1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      ta trở lại rồi đây các tình :yoyo45::yoyo45: sau hơn tuần quằn quại:06(1)::06(1): ở mấy quán cafe bệt cuối cùng ta cũng được 9d cho môn văn hóa lịch sử rồi hơ hơ hơ:050::050:....nhớ các tình ghê:038::038:

      Chương 33

      Kết quả đến khi lễ khai mạc kết thúc, người tên Uông Tiểu Kinh kia vẫn xuất .


      Tề Duyệt Tâm nghe tiếng vỗ tay trong hội trường, tay khép lại quyển sổ ký tên, "Được rồi, bữa tiệc lập tức bắt đầu, chúng ta cũng xong việc rồi.”


      Tùng San gật đầu, "Ừ, mình gọi cho ba mình bảo ông ấy tới đón.”


      Tề Duyệt Tâm vui vẻ, "Cậu bao nhiêu tuổi rồi mà còn đợi ba tới đón? Bây giờ vẫn chưa muộn lắm mà.”


      Tùng San bất đắc dĩ thở dài, "Haizzz, cậu biết đâu, ba mình nằng nặc đòi tới đón mình, mình cản được!"


      Ba Tùng vốn hề muốn con làm thêm, cho nên từ sáng khi Tùng San ra khỏi cửa lúc nào yên lòng. Cả ngày ở cơ quan ông như đứng đống lửa, như ngồi đống than, toàn nghĩ tới những chuyện bị lừa đảo truyền hình. May mà Tùng San rất hiểu chuyện, sau khi đến nơi liền chụp cho ông tấm ảnh rồi gửi qua, chứng minh mình vẫn rất an toàn. Dù vậy ba Tùng vẫn nhất quyết buổi tối tới đón về nhà.


      Tề Duyệt Tâm che miệng cười : "San San, ba cậu rất cậu.”


      Tùng San có chút xấu hổ, cầm di động qua bên, khi vừa chuyện điện thoại với ba Tùng xong nghe thấy tiếng của chị Ngô: "Tùng San, Tề Duyệt Tâm, hai người qua đây chút.”


      Tùng San quay đầu, nhìn thấy bên cạnh chị Ngô có người đàn ông, dáng người cao, hơi mập, ánh mắt thoạt nhìn rất gian tà. cảm thấy hình như gặp người này ở đâu đó nhưng lại nhớ ra.


      "Đây là Phan tổng của chúng ta, ngài ấy nghe hai người hôm nay làm việc rất tốt nên tới gặp chút.” Sắc mặt chị Ngô lạnh như băng giới thiệu.


      Tùng San và Tề Duyệt Tâm liếc nhau, cùng nhau cười với vị Phan tổng kia, " Xin chào Phan tổng.”


      Phan Nghiễm Sinh mở miệng cười, ánh mắt dừng người Tùng San, " này tệ, vẫn còn là sinh viên sao?"


      Tùng San gật đầu, "Vâng, sau khi khai giảng là sinh viên năm thứ tư đại học.”


      "Học chuyên ngành gì?" Phan Nghiễm Sinh hề để ý hỏi tiếp.


      Tề Duyệt Tâm nóng vội trả lời: "Quản lý tài chính, hai chúng tôi đều học đại học A.”


      Phan Nghiễm Sinh tỏ vẻ kinh ngạc : " tệ lắm, rất có tiền đồ.”


      Phan Nghiễm Sinh quay đầu nhìn chị Ngô, "Nếu hai người này có năng lực, chi bằng cứ để họ ở đây tiếp tục làm việc.” Sau đó lại nhìn Tùng San và Tề Duyệt Tâm, "Hai người khi học năm thứ tư phải tìm nơi thực tập đúng ? Có muốn ở lại công ty tôi tiếp tục làm việc ?"


      Tùng San sửng sốt chút, Tề Duyệt Tâm ở bên cạnh vỗ tay cười : " tốt quá, Phan tổng cảm ơn ngài cho chúng tôi cơ hội quý giá này!" Sau đó ta dùng khuỷu tay huých Tùng San.


      Tùng San cũng cười, "À, tôi, tôi phải hỏi ý kiến ba tôi .”


      Chị Ngô nhướn mày: " bao nhiêu tuổi rồi mà còn hỏi ý kiến ba?"


      Phan Nghiễm Sinh khoát tay chặn lại, " sao, trẻ nên nghe lời ba mẹ là đúng. Ba nếu yên tâm có thể trực tiếp tới chuyện với tôi.”


      Tề Duyệt Tâm cười : "San San, ba cậu phải lát nữa tới đón cậu à? Để ông ấy và Phan tổng chuyện với nhau , xong phải yên tâm hơn sao?”


      Tùng San có chút hoảng hốt, cười cười, "Phan tổng là người bận rộn, sao có thời gian rảnh như vậy chứ.”


      Phan Nghiễm Sinh cười : " sao đâu, tối nay tôi chỉ còn bữa tiệc thôi, ba đến cứ dẫn ông ấy tới gặp tôi, tôi chuyện với ông ấy.”


      Tùng San cười đồng ý, nhưng trong lòng lại cảm thấy quái lạ thể ra thành lời.


      Sao cứ cảm thấy dường như Phan tổng này rất muốn tới công ty của thực tập phải?


      Chị Ngô và Phan Nghiễm Sinh đến phòng tiệc, Tề Duyệt Tâm vỗ đầu Tùng San, "Cậu ngốc, có cơ hội tốt như vậy còn do dự làm gì? Mình thấy công ty này rất đàng hoàng, tiền lương nhất định tệ. Hai đứa mình có thể được người ta để ý thế này dễ mà!"


      Tùng San như có điều đăm chiêu suy nghĩ, "Ừ, nhưng mình cảm thấy có gì đó suôn sẻ đến mức bình thường.”


      Tề Duyệt Tâm đặt hai khuỷu tay lên bàn, nâng má nháy mắt mấy cái, "Thuận lợi phải rất tốt sao, chẳng lẽ câu muốn thực tập phải trải qua chín chín tám mốt cửa ải à?”


      Tùng San vò đầu cười cười, "Cũng phải.”


      Cửa hội trường bị đẩy ra, người ở bên trong như thủy triều áo ạt ra ngoài.


      Tề Duyệt Tâm vội vàng đứng thẳng, nở nụ cười tiêu chuẩn, "Phòng tiệc ở bên trái, mời theo lối này.”


      Tùng San cũng đứng ở bên chỉ dẫn cho đám người, "Để đến phòng tiệc mời bên trái theo lối này.”


      Dòng người quá nhiều, cũng kịp xem ai là ai, đợi đến khi phần lớn người tham dự đều qua, mới phát ra hình như có đôi mắt nhìn mình. hơi quay đầu, nhìn thấy Chu Trường An đứng trước cửa thang máy.


      ánh mắt đó có ý gì, Tùng San cũng lười tới chuyện với . Vì thế giả vờ như thấy.


      Lão Thẩm và Cố Trì Tây ra cuối cùng, bên cạnh vẫn có đám người vây quanh. Lão Thẩm nhìn thấy Tùng San, cười ha ha tới: "San San, còn chưa tan ca à? Nhất định phải tới chuyện với chú Thẩm đấy!"


      Tùng San cười : "Khi nào tất cả khách quý đều tới phòng tiệc tôi có thể tan ca. Hơn nữa ba tôi tới đón tôi ngay.”


      Cố Trì Tây đứng ở bên chuyện với mọi người, nghe được câu này, hơi dừng lại chút. Nhưng cũng quay đầu nhìn qua.


      Lão Thẩm cười : "Vậy tốt quá, tôi và ba từng uống rượu với nhau, lát nữa ông ấy tới lại chuyện được lúc.”


      Tùng San ngạc nhiên, sau đó mới nhớ tới cuộc điện thoại của lão Tùng vào hôm kia. Bây giờ mới hiểu, ra đây đều là trò của lão Thẩm.


      Phan Nghiễm Sinh và chị Ngô tới, đưa tay ra với lão Thẩm và Cố Trì Tây, "Chủ tịch Thẩm, Chủ tịch Cố, hôm nay Phan mỗ may mắn có thể đứng ra tổ chức hội nghị này có phúc ba đời!"


      Cố Trì Tây như nghe thấy gì, đến nhìn cũng thèm nhìn Phan Nghiễm Sinh, thẳng về phía trước. Lão Thẩm ngược lại vừa cười vừa bắt tay với Phan Nghiễm Sinh, "Phan tổng khách khí quá, hội nghị hôm nay tổ chức tệ, vất vả cho rồi.”


      Phan Nghiễm Sinh theo lão Thẩm tới phòng tiệc, chị Ngô qua với Tùng San và Tề Duyệt Tâm: "Được rồi, hôm nay hai người làm việc khá tốt, có thể về nhà rồi.”


      Tề Duyệt Tâm có chút muốn , nhìn về phía phòng tiệc bên kia, hỏi: "Chị Ngô, em có thể ở lại xem chút ?"


      Vẻ mặt chị Ngô khinh miệt : "Tới xem có thể, nhưng đừng lung tung làm ảnh hưởng tới thể diện công ty.”


      Tề Duyệt Tâm nhếch miệng, sau đó nở nụ cười.


      Chị Ngô nhìn nhìn Tùng San: "Còn ? Ba khi nào đến? Phan tổng muốn gặp ông ấy.”


      Tùng San : "Chắc sắp rồi.” Trong lòng càng thấy mọi chuyện rất kì lạ.


      Chị Ngô để lại câu "Sáng mai tám giờ họp, đừng đến muộn.” Sau đó gì nữa, xoay người rời .


      Tề Duyệt Tâm bẻ bẻ tay, lắc lắc cổ, "San San, cơ hội này tốt, mình thể lãng phí. Cậu ở đây đợi ba cậu , mình vào đó xem.”


      Tùng San cười gật đầu, "Cậu .”


      Sau đó sảnh lớn trở nên trống trải, Tùng San tìm ghế dựa ngồi xuống, lấy bình nước uống, kết quả vặn hai lần vẫn mở được nắp. Loại nước khoáng này là nước khoáng từ nước ngoài chuyển về, thân bình thủy tinh hình giọt nước, nắp bình bằng kim loại, so với mấy bình nước khoáng bình thường khó mở hơn rất nhiều.


      "Để giúp em.”


      Tùng San ngẩng đầu, nhìn thấy Chu Trường An tới, mặt mang nụ cười dịu dàng.


      Tùng San cũng khách khí, đưa bình nước qua, Chu Trường An cầm lấy vặn mở, sau đó đưa trả lại cho . Động tác rất thành thạo, giống như rất quen thuộc.


      Trước kia khi hai người bọn họ còn bên nhau, Tùng San bao giờ uống nước có gas, chỉ uống nước khoáng, đều là Chu Trường An mở nắp cho .


      Tùng San cảm ơn, trực tiếp cầm bình nước uống ngụm lớn. Ngày hôm nay quá mệt mỏi.


      Chu Trường An cười nhìn Tùng San : "San San, thực xin lỗi hiểu lầm em.”


      Tùng San ngẩng đầu, "Gì cơ?"


      Chu Trường An : " Vừa rồi thấy em và ba của Lâm Lâm hoàn toàn có gì. Thực xin lỗi em, hiểu lầm em nhiều lắm.”


      Tùng San hơi nhíu mày, nhưng cũng lười giải thích, chỉ cười cười. Sau đó mới như hiểu ra điều gì: " ở đây vào là vì chờ mẹ của Cố Lâm Lâm sao? Mẹ Cố Lâm Lâm là Uông Tiểu Kinh à?"


      Chu Trường An gật đầu, "Uông tổng vốn muốn đến tham gia nghi thức khai mạc, hiểu sao lại tới. Vừa nãy bà ấy trong điện thoại với là lát nữa tới.”


      Tùng San nở nụ cười, " ra được trả năm hai mươi vạn để làm chân sai vặt cho mẹ Cố Lâm Lâm à?"


      Chu Trường An cười khổ: "Năng lực của bây giờ có thể làm chân sai vặt là tốt lắm rồi.”


      Tùng San kiên nhẫn lườm cái: "Đừng đứng đó giả bộ đáng thương với tôi, tôi muốn nghe những lời đường mật của . Muốn tìm Cố Lâm Lâm !"


      Sắc mặt Chu Trường An rất bất đắc dĩ, "Lâm Lâm ở Pháp, cuối tuần mới về.”


      Tùng San để ý đến , thầm nghĩ, chả trách gần đây lại thấy ta yên phận như vậy, ra là bị đày Pháp. Cố Trì Tây có biện pháp giải quyết.


      Cửa thang máy mở ra, Tùng Chí Quân bước tới, phía sau còn có người phụ nữ cùng ra khỏi thang máy.


      Lão Tùng nhìn thấy con ngoan nhà mình vui vẻ gọi: "San San, ba tới đón con này!" nhưng sau đó ông lại lộ vẻ mặt kinh ngạc, vì ông thấy Chu Trường An đứng bên cạnh Tùng San.


      Sắc mặt Chu Trường An bối rối, lễ phép với Tùng Chí Quân: "Chào chú.” Sau đó nhìn về phía người phụ nữ phía sau Tùng Chí Quân, càng thêm thận trọng : "Uông tổng, bà tới rồi.”


      Tùng San sửng sốt chút, nhìn về phía người phụ nữ phía sau Tùng Chí Quân, vừa vặn cùng ánh mắt của người phụ nữ kia giao nhau, cả hai đều ngừng lại chút.


      Người phụ nữ này hơi lớn tuổi, nhưng rất có khí chất. Dáng người gầy, cổ tay cẳng chân dường như gầy tới mức có sức sống, nhưng toàn thân toàn trang phục hàng hiệu rất sang trọng. Gương mặt cũng rất , cằm nhọn, ánh mắt sắc bén như dao. Bà ta trang điểm rất dày, son môi hồng đậm khiến người khác phải chú ý.


      Người phụ nữ này là mẹ của Cố Lâm Lâm, vợ của Cố Trì Tây, tên Uông Tiểu Kinh.


      ra là người như vậy.


      Tùng San do dự chút, biết có nên chào hỏi với Uông Tiểu Kinh hay .


      Tùng Chí Quân về phía con nhà mình, sau đó lãnh đạm nhìn thoáng qua Chu Trường An, "San San, chúng ta về nhà .”


      Chu Trường An run run khóe miệng, xấu hổ đến bên cạnh Uông Tiểu Kinh, "Uông tổng, phòng tiệc ở bên cạnh.”


      Uông Tiểu Kinh gì, chỉ theo Chu Trường An vào trong. Tùng San suy nghĩ chút, liền kéo tay lão Tùng : " thôi, chúng ta về nhà.”


      Tùng Chí Quân cười đồng ý, nắm tay con tới cửa thang máy mới hỏi: "Sao Chu Trường An lại ở đây vậy? Nó đứng gần con làm gì? Muốn nối lại tình xưa sao? Con nhất định được đồng ý nha!"


      Đầu Tùng San vã mồ hôi, " có, ta tới đây họp, vừa khéo lại gặp nhau.”


      Thang máy đợi nửa ngày cũng thấy tới, Tùng San hiểu sao lại cảm thấy có chút nôn nóng. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào con số chỉ tầng lầu bị ngừng lại, sau đó chợt nghe thấy giọng của Tề Duyệt Tâm phía sau, "San San, cậu muốn đâu vậy?"


      Tùng San quay đầu, nhìn thấy Phan Nghiễm Sinh phía sau Tề Duyệt Tâm.


      Lúc này sắc trời tối, đối diện thang máy là cánh cửa sổ thủy tinh sát đất, ở tầng mười lăm chỉ thấy màu tối đen của bầu trời và ánh trăng ảm đạm, đèn đỉnh đầu biết từ khi nào biến thành màu quất vàng, phát ra ánh sáng soi rọi xuống dưới. Nửa mặt của người đối diện trong ánh sáng trông cực kì quen mắt.


      Tùng San giật mình nhớ lại, người này quả từng gặp. Là ở Trạch Viên, gặp cùng với Cố Trì Tây.


      Phan Nghiễm Sinh tới, cười : " phải để tôi và ba gặp nhau sao? Sao bây giờ lại muốn chứ?" Sau đó đưa tay ra với Tùng Chí Quân, "Xin chào, tôi là Phan Nghiễm Sinh, có thể coi như là ông chủ mới của con ông.”


      Tùng Chí Quân sửng sốt, nhìn nhìn con , nhưng ông thấy Tùng San có phản ứng gì, đành phải cười đưa tay ra, "Xin chào xin chào, con tôi nhận được chăm sóc của ngài, khiến ngài phiền toái rồi.”


      Phan Nghiễm Sinh cười : "Khách sáo khách sáo rồi, con ông xinh đẹp thông minh, năng lực làm việc rất tốt, tôi có ý muốn mời ấy tới công ty thực tập, ấy rất ngoan ngoãn muốn gặp ông để xin ý kiến của ông, nếu tôi cũng dám tự tiện tới quấy rầy ông đâu.”


      Tùng Chí Quân lại sửng sốt, ánh mắt nhìn con có chút ngây người, cười : "Phan tiên sinh quá khách sáo, ngài có thể công nhận năng lực của con tôi, tôi vô cùng cảm kích.”


      Phan Nghiễm Sinh : "Vậy ông cũng đừng đứng ở đây nữa, chúng ta vào trong chuyện , đúng lúc chủ tịch Thẩm cũng ở đây.”


      Tùng San bất đắc dĩ theo Phan Nghiễm Sinh vào phòng tiệc, Phan Nghiễm Sinh kéo Tùng Chí Quân tìm lão Thẩm vừa được nhắc tới, vẻ mặt Tề Duyệt Tâm hâm mộ : "San San, ba cậu ra cũng là nhân vật lớn.”


      Tùng San cười gượng: " phải đâu, ở trong cơ quan ba mình chỉ là tép riu thôi.”


      Nhưng chuyện tại sao lại được Phan Nghiễm Sinh coi trọng nghĩ ra.


      Phòng tiệc bố trí cực kì hoa lệ, đèn treo thủy tinh sáng rực rỡ, những mâm trái cây đặt dàn trải bàn, khăn trải bàn màu trắng, phục vụ bưng khay đựng ly sâm banh chờ phục vụ. Ở đây có ít người, nhưng đều là đàn ông mặc tây trang, Tùng San và Tề Duyệt Tâm, hai người đẹp đứng chung chỗ thu hút rất nhiều ánh nhìn.


      Tại bàn dài bên trái, bên cạnh Cố Trì Tây có đám người vây quanh, khí hình như rất sôi nổi, biết cái gì.


      Mà bên phải cách đó xa, Uông Tiểu Kinh và Chu Trường An cũng cùng người nào đó chuyện, nhưng khí ràng lạnh hơn nhiều.


      Tùng San nhìn nhìn bên trái Cố Trì Tây, sau đó lại nhìn nhìn bên phải Uông Tiểu Kinh, cảm thấy hai người này nhìn sao cũng giống vợ chồng. Cố Trì Tây phảng phất như thấy Tùng San, lại phảng phất như thấy, khuôn mặt vẫn như có chuyện gì, lạnh nhạt như người xa lạ.


      Có người đứng sau lưng vỗ vỗ Tùng San, Tùng San kinh ngạc, quay đầu lại nhìn thấy cái mặt than của Trương Tân.


      " lại đây chút, tôi có chuyện muốn .” Trương Tân .


      Tề Duyệt Tâm đứng bên che miệng cười, "Tôi quấy rầy hai người nữa.” Sau đó ta biết điều biến mất.


      Tùng San theo Trương Tân ra ngoài phòng tiệc, nhìn thấy dáng chỉnh tề kia của , cảm thấy người này giống y như người máy, biết sau lưng phải thay mấy lần pin. Nghĩ đến chuyện này liền nhịn được bật cười.


      Trương Tân xoay người, vừa vặn nhìn thấy nụ cười mặt Tùng San, vẻ mặt cừng đờ.


      Tùng San xị mặt, " tìm tôi làm gì?"


      "Tránh xa Phan Nghiễm Sinh chút.” Trương Tân gọn gàng dứt khoát .


      Tùng San khẽ nhíu mày, cũng đoán được đại khái: "Đây là lời mà Cố tổng của nhờ sao?"


      Nhưng ngờ Trương Tân lại khẽ lắc đầu, ", đây là cá nhân tôi muốn khuyên .”

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      Iluvkiwi, noair, mailinh35 others thích bài này.

    2. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Cứ theo tính cách cảu SS thế nào nàng này cũng cách xa Phan tổng gì đó đâu.... SS có lẽ làm ngược lại những lời khuyên của Trương Tân cùng với chú Cố dấu ...:yoyo68::yoyo68:
      P.S: rất vui vì Tiểu Yên trở lại...bạn lợi hại hơn xưa chứ....:yoyo69::yoyo69:
      Tiểu Yênlinhdiep17 thích bài này.

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      khó là Tùng San chấp nhận hay từ chối công việc này, Tùng San là người thông minh đương nhiên hiểu, nhưng cũng có nhiều tác nhân ảnh hưởng vào :05(1):
      Tiểu Yênlinhdiep17 thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Mong là San San có thể hiểu chuyện mà nghe lời khuyên đừng bốc đồng làm trái lại số em thảm rồi.
      Tiểu Yênlinhdiep17 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      1 phiếu bỏ cho SS bốc đồng là cái chắc......:yoyo49:, con gái mới lớn thật khổ a....nói thật đọc tới đây ta cũng ko có cảm tình với chú ́ cho mấy....nhưng đọc được vài câu giới thiệu lại thấy khác....chú ́ theo cách người nhớn qúa...chiều theo Ss mọi điều....để rồi theo dõi từ đằng xa.....lúc quay chị lại ngước nhìn.....2 người ngược nhau làm ta đau và nghẹn qúa :yoyo49:.......ta muốn ngọt a......:yoyo14::yoyo14::yoyo14:chào mừng sự trở lại hoành tráng của @Tiểu Yên
      Nhược VânTiểu Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :