1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Nhân Trí Mạng - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <div align="Edit: Megumi
      Beta: Quảng Hằng
      Chính văn  Chương 4.3
      <div align="Tuy rằng phát hai người trong lúc đó có khí quái dị, nhưng mỹ thực trước mặt, nàng rất nhanh liền xem nhẹ khí nước sôi lửa bỏng trước mắt, cứ thế  đắm chìm hưởng yến tiệc trước mắt

      <div align="

      Hắc Cách Kiệt làm cho Lưu Học Văn khỏi tức giận, luận tay nghề của mình so ra hoàn toàn  kém đối phương , hơn nữa Mã Lỵ vì đồ ăn đối với nam nhân cao ngạo  này gì nghe nấy, làm cho ý thức rõ nguy cơ.

      Thừa dịp Mã Lỵ đến phòng bếp cố ý hướng đối phương thị uy ───"Hừ, cũng thích Mã Lỵ đúng , tôi cho biết, có hy vọng , tôi cùng Mã Lỵ kết giao nửa năm, cảm tình thực sự ổn định."

      Hắc Cách Kiệt thờ ơ  ăn, hoàn toàn đáng để ý tới.

      thể chịu đựng được vũ nhục, Lưu Học Văn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục sính võ mồm tranh cãi, lạnh lùng trào phúng : "Theo tôi thấy, ngay cả tay ấy cũng còn chưa chạm tới, tôi cũng cho biết, tôi cùng ấy hôn nhau, biết là tư vị gì ? Môi của ấy mềm mại vô cùng , chứa nhiệt tình vô hạn, đây chính là nụ hôn đầu tiên của ấy ── Di? , muốn làm sao ───" đôi hung quang khiếp người tới gần, còn kịp phản ứng trước, một nắm tay như sắt, ngoan, chuẩn bị đánh tới, thoáng chốc chỉ cảm thấy nhãn mạo kim tinh, lâm vào mảnh hắc ám.

      Lát sau ───

      Mã Lỵ bên thu thập tàn cục, bên nhìn kẻ khởi xướng làm như việc liên quan tới mình.

      " tại sao đánh hắn ta?"

      "Cao hứng." hừ lạnh, tên kia thoát được mau, nếu chỉ liếc mắt một cái là xong việc, nếu hôm nay phải Mã Lỵ ở đây, đã đánh cho đối phương mở miệng nổi.

      Buồn bực  liếc liếc mắt cái, tưởng tượng ra hai nam nhân êm đẹp có thể kết thù tới đâu, hồi tưởng bộ dáng chạy trốn chật vật vừa rồi của Lưu Học Văn, so với bộ dáng hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang lại lịch lãm thường ngày sẽ nghĩ ngay là hai người, nhìn là làm người ta buồn cười.

      Trừng mắt nhìn Mã Lỵ ngồi chồm hổm đất cười trộm, hừ, nàng còn dám cười, bụng đầy ý xấu đều là do nàng, vừa nghĩ tới tên kia hôn qua nàng là giận sôi gan, vì sao chính mình lại thiếu kiên nhẫn như thế.

      muốn phát tiết! Nhìn chằm chằm nàng bên cạnh, đột nhiên có xúc động sinh ra, suy nghĩ hỗn loạn, càng nhìn chằm chằm nàng, dục vọng kia càng hiển hiện, xúc động gia tăng cước bộ, hướng nàng đến.

      Mã Lỵ chỉ lo tìm kiếm chén vỡ bàn, nàng chưa làm qua việc nhà, nghĩ là bị mảnh vỡ đam vào tay.

      "Đau quá!" Nàng hô , giọt huyết đỏ tươi từ đầu ngón tay trắng muốt tinh tế của nàng chảy ra.

      "Sao lại cẩn thận như vậy." Nhịn được đau lòng, Hắc Cách Kiệt bắt lấy tay nàng, máu kia làm cho nhíu mi. Đời này gặp qua vô số  trường hợp đổ máu, nhưng thích nhìn nàng chảy máu, cần nghĩ ngợi  cúi xuống hút tay nàng.

      Nàng ngừng lại, ngơ ngác nhìn động tác của , cảm giác này thực kỳ dị, nên lời, nhưng lại ngừng phản kháng.

      Vấn đề này cần phải ngăn chặn, nay lại hít hơi thật sâu để đối mặt với hắn, nghĩ ra vì sao lại để ý nàng, ràng là đã lâu, đáng đánh đòn, có đường thoát, lôi thôi, nữ nhân có vị nữ nhân, lại nắm bắt trái tim của hắn, suy nghĩ đều toán loạn, ngừng nói với chính mình, cực kỳ bại hoại  lướt qua nửa Địa Cầu đánh tới Đài Loan, vốn tưởng rằng gặp gỡ người phụ nữ có tâm cơ thâm trầm giả dối, nghĩ tới nàng lại dùng ánh mắt vô tội nhìn hắn.

      tuyệt vì đôi mắt đẹp như nước này mà động tâm, cũng da thịt tinh tế màu hồng này mà thay đổi chủ ý, lại càng vì đôi môi đào mê người khẽ nhếch lên này ───

      "Cám ơn giúp tôi tiêu độc." Nàng giọng nói , khó cho , chê bẩn dùng nước miếng giúp nàng tiêu độc, bất quá bộ dáng hắn có điểm quái, vì sao nhìn nàng như vậy ?

      "Miệng cũng cần tiêu độc."

      báo động trước, hôn nàng.

      Đột nhiên đoạt lấy làm Mã Lỵ sợ hãi, sức mạnh của hắn to lớn như vậy, vây khốn thân mình nhỏ nhắn của nàng khí phách tham lam  hôn , hôn đến nỗi thân mình nàng cứng ngắc, cơ hồ đình chỉ hô hấp


      Hương vị của nàng rất thơm, phát , có vị nước hoa đậm đặc, cũng có hưởng ứng quen, nàng cơ hồ là hề chống đỡ ,mặc "Chà đạp" , hề có mùi son phấn trang điểm, công phu hầu hạ nhất lưu tình phụ tướng góc, nàng giống như là con cá chết ─── hề phản ứng.

       

      Cũng khó trách, bởi vì nàng vẫn là xử nữ, vừa hôn liền hiểu được, trúc trắc tuân lệnh người nhịn được khi dễ nàng, tiện nghi này bị hắn chiếm rồi.

      rời khỏi môi của nàng, quan sát phản ứng của nàng, nàng vẫn là ngây người, thoáng như bị sấm đánh đứng ngây bất động. phải khoe khoang, kĩ thuật hôn của hắn nữ nhân nào cự tuyệt được, tuy rằng hắn vừa có chút thô lỗ, nhưng tin tưởng là phần tình cảm mãnh liệt đã truyền cho nàng.

      "Mã Lỵ?" Nhu tình  gọi tên của nàng.


      "Tôi. . ."

      "Ừm, em muốn cái gì." Ánh mắt của tỏa ra sóng điện mê muội.

      "Buồn nôn."

      "Cái gì?


      Nàng phút chốc đứng lên nhằm phía toilet, thanh nôn mửa một trận ồ lên.

      Hắc Cách Kiệt  giống như bị sét đánh ngang tai, thể tin, sắc mặt tái nhợt dần dần chuyển sang sạm đen, người nào, nữ nhân bình thường nào có thể nói ra điều này với hắn, mà nàng Kiều Mã Lỵ , thật…thật sự là chọc giận hắn mà!

      Hai tay nắm chặt run run hướng Hắc Cách gia tộc mà thề, đời này nàng đừng mơ tưởng thoát khỏi bàn tay hắn, muốn cho nàng dùng cả đời để trả giá, nếu phải là Hắc Cách Kiệt, ngàn đao giết chết nữ nhân này!

       

       


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Megumi

      Beta: Quảng Hằng

      Chính văn Chương 5.1

      "Vì sao ngồi xa như vậy?" Hắc Cách Kiệt  lạnh giọng hỏi.

      "Bởi vì thoạt nhìn thật đáng sợ." Thời gian ăn cơm, ngồi ở bàn cảnh giác cách xa hắn, Mã Lỵ khiếp đảm mở miệng, bộ dạng cẩn thận đề phòng tùy thời cơ mà chạy trốn.

      Ánh mắt lợi hại của bắn qua, cũng ngẫm xem vì ai đem khí tới tình thế như thế này, từ lúc hôn nàng, nàng liền cùng bảo trì khoảng cách, tránh thật xa, như là trốn bệnh chó dại, hơn nữa lại còn ánh mắt phòng bị ─── là giận điên người."              

      "Lại đây."

      Nàng lắc đầu, thập phần phòng vệ trừng mắt nhìn .

      Hắc Cách Kiệt  thoáng dịu thần sắc, cảm thấy thể lừa gạt nàng.

      "Em muốn ăn cơm ?" Mỹ vị  đủ màu sắc đều bày ra bên cạnh , muốn ăn phải đến gần.

      Nàng do dự  quyết ̣nh."Muốn ăn. . ."

      "Muốn ăn thì tới đây."

      " được, lại bắt nạt tôi."

      Còn thôi, biết chính mình đáng đánh đòn. giả bộ vẻ mặt mỉm cười thân thiện." có chuyện gì sao bắt nạt em, em đừng đa tâm."


      "Nhưng nhìn mặt giống như tiếu lí tàng đao.” (Meg: đại khái thì là ngoài mặt thì cười nhưng trong bụng thì có mưu đồ khác)."

      này có ý ̣nh khiêu khích giới hạn  nhẫn nại của hắn, Hắc Cách Kiệt làm thế nào cũng thể đem con chuột nhỏ dụ dỗ lại gần, đội lên cái mặt nạ mỉm cười, cầm một cái chân gà nàng thích ăn nhất giơ lên."Lại đây cho em ăn chân gà, cả hai cái đều cho em."

      " cần, lại ăn tôi." Nàng vẫn lắc đầu cự tuyệt.

      "Em cho tôi là chồn sao."


      "Đương nhiên là phải." Nàng lắc đầu phủ định. Lúc này còn đáp thành cái gì nữa, Hắc Cách Kiệt xuống sắc trầm trọng, thể tưởng được câu tiếp theo của nàng lại là: "Là sắc lang."

      Cốc nước trong tay hắn nháy mắt đã vỡ vụn, sợ tới mức nàng phải lui lại vài bước, thể chịu được nữa! Hắc Cách Kiệt  bất chợt đứng lên, nhẫn nại đến cực hạn, phóng tới bắt nàng!

      Nhưng mà, Kiều Mã Lỵ sớm có chuẩn bị, dùng ám khí kinh hoảng bỏ chốn khỏi hắn, tuy rằng có thân thủ gọn gàng, nhưng nàng có những phát mình thiên phú đủ để thoát thân, sương khói loang loáng, ma thuật xì sơn, đủ loại kiểu dáng quăng toàn bộ về phía Hắc Cách Kiệt làm vũ khí trốn.

      Xen lẫn trong đoàn sương khói Hắc Cách Kiệt nhìn sơn xì đầy người, chất lỏng đáng ghét này cản trở bước của hắn.

      "Đây là cái gì vậy!" cắn răng quát.

      "Ma thuật xì sơn, dùng để cản trở quân ̣ch khi bị truy lùng." Nàng cách xa khoảng mười mét phía ngoài, dùng loa vọng vào, loa kia cũng là do nàng tự chế .

      "Phát minh mới của em?"

      "Đúng vậy"

      "Tốt lắm, nếu em cho như vậy là có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của , chờ xem."

      cỗ dục vọng khiêu chiến hừng hực dấy lên, nếu nàng mở đầu trước thì cũng đừng tưởng sẽ dễ dàng chấm dứt.

      Mạnh ─── cỗ sát khí truyền đến, Hắc Cách Kiệt lập tức tìm chỗ nấp, có người ngoài xâm nhập, biết.

      Mà bên kia  Kiều Mã Lỵ vẫn một lòng chú ý đến Hắc Cách Kiệt, vẫn chưa phát chính mình đã bị vây hãm trong tình cảnh nguy hiểm, cái bóng đen thần biết quỷ hay  xuất ở ngay sau lưng nàng, lấy vũ khí để ở đầu nàng.

      Kiều Mã Lỵ dừng lại, nhìn lại, một nữ tử xa lạ đột nhiên xuất hiện chặn đường của nàng, ánh mắt tà mị kia nhìn nàng chằm chằm, gương mặt người này vốn xinh đẹp lại bị dính đầy mực nước và mũi nhọn trông có vẻ chật vật, có thể thấy được này khi xông vào đã trúng nhiều cạm bẫy của nàng.

      "Mau đem thứ gì đó giao ra đây." Khẩu khí uy hiếp của này lạnh như băng.

      "Là cái gì?" Mã Lỵ vẻ mặt hồ đồ, là nàng ta nói cái gì.

      " trộm của thứ gì đó của Diêm Thủ đảng ."

      "Tôi hiểu ý của ."

      "Chờ khi tôi rạch dao lên mặt , hiểu rõ ngay thôi." kia lấy từ ̉ tay áo ra một con dao bén nhọn, ý cười trong mắt tràn ngập chờ mong hương vị của máu tươi


      Nụ cười của này thập phần biến hóa kì lạ, làm người ta rét mà run, Mã Lỵ biết ta cũng phải nói đùa .

      Một cú va đập mạnh từ sau lưng làm cho Kiều Mã Lỵ chống đỡ hết nổi rồi ngất , thân mình ngã xuống được Hắc Cách Kiệt ôm vào trong ngực, hiển nhiên cũng nằm ngoài ý muốn của đối phương, bất ngờ nhìn Hắc Cách Kiệt đứng đằng sau, vẻ mặt vừa hé ra tà khí bỗng chuyển thành ôn nhu.

      "Kiệt, là ?" Nhìn thấy người ngưỡng mộ trong lòng, giọng nói khó nén được hưng phấn.

      Hắc Cách Kiệt cẩn thận xem kỹ Mã Lỵ, xác định nàng bị thương mà chỉ là ngất , mâu quang lợi hại bắn về phía Hải Mạn Na.

      "Ai phái tới ?"

      "Khi em vừa nghe có kẻ trộm thứ gì đó trọng yếu của , liền phấn đấu quên mình giúp tìm về, vất vả điều tra lắm mới biết này trộm, thật là lợi hại, hóa ra đã sớm điều tra ra."

      "Diêm Thủ Đảng thất lạc thứ gì thì Diêm Thủ đảng sẽ tự tìm thứ đó về, cần người khác nhúng tay vào."

      "Em phải người khác, em là vị hôn thê của ."

       

      Ánh nhìn hung ác nham hiểm bắn về phía Mạn Na, Hắc Cách Kiệt chậm rãi đứng lên về phía nàng, Mạn Na ́ gắng nuốt nước miếng, khi tức giận cái loại lãnh khốc vô tình này lại làm cho người ta sợ hãi.

      Hắc Cách Kiệt nhàng nâng cằng của nàng ta lên nhàng xiết , ngữ khí mềm   chứa tia cảm tình.

      "Tôi nhắc nhở cho hay, hôn ước của chúng ta là căn cứ vào sự liên kết của hai tổ chức Diêm Thủ Đảng và Hải giúp, tôi thấy thân thể của có thể làm ta sung sướng, năng lực của , tôi có thể để lại sử dụng, lần này chưa rõ nguyên nhân mà đã làm bị thương người phụ nữ khác do ta tuyển ̣nh. Nhưng tôi tin rằng vị hôn thê của tôi sẽ tự tiện động tới nữ nhân khác, sẽ như vậy, đúng ?"

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Megumi<br> Beta: Quảng Hằng

      <img class="alignnone size-full wp-image-5514" title="52" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/521.jpg" alt="" height="442" width="590']
      <br> Chính Văn chương 5.2
      Nàng run rẩy, hai tay dán trước ngực, chọc vào Hắc Cách Kiệt sẽ có kết cục thật là đáng sợ , vất vả mới trở thành nữ nhân của , nàng thể chọc làm hắn mất vui, phải lập tức xin lỗi hắn, thần phục khiêm tốn cầu xin sự tha thứ trước uy hiếp của hắn.
      <img class="mceWPmore mceItemNoResize" title="(Đọc tiếp...)" src="http://cungquanghang.wordpress.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif" alt="']
      "Thực xin lỗi, em vô tình vượt qua, xin tha thứ cho sự lỗ mãng của em, vừa nghe đến danh sách của Diêm Thủ Đảng bị cướp , em vội vã giúp tìm về, chỉ có thể ───."
      " có mệnh lệnh của tôi, cho phép động tới ấy."
      "Nhưng là ───" Nàng còn có lời muốn , nhưng trước ánh mắt sắc bén của Hắc Cách Kiệt chằm chằm nhìn, nàng dám nhiều lời, chỉ có thể im lặng cúi đầu.
      Hải Mạn Na xuất ở nơi này, cũng đồng nghĩa với việc các nhân vật khác của Hải giúp cũng đến đây, tình huống này làm hắn vui, để Hải giúp nhúng tay vào, tình sẽ trở nên càng phức tạp.
      " cho cấp dưới của dược phép động đến ấy, này có giá trị lợi dụng.<br>
      "Dạ"
      Mạn Na trong lòng nghi ngờ liếc mắt ngắm Kiều Mã Lỵ một cái, này tư sắc cũng tạm được, động tác vừa rồi của Hắc Cách Kiệt đối với nàng ta quá mức ôn nhu, nên ───
      Chưa báo động trước , Hắc Cách Kiệt nhìn kĩ gương mặt Mạn Na, cử chỉ này làm tâm nàng chợt dừng lại, gương mặt tuấn mỹ bí hiểm kia đối với nàng còn cuồng ngạo mà còn mang theo ý cười nhợt nhạt.
      "Mấy tháng thấy, em trở nên đẹp hơn ."
      "Phải . Phải ?"
      Tim nàng khỏi gia tốc lực đập, đối mặt với loại nam nhân nguy hiểm này, biết nên bảo trì khoảng cách, lại trốn thoát khỏi hấp dẫn trí mạng của hắn.
      cúi đầu hôn nàng, nụ hôn này khiến nàng mất hết thắc mắc, cũng quét hết tâm tư nghi ngờ của của nàng, hoàn toàn rơi vào tay giặc, ở bên nhận ôn nhu hắn bố thí, nguyện ý vì làm chuyện gì đó để van cầu mến của hắn.
      "Quay về Italy , hy vọng em tham dự vào nguy hiểm này, hiểu ?"
      "Tuân mệnh."
      Mạn Na theo lời rời , xác định người vướng bận rồi, Hắc Cách Kiệt quay đầu lại xem kỹ Mã Lỵ, Hải giúp cũng vào Đài Loan, xem ra các tổ chức hắc đạo khác sẽ tìm thấy nhanh thôi.
      Lúc trước ra toàn lệnh lùng bắt, nay cũng nghĩ sẽ gặp loại kết quả này, tâm tư Mạn Na nhanh nhẹn, sẽ để Mã Lỵ lâm vào tình huống này, lấy lý do nàng còn giá trị lợi dụng, bởi vì thân là thủ lĩnh Diêm Thủ Đảng thì đem tâm tư đặt ở nữ nhân bên cạnh người , khi bị người ngoài phát , tất sẽ mang đến tai nạn.
      Nhìn dung nhan mê man của Mã Lỵ, ánh mắt từ trước tới này lạnh như băng thêm phần trìu mến, hiểu được, nên có tình cảm đối với nàng.
      * * *
      Kiều Mã Lỵ rốt cục tỉnh lại, suy nghĩ hỗn độn ́ gắng nhớ lại vì sao mình lại mê man nằm giường, rất nhanh nàng nhớ lại khí tà mị kia, phút chốc ngồi dậy, ý niệm xâm nhập vào đầu ─── Có người muốn giết nàng!
      "Em tỉnh rồi." Hắc Cách Kiệt ngồi một bên, ̣nh thần gọt táo.
      "Người đàn bà kia đâu?"
      " rồi."
      " rồi? đuổi ?"
      "Đương nhiên, nếu làm sao em có thể yên ổn ngồi ở chỗ này."
      như vậy là cứu mình, ấn ấn vào gáy vẫn còn thấy đau, nhớ lại chính mình là bị đánh choáng váng .
      "Người đàn bà kia là ai?"
      " nên hỏi mới đúng , em cùng người ta kết thù?"
      Nàng lắc đầu, buồn bực nói: "Tôi nhớ về người đàn bà kia, càng kỳ quái là nàng cư nhiên lại bảo ta trộm cái gì đó của Diêm Thủ đảng."
      Hắc Cách Kiệt trầm giọng hỏi: "Em trộm gì đó của Diêm Thủ Đảng?"
      " có đâu! Tôi cũng phải gián điệp hoặc CIA , có chuyện gì sao tự nhiên lại tìm phiền toái cho mình."
      Nàng còn trợn mắt dối sao? Vào một đêm nọ, này ràng ở trước mắt hắn ăn cắp, thế nhưng này lại nói là mình oan uổng, nàng phải thiên hạ đệ nhất dễ quên, đó là làm chuyện tốt lừa người chết
      <br>

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Megumi
      Beta: Quảng Hằng


      Chính Văn chương 5.3


      Nhưng thì phải nói lại, theo quan sát nàng hai tháng nay phát nàng có bộ dáng nói dối, cảm tình nàng quên chính mình làm chuyện tốt!

       

      Nếu là như thế này, tuyệt nương tay với nàng, cho dù bóp chết nàng cũng muốn nhớ lại chút trí nhớ còn sót.

                                                                                                                        

      "Di? Sao trừng mắt với tôi?"

       

      "Nào có."

       

      ràng tại trừng mắt với nàng, còn thừa nhận." tức giận?"

       

      " làm sao phải tức giận ?" Đôi mắt trợn từng đợt hung quang, hơn nữa lại là lời hung dữ, phải tức giận thì là cái gì, nàng tin tưởng là người trì độn cũng có thể cảm nhận được.

       

      "Để chứng minh tức giận, cười cái tôi nhìn xem."

       

      Hắc Cách Kiệt nhìn chăm chú nàng lâu, vì mặt mũi, miễn cưỡng kéo hai bên khóe miệng lên.

       

      Đây là tiêu chuẩn của việc trong cười mà ngoài cười, ràng là mất hứng,  biểu tình xứng đáng với việc tươi cười, ngược lại trở nên đâu vào đâu, nàng nhịn được bật ra tiếng cười, ngược lại chọc giận .

       

      "Em dám cười ?"

       

      Bị khí thế của nhất thời dọa tới mức lui bước, cẩn thận đụng vào thành giường phía sau ."Đau quá!" Nàng thống khổ  kêu.

       

      "Sao lại cẩn thận như vậy, để xem xem." Gương mặt thanh lệ của nàng đau đớn khiến lòng người thay đổi, hắn tắt hẳn lửa giận, thay thế vào đó là tấm lòng rối bời.

      justify;" align=" 

      Ngồi bên cạnh nàng vén mái tóc ở gáy lên, có một dấu hồng nhợt nhạt, thầm trách chính mình xuống tay quá nặng, khỏi tự trách mình, làm cho làn da non mịn trắng tinh bị đau, nhè vỗ về da thịt, khỏi làm người ta tưởng rằng họ âu yếm. . .

       

      Mã Lỵ hơi hơi cúi đầu, đột nhiên cảm giác có một ̃ ấm áp mơn man ở sau gáy, buồn bực quay đầu lại nhìn , vừa rồi ── Cắn ̉ nàng?

       

      "A!" Nàng bất giác hô lớn.

       

      "Chỉ có một tiếng “a”, đây là phản ứng của em?" Ánh mắt của mang theo mê hoặc, thanh giàu từ tính thập phần hấp dẫn.

       

      " cắn ̉ tôi?"

       

      " phải cắn, là hôn."

       

      "Vì sao?"

       

      chậm rãi di lại gần, trong lúc đó hai cánh tay đem nàng vây lại, khàn khàn : "Em hiểu cảm tình của việc này, vì thí nghiệm mà tìm nam nhân để nghiên cứu, bất quá nghiên cứu lại thất bại,  đúng ?"

       

      "Đúng vậy!"

       

      "Em có biết vì sao thất bại ?"

       

      "Vì sao?"

       

      "Bởi vì em tìm lầm  đối tượng, nếu là , tuyệt đối thất bại."

       

      "?"

       

      "Đến lượt làm đối tượng thí nghiệm thì sao?"

       

      Nàng tiêu thụ ý tứ trong lời nói của hắn nhanh hết sức, vội vàng lấy tay che miệng kêu lên: "Tôi cần!" Hôn môi khiến nàng ghê tởm, đánh chết nàng cũng muốn nếm thử lại.

       

      " cưỡng hôn em, trừ phi em đồng ý, hơn nữa đối tượng thí nghiệm giống nhau, thí nghiệm khác nhau thường thường sẽ cho kết quả giống nhau, thân là nhà khoa học em mong tìm được đáp án chân chính?"

       

      Lời của thực kích thích, nghe được lời này khiến tâm nàng ngứa ngáy, nếu hôn nàng, điểm ấy thật ra phải lo, quan trọng nhất là đúng, khác  đối tượng thí nghiệm, thường thường thì kết quả thí nghiệm cũng giống nhau, những lời này sự đả động vào thâm tâm nàng.

       

      " gạt tôi?"

       

      " từ trước đến nay hết lòng tuân thủ hứa hẹn, nhưng mà, vì để cho thí nghiệm phát huy hiệu quả, cho nên khi tất yếu em cũng phải phối hợp với ."

       

      "Như thế nào là phối hợp?"

       

      "Ví dụ như ───" báo trước cầm tay của nàng đưa lên nhẹ nhàng cắn cắn."Ngẫu nhiên hôn em như vậy, có thể được ?"

       

      "Ừm, như vậy thật ra cũng ghê lắm."

       

      "Thấy , đâu có sao?" lấy môi đụng chạm giáp mặt nàng.

       

      Mã Lỵ vỗ về gương mặt áp lại gần."Hoàn hảo!"

       

      "Nam nữ bồi dưỡng cảm tình là có thời gian , nếu em đồng ý, dạy cho em những chuyện tình cảm tưởng."

       

      Đề nghị này có chút mê người, nàng cân nhắc suy nghĩ đến tiền thuê vật thí nghiệm, người này tuy rằng thỉnh thoảng hung ác, nhưng cho dù  là diện mạo, dáng người do với Lưu Học Văn đều hơn hẳn, quan trọng nhất là hắn biết nấu cơm.

       

      "Trừ lần đó ra, mỗi ngày sẽ nấu ba bữa cơm thật ngon cho em ăn."

       

      " lời định." Cầm chặt tay , nàng hưng phấn  đồng ý."Như vậy liền quyết đinh thôi ."

       

      mỉm cười, nắm chặt lấy tay nàng: " khi như vậy, có số việc trước hết cần ràng, từ hôm nay trở , em là nữ nhân của , biết ?"

       

      "Biết."

       

      "Ngoại trừ ra, thể để cho nam nhân khác chạm vào người em."

       

      "Có thể."

       

      "Nếu có nam nhân khác mời em, theo đuổi em, em đều phải cự tuyệt."

       

      "Hiểu được."

       

      "Em phải tuân thủ ước định này, thể bội ước, nếu bội ước trong lời ───"

       

      " , , bụng tôi đói quá, có thể làm đồ tây cho tôi ăn trước được ."

       

      " thành vấn đề." trán nàng  hôn nhẹ cái."Ăn quả táo trước, đúng sáu giờ sẽ ăn cơm."

       

      Nàng ngoan ngoãn nghe theo, gương mặt xanh xao vừa ăn  quả táo vừa hỏi đêm nay sẽ ăn gì, hai tròng mắt nàng tràn đầy khát khao đối với bữa tối, cũng hiểu được chính mình vừa lập lời hứa với thủ lĩnh Diêm Thủ đảng, chừng nào tồn tại ở kiếp này thì thể thay đổi lời thề.

       

      " sẽ bảo vệ an toàn cho sinh mệnh của em." nhàng xong, ý cười thâm trầm cất dấu dục hỏa.

       

      Đời này, nàng đừng nghĩ có thể trốn tránh .

       

       

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      justify;" align="Edit: Megumi
      darkorange;']Beta: Quảng Hằng
      ']Chính văn  Chương 6.1
        ngày trời trong nắng ấm, là một thời tiết tốt để du lịch, nhìn nhìn lại trong tủ lạnh thấy thức ăn còn nhiều lắm, Hắc Cách Kiệt quyết định ra ngoài chọn mua vài món bổ sung vào, đồng thời cũng muốn kéo người hầu kia .
      Kiều Mã Lỵ nhíu mày, khi nàng chuyên tâm công tác, Jack chưa từng bao giờ quấy rầy nàng, hôm nay là phá lệ  lần đầu tiên, tưởng hắn vì chuyện gì quan trọng lắm, thì ra là muốn ra ngoài mua đồ.


      " phải luôn luôn tự mình mua sao?""


      "Đúng vậy, sao?"             

      "Tôi làm thí nghiệm."

      "Tạm dừng một chút."

      " được."

      " được?" Mắt của híp lại, ngữ khí rất nguy hiểm.

      " phải thời gian ăn cơm, thể quấy rầy tôi, khi tôi mời đến nấu cơm hề bao gồm điều kiện là tôi phải ra ngoài mua đồ."

      Hắc Cách Kiệt híp ánh mắt sắc bén rồi chậm rãi tới gần, nâng chiếc cằm mềm mại của nàng lên xem kỹ, mặt thật sự nghiêm túc, trầm giọng cảnh cáo : " nghĩ em muốn làm cho rõ ràng, đây cũng là một loại nghiên cứu, nhớ lại ước ̣nh của ngày hôm qua, nếu em muốn chũng ta tiếp tục nghiên cứu thì mau theo , bằng em hối hận, cũng đừng ăn thức ăn tối nay." câu đánh thẳng vào vết thương trí mạng của nàng.

      "Ngô. . . Được rồi." Nàng đầu hàng, tuy rằng chưa cam lòng lắm.

      " ngoan." Vừa lòng với thỏa hiệp cảu nàng, cho nàng có cơ hội đổi ý, lập tức kéo nàng .

      Xe chạy nhanh vào thành phố, biết đã bao lâu rồi nàng chưa đến những con đường đầy chặt người như thế này, ngoại trừ hành trình hai tháng trước châu Âu, tính toán khoảng một năm bước vào nội thành Đài Bắc.


      Xe chưa chạy nhanh đến siêu thị như nàng mong muốn, mà dừng lại ở một cửa tiệm cao cấp chuyên chăm sóc sắc đẹp cho nữ giới.

      "Xuống xe." Hắc Cách Kiệt mở cửa xe cho nàng.

      " đâu?"

      "Theo là được rồi." nhờ dáng người ngoài 1m80 và khí lực hơn người, mặc kệ Mã Lỵ có đồng ý hay , hắn dễ dàng đem nàng vào một cửa hàng có mặt tiền cao cấp.

      Nàng hết sức hiểu tình huống hiện tại, chỉ nghe thấy hắn nói với phục vụ viên vài câu, nàng lập tức bị năm nữ phục vụ viên vây đến kéo , phân trần gì mà cởi bỏ hết y phục của nàng, tẩy rửa toàn thân thể mỹ dung của nàng, Kiều Mã Lỵ vừa kinh ngạc vừa bị giằng qua kéo lại suốt năm giờ đồng hồ.

      Kiều Mã Lỵ đứng ở trước gương, nàng hoàn toàn bị thay đổi thành người, mái tóc tán loạn được cuốn lại gọn gàng, lông mi cũng được sửa theo khuôn mặt nhỏ nhắn hết sức tinh vi, chỉ còn da thịt trắng nõn là giữ nguyên, càng thân thể xinh đẹp hoàn mỹ sau khi được chăm sóc càng thêm xinh đẹp.

      Tóm lại, ông trời sinh ra nàng vốn có gương mặt đoan trang dễ nhìn, tại, chính vì vẻ xinh đẹp mà nàng đùng đùng tức giận, tìm hắn khởi binh vấn tội.

      " làm cái gì! Vì sao dẫn tôi tới nơi này!"

      Hắc Cách Kiệt đánh giá nàng từ đến chân, con ngươi đen trở nên thâm thúy, đem hết dáng vẻ động lòng người của nàng thu vào đáy mắt.

      lúc nổi nóng, Mã Lỵ sao có thể nhìn ra được dục hỏa trong mắt hắn, lòng chỉ nghĩ đến việc chất vấn , vì sao nàng chưa đồng ý đã đem nàng đến cái nơi quỷ quái này, rất giống một con heo đợi người ta tắm rửa cạo lông chờ làm thịt


      "! Nếu như lý do khiến tôi vừa ý, đừng tưởng tôi dám đuổi !"

      Cầm lấy ngón trỏ chỉ chỉ chất vấn của nàng, Hắc Cách Kiệt nhịn được ôm nàng vào lòng, môi nhàng lướt qua môi của nàng.

      " ───" Nàng mạnh miệng." sẽ hôn tôi , phá hư ước định."

      "Đây phải hôn, chỉ là thân." ôn nhu .


      "Nhưng ───"

      "Hư, an tâm chút chớ vội nóng nảy, tất cả mọi người đều nhìn em."

      Nàng đưa mắt nhìn nhìn tứ phương, quả nhiên phát ra rất nhiều người nhìn về phía này, trong khoảng thời gian ngắn nàng có chút lùi bước.

      "Bọn họ tại sao cứ nhìn tôi?"

      "Bởi vì em  hấp dẫn  bọn họ."

      "Tôi?"

      "Em nhìn kỹ xem." Hắc Cách Kiệt đem thân thể nàng chuyển hướng về phía tấm gương lớn, hai tay vòng ôm nàng, nói nhỏ bên tai bằng giọng khàn khàn."Ngoại hình đẹp cũng là loại nhân tố thể thiếu, ngoại hình xinh đẹp của em có thể khơi mào lửa nóng dục vọng nam tính."

      Nàng chu miệng thầm oán."Như vậy là phiền phức."

      "Chuyện phiền phức còn nhiều, chẳng lẽ em lùi bước ?" Hương vị khiêu khích cùng đắc ý rất nặng.

      " có."

      "Tốt lắm."

      Nàng nhất ̣nh chịu thua trong việc nghiên cứu, hôm nay nàng mang hương vị của nữ nhân, nhưng mà đó chỉ là hình thức, làm nàng ngay cả nội tâm cũng đều có hương vị nữ nhân. Hắn sớm đã có kế hoạch, đưa nàng đến một nhà hàng cao cấp, sớm đã hẹn trước một bàn chỉ có ghế cho hai người.

      " phải muốn mua thức ăn sao?" Nàng ngồi có chút lo lắng, loại nam nữ ở chung này đến bây giờ nàng cũng có hứng thú, thực ra so với việc ngồi ở đây, nàng vẫn tình nguyện quay về phòng thí nghiệm.

      " vội, chúng ta cùng ăn cũng sao."

      Tâm tư của nàng đều viết ở mặt , Hắc Cách Kiệt yên lặng thu vào đáy mắt, Mã Lỵ vốn kỳ quái đối với loại lãng mạn sang trọng này có hứng thú, hắn hiểu rõ tư tưởng của này suy nghĩ đến cái gì, quan trọng nhất là nàng với tình cảm chưa hề thông suốt.

      "Em làm nhà khoa học từ khi nào?" Thong thả hoà hoãn bớt tâm trạng khẩn trương của nàng lại, quyết ̣nh chọn tâm sự làm đề tài quen thuộc trước khi vào đề.

      Nàng suy nghĩ lại."Trí nhớ của tôi có lưu trữ mấy thứ này."

      Nàng dùng từ "lưu" trữ, có thể thấy việc nghiên cứu thí nghiệm cuồng nhiệt phải do công tác, thành một phần thể thiếu trong cuộc sống của nàng.

      "Ngoại trừ nghiên cứu, ngoài ra có hứng thú gì khác?"

      "Có thể như vậy, nhưng ─── Gần đây nhất có thêm một hứng thú."

      "Là cái gì?"

      "Ăn đồ ăn làm nha, cần ra ngoài liền có thức ăn ngon dâng tới tận miệng chính là hưởng thụ lớn nhất."

      Nụ cười này của nàng nhìn thật chân thuần, bắt đầu xoa nắn bàn tay của nàng, phát hiện ra rằng tay của nàng thực tinh tế, giống tay của nữ tử phương Tây, ngược lại kế tục được sự khéo léo của phương Đông, thể nghĩ rằng đôi tay này lại có thẻ chế ra những dụng cụ tinh vi đến thế.

      "Tay của tôi có cái gì đẹp?"

      " chỉ đẹp, ăn cũng ngon lắm." Đôi môi nhẹ nhàng di dời đến, cánh môi duyện cắn, hai mắt nóng rực chăm chú nhìn nàng.

      " là quái nhân."

      "Em mới quái, bình thường nữ nhân đều thích nam nhân làm như vậy."

      "Phải ?"

      "Có cảm giác gì?"

      "Giống như bị cẩu liếm.""


      Câu nói thẳng kiêng kị gì của nàng chính là vũ khí lợi hại nhất chọc giận người khác, cho dù sớm đã chuẩn bị tâm lý, vẫn là chọc đến lão hổ, công phu tán tỉnh của hắn lần đầu tiên có nữ nhân gọi là cẩu liếm, nàng thực là!!!!

      Ánh mắt sắc bén của hắn khiến Mã Lỵ biết mình đã nói sai, vội vàng sửa lời : "Thực ra rất thoải mái, ha ha.


      thấy, để hình dung nữ nhân này tốt nhất nên dùng từ “Đàn gảy tai trâu”.

      Tại đây khí có chút hơi xấu hổ, Mã Lỵ ăn có chút kiêng kỵ, rất sợ ăn đúng lại chọc hắn vui, từ trước đến nay luôn có thói quen làm theo ý mình, chưa hề cảm nhận có lúc bị người khác trong coi, lúc này lại bị quản chế bởi chính đầu bếp mình thuê dùng, cũng hiểu được vì sao lại chịu để hắn kiềm chế như thế, tóm lại, nàng bị hắn chế .

      Đem suy nghĩ của nàng thấu hiểu nơi đáy mắt, trong lòng hiểu được đạo lý là từ trước đến nay nàng sẽ buông tha mỹ thực trước mắt, xem nàng ăn thật cẩn thận, hắn thoáng mềm lòng, tuy rằng nàng hiểu tư tưởng người khác, nhưng muốn nàng lộ ra loại biểu tình thống khổ này.

      Hăn đem thức ăn của mình đặt trước mặt nàng, gương mặt tuấn dật hé ra nụ cười."Ăn nhiều một chút, ăn đến lúc em no mới thôi."

      câu ̉ vũ như vậy, Mã Lỵ chuyển buồn làm vui, lập tức cắn miếng thật lớn ăn.

      lẳng lặng thưởng thức, vẫn là thích xem bộ dáng vui vẻ của nàng, xem gương mặt hạnh phúc như có toàn bộ thế giới của nàng. thực ra, gương mặt đáng tuân lệnh của nàng khiến người ta nhịn được đau lòng a, dễ dàng cảm hóa tâm tư trước nay lãnh khốc vô tình của hắn

      Rất kỳ quái, cùng nàng ở một chỗ khiến hắn tạm quên thân phận thủ lĩnh Diêm Thủ Đảng của mình, thoải mái mà tự tại, cần bộ mặt giả tạo


      Mã Lỵ miệng vội vàng, ánh mắt cũng còn nhàn rỗi, ăn những món ngon trước mắt hắn đưa .

      " cũng ăn ."

      Nàng hảo tâm thúc giục, đáng tiếc loại mặt giả dối này thể lừa được tâm hắn, mặt ngoài là nhắc nhở hắn, kì thực là dò xét, nếu ăn nổi, nàng nguyện ý vì hắn giải quyết nốt.


      khỏi lắc đầu cười, người giống như thế này ̣a cầu rộng lớn chỉ còn lại có một người.

      "Mặt của em dính hạt cơm."

      "Phải ?" Nàng lấy tay lau, lại dính hạt cơm mới.

      Hắc Cách Kiệt lắc đầu, cái ý niệm bỗng dưng thâm nhập vào đầu, đứng lên ngồi bên cạnh nâng mặt nàng lên, nói trước liếm hạt cơm môi nàng.

       





    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :