1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Nhân Trí Mạng - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Megumi
      darkorange;']Beta: Quảng Hằng
      ']Chính văn  Chương 6.2

      justify;" align="

      Mã Lỵ ngừng lại nhìn , tuy rằng chưa thích ứng nhưng thấy chán ghét, tiếp tục ăn tức ăn, mỗi lần hạt cơm dính vào môi, Hắc Cách Kiệt  liền vì nàng lấy môi rửa sạch , từ mặt tới tay cũng buông tha.


      Động tác như vậy lặp lại hơn mười lần, nàng buồn bực hỏi: "Nam nhân đều như vậy đối với nữ nhân sao?"

      "Xem ra, mỗi cảm nhận của từng nữ nhân sẽ giống nhau."

      "Vì sao lại giống nhau?"

      "Em hỏi nhiều." xong liền nghiêng nhẹ về phía sườn nàng vuốt ve, rất , thực khiêu khích.

      Bị hắn làm cho nổi lên khoái cảm, nàng bắt đầu có chút choáng váng… choáng váng.

      "Ừm. . . Tôi biết, nhưng so với Lưu Học Văn, làm người ta bài xích."

      Cánh tay ôm nàng bỗng dưng căng thẳng, vẻ mặt mê hoặc của nàng chống lại con ngươi hắc ám kia, mâu quang vì sao trộn lẫn chút tức giận.

      " cho em nghĩ tới nam nhân khác." Đây là loại tuyên cáo, nàng còn chưa hiểu được, hắn liền dạy nàng hôn hai bên má, đôi môi hôn kia như hàm chứa ý đồ gì đó, dọc theo má dao động dọc đến vành tai, nhàng đùa cắn cắn.


      Đã bị hắn mê hoặc, Mã Lỵ lẳng lặng cảm thụ, hắn chậm rãi tới ̉ chà xát, lí trí của nàng ngay từ đầu vốn thanh tỉnh , dần dần có loại cảm giác khác thường đánh úp lại, thực thoải mái, nhưng loại thoải mái này làm người ta ý thức được nguy cơ khác, giống như bị hạ mê dược.

      Vì bất an muốn thoát khỏi cảm giác mê hoặc này, khỏi đẩy hắn ra để giữ lại thanh tỉnh, đổi lại hắn càng mạnh thế ôm lâu.

      Một chút chuyện thích hợp xảy ra, cỗ kỳ quái nóng chảy qua tầng da thịt, ràng lạnh lại làm cho nàng run rẩy, nàng bắt đầu sợ hãi .

      "Jack." Nỗ lực để cho thanh của chính mình biến điệu.


      "Ừm?"

      "Tôi. . ."


      "Làm sao vậy?" Hắn dùng thanh mê hoặc giết người đền mạng nói nhỏ .


      "Tôi muốn toilet."


      động tác của hắn dừng lại, vẻ mặt màu gỉ sét trừng mắt, nữ nhân này muốn phá hư khí tốt đẹp sao!


      "Nhanh ." Ảo não vẫy vẫy tay, là vô lực.

      Chạy nhanh tới toilet Mã Lỵ nhanh chóng thở ra, tay kéo áo nhỏ ra xem, là lạ! Thoải mái đến ngay cả da gà đều nổi lên, may mắn bị phát , biết sao, hiểu sao lại ngượng ngùng khi để hắn biết được phản ứng này, loại cảm giác này chưa bao giờ có, tâm tư hỗn loạn vừa bất an vừa khẩn trương lại hỗn loạn, ngay cả hô hấp đều trở nên khó khăn, đành phải bỏ chạy mất dạng.


      khỏi hô nhỏ khi nhìn mình trong gương, ̉ bên phải bị cắn hiện lên nhưng vết hồng hồng, nàng thử dùng khăn tay ẩm chà một chú xem có hết .


      Bỗng dưng, trong gương thoáng kinh dị khi phát hiện ra xuất hiện một vị nam tử xa lạ, nhìn thấy đối phương cầm dây thừng trong tay xem ra ̣nh hành động, lập tức hiểu được sắp bị đánh lén .


      Nhưng chỉ có một người, biết khi nào sau lưng lại có một tên dùng dao kề ̉ nàng, thấp giọng uy hiếp."Vật gì đó của Diêm Thủ đảng, mau giao ra đây."


      Sao lại là Diêm Thủ đảng?"Tôi hiểu cái gì."


      " ? sao, đem về rồi từ từ tra khảo." Thình lình dùng miếng vải bịt miệng nàng.


      Sau lần trước bị hôn mê, nàng sớm đã giấu vũ khí người, đối phương lập tức bị điện giật xụi lơ mặt đất. Từ lần trước bị tập kích nàng sớm có chuẩn bị, lập tức hướng người khác bắn ra tua gây tê, tuy đối phương gọn gàng né tránh, nhưng cũng cho mình có cơ hội đào thoát.


      Sở dĩ nàng nghiên cứu vũ khí là vì muốn đả thương người, chủ yếu là muốn gây trở ngại cho ̣ch nhân đuổi bắt, tạo ra cơ hội chạy trối chết.

      vì sao mình bị tập kích lần nữa, nhưng dù sao cũng trốn trước tính sau, sự tình đơn giản như nàng tưởng, những kẻ rõ lai lịch này chỉ có hai người, tổng cộng có tám gã đánh bất ngờ, điện giật, kim gây mê, sương khói phản quang, có thể phải sử dụng toàn bộ vũ khí .


      "Chết tiệt, con nhóc này đơn giản!" Một nam tử trong đó gầm nhẹ, lập tức xuất ra tâm tư bình tĩnh lại, chỉ cần bắt được nàng, cho dù bị đánh gãy một chân cũng tiếc!


      Nhưng hắn có cơ hội nổ súng, bởi vì biết khi nào huyệt Thái Dương của mình bị kẻ khác đánh bất ngời, nam tử kinh dị  nhìn về phía người vừa tới."Phanh"  tiếng, một tiếng động phản kháng liền ngã gục xuống đất.


      cần lâu, Hắc Cách Kiệt liền giải quyết hết tám nam nhân này, mắt lạnh nhìn những gương mặt xa lạ xụi lơ mặt đất, trong đó có một kẻ sưu tầm ra ảnh của Mã Lỵ, đồng phát hiện ra ngay toàn bộ những người này là thuộc bang phái Hồng Đằng của Hongkong.

       

      Rốt cục đã tìm tới, hai tròng mắt híp lại lộ ra sát khí, xem ra tình đã trở nên càng thêm phức tạp, thể sớm giải quyết.

      Nhưng nay có sự kiện khác làm hắn vô cùng căm tức, nữ nhân kia nhất quyết khong hướng hắn cầu cứu mà lại chạy trốn thoát thân, thể tha thứ! là làm nhục tự tôn nam nhân của hắn, nữ nhân này cần phải mang trở về, sau đó dạy dỗ lại cho thật tốt, nếu một ngày nào đó hắn sẽ bị nàng làm cho tức chết.

      * * *

      Đừng bảo là hắn sẽ hạ độc trong cơm ?

       Mã Lỵ vụng trộm nhìn gương mặt giận dữ quỷ dị của hắn, mình chọc tới hắn điểm nào, thừa dịp đến phòng bếp, vụng trộm cầm lấy cây kim bạc thí nghiệm kiểm tra bát cơm. (QH: sax: pó tay, muội edit có mất máu hông vậy?)


      Thình lình sau lưng truyền đến câu: "Nếu muốn giết em, em sớm chết , còn ngồi ở đây ăn cơm."

      Nàng bị dọa liền nhảy dựng, chẳng lẽ có khinh công, mỗi lần xuất đều quỷ mị vô thanh vô thức.

      " tức cái gì?" Nàng giọng  hỏi.

      "Em biết?"

      Giọng nói khiến nàng phải hết sức cẩn thận, nếu núi lửa tùy thời cơ sẽ bùng nổ.

      Nàng thật sự biết ─── Vẻ mặt  vô tội, đem mọi biểu tình viết hết mặt.

      "Vì sao khi bị tập kích cầu cứu , mà lại chạy trốn? ""


      Nếu đúng lúc tìm được nàng, biết nữ nhân này sẽ chạy đâu, chừng sẽ gặp nguy hiểm lớn hơn nữa.

      "Tôi muôn liên lụy tới thôi." Nàng là hảo tâm nha, người này sao kì vậy, cũng có nhưng chu kì vui buồn y hệt như nữ nhân, tự dưng lại tức giận , hóa ra là do chuyện tập kích vừa rồi làm cho tức giận.

      " đã nói em là người phụ nữ của ."

      "Tôi phủ nhận a!"

      " cũng qua là sẽ dùng sinh mạng bảo vệ em."

      "Nga, cám ơn." Nàng thực đứng đắn cảm tạ, nhưng đổi lấy là duệ quang nghiêm khắc.

      " nghĩ em muốn làm cho ràng, là người phụ nữ của lại hướng cầu cứu, đối với nam nhân Italy chính là sự nhục nhã lớn nhất."

      Ha ─── ra là thế, điểm này đã làm cho hắn tức giận nửa ngày.

      " nghiêm trọng như vậy! suy nghĩ nhiều quá." Nàng cười cười  pha trò, lại bị ánh mắt của hắn làm cho cấm khẩu.

      " phải hay đùa ."

      Thật sự chưa thấy qua vẻ mặt này của hắn, ngực khỏi chấn động, vừa trấn an hắn vừa tự giải thoát vòng vây của hắn, nàng giải thích: "Lúc ấy tình huống nguy cấp, tôi nghĩ nhiều như vậy, chỉ biết là chạy trối chết, căn bản là phương hướng, đương nhiên nghĩ đến việc cầu cứu ───" Lời chưa nói ra đã bị tiếng của Nhược Băng đánh gãy.

      "Mã Lỵ! Mình thu được tín hiệu cầu cứu của bạn, chuyện gì xảy ra!"

      Xem , người quả nhiên thể dối, thật sự là tự nhận ác quả, biểu tình của hắn khỏi thịnh nộ, nàng đúng là hết nói mà. Như thể tình được phao cứu sinh, nhanh như chớp vọt tới bên cạnh Nhược Băng, kéo nàng thoát khỏi tình thế nguy cấp trước nói sau.

      "Cái gì! Bạn bị tập kích!" Nhược Băng khẩn trương  hỏi


      "Ừ, đối phương ước chừng có tám người."

      "Biết lai lịch bọn họ ?"

      "Đến từ vùng bên ngoài, hình như là Hongkong."

      "Bọn họ cái gì gì đó? Chẳng lẽ là vì khoa học kĩ thuật của bạn, nếu bọn họ sẽ thể tìm ra bạn!"

      Vẻ mặt Mã Lỵ thoáng chốc ngừng lại, Nhược Băng là người duy nhất qua lại nơi đây với Mã Lỵ,  sở dĩ nàng cùng Mã Lỵ quen biết, năm năm trước khi điều tra manh mối của tổ chức tội phạm buôn bán trái phép lần mò vào Đông Âu, ngoài ý muốn đã phát hiện ra chuyến buôn bán lớn nhất từ trước tới nay, vật phẩm bọn họ giao dich lại là người vô cùng đặc biệt, giá cao hơn trước gấp ngàn lần.

      Lúc ấy nghĩ rằng nhất ̣nh phải nhân vật tầm thường, có lẽ là nguyên thủ quốc gia hoặc nhân vật chính khách quan trọng, thể tưởng được là gái trẻ tuổi, đó là lần đầu nhìn thấy tình huống nguy hiểm của Kiều Mã Lỵ.

      Sau khi nàng cứu Mã Lỵ ra, mới hiểu được ra Mã Lỵ nhà khoa học thiên tài mà tướng quân Lôi Bá Nạp mơ ước, nàng mang theo Mã Lỵ chạy trốn tới nước Mĩ, vì trốn tránh, lựa chọn vào Đài Loan. Đến tận hôm nay chính phủ Đông Âu vẫn nghĩ nàng ở Châu Mỹ, biết nàng sớm đã thay đổi thân phận, Kiều Mã Lỵ là cái tên lấy sau khi vào Đài Loan, từ nay về sau cư tại nơi núi rừng hẻo lánh


      "Yên tâm, bọn họ phải do Lôi Bá Nạp tướng quân phái tới .

      "Làm sao bạn biết?"


       


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Megumi

      darkorange;']Beta: Quảng Hằng

      ']Chính văn  Chương 6.3

      "Đây cũng là nguyên nhân mình và bạn đều hiểu, bọn họ tập kích mình dường như là do tìm thứ gì đó ở chỗ mình."

      "Tìm cái gì?"

      "Bảo vật bị trộm của Diêm Thủ đảng."



      "Cái gì! Sao bạn lại có quan hệ với Diêm Thủ Đảng?"



      "Mình cũng buồn bực đây, đã hơn một lần rồi"



      "Hơn lần?" Nhược Băng trừng lớn mắt, kinh ngạc hỏi."Bạn bị tập kích phải lần đầu tiên ?"



      "Ừm." Mã Lỵ lên tiếng như phải việc liên quan đến mình.



      "Sao lại nói sớm cho mình biết!"

      ""Khẩn trương cái gì, mình sao cả."



      "Đây phải chuyện đùa, nếu có quan hệ tới Diêm Thủ đảng, sự tình trở nên vô cùng nghiêm trọng, rốt cuộc tại sao lại xảy ra chuyện này!"

      " biết." Nàng nhún vai, cảm thấy tình nghiêm trọng như vậy.



      "Mã ── Lị ───" Nhược Băng quả thực muốn bóp chết nữ nhân trì độn hết thuốc chữa này.

      "Được rồi, đừng giương nanh múa vuốt như vậy, mình cũng tự hỏi, rõ vì sao bọn họ lại tìm mình để lấy lại gì đó của Diêm Thủ đảng." Lỗ tai khiếp đảm, Nhược Băng nóng giận thực đáng sợ .



      Chuyện này thực sự rất kì quái, Mã Lỵ nói dối nàng, Nhược Băng bình tĩnh tự hỏi, đem tư liệu trong đầu lướt qua một lần, tự hỏi qua lại, nghĩ như thế nào cũng ra, Mã Lỵ có lí do gì để có quan hệ với Diêm Thủ đảng, căn cứ vào tình báo thì kẻ trộm của Diêm Thủ đảng là gái mười bảy tuổi, sao lại chỉ nhằm vào Mã Lỵ?



      Đột nhiên, nàng nhìn ra manh mối mặt Mã Lỵ, loại ý tưởng chấn động trong đầu nàng.



      "Gương mặt này là gì, bạn làm sao mà nhìn giống quái vật vậy?"



      "Ông trời, mình sao lại nghĩ tới, bạn ───"



      Mã Lỵ buồn bực kiểm tra chính mình, chính mình đã xảy ra vấn đề gì khiến Nhược Băng há hốc miệng thể ngậm lại.



      Nàng phải xác nhận lại, bởi vì thời gian Mã Lỵ châu Âu  cũng là thời gian Diêm Thủ Đảng tuyên bố lùng bắt người.



      "Ba tháng trước bạn đến Âu châu làm cái gì?" Nhược Băng kích động cầm lấy tay nàng, hỏi.



      "Xem triển lãm a, bạn có biết mà."



      "Thật ? Có chuyện gì khác tầm thường phát sinh ?"



      "Ngoại trừ tất cả đều nhàm chán, đâu còn cái gì mới mẻ ."

      "Bạn nhất định có che giấu cái gì, mau nói thật ." Đôi mắt lợi hại trừng to cho phép nàng nói dối.



      "Mình có gì để giấu diếm  a, mỗi ngày xem một chút triển lãm, hoàn toàn có chuyện gì mới mẻ phát sinh, ngoại trừ ───" Nàng đột nhiên dừng lại.

      "Mã Lỵ?" đôi mắt lợi hại nhận thấy được khác thường của nàng, Mã Lỵ nhất định là nghĩ tới điều gì.



      " thể nào, chẳng lẽ. . ."



      "Bạn nghĩ tới điều gì?"



      "Cái kia. . . Mình từng thu thập một thu thập một ít vật thí nghiệm ở chỗ đó…, nhưng. . . phải là chuyện gì quang minh chính đại."



      Nhược Băng quan sát thần sắc của nàng, can đảm nói ra suy luận."Bạn ăn trộm ?"



      Nàng chột dạ gật đầu.



      "Bạn trộm cái gì? Ở nơi nào?"



      " phải cái gì …cùng lắm thì gì đó…."

      "Mã Lỵ ───"



      "Yên tâm, mặc kệ mình trộm cái gì, cũng phải danh sách Diêm Thủ đảng, ngọc bích hoặc trướng sách, lại càng cùng Diêm Thủ Đảng có liên quan, huống chi… vật kia …là tiện tay nên mới…."

      Tiện tay nên? Càng nàng càng thấy tối nghĩa.

      "Nếu như là thứ gì đó phổ biến, có gì phải giấu diếm ?"



      Mã Lỵ có điểm chột dạ."Dù sao… chỉ biết có gì là được."



      "Nếu có gì, bạn giải thích chuyện tập kích như thế nào?"



      "Có lẽ bọn họ nhầm mình với người nào đó chứ, bạn phải người trộm của Diêm Thủ Đảng là gái mười bảy tuổi sao."



      "Đúng vậy, mình cùng Thiệu Phàm tra xét lâu như vậy, vẫn thể tìm được tư liệu, mình tại đã hiểu được nguyên nhân là vì sao, cũng biết tên kia là ai ."

      "Là ai?"



      "Đó, là, bạn."



      Mã Lỵ khựng lại, kháng nghị : "Đừng đùa!"



      "Mình hay đùa!" Nàng bước về phía Mã Lỵ, nàng tuyên bố đem đáp án chuyển hướng." thấy có, gái mười bảy tuổi có gương mặt phương Tây, khuôn mặt của bạn so với tuổi thật trẻ hơn gần mười tuổi, hơn nữa trong mắt người khác rất dễ bị nhầm là người phương Tây, tất cả mọi người đều nghĩ sai rồi!"



      " thể nào. . ."Suy luận này rất thái quá .



      "Bạn gặp phải chỉ lần chịu tập kích, đó chính là chứng minh tốt nhất, bạn may mắn vì bọn họ nghĩ có thể sai đối tượng, cho nên ba tháng này bạn mới có thể bình an vô , nếu lấy của thế lực Diêm Thủ Đảng, bạn có khả năng sống lâu như vậy, nhưng tại xem ra Diêm Thủ Đảng nhất định cũng phát ra mình tìm lầm phương hướng, bạn chịu nhiều tập kích đó chứng tỏ cho việc bọn họ điều tra ra ngươi, mình lo lắng kế tiếp có càng nhiều  nguy hiểm."



      Suy luận của Nhược Băng khiến nàng á khẩu trả lời được, nàng hề nghĩ tới chuyện chọc tới Diêm Thủ Đảng.



      "Bạn rốt cuộc trộm cái gì vậy, khiến cho toàn bộ thế giới đều ở đuổi bắt bạn?""



      " phải cái gì… cùng lắm là cái gì đó."

      Bất kể Nhược Băng ép hỏi như thế nào, nàng từ đầu đến cuối vẫn chịu ra, điểm ấy nằm ngoài ý muốn của Nhược Băng, cũng phát giác thái độ của Mã Lỵ tầm thường, dựa cá tính ́ chấp của Mã Lỵ sợ muốn hỏi rõ nguyên nhân cũng phải chuyện dễ dàng. Để dự phòng mọi chuyên, nàng chạy nhanh về để cùng Hắc Ưng thương lượng, về nguyên nhân chính tạm gác lại về sau tìm tòi nghiên cứu cũng muộn.



      "Trong khoảng thời gian này bạn tạm thời chia cửa ra, ít nhất để nơi này an toàn, chờ mình cùng Ân Thác gặp Thiệu Phàm thương lượng rồi sau mới quyết định." Việc này nên chậm trễ, Nhược Băng tức khắc dời phòng nghiên cứu.



      Mã Lỵ bên trong còn khiếp sợ, trong miệng lúng ta lúng túng nhớ kỹ." phải chứ. . . Đừng nói người kia lại là thủ lĩnh Diêm Thủ đảng ?"

      "Em ở đó lầm bầm lầu bầu cái gì vậy?" Jack đột nhiên xuất , dọa nàng giật mình nhảy dựng.

      " ra là ." Nàng nhàng thở ra.

      "Bằng hữu của em đâu?" đem cà phê cùng bánh ngọt vừa nướng đặt lên bàn.

      "Vừa mới ." Nàng ngồi xuống cầm lấy tách cà phê hắn đưa, miệng cắn tiếp một miếng bánh ngọt. "Oa, ăn ngon, mua sao?" lắc đầu, Mã Lỵ trừng lớn mắt." làm ." gật đầu.

      " thật sự rất lợi hại nha!" Nhìn hắn bằng ánh mắt khâm phục, nhưng lập tức lại nghĩ tới cảnh cáo của Nhược Băng, nếu Diêm Thủ Đảng tìm đến chẳng phải sẽ làm Jack phiền hà sao, đột nhiên phát giác ra Jack đã chiếm một vị trí rất lớn trong lòng nàng, nàng hy vọng Jack gặp phải nguy hiểm sẽ phát sinh.



      Xem kĩ gương mặt của nàng, vốn ̣nh tiếp tục trách cứ nàng chuyện lúc trưa, nhưng tại lại quan tâm muốn biết nàng vì sao mà lo lắng.

      "Em có tâm ."



      " nhìn ra được?"



      "Đương nhiên, nam nhân sẽ chú ý nhất cử nhất động nữ nhân của ta, cũng phải ngoại lệ, làm sao vậy?"



      "Ở cùng tôi, gặp phải nguy hiểm."

      "Vì sao?"

      "Tôi có khả năng đã gặp phải hắc đạo."

      "Nghĩa là như thế nào?"

      "Nhược Băng lần trước và lần này bị tập kích, có lẽ là do Diêm Thủ đảng của Italy phái đến."



      " bình thường làm sao có thể gặp Diêm Thủ Đảng được?"



      "Chuyện này… ra dài dòng, vì an toàn của , tốt nhất mau rời ." Miệng mặc dù như vậy, nhưng trong lòng có chút muốn.



      nhíu mày."Em lo lắng cho ?"

      "Ừm." Nàng gật đầu.



      Hắc Cách Kiệt cẩn thận quan sát thần sắc của nàng, dùng ngữ khí am hiểu nói."Em là lo lắng cho an nguy của , hay là sợ về sau có mỹ thực ăn?"

      "Ừm. . . Thực sự mà nói. . . là cả hai." Nàng đáp chột dạ.



      Ai! Sớm nhìn thấu con người nàng, là làm người ta vừa vừa hận, quên , xem suy nghĩ thực của nàng, cũng lười so đo, dù sao món nợ này sớm thì muộn cũng cùng nàng tính sổ, chỉ là thời điểm chưa tới mà thôi.

      Nhưng, tình cảnh của Kiều Mã Lỵ lúc này ngày càng nguy hiểm, nếu tiếp tục ở trong này, địch trong tối ta ngoài sáng, chỉ sợ thể chân chính bảo hộ nàng.



      "Được rồi, rời ."



      " ?" thể tưởng được lại đáp ứng nhanh như vậy, nàng ngược lại cảm thấy có chút mất mát.



      " tạm thời quay về Italy, sau thời gian trở về, nhưng trong lúc này, em phải bày ra thật nhiều cơ quan phòng vệ thật tốt, đừng để cho người ta có thời cơ."



      "Tôi biết."

      Đêm đó, khi nàng ngủ say Hắc Cách Kiệt đứng ở bên, lẳng lặng chăm chú nhìn nàng cả đêm, vì bảo hộ nàng, phải rời thời gian, có Trầm Nhược Băng cùng Hắc Ưng bảo hộ nàng, tạm thời có gì lo lắng. Mà , phải thầm giải quyết những bang phái có mưu đồ bất lương đối với Mã Lỵ.

       

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chính văn Chương 7:

      Edit: Megumi
      Beta: Quảng Hằng



      Nhược Băng quan sát Mã Lỵ thời gian , càng nhìn càng cảm thấy thích hợp, nữ nhân này cũng thở dài vậy là đương nhiên hiểu? !


      "Làm sao lại nhìn mình chằm chằm như vậy?"


      "Bạn giống lúc trước."


      "Vì sao giống lúc trước?" Nàng biết là chính mình có cái gì giống a.

      "Trở nên ưu tư." Nhược Băng hạ ngay cái kết luận.


      "Ưu tư?"


      "Chính là việc đa sầu đa cảm, hiếm thấy nha."


      Quả thực, biết sao, thiếu Jack, nàng lại có cảm giác cạn sạch sức lực, thời gian Jack tính đến thời điểm này mới có mười ngày.


      " phải bạn rồi chứ?" Hiểu ra, đột nhiên Nhược Băng trừng lớn mắt.


      " ai cơ?"

      "Ngoại trừ Jack còn ai vào đây?"


      "Phải, mình nổi lên phản ứng hóa học nên ." Nàng khoa trương xong, ai ngờ lại rước đến xem thường của Nhược Băng, vốn tưởng rằng Mã Lỵ thông suốt , ai ngờ bản tính vẫn hề thay đổi, lại khiến nàng cao hứng bộc bạch hồi.


      "Mình thấy, muốn tìm cho bạn chàng trai vừa ý, ngoại trừ đến ngoài hành tinh khác tìm."

      "Ừm, nếu tìm được, mình nhất định thử xem, cũng có nhiều giá trị nghiên cứu."


      Ai! Nàng biết! Trong đầu Kiều Mã Lỵ chỉ có nghiên cứu và thí nghiệm." thể chuyện với người này , chuyện chính , bạn rốt cuộc là trộm thứ gì của Diêm Thủ Đảng?"

      "Chuyện này miễn bàn."

      "Vì sao lại đề cập tới, việc này liên quan tới tính mạng của bạn đó!" Nhược Băng nhìn về phía chồng mình"Hắc Ưng" ."Uy , xem có biện pháp nào có thể dùng để biết rốt cục nàng ta trộm cái gì?"

      "Em muốn tra khoản nào?" nhíu mày.

      "Để có thể tìm ra chân tướng, cho ấy chịu khổ chút cũng được ." Bừng tỉnh khi trong miệng có ý định dọa nàng.

      "Hắc Ưng" chậm rãi về hướng Mã Lỵ."Treo cổ hay điện giật, có thể chọn cái."

      " cho là tôi thể chịu được tra khảo? Toàn bộ khổ hình ở Đông Âu đều làm gì được tôi." Mã Lỵ bình tĩnh .


      "Đương nhiên, là nhà khoa học hàng đầu, đương nhiên có phương pháp bảo vệ bản thân trước tra khảo."

      "Biết là có tác dụng, làm chi cho uổng phí lực."

      "Trước mặt vợ tôi làm ơn để cho tôi chút mặt mũi , có biết , tôi thể cự tuyệt ánh mắt xinh đẹp của ấy ."

      "Thác. . ." Nhược Băng chìm đắm trong đồng tử đầy thâm tình của . đúng nha, chính làm xong đâu.


      "Tôi , quấy rầy các người chuyện đương." xong, liền thẳng trở về phòng.


      Nhược Băng thở dài, quay đầu lại trừng mắt nhìn"Hắc ưng" ."Vì sao ép hỏi nàng?"

      "Nghiêm hình bức cung năm đó của chính đảng Đông Âu còn thể ép ấy vào khuôn khổ, em tưởng chúng ta làm được sao? Đừng quên, ấy là nhà thiên tài khoa học Nies. Kiều."

      Nhược Băng kinh ngạc : " biết tên của Mã Lỵ?"

      "Trước khi gặp em, chính phủ Đông Âu ra giá cho giết chết ấy." Đến hôm nay mới biết được chuyện này, Nhược Băng giật mình, thể ngờ còn phát sinh ra tình huống này, đến giết người  đương nhiên tới sát thủ “Hắc Ưng” vang danh nước ngoài.


      "Sau đó sao?"


      " đáp ứng."

      "Vì sao?"

      " vì sao! Muốn giết ai là tùy vào cao hứng của ."


      Nhược Băng dài mặt, lạnh lùng  liếc .

      "Làm sao vậy, gương mặt sao khó coi vậy?"


      " giết ấy, lại đáp ứng giết em."


      Khóe miệng của lên nụ cười quỷ quyệt, nàng vừa ý thức được ý định của liền bị kéo mạnh vào trong lòng ôm hôn, hôn đến mức nàng thiếu chút nữa hít thở thông, tức giận lấy tay đánh thể nề hà.


      " chỉ thấy biết Trầm Nhược Băng là người như thế nào lại có thể khiến cho giới hắc đạo tán loạn như vậy nên mới có hứng thú, còn muốn giết hay gặp rồi mới quyết định."

      "Sau đó sao!" Nàng có chút giận dỗi, con mắt lãnh ngạo sáng lóe khiêu khích


      "Kết quả như thế nào, em có biết mà ."


      "Quá mức! dựa vào cái gì mà quyết định, cẩn thận em đem tống vào nhà giam─── Uy  ─── làm gì!" Nút thắt ở ngực biết khi nào bị cởi bỏ, lộ ra nửa phong cảnh.


      Đáng giận! Thủ pháp của người này ngày càng cao siêu .


      "Thiên đường địa ngục đều mang theo em, đời này em thể trốn thoát, tại chúng ta lên phòng trước ."


      thanh kháng nghị biến mất ở sau cửa phòng, tiếng động ngẫu nhiên truyền ra từng trận nỉ non.

       

      Mã Lỵ nhìn đôi nam nữ ân ái kia, trong lòng đều loạn lên. biết gặp qua bao nhiêu tiết mục vợ chồng này nhu tình mật ý rồi, nàng luôn thờ ơ, nhưng lúc này lại nổi lên tấm lòng ngưỡng mộ, bóng dáng Jack tự dưng nổi lên trong lòng. Vỗ vỗ ngực, nàng Jack? sao?


      Nàng khỏi lắc đầu bật cười, là cái gì, nàng , nếu là làm cho người mất ăn mất ngủ, trà nhớ cơm nghĩ, vậy nàng phải nghiên cứu khoa học kĩ thuật mới đúng .


      Nàng phủ nhận mình nhớ Jack, nhưng đại bộ phận của nội dung nhớ nhung là nhớ đến bàn đầy mỹ vị ngon miệng, thậm chí mỗi ngày mơ đều thấy, nàng khẳng định mình là do mỹ vị hấp dẫn mới nhớ đến , là nhớ nhung, phải chăng gọi là tiếc nuối phù hợp hơn. (Meg: biến thái quá Mã Lỵ ơi, soái ca nhớ mà lại nhớ đồ ăn T_T)

      (QH: Bởi vậy ảnh mới tức chết đó muội)

      Từng đoạn suy nghĩ hàng đêm khiến nàng bị bóng đè, ngẫu nhiên bừa bãi xâm nhập giấc ngủ ban đêm làm nàng mê man, nhà cầm quyền của thế giới có dã tâm lớn bắt nàng nghiên cứu chế tạo vũ khí nguy hiểm. Nàng sớm học được cách đóng băng tâm tư của mình, nghĩ ngợi thêm cũng có dục vọng hay cầu xa vời gì, tham vọng và thù hận làm suy yếu khả năng chịu đựng của bản thân, vì nàng đủ lý trí, mới có thể vượt qua những ngày tàn khốc kia, cũng có thể ở nơi hẻo lánh này mà cư cuộc sống, Jack xâm nhập vào cuộc sống của nàng, nàng ghét , nhưng là có nghĩa là nàng người này.

      Tin tưởng nghĩ qua lát, nàng quyết định quên nam nhân cường thế bá đạo này (Meg: sao lại quên???Nhớ kĩ vào chứ ^_^) ───

      * * *

      Hắc Cách Kiệt xem kỹ tư liệu trong tay, băng Thái sơn cung cấp tiền vẫn làm gương mặt thay đổi, nhưng khi nhìn tập tư liệu tay cũng khó mà dấu nội tâm kinh ngạc.


      Diêm Thủ Đảng có mạng lưới tình báo trải rộng khắp thế giới, về thân phận Mã Lỵ, Cường Sâm có tin tức mới, lúc này mới đem tư liệu tinh vi nhất trình báo trước mặt thủ lĩnh.

      " ta phải nhà khoa học bình thường." Cường Sâm nhắc nhở .


      Thân phận Kiều Mã Lỵ là hư cấu , nàng vốn tên là Nies. Kiều, là nhà khoa học thiên tài, nàng từng viết ra thứ vũ khí có thể hủy diệt trình tự thế giới, nếu đem dự án này chế tạo thành vũ khí, ai có thứ vũ khí này tương đương với việc nắm được toàn bộ thế giới, nếu thứ vũ khí này rơi vào tay kẻ có dã tâm, hậu quả chắc chắn thể chịu nổi.              

      Hắc Cách Kiệt ngạc nhiên lâm vào những suy nghĩ sâu xa, kinh ngạc với những gì nàng trải qua, vốn tên là Nies. Kiều  nàng là nhà khoa học mà chính phủ Đông Âu truy nã, nhưng việc làm để ý nhất là cuộc sống năm năm trước của nàng, cũng khác gì dân chạy nạn, bị kẻ có dã tâm lớn như Lôi Bá Nạp tướng quân bắt rồi chịu đựng đủ loại khổ hình, nàng làm sao sống nổi khi bị những khổ hình kia hành hạ hàng ngày?

      " này có năng lực để hủy diệt tổ chức." Cường Sâm lại nhắc nhở, nhà khoa học mà các quốc gia lớn kiêng kỵ lại trộm thứ gì đó của Diêm Thủ Đảng ắt phải có mục đích, địch nhân đáng sợ như vậy phải nhanh chóng tiêu diệt, nhưng thái độ quá mức bình thản của thủ lĩnh khiến cho mọi người phải buồn bực.

      " ấy phải địch nhân." Hắc Cách Kiệt rốt cục mở miệng.


      "Nhưng mà ───"

       "Ta biết điều gì là quan trọng, ấy uy hiếp được tổ chức."


      Ý muốn của thủ lĩnh nhanh chóng thay đổi ngoài ý muốn của Cường Sâm, thủ lĩnh vừa chuyến đến Châu Á, biết chuyện gì làm thay đổi tâm ý?


      "Từ khi ngài hạ lệnh từ bắt giữ đến bảo vệ bé kia, trong tổ chức có rất nhiều suy đoán."


      "Ta thay đổi chủ ý, nữ nhân này có giá trị lợi dụng đối với tổ chức, bảo mọi người tiếp tục giám sát châu Mỹ và châu Á, đừng gây trở ngại gì cho bé kia."


      "Người xem trọng bé kia." Cường Sâm lớn mật đoán.


      " sai, bé kia rất dễ thương."


      "Muốn nàng làm tình nhân thứ 11?"


      Hắc Cách Kiệt trầm mặc lát, trả lời Cường Sâm ngay mà ." cho cấp dưới, bé kia là người của ta, ai dám động đến ấy, giết tha."

       

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chính văn Chương 7:

      Edit: Megumi
      Beta: Quảng Hằng

      Lần đầu tiên thấy thủ lĩnh kiên trì như thế chỉ vì nữ nhân, tuy rằng là lấy giá trị lợi dụng, nhưng nhìn ra được, thủ lĩnh hình như chú ý đến kia.


      Nữ nhân là họa thủy, từ trước đến nay đối với nữ nhân chỉ có lý tính lãnh huyết có tình cảm, khi động lòng với nữ nhân, đều phải phúc của tổ chức, Cường Sâm liên tục ngừng nhắc nhở."Nếu đem này làm tình nhân thứ 11, tôi lo lắng Hải Giúp có dị nghị, Hải trưởng lão vẫn hy vọng ngài nhanh chóng lấy Hải Mạn Na." (Meg: sao mún xắn quần nhảy vào bịt miệng Cường Sâm thế nh >~<ỉ, Hằng tỷ để muội xông vào, đừng giữ nhá)

      (QH: Ôm lại, đừng muội, để còn kịch hay mà xem mờ…)


      Hắc Cách Kiệt lộ sắc mặt hờn giận."Loại hôn nhân này có gì phải gấp? cho bọn họ, ta chưa cho phép đừng nhúng tay vào chuyện của ta."

      Hải Giúp tuy là bang phái biển lớn nhất, liên minh với Diêm Thủ đảng khác gì hổ mọc thêm cánh, cũng bởi vậy nên mới đáp ứng hôn nhân cùng cháu Hải Mạn Na của Hải trưởng lão. Nhưng mấy tháng gần đây Hải Giúp ỷ vào quan hệ hôn nhân, càng ngày càng nhúng tay can thiệp sâu vào chuyện tình hình của tổ chức, bây giờ muốn xen vào chuyện riêng của Hắc Cách Kiệt.


      Lợi ích từ liên minh cần suy tính thêm, chỉ cần nhiều lợi, mọi thứ đều có thể chấp nhận, nhưng tại có chút bất đồng, Hắc Cách Kiệt bỗng chần chừ, bởi vì gặp Mã Lỵ, lập nhiều lời thề sinh tử với nàng, vị trí đệ nhất phu nhân Diêm Thủ Đảng thủ lĩnh vốn nên dành cho Mã Lỵ, vốn dành cho Mạn Na.


      "Khi cần thiết, phá bỏ liên minh với Hải giúp."


      Cường Sâm vô cùng kinh ngạc với quyết định này."Đây là quyết định nghiêm trọng, Hải giúp chịu nhục, tất nhiên đối với tổ chức bất lợi."


      "Ta biết, cho nên ta muốn ngươi thầm bắt đầu bố cục, đây là sở trường của ngươi."


      Nhìn biểu tình của thủ lĩnh, giật mình : "Vì bé kia, có đáng sao?"

      Hắc Cách Kiệt mỉm cười, cho Cường Sâm thêm tin tức. Cường Sâm lúc này càng xác định chắc chắn khả năng, thủ lĩnh quyết định , này rốt cục là người thế nào lại có thể làm cho hạ quyết định trọng đại, thậm chí sẵn sàng tiếc cùng Hải giúp quyết đấu?

      "Chuyện của ta đều đúng mực." Tỏ vẻ dừng đề tài ở đây, muốn bàn tiếp, tiếp tục thảo luận chỉ càng lộ nhiều cảm tình của bản thân, Cường Sâm thông minh hiểu được chừng mực.

      Cường Sâm theo lời lui ra ngoài, kia như thế nào? Tóm lại, việc cấp bách là bắt đầu bày ra chiếc cuộc quyết đấu với Hải giúp, dù sao sớm muộn gì cũng gặp kia thôi, hy vọng thủ lĩnh lựa chọn đúng, nếu cùng cái loại nữ nhân này trở thành địch nhân, chính là chuyện đáng sợ nhất.


      Cường Sâm rồi, Hắc Cách Kiệt đứng lặng bên bệ cửa sổ trầm tư lâu sau, nếu biết qua thân phận của Mã Lỵ, càng an tâm với nàng, hiểu được ý tứ của Cường Sâm, để ý quá nữ nhân làm bại lộ nhược điểm của mình, cũng cung cấp cơ hội cho địch nhân xâm nhập, hơn nữa Mã Lỵ phải nữ tử bình thường, nàng là hắc bạch lưỡng đạo, thậm chí làm toàn bộ thế giới mơ ước.


      thể tưởng được nàng quá giống dân chạy nạn khó trách nàng luôn nghĩ ra công cụ bảo vệ, vừa nghĩ tới bộ dáng của nàng khác gì lang thôn hổ yết, khỏi bật cười, càng thêm thương tiếc nàng.


      * * *


      thân ảnh yểu điệu chậm rãi tới gần, cần xoay người cũng biết, là vị tình nhân thứ nhất của , là nơi tối nay đặt chân.

      đôi tay mềm nhẵn như nước như ngọc phủ lên tấm lưng rộng tuấn của , dâng lên đôi môi thơm của nàng. có ngăn cản, để nàng hầu hạ mình.

      " vui?" Nàng hỏi, đôi mắt đẹp như thủy dnagj sương mù cất giấu cơ trí, nàng là tình nhân thông minh nhất, tâm tư cũng rất tinh tế.


      "Sao thấy được?" cười hỏi, cho phép nàng dò xét.

      " là ngừoi đàn ông của em, tâm tình của , ý tưởng cùng cảm xúc đều ở bên em , nếu tiết lộ, em sao lại cảm giác được?"


      Nàng thông minh nên biết chừng dừng lại, bởi vì biết tính tình Hắc Cách Kiệt, nữ nhân dám chọc giận , tâm tư của từ trước đến nay thần bí phức tạp, đòi ra tâm tư của mình ngang bằng đòi chỉ ra đường chết, nàng tình nguyện lựa chọn biết, mới có thể làm sủng ái, Hắc Cách Kiệt phải kẻ để người khác nhìn thấy tâm tư mình.

      thoáng chút ý cười lãnh khốc, nàng xem như thông minh , giống các tình nhân khác vắt óc suy nghĩ tìm cách đoán tâm tư , đoán , lại tìm được đường vào.

      Nàng khé vuốt vài sợi tóc trước trán, mùi hương thản nhiên bay, cố ý để ngửi thấy mùi hương cơ thể mình, khỏi nghĩ tới mái đầu rối bù của Mã Lỵ, tóc nàng chỉ có mùi hương của dầu gội, người thường mùi vị nước thí nghiệm, cử chỉ thô tục lại cao nhã, căn bản giống con , nhưng vì sao có thể dễ dàng trêu chọc trái tim của ?


      "Vì sao em muốn hiểu ?"

      "Đây từng là nguyện vọng của tất cả nữ nhân ."


      "Nguyện vọng? Có gì hay ho sao ?"


      " lạnh lùng bình tĩnh lại lý trí như vậy, cho dù ôn nhu thế nào, nhưng em biết, ai bước nổi vào nội tâm , cho dù tiến vào, cũng sợ dậy nổi."

      "Em sợ sao?" Nâng gương mặt của nàng lên.


      Nàng gật đầu."Ai có thể sợ đâu? Nếu có người sợ , nhất định là người ngoài hành tinh."

      Người ngoài hành tinh, cười đến thần bí, cho cùng, nữ nhân kia đúng là người ngoài hành tinh, mấy bận chọc cũng biết, các nữ nhân khác đều sợ , Mã Lỵ lại chuyện thẳng thắn với , làm tức giận rồi sau 3 phút lại quên sạch.


      biết tại sao, xúc động muốn cười, nở nụ cười, cười đến thoải mái mà vui sướng, bất thình lình lại khiến vị tình nhân thứ nhất sợ hãi, chưa bao giờ thấy Hắc Cách Kiệt lại che giấu chút cảm xúc nào như vậy, nàng mê hoặc , trở nên biết làm sao.

      hiểu được nguyên nhân , vẫn buồn bực chính mình vì sao trước mắt Mã Lỵ có thể mở rộng lòng theo đuổi, bởi vì ặp được nữ nhân kì quái như Mã Lỵ. Mã Lỵ chỉ có giá trị lợi dụng, chịu ảnh hưởng người khác mà dao động, ngoài ra còn có nguyên nhân trọng yếu, chính là Mã Lỵ có cảm tình của nữ nhân bình thường, phải là nàng có, có lẽ nàng dấu , giấu đến mức ngay cả chính nàng cũng tự biết ở đâu.


      Khó trách nàng hấp dẫn như thế, lòng của nàng thuần khiết, xử nữ thanh tịnh để ai làm bẩn. Giờ phút này Hắc Cách Kiệt hiểu được mình tìm được bảo vật, muốn nàng cỡ nào, nàng đoạt được trái tim , nếu nàng tự tìm phiền toái đoạt thứ quan trọng của , như vậy cũng tìm được.


      "Nghỉ ngơi !" với tình nhân.

      " phải ?" Nàng kinh ngạc.


      " còn có việc."


      "Nếu em sai gì, xin tha thứ em." Nàng đuổi theo cầu xin.

      Hắc Cách Kiệt vỗ về mặt của nàng, cúi đầu hôn môi, cười : " ngủ , muốn xa nhà thời gian." Tiếp theo liền xoay người chút do dự rời .


      Mục đích  chỉ có , đó là Đài Loan.



    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Megumi
      Beta: Quảng Hằng

      Chính văn Chương 8:

      Nhược Băng đoán đúng, đối tượng Diêm Thủ Đảng lùng bắt đúng là Mã Lỵ, số lần Mã Lỵ bị tập kích ngày càng nhiều, may mà phòng nghiên cứu có những cơ quan hoàn mỹ cùng bảo hộ nghiêm ngặt tạm thời của hai vợ chồng bọn họ đề phòng địch nhân tập kích bất ngờ, nhưng điều này chứng tỏ hành tung của Mã Lỵ bị bại lộ, phòng nghiên cứu núi còn là nơi an toàn.


      Vì đảm bảo an toàn, Nhược Băng thay Kiều Mã Lỵ chuẩn bị địa điểm giấu khác, gần nơi đây để bảo vệ nàng.


      phương diện khác, Nhược Băng cùng Thiệu Phàm nghiên cứu từ những lần Mã Lỵ bị tập kích, từ đó phát ra số điểm kỳ quái, nàng ra nghi ngờ trong lòng.


      "Các hắc đạo tổ chức đều tìm Mã Lỵ, ngay cả CIA của Mĩ, cục hình quốc tế Italy đều muốn tìm nàng, chưa kể đến Diêm Thủ Đảng, lý thuyết chính Diêm Thủ Đảng mới cần gấp, nhưng căn cứ theo tư liệu tháng qua, Diêm Thủ Đảng vẫn án binh bất động."

      "Cũng hẳn, có lẽ thời điểm chưa tới, hoặc bọn họ hợp tác cùng tổ chức khác, cần tự thân xuất mã."

      ", em vẫn cảm thấy họ từ từ quan sát các bang phái khác hành động." Nhược Băng thực khẳng định.


      " hợp lí, hề giống với tác phong của Diêm Thủ Đảng."


      "Cho nên em mới thấy kì quái, nhất định có gì đó mờ ám trong đó."


      "Mã Lỵ chưa nó ra thứ ấy trộm là cái gì sao?" Thiệu Phàm cũng tò mò .

      Nàng lắc đầu." ấy vô cùng thận trọng, thế nào ấy cũng chịu khai."


      "Sao để ấy gặp CIA, cấp tạo áp lực với ."


      " tiết lộ hành tung của Mã Lỵ với bọn họ?" Hành tung của Mã Lỵ chẳng thể tự tiện lộ ra.

      ", nhưng CIA biết Mã Lỵ là ai, cũng biết Mã Lỵ là bạn của chúng ta, biết ý em nên đánh lừa họ dối là Mã Lỵ mất tích, nhưng biết giấu được bao lâu, lo bọn họ từ thủ đoạn, CIA rất khó đối phó."


      "Cho nên em mới để nhúng tay vào việc bảo vệ Mã Lỵ, chỉ cần cung cấp cho em tư liệu là tốt rồi, đừng lo cho Mã Lỵ, phải sáng tỏ, nếu nhiều năm  vất vả đều bị tiêu hủy."

      "Em lo về chuyện tướng quân Lôi Bá Nạp?"


      "Đúng vậy, nếu lão già kia biết Mã Lỵ ở Đài Loan, hậu quả tưởng tượng nổi."


      "Yên tâm, giúp em bảo vệ Mã Lỵ, mặc kệ cấp tạo áp lực thế nào, đều có phương pháp ứng phó."

      "Vậy nhờ ." Nhìn lại thời gian, gần tới giờ phải , trước khi , Nhược Băng tò mò hỏi: "『 Chồn Đen 』 đâu? Sao dạo này thấy ấy?"


      " cũng . Em biết mà, nàng chuyên sưu tập tình báo, hành tung xuất quỷ nhập thần ai tìm thấy, trừ phi ấy tự động liên lạc với em."


      "Phải, 『 Hắc Üng 』 cũng thế, dường như sát thủ đều có bản năng này, mặc kệ việc bọn họ quay về con đường chính nghĩa, hành tung vẫn luôn mơ hồ, khiến người ta ràng." Cẩn thận ngẫm lại, dường như mỗi lần đều là"Hắc ưng" tìm thấy nàng, hơn nữa cũng chẳng biết tìm ra thế nào .


      Nhược Băng bắt ngay trong tầm mắt sắc mặt lo lắng của Thiệu Phàm, chẳng lẽ lo lắng cho Tuyết Diễm? Hắc, có tiến triển nga, Tuyết Diễm nhiều ngày biến mất thấy, ngược lại làm cho Thiệu Phàm thấy nàng quan trọng với , có lẽ hai người này có kết quả cũng chừng.


      Tình cảm này cũng như cuộc chạy đua, chưa đến đích chưa thấy kết quả . Thiệu Phàm cùng Tuyết Diễm khó phân biệt được mối quan hệ trong năm qua, Tuyết Diễm là băng tuyết mỹ nhân hiếm thấy, đối với Thiệu Phàm lại nhiệt tình, mấy lần vì vào sinh ra tử, nữ tử chân thành như vậy, nam nhân có thể nào động tâm? Chỉ cần Thiệu Phàm mở lòng, phát ra Tuyết Diễm rất tốt.


      Nhược Băng phi thường chờ mong nha .


      * * *

      Cũng như bình thường, Mã Lỵ vùi đầu trong phòng nghiên cứu, toàn bộ mọi người thế giới có thể đuổi bắt nàng, nàng vẫn muốn tiếp tục nghiên cứu phát minh của mình.


      Chẳng qua, ngẫu nhiên nàng lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Cảnh vật ngoài cửa sổ từ núi xanh cây xanh biển xanh trời xanh biển xanh, việc này...vợ chồng Nhược Băng an bài căn biệt thự bên bờ biển này cho nàng hơn tháng, trong tủ lạnh có đồ ăn vợ chồng “Hắc Ưng” vì nàng chuẩn bị đầy đủ, chỉ cần bỏ vào lò vi ba quay vài phút là có thể ăn.


      Quấy món ăn sẵn từ lò vi ba, nàng lại thở dài, bụng ràng rất đói, nhưng chút thèm ăn cũng có, biết Jack tại làm gì? Trong đầu luôn nghĩ tới những ngày cùng ở chung, nàng nhớ mỗi ngày lúc sáng sớm được từng đợt hương thơm kêu khỏi giường, càng muốn cùng mỗi buổi chiều lại đúng giờ uống café ăn điểm tâm.


      Tuy rằng thực nóng tính, thực bá đạo, thậm chí phân phải trái, nhưng. . . chiếu cố làm người ta động lòng, ai! Nàng là làm sao vậy? Khẩu khí lại lần nữa thở dài, qua tháng , vì sao luôn nhớ đến ?

      Nhược Băng theo nguyện vọng từ siêu thị về."Đây, caramen theo cầu của bạn."


      Mã Lỵ nhanh chóng cầm lấy hộp caramen nhấm nháp, kết quả là thất vọng , ăn miếng liền bỏ ở bên, mùi vị giống với vị Jack làm, Jack làm hương vị ngon hơn.

      "Sao lại ăn ?" Đây là món Mã Lỵ đặc biệt cầu mang về mà.

      " ngon." Nàng chu cái miệng nhắn vừa buồn vừa .


      "Sao cả cơm cũng ăn vậy?" Cái này, Nhược Băng càng thêm kinh ngạc .


      " ngon." Đáp án giống nhau.


      Nhược Băng dùng loại ánh mắt  kì quái nhìn nàng, từ trước đến nay đối với đồ ăn hề kén chọn, người có thể ăn mì ăn liền suốt tuần để duy trì sinh mạng lại thốt ra nhưng lời này.


      "Bạn trở nên kén chọn rồi ."


      " biết, có lẽ là do khẩu vị thay đổi, chính mình cũng muốn biết vì sao."


      "Nhất định là bạn quen với tay nghề vị đầu bếp kia, cho nên kén chọn thức ăn . Được rồi, bữa tối mình xuống bếp nấu cơm cho bạn."

      "Ai, đành vậy thôi." Ngữ khí mang chút ai oán.


      "Uy , để cho mình chút mặt mũi được ? Tay nghề của mình cũng kém nha, đừng làm ra vẻ biểu tình ủy khuất như thế."

      " còn cách nào, đồ ăn của Jack quá ngon , biết khi nào về lại Đài Loan."

      " phải người lữ hành sao? Nếu lưu lại địa chỉ và số điện thoại liên lạc, chắc chắn trở lại, cho dù về cũng được tìm bạn, đừng quên, còn tình khó giải quyết trước mắt, bạn thể trở về phòng nghiên cứu trong núi." Nhược Băng căng thẳng thuyết phục, chú ý tới Mã Lỵ  trầm mặc.

      Nghe thấy Nhược Băng nhắc nhở nàng mới nghĩ đến, xác thực, trừ bỏ tên nàng hoàn toàn biết Jack ở nơi nào, ngay cả phương thức liên lạc đều có, cuối cùng ý thức được chính mình hồ đồ, nàng xem nhiều chuyện lắm.

      Phát Mã Lỵ từ đầu đến cuối vẫn trả lời, Nhược Băng quay đầu hỏi: "Bạn có nghe đó?"


      "Di? Bạn cái gì?"


      Nàng hít hơi lớn."Mặc kệ cho mình hỏi thế nào, bạn cũng ra là mình trộm gì của Diêm Thủ Đảng, có khi mình phải tra khảo bạn phen."

      Mã Lỵ suy nghĩ lại, thở dài."Được rồi, mình cho bạn đó là cái gì."

      "Di ─── sao?"

      "Đúng." Nàng gật đầu.

      Nhược Băng nháy mắt dùng tốc độ chạy 100 mét tới trước mặt Mã Lỵ, chớp mắt to gấp vạn lần ép hỏi: "Là cái gì, mau mau ."


      Bộ dáng kích động của nàng làm người ta buồn cười, nhàng ghé tai Nhược Băng ra chân tướng việc."Thực đó là ───"


      Nghe xong đáp án  Nhược Băng  nghẹn họng nhìn trân trối, lâu ."Bạn. . . Bạn trộm của . . ." Giờ phút này miệng của nàng lớn gấp ba bình thường còn lớn miệng hà mã nữa nếu so sánh. (Meg: so sánh gì kì vậy???)

      Ông trời! Cái gì Kim Sơn bảo thạch, cái gì danh sách của Diêm Thủ Đảng, tất cả đều sai lầm rồi, Thứ Mã Lỵ trộm dĩ nhiên là

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :