1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      ta đọc mạch từ đầu tới giờ thấy chú Cố cứ dùng tư tưởng người lớn áp đặt cho San San thôi, nếu như là ta ta cũng chấp nhận nổi chuyện này đâu :018:
      thôi đành lót dép chờ, chắc còn lâu lắm San San mới chấp nhận được chú Cố :fallingasleep:
      My Lam Lam, Nhược VânTiểu Yên thích bài này.

    2. Canh Chan Cơm

      Canh Chan Cơm Active Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      111
      chú cố đáng . 2 người này về sau có thể nhau mãnh liệt lắm đây. hóng giây phút ngọt ngào của 2 vị. may quá tuần trước Tiểu Yên bận ta cũng bận. bây h trở lại đồng hành cùng bạn.:yoyo36::yoyo36::yoyo36::yoyo45::yoyo45:
      Nhược VânTiểu Yên thích bài này.

    3. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 35

      Tùng San về nhà suy nghĩ lâu ý tứ trong câu cuối cùng của Trương Tân, nếu có gì phiền toái liên lạc với . Chẳng lẽ Trương Tân biết trước có thể gặp chuyện rắc rối sao?


      Kết quả bất an lại lần nữa trỗi dậy.


      Nhưng sau hồi cân nhắc cảm thấy mình buồn lo vô cớ.


      Ngày hôm sau khi nhận được điện thoại của chị Ngô, Tùng San chuyến tới công ty Tín Đạt của Phan Nghiễm Sinh, cùng chị Ngô tính toán tiền lương làm việc mấy ngày qua. Thái độ của chị Ngô đối với vẫn là lạnh nóng, cuối cùng chị ấy hỏi câu: " chắc chắn là cần cơ hội thực tập này chứ?"


      Tùng San nhoẻn miệng cười, "Cảm ơn chị Ngô, em lười quá, muốn ở nhà chơi vài ngày.”


      Vừa khéo Phan Nghiễm Sinh và Tề Duyệt Tâm từ trong phòng họp ra, toàn thân Tề Duyệt Tâm mặc đồ công sở, hoàn toàn giống thư ký nghiêm chỉnh, ta thấy Tùng San cười hỏi: "San San, cậu thực ở lại thực tập cùng mình sao?"


      Tùng San cười : "Ba của mình quản lí quá nghiêm khắc, mình cũng còn cách nào khác.”


      Ánh mắt Phan Nghiễm Sinh mang theo chút tiếc nuối " , chừng nào muốn quay lại với tôi tiếng, công ty của chúng tôi luôn luôn chào đón .”


      Tùng San cầm tiền ra khỏi cổng công ty, sau đó nhàng thở ra. Cuối cùng cũng thoát khỏi những người này, sau này cần phải bận tâm nữa.


      May mà nghỉ hè cũng chỉ còn lại hai tuần cuối cùng, trong khoảng thời gian này luôn ở lỳ trong nhà, cổng trước ra cổng sau bước, ngay cả siêu thị cũng phải đợi Phương Tiểu Tiệp tan tầm rồi cùng . Phương Tiểu Tiệp sau lần bận rộn kia cuối cùng cũng có thể tan tầm đúng giờ, ngược lại Tùng Chí Quân luôn tan tầm sớm gần đây công việc lại càng thêm lu bù.


      Công việc biên tập sách mới của Tùng Chí Quân gần đây tiến triển khá tốt, mấy bài viết ca ngợi công đức đều viết tệ lắm, chuyện phỏng vấn mấy xí nghiệp lớn thành đạt được lão Thái hỗ trợ nên cũng ổn. Gần đây ông ra ngoài nhiều hơn, chuyện xã giao đương nhiên cũng nhiều hơn, tuần có tới hai ngày về nhà nấu cơm mà ăn ở bên ngoài. Đối với chuyện này Phương Tiểu Tiệp cũng hề trách móc câu nào, dù gì lão Tùng cũng là người nấu cơm cho bà hơn hai mươi năm. Phương Tiểu Tiệp vẫn luôn cảm thấy đàn ông thỉnh thoảng ra ngoài xã giao mới là dấu hiệu thành công, đàn ông mà cứ ở nhà làm việc nhà làm được gì chứ.


      Lại qua hết tuần sinh hoạt như heo, Tùng San cảm thấy tâm tình của mình vững vàng hơn rất nhiều, mấy cảm giác bất an tiềm trước kia cũng biến mất. Giống như lão Tùng vậy, chỉ cần con an phận thủ thường, làm chuyện gì khuất tất, chọc giận người khác, người khác muốn tìm con gây phiền toái cũng có cơ hội.


      Đây chính là đạo lý mà Tùng Chí Quân đúc kết được qua nhiều năm đối nhân xử thế trong cơ quan. có thành tựu gì nhưng lại có được yên ổn.


      Cách ngày khai giảng còn năm ngày, Tùng San thu thập các thứ rồi chuyển về ký túc xá trong trường học. Lý Yến thấy Tùng San trở về rất vui vẻ, lôi kéo tay Tùng San chuyện ngừng, nội dung trò chuyện phần lớn là giáo sư khảo sát nghiên cứu sinh miệng quá hôi còn có nam sinh ngồi cùng bàn với ấy mùi mồ hôi quá nặng.


      Sau khi chuyện phiếm xong, ấy mới thình lình ra câu, "Gần đây cậu và Tê Lợi thế nào rồi?"


      Tùng San run run khóe miệng, "Từ lần trước leo núi về chưa từng liên lạc, có lẽ vì công việc quá bận.”


      Ánh mắt Lý Yến khẽ dao động, vẻ mặt mang chút hối hận, "Xem ra đều tại mình, ngày đó nếu phải mình lanh mồm lanh miệng ra chuyện có chàng đẹp trai giàu có theo đuổi cậu, Tê Lợi cũng đến mức bị tổn thương.”


      Tùng San nhìn chằm chằm vẻ mặt của Lý Yến ba giây, mở miệng : "Lý Yến, có phải cậu thích Tống Đào ?"


      Lý Yến kinh hãi, vội vàng nhìn bốn phía, thấy Triệu Nhiên yên tĩnh ngồi trước máy tính đeo tai nghe, mới quay mặt lại vẻ mặt giận dỗi, "San San, cậu đừng lớn tiếng như vậy, bị người ta nghe được tốt đâu.”


      đầu Tùng San xuất ba hắc tuyến, loại chuyện này dù cho có bị Triệu Nhiên nghe được có sao đâu chứ. Nhưng nghĩ lại Lý Yến bình thường luôn có dáng vẻ như đàn ông, ra tận sâu bên trong vẫn chỉ là . Bị người ta trúng tim đen như vậy, căng thẳng chút cũng là bình thường.


      Vì thế cười cười : "Mình sai rồi, chúng ta ra ngoài vừa ăn vừa .”


      Sắc mặt Lý Yến vẫn ửng hồng, lập tức thở dài, "Haizzz, mình có thích hay có ích gì, dù sao người Tống Đào thích là cậu, ngay cả liếc ấy cũng chưa từng liếc qua mình đâu.”


      Tùng San vui vẻ, ôm Lý Yến cái: "Vậy cậu phải nghĩ cách làm cho ấy phải gặp cậu !"


      Mặt Lý Yến dán người Tùng San cọ cọ, "Quên , da mặt mình còn chưa dày như thế đâu. Hơn nữa, bây giờ mình còn chuẩn bị cho kì thi nghiên cứu sinh bận rộn bù đầu, lấy đâu ra thời gian mà suy nghĩ mấy chuyện này!"


      Tùng San nghĩ lại thấy cũng đúng, "Ừ, vẫn là kì thi nghiên cứu sinh quan trọng hơn, cậu bỏ ra thời gian dài như vậy thể thất bại trong gang tấc, đàn ông ấy hả, chờ cậu đậu kì thi đó xong rồi tiếp tục cũng được.”


      Trong lòng Lý Yến cười khổ, chỉ sợ người như mình thi đậu nghiên cứu sinh xong kiếm bạn trai càng khó. Vẻ ngoài bình thường, tuổi tác càng lúc càng lớn, nghĩ lại thấy tương lai u ám. Nhưng cũng ra những lời may này, ngược lại ý chí chiến đấu còn tăng thêm: "Ừ, con vẫn nên tự cố gắng hơn!"


      Tùng San cười ngọt ngào, "Bảo bối, mình rất bội phục cậu !"


      Trong lòng Lý Yến rất ấm áp, nhưng lại nghĩ tới gì đó, : "Đúng rồi, ngày hôm qua giáo viên phụ đạo đến ký túc xá vòng, với bọn mình năm nay có hai học sinh trong trường có được học bổng Hồng Kông, hơn nữa học kỳ sau khi năm thứ tư bắt đầu Hồng Kông học lên thạc sĩ luôn, San San, cậu có muốn đăng ký , đây là cơ hội hiếm có đó!"


      Tùng San nghe xong chẳng hề để ý cười cười: "Hả, mấy chuyện tốt như thế này làm sao tới lượt mình?"


      Vẻ mặt Lý Yến lại kiên định : "San San, mình thấy cơ hội của cậu rất lớn. Thành tích của cậu vốn rất tốt, tiếng lại qua cấp 6, nếu dựa theo tất cả các môn cậu có thể bằng vài người, nhưng mà, mình biết ngoài cậu ra có ai giỏi tiếng như vậy, ngay cả cấp 4 còn chưa qua được đấy.”


      Tuy rằng Lý Yến khá có lý, nhưng Tùng San vẫn quá tự tin vào chuyện này. Dù sao chuyện nước ngoài du học căn bản chưa từng nằm trong kế hoạch của , còn có Hồng Kông xa như vậy, lão Tùng nhà làm sao nỡ.


      Tùng San và Lý Yến ra ngoài ăn cơm, ngang qua cửa thấy Triệu Nhiên mình ngồi yên tĩnh, video màn hình phát xong rồi, chỉ còn lại cửa sổ màu đen.


      Tùng San vỗ vai Triệu Nhiên, "Triệu Nhiên, bọn mình ăn cơm đây, cậu có muốn cùng ?"


      Triệu Nhiên giật mình "A?" tiếng, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía Tùng San.


      Lý Yến kiên nhẫn lặp lại: "Bọn mình ăn cơm, cậu có muốn cùng ?"


      Triệu Nhiên suy nghĩ chút rồi , "Các cậu mình đói.”


      Tùng San cảm thấy Triệu Nhiên hình như có chút gì đó bình thường, vừa muốn hỏi thêm bị Lý Yến mạnh mẽ lôi ra cửa.


      "Cậu đừng để ý đến cậu ấy, suốt ngày cứ như người mộng du, biết nghĩ gì.” Lý Yến .


      Tùng San cảm thấy dùng từ "mộng du" này để hình dung Triệu Nhiên rất chính xác, sau đó cười : "Lý phu tử càng ngày càng độc miệng!"


      Triệu Nhiên nghe được cuộc chuyện trong hành lang của Tùng San và Lý Yến, vẻ mặt ảm đạm rũ rượi. Mấy ngày nay cứ luôn hoảng hốt như thế, cũng chẳng khác gì người mộng du.


      Tuần trước, Trương Tân có tìm lần, như người mộng du. Nhắm mắt lại khuôn mặt người đó liền lập tức xuất trước mắt , xin lỗi, lần trước tôi hiểu lầm .”


      Nằm mơ cũng cười.


      Nhưng khi tỉnh mộng lại cảm thấy quá thê lương, Triệu Nhiên làm sao hiểu, lần này Trương Tân tới tìm nhận lỗi, vẫn là vì Tùng San.


      Đây là nút thắt, thể nào tháo được.


      Tùng San và Lý Yến cùng nhau ăn cơm, chuyện mình và Tề Duyệt Tâm cùng nhau làm thêm, Lý Yến nghe xong vẻ mặt rất nghiêm trọng.


      "San San, mình khuyên cậu nên tránh xa Tề Duyệt Tâm chút.” Lý Yến .


      "Vì sao?" Tùng San hỏi.


      "Hôm buổi học nghiên cứu sinh kết thúc muộn, đợi hoài thấy xe bus tới, mình bèn băng qua cao ốc Thế Kỷ bên kia đường bắt tàu điện ngầm về nhà, kết quả đúng lúc thấy Tề Duyệt Tâm và Cố Lâm Lâm gặp nhau! Hai người đó trang điểm xinh đẹp, cùng nhau vào quán bar.” Lý Yến .


      Tùng San khẽ nhíu mày, Tề Duyệt Tâm này là người phức tạp.


      "Cậu xem ta bên giả vờ thân thiết với cậu, bên lại cùng Cố Lâm Lâm kề vai sát cánh bar, rốt cuộc ta muốn làm gì đây?" Lý Yến tức giận .


      Tùng San cười cười: "Haizzz, cũng có quy định là làm bạn với mình thể làm bạn với Cố Lâm Lâm. Nhưng ta làm như vậy chắc chắn có lí do, mình nghe lời cậu, mặc kệ ta có ý gì, mình cứ trách xa ta chút tốt hơn.”


      Lý Yến sờ sờ đầu Tùng San, "Đứa bé ngoan, biết nghe lời.”


      Tùng San bắt chước mèo con kêu tiếng "Meo".


      đường trở về Tùng San vẫn luôn suy nghĩ, Tề Duyệt Tâm này rốt cuộc muốn gì. Càng nghĩ càng cảm thấy đúng, lần trước lão Thẩm , cố ý đưa đến hội nghị, chẳng lẽ chính là do Tề Duyệt Tâm giở trò quỷ? Nghĩ đến chuyện này thầm thở dài, hoàn hảo, may mà cẩn thận cùng Tề Duyệt Tâm đến công ty của Phan Nghiễm Sinh thực tập, nếu biết xảy ra chuyện gì.


      Cái cảm giác như thoát được kiếp nạn này là... Tùng San thở dài, vẫn là lão Tùng nhà rất đúng, xã hội này đảo điên rồi.


      Nghĩ đến chuyện này đột nhiên muốn gọi điện thoại cho lão Tùng, tối qua lão Tùng ở bên ngoài xã giao, uống hơi nhiều, khi về nhà là nửa đêm. Buổi sáng hôm nay khi Tùng San ra cửa lão Tùng còn chưa tỉnh, Phương Tiểu Tiệp cảm thấy dù sao cũng là cuối tuần nên để cho ông nghỉ ngơi đánh thức ông, tự mình chuẩn bị bữa sáng, Tùng San ăn xong rồi trở về trường học.


      Điện thoại gọi ba lần nhưng vẫn gọi được.


      Tùng San cảm thấy có gì đó đúng, nên lập tức gọi vào số điện thoại của cơ quan nhưng vẫn có người nào bắt máy.


      Trong lòng Tùng San càng thêm bất an, vì thế gọi cho Phương Tiểu Tiệp. Sáng hôm nay Phương Tiểu Tiệp trực ban, di động phải luôn để chế độ im lặng để trong ngăn kéo, cho nên dù Tùng San có gọi cho bà cũng hi vọng gì nhiều.


      Nhưng ngờ mẹ lại nghe điện thoại.


      "Mẹ? Mẹ ở bệnh viện à? Con gọi điện thoại cho ba nhưng ba bắt máy.” Tùng San .


      Đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng hít thở sâu, sau đó lại giống như nức nở, Phương Tiểu Tiệp : "San San, ba con ngoại tình, tối qua còn ngủ với người phụ nữ khác.”


      Tùng San ngây người lát mới giật mình, vội vàng hỏi: "Mẹ, cuối cùng là sao? Có phải mẹ hiểu lầm hay ? Ba con phải là người như vậy đâu?"


      Phương Tiểu Tiệp lại tiếp tục thở dài, giọng mũi nặng hơn, "Con đàn bà kia vừa rồi còn gửi hình ảnh tới điện thoại của mẹ, ha ha, ba con lớn tuổi như vậy mà còn học đòi theo mấy người trẻ tuổi, chơi trò giường chiếu.”


      Đầu óc Tùng San như nổ tung, "Mẹ ở đâu? Con lập tức đến tìm mẹ!"


      Phương Tiểu Tiệp cười khổ: "Ở bệnh viện, còn ở đâu được chứ, mẹ còn trực ban đây.”


      "Mẹ cứ ở yên đấy chờ con!" Tùng San cúp điện thoại xong liền xông ra khỏi ký túc xá.


      Phương Tiểu Tiệp giống như già vài tuổi, tóc trắng đều nhú ra. Tùng San nhìn mẹ mình ngồi yên ở đấy, lòng cũng quặn lại.


      Phương Tiểu Tiệp cầm điện thoại đưa cho Tùng San, cười khổ: "Con xem, ba con làm ra chuyện như vậy đấy.”


      Trong ảnh chụp, Tùng Chí Quân khỏa thân nằm giường ngủ say, người phụ nữ trang điểm đậm dán lên ngực ông chụp ảnh.


      Người phụ nữ kia.


      Tùng San giật mình : "Mẹ, người này sao lại quen như vậy? Có phải y tá ở bệnh viện mà mẹ hay ?"


      "Chính là người cả ngày bị mẹ mắng, y tá làm việc biên chế Tiết Lệ.” Phương Tiểu Tiệp run run khóe miệng, "Mẹ con đối xử với mọi người quá nghiêm khắc cho nên bị báo ứng.”


      " đúng, mẹ, mẹ xem trong những bức hình này ba đều ngủ rất say, ba nhất định bị người khác gài bẫy, ảnh chụp này nhất định có người cố ý!" Tùng San nhíu mày .


      Vẻ mặt Phương Tiểu Tiệp hoảng hốt, "Tiết Lệ cũng thừa nhận rồi, con đừng có giải vây cho ba mình nữa.”


      "Thừa nhận? Thừa nhận cái gì? ta ngoại tình với ba sao?" Tùng San hoảng hốt , " ta như thế nào?"


      " ta ta ngoại tình với ba con từ trước, tuần gặp nhau lần, còn ba con đối với ta, đối với rất nhiệt tình...” Phương Tiểu Tiệp bóp trán nên lời.


      Tùng San đứng lên, "Tiết Lệ đâu? Con muốn hỏi ta!"


      Phương Tiểu Tiệp vẫn nhúc nhích, " rồi, bị mẹ đánh hai bạt tai luôn rồi.”


      Tùng San hít sâu hơi, "Mẹ, trước tiên đừng nên nóng giận. Trong chuyện này chắc chắn có uẩn khúc, mẹ nghĩ chút xem Tiết Lệ kia là loại người nào, mẹ phải ta suốt ngày muốn lấy người giàu có đẹp trai sao? Ba của con lại như vậy, tuổi cũng lớn, ta ở bên ba có lợi ích gì? ta ba mẹ tin được ?"


      Phương Tiểu Tiệp ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo kinh ngạc.


      "Người đàn bà kia nhất định là vu oan cho ba, nhất định là cố ý muốn chọc giận mẹ! Mẹ, chúng ta về nhà , tìm ba hỏi ràng, mẹ phải tin tưởng ba, ông ấy an phận thủ thường nhiều năm như vậy sao có thể làm ra chuyện như vậy được.”


      Phương Tiểu Tiệp vỗ gáy, "Chết , mẹ giận đến mức hồ đồ rồi! San San con rất đúng, ba con sao có gan ngoại tình được! Hôm qua khi ông ấy trở về mẹ còn cảm thấy thần trí của ông ấy có gì đó kì lạ, uống bao nhiêu rượu mà có thể thành ra như vậy chứ!"


      "Là bị người ta đánh thuốc.” Tùng San cắn răng .


      Hai mẹ con vội vội vàng vàng trở về nhà, nhưng lại phát trong phòng bóng người. Tùng Chí Quân biết rời giường khi nào, người thấy đâu.


      Phương Tiểu Tiệp tìm khắp nhà lượt, rồi mới lo âu ngồi xuống ghế, "Trời ơi, ba con chắc là gặp chuyện lớn rồi, hôm nay còn mặc tây trang ra ngoài, rốt cuộc là gặp ai chứ ?"


      Tùng San cầm di động, lo lắng gọi mấy cuộc điện thoại cho Tùng Chí Quân nhưng vẫn có người bắt máy.


      Tay Phương Tiểu Tiệp nắm thành ghế dựa đầy mồ hôi, "San San, ba con phải nhảy sông chứ?"


      Tùng San nghe được câu đó sau lưng như có gió lạnh thổi qua, vội vàng cầm tay Phương Tiểu Tiệp, "Mẹ đừng nghĩ bậy, ba của con phải là người suy nghĩ tiêu cực như vậy đâu!"


      "Báo cảnh sát , San San, nhờ cảnh sát hỗ trợ tìm ba con!" Mắt Phương Tiểu Tiệp bỗng nhiên dâng tràn nước mắt.


      Tùng San vội vàng cầm khăn tay lau nước mắt cho Phương Tiểu Tiệp, suy nghĩ chút : "Cục cảnh sát xử lý vụ án tìm người mất tích trong vòng 24 giờ, mẹ đừng căng thẳng, chúng ta chờ chút, ba sớm trở về thôi.”


      Chuyện như thế này làm sao báo cảnh sát, Tùng Chí Quân thân là chủ biên của tạp chí Đảng lại dính vào chuyện ngoại tình rồi mất tích, chuyện như vậy mà truyền ra ngoài ra sao đây?


      Sau lưng Tiết Lệ chắc chắn có người điều khiển, bỗng nhiên Tùng San có dự cảm tốt.


      Phương Tiểu Tiệp nước mắt giàn dụa, Tùng San nhìn dáng vẻ này của mẹ đau lòng chịu nổi, mất bao nhiêu công mới có thể khuyên Phương Tiểu Tiệp lên giường nằm, còn mình ngồi trong phòng khách gọi điện thoại liên tục, di động Tùng Chí Quân gọi được, liền gọi cho bạn bè đồng nghiệp của Tùng Chí Quân, nhưng vẫn có bất kì tin tức gì.


      Bên ngoài thời tiết quá nóng, Tùng San hạ thấp nhiệt độ của máy điều hòa, lát sau thấy trong phòng quá ngột ngạt nên tắt điều hòa mở cửa sổ ra cho thoáng khí. Phương Tiểu Tiệp mình nằm ở giường khóc lóc mệt mỏi, nên nhắm mắt lại, cũng biết có ngủ hay .


      Tùng San cảm thấy chuyện này thể tiếp tục như vậy, nhưng lại tìm ra cách nào. Trong đầu bỗng nhiên nghĩ tới câu kia Trương Tân, nếu có gì phiền toái liên lạc với . thở dài hơi, lại bị Trương Tân đoán trúng.


      Nhưng tại sao cẩn trọng như vậy, nhưng rắc rối vẫn cứ hướng vào ?

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      Iluvkiwi, noair, mailinh34 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ô........ô......có lí do cho chú ́ xuất hiện rồi......moahhhhhaaaa.......lâu ngày xuất hiện thế mới hoành tráng @Tiểu Yên ....

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      trời ơi hồi hộp quá ak~~~~~~~~~:4::4::4::4::4: đọc cái truyện này càng lúc càng thấy bức bối.... chắc đợi ebook luôn quá :039: ngóng từng chương mau chết :dead::dead::dead:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :