Nụ cười hơi xa cách đến hoàn hảo tạo nên thương hiệu của , nụ cười vẫn hằng cười trước cả thế giới. phải nụ cười muốn thấy. Khi ở đây mình với . Khi là người tình của .

      muốn được ngắm nụ cười làm má hơi ưng ửng và đôi mắt lóng lánh như dát sao, ánh sáng dịu dàng từ đó phát ra tỏa ngập căn phòng. Nụ cười ngăn cản bước chân của toàn bộ thế giới còn lại và đưa vào vị trí trung tâm trong vũ trụ của riêng .

      có gì đặc biệt lắm đâu,” . “Cũng phải bây giờ.”

      Giọng trở nên khô khốc ở những từ cuối cùng trong khi vẫn mỉm cười, dẫu phải nụ cười muốn thấy. coi đó như lời mời gọi và tiến lại gần hơn, sẵn sàng tha thứ và quên nếu được trở lại với hương vị đôi môi .

      cố muốn lý giải độ run rẩy mà cảm nhận đôi môi khi hôn lên đó. dỗ dành nhàng, xoa xoa cổ , nâng cằm dịu dàng khi cảm thấy xương sống như giãn ra, thể mềm lại. Đôi tay choàng qua vai , bám vào cổ như dải dây mềm mại.

      Cảm giác thỏa mãn nảy nở trong khi ham muốn trào dâng. có thể dỗ dành bằng nụ hôn quyến rũ. Chẳng phải ở đây cùng sao? Luôn luôn là như vậy?

      ôm riết khi xúc cảm mãnh liệt dần, bộ đồ bơi ướt nhẹp và mát lạnh của dính sát vào vạt trước áo phông của , đôi tay ngứa râm ran khi nghĩ da cảm nhận được gì nếu lột bỏ lớp vải khỏi người .

      lặng trước đôi môi , quên bẵng những muộn phiền quấy quả khi đắm mình trong nụ hôn, cong người về phía , choàng tay sau lưng để đỡ lấy.

      Mọi thứ dường như trôi vào quên lãng khi nhấc môi mình khỏi môi mà khám phá những đường cong nhẵn mịn mặt . Má , mắt , đôi lông mày, phần hàm . Mái tóc xoăn màu gỗ mun của rủ ướt át lên cẳng tay ; những ngón tay bấu vào cổ .

      Đây, đây mới đúng là về nhà. Trong khi vẫn còn đứng được, cúi xuống, tay đưa ra sau gối , bế bổng lên trong vòng tay tiến về phía cửa.

      Đôi mắt dịu dàng của đột ngột mở to.

      “Thư giãn nào,” rồi hôn lên chân mày khi đến bên cầu thang. “ quyết định từ giờ trở , bế em lên lầu là việc của trong lịch trình hàng ngày.”

      Trái tim Mariel xao động. còn được như thế khi biết sắp cho nghe điều gì.

      Ánh mắt cứng cỏi của nhìn vào mắt khi bước chân ngừng nới cầu thang. “Có chuyện gì vậy em?”

      “Người em bốc mùi clo,” thầm. “Tóc em vẫn ướt nhem.”

      “Em nghĩ lấy làm phiền sao?”

      “Em đoán là …” Yếu ớt trước ham muốn, bất lực thể chống cự những điều sắp đến, thả lỏng để bế lên cầu thang lần nữa – như nàng Scarlett O’ Hara thời đại.

      Bởi vì biết đây là lần cuối cùng.

      Lần cuối cùng trải nghiệm cảm giác được làm tình cùng Dane.

      Hơi nóng rực rỡ của ngày ánh chiếu những mảng tường màu ngà khi đặt xuống giường .

      Lột phăng chiếc áo phông qua đầu, lộ ngực trần chỉ trong vòng vài giây trước khi lên giường. chưa bao giờ thấy tràn đầy xúc cảm như thế khi cởi dây áo bơi ở vai .

      Ngực chất đầy khao khát và làn nước ẩm càng căng tràn khi cởi hoàn toàn lớp vải người .

      Rồi ve vuốt từ đùi xuống đầu gối, xuống mắt cá. vươn người đón nét thanh xuân của bầu ngực. “ muốn là em đẹp lắm, nhưng chắc em nghe câu này đến mòn tai rồi.”

      Mariel nghe thấy điệu hững hờ hơn là tán dương, tim thắt lại. “ được khen, chưa từng. phải theo cách này.”

      Đôi mắt gặp mắt , cái nhìn lâu lâu như muốn đóng đinh trong im lặng và trạng thái dồn nén bằng thép.

      “Vì thế nên giờ cứ khen .” Giọng ôc chớm vẻ sốt ruột. muốn nghe trực tiếp từ đôi môi Dane, dù chỉ lần.

      Đôi mắt hơi nheo lại trong thoáng chốc, vẻ mặt trở lại nghiêm trang lần nữa. “Chín mươi phần trăm sắc đẹp của em là bẩm sinh. Đó là điều những ngưởi đàn ông khác thấy khi họ nhìn em. Nhưng với , khi em đẹp, chỉ muốn nhắc đến làn da mịn màng hay màu đôi mắt em. Còn có cả vẻ đẹp bên trong em nữa, Ong Chúa ạ, vẻ đẹp đó cũng cần được nhắc đến.”

      Khi , bàn tay ngừng xoa dịu da , chà chậm rãi bên dưới ngực , bụng .

      đứa con chưa chào đời của .

      Nước mắt ứa ra trong tim . những muốn lau chúng . cảm thấy giọng Dane hôm nay có gì đó khác lạ. Cả trong mắt , trong nụ hôn của . Những ngày qua, suy nghĩ của sáng hơn, dường như tấm rèm che nó được vén hẳn. Chẳng có gì to tát khi tranh cãi hay đồng thuận với nhau. Ai mà chả có những quan điểm khác biệt thành lới ầm ĩ. Ai đúng và ai nắm quyền kiểm soát?

      Chẳng có gì quan trọng nữa.

      Trong những hoàn cảnh khác nhau, hỏi xem có cảm nhận giống , cần phải do dự. gì khác, họ luôn tin tưởng và thành thực với nhau. Cùng với thời gian và lòng kiên nhẫn, có lẽ có tất cả, nhưng bất cẩn ném cơ hội của mình. Bởi vì Dane chẳng bao giờ nhân nhượng chuyện con cái.

      Thế nên hãy cứ đón nhận khoảnh khắc này và người đàn ông này, tự nhủ. Đón nhận phần còn lại của đêm và biến nó trở nên đặc biệt. Đáng nhớ.

      có thể chết vì trái tim đau tan vỡ, nhưng trái tim làm bằng đá, từng với điều đó và chẳng buồn phủ nhận. ổn thôi. vượt qua cơn chấn động và giận dữ; cùng giải quyết mọi chuyện, có thể vẫn là bạn với nhau như trước đến nay.

      Những người bạn có đứa con chung. Cũng đến nỗi có lối thoát. Có thực thế ?

      “Đáng lẽ nên cho em biết,” lẩm bẩm với chất giọng trầm và khô; nhận ra tâm trí của mình lãng đãng hồi lâu. “Có vẻ như những lời đó khiến em buồn.”

      lắc đầu gối. “ em ,” thầm . “ ai đến với em theo cách làm.”

      cúi đầu, chà môi mình lên môi . “Bởi vì ai hiểu về em như cách hiểu.”

      muốn với rằng , ngay ở đây, ngay lúc này, khi thời gian ngưng động với ánh sáng xác tín. Nhưng niềm tin duy nhất hữu đêm nay là niềm tin của . Và điều bí mật chưa được hé lộ của chứng tỏ hoàn toàn sai lầm. biết về hoàn toàn như vẫn nghĩ. Mớ chỉ rối tội lỗi vây bám , nhưng khi bao bọc thân thể bằng thân mình, quàng tay đón lấy .

      Tối nay là thời khắc của những đam mê ngọt ngào, của những dư lắng đọng, của những khoảnh khắc chậm rãi, của cảm giác da thịt gặp gỡ nhau. Cái chạm tay uể oải. Nụ hôn khẽ. lặng lẽ kéo vào thế giới bên trong, trao cho trọn vẹn tình của .

      Mặt trời buổi chiều tà đỏ ối căn phòng, khiến làn da như nhuộm màu hồng. Đôi mắt sẫm tối, như đêm xâm chiếm toàn bộ ánh ngày yếu ớt, những sợi râu mọc lởm chởm mặt đổ bóng lên cằm. Đôi tay nắm lấy tay khi tìm lại hơi thở của mình.

      Dane trở thành thực tại duy nhất hữu trong căn phòng nhìn rano1. Tiếng thầm, nhịp đập con tim hòa cùng nhịp tim . Mùi hương như men say của đàn ông. Người đàn ông này.

      níu chặt lất thực tại đó, níu chặt lấy Dane, và trong những khoảnh khắc ngắn ngủi vô cùng quý giá, sống cuộc sống mà sắp bị chối bỏ.
      Last edited: 3/10/14
      piipp thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :